1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bách Tử Liên

      Bách Tử Liên Well-Known Member

      Bài viết:
      130
      Được thích:
      4,332
      Hic, ta bị bài cuối kì dí qúa cho a Cửu lên sàn đc, ta sẽ ráng up trong 1,2 ngày tới. Các nàng thông cảm nhé :yoyo26:
      mal, minhminhle, linhdiep173 others thích bài này.

    2. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      nàng ới ời ơi.....nàng ở đâu......k být quả bom này có nỏi k.....mụ ĐVN này đúng là sướng mà k být đg
      thích bạn cửu quá.chỉ kém a cửu hạt dưa 1teoj
      thank nàng

    3. Bách Tử Liên

      Bách Tử Liên Well-Known Member

      Bài viết:
      130
      Được thích:
      4,332
      Chương mới đây, thành xin lỗi mọi người vì ta vắng mặt lâu quá! :nod::nod::nod:
      Chương 135: Cùng đường mạt lộ

      tàn khốc quyết tuyệt trong lời của Quân Cơ Lạc làm Đường Vân Nhiễm run lên, tự nhiên sinh ra dự cảm tốt. Trường kiếm tay nàng ta lại tạo thêm vết thương nữa cổ Mộ Dung Nhược Hồng, trong mắt lên vẻ kiên quyết, “Quân Cơ Lạc, ngươi đừng tưởng là ta biết. Mộ Dung Nhược Hồng tuy rằng ngu, nhưng đối với ngươi vẫn rất hữu dụng. Nếu hôm nay chết, ngươi phải phò trợ người khác lên hoàng vị. Trong các vị hoàng tử, ai nghe lời ngươi hơn . Vì thế, trước khi ra quyết định, tốt nhất ngươi nên cân nhắc, nếu Mộ Dung Nhược Hồng chết, ngươi tổn thất nhiều đó!”

      Vẻ mặt Đường Tứ Tứ nghiêm túc, bước nhanh vài bước, đến trước mặt Đường Vân Nhiễm. Hai tay Đường Vân Nhiễm dùng sức chút, kéo mạnh Mộ Dung Nhược Hồng lui về phía sau, kêu thét bảo Đường Tứ Tứ lùi lại.

      Đường Tứ Tứ chẳng những lùi lại mà còn nghênh đón ánh mắt lợi hại của Đường Vân Nhiễm, tiến tới gần nàng ta.

      tay Đường Vân Nhiễm chế ngự Mộ Dung Nhược Hồng, tay kia vung trường kiếm, bộ dáng điên cuồng kêu gào, “Ngươi mau lùi lại cho ta! Bằng ta lập tức giết Mộ Dung Nhược Hồng!”

      Quân Cơ Lạc lo lắng Đường Tứ Tứ gặp nguy hiểm, lập tức kéo nàng lại. Nhưng bị Đường Tứ Tứ đẩy tay ra.

      Đường Tứ Tứ áp chế đáy lòng cuộn sóng, mặt vẫn duy trì vẻ bình tĩnh tới gần Đường Vân Nhiễm. Sau đó với lượng chỉ có ba người nàng, Đường Vân Nhiễm và Mộ Dung Nhược Hồng nghe được.

      “Tỷ tỷ tốt của ta, bình thường ngươi rất thông minh, tại sao bây giờ lại ngốc như vậy. Ngươi Mộ Dung Nhược Hồng nghe lời Cửu Thiên Tuế. Ha ha, nghe được bao nhiêu chứ? gì nghe đó sao? Hay là ngoài nóng trong lạnh?”

      Nếu Mộ Dung Nhược Hồng nghe lời Cửu Thiên Tuế, đêm nay cùng ngươi bày ra trận tru sát quần thần này sao? Tình thế trước mắt là tại Mộ Dung Nhược Hồng bất nhân, vậy đừng trách chúng ta vô nghĩa.

      Ngươi coi Cửu Thiên Tuế nhà ta là đồ ngốc phải ? còn có thể tiếp tục phụ tá người muốn giết mình làm hoàng đế sao? Tỷ tỷ, ngươi xem Mộ Dung Nhược Hồng như bảo vật, nhưng ngươi chớ quên là Cửu Thiên Tuế biến từ đồ ngu thành bảo vật, có thể để lên cũng có thể phế bỏ ngôi vị hoàng đế đó, phò trợ người khác! Ngươi ngươi muốn giết Mộ Dung Nhược Hồng, tỷ tỷ, ta còn ước gì ngươi nhanh chóng làm vậy. Đến lúc đó ngươi phải chịu ô danh, còn chúng ta có thể quang minh chính đại an bài ngươi khác ngồi lên ngôi vị hoàng đế.”

      Đường Tứ Tứ dứt lời, lập tức dùng ánh mắt lạnh như băng dò xét nàng ta cái, sau đó trở về bên người Quân Cơ Lạc. Quân Cơ Lạc nhíu mày ghét bỏ, cười , “Vân phi nương nương, ngài lòng muốn tuẫn táng theo Hoàng thượng, người làm thần tử như chúng ta ngăn được, vậy dứt khoát ngăn cản nữa. Hai người cùng chết tại Trường Hoan Điện này . Bản đốc chúc hai người tại tào địa phủ vẫn có thể ân ái như vậy.”

      xong lời này, Quân Cơ Lạc dùng vẻ mặt xem thường trừng mắt liếc Đường Vân Nhiễm cái, xoay người kéo tay Đường Tứ Tứ, sau đó vung tay lên, ý bảo mọi người trong điện lui ra.

      Thấy mình vất vả bày ra tuồng kịch, người xem lại xem được nửa bỏ . Đường Vân Nhiễm làm sao cam tâm. Chính nàng ta được dễ chịu, sao có thể để cho người khác thoải mái chứ!

      “Tất cả các ngươi đứng lại cho ta! Bằng ta thực khách khí nữa.” Đường Vân Nhiễm dạng chân vén váy gấm lên, mọi người nhìn qua, thấy dưới váy nàng ta mặc cái tiết khố màu trắng, mà chỗ đùi bên cạnh tiết khố có buộc thứ gì đó. Mọi người lại nhìn kỹ hơn, phát đó ràng là khối lựu đạn.

      tại, chỉ cần nàng ta tháo kíp nổ, có thể làm nổ chết người.

      Vẻ mặt mọi người trong điện sợ hãi, còn Đường Vân Nhiễm lại lộ vẻ đắc ý. Lúc này nàng ta cũng kiềm kẹp Mộ Dung Nhược Hồng nữa mà trực tiếp nhấc trường kiếm, dùng sức đâm xuyên qua bụng .

      “Nhiễm Nhi…” E rằng cả đời này Mộ Dung Nhược Hồng cũng nghĩ ra được, vì sao nàng ta như vậy nhưng nàng ta lại nhấc kiếm giết .

      Vẻ mặt hoảng sợ cúi đầu nhìn miệng vết thương bụng, đồng tử Mộ Dung Nhược Hồng kịch liệt co rút, tay Đường Vân Nhiễm dùng thêm chút sức, lợi kiếm càng đâm sâu hơn.

      “Nhiễm Nhi… Nàng… Trẫm chưa từng làm điều có lỗi với nàng…” Mộ Dung Nhược Hồng thống khổ há miệng thở dốc.

      Đường Vân Nhiễm chê cười, “Chính ngươi cũng nghe được. Bọn họ đều mắng ngươi là chó ngu ngốc. Ngươi xem ta sống với con chó ngu ngốc như ngươi, với ta mà , đó phải là vũ nhục sao?”

      Thân mình Mộ Dung Nhược Hồng cứng ngắc, bắt đầu sụp xuống trước mặt Đường Vân Nhiễm, nhưng dù vậy, khi ngã xuống, vẫn muốn nắm lấy tay Đường Vân Nhiễm.

      “Nhiễm Nhi… Trẫm tâm nàng…” cắn răng, cố gắng duỗi tay, muốn nắm lấy tay nàng ta.

      Nhưng Đường Vân Nhiễm vô tình đẩy ra.

      Nét mặt Mộ Dung Nhược Hồng trở nên bi thương, cả người cũng còn sức chống đỡ tiếp nữa. suy sụp ngã xuống đất, đau đớn nơi bụng kích thích thần kinh của . thống khổ khẽ lẩm bẩm, “Nhiễm Nhi, vì sao, vì sao nàng đối xử với ta như vậy…”

      Nếu có thể, giờ phút này hận thể khoét lòng của nàng ta, nhìn xem trong đó rốt cuộc có hay .

      Đường Vân Nhiễm cười ha ha, trong giọng cười mang theo thê lương cùng bất thường, lúc này sao nàng ta còn là tiên nữ nhiễm bụi trần trong lòng Mộ Dung Nhược Hồng nữa.

      Hành động của nàng ta như thanh trường đao sắc bén nhất, chém trái tim thành từng mảnh, máu thịt lẫn lộn.

      nàng ta như thế, nàng ta lại nhẫn tâm đối xử với như vậy.

      Trong lòng của nàng ta, rốt cuộc là cái gì? Là nam nhân dễ dàng đùa bỡn?

      tàn khốc ràng trước mắt, Mộ Dung Nhược Hồng đột nhiên muốn cười, cười mình ngu ngốc, vậy mà lại bị nữ nhân này đùa bỡn trong lòng bàn tay.

      Đường Vân Nhiễm cũng có thời gian để ý tới nữa, nàng ta còn nhiều việc muốn làm, có thời gian và sức lực ứng phó với Mộ Dung Nhược Hồng. Hoặc phương diện khác, giờ Mộ Dung Nhược Hồng mất giá trị lợi dụng. Với người vô dụng, trước nay nàng ta đều hy vọng bọn họ tự động chết trước mặt mình.

      Đau đớn tàn phá thần kinh Mộ Dung Nhược Hồng. Hai mắt Mộ Dung Nhược Hồng nhìn nàng ta ai oán. Giờ phút này, trong mắt chỉ có nữ nhân tên Đường Vân Nhiễm này.

      Máu tươi rất nhanh nhiễm đỏ áo bào màu vàng người . Mộ Dung Nhược Hồng ôm miệng vết thương, cả người có vẻ khá buồn cười. vùng vẫy vài cái, nhưng vì thương thế quá nặng mà ngất . Từ nay về sau lâm vào cơn ác mộng dài, trong ác mộng, nữ nhân nhất lộ ra vẻ dữ tợn… giấc này, làm nữa đời sau của đều phải sống trong thống khổ.

      Đường Vân Nhiễm cười ha ha, khóe miệng vặn vẹo độ cong xấu xí. Nàng ta rút trường kiếm người Mộ Dung Nhược Hồng ra, dùng trường kiếm còn máu chỉ vào cửa đại điện.

      ai được rời ! Khối lựu đạn người ta phải là thứ lợi hại nhất, trong đại điện này còn có khối uy lực lớn hơn. Chỉ cần ai bước ra cửa điện, ta liền lệnh cho tâm phúc của ta châm đạn pháo, đến lúc đó kịp chạy trốn phải theo ta cùng chết tại Trường Hoan Điện!”

      “Đường Vân Nhiễm, rốt cuộc ngươi điên đủ chưa!” Mộ Dung Ôn Trạch nhịn được nữa. thiệt thòi cho từng ái mộ Đường Vân Nhiễm, bây giờ xem ra, ả đàn bà ác độc Đường Vân Nhiễm này phát rồ rồi.

      Quả dám tưởng tượng, còn từng có lần mây mưa cùng nữ nhân điên rồ như vậy.

      tại cảm thấy mình bị nàng ta vấy bẩn nghiêm trọng!

      Đường Vân Nhiễm đột nhiên ngẩng mặt lên trời hét chói tai, “Hiền Vương điện hạ, phải ngươi vẫn muốn giết Cửu Thiên Tuế sao? Thế nào, muốn hợp tác với ta ? Ngươi bắt Đường Tứ Tứ lại đây hai người chúng ta có thể hợp tác.” Nàng ta khẽ dừng lại, ánh mắt lại quét về phía Mộ Dung Quân Thương, ý cười bên khóe miệng liền sâu hơn, “Đương nhiên, Nhiếp chính vương ngài phải cũng vừa mắt Cửu Thiên Tuế từ lâu sao? Nếu ngươi cũng tham gia, ba người chúng ta hợp ác, chẳng lẽ còn đối phó được tên Quân Cơ Lạc sao?”

      Đây đúng là kết bất thành lại bắt đầu kết mới.

      Trước uy hiếp, tại trực tiếp châm ngòi mượn sức, mưu toan mượn sức Mộ Dung Quân Thương va Mộ Dung Ôn Trạch đối phó Quân Cơ Lạc.

      Mộ Dung Quân Thương thanh lãnh cười, đưa tay vuốt mớ tóc bị gió thổi tung, lãnh đạm , “Bệ hạ sủng ái Vân phi nương nương như vậy, cuối cùng phải Vân phi nương nương vẫn đâm kiếm sao? Hai người chúng ta có lá gan to như Hoàng thượng vậy, sao dám cùng Vân phi nương nương người hợp tác chứ?"

      Đường Vân Nhiễm lại ngẩng mặt lên trời cười dài vài tiếng, “Nhiếp chính vương, ít suy tính phải quân tử, độc phải trượng phu. Ba người chúng ta trước tiên nên cùng hợp tác xử lý Cửu Thiên Tuế. Còn những chuyện khác chúng ta xử lí sau.”

      “Nghe qua cũng tồi.” Khóe miệng Mộ Dung Quân Thương hơi giương lên, đôi mắt hoa đào cũng có ý cười, khóe mắt liếc về phía Quân Cơ Lạc.

      Đường Vân Nhiễm dường như rất cao hứng, nàng ta lại ném ánh mắt về phía Mộ Dung Quân Thương, xúi giục, “Hiền Vương, ta biết trong lòng ngươi rất hận bản cung. Nhưng đêm nay là cơ hội tốt. Nếu bỏ lỡ các ngươi vĩnh viễn có lại cơ hội như thế. Đêm nay, mọi người hãy thống khoái lần . Dù sao các ngươi giết Cửu Thiên Tuế, Cửu Thiên Tuế cũng bỏ qua cho các ngươi.”

      Giờ phút này, Đường Tứ Tứ muốn với Đường Vân Nhiễm câu, “ làm chết hả!” đến nước này còn muốn tìm đồng minh đối phó Quân Cơ Lạc.

      Con người này… da mặt là dày.

      Đường Tứ Tứ ngẩng đầu nhìn Quân Cơ Lạc, đuôi lông mày Quân Cơ Lạc nhướng lên ngả ngớn, mắt phượng sóng sánh ái muội vô cùng. Đường Tứ Tứ hơi cáu liếc cái, trong lòng còn gì để . So với Đường Vân Nhiễm, trình độ “làm ra vẻ” của Quân Cơ Lạc hiển nhiên càng cao hơn nhiều. Đến lúc này rồi mà còn ở chỗ này mày qua mắt lại với nàng.

      Chờ bị người ta giết, xem còn có hứng liếc mắt đưa tình với nàng hay .

      Dường như Quân Cơ Lạc cảm nhận được ánh mắt vui của Đường Tứ Tứ, cong môi cười cái, thấp giọng với Mạt Lương cái gì đó. Mạt Lương liền tiến lên kéo Mộ Dung Nhược Hồng trọng thương nằm đất .

      Đường Vân Nhiễm dùng ánh mắt khinh miệt liếc nhìn Mộ Dung Nhược Hồng bị mang , cằm hơi giương lên, khí chất cao ngạo.

      “Hiền Vương, Nhiếp chính vương, nhất định hôm nay các ngươi có dẫn theo người tiến cung. Nghĩ kỹ chưa? Có muốn cùng bản cung hợp tác hay ?” Hai mắt híp thành hai khe hở hẹp, Đường Vân Nhiễm ngạo nghễ như nữ vương, như hết thảy thiên hạ này đều nằm trong lòng bàn tay nàng ta.

      Quân Cơ Lạc kéo Đường Tứ Tứ nấp sau lưng . Sau đó hai tay ôm ngực, hiệp hước* , “Hiền Vương, Nhiếp chính vương, hai ngươi nhất định phải hợp tác với Vân phi nha. Bản đốc thích nhất là khi dễ người khác. Bây giờ có thể lập tức khi dễ ba người các ngươi, cảm giác này quá tuyệt vời.”

      *cợt nhã, hài hước


      Đường Vân Nhiễm cười ha ha, vui sướng khi người khác gặp họa, “Hiền vương, Nhiếp chính vương, các ngươi cũng nghe được Cửu Thiên Tuế hạ thấp các ngươi như thế nào. lời khó nghe như vậy, nếu các ngươi còn hợp tác cùng ta… Ha ha, vậy các ngươi rất bị coi thường!”

      Mộ Dung Ôn Trạch mím môi cười, trong đôi mắt trống rỗng đột nhiên có chút tia sáng làm người ta nhìn hiểu được.

      Mộ Dung Quân Thương đặt tay tay vịn xe lăn, ánh mắt nhìn chằm chằm hai đùi. Trầm mặc lát, mới lạnh lùng , “Vân phi nương nương, ngươi đoán sai rồi. Trận tranh đấu đêm nay, bổn vương nghĩ tham dự. Ngươi cần kéo bổn vương liên lụy vào.”

      Đường Vân Nhiễm nhíu mày, vội vàng cao giọng , “Nhiếp chính vương, qua thôn này còn khách điếm nữa*. Nếu hôm nay ngươi giải quyết Cửu Thiên Tuế, Cửu Thiên Tuế tha cho ngươi.”

      bỏ qua cơ hội này còn cơ hội khác nữa

      “Vấn đề an nguy của bổn vương cần Vân phi nương nương lo lắng. Vân phi nương nương nên lo cho mình trước .” Mộ Dung Quân Thương cười thanh lãnh, hướng cửa đại điện quát tiếng, bao lâu Yến Mặc liền xuất .

      Yến Mặc nhanh chóng tiêu sái đến sau xe lăn của Mộ Dung Quân Thương, đưa tay đẩy xe. Hai người liền tiến về phía cửa điện.

      Phía sau bọn họ, Đường Vân Nhiễm hô to, “Nhiếp chính vương, sớm muộn có ngày ngươi hối hận vì lựa chọn hôm nay.”

      Mộ Dung Quân Thương ngừng lại, nhưng thanh thanh lãnh của quẩn quanh trong điện, “Hối hận hay bổn vương biết. Nhưng bổn vương biết hợp cùng ả đàn bà ngu ngốc chỉ hạ thấp thân phận của mình.”

      Hai chủ tớ Mộ Dung Quân Thương rất nhanh biến mất tại cửa đại điện. Quân Cơ Lạc nhe răng, trong mắt phượng lóe lên tia sáng.

      Cái tên Mộ Dung Quân Thương này chạy là mau a!

      Bất quá chung quy lại, ta có thể tránh được hòa thượng nhưng trốn được miếu. muốn xem ta có thể chống đỡ được mấy ngày.

      Theo hai người họ rời , Mộ Dung Ôn Trạch cũng cười, “Vân phi nương nương, Nhiếp chính vương cũng hợp tác với ngươi rồi. Vương gia có thực quyền như ta đây càng giúp ích được. Bổn vương cũng ở lại làm chướng mắt Vân phi nương nương, bổn vương trước.”

      Mộ Dung Ôn Trạch sau khi xong, cười khinh miệt, phất tay áo rời .

      Đường Vân Nhiễm nhìn theo bóng rời , hận đến nghiến răng nghiến lợi, “Ngươi thể ! Bằng ta liền cho nổ cả Trường Hoan Điện!” đám người này đều coi rẻ nàng. Bọn họ coi lời của nàng ra gì sao?

      Mộ Dung Ôn Trạch dừng bước, trong mắt chỉ lộ ra vẻ vui sướng khi người ta gặp họa, ngầm bi thương cười , “Cho nổ , kẻ sợ chết như ngươi, bổn vương tin ngươi dám cho nổ Trường Hoan Điện này.”

      Sau khi Mộ Dung Ôn Trạch lưu lại những người này liền theo bước Mộ Dung Quân Thương rời .

      Đường Vân Nhiễm cảm thấy tôn nghiêm của mình bị thách thức, trong lòng nàng ta tức giận hận thể hủy hết mọi thứ trước mắt. Kích động cầm lên đá đánh lửa giấu trong tay áo, nàng ta đem cao ngạo cùng tự kiềm chế viết mặt.

      Quân Cơ Lạc đưa tay vuốt cằm, ngữ khí cay nghiệt, “Vân phi nương nương, người nên cũng rồi, nên cũng giữ lại. Hôm nay hai vợ chồng chúng ta đứng ở chỗ này xem ngươi rốt cuộc có dám châm ngòi khối bom đó !”

      Đường Tứ Tứ cũng cười phụ họa, “Tỷ tỷ, ngươi nhanh nhanh châm lửa !”

      Hai tay Đường Vân Nhiễm nắm đá đánh lửa run run, nàng ta căn bản cam lòng cứ như vậy cùng Đường Tứ Tứ và Quân Cơ Lạc chôn thân tại Trường Hoan Điện. Nhưng nếu nàng ta đốt lửa, lại sợ bị bọn Quân Cơ Lạc cười nhạo. Nàng ta ghét nhất bị làm trò cười trước mặt kẻ thù.

      Thân mình run lên, Đường Vân Nhiễm đưa tay sờ hai viên đá đánh lửa.

      “Thương Minh! Ngươi nhanh đốt lửa !” Đường Vân Nhiễm cao giọng kêu lên. Chính nàng ta có dũng khí tìm chết, nhưng nàng ta thực muốn nhìn sắc mặt ghê tởm của Quân Cơ Lạc và Đường Tứ Tứ. Vì thế, nàng ta cố lấy dũng khí, kêu tâm phúc của mình là Tả Thương Minh, Tả Thương Minh này là bước cờ có lợi cuối cùng nàng ta, nàng ta cũng dự đoán được đêm nay có thể thất bại trước Quân Cơ Lạc, nếu nàng ta thành công, khả năng mọi người cùng chết rất cao. Cho nên, nàng ta lệnh Tả Thương Minh cuối cùng đến đốt lửa. Nàng ta cũng tin tưởng với năng lực của Tả Thương Minh, nhất định thừa dịp hỗn loạn vừa rồi trà trộn vào Trường Hoan Điện.

      Nếu tại đời này còn có người có thể cho nàng ta dựa vào cũng chỉ có .

      Nhưng mà, có người đáp lại lời nàng ta. Đợi thêm lát, trong điện đừng là tiếng nổ mạnh, ngày cả tiếng muỗi bay qua cũng nghe thấy.

      Ánh mắt của nàng ta hoang mang quét quanh vòng, cũng nhìn thấy Tả Thương Minh.

      “Thương Minh…” Đường Vân Nhiễm lại sốt ruột kêu tên Tả Thương Minh.

      Mà phía Quân Cơ Lạc, thừa dịp này, biết lấy từ đâu ra cái cung nỏ, nhắm ngay nàng ta.

      Ba, hai,

      Quân Cơ Lạc khởi động cơ quan cung nỏ, mũi tên nhọn lao khỏi dây cung, bay thẳng về phía nàng ta.

      Mí mắt Đường Vân Nhiễm giật giật, hoàn toàn bị dọa. Hai tay nàng ta vội vàng ôm đầu, phát ra tiếng kêu bén nhọn thê lương…

      Yến Mặc giúp Mộ Dung Quân Thương rời khỏi Trường Hoan Điện, xe lăn nghiền đất, phát ra tiếng kêu “chi chi”, Yến Mặc có chút nghi hoặc hỏi, “Chủ tử, vừa rồi nếu ngài, Hiền Vương, còn có ả Vân phi kia, ba người cùng liên hợp, chừng có thể thực đối phó Quân Cơ Lạc.” Vì sao người nắm chắc cơ hội này?

      Mộ Dung Quân Thương cười lạnh, “Yến Mặc, vĩnh viễn đừng tin lời lại đàn bà ngu ngốc như Đường Vân Nhiễm. Trước mọi người, nàng ta đâm hoàng đế bị thương. Nếu bổn vương hợp tác với nàng ta, chẳng phải là mang tội phạm thượng? Đến lúc đó Quân Cơ Lạc tùy tiện chụp cái mũ lên đầu bổn vương, ngươi nghĩ rằng ta và bọn ngươi có thể chịu nổi sao?”

      Yến Mặc đăm chiêu gật đầu, ngay lúc này lỗ tai bén nhạy nghe được tiếng vang.

      “Là ai lén lút theo chúng ta?” Vẻ mặt Yến Mặc rét lạnh, cao giọng .

      Trong đêm đen, người bước ra. Đợi khi đến trước mặt Mộ Dung Quân Thương, hai tay ôm quyền, cực kì cung kính với Mộ Dung Quân Thương, “Nhiếp chính vương!”

      Mộ Dung Quân Thương nhíu mày, “Tả Thương Minh?”

      Tả Thương Minh mặc quần áo thái giám màu xanh đen, khiêm tốn , “Nhiếp chính vương, tiểu nhân tới là muốn quy hàng ngài!”
      Last edited: 24/12/14
      Layla06, thanhbinh, thuytlu42 others thích bài này.

    4. lhngan0401

      lhngan0401 Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      37
      Lặn mất tăm lau nha ....welcome back :yoyo69::yoyo69:

    5. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      má ơi sao cái con chó TTM này sống lâu ...............
      vẫn chưa đời nhà ma
      thank nàng..............

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :