Dãn cách tên bằng dấu phẩy(,).
Chương 25. Lời Cảnh Báo. "Để anh gọi người đến đưa em về."- Vương Thành Nhân vừa dứt lời liền đưa điện thoại lên tìm dãy số chuẩn bị gọi thì bị...
Chương 24. Mục Đích Thực Sự. "Chúng ta cần phải thu tóm được dự án lớn nhất ở Đài Bắc, tuyệt đối không để rơi vào tay Triệu thị." Khuôn mặt...
Chương 23. Bất An Ánh mắt Tống Hàn nhìn Triệu Tử Đằng không khách khí: "Triệu Tử Đằng, mời cậu rời khỏi nơi này." Giọng nói lạnh lẽo tựa như mặt...
Chương 22. Ngay Từ Đầu Cô Ấy Không Thuộc Về Anh! "Cảm ơn em!" Triệu Tử Đằng chăm chú quan sát vẻ mặt Vương Triều Vân một lượt đầy vẻ mong chờ....
Chương 21. Những Ngày Ở Vương Gia. Mấy ngày ở đây thực làm Vương Triều Vân thức tỉnh không ít, chẳng hạn làm cô nhớ đến những chuyện trước...
Chương 20. Có Một Tình Yêu Bình Yên Như Thế! Tống Hàn kéo Vương Triều Vân cùng ngồi xuống ghế sofa, đương nhiên anh hết sức lễ phép, thận trọng....
Chương 19. Vương Triều Vân Của Tống Hàn! Lúc Vương Triều Vân tỉnh dậy đã quá trưa, toàn bộ cơ thể mệt mỏi, uể oải chắc có lẽ do...
Chương 18. Một Lần Nữa Trong Thời Niên Thiếu. Thời niên thiếu như một tờ giấy trắng tinh, trắng đến mức lung linh, trắng đến...
Chương 17. Xao Động Một Bản Nhạc. Một buổi sáng nào đó khi ngồi trước ban công đọc sách, Vương Triều Vân bỗng nhiên nghe một đoạn nhạc được phát...
Chương 16. Mọi Chuyện Rồi Sẽ Tốt Đẹp Hơn? " Vương Triều Vân... " Tống Hàn đưa tay vặn chỉnh lại nhiệt độ trên xe ấm áp hơn, phù hợp với cơ thể...
Chương 15. Cuộc Gặp Mặt Không Mong Muốn. Vương Triều Vân lang thang ở trung tâm mua sắm, đi lòng vòng không dưới 5 lần, chắc cũng phải hơn khoảng...
Chương 14. Có Người Quen Đến Nhà! Những ngày sau đó, cũng không có gì mới mẻ. Tống Hàn vì từ chức mà trở nên vô cùng rảnh rỗi, ở nhà cũng không...
Chương 13. Thời Khắc Chuyển Sang Năm Mới. Vương Triều Vân đứng trên tầng thượng, đây là nơi cao nhất của trung tâm, cũng chính là vị trí xem...
Chương 12. Pháo Hoa Và Thời Điểm Cuối Năm. Tia nắng chiều vàng vọt, dịu dàng khắc khoải trên mảng tường nhỏ trắng xóa chạm đến khung kính cửa...
Chương 11. Vẫn Có Thể Hòa Thuận. Ánh sáng yếu ớt hắt vào căn phòng, Vương Triều Vân nhoài người ngồi dậy, cô nhìn sang bên cạnh hơi bàng hoàng....