Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua Rồi - Thẩm Du (Update C 265) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      Muốn chương mới a.
      Hoàng đế để ý đến chị rùi tì phải
      Bánh Bao thích bài này.

    2. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Các nàng ơi, ta muốn đâm đầu vào gối tự tử mà chết quá. Lại vô dụng tập 2, lưu 10 chương :th_4::015::015::015::015::015::015::032::032::032::032::032::032::th_107:
      mal thích bài này.

    3. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 59: Tiểu Vương gia căn dặn (1)​

      Hai người rất ăn ý khi nhắc tới chuyện tối hôm đó, Hạ Noãn Ngôn cũng hỏi vì sao cha lại đối với như thế.

      Độc người ….

      biết Bạch công tử có cách chữa ?

      Tiểu gia hỏa kia phải người thường…… À, hoặc phải mèo bình thường, có lẽ tìm được cách giải.

      Bất quá muốn mỹ nam hoàng đế hi vọng rồi thất vọng, nàng đề cập tới chuyện này, chờ Bạch công tử đến rồi sau.

      Cứ như vậy, nàng ở lại trong cung, buổi tối lại qua tẩm cung vòng, ban ngày ở Vĩnh Ninh điện bị người khác nhìn.

      Đúng vậy, bị người nhìn.

      cần quay đầu lại, nàng cũng biết là cậu nhóc tiểu Vương gia nhất định đứng đó xa nhìn lén nàng.

      Trước đó là tình cơ nhìn lén, bây giờ là giữa thanh thiên bật nhật nhìn lén nàng.

      Thậm chí có lần nàng thấy tiểu Vương gia cầm bát cơm ghé vào cửa sổ nhìn, ngay cả khi ăn cơm cũng tha nhìn lén nàng.

      Loại tình huống này xảy ra rất nhiều ngày, muốn biết bạn kia nhìn cái gì……

      nghĩ tới, rất thần kì, vị tiểu Vương gia kia đứng từ bức tường kia đến.

      “ Thỏ tỷ tỷ”

      Cậu nhóc ngửa đầu nhìn nàng, tuy rằng thân hình thấp bé bằng nàng, nhưng đôi tay chắp sau lưng trông rất có khí thế.

      “…………..”

      Được rồi, thỏ tỷ tỷ thỏ tỷ tỷ, nàng chịu được.

      Hạ Noãn Ngôn ngồi xỗm, cùng chiều cao với khác lắm.

      “Thỏ tỷ tỷ, ta nhìn thấy ngươi sờ soạng tay hoàng đế ca ca”.

      “……..”

      Bạn nên lung tung, người khác hiểu lầm nha………

      Khóe miệng Hạ Noãn Ngôn run rẩy, “Ta có sờ”.

      “ Ta nhìn thấy, ngày đó các ngươi cùng ăn dâu tây”. Cậu nhóc còn nhấn mạnh.

      “……………”

      Hả, nàng nghĩ tới.

      Lại tiếp, từ ngày đó, cậu nhóc tiểu Vương gia thường xuyên vụng trộm nhìn lén nàng.

      Nhưng là-------

      “ Đó là ngoài ý muốn, ta cố ý”.

      Ai, cùng với bạn này giải thích khó.

      Nhưng vẻ mặt bạn này rất nghiêm túc, kiên trì , “ Đó vẫn là sờ soạng”.

      “………….”

      “ Mấy hôm trước ta còn thấy ngươi từ tẩm cung ra”.

      “……. A, ta đến đó mang chút điểm tâm này nọ cho hoàng thượng.”
      Tiêu Du, Neavah Redneval, tú cầu3 others thích bài này.

    4. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 60: Tiểu Vương gia căn dặn (2)​

      Như thế nào nàng cảm thấy bạn này như có ý “ Ta biết hết rồi”……

      Suy nghĩ suy nghĩ lại, tiểu Vương gia mới có 7, 8 tuổi, hơn nữa ở cổ đại bọn rất đơn thuần …… Phải ?

      Trong đầu an ủi mình như vậy, liền nhìn tiểu Vương gia nghiêm túc lắc đầu, thở dài thâm ý sâu xa------

      “ Ta đều biết hết rồi”.

      “…………..”

      Hạ Noãn Ngôn hóa đá rồi.

      đợi nàng có phản ứng, tiểu Vương gia đến nắm lấy tay nàng, nghiêm túc , “ Thỏ tỷ tỷ, ngươi nhất định phải đối tốt với hoàng đế ca ca”.

      “…………”

      Bạn , cần phải lấy giọng nam nhân !

      Đây là giọng điệu khi người làm cha làm mẹ giao phó con của mình cho chàng rể chăm sóc, ngươi sử dụng sai ngữ điệu rồi!

      Run run bắt lấy tay tiểu Vương gia, khóe miệng Hạ Noãn Ngôn run rẩy , “ Tiểu Vương gia, ta cùng……..”

      “ Ngươi cần phải , ta hiểu tại lúc này thể thừa nhận”.

      Thân hình tiểu Vương gia đột nhiên đứng thẳng người, tràn đầy khí thế uy phong, “ Ngươi yên tâm, ta đứng về phía các ngươi”.

      “…………”

      đấy, ngươi hãy tin ta, ta quan sát ngươi lâu rồi, ngươi rất tốt”. Ngữ khí nghiêm túc của tiểu Vương gia giống như “ Hàng hóa đều tốt, chất lượng tốt được kiểm tra của cục an toàn thực phẩm” vậy.

      “……… Tiểu Vương gia”

      “ Hả?”

      “ Ngươi chắc là ngươi tương lai……….”

      “ Là cái gì?”

      “ Đó là lúc ta thấy ngươi để ý lời ta …………”

      Bị bạn đả kích, là mất mặt mà.

      Nhưng mà mất mặt bằng chuyện sau.

      Bắt đầu từ ngày đó, tiểu Vương gia còn nhìn lén nàng nữa, ngược lại mỗi lần nhìn thấy nàng đều có thâm ý, đôi mắt giống như “ Ngươi nhất định phải tốt với hoàng đế ca ca, ta tin tưởng ngươi”.

      Cậu nhóc lúc trước khóc đòi ăn dâu tây đâu vậy?

      Ai bình thường tiểu Vương gia rất biết điều, dỗ được lúc ăn dâu tây thôi?

      Cáu giận nhiều khi thành đáng rồi!

      Huh u hu……

      Mỗi ngày Hạ Noãn Ngôn được cho ánh mắt đầy thâm ý của tiểu Vương gia đả kích rất bi thảm, cuối cùng nhịn được chuồn ra khỏi cung.

      Ý nàng là ban ngày ra khỏi cung, tối lại quay về cung.

      Ít nhất như vậy có thể tránh tiểu Vương gia vài lần……

      Cho nên khi có cơ hội ra khỏi Vĩnh Ninh điện, nàng đều đòi theo.

    5. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 61: Miếu thần (1)​

      Mọi người đều biết nàng lần đầu tới kinh thành, còn quen thuộc mọi nơi, vì vậy trong thâm tâm đều mong muốn đưa nàng mọi chỗ.

      Chủ Vĩnh Ninh điện là tiểu Vương gia, cho nên quy củ cũng đến mức quá nghiêm.

      Nếu cung nữ này muốn ra ngoài mua cho mình ít son phấn chỉ cần xin phép, có thể nhanh được ra ngoài cung.

      ngày, cung nữ Quả Lựu muốn ra ngoài cung mua ít son phấn, Hạ Noãn Ngôn tự nhiên muốn cùng.

      Quả Lựu đến cửa hàng cũ kĩ và bé, náo nhiệt như ở chợ, chỉ những khách am hiểu về mĩ phẩm mới tìm đến đây.

      “ Đây là Đông Thành sao? Ta chưa từng đến bao giờ”.

      Hạ Noãn Ngôn tò mò nhìn xung quanh.

      Dọc đường đều chuyện tình nhưng Quả Lựu rất im lặng, giật tay áo nàng, lại càng nhanh.

      Làm sao vậy?

      Nhưng mà lại tiếp, nơi này có người chuyện…….

      đường người bộ ít, cũng có người đường kết bạn mà .

      Nhưng là mọi người đều im lặng đường, có ai mở miệng.

      Chẳng lẽ quốc gia Trăng Non này có quy định người đường được chuyện sao?

      Hạ Noãn Ngôn nghĩ đến điều đó, đều trầm mặc.

      được đoạn, khóe mắt lướt qua nhìn thấy kiến trúc màu trắng đồ sộ.

      Khó vào cổ đại, thấy kiến trúc vĩ đại như thế này đương nhiên muốn hai mắt chứng kiến, Hạ Noãn Ngôn quay đầu lại.

      Đảo qua lượt, mới phát nàng nhìn chỉ mỗi cái cửa mà thôi, tòa nhà trắng đằng sau, đây là cách bố trí của toàn bộ là màu trắng.

      Khác với hoàng cung uy nghiêm, kiến trúc màu trắng tạo cảm giác thần thánh và uy nghiêm hơn.

      Đây là nơi nào vậy?

      Trực giác nàng mách bảo, mọi người đều im lặng là do kiến trúc màu trắng này rồi.

      Chờ khi về hỏi Quả Lựu.

      Muốn thu hồi tầm mắt để tiếp tục , Hạ Noãn Ngôn đột nhiên dừng lại.

      Phía của kiến trúc màu trắng đều có hoa văn phiền phức, đỉnh chỉ duy nhất bông hoa.

      Có chút quen mắt.

      Lại liếc qua vài lần, đúng là rất quen.

      biết nàng ở chỗ nào nhìn thấy rồi.

      Thấy nàng ngày càng càng chậm, Quả Lựu có chút sốt ruột, ngừng kéo ống tay nàng.

      Hạ Noãn Ngôn khôi phục tinh thần, cước bộ nhanh hơn, rất nhanh qua khu im lặng này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :