Chương 43 Lần đầu kiểm tra sản khoa
"Aiz... phiền toái, ngoài trừ kiểm tra xương chậu, còn phải đo huyết áp, kiểm tra nhịp tim, xét nghiệm lượng đường trong nước tiểu..." Người đến người trong bệnh viện, Văn Trạch việc trước là trả tiền viện phí, Lạc Thưởng Nhi ngồi nghỉ ở chỗ đối diện các cửa sổ thu phí ra vào, nhìn xem mà hoa cả mắt.
"Ha ha, đây chính là cuộc chiến trường kì, hai người chuẩn bị tâm lý chưa?" Kỷ Hinh Dư cười vỗ vỗ bả vai Lạc Thưởng Nhi, : "Chị còn phải qua bên kia xét nghiệm kháng thể kháng nguyên bệnh viêm gan, sau đó còn lấy huyết thanh xét nghiệm bệnh giang mai nữa, thường xuyên rồi cũng quen thôi, Thưởng Nhi cố lên!"
"Chị Hinh Dư! Chị có thể mình chứ?" Lạc Thưởng Nhi vội đứng lên giữ chặt , : "Để cho Văn Trạch là được mà, hay chúng ta cùng nhau ."
" cần, chúng ta phải cùng làm xét nghiệm chỗ. Huống hồ lần nào chị cũng tự mà, yên tâm , có việc gì đâu." Kỷ Hinh Dư cười tươi với Lạc Thưởng Nhi cười đến tươi, bước chân vững vàng mình bước .
Lạc Thưởng Nhi nhìn bóng dáng Kỷ Hinh Dư mình lẻ loi độc, cảm thấy khó chịu nên lời, sinh mệnh bé bị người cha vứt bỏ, để mặc người mẹ tự thân lo liệu, chị ấy thân độc bước chậm chạp do mang bụng to mà khó khăn di chuyển..
"Aiz..." Lạc Thưởng Nhi dài thở ra.
"Đừng thở dài, mỗi người đều phải tự mình đối mặt với lựa chọn của chính mình." Văn Trạch tới, nhìn bóng dáng Kỷ Hinh Dư, cất giọng nhàn nhạt.
Văn Trạch cầm các tờ phiếu đăng kí màu hồng màu xanh hoàn thành thủ tục tiến đến bên người Lạc Thưởng Nhi, : "Chúng ta trước tiên cân thể trọng và đo huyết áp, lát xem ra chắc là ba mẹ đến, thôi."
"Ba mẹ? Bọn họ đều đến?" Lạc Thưởng Nhi : "Bọn họ làm sao mà biết?"
"Lần đầu tiên kiểm tra thai nhi, người lớn trong nhà đều rất khẩn trương, làm sao có thể cho bọn họ. À, mẹ biết em bắt đầu nghỉ hè, ngày nào cũng la hét muốn chuyển đến chăm sóc cho em đó."
" ư?! Em cũng rất muốn mẹ đến! Thời gian đầu, ban ngày học, buổi tối lại muốn được ngủ lại ở trường, sau vì thi cử mà bận đến tối mặt tối mày, cũng ít gần gũi mẹ...” Lạc Thưởng Nhi than vãn, ôm cánh tay Văn Trạch, vừa tò mò nhìn các bà mẹ kiểm tra phụ sản vừa tiến hành kiểm tra, sau cùng : "Thai nhi phát triển tốt lắm, rốt cục xong. Hôm kia xin tạm nghỉ học, bây giờ em đặc biệt phấn khích —— có thể chuyên tâm ở nhà dưỡng thai! Đúng rồi, mau mau mời mẹ đến đây nha."
“Em xác định muốn mẹ đến chăm lo cho mình?”
“Em có thể tự lo cho bản thân, nhưng chủ yếu là mẹ ở mình quá đơn. Em luôn muốn mời mẹ đến ở với mình, dù mẹ luôn bên kia phong thủy tốt. Mà em nghĩ... ra, trong lòng mẹ sợ quấy rầy thế giới của hai người trẻ chúng ta đó thôi… Haha, lần này vừa vặn lấy lý do mẹ đến chăm sóc em, nhất định mẹ đến!"
"Thưởng Nhi..." Văn Trạch bỗng nhiên gọi bằng giọng ngọt ngào.
"Tốt quá! Đến lúc đó có thể cùng mẹ bắt nạt ! thích!" Lạc Thưởng Nhi làm bộ vô cùng hưng phấn.
Vì thế, Văn Trạch trong lòng khỏi gợn những cơn sóng chẳng lành.....
...
Kiểm tra trong phòng, nữ bác sĩ siêu tim thai trong bụng Thưởng Nhi cười đến đặc biệt hiền hòa. Trong phòng nho chật ních người thân của bệnh nhân, mẹ Văn, Lạc Bỉnh Hằng, Diêu An Nhiên và Văn Trạch bốn người vây quanh giường Lạc Thưởng nhi nằm, mỗi người đều hết sức khẩn thiết và khẩn trương.
Văn Trạch nắm chặt hai tay, quan sát tim thai nho rung động.
Lạc Thưởng Nhi làm động tác cầm bàn tay của Văn Trạch áp vào tay mình, cười với : “ khẩn trương vậy sao?"
Văn Trạch mặc kệ việc có người lớn và người ngoài ở đây, tiến đến trước mặt Lạc Thưởng Nhi, khom người xuống khẽ hôn , : "Hơn cả khẩn trương nữa, kỳ cảm thấy rất kích động..."
Nữ bác sĩ kia bỗng nhiên : "Hai người im lặng !"
Mọi người nhất thời đều như nín thở, chăm chú nhìn vào bác sĩ, mẹ Văn còn có chút trách cứ, trừng mắt nhìn Văn Trạch cái.
Hồi lâu, bác sĩ : "Hình như tôi nghe được hai thứ tiếng, giống tim thai bình thường!"
Mẹ Văn lập tức đứng lên, giọng kêu: "Là song thai sao?!"
Lạc Bỉnh Hằng và Diêu An Nhiên nhíu mày, như thể tin là .
Bác sĩ cười cười, : "Có thể, nhưng là cũng có thể là huyết lưu thanh của cuống rốn, tôi đề nghị các vị làm siêu B, nếu là đa thai, càng phải chú ý nhiều việc, rất phức tạp."
Tiếp theo, nữ bác sĩ tràng chuỗi kiến thức y học, mọi người đều như lọt vào trong sương mù, cũng may cuối cùng tổng kết lại từ mà mọi người đều hiểu và thấy an tâm:
"Thai nhi bình thường."
Văn Trạch và Lạc Thưởng Nhi cũng đều nghe được sắc thanh thúy của thai nhi, nhịp đều đặn của tim thai, Lạc Thưởng Nhi cười đến híp mắt, Văn Trạch cũng đặc biệt vui mừng, hai người nắm chặt tay nhau thủ thỉ, lâu sau mới hồi tâm trở lại.
Mẹ Văn : "Ai nha, buồn nôn quá, thôi, chúng ta làm siêu B." xong liền đẩy Văn Trạch ra rồi dìu Lạc Thưởng Nhi đứng lên.
Lạc Bỉnh Hằng trầm mặc , lôi kéo Diêu An Nhiên ra ngoài trước.
...
"Tứ… tứ bào thai!!!" Lạc Thưởng Nhi hoàn toàn ngây ngốc .... Thân thể của sao có thể chứa đến bốn đứa ...
Văn Trạch cũng thực kích động, năng hơi lộn xộn hỏi bác sĩ: "Đứa , bọn đều khỏe mạnh cả đúng ?"
Mẹ Văn thấy như phát điên, cười cười nhìn bụng Lạc Thưởng Nhi nhất định là rất lớn. Mẹ Văn lại che miệng nhịn trong chốc lát, ngừng nghỉ, cười vui vẻ.
Bác sĩ trừng mắt nhìn bà vài lần, mẹ Văn đành phải : "Cái kia... Tôi được, tôi phải ra ngoài cười cho rồi trở lại..."
Lạc Bỉnh Hằng bỗng nhiên : "Mọi người cứ ở trong này nghe , tôi ra ngoài hút điếu thuốc..."
Diêu An Nhiên có chút bất an, vội theo.
Văn Trạch và Lạc Thưởng Nhi vô cùng vui mừng, cũng để ý, tiếp tục hỏi ít điều cần lưu ý...
Bác sĩ mỉm cười gật đầu, : "Trước mắt xem ra, cục cưng và mẹ đều tốt, tim thai đập rất khỏe mạnh. Bệnh viện chúng tôi từ trước tới nay có 8 thai phụ mang tứ thai, tôi phải chúc mừng mọi người!"
"Có điều, nhiều bào thai trong quá trình mang thai càng thêm vất vả, mỗi giờ mỗi phút đều phải cẩn thận, và chú ý phụ nữ mang thai luôn phải giữ tâm trạng tốt nhất trong mọi tình huống, đến bệnh viện kiểm tra định kỳ là rất quan trọng. Mặt khác, phải cẩn thận chút, được bỏ qua chút biểu gì khác thường..."
"Chúng tôi ." Văn Trạch .
"À! À!" Lạc Thưởng Nhi cũng lên tiếng trả lời .
" còn quá trẻ, đây phải là chuyện dễ dàng, mới 20 tuổi, như vậy, mang thai trong lúc này gặp rất nhiều phản ứng khó khăn, làm chồng cần phải săn sóc vợ mình."
Văn Trạch ôm thắt lưng Lạc Thưởng Nhi chăm chú nhìn ánh mắt : "Nhất định."
...
"Hi, đợi đến sau này, đùi phụ nữ có thai còn khả năng giãn tĩnh mạch mạch, cái bụng nhô lên như quả dưa hấu to tướng rất khó chống đỡ, phải dọa em nha, em phải chuẩn bị tâm lý." Văn Trạch cẩn thận nâng Lạc Thưởng Nhi, miệng lại lời hù dọa .
Lạc Thưởng Nhi cho là đúng: "Hứ, em là mẹ , vì bốn bảo bối này, cái gì em cũng sợ!”
“ Ha ha! dũng cảm!" Văn Trạch cười ra tiếng lớn.
Lạc Thưởng Nhi nhìn bóng dáng mẹ Văn mẹ Diêu An Nhiên đứng chung chỗ cách đó xa, hồ nghi hỏi: "Kỳ lạ , ba ba đâu?"