Dãn cách tên bằng dấu phẩy(,).
Ngoại truyện 1 Edit: quynhle2207 Đó là một ngày cách đây thật lâu, thật lâu về trước, ngay cả Tương Kế cũng sắp sửa quên mất. Năm đó anh ta...
Chương 130 Edit: quynhle2207 Dắt tay bé nhỏ của con trai, đôi mắt đẹp của Ninh Vi Nhàn chuyển động, nhìn Nhan Duệ, đường cong nụ cười nơi khóe...
Chương 129 Edit: quynhle2207 Buổi trưa ngày hôm sau, bên trong một quán trà rất nổi tiếng của Hồng Kông: “Em đã tới rồi.” Hết sức cố gắng để...
Chương 128 Edit: quynhle2207 Nếu so với Tương Kế, đương nhiên con gái phải quan trọng hơn rất nhiều rồi. Ninh Vi Nhàn phải ẳm Nại Nại nhỏ lên...
Chương 127 Edit: quynhle2207 Nhìn sắc mặt của Tương Kế trở nên thâm trầm kỳ quái, trong mắt còn toát ra một loại cảm xúc như đang nhớ nhung...
Chương 126 Edit: quynhle2207 Vừa bước ra khỏi phòng ăn, nhìn thấy người vừa đến, chân mày của Ninh Vi Nhàn lập tức nhíu lại. Nàng đi tới bên...
Chương 125 Edit: quynhle2207 Giấc ngủ này của Nhan Duệ ngủ đến gần mười giờ, lúc anh tỉnh dậy, trời đã tối từ lâu rồi, vừa nhìn đồng hồ trên...
Chương 124 Edit: quynhle2207 Chính bản thân Nhan Duệ cũng không thể tin được vào những gì mình vừa nghe được, thậm chí anh cũng quên nháy mắt...
Chương 123 Edit: quynhle2207 Ôm lấy cô bé không chịu nghe lời lên lắc lư vài cái, Nhan Nại Nại lại hé cái miệng nhỏ nhắn còn chưa có cái răng...
Chương 122 Edit: quynhle2207 Nhà hàng cá nướng A Khang quả nhiên là danh bất hư truyền, cả màu sắc, hương thơm hay mùi vị đều hoàn mỹ. Vốn từ...
Chương 121 Edit: quynhle2207 Cũng không được bao lâu, cô vừa nhìn thấy nụ cười của anh, liền hít thở gấp gáp hơn, tim đập chậm mất một nhịp,...
Chương 120 Edit: quynhle2207 Mặc dù anh thật sự vui mừng vì cô quan tâm tới mình, nhưng Nhan Duệ vẫn lắc đầu: “Anh không sao, anh không có việc...
Chương 119 Edit: quynhle2207 “Dạ!” Đứa nhỏ gật đầu ngoan ngoãn, che cái miệng nhỏ nhắn đang cười không thể ngừng được: “Mẹ, đây là lần đầu tiên...
Chương 118 Edit: quynhle2207 "Mẹ. . . . . ." Ninh Vi Nhàn sờ sờ gương mặt nhỏ nhắn của con trai, nhẹ nhàng hôn cậu một cái, khóe miệng mỉm...
Chương 117 Edit: quynhle2207 “Vi Nhàn? Vi Nhàn? Vi Nhàn!” Cô nghe thấy hình như có người đang ở bên cạnh gọi tên cô, nhưng Ninh Vi Nhàn lại...