[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 18:
      Đua ngựa
      “Ai da, lại gặp các cháu ở đây, dì ngờ đó nha…”

      Mạch Tuệ giật mình đánh thót, vội vàng đứng dậy. Dì Quách cười cười nhìn họ, đằng sau còn có mấy người nữa. Tư Tuyền cũng hạ chân bỏ gối xuống, đừng dậy chào. Quý Song Ngọc cách đó hai ba người nhìn cười rất méo mó.

      “Sao hôm nay lại có hứng thú cưỡi ngựa vậy?”

      “Cháu rảnh rỗi thôi mà. Dì sao muộn như này còn tới?” Mạch Tuệ lịch mời mấy người phụ nữ cùng ngồi.

      “Cũng tại mấy con nha đầu này, tự dưng lại muốn cưỡi ngựa buổi sáng. Dì đành mang chúng nó tới!” Nhà họ Quý hợp tác với dì Quách ở hạng mục đá quý, nên với Song Ngọc dì Quách cũng chiều chuộng hơn chút.

      Dì Quách muốn nhịn cái miệng bát quái xuống, bạn Diệp Chính lại ở riêng chỗ với Mạch Tuệ. Vẫn biết bọn công tử thế gia này rất thân nhau, nhưng đến mức chung cả bạn thế này thể hiểu nổi. Quý Song Ngọc lại mừng thầm trọng bụng, cần biết mối quan hệ của Maya với Diệp Chính như nào nhưng chí ít cũng nghiêm trọng như tưởng tượng.

      “Xin phép, cháu có điện thoại!”

      Tư Tuyền đứng dậy, Diệp Chính gọi cho , thuận tiện đường về phòng ngủ luôn, vũng nước đục này từ lâu chẳng muốn bước vào. chưa được ba câu với Diệp Chính, Trịnh Thiếu Thành giằng máy, gào thét tại sao cưỡi ngựa mà gọi , bảo hai người nhất định phải chờ ở đó, sáng mai đến sớm. Tư Tuyền đau đầu, bận chết được, hơi sức đâu chờ chơi bời ở đây.

      Dây dưa lúc rồi cũng cúp máy, Tư Tuyền tắm qua lần nữa rồi lên giường, nằm chat chit với Nana lúc. Hai ngày nữa Nana quay về Nhật, Tư Tuyền nghĩ thời gian này bận đến thế nên Nana đành bảo về Nhật trước sau đó sang Trung Quốc chơi thời gian, nhờ Tư Tuyền với chị giúp khoản visa chút. Cái này Tư Tuyền đồng ý ngay, mấy tháng gặp bạn, nhớ lắm rồi.

      Tư Tuyền post mấy cái ảnh chụp ở Đằng Xuân lên instagram, caption ra vẻ nguy hiểm so deep chút “ mình với thảo nguyên bao la, soi lại lòng ta”. Comment của đám bạn bè quốc tế lại chiu chíu, mỗi lần Tư Tuyền post ảnh đều rất ít nhưng ảnh góc chụp lại siêu đẹp, kém gì nhiếp ảnh gia thực thụ.

      Nana cười ha ha, bảo là đồ dối trá.

      Sáng hôm sau, Tư Tuyền dậy sớm, mặt trời còn chưa kịp mọc. người quản lý dẫn đến chuồng ngựa, đêm qua Trịnh thiếu gia gọi bảo người đưa cho con ngựa thuần nhất của , chất lượng tốt hơn hẳn con ngựa chiều qua. Tư Tuyền cũng phản đối, người ngựa phóng về phía bờ sông, chào đón bình minh.

      Cưỡi ngựa buổi sớm có cái phong vị riêng, cảnh vật xung quanh xanh ngắt màu, ánh mặt trời le lói đằng xa, gió buổi sáng mát mẻ. Tư Tuyền làm hai vòng hồ rồi mới ruổi ngựa nhàng về nhà chính, định gọi Mạch Tuệ dậy rồi về nhà.

      Còn chưa về đến nơi gặp hội Quý Song Ngọc và dì Quách đường. Mấy tiểu thư ăn mặc chải chuốt, cưỡi những con ngựa nhìn qua chỉ thấy đẹp mắt chứ tư chất cũng bình thường, được cái thuần tính. Con ngựa của Song Ngọc lại khác, màu đen tuyền, phì phì trong nắng sớm, có vẻ rất bất mãn phải thong dong thế này.

      “Maya, dậy sớm vậy!”

      Tư Tuyền ghìm cương lại, cười cười chào dì Quách câu, định thẳng

      “Có muốn đua ? Tôi đây thấy cưỡi ngựa tệ, mà tôi lại có đối thủ” Quý Song Ngọc khiêu khích, ta tránh đường, Tư Tuyền chỉ có dẫm lên cỏ mà .

      Tư Tuyền thở dài, nhưng cũng phản đối, bản tính cũng là người hiếu thắng.

      “Đua như thế nào?”

      “Đến gốc cây cổ thụ đằng kia rồi quay lại là được” Quý Song Ngọc trỏ roi ngựa về gốc cây phía xa, trông như cái chấm nho .

      Tư Tuyền quay ngựa lại, sóng đôi với ta. Con ngựa Tư Tuyền cưỡi ngửi được mùi chiến, cũng bắt đầu dẫm móng dồn dập. Tư Tuyền vỗ vỗ lên đầu, trấn an nó, có vẻ lâu nay nó cũng chẳng có trận chiến nào.

      “Chúng ta cược cho vui nhé!” Quý Song Ngọc lại khiêu khích

      “Muốn cược gì?” Tư Tuyền cười cười, có tự tin hơn hẳn đấy

      “Nghỉ việc, đừng quấn lấy A Chính nữa. Dám ?” mấy câu này, Quý Song Ngọc gần như là nghiến răng nghiến lợi.

      “Để xem có đủ trình độ .” Tư Tuyền lười suy nghĩ, suýt nữa thành kị thủ chuyên nghiệp, muốn đấu với có cửa ?

      Quý Song Ngọc đầy bụng túc, ta chân trước mập mờ với A Chính, chân sau lại đạp thuyền Mạch Tuệ, lại còn làm như mới là thứ ba. Cả nhà là người thứ ba, cả họ nhà là người thứ ba.

      Dì Quách yểu điệu lấy ra chiếc khăn tay, bà cũng chẳng thích cưỡi ngựa, cưỡi xong về cả người ê ẩm. Chiếc khăn tay vừa chạm xuống đất, hai bóng ngựa cùng vụt .

    2. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 17:
      Thắng cuộc
      Chiều qua Tư Tuyền có chạy đến gốc cây đó lần, nhưng vẫn nhớ đường. Con ngựa này của Quý Song Ngọc chuyển từ Đông Bắc đến, theo ta nhiều năm. Cách hai ba tuần, Song Ngọc lại đến đây với nó lần, coi thú vui cưỡi ngựa như xả stress, nên so về đia thế, nắm hơn hẳn. Tuy nhiên, so với kĩ thuật của Tư Tuyền, vẫn còn kém xa.

      Song Ngọc chỉ là thích, nhưng được như Tư Tuyền, coi như là lớn lên lưng ngựa. Tư Tuyền lúc biết ngồi nằm trong lòng dượng Andrew hay Fredrick ngày hai ba lần dạo quanh trang trại. Cho nên ta chỉ có thể chiếm được ưu thế lượt , lượt về còn kém Tư Tuyền mấy sải.

      Quý Song Ngọc ôm bụng tức, nhảy phắt xuống. Đám dì Quách ngồi ở hàng hiên uống trà buổi sáng. Dì Quách lăn lộn trong giới thượng lưu lâu, có cuộc vui nào là có mặt, bà biết kĩ năng cưỡi ngựa của Quý Song Ngọc chẳng hề kém đàn ông, mà so với Maya vẫn còn là chiếu dưới có tí ngạc nhiên. Phải biết rằng ở Trung Quốc, ngựa chỉ dành cho giới nhà giàu, mà kĩ năng của Maya phải là ngày là có được. Chỉ có thể rằng đây là “ngọc trong đá”, nhà giàu mà muốn tiết lộ gia thế mà thôi.

      Nhiều năm sống như thế, cái mà dì Quách giỏi nhất chính là “quan hệ”, bà cười với Maya khi chào bà đưa ngựa về chuồng, lại ra sức an ủi Song Ngọc ức đến chảy nước mắt.

      Tư Tuyền dắt con ngựa về chuồng, giao người chăm sóc mà đích thân lấy cái khăn lau lông cho nó, lại cho nó ăn mấy viên đường. Con ngựa thuần này cũng hẳn được Trịnh Thiếu Thành thích, chỉ dành nó cho đối tác nào quan trọng, sợ nó làm ngã khách thôi nên cũng ít khi được sải bước ganh đua thế này. Nó dựa vào bàn tay Tư Tuyền, liếm láp. Tư Tuyền vuốt ve mặt nó lúc rồi mới thủ thỉ chào tạm biệt, lúc ra khỏi chuồng ngựa, nó còn hí vang mãi.

      Khi quay lại nhà khách, Mạch Tuệ vẫn chưa dậy. Phục vụ phòng gọi mấy lần được, Tư Tuyền bảo mở cửa tự mình vào xốc chăn lên. Lúc ấy Mạch Tuệ mới chịu mở mắt, ôm chăn gối đống càu nhàu. Nhưng cũng rầy rà lâu, nhanh chóng tắm rồi ra ăn sáng. Hai người ăn bữa sáng với bánh mì và mứt với trà rồi quay lại Bắc Kinh. Lúc gặp Song Ngọc ở cửa, vẫn còn nhìn đầy thù địch.

      Về đến công ty là hơn mười giờ. Diệp Chính cũng ở văn phòng, cùng với chú Hoàng và chú Trần trong phòng họp. Khi Tư Tuyền bước vào bên trong mù mịt thuốc lá. cũng khó chịu, A Sảng chia tài liệu cho mọi người. Hôm qua trong lúc mọi người thực địa, ta ở nhà làm nghiên cứu thị trường.

      “Đây là những báo cáo mà chị cần”

      Maya gật đầu, tập báo cáo rất chi tiết. Trung Quốc nay có khoảng hơn hai mươi trường đua ngựa lớn , nằm rải rác ở các khu vực có thành phố lớn phát triển như Bắc Kinh, Thượng Hải, Thiên Tân. Có khoảng 3 trường đua VIP hẳn, dành cho giới thượng lưu như Đằng Xuân, phải có thẻ VIP mới ra vào được. Còn lại cứ có tiền là ok hết. Trong tập báo cáo có cả báo giá dịch vụ, so với Đằng Xuân chưa thấy trường đua nào qua được.

      Tập tài liệu thứ hai là riêng về Đằng Xuân, cái này chắc là do quản lý của Trịnh Thiếu Thành cung cấp chủ yếu về đặc tính khách hàng, cách quản lý, dịch vụ của Đằng Xuân. Cái này rất có ích trong việc tạo ra đặc trưng mới cho việc thiết kế.

      Tập tài liệu thứ ba là tìm theo nhu cầu hôm trước Tư Tuyền . Bảng biểu đo nhiệt độ, độ ẩm, lượng mưa, ánh sáng, nước, đất, hướng gió... ở Phòng Sơn trong vòng ba năm trở lại đây và các vùng phụ cận. bản vẽ quy hoạch đất và thổ nhưỡng, các mạch ngầm, địa tầng khá chi tiết, chắc cũng là do Hoa Hạ gửi sang. Có tập tài liệu này, ít nhất có thể rút ngắn thời gian thiết kế hai đến ba tuần. Trịnh Thiếu Thành ràng vẫn thiên vị bạn ít.

      gọi cho chú Andrew, nhưng chú trước tháng 8 chú sang. fax tài liệu qua cho chú rồi”

      Tư Tuyền gật đầu. cũng gọi qua cho ba, lần trước cũng hẹn đính hôn chị Tư Toàn ông mới sang. Về khoản ngựa, Andrew được coi là trong những chuyên gia hàng đầu thế giới. Trang trại ngựa của ông cung cấp những giống ngựa thuần nhất, đẹp nhất, giá cả đương nhiên hề rẻ. Xét cho cùng cuộc đời này trừ dì Tư ra, ngựa là điều thứ hai mà ông quan tâm nhất.

      Tất cả lại cắm đầu vào họp. Về cơ bản Diệp Chính phân khu đất thành các khoảng thi công khác nhau. Mọi người lần lượt dựa vào địa thế và điều kiện tự nhiên của từng khu đất để hoạch định các khu vực cụ thể. Tư Tuyền dành riêng những khu vực tốt nhất cho ngựa, khu vực nghỉ dưỡng ở phía bắc, dựa vào thế núi, mát mẻ mùa hè và ấm áp mùa đông lần lượt gồm có nhà khách, nơi lưu trú, hồ bơi đặt cạnh vườn , khu spa có xông hơi, tắm khoáng, vườn hoa dạo và tổ chức tiệc tối. Có điều đáng tiếc là chỉ đủ phục vụ khoảng hai trăm khách và khoảng trăm người phục vụ. Diệp Chính khá lăn tăn, Đằng Xuân có thể chứa đến hơn ba trăm khách.

      Ngồi đến tối mịt, mọi người chốt phương án cơi nới thêm bề ngang, rút ngắn khoảng cách về phía chuồng ngựa, đẩy vườn hoa về sát phía bắc. Đại khái có thể phục vụ khoảng hai trăm năm mươi khách VIP. Nhiệm vụ của Tư Tuyền bây giờ là lên bản vẽ phác thảo và cùng với đám chú Hoàng, chú Trần tính toán dự toán công trình.

      Mười giờ đêm, Diệp Chính trở lại phòng họp thấy đám Tư Tuyền vẫn ngồi. gõ cửa mời mọi người ăn khuya, cau mày nhìn tay Tư Tuyền cũng đốt điếu thuốc.

      Bên kia tổ của Lucy và Trân Trân cũng khá hơn, Diệp Chính đánh giá cao hạng mục này nên cũng bảo Hoa Hạ gửi tài liệu sang. Đám Lucy phải tự thân đo đạc rồi lại vội vàng về văn phòng tổng hợp số liệu. Cứ ban ngày đo, tối về tổng hợp phải ít nhất tuần mới xong.

      Diệp Chính đưa cả nhóm sang tiệm cháo ở tiểu khu bên cạnh. Cháo hoành ký rất ngon, gạo ninh kĩ với củ mài và hạt sen rất thơm. Mỗi người phải ăn đến hai bát.

      Tư Tuyền nhìn điện thoại, mẹ gọi đến ba lần. Nếu trở về chắc bà tìm đến tận đây mất.

      “Ăn , ăn xong đưa em về. Dì Tạ cũng gọi cho rồi” Diệp Chính đau đầu day trán, đúng lúc nước sôi lửa bỏng mà còn gặp phụ huynh gây khó dễ, chắc chết mất.

    3. Mikovu

      Mikovu Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      29
      Truyện hay
      Nam 9 là ai v b? Có ngc luyến cẩu huyết gì quá k?

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      @Mikovu: nam chính chưa xuất , ngược chắc đâu. Đời đủ buồn rồi cần gì ngược nữa :v
      Mikovu thích bài này.

    5. Tĩnh Đông

      Tĩnh Đông Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      50
      Riêng khoản nam chính có bạn rồi chia tay rồi lại có người mới cũng là ngược rồi mà :yoyo57: ban đầu mình cứ nghĩ nam chính là Trịnh Thiếu Thành do tên truyện :eye_wide:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :