1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Mười năm sau giành em về - Diệp Tinh (Full 10 Chương - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 5.2:

      Editor: Lin

      Tang Văn Nhi chưa từng nghĩ tới vấn đề này, mà vấn đề này lại từ trong miệng ra, khiến luôn có loại cảm giác bị ném bỏ.

      có, tôi thấy tại rất tốt! Cũng cần bất kỳ ai đến chăm sóc chúng tôi!” tức giận, muốn rời khỏi, nhưng vừa nhấc chân lại thể di chuyển, chân sưng lên, bước rất đau.

      Thi Gia Phong vốn ôm hông , cho nên có thể thuận thế bồng lên. “Sao vậy?”

      Tang Văn Nhi khó có thể thể mặt đáng thương của mình. “Giày vừa, chân sưng lên rồi!”

      “Vậy mà còn cố gắng gượng được? là đồ ngốc sao?” Thi Gia Phong đau lòng .

      Lần đầu tiên Tang Văn Nhi phát , đâu là câu đầu tiên của khiến nội tâm ấm áp, mặc dù giọng điệu cũng tốt, nhưng lại quan tâm .

      “Tôi còn được, nhảy được ?” Tang văn Nhi .

      Thi Gia Phong cảm thấy đúng là đồ ngốc, ràng đau muốn chết, còn nhảy làm gì?

      thôi!” càng ôm chặt hơn, nếu có nhiều người ở đây như vậy, nhất định bồng lên.

      Hai người vừa định rời khỏi sàn nhảy, lập tức bị bà Thi ngăn cản. “Gia Phong, con chưa quên mẹ từng gì chứ? Buông Văn Nhi ra! Con bé phải là người con có thể đụng vào.”

      Thi Gia Phong ngờ mình lại bị coi như ôn dịch, bị cấm được chạm vào ?

      Nhìn tay vẫn chịu buông ra, bà Thi lại cảnh cáo lần nữa. “Nhanh lên chút, con hợp với Văn Nhi.”

      Bà Thi rất lo lắng cho Tang Văn Nhi mà bà thương nhất bị Thi Gia Phong chà đạp, bà nhìn ra, trong ánh mắt của Tang Văn Nhi có ái mộ, nhưng bà vẫn thể đồng ý, con bà bà biết, nhát định nó lòng, bà muốn Tang Văn Nhi bị người khác tổn thương, cho dù người đó có là con trai mình cũng được.

      “Mẹ, con cũng có định làm gì cả, chân Văn Nhi bị thương, con đưa ấy về trước được ?” Thi Gia Phong hết cách rồi, cũng phải xuống tay với Tang Văn Nhi, sao bà phải khẩn trương như vậy?

      Bà Thi nghe cũng rất lo lắng. “Sao lại bị thương? sao chứ?” Tiếp đó lại với Thi Gia Phong. “Sao con có thể chăm sóc tốt cho con bé đây?”

      Thi Gia phong vô tội . “Vừa rồi biết là ai cho con đến gần ấy.”

      Tang Văn Nhi nhìn già trẻ cãi nhau, rốt cuộc lúc nào mới có thể kết thúc? Ánh mắt mọi người liên tục nhìn sang, cũng bị xấu hổ trong chính lễ mừng thọ của bà Thi.

      “Phu nhân, nhị thiếu gia, con có thể về trước ?” ra cũng muốn cắt ngang bọn họ, nhưng đứng quá lâu rồi.

      Thi Gia Phong cãi nhau với mẹ mình nữa, trực tiếp ôm ngang lấy Tang Văn Nhi ra ngoài, Tang Văn Nhi cảm thấy vô cùng mất mặt, vốn còn muốn khiêm tốn chút, nhưng tại tất cả mọi người ở đây đều thấy được.

      Vừa về tới nhà, Thi Gia Phong lập tức tìm hòm thuốc và chậu nước nóng, Tang Văn Nhi vốn có thể tự mình xử lý, nhưng lại bị Thi Gia Phong ngăn lại. “Để tôi làm! Chính làm sao làm được?” Thi Gia Phong đặt chân lên ghế salon, chân khác lại đặt lên đùi mình.

      Tang Văn Nhi nhìn động tác của , dáng vẻ vô cùng thuần thục. “ học qua việc xử lý vết thương?”

      có!” chỉ từng nhìn người ta xử lý vết thương thế nào mà thôi.

      ra cần phải đưa tôi về, tôi có thể tự quá giang xe để trở về.” Dù gì Thi Gia Phong cũng có thể coi là trong những người chủ trì bữa tiệc, rời lập tức rời như vật tốt.

      Thi Gia Phong ngẩng đầu lên nhìn . “Tôi còn phải nên cảm ơn , nếu phải vì bị thương, tôi còn thể về sớm như vậy, tôi thích loại tiệc tùng biến thành lễ xem mắt như vậy?”

      Xem mắt? Vừa rồi xem mắt là sao? theo bọn họ nên biết. “Đó phải rất tốt sao? có thể biết rất nhiều .”

      Tang Văn Nhi biết lời mình lúc này mang theo chút ghen tức, nhưng Thi Gia Phong lại như hiểu. “Cái người này gì vậy, phải ghen đó chứ?”

      Tang Văn Nhi vội vàng ngụy biện. “Mới phải, ai lại biết là công tử trăng hoa, bây giờ phải là cơ hội vàng sao, để cho gặp được nhiều phụ nữ hơn sao?”

      Thi Gia Phong đột nhiên thay đổi vẻ mặt . “Nhưng tại tôi lại muốn thích tôi hơn!”

      “Tôi? đừng mơ tưởng! Tôi người nào hết.” Tang Văn Nhi trả lời ngay.

      “Tại sao?” Thi Gia Phong hiểu, tại sao có thể người nào? Nhất định trong lòng người quan trọng, mới có thể thương , người đó là ai vậy? có thể hơn được ta ?

      Nhưng Tang Văn Nhi cũng nguyện ý trả lời.

      Thi Gia Phong biết có nhiều bí mật, nhưng chịu cho bất kỳ người nào, bất kể là mẹ , hay là con ruột cũng biết, rốt cuộc bí mật này là gì?

      có rất nhiều tâm , nhưng tại sao lại chịu cho bất kỳ ai?”

      muốn chính là muốn , vì cái gì cả! hỏi nhiều về chuyện đó làm gì?” nhịn được kéo chân lại, muốn giày vào, trở về phòng của mình, nhưng người đàn ông này lại bắt được chân của , để cho rời , lại mặc váy, lôi lôi kéo kéo thế này quả rất khó nhìn. “ buông tôi ra!”

      thả, trừ khi cho tối biết tại sao?” Thi Gia Phong muốn biết tại sao.

      Tang Văn Nhi thích người ta đào chuyện riêng tư của mình, vì bí mật này chỉ cần mình biết là được rồi.

      “Vậy cho tôi biết, tại sao lại muốn biết?”

      Sau khi Thi Gia Phong nghe xong, sửng sốt chút, tại sao lại muốn biết chuyện của như vậy? Chẳng lẽ giống như lời của đám người Cung Tề Nhân, thích Tang Văn Nhi rồi? Có thể sao?

      Nhưng, tối hôm nay, ánh mắt đều đặt người Tang Văn Nhi, hoàn toàn chú ý đến những người khác trong buổi lễ, lại có thể luôn nhìn Tang Văn Nhi, thích người phụ nữ trước mặt rồi sao? đứa trẻ gần mười tuổi, có thể từng là vợ của người khác, người phụ nữ như vậy, có thể tiếp nhận sao? Sau khi ngẫm nghĩ, phát có thể tiếp nhận, hơn nữa còn thèm để ý những thứ đó, cảm thấy kinh ngạc vì suy nghĩ điên cuồng này của mình.

      được! Nếu được, vậy cũng nên hỏi tôi.” Tang Văn Nhi tức giận trợn mắt trừng .

      Thi Gia Phong dùng sức kéo chân , để càng nhích lại gần mình hơn, tới trước mặt mình, giờ phút này chiếc đùi đẹp mịn màng của đùi , mà váy của cũng vì như vậy mà trượt lên .

      làm gì đó?” Tang Văn Nhi giãy dụa kéo váy xuống, muốn để lộ da thịt của mình trước mặt .

      Sau khi Thi Gia Phong kinh ngạc, ngược lại mỉm cười nhìn . “Văn Nhi, tôi có thể trả lời vấn đề vừa rồi của , nhưng cũng phải cho tôi biết, tại sao lại chịu .”

      cần, tôi tuyệt đối , đừng lãng phí thời gian như vậy! Tôi cảm thấy mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi.”

      “Tại sao vẫn chịu cho tôi biết? Lý do này rất khó mở miệng sao?” Nếu như trong lòng sớm có người, vậy cứ việc thẳng, tại sao vẫn luôn chịu như vậy?

      Tang Văn Nhi vẫn muốn , nhưng cũng biết mình thể lừa gạt lâu, nếu như có ngày Thi Gia Phong biết được chân tướng, biết về mình như thế nào, cho nên tình nguyện cả đời này cũng cho biết.

      có thể hỏi ? Tôi có suy nghĩ của tôi, chẳng lẽ thể bỏ qua cho tôi sao?” Hốc mắt Tang Văn Nhi ẩm ướt.

      Thi Gia Phong ngờ khóc vì chuyện này, giọng mang theo thương tiếc. “Được, tôi hỏi nữa, xin lỗi!”Dù lời xin lỗi, nhưng nước mắt vẫn chảy ra khỏi hốc mắt, dịu dàng lại gần , hôn lên những giọt nước mắt của , mặn mặn, lại mang theo chút khổ sở.

      Tang Văn Nhi quen việc gần gũi như vậy. “ có thể đừng đối xử với tôi như vậy ? Nó khiến tôi cảm thấy…”

      “Cảm thấy cái gì? Thi Gia Phong tươi cười, muốn đừng khổ sở như vậy.

      “Khiến tôi cảm thấy như quan tâm người phụ nữ !” biết mình có cơ hội đó, có điều hành động của vẫn khiến động lòng.

      Thi Gia Phong khẽ mỉm cười. “Vậy muốn cho tôi quan tâm sao?”

      Tang Văn Nhi dĩ nhiên muốn, nhưng càng sợ, thể làm gì hơn là dối. “ muốn!”

      Câu trả lời của khiến sắc mặt Thi gia Phong trầm xuống. “Tại sao?”

      “Vì tôi phải người phụ nữ dễ dàng bị những thứ đó lừa!”

      Thi Gia Phong có chút thất bại, tại sao cảm giác được mình thể dịu dàng người chứ?

      “Tang Văn Nhi, có thể thể dáng vẻ nhàng trước mặt tôi ?”

      hiểu lời của . “Tôi thể dáng vẻ nhàng gì trước mặt ? cũng phải là gì của tôi? Nếu là con tôi, tôi có thể đói xử rất tốt với !”

      Thi Gia Phong nhìn chằm chằm vào gương mặt đầy nước mắt của , . “ muốn tôi phải thế nào đây? Chẳng lẽ vẫn hiểu chút nào sao?”

      cho rằng từ trước tới na luôn đối xử với dịu dàng như thế, hiểu, ngờ lại càng hiểu, sao lại cảm giác chưa từng người nào vậy?

      “Có ý gì?” Tang Văn Nhi đích xác là hiểu.

      “Rốt cuộc người nào chưa? Tại sao lại hiểu vậy?” Thi Gia Phong rối rắm.

      Ánh mắt Tang Văn Nhi lóe lên mốt cái, chưa từng , người đàn ông đầu tiên , cũng người phụ nữ khác, muốn phải làm thế nào đây!

      “Liên quan gì tới !” Tang Văn Nhi lại bắt đầu mạnh miệng.

      Thi Gia Phong dĩ nhiên cho rằng người có con như Tang Văn Nhi lại chưa từng .

      “Ngu ngốc, tôi muốn hôn !” còn chưa dứt lời, môi đặt lên môi .

      Tang Văn Nhi trừng to mắt nhìn , tại sao lại hôn ? Lần này lại rất dịu dàng, dịu dàng giống như những gì thấy trong phim truyền hình vậy, những thứ đó giống như cặp tình nhân, những những điều này có khả năng sao?

      Thi Gia Phong mút lấy môi dưới của Tang Văn Nhi, mặc dù cánh môi rất mềm, nhưng lại trực tiếp tấn công vào trong khoang miệng , lè lưỡi tấn công hàm răng đóng chặt của , đây là lần đầu tiên hôn sâu như vậy, lần trước nếu bị mẹ mình cắt đứt, làm được nụ hôn tuyệt hảo như vậy, nhưng sao, bây giờ bù lại đủ.

      “Đợi… đợi…” Tang Văn Nhi thừa dịp có khe hở muốn tạm ngừng, nhưng người đàn ông người cũng dừng lại ngay lập tức, ngược lại còn ôm ngồi lên đùi .

      “Em còn muốn làm gì nữa?” Thi Gia Phong nhìn gương mặt ửng đỏ của Tang Văn Nhi.

      Tang Văn Nhi có chút ràng lắm. “Tại sao lại muốn hôn tôi?”

      Thi Gia Phong cười khẽ. “ phát trong tình , em lại là ngu ngốc như vậy, chẳng lẽ em phát đối xử đặc biệt hơn với em sao?”

      Tang Văn Nhi suy nghĩ chút, lại như nghĩ ra được chỗ nào đặc biệt. “ có.”

      Thi Gia Phong nhéo hông cái. “ ngốc, thích em rồi!”

      “Cái gì?” Tang Văn Nhi kinh ngạc nhìn .

      “Sao bộ dạng em lại như thể tin như vậy? Chẳng lẽ thể thích em sao?”

      Vẻ mặt Tang Văn Nhi nghi hoặc, phải được hay , là vì dám tin? Tại sao lại đột nhiên thích ?

      “Tại sao lại…” lại quá tò mò rồi.

      Thi Gia Phong cũng biết nguyên nhân, cho nên trực tiếp . “ nên hỏi nguyên nhân, cũng biết, dù sao thích em, cho nên từ hôm nay chúng ta bắt đầu hẹn hò.”

      Tang Văn Nhi vẫn chưa tỉnh táo lại, muốn hẹn hò với ? phải mình kết hôn sao, muốn có con sao? Thậm hí còn có đứa con hơn chín tuổi. “Tại sao lại thích tôi? Tôi đứa bé chín tuổi.”

      “Vậy sao? Dù sao mẹ cũng thích Tiểu Tuấn như vậy, thế này phải tốt sao?” Thi Gia Phong dùng lỗ mui cộ xát chút.

      Nhưng Tang Văn Nhi nhớ từng . “ kết hôn, muốn có con.”

      Thi Gia Phong dĩ nhiên nhớ những lời mình . “Tôi chúng ta kết hôn, sinh con, chỉ hẹn hò trước xem chút.”

      Những lời này khiến Tang Văn Nhi có cảm giác rơi xuống đáy cốc.

      “Em biết muốn lập tức thay đổi là thể nào, chẳng qua cố gắng thay đổi, nên chúng ta hẹn hò trước được ?”

      Hẹn hò trước xem chút? có ý gì? ràng khiến suy nghĩ rất nhiều, có phải vì Lương Tiểu Tuyền [r cùng chỗ với , cho nên mới tìm làm vật thế thân? Vậy tình nguyện cần đoạn tình tốt đẹp này.

      ! Tôi muốn trở thành vật hi sinh hay thay thế!” Tang Văn Nhi ám chỉ, biết Thi Gia Phong có nghe hiểu hay , nhưng muốn trở thành người như vậy.

      Thi Gia Phong cau mày, coi là vật hi sinh, hau có ý nghĩ để thay thế cho bất kỳ ai, chính là , bây giờ là người phụ nữ thích, cho nên vừa lời như vậy, là vì biết cảm giác mới mẻ này duy trì bao lâu, nhưng vẫn khống chế được muốn hẹn hò với , cho nên mới đưa ra cầu này.

      trở thành người như vậy, tại người thích, muốn được ở cạnh là em! muốn bỏ qua cơ hội lần này, em biết, thích người phụ nữ có bao nhiêu khó khăn!” Trước kia,trái tim bị người phụ nữ chiếm cứ, tại dễ dàng để tìm được vị trí dành cho , nhưng lại còn cự tuyệt ?

      Tang Văn Nhi suy nghĩ chút, quả , trong lòng Thi Gia Phong có Lương Tiểu Tuyền rồi, muốn có vị trí ở trong lòng , là việc rất khó, nhưng trong lòng sao?

      “Là vì tôi khá thú vị, hay là vì phu nhân ngăn cản được đến gần tôi, nên mới cố ý làm vậy?” thể hiểu ràng, mặc dù có thể tìm ra rất nhiều lý do, nhưng đều cho rằng lòng.

      “Ngu ngốc, mới em hiểu gì về tình cảm, em thể xác định được!”

      Tang Văn Nhi thừa nhận mình hiểu, cho nên vẫn do dự.

      Thi Gia Phong thở dài, ôm chặt eo thon của . “ biết tại chỉ là thích mà thôi, còn chưa có em, nhưng vẫn muốn bỏ qua cơ hội lần này, muốn thử chút, rốt cuốc an có em .”

      Tang Văn Nhi ngây ngốc nhìn , có thể cự tuyệt sao? Đáp án dĩ nhiên là ! Lời của , hành động của , vẫn luôn rối vào lòng .

      Thi Gia Phong thấy ánh mắt Tang Văn Nhi trở nên mềm mại, trong lòng cũng mềm nhũn, khỏi vui mừng chạm khẽ lên môi . “Được rồi, Văn Nhi, em nên đồng ý ! Chúng ta ở cùng chỗ là tốt vô cùng, phải sao?”

      chịu nổi công kích của , khuôn mặt Tang Văn Nhi sớm đỏ bừng, chỉ có thể gật đầu. “Ừm!”

      Thi Gia Phong càng vui vẻ hơn, ôm vào trong lòng mình, cuồng nhiệt hôn môi , biết mình muốn , mỹ nhân trong ngực, làm sao vẫn có thể thờ ơ? Bụng dưới của rục rịch, nhưng nhìn vẫn luôn đồng ý, mới dám để nhích lại gần mình.

      Thi Gia Phong kéo thân thể lại gần hơn, để cho cảm nhận nhiệt độ dưới bụng mình, cảm thụ lửa nóng của mình đối với .

      Tang Văn Nhi cau mày, tại hai người chỉ vừa xác định quan hệ mà thôi! Mặc dù thân thể sớm là của , nhưng cũng nên chọn lúc này, huống chi bây giờ hai người ở nhà, bà Thi và Tang Tuấn có thể trở về lúc nào.

      “Đừng…” Tang Văn Nhi đẩy ra.

      “Tại sao?” Chẳng lẽ cảm thấy lửa nóng của sao?

      tại thích hợp, phu nhân và Tiểu Tuấn có thể trở về, chân của em vẫn còn đau!” tìm các loại lý do.

      Thi Gia Phong chỉ có thể bất đắc dĩ buông tha, ôm đứng dậy,đưa về phòng.
      Tiểu yêu tinhFuu thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 6.1:

      Editor: Lin

      …”

      “Yên tâm, chỉ muốn đưa em về phòng rồi nghỉ ngơi tốt thôi.” Thi Gia Phong vì mà làm vật hi sinh lớn.

      Lần đầu tiên Tang Văn Nhi cảm giác được hạnh phúc, mặc dù biết thời gian này kéo dài bao lâu, nhưng có thể nắm bắt được bao nhiêu bấy nhiêu ! Dù sao biết khi hề muốn nữa, nhất định phải mang theo Tang Tuấn rời .

      , bây giờ chỉ muốn xa cầu mà thôi, cái này tính là quá phận chứ! Chỉ cần đoạn thời gia ngắn ngủi là được rồi! chỉ cần như vậy là được rồi, nghĩ nghĩ lại, nước mắt của vẫn khống chế được chảy xuống.

      Đặt Tang Văn Nhi nằm lên giường, Thi Gia Phong cũng nhìn thấy. “Sao vậy?”

      sao! Em chỉ cảm thấy, tại sao mọi chuyện lại thay đổi nhanh như vậy??” ra ám chỉ thay đổi trong mười năm này, nhưng lại muốn noi dối . “Trước đó chúng ta vẫn hay gây gổ, còn chọc giận em, tại em lại đồng ý cùng .”

      Thi Gia Phong lau nước mắt cho . “Đó là vì em thích , mới có thể nhanh chóng đồng ý như vậy.”๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn

      Đương nhiên thích , nhưng Tang Văn Nhi muốn thừa nhận, vì nếu ra, tương lai người đau lòng nhất chắc chắn là . “Mới phải, em thích , là vì lời của khiến em rất cảm động, cho nên mới cho cơ hội.”

      Thi Gia Phong hoài nghi nhìn . “Em xác định?”

      “Đương nhiên! Em vẫn luôn ghét .” Tang Văn Nhi trả lời.

      “Vậy vì cảm động em mới chịu đồng ý hẹn hò với ? Vậy nếu lần sau cầu hôn, em , em vì cảm động mà gả cho ?” Thi Gia Phong đùa.

      Tang Văn Nhi đột nhiên nghiêm túc. “Ngoại trừ người đàn ông em lòng ra, em gả cho bất kỳ người đàn ông nào em .”

      Thi Gia Phong cảm nhận được nghiêm túc, cúi đầu hôn lên trán . “Bây giờ cần phải nghĩ chuyện sâu xa như vậy, chúng ta nên quý trọng tại tốt hơn! Còn nữa, cửa ải của mẹ phải làm sao đây? Bà muốn chúng ta ở cạnh nhau.” Thi Gia Phong chọt chọt cánh tay đặt giường của Tang Văn Nhi.

      trực tiếp xoay người nhìn . “Chính tự làm , là muốn hẹn hò trước, mà giải thích với bà ấy, nếu cần chuyện gì cả, giống như trước đây là được rồi.”๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn

      ra Tang Văn Nhi muốn , vì nếu bà Thi đồng ý, có lẽ kết quả khiến bà càng đau lòng hơn, hơn nữa sau này nếu muốn rời , bà cũng rất lo lắng.

      Thi Gia Phong nằm xuống bên người co, ôm hông , cằm tựa lên đầu . “Vậy sau này hãy , cũng sợ khiến mẹ đau lòng!”

      Đối với lời của , phản đối, nhưng trong lòng nháy mắt trở nên lạnh lẽo, nhưng phải vốn nghĩ vậy sao?

      Tang Văn Nhi thích dựa vào gần mình như vậy. “ tránh ra chút, ra ngoài trước… em muốn nghỉ ngơi!”

      “Được, ra ngoài trước!” Sau khi hôn lên gò má cái, mời chịu rời khỏi phòng .

      Sau khi đóng cửa lại, Tang Văn Nhi đứng dậy.

      biết mình làm vậy có đúng hay , nhưng muốn phát triển đoạn tình cảm với , mà phải chỉ buổi tối vui vẻ, muốn nắm chặt cơ hội lần này, hơn nữa cúng do , như vậy cũng phải mơ mộng xa vời chứ?

      Nhưng mặc kệ kết quả thế nào, đều phải chuẩn bị tâm lý cho mình, đến cuối cùng cũng phải rời khỏi nhà họ Thi, về bí mật của Tang Tuấn, làm thế nào cũng phải bảo vệ, dù sao chuyện ám muội này, mà cũng biết sau khi nhà họ Thi biết chuyện này, làm thế nào? Tình trạng xấu nhất mất Tang Tuấn, nhưng mất Tang Tuấn cũng tương đương với việc mất tất cả, cho nên thể mạo hiểm như vậy.

      Cho dù hai người ở cùng nhau, vẫn thể cho biết! Vì Thi Gia Phong , chịu đồng ý ở chung với … Tang Văn Nhi lại khóc thút thít, tại sao nhất định phải lựa chọn như vậy?diễn๖ۣۜđànlê๖ۣۜquýđôn

      Nếu năm đó cần đứa trẻ này, có phải tại cũng phải băn khoăn như vậy? Nhưng nếu có đứa bé, nhất định khổ sở hơn, vì để mất Tang Tuấn, tất cả đều như cũ, nhất định thể cho bất kỳ ái biết về chuyện này.

      Trường học lại có kỳ nghỉ, thời tiết càng ngày càng lạnh.

      Thi Gia Phong và Tang Tuấn ngồi trong phòng khách, người xem báo, người đọc sách. Mà Tang Văn Nhi lại ở trong bếp dọn dẹp bát đĩa, còn bà Thi, lúc rảnh rỗi, bà làm cho mình vài cái áo len, trước bà còn làm cho Tang Tuấn vài món đò, nhưng bà cảm thấy chưa đủ, nên tại bà lại ngồi đan áo.

      Bà Thi nhìn thành phẩm vừa hòa thành nửa lên, xem có thích hợp với Tang Tuấn , lập tức muốn mở miệng gọi Tang Tuấn lại, nhưng bà lại thấy tư thế ngồi đọc sách của hai người rất giống nhau… Nhìn kỹ, bà lại phát tang Tuấn và Thi Gia Phong có vài chỗ tương tự, lông mày của hai người rất giống nhau, đều đậm như nhau, mà Tang Tuấn lại giống như Thi Gia Phong lúc bé, thích xem sách khoa học viễn tưởng.

      Nếu như phải vì biết Tang Văn Nhi và Thi Gia Phong quen biết nhau từ trước, nếu cho rằng Tang Tuấn là con trai của Thi Gia Phong, ngay sau đó bà Thi lại cười,xem ra mình muốn ôm con đến điên rồi, lại có thể suy nghĩ lung tung. “Tiểu Tuấn, lại đây cho bà nội xem chút, xem con có thích hợp với bộ quần áo này .”diễn๖ۣۜđànlê๖ۣۜquýđôn

      Tang Tuấn đặt quyển sách xuống, khéo léo chạy lại bên cạnh bà.

      Thi Gia Phong cũng tán thành cách làm của mẹ mình. “Mẹ, nay,quần áo của trẻ con ngoài đường rất nhiều, tại sao mẹ lại nhất định muốn tự mình làm?”

      “Con hiểu, như vậy mới ấm áp! Lúc con còn , còn phải là nếu phải mặc áo len mẹ làm rồi lớn lên, giờ đôi cánh cứng cáp rồi, cho nên ghét bỏ quần áo của mẹ.” Bà trợn mắt nhìn Thi Gia Phong.

      Thi Gia Phong gì, ràng đúng nhưng mẹ luôn ngăn lại, sao có thể qua được! Lúc này đuôi mắt phát hình như Tang Văn Nhi muốn ra ngoài. “Văn Nhi, em siêu thị sao? cũng !”

      Tang Văn Nhi muốn cự tuyệt, nhưng lại bị bà Thi trước. “Con làm gì? Vướng tay vướng chân, ngoại trừ thân hình cao lớn ra, con còn có thể làm gì?”

      Sao hai mẹ con lại cãi vã? Nhưng biết mình cũng phải nguyên nhân hai người gây gổ.

      “Mẹ,cũng vì con cao lớn, cho nên có thể cầm đồ giúp Văn Nhi.” Thi Gia Phong xong, trực tiếp kéo Tang Văn Nhi chạy ra ngoài.

      chạy như vậy làm gì?” Tang Văn Nhi sắp thở nổi.

      Lúc này, Thi Gia Phong mới chạy chậm lại, tay phải nắm chặt tay trái , bây giờ hai người hẹn hò lén lút, chỉ có thể trong lúc ái phát , mới có thể gần gũi nhau chút giống như bây giờ, ngay cả cũng hối hận,mình lại có thể đồng ý chuyện này.

      “Văn Nhi, bằng chúng ta thẳng thắn chuyện này với mẹ !” Thi Gia Phong lén lút nổi nữa.

      Tang Văn Nhi nhanh chóng phản ứng. “ được!”

      “Tại sao?”

      đồng ý thể thay đổi, ra em cảm thấy như vậy cũng tệ.” Tang Văn Nhi cũng cảm thấy như vậy là ổn, bình thường hai người cũng có thể gặp mặt, thừa dịp ai chú ý hôn đối phương cái, sau đó nửa đêm, lén lút hẹn nhau, như vậy cũng rất tốt!

      “Nhưng thích như vậy, muốn hẹn hò với em cách quang minh chính đại, muốn tay trong tay với em trước mặt mọi người, ở trước mặt mọi người hôn em cái, còn muốn làm chuyện ân ái với em!” Thi Gia Phong chút e dè ra tiếng lòng của mình.

      Tang Văn Nhi trừng mắt liếc . “ đứng đắn, cả ngày cũng chỉ nghĩ đến chuyện này sao?”

      “Xem là vậy , đó là nhu cầu bình thường của đàn ông, chẳng lẽ em muốn tìm những người phụ nữ khác sao?”

      “Tùy thôi, nếu như có cách giải quyết!” Tang Văn Nhi với .

      Thi Gia Phong dĩ nhiên làm như vậy, mặc dù trăng hoa, nhưng cũng biết, khi ở cùng người phụ nữ, tuyệt đối dính líu tới người phụ nữ khác.

      “Thôi được rồi!” thỏa hiệp, phát , kể từ sau khi hai người ở chung chỗ, mình có thói quen thỏa hiệp với Tang Văn Nhi, nhưng cũng cảm thấy như vậy là được, ngược lại cảm thấy mình có thể đối xử với tốt hơn.

      Lúc này, Thi Gia Phong mới chú ý tới, lại có thể mang theo khăn quàng cổ, hôm nay lạnh như vậy, muốn bị cảm sao?

      Cho nên kéo vào cửa hàng, ở trong đó tìm chiếc khăn lên rất dài.

      “Em lạnh!” cảm thấy cũng được, vì kéo ra cửa quá nhanh nên quên mang.

      “Còn dám , tay em lạnh như băng, chóp mũi hồng hồng, em còn dám em lạnh?” Thi Gia Phong quàng khăn lên cho , quấn vài vòng, quả chỉ muốn quấn kín khuôn mặt .

      muốn là em ngộp chết à? Tang Văn Nhi kéo xuống chút.

      “Bao kín!” Thi Gia Phong cho phép, ít nhất cũng phải che đến lỗ mũi .

      Hành động của Thi Gia Phong khiến Tang Văn Nhi dở khóc dở cười, thể phủ nhận, vô cùng quan tâm, nhưng như vậy có thể kéo dài bao lâu?

      Hai tay Thi Gia Phong vẫn luôn rất ấm áp, để tay khuôn mặt , cố gắng khiến khuôn mặt hồng lên chút, nhưng lại có chút hiệu quả, vì vậy lập tức cúi đầu hôn lên môi .

      Trong nháy mắt, gương mặt Tang Văn Nhi hồng lên, lúc này Thi Gia Phong mới hài lòng.

      có lầm vậy? Đây là bên ngoài ư!” Tang Văn Nhi tức giận.

      Sau khi Thi Gia Phong chỉnh lại khăn cho chút mới . “Hết cách rồi, đây là cách tốt nhất khiến gương mặt em nhanh chóng hồng lên!”

      Nào có ai lại như vậy? Tang Văn Nhi thiếu chút nữa bị làm cho tức chết, nhưng lại hết cách, luôn có những việc làm khó lý giải, cũng quen rồi.

      “Được rồi, chúng ta thôi!” Thi Gia Phong hài lòng đưa rời .
      Pecku, Tiểu yêu tinhFuu thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 6.2:

      Editor: Lin

      biết Tang Văn Nhi còn có thể lạnh, nên để tay vào túi quần mình, nhưng muốn tiếp tục nắm tay , cho nên vẫn duy trì tư thế dắt tay, đặt hai tay vào túi quần mình, hai người tiếp tục sóng vai bước .

      Tang Văn Nhi đột nhiên cảm thấy, nếu có thể vĩnh viễn như thế này tốt biết bao.

      “Có phải rất cảm động ?” Thi Gia Phong hỏi .

      Tang Văn Nhi hừ lạnh. “Da mặt dày!”

      “Đó là đối với em thôi.” Thi Gia Phong giọng .

      “Ừ.” Tang Văn Nhi biết, nhưng cái này cúng đại biểu cho chuyện như vậy, có dùng qua với những người phụ nữ khác, nhưng vẫn hỏi, vì muốn biết quá nhiều.

      Thi Gia Phong đột nhiên thấy mình rất thích tình trang bây giờ, trong lòng có Tang Văn Nhi, trong nhà có Tang Tuấn, tất cả như lập tức biến thành gia đình hạnh phúc.

      Nhưng Thi Gia Phong vẫn cảm thấy mình vẫn chưa cảm thấy mình cần kết hôn với Tang Văn Nhi, chỉ thích cảm giác bây giờ mà thôi, nở nụ cười với , còn có thẹn thùng của phụ nữ trước mặt rồi, đây là tượng tốt.

      Nhưng vẫn cảm giác bên trong, Tang Văn Nhi vẫn có gì đó giấu giếm mình, có lúc cũng tỏ ra thân thiết với , nhưng sau khi ý thức được lại nhích lại gần .

      Tại sao lại như vậy? Thi Gia Phong đứng ban công tầng hai nhìn Tang Tuấn chuyện với những cậu bé nhà hàng xóm, nhưng bao lâu,mọi người tản ra, mình Tang Tuấn đứng tại chỗ.

      Bọn nhóc trêu mèo sao? Nhưng Tang Tuấn lại đứng nhúc nhích, Thi Gia Phong xuống, muốn hỏi chuyện gì xảy ra. “Tiểu Tuấn, sao vậy?”

      Thi Gia Phong như nhìn thấy bộ dạng khóc sụt sùi của cậu. “Những đứa nhóc đó bắt nạt con?”

      Tang Tuấn muốn né tránh quan tâm của Thi Gia Phong, nhưng lại bị cưỡng chế xoay người lại. “Chuyện gì xảy ra vậy?”

      “Chú Gia Phong…” Tang Tuấn uất ức nhìn .

      ra Tang Tuấn cảm thấy chú Gia Phong là người có thể tin tưởng, nhưng cậu vẫn muốn .

      cho chú Gia Phong, có phải những đứa bé đó bắt nạt con?” Thi Gia Phong tức giận, bọn nhóc đó lại dám bắt nạt người nhà họ Thi, dù là cậu nhóc cũng được.

      Tang Tuấn ngại ngùng . “Bọn họ tới đây cười nhạo con, con là đứa trẻ có ba, hơn nữa còn là con của người giúp việc, căn bản thích hợp để ở đây, phải con có ba, con chỉ biết ông ấy là ai thôi!” Tang Tuấn kích động .

      Thi Gia Phong sửng sốt, nhưng đứa trẻ đó lại có thể đáng ghét như vậy, tại sao lại có thể vậy với Tang Tuấn?

      “Tiểu Tuấn, sao, con còn có mẹ mà!”

      “Con biết, con biết mẹ đổi xử với con rất tốt, nhưng con vẫn luôn muốn biết ba con là ai, cáng muốn cho bọn họ biết ba con là ai.” ra Tang Tuấn vẫn luôn muốn biết ba mình là ai, nhưng vì để cho mẹ đau lòng, cho nên cậu vẫn luôn .

      Thi Gia Phong ôm Tang Tuấn lên, ngồi xuống cái ghế ở trong sân. “Tiểu Tuấn, có phải con sợ mẹ đau lòng, nên vẫn luôn dám hỏi mẹ?”

      Tang Tuấn do dự chút mới gật đầu.

      “Tiểu Tuấn, con có quyền lợi được biết ba con là ai, con nên hỏi mẹ chút!”

      Tang Tuấn liều mạng lắc đầu. “, mẹ khóc, trước kia, khi con còn , hiểu chuyện, cho nên hỏi mẹ, mẹ cũng nhìn con rất khổ sở!”

      Thi Gia Phong hiểu, rốt cuộc người đàn ông như thế nào, mới có thể làm Tang Văn Nhi bị tổn thương sâu như vậy? Khiến ấy muốn về chuyện này?

      Tang Tuấn nhìn Thi Gia Phong với vẻ hi vọng. “Chú Gia Phong, chú có thể tìm ba cho con ?”

      Thi Gia Phong khổ sở nhìn cậu. “ phải con cũng biết, mẹ muốn nhắc tới chuyện này sao? Nếu chúng ta tìm, mẹ con tức giận.”

      Tang Tuấn đau lòng cúi đầu, quả nhiên vẫn được.

      Thi Gia Phong nhìn bộ dạng khổ sở của cậu, cũng đành lòng. “Được rồi, chú nghĩ cách, nhưng con phải đồng ý với chú, mặc kệ ba con là ai, cũng được tiết lộ nửa lời trước mẹ con.”

      “Ừm!” Tang Tuấn đồng ý.

      Thi Gia Phong đáp ứng, cũng vì có lòng riêng, muốn biết người đàn ông đó là ai, muốn biết quá khứ của thế nào.

      Nhưng mặc dù làm vậy, phải rất tốt sao, dù sao Tang Tuấn cũng muốn biết ba mình là ai?

      “Chú tìm ba giúp con, con nhất định được chuyện này với bất kỳ ai, nếu chú giúp con nữa, con làm được ?” Thi Gia Phong với Tang Tuấn lần nữa, muốn vì chuyện này mà gây gổ với Tang Văn Nhi.

      “Ừ! Chua biết rồi, cảm ơn chú,chú Gia Phong!”

      Tang Tuấn cười rộ lên, nếu như ba cậu cũng giống như chú Gia Phong tốt biết mấy.

      Thi Gia Phong mỉm cười véo khuôn mặt cậu.

      Tang Tuấn đồng ý như vậy, Thi Gia Phong đương nhiên cùng muốn tìm người điều tra Tang Văn Nhi, ra trước khi có chuyên này, còn có chút do dự, dù sao điều tra cũng phải chuyện tốt, nhưng vì Tang Tuấn muốn biết, cũng biết chuyện gi xảy ra, chỉ rất muốn thỏa mãn cầu của Tang Tuấn.

      Có thể là vì liên quan Tang Văn Nhi! Bình thường thích trẻ con, nhưng lại cảm thấy Tang Tuấn rất đáng .

      Thi Gia Phong ở trong thư phòng đọc tài liệu, chuông điện thoại đột nhiên reo lên.

      “Chào !” Là điện thoại của chinh tín xã.

      “Xin chào, là Thi sao? Tôi là người của chinh tín xã, tôi thu thập được ít tư liệu của Tang tiểu thư rồi, có thể ra ngoài để nhận ?”

      Thi Gia Phong lập tức hẹn giờ gặp mặt, đối phương sớm chờ ở quán coffee, là người trẻ tuổi, nhưng trong ánh mắt lại lóe lên tia khôn khéo. “Ngài Thi!”

      tìm được tư liệu của ấy rồi sao?” Thi Gia Phong tò mò hỏi.

      Người trẻ tuổi . “Còn chưa hoàn chỉnh, nhưng cũng thu thập được kha khá rồi, nghĩ lấy đến cho tiên sinh xem trước chút.” lấy tập tài liệu từ trong túi ra, đưa tất cả tài liệu và những tấm hình mình thu thập được cho Thi Gia Phong.

      “Tang tiểu thư ra đời ở Đài Loan, lúc còn rất di dân đến San Francisco, cho đến mười tám tuổi ấy mới về nước, mà ở trước khi về nước lại gặp biến lớn, ba mẹ ấy đều mất! ấy ở San Francisco có ai dựa dẫm nên mới trở về.” Người trẻ tuổi giải thích cặn kẽ.

      Thi Gia Phong lật xem hình chút, những thứ này, sớm biết được từ mẹ mình. “Chẳng lẽ còn thứ gì nữa sao?”

      “Có, trước khi ba mẹ qua đời, có để lại món nợ rất lớn, năm đó ấy chỉ là trẻ, thể trả nổi, nhưng vào buổi sáng, ấy lại có thể trả sạch các món nợ, tôi tìm được ít nhân viên của công ty năm đó, mọi người đều ấy có thể làm ít việc mờ ám, mới có thể trả sạch món nợ lớn như vậy.”

      Cái gì? Tang Văn Nhi xảy ra chuyện như vậy? Chẳng lẽ đây là bí mật vẫn chịu sao?

      Thi Gia phong cau mày. “Món nợ đó bao nhiêu tiền?”

      “100 vạn USD!”

      Mặc dù chỉ 100 vạn USD, nhưng đối với Tang Văn Nhi lúc đó mà , đó hẳn là con số trời!

      “Vậy tra ra được ai là người cho ấy số tiền đó chưa?”

      Người trẻ tuổi lắc đầu. “ có!”

      “Vậy sau đó sao? ấy trở về lúc nào? Tại sao lại mang thai?”

      Người trẻ tuổi lật tài liệu, lấy tờ hóa đơn bệnh viện. “Sau khi ấy trả hết nợ rồi về nước, hơn nữa lần đầu tiên kiểm tra ở bệnh viện là ba tháng sau, mà lúc đó ấy có thai ba tháng rồi!”

      ấy mang thai ở San Francisco, nhưng Tang Tuấn cũng giống con lai… “Đứa bé là của ai?”

      Người trẻ tuổi khổ sở nhìn Thi Gia Phong, cái này vẫn chưa ràng lắm, còn phải tra lại chút. “Ngài Thi, phương diện này tôi chưa ràng lắm, chỉ biết nơi ấy sinh hạ đứa bé, chỉ cần ở cơ quan nhà nước có ghi lại, tôi nhất định có thể tra được, nhưng nếu ấy tự sinh, tôi có biện pháp tìm ra nhanh như vậy!”

      Thi Gia Phong cau mày nhìn tập tài liệu này, người trẻ tuổi này làm gần hết rồi, trong thời gian rất ngắn tìm được nhiều tài liệu như vậy, hơn nữa còn tìm đến bạn bè khắp nơi của Tang Văn Nhi.

      Nhưng coi mặt viết, cũng phải là học sinh xấu, tại sao chưa cưới mang thai? Hơn nữa còn vào tuổi mười tám? Là vì tiền? 100 vạn USD, khách sạn rồi lấy được số tiền này chứ? Nhưng Thi Gia Phong lại cảm thấy phải người như vậy.

      Người trẻ tuổi trước, để lại Thi Gia Phong ngồi tại chỗ.

      Mặc dù có bất kỳ tài liệu nào về ba của Tang tuấn, nhưng cảm thấy chuyện này có chút kỳ quái, nhìn tập tài liệu, rốt cuộc lại khiến phát điều kỳ quái đó là gì.

      Ngày 28 tháng 9 mười năm trước, chính là ngày trả sạch món nợ của công ty, những thứ này đươc viết ràng trong tập tài liệu, nhưng Thi Gia Phong cũng nhớ , ngày ở San Francisco, có quan hệ với người phụ nữ lạ là ngày 27 tháng 9, sao lại trùng hợp như vậy?

      Trong tư liệu viết, lúc ấy có bạn trai, nên thể nào có chuyện ở cùng bạn trai rồi mang thai, cộng thêm lúc trước thấy bóng lưng Tang Văn Nhi rất quen mắt, chẳng lẽ chính là ? còn nhớ lần đầu tiên nhìn thấy Tang Văn Nhi, dáng vẻ rất kinh ngạc.

      tại mặc dù chinh tín xã tra giúp Thi Gia Phong, nhưng vẫn phải nghĩ cách để biết mọi chuyện từ người trong cuộc, vô cùng hoài nghi, chuyện này có liên quan đến mình ! biết vì sao, loại có loại cảm mãnh liệt này, nếu như người mười năm nay muốn tìm, ra chính là Tang Văn Nhi, như thế nào… Thi Gia Phong khẽ mỉm cười, ra trong lòng, rất hi vọng đó là .

      qua mười năm, Thi Gia Phong vẫn chưa bao giờ quên tồn tại của co đó, biết mình thích , nhưng lại thấy diện mạo , khó trách khi ở cùng chỗ với Tang văn Nhi, trong lòng lại có lại trực giác khác biệt.


      Chương 7.1:

      Editor: Lin

      Buổi tối, sau khi Tang Văn Nhi trấn an Tang Tuấn ngủ, lập tức bị Thi Gia Phong kéo vào phòng mình, hi vọng tối nay hai người có thể cùng nhau ngắm trăng, biết sợ lạnh, cho nên đặc biệt chuẩn bị chiếc giường ấm ở ban công, còn lấy cái chăn từ trong phòng, hai người cùng đắp chăn nhìn lên trung.

      Sau nhiều ngày chung đụng, Tang Văn Nhi cảm thấy ra Thi Gia Phong cũng tệ lắm, chỉ là quá trăng hoa thôi, nhưng ưu điểm, nếu như bạn cố định, trêu chọc người phụ nữ khác, cho nên trước mắt chỉ có Tang Văn Nhi.

      Tang Văn Nhi bị ép nằm bả vai , chỉ có thể nhìn lên bầu trời, lâu được nhàn nhã ngắm trăng như thế này? Bình thường khi hết bận đều ngủ.

      “Văn Nhi, em có phát em rất giống ánh trăng ?”

      Có ý gì? Tang Văn Nhi hiểu, nghiêng đầu nhìn Thi Gia Phong.

      cảm giác em cũng thuần khiết giống như ánh trăng, nhưng trong lòng lại chồng chất vết thương!” Thi Gia Phong cách ngụ ý.

      Tang Văn Nhi cảm thấy rất kỳ quái, tại sao lại như vậy? vẫn luôn sống rất tốt, cũng cảm thấy có gì nghiêm trọng.

      “Văn Nhi, em muốn kể chuyện quá khứ của em cho ?” Thi Gia Phong khó có được lúc dịu dàng, ra muốn nghe được, những suy đoàn vào buổi sáng của có đúng hay .

      Mặt tang Văn Nhi lập tức biến sắc. “Tại sao lại hỏi như vậy?”

      Thi Gia Phong giả dạng vô tội . “ có gì, chỉ muốn hỏi chút, dù sao chúng ta cũng hẹn hò, đột nhiên muốn biết, bây giờ em có thể cho biết ?”

      Ban đầu là vì hai người quen thuộc, dĩ nhiên thể , nhưng tại quan hệ hai người giống vậy, có thể ?

      Tang Văn Nhi cau mày cúi đầu, bí mật của thể dễ dàng cho người khác biết, nhất là . “Xin lỗi, em muốn , đừng hỏi nữa, được ?”

      Thi Gia Phong hiểu, rốt cuộc tại sao lại chịu . “Tại sao? Quá khứ của em rất khổ sở sao? biết người nhà em qua đời, nhưng ngoài những thứ tình thân đó, còn muốn biết tại sao em lại có Tiểu Tuấn.”

      Tang Văn Nhi nghe Thi Gia Phong như vậy, trong nháy mắt, cho là biết tất cả mọi chuyện, nhưng ngẫm lại, tuyệt đối thể nào. “Em muốn , dù sao cũng quan trọng, cũng vô ích!” Tang Văn Nhi trả lời.

      Ai quan trọng? Nếu như bị biết dấu vết quan trọng, vậy mơ màng như bây giờ. “Hình như em cũng cho tiểu Tuấn? Chẳng lẽ em vẫn muốn gạt Tiểu Tuấn sao?”

      Thi Gia Phong hiểu, tại sao phải làm như vậy, ba của Tiểu Tuấn cũng có quyền lợi mình có Tiểu Tuấn chứ.

      cắn cánh môi. “ , em muốn ! Xin đừng hỏi!”

      Thi Gia Phong hôn lên gò má . “Được.”

      như vậy, mở miệng trước, nhìn phản ứng của là được rồi. “Nhưng Văn Nhi, người nào lại có quá khứ? cũng có rất nhiều chuyện muốn kể cho em nghe! Nếu như em muốn biết, cho em biết!” Thi Gia Phong khuyên nhủ, nhưng Tang Văn Nhi vẫn quyết tâm, chịu ra miệng.

      “Được rồi! Nếu như em muốn , vậy đến lượt !” điều chỉnh tốt vị trí, vừa lúc có thể nhìn thấy nét mặt Tang Văn Nhi.

      Quá khứ của ? muốn khoe khang rốt cuộc mình có bao nhiêu tiền, có bao nhiều phụ nữ, hay là những chuyện khác?

      ra , mười năm trước, có người phụ nữ vẫn luôn quên được!”

      Vừa nghe như vậy, Tang Văn Nhi lập tức biết được, chắc chắn là Lương Tiểu Tuyền! Tang Văn Nhi muốn ra nhưng vẫn cố gắng nhịn được.

      “Bọn xảy ra tình đêm, chỉ buổi tối mà thôi, lúc đó uống say, thấy bộ dạng ấy, cuối cùng, lúc ấy rời , cũng chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của ấy, ngay cả việc muốn tìm người cũng thể!”

      Tang Văn Nhi kinh ngạc nhìn Thi Gia Phong, phải chuyện tối hôm đó chứ?

      Thi Gia Phong chú ý đến nét mặt của , trong lòng bắt đầu cười trộm. “Cho dù như vậy, vẫn nhớ bóng lưng ấy, mười năm nay chưa khi nào quên!”

      … muốn tìm ấy sao?” Tang Văn Nhi thể nghe thấy giọng run rẩy của mình, nhưng Thi Gia Phông lại nghe thấy rất ràng.

      “Dĩ nhiên, luôn tìm, nhưng biết bộ dạng ấy, biết tên, muốn tìm rất khó!” Thi Gia Phong cũng cảm thấy phiền, nhưng nếu như là người trước mắt, chính là năm đó, vậy cũng cảm thấy phiền.

      Tang Văn Nhi ngờ mình trong lòng , lại có thể nằm ở vị trí đặc biệt như vậy, ra vẫn luôn quên được , nhưng… lại biết, người phụ nữ đó chính là .

      cũng thể cho Thi Gia Phong, vì ngày nào đó, chuyện của hai người kết thúc, thay đổi, quay lại thành hai đường thẳng song song.

      “Sau khi tìm được ấy, làm gì?” Mặc dù biết mình nên hi vọng, nhưng Tang Văn Nhi vẫn muốn biết.

      “Xem xem cuộc sống của ấy có tốt hay ! Hỏi mục đích nam đó ấy lên giường của , còn có tại sao lại nguyện ý giao lần đầu tiên của mình cho , mặc dù ấy lấy của 100 vạn, nhưng lại cảm thấy thích ấy, nếu như ấy có thể ở bên cạnh , rất vui!”

      Tang Văn Nhi kinh ngạc, trải qua nhiều năm như vậy, muốn tìm chỉ vì muốn hỏi những vấn đề này thôi sao?

      “Tại sao nhất định phải hỏi những chuyện này? Có lẽ người ta cũng muốn gặp lại !” Tang Văn Nhi trả lời.

      Thi Gia Phong cau mày, muốn gặp lại . “Đương nhiên là muốn, vì thích ấy!” Thi Gia Phong mỉm cười với .

      Sắc mặt Tang Văn Nhi trắng bệch, dù chỉ nhìn thấy bóng lưng vẫn thích người năm đó?

      Thi Gia Phong cười. “Có phải em ghen ? Sắc mặt thay đổi rồi!”

      Tang Văn Nhi quay mặt . “Ai ? Em ghen sao?”

      Thi Gia Phong thấy rất ràng, Tang Văn Nhi hoàn toàn ghen, nhưng vẻ mặt lại kinh ngạc, kinh ngạc như vậy, khẳng định là người phụ nữ vẫn luôn tìm kiếm, nhưng nếu vẫn chịu thừa nhận, cũng vô ích.

      sai?” Thi Gia Phong nhìn , mặc dù nét mặt rất kỳ quái, nhưng nhìn vẫn hiểu, né tránh, muốn trốn vào trong vỏ của mình, nhưng vẫn làm được.

      “Nhưng em yên tâm, đó là chuyện qua, mặc dù cũng ngờ thích em, nhưng em lại đem lại cho cảm giác rất đặc biệt, cho nên mới thích em!” Thi Gia Phong an ủi .

      Tang Văn Nhi khống chế được cảm xúc mãnh liệt trong lòng, tại và quá khứ, người thích vẫn luôn là ? rất vui, mười năm này, người nhớ tới phải là Lương Tiểu Tuyền, mà là .

      nên vui mừng mới đúng, nhưng lại phát lòng mình vô cùng phiền muộn, sau khi phát ra chân tướng thế nào? rất lo lắng, sợ người nhà họ Thi cướp Tang Tuấn , đó là điều muốn nhìn thấy nhất, rất sợ có ngày,
      Biết người phu nữ đó là .

      Nhưng sâu trong nội tâm, Tang Văn Nhi vẫn hi vọng biết, vì Thi Gia Phong rồi.

      “Sao vậy? tin sao?” Thi Gia Phong nắm cằm , để cho nhìn thẳng vào mình.

      Trong lòng Tang Văn Nhi rất hỗn loạn, đặc biệt là lúc nhìn . “, em tin !” Tang Văn Nhi đẩy ay ra.

      Thi Gia Phong nhìn vẻ mặt mất hồn của , nhất định chính là ! Nếu như biết trước, lúc ấy, tại sao lại có vẻ mặt như vậy.

      quyết định tấn công lần nữa, xem xem trả lời như thế nào, “Văn Nhi, ra cảm thấy em khá quen, trước đây có phải chúng ta từng gặp nhau ?”

      Hai mắt Tang Văn Nhi trợn to, toàn thân vô cùng căng thẳng phải phát ra cái gì chứ. “Sao lại có thể như vạy? em chưa bao giờ gặp qua ?”

      Thi Gia Phong giả vờ hồ nghi: “ sao? Nhưng cảm thấy em khá quen, nghe mẹ nới trước đây em ở San Francisco, phải chúng ta từng gặp nhau chứ?”

      vội vàng phủi sạch có, trí nhớ của em rất tốt, em nhớ mình từng gặp ?”

      Thi Gia Phong nhíu mày, “A, có lẽ là nhầm.”

      Tang Văn Nhi thấy thời gian còn sớm, “Vậy em về phòng trước, ngày mai còn phải dậy sớm.”

      Thi Gia Phong nhân cơ hội bế lên. “ thể !”

      Nhất định phải , nếu khi hỏi tiếp, chắc chắn với khả năng diễn xuất của mình, có thể lừa gạt được , “Đừng như vậy, em làm việc cả ngày, buổi tối chuyện, hẹn hè với , em mệt rồi.”

      tổn thương : “ như em, vậy ở cùng rất vất vả sao?”

      Khóe miệng Tang Văn Nhi co giật, có ý này: “ phải, chỉ là em rất mệt.”

      Lúc này Thi Gia Phong mới chú ý đến quầng thâm dưới mắt , hình như trước đây có. “Được rồi! em là mới thả em .”

      Lại tới nữa, mỗi lần đều như vậy! Tang Văn Nhi nhìn chằm chằm.

      “Nhanh lên chút, nếu để em !” Thi Gia Phong uy hiếp.

      Tang Văn Nhi cắn răng, hôn lên môi , sau đó ngay lập tức tránh ra, nhanh chóng chyaj về phòng mình.

      Thi Gia Phong mỉm cười nhìn bóng dáng chạy của như bị người ta đuổi theo, ôm chặt gối ngồi ghế, toàn thân lộ vẻ hưng phấn và hạnh phúc, mặc dù có bằng chứng chứng minh Tang Văn Nhi là người phụ nữ đó, nhưng lại vẫn muốn tin như vậy.

      Nhưng vẫn cảm thấy có chút tức giạn, tại sao lại cho biết? nhìn nét mặt của , co đúng là người phụ nữ lúc đó, vậy tại sao lại giả bộ như mình biết, vừa mới mở miệng hỏi thăm, cũng cứng rắn phải?

      cũng ăn , tại sao lại nhất định phải giấu giếm chuyện đó? Vừa rồi cũng coi như gián điệp thổ lộ! nhưng vẫn cảm động, khuôn mặt lại vô cùng buồn phiền, chẳng lẽ ở cùng rất chán sao?

      thể nào! Tang Văn Nhi của nhất định phải vì lý do như vậy, đó là vì cái gì?

      Tang Tuấn! Thi Gia Phong thiếu chút nữa nhảy dựng lên từ ghế, nếu như Tang Văn Nhi đúng là người phụ nữ trong tưởng tượng của , điều này khiến Thi Gia Phong khỏi hoài nghi, Tang Tuấn là con , trời ạ! Nếu Tang Tuấn là con , vậy đúng là giấu bí mật cực kì lớn.

      được, ngày mai nhát định phải dẫn Tang Tuấn bệnh viện xét nghiệm DNA mới được.

      Thi Gia Phong trở về phòng ngủ, nằm lên giường, trong lòng càng thêm chắc chắn, bí mật của Tang Văn Nhi nhất định là chuyện này!

      Thi Gia Phong ra khỏi thư phòng, thấy Tang Văn Nhi trong phòng khách, chỉ có Tang Tuấn đnag ngồi vẽ tranh mà thôi, nhìn bóng lưng Tang Tuấn, trước kia sao lại thấy có điểm giống mình chứ?

      “Tiểu Tuấn, mẹ đâu?” Thi Gia Phong đến bên cạnh Tang Tuấn hỏi.

      Tang Tuấn thấy Thi Gia Phong, lập tức cười với , : “Chú Gia Phong, con biết mẹ đâu cả.”

      Vậy vừa đúng lúc, có thể chuyện đó với Tang Tuấn, “Chú tìm người điều tra giúp con, nhưng lại tra ra được ba con à ai.” , chưa tra ra được, nhưng lại hoài nghi chính mình là ba của Tang Tuấn.

      Tang Tuấn vừa nghe đến tin này, khuôn mặt nhắn lập tức trầm xuống, “Tại sao tra ra được? chẳng lẽ con là đứa trẻ có ba sao?”

      “Tiểu Tuấn, thể như vậy, con còn có mẹ thương con mà!”

      “Con biết mẹ rất thương con, nhưng mẹ lại chưa bao giờ với con ba con là ai, có lúc con nghĩ có phải con là đứa trẻ mẹ nhặt được, cho nên mới có ba!” Tang Tuấn nhìn mẹ khổ cực nuôi dưỡng mình như vậy, có cậu hi vọng cậu phải con ruột mẹ, như vậy mẹ phải khổ cực nữa rồi.

      Thi Gia Phong tức giận : “Đứa ngốc, sao con có thể nghĩ như vậy? Con là con trai ấy, nhìn xem con lớn lên rất giống mẹ? Nếu để ấy biết con nghĩ vậy, ấy rất đau lòng!”
      Last edited: 4/1/15

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 7.2:

      Editor: Lin

      “Vậy tại sao chú tra được ba con? Rốt cuộc ba con là ai?” Tang Tuấn đau lòng biết làm sao, vốn cho rằng Thi Gia Phong có thể giúp được mình, nhưng vẫn được.

      Thi Gia Phong thiếu chút nữa ra chuyện mình có thể là ba cậu, lúc này giọng của Tang Văn Nhi lại vang lên phía sau. “ tìm người điều tra em?”

      Lòng Thi Gia Phong dừng lại mấy giây, lập tức quay đầu về phía Tang Văn Nhi. “Văn Nhi…”

      “Em nghe hết rồi!” Tang Văn Nhi tức giận nhìn Thi Gia Phong, vừa về phòng chuẩn bị, muốn ra cửa mua đồ, ngờ lại nghe được đoạn đối thoại này của hai người.

      “Văn Nhi…”

      “Mẹ…”

      Lửa giận của Tang văn Nhi cao thêm mấy phần. “Tại sao lại muốn điều tra em?”

      Thi Gia Phong chưa bao giờ nhìn thấy vẻ mặt tức giận của , giống lúc bình thường, xem ra mình giẫm lên địa lôi rồi.

      “Mẹ, là vì con muốn chú Gia Phong giúp con điều tra chuyện của ba, con muốn biết ba con là ai!”Tang Tuấn cũng rất sợ bộ dạng tức giận của Tang Văn Nhi, nhưng vẫn muốn giải thích giúp Thi Gia Phong.

      Sau khi Tang Văn Nhi trừng mắt liếc Tang Tuấn, lại nhìn về phía Thi Gia Phong. “Dù là Tiểu Tuấn cầu xin , cũng nhất định phải điều tra sao? Chẳng lẽ biết mỗi người đều có bí mật sao? Chẳng lẽ em thể có bí mật?”

      “Tang Tuấn có quyền biết chuyện này, em thể tước đoạt khát khao đó của nó.” Thi Gia Phong cảm thấy mình làm sai.

      “Vậy sao? Em vẫn muốn nó biết.” Tang Văn Nhi hiểu, tại sao Thi Gia Phong nhất định phải biết chuyện này, mặc dù là người trong cuộc, nhưng hi vọng chuyện mà mình giấu bị bất kỳ người nào biết.

      Thi Gia Phong cảm thấy đáng giá thay Tang tuấn. “Em cho rằng chuyện này có thể lừa gạt được bao lâu? Chẳng lẽ ai biết sao?”

      Tang Văn Nhi chắc chắn có người biết. “Ngoại trừ em ra, ai biết, thể tra ra được!”

      sao? Chẳng lẽ muốn vĩnh viễn giấu chuyện này . “ hiểu, tại sao em nhất định phải giấu chuyện này? Cũng vì ba của Tiểu Tuấn ở bên cạnh, nó bị người ta bắt nạt, em có biết ? Nó bị người ta là con hoang, em biết ? Nó sợ em đau lòng, dám cho em biết, chẳng lẽ em thể chính miệng cho nó biết, ba nó là ai sao?”d

      Tang Văn Nhi sững sờ, Tang Tuấn bị người ta bắt nạt? nhìn sang Tang Tuấn, trong ánh mắt có thêm tia khổ sở.

      “Văn Nhi, Tiểu Tuấn vẫn luôn bị người ta bắt nạt, chẳng lẽ thể giúp nó sao?” Thi Gia Phong biết thái độ dần mềm xuống rồi.

      Tang Văn Nhi khóc, thể cha giấu được đau lòng. “Em biết, em biết ta là ai!”

      thể , nhưng cũng sai, trước khi gặp được Thi Gia Phong, biết là ai.

      gì? biết là ai? Nếu biết đó là ai, tại sao lại đau lòng như vậy?

      “Em có ý gì?” Thi gIa Phong tức giận .

      Đôi mắt Tang Văn Nhi đẫm lệ nhìn . “Em em biết!” Bước nhanh chạy về phòng mình, muốn trốn khỏi những câu hỏi của .

      Thi Gia Phong nhìn chằm chằm bóng lưng , biết trốn tránh vấn đề của mình, chuyện này thể câu biết là có thể giải quyết, nhất định tra được chân tướng.

      Thi Gia Phong ngòi o xe, đây là bản báo cáo xét nghiệm AND nhận được từ bác sĩ, Tang Tuấn quả nhiên là con trai , bản báo cáo này đủ chứng minh tang Văn Nhi dối, muốn che giấu , tại lại bị đâm thủng, nhưng rất vui vì Tang Văn Nhi là người phụ nữ năm đó, tại có chứng cứ, Tang Tuấn chính là kết tinh của hai người sau đêm hôm đó.

      Những năm này, mình tang văn Nhi chăm sóc đứa bé, nhất định rất vất vả? Tại sao lại ra? Nếu như phải mẹ chứa chấp , cuộc sống của có thể cực khổ hon.

      Thi Gia Phong cười nhìn tập tài liệu trong tay, xem ra phải chuẩn bị chút, mình biết thôi , tại biết rồi, phải nghĩ cách đưa người vào trong lòng mình. “Tang Văn Nhi, đừng tưởng em cho biết biết.”

      lập tức lái xe về nhà, tính toán dẫn Tang Tuấn ra ngoài, chuyện này với Tang Tuấn, vì những ngày này bộ dạng cậu hình như rất khổ sở.

      Mọi đứa trẻ đều thích vào tiệm ăn nhanh, Thi Gia Phong vẫn nhìn Tang Tuấn, phát dáng vẻ ăn đồ của cậu, quả nhiên có điểm giống mình, xem ra hai người quả nhiên là cha con trời sinh.

      “Tiểu Tuấn, sau đó mẹ con có mắng con ?” Sau khi uống hớp cà phê, Thi Gia Phong mới hỏi.

      Tang Tuấn lắc đầu, từ ánh mắt vẫn có thể nhìn ra tâm tình cậu vẫn khá kém. “ xin lỗi, chí Gia Phong, vì chuyện của con mà chú bị mẹ hiểu lầm, khiến mẹ tức giận với chú.”

      Thi Gia Phong cười vuốt cái đầu của cậu, . “ sao, mẹ con tha thứ cho chú, chỉ phải cố gắng chút mà thôi.”

      “Có ?” Tang Tuấn tin, vì nhìn Tang Văn Nhi giống như tức giận, hơn nữa buổi tối còn khóc vì chuyện này.

      “Ừ, Tiểu Tuấn cần để ý chuyện này!” Đối với chuyện này, Thi Gia Phong lựa chọn thái độ lạc quan.

      Tang Tuấn gật đầu, tiếp tục ăn Hamburg.

      Thi Gia Phong suy nghĩ chút, nghĩ tới mình phải mở miệng thế nào với Tang Tuấn mới tốt. “Tiểu Tuấn, con cảm thấy chú thế nào?”

      Mặc dù Tang Tuấn cảm thấy rất kỳ lạ tại sao Thi Gia Phong lại hỏi như vậy, nhưng vẫn trả lời. “Rất tốt! Trước kia, chú Gia Diệp vẫn rất ít khi chuyện với con, nhưng chú lại đối xử với con rất tốt! Con vô cùng thích chú!”

      Thi Gia Phong vô cùng hài lòng với đáp án này. “Có ?”

      Tang Tuấn nghiêm túc gật đầu. “Ưm! Mặc dù trước đây con cảm thấy chú giống thích con, nhưng sau đó chú lại chơi trò chơi với con, dạy con làm bài tập, còn dạy con rất nhiều chuyện, cho nên con vô cùng thích chú!”

      Cái miệng Thi Gia Phong xẹp lại. “ ra trước đây Tang Tuấn thích chú?”

      phải! phải!” Tang Tuấn vội vàng muốn giải thích, lúc đó cậu hiểu mà!

      Thi Gia

      Phong bị phản ứng của Tang Tuấn chọc cho tức cười, "Yên tâm, chú có ý trách con!"


      Tang Tuấn thả lỏng thở dài hơi.


      "Nếu như chú là ba con, con cảm thấy thế nào?" Thi Gia Phong với Tằng Tuấn.


      Vì Tằng Tuấn cúi đầu ăn mấy thứ linh tinh, cho nên chú ý đến nét mặt của Thi Gia Phong. "Rất tốt! Con cũng hi vọng chú có thể là ba con!" Cậu thích Thi Gia Phong, nếu như chú Gia Phong có thể trở thành ba cậu tốt, nhưng vẫn thể! Thi Gia Phong sao có thể là ba cậu được?


      Mặt mày Thi Gia Phong hớn hở, "Tiểu Tuấn, chú cho con biết tin tức tốt!"


      "Tin tức tốt gì?" Tang Tuấn nghiêng đầu .


      "Chú tìm được ba con!"


      Tang Tuấn trừng to mắt nhìn Thi Gia Phong, nét mặt đó rất giống với Tang Văn Nhi, muốn cho rằng hai người phải là mẹ con cũng được.


      "Có ? Là ai?" Nhiệt tình Tang Tuấn dâng cao, nhưng sau đó lại rũ đầu xuống, "Nhưng vẫn hay hơn, con sợ mẹ tức giận."


      "Vậy cũng được, vì chú nhất định phải cho con biết!" tại, Thi Gia Phong cũng quản ai ngăn cản, chỉ muốn cho Tang Tuấn biết chuyện này.


      "Nhưng...." Tang Tuấn do dự, ra cậu cũng muốn hiểu rốt cuộc ba mình là ai, nhưng lại sợ phản ứng của mẹ.


      Thi Gia Phong nhìn Tang Tuấn, ra cậu nên tin tưởng có thể xử lý tốt chuyện này, "Yên tâm tiểu Tuấn, sao đâu, về sau có chuyện gì, ba giúp cho con!"


      "Nhưng ba lại ở bên cạnh, làm sao có thể giúp đây?" Tang Tuấn đồng ý với cách của Thi Gia Phong.


      Thi Gia Phong nhíu mày, rất uy nghiêm : "Ai ba ở bên cạnh? Chú chính là ba con!"


      Rất dễ nhìn ra, Tang Tuấn bị hù sợ, Thi Gia Phong là ba cậu? thể nào! Cậu tự an ủi mình! Sau hồi, cậu mới hồi phục lại bình thường. "Chú Gia Phong, cảm ơn chú, con rất cảm ơn chú giúp con, nhưng con vẫn cảm thấy làm phiền chú, ra con cảm thấy chỉ có mẹ cũng tốt vô cùng."


      Thi Gia Phong muốn đánh vào cái mông cậu, Tang Tuấn tin lời của , "Chú , chú chính là ba con! Là ba ruột!"


      Tang Tuấn nhìn THI Gia Phong như nhìn thấy quái vật, lâu sau, vẫn thêm lời nào.


      "Tiểu Tuấn, chú , mấy ngày trước phải chú muốn sợi tóc của con sao? Khi đó chú cầm xét nghiệm AND, vừa rồi chú nhận được báo cáo, chú ba con!" Lần đầu tiên Thi Gia Phong phát , để giải thích cho đứa bé nghe hiểu, là chuyện khó khăn thế nào.


      Tang Tuấn hiểu, "Trước kia chú có quen biết mẹ ?"


      Thi Gia Phong suy nghĩ chút, cái vấn đề này đúng là rất khó giải thích, thể những điều xấu hổ với nó!


      "Tiểu Tuấn, nguyên nhân trong này ba rất khó giải thích, ba nhớ mẹ con, có điều mẹ lại sớm biết ba là ba con, nhưng ấy lại cho ba, gần đây vì ba nhờ người giúp đỡ điều tra mới phát ra chuyện này!"


      Tang Tuấn có chút hiểu lời của Thi Gia Phong, ra mẹ muốn giấu giếm mọi chuyện, nhưng cậu nên tin lời của Thi Gia Phong sao?


      "Chú là ba con?"


      "Ừm! Là ba con!" Thi Gia Phong khẳng định.


      Sau khi Tang Tuấn suy nghĩ chút, lập tức che giấu được nụ cười, "Chú đúng là ba con! Con có ba!"


      Bộ dạng tươi cười của đứa này đáng .


      "Lại đây, con trai của ba!" Thi Gia Phong đột nhiên thấy cảm động, mình lại có đứa con gần mười tuổi, quan trọng hơn, Tang Văn Nhi còn nuôi dạy nó rất tốt.


      Tang Tuấn hai lời, lập tức nhào vào trong ngực Thi Gia Phong, ngừng khóc, mà trong mắt của Thi Gia Phong cũng lóe ánh nước.


      "Ba! Ba! Ba!"


      "Ngoan! Tiểu Tuấn!"


      Sau khi hai người chơi đùa với nhau, mới yên tĩnh lại.


      Thi Gia Phong nghiêm túc với Tang Tuấn, "Tiểu Tuấn, về chuyện chúng ta là ba con này, trước nên cho mẹ con biết."


      "Tại sao?" Chú ràng là ba cậu, tại sao lại thể để cho mẹ biết?


      Thi Gia Phong vuốt cái đầu của cậu "Mẹ muốn cho người khác biết chuyện này, vậy trước đó chúng ta phải giả vờ biết, chờ ba dụ dỗ mẹ xong, chúng ta có thể ra mà!"


      Tang Tuấn suy nghĩ chút, cũng cảm thấy Thi Gia Phong rất đúng, vì lúc trước khi cậu nhắc tới ba, Tang Văn Nhi luôn rất buồn, hơn nữa còn khóc, cho nên trước đó đừng , chờ Thi Gia Phong giải quyết xong chuyện Tang Văn Nhi, với !


      "Được, con nghe ba!"


      Thi Gia Phong cười tủm tỉm : "Ừm! Cái này là bí mật giữa đàn ông chúng ta, thể để cho phụ nữ biết, hiểu ? Đên bà nội cũng được ."


      Tang Tuấn gật đầu đáp ứng.


      Thi Gia Phong giảo họa nhìn ra ngoài cửa sổ, chuyện này nhất định phải xử lý cho tốt mới được, ngàn vạn lần được để Tang Tuấn thất vọng, mà Tang Văn Nhi, em hãy chờ mà tiếp chiêu ! gạt chuyện này, biết rồi, nên vì chuyện này mà phải trả giá chút, mà vẻ mặt gian trá của đều thu vào trong mắt Tang Tuấn.
      Last edited by a moderator: 8/1/15

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 8.1:

      Editor: Lin

      Tang Văn Nhi vẫn nhìn đồng hồ, Thi Gia Phong đưa Tang Tuấn ra ngoài rất lâu, vẫn chưa về, rốt cuộc hai người đó đâu?

      Bà Thi nhận ra Tang Văn Nhi lo lắng. “văn Nhi, Gia Phong mang nó ra ngoài, chẳng lẽ con còn lo lắng sao? Sao lại khẩn trương như vậy?”

      Cũng vì là Thi Gia Phong đưa Tang Tuấn ra ngoài, mới có thể khẩn trương như vậy, qua thời gian ăn tối, hai người còn chưa về, lại dám gọi điện thoại cho thi Gia Phong, chỉ có thể mực chờ đợi, cho đến tám giờ, hai người mới về đến nhà họ Thi.

      Tang Văn Nhi lập tức chạy ra đón. “Sao hai người lại về trễ như vậy?”

      Tang Tuấn biết Tang Văn Nhi vui, cho nên dám lời nào.

      Thi Gia Phong thân là ba, đương nhiên bị đẩy ra làm tấm mộc. “Là dẫn nó ra ngoài chơi, cho nên mới về trễ như vậy.”

      Tang Văn Nhi phòng bị nhìn cái, gì.

      Bà Thi gọi Tang Tuấn qua. “Hôm nay hai người đâu chơi? Lại có thể về trễ như vậy, có biết mẹ chờ bao lâu rồi ? Cũng biết gọi điện về.”

      Tang Tuấn áy náy nhìn Tang Văn Nhi. “Mẹ, lần sau con như vậy nữa đâu!”

      Tang văn Nhi cười , “Ăn cơm tối chưa? Mẹ làm cho con ăn!”

      cần, chú gia Phong đưa con ăn rồi.” Táng Tuấn nhìn Thi Gia Phong ngồi ghế salon, chạy tới bên cạnh ngồi xuống.

      Tang Văn Nhi cảnh giác nhìn Thi Gia Phong, phải gì với Tang Tuấn chứ? Sao lại có cảm giác hình như tình cảm của hai người lại tốt hơn?

      “Ái cái gì vậy? Sao nhìn con lại vui vẻ như vậy!” Bà Thi nắm khuôn mặt bé Tang Tuấn .

      Tang Tuấn dám , vì bình thường mẹ có cậu ăn thức ăn nhanh, nếu như bị mẹ biết, có thể tức giận ?

      ăn bữa tiệc lớn!” Thi Gia Phong giải vây.

      Tang Văn Nhi nhìn Tang Tuấn dám , cũng biết cậu lại ăn đồ cho phép ăn, mặc dù trong lòng tức giận, nhưng vì ở trước mặt mọi người nên biểu ra.diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn

      Sau đó Thi Gia Phong và Tang Tuấn liếc mắt nhìn nhau, cười thầm.

      Bà Thi nhìn vẻ mặt của hai người, lại cộng thêm vẻ ăn ý mười phần, nhất định là có chuyện giấu giếm Tang Văn Nhi. “Có phải hai người làm chuyện xấu hay ?”

      “Mẹ sao mẹ lại nghĩ vậy? người lớn và đứa bé, làm được chuyện xấu gì?” Thi Gia Phong rất đồng ý, giải thích cho mẹ mình.

      “Vậy hai ngời cùng nhau cười cái gì?”

      Thi Gia Phong và Tang Tuấn vừa liếc nhìn nhau vừa cười, miệng đồng thanh . “Đây là bí mật của đàn ông!”

      Bà Thi tò mò chết, nhưng hai người vẫn , Tang Văn Nhi nhíu chặt lông mày, hai người ở bên ngoài làm cái gì? Khi nào lại có bí mật đàn ông như vậy? Hơn nữa nụ cười của hai người khiến vô cùng chói mắt.
      về rồi, tắm rửa !” Tang Văn Nhi mang Tang Tuấn lên tầng.

      Sau khi Tang Văn Nhi rời , Thi Gia Phong tự chủ được cười lên, may phát ra, nhưng hi vọng có thể ngốc thêm chút nữa, phát ra cái gì càng tốt.

      “Con cười cái gì?” Bà Thi hiểu nhìn .

      Thi Gia Phong đến gần mẹ mình. “Cái này mẹ còn hiểu, đến lúc đó, con cho mẹ biết.”

      “Có phải là chuyện con hẹn hò với Văn Nhi?” Bà Thi sớm biết.

      Thi Gia Phong cảm thấy ngoài ý muốn, mẹ nên sớm phát ra mới đúng, nhưng đối với chuyện khác, bà lại chú ý tới. “Mẹ biết vậy cũng nên hỏi nữa!”

      Bà Thi vốn cũng muốn hỏi nữa, nhưng người trong cuộc là Tang Văn Nhi, bà vẫn phải hỏi. “Mẹ cho con tổn thương Văn Nhi.”

      Thi Gia Phong cảm thấy hình như Tang Văn Nhi tổn thương .

      “Mẹ, con giống loại người như vậy sao?” đối xử với Tang Văn nhi rất tốt, hơn nữa còn là cực tốt, nhưng đối phương lại biết cảm kích.

      Bà Thi cũng mặc kệ. “Con cần phải với mẹ chuyện tình , Văn Nhi phải những người phụ nữ mà con hay quen trước đây, con bé là tốt, thể chịu nổi con tổn thương!”

      “Con biết ấy đặc biệt, vẫn luôn đặc biệt!” rất thâm ý . “Con làm tổn thương ấy, con che chở ấy tốt, mẹ cứ thoải mái .”

      Bà Thi vẫn hoài nghi nhìn , con trai mình là người như thế nào, bà là người nhất.

      Thi Gia Phong biết mẹ cũng tin tưởng mình, cũng rất bất đắc dĩ, vì quá khứ lợi dụng quá nhiều người phụ nữ để che giấu người mình .

      Tại quán bar vắng lặng, Cung Tề Nhân và Lê Tường Dương phát có các em vừa mắt, trở lại bên cạnh Thi Gia Phong uống rượu.

      “Tại sao mỗi lần cậu đến bar, đều ngồi góc giả làm bộ dạng u buồn như vậy?” Lê Tường Dương vẫn kịp thích ứng với chuyển biến của bạn tốt.

      “Trong lòng cậu có chuyện gì sao?” Cung Tề Nhân vừa liếc cái nhìn thấu tâm tình bạn tốt.

      Thi Gia Phong cũng biết mình thể gạt được Cung Tề Nhân. “Đúng vậy, trong lòng mình tính toàn chuyện trọng đại!”

      “Chuyện gì?” Lê Tường Dương tò mò hỏi.

      Thi Gia Phong nhịn được bật cười.

      “Chuyện gì? Khiến cậu vui vẻ như vậy?” Lê Tường Dương cảm thấy kỳ quái. “ phải nữ thần Lương Tiểu Tuyền của cậu, đồng ý hẹn hò với cậu chứ?”

      Tâm tình vui vẻ của Thi Gia Phong lập tức bị bạn tốt phá hư. “Chẳng lẽ cậu thể đề cập đến những thứ này sao?”

      “Nếu trong cuộc đời cậu, còn có cái gì đáng để khiến cậu vui vẻ?” Lê Tường Dương nghiêng đầu, can bản là muốn biết chuyện gì xảy ra.

      Cung Tề Nhân vẫn luôn chú ý đến biến hóa của bạn tốt, theo , Thi Gia Phong thích Lương Tiểu Tuyền từ lâu rồi, ngay từ mười năm trước, lúc mọi người muốn giúp thoát khỏi tình cảnh thất tình, Cung Tề Nhân cảm thấy thay đổi, nhưng biết vì sao.

      “Đương nhiên là có!” Thi Gia Phong nhịn được cười. “Mình có đứa con trai rồi!”

      Cung Tề Nhân và lê Tường Dương khiếp sợ nhìn , trăm miệng lời . “Cậu cái gì?”

      biết hai người họ hiểu, cho nên lập tức giải thích. “Mình có đứa con trai gần được mười tuổi rồi, mấy ngày trước vừa nhận nhau với nó xong.”

      Mười tuổi? Cằm Lê Tường Dương và Cung Tề Nhân như muốn rớt xuống đất.

      “Chuyện gì xảy ra? Mẹ đứa bé là ai? Sao cậu có thể chắc chắn đó là con trai cậu?” Cung Tề Nhân phản ứng đầu tiên, vội vàng đặt câu hỏi.

      “Đương nhiên là xét nghiệm AND xác nhận đó là con mình! Về phần mẹ đứa bé là ai, nhất định mấy người đoán được!”

      Trong đầu Cung Tề Nhân bắt đầu tìm tòi những người phụ nữ từng quan hệ với Thi Gia Phong vào mười năm trước, phát trong giai đoạn đó, phải chỉ có mình Lương Tiểu Tuyền sao? Nhưng Lương Tiểu Tuyền cũng có sinh con.

      “Là ai vậy?” Lê Tường Dương cực kỳ tò mò, chuyện này quả thể tưởng tượng nổi.

      Thi Gia Phong cố ý uống ngụm rượu, sau đó mới chậm rãi . “Mấy người đều gặp rồi, trong lễ mừng thọ của mẹ mình, mẹ con họ đều ở trong hội trường.”

      Năm giây sau, hai người kinh ngạc kêu to. “ thể nào!”

      Thi Gia Phong lại hết sức khẳng định gật đầu.

      “Sao có thể? Cậu có đoạn tình với giúp việc đó sao?” Sau Khi Lê Tường Dương kịp phản ứng, lập tức vội vàng hỏi, chuyện này quá kinh người.

      Thi Gia Phong suy nghĩ chút. “ phải đoạn tình, mà là tình đêm!”

      Tính tò mò của Cung Tề Nhân và Lê Tường Dương bị khơi lên, muốn biết chuyện gì xảy ra, nhưng Thi Gia Phong lại cố ý .

      “Nhanh kể đầu đuôi ràng !”

      Thi Gia Phong vốn muốn cho các bạn tốt biết, vì cũng muốn nhờ họ giúp tay!

      “Mười năm trước, phải mình có thuê quán bar, hẹn Lương Tiểu Tuyền đến sao? Nhưng ấy lại tới, mình uống quá nhiều, sau đó mình gặp Tang Văn Nhi, lập tức xảy ra tình đêm, mình cho ấy 100 vạn!”

      Hai người nghe xong gật đầu, Cung Tề Nhân tiếp tục hỏi. “Lúc trước sao lại nghe cậu kể chuyện này?”

      “Cậu cho người ta trăm vạn? ấy lập tức nguyện ý ngủ với cậu buổi tối? giúp việc đó nhất định phải người như vậy.” Lê Tường Dương rối rắm .

      “Hơn nữa, mình thấy cậu giống như cũng biết mình từng xảy ra quan hệ với ấy?” Bạn đầu, Thi Gia Phong có đề cập đến chuyện này, Cung Tề Nhân thể hoài nghi nhìn .

      “Năm đó mình uống say, căn bản nhớ ấy như thế nào, cũng có hỏi tên, chỉ thấy bóng lưng chạy của ấy, ngờ cái bóng đó lại lưu lại trong trí nhớ mình lâu, dù mình thế nào, mình lại thích người phụ nữ có bóng lưng đó, hơn nữa mình cũng nhanh chóng quên mất những tổn thương Lương Tiểu Tuyền đem đến cho mình, trước kia mình muốn tìm ấy, nhưng vẫn tìm được.

      Trong thời gian này, Tiểu Tuấn lại nhớ mình tìm ba cho nó, lúc mình độc tư liệu về ấy, phát thời gian trùng khớp, mình cũng biết tại sao mình lại liên tưởng như vậy, nhưng mình vẫn lớn mật đặt giả thiết, có thể người phụ nữ mình luôn tìm kiếm chính là ấy! Cộng thêm việc mình thấy thái độ và nét mặt Tang Văn Nhi rất kỳ quái, cho nên mình lập tức lấy tóc Tang Tuấn xét nghiệm DNA, kết quả chính minh nó là con trai mình! Mà Văn Nhi là ngươi phụ nữ mười năm trước.”

      Cung Tề Nhân xem chuyện từ góc độ lý tính. “Nếu ấy, năm đó ấy cầm tiền của cậu, cũng vì tiền mà xảy ra quan hệ với cậu, chuyện này cũng có chút khó có thể tiếp nhận, chẳng lẽ cậu sợ ấy lừa gạt cậu sao?”

      Thi Gia Phong cười. “Mình đây lại rất yên tâm, năm đó là vì trả khoản nợ của gia đình, mà đúng lúc mình lên điều kiện như vậy, cho nên ấy mới đồng ý, trong khoảng thời gian mình về nhà này, ấy hiển nhiên biết mình là ai, nhưng vẫn chịu chuyện này ra, hơn nữa còn có ý định giấu giếm, ngờ bị mình đánh bậy đánh bạ phát ra.”

      Đối với phát triển này, tất cả mọi người đều cảm thấy kinh ngạc.

      “Tiểu tử cậu được lắm! có con lớn như vậy.” Lê Tường Dương cố ý trêu chọc .

      Thi Gia Phong tự hào . “Đó là chuyện đương nhiên, hơn nữa nó còn là thằng nhóc rất biết điều.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :