Dãn cách tên bằng dấu phẩy(,).
Mình ở box sưu tầm, báo danh tuần này ạ
Chương 250 : Tra ra manh mối Thì Côn dỏng tai lên nghe, ngoài tường vang lên tiếng kêu thê lương thảm thiết, anh giật mình, lại nhìn sang Thanh...
Chương 249 : Ba bên đối chất Một nhóm nha hoàn và người hầu lạ mắt đứng tràn bên ngoài phòng, hẳn là do thương gia Thiểm Bắc mang đến, đường xá...
Chương 248 : Những giọt nước mắt Trương Trọng Vi sống đến hơn hai mươi năm, tự nhận tổn thương lớn nhất cuộc đời này là bị cho đi làm con thừa...
Chương 247 : Giáng một cái tát Trong thành Đông Kinh, Nhị phòng họ Trương nhận được tin Lâm Y sinh con, Phương thị dẫn thím Nhâm đại diện đi....
Chương 246 : Vinh thăng làm cha mẹ Trương Trọng Vi nghe tin đuổi tới, cửa phòng sinh đã đóng chặt, chỉ có thể thỉnh thoảng nghe được tiếng Lâm Y...
Chương 245 : Đưa vào phòng sinh Lại qua một ngày nữa, đến ngày thứ ba, Thì Côn tự mình đưa tiền đến, ký kết khế ước thuê với Trương Trọng Vi và...
Chương 244 : Ba bí quyết Lâm Y nghĩ, bản vẽ khách sạn là Thì Côn cống hiến, mặc dù hiện tại đổi thành cho thuê, việc đầu tiên vẫn nên thông báo...
Chương 243 : Vấn đề nan giải Lâm Y hỏi. “Vậy chàng định trợ giúp Đại ca như thế nào?”. Trương Trọng Vi bế bổng nàng lên, đặt nàng ngồi lên đùi...
Chương 242 : Đòi lại lễ hỏi Đâu chỉ Dương thị chấn động, Lâm Y cũng kinh ngạc tột độ, Điền thị không phải đã đi cùng thương gia kia về Thiểm Bắc...
Chương 241 : Tin tức động trời Phương thị bị thím Dương kéo đi như một cơn gió, ngồi kiệu về nhà. Trương Trọng Vi trăn trở kế sinh nhai của Nhị...
Chương 240 : Hoàn toàn tỉnh ngộ Phương thị nhìn ngó tứ phía, nghi ngờ nói. “Thanh Miêu gả người, lại không mua thêm ai mới, các người lấy đâu ra...
Chương 239 : Vẫn có lưu luyến Đúng là đã lâu chưa gặp Lí Thư, Lâm Y cũng có chút nhớ, dù sao cô và Điền thị cũng từng là chị em bạn dâu một đoạn...
Chương 238 : Kết cục của Điền thị Lâm Y không nhúc nhích, nói. “Em dâu có việc gì thì nói đi, thân mình tôi không thoải mái, muốn đi vào nghỉ...
Chương 236 : Chuyện to hoá nhỏ Điền thị cũng sợ bị người ta nhìn thấy, đành phải nước mắt lưng tròng không nỡ lìa xa nhìn Thì Côn đi rồi. Thì...