1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG]
      Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai
      Tác giả: Yên Vĩ Hồ



      Văn án

      Sống lại lần nữa, kiếp này vì báo thù, nàng lựa chọn gả cho thái giám tổng quản.

      *****

      Người ta vợ nghèo vợ hèn cũng nên bỏ nhau, nhưng có được bao nhiêu nam nhân sau khi có được tiền tài quyền thế trong tay lại có thể cứ bảo vệ cho người bên gối vẫn cùng chung mưa chung gió?

      Đường Tứ Tứ vào lúc Thần Vương hèn mọn nhất, bất lực nhất gả cho làm phi, nhưng khi đăng cơ làm hoàng đế, trở thành người vợ bị bỏ quên.

      Vào ngày mưa to tầm tả, con trai của nàng chết bởi người ta hại, mà nam nhân đó ôm thủ phạm giết con nàng mây mưa vu sơn.
      Nàng muốn diệt trừ ả nữ nhân hại chết con nàng, lại bị cắt đứt gân chân, khoét mắt, dùng lửa thiêu chết.

      Trọng sinh, kiếp này nàng quyết báo thù, nàng lựa chọn gả cho thái giám tổng quản dáng dấp khuynh thành, lại quyền khuynh thiên hạ làm vợ.

      Phu thê cấu kết với nhau làm việc xấu, giết tra nam, đấu thứ tỷ, làm cho ngôi vị hoàng đế đổi chủ, làm cho bá quan run rẩy, thành đôi ‘Gian phu’ tội ác tày trời .

      Chỉ là trong sinh hoạt vợ chồng...... dường như đặc biệt hài hòa.

      Nhưng là: Nửa năm sau, trong hoàng thành có lời đồn đãi, độc thê của Cửu Thiên Tuế tội ác chồng chất có thai!

      Nhất thời phụ thân đứa là ai làm mọi người xôn xao, có người đoán là thái tử điện hạ nho nhã ôn nhuận, có người đoán là tam hoàng tử trong trẻo nhưng lạnh lùng như băng sơn, có người đoán là ngũ hoàng tử cơ trí nhiều mưu......

      Mà phụ thân chân chính của đứa lúc này mị nhãn như tơ, phong tình vạn chủng nằm đè lên thê tử mang bầu tròn tròn của mình.

      P/S: Câu chuyện này kể về nữ trọng sinh nữ PK nữ xuyên , nữ trọng sinh là nữ chính, nữ xuyên là nữ phụ, mạnh mẽ PK mạnh mẽ.

      Nhắn riêng của Quảng Hằng: Nữ xuyên ỷ vào trí tuệ mấy ngàn năm của mình, đnag có ý định làm Võ Tắc Thiên cổ đại, đnags ra kiếp trước được như ý, nhưng do quá nhiều việc ác nên trời cho nữ chính trọng sinh.

      Nữ chính có bàn tay vàng, chuyện gì cũng vượt qua, nàng ấy toàn nhờ vào đầu óc của mình, biết người biết ta, và đương nhiên cũng thiếu giúp đỡ của nam chính

      Nam chính cực kì biến thái, đủ tư chất của hoạn quan đại gian đại ác.

      Truyện hài hước, hấp dẫn, thâm tình.

      Độ dài: 211 chương

      Ai muốn tham gia edit mail về [email protected]

      Mục lục
      [​IMG]

      C1 ♥ C2 ♥ C3 ♥ C4 ♥ C5 ♥ C6 ♥ C7 ♥ C8 ♥ C9 ♥ C10

      C11 ♥ C12 ♥ C13 ♥ C14 ♥ C15 ♥ C16 ♥ C17 ♥ C18 ♥ C19 ♥ C20

      C21 ♥ C22 ♥ C23 ♥ C24 ♥ C25 ♥ C26 ♥ C27 ♥ C28 ♥ C29 ♥ C30

      C31 ♥ C32 ♥ C33 ♥ C34 ♥ C35 ♥ C36 ♥ C37 ♥ C38 ♥ C39 ♥ C40

      C41 ♥ C42 ♥ C43 ♥ C44 ♥ C45 ♥ C46 ♥ C47 ♥ C48 ♥ C49 ♥ C50

      [​IMG]
      C51 ♥ C52 ♥ C53 ♥ C54 ♥ C55 ♥ C56 ♥ C57 ♥ C58 ♥ C59 ♥ C60

      C61 ♥ C62 ♥ C63 ♥ C64 ♥ C65 ♥ C66 ♥ C67 ♥ C68 ♥ C69 ♥ C70

      C71 ♥ C72 ♥ C73 ♥ C74 ♥ C75 ♥ C76 ♥ C77 ♥ C78 ♥ C79 ♥ C80

      C81 ♥ C82 ♥ C83 ♥ C84 ♥ C85 ♥ C86 ♥ C87 ♥ C88 ♥ C89 ♥ C90

      C91 ♥ C92 ♥ C93 ♥ C94 ♥ C95 ♥ C96 ♥ C97 ♥ C98 ♥ C99 ♥ C100

      [​IMG]
      C101 ♥ C102 ♥ C103 ♥ C104 ♥ C105

      C106 ♥ C107 ♥ C108 ♥ C109 ♥ C110

      C111 ♥ C112 ♥ C113 ♥ C114

      [​IMG]
      C115.1C115.2C116.1C116.2C117

      C118.1C118.2C119.1C119.2C120C121C122C123C124

      C125C126C127C128C129C130

      C131C132C133C134C135C136C137C138C139C140

      C141C142C143C144C145C146C147C148C149C150
      [​IMG]
      C151C152C153C154C155C156C157C158C159C160

      C161C162C163C164C165C166C167C168C169C170

      C171C172C173C174C175C176C177C178C79C180

      C181C182C183C184C185C186C187C188C189C190
      [​IMG]
      C191C192C193C194C195
      C196C197C198C199C200

      C201C202C203C204C205C206C207C208C209C210

      C211C212C213C214C215C216C217C218C219C220

      C221C222C223C224C225C226C227C228C229C230

      C231C232C233C234C235C236C237C238C239C240

      C241C242C243C244C245C246C247.1 .2C248C249C250

      C251C252C253C254C255C256

      Hoàn
      Last edited by a moderator: 3/10/16

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương : Nam nhân thay lòng
      Edit: Tang Du


      Mưa to tầm tã, sấm chớp đùng đùng

      ************

      Ngoài cung Như Mai. Đường Tứ Tứ ôm lấy thân thể lạnh như băng của nhi tử ba tuổi quỳ giữa trời mưa lớn hai canh giờ. Nàng đợi, đợi cánh cửa điện khép chặt kia mở ra đối với nàng và trong cánh cửa điện đó có thể xuất người nam nhân mà nàng năm năm.

      Phía sau nàng là nha hoàn thiếp thân Thanh nhi xòe ô để che mưa cho nàng, vừa khóc thương tâm vừa khuyên ,“Nương nương, chúng ta hãy trở về . nay Vân phi nương nương là người được sủng ái nhất trong cung, Hoàng Thượng, ngài ấy......”

      Thanh nhi nghẹn ngào tới đây, cánh cửa điện khép chặt kia lại đột nhiên mở ra. Đường Tứ Tứ nhãn tình sáng lên, nhanh chóng ngẩng đầu lên nhìn, nhưng thấy người ra từ sau cánh cửa đại điện quang mang trong ánh mắt nàng nhanh chóng ảm đạm xuống.

      Giữa trời mưa to, lão thái giám che cái ô ra từ trong cung Như Mai, lão thái giám đó chính là lão thái giám tổng quản của Hoàng đế, họ Lương, đến trước Đường Tứ Tứ, dùng ánh mắt hèn mọn và trào phúng vui sướng khi người gặp họa nhìn Đường Tứ Tứ và Thanh nhi ,“Nương nương, Hoàng Thượng bảo lão nô truyền lại với nương nương rằng, nếu nương nương muốn quỳ, nương nương hãy ôm con trai đến nơi khác quỳ, chớ nên quỳ trước cung Như Mai khiến cho Vân phi nương nương bị nhiễm xui xẻo của nương nương.”

      Lời vô tình như vậy, làm cho thân thể Đường Tứ Tứ run lên, ràng đứa trong lòng nàng chính là nhi tử của Mộ Dung Như Hồng. Vì sao có thể lãnh khốc vô tình như thế?

      Thanh nhi trong làn nước mắt, ném chiếc ô xuống, nhịn được “Phù phù” tiếng hướng đến Lương công công quỳ xuống: “Lương công công, van cầu ngài, ngày xưa Hoàng hậu nương nương đối với ngài rất nhiều quan tâm, thỉnh cầu ngài giúp Hoàng hậu nương nương ở trước mặt hoàng thượng tốt vài câu được ? Thủ hạ hạ độc Đại hoàng tử chính là cung nữ của Vân phi nương nương thủ hạ cung nữ cấp hạ độc, nương nương nàng ấy......”

      “A......” Lương công công mạnh mẽ đánh gãy lời của Thanh nhi: “Hoàng hậu? Ha ha, rất nhanh phải rồi. Đại hoàng tử? Ha ha, có phải là con nối dõi của Hoàng thượng vẫn còn là vấn đề đấy.” Lương công công biết tại Đường Tứ Tứ là chó nhà có tang (mất nơi nương tựa), cũng có cái gì phải sợ, nên muốn độc ác như thế nào .

      biết là do bị mưa to xối vào, hay là bởi vì bị lời của Lương công công làm cho kích động, sắc mặt Đường Tứ Tứ như tro tàn trông rất khó coi, thân mình nàng run rẩy dữ dội, cơ hồ trực tiếp ngã quỵ xuống mặt đất. Nhưng trái tim giá lạnh trong thân hình lạnh như băng kia, mặt nàng đột nhiên căng thẳng, nàng đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt lộ ra hung quang nhìn đến cánh cửa điện khép chặt hô to,“Mộ Dung Như Hồng, Triệt nhi là con trai ngươi, là con của ngươi!”

      Mộ Dung Như Hồng tại sao lại có thể đối xử với nàng và nhi tử như vậy?

      Nàng gả cho năm năm, theo từ khi vẫn còn là hoàng tử được sủng ái, nàng liền cùng cùng nhau tranh đấu giành thiên hạ. Tĩnh thành chiến tranh, thua trận phải mang binh chạy trốn, nàng bị thái tử điện hạ bắt được, cũng là khi ở phủ thái tử, nàng phát mình mang thai. Nàng mang thai mười tháng, ở trong phủ thái tử làm những việc thấp hèn nhất để sống, vất vả sinh hạ đứa , cuối cùng lại bị Mộ Dung Như Hồng hoài nghi đứa này phải là nhi tử của . Về phần Vân phi, nàng ta lúc trước ràng chán ghét Mộ Dung Như Hồng vì được sủng ái, nên chịu gả cho , tại nàng ta lại được Mộ Dung Như Hồng nâng niu trong lòng rồi.

      Đáng thương cho đứa của nàng, trước khi chết vẫn còn nhớ kỹ tên của phụ hoàng. Nhưng Mộ Dung Như Hồng cũng chịu đem nhu tình từ người Vân phi dành chút cho nàng và nhi tử.

      Lương công công nhìn thấy Đường Tứ Tứ lúc này bộ dạng như điên dại, càng thêm khinh thường, phất trần tay đảo qua đảo lại, hừ lạnh : “ biết xấu hổ, nếu ngươi muốn quỳ tiếp tục ở trong này quỳ, nhưng mà nếu chọc giận Hoàng Thượng cùng Vân phi nương nương, chỉ có khổ cho cái đầu ngươi.”

      Lương công công lạnh lùng bỏ lại những lời này, sau đó liền xoay người rời , bầu trời lúc này lại tiếp túc vang dội tiếng sấm, lúc chênh vênh, nàng nghe được bên trong cánh cửa đại điện khép chặt kia truyền đến trận thanh, là tiếng nam nhân gầm còn có tiếng của nữ nhân kiều thừa hoan. Nam nhân là Mộ Dung Như Hồng, còn nữ nhân là Vân quý phi, người tại được sủng ái nhất.

      Đường Tứ Tứ chỉ cảm thấy trong ngực có cái đó kịch liệt quay cuồng, bỗng “Phốc” cái, ngụm máu tươi phun ra, cả người nàng trực tiếp ngã quỵ xuống mặt đất .

      Tổng cộng có 4 chương nên ném đá con nữ phụ và thèng tra nam, nên cầu mong các bạn nữ của chúng ta hãy bình tĩnh, ko nên kích động bạo lực, hãy nên dùng chi tiết nhàng chẳng hạn như chọc mù mắt nó, cắt gân tay chân nó, hay dùng những cực hình dành cho nữ nhân hiền dịu của chúng ta
      Last edited by a moderator: 8/8/14
      Tina Bui, Kimanh1257, Minhnguyen1834 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 2
      Người nữ nhân đoạt nam nhân của nàng
      Edit: Tang Du

      ***********

      “Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: Hoàng hậu Đường thị phụ rẫy hoàng ân, ghen tị đố kỵ với người hiền đức, kiêu căng vô lễ, nhiều lần mạo phạm Thánh thượng, đó là tội bất kính, lập tức phế bỏ ngôi vị hoàng hậu, đày vào lãnh cung, hy vọng nàng có thể thành tâm ăn năn hối lỗi! Khâm thử!”

      Lương công công mặt chút thay đổi đọc xong thánh chỉ, liền nhìn đến  Đường Tứ Tứ quỳ mặt đất.

      Đường Tứ Tứ bị bệnh nên được Thanh nhi nâng dậy từ giường đưa đến, chính là trước mắt là đạo thánh chỉ này, đối với nàng mà , là lần càng thêm đau xót đả kích.

      Ha ha, Mộ Dung Như Hồng đủ ngoan độc, khi nàng vẫn còn chưa có bình bình phục vì nỗi đau mất nhi từ, liền nổi trận lôi đình dùng thủ đoạn tàn nhẫn đẩy nàng xuống đáy vực sâu.

      Đường Tứ Tứ ngẩng đầu lên, khuôn mặt trắng bệch lộ ra nụ cười điên cuồng: “Ha ha...... Xin hỏi Lương công công, Mộ Dung Như Hồng phế ngôi vị Hoàng hậu của bản cung, tiếp theo có phải muốn nâng Đường Vân Nhiễm lên làm hoàng hậu hay ?”

      Lương công công chán ghét trừng mắt liếc nhìn nàng cái,“Lớn mật, tên húy của Vân quý phi mà loại người đê tiện như ngươi có thể gọi sao?”

      Đường Tứ Tứ nghe đến đó, đột nhiên cười điên cuồng “Ha ha” cười đến mức nước mắt đều chảy ra. Đường Tứ Tứ nàng là người đê tiện sao? Nàng vẫn nhớ được năm đó là Mộ Dung Như Hồng tự mình tới cửa xin cưới nàng . Bởi vì nàng gả cho Mộ Dung Như Hồng, nên cậu nàng là uy viễn đại tướng quân mới đứng ở trong trận doanh (phe cánh) của Mộ Dung Như Hồng.

      Nhiều năm như vậy, nàng theo vào sinh ra tử, chỉ có làm liên lụy đến người cậu quý nhất của nàng, còn có cả đệ đệ mà nàng thương...... Bọn họ vì nghiệp lớn của Mộ Dung Như Hồng, đều sớm qua đời khi còn rất trẻ. Nhưng mà Mộ Dung Như Hồng thay lòng đổi dạ, hoặc là có lẽ từ trước tới nay đều có đem nàng để ở trong lòng. cưới nàng, chính là để lợi dụng nàng mà thôi.

      “Muội muội hảo, bản cung sợ ngươi sau khi tiếp nhận thánh chỉ, chịu nổi, nên đặc biệt đến xem ngươi .” giọng ngọt ngào như tiếng hót của chim oanh đột nhiên vang lên từ phía sau, thân mình Đường Tứ Tứ chấn động, ngẩng đầu nhìn, liền thấy Đường Vân Nhiễm dẫn đám cung nữ cử chỉ nhanh nhẹn đến. Nàng ta hôm nay mặc bộ cung trang tinh xảo, làn váy uốn lượn thướt tha, khuôn mặt so với hoa còn kiều hơn, đôi mắt quyến rũ như nước, eo nắm đầy bàn tay, xinh đẹp giống tiên nữ từ trời giáng xuống.

      Nhưng Đường Tứ Tứ nhìn thấy ta, hai mắt trợn to như muốn rớt ra khỏi tròng mắt, đôi mắt độc ác và tàn nhẫn, hận thể đem Đường Vân Nhiễm ăn tươi nuốt sống .

      “Đường Vân Nhiễm, ngươi là kẻ sát nhân, vì sao người lại muốn hại chết con ta?” Đường Tứ Tứ từ mặt đất đứng lên, cất cao giọng , hận ý trong lòng dường như muốn đem toàn thân xương cốt của nàng ta đều bóp nát rơi xuống, nàng hận chết Đường Vân Nhiễm, hận thể đem nàng ta ăn tươi nuốt sống.

      Đường Vân Nhiễm hé miệng cười khẽ, trâm vàn đầu nhàng đung đưa: “Muội muội của ta, chính ngươi có bản lãnh bảo vệ hài tử của ngươi, ngược lại còn đến trách ta? Ha ha, là trò cười.”

      Trong mắt Đường Tứ Tứ nhiễm lên huyết sắc: “Đường Vân Nhiễm, Triệt nhi là cháu ngươi, mà ngươi cũng có thể hạ thủ được, ngươi là nữ nhân rắn rết.”

      Ý cười nơi khóe miệng của Đường Vân Nhiễm càng sâu, sau đó nàng ta dùng ánh mắt cao cao tại thượng quan sát Đường Tứ Tứ: “Đường Tứ Tứ, là bản thân ngươi ngu xuẩn, che chở được cho đứa , được bảo vệ được tình cảm của trượng phu đối với mình. Ta làm chuyện gì sao? Hơn nữa......” Đường Vân Nhiễm tới đây, đột nhiên lên phía trước, bám vào nàng bên tai giọng : “ nhé, nữ nhi mà ngươi vừa sinh ra, sau đó lâu bị bện đậu mùa mà chết cũng là do ta đặc biệt phái người động tay động chân, còn có cả đệ đệ của ngươi...”

      Chuyện này tàn khốc làm cho Đường Tứ Tứ chấn động toàn thân, quá xúc động nàng liền đưa tay bóp cổ Đường Vân Nhiễm. Nàng cực kỳ dùng sức để bóp, nhưng vẻ mặt Đường Vân Nhiễm có chút kích động nào, ngược lại trong đôi mắt gian xảo mâu quang chợt lóe lên.

      “Ngươi làm gì?” giọng vang vọng của nam nhân đột nhiên vang lên từ phía sau, Đường Tứ Tứ còn chưa kịp nhận ra giọng của người vừa tới, trước mắt nàng lên đạo bóng đen, ngay sau đó, nàng bị người ta quyền đánh bay, đụng vào tường, sau đó lại từ vách tường rơi xuống. Thanh nhi thấy thế, vội vàng chạy đến.

      Đường Tứ Tứ ói ra búng máu, gian nan ngẩng đầu, liền nhìn thấy bộ quần áo màu vàng sáng của Mộ Dung Như Hồng, còn khẩn trương ôm giữ Đường Vân Nhiễm, mà Đường Vân Nhiễm giả vờ yếu đuối bị thương tựa vào trong lòng Mộ Dung Như Hồng tìm kiếm che chở.

      Hãy ném đá , ném đá đừng ngại ngùng, và hãy bắc nước sôi lên để diệt trùng....

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 3: Tâm tư tàn nhẫn
      Edit: Tang Du





      Mộ Dung Như Hồng nhìn thấy cổ Đường Vân Nhiễm có những vết hồng hồng, khiến cảm thấy đau lòng, trái tim như bị siết chặt, vẻ mặt đầy phẫn nộ nhìn nàng,“Đường Tứ Tứ, ngươi là người nữ nhân độc ác, cũng dám làm hại Vân Nhiễm, trẫm muốn ngươi phải trả giá đắt!”

      Đường Tứ Tứ ngẩng đầu nhìn người nam nhân nàng năm năm, những lời thề non hẹn biển ngày xưa vẫn còn ở bên tai, vậy mà tâm người nam nhân này sớm lạnh như băng.

      Nhưng là...... Cho dù coi trọng nàng chỉ là  để lợi dụng. Nhưng còn Triệt nhi của nàng, còn có Yên nhi vừa sinh ra bị bệnh đậu mùa mà rời khỏi cõi đời này, bọn đều là hài tử của Mộ Dung Như Hồng mà, làm sao tình cảm của có thể bạc bẽo lạnh nhạt đến như vậy.

      “Người tới!” Mộ Dung Như Hồng chán ghét liếc mắt nhìn Đường Tứ Tứ cái, cất cao giọng gọi người đến. Mấy người thị vệ nhanh chóng tiến vào từ cửa đại điện, Mộ Dung Như Hồng truyền lệnh : “Đem tiện tì Đường Tứ Tứ này áp giải vào đại lao cho trẫm.”

      Lời của Mộ Dung Như Hồng vừa ban xuống, Thanh nhi vội vàng quỳ xuống, hướng về Mộ Dung Như Hồng dập đầu : “Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương là bị oan ...... Ngài bỏ qua cho nàng ......”

      Mộ Dung Như Hồng khẽ cười giễu cợt, lại hướng về mấy người thị vệ : “Có người ngăn cản, giết cần hỏi!”

      Mấy người thị vệ liền tiến lên, Thanh nhi vẫn gắt gao che chở cho Đường Tứ Tứ, trong những thị vệ đó giơ tay chém xuống, đầu Thanh nhi liền lăn vài vòng mặt đất, rơi xuống  trước mặt Đường Tứ Tứ. Máu tươi đỏ sẫm văng lên khuôn mặt Đường Tứ Tứ, trong nháy mắt Đường Tứ Tứ bị điên rồi......

      Cả đời của nàng, hoàn toàn bị Mộ Dung Như Hồng cùng Đường Vân Nhiễm mang ra đùa bỡn.

      Người cậu cưng chiều nàng, đệ đệ thông minh nhu thuận, hài tử đáng cơ trí…. Còn có cả nha hoàn tình như tỷ muội với nàng…... Tất cả những thứ nàng có được đều bị Mộ Dung Như Hồng cùng Đường Vân Nhiễm phá hủy

      Thử hỏi, ở dưới tình huống như vậy, có người nữ nhân nào lại có đủ khả năng để chấp nhận?

      “Mộ Dung Như Hồng, Đường Vân Nhiễm, ta nguyền rủa đôi cẩu nam nữ các ngươi, nam già có người thân chăm sóc trước lúc lâm chung, nữ bị ngàn vạn nam nhân chà đạp...... Hai người các ngươi chết được tử tế...... Ta muốn cùng các ngươi liều mạng!”

      Đường Tứ Tứ từ mặt đất giãy dụa bò lên, sau đó hướng về phía Mộ Dung Như Hồng cùng Đường Vân Nhiễm lao tới. Đường Vân Nhiễm run rẩy co người lại vào trong lòng Mộ Dung Như Hồng, Mộ Dung Như Hồng thấy nữ nhân trong lòng mình dường như bị hù dọa làm cho sợ hãi. Trong lòng liền tức giận, giơ chân lên đá vào Đường Tứ Tứ lao đến phía bọn họ.

      Sau đó trường kiếm từ trong tay thị vệ phen chặn ngang, thuận tiện hướng tới đâm vào cổ chân Đường Tứ Tứ.

      “A!” Đau đớn từ trong tâm làm cho Đường Tứ Tứ khẽ kêu lên, nhưng Mộ Dung Như Hồng lại lạnh lùng nở nụ cười, rút trường kiếm trong tay ra đâm lên cái chân khác của Đường Tứ Tứ.

      “Đường Tứ Tứ, trẫm biết là trong lòng ngươi phục, cảm thấy trẫm là người vong ân phụ nghĩa. Nhưng người nữ nhân ngu xuẩn này chớ quên, nếu trẫm phải là kỳ tài ngút trời, ngươi hỗ trợ nhiều đến đâu, cũng thể làm cho trẫm ngồi ngôi vị hoàng đế. tại tất cả những gì của trẫm, đều là do trẫm tự mình nỗ lực mà có. Về phần Vân Nhiễm, trẫm ngại cho ngươi biết, ngay từ đầu, người trong lòng trẫm chính là nàng ấy. Nhưng còn ngươi, cho tới bây giờ đều chính là người thay thế.”

      Mộ Dung như hồng lãnh khốc tuyên thệ, quay đầu nhìn Đường Vân Nhiễm, trong mắt đầy sủng nịch lại nhu hòa giống như muốn tràn ra mật.

      “Chó má, kỳ tài ngút trời, khi Tĩnh thành chiến tranh,   phải ngươi cũng bị thái tử đánh bại phải mang binh chạy trốn sao? Còn có sườn núi Mã Ngụy, nếu phải là có đệ đệ của ta, ngươi sớm chết dưới những mũi tên...... Mộ Dung Như Hồng, ngươi có nhiều hơn nữa, đều thể che giấu bản chất bỉ ổi, vô sỉ, đốn mạt của ngươi......” Đường Tứ Tứ vô cùng oán hận, hai mắt trừng lớn, hướng về phía Mộ Dung Như Hồng nhổ nước bọt.

      Phàm là những người đạt được đến thành công, liền chán ghét những người nhắc tới chật vật lúc khó khăn của mình. Mộ Dung Như Hồng cũng ngoại lệ, nhìn Đường Tứ Tứ với cặp mắt đỏ ngầu, vẻ chán ghét lên mặt. giơ trường kiếm trong tay lên, chút do dự liền đâm vào hai mắt Đường Tứ Tứ.

      “Đường Tứ Tứ, trẫm phong Nhiễm Nhiễm làm hoàng hậu, hai chúng ta sống phi thường tốt, nhưng còn ngươi, ngươi chỉ có thể ở trong địa ngục cực kỳ ghen tị với chúng ta !”


    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 4:  Trong lúc đó nữ nhân cùng nữ nhân chiến tranh
      Edit: Tang Du




      Mặt trời chói chang nhô lên cao, nắng nóng như lửa.

      Đường Tứ Tứ bị trói ở giá gỗ cao cao, phía dưới giá gỗ xếp đầy củi khô, cũng được đổ dầu lên , chỉ chờ Mộ Dung Như Hồng ra lệnh tiếng, châm lửa thiêu người.

      Đường Tứ Tứ tóc tai bù xù, hai con mắt bị khoét, gân chân bị cắt đứt, quần áo người cũng hỗn độn chịu nổi. Nàng như vậy, làm sao còn có chút khí phách khi làm hoàng hậu lúc trước.

      Đường Vân Nhiễm cước bộ nhàng, lên đài cao, dùng thanh chỉ có nàng mới có thể nghe được thấp giọng : “Đường Tứ Tứ, nhìn xem ngươi sắp chết, ta lại cùng ngươi câu lòng. Lấy chỉ số thông minh và kiến thức của ngươi vĩnh viễn cũng đấu thắng ta. Đều là nữ nhân, cuối cùng ta lại nhắc nhở cho ngươi câu, kiếp sau nếu lại đầu thai làm nữ nhân, trăm ngàn làm ‘Nữ nhân tam tong tứ đức’ , cả ngày vây quanh nhà, vây quanh trượng phu, vây quanh đứa , quay quanh chuyện của nữ nhân, nhất định là tiến xa. Ta thắng ngươi là do ta đem nam nhân trở thành nấc thang để ta leo lên.”

      Đường Vân Nhiễm đến đây, lấy chiếc khăn trong tay ra nhàng xoa xoa mặt. Tức giận chất chứa trong lồng ngực Đường Tứ Tứ hoàn toàn nhịn được, nàng nhổ nước bọt, mắng: “Đường Vân Nhiễm, ta chết cũng buông tha cho các ngươi!”

      Mộ Dung Như Hồng ở dưới đài, nghe được Đường Tứ Tứ lại bắt đầu hùng hùng hổ hổ, liền tự mình lên đài, vươn tay kéo tay Đường Vân Nhiễm, tuy rằng Đường Tứ Tứ nhìn thấy người, nhưng nàng có thể cảm nhận được hơi thở của Mộ Dung Như Hồng. Nàng yếu ớt ngẩng đầu, cố gắng mở đôi mắt còn con ngươi, cười thê lương: “Mộ Dung Như Hồng, ngươi cần phải nhớ được khuôn mặt này của ta, bởi vì về sau mỗi khi ban đêm, ta cũng xuất ở bên giường của ngươi!”

      Mộ Dung Như Hồng cười nhạt, giơ trường kiếm trong tay lên, mũi kiếm xẹt qua khuôn mặt nàng tràn đầy vết máu, miệng khinh thường : “Trẫm khiến ngươi ngay cả Quỷ Hồn cũng ghét bỏ quỷ, trẫm làm cho người làm phép, khiến cho ngươi đời đời kiếp kiếp được đầu thai.”

      Đường Vân Nhiễm liếc mắt nhìn thoáng qua toàn thân tràn đầy vết máu của Đường Tứ Tứ, khóe miệng gợi lên độ cong khinh miệt, lên phía trước kéo Mộ Dung như hồng xuống đài cao!

      “Đốt lửa!” Mộ Dung Như Hồng lạnh giọng hạ lệnh. Thị vệ liền đem cây đuốc trong tay lập tức ném tới giữa đống củi khô, ngọn lửa “Bùng” chút, liền tỏa ra bốc lên. Trong ánh lửa, mặt Đường Tứ Tứ có dòng máu loãng chảy ra, nhưng lại rất nhanh rơi xuống đất. Nàng ở giữa ngọn lửa phát ra tiếng cười trầm mà lại thê lương,“Trời xanh ở cao, nếu thương xót Đường Tứ Tứ ta, tháng sáu tuyết rơi, làm cho Mộ Dung Như Hồng đoạn tử tuyệt tôn...... A......”  Ngọn lửa vô cùng nóng rút linh hồn của Đường Tứ Tứ, nhưng tiếng cười thê lương của nàng vẫn ngừng vang vọng xung quanh.

      Mộ Dung Như Hồng cùng Đường Vân Nhiễm đứng ở nơi đó, lãnh khốc vô tình thưởng thức Đường Tứ Tứ bị lửa thiêu. Hai người đều như trút được gánh nặng, nhàng thở ra, chút đồng cảm nào.

      Sau nửa canh giờ, ban đầu ánh mặt trời chiếu sáng khắp bầu trời, đột nhiên nhàng tung bay những bông tuyết...... Mà lơ lửng ở giữa trung Đường Tứ Tứ lại cảm thấy thân thể của mình càng ngày càng , nàng trở thành oan hồn trong hoàng cung.

      Thiên Địa bất nhân, vạn vật như cỏ rác.

      Nàng phiêu đãng trong hoàn cung ánh vàng rực rỡ, sau đó, ngay cả nàng cũng biết bản thân mình phiêu đãng bao lâu. Nàng nhớ được, nàng nhìn thấy Đường Vân Nhiễm có thai, sinh ra hoàng tử và nàng ta trở thành Hoàng hậu. Nàng nhìn thấy Đường Vân Nhiễm hạ độc trong thuốc của Mộ Dung Như Hồng, khiến cho Mộ Dung Như Hồng chết bất đắc kỳ tử. Nàng nhìn thấy Đường Vân Nhiễm được tấn phong làm Thái hậu, từ đây buông rèm chấp chính. Nhìn thấy Đường Vân Nhiễm lần lượt dùng thân thể của chính mình trao đổi cùng với quan quan viên trong triều để duy trì…..

      Quả như Đường Vân Nhiễm , nàng ta đem nam nhân trở thành nấc thang để tiến về phía trước.

      Cuối cùng, đạp vô số hài cốt, nàng ta lên quyền lực cao nhất.

      Mà nàng, thua!

      Đường Tứ Tứ đứng ở chỗ cao nhất của Hoàng thành, nhìn xuống phía dưới quan sát toàn bộ Hoàng thành, nàng cảm thấy mệt mỏi. Làm hồn dã quỷ, nàng hèn mọn như con kiến, mà Đường Vân Nhiễm lại từ từ dâng lên chói mắt như mặt trời rực rỡ.

      Nội tâm dày vò, sinh có tình , chết bất lực oan uổng , nàng như vậy, tiếp tục sống quả là mệt mỏi.

      Mặt trời phía đông chậm rãi nhô lên, Đường Tứ Tứ nhắm mắt lại nghênh đón nó......

      PS: Bài này nữ phụ là nữ xuyên , là người vô cùng thông minh. Nữ chủ hòa nàng PK, mạnh mẽ đối chọi. Còn có nam chủ, phi thường BT, cường đại.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :