1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Yêu Giả Làm Thật - Thánh Yêu

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Thể Loại: Ngược, Cường Thủ Hào Đoạt

      Converter: Nothing Tàng Thư Viện

      tên  Phó Nhiễm, gọi là Minh Thành Hữu. Hữu Nhiễm kết hợp lại nghĩa là cấu kết...
      Minh Tam thiếu gia , tên của bọn họ xứng đôi lạ thường, nếu cấu kết làm chút chuyện là uổng phí. . . . . . .
      Phó Nhiễm ngẩng đầu nhìn người đàn ông nằm đè người mình, nở nụ cười, : "Tôi phải xử nữ, có muốn nữa ?" Chính cũng cảm thấy, trái tim của còn cứng hơn cả sắt đá. Trong mắt chỉ là Minh Tam thiếu gia phong lưu thành tính.
      Phó Nhiễm biết, tình món nợ, có mượn tất phải có trả.

      Đêm trước, bọn họ còn triền miên quấn quýt, sau khi dục vọng qua , ngồi bên giường lấy tư thế ngạo nghễ nhìn :
      “ Em tôi sao?

      "."

      cười khẽ, dần dần, thể kìm chế tiếng cười, tùy tiện ném cho tờ giấy hôn thú.
      đó ghi tên Minh Thành Hữu kết hôn cùng Nhất Lan làm cho cảm thấy hoa mắt.
      Cái tên đó khiến cho nửa đời trước sai lầm, nửa đời sau cũng quên được, cũng là sai lầm mà thể sửa chữa được.
      . . . . . .

      Tình tới cũng nhanh, cũng nhanh.
      Nếu như nó héo rũ còn có hi vọng để cứu vãn nhưng nếu chết rồi sao đây?
      . . . . . .

      "Tôi đồng ý."
      Khi Minh Thành Hữu ra những lời này trước khác nhìn thấy Phó Nhiễm nấp ở góc tối.
      có đau lòng ?
      vẫn cho là có trái tim.
      Phó Nhiễm đem tờ kết quả bị vò nát ném sang bên cạnh

      Châm chọc đến bao nhiêu. Vào ngày kết hôn lại biết mình mang thai.
      vk đại ca thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 1: Cấu Kết



      Phó Nhiễm mặc bộ sườn xám màu đỏ thêu hình chim phượng hoàng hướng về mặt trời,  đứng trong đám người.

      hiếm khi khó chịu, , khuôn mặt nhăn nhó vì bị lớp trang điểm phủ lên. có thân hình cao ráo. Dù cởi bỏ đôi giày cao gót cũng phải cao tới 1m7. Đôi giày cao gót này làm khó chịu chết được

      Phó Nhiễm khẽ cau mày, tỏ ý kiên nhẫn được nữa.

      Hôm nay chính là bữa tiệc kết hôn của . Đây là ngày đại hỉ của hai nhà Minh Phó. Vị hôn phu của chính là Minh tam thiếu gia nổi danh công tử phong lưu ở thành phố Nghênh An này, mỹ nam số , là đại soái ca giàu có.

      Phó Nhiễm nghi ngờ tướng mạo của , bởi tướng mạo của có thể làm cho người phụ nữ gặp mặt lần đầu tiên phải kinh ngạc.

      Nhưng lúc này lại làm chuyện vô cùng xấu hổ.

      Nhị lão gia của Minh gia giận đến xanh mặt.

      Nhị lão gia của Phó gia cũng tốt hơn bao nhiêu. Bởi ánh mắt của toàn thể những người có mặt nơi đây đều nóng bỏng tập trung nhìn vào với ánh mắt đồng tình, thương cảm làm cho Phó Nhiễm cảm thấy được tự nhiên.

      đứng ở khán đài cao, ánh mắt bình tĩnh nhìn vào bóng lưng của người đàn ông đó.

      đúng là người biết che giấu, nhưng nếu muốn thể diện cũng đừng nên đem chuyện đưa đến bước đường cùng

      Thẩm Ninh khóc sướt mướt nắm vạt áo Minh tam thiếu gia buông: " đính hôn sao? chỉ cần mình em mà. Chẳng lẽ lời của đàn ông giường đều đáng tin cả sao? "

      Minh Tam thiếu gia lấy ngón tay lau giọt lệ khóe mắt Thẩm Ninh "Ngoan, đính hôn thôi mà , cũng đâu có kết hôn với ta."

      Bữa tiệc đính hôn này chấn động khắp thành phố. Ký giả đương nhiên cũng thể bỏ qua được những tin đồn xung quanh bữa tiệc này.

      " Minh Tam thiếu gia, có thể giới thiệu cho chúng tôi biết vị tiểu thư này là ai ?"

      "Tam thiếu gia, hôm nay là ngày đính hôn của , có biết vị hôn thê của vẫn còn có mặt ở đây ?"

      . . . . . .

      Phó Nhiễm nhìn Phó lão gia. Ông cũng kịp phản ứng, cũng kịp lên tiếng chất vấn.

      ngậm ngùi thở dài, lắc đầu

      Minh lão gia là người đầu tiên lên tiếng ngăn cản đám kí giả phỏng vấn. Minh Tam thiếu gia cùng lưu luyến rời. "Bảo bối, ngoan, trở về chờ tin của ."

      "Còn phải đợi tin gì, cũng đính hôn rồi."

      "Thành Hữu, đừng hồ đồ!" Minh lão gia biết đối với việc đính hôn này có chút bất mãn. "Huống Tử" tam thiếu gia lên tiếng, "Đưa Thẩm Ninh trở về."

      Thẩm Ninh khó có cơ hội nhìn thấy Minh lão gia, sao có thể cam tâm rời như thế, ai biết Minh tam thiếu gia là người đàn ông của ta, nếu muốn giành, cũng phải xem có đủ sức .

      ta làm thôi, nếu làm phải làm tới cùng. ta nhàng cầm tay lên, "Thành Hữu, em có con với rồi."

      "A ——" tất cả mọi người vô cùng kinh hãi.

      Đây chính là sỉ nhục của Minh gia. Thẩm Ninh ngẩng đầu lên, bộ dáng ngây thơ.

      Ánh mắt của Minh Tam thiếu gia mới phút trước còn cực kì ấm áp, lúc này tràn đầy sương mù cùng lạnh giá, đôi mắt thâm u híp lại nhìn chằm chằm vào Thẩm Ninh, khóe miệng chứa ý cười, nhưng ánh mắt thâm u cùng lạnh giá đó làm ta cảm thấy vô cùng xấu hổ cùng bị khinh thường.

      giơ bàn tay lên, nhàng vuốt lên má của ta, "Thẩm Ninh, em vừa cái gì, nghe ."

      "Em..."

      "Tam thiếu gia, vị tiểu thư này ấy mang thai con của !"

      Ký giả bên cạnh có ‘ý tốt’ nhắc nhở.

      "Vậy sao?" cười cười, Thẩm Ninh nhìn ra tâm trạng của người đàn ông này, tâm trạng của từ trước đến giờ đều thâm sâu cách khó lường

      "Thẩm Ninh, em cho bọn họ biết em mang thai

      ?"

      tức giận.

      Thẩm Ninh biết mình nhìn sai, tức giận rồi.

      "Em... xin lỗi, em có mang thai."

      hung ác nham hiểm trong mắt Minh tam thiếu gia lập tức tan . vỗ vỗ mặt Thẩm Ninh, dùng quá nhiều sức nhưng thanh phát ra lại làm cho ta cảm thấy từng chữ như đâm vào màng tai.

      duy trì vẻ ngoài tao nhã của mình, còn bị đống phóng viên ‘chăm sóc’.

      "Huống Tử, đưa ấy về."

      Sắc mặt của Minh lão gia lúc này mới dịu chút.

      "Thành Hữu, tối nay em chờ ." trước khi rời Thẩm Ninh bỏ lại câu .

      Minh Tam thiếu gia lúc này mới nhớ tới còn có chờ

      Phó Nhiễm mắt thấy người đàn ông to cao từng bước từng bước tới gần mình.

      mặt bộ vét đen. Chiếc áo sơ mi trắng bên trong tùy ý mở hai nút áo, hề phối hợp với cà vạt càng tôn lên nét nghiêm túc của

      nhảy lên khán đài cao.

      Nhất thời có luồng khí áp bức tràn đến

      Phó Nhiễm cùng mặt đối mặt. Đây chính là Minh tam thiếu gia Minh Thành Hữu.

      Ỷ vào ưu thế chiều cao, cao ngạo ngắm nhìn khuôn mặt của , lông mày nhắn, mắt to, miệng đào , xuống chút nữa...

      Vóc người hấp dẫn, bộ ngực nở nang. Đây đúng là mẫu người thích.

      "Lấy ra ."

      Tay duỗi cái, bộ dạng công tử nhà giàu bất cần đời. Người điều khiển chương trình đưa chiếc nhẫn cho .

      Minh Thành Hữu nâng tay Phó Nhiễm lên, ngón tay trắng nõn thon dài, mà , lộ ra chiếc cổ màu đồng rắn chắc, cầm chiếc nhẫn lên, đeo vào tay .

      Chiếc nhẫn kim cương cực lớn vẫn còn đeo vào bất ngờ Phó Nhiễm lại cong ngón tay lên.

      "Sao, muốn à?" Giọng của trầm ấm đặc biệt, tràn đầy quyến rũ

      Phó Nhiễm ngẩng đầu lên, ánh mắt lơ đãng liếc qua xương quai xanh rộng mở của .

      đứng rất gần nhau. chỉ lướt qua nhưng cũng có thể nhìn thấy dấu răng xương quai xanh của chưa kịp tan . tiếp tục quét mắt qua chiếc cằm kiên nghị, đôi môi mỏng, sống mũi cao, đôi mắt đào hoa. thể trách được vừa mới nhìn thấy cảm thấy cực kì quyến rũ.

      "Phó Nhiễm, " khẽ đọc tên của "Chữ Nhiễm trong cấu kết sao?"

      Phó Nhiễm bình thản đột nhiên xao động, khẽ cắn cánh môi, ánh mặt trời hắt lên gương mặt làm cho má trở nên hồng hơn.

      Minh Thành Hữu nhìn thấy cơn tức giận dần nhiễm khóe mắt đuôi mày của , Phó Nhiễm dùng sức thu tay lại, tháo chiếc nhẫn mới được đeo vào nửa ném . Chiếc nhẫn phát ra tiếng vang giòn tan

      Những người bên dưới đài đều giật mình đối mặt nhìn  nhau

      Đôi môi của Minh Thành Hữu khẽ cong thành độ cong bất thường, khóe mắt nheo lại cách kiêu ngạo,

      " muốn?"

      Phó Tụng Đình khẽ đẩy vợ mình cái.

      Phó Nhàn vội vàng tiến lên, khom lưng muốn nhặt chiếc nhẫn rơi trong khu vực sâm banh.

      "Dừng tay, " Minh Thành Hữu lạnh lùng cất giọng" ta có tay à?"

      Phó Nhiễm đứng yên bất động. "Nóng tính vậy. Tôi chỉ mới câu cấu kết thôi mà vậy sao? Đâm trúng chỗ đau của sao? Thẹn quá hóa giận sao?"

      "Phó Nhiễm!" Sau lưng truyền tới tiếng quát chói tai của Phó Tụng Đình.

      Sau trận im lặng lạ thường, Phó Nhiễm thở dài.

      Phạm Nhàn thấy khí có chút hòa hoãn, bàn tay vừa thu vào lại vươn ra.

      "Để cho ấy tự mình nhặt."

      cũng muốn xem thử xương cốt của cứng tới mức nào, xem có còn uốn cong được nữa hay .

      Phó Nhiễm tới, phát dưới sân khấu các ký giả chĩa thẳng đèn flash vào mặt . Đúng vậy, chỉ cần khẽ xoay người có thể thấy khúm núm, cúi đầu trước rồi.

      Nhưng biết, nếu cứng rắn hơn nữa, cũng chẳng có ích lợi gì cho .

      Nhiều lắm là ngày mai các trang nhất của báo chí giật tít: Minh tam thiếu gia thương tiếc tiểu tình nhân, ngay tại bữa tiệc đính hôn vứt bỏ vị hôn thê.

      Ánh mắt Phó Nhiễm dừng lại chiếc nhẫn. Sắc mắt Phạm Nhàn tràn đầy phẫn nộ, dám nhìn thẳng vào con mình.

      Chiếc sườn xám người Phó Nhiễm là được thiết kế riêng, xẻ dài tới tận bắp đùi, chỉ cần ngồi xuống bị lộ hết. cũng để ý nhiều tiếp tục khom lưng xuống.

      "Đợi ." Minh Tam thiếu gia vốn là muốn ở bên xem kịch vui đột nhiên lên tiếng.

      bước đến chiếc nhẫn trước mặt Phó Nhiễm

      Đôi mắt thâm sâu khẽ cong, đôi môi mỏng khẽ nhếch thành nụ cười rực rỡ " chỉ muốn đùa với em chút thôi. Những chuyện thế này nên để làm."

      Có tiếng kinh ngạc cùng hâm mộ rơi vào trong tai của Phó Nhiễm

      Minh Thành Hữu nâng tay phải của lên, nhàng đeo chiếc nhẫn vào ngón giữa.

      Phó Nhiễm ngẩng đầu, biết làm sao, ánh mắt lại rơi vào vết cắn xương quai xanh của . Giọng của cao ngạo phách lối, cùng với giễu cợt được chứa bên trong, hành động này của ngược lại làm cho càng trở nên hẹp hòi ích kỉ hơn.

      Đúng là người đàn ông thâm trầm nhưng cũng kém chu toàn.

      Dưới đài vang lên tiếng vỗ tay. Minh Thành Hữu có thân hình cao tới 1m86, chỉ cần cúi đầu chút, dễ dàng hôn lên trán Phó Nhiễm.

      ghé vào tai khẽ hôn, " thấy da em rất đẹp, rất gợi tình." Nghi thức đính hôn tiếp tục tiến hành thuận lợi.

      Phó Nhiễm thở ra, cuối cùng cũng có thời gian nghỉ ngơi.

      Phạm Nhàn bưng đĩa tới bên cạnh , "Tiểu Nhiễm, ăn chút . Chắc là con đói bụng rồi?"

      "Mẹ, đây chính là người đàn ông mà mẹ muốn con lấy sao?"

      "Con này. Bao nhiêu phụ nữ muốn giành nhau để ngồi lên chiếc ghế Minh tam thiếu phu nhân, con..."

      Phó Nhiễm cầm ly rượu bên cạnh lên, hơi uống cạn.

      "Con..." Phạm Nhàn hai lời đoạt lấy ly rượu trong tay Phó Nhiễm: "Để ý hình tượng chút . Nên ra dáng tiểu thư khuê các chút. Con muốn cho người ta biết dáng vẻ trước kia của con là như thế nào sao?"

      Khóe miệng Phó Nhiễm vẫn lưu lại chút rượu. nhạt nhẽo "Biết sao? Cùng lắm từ hôn."

      "Tiểu Nhiễm..."

      Phó Nhiễm cắt đứt lời Phạm Nhàn: "Theo cầu của bọn họ, từ sau con ở lại nhà Minh Thành Hữu, có thể rất ít trở về."

      "Cái này mẹ biết, con phải nhớ , hãy nhanh chóng mang thai, như vậy chiếc ghế tam thiếu phu nhân này con mới có thể yên ổn ngồi được."

      Phó Nhiễm thêm gì nữa. Đến lúc bữa tiệc đính hôn hoàn toàn kết thúc gần đến 9h tối.

      Mấy chiếc xe Bentley màu sâm panh chạy vòng qua đài phun nước tiến vào hội trường.

      Toàn bộ người Minh gia dưới đều bận rộn tiễn khách, Minh Thành Hữu về phía chiếc xe dẫn đầu, tài xế trong xe liền mở cửa cho .

      "Em còn ?"

      Phó Nhiễm nghe vậy, bước nhanh Minh Thành Hữu nhàng ôm eo , hơi đẩy, theo ngồi vào xe.

      Cửa sổ xe được mở ra theo lệnh của Minh Thành Hữu, vì muốn xem dáng người đầy đặn quyến rũ của nương theo ánh sang của bên ngoài chiếu vào, làm người ta hít thở thông.

      Xe qua quảng trường Vanda.

      Phó Nhiễm lấy tay chống đầu, nhắm mắt dưỡng thần, vành tai đột nhiên nóng lên, quay đầu, trông thấy gương mặt tuấn tú của Minh Thành Hữu tới gần, "Giúp che giấu bạc đãi em."

      "Có ý gì?"

      đôi mắt hẹp dài của lộ ra gợi cảm lạ thường, , " tìm tiểu tình nhân của ." hất cằm,

      "ChúVương, dừng xe."

      "Tam Thiếu, trở về nhà sao?"

      "Chờ tôi nửa tiếng, thiếu phu nhân muốn ăn kem Haagen-Dazs."

      Chú Vương tươi cười, "Thiếu gia là có tâm, được, tôi dừng xe lại." Bánh xe còn chưa dừng hẳn, Minh Thành Hữu đẩy cửa xe ra bước nhanh rời .

      Gương mặt Phó Nhiễm trở nên cứng ngắc, , chưa bao giờ gặp gỡ nhân vật nào như Minh tam thiếu gia này

      Chú Vương là người hòa ái, thừa dịp rảnh rỗi cùng Phó Nhiễm chuyện đôi ba câu.

      Bốn mươi phút sau, vẫn thấy bóng dáng của Minh Thành Hữu đâu.

      cuộc điện thoại gọi tới máy của chú Vương.

      "Dạ, chào phu nhân..." Vương thúc xuyên qua gương chiếu hậu nhìn Phó Nhiễm.

      " Sao lại thế này, Thành Hữu phải nên về trước chúng tôi sao? Nó đâu rồi?"

      "Phu nhân, Tam Thiếu gia muốn mua chút đồ ăn cho thiếu phu nhân vì vậy có thể trở về muộn. chừng là đường về."

      "Cái gì? có chút quy củ gì cả. Ông đưa điện thoại cho Phó Nhiễm ngay!" Chú Vương làm theo lời phu nhân. "Phó Nhiễm, sao lại thế này? khuya như thế này còn bắt Thành Hữu vất vả mua đồ ăn cho ? cũng phải đứa con nít ba tuổi, muốn ăn cái gì biết nhịn mọt chút sao? Hôm khác ăn được sao cứ nhất định..."

      Phó Nhiễm nhức đầu duỗi tay ra, khẽ xoa mắt: "Mẹ, chúng con ở quảng trường Vanda, ấy tìm tiểu tình nhân của ấy rồi, có thể là trong bữa tiệc tối nay."

      Mười phút sau. Phó Nhiễm nhìn thấy Minh Thành Hữu từ nơi xa sải bước tới , thân hình cao to của chui vào bên trong xe, người toàn mùi nước hoa của phụ nữ làm tràn ngập cả gian chật hẹp trong xe, nút áo so với lúc rời còn mở nhiều hơn, dấu răng như in sâu hơn.

      Minh Thành Hữu cười như cười nhìn chằm chằm gò má Phó Nhiễm.

      "Thiếu gia?"

      "Lái xe." lạnh lùng .

      Chú Vương cẩn thận nhìn, xem ra Phó Nhiễm sai, trong tay Minh Thành Hữu có bóng dáng túi Haagen-Dazs

      "Rất tốt, " Minh Thành Hữu dồn Phó Nhiễm tới sát cửa sổ xe, ngón tay thon dài của nắm lấy bả vai của , kề môi vào tai , "Trở về, xem tôi xử lý như thế nào!"

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 02: Trừng phạt
      Edit: Mẹ mìn
      Beta: Quảng Hằng

      Cửa kính xe kéo xuống .

      Minh Thành Hữu choàng tay lên vai Phó Nhiễm, người ngoài biết tưởng vợ chồng họ ân ái lắm.

      Ngón tay thon dài, ngày thường nhất định là chú trọng bản thân, ngay cả từng cái móng tay đều được cắt tỉa cẩn thận. Minh Thành Hữu để ngón trỏ vai , lần da trắng nõn làm xôn xao, có thể cảm nhận được cảm giác lòng bàn mát rượi.

      lạnh.

      Làn da lạnh như đến xương nước đá, Phó Nhiễm có khoác áo choàng, nhưng vẫn ngăn được khí lạnh ngấm vào người.

      Chú Vương là người giỏi quan sát sắc mặt, lập tức muốn kéo cửa sổ lên.

      "Mở ra."

      "A?" Chú Vương hơi trừng mắt, từ kính chiếu hậu cẩn thận quan sát sắc mặt Minh Thành Hữu.

      "Tôi nóng, " mở cúc áo, tầm mắt chuyển ra hướng ngoài cửa sổ, tay ôm vai vẫn bất động, "Tôi cần gió để dập tắt lửa."

      "Vâng."

      Phó Nhiễm đến tận giờ vẫn lời.

      bị dục hỏa thiêu đốt. chừng chuyện tốt làm được nửa, chỉ đợi vào cửa nữa thôi, vừa vặn bị quấy rầy, nhìn vội vàng trở lại, nhất định dục hỏa thể dập tắt.

      Phó Nhiễm bị đông lạnh, Minh Thành Hữu đột nhiên kề sát môi bên tai , lời sắc nhọn như đâm vào da thịt báo cho biết từ giờ được sống yên ổn, "Em to gan, từ trước đến nay ai dám đâm sau lưng tôi."

      hé đôi môi đào, bóng đêm cùng ánh đèn hai bên đường chiếu vào , Phó Nhiễm nghiêng đầu, lại cùng ngoài ý muốn càng gần thêm, "Tôi là hôn thê của , nếu muốn tôi giữ thể diện cho , muốn ngoại tình, cứ việc lén lút tiến hành, cách khác, lần sau chừng trước mặt của , tôi cũng làm mất mặt đó."

      A.

      khẽ nhếch môi gật gật đầu, vẫn đè vào góc cửa sổ, này thực làm được ra, cần hoài nghi, chuyện mới vừa rồi cũng do .

      Chiếc xe xuyên qua hoa viên được chăm sóc cẩn thận bao quanh bể bơi xanh lam, Phó Nhiễm chỉ cảm thấy choáng ngợp, trong nháy mắt, xe vững vàng dừng lại.

      theo phía sau Minh Thành Hữu xuống xe.

      Phó Nhiễm cả kinh, tiền tài quyền thế của Minh gia quả nhiên đúng như lời đồn, khoa trương gìau có đến mức từng bậc thang đều trải qua thiết kế tỉ mỉ, hai cột trụ chạm bầy rồng uốn lượn đứng sừng sững trước cửa Minh gia, đều làm từ gỗ lim rắn chắc, có thể liếc mắt thấy đèn đuốc sáng trưng phòng khách.

      Minh Thành Hữu dẫn đầu đến, "Ba, mẹ."

      Lý Vận Linh chỉ tiếc rèn sắt thành thép, cắn răng lấy tay chỉa chỉa về hướng con, "Con đó!"

      "Mẹ, con mệt rồi, con lên lầu nghỉ đây." xong, hai chân thon dài thẳng tới cầu thang lên lầu, thậm chí thèm liếc mắt nhìn Phó Nhiễm cái. Hai trưởng bối của Minh gia mắt thấy Minh Thành Hữu lên lầu, mới nhìn Phó Nhiễm, "Tiểu Nhiễm, mới vừa rồi xảy ra chuyện gì?"

      Chuyện xảy ra hai người biết còn muốn hỏi, đơn giản là muốn bao che Minh Thành Hữu.

      Phó Nhiễm lại chuyện vừa xảy ra.

      "Tiểu Nhiễm à, con có biết , Thành Hữu còn trẻ, vẫn còn ham chơi, chờ sau này nó chơi chán nhất định toàn tâm toàn ý, ngươi yên tâm với con, mẹ quản nó."

      "Vâng cám ơn mẹ."

      "Đính hôn xong rồi, chúng ta là người nhà, đêm nay con ngủ cùng phòng Thành Hữu, quy củ Minh gia lúc trước mẹ qua, chờ khi con có đứa , dù Thành Hữu đồng ý, mẹ cũng đưa nó đến cục dân chính để đăng ký kết hôn. Trời cũng còn sớm, con nghỉ ."
      Minh gia quy củ ràng, chắc chắn muốn bị xã hội thượng lưu gièm pha.

      Nơi đây là biệt thự riêng của Minh Tam thiếu gia, Lý Vận Linh gọi Tiêu quản gia gần 50 tuổi, cùng với bảo mẫu ra gặp gỡ Phó Nhiễm, sau đó mới cùng chồng là Minh Vân Phong trở lại chỗ ở bên ngoài.

      Phó Nhiễm đứng ở đầu cầu thang, đơn chiếc bóng, đôi dép lê chân dường như biểu thị thân phận là nữ chủ nhân, dáng người yểu điệu, hàng mày cong, lơ đãng hiển lộ ra phong tình làm người ta khó có thể chống đỡ, và Minh Thành Hữu cùng tuổi, đều mới 24.

      Trong lúc vô tình, Phó Nhiễm trông thấy Tiêu quản gia đứng nhìn ở đầu phòng ngủ dò xét trong phòng ngủ, Tiêu quản gia khó nén sắc mặt xấu hổ, mở miệng, "Thiếu phu nhân , vẫn chưa ngủ?"

      "Tiêu quản gia, chúng tôi chỉ mới đính hôn, bà kêu tên của tôi là được."

      "Thiếu phu nhân , đây là phu nhân phân phó."

      Phó Nhiễm thôi nữa, bởi Tiêu quản gia kiên định, thế này mới có thể sống lâu lên lão làng chứ.

      Cửa phòng Minh Thành Hữu mở rộng, dường như chờ chui đầu vô lưới. Tiếng bước chân có chút nặng nề, Phó Nhiễm nín thở, trong lòng biết vì sao có loại cảm giác chua chát, vào phòng tiện tay đóng cửa.

      Minh Thành Hữu ngồi sopha gác hai chân lên mặt bàn trà, Phó Nhiễm nhìn quanh, muốn cùng quá mức gần gũi, chỉ có thể ngồi ngay ngắn ở mép giường.
      Minh Thành Hữu lật xem tờ báo, khoát tay, trong mắt hứng thú nhìn mệt mỏi, ném tờ báo lên bàn, dáng người cao lớn đứng dậy.

      Đầu giường, thậm chí hơn phân nửa cái giường đều đắm chìm trong bong tối.

      Phó Nhiễm cúi đầu nhìn phía sau chân .

      "Mới vừa rồi em to gan lắm mà, ngẩng mặt lên cho tôi xem thử?"

      Phó Nhiễm khẽ ngẩng đầu, nhìn đến dây lưng Hermes màu đen của Minh Thành Hữu, kiểu dáng ngắn gọn hào phóng, hổ là sản phẩm xa xỉ được thiết kế riêng.

      " cũng đâu có giận."

      câu, gì.

      Minh Thành Hữu cong môi , " tắm đây."

      biết tiếp như thế nào.

      Đầu ngón tay cởi bỏ cúc áo bạc kim nấp trong lưng quần, thân nam nhân đần ra sau mỗi động tác, ngày thường chú trọng tập thể hình, ba vòng ràng, sáu múi cơ bụng . Màu da khỏe mạnh, cơ bụng rắn chắc, Phó Nhiễm chợt thấy mặt mình hình như nóng lên. làm như vậy là trêu chọc mà, là tên khốn kiếp.

      Minh Thành Hữu đem quần áo trong tay đá sang bên cạnh, bàn tay bóp chặt cằm Phó Nhiễm kéo lại gần mình, làm cho thể nhìn thẳng .

      Phó Nhiễm giãy dụa: " muốn làm gì?"

      "Cho em xem còn tốt sao?"

      " cho là mình hấp dẫn lắm à?"

      càng bóp cằm chặt hơn, Phó Nhiễm bị đau kêu lên: "Buông ra!"

      Minh Thành Hữu quả nhiên theo lời buông tay, lại đem động tác chuyên chú vào dây lưng, cởi bỏ đầu dây lưng, kéo khóa quần xuống.

      Phó Nhiễm đỏ mặt vội quay đầu .

      Chiếc quần rơi xuống đất, thanh va chạm cứng rắn vang lên

      Cằm của Phó Nhiễm lại bị nắm lấy lần nữa, mặt bị ép phải nhìn xuống quần lót màu đen người , bởi vì kết cấu sinh lý giữa nam và nữ khác nhau, cho dù dục vọng ngủ say vẫn có thể trông thấy rang làm người ta mặt đỏ tai hồng.

      nhịn được, vung tay lên, móng tay sắc nhọn đâm vào cổ tay Minh Thành Hữu, "Buông, buông tay!"

      "Ai da, em cũng có cảm xúc nữa à?" giận còn cười, "Lúc phá hư chuyện tốt của tôi sao dự đoán được tức giận trong lòng tôi?"

      để bụng trả thù.

      Phó Nhiễm lại lần nữa ngẩng đầu lên, chiếc cổ trắng nõn, chiếc cúc áo biết bị rơi ra từ lúc nào, lộ ra cái gáy non mịn, trắng nõn nà, hai má ửng hồng, đôi môi vì xấu hổ và giận dữ mà hé mở, hất tay Minh Thành Hữu đứng dậy. Minh Thành Hữu cũng nhanh hơn bước đè bả vai lại, bởi vì đột ngột đứng dậy, Phó Nhiễm ngồi xuống cũng có chút chật vật, Minh Thành Hữu đưa tay kéo búi tóc của , đầu tóc đen tức xuất trút xuống sau đầu .
      Minh Thành Hữu đem bàn tay lùa vào tóc Phó Nhiễm, da đầu căng thẳng, ngay sau đó nửa người lảo đảo bị kéo về phía trước.

      Phó Nhiễm bị đặt ngồi cơ bụng rắn chắc của Minh Thành Hữu, làn da của cứng ngắc, độ ấm nóng bỏng giống như mới vừa tắm nước nóng, hỗn hợp kịch liệt cùng hơi thở ẩm ướt hắt vào mặt Phó Nhiễm. ra sức giữ chặt cho giãy dụa, đưa đôi mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm đỉnh đầu Phó Nhiễm, "Em chỉ là vị hôn thê của tôi, chưa kết hôn mà muốn quản tôi? Sau này, chẳng phải em quá coi tôi ra gì sao ?"

      làm nhiều như vậy, là muốn trừng phạt .

      Người đàn ông này, tâm tư trầm làm cho người ta sợ hãi.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 03: Ngủ cùng
      Edit: Mẹ Mìn



      người Minh Thành Hữu có mùi hương rất dễ ngửi.

      Mùi hương khêu gợi làm cho bất cứ ai cũng bị mê hoặc.

      Tất cả những điều đó, Phó Nhiễm hết thảy xem . cơ hồ thở thông, hai tay biết để vào đâu, đành phải chống lên ngực .

      Ít nhất, có thể cảm giác được làn da Minh Thành Hữu tốt lắm, như tưởng tượng, Phó Nhiễm khó chịu, chợt thấy trong lồng ngực nhói đau. Nếu nhanh tránh ra chỉ sợ bị hấp dẫn.

      Phó Nhiễm há mồm.

      Chưa kịp kêu lên tiếng bị đẩy ngã giường. Minh Thành Hữu cúi đầu, nghĩ đến chiếc bụng rắn chắc của mình ra dấu răng ràng, chung quanh còn lưu lại nước bọt trong suốt, ngạc nhiên ngẩng đầu giống như nhìn chằm chằm mãnh thú trong vườn bách thú.

      " cầm tinh con gì?"

      "Con mèo."

      Minh Thành Hữu cười nhạt, "Con mèo? Tôi thấy cầm tinh con hổ mới đúng?"

      Phó Nhiễm chống tay lên giường dứng dậy, Minh Thành Hữu đè vai lại: " đâu?

      "Nhà lớn như vậy, chẳng nhẽ có phòng dành cho khách?"

      nhếch môi nhưng thấy có nụ cười: " ra ngoài thử xem? Tôi dám cam đoan, Tiêu quản gia canh ngoài cửa, muốn , quá phút mẹ tôi đến buộc phải ngủ cùng tôi cái giường, có tin hay ?"

      Nhớ vừa rồi Tiêu quản gia có vẻ thăm dò, Phó Nhiễm dám nữa.

      " xuất trong lễ đính hôn là người của ?"

      Minh Thành Hữu cau mày nhìn . muốn biết nghĩ gì: "Nếu muốn làm con dâu Minh gia, vì sao lại đồng ý đính hôn?"

      "Vậy còn ?" Phó Nhiễm ngẩng đầu, muốn từ biết được chút tin tức.

      " đừng vọng tưởng biết được gì từ tôi. Ngoan ngoãn theo tôi, cũng cần nghĩ ngợi nhiều. Tôi cho biết, là tôi tự nguyện. cần để ý ta. Sau này người sống cùng tôi là ."

      Phó Nhiễm cảm thấy chán nản.

      Minh Thành Hữu thuận thế đẩy ngã xuống giường, tà áo sườn xám lộ tới bắp đùi, hai tay đè lại bả vai Phó Nhiễm: "Đêm nay là đêm động phòng của chúng ta, đến đây ."

      làm bộ thèm muốn, ánh mắt Phó Nhiễm ngây ra, Minh Thành Hữu đưa tay tỉ mỉ vẽ lên từng bộ phận mặt , bàn tay lại lần nữa chút khách khí vuốt ve mặt , "Ở giường tôi muốn chuyên tâm chút."

      " muốn?" Phó Nhiễm né tránh.

      " muốn?"

      Phó Nhiễm chỉ nghe bên ngoài đồn đãi Minh Tam thiếu phong lưu thành tánh, nghĩ chỉ là công tử gia dễ đối phó, ngờ tính toán chu toàn thủ đoạn.

      Phó Nhiễm đưa tay cởi bỏ hai cúc áo, "Tốt, bắt đầu ."

      Góc áo sườn xám Phượng Hoàng Triêu Dương mở rộng, mơ hồ lộ ra viền áo ngực màu đen, Minh Thành Hữu ngạo nghễ nhìn , đầu ngón tay Phó Nhiễm run rẩy. đánh cược, nếu như thua ...

      đưa mắt nhìn người đàn ông trước ngực, cùng lắm , chỉ là buổi tối. nếu đáp ứng đính hôn, cũng có thể làm tốt chuyện giường.

      Nơi nào đó thân thể Minh Thành Hữu lại có phản ứng. Trong mắt lên tia ảo não, rất nhanh rời khỏi Phó Nhiễm, chỉ hai ba bước chân đến phòng tắm.

      Trong phòng tắm vọng ra tiếng nước chảy, thanh này Phó Nhiễm nghe cứ như tiếng chảo mỡ sôi, đau xót giày vò, hai tay vội vàng cài lại cúc áo. Khi Minh Thành Hữu ra, lần nữa ngồi ngay ngắn ở mép giường.

      mở tủ quần áo, trước mặt Phó Nhiễm mặc áo ngủ vào.

      Trong tủ quần áo treo đầy y phục rực rỡ muôn màu, rất đẹp mắt, tất cả đều là Lý Vận Linh sai người chuẩn bị, quả nhiên, Phó Nhiễm chỉ cần đến tay .

      Minh Thành Hữu mở tivi. Đây là nhà của , tự nhiên chỗ nào cố kỵ, hai chân duỗi dài, cánh tay gối sau đầu, tư thái nhàn nhã xem tin tức tài chính và kinh tế.

      Phó Nhiễm tìm trong tủ quần áo nội y và áo ngủ, lại chọn kiểu dáng tương đối bảo thủ, vào phòng tắm, bàn tay máy móc khóa trái cửa lại.

      Hai chân cứng ngắc trở nên mềm nhũn vô lực, Phó Nhiễm mệt mỏi dựa vào cánh cửa, lúc này lại thấy đơn độc.

      Nơi này xa lạ, như gia đình .

      cố kìm nén nước mắt, khóc cũng vô dụng. Phạm Nhàn tính tình lạnh bạc, giống bình thường. Phó Nhiễm lau khóe mắt, ai hiểu long , cũng có người nào có thể cho .

      Bồn tắm mát xa to ngang với bể bơi loại , hoàn toàn tự động cảm ứng, gạch men lát nền được nhập khẩu, mỗi viên đề có kích thước chính xác sai đến ly.

      Phó Nhiễm tắm rửa xong ra ngoài, vừa mở cửa, liền nghe được tiếng Minh Thành Hữu gọi điện thoại.

      "Làm cái gì? còn có thể làm cái gì?" Nghe được động tĩnh, đưa mắt liếc Phó Nhiễm, "A, cùng ta lên giường... Còn có thể vì ai? Em tự xem?" Minh Thành Hữu khóe miệng gợi lên nhạt nhẽo ý cười, "Hừ, gương mặt khó coi, dáng người đẹp như em, sợ ngủ với ta gặp ác mộng đó, tốt... Ngày mai gặp lại."

      Phó Nhiễm đến bên giường, tầm mắt Minh Thành Hữu từ đầu đến cuối vẫn rời khỏi , xoay người, tắt điện thoại.

      "Tôi ngủ sô pha." Phó Nhiễm .

      Minh Thành Hữu cảm thấy đương nhiên, nhưng ánh mắt nhìn ra cửa, mày kiếm nhíu lại, thần sắc lộ ra vẻ tức giận, "Vẫn là ngủ giường , chừng mẹ tôi theo dõi chúng ta ở đâu đó, nếu phát chúng ta ngủ cùng giường, lại trách tôi."

      là mẹ nào con nấy.

      Để tránh rắc rối vẫn là ngủ cùng giường .

      xem tivi đến khuya, Phó Nhiễm lúc đầu có phòng bị, nhưng nhịn được cơn buồn ngủ, lúc giật mình tỉnh giấc, phát TV tắt, bên cạnh cũng động tĩnh gì, cũng biết Minh Thành Hữu ngủ chưa, Phó Nhiễm đưa lưng về phía , lần nữa nhắm mắt lại, tiếp tục ngủ.

      Cả đêm, bình an vô .

      Sáng hôm sau, Phó Nhiễm ăn mặc chỉnh tề, khoác tay Minh Thành Hữu xuống dưới lầu, Lý Vận Linh quả nhiên đến sớm, ngồi chờ ở phòng khách.

      "Tiểu Nhiễm, Thành Hữu, tối hôm qua ngủ có ngon ?"

      "Tốt." Minh Thành Hữu gật đầu, mắt nhìn sang Phó Nhiễm, khóe mắt chứa ái muội.

      Hai người theo Lý Vận Linh vào nhà ăn, bà nháy mắt với Tiêu quản gia bên cạnh, lập tức Tiêu quản gia thẳng lên lầu.

      Phó Nhiễm cầm thìa lên, thở hơi. Minh Thành Hữu rất đúng, Tiêu quản gia là nghiệm thu kết quả .

      Minh Thành Hữu múc cháo đưa vào mồm, trong mắt lóe ra tia nhìn tinh quái. biết, Phó Nhiễm sắp gặp phiền toái rồi.

      lâu sau, tiếng bước chân của Tiêu quản gia vang lên.

      Trong tay Tiêu quản gia ôm vật mà Phó Nhiễm nhìn thấy quen mắt. Đây phải là ga trải giường đêm qua bọn họ nằm sao?

      Tiêu quản gia sắc mặt nghiêm túc, hướng Lý Vận Linh lắc đầu, ánh mắt nhìn Phó Nhiễm có ý khinh thường.

      Lý Vận Linh nghiêm mặt. Mới vừa rồi còn vô cùng thân thiết mà giờ biến mất. "Phó Nhiễm, còn trinh?"

      Phó Nhiễm nuốt vội miếng cháo, nhìn sang Minh Thành Hữu bên cạnh, chỉ thấy vẫn tự nhiên ăn bữa sáng, cứ như nghe thấy gì.

      Minh Thành Hữu cầm thìa tay trái, nhẫn đính hôn tay lạnh lùng đâm vào mắt Phó Nhiễm.






    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 04: Bồi bổ thân thể
       Edit: Mẹ Mìn





      Mẹ vậy cũng câu nào.

      Lý Vận Linh rất tức giận, làm như có thể đem Phó Nhiễm thả trôi sông được.

      Minh Thành Hữu vẫn gì. thổi thìa cháo trứng thịt nạc, sau đó chậm rãi đưa vào trong miệng, toàn bộ động tác đều lưu loát từ đầu đến cuối, ngay cả nhìn cũng thèm.

      "Mẹ."

      " đừng gọi tôi là mẹ." Lý Vận Linh lạnh lùng , bà quay sang Tiêu quản gia nháy mắt. Lập tức Tiêu quản gia cầm ga giường đến bên cạnh .

      "Mẹ, trinh tiết còn hay rất quan trọng sao?

      " cái gì?"

      Phó Nhiễm ánh mắt buồn bã nhìn sang Minh Thành Hữu, người đàn ông này có tình nhân khắp nơi, làm gì còn là trai tân chứ. ta có sợ gì đâu.

      Minh Thành Hữu ngước mắt lên, ung dung nhìn chằm chằm xem xét, thích chen vào , lại cũng muốn xem trò hay.

      "Mẹ, " Phó Nhiễm khẩn cấp nghĩ ngay đối sách. Minh gia chính là hang cọp. Ở đây muốn sinh tồn phải biết phòng ngừa chu đáo, Minh Thành Hữu có ý giúp , nhưng dường như cũng tính phá . "Chúng con..."

      " Chúng con làm sao, mau!"

      ra vẻ khó xử, ánh mắt thẹn thùng ngượng ngùng, Phó Nhiễm chống lại Minh Thành Hữu cười lạnh lùng, "Thành Hữu ấy thích ở giường, cho nên... Cho nên chúng con là ở phòng tắm."

      "Khụ —— "

      miếng cháo mắc ngay ở cổ.

      Minh Thành Hữu vội rút khăn tay lau khóe miệng, vẻ xấu hổ mặt Lý Vận Linh lướt qua giây lát, bà trừng mắt nhìn Minh Thành Hữu, "Này con trai!"

      Phó Nhiễm đưa tay sờ gáy. vẫn chưa nhìn sắc mặt Minh Thành Hữu, Lý Vận Linh cầm tay Phó Nhiễm, "Các con là... Này..." xong, còn quên lại trừng mắt nhìn mắt con, "Vừa rồi là mẹ nóng vội, Thành Hữu có nhiều ý đồ xấu, con có thể tha thứ là chuyện tốt."

      lần đầu tiên, khó tránh khỏi khoẻ, lại nghĩ rằng bị Minh Thành Hữu ép buộc, "Tiêu quản gia, bữa trưa kêu phòng bếp làm mấy món bổ dưỡng cho Tiểu Nhiễm bồi bổ."

      "Dạ."

      Minh Thành Hữu vẫn nhìn , ánh mắt lạnh lùng xa cách. Phó Nhiễm nắm chặt chiếc thìa trong tay, miễn cưỡng cười vui, chỉ nghe này công tử gia , "Đúng vậy mẹ, bồi bổ cho ấy , tối hôm qua bị con ép buộc đến hỏng rồi."

      "Cái thằng này, biết nặng !"

      "Ai bảo mẹ làm cho phòng tắm tốt như vậy, vừa thấy muốn thử nghiệm cảm giác..."

      Lý Vận Linh vội ngăn con lại, "Càng càng linh tinh."

      Lý Vận Linh biết Phó Nhiễm bị ủy khuất, khẩu khí cũng thay đổi trăm tám mươi độ, cố ý bảo Tiêu quản gia chuẩn bị này nọ, "Tiểu Nhiễm, mẹ bảo nhà bếp nấu tổ yến và vi cá cho con. Đợi mẹ làm cho Thành Hữu với con sống vui vẻ. Thấy con vẫn chưa quen lắm, thôi con cùng Thành Hữu ăn cơm chiều xong về lại mặt ."

      "Con cám ơn mẹ."

      Dùng cơm xong, thấy thời gian còn sớm, theo lên lầu. Minh Thành Hữu ấn nút mở của ngầm vách tường, căn phòng ước chừng hai mươi mét vuông ra, là phòng thay quần áo. Phó Nhiễm ngạc nhiên, chỉ thấy loạt quần áo sắp xếp chỉnh tề, từ quần áo đến giầy tất…..đều được xếp hàng. Đợi chút, tất cả đều có chuyên gia phụ trách. Minh Thành Hữu nhàn nhã chọn bộ tây phục được cắt may thủ công mang ra ngoài, trước mặt Phó Nhiễm ngại ngùng thay quần áo người.

      Phó Nhiễm ngồi nghiêm chỉnh, thân Chanel mới tinh, tin tưởng con mắt thẩm mỹ của  Lý Vận Linh. Bà muốn con dâu ra ngoài làm bà mất mặt.

      Minh Thành Hữu xoay người, bộ mặt mê mị tiến đến trước mặt , ánh mắt đảo qua đảo lại người Phó Nhiễm, rồi lại nhìn mặt cuối cùng dừng lại ở đôi mắt. "Mới vừa rồi với mẹ tôi ... ở phòng tắm, vậy có muốn thử hay ?"

      Phó Nhiễm tránh đề tài của , nhàng bâng quơ, "Nếu tôi như vậy, liệu tôi có được yên hay ?"

      "Ha ha…" Minh Thành Hữu gật đầu, hình như là đồng ý, lát lại cau mặt hỏi :  "Nếu tôi để mặc như vậy chẳng phải leo lên đầu tôi sao?"

      " yên tâm, chỉ cần thương tổn tôi dưới mọi tình huống, chuyện bên ngoài của tôi để ý."

      Minh Thành Hữu xem xét lúc lâu cũng chuyện.

      Tiêu quản gia đem hết lễ vật ra xe. Minh Thành Hữu ngồi vào ghế lái chiếc Maybach, Phó Nhiễm ngồi ghế phụ ra khỏi Minh gia. đưa tay xoa mặt, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.

      Gia đình kia cũng muốn trở về.

      Xe qua mấy con đường rồi đột nhiên phanh lại.

      Nửa người của Phó Nhiễm bị dây an toàn kéo lại. nhìn ra ngoài, trông thấy phía trước hàng chữ to 'Vạn Đạt Nghiễm tràng'.

      "Xuống xe." Minh Thành Hữu quay đầu lại .

      "Còn chưa tới tây lân lộ."

      Ngón tay gõ nhịp tay lái, nghiêng đầu, khóe miệng nhếch lên lộ vẻ khinh miệt cười, " Tôi ra ngoài cùng , còn muốn tôi về nhà để cho chút sĩ diện sao?"

      Phó Nhiễm nghe vậy, bàn tay cầm nắm cửa xe chợt dừng lại.

      "Đợi chút!" Minh Thành Hữu cầm cổ tay Phó Nhiễm, đầu ngón tay cái gãi lòng bàn tay . "Khi nào về gọi điện cho tôi, điện thoại của tôi có rồi, chúng ta hẹn nhau ở Vạn Đạt Nghiễm tràng gặp mặt, sau đó cùng về, biết ?"

      Phó Nhiễm rút tay ra, ánh mắt nhìn về phía tòa nhà cao ngất, cũng biết tên Trầm Ninh kia ở tầng mấy?

      " phải bên ngoài tôi làm gì cũng để ý sao? Cho tôi thấy thành ý của ."

      Phó Nhiễm xuống xe, thân hình cao gầy đứng trước của xe. " biết."

      đem lễ vật Lý Vận Linh chuẩn bị từ cốp xe ra, , Minh Thành Hữu nhanh chóng chạy xe bỏ lại ven đường đơn mình.

      Phó Nhiễm bắt xe về nhà, mới vào đại sảnh liền gặp thím Trần.

      Nàng xách đồ vào, mắt nhìn lượt quanh nhà: "Ba, mẹ, con trở về."

      "U, là tiểu thư, " thím Trần cầm đồ tay Phó Nhiễm. "Ông chủ ở nhà."

      "Mẹ tôi đâu?"

      "Bà cùng đại tiểu thư ở lầu." Thím Trần .

      Phó Nhiễm theo bản năng giương mắt nhìn lên lầu hai, buồn cười, muốn giả vờ nghe cũng được. " Thím Trần, Phó gia có mấy đại tiểu thư?"

      Thím Trần đột nhiên phản ứng, bà cẩn thận dò xét Phó Nhiễm, "Dạ chỉ có ."

      "Bà còn biết." Phó Nhiễm xong câu đó, người lên lầu, Thím Trần vỗ ngực, vị đại tiểu thư tại cũng dễ dàng ở chung, là thế khó liệu, chỉ thấy phim truyền hình, nhưng nay lại diễn ra ở Phó gia.

      Hai chân Phó Nhiễm bước về phía trước. Nhất định hai người ở trong phòng kia.

      Quả nhiên, càng đến gần, thanh vui vẻ càng ràng hơn.

      "Nhị Nhị, con xem, phòng của con mẹ vẫn còn giữ lại, con trở về lúc nào cũng có thể sử dụng."

      "Mẹ..." nghe được tiếng thở dài.

      Cửa phòng hờ khép, Phó Nhiễm đứng ở cửa, cảm giác như đây phải là nhà mình.

      "Nhị Nhị". Phạm Nhàn đưa tay vuốt tóc con : "Mẹ thể tưởng tượng  nổi, con làm sao có thể là con của mẹ?"

      "Mẹ đừng như vậy, huyết thống là lừa được ai đâu."

      "Có đôi khi, ta tình nguyện làm sai."

      Bàn tay Phó Nhiễm vô thức nắm chặt lại. Hai người họ làm tổn thương . Trái tim Phó Nhiễm quặn đau từng hồi.

      "Nhưng mà, như vậy cũng tốt", Phạm Nhàn giọng, ánh mắt bà tràn ngập đau thương nhìn con . "Nếu con gả đến Minh gia , nhất định phải chịu ủy khuất, nhưng Tiểu Nhiễm giống con..." Phạm Nhàn đến đây, dừng lại chút, bà đối với Phó Nhiễm cũng có lo lắng, nhưng cuối cùng lại thấy may mắn. "Tiểu Nhiễm tính tình cường ngạnh, mẹ tin chịu khổ nhiều, tóm lại, nếu phải có người hy sinh, mẹ chút do dự lựa chọn Phó Nhiễm".(đây mà là mẹ sao?)

      Đây là lời mẹ ruột sao!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :