TƯ HỮU CHI THÀNH
Tác giả: Shiki
Chương 151: Về nhà vẫn là tốt nhất
Tư Tuyền lề mề lúc lâu, cuối cùng vẫn phải đề Fredrick sang gọi. lù rù theo vào phòng, phòng hai người ở sát cạnh nhau tầng hai, để lúc tiện chăm sóc cho .
Fredrick khóa cửa, bảo “Nằm lên giường cởi quần ra”
Tư Tuyền nhìn bằng con mắt khiếp sợ. Fredrick dường như hiểu nghĩ gì, cười đầy nham nhiểm “Nhanh lên, đừng để nhiều”.
“ được đâu…. ba mẹ biết đấy”. Tư Tuyền thào, hôm nay quyết phải bảo vệ trinh tiết bằng được.
“Em nghĩ cái gì đen tối thế? Bôi thuốc!” Fredrick cười xảo trá, cầm tuýp thuốc tiêu sưng chống viêm lên tung tẩy. Trái tim Tư Tuyền vội hạ xuống, đò điên, dọa từ nãy đến giờ.
nhanh nhẹn lao lên giường, nằm sấp. Giường Fredrick rất mềm mại, ga gối đều được giặt phơi sạch , nhưng luôn có cảm giác có mùi của rất riêng.
Fredrick lại gần, ngồi lên giường, kéo quần xuống. Dấu vết mông vẫn còn đỏ và sưng, chắc phải vài ngày nữa mới hết được. nặn thuốc, nhàng xoa lên mông , Tư Tuyền hít hơi sâu, gel thuốc mát lạnh theo ngón tay của chạy mông, đến đâu thoải mái đến đó.
Fredrick chờ thuốc khô mới kéo quần lên cho . Tư Tuyền nằm giường, thở dài đầy thỏa mãn. Đúng là đâu bằng nhà mình, nơi đây luôn làm cảm thấy yên bình nhất. Fredrick nhấc người đặt lên ngực , hai tay luồn vào trong áo xoa lưng. Tư Tuyền dán mặt lên vòm ngực rộng rãi, cảm thấy tim đập chậm rãi, bình ổn. lúc sau, cảm giác như sắp ngủ mất đến nơi Fredrick mới gọi dậy
“Về phòng ngủ ”.
Tư Tuyền hàm hồ ừm tiếng, bế ngồi dậy, gục đầu vai . Cứ bé mãi có phải tốt , được ngủ chung với Fredrick có ai dị nghị gì cả.
đặt chạm chân xuống sàn, giúp dép trong nhà. Tư Tuyền dụi mắt, quả là có buồn ngủ. Fredrick đưa ra cửa, định ra ngoài kéo giật lại, thầm “Quên gì rồi?”
“Ừm?”
Fredrick cúi xuống, giữ lấy gáy hôn sâu, Tư Tuyền lập tức cảnh giác, bọn họ đứng ngay cạnh cửa đấy.
Mấy phút sau, Fredrick mới buông ra, hơi thở của vờn mặt, than “Phải nhanh chóng kết hôn mới được, lén lút như thế này khổ quá”
Tư Tuyền đánh lên người , hờn dỗi về phòng. Mới được bao nhiêu tuổi mà bảo kết hôn, điên nhé.
Về phòng, Nana tắm xong, đứng ngoài ban công hút thuốc. Tư Tuyền cũng ra ngoài, tự châm thuốc cho mình. Mùa hè ở đây rất tuyệt, nơi đây còn giữ nguyên được cánh đồng cỏ, hồ nước, cánh rừng . Trong trang trại còn có vườn hoa hồng, vườn cây ăn trái và cả vườn rau cho nên chất lượng khí rất tốt. Tư Tuyền có thể ngửi thấy mùi cây cỏ mát mẻ, tiếng côn trùng kêu rỉ rả khe khẽ, gian yên tĩnh đến mức chỉ có vầng trăng lơ lửng trời là gây ra tiếng động.
“Về nhà vẫn là tốt nhất” Tư Tuyền cảm khái
Nana trả lời, chỉ lặng lẽ hút thuốc. Khi trang điểm, nhìn mặt Nana rất trẻ và ngây thơ, nhưng luôn ngụy trang cho mình bằng lớp make up cực kì đậm. Kiểu trang điểm và trang phục này dù ở đâu cũng lạ lẫm, nhưng nhà Tư Tuyền hề cảm thấy khó chịu, họ thản nhiên chấp nhận như là thành viên gia đình lâu năm.
Ngồi hóng gió lúc, hai người trở vào giường. Tư Tuyền vẫn thể nằm ngửa, nhưng nằm sấp khá khó chịu, cứ lật người như tôm. Nana thấy lạ hỏi
“Cậu sao thế?”
“Đau mông…” Tư Tuyền ấm ức kêu
“Sao mà đau”
Tư Tuyền kéo quần lên cho Nana nhìn, mặt ấy khá shock. Biện pháp trừng phạt cũng là nặng tay.
“Nana, hôm qua nhìn cậu cũng hút cần thành thạo lắm nhé”
Nana cười “Vì hút cần nên mới bị tống sang đây đấy. Ở Nhật, chơi mấy thứ đó là phạm pháp, nếu bị phát cậu có thể bị đưa tới trại cai nghiện hoặc trại giáo dưỡng, nếu mua bán có thể tù.”
“Vậy cơ à?”
“Tớ nghiện, chỉ chơi chơi thôi. Nếu biết vậy, đáng ra tớ phải hút sớm hơn, haha”
Tư Tuyền biết gia đình Nana hề thích , là con riêng. Sau khi sang , mỗi tháng cứ đúng ngày bọn họ đều chuyển cho số tiền lớn đủ để chi tiêu thoải mái, sau đó mặc kệ. Thậm chí, các dịp lễ tết họ còn cho nhiều tiền hơn với hi vọng cứ chơi, đừng về Nhật Bản. Từ lúc rời khỏi nhà đến giờ, cũng mấy năm, Nana chưa từng về nước.
Sáng hôm sau, Tư Tuyền dậy rất sớm, Nana vẫn còn ngủ. nhanh nhẹn thay quần áo, nhàng ra ngoài. Buổi sáng ở trang trại có rất nhiều việc, nên Tư Tuyền thích ngủ nướng như ở London.
Fredrick cũng dậy, và dượng Andrew chăm sóc mấy con ngựa. Trang trại Cây sồi chuyên nhân giống và mua bán ngựa nên đương nhiên có rất nhiều. Dượng Andrew có khoảng hai mươi nhân công chăm sóc cho chúng. Chỉ là mấy con ngựa trong nhà, là đều do mọi người tự làm.
Prune ngửi thấy mùi của liền hí vang. vội vàng chạy đến cạnh nó, gần tháng về nhà, nhớ mày biết bao. Prune cọ đầu vào má đầy thân thiết. Tư Tuyền kiểm tra cả người nó, có ở nhà ba vẫn chăm sóc cho nó rất tốt.
thành thạo đặt yên lên lưng, kéo nó ra khỏi chuồng. Bên ngoài, ngựa của ba và Fredrick đều sẵn sàng. dạo buổi sớm trở thành thói quen được hình thành từ khi còn . Ba người bọn họ nghiêm túc thực quy tắc trăm bước , năm trăm bước vừa cuối cùng mới là ba vòng phi nước kiệu. Tư Tuyền rạp người lưng ngựa, để gió buổi sáng sượt qua vai mang theo mùi cỏ xanh và mùi hơi nước ẩm ướt. Hôm nay là ngày nắng rất đẹp.