1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Get Lucky - Suzanne Brockmann ( 16c )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      [​IMG]

      Tên truyện : Get Lucky
      Tác giả: Suzanne Brockmann
      Series:SEAL - Tall, dark and dangerous - Book 9
      Dịch: meomatbu midori
      Nguồn: http://forumtruyen.net/threads/m-get-lucky-series-seal-book-9-suzanne-brockmann-finish.1422/
      Thể loại: tiểu thuyết lãng mạn.
      Số chương: 16 c
      Giới thiệu:

      kẻ cưỡng bức hàng loạt hoành hành ở hai thành phố.

      lính SEAL sợ gắn bó.

      nữ nhà báo tình nguyện làm con mồi.

      cuộc đuổi bắt mà mục tiêu là… May Mắn.

      Tất cả làm nên câu chuyện thú vị thứ 9 trong series Tall, dark and dangerous.

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Mở đầu

      <translator: midori; editor: meomatbu>

      Cảm giác y như bị tông bởi tuyển thủ bóng bầu dục nhà nghề.

      Người đàn ông lao xuống cầu thang và đâm sầm vào Sydney, gần như hất về phía sau.

      Để thêm vào tổn thương, ta còn tưởng nhầm là đàn ông.

      “Xin lỗi, ông bạn”, với lại qua vai trong khi tiếp tục xuống dưới.

      nghe tiếng cửa trước của tòa chung cư mở ra rồi đóng sập lại.

      là cái kết hoàn hảo cho buổi tối. Buổi chơi tối của các chuyển thành buổi chơi của duy nhất. Bette để lại tin nhắn trong máy trả lời tự động của Syd thông báo rằng thể xem phim tối nay. Mắc chuyện gì đấy. Và chuyện đấy chắc hẳn là chàng cao mét chín, vai rộng, ăn mặc kiểu cao bồi và tên là Scott hay Brad hay Wayne gì đó.

      Syd cũng nhận được cuộc gọi di động từ Hilary khi đỗ xe vào bãi. Lí do cho việc hủy hẹn của ấy là đứa bé sốt đến 38,9 độ C.

      Quay lại và trở về nhà có vẻ quá mức chán nản. Vì vậy Syd xem phim mình. Và kết quả là còn cảm thấy tồi tệ hơn.

      Bộ phim vô nghĩa và dài lê thê, với những diễn viên trẻ lõa lồ uốn éo màn hình. lần lượt cảm thấy nhàm chán với cốt truyện rồi đến xấu hổ, cả cho những nam diễn viên và bản thân, vì bị mê hoặc bởi hoàn hảo hấp dẫn tuyệt đối của cơ thể họ.

      Những người đàn ông như thế – hoặc như gã tuyển thủ bóng bầu dục suýt đẩy văng hẹn hò với người phụ nữ như Sydney Jameson.

      phải do hấp dẫn, bởi lẽ cũng có nét cuốn hút. Hay ít ra là có thể cuốn hút khi chịu chăm chút nhiều hơn là chỉ chải qua mái tóc của mình. Hoặc khi quan tâm đến chuyện mặc thứ gì đó hơn là chiếc áo phông thùng thình và cái quần jean cũng rộng kém, đấy là vẻ ngoài kiểu mẫu của – và nó khiến cho gã hoang dã tầm thường băng qua cầu thang tưởng nhầm là đàn ông. Tất nhiên, tự an ủi mình, ánh sáng mập mờ của chiếc bóng đèn 25W mà ông chủ nhà, ngài El Cheapo Thompkins, lắp ở hành lang cũng góp phần vào nhầm lẫn đó.

      Syd lê bước lên tầng ba. Ngôi nhà cũ kỹ được sửa thành khu căn hộ vào cuối những năm năm mươi. Tầng cùng – trước vốn là gác mái – được chia thành hai căn, cả hai còn xa mới rộng rãi như người ta nghĩ khi nhìn từ phía ngoài tòa nhà.

      dừng lại ở đầu cầu thang.

      Cánh cửa căn hộ sát cạnh hé mở.

      Gina Sokoloski. Syd biết nhiều về người hàng xóm phòng bên lắm. Thi thoảng họ qua nhau cầu thang, kí hộ bưu phẩm khi người kia vắng, có vài cuộc chuyện ngắn gọn về những chủ đề trời ơi đất hỡi. Gina là sinh viên đại học năm đầu, trẻ và nhút nhát chưa đến 20 tuổi. bé giản dị và lặng lẽ, hiếm khi có khách tới thăm, hoàn toàn thích hợp với Syd sau khi sống 8 tháng bên cạnh lũ nhóc hư hỏng đến từ địa ngục.

      Mẹ của Gina đến hai lần – trong số những phụ nữ giàu có, trầm tĩnh và ngăn nắp, người đeo cái nhẫn kim cương lớn và lái chiếc ôtô giá trị hơn số tiền tối đa mà Syd có thể làm ra trong 3 năm với nghề nhà báo tự do.

      ta – người đàn ông lao xuống cầu thang giống người bạn trai của Gina mà Syd có thể mường tượng. cũng già hơn Gina đến 10 tuổi, nhưng thực ra, điều này cũng góp thêm chứng cứ cho hấp dẫn từ những điểm trái ngược.

      Tòa nhà cổ này vẫn gây ra rất nhiều tiếng động lạ suốt đêm. Tuy nhiên, dám thề rằng nghe thấy ràng tiếng người từ căn hộ của Gina. Syd bước gần hơn đến cánh cửa để mở và nhìn vào trong, nhưng căn hộ hoàn toàn chìm trong bóng tối. “Gina?”

      nghe chăm chú hơn. Lại tiếng động đó. Chắc chắn là tiếng nức nở. Ắt hẳn cái gã chết tiệt suýt đẩy ngã vừa mới chia tay với Gina. rời vội vã đến mức để cho cửa mở.

      “Gina, cửa của em khóa. Mọi chuyện ổn chứ?” Syd gõ lớn hơn khi đẩy cửa ra rộng hơn.

      Ánh sáng mờ ảo từ hành lang chiếu vào phòng khách và….

      Căn phòng bừa bộn. Đồ gỗ ngổn ngang, đèn vỡ, giá sách đổ nhào. Vì Chúa, người đàn ông xuống cầu thang phải là bạn trai của Gina. Hăn ta là tên trộm.

      Hoặc còn tệ hơn…

      Tóc gáy dựng lên, Syd thò tay vào túi tìm chiếc điện thoại. Xin Chúa, đừng để Gina ở nhà. Xin Chúa, hãy để tiếng động kì quặc đó là cái thùng lạnh đầy nước cổ lỗ sĩ hoặc là các ống nước hoặc là gió thổi luồn qua lỗ thông giữa trần nhà và mái hiên…

      Nhưng lại nghe thấy nó lần nữa. Nó nhất định là tiếng khóc thút thít bị nghẹt lại.

      Những ngón tay của Syd nắm chặt chiếc điện thọai khi tay kia của với đến công tắc đèn bức tường gần cửa. bật nó lên.

      Và kia, rúc vào góc của phòng khách, khuôn mặt bầm tím và chảy máu, quần áo rách tọac và cũng dính đầy máu, chính là Gina.

      Syd khóa cánh cửa sau và gọi 911.

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      ChươnG 1

      <translator: midori; editor: meomatbu>

      Tất cả những cuộc đàm thoại lúc sáng sớm trong văn phòng phía ngoài của Đại tá Joe Catalanotto im bặt khi mọi người quay lại nhìn Lucky.

      Đó là cuộc trình diễn của những cặp lông mày giương cao và những chiếc miệng há hốc. Mức độ sững sờ cũng thể nào cao hơn kể cả khi Đại úy Luke “Lucky” O’Donlon của Alpha Squad thuộc Đội Mười SEAL thông báo ta rời bỏ đơn vị để trở thành thầy tu.

      Tất cả mọi người nhìn chằm chằm ta – Jones, Blue và Skelly. chút ngạc nhiên lướt qua khuôn mặt điềm tĩnh của Crash Hawken. Frisco cũng ở đó, vừa rời khỏi cuộc gặp với Joe và Harvard, Chuẩn úy của đội. Lucky khiến tất cả hoàn toàn mất khả năng phòng vệ. Quả là vui – ngoại trừ việc chẳng hề cảm thấy muốn cười đùa.

      “Coi nào, có phải chuyện gì to tát đâu,” Lucky với cái nhún vai, hi vọng rằng chỉ đơn giản ra những điều mình muốn khiến mọi chuyện giống như thế, hi vọng có thể cảm thấy điềm tĩnh như lời của mình.

      Skelly im lặng cách kì lạ, giống bản tính của mình. Nhưng Lucky cần phải có năng lực ngoại cảm để biết người đồng đội của nghĩ gì.

      chàng ra sức vận động lâu nay để có cơ hội được tham gia vào nhiệm vụ tại của Alpha Squad – nhiệm vụ được giữ kín mà ngay cảJoe Cat cũng biết cụ thể. ấy chỉ được ra lệnh sẵn sàng đội 5 người để gài vào nơi nào đó ở Đông Âu, chuẩn bị để khởi hành ngay lúc nhận lệnh, sẵn sàng ra vào thời điểm chưa xác định.

      Đó là loại nhiệm vụ đảm bảo phải có trái tim đập mạnh và adrenaline chảy suốt, loại nhiệm vụ mà Lucky sống vì nó.

      Và Lucky trong số ít người được chọn. Chỉ mới sáng qua thực điệu nhảy chiến thắng khi Joe Cat với chuẩn bị hành lí sẵn sàng để . Thế mà lúc này đây, vừa vặn hai tư giờ sau đó, cầu thay thế, đề nghị với chỉ huy loại ra – xin vài đặc ân để tạm thởi bổ nhiệm vào nhiệm vụ hoàn-toàn--lạnh-sống-lưng ở khu căn cứ đào tạo lính SEAL ở Coronado này, càng sớm càng tốt.

      Lucky cố nặn ra nụ cười. “ có gặp rắc rối gì để thay thế tôi đâu, Đại tá.” liếc qua Jones và Skelly, cả hai người gần như chảy nước miếng dù chỉ với ý nghĩ về nó.

      Người chỉ huy ra hiệu về phía văn phòng của mình, hoàn toàn bị lừa phỉnh bởi giả vờ mọi chuyện đều ổn của Lucky. “Cậu muốn vào trong và cho tôi tất cả những chuyện này là gì ?”

      Lucky cần riêng tư. “Đây phải là bí mật lớn gì, Cat. Em tôi kết hôn trong vài tuần nữa. Nếu tôi theo nhiệm vụ này, chẳng có chút cơ hội nào tôi trở về kịp lúc.”

      Wes Skelly thể giữ miệng ngậm thêm giây nữa. “Tôi nghĩ tới San Diego tối qua để thuyết giảng cho ấy về những hành động nổi loạn.”

      Lucky dự định làm thế. đến thăm Ellen và kẻ được cho là hôn phu của , giáo sư đại học kì cục với cái tên Gregory Price, dự định đềra luật lệ, dự định cầu em bé-bỏng mới 22 tuổi của mình chờ ít nhất là năm nữa trước khi quyết định việc trọng đại như là kết hôn. với quyết tâm hoàn toàn để thuyết phục. Con bé quá trẻ. Làm sao nó có thể sẵn sàng để trao gửi cuộc đời cho người đàn ông mặc áo len để làm việc – khi mà nó còn chưa có cơ hội để sống cuộc đời đích thực?

      Nhưng Ellen là Ellen, và Ellen có ý của mình. Con bé quá quyết tâm, e ngại. Và khi Lucky nhìn thấy nụ cười dành cho người đàn ông mà xác định cùng chia sẻ phần còn lại của cuộc đời, kinh ngạc vì hai em có chung mẹ. Tất nhiên, có lẽ việc có những người cha khác nhau khiến họ đối lập nhau phương diện về cam kết. Bởi lẽ, mặc dù Ellen sẵn sàng kết hôn ở tuổi hai hai, Lucky có thể hình dung vẫn còn cảm thấy quá trẻ để bị trói buộc ở tuổi tám mươi hai.

      Dù vậy, chính lại là người bỏ cuộc.

      Chính Greg là người thuyết phục . Đó là cách ta nhìn Ellen, cái cách mà tình của người đàn ông này dành cho em Lucky tỏa sáng trong đôi mắt khiến người lính SEAL phải trao cho cả hai lời chúc phúc – và lời hứa rằng có mặt tại lễ cưới để dắt tay dâu.

      Chẳng bận tâm đến thực rằng phải từ chối nhiệm vụ lí thú nhất trong năm.

      “Tôi là người thân duy nhất của con bé”, Lucky lặng lẽ . “Tôi phải có mặt ở đám cưới của nó, nếu tôi có thể. Ít nhất tôi phải cố gắng.”

      Đại tá gật đầu. “ Được rồi.” . Lời giải thích đó là đủ với . “Jones, chuẩn bị hành lí sẵn sàng.”

      Wes Skelly tạo ra tiếng rên rỉ thất vọng bị cắt trở bởi cái nhìn nghiêm khắc từ người Chuẩn úy. ta quay cách xấc xược.

      Đại tá Catalanotto liếc về phía Frisco, người làm việc như huấn luyện viên những khi bận rộn giúp vận hành cơ sở hạ tầng cho chương trình đào tạo BUDS của lính SEAL. “Cậu nghĩ sao về việc dùng O’Donlon cho dự án của cậu?”

      Alan “Frisco” Francisco là bạn cùng bơi của Lucky. Nhiều năm trước, họ cùng vượt qua khóa huấn luyện BUDS và sát cánh bên nhau trong vô số nhiệm vụ - cho tới chiến dịch Bão Sa Mạc. Lucky sẵn sàng để tàu đến Trung Đông với đồng đội trong Alpha Squad khi nhận được tin mẹanh qua đời. ở lại và Frisco – để rồi cái chân gần như bị thổi bay trong nhiệm vụ giải cứu. Mặc dù Frisco còn ra chiến trường, hai người vẫn gắn bó với nhau.

      Thực ra, Lucky trở thành cha đỡ đầu cuối năm nay khi Frisco và vợ Mia đón đứa con đầu lòng.

      Lúc này Frisco gật đầu với Đại tá. “Được,” . “Chắc chắn rồi. O’Donlon hoàn hảo cho nhiệm vụ này.”

      “Nhiệm vụ gì vậy?”, Lucky hỏi. “ Nếu nó là đào tạo đội SEAL toàn nữ, vậy đồng ý, cảm ơn rất nhiều, tớ là người cậu cần.”

      Đó, thấy chưa? pha trò cười. Giờ bắt đầu cảm thấy khá hơn. Có lẽ được ra chiến trường với Alpha Squad, nhưng lại có cơ hội làm việc với người bạn tốt nhất của mình. Bên cạnh đó – lạc quan cố hữu của quay trở lại – mới biết rằng có nàng người mẫu cho Victoria’s Secret ngay trước mắt . Dù sao nữa, đây California. Và phải ngẫu nhiên mà có biệt danh là Lucky.

      Nhưng Frisco cười. Thực tế, trông cực kì nghiêm nghị trong khi kẹp tờ báo phát hành sáng dưới tay mình. “ giống chút nào. Cậu sẽghét nó đấy.”

      Lucky nhìn vào đôi mắt người đàn ông mà còn hiểu hơn em ruột thịt. Và cần lời nào. Frisco biết rằng trong vài tuần tới đây người bạn thân của mình có làm gì cũng chẳng thành vấn đề. Tất cả mọi thứ mờ nhạt bên cạnh việc tuột mất cơ hội tham gia vào nhiệm vụ mà khước từ.

      Frisco ra hiệu cho ra ngoài.

      Lucky nhìn lại lần cuối văn phòng của Alpha Squad. Harvard lo giấy tờ để đặt tạm thời dưới chỉ huy của Frisco. Joe Cat mải chuyện với Wes Skelly, người trông vẫn buồn phiền vì bị bỏ qua lần nữa. Blue McCoy, phó chỉ huy của Alpha Squad, chuyện điện thoại, giọng hạ thấp – hẳn là chuyện trò với Lucy. ta gần đây luôn có vẻ mặt cau có như sợ người khác hớt lẻo khi chuyện với vợ mình. ấy là thanh tra cảnh sát ở San Felipe, liên quan vào vài vụ bí mật lớn luôn khiến chàng Blue vốn lạnh lùng điềm tĩnh cũng thấy yên.

      Crash ngồi chăm chú với chiếc máy tính của mình. Jones rời cách vội vàng, nhưng giờ trở lại, hành lí được chuẩn bị. Hẳn là ông mãnh đóng đồ từ tối qua, để đề phòng, giống như Boy Scout bé tốt bụng. Từ khi cưới vợ, cậu ta luôn nhanh chóng trở về nhà bất cứ khi nào có cơ hội, thay vì nhập hội với Lucky, Bob và Wes. Biệt danh của Jone là Cowboy, nhưng những ngày hoang dã lang thang của ta với việc chỉ uống rượu và theo đuổi phụ nữ qua lâu rồi. Lucky luôn coi chàng Jones đẹp mã, mồm mép là đối thủ cả trong tình trường lẫn chiến trường, nhưng giờ đây ta hoàn toàn mang vẻ dễ chịu, qua lại với nụ cười thường trực mặt, như thể ta biết điều gì đó mà Lucky biết.

      Mặc dù Lucky chiến thắng trong việc giành chân ở đội hình thời – vị trí mà vừa từ bỏ – Jones vẫn mỉm cười và bắt tay .

      thực là, Lucky rất bực bội với Cowboy Jones. Đúng đắn mà , cậu ta đáng ra phải rất đáng thương – người đàn ông như vậy – bị trói buộc vào hôn nhân, bị cột vào với đứa trẻ chảy dãi trong tã.

      Phải, bực bội với Cowboy, còn nghi ngờ gì nữa.

      Bực tức, và ghen tị với hạnh phúc trọn vẹn của cậu ta.

      Frisco kiên nhẫn đợi ở cửa, nhưng Lucky vẫn nhởn nhơ. “Giữ sức khỏe nhé các bồ.”

      biết khi Joe Cat ra lệnh khởi hành, cả đội đơn giản là biến mất. có thời gian để lời tạm biệt.


      “Vì Chúa, đáng ghét khi họ có tớ,” với Frisco khi theo người bạn bước vào vùng mặt trời rạng rỡ. “Vậy, công việc là gì?”

      “Cậu chưa đọc báo hôm nay phải ?”, Frisco hỏi.

      Lucky lắc đầu. “, sao cơ?”

      Frisco yên lặng đưa cho tờ báo mình giữ.

      Ngay tiêu đề lên tất cả – Kẻ cưỡng hiếp hàng loạt có liên quan tới lực lượng SEAL ở Coronado?

      Lucky nguyền rủa cay nghiệt. “Kẻ cưỡng hiếp hàng loạt? Đây là lần đầu tiên tớ nghe thấy.”

      “Đó là lần đầu tiên bất kì ai trong chúng ta nghe đến nó,” Frisco nghiêm nghị. “Nhưng dường như loạt vụ hãm hiếp ở Coronado và San Felipe trong vài tuần vừa qua. Và vụ gần đây nhất – xảy ra vào 2 đêm trước – cảnh sát giờ đây tin rằng có vài mối liên kết giữa các vụ tấn công. Hoặc là họ vậy.”

      Lucky nhanh chóng đọc lướt qua bài báo. Có rất ít thông tin về các vụ cưỡng hiếp – tổng cộng 7 vụ – hoặc về các nạn nhân. Chỉ đề cập duy nhất đến người phụ nữ bị tấn công cuối cùng – sinh viên đại học 19 tuổi giấu tên. Trong tất cả các trường hợp, kẻ hãm hiếp trùm cái quần tất bị bóp méo kì quặc đầu, nhưng ta được miêu tả là gã da trắng với tóc húi cua màu vàng hoặc nâu, xấp xỉ 1m 83, cơ bắp rắn chắc và khoảng 30 tuổi.

      Bài báo tập trung chỉ ra cách mà mỗi phụ nữ trong cả hai thành phố có thể làm để đảm bảo an toàn của họ. trong những lời khuyên là tránh xa – xa – căn cứ Hải quân Mĩ.

      Bài báo kết thúc với tuyên bố u ám: “Khi được hỏi về mối liên quan được đồn đại giữa kẻ hãm hiếp hàng loạt với căn cứ hải quân ở Coronado, và đặc biệt với lực lượng SEAL đóng quân ở đây, người phát ngôn của cảnh sát trả lời: ‘Chúng tôi điều tra triệt để, và căn cứ quân là điểm khởi đầu tốt.’

      “Được biết đến vì những công nghệ chiến tranh độc nhất cũng như thiếu kỉ cương của mình, diện của SEAL được nhận biết rất nhiều trước đây ở Coronado và San Felipe, với những tiếng nổ vào đêm khuya và sáng sớm thường làm hỏang hốt những người khách ở khách sạn Hotel del Coronado danh tiếng. thể liên lạc với Thiếu tá Alan Francisco của SEAL để lấy bình luận.”

      Lucky chửi thề lần nữa. “Đúng là cách giới thiệu khiến chúng ta giống như dòng giống của quỉ Satăng. Và để tớ đoán xem cái gã – “ nhìn vào phía đầu bài báo để tìm tên phóng viên “ – S. Jameson này cố gắng liên lạc với cậu đến mức nào.”

      “Ồ, phóng viên đó cố gắng.” Frisco đáp lời khi bắt đầu di chuyển về phía chiếc xe jeep đưa qua căn cứ tới văn phòng của mình. Từcái cách người bạn dựa vào cây ba-toong, Lucky có thể rằng đầu gối của ấy hôm nay rất đau. “Nhưng tớ lẩn trốn. Tớ muốn bất kì điều gì động chạm đến cảnh sát cho tới khi tớ có cơ hội chuyện với Đô Đốc Forrest. Và ông ấy đồng ý với kế hoạch của tớ.”

      “Là gì…?”

      lực lượng đặc nhiệm được lập nên để bắt thằng con hoang này.” Frisco với . “Cảnh sát ở cả Coronado và San Felipe cũng tham gia – cùng với cảnh sát bang, và đơn vị đặc biệt từ FInCOM. Đô đốc gom vài nhóm, và bao gồm cả chúng ta. Đó là lí do tớ tới gặp Cat và Harvard. Tớ cần sĩ quan có thể trông cậy tham gia lực lượng đặc nhiệm này. Ai đó tớ có thể tin tưởng.”

      Ai đó chính xác giống như Lucky. gật đầu. “Khi nào tớ bắt đầu?”

      “Có buổi gặp ở đồn cảnh sát San Felipe lúc 9 giờ sáng. Gặp tớ ở văn phòng – chúng ta cùng xuống đó. Mặc đồ màu trắng và mọi huân chương cậu có.” Frisco trèo lên sau bánh xe của chiếc jeep, ném cái ba-toong ra sau lưng. “Và còn nữa. Tớ muốn cậu lấy đội, và tớ muốn cậu bắt tên khốn đó. Càng nhanh càng tốt. Nếu gã này là chiến binh được đào tạo, chúng ta cần nhiều hơn là lực lượng đặc nhiệm để tóm ta.”

      Lucky giữ chặt gờ chiếc xe jeep. “Cậu lòng nghĩ gã có thể là trong số chúng ta?”

      Frisco lắc đầu. “ Tớ biết. Tớ rất hi vọng phải vậy.”

      râu xanh tấn công bảy phụ nữ – trong số đó là chỉ trẻ hơn em chút ít. Và Lucky biết rằng tên khốn đó là ai quan trọng. Vấn đề là họ phải ngăn chặn trước khi tiếp tục gây tội ác.

      “Dù ta là ai nữa,” hứa với người bạn thân nhất và cũng là sĩ quan chỉ huy của mình, “Tớ tìm ra . Và lúc đó, ta phải hối tiếc rằng mình sinh ra cõi đời này.”

      ***


      Sydney nhõm khi thấy rằng phải là người phụ nữ duy nhất trong phòng. rất vui khi biết Thanh tra cảnh sát Lucy McCoy là thành viên của lực lượng đặc nhiệm được tổ chức sáng nay, mục đích duy nhất là bắt cho được Gã Râu Xanh San Felipe.

      Trong số bảy vụ tấn công, năm vụ xảy ra ở khu cho thuê giá rẻ của San Felipe. Và mặc dù hai thành phố là những đối thủ trong lĩnh vực thể thao trung học phổ thông, đây là trường hợp mà Coronado sung sướng để San Felipe giành lấy vị trí cao hơn.

      Họ tập trung tại đồn cảnh sát San Felipe sẵn sàng làm việc cùng nhau để tóm lấy tên nghiệt.

      Syd gặp Thanh tra Lucy McCoy lần đầu vào tối thứ bảy vừa rồi. ấy đến trường căn hộ của Gina Sokoloski với vẻ ràng là vừa bị kéo ra khỏi giường, khuôn mặt hề trang điểm, các khuy áo cài lộn – và phát điên vì được liên lạc sớm hơn.

      Syd canh chừng Gina quyết liệt, với con mắt đờ đẫn vô hồn khủng khiếp và hoàn toàn im lặng sau chấn động của cuộc tấn công.

      Các nam cảnh sát cố gắng dịu dàng, nhưng ngay cả dịu dàng cũng thể làm giảm bớt sợ hãi vào lúc này. có thể cho chúng tôi biết chuyện gì xảy ra ?

      Hừm. Làm như Gina có thể nhìn vào những người đàn ông này và với họ ấy thấy gã trong phòng khách của mình như thế nào, ta tóm lấy trước khi có thể chạy như thế nào, bịt chặt miệng cho kêu lên, và sau đó…

      Và chính cái tên hoang dã gần như tông Syd cầu thang là kẻ cưỡng hiếp này. Tàn nhẫn. Hung bạo. Syd có thể cược tiền rằng bé vẫn còn là trinh nữ, nhắn e lệ tội nghiệp. cách tồi tệ để làm quen với tình dục.

      Syd vòng tay ôm chặt bé, và khẳng định chắc nịch với các điều tra viên rằng họ tốt hơn nên cử phụ nữ xuống đây, ngay lập tức. Sau những gì Gina phải trải qua, ấy cần phải nếm trải ngượng ngùng vì phải tất cả điều đó với người đàn ông.

      Nhưng Gina với Thanh tra Lucy McCoy tất cả, với điệu trống rỗng vô cảm – như thể tường thuật lại việc xảy ra cho ai khác chứ phải bản thân mình.

      cố gắng lẩn trốn. co mình vào góc phòng, và ta đánh . Rồi lại đánh . Sau đó ở phía , xé toạc quần áo và cưỡng bức . Bị bàn tay bóp chặt cổ họng, vùng vẫy chỉ kịp thở, và

      Lucy bình tĩnh giải thích về công tác điều tra vụ cưỡng hiếp, giải thích về cuộc kiểm tra của bác sĩ mà Gina vẫn còn phải đợi, giải thích rằng dù Gina muốn đến thế nào, cũng thể tắm. Ít ra là chưa được.

      Lucy cũng giải thích rằng Gina càng cung cấp nhiều thông tin về người đàn ông tấn công , cơ hội để họ bắt được càng lớn. Nếu còn gì mà có thể cung cấp về những lời , mọi chi tiết nhất mà còn nhớ…

      Syd mô tả người đàn ông gần như đâm sầm vào ở cầu thang. Ánh sáng quá tệ. thể quan sát kĩ . Thực ra, thậm chí dám chắc ta còn đội đôi tất nilon đầu như Gina tả. Nhưng có thể ước chừng chiều cao của – cao hơn , và cơ thể cường tráng – có thể rằng ta thực gã da trắng, khoảng từ 25 tới 35 tuổi, với mái tóc húi cua rất ngắn.

      với giọng trầm, đều đều. Xin lỗi, ông bạn.

      kì quái và sởn gai ốc khi nghĩ rằng gã đàn ông hành hung Gina có thể dành thời gian để xin lỗi vì va vào Syd. Cũng kì quái và sởn gai ốc khi nghĩ rằng nếu Syd ở nhà, có thể nghe thấy tiếng động do vật lộn, nghe thấy tiếng khóc nghèn nghẹt của Gina và có thể cứu .

      Hoặc, có lẽ chính Syd trở thành nạn nhân.

      Trước khi họ tới bệnh viện, Gina nới lỏng nắm tay vệt rách toạc ở mặt trước chiếc áo của và chỉ cho Lucy lẫn Syd vết bỏng. Gã con hoang đó đóng dấu lên ngực , với cái hình giống như hình dạng của con chim.

      Lucy cứng người lại, nhận dấu vết ấy. lấy cớ thoái lui, và tìm những thanh tra khác. Và vì với giọng rất thấp, Syd tới gần hơn để nghe cho .

      “Lại là đối tượng của chúng ta,” Lucy McCoy cách dứt khoát với những thanh tra kia. “Gina cũng bị đóng dấu với hình Budweiser.”(Budweiser :hãng bia của Bỉ)

      Lại là đối tượng của chúng ta. Khi Syd hỏi rằng có những vụ tấn công tương tự , Lucy thẳng với Syd rằng được quyền để về chuyện đó.

      Syd tới bệnh viện với , ở lại đó cho tới khi mẹ tới.

      Nhưng sau đó, mặc cho thực là 3 giờ sáng, có quá nhiều câu hỏi chưa có lời giải để Syd có thể về nhà và ngủ. Với tư cách từng là phóng viên điều tra, biết vài điều về việc tìm câu trả lời cho những câu hỏi còn bỏ ngỏ. vài cuộc điện thoại đến đúng chỗ nối liên lạc cho với Silva Fontaine, phụ nữ trực ca muộn ở Trung tâm Hỗ trợ Cưỡng bức của bệnh viện. Silva xác nhận với Syd rằng 6 phụ nữ tới trong khoảng vài tuần qua. Sáu phụ nữ đó bị tấn công bởi chồng, bạn trai hoặc người quen, đồng nghiệp. Sáu phụ nữ đó bị tấn công ngay tại nhà của họ bởi kẻ danh tính. Giống như Gina.

      nghiên cứu Internet phát lộ thực rằng budweiser chỉ là chai bia. Những quân nhân của Hải quân Mỹ vượt qua đợt huấn luyện Chiến đấu dưới nước Cơ bản khắc nghiệt tại nơi đào tạo SEAL ở gần Coronado nhận được cái huy hiệu có hình con đại bàng bay mang theo cái đinh ba và khẩu súng cách điệu, thể kết nạp họ vào đơn vị SEAL.

      Cái huy hiệu này được gọi là budweiser.

      Mỗi lính Hải quân SEAL đều có cái. Nó tượng trưng cho từ SEAL được ghép từ những chữ cái đầu của SEa (biển), Air () và Land (cạn), ba môi trường mà những người lính đặc công này chuyên hoạt động. cách khác, họ nhảy ra khỏi máy bay, lao vào gian với chiếc dù được thiết kế đặc biệt dễ dàng như khi họ vượt qua rừng rậm, hoang mạc hay thành phố, dễ dàng như khi họ bơi dưới những tầng nước sâu của biển.

      Họ có danh sách gần như vô hạn những chứng chỉ dành cho binh lính – mọi thứ từ trận đánh giáp lá cà cho tới chiến tranh máy tính công nghệcao, từ đánh trận dưới nước cho tới thuật bắn tỉa trình độ cao cấp. Họ có thể lái máy bay hoặc tàu thuyền, điều khiển xe tăng và các phương tiện mặt đất.

      Mặc dù được nhắc đến, nhưng nghi ngờ gì là họ cũng có thể vượt qua những tòa nhà cao với chỉ cú nhảy.

      Phải, danh sách này ấn tượng. Giống như nhìn vào bản lí lịch của siêu nhân.

      Nhưng cũng đáng báo động.

      Bởi vì siêu hùng này trở thành kẻ xấu. Trong hàng tuần, vài gã tâm thần từ Hải quân SEAL theo dõi những người phụ nữ ở San Felipe. Bảy phụ nữ bị tấn công dã man, mà vẫn chưa có thông báo cảnh giác, tin tức báo cáo để những người phụ nữ đề phòng.

      Syd nổi điên.

      dành cả đêm để viết.

      Và tới buổi sáng, tới đồn cảnh sát, với bài báo tự do mà viết cho tờ Nhật báo San Felipe trong tay.

      được chỉ tới văn phòng cảnh sát trưởng Zale và bắt đầu thương thuyết. Cảnh sát San Felipe muốn bất cứ thông tin nào về những vụ tấn công bị công bố. Khi Zale biết được Syd là nhà báo tự do, và rằng trường vụ án nhiều giờ đêm qua, ta gần như bị phình động mạch. ta đoán chắc rằng nếu việc bị vỡ lở, kẻ cưỡng hiếp dễ dàng lẩn trốn và họ bao giờ bắt được gã. Cảnh sát trưởng thẳng với Syd rằng cảnh sát biết chắc chắn là cả 7 vụ tấn công dều do kẻ gây ra – vết nung của nạn nhân với cái huy hiệu budweiser chỉ được in lên người Gina và phụ nữ nữa.

      Zale cầu Syd giữ lại tất cả thông tin chi tiết về những vụ tấn công thời. Syd phản đối với cầu được viết độc quyền câu chuyện sau khi kẻ hãm hiếp bị bắt, được tham gia lực lượng đặc nhiệm thành lập để bắt – đề nghị rằng có thể viết loạt bài được cảnh sát chấp thuận cho tờ báo địa phương, để ngay lập tức cảnh báo nguy hiểm cho mọi phụ nữ.

      Zale dọa nạt thị uy.

      Syd vẫn cương quyết mặc dù bị hăm dọa trong nhiều giờ liền, và rốt cuộc Zale cũng phải chấp nhận. Chà, cuối cùng ta đóng dấu.

      Và giờ vẫn ở đây. Ngồi giữa lực lượng đặc nhiệm.

      nhận ra cảnh sát trưởng và vài thanh tra từ Coronado, cũng như vài đại diện từ Cảnh sát bang California. Và mặc dù ai giới thiệu, biết được tên của nhóm 3 đặc vụ từ FInCOM, đó là Huang, Sudenberg và Novak – ghi tên họ vào sổ tay của mình.

      thú vị khi chứng kiến cuộc đối đầu của họ. Coronado nghĩ nhiều về San Felipe và ngược lại. Tuy nhiên, cả hai nhóm vẫn có cảm tình với nhau hơn là cảnh sát bang. Đơn giản là những kẻ phá hoại ngầm bị đẩy ra xa. Lúc này đoàn kết được hình thành – ít nhất là phần nào – khi Hải quân Mỹ xuất .

      “Xin lỗi, tôi tới trễ.” Người đàn ông trước cửa đẹp trai đến mờ mắt – vụ mờ mắt phần là do màu trắng sáng của bộ đồng phục hải quân và dải chói lọi của cái ruy bắng sặc sỡ ngực ta. Nhưng chỉ phần thôi. Gương mặt ta là gương mặt của ngôi sao điện ảnh, với cái mũi nhỏthanh lịch của tầng lớp quí tộc, và đôi mắt định nghĩa lại từ xanh biển. Mái tóc của ta như từng vạt nắng và để dài kiểu cách phía trước. Giờđây nó được chải gọn ghẽ về phía sau, nhưng chỉ với cơn gió thoảng qua, hoặc thậm chí luồng hơi ẩm , nó có thể nhảy múa quanh gương mặt ta, uốn lượn lua tua những dải vàng. Làn da của ta rám nắng cách hòan hảo – như để khoe khoang tốt hơn ánh sáng lấp lánh từ hàm răng trắng khi ta cười.

      ta, còn nghi ngờ gì nữa, tuyệt đối là phiên bản hoàn hảo của búp bê Kell ngoài đời.(meo: búp bê Kell là chàng búp bê đỏm dáng, bạn trai của nàng Barbie)

      Syd dám chắc, nhưng nghĩ rằng dải viền ống tay áo chứng tỏ ta thuộc dạng sĩ quan nào đó.

      Chàng Ken ngoài đời – với tất cả các vật dụng của Hải quân Mỹ – dường như dự định chèn đôi vai cực kì rộng của mình qua cánh cửa. ta bước vào trong phòng. “ Thiếu tá Francisco nhờ tôi gửi đến lời thứ lỗi.” Giọng của ta là giọng nam trung du dương, hơi vội vã với chút vực từ Nam California, chàng công tử bột. “Có vụ tai nạn trong huấn luyện cấp cao ở căn cứ, và ấy thể rời khỏi.”

      Thanh tra Lucy McCoy của Cảnh sát San Felipe nghiêng người về phía trước. “ Mọi người ổn cả chứ?”

      “Hây, Lucy.” ta tặng nụ cười ngắn nhưng rất đặc biệt cho nữ thanh tra. Syd chẳng chút ngạc nhiên khi ta biết tên của người phụ nữ tóc đen xinh đẹp này. “Bọn tôi ứng viên SEAL ở DDC – phòng giảm áp boong. Frisco – Thiếu tá Francisco – phải bay tới đó với vài bác sĩ từ bệnh viện hải quân. Đó là nhiệm vụ lặn thông thường, mọi thứ được làm hoàn hảo như trong sách – cho tới khi trong các thí sinh bắt đầu biểu triệu chứng của bệnh khí ép – lúc cậu ta ở dưới nước. Họ vẫn biết chuyện quái gì xảy ra. Bobby kéo cậu ta lên trởlại boong tàu, rồi đưa đến DDC, nhưng theo mô tả của ấy, dường như cậu ta bị cú CNS – đòn tác động vào hệ thống thần kinh trungương,” ta giải thích. “ Em biết đấy, khi quả bóng nitơ phồng ra ở trong não.” ta lắc đầu, đôi mắt xanh mờ , cái miệng đẹp đẽ mím lại. “Thậm chí nếu có sống sót, cậu ta vẫn có thể phải chịu tổn thương sâu sắc về thần kinh.”

      Chàng Ken của Hải quân Mĩ ngồi xuống chiếc ghế duy nhất còn trống quanh cái bàn, đối diện thẳng với Sydney, khi ta nhìn quanh phòng. “Tôi chắc rằng tất cả mọi người đều hiểu Thiếu tá Francisco cần phải lo vụ này, ngay lập tức.”

      Syd cố gắng nhìn, nhưng khó khăn. Với khoảng cách chỉ chừng ba feet, thấy được những khuyết điểm của chàng này chứ – nếu phải là cái mụn có lẽ là cái răng mẻ. Ít ra là tẹo lông mũi.

      Nhưng với khoảng cách ba feet, ta trông còn quyến rũ hơn. Và ta cũng có mùi rất dễ chịu.

      Cảnh sát trưởng Zale ném cho ta cái nhìn thiện cảm lắm. “Và là…?”

      Chàng Ken Hải quân đứng dậy lần nữa. “ Tôi xin lỗi. Tất nhiên, tôi phải giới thiệu bản thân.” ta cười ngây thơ. Chết tiệt, nụ cười ấy , ta hoàn toàn quên mất rằng phải mọi người ở đây đều biết ta là ai, ta tuyệt vời đến thế nào. “Đại úy Luke O’Donlon, thuộc Hải quân SEAL.”

      Syd chẳng cần đạt trình độ tinh thông về đọc ngôn ngữ cơ thể cũng biết được rằng mọi người trong phòng – ít nhất là tất cả đàn ông – đều ghét Hải quân. Và nếu trước đây họ có, chắc chắn bây giờ họ có mối căm ghét đó. ganh ghét trong phòng gần như có thể sờ thấy được.

      Đại úy Luke O’Donlon lấp lánh. ta tỏa sáng. Toàn bộ con người ta là màu trắng ánh vàng lẫn sắc nắng rạng rỡ cùng đôi mắt trời xanh.

      ta là thánh. Vị vua vĩ đại của mọi búp bê Ken.

      ta biết điều đó.

      Tia nhìn của ta chạm tới Syd chỉ thoáng trước khi ta nhìn quanh phòng, làm đánh giá về cảnh sát và đại diện FInCOM. Nhưng khi trợ lý của Zale phân phát những kẹp tài liệu, cái nhìn của Ken Hải quân trở lại chỗ Syd. ta mỉm cười, và đó là nụ cười hoàn hảo, hơi tò mò, Syd suýt cười lớn tiếng. Giờ đây bất cứ lúc nào ta cũng có thể hỏi xem là ai.

      là người của FInCOM à?” ta với , cầm tập tài liệu được chuyển cho mình và gật đầu cảm ơn nồng ấm tới người thanh tra Coronado ngồi bên cạnh.

      Syd lắc đầu, .

      “Từ Cảnh sát Coronado?” ta nhàng hỏi.

      Zale bắt đầu , và Syd lắc đầu lần nữa, rồi chuyển hẳn chú ý về phía đầu bàn.

      Cảnh sát trưởng San Felipe tuyên bố về việc tăng cường ôtô tuần tra ở những khu vực mà những vụ cưỡng hiếp xảy ra. ta đề cập đến đội có thể làm việc suốt ngày đêm, cố gắng để tìm ra kiểu mẫu khu vực của những vụ tấn công, hoặc giữa 7 nạn nhân. ta về những mẫu tinh dịch và ADN. ta lườm Syd khi về việc cần giữ kín chi tiết của những vụ cưỡng bức và phương thức hành động của tên cưỡng hiếp khỏi rò rỉ ra công chúng. ta mang đến vấn đề nho bẩn thỉu về cái huy hiệu SEAL, bị nung nóng bởi ngọn lửa từ cái bật lửa và dùng để đóng dấu lên thân thểcủa hai nạn nhân cuối cùng.

      Chàng Ken hải quân hắng giọng và chen ngang.”Tôi chắc rằng mọi người đều thấy là nếu gã đó là lính SEAL, ta phải cực kì ngu ngốc đểthông báo theo cách này. Điều này giống như cố tình để mọi người tin rằng là lính SEAL sao?”

      “Tất nhiên,” Zale trả lời. “Đó là tại sao mà chúng tôi bóng gió rằng chúng tôi nghĩ ta thuộc SEAL trong bài báo ra sáng nay. Chúng tôi muốn nghĩ rằng chiến thắng, và trở nên bất cẩn.”

      “Vậy nghĩ lính SEAL,” người lính SEAL cố gắng làm vấn đề.

      “Có lẽ,” Syd nhảy vào, “ lính SEAL muốn bị bắt,”

      Đôi mắt của chàng Ken Hải quân hơi nhíu lại khi ta nhìn , ràng là suy nghĩ rất lung. “Tôi xin lỗi,” ta . “Tôi biết mọi người ởđây, nhưng chúng ta chưa được giới thiệu. Có phải là nhà tâm lí học của cảnh sát ?”

      Zale để Syd trả lời.” Jameson làm việc rất thân cận với , Đại úy.”

      chứ phải bác sĩ. Syd thấy thông tin đó được ghi nhận trong mắt của người lính SEAL.

      Nhưng sau đó nhận ra điều Zale và ngồi lại ghế của mình. “ Tôi ư?”

      O’Donlon rướn về phía trước. “Xin lỗi?”

      Zale trông có chút thỏa mãn với bản thân. “Thiếu tá Francisco đưa ra sĩ quan cầu phải có đội SEAL tham gia lực lượng đặc nhiệm này. Thanh tra McCoy thuyết phục tôi rằng đó là ý kiến hay. Nếu gã đó thuộc hoặc từng thuộc SEAL, các người có thể có may mắn hơn đểtìm ta.”

      “Tôi đảm bảo, may mắn chiềm phần nào trong đó đâu, thưa ngài.”

      Syd thể tin cả gan của O’Donlon. Phần ngạc nhiên là ta với giọng điệu cam đoan đến thế. Quả thực ta quá tự tin.

      “Tôi vừa quyết định cho phép thành lập nhóm này, đề nghị để thanh tra McCoy thông báo về địa điểm và tiến trình của .”

      “Tôi có thể lo được chuyện đó.”O’Donlon hướng nụ cười khác về phía Lucy McCoy. “Thực ra, đó là vinh dự.”

      “Ô chà.” Syd nhận ra mình vừa lớn tiếng đến khi chàng Ken hải quân nhìn ngạc nhiên. “ Và cầu,” Zale tiếp tục, “ đồng ý đưa cả Jameson vào trong đội mình.”

      Chàng lính SEAL cười lớn. Phải, hàm răng ta hoàn hảo. “,” ta , “Cảnh sát trưởng. hiểu. đội SEAL là đội gồm lính SEAL. Jamson có ý gì đâu, thưa quí – chỉ làm ngáng đường.”

      “Đó là điều mà phải làm quen thôi.” Zale với ta với chút sung sướng thái quá. ta thích Hải quân, và ta thích Syd. Đây là cách của ta để trả đũa cả hai. “ Tôi chịu trách nhiệm về lực lượng đặc nhiệm này. làm theo lời tôi, hoặc người của cứ việc ởlại căn cứ hải quân. Có nhiều chi tiết khác cần bàn đến, nhưng thanh tra McCoy xem xét chúng với .”

      Bộ não của Syd hoạt động với tốc độ chóng mặt. Zale nghĩ ta tống khứ được vài thứ ở đây – bằng cách nhét vào đội SEAL. Nhưngđây là câu chuyện thực – người bị thả ra trong giới hạn của căn cứ hải quân cũng như . nghiên cứu đủ về đơn vị SEAL trong 40 giờrảnh rỗi vừa rồi để biết rằng những chiến binh đặc biệt theo lẽ thường này có thể háo hức tháo bỏ sức ép khó chịu và tự mình tìm tên hãm hiếp ởSan Felipe. rất hiếu kì muốn biết điều gì xảy ra nếu tên tội phạm cưỡng hiếp đó hóa ra lại là trong số họ. Họ có cố để che giấu ? Họsẽ làm gì với những trừng phạt trong nội bộ đội?

      Câu chuyện mà viết có thể là cái nhìn xuyên suốt vào trong những tổ chức quân đội đặc quyền của Mĩ. Và nó có thể là chính xác những gì cần để gây chú ý cho bản thân, để đạt được vị trí biên tập tạp chí, trở lại New York, điều mà khát khao mong muốn.

      “Xin lỗi.” O’Donlon bắt đầu câu vô cùng phổ biến của mình với lời tạ lỗi. “ Nhưng thể nào nhân viên cảnh sát xã hội có thể làm việc với … “

      “Tôi phải nhân viên xã hội,” Syd chen vào.

      Jameson mà trong những nhân chứng chính của chúng ta,” Zale . “ ấy đối mặt với gã đó.”

      O’Donlon nao núng. Gương mặt ta đột nhiên tái xám, và ta bỏ quên lớp mặt nạ thân thiện, dễ chịu của mình. Và khi Syd nhìn vào mắt ta, nhận thấy thoáng của kinh hoàng và choáng váng.

      “Trời ơi,” ta thầm. “Tôi .. Tôi rất tiếc – tôi biết…”

      ngại ngùng. Và hổ thẹn. Thực rung động. “Tôi thấy mình phải xin lỗi cho tất cả đàn ông ở mọi nơi.”

      đáng kinh ngạc. Chàng Ken Hải quân phải toàn là chất dẻo. Ít ra cũng có phần là người. Con người.

      Hiển nhiên, ta nghĩ trong những nạn nhân của vụ cưỡng hiếp.

      ”, nhanh. “Ý tôi là, cảm ơn, nhưng tôi là nhân chứng vì hàng xóm của tôi bị tấn công. Tôi lên cầu thang khi gã đàn ông cưỡng hiếp ấy xuống. Và tôi e rằng mình nhìn gã cho lắm.”

      “Chúa ơi.” O’Donlon . “Ơn Chúa. Khi cảnh sát trưởng Zale .. tôi nghĩ…” ta hít hơi dài và thở mạnh ra. “Tôi rất tiếc. Tôi chỉ thể tưởng tượng.. .” ta hồi phục nhanh chóng, sau đó hơi rướn người về phía trước, gương mặt ta đầy suy tưởng. “Vậy… nhìn thấy ta.”

      Syd gật đầu. “ Như tôi , tôi …”

      O’Donlon quay qua Zale. “ Và tặng ấy cho tôi?”

      Syd cười với vẻ tin được. “Xin lỗi, tôi rất cảm kích nếu dùng từ khác …”

      Zale đứng dậy. Cuộc họp kết thúc. “Phải. ấy là của .”

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      ChươnG 2

      <translator: meomatbu>

      từng được thôi miên chưa?” Lucky liếc nhìn người phụ nữ ngồi bên cạnh khi đưa chiếc xe tải vào con đường chính dẫn đến căn cứ hải quân.

      quay sang tặng cho cái nhìn ngờ vực.

      quả là giỏi với cái nhìn ấy. tự hỏi phải chăng nó là bản tính tự nhiên hay luyện tập để khiến nó hoàn hảo, kiểu như thực hành hàng giờ trước tấm gương trong nhà tắm. Ý nghĩ ấy khiến mỉm cười, điều chỉ làm cái quắc mắt của dữ dằn hơn.

      khá đẹp – nếu bạn là người tìm người phụ nữ che đậy mọi đường cong dưới kiểu áo phân biệt nam nữ, người phụ nữ bao giờ mỉm cười.

      , thích thú, quan sát tỉ mỉ hơn khi dừng đèn đỏ. lần hẹn hò với kiểu phụ nữ cười bao giờ. Jacqui Fontaine. Nàng là người phụ nữ trẻ trung xinh đẹp rất khiếp hãi với những nếp nhăn nên luôn cẩn thận tránh mọi cảm xúc. Thực ra, nàng nổi giận với khiến nàng cười. Ban đầu nghĩ nàng chỉ đùa thôi, nhưng nàng nghiêm túc . Nàng cầu đưa về căn hộ của nàng sau khi họ xem phim, nhưng từ chối. Tình dục ràng là kỳ quái. giống như làm tình với ma-nơ-canh. Ý nghĩ ấy vẫn khiến rùng mình.

      Tuy nhiên, người phụ nữ này có những đường nét của nụ cười quanh đôi mắt. Bằng chứng cười. Thực tế hẳn là thường xuyên.

      chỉ có ý cười với .

      Tóc dày và sẫm, ôm quanh khuôn mặt, kiểu cách và bình thường – cắt ngắn đủ để có thể ra ngoài chỉ với hơn những ngón tay cào qua sau khi rời khỏi giường.

      Đôi mắt màu nâu sẫm và lớn đến khó tin khuôn mặt chỉ có thể được gọi là mắt tiên nữ.

      Dĩ nhiên với điều kiện là những tiên nữ có liều oán giận nguyên cả tảng. thích . thích từ khoảnh khắc bước vào phòng hội thảo của đồn cảnh sát San Felipe.

      “Cindy phải ?” biết quá tên là Sydney. Nhưng kiểu phụ nữ nào lại có tên làSydney? Nếu phải giữ trẻ nàng có khả năng nhận dạng gã Râu Xanh San Felipe, sao ta có tên là Crystal hay Mellisande – và ăn mặc tương hợp?

      ,” qua môi mím chặt, bằng giọng trầm và khô khan giả tạo, gợi cảm lạ thường khi xét cái thực tế là ràng muốn ai nhìn mình mà lại liên tưởng chút gì tới tình dục, “ phải. Và chưa, tôi chưa từng bị thôi miên.”

      “Tuyệt,” , ráng để thanh có vẻ nhiệt tình hết mức khi đỗ xe vào bãi đậu gần văn phòng của Frisco. Giờ cũng là văn phòng mình, ít nhất tạm thời là vậy. “Rồi chúng ta vui đây. cuộc phưu lưu thực . Vùng đất chưa thăm dò. Vụ việc liều lĩnh và những thứ tương tự.”

      Giờ Sydney nhìn bằng thứ cảm xúc có bà con với nỗi ghê rợn trong đôi mắt. “ thể nghiêm túc.”

      Lucky lấy khóa khỏi ổ rồi mở cửa chiếc xe tải. “Dĩ nhiên là . hẳn. Ai mà lại muốn nghiêm túc hoàn toàn về mọi thứ chứ?” trèo ra rồi quay lại nhìn . “Nhưng phần tôi hoàn toàn nghiêm túc là vấn đề có trở nên tức cười hay . Thực ra, tôi hồ nghi là nó chả thú vị gì. Chắc là chán ngắt. Trừ khi trong lúc ở dưới, tôi có thể thuyết phục nhà thôi miên khiến kêu quàng quạc như vịt.”

      Nếu nàng là Crystal hay Mellisande, Lucky nháy mắt với , nhưng biết, chút nghi ngờ, rằng nháy mắt với Sydney chỉ đem lại kết quả là gắng sức làm tan chảy thành đống chất nhầy nhớp nháp thể nhận diện bằng ánh mắt trừng trừng tia chết của .

      Hầu hết phụ nữ thích được nháy mắt. Hầu hết phụ nữ có thể dịu bởi cái nhìn ngưỡng mộ và lời khen ngợi. Hầu hết phụ nữ phản ứng với ngôn ngữ cơ thể “Này, bé cưng” của lẫn ve vãn tinh tế bởi cái câu ấy và rồi khôn khéo tán tỉnh ngược lại. Với hầu hết phụ nữ, phải chờ lâu để có lời mời từ tán tỉnh khéo léo cho tới cám dỗ hết tốc lực.

      Tuy nhiên, Sydney phải hầu hết phụ nữ.

      “Cảm ơn, nhưng tôi muốn bị thôi miên,” bảo khi vụng về trèo khỏi buồng lái chiếc xe tải. “Tôi đọc được rằng vài người ít bị ảnh hưởng bởi thuật thôi miên – rằng họ thể bị thôi miên. Tôi rất chắc chắn mình là trong số đó.”

      “Sao biết,” Lucky lý . “nếu chưa bao giờ thử?”

      Nụ cười ác chiến nhất của ngay tức khiến nảy lên. “Chỉ lãng phí thời gian thôi,” lạnh lùng.

      “À, tôi e là mình nghĩ thế.” Lucky gắng dùng nụ cười hối lỗi của mình khi dẫn đường vào tòa nhà, nhưng nó cũng chả được việc gì. “Tôi đoán có cơ hội chứng minh tôi sai.”

      Sydney vẫn cứng rắn. “ bao giờ làm theo ý mình chưa?”

      Lucky giả vờ nghĩ về điều đó lúc. “,” sau đó . Và cười. “Tôi luôn làm theo ý mình, và tôi chưa từng nghiêm túc hoàn toàn. cứ nhớ thế, rồi chúng ta hòa thuận thôi.”


      Sydney đứng hành lang tòa nhà quan sát khi Đại úy Luke O’Donlon chào đón phụ nữ đáng , tóc sẫm, mang bầu to tướng với phiên bản cực kỳ hấp dẫn từ kho tàng mênh mông những nụ cười của ta.

      “Hây, người đẹp – em làm gì ở đây thế?” vòng tay quanh người rồi thả nụ hôn nồng nàn lên môi nàng.

      Vợ ta. Hẳn phải vậy.

      Buồn cười , Syd tin người đàn ông này có khả năng kết hôn. Và cũng chẳng có lý. ta đứng như người lập gia đình. Chắc chắn năng như người lập gia đình. Mọi thứ về ta, từ cái cách ngồi khi lái xe cho đến cái cách ta cười với bất kỳ điều gì có liên quan nhất đến nữ giới, đều la lên là gã độc thân. Gã độc thân hủy diệt.

      Nhưng khi Syd tiếp tục nhìn, ta cúi xuống và áp mặt vào cái bụng ươm mầm của người phụ nữ. “Chào trong đó nhé!”

      Cho dù có là ai, nàng cũng lộng lẫy. Mái tóc dài, thẳng mượt, sẫm màu đổ xuống lưng . Khuôn mặt với những nét nhắn mang chút nét của vùng Viễn Đông. Đôi mắt lai xinh đẹp đảo tròn khi nàng cười.

      “Đây là lý do tôi tới đây thường xuyên,” với Syd qua đỉnh đầu O’Donlon khi áp tai vào bụng , lần này lắng nghe chăm chú. “Nhân tiện, tôi là Mia Francisco.”

      Francisco. Vợ của Thiếu tá.

      “Thằng bé hát bài Shania Twain,” O’Donlon báo cáo, nhìn ra sau Syd và tươi cười. “ nhóc Frisco rằng bao giờ rời chiếc máy nghe CD của cháu chăng?”

      Syd quay lại và thấy bé tuổi thiếu niên đứng sau – đôi chân dài và cánh tay mảnh dẻ, được bao quanh bởi đám mây thú vị những lọn tóc đỏ.

      bé mỉm cười, nhưng ràng là nhiệt tình lắm. “Ha ha, chú Lucky,” . “Ngộ .”

      “Bọn em nghe về vụ tai nạn lặn,” Mia giải thích khi O’Donlon đứng thẳng dậy. “Họ công bố cái tên nào, và thể liên lạc với Alan, nên Tasha bảo em lái đến đây để chắc rằng Thomas sao.”

      “Thomas?”

      “King,” Mia . “Cậu học sinh cũ của em ấy? nhớ cậu ta chứ? Cậu ấy tham gia khóa huấn luyện BUDS với lớp này mà.”

      “Phải.” O’Donlon bật ngón tay. “Đúng rồi. Thằng nhóc đen, thái độ nghiêm nghị.”

      phải Thomas,” bé tóc đỏ – Tasha – với . “Người bị thương là người khác.”

      thiếu úy tên là Marc Riley. Cậu ta ổn định rồi. Cậu ta bị đau khá nặng, nhưng tệ như bọn em nghĩ lúc đầu.” Mia lại mỉm cười với Syd, thân thiện nhưng tò mò, từ chiếc áo khoác lanh hình thể kỳ quái, chiếc quần ka-ki phùng phình, đôi giày thô kệch đến cái áo phong cách đàn ông phủ đến tận cổ.
      Sydney nghi ngờ là trông khác biệt xa lắc với những kiểu phụ nữ thường đeo quanh Đại úy O’Donlon.

      “Tôi xin lỗi,” Mia tiếp. “Chúng tôi định bắt cóc Lucky thế này.”

      Lucky. bé cũng gọi O’Donlon bằng cái tên ấy. Quả là hoàn hảo. Syd cố gắng hết sức để cười ngớ ngẩn.

      thành vấn đề,” . “Tôi là Syd Jameson.”

      “Bọn làm việc cùng nhau trong dự án đặc biệt,” người đàn ông có cái biệt danh thực Lucky xen vào, như thể ta sợ rằng Mia có thể cho là họ có mối quan hệ. Phải, như thể là thế vậy.

      “Cùng dự án Lucy McCoy đá bọn em ra khỏi văn phòng Alan để bàn luận với ấy hả?” Mia hỏi.

      Lucky bắt đầu , rồi đặt hai bàn tay qua đôi tai Tasha và thầm . bé khúc khích, và nháy mắt với nó trước khi nhìn Mia. “Lucy ở đây rồi hả?”

      “Bảo Alan đến muộn là lỗi của em nhé.”

      “Ừ, tuyệt đấy.” Lucky cười khi vẫy chào tạm biệt, dẫn đường Sydney đến trong những hành lang. “Tôi bảo với cậu ấy tôi đến trễ vì phải dừng lại tán tỉnh vợ cậu ấy. Thế còn hơn là tuyệt nữa.”
      Sydney thể ngừng nghĩ. mảy may nghi ngờ rằng bất kể O’Donlon lấy cớ gì cho việc đến trễ, ta được tha thứ tức . Đàn ông trưởng thành giữ biệt danh như là Lucky qua tuổi vị thành niên mà có lý do.
      Lucky. (may mắn)
      Tuyệt.
      Hồi lớp bảy, Syd cũng có biệt danh.
      Stinky. (hôi hám)
      hôm quên dùng chất khử mùi. Chỉ có hôm, và là Stinky cho đến hết thời cắp sách.
      về hôi hám, mặc khác nếu biết chạy ma-ra-tông ngày hôm nay. Đại úy Lucky O’Donlon cách đoạn xa và cũng có dấu hiệu chậm lại. Nơi này bao lớn đây?
      bằng lòng chờ thang máy, ta dẫn ra cầu thang và leo lên.
      Syd hết hơi, nhưng đẩy mình lên, sợ rằng nếu để ra khỏi tầm nhìn, lạc mất. ráng giữ mắt bám vào bờ lưng rộng ấy, nhưng khó, đặc biệt vì phần hậu hoàn hảo của nằm ngay trong vùng nhìn.
      Dĩ nhiên có phần hậu hoàn hảo – gọn và , khoảng cỡ , và kết nối hoàn hảo với bờ hông hẹp. nên chờ đợi bất cứ cái gì kém hơn từ người đàn ông tên là Lucky.
      theo bóng dáng trở ra hành lang rồi vào văn phòng phía ngoài trống và…
      Syd nghẹn thở khi ta gõ cửa. Người lính SEAL thậm chí thở dồn chút nào, quỷ tha ma bắt ta, trong khi thế này, khom người, tay chống gối, hổn hà hổn hển.
      “Nghiện thuốc lá à?” hỏi, hầu như xin lỗi. Hầu như, nhưng hẳn. ta chỉ hơi bị thích thú để có thể xin lỗi lòng.
      ,” . bị hụt hơi hơn mức nhận thấy. vẫn luôn thích chạy, nhưng qua xuân rồi đến hè này vẫn xoay xở để có thể bắt đầu lại.
      Cánh cửa mở ra, và đứng trong văn phòng phía trong là người đàn ông có thể là hình ảnh phản chiếu trong gương của Lucky. Tóc ta có màu hơi khác chút, và khuôn mặt thô ráp hơn là đẹp đẽ, nhưng bề rộng vai hai người gần như y hệt.
      “Tớ có cuộc gặp với Đô đốc Forrest và Stonegate,” ta bằng giọng chào đón. “Lucy đến rồi. Nghe ấy, rồi làm bất cứ điều gì cần thiết để tóm gã. Tốt nhất là trước cuối tuần này.”
      ta nhìn từ Lucky sang Syd. Đôi mắt khác Lucky chỉ ở màu sắc. dường như có khả năng nhìn xuyên qua mái tóc ngỗ ngược đổ xuống mắt , qua chiếc cổ áo cao, qua biểu cảm hơi buồn chán, khẽ nhướng mày hoài nghi tưởng như vĩnh cửu mà mang sau quá nhiều năm từ khi bị gắn cái biệt danh Stinky.
      Cho dù thấy gì chăng nữa, điều đó cũng khiến mỉm cười.
      Và đấy phải nụ cười hạ cố, hay nụ cười ‘oa, kỳ dị’.
      Đấy là nụ cười ấm áp và đón mừng. giơ tay. “Tôi là Alan Francisco.” Cái bắt tay cũng vững vàng dễ chịu như nụ cười . “Chào mừng đến Coronado. Nếu cần gì trong khi ở đây, tôi chắc chắn Đại úy O’Donlon hết sức sẵn lòng cung cấp cho .”
      Chỉ thế, rồi . Cho đến khi ta rời xa khỏi cánh cửa Syd mới nhận ra di chuyển khó nhọc, dựa nặng nề lên cây ba toong.
      Với sững sờ, nhận ra mình đứng chằm chằm nhìn theo Alan Francisco. Lucky vào văn phòng của Thiếu tá, theo sau, đóng cửa sau lưng.
      Ngạc nhiên, ngạc nhiên – Lucky đặt tay quanh người Thanh tra McCoy. Khi Syd nhìn, ta tặng cho ấy nụ hôn chào hỏi.
      “Lúc trước có cơ hội chào đón cho ra trò,” thầm . “Em đẹp đến khó diễn tả bằng lời, cưng.” Vẫn giữ tay ôm quanh vai , quay lại với Syd. “Chồng Lucy, Blue, là XO của Alpha Squad thuộc Đội Mười SEAL.”
      Chồng Lucy. Syd chớp mắt. Lucy có chồng, người cũng là lính SEAL. Và hình như hai người đàn ông có quen biết, nếu là bạn bè. chàng này quả khó tin.
      “XO nghĩa là phó chỉ huy,” Lucy giải thích, đưa cho Lucky cái ôm nhanh trước khi thoát khỏi lòng ta, vừa với tay vuốt lại mái tóc nâu dài tuột ra từ nút buộc đuôi ngựa. ấy có đôi mắt xinh đẹp sắc sảo đầy ấn tượng. “Blue là người lãnh đạo thứ hai của Alpha Squad.”
      “Blue,” Syd lặp lại. “Tên ấy là Blue hả?”
      “Đấy là biệt danh,” Lucy bảo với nụ cười. “SEAL đặt biệt danh cho họ khi họ vượt qua khóa huấn luyện BUDS. Xem nào, chúng tôi có Cat, Cowboy, Frisco – ” điểm bằng ngón tay “ – Blue, Lucky, Harvard, Crow (con quạ), Fingers (ngón tay), Snakefoot (chân rắn), Wizard (phù thủy), Elmer, the Priest (linh mục), Doc (bác sĩ), Spaceman (phi hành gia), Crash (va đụng)…”
      “Vậy chồng làm việc trong căn cứ Hải quân này,” Syd lý giải.
      vài lúc,” Lucy . liếc nhìn Lucky và cái nhìn đó đầy ý nghĩa, Syd thể bắt đầu tự hỏi. “Alpha Squad nhấc bánh trong khi chúng ta ở thành phố.”
      Syd đoán được ý của Lucy. “Nhấc bánh?” bắt đầu năng như con vẹt.
      “Họ xa,” Lucky giải thích. ta thoải mái tựa lựng nửa ngồi nửa đứng bàn làm việc của Thiếu tá Francisco. “Cách diễn đạt ấy ý là bánh máy bay rời mặt đất. Alpha Squad ở ngoài thành phố.”
      lần nữa, Lucy và Lucky dường như giao tiếp cần lời – chỉ cần cái nhìn lâu, đầy ý nghĩa. Có thể nào ông thánh tóc vàng mắt xanh này lại có quan hệ với vợ người thượng cấp ? Việc gì cũng có thể, nhưng việc này có vẻ quá hèn hạ.
      “Điều làm,” Lucy điềm đạm, phá vỡ im lặng, “có ý nghĩa mọi mặt đối với Ellen. Nhìn lại biết nó đáng mà.”
      vẫn có thể bị gởi ,” ta lại. “Nếu chuyện gì đó quan trọng xảy ra, và được cần đến, thậm chí thể tham dự đám cưới của chính mình.”
      Syd thông cổ. biết họ về chuyện gì, và muốn biết. thích Ellen – bất kể nàng ta là ai – hay điều Lucky và Lucy McCoy làm sau lưng chồng ta. chỉ muốn giúp tóm gã Râu Xanh, có câu chuyện của mình và rời đến New York.
      ổn thôi mà, em biết đấy,” Lucky bảo thanh tra. “Và còn ổn hơn nữa nếu em ăn tối với hôm nào đấy trong tuần này.”
      Lucy cười nhanh với ta, liếc nhìn Syd, ràng nhận thức rằng hai người họ mình. “ có số của em,” . ngồi xuống bàn hội nghị đặt trước cửa sổ. “Ngay lúc này, chúng ta cần thông qua vài quy tắc cho nhiệm vụ đặc biệt, thảo luận về nhóm của chúng ta.”
      Lucky ngồi lên đầu bàn. “Tốt. Hãy bắt đầu với quy tắc của . Em để thành lập đội với các lính SEAL, em nện bằng mớ quy định vô dụng và cản trở bằng những người am hiểu chỉ khiến chúng ta chậm hơn – ” ta bắn cho Syd phiên bản nụ cười hối lỗi của mình “ – đừng mếch lòng – và rồi chúng ta tóm gã đàn ông của em.”
      Lucy chớp mắt. “Nhưng thành viên đội phải có chấp thuận của Sếp Zale.”
      “Ô, đời nào!”
      “Ông ta – và em – tin rằng vì chúng ta biết mình tìm kiếm gã nào, và vì có nhiều khả năng lựa chọn nhân , nên xây dựng đội của mình từ những lính SEAL hay những ứng viên SEAL tuyệt đối – chút nghi hoặc – có tướng mạo khác biệt gã Râu Xanh.”
      Syd ngồi xuống đối diện Lucky. “Thế nghĩa là phải da trắng, vóc dáng vạm vỡ với cái đầu húi cua.”
      Lucky thổi phù. “Mấy cái đó loại trừ đa số đàn ông đóng ở Coronado đấy.”
      Lucy khẽ gật đầu. “Đúng đấy. Và đa số đàn ông là đối tượng tình nghi.”
      lòng em nghĩ lính SEAL thực có thể cưỡng hiếp những phụ nữ đó sao?”
      “Em nghĩ rằng cho đến khi biết nhiều hơn, chúng ta cần thận trọng với những người chúng ta cho phép biết thông tin,” bảo . “Bản thân cũng là đối tượng tình nghi, Luke, nhưng tóc dài quá.”
      “Hay, cảm ơn vì phiếu bầu tín nhiệm.”
      “Quy định thứ hai là về vũ khí,” Lucy tiếp. “Bọn em muốn chạy quanh thành phố với vũ khí trang bị tận răng. Và thế nghĩa là cả dao lẫn các loại khác.”
      “Được rồi,” ta . “Tuyệt. Và khi bắt gã này, chúng ta ném đống thìa vào .”
      bắt ,” chặn lại. “Lực lượng đặc nhiệm làm. Công việc của đội là giúp định vị . Lần ra . Cố gắng suy nghĩ như gã chó đẻ ấy và dự đoán bước tiếp theo của , để bọn em – cảnh sát FInCOM có thể đến đó chờ đợi .”
      “Đồng ý,” Lucky . trỏ vào Sydney qua bàn. “ theo các quy định của em – nếu em để ấy khỏi tay . Sau khi chúng ta thực vụ thôi miên chiều mai, tất cả những gì ấy làm là về.” nhìn Syd. “Đừng bực mình.”
      “Quá tệ,” . “Vì tôi bực mình.”
      Lucky lại nhìn . “Tôi biết Zale có cái gì chống lại , nhưng là ông ta thích tôi. Ông ta cố gắng khiến việc tổ chức đội của tôi gần với điệp vụ bất khả thi bằng cách phân công cho tôi…”
      “Tôi là phóng viên,” Syd bảo .
      “…những trọng trách như là bảo mẫu và…” Đôi mắt xanh dương ấn tượng của mở lớn. “Phóng viên.”
      Giờ chàng là vẹt đây. Mắt ta nheo lại. “Sydney Jameson. S. Jameson. A, tuyệt, chỉ là phóng viên, là gã phóng viên đó.” trừng trừng nhìn . “ lấy từ chỗ quái nào mớ thông tin sổ ra khiến tất cả chúng tôi nghe như lũ sát nhân loạn thần kinh thế hả?”
      ta nghiêm túc. ta bực bội với phần câu chuyện mà cảnh sát cầu thêm vào. “Hạ nhiệt đầu máy , Ken,” bảo . “Cảnh sát muốn tôi làm sao đó để người ta tin rằng gã Râu Xanh là lính SEAL.”
      “Hoàn toàn có khả năng gã này là kẻ muốn là lính SEAL,” Lucy xen lời. “Bọn em hi vọng câu chuyện ấy kích thích bản ngã của và có thể khiến bất cẩn.”
      “Ken?” Lucky hỏi Syd. “Tên tôi là Luke.”
      Oa, gọi ta như thế? “Phải. Xin lỗi.” Syd tặng cho nụ cười ít hối tiếc nhất có thể.
      Lucky nhìn nghiêm khắc trước khi quay sang Lucy. “Thế quái nào mà phóng viên lại dính dáng vào?”
      “Hàng xóm của ấy bị tấn công. Sydney ở đó với – người là con . hơn mười chín tuổi, Luke. Sydney ở đó khi em đến, và hẳn là kỳ quặc khi em nghĩ đến việc hỏi xem ấy có thuộc Hãng Thông tấn Hoa Kỳ hay Hãng tin AP .”
      “Vậy là làm gì?” Lucky quay lại Syd. “Tống tiền để được vào lực lượng đặc nhiệm?”
      “Quỷ tha ma bắt,” Syd hếch cằm. “Bảy vụ cưỡng hiếp và lời cảnh báo bất kỳ văn bản nào. Chuyện ấy cần được viết ra – vô cùng cần thiết. Tôi nghĩ mình viết nó – tôi cũng viết chuyện hậu trường độc quyền về việc lùng bắt gã hung thủ nữa.”
      lắc đầu, phẫn nộ hiển nhiên, và cơn giận của Syd bùng cháy. “ biết , nếu tôi là đàn ông,” bẻ khúc, “ phải ấn tượng bởi cách hành xử quyết đoán của tôi đấy.”
      thấy gã này, hay chỉ tạo ra phần đó?” hỏi.
      Syd từ chối để ta biết ta khiến cảm thấy khó chịu cực kỳ ra sao. ép giọng đều đều, có kiểm soát. “ suýt đánh bật tôi xuống cầu thang. Nhưng như tôi với cảnh sát, ánh sáng hành lang quá yếu. Tôi nhìn .”
      “Có khả năng nào đủ để nhìn người của tôi và loại họ ra khỏi danh sách đối tượng tình nghi ?” sẵng giọng.
      Lucy thở dài. “Lucky, em – ”
      muốn Bobby Taylor và Wes Skelly vào đội .”
      “Bobby được. ấy gốc da đỏ,” bảo Syd. “Tóc dài tối, cao khoảng tám feet và rộng tới bảy feet – dứt khoát phải đối tượng của chúng ta. Nhưng Wes…” (meo: 1 feet = 0.3048m)
      “Wes là đối tượng tình nghi,” Lucky tranh cãi.
      “Công tác điều tra của cảnh sát hoạt động như thế,” Lucy phản ứng. “Đúng, ấy nên là đối tượng tình nghi. Nhưng Cảnh sát trưởng Zale muốn mọi thành viên trong đội phải hoàn toàn rệt phải là gã đàn ông chúng ta tìm.”
      “Cậu ấy là người mạo hiểm tính mang phòng tuyến vì – vì chồng em – nhiều lần hơn em muốn biết đấy. Nếu Sydney có thể nhìn Skelly và – ”
      “Tôi nhớ nhiều về khuôn mặt gã,” Syd ngắt lời. “ lao xuống như bay từ cầu thang, gần như thổi bay tôi đứng vài bậc phía dưới. Thậm chí tôi chắc quay lại thế nào. xin lỗi rồi mất.”
      Lucky nghiêng người. “Gã với ?”
      Chúa ơi, ta đẹp trai. Syd gắng đẩy chút xao xuyến cảm thấy nơi bụng mỗi lần nhìn chăm chú. thực là thảm hại. đâu có thích . Thực tế, rất tốt trong việc ưa ta hết sức, vậy mà chỉ nhìn đôi mắt ta thôi cũng đủ khiến đầu gối bủn rủn.
      Hiển nhiên, quá lâu rồi từ lần cuối quan hệ. Và có vẻ tình trạng đó thay đổi trong tương lai gần.
      “Gã gì?” Lucky hỏi. “Chính xác từng từ?”
      Syd nhún vai, ghét phải cho ta lời gã đàn ông thốt ra, nhưng biết rằng ta buông cho đến khi .
      Vậy . hít hơi sâu. “Gã , ‘Xin lỗi, ông bạn.’”
      “Xin lỗi…ông bạn?
      Syd cảm thấy mặt ửng đỏ. “Như tôi bảo. Ánh sáng ở đấy rất yếu. Gã hẳn nghĩ tôi là đàn ông.”
      Lucky O’Donlon gì, nhưng khi ta ngồi dựa lưng vào ghế, nét mặt ta cũng bộc bạch thành lời. Ánh mắt du hành người , ghi nhận mớ quần áo nữ tính, khuôn mặt trang điểm của . nhầm lẫn dễ hiểu với bất kỳ người nào, bằng mắt.
      Cuối cùng nhìn sang Lucy. “Tóm lại là thể làm việc với phóng viên theo đuôi.”
      “Em cũng ,” đáp.
      “Tôi là phóng viên điều tra trong nhiều năm,” Syd với họ. “Cả hai người hề có ý nghĩ nào là tôi có thể giúp đỡ được sao?”

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      ChươnG 3

      <translator: meomatbu>

      Vụ này quá khó.
      Lucky là chàng – quyến rũ, lôi cuốn, dễ thương. biết mình như thế. Đấy là trong những thế mạnh của .
      có thể đến bất cứ đâu và trở thành người bạn thân nhất của bất cứ ai chỉ nội trong vài giờ.
      Và đấy là việc phải làm ở ngay đây, ngay lúc này với Sydney Jameson. phải trở thành người bạn thân nhất để từ đó tác động buộc đứng ngoài đường biên. Thôi nào, Syd, giúp bạn thân Lucky của cậu bằng cách đứng ngoài .
      nàng sắp-thành-bạn-thân Syd ngồi lạnh lùng như đá bên cạnh chiếc xe tải , tay khoanh chặt trước ngực, trong khi đưa về chỗ để xe tại bãi đậu trạm cảnh sát.
      Bước . Chuyện trò thân mật. Tìm điểm chung. Gia đình. Hầu hết người ta gắn bó với gia đình.
      “Em tôi kết hôn trong vài tuần nữa.”
      Lucky vừa vừa bắn cho Syd nụ cười, nhưng nhận được biểu cảm chỉ dễ nhìn hơn khuôn mặt Lincoln núi Rushmore. “Khó tin quá . biết đấy, cảm giác dường như con bé mới chỉ mười hai. Nhưng con bé hăm hai rồi, và ở hầu hết các bang thế là nó đủ lớn để làm điều nó muốn.”
      “Thế là đủ lớn ở tất cả các bang,” Syd . Thấy chứ? Nàng thực lắng nghe. Tối thiểu cũng phần nào đấy.
      “Ừ,” Lucky . “Tôi biết. Chỉ đùa thôi.”
      “Ồ,” và lại trông ra ngoài cửa sổ.
      Được-rồi.
      Lucky tiếp, choán đầy buồng lái bằng thanh thân thiện. “Tôi San Diego để gặp con bé, định bảo nó là đừng có đùa. Tôi lên kế hoạch bảo nó chí ít cũng chờ năm nữa, và biết con bé gì với tôi ? Tôi cá còn lâu mới biết được.”
      “Ô, tôi cũng cá là tôi biết,” Syd . Lời có hơi hướng thù địch, nhưng ít ra cũng trò chuyện với .
      “Con bé , bọn em thể chờ năm.” Lucky cười. “Và tôi nghĩ về chuyện giết người, hiểu ? Tôi nghĩ xem súng tôi để đâu, tôi khiến gã này bay mảnh vía cuối cùng vì làm đứa em bé bỏng của tôi mang bầu, nhưng rồi Ellen bảo tôi rằng nếu chờ năm, tinh trùng của gã Greg này hết hiệu lực.”
      Lần này có được chú ý toàn tâm của Syd.
      “Hình như Greg bị bệnh bạch cầu khi còn niên thiếu, rất nhiều năm trước. Và trước khi bắt đầu quá trình điều trị cứu sống nhưng cũng khiến cậu ta vô sinh, cậu ta gởi tài khoản trong ngân hàng tinh trùng. nay công nghệ tốt hơn nhiều và tinh trùng đông lạnh có được, ừm, hạn sử dụng lâu hơn, đại khái thế, nhưng cơ hội để Ellen có con bằng tinh trùng Greg gửi khi cậu ta mười lăm kêu tích tắc.”
      Lucky liếc nhìn Syd, và nhìn nơi khác. Thôi nào, lặng lẽ khẩn cầu . Chơi đẹp . Hãy kết bạn. Tôi là chàng trai tử tế mà.
      “Ellen lòng ta,” tiếp, “và nên thấy cái cách ta nhìn con bé. ta hơn con bé tới mười bảy tuổi, nhưng ràng đến phát ghét là ta con bé. Thế nên tôi có thể làm gì ngoài việc chúc phúc cho họ chứ?”
      Syd chiếu cố cho với cái liếc. “Cha mẹ thấy chuyện này thế nào?”

      Lucky lắc đầu,vui mừng với cơ hội hoàn hảo để trình bày tình cảnh tôi-cậu bé côi cút đáng thương. Việc này luôn luôn giúp có được lòng thương cảm của phụ nữ. “ cha mẹ. Chỉ có tôi và Ellen. Nhiều năm trước mẹ bị cơn đau tim. biết đấy, tình nghe nhiều về nó, nhưng phụ nữ cũng có rủi ro về tim mạch như đàn ông và – ” ngừng lời. “Xin lỗi – tôi làm thông cáo công cộng phố về chủ đề này. Ý tôi là, bà ấy còn quá trẻ, vậy mà bà rồi.”
      “Tôi rất tiếc,” Syd thầm .
      “Cảm ơn. Đối với Ellen là khó khăn nhất,” tiếp. “Con bé vẫn chỉ là đứa nhóc. Cha con bé chết khi nó xíu. Chúng tôi khác cha và tôi lòng chắc chuyện gì xảy ra với cha tôi. Tôi nghĩ ông có thể trở thành thầy tu Tây Tạng và thề nguyền im lặng để phản đối tan vỡ của Jefferson Airplane.” ta làm lóa mắt bằng nụ cười. “Phải đó, tôi biết nghĩ gì. Với cái tên như Lucky, tôi nên có cha mẹ giàu có sống ở Bel Air. Thực tôi đến Bel Air vài năm trước và ráng chuyện với vài cặp đôi già cả để họ nhận nuôi tôi, nhưng được.”
      Lần này Syd mỉm cười . Trúng rồi. biết giấu tính hài hước ở đâu đó.
      “Giờ biết quá nhiều về tôi,” . “đến lượt . sinh trưởng ở New York, phải ?”
      Đôi mắt nheo lại đầy nghi ngờ. “Sao biết? Tôi có giọng nhấn đâu.”
      “Nhưng cần nhấn khi đến từ New York,” Lucky với vẻ nhăn nhở. “Cái thực tế là làm mọi thứ với siêu tốc độ phản bội . Những người Nam California bọn tôi có thể định vị người New York ở khoảng cách dặm. Đó là bản năng sống còn. Nếu chúng tôi thể nhận dạng , chúng tôi thể biết đường ngụy trang hay cặp đôi để tạo ảnh hưởng khi xuất .”
      Sydney lẽ ra cười về chuyện ấy. Nhưng dám chắc. Mặc dù nụ cười của rộng hơn, và rất đúng về nó. nụ cười đẹp. Nó chiếu sáng hoàn toàn, và khiến vô cùng quyến rũ – ít nhất theo phong cách nhắn, sậm màu và phải kiểu nữ hoàng tóc vàng xinh đẹp.
      Và khi Lucky cười lại với ánh mắt Sydney, câu trả lời cho mọi vấn đề của trở nên như ban ngày.
      Bạn trai.
      Thực là phù hợp cao độ, nếu xoay xở để trở thành bạn trai của Sydney Jameson, có thể tiến nhanh hơn nhiều. Tình dục có thể là thứ vũ khí đầy sức mạnh. Và biết rằng bị cuốn hút, bất chấp nỗ lực che giấu của . bắt gặp ngắm nghía mình hơn lần những khi nghĩ chú ý.
      Đây dứt khoát là lựa chọn hoàn toàn hấp dẫn hơn mức bình thường. cần nghĩ đến lần thứ hai.
      có kế hoạch gì cho tối nay chưa?” hỏi, thoát êm ả khỏi tình trạng bạn thân và biến thành cám dỗ thân tình nho . khác biệt tinh tế, nhưng có khác biệt. “Vì tôi có kế hoạch gì tối nay cả và tôi chết đói đây. nghĩ sao nếu chúng ta kiếm ít đồ ăn tối? Tôi biết nhà nổi bán đồ hải sản tuyệt cú ở San Felipe. có thể kể cho tôi nghe về cuộc sống trưởng thành ở New York trong khi dùng món cá đao nướng.”
      “Ồ,” , “Tôi nghĩ – ”
      “Có kế hoạch nào khác sao?”
      ,” , “nhưng – ”
      “Việc này hoàn hảo,” đe dọa đầy hào hứng trước mặt . “Nếu chúng ta làm việc cùng nhau, chúng ta nên biết về nhau hơn. hơn nhiều. Tôi chỉ cần tạt qua nhà lấy ví. có thể tin tôi quanh cả ngày mà có chút tiền nào ?”
      À há, việc này hoàn hảo. Chính xác họ ở cách nhà bốn dãy phố. Và còn địa điểm nào để khởi động cám dỗ thân tình nho tốt hơn ngôi nhà ấm cúng chứ?
      Syd phải nắm chặt cả hai bàn tay khi Lucky mau lẹ cắt ngang hai làn giao thông để rẽ phải vào con đường bên cạnh.
      sống ở căn cứ sao?”
      , đặc quyền của sĩ quan. mất nhiều thời gian đâu, tôi hứa đấy. Chúng ta ở gần nhà tôi rồi.”
      Quả là ngạc nhiên. Khu vực gần nhà bao gồm những ngôi nhà kích cỡ vừa phải, được sắp xếp hoàn hảo với những khoảnh sân gọn ghẽ. Sud nghĩ nhiều về doanh trại của đại úy, nhưng nếu có nghĩ chăng nữa, hình dung thế này.
      đưa xe vào con đường dẫn tới ngôi nhà gạch màu vàng nho đầy vẻ hứng khởi. chiếc mô tô có kính được che phủ gọn gàng nằm gần phía sau nhà để xe liền kề. Hoa được trồng trong những chiếc hộp nơi cửa sổ. Cỏ mới được cắt tinh tươm.
      “Sao vào trong lát?” Lucky hỏi. “Tôi có ít nước chanh trong tủ lạnh.”
      Dĩ nhiên là vậy. ngôi nhà thế này phải có nước chanh trong tủ lạnh. Kinh ngạc và tò mò, Syd leo khỏi buồng lái chiếc xe tải màu đỏ sáng của .
      Hoàn toàn có khả năng là khi vào bên trong, ở trong vùng đất của những món đồ bọc da, những bức tranh trang trí, đệm nước và tất cả những gì liên tưởng cho nơi ở của chàng độc thân rành rành. Và thay vì nước chanh, ta tìm thấy – ngạc nhiên, ngạc nhiên ghê– chai rượu đắt tiền trong tủ lạnh.
      Syd đảo mắt trong đầu. À, phải. Như thể chàng này có thể cân nhắc ứng viên phù hợp để cám dỗ vậy. Đó phải là điều diễn ra. Còn lâu. Dù sao , nghĩ mình là ai chứ? Nàng búp bê Barbie cho chàng Ken sao? Còn gần gần thế. Thậm chí đủ tiêu chuẩn để làm bà chị họ kỳ quặc của Skipper.
      Lucky giữ cửa mở cho , và mỉm cười. Đó là nụ cười tự tin, nụ cười ấm áp… nụ cười thích thú?
      , hẳn là mình tưởng tượng.
      Nhưng có thời gian để kiểm tra lại, bởi vì, lần nữa, phòng khách nhà hoàn toàn khiến ngạc nhiên. Đồ đạc ngăn nắp nhưng dứt khoát là đứng đắn. có gì đối địch, vài trong số chúng cực kỳ thẩm mỹ. Thậm chí lấy món đồ Art Deco trong cả căn phòng. Nó mang vẻ gần gụi, ấm áp và đơn giản là dễ chịu.
      Và thay vì những tấm hình của Ansel Adams tường, có những bức ảnh gia đình. Lucky khi còn là đứa trẻ với mái tóc nâu vàng nhạt. ôm đứa bé tóc tối màu chập chững biết . Lucky chụp với phụ nữ tóc vàng cười, hẳn là mẹ . Lucky trong hình ảnh cậu bé mười ba tuổi mà quá-đẹp-trai, bị tóm chặt trong cái ôm ghì kiểu đấu vật đầy thân tình của người đàn ông da ngăm đen, tóc sẫm.
      “Ê, biết , tôi có chai rượu trắng mở sẵn rồi,” Lucky gọi với ra từ nhà bếp, “nếu thích ly thay cho nước chanh…?”
      Sao? Syd nhận ra mình thành lời cho tới khi lặp lại, đung đưa cả cái chai lẫn nụ cười vô cùng thân thiện từ ngưỡng cửa nhà bếp.
      thích thú trong nụ cười phải là trí tưởng tượng của . Cả ấm áp trong ánh mắt cũng thế.
      Chúa tôi, chàng Ken Hải quân này là gã đàn ông đẹp trai đến tàn bạo. Và khi ta nhìn như thế, quả là rất, rất khó để rời mắt .
      ta ắt phải thấy ảnh hưởng mình gây ra trong mắt . Hoặc có lẽ cái thực tế là dãi tố cáo . Bởi vì sức nóng trong đôi mắt vọt lên mức độ mới.
      “Tôi có cặp thịt bò trong tủ,” , giọng nam trung đậm nét của phủ quanh cũng quyến rũ như tia nắng hồng nhạt lúc xế chiều xuyên qua bức mành cửa sổ. “Tôi có thể đốt lò nướng phía đằng sau và chúng ta có thể ăn tối ở đây. tốt vì phải chiến đấu với giao thông và những đám đông.”
      “Ừm,” Syd . đồng ý ăn tối với ta đâu.
      “Cứ thế nhé. Tôi lấy hai chiếc ly, chúng ta có thể ngồi boong tàu,” quyết định.
      lại biến mất trong nhà bếp, như thể việc từ chối lời mời quá sức tự tin của là bất khả vậy.
      Syd lắc đầu khó tin. Chuyện này là quá nhiều rồi. giờ dứt khoát nghi ngờ gì về điều đó. Đại úy Lucky O’Donlon tấn công .
      Động cơ của ta quá sức ràng. cố gắng hạ gục . ta cố gắng khiến trở thành đồng minh thay vì kẻ thù trong lực lượng đặc nhiệm kết hợp từ địa ngục này. Và, theo phong cách đàn ông hấp dẫn điển hình, ta tới kết luận rằng cách tốt nhất để có được hỗ trợ của là phải liên quan đến trò đụng chạm trần-như-nhộng. Hay ít nhất là triển vọng của nó.
      Xì.
      Syd theo ta vào bếp, có ý thẳng với . “Coi này, Đại úy – ”
      trao cho ly rượu hình hoa tulip mảnh dẻ. “Hãy gọi tôi là Lucky.” nâng ly của chính mình, khẽ chạm vào ly của , trong khi bắn cho nụ cười nhiều ý nghĩa. “Và ngay bây giờ tôi cảm thấy mình đặc biệt may mắn.”
      Syd cười. Ôi, Chúa ơi. Và thay vì thẳng với ta rằng phải phải bây giờ, ngậm miệng. có kế hoạch nào cho tối nay, và – Chúa giúp muốn thấy trò hề này tiến xa đến đâu.
      tiếp tục nhìn chăm chú khi hớp ngụm rượu.
      Ánh mắt mang sắc xanh chưa từng thấy trước đây. thể nào nhìn lại cảm thấy bị hẫng hụt chút. Nhưng việc đó ổn thôi, quyết định, từ khi nhận ra đây là trò chơi, cũng chơi, đơn thuần là bị chơi.
      đặt ly rượu xuống quầy bếp. “Tôi cần thay bộ y phục của chàng Hài Hước Tốt Đẹp trong tôi. Thứ lỗi cho tôi phút nhé? Đồ trắng và bữa tiệc nướng phải là kết hợp hay ho. Cứ ra ngoài boong tàu – tôi ra ngay tắp lự.”
      ta quá tự tin. rời khỏi bếp mà nhìn lại, cho rằng ngoan ngoãn làm như cầu.
      Syd uống hớp rượu khi dựa lưng vào quầy bếp. Nó ngon đến choáng váng. Nó phải là tính toán sao?
      nghe thấy Lucky hát vài nhịp điệu gì đó nghe rất đáng nghi là giai điệu Beach Boys cũ. phải nó cũng là tính toán chứ? Chúng ta rất, rất, rất vui đây.
      ngừng hát khi ấn nút máy trả lời tự động. Có hai cuộc gọi từ phụ nữ giọng tựa như hơi thở tên là Heather, cái thứ ba từ nàng Vareena với vực nhạt nhẽo, tin nhắn ngắn ngủn “gọi tôi ở nhà nhé,” từ người đàn ông danh tính, và rồi giọng đàn bà hào hứng.
      “Chào, Luke, Lucy McCoy đây. Em vừa chuyện với Alan Francisco, và ấy kể cho em về quả bom của Stonegate. Em thực lòng nghĩ việc này là vấn đề với – em gặp những ứng viên ông ta đề cử và họ là người tốt. Dù sao , lý do em gọi là vì em mới tìm ra vài chi tiết về vụ này mà em nghĩ nên biết, và em mới nảy ra ý nghĩ có lẽ là ý hay để tụ tập – cùng với việc nhận Bobby vào đội – gặp nhau tối nay nhé. Em xong việc hơi trễ, nên chúng ta chuyện lúc mười giờ –2300 – ở Skippy Harborside, được chứ? Nhắn tin lại cho em nếu đồng ý. Hẹn sau nhé, chàng đỏm dáng.”
      Có hơn cuộc gọi – người lau dọn bể bơi muốn dời lịch làm việc của sang lúc khác trong tuần – và rồi máy trả lời kêu tiếng pip cuối cùng. Có khoảng yên lặng, rồi Syd nghe giọng trầm của Lucky.
      “Hây, Luce. đây. Mười giờ tối nghe hấp dẫn quá chừng đấy. chưa chuyện với Frisco – em dùng từ những ứng viên hả? Tại sao mà thấy ghét việc này rồi, thậm chí trước khi biết chuyện quái gì diễn ra nhỉ?” khẽ rủa thầm rồi bật cười. “ đoán chỉ vì có óc tưởng tượng tốt thôi. Gặp em ở Skip.”
      treo máy mà gì thêm, rồi huýt sáo đường vào nhà tắm.
      Syd lặng lẽ đóng cửa chặn và nhón gót ra ngoài sân. đứng đó, dựa vào thanh chắn hành lang, nhìn xuống màu xanh dương trong vắt như pha lê của bể bơi và vườn hoa sum suê rực rỡ khi xuất cách uy nghi.
      thay đổi. Bộ y phục bảnh bao được thay thế bằng chiếc quần sooc kiểu bụi lùng phùng và chiếc áo phông Ha-oai, để mở bộc lộ mức độ cứng chắc của bờ ngực cơ bắp rám nắng của . Chàng Ken Hải quân hóa thân kỳ diệu thành chàng Ken Malibu. thọc những ngón tay qua mái tóc, xoa lớp gel ẹp nó xuống thành kiểu cách quân đội bảo thủ. Giờ nó đổ qua trán xuống tầm mắt, gợn sóng lua tua sắc vàng trắng của mặt trời, vài lọn đủ dài để cù tới mũi . Chân để trần và thậm chí những ngón chân cũng đẹp. Tất cả những gì ta cần là chiếc ván lướt sóng cùng mớ râu đáng giá hai-tư-giờ cằm , và ta sẵn sàng cho Hunks trong bức hình chụp lịch Pacific.
      ta cũng biết điều ấy.
      Syd nhấp thêm vài ngụm rượu khi Lucky làm bài diễn thuyết về quyết định xây boong tàu này của bốn năm trước, những dụng cụ ăn cho chim ruồi đặt trong vườn, và cái thực tế là họ có quá ít mưa trong năm nay.
      Khi nhóm lửa lò nướng, cách ngẫu nhiên chỉ ra rằng hàng rào quanh sân khiến bể bơi của hoàn toàn riêng tư trước mắt hàng xóm láng giềng, rồi vừa nháy mắt, vừa đề cập rằng nó giúp giữ làn da rám nắng toàn phần ra sao.
      Syd sẵn lòng cược rằng khó tí nào để ta thả rơi cái quần và khoe làn da hòng chứng minh. Trời ạ, chàng quá sức chịu đựng.
      Và dứt khoát quan tâm trò bơi -quần-áo với . phải lúc này, bao giờ, cảm ơn.
      “Gần đây có thử ?” hỏi.
      Syd chớp mắt, ráng nhớ lại mấy lời khoe khoang nãy giờ của . Mát-xa. ta vừa đề cập đến vài liệu pháp mát-xa cực kỳ tuyệt vời có vài tháng trước, sau nhiệm vụ đặc biệt vất vả của SEAL. chắc lắm điều ta vừa hỏi, nhưng chẳng nghĩa lý gì. chờ câu trả lời của .
      “Đây, để tôi cho xem.” đặt ly của mình lên rào chắn boong tàu rồi quay người lại để quay lưng về phía .
      hề nghĩ rằng có lẽ muốn chạm vào . Cái ôm của vững chãi, bàn tay ấm áp qua làn vải cotton mỏng của chiếc áo sơ mi và cả lớp áo khoác mặc khi xoa bóp bờ vai . chạm vào cách kiên quyết, rồi mạnh hơn, tạo áp lực bằng những ngón tay .
      “Trời, căng thẳng quá.” Tay lướt lên cổ , rồi tới sau đầu, những ngón tay miết vào da , luồn vào tóc .
      Lạy. Chúa. Tôi.
      Bất kể làm gì cảm giác cũng tuyệt đến khó tin. Tuyệt thể tưởng tượng được. Tuyệt đến tội lỗi. Syd nhắm mắt lại.
      “Vài ngày vừa qua căng thẳng hả?” rầm rì, miệng gần tai cách nguy hiểm. “Tôi mừng vì chúng ta có cơ hội này, em biết đấy, để bắt đầu. Hiểu nhau hơn. Tôi… trông đợi… chúng ta là bạn bè.”
      Chúa ơi, ta tuyệt. suýt tin .
      Đôi tay làm việc đầy ma thuật, và Syd chờ xem làm gì hay gì tiếp theo, hi vọng cứ từ từ trước khi trở về giới hạn của đúng mực, dù biết rằng nó kéo dài lâu.
      Có vẻ chờ đợi vài phản ứng gì đấy từ phía , vậy nên khe khẽ kêu ra chiều đồng ý, thanh nghe cực giống tiếng rên rỉ của khoái lạc mãnh liệt khi chạm vào thớ cơ bờ vai , nghi ngờ gì là căng cứng ít nhất mười lăm năm rồi.
      “Ô, phải,” thở vào tai . “Em biết , cũng cảm thấy nó. điên phải ? Chúng ta mới vừa biết nhau và vẫn chưa…” quay lại đối mặt với bằng chuyển động uyển chuyển. “ rằng, Sydney, muốn điều này vô cùng từ khoảnh khắc chúng ta gặp nhau.”
      Ngạc nhiên đó. Như cảnh phim vậy. Syd có thời gian lùi lại, để tránh xa ra. Ánh nhìn xanh sáng quắc như đèn neon của thả lên miệng , hướng trở lại mắt , và rồi, oa.
      hôn .
      Syd đọc được thông tin trong mớ nghiên cứu đồ sộ của mình rằng trong lực lượng SEAL, mỗi thành viên của đội đều có những sở trường và kỹ năng riêng. Mỗi thành viên là chuyên gia trong cơ số lĩnh vực. Và Đại úy Lucky O’Donlon, chàng Ken Hải quân, ràng là chuyên gia trong lĩnh vực hôn.
      có ý lui lại ngay tích tắc phần tỷ giây sau khi môi chạm vào môi . có ý bước giật lại và đông cứng ta bằng cái nhìn giả nai, khó tin duy nhất.
      Thay vì thế, tan chảy hoàn toàn trong vòng tay . Toàn bộ xương trong cơ thể hóa thành chất bột sền sệt.
      có vị như rượu, ngọt ngào và mãnh mẽ. có mùi như thuốc chống nắng và hương vị biển cả tươi nguyên. có cảm giác quá cứng chắc bên dưới tay – tất cả những cơ bắp dưới làn áo lụa của , bờ vai rộng hơn mường tượng. tràn đầy sinh lực, đầy chất đàn ông.
      mất trí. giải thích nào khác. Tình trạng mất trí tạm thời xâm chiếm. Bởi vì hôn trả lại . Dữ dội, ồ phải. Đầy chiếm hữu, dứt khoát rồi. Như thể chết đói, nghi ngờ gì. chỉ hôn , hít thở .
      nghiêng đầu để tiếp cận miệng tốt hơn khi kéo chặt sát vào .
      Chuyện này là điên. Nó là náo nức thể tin nổi – thể phủ nhận vị của còn ngon hơn rượu xịn. Đôi tay lướt lưng , ôm lấy đường cong nơi mông , ép sát vào thứ khuấy động nơi và – bỗng nhiên minh mẫn rơi ầm xuống. Syd lui người, thở nặng nhọc, điên tiết với , điên tiết nhiều hơn với bản thân mình.
      Gã này sẵn sàng để đưa lên giường, để quan hệ xác thịt với – tất cả chỉ đơn giản là để kiểm soát . Tình dục có ý nghĩa quá ít với ta đến mức ta có thể hào hứng sử dụng chính mình như phương tiện đạt được mục tiêu.
      Và về phần – thân thể phản bội , khốn kiếp. giấu nó, phủ nhận nó, nhưng thực tệ hại là, gã này quá gợi tình. chưa bao giờ tới gần người đàn ông gợi cảm hết cỡ và đẹp trai đến khó thở như Lucky O’Donlon. ta có cơ thể hoàn hảo, vẻ đẹp nam tính chói lọi nguyên sơ. Vẻ ngoài của ta là kiểu ngôi sao điện ảnh, thân thể tác phẩm nghệ thuật, đôi mắt ta mang sắc xanh hết sức mới mẻ và duy nhất.
      , ta chỉ gợi tình, gợi tình đến phát điên. may, ta cũng dạng phổi bò, đầu óc hẹp hòi, tự coi mình là trung tâm và quỷ quyệt. Sydney thích ta – thực tế dường như vui lòng quên béng khi ta hôn .
      Cơn đói khát trong đôi mắt hoàn hảo của gần như mê hoặc khi lại với tới .
      “Cảm ơn, nhưng ,” xoay xở bật lên khi bước lui khỏi . “Và nhân tiện, tôi cũng cho qua bữa tối nữa.”
      hoàn toàn bị ném bay. Nếu có hứng thú, hẳn cười lớn trước biểu cảm khuôn mặt khi vật lộn để quay lại. “Nhưng – ”
      “Coi này, Ken, tôi phải đứa khờ. Tôi biết quá chuyện này là gì. tính có thể khiến tôi vui vẻ bằng cách ném cho tôi khúc xương tình dục – chơi chữ nhé. Và đúng vậy, những nụ hôn của hết sức oai vệ đấy, nhưng cũng như thế thôi – , cảm ơn.”
      ráng giả đò vô tội và rồi phẫn nộ. “ nghĩ thế…? Chờ chút, , tôi đời nào thử – ”
      “Sao?” ngắt lời. “Tôi nên tin vào cái mớ ‘Chuyện này điên phải ? cuốn hút này – em cũng cảm thấy chứ?’” cười nghi ngờ. “Xin lỗi, tôi nghe đâu, bạn. Đàn ông như tấn công phụ nữ như tôi vì hai lý do. Hoặc là vì muốn gì đó – ”
      “Tôi với sai rồi – ”
      “Hoặc vì tuyệt vọng.”
      “Ai chà,” Giờ đến lượt cười. “ đánh giá mình cao lắm, phải ?”
      “Nhìn mắt tôi đây,” qua kẽ răng, “và lòng rằng bạn mới nhất của phải tóc vàng, cao mét bảy và dáng như siêu mẫu. Nhìn vào mắt tôi và rằng luôn luôn có hứng thú với phụ nữ ngực lép hông rộng.” Syd để trả lời. trở vào nhà, nâng giọng để có thể nghe thấy. “Tôi gọi taxi để quay lại bãi đậu xe ở trạm cảnh sát.”
      nghe tiếng tắt lò nướng, nhưng rồi theo . “Đừng kỳ cục thế. Tôi đưa lấy xe.”
      Syd rời cửa trước. “ nghĩ có thể làm thế mà khiến cả hai chúng ta xấu hổ nữa sao?”
      khóa cửa sau lưng. “Tôi xin lỗi nếu tôi khiến xấu hổ hoặc xúc phạm hoặc – ”
      làm cả hai, Đại úy. Ngay lúc này chúng ta gì hết, được chứ?”
      kiên quyết mở cửa bên chiếc xe tải và đứng bên cạnh để có thể vào. ta rất muốn , và Syd nghĩ ta chịu được khoảng bốn giây trước khi ta chịu thua ham muốn tiếp tục cuộc đàm thoại.
      “Bỗng nhiên tôi thấy rất quyến rũ,” Luke khi leo vào sau tay lái.
      Hai giây rưỡi. biết chịu thua. nên lờ ta , nhưng cũng thể ngăn mình phản công.
      “Phải rồi,” . “Đúng. Tiếp theo đây rằng bản tính dịu dàng quý phái của tôi lôi cuốn .”
      biết tôi nghĩ gì.” khởi động xe với tiếng rống. “Có lẽ là thế đấy.”
      Syd thốt ra từ rất -quý-phái.
      Viên Đại úy liếc nhìn vài lần, rồi quay điều hòa khí lên thành hình chữ V khi Syd ngồi và bị hầm nhừ. Chúa ơi, mấy tuần sau đây rất rầy rà. Thậm chí nếu ta tấn công lần nữa, phải sống với ký ức về nụ hôn ấy.
      Nụ hôn khó tin đó.
      Đầu gối vẫn còn hơi run.
      lái vào bãi đậu xe quá nhanh và chiếc xe tải nảy lên. Nhưng nhớ xe ra sao và đến ngay sau nó, bánh xe khẽ trượt lớp sỏi khi dừng quá gấp.
      Syd quay sang nhìn .
      nhìn đăm đăm về phía trước. Hẳn là lần đầu tiên ta bị từ chối, và ngượng. có thể thấy đốm hồng rất gò má .
      Suýt chút nữa cảm thấy thương cảm cho . Suýt chút nữa.
      Sau vài giây di chuyển, quay qua nhìn . “Đây xe , đúng ?”
      gật đầu, theo cảm xúc từ thương hại trở thành cơn giận dữ. “Sao?”
      “Sao cái gì?” cười rầu rĩ. “Điều gì đó bảo tôi rằng chờ nụ hôn chúc ngủ ngon.”
      ta cho . ta có ý cho , gã con hoang.
      Syd quắc mắt nhìn .
      “Sao?” lại . “Ê, lần này tôi làm gì nào?”
      “Mười giờ,” nhắc bằng giọng ngọt ngào nhất có thể. “Skippy's Harborside?” Hiển nhiên hối hận vì giữ bí mật cuộc gặp. ta khẽ chửi thề.
      “Đừng bắt tôi qua mặt , Đại úy,” Syd cảnh báo . “Tôi là phần đội , phần của lực lượng đặc nhiệm này.”
      lắc đầu. “ có nghĩa cần tham gia mọi cuộc họp.”
      “Có.”
      cười. “Lucy McCoy và tôi là bạn bè. Cuộc gặp này chỉ là cái cớ để - ”
      “Trao đổi thông tin về vụ án,” kết thúc. “Tôi nghe tin nhắn điện thoại của ấy. Lẽ ra tôi nghĩ nó chỉ là cuộc hẹn hò của đôi tình nhân, nhưng ấy đề cập đến rằng ta, gì nhỉ, Bobby, ở đó.”
      “Cuộc hẹn hò của đôi tình nhân…?” Trông ta bị xúc phạm. “Nếu ngụ ý rằng có điều gì khuất tất giữa Lucy và tôi – ”
      Syd đảo mắt. “Ôi, thôi nào. Khá ràng là có điều gì đó. Tôi tự hỏi liệu ấy có biết cố gắng làm gì với tôi. Tôi cho là ấy thể phàn nàn bởi vì ấy kết hôn – ”
      “Sao dám?”
      “Với… gọi là gì? XO? ấy kết hôn với phó chỉ huy của .”
      “Lucy và tôi là bạn bè.” Gương mặt như đám mây dông – xúc phạm ta nghĩ mình cảm thấy phải là diễn xuất. “ ấy chồng. Và Blue… ấy… ấy là người tốt nhất.”
      Cơn giận của mờ dần, thay thế bởi điều gì đó trầm tĩnh và dè dặt. “Tôi theo Blue McCoy xuống địa ngục nếu ấy cầu,” Lucky khẽ . “Tôi bao giờ làm nhục ấy bằng việc bày trò ngu ngốc với vợ ấy. bao giờ.”
      “Tôi xin lỗi,” Syd bảo . “Tôi đoán… chỉ… bảo tôi chưa bao giờ nghĩ quá nghiêm túc về chuyện gì, nên tôi nghĩ – ”
      “À, phải, sai.” nhìn chăm chăm ra ngoài lớp kính chắn gió phía trước, giữ chặt bánh lái bằng cả hai tay. “Tưởng tượng thế.”
      Syd gật đầu. Và rồi tìm kiếm trong chiếc ví, kéo ra cuốn sổ gáy xoắn và chiếc bút. giở tới trang trắng và viết ngày.
      Luke liếc , khẽ nhướng mày. “Gì vậy…?”
      “Tôi rất hiếm khi sai,” . “Khi tôi sai, nó đáng được viết lại.”
      cẩn thận giữ mặt mình vô cảm khi nghiên cứu vài giây lâu lắc.
      Rồi hơi cười, uốn cong khóe miệng thành thứ gần như nụ cười. “ đùa.”
      ,” . “Tôi đùa.” Nhưng cười và nó phản bội . leo khỏi xe tải. “Gặp tối nay.”
      ,” .
      “Có.” đóng cửa và bới ví tìm chìa khóa xe.
      rướn người qua cabin để quay cửa sổ xuống. “,” . “ đấy. Syd, tôi cần chuyện với Lucy và Bob mà – ”
      “Mười giờ,” . “Skippy. Tôi ở đó.”
      Khi vào xe rồi lái , liếc nhìn lại và thấy khuôn mặt Luke qua kính chắn gió.
      , cuộc gặp diễn ra ở Skippy lúc mười giờ. Nhưng thời gian thể thay đổi – Lucy McCoy ấy làm việc trễ.
      Tuy nhiên nếu chàng Ken Hải quân này, gọi Lucy và Bobby gì-đó để chuyển địa điểm – để Syd lại đằng sau mình và tức giận ởSkipper's Harborside lúc mười giờ.
      Bobby gì-đó.
      dừng ở đèn đỏ và mở qua cuốn sổ, tìm cái tên đầy đủ của ta. Chuẩn úy Robert Taylor.Đúng. Bobby Taylor. Được mô tả như lính SEAL khổng lồ, ít nhất ở phần điêng. vẫn chưa gặp ta, nhưng có lẽ đó là việc tốt.
      Phải, dứt khoát được việc.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :