Dãn cách tên bằng dấu phẩy(,).
Ta biết mà. Phải có tiểu bánh bao thì nó mới hoàn mỹ. Cảm ơn @Iris N vì đã mang đến 1 truyện quá hay, lại thêm tốc độ edit quá đỉnh. Nhưng giờ hết...
Đọc chương này mà thấy buồn cười mấy vị các lão quá :v:v:v
Hic. Thế là sắp hết rồi :'(:'(:'(. Ai hiểu cho tâm trạng hội ngóng truyện đây, vừa mong ra nhanh để biết kết cục thế nào. Đến lúc gần hết thì lại...
Tiểu thiếu gia nào vậy :-O:-O:-O
Liệu có phải là Khổng hoàng hậu ko. Ta thấy bà này có mưu đồ. Nói thật ta ko thích bà này lắm. 1 bước lên mây là đánh mất mình luôn.
Ui, dừng đúng khúc gay cấn. Đọc chương này thấy thương anh Chương quá. Bị bố mẹ đẻ bán đi, bao năm phải cõng gánh nặng phục hưng lại gia đình. Giờ...
Thích cái cách bạn bè quan tâm đến nhau trong truyện này.
Đọc chương này thấy khoan khoái cả người. Hahaha :v:v:v:v. Mặc dù có nhiều kẻ ngu, nhưng bù lại Hoàng thượng mới càng thấy được Vân nhi tốt. Tiếp...
Chuẩn đấy. Vẫn nhớ câu nói hớ của cha Phó Dung ta đoán ông ta đã nói cho Phó Dung thế nên nàng ta mới đem ra uy hiếp Phó Vân Chương.
@Iris N Vì họ sống trong hoàn cảnh giống nhau nên nhìn đời nhìn người với con mắt giống nhau ý mà.:v:v
Các vị quan bị vẻ đẹp của Vân ca nhi làm mờ mắt rùi :v:v:v
Với Hoắc ca ca , Thẩm Giới Khê chỉ là kẻ thù nhỏ. Kẻ thù lớn nhất là kẻ vì duy trì ngôi báu mà sẵn sàng hi sinh hàng ngàn sinh mệnh tướng lĩnh...
Cuối cùng chị cũng hiểu được tấm lòng của anh. Chờ ngày này lâu quá rồi.
1 ngày không vào mà có tận mấy chương. Đọc đã quá. Cảm ơn @Iris N nhiều. Mà càng đọc là càng kết đôi anh Hoắc và Anh tỷ nhi, ai bảo quá khứ đẹp...
Đọc liền hai chương quá đã. Cuối cùng thì chị cũng đã về gần bên anh rồi.