Chương 20: Cuộc sống độc được định trước
Editor: Màn Thầu
Beta: tiểu lộc hàm
Đường Tố nhìn vị cảnh sát hỏi kia , ánh mắt giống như ánh mắt Arthur nhìn mình vậy.
Đúng vậy, thể nào hiểu nổi, chuyện ràng đơn giản như vậy, tại sao bọn họ nhìn ra? Bọn họ đến trường phát ra nạn nhân, manh mối phải bày ra trước mắt bọn họ hay sao?
Thấy dáng vẻ mờ mịt của mọi người , Đường Tố nhẫn nhịn giải thích: "Mỗi sát thủ liên hoàn đều bộc lộ nội tâm của bản thân qua các thi thể nạn nhân , thi thể của Phó Chư Vu cho chúng ta biết điều này."
đỉnh đầu mọi người như có dấu hỏi chấm to đùng, cảm giác như nghe thiên thư.
"..." Đường Tố nghĩ, Arthur ở nhà còn thông minh hơn những người này. Ít ra, nó biết chọn cách nhắm mắt giả vờ ngủ, trừng lớn mắt như đèn pha ô tô nhìn giống bọn họ: "Quần áo, lông mi, tóc giả... những thứ này chưa đủ sao?"
Xin hỏi đủ ở chỗ nào?!
Mạc Thông chịu thua nghĩ ra được: "Khụ, Cậu có thể dễ hiểu hơn ?."
"Bộ váy , tóc giả đều thịnh hành từ hai mươi mấy năm trước," Đường Tố cho tay vào túi áo: "Hai mươi mấy năm trước, chỉ có những tầm hai mươi tuổi mới mặc loại trang phục này, , như vậy phù hợp với độ tuổi của người bị hại. Tâm lý biến thái thể hình thành trong chốc lát mà cần cả quá trình. Giai đoạn từ lúc thơ ấu đến thời kỳ thanh thiếu niên, tâm trí chưa đủ chín chắn, nhưng chức năng của trí nhớ vào ổn định, lúc này nếu phát sinh chuyện gì, dễ dàng tạo thành khúc mắc trong lòng bọn họ, mầm móng biến thái chôn vùi dưới đất, trải qua nhiều năm ấp ủ mở rộng, lúc nào đó cuối cùng từ dưới đất chui lên. Kết hợp với suy đoán, có thể biết được tuổi tác nay của hung thủ."
"Tại sao lại sắp có thêm nạn nhân ?"
Mắt Đường Tố hơi nheo lại mỉm cười : "Bởi vì con dã thú trong lòng ta bị gông cùm xiềng xích giam lại quá lâu, bây giờ mất lồng giam, con dã thú thoát ra."
***
Cùng trong lúc đó, bộ phận pháp y khám nghiệm tử thi.
Vì liên lạc được với người thân của nạn nhân, Hứa Luật và Quản Thịnh Văn chỉ có thể kiểm nghiệm bên ngoài thi thể nạn nhân thứ hai trước, về cơ bản kết quả giống như nạn nhân thứ nhất, Hứa Luật tập trung vào những điểm bất đồng.
Tóc giả, kẻ mắt, môi đánh son đỏ như máu.
Kiểu tóc giả dài uốn cong rất lạc hậu, kiểu uốn tóc này khi mẹ còn trẻ rất thịnh hành, kẻ mi cũng theo kiểu thời đó , chân mày lá liễu rất , màu sắc son môi rất tươi sáng, đỏ chói rực rỡ đối lập với sắc mặt tái nhợt của người chết.
Bỗng nhiên Hứa Luật có chút hiểu mấy câu khi Đường Tố rằng hung thủ truy đuổi ảo tưởng của .
Hứa Luật thầm nghĩ, đối với hung thủ người phụ nữ kia chắc chắn vô cùng quan trọng, vì thế mới làm nhớ mãi quên như vậy, thậm chí biến thành ác ma, vì ấy mà bắt đầu giết người.
Hứa Luật bị hấp dẫn bởi vật mắc tóc giả.
Cầm nhíp gắp ra, là vật mảnh và hơn móng tay ngón út, mặt màu trắng sữa, như từng quét lớp sơn, chắc là từ đâu đó bong ra rồi mắc vào .
Hứa Luật đặt mảnh vụn đó dưới kính lúp bội số lớn, mặt khác quan sát tình trạng mảnh vụn, nếu như may mắn có thể từ đó biết toàn bộ .
Mặt khác của mảnh vụn dính chút vụn gỗ.
Mảnh vụn này rơi ra từ sản phẩm làm bằng gỗ.
Tất nhiên, nữ thần may mắn quan tâm đến , có rất nhiều loại đồ gỗ được sơn, Hứa Luật hề chán nản, lấy nửa mảnh vụ, dùng mặt có lớp sơn làm thí nghiệm phản ứng hóa học, đồng thời gỡ vụn gỗ mảnh vụn còn lại làm thêm bước quan sát nữa.
Tất cả đều tiến hành đâu vào đấy, mãi đến khi có tiếng hừ như có như truyền đến.
Là Đường Tố.
"Hứa tiểu thư , nên để lãnh đạo cục cảnh sát khen thưởng riêng cho ."
Ngữ khí của quá tốt, nghe như đứa trẻ giận dỗi.
Lúc này Hứa Luật mới nhận ra đến giờ ăn cơm, đúng lúc công việc trong tay cũng tạm ổn, ở bên ngoài Quản Thịnh Văn tiếp đãi thân nhân của nạn nhân.
***
Đường Tố tới: "Có kết quả gì mới ?"
"Phát vài thứ." Hứa Luật chỉ vào vụn gỗ dưới kính hiển vi: " Gỗ nhãn, bên ngoài có quét sơn."
Đường Tố dùng nhíp gắp mảnh vụn lên, nheo mắt lại.
" Đúng rồi" Hứa Luật : "Tôi nghiên cứu kiểu trật khớp hai nạn nhân, qua đây nhìn xem, cơ bản vết thương trật khớp giống nhau. Nếu dùng tay tác động vào , khó có thể tạo vết thương như vậy. Hơn nữa, dùng tay mà có thể làm tất cả các ngón tay của người lớn bị trật khớp, trừ phi học qua kỹ thuật tháo xương Trung Quốc, bằng thể thực đơn giản như vậy, nếu như có học qua kỹ thuật tháo xương, cách trật khớp thô ráp như thế."
Dùng lực mạnh kéo hai cánh tay về phía sau, khiến cánh tay của hai nạn nhân đều sưng lên.
"Vì thế tôi nghĩ nhất định hung thủ sử dụng loại công cụ nào đó, mà phải dùng bằng tay ."
Hứa Luật lại dẫn đến nhìn ngón tay nạn nhân: " nhìn ở đây nữa..." cầm tay nạn nhân, toàn bộ móng tay đều bị đục thủng: "Hành vi ngược đãi của hung thủ bắt đầu thăng cấp, nhưng..."
"Tại sao lại đục thủng móng tay mà phải là nhổ móng tay ra?." Đường Tố ra nghi hoặc trong lòng Hứa Luật.
Đúng vậy, Hứa Luật khám nghiệm rất nhiều thi thể. Về mặt xử lý móng tay thường gặp hành vi ngược đãi là nhổ móng tay, cách thức đục thủng như này, vẫn là lần đầu tiên gặp phải.
"Tại sao muốn đục thủng, có phải có nguyên nhân đặc biệt gì ?" Hứa Luật suy nghĩ nửa ngày, tiếng òng ọc phát ra từ bụng cắt đứt mạch suy nghĩ.
"Ừm.. Hình như nó đói bụng."
Đường Tố nhếch môi: "Đói bụng là loại cảm giác từ trung tâm thần kinh, Joerg* do Hasler nghiên cứu phát ra, dẫn đến việc dạ dày kêu to, là vì trong dạ dày chỉ còn khí và nước, dạ dày hỗ trợ các bộ phận khác trong cơ thể cùng hoạt động, khí và nước ở bên trong bị đè ép gây ra thanh xì xào, mà trước đó trung tâm thần kinh của phải nhận được cảm giác đói bụng rồi."
Hứa Luật mím môi, biết lại chế giễu tốc độ phản xạ thần kinh của .
" ăn nào." Phải Nhanh chóng ăn để ngăn chặn mấy lời độc ác phải người nào cũng có thể tiêu thụ nổi của .
Hứa Luật tháo găng tay, sau khi khử trùng sạch , cùng Đường Tố ra ngoài.
" biết chú Mạc ăn chưa?." Hứa Luật nghĩ có nên gọi cho Mạc Thông phần hay .
Đường Tố: "Bọn họ gọi đồ ăn bên ngoài rồi."
"A! Có đồ takeaway á, ở chỗ này ăn..."
"Tôi thích ăn đồ ăn bên ngoài." Có sẵn người nấu cơm, vì sao còn muốn gọi đồ về ăn.
"Vậy tôi ăn..." Ở phương diện này Hứa Luật lại rất xuề xòa , lúc làm nhiệm vụ, học được cách làm bạn với đồ ăn bên ngoài được giao hàng tận nơi.
"Ừ, tôi với bọn họ, cũng ăn đồ ăn bên ngoài."
Hứa Luật: "..."
Ra khỏi cửa cục cảnh sát, đèn điện rực rỡ, gió lạnh thổi tới, mọi người nhịn được mà run rẩy.
***
Hai người được Mạc Thông chở tới, giờ Mạc Thông có việc, vì thế bọn họ chỉ có thể đón xe trở về, hai người trước sau tới khu đón xe.
Ở mép đường cách đó xa, đôi tình nhân trẻ tuổi đứng chờ xe. ôm gấu bông trong tay, mỉm cười ngọt ngào.
"Hắt xì." Chàng trai hắt xì tiếng, cúi đầu nhìn bạn : "Lạnh ?."
chà xát hai tay: "Hơi lạnh." Vừa mới dứt lời, chàng trai cởi áo khoác choàng lên người .
" bảo em mặc nhiều thêm chút nhưng em có nghe đâu."
Chàng trai lo lắng phàn nàn vài câu, vô cùng ngọt ngào trả lời: " phải có túi sưởi lớn ở đây rồi sao?."
Hứa Luật nhìn dáng vẻ ân ái của cặp tình nhân, trong lòng hơi cảm động, ôi tình , là đẹp.
"Đàn ông còn dễ bị cảm lạnh hơn phụ nữ."
giọng lạnh lùng truyền đến.
"Nghiên cứu mới nhất của Canada phát ra rằng, nam giới dễ nhiễm virut cảm cúm hơn, bởi vì hệ thống miễn dịch của nữ giới mạnh hơn nam giới. Hàm lượng an-bu-min trong cơ thể nữ giới nhiều hơn nam giới, tự nhiên hệ thống miễn dịch cũng tốt hơn. Hormone có thể giúp nữ giới kích thích lực miễn dịch, hỗ trợ thân thể coi cảm lạnh như loại bệnh độc chặn ngoài cửa."
Đôi tình nhân kia ràng nghe thấy giọng lạnh lùng này, đồng loạt nhìn về phía này.
"Thần kinh."
" hiểu đầu óc bị làm sao nữa?
Hai người mắng câu xong, nhìn thấy chiếc taxi tới, vội vã lên xe rời .
Hứa Luật ngẩng đầu nhìn trời, thầm bước sang bên cạnh hai bước, muốn làm bạn cùng người thần kinh.
Đường Tố: "Tôi chỉ muốn cho biết, hành vi của người đàn ông kia hề thông minh và lý trí."
"..." Hứa Luật đỡ trán: " cứu được."
Tên này tuyệt đối là được định trước phải sống mình độc suốt đời.
Người nào theo , người đó may.