1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ác ma bá yêu: Chỉ yêu cô gái nhỏ ngọt ngào - Ngưỡng Diện Ái Tình [346] (UP CHƯƠNG 270 - DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 97 : Đau lòng

      Editor: Hân

      Giang Thiếu Nhi lập tức vọt tới hận thể thay Giang Triết chịu quyền này.

      Tất cả mọi người cho là lần này Giang Triết nhất định là bị thương, nghĩ tới quả đấm của Lý Thanh Hàng cách ngực Giang Triết khoảng năm phân dừng lại.

      Những người hộ vệ kia lập tức xông tới, nhóm kéo Giang Triết lại, nhóm vây Lý Thanh Hàng.

      “ Dừng lại.”

      Giang Triết lên tiếng ngăn cản, còn có vô sỉ đến trình độ này, ỷ vào nhiều người khi dễ Lý Thanh Hàng, huống chi mới vừa rồi Lý Thanh Hàng cũng hạ thủ lưu tình với .

      “ Giang Triết, Giang Thiến Nhi là người tự do, ấy có thể thích người khác, người khác cung có thể thích ấy, điểm này thân là trai của ấy cũng có biện pháp ngăn cản.”

      Lý Thanh hàng cố ý nhấn mạnh chữ “ trai”.

      Sắc mặt Giang Triết lập tức xanh mét.

      Lý Thanh Hàng lại nhìn Giang Triết cái, “ Trừ khi hai người các ngươi có quan hệ đặc thù, ví dụ như ràng là em nhưng mà lại như người , mặc dù tôi cũng biết cái gì.”

      xong câu đó, Lý Thanh Hàng đẩy Giang Triết ra bên cạnh những người đó, bước nhanh ra ngoài.

      Giang Thiến Nhi nhìn Giang Triết, ánh mắt thống khổ khiến trong lòng Giang Triết khẽ run, tới bên người Giang Thiến Nhi, tay ôm .

      “ Thiến Nhi.”

      Giang Triết giọng gọi, trong lời tia khẩn cầu.

      làm sao biết trong lòng Giang Thiến Nhi nghĩ gì? Cùng ở chung chỗ, Giang Thiến Nhi phải chịu ánh mắt nhìn ngó của người xung quanh, ra riêng gì nếu đổi lại bất luận kẻ nào cũng là khó có thể chấp nhận.

      cũng từng muốn, nếu như phải là lần trước lộ ra, mình là vĩnh viễn cũng bắt trái tim của làm tù binh.

      Giang Thiến Nhi nhìn chút, sau đó lặng lẽ tránh thoát khỏi , tự mình về phía trước.

      Sắc mặt Giang Triết xanh mét đến đáng sợ, Lý Thanh Hàng, xem như mày lợi hại, lập tức đánh trúng điểm đau lòng nhất của Thiến Nhi.

      Dọc theo đường , Giang Thiến Nhi cũng gì, Giang Triết ngồi ở bên cạnh , cầm tay của chặt, mới bắt đầu, cố tránh thoát, Giang Triết cũng thả, Giang Thiến Nhi cũng liền mặc cho Giang Triết nắm, chỉ là mắt chớp nhìn ra ngoài cửa xe, chịu nhìn Giang Triết lấy cái.

      Trong lòng Giang Triết khỏi ảo não, ràng mấy ngày trước tình cảm của hai ngươi tiến thêm bước, nhưng, bởi vì Lý Thanh hàng xen vào, hai người lập tức trở nên lạnh nhạt.

      đường A Đức gọi diện thoại báo trước, cho nên khi hai người về đến biệt thự, thức ăn nóng hổi được chuẩn bị xong xuôi.


      Chương 98: đoạn tình cảm trong bóng tối

      Giang Thiến Nhi vẫn như cũ nhìn cũng nhìn, chỉ chuyên tâm lên lầu.

      “ Thiến Nhi.”

      Giang Triết gọi lại.

      Giang Thiến Nhi dừng bước, nhưng xoay người.

      Giang Triết phất tay với những người bên cạnh cái, mọi người lập tức lui ra ngoài, sau đó đóng cửa lại.

      “ Thiến Nhi.”

      Giang Triết cẩn thận từng li từng tí gọi, sua dó từng bước thẳng bước đến chỗ , mỗi bước đều rất chậm, sợ động tác lớn chút, làm sợ quá chạy mất.

      Giang Thiến Nhi vẫn quay đầu lại, chỉ bất động đưa lưng về phía Giang Triết.

      “ Thiến Nhi, xoay người lại, được ?’

      Giang Triết thấp giọng cầu khẩn.

      Giang Thiến Nhi cắn chặt của .

      , cảm thấy ta đúng sao?” Những ngày qua, lúc tận tình hưởng thụ tình của Giang Triết, trong lòng luôn mờ mờ ảo ảo mà cảm thấy có chút vui.

      ra , chính cũng hiểu , như vậy vẫn còn tại, chỉ là thỉnh thoảng làm con đà điểu mà thôi, nhưng, bát kể có thò đầu ra hay , kia cũng biến mất thấy gì nữa.

      “ Thiến Nhi, chúng ta để ý người ngoài suy nghĩ thế nào.”

      Giang Triết có chút khổ não, đầu mày đẹp chau lại vào nhau chặt.

      Giang Thiến Nhi quay đầu, người đàn ông như vậy, thậm chí ngay cả thương tâm cũng làm cho người ta rời mắt được.

      Trong lòng có chút khó chịu, ra cuộc sống từ của Giang Triết cũng rất hạnh phúc, giống , từ bị bỏ ở Nhi Viện, mặc dù sau đó được ba ruột đón về, nhưng, thân phận của lại vẫn như cũ là đứa trẻ bị bỏ rơi.

      Mà Giang Triết khác, mặt nào cũng rất ưu tú, từ ba mẹ đặc biệt chiều chuộc , gần như chưa từng phiền lòng vì chuyện gì, nếu như có, đó cũng là vì .

      Giang Thiến Nhi vẫn nhớ rất ràng, chỉ cần vui, nhất định Giang Triết cũng vui, sau đó gì, lặng lẽ bồi ở bên cạnh .

      Nếu như phải là , nếu như , biết Giang Triết hạnh phúc đến cỡ nào.

      , cho rằng em muốn sao? Nhưng là, nó giống như cái gai thỉnh thoảng lại đau nhói lòng của em. Bởi vì chuyện này, cả đời, em và đều mang tiếng là loạn luân. Tình cảm giữa em và giống như ở trong bóng tối vậy, vĩnh viễn thể lộ ra ngoài ánh sáng, dù em muốn nắm tay đường, người khác cũng dùng ánh mắt khác thường nhìn chúng ta.”

      Giang Thiến Nhi nức nở.
      Last edited by a moderator: 10/5/15
      dunggg thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Last edited: 12/5/15
      dunggg thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Lúc trước mình nhầm tên của nữ chính, nữ chính tên Giang Thiến nhé mọi người, mình mang beta lại những chương trước, mong mọi người đừng ném đá ta.

      Chương 99: Tình đau thương như vậy.

      “ Thiến Nhi.”

      Cứ ngỡ là lần trước, sau khi chuyện, Giang Thiến hoàn toàn buông lỏng cùng ở chung chỗ, ra là phải, ra ở trong lòng của vẫn có ý tưởng như vậy.

      “ Em cảm thấy em là tội nhân, cư nhiên ở chung chỗ với trai của mình. , có biết , mỗi khi em nghĩ đến đây, em liền suy nghĩ, em ghê tởm.”

      Giang Thiến xong, liều mạng vỗ đầu của bản thân.

      “ Thiến Nhi, cần.”

      Giang Triết vội vàng tiến lên, nắm tay Giang Thiến, “ Em có thể làm bất cứ chuyện gì, nhưng ngàn vạn lần được thương tổn bản thân, xem như vì , nên thương tổn bản thân được ?”

      tháp giọng xong, ánh mắt khoá ở mặt của Giang Thiến Nhi sâu.

      , ra chúng ta vĩnh viễn hạnh phúc, đúng ? Mặc dù chúng ta cũng vui vẻ, nhưng như vậy, vĩnh viễn ngăn cách giữa và em đúng ?”

      Giang Thiến nhìn Giang Triết, mặt trắng nõn tràn đầy nước mắt.

      Giang Triết vươn tay, vụng về lau nước mắt cho Giang Thiến.

      “ Thiến Nhi, Thiến nhi em đừng khó, em khóc.....Khóc đến....Lòng cũng rối loạn.”

      Giang Triết giơ tay lên, cẩn thận từng li từng tí lau nước mắt mặt Giang Thiến.

      “ Đừng khóc được , Thiến Nhi, cầu xin em, cầu xin em, đừng khóc.”

      người đàn ông như vậy, thậm chí cũng nghẹn ngào.

      Nhưng nước mắt giống như cầm được, càng ngừng chảy xuống.

      , tại sao người mình lại là chuyện khó khăn như vậy. em, em cũng , chúng ta làm tổn hại đến nhận thức của người nào, chúng ta làm ảnh hưởng đến bất kì ai, tại sao lại có người xấu chúng ta.”

      “ Thiến Nhi, bịt miệng tất cả những người đó lại, bịt miệng họ lại, có được ? Thiến Nhi, em phải khóc.”

      Hai tay của Giang Triết khẽ run, giờ khắc này, đua lòng cực độ.

      Ông trời, đời này, Giang Triết rổ cuộc tạo nghiệt gì.

      Đúng như lời Thiến Nhi , , cũng thương , tổn hại đến người nào, ảnh hưởng người nào, nhưng tại sao lại bị người khác chỉ trích?

      , có tác dụng gì đâu, , có khả năng che miệng người, miệng mười người, miệng trăm người, nhưng 1000 người, vạn người sao? Thậm chí còn nhiều hơn, , .”

      Giang Thiến khóc đến thở ra hơi, ánh mắt của sưng đỏ.

      Giang Triết biết phải làm gì? có cách nào, chưa bao giờ cảm thấy vô lực như vậy.


      Chương 100: Đau đến tê tâm liệt phế

      , cừng chiều , muốn làm cho vui vẻ, nhưng, nếu tình làm khổ sở thương tâm như vậy, tình đó còn có tác dụng gì.

      .........Chúng ta tách ra ..........Chúng ta tách ra có được ?”

      Giang Thiến khóc đến thở ra hơi.

      Giang Triết cúi đầu nhìn Giang Thiến, nhìn bộ dáng khóc đến le hoa đái vũ, trong lòng chỉ thấy đau, đau đớn tê tâm liệt phế, đau đến ruột gan đứt từng khúc.

      “ Được, được.”

      Giang Triết cứ như thế gật đầu, chỉ cần vui vẻ, thế nào chính là như thế, cho dù là muốn vĩnh viễn nhìn thấy nữa, cũng đồng ý.

      Nếu như trong tình nhất định phải có người thương tâm, có người khổ sở, người thống khổ, vậy tất cả thống khổ, tất cả thương tâm, tất cả khổ sở hãy để gánh lấy, Thiến Nhi của phải vui vẻ, phải nở nụ cười vô tư.

      Bả đầu Giang Thiến chui vào trong ngực Giang Triết, trướ ckia bọn họ thường chơi trò chơi, Giang Thiến chỉ là vô ý làm hành động này, nhưng lại làm dấy lên này trí nhớ ấm áp cỡ nào.

      “ Thiến Nhi, nghĩ kĩ chưa?” Giang Triết nâng mặt của Giang Thiến lên, êm ái hỏi.

      ra , dung hợp thành , mặc kệ như thế nào, ai có đủ bản lĩnh cao như vậy có thể chia lìa huyết thống, cũng biết cho dù tách ra, nhưng vẫn là thể.

      Giang Thiến liều mạng gật đầu, Lý Thanh Hàng phải là người đầu tiên những lời như vậy, trước ta, Lục Cách cũng những lời tương tự.

      Giang Thiến thừa nhận bản thân nghe được lời như vậy.

      sợ bản thân điên cuồng, sợ bản thân sụp đổ.

      , em muốn rời khỏi biệt thự.”

      Giang Thiến thút tha thút thít .

      được.” Giang Triết cự tuyệt tiếng, những chuyện khác tất cả đều có thể thương lượng, mình ngươi là tuyệt đối được.

      Ở trong biệt thự, ở dưới con mắt của , còn có thể thấy , nhìn ăn cơm, nhìn ngủ, nhìn cười, nhìn hát, nếu như rời khỏi biệt thự, trở thành hai người xa lạ rồi, , chỉ là quan hệ em mà thôi, sau đó hai bên trở nên xa lạ.

      , cầu xin .”

      Giang Thiến khóc .

      Giang Triết lời nào, nhưng mặt thương tâm gần chết.

      Thiến Nhi, ra em nên biết, chỉ cần em mở miệng cầu xin , vĩnh viễn có cách nào từ chối, đời này Giang Triết nhất định bị em ăn gắt gao rồi.
      Last edited by a moderator: 12/5/15
      dunggg thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 101: Nhất định phải như vậy sao ?


      "Nhất định phải như vậy sao?"

      Giang Triết ôn nhu hỏi, ánh mắt của dừng lại ở mặt Giang Thiến.

      " Nếu như em ở bên cạnh , vĩnh viễn khó có thể an lòng, vĩnh viễn biết em có vui vẻ hay , vĩnh viễn biết em có ăn no , có mặt ấm ?."

      "Em biết "

      Giang Thiến gật đầu," , ra , cho rằng em muốn rời xa sao ? muốn, em muốn, nhưng em sợ ở lại bên cạnh ,em vĩnh viễn khống chế được muốn ở chung chỗ với . Em sợ đến cuối cùng chúng ta tổn thương lẫn nhau,em sợ đến cuối cùng em và đau đớn."

      Ánh mắt sưng đỏ gay gắt, thậm chí chỉ có khe hở tinh tế, cứ như vậy ngang bướng nhìn Giang Triết.

      Giang Triết ôm Giang Thiến chặt, ngừng gật đầu.

      Thiến Nhi vẫn là Thiến Nhi của ,luôn khéo hiểu lòng người.

      ",trường học bên cạnh thôi. Nếu như yên tâm, có thể tìm mấy người lúc trước."

      "Thiến Nhi, muốn như vậy sao ? đến bước kia sao ?."

      Giang Thiến gì, chỉ chôn ở Giang Triết trong ngực nức nở.

      Giang Triết chỉ cảm thấy trong lồng ngực thống khổ sâu, muốn kêu lớn hơn, thậm chí muốn khóc lớn, nhưng là đàn ông, là đúng, để cho người con mình phải chịu ủy khuất.

      " Thiến Nhi,bây giờ chúng ta rời khỏi đây có được ? Đến nơi ai cũng biết chúng ta."

      Giang Thiến ngẩng đầu lên, buồn bã cười tiếng.

      " ,lúc này rời em và phải em ruột sao,quan hệ của chúng ta vĩnh viễn có người biết sao,vô luận đến chỗ nào thế giới. Huống chi muốn em trở thành tội nhân của Giang gia sao ? Công ty tốt như vậy, bán mất, về sau phải gặp ba thế nào đây."

      Cười như vậy, đau nhói lòng của Giang Triết,rốt cuộc cũng gật đầu.

      " Được , đáp ứng em,cái gì cũng đáp ứng em,chỉ cần em vui vẻ. Dù là ngươi vĩnh viễn được gặp em, cũng đáp ứng em."

      " , em đồng ý, ,em quen nhìn thấy mỗi ngày, nếu như vĩnh viễn thể gặp , cuộc sống còn có ý nghĩa gì?."

      " Thiến Nhi,em bảo phải làm sao bây giờ ?."

      Giang Triết sâu thở dài.

      Hai người lẳng lặng ôm nhau, ai cũng biết thời gian trôi qua rất nhanh.

      Giang Triết gọi điện thoại cho thư kí, tìm cho phòng ở vùng lân cận thành phố A,ước chừng khoảng 200 mét vuông. Giang Triết có tiền, có lỗi với Thiến Nhi rồi, về phần sinh hoạt thể ủy khuất Thiết Nhi.

      _---------++±+++++++++++++---&π&÷++×÷√%-

      Chương 102: Chia lìa.

      Ngày nay ngày lộn xộn,mãi cho đến buổi tối, Giang Thiến vẫn còn có chút thể tin được.

      Lúc này phải rời rồi sao ? Từ lúc năm tuổi đến biệt thự ,sau lần đó vẫn luôn sống ở biệt thự.

      Năm ấy, Giang Triết mười lăm tuổi, dáng dấp của ngọc thụ lâm phong ( đại loại là đẹp trai phong độ), lúc ra ngoài, cũng có rất nhiều nữ sinh theo sau .

      thực tế, khi đó, có rất nhiều thích Giang Triết rồi, Giang Thiến tận mắt nhìn thấy có nữ sinh đuổi theo đến biệt thự, sau đó cứng rắn nhét phong thư màu hồng vào trong tay Giang Triết.

      Nhưng Giang Triết giống như có hứng thú đối với hết thảy chuyện này.

      Mỗi ngày, sau khi tan học liền trở về vây quanh Giang Thiến cùng chơi với .

      Lúc Giang Thiến mới đến biệt thự, cái gì chưa thích ứng được, chỗ lớn như vậy, có lấy tiếng người,trong lòng cứ có cảm giác sợ sệt, hơn nữa Giang phu nhân, mẹ của Giang Triết,thái độ đối với được tốt lắm.

      Thời gian đó đều là Giang Triết với , cho nên mãi đến bây giờ vẫn muốn rời xa Giang Triết.

      Cho nên vẫn luôn cho rằng bản thân sống ở nơi này, cùng Giang Triết sống đến giờ, nghĩ tới nhanh như vậy hai người phải chia lìa .

      Trước khi ngủ, thỏa thuận với Giang Triết,ngày mai để làm trước, còn muốn nán lại đây thêm lát.

      Giang Triết cố giả bộ khuôn mặt tươi cười:"Nếu như bỏ được ở lại ."

      Giang Thiến lắc đầu cái, như là muốn rời khỏi vậy rời .

      Giang Triết thở dài, mọi chuyện sao lại biến thành như vậy ?

      ràng buổi sáng lúc rời tất cả vẫn rất tốt, sao chỉ mới qua ngày hai người phải tách ra.

      Có phải lúc đó bị váng đầu hay , thế nhưng lại đáp ứng cầu này của Thiến Nhi.

      xoay người, khó khăn vào gian phòng của mình, nằm vật xuống giường, làm sao cũng ngủ được.

      Lần này , biết lúc nào mới có thể trở lại, mặc dù hai người đều ở thành phố A.

      Nhắm mắt lại, ở đối diện với phòng của mình, nghĩ tới hai người cùng nhau hít thở, trong lòng mềm nhũn.

      Suốt cả đêm, Giang Triết ngủ,mặt trời chậm rãi nhô lên, Giang Triết rời giường, đứng ở trước cửa sổ,trong lòng đau nhưng ra được.

      Mặt trời nhô lên như cũ,thời gian vẫn trôi như cũ, nhưng lại thay đổi.

      Chậm rãi xuống lầu, người của phòng bếp chào hỏi ,cung kính :

      " Thiếu gia, bữa ăn sáng chuẩn bị xong."

      Giang Triết gật đầu," tiếng sau hãy chuẩn bị phần của tiểu thư."
      Last edited by a moderator: 12/5/15
      Elise Tuyen thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      ÁC MA BÁ
      CHƯƠNG 103: SCANDAL

      Lúc Giang Triết vào phòng làm việc, thời gian vẫn còn sớm.

      Đột nhiên muốn làm, người đàn ông có cách nào giữ được người con mình , kiếm tiền còn có tác dụng gì?

      Bên ngoài bắt đầu vang lên tiếng bước chân, càng ngày càng gần, sau đó là giọng hốt hoảng của thư ký.

      “Làm sao bây giờ. Muốn chết, muốn chết.”

      “Mẫn Chi, buối sáng tinh mơ, có chuyện gì mà hoảng hốt thế?”

      “Làm sao có thể xuất bài báo như vậy, nếu như tổng tài biết, tôi chết chắc.”

      Giang Triết khẽ cau mày, Lâm Mẫn Chi ở bên cạnh cũng phải chỉ mới ngày ngày hai, trấn định như vậy, nhất định là có chuyện phiền toái.

      Rốt cuộc chuyện gì, công ty?

      Nghĩ tới đây, bước chân của Giang Triết về phía cửa.

      “Chuyện gì vậy?” Đây là giọng của thư ký mới nhân chức năm nay.

      , tôi thể cho mọi người nhìn, ai biết được tổng tài có hay vậy? A, tôi gọi điện thoại trước, tòa soạn báo đó chết chắc, chết chắc.”

      Giang Triết lập tức mở cửa ra.

      “Lâm Mẫn Chi, làm chuyện gì mà hốt hoảng như vậy?”

      Lâm Mẫn Chi ấn số lập tức cả kinh, ống tay rơi xuống mặt đất.

      “Giang tổng… Giang tổng… ra… ra ngài ở đây.”

      Lâm Mẫn Chi cà lăm, hơn nữa tờ báo cầm trong tay giấu về phía sau, nhưng lại thấy đúng, vội vàng lấy ra tờ báo, nhìn mọi người xung quanh, bất chấp tất cả, lôi kéo Giang Triết vào phòng làm việc.

      Từ sau khi Lâm Mẫn Chi theo Giang Triết, đây là lần đầu tiên làm việc theo quy củ như vậy.

      Phòng thư ký, mấy người kia mỗi người đều trợn to hai mắt, nhìn Lâm Mẫn Chi, này sao vậy? Hôm nay lá gan lớn như vậy, lại dám lôi tổng tài chạy?

      thực tế, lúc này Lâm Mẫn Chi bị hù cho chết khiếp, lúc vừa thấy bài báo này, bị dọa đến bữa ăn sáng cầm trong tay cũng rơi xuống đất, chạy như bay lên đây.

      buông tay Giang Triết ra, nơm nớp lo sợ mà đem tờ báo trong tay đưa tới, sau đó cúi đầu.

      Lâm Mẫn Chi nhắm mắt lại chặt, ngay cả thở mạnh cũng dám.

      Quả nhiên, ‘Soạt soạt soạt’ mấy cái, Giang Triết xé tờ báo thành trăm mảnh.

      Lâm Mẫn Chi chưa từng sợ như vậy, tựa đề phía cho dù ai nhìn thấy cũng chịu nổi.

      em ruột nhau”, “Cấm kỵ ”, “Tình lén lút”, “Chuyện quan hệ bất chính”… Mỗi tựa đề đều chói mắt như vậy.

      Lâm Mẫn Chi len lén ngẩng đầu lên, nhìn Giang Triết.
      Last edited by a moderator: 16/5/15
      dunggg thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :