TƯ HỮU CHI THÀNH
Tác giả: Shiki
Chương 189: Nó là con của trai em
Mấy ngày hôm nay Tư Tuyền đều ở nhà, bà Du Linh Học viện Hý kịch Thượng Hải thỉnh giảng nên giao cho trọng trách chăm sóc chị . Cái bụng Tư Toàn khá lớn, nhưng hề có phản ứng thai nghén, ăn uống vô cùng tốt. Cả người béo lên kha khá, nhưng vẫn rất mượt mà thon thả.
Ở nhà cũng tốt, mâu thuẫn của Tư Tuyền và Trân Trân sau ngày hôm đó lên đến đỉnh điểm. Trân Trân phát ra Tư Tuyền hề kí hợp đồng với công ty, Diệp Chính trực tiếp trả lương cho , các bản vẽ do thực đều cho Diệp Chính đứng tên. Bởi vậy, Trân Trân giao thêm dự án nào cho nữa. Tư Tuyền lười tranh cãi, cũng chẳng muốn kể lể với Diệp Chính, cho nên tự nguyện nghỉ ở nhà. Dù sao, về Trung Quốc cũng với mục đích nghỉ ngơi, phải cắm đầu vào làm việc. Khối lượng và cường độ công việc ở đây, so với AOA. PM còn xa vời lắm.
Mười giờ, thím Lưu cẩn thận hỏi Tư Toàn muốn ăn gì để bà chuẩn bị. Tư Tuyền chán nản nằm khệnh khạng sofa xem ti vi, còn nghĩ xem nên làm gì cho hết thời gian. Vẫn chẳng có tin tức nào của Nana, Mạch Tuệ theo dõi cả Tôn Thế Văn và Ông Hồng. Hai người bọn họ đều cho người ra ngoài tìm kiếm. Mạch Tuệ , tạm thời theo sát cả hai người bọn họ, kiểu gì đến trước lúc sinh con, cũng tìm được.
Vẫn còn nghĩ mông lung bên ngoài chợt có tiếng ồn ào, tiếng cảnh vệ quát người. Tư Toàn nhỏm dậy khỏi ghế, thím Lưu vội vàng ngăn lại. Tư Tuyền nhanh chân vọt ra ngoài, mở cửa ra nhìn.
Ngoài cổng, có giằng co với cảnh vệ muốn vào trong nhà. Thím Lưu cẩn thận đỡ Tư Toàn ra theo sau, ngạc nhiên hỏi
“Có chuyện gì?”
“Thím đưa chị vào nhà, cháu ra ngoài xem sao.”
Tư Tuyền nhảy hai bước khỏi bậc thềm, chạy ra cổng, cảm thấy khá là ngạc nhiên. Khu đại viện tường cao hào sâu khép kín hoàn toàn, bên ngoài cổng có barie canh gác, mỗi nhà đều có cảnh vệ trực riêng. Khu vực này rất riêng tư, ra vào đều cần giấy thông hành. Có khách, chủ nhà phải thông báo nhân dạng cho cảnh vệ, sau đó cảnh vệ mới cho phép khách vào thăm nhà. Phiền phức như vậy, cho nên Tư Tuyền mới ghét vào nhà.
kia cũng tệ, có vẻ như phải khách nhà mà cũng vượt được barie bảo vệ ở ngoài cổng cơ đấy.
“Có chuyện gì vậy?”
Cảnh vệ là binh sĩ rất trẻ họ Lâm, nhà thường gọi là Lâm Ca. Lâm Ca là người dân tộc Di, quê ở Vân Nam, thân thủ đặc biệt tốt, nhưng vì có trình độ nên phải lính nghĩa vụ để hợp thức hóa. Sau khi kết thúc nghĩa vụ, được lựa chọn số đơn vị để đào tạo chuyên sâu. Lâm Ca do cha đưa về từ sau lần ông công tác.
“Tiểu thư, này cứ nhất quyết đòi vào gặp”.
nhìn lấy Tư Tuyền vội vàng nhào tới, gấp gáp
“Tuyền Tuyền? Em là Tuyền Tuyền phải ? Chị là Trần Dao Dao đây. Chị Dao Dao đây, em có nhớ ?”
Tư Tuyền chớp mắt, này gặp ở đâu đó. Hình như là hôm ăn lẩu với Tư Khiêm, Còn cái tên Trần Dao Dao đương nhiên nhớ, đó thâm chí là còn người bạn của Tư Khiêm mà thích nhất. Mười mấy năm gặp, Trần Dao Dao khác xưa rất nhiều, nhưng vẫn đặc biệt xinh đẹp.
“Chị Dao Dao. Em vẫn nhớ chị mà”.
Dao Dao mừng đến chảy nước mắt, đột ngột quỳ xuống khiến cả Tư Tuyền lẫn Lâm Ca đều giật bắn mình. Tư Tuyền vội vàng đỡ lấy Dao Dao, nhưng nhất quyết giằng ra, nước mắt liên tục rơi xuống.
“Tuyền Tuyền, em phải giúp chị. Em giúp chị liên hệ với Tư Khiêm được ? Chị có việc quan trọng khẩn cấp lắm”
Tư Tuyền cau mày, hôm qua Tư Khiêm Thành Đô công tác. Mỗi đợt công tác của đều mang tính nghiêm trọng rất cao. Nếu phải chuyện đặc biệt quan trọng, ai được phép làm phiền . Tuy Tư Tuyền Trần Dao Dao có chuyện gì muốn tìm Tư Khiêm nhưng cũng cảm thấy đây phải chuyện đùa. Trần Dao Dao mạo hiểm xông vào tận đây cơ mà.
“ Tư Khiêm công tác rồi, tạm thời liên lạc được. Chị muốn làm gì, nếu có thể giúp em giúp”
Đáy mắt Trần Dao Dao tràn ngập tuyệt vọng. Cả người trượt xuống, vội vàng tùm lấy tay Tư Tuyền hỏi “Mẹ em? Cha em? Có ai ở nhà ??”
Tư Tuyền lắc đầu, cha làm công việc đỡ thần bí hơn Tư Khiêm nhưng cũng cực kì bận rộn, vắng nhà năm ngày tuần là chuyện bình thường. Tư Tuyền đỡ lấy Trần Dao Dao ôn tồn “Vào nhà rồi , chuyện gì cũng có cách giải quyết của nó. Chị đừng lo”.
Thím Lưu mở rộng cửa, tò mò nhìn Trần Dao Dao rồi dường như là nhận ra là ai, mặt thím hơi biến sắc chút.
Tư Toàn ngồi ghế, ngạc nhiên nhìn Tư Tuyền dò hỏi. Tư Tuyền đỡ Trần Dao Dao ngồi xuống sofa, quỳ đất nhìn thẳng vào mặt ấy, chậm rãi hỏi “ cho em biết? Có chuyện gì vậy?”
Trần Dao Dao do dự trong phút chốc rồi cắn răng “Tuyền Tuyền, chị xin em. Hãy giúp chị liên hệ với Tư Khiêm, hãy cứu lấy con trai chị. Nó cũng là con của trai em”