1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Yêu em không cần quá cuồng si - Tịch Quyên (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      [​IMG]


      em cần quá cuồng si




      Tác giả: Tịch Quyên




      Dịch giả: Nguyễn Thụy Trà Mi




      Kích thước: 13 x 20.5 cm




      Số trang: 304




      Ngày xuất bản: 06-07-2013




      Giá bìa: 82.000 ₫




      Công ty phát hành: Văn Việt




      Nhà xuất bản: NXB Văn Học​

    2. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Giới thiệu






      đời người là quá dài, nên thể tùy tiện hứa hẹn điều gì. chỉ có thể với em rằng, nếu như có ngày chúng ta còn nhau nữa, em vẫn tán thưởng nhất; chia tay rồi, cũng có thể là bạn.






      trong những nguyên nhân của việc kết hôn cũng là để phòng khi có con còn có thể cho nó thân phận hợp pháp.






      câu chuyện tình rất khác những câu chuyện mà bạn từng đọc.




      là công tử nhà giàu, đẹp trai, tài giỏi, phong lưu;




      Nàng là bình hoa mỹ lệ tuy thông minh nhưng chẳng hiển lộ ra ngoài;




      Hôm nay gió giục mây vần, bình hoa xinh đẹp được công tử phong lưu “khâm điểm” …




      Chim sẻ hóa thành phượng hoàng, biết làm tức chết bao nhiêu bộ tộc bình hoa!




      Thách thức công tử phong lưu lại có đầu óc phải là chuyện dễ dàng, rất đáng kỳ vọng. Có điều, nàng phải cố gắng diễn tốt vai hám của, trò chơi mới thú vị! Ai dè, lúc nàng có hứng thú chơi đùa … đại thiếu gia phong lưu này lại tuân thủ quy tắc trò chơi. trước chỉ là chơi đùa, lại chập mạch muốn… kết hôn?
      trangtrongnuoc thích bài này.

    3. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Lời tựa






      “Tình nhân” luôn là chủ đề gợi lên tính hiếu kỳ của tôi, cho nên lần nữa tôi lại đặt bút viết về những tư tưởng lệch lạc, trái với luân thường đạo lý này. phải để ca ngợi công tích hay đức hạnh của tình nhân – dù sao loại người nũng nịu quyến rũ này cũng được đề cập tới quá nhiều, cần thêm người như tôi dùng ngòi bút tấn công – mà tôi chỉ muốn ghi lại quan điểm của mình từ góc độ khác mà thôi.




      Rất nhiều người thường cho rằng các tác giả phát triển nhân vật nữ chính dựa bản thân mình, song thực chất, với tôi hoàn toàn có chuyện đó. Ví dụ như tôi hề thích típ phụ nữ nhu nhược, nhưng tôi vẫn có thể lột tả họ; hoặc tôi hề thích tính cách bạo bạo ngược, nhưng tôi vẫn có thể viết về nó. Tất nhiên, tôi chưa bao giờ nhầm lẫn Tô Huyễn Nhi[1] là mình.




      [1] Tên nữ chính trong truyện Tình xuyên thời gian của tác giả (Mọi chú thích đều của người dịch).




      Tôi ủng hộ tình nhân, tôi cũng hoàn toàn tán thành tính cách cực đoan của nhân vật nữ chính trong câu chuyện này. Nhưng, thân là tác giả, thể chỉ vì bản thân mình muốn hoặc thích mà ngăn cản mình tạo ra những nhân vật như vậy, bằng làm nhà văn là phí.




      Năm ngoái, sau khi cuốn sách Cái chĩnh hoàn thành, có người gửi thư cho tôi rằng rất muốn trở thành tình nhân của người ta, tôi phải kiểm điểm lại bản thân phải chăng mình tô điểm quá đẹp đẽ cho thứ ràng là xấu xí? Xin đừng để mình bị tác giả dắt mũi dẫn như thế! Tôi thích những người có cách kiến giải độc lập. Sau khi đọc xong câu chuyện, bạn nghiền ngẫm những quan điểm trong đó được, nhưng đừng bao giờ để mình bị đầu độc. Cho dù có là nam nữ chính, nhưng nếu bởi quan hệ bình thường, tôi cũng cho họ kết hôn. Bời vì tình huống bình thường nên hợp lý hóa. Đó phải kiểu bố cục mà tôi tạo ra.




      Thẳng thắn mà , thân phận càng kỳ quặc càng có thể biểu đạt những quan điểm sắc bén cách thâm thúy, cho nên tôi mới có ý muốn khai thác thân phận tình nhân này.




      Và nhân vật nữ chính ngôi thứ nhất của cuốn tiểu thuyết này cũng phù hợp với điều kiện cần có của nhân vật nữ chính bình thường. Đây là nổi loạn của tôi. Tôi đoán có thể hợp ý các bạn. Nhưng người ta sống chẳng qua chỉ mong tìm kiếm niềm vui mà thôi, bạn đồng ý ?




      Nếu các bạn có ý định phản ứng trước cái chết được sắp đặt cho nhân vật nào đó trong sách của tôi, tôi cũng xin trước, cái chết đối với bọn họ mà chính là an bài tốt nhất. Nhưng hãy yên tâm, người chết thường là những nhân vật quan trọng.




      Tháng Tư, tâm trạng con người thế nào nhỉ? Khi quyển sách này đến tay các bạn độc giả là những ngày hè nắng chói chang, liệu các bạn có thể cảm nhận được tâm trạng oán trách mùa xuân của tôi hay ?




      Tôi thích hoàn thành xong bản thảo nhanh, sau đó từ từ nhàn nhã đưa sách ra thị trường; đến lúc nhận được sách mới, khi đọc, cảm giác giống như đọc lại quyển nhật ký lâu, có cảm giác hân hoan khi nhớ lại hồi ức. Mà tình nhân… rời xa.




      Tịch Quyên

    4. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Chương 1






      Mẹ ruột tôi có khá nhiều thân phận.




      “Phu nhân Băng Tinh” bốn chữ này tượng trưng cho thân phận trong giới hội họa, đồng thời cũng là tên gọi của phòng triển lãm tranh khá quy mô của bà. Sau lưng lại có chỗ dựa vững chắc giúp phòng tranh Phu nhân Băng Tinh có được uy tín và địa vị vững như bàn thạch trong giới nghệ thuật. Đây là chuyện ai ai cũng biết.




      Bà là họa sĩ đồng thời là nhà buôn tranh nổi tiếng.




      Bà cũng là phó giáo sư của học viện nghệ thuật.




      Bà còn là phát thanh viên có tiếng.




      Thế nhưng thân phận đáng chú ý nhất phải trong những thân phận kể . Mẹ tôi là tình nhân của người đàn ông, chính là người đàn ông đem đến cho bà đủ loại thân phận cùng vô số thành tựu như ngày hôm nay. Có lẽ mọi người đoán chắc mẹ tôi là vợ bé (như người ta thường gọi) có phải ?




      !




      Bà chỉ tự xưng mình là tình nhân. phải vợ bé, cũng phải “bà Ba”, “bà Tư” gì hết. Mẹ tôi chấp nhận bất kỳ danh xưng được “chỉnh lí” nào sau đó. Tình nhân chính là tình nhân, bà rất biết thân biết phận.




      “Gian phu” của mẹ - thứ lỗi cho tôi năng thô lỗ, kiêng kị - cũng đồng thời là ba tôi. Ông tên là Chung Thiệu Chính, đại gia cực kì quyền thế trong ngành xây dựng ở miền Nam. Chuyện đó cũng đương nhiên thôi, nếu ông lấy đâu ra khả năng nuôi đống vợ lớn vợ bé nhân tình, cộng thêm cả đám con trai đông đúc như vậy.




      Cả đống vợ và nhân tình? À à! Làm ơn đừng há hốc, kinh ngạc như thế. Quý vị nghĩ rằng mẹ tôi – Nhậm Băng Tinh –là người phụ nữ duy nhất mà ba tôi ngoại tình sao? người đàn ông - chú ý nhé - người đàn ông giàu có khi ngoại tình ngây thơ đến mức chỉ có người phụ nữ duy nhất. Ông ta cần gì phải “giữ thân như ngọc”? Ngoại tình cũng ngoại tình rồi, hà tất phải hạn chế làm gì cho mệt.




      Mẹ tôi đương nhiên cũng phải là “duy nhị” (chơi chữ với duy nhất), thực tế bà là “duy tứ” của quý ông Chung Thiệu Chính. Trước mắt, cho đến tại, các bà vợ được “đăng kí hộ khẩu” tổng cộng là năm người. Chung Thiệu Chính có vợ chính thức, bốn bà vợ và bảy đứa con, mà đứa nhất tại chỉ mới lên năm. vợ nhất chỉ vừa bằng phân nửa số tuổi của ông, mới ba mươi tuổi. Còn người con trai cả của ông cũng ba mươi lăm tuổi rồi.




      Quý ông Chung Thiệu Chính này đúng là tay trăng hoa phải ?




      Rất khó hình dung về người đàn ông này. Dù sao cũng là người đầy uy quyền trong số các nhà tài phiệt, nên tính cách ngang ngược cũng là đương nhiên. Ông có thể dùng tiền để “đập” những kẻ chấp nhận bị “đập” chút e dè. Trong những trường hợp như vậy, người ngoài tốt nhất chỉ nên thờ ơ đứng nhìn, chớ dại mà xen vào.




      Người phụ nữ mà tôi muốn miêu tả là mẹ tôi, Nhậm Băng Tinh. Bà mới người phụ nữ kì lạ. Trong cuộc đời hai mươi lăm năm của tôi, bà cho tôi cốt nhục hình hài, đồng thời ảnh hưởng sâu sắc đến trưởng thành cũng như suy nghĩ của tôi.




      Có thể , Nhậm Dĩnh tôi do tay Phu nhân Băng Tinh nhào nặn mà nên. Cũng hẳn là bản sao phục chế, mà là những quan điểm về giá trị và tình đặc biệt khác người của bà khiến cho tính cách của tôi trưởng thành giống với mọi người, hoàn toàn liên quan gì đến những giá trị đạo đức xã hội. Có thể do bản thân là con của nhân tình, lẽ đương nhiên tôi có sẵn sàng những tư tưởng lệch lạc, vậy nên... tôi phải được sống tự do thoải mái.




      Chuyện tôi muốn kể tất nhiên phải là chuyện của thế hệ trước, mà là câu chuyện của bản thân tôi – Nhậm Dĩnh – con người thành hình dưới ảnh hưởng của thế hệ trước.




      ***




      Sáng thứ Bảy, thường định sẵn là khởi đầu của những kiện xúi quẩy.




      Còn khoảng năm mươi bước chân nữa là tới công ty ông mặt trời lại giở trò chơi khăm, mình sau những đám mây đen. Những hạt mưa to bằng hạt đậu thậm chí đợi tôi bước vào trong mái vòm trút xuống ầm ầm như thác đổ. Đáng thương thay cho bộ trang phục mùa xuân mốt nhất của tôi – chiếc áo khoác của hãng Issey Miyake tôi thích nhất. Cũng tốt, tạm thời làm áo mưa cũng đỡ phí đống tiền tôi bỏ ra để tậu nó.




      Có thêm hai, ba bước nữa, rốt cục tôi cũng chật vật nhưng đến nỗi thê thảm đứng dưới mái vòm tòa nhà công ty.




      “Nhậm Dĩnh! Nhậm Dĩnh!”




      Tôi rút khăn giấy ra cẩn thận thấm nước mưa mặt mũi tóc tai sau lưng truyền đến tiếng kêu nôn nóng nhưng đầy háo hức. Người có thể bất chấp tất cả kêu la quang quác giữa chốn đông người như thế này thường đại biểu cho những kẻ nông cạn, thích khoe mẽ lại chẳng biết tôn trọng quyền tự do tận hưởng bầu khí yên tĩnh của người khác.




      Đúng vậy. ấy thực hổ danh là loại người như thế. Tiếng giày cao gót côm cốp đến rất gần, tôi lau nốt chỗ nước mưa còn lại mặt, kịp lúc bày ra khuôn mặt tươi cười hớn hở chào nàng – quý Điền Tụ Phương.




      Đôi môi đỏ mọng của Điền Tụ Phương vểnh lên thành hình chữ O đầy khêu gợi, ngón tay móng sơn đỏ rực theo thói quen chỉ chỉ tôi, dáng vẻ quyến rũ làm điên đảo chúng sinh.




      “Xin chúc mừng! Cậu bay lên ngọn cây rồi nha.”
      trangtrongnuoc thích bài này.

    5. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Bay lên ngọn cây? Đây là thuật ngữ dùng ở thế kỷ nào vậy? Tôi chớp mắt, ngọt ngào và ngây thơ hỏi lại nàng:




      “Cậu cái gì vậy?”




      Điền Tụ Phương khoác lấy tay tôi cùng bước vào tòa cao ốc, toàn thân thản nhiên tỏa ra sắc đẹp mĩ lệ như giữa chốn người, đồng thời cũng nhận lấy đủ mọi ánh mắt si mê lẫn ghen ghét.




      “Sáng sớm nay, phòng nhân vừa công bố khẩn cấp vụ điều động nhân khác thường. Tất cả mọi người đều tụ tập đến xem, cậu đoán xem là chuyện gì? Phó tổng giám đốc Lâu gợi cảm, phong lưu, tuấn, thanh lịch của chúng ta ngờ lại trực tiếp ra lệnh chỉ định cậu làm thư ký cho ấy! Cái này gọi là “bay lên ngọn cây” gọi là gì?




      Tôi cân đo đong đếm ước lượng độ “chua” trong giọng của nàng, cảm thấy có chút buồn cười, nhưng mà ấy có loại phản ứng này cũng là bình thường.




      “Mình nhớ ta đâu có thiếu thư ký.”




      “Ngốc!” Điền Tụ Phương cáu-tiết--cách-quyến-rũ đẩy tôi cái. Động tác này khiến cho thứ được giấu bên dưới chiếc áo trễ ngực của nàng chấn động mãnh liệt, khiến gã đàn ông cùng thang máy choáng váng, hai mắt thiếu chút nữa lồi ra ngoài. Tôi lo lắng thay cho ấy, nếu như có ngày nào đó cặp nhũ hoa hàng khủng kia “nhảy” ra khỏi cổ áo làm sao giải quyết hậu quả đây.




      Điền Tụ Phương hài lòng với kết quả thu được, che miệng cười duyên, giọng thầm vào tai tôi, thành thạo lợi dụng tôi che ánh mắt háo sắc kia. Nửa kín nửa hở quả là kĩ năng tu luyện cao thâm nhất của những mỹ nhân nóng bỏng.




      Thang máy lên đến tầng năm dừng lại, nàng lập tức lôi tôi vào nhà vệ sinh nữ. nương này có chuyện gì chẳng giấu lâu được. Mà những lúc có đông đàn ông, khoe hàng lại là chuyện quan trọng duy nhất của ấy. Đây là quy luật sinh tồn của “bình hoa”.




      Đứng trước gương, Điền Tụ Phương vừa cẩn thận rà soát, kiểm tra kỹ lương khuôn mặt trang điểm hoàn mỹ của mình, sợ có gì sơ sót, vừa cất giọng: “Tuần trước ấy mới điều Lâm nơi khác, cậu quên rồi à?”




      Phải ha. Khi đó ai cũng buôn dưa lê “vụ án” này, có điều cũng chẳng ai lấy làm kinh ngạc. Lâm kia sớm muộn gì cũng phải lên đường. Ai cũng biết đám thanh niên kiệt xuất thuộc thế hệ thứ ba của các tập đoàn hầu như đều nắm vững tuyền thống “người phong lưu uổng nhiều tiền”. Vị lãnh đạo trực tiếp của các lại càng là người nổi bật giữa đám phá gia chi tử. Vị phó tổng giám đốc Lâu kia trình độ phong lưu, đa tình và hành vi phóng đãng cũng chẳng hề thua kém ai, mà tất cả các nữ thư ký ta từng sử dụng đều là những xinh đẹp, nở nang, lại có chút đầu óc. ta cũng chẳng kiêng kỵ chuyện người khác biết mình dùng những thư ký đó làm “món điểm tâm”. Chỉ có điều, theo quy tắc ăn bánh trả tiền, ta cầu diễn thế nào phải làm thế ấy. Trong giờ làm việc, ngoài trừ biết liếc mắt đưa tình ra, các còn phải biết làm việc, tuyệt đối được phép kiêu căng dựa hơi. Sau khi tan sở, dù có lăn ngay ra đất làm dâm phụ, ta cũng mỉm cười chấp nhận.




      Đây là quy tắc trò chơi công khai. Các vị đại gia nhiều tiền chơi rất sòng phẳng. Những muốn giữ vẻ thanh cao thường tiếp cận họ; còn những hám của, nếu tham gia, đều biết tự lượng sức mình. Mọi người chơi vui vẻ, giao dịch hài lòng là đủ rồi.




      Có điều vết thương chí mạng của những hám tiền thường là đầu óc ngốc nghếch đến nỗi cho rằng sau khi được làm người đẹp bên gối của sếp thân phận lập tức khác biệt, ngay cả quạ đen cũng biến thành chim công, bắt đầu vênh vênh tự đắc. Mà phân biệt chuyện công chuyện riêng chính là triệu chứng đầu tiên của căn bệnh hí hửng này.




      Công tử nhà họ Lâu về nước tiếp quản chức vụ phó tổng mới được năm mà đến nay thay tới bốn thư ký. Tất cả đều cùng vì lý do như vậy. Mọi người đều ngầm hiểu. Ngày ngày, xem xem lại tiết mục, hệt như xem phim truyền hình dài tập lúc tám giờ mỗi tối, tuy rằng nhàm chán, nhưng lại nỡ bỏ qua. Hiếm có chuyện công tử họ Lâu nổi hứng cung cấp chủ đề làm người khác phải “cắn lưỡi”.




      Thờ ơ xem kịch là chuyện, thế nhưng, nếu như tại tình có liên quan đến mình lại là chuyện khác.




      Đại thiếu gia nhà họ Lâu “chấm” tôi? Trời ạ, tôi vào công ty năm rưỡi nay, còn chưa từng có cơ hội đối mặt với ta trong phạm vi năm mươi mét nữa là! Chỉ thỉnh thoảng được “chiêm ngưỡng” dung nhan của ta tờ nguyệt san của công ty, tôi mới hình dung ra dung mạo của ta mà thôi. Vậy , Mr. Sếp uống nhầm thuốc lú rồi sao? Theo trí nhớ của tôi, khi công tử Lâu Phùng Đường săn người đẹp, đích thân phỏng vấn ba lần trở lên mới có thể triệu đến “sủng hạn”, vậy còn tôi? Sao lại ăn may thế này? hiểu nổi.




      “Mình nhớ bảng dánh sách trong tay ta còn dày hơn cả cuốn danh bạ điện thoại. Hơn nữa, còn có đám mỹ nữ trong tổ thư ký cao cấp tầng mười, e rằng ta còn chưa xem hết từng cái tên nữa là?” Tôi nhìn mái tóc dài bị nước mưa làm dính bết lại trong gương, lấy lược ra chải.




      Điền Tụ Phương lườm tôi qua gương, giấu giếm vẻ ghen tị trong ánh mắt.




      “Ăn liên tục bốn con lợn sữa rồi, cũng phải thay đổi khẩu vị tìm em mèo xinh tươi nếm thử chứ?”




      Ví von chẳng ra làm sao.




      Mèo? Tôi cười khúc khích. Sống đời hai mươi lăm năm nay, người duy nhất tôi giống mèo chỉ có ba tôi. Có điều mấy bồ của đại thiếu gia nhà họ Lâu tất cả đều có tiêu chuẩn quốc tế: Ngực ba mươi tám, eo hai mươi ba inches[1]. Nếu đem ra so quả tôi phải là bữa tiệc phong phú.




      [1] 1 inches = 2,54cm




      “Còn nhớ cuộc họp mặt mừng tân niên của nhân viên năm nay ? Công ty có mờ người đến quay phim, định sau này dùng làm phim quảng cáo cho công ty. Năm nay cậu là người dẫn chương trình chủ trì rút thăm trúng thưởng, đúng chứ? Kết quả là tối hôm thứ Năm vừa rồi, sếp Lâu rảnh rỗi có việc gì làm nên mở băng lên xem, lập tức quyết định bổ nhiệm cậu làm thư ký. Ngày hôm qua xem hồ sơ của cậu xong, hôm nay ra luôn quyết định nhân . Haiz! Sớm biết thế, cho dù liều mạng mình cũng phải làm người dẫn chương trình.” Tụ Phương dùng mông huých tôi cái: “Mau nghĩ xem muốn vơ vét thứ gì, đừng học theo mấy con ngu si kia cứ nhất quyết muốn làm bà Lâu nha. Nếu biết sớm đám con từ tầng mười trở xuống cũng có cơ hội được để ý, mình đá phăng con lợn béo Vương Tân Dương kia từ lâu rồi.”
      trangtrongnuoc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :