[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 89:
      Để ôm em lát

      Tư Tuyền trở về phòng, trằn trọc mãi đến ba giờ vẫn ngủ được. sợ Fredrick uống rượu say bị cảm lạnh, cuối cùng đành đứng dậy, nhàng sang phòng .

      Dưới ánh đèn vàng ấm áp, Fredrick vẫn ngủ, nửa khuôn mặt chìm vào bóng tối. Có vẻ khá nóng, nên bỏ chăn, nữa chăn rơi cả xuống đất.

      Tư Tuyền lại gần, vừa nhấc chăn định đắp lại cho liền bị sức mạnh túm lấy đè xuống giường. Fredrick chớp mắt nhìn , đôi măt xanh xám nheo nheo như mắt sói. Cuối cùng buông ra, ngồi dậy bên giường, bóp bóp trán

      “Em chưa ngủ à? sao lại ở đây?”

      “Em sang xem thế nào” Tư Tuyền cũng ngồi dậy, có vẻ bớt say hơn lúc trước.

      “Lấy cho cốc nước”

      Tư Tuyền lập tức nhảy xuống, rót cốc lớn đem lại. yên tâm, lại mang cả bình nước vào. Uống rượu xong thường rất khát.

      Quả nhiên, Fredrick uống gần hết cả bình nước mới chịu dừng lại. Nước theo khóe miệng chạy xuống cổ, ngực rồi mất hút ở phía dưới.

      Fredrick đứng dậy, phải tắm. Người hôi hám thế này chịu được. Lúc quay ra, Tư Tuyền vẫn ngồi giường, nhưng gà gật hình như sắp ngủ mất.

      đỡ nằm xuống giường, dịu dàng “Ngủ ”. Tư Tuyền vẫn còn nhớ ở trong biệt thự, cố chấp ngồi dậy “Em phải về phòng”

      Fredrick trèo luôn lên giường, ôm lấy , vỗ vỗ lưng thầm “Ngủ , lát đưa em về. cho ôm em lát” Tư Tuyền tự động tìm tư thế thoải mái, cứ thế thiếp .

      Buổi sáng khi tỉnh dậy là mười giờ. Bà Du Linh phải lên đập cửa phòng mới tỉnh. Tư Tuyền bật dậy, ngơ ngác nhìn mình nằm trong phòng, lù rù ra mở cửa cho mẹ.

      Bà Du Linh bước vào phòng, vẫn cằn nhằn dứt. Con gì mà lớn tướng rồi vẫn còn ngủ tới trưa.

      Tư Tuyền nhanh chóng tắm qua, thay bộ đồ mới. Lúc xuống nhà, bữa trưa chuẩn bị được dọn. ngồi xuống bên cạnh dượng Andrew, gục đầu lên cánh tay ông, nũng nịu kêu

      “Ba, con buồn ngủ quá”

      Andrew vòng tay sang ôm , vỗ vỗ mấy cái

      “Nào ngồi nghiêm chỉnh lại, ngày mai cho con ở nhà ngủ thoải mái”

      So với ông Tư Khoan, Tư Tuyền thân thiết với người cha nuôi này hơn nhiều. Ông nội nhìn lắc đầu, trong mắt ông luôn là đứa trẻ bị chiều hết thuốc chữa.

      Fredrick vẫn chưa dậy ạ?”

      “Dậy lâu rồi, chắc làm việc. À, xuống đây rồi”

      Fredrick ngồi xuống bên cạnh . lấy lại phong độ hoàn hảo, mặc chiếc áo sơ mi xám in hoa văn chìm với quần đen cắt may rất vừa vặn. Fredrick hẳn là cơ bắp, nhưng mặc đồ rất có phom. Công với vẻ lạnh lùng có sẵn và đôi mắt xám xanh cực kì đẹp, khác gì người mẫu tạp chí.

      Khi ngồi xuống, lập tức có mấy chú mấy bác của gọi sang bàn bọn họ. Lúc Tư Tuyền còn , cứ khoảng hai năm lần được cho về Trung Quốc chơi khoảng hai ba tuần. Fredrick lúc đó vẫn còn học, nên cũng về theo. Cho nên trong nhà, mọi người đều biết , và đều coi như là con trai của bà Tư . Sau khi học đại học và bắt đầu quản lý công ty, công việc bận rộn mới theo Tư Tuyền về nữa.

      Fredrick lúc đó biết tiếng Trung, nhưng cũng hề lạ người. mình có thể chăm sóc cho Tư Tuyền lúc đó chỉ là đứa trẻ mấy tuổi rất tốt. Hình ảnh mọi người thường thấy nhất chính là chàng thiếu niên người nước ngoài với mái tóc sáng màu và đôi mắt xanh xám, bế đứa trẻ xinh đẹp, cho em ăn, cho em uống, đỡ em lẫm chẫm sàn hay bắt đầu dạy những từ ngữ cơ bản đầu tiên. Hoàn toàn cần đến người lớn giúp đỡ.

      Sau nhiều năm, trưởng thành. Người đàn ông hơn ba mươi tuổi còn dáng vẻ non nớt năm xưa, mà cứng rắn lạnh lùng, tuy nhiên đối xử với người nhà vẫn rất khách khí. dịu dàng đỡ ông nội dạo, kiên nhẫn dùng tiếng Trung chuyện với bà ngoại Tư Tuyền, với phong tục ăn uống, uống rượu của người Hoa tiếp thu rất nhanh, hề ngại ngần từ chối. ai có thể ngờ, đây chính là trong những tỷ phú giàu nhất nước , có địa vị danh giá trong hoàng tộc. Ở đây, chỉ giống như những con cháu khác, kính dưới nhường, hiếu thảo với người lớn.

      Fredrick rất tự nhiên nhập gia tùy tục, dùng đũa chung gắp thức ăn cho ông nội Tư Tuyền, chọn những chỗ mềm và dễ ăn nhất. Ông nội rất nhiều tuổi, ăn được nhiều và cũng ăn được thức ăn khó tiêu.

      Thỉnh thoảng, liếc mắt nhìn Tư Tuyền. ăn uống rất ngoan, thường xuyên chọc chọc thức ăn, giống như đứa trẻ con. bao nhiêu lần cũng sửa được. Tư Tuyền thấy lườm liền ăn nhanh hơn chút. đặc biệt ghét ngồi ăn với Fredrick, lúc luôn cầu được kén ăn, phải ăn hết khẩu phần, trong khi ăn được chuyện. Đến giờ vẫn như vậy.

    2. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 90:
      Chúc có cậu mãi mãi hạnh phúc

      Nhân viên trang điểm của Dior bắt đầu trang điểm cho Tư Toàn. Lễ đính hôn ba giờ mới bắt đầu nhưng người bên nhà Hầu Thần tới từ hai giờ.

      Tư Tuyền nằm lên giường, vẫn thấy buồn ngủ, lẩm nhẩm bảo Tư Toàn khi nào đến lượt mình gọi mình dậy. Dù sao chỉ có hai thợ trang điểm mà có đến năm người.

      Khi Tư Toàn đánh thức , Trịnh Ý Duy trang điểm xong, lần này mái tóc giả được búi cao, cài hoa, hai lọn tóc giả xõa xuống bên thái dương được uốn xoăn . Trịnh Ý Duy nhìn gương mặt trang điểm nhàng của mình, thở dài “Lần duy nhất trong đời này nhé Toàn Toàn, nếu phải là cậu tớ chết cũng giả nai như này đâu”

      phải là nai mà là hai” Trịnh Thiếu Thành đẩy cửa bước vào nhìn thấy mặt hơi đần ra, lần đầu tiên nhìn thấy trang điểm theo phong cách này nhưng cũng là xinh đẹp. Trịnh Ý Duy lườm cái.

      “Có chuyện gì thế?” Tư Toàn ngẩng lên hỏi Trịnh Thiếu Thành.

      “Quà sinh nhật của cậu. Hôm qua bọn tôi uống say quá, chưa đưa được. Năm nay có phần của Hầu Thần, của cậu đòi riêng nhé.”

      Tư Toàn vui vẻ đón lấy cái hộp trong tay Trịnh Thiếu Thành. Bên trong là ngôi nhà làm bằng pha lê với đôi dâu chú rể đứng trước cửa. Chất lượng rất tốt.

      “Có thể bật sáng đổi màu được” Trịnh Thiếu Thành bổ sung. Trong nhóm bạn cùng lớn lên thưở với nhau, trừ Chương Đồng Đồng ra nước ngoài từ năm lớp mười . Trịnh Ý Duy thường xuyên vì tránh mặt Trịnh Thiếu Thành mà ít chơi với cả nhóm Tư Toàn là thân thiết nhất. Tư Toàn, Mạch Tuệ, Hầu Thần bằng tuổi nhau, Trịnh Thiếu Thành, Diệp Chính và Hạ Hầu Uyên hơn bọn họ tuổi.

      Năm đó trường học tiểu học ở Bắc Kinh đều phải chịu qua cải cách rất lớn. Các quận tách nhập phân chia, ảnh hưởng rất nhiều đến học sinh. Lúc đó, trường tiểu học của đại viện phá lệ nhận thêm học sinh bên ngoài, trong đó có bọn Trịnh Thiếu Thành và Hầu Thần. Trường học của quân đội nên rất nghiêm khắc, dù là trẻ con nhưng cũng phải chịu kỉ luật rất cao. Cha mẹ Trịnh Thiếu Thành bận làm ăn nên để cho ông bà nuôi. Ông nội thấy nghịch ngợm quá liền ném vào đây, Hầu Thần cũng như vậy.

      Ban đầu, đám trẻ trong đại viện và ngoài đại viện cũng hòa thuận vui vẻ gì. Nhưng đánh nhau phải em. Trịnh Thiếu Thành là đại ác ma bên ngoài nhưng so với những đứa trẻ như Diệp Chính hay Hạ Hầu Uyên sáu giờ sáng phải dậy chạy bộ chỉ ngang ngửa. Qua vài đợt giao lưu như thế, rồi bọn họ cũng trở lên thân thiết hơn.

      Trong đại viện, con trai nhiều con ít. Tư Toàn lại là bé rất dễ thương, Diệp Chính trưởng thành sớm, Mạch Tuệ rất hiền lành hòa đồng, Hạ Hầu Uyên rất nghịch ngợm, mấy nhà bọn họ thân nhau từ ông bà đến bố mẹ nên thường hay chiếu cố cho . Hầu Thần có lẽ thích Tư Toàn từ hồi đó. Lúc ấy, gia đình và Hầu Thần điều kiện tốt hơn so với mấy nhà kia nhiều, tiền tiêu vặt của Hầu Thần gần như toàn bộ mua đồ ăn vặt và truyện tranh để cho Tư Toàn mượn.

      Lớn lên cũng vẫn thân thiết như vậy, Tư Toàn là gần gũi với bọn họ nhất, có thể dằn dỗi, làm mình làm mẩy với bọn họ. Lần này lấy chồng, dù là gả cho em tốt của mình, nhưng chính Diệp Chính cũng có lần với Trịnh Thiếu Thành “Cảm giác như mất em vậy, nếu hai người bọn họ cãi nhau, tôi nghĩ tôi vẫn phải bênh Tư Toàn”. Trịnh Thiếu Thành có em , nhưng ngày chị lấy chồng, cảm giác này được trải qua.

      “Tư Toàn, quên hết những chuyện vui nhé. Bọn tôi đều chúc phúc cho cậu mãi mãi hạnh phúc”

      “Cám ơn các cậu” Tư Toàn đưa tay, Trịnh Thiếu Thành ôm rồi bỏ ra, vỗ vỗ lên vai

      Lúc câu đó, đứng nghiêng người che sáng, cười rất dịu dàng. Trịnh Ý Duy gần như chưa bao giờ thấy vẻ mặt này của , cảm thấy lạ lùng, soi gương qua điện thoại, lỡ tay ấn tách tách mấy cái. Cả người Trịnh Thiếu Thành được thu vào ống kính, nghe thấy tiếng chụp ảnh liền quay lại lườm . Đổi mặt còn nhanh hơn lật sách.

      “Chụp cái gì?”

      “Lỡ tay thôi. Xấu như tinh tinh ai thèm chụp làm gì?”

      à, hôm nay trang điểm đẹp lắm, rất giống người, làm ơn cư xử giống người chút. Đừng làm mất mặt nhà họ Trịnh”

      Trịnh Ý Duy rất muốn ném điện thoại vào mặt ta. Tư Toàn lắc đầu, hai người này lại chuẩn bị bắt đầu rồi đấy.

      “Ý Duy, chụp ảnh . Chúng ta chụp chung kiểu”

      “Được. Tư Tuyền xong chưa?
      “Xong rồi đây”

      Lấy Tư Toàn là trung tâm, mấy phù dâu vây lấy , Trịnh Thiếu Thành giúp bọn họ chụp mấy kiểu ảnh nhưng tay nghề của tốt. Chụp rất khó coi.

      Trịnh Ý Duy tức xì khói, đẩy ra khỏi cửa, dùng gậy tự sướng chụp lại cho bọn họ.

      Ba giờ hai mươi phút, Tư Khiêm gõ cửa phòng. Nhìn cũng rất hồi hộp dù mặt vẫn lạnh băng.

      “Chuẩn bị xong chưa?”

      Tư Toàn gật đầu, hít sâu hơi. Bám lấy cánh tay . Tư Khiêm quay lại với Tư Tuyền đứng ngay đằng sau lưng , thầm “Xinh lắm, hôm nay hai chị em đều rất xinh”

      Tư Khiêm dẫn bọn họ ra bãi cỏ. lều vải lớn màu trắng ngà trang trí bằng lụa sa tanh trắng, hoa hồng, hoa mẫu đơn trắng và các chuỗi pha lê trang trí. Khách quan ngồi rất đông đủ.
      Hale205Tĩnh Đông thích bài này.

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 91:
      Hãy lấy nhé

      Bốn người phù rể đều là bọn Trịnh Thiếu Thành. Mạch Tuệ song song , nhịn được khen ngợi hôm nay trang điểm rất xinh đẹp.

      Quãng đường trăm mét mà dài như cả thế kỉ. Đây là lần đầu tiên Tư Tuyền làm phù dâu, nên rất hồi hộp. Tay cầm bó hoa mà cảm giác toát mồ hôi ướt sũng. Fredrick ngồi ở hàng thứ hai cùng với dượng Andrew, nhìn thấy tìm trong đám đông, khẽ gật đầu cái.

      Hầu Thần đứng chờ sẵn, hôm nay mặc tux trắng. Bình thường trong nhóm, phải là người nổi bật. Diệp Chính trầm ổn, Trịnh Thiếu Thành hào hoa, Mạch Tuệ mặt đẹp còn hơn con , Hạ Hầu Uyên rất tuấn, cương nghị. Nhưng hôm nay, Tư Tuyền cảm thấy ấy rất đẹp trai. Có lẽ vì quá hạnh phúc nên nhìn mới đẹp như vậy.

      Hầu Thần bước xuống hai bước, Tư Khiêm đặt bàn tay Tư Toàn vào tay , vỗ vỗ lên vai , lực đạo hề . Tư Tuyền theo hai người bọn họ lên sân khấu, cùng mấy người phù dâu xếp thành hàng ngang. Bên dưới, nhìn thấy mẹ và bà ngoại chấm chấm mắt, có lẽ hai người đều khóc. Cha khẽ khàng vỗ lên mu bàn tay bà. Tình của hai người luôn khiến Tư Toàn và rất ngưỡng mộ. Hai người nhau rất nhiều năm, sống chung cũng rất nhiều năm mà lúc nào cũng ngọt ngào như thưở ban đầu. Bên ngoài, cha là lãnh đạo nên rất đạo mạo, nghiêm khắc, ở nhà cũng đóng vai ác dạy con cho nên cũng cảm thấy dễ gần. Nhưng lúc nào cũng đối xử với mẹ rất dịu dàng.

      chợt nhớ đến dì Tư , người gọi là mẹ rất nhiều năm. Lúc dì qua đời, rất đau lòng. Dì đối xử với rất tốt, còn thân thiết hơn cả mẹ. Dì rất nhiều với và đám cưới, dì phải tìm cho người chồng tốt, có thể đối xử tốt với cả đời, như dượng Andrew. Lễ cưới dì thích phải có nhiều hoa hồng trắng và hoa mẫu đơn. Cứ thỉnh thoảng shopping, mua được món nữ trang nào hay ho, dì đều để làm quà cưới cho con lấy chồng.

      Thôi nghĩ nữa, cứ nghĩ đến dì là lại muốn khóc.

      Người dẫn chương trình tuyên bố lễ đính hôn. Hầu Thần mở nắp hộp nhẫn, quỳ xuống. Giọng ấm áp của cất lên, vang vọng khắp nơi

      “Tư Toàn, chúng ta biết nhau rất nhiều năm, từng đến rồi từng qua nhau và rồi lại quay lại. Em là phần trong cuộc đời , em là người mà suốt cuộc đời này. Hãy lấy nhé”

      Tư Toàn cũng kiềm chế được xúc động, dùng tay chấm chấm nước mắt “Em đồng ý”. Hầu Thần cầm lấy tay , nhàng lồng chiếc nhẫn cưới vào. Có trời mới biết, khao khát làm điều này rất lâu rồi. Từ lúc chỉ mới là thằng nhóc mười tuổi, hay tuổi thiếu niên ngây ngô, và cả lúc là người đàn ông thực thụ, đều rất muốn làm như thế.

      Tư Toàn đeo lại nhẫn cho . Hầu Thần rất nhàng trao cho nụ hôn nhưng rồi dường như cảm thấy đủ, bao giờ đủ. Tư Toàn của , cuối cùng cũng có thể hiên ngang làm người đàn ông của rồi.

      Hai người cắt bánh cưới, rồi mở rượu champagne, rót lên tháp ly bảy tầng. Hai người phục vụ cũng đem rượu đến cho phù dâu và phù rể. Cả rạp cưới đều đứng dậy, mọi người nâng ly, chúc phúc cho đôi trẻ.

      Sau nghi lễ là tiệc , phù dâu phù rể theo dâu chú rể từng bàn kính rượu, nhận lại lời chúc của người lớn. Ông Tư Khoan khẽ ôm con rể, vỗ lên vai . Con ông từ nay phải giao cho rồi.

      Bên nhà Hầu Thần đến khoảng ba mươi người, có cả ông bà nội ngoại, bác cả bác hai mấy người họ hàng bên ngoại. Thực ra, trong Hầu gia, phải người thừa kế chính nhưng so với cha , tại phụ trách mảng mua bán, sát nhập tài sản quan trọng hơn rất nhiều. Chính bác cả cũng đánh giá rất cao khả năng của , tuy nhiên bác điểm bì được với họ Hầu Cảnh, đó là quá lý tính, rất hay xử lý theo kiểu dĩ hòa vi quý, Hầu Cảnh có tàn nhẫn hơn rất nhiều. Tuy nhiên, quan hệ giữa và Hầu Cảnh rất tốt, bên cạnh công việc ở Hầu Gia, Hầu Thần cũng có nghiệp riêng. thuê lại và mở hàng chuỗi phòng tập ở các khu chung cư từ bình dân đến sang trọng, ngoài ra còn đầu tư kha khá tiền vào các câu lạc bộ cao cấp cho nên cũng tích lũy được tài sản kha khá.

      Bữa tiệc kéo dài đến hơn năm giờ, mọi người chụp rất nhiều ảnh với dâu chú rể và cả đoàn phù dâu phù rể. Fredrick chỉ chịu chụp riêng tấm với Tư Tuyền bằng điện thoại của . Trong ảnh, khẽ ghé đầu vào vai , nghiêng nghiêng mặt, còn Tư Tuyền cười rất tươi.

      Kết thúc buổi lễ, Tư Tuyền mệt mỏi tẩy trang, hôm nay phải đứng đôi giày cao gót 9 phân, nhìn mỏng manh có vẻ đẹp, nhưng thấy đau chân vô cùng. Hai người bạn cũng của Tư Toàn cũng vậy, chỉ có Ý Duy quá quen với điều này, nên có cảm giác gì cả.

      Tẩy trang xong, thay cái váy màu xanh bạc hà mát mẻ rồi mới bước ra ngoài. Hầu hết mọi người đều về hết, chỉ còn mấy người trong nhà và hội Trịnh Thiếu Thành.
      Dưa Hấu Đại VươngTĩnh Đông thích bài này.

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 92:
      Có chuyện nghiêm trọng rồi

      “Tuyền Tuyền, lát nữa con có về nhà ?”

      Bà Du Linh lên tiếng hỏi, cả tháng nay làm chơi, chơi ở nhà ông nội, chưa thấy con về nhà lần nào. Tư Toàn sau khi đính hôn chuyển sang sống chung với Hầu Thần, mình bà rất buồn.

      “Con về khách sạn với Fredrick mà”.

      Fredrick nhàn nhã ngồi ghế sofa, ban nãy với Peter có số tin tức của Nana, nên thể về được.

      “Con lớn rồi, sao cứ bám theo trai mãi thế hả? Mà Fredrick, nhà còn rất nhiều phòng, con cần lần nào đến Trung Quốc cũng ở khách sạn như thế.” Bà Du Linh hài lòng, dù biết mối quan hệ giữa hai em rất thân thiết, nhưng cũng thể bám dính trai mọi nơi mọi lúc như vậy được.

      “Cháu còn có công việc, thể làm phiền mọi người”.

      “Aiz…” Con lấy chồng, tâm trạng bà Du Linh rất tốt.

      “Được rồi, hai đứa chúng nó mà ở chung mới là lạ đấy. Thời gian trước biết còn dỗi nhau cái gì, mà thèm với nhau câu nào. Em ở giữa cũng thấy mệt. Em đưa ba trở về trước.”

      Dượng Andrew lên tiếng giải vây. Ông nhàng đỡ ông Tư Nhàn dậy, chuẩn bị về đại viện. Bố mẹ bà Du Linh về nhà họ Tạ, tuy rằng có nhà, nhưng mỗi nhà cũng chỉ có mấy phòng, chỉ cần đông người chút cũng thấy chật chội.

      Trịnh Thiếu Thành xuống lầu, thay bộ quần áo thoải mái khác, nhìn thấy Tư Tuyền và Fredrick chuẩn bị vội kêu lên

      “Bọn kia còn bảo chơi chưa , tôi đặt phòng rồi. Chúng ta ăn rồi chơi tiếp”

      “Thôi để lần khác. Tôi đưa Maya về còn có việc, lần sau có nhiều thời gian hơn. Maya còn ở Trung Quốc lâu, thỉnh thoảng tôi sang”. Fredrick bắt tay với Trịnh Thiếu Thành, sau đêm qua, mối quan hệ của với mấy người này cũng tốt hơn trước rất nhiều.

      Ngoài việc Maple hợp tác với Hoa Hạ, hôm qua còn nghe được hướng đầu tư khá mới ở đây. Trung Quốc là thị trường rất đáng để khai phá, có điều cần để cho bộ phận R&D nghiên cứu kĩ hơn trước .

      Chiếc Maybach dùng ở Trung Quốc cuối cùng cũng tới. Tư Tuyền lên xe là kêu buồn ngủ, mấy ngày nay cứ thấy mình thiếu ngủ thế nào ấy.

      Fredrick vỗ vỗ lên đùi, Tư Tuyền nằm gối đầu lên chân , đắp chiếc chăn lông cừu màu xám nhạt. Nhiệt độ trong xe rất vừa phải, thở dài thỏa mãn, thiếp chút.

      Fredrick ngồi xem số giấy tờ, khi về đến khách sạn, cũng đánh thức dậy mà cúi người định bế lên.

      Tư Tuyền tỉnh, muốn ngồi dậy Fredrick cản lại “Chân đau, để bế”. Nghe vậy, cũng khách sáo nữa, thoải mái vòng tay qua cổ, cho Fredrick ẵm lên phòng. Bọn họ vào bằng lối riêng, có thang máy riêng nên trừ quản lý khách sạn đích thân xuống đón, có ai dám làm phiền.

      Fredrick đặt xuống ghế sofa trong phòng khách. Peter và Ben đều có măt, thân thiết chào hỏi. Peter quay vào bếp mang ra cho cốc nước ép táo.

      Hơi khát nên uống mạch hết nửa cốc.

      “Peter, tôi có tin tức của Nana rồi?”

      Peter lắc đầu, nghiêm túc

      “Về cơ bản, tôi chưa tìm thấy người. Nhưng tôi cảm thấy tính chất nghiêm trọng của vấn đề nên tôi nghĩ cần phải trao đổi với để có phương án giải quyết”.

      Mặt Tư Tuyền hơi tái , chẳng lẽ có chuyện xảy ra ? Cả ngày hôm nay điện thoại của vẫn im lìm, cuộc gọi nào từ Nana.

      Fredrick cầm bình nước táo ép từ trong bếp ra rót đầy cốc, rồi ngồi xuống bên cạnh . cởi áo vest, tháo cà vạt, nới bớt mấy cúc cổ, xắn tay áo, ung dung tựa vào ghế

      “Cậu trình bày

      Peter lật tập tài liệu, nghiêm túc

      Natsuki vẫn chưa rời khỏi Trung Quốc”

      Maya định nhưng lại thôi. Peter liền tiếp “Tôi tra soát danh sách hành khách Nhật trong ngày mà tiểu thư nhưng có khách hàng nào tên là Natsuki Takahashi, để tránh trường hợp nhớ nhầm, tôi tra soát thêm ba ngày trước đó, ba ngày sau đó đều thấy. Sau đó tôi mở rộng thời gian tra soát đến gần đây, cũng có tên ấy. Tôi nghĩ có thể ấy trở về Nhật nên tôi liên hệ với bên xuất nhập cảnh, nhưng… họ kiểm tra được Natsuki nhập cảnh vào Trung Quốc đúng ngày ấy đến, nhưng hề có thông tin xuất cảnh.”

      “Vậy tại sao ấy liên lạc với tôi?” Tim Tư Tuyền đập ầm ầm, nếu còn ở Trung Quốc, có lý do gì mà Nana lại liên lạc với như thế.

      “Chính bởi vậy, tôi mới thấy nghiêm trọng. Có thể , Natsuki mất tích được khoảng tháng. Tuy chưa được đồng ý của , nhưng tôi kiểm tra camera quanh căn hộ hai người ở chung. Sau ngày ngài Andrew đến đây, Natsuki được người tên là Diệp Chính đưa về camera ngày ấy rời , và ngày hôm sau đó đều bị xóa dữ liệu”.

      “Tôi cũng đối chứng với bên cảnh sát và toàn bộ bệnh viện ở Bắc Kinh, nhưng có thông tin nào về Natsuki. Thẻ tín dụng của ấy có dấu hiệu chi tiêu nào nên tôi có thể rằng rất có thể Natsuki gặp nguy hiểm. Tôi muốn hỏi chi tiết cuộc trò chuyện cuối cùng giữa ấy, sau đó mở rộng điều tra.”

      Tư Tuyền cảm thấy mất hết sức lực, đờ đẫn tựa vào thành sofa, chậm chạp

      “Hôm đó, cũng ở cùng với tôi ở trường đua Đằng Xuân”

      “Đúng vậy”

      “Cậu ấy phải về Nhật vì có số vấn đề về thừa kế, trở lại trước lễ đính hôn của chị Tư Toàn. Mạch Tuệ đưa cậu ấy ra sân bay, tôi cần lo lắng”

      “Tức là… phải là người cuối cùng có liên hệ với ấy? Là cậu Mạch Tuệ?”

      “Đúng vậy” Đột nhiên Tư Tuyền cũng thấy có điều gì đó ổn “Nana gọi cho tôi bằng điện thoại của Mạch Tuệ, cậu ấy điện thoại cậu ấy rơi hỏng rồi”

    5. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 93:
      Sắp xa rồi

      Nhưng Mạch Tuệ sau đó, trừ vài lần gọi ra hỏi chuyện quá khứ của Nana cũng làm thêm gì điều gì nữa. Đúng là dạo này có biểu lạ, nhưng hôm qua chẳng phải Hạ Hầu Uyên muốn kết hôn vào năm sau hay sao. Đối tượng có lẽ thể là Nana được.

      Peter cau mày, cuối cùng hỏi tiếp

      “Tài sản tra soát của Natsuki ở Trung Quốc có ba căn nhà được thừa kế, lần trước tôi có thấy có tranh chấp, có thể hơn được ?”

      Lần đó, Tư Tuyền Nana mượn luật sư của Hoa Hạ chứ với , nên cũng vấn đề này.

      “Đúng thế, có gia đình ngày trước khi Nana còn , họ thuê nhà của mẹ con ấy. Sau đó khi Nana sang Nhật họ tự chiếm lấy ở luôn. Bà ấy rất ghê gớm, chửi mắng người rất đáng sợ. À, con bà ấy còn là xã hội đen nữa”

      Tư Tuyền chợt thấy lạnh người, nhưng lúc đó còn cảm thấy Tôn Thế Văn đối xử với Nana rất tốt. Sau đó cũng nghe Nana đồng ý bán lại cho ta mấy căn nhà ở đó, còn vớ được món hời, Tôn Thế Văn trả giá rất cao. Nhưng biết xong thủ tục chưa, cũng ngây thơ , để ý chuyện này.

      ta tên là Tôn Thế Văn, tôi có số điện thoại của ta”

      Tư Tuyền vội lục danh bạ, Peter nghiêm túc ghi lại số điện thoại đó.

      “Tôi nghĩ, tôi kín đáo điều tra trước. Tôi liên hệ với gia đình Natsuki ở bên Nhật, cậu Mạch Tuệ có bối cảnh khá cao và Tôn Thế Văn khá nguy hiểm, nên tôi bí mậto điều tra. Vì vấn đề an toàn, tôi xin phép được , nên tự mình làm điều gì hay hỏi han bất kì ai. Tôi chịu trách nhiệm”

      “Được. Tôi biết rồi”

      Peter đúng, họ ở trong tối, ở ngoài sáng, Peter cũng phải ở trong tối mới điều tra được. Nếu ai đó động đến Nana, chắc chắn biết có liên hệ với , thể bứt dây động rừng được.

      “Tốt lắm. Cậu ở lại Trung Quốc làm cho xong vụ này . Chú ý đảm bảo an toàn cho Maya. Ben theo tôi về . số vấn đề với Hoa Hạ nếu cần gặp mặt trực tiếp, cậu cũng đại diện cho tôi luôn” Fredrick ngồi thẳng dậy, lạnh lùng .

      “Vâng” Peter cúi đầu. Có lẽ phải điều động số người sang bên này.

      “Lui ra

      “Vâng”

      Peter và Ben đứng dậy, bước ra ngoài, đóng cửa. Fredrick ôm lấy Tư Tuyền, khá đờ đẫn, đầu óc trôi theo mấy giả thiết mà cái đáng sợ rất chính là Nana bị rơi vào tay bọn xã hội đen.

      hôn tóc , để ngả vào người . Má Tư Tuyền áp lên khuôn ngực rộng rãi. chậm rãi vỗ về “Đừng lo, Nana sao đâu, ấy chỉ gặp chuyện gì đó, muốn liên hệ với ai thôi.”

      “Tại sao?” Tư Tuyền ngước đôi mắt trong suốt lên nhìn . Đôi mắt xanh xám của dịu dàng, nhàng khéo khóa váy sau lưng , luồn tay vào xoa lưng. Tư Tuyền nằm trong lồng ngực của như con mèo , nghe phân tích

      là chắc chắn chuyện gì đó xảy ra mà Nana muốn giấu em. Nếu đột ngột mất tích hoặc bị bắt cóc, có lý do gì mà Nana có thể cầm điện thoại của Mạch Tuệ gọi cho em được, đúng ?”

      “Đúng thế”

      ấy gặp rắc rối gì về pháp luật và sức khỏe cần đến đồn cảnh sát và bệnh viện cho nên có lẽ vẫn khá ổn. Peter có thể theo dõi qua chi tiêu qua thẻ, nhưng đây là Trung Quốc, phải ở . Ở Trung quốc, cần có ngân hàng người ta vẫn sống được. Cho nên nghĩ, Nana chỉ gặp vấn đề gì đó, muốn gặp ai thôi”

      đúng” Tư Tuyền chợt thấy phấn khởi hẳn.

      “Tuy nhiên, vì Mạch Tuệ mới là người có liên hệ cuối cùng với Nana. Cho nên nghĩ tám chín phần cậu ta có liên quan, nhưng cho em. Chi phí sinh hoạt cũng có thể là do Mạch Tuệ chi trả, hoặc đưa tiền mặt Nana mới cần chi tiêu thẻ. Khả năng ở phía người mà em bảo xã hội đen kia khá thấp, nhưng phải có. bảo Peter cẩn thận điều tra. Đừng lo lắng”

      Nếu là Mạch Tuệ có liên quan, Tư Tuyền cảm thấy yên tâm hẳn, ít nhất Nana cũng gặp nguy hiểm. Nhưng đoán được Nana biến mất vì lý do gì, giữa hai người có rất ít bí mật. Thậm chí quan hệ giữa và Fredrick, Nana cũng biết.

      Fredrick hôn lên tóc , bàn tay xoa lưng rất an phận sờ xuống mông. Tư Tuyền tóm lấy tay càu nhàu “Em chẳng có tâm trạng gì cả”

      Fredrick dùng hai tay ôm lấy khuôn mặt . nằm đè lên Fredrick, chiếc sofa da rất rộng nên nằm có vẻ rất thoải mái

      “Ngày kia về rồi”

      làm sao, liên quan gì đến em?”

      “Vẫn còn cứng miệng”

      Fredrick hôn , lưỡi đẩy vào trong, miệt mài công thành đoạt đất, tay nhanh chóng kéo váy Tư Tuyền xuống. Đến lúc Tư Tuyền hổn hển thở vì nụ hôn quá dài, nửa của ở trần, áo lót còn móc tòng teng ở cổ tay.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :