Tác Giả: Mỹ Nữ Biến Đại Thụ
Thể Loại: đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông
Nhà xuất bản: NXB Văn học
Nguồn: nghiepdu.net
Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook
Giới thiệu:
'Cho tôi điếu thuốc' là câu đầu tiên em với tôi. Trước câu này, chúng tôi chỉ là những người xa lạ khi chạm mặt đường. Có phải em là tất cả của đời tôi, là mục đích sống của đời tôi mà sao cứ mỗi khi xa em, tôi lại thấy mình như lệch hướng? Mỗi khi bên em, tôi cố gắng đúng đường, cố gắng bám lấy đúng mục tiêu - là em.
Nếu ai từng đọc nữ quầy bar, chắc chắn choáng ngợp và bị cuốn theo ngay từ những trang đầu tiên bởi khung cảnh tình tứ của các nhân vật trong truyện nhưng xin các bạn đừng quên rằng cái gì cũng có giá của nó. Đằng sau những màn tình cảm lãng mạn hay những lời ngọt ngào trong truyện chất chứa chữ "cay". Đây là câu chuyện tình cay đắng mà bất kỳ ai đọc cũng cảm thấy xót xa cho tất cả các số phận trong truyện, đặc biệt là Diệp Tử và Lý Hải Đào.
Nếu có ai đó bảo rằng chỉ cần có tình là có tất cả chắc hẳn sau khi đọc xong nữ quầy bar, họ phải nhìn nhận lại. Tình tại đôi khi phải là tất cả. "Lửa thử vàng" tình cần có thời gian thử thách. Diệp Tử và Hải Đào có thể là nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên, đến si mê nhưng liệu đó có phải là tất cả ?
Giá như Diệp Tử phải là bán hoa. Giá như quá hận đời với mối tình trước đến độ còn chút tin tưởng nào vào mối quan hệ lâu bền. Giá như Hải Đào phải là chàng trai có được cả cái mã và cái tài. Giá như mắc phải cửa ải mỹ nhân bởi những người con khác mỗi khi giận hờn Diệp Tử … có lẽ nữ quầy bar trở thành câu chuyện bé lọ lem tìm được hạnh phúc của mình và câu "Ở hiền gặp lành" là chân lý cần chứng minh.
Tôi còn nhớ nhất trong truyện khi Diệp Tử quyết định sang Singapore kết hôn với đại gia, bỏ lại Hải Đào quằn quại trong đau khổ. Với suy nghĩ "Nếu như lấy được người mình nhất lấy ai cũng vậy…", Hải Đào quyết định kết hôn với Tiểu Lâm - đồng nghiệp của mình rồi lầm tưởng rằng Diệp Tử mãi chỉ chìm trong dĩ vãng. Nhưng trớ trêu thay, đến giờ phút cuối cùng, khi cả Diệp Tử và Hải Đào nhận ra tình cảm của mình cũng là lúc hai người mang tới nỗi đau cho Tiểu Lâm.
Tiểu Lâm quyết định du học bởi nếu cứ kết hôn với Hải Đào, cả ba cùng tổn thương. thốt lên ba tiếng trong đau khổ "Em rút lui". Trước lúc ra , Tiểu Lâm với Diệp Tử: " chính tôi cũng biết ai trong hai ta mới là người thứ ba?". Câu hỏi gợi nhiều suy nghĩ trong tôi, phải chăng chính Hải Đào mới là người phải chịu trách nhiệm cho tất cả đau khổ ấy? Và rồi cho dù Tiểu Lâm rút lui lần này có ai dám chắc rằng còn Tiểu Lâm nữa phải ra ?
Câu chuyện cứ tiếp diễn như vậy, hai người họ nhau nhưng tình của họ luôn bị thử thách bởi người thứ ba hoặc bị những ghen tuông, hiểu lầm khiến họ phải chia ly… Như chiếc chun cao su, căng ra rồi về lại vị trí cũ, bình yên nhưng liệu chiếc chun ấy có mãi chịu nổi "kéo cưa dày vò" để tìm lại vị trí của mình hay ?
"Giọt nước làm tràn ly", liệu rằng tình khi bị thử thách quá nhiều lần và hai người phải chịu nhiều hiểu lầm họ có sống hạnh phúc bên nhau dù tình vẫn còn hay ? Đó chắc hẳn mãi là câu hỏi của mỗi người khi .