Mặc dù mọi người đều biết thân phận của lão Tôn là gì, nhưng thấy Lăng Diệp kính trọng ông như vậy, cũng đều muốn tranh thủ tình cảm của ông.
Lão Tôn dù gì cũng gặp qua mọi trường hợp lớn , trước đó sau chút kinh ngạc, rất nhanh liền định thần tiếp nhận.
Dany xinh đẹp, thể nghi ngờ khiến cho rất nhiều nam giới động lòng; mà sau lưng là tập đoàn Đan Thị, càng khiến cho những người đó chộn rộn. Bọn họ vây quanh , ra sức lấy lòng.
Từ đến lớn, Dany đều sống trong môi trường này, trong bữa tiệc, như cá gặp nước, tiến lùi có chừng mực.
Trong lòng Tề Ngôn rất khó chịu, giống như báu vật của mình bị người khác nhóm ngó. Chỉ có điều, dám phát tác, bởi vì đây là hôn lễ của Diệp. Cho dù tâm trạng của có tệ hơn nữa, cũng chỉ có thể cười.
Tuy Dany đối phó với người khác, nhưng lúc nào cũng để ý đến tình huống xung quanh Tề Ngôn, thể trách lo lắng, bởi vì có quá nhiều trang điểm lộng lẫy vây quanh .
Người thích ứng khi bị chúc rượu nhất là Thiên Nhất. làm sao trải qua tình huống cậy thế như thế này, vốn giỏi về việc giao thiệp với người lạ, giờ phút này tay chân càng thêm luống cuống. Người ta chuyện với , liền cười ngây ngốc; người ta mời uống rượu, liền từ chối, thể từ chối nữa, liền nhắm mắt uống. Cũng may, còn biết giữ vững trận địa, uống rượu vang có nồng độ thấp.
Mặc dù như vậy, nhưng đầu óc vẫn bắt đầu choáng váng như cũ.
Thiên Nhất thử sử dụng ánh mắt cầu cứu Mạc Vũ, nhưng đối phương căn bản bắt được tín hiệu của .
lúc sau, Úc Hàn Yên rút cuộc xem nổi nữa. huých vào tay Lăng Diệp, sau đó nhìn về phía Thiên Nhất.
Lăng Diệp biết ý , ngay sau đó lên tiếng: "Thiên Nhất, tôi thấy Vũ có chút say rồi, cậu dìu cậu ấy vào nghỉ ngơi ."
Thiên Nhất như nhận được đại xá, vội vàng gật đầu cái, lách khỏi đám người vây quanh mình, về phía Mạc Vũ.
Mạc Vũ là điển hình của "ngàn chén say", chút rượu này chẳng có ảnh hưởng gì lớn với , chỉ là nhiệt độ cơ thể lên cao chút thôi.
Nhưng mà, có cơ hội ở riêng với Thiên Nhất, cũng ngại giả say.
Thiên Nhất tới bên cạnh , còn chưa kịp làm ra hành động gì, cảm thấy sức nặng bên người, chỉ thấy mặt ửng đỏ dựa vào mình.
ra cho dù Mạc Vũ có say hay , Lăng Diệp lên tiếng, cũng có ai dám mời rượu nữa.
" toilet." Bạch Triết Hiên nhìn về phía người ngồi bên cạnh mình, trầm giọng .
Người phụ nữ lơ đễnh gật đầu cái.
người đàn ông mặc âu phục màu đen tới sau lưng Lăng Diệp, cúi xuống tai , giọng : "Bang chủ, rời khỏi đại sảnh bữa tiệc."
Con mắt hẹp dài của Lăng Diệp sâu thấy đáy, chỉ nghe thấy giọng thản nhiên của : " theo."
Người kia đáp "vâng", rồi lui xuống.
Đôi mắt to của Úc Hàn Yên tò mò nhìn Lăng Diệp.
Lăng Diệp cười cười, dịu dàng : " phải bận tâm, cứ giao cho ."
Có lẽ thấy Lăng Diệp và Úc Hàn Yên ăn gì, có người bưng ly rượu xông tới.
Úc Hàn Yên theo bản năng định bưng ly rượu lên, lại bị Lăng Diệp trừng mắt nhìn, thể làm gì khác hơn đành ngượng ngùng thu hồi tay lại, cười với những người đó: "Mọi người cũng nhìn thấy, ấy cho tôi uống."
" sao, sao, có thể hiểu được."
"Tổng giám đốc Lăng đối với bà đúng là rất thương nha."
"Phu nhân có phúc lớn, được Lăng tổng giám đốc trông nom cùng thương tiếc."
. . . . . .
Vì vậy, nhiều người thay đổi thành đem mục tiêu chuyển đến người Lăng Diệp. Chỉ có điều, Lăng Diệp ngược lại có áp lực quá lớn, cái chính là có uống, người khác cũng chẳng dám gì.
lát sau, người áo đen lúc trước lại xuất bên cạnh Lăng Diệp, thầm với Lăng Diệp hồi, cung kính chờ chỉ thị của đối phương.
Lăng Diệp định gì đó, liền liếc thấy bóng dáng Bạch Triết Hiên nơi xa. Nếu xuất ở đại sảnh bữa tiệc, vậy phải trực tiếp đối với tốt hơn sao. Vì vậy, : "Lui ra ."
"Chúng ta mời rượu thôi." Bạch Triết Hiên bưng khay có bảy ly rượu xuất tại chỗ ngồi lúc trước của , cười với nữ kim chủ của mình.
Người phụ nữ hơi sửng sốt, ngay sau đó đùa: "Em thế nào lại biết còn có sở thích làm bồi bàn đây?"
Bạch Triết Hiên ngoắc ngoắc khóe môi, : "Như thế này mới có thể tỏ thành ý của chúng ta."
Người phụ nữ nhíu mày, miễn cho ý kiến, đứng dậy, khoác bên tay còn lại của , về phía bàn chính, đồng thời hỏi: "Vậy tại sao là bảy ly?"
"Bàn chính có năm người, cộng thêm chúng ta, phải là bảy sao." Bạch Triết Hiên giải thích.
Người phụ nữ có chút tán thưởng: " nghĩ chu đáo, ý định lúc trước của em chỉ là mời rượu vợ chồng Lăng Diệp thôi."
Bạch Triết Hiên tiếp nữa, chỉ muốn gia tăng xác suất thành công cho mình mà thôi.
" biết mọi người có thể nhường đường chút ?" Đứng ở phía ngoài đoàn người, Bạch Triết Hiên lên tiếng.
Mọi người nhìn về phía phát ra tiếng , thấy là Bạch Triết Hiên, phần lớn đều có tâm trạng chờ xem kịch vui, cách xa chỗ bàn chính.
Còn có số người, sau khi Lăng Diệp câu "Nhường đường", mới rời khỏi bàn chính.
Bạch Triết Hiên đến bên cạnh Lăng Diệp, đặt khay xuống bên cạnh , : "Trước kia đắc tội nhiều, mong tổng giám đốc Lăng bao dung."
Lăng Diệp cong môi lên, đưa tay nhận ly rượu cố ý chuyển đến trước mặt mình.
Bạch Triết Hiên tới bên cạnh Úc Hàn Yên, còn chưa gì, nghe thấy Úc Hàn Yên : " ấy cho phép tôi uống."
cười cười, : " uống cũng sao, tôi chỉ muốn chúc hôn nhân hạnh phúc."
"Dany, cám ơn em từng thích tôi, hy vọng em có thể hạnh phúc." Bạch Triết Hiên tới bên cạnh Dany, .
Dany đưa tay cầm ly rượu gần mình nhất, liếc mắt nhìn Tề Ngôn, cười : "Tôi hạnh phúc."
tới bên cạnh lão Tôn, Bạch Triết Hiên : " biết tôi có được vinh hạnh, có thể mời ngài ly ?"
Lão Tôn cười đôn hậu, cầm lấy ly rượu gần mình nhất, đáp: "Dĩ nhiên."
"Tề tiên sinh đúng , lời lúc trước của tôi có chừng mực, mong để bụng." Đứng ở bên cạnh Tề Ngôn, Bạch Triết Hiên .
Tề Ngôn gì, đưa tay cầm ly rượu gần mình nhất, chuyện cũ qua, Bạch gia cũng bị mình cướp sạch.
Suốt cả quá trình, người phụ nữ khoác khuỷu tay Bạch Triết Hiên đều gì, chỉ cười có chừng mực.
Lúc này, ta đưa tay cầm ly rượu lên. Tiếp đó, Bạch Triết Hiên cũng cầm lấy ly, rồi đưa khay bên còn ly rượu cho người bồi bàn mang .
Ánh mắt người phụ nữa quét qua từng người bàn chính, giơ ly rượu trong tay mình lên cao, thánh thót: "Chúc mọi người ước gì được nấy, vạn như ý."
Trước lúc mọi người đưa rượu vào trong miệng, Lăng Diệp nhìn về phía Bạch Triết Hiên : "Tôi với đổi ly thế nào hả?"
Sắc mặt Bạch Triết Hiên còn giọt máu nào, cố gắng làm cho biểu của mình tự nhiên, cười hỏi: "Tổng giám đốc Lăng đây là có ý gì? Chẳng lẽ lo lắng tôi bỏ gì đó vào trong rượu sao?"
Ngoài dự đoán của mọi người, Lăng Diệp gật đầu nhiệt tình tán thành, đáp: "Quả có lo lắng."
Úc Hàn Yên và Tề Ngôn khá nhạy cảm nghe ra có vấn đề, đều lạnh lùng nhìn về phía Bạch Triết Hiên.
Lão Tôn và Dany đầu đầy mờ mịt, đây là diễn tuồng gì hả?
Bạch Triết Hiên cười cười chế giễu, : " ngờ trong mắt tổng giám đốc Lăng tôi lại là loại người như vậy……….."
Người phụ nữ dẫn đến đây, nhìn thấy cục diện này, khỏi nhíu nhíu mày, nhìn về phía Bạch Triết Hiên : "Muốn chứng minh trong sạch của mình, phải dễ sao, trực tiếp đổi rượu là được rồi."
Last edited by a moderator: 13/4/15