1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Yêu em đậm sâu - Trung 2 Bệnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      em đậm sâu.
      Tác giả: Trung 2 Bệnh.

      Editdor:Shai419
      Converter:Shai419

      Thể loại: đại.

      Số chương:
      - Quyển 1: 72 chương.
      - Quyển 2: 29 chương.
      + 9 ngoại truyện.

      Lịch đăng: 4 chương/tuần.

      Giới thiệu:

      Em , tình cuồng nhiệt nhất.
      Đồng Tiểu Táp là thần tượng của vạn thanh thiếu niên nam nữ, đóng máy vi tính lại chỉ là đứa trẻ to xác. Lần đầu tiên gặp mặt ở quán rượu ôm tôi lăn lộn giường lớn, lần thứ hai gặp mặt cướp que thử thai tay tôi còn chịu trách nhiệm đến cùng. Cuộc dây dưa bất ngờ trong phòng bệnh, cuộc so tài bày tỏ tình cảm chân thành. Hạnh phúc sắp đến, nhưng tôi lại vì người họ nhiều tiền của mà dao động. chuẩn bị hôn lễ lãng mạn cho tôi, tôi lại vì bạn trai cũ mà đào hôn. Tất cả mọi thứ xảy ra quá nhanh, tôi quay lại trước mặt , lại nắm tay người con khác mà , ' em'; ở trong cuộc sống bình thản, bất tri bất giác đến tận xương tủy.
      1900, thư hồly sắc thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Quyển 1: Gặp .

      Chương 1:


      Năm 2014, tôi chia tay với người bạn trai quen biết 22 năm trời và qua lại 4 năm.
      Ngày đó chia tay với tôi, tôi trốn trong phòng bếp vặn bình gas, sau hồi khóc lóc ngu ngốc đứng dậy đóng lại.

      Tôi quen Lộ Phi từ khi còn bé, chúng tôi chỉ là thanh mai trúc mã, mà mẹ tôi cùng cụ nhà cậu ta lớn lên với nhau trong viện từ hồi còn mang tả.

      Cẩu huyết chính là, hai cụ đấu đá với nhau từ đến lớn, tôi với Lộ Phi cũng được hai người bọn họ đem ra làm công cụ quyết đấu. Vì vậy, khoảng thời gian bộ đến trường biết được tên mít ướt kia chính là kẻ thù đội trời chung của tôi.

      Tôi lớn hơn Lộ Phi tuổi, nhưng vì mẹ cậu ta sợ cậu ta bại dưới tay tôi, nên để cho Lộ Phi học tiểu học cùng năm với tôi, hơn nữa còn ngồi chung bàn, ngờ rằng, ngồi chung mạch tận 12 năm. Thời gian chúng tôi bước qua giai đoạn trưởng, trong người tôi có kha khá hooc-môn của nam giới, Lộ Phi ít lần bị ăn nấm đấm của tôi.

      Đồng ý rằng sau đó, cậu ta càng ngày càng đẹp trai, hai chúng tôi cõng hai bà cụ lén thành lập cuộc cách mạng hữu nghị. Có thể , câu chuyện tình của chúng tôi, nửa đoạn trước giống như phim Hàn, ưu điểm, mấy trăm tập làm nền suốt mười hai năm, cuối cùng sau ngày thứ ba cũng tu thành chánh quả.

      Mà nửa đoạn sau, biến thành tấn bi kịch. Ngày Lộ Phi cầm hoa hồng đỏ đến gặp tôi để bày tỏ, kéo tôi đến nhà trọ .

      Chuyện sau đó, cần cũng biết. Lúc cầm chứng minh thư thuê phòng, ngay cả đầu tôi cũng cảm thấy xấu hổ. Vào phong hai chúng tôi liền hôn nhau. ra lúc ấy tôi thích Lộ Phi cho lắm, chẳng qua là tò mò mà thôi. Hôn lúc quần áo của cậu ta và váy của tôi cũng biến mất luôn.

      Sau chuyện đó tôi khóc nửa ngày. Vậy là Lộ Phi an ủi tôi, kéo đầu tôi vào ngực cậu ta, "Thẩm Lam, sau này mình nhất định cưới cậu."

      Vì những lời này của Lộ Phi, tôi quen cậu ấy bốn năm. Sau đó tôi mới biết, từ năm nhất trung học Lộ Phi xem phim heo với mấy cậu nam sinh trong khu trọ, nhưng những cậu nam sinh kia quá vội vàng, mỗi lần đều bắt đầu tua đến cảnh mấu chốt, vì vậy mơ mơ hồ hồ, căn bản biết khúc dạo đầu.

      Cũng bởi vì như vậy, lần đầu tiên của tôi cực kì tốt đẹp. Thời gian chúng tôi sống chung với nhau lâu lâu sau đó, dĩ nhiên là có mấy cái chuyện lúng túng kia rồi.

      Nhưng bây giờ, sao tôi lại cảm thấy cơ thể khô khốc này lại đau dữ dội đến vậy?

      Cơn đau đó kéo dài rất lâu, thế nhưng tôi nhất định chịu tỉnh lại.

      Khi mở mắt ra, hình ảnh trước mắt chẳng khác nào vở kịch ti vi, tôi kéo chăn, che kín thân thể trần trụi trống của mình.

      Trong phim truyền hình nữ chính dù sao cũng có bộ nội y. Quần áo, đối với tôi, là da thịt trần trụi.

      Người con trai nằm bên cạnh tôi cũng mảnh vải che thân. Cơ thể trắng nõn, tay chân thon dài lại còn rất nhắn, phối hợp với tiêu chuẩn xinh đẹp của thiếu niên, tóc tai cũng rất suôn mềm. Đến lần thứ hai tôi vẫn còn nghi bản thân mình chuyển kiếp. Thế nhưng quần áo dưới gầm giường chứng mình đây là XX loạn lạc sau khi uống rượu.

      Lúng túng hơn chính là, bàn tay của người con trai kia còn vững vàng đặt ở vị trí dưới cổ tôi, thậm chí lúc tôi vừa mở mắt, ta còn lười nhác sờ soạng cái, trong miệng còn lẩm bẩm, "Con chuột này mềm quá."

      Tôi cẩn thận đẩy ta ra.

      Quả nhiên là người nhìn thấy ở quán rượu ngày hôm đó.

      Lần này, ta cuối cùng cũng dịu mắt tỉnh ngủ.

      " đừng nhúc nhích." Tôi vừa vừa ném khăn tắm tủ đầu giường cho ta, "Trước tiên quấn cho kĩ ."

      Đáng tiếc ta nghe hiểu lời tôi, còn lao người thẳng về phía tôi, tôi còn chưa kịp nhắm mắt, thế mà ta ép thân dưới sát vào tôi, để người bạn kia trong khí lạnh lẽo run cái.

      Chương 2: Lộ Phi

      Đây mới là ngọn nguồn của chuyện đại gian ác, khiến cho tôi trong mơ còn cảm thấy bị vật kia làm đau.

      Tôi mới vừa che mắt, bên tai lại truyền đến giọng nam tính.

      "Chúng ta làm rồi phải ?"

      Thời điểm đối mặt lần nữa, ta điên khùng câu. "Tôi chịu trách nhiệm."

      Tôi có ý định muốn biết ý tứ của ta, sau khi thay đồ xong liền chạy trốn khỏi trường tai nạn.

      Tôi bắt xe về ngã tư nhà Ngải Lị, tôi có chìa khóa nhà ấy, cho dù bây giờ ấy làm tôi vẫn có thể ra vào tự nhiên.

      Ngải Lị là bạn học Đại học kiêm bạn cùng phòng của tôi.

      Sau khi tốt nghiệp, tôi tìm ra điểm bất đồng của chúng tôi. So với cái công việc trong tình trạng hết sức nguy hiểm của tôi ở cái xã hội cặn bã này , Ngải Lị còn sống mới là mầm sống tươi sáng chính trực, tốt nghiệp Đại học được nhận vào công ty nước ngoài, cả ngày bla bla lưu loát thứ tiếng chín đến năm, xe đón xe đưa.

      Còn bây giờ, ở cái nơi này cái gọi là trong thành phố lớn, Ngải Lị chính là người bạn duy nhất của tôi.

      đường , tôi bắt đầu nhớ lại chuyện tối hôm qua.

      Lộ Phi chơi chứng khoán bị thua lỗ, hai chúng tôi bị chủ nhà trọ đuổi ra khỏi phòng, sau đó tôi gọi điện cho Ngải Lị, hẹn gặp nhau ở quán rượu, có thể là vì phải làm thêm giờ nên Ngải Lị đến tìm tôi. Khi tôi chuẩn bị rời khỏi quầy rượu đụng phải người đàn ông kia, đúng, bộ dạng kia của càng nhìn càng giống học sinh cấp hai. Nhìn ta hình như tâm trạng cũng được khá lắm, thế là chúng tôi uống rượu cùng nhau, sau đó tôi uống say, hình như là tôi để cho ta đưa tôi quán rượu.

      Chuyện sau đó tôi lắm, cũng muốn nhớ lại, đây luôn là đoạn kí ức đặc biệt tồn tại trong trí nhớ của tôi, tôi quả quyết đè nén trong đều sau đó thanh trừ sạch cho tiệm bán đồ phế thải, nếu như có thể, tôi còn muốn cách thức hóa thêm nữa.

      Nhà của Ngải Lị nằm ở trung tâm thành phố, bao lâu sau xe đậu trước tiểu khu hạng sang, cả nhà của ấy cũng di dân, người tiêu dao tự tại, trước kia khi tôi thỉnh thoảng cãi nhau với Lộ Phi đều ôm gối tìm ấy.

      Đến nhà Ngải Lị tôi trực tiếp vào phòng tắm. Trong ti vi cũng diễn cảnh như vậy, nữ chính khóc lóc dưới vòi hoa sen, sau đó dùng sức chà xát khắp cơ thể.

      Nhưng tôi cọ được, người tôi là từng mảng xanh xanh tím tím, người đàn ông kia, khách sáo.

      Chuyện làm cho tôi buồn bực hơn là, luồng khí trắng từ trong cơ thể tôi chảy xuống.

      Cuối cùng tôi tự mình giặt sạch rồi thay quần áo ra ngoài. Thuốc ngừa thai nhất định thể tìm thấy ở nhà Ngải Lị, nhìn bên ngoài ấy cực kì cởi mở, bên trong lại là người rất bảo thủ, điểm này khác với tôi. Khi chúng tôi chuyện trời đất ở trong chăn, ấy luôn phải đem lần đầu tiên cho chồng tương lai.

      Còn tôi ăn trái cấm trước thời hạn, trong lòng luôn luôn cho rằng, sau này tôi gả cho Lộ Phi, hơn nữa cả đời này chỉ ngủ cùng cậu ta. Cho nên, sớm hay muộn cũng thế, khác nhau.

      Tôi cần phải ra ngoài mua thuốc sớm chút, thế nhưng cả người đau ê ẩm muốn động đậy, thế là đem điện thoại cắm sạc. Tôi chui vào trong chăn mà ngủ.

      Lộ Phi lời xin lỗi đặc biệt đến tôi. Tôi mới vừa nhìn cái tin nhắn thứ hai, điện thoại liền vang lên, cần nhìn cũng biết là người nào.

      Tôi nhấn nghe, sau đó truyền đến giọng của Lộ Phi, chắc mất ngủ cả đêm, giọng cực kì mệt mỏi.

      "Thẩm Lam, sai rồi, em ở đâu, tìm em."

      Chương 2: Lộ Phi

      Đây mới là ngọn nguồn của chuyện đại gian ác, khiến cho tôi trong mơ còn cảm thấy bị vật kia làm đau.

      Tôi mới vừa che mắt, bên tai lại truyền đến giọng nam tính.

      "Chúng ta làm rồi phải ?"

      Thời điểm đối mặt lần nữa, ta điên khùng câu. "Tôi chịu trách nhiệm."

      Tôi có ý định muốn biết ý tứ của ta, sau khi thay đồ xong liền chạy trốn khỏi trường tai nạn.

      Tôi bắt xe về ngã tư nhà Ngải Lị, tôi có chìa khóa nhà ấy, cho dù bây giờ ấy làm tôi vẫn có thể ra vào tự nhiên.

      Ngải Lị là bạn học Đại học kiêm bạn cùng phòng của tôi.

      Sau khi tốt nghiệp, tôi tìm ra điểm bất đồng của chúng tôi. So với cái công việc trong tình trạng hết sức nguy hiểm của tôi ở cái xã hội cặn bã này , Ngải Lị còn sống mới là mầm sống tươi sáng chính trực, tốt nghiệp Đại học được nhận vào công ty nước ngoài, cả ngày bla bla lưu loát thứ tiếng chín đến năm, xe đón xe đưa.

      Còn bây giờ, ở cái nơi này cái gọi là trong thành phố lớn, Ngải Lị chính là người bạn duy nhất của tôi.

      đường , tôi bắt đầu nhớ lại chuyện tối hôm qua.

      Lộ Phi chơi chứng khoán bị thua lỗ, hai chúng tôi bị chủ nhà trọ đuổi ra khỏi phòng, sau đó tôi gọi điện cho Ngải Lị, hẹn gặp nhau ở quán rượu, có thể là vì phải làm thêm giờ nên Ngải Lị đến tìm tôi. Khi tôi chuẩn bị rời khỏi quầy rượu đụng phải người đàn ông kia, đúng, bộ dạng kia của càng nhìn càng giống học sinh cấp hai. Nhìn ta hình như tâm trạng cũng được khá lắm, thế là chúng tôi uống rượu cùng nhau, sau đó tôi uống say, hình như là tôi để cho ta đưa tôi quán rượu.

      Chuyện sau đó tôi lắm, cũng muốn nhớ lại, đây luôn là đoạn kí ức đặc biệt tồn tại trong trí nhớ của tôi, tôi quả quyết đè nén trong đều sau đó thanh trừ sạch cho tiệm bán đồ phế thải, nếu như có thể, tôi còn muốn cách thức hóa thêm nữa.

      Nhà của Ngải Lị nằm ở trung tâm thành phố, bao lâu sau xe đậu trước tiểu khu hạng sang, cả nhà của ấy cũng di dân, người tiêu dao tự tại, trước kia khi tôi thỉnh thoảng cãi nhau với Lộ Phi đều ôm gối tìm ấy.

      Đến nhà Ngải Lị tôi trực tiếp vào phòng tắm. Trong ti vi cũng diễn cảnh như vậy, nữ chính khóc lóc dưới vòi hoa sen, sau đó dùng sức chà xát khắp cơ thể.

      Nhưng tôi cọ được, người tôi là từng mảng xanh xanh tím tím, người đàn ông kia, khách sáo.

      Chuyện làm cho tôi buồn bực hơn là, luồng khí trắng từ trong cơ thể tôi chảy xuống.

      Cuối cùng tôi tự mình giặt sạch rồi thay quần áo ra ngoài. Thuốc ngừa thai nhất định thể tìm thấy ở nhà Ngải Lị, nhìn bên ngoài ấy cực kì cởi mở, bên trong lại là người rất bảo thủ, điểm này khác với tôi. Khi chúng tôi chuyện trời đất ở trong chăn, ấy luôn phải đem lần đầu tiên cho chồng tương lai.

      Còn tôi ăn trái cấm trước thời hạn, trong lòng luôn luôn cho rằng, sau này tôi gả cho Lộ Phi, hơn nữa cả đời này chỉ ngủ cùng cậu ta. Cho nên, sớm hay muộn cũng thế, khác nhau.

      Tôi cần phải ra ngoài mua thuốc sớm chút, thế nhưng cả người đau ê ẩm muốn động đậy, thế là đem điện thoại cắm sạc. Tôi chui vào trong chăn mà ngủ.

      Lộ Phi lời xin lỗi đặc biệt đến tôi. Tôi mới vừa nhìn cái tin nhắn thứ hai, điện thoại liền vang lên, cần nhìn cũng biết là người nào.

      Tôi nhấn nghe, sau đó truyền đến giọng của Lộ Phi, chắc mất ngủ cả đêm, giọng cực kì mệt mỏi.

      "Thẩm Lam, sai rồi, em ở đâu, tìm em."
      Last edited: 18/8/17
      Hale205 thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 3: Tôi là tốt.

      Nếu phải vì chuyện ngày hôm qua, tôi chắc chắn mắng cậu ta, nhưng bây giờ tôi cảm thấy mình đủ tư cách, tôi cảm thấy tôi mới là người phải xin lỗi cậu ta. Hắng giọng cái, tôi , "Em ở nhà Ngải Lị, biết ? Tối qua ngủ ở đâu?"

      Vừa nghĩ đến chuyện hôm qua trước khi tôi còn tịch thu hết tiền trong ví của cậu ta, tôi bắt đầu lo lắng, trong người cậu ta đồng đâu được.

      Tôi suy nghĩ lát liền hiểu ra, cậu ta nhất định là khắp nơi tìm tôi, suốt cả đêm.

      "Vậy cho em biết ở đâu, em đến tìm ngay đây."

      Sau khi cúp máy, tôi dùng tốc độ nhanh nhất để đến chỗ Lộ Phi ngồi, vừa xuống xe tôi liền thấy cậu ta đứng cúi đầu ủ rũ bên vệ đường.

      "Thẩm Lam, xin lỗi."

      Tôi lắc đầu, nhìn bộ dạng sa sút của mà đau lòng tột độ, nước mắt bắt đầu lã chã.

      Lộ Phi cực kỳ thích ôm hôn tôi, chúng tôi còn đường , cúi đầu xuống, cắn mút môi tôi. Trước khi ngủ tôi có tắm, nhưng nhớ là có đánh răng, mặc dù miệng tôi hôi lắm, thế nhưng cái tôi sợ chính là cảm giác hôn môi người đàn ông ngày hôm qua.

      Hôn chán chê, chúng tôi tìm ngay quán rượu, trong lòng tôi yên, những kí ức ngắt quãng kia bắt đầu bay lượn chu du trong đầu tôi. Vậy mà còn phải tỏ ra vẻ có chuyện gì trước mặt Lộ Phi. Toét miệng cười với , nhân tiện tha hồ tưởng tượng ra tương lai tươi đẹp.

      sớm thay xong quần áo, hơn nữa còn chăm chút rất gọn gàng, diện mạo hiên ngang của chàng thiếu niên tuấn.

      " phải tìm việc?" Tôi vuốt mặt hỏi, nhân tiện ngắm nghía cơ thể Lộ Phi lượt, đẹp trai quá .

      Lộ Phi nhíu mày, sau đó khổ sở mở miệng, "Thẩm Lam,chúng ta về nhà , hôm qua gọi điện về cho mẹ, bà ấy tìm được công việc ở quê cho rồi, thu nhập cũng tệ."

      "Hả."

      Tôi chặn Lộ Phi, quay người vùi mình vào trong chăn. Tôi muốn về, nhất là vào thời điểm khó khăn như bây giờ. Thế là cuối cùng, tôi vẫn im lặng đứng lên, thay đồ ngay trước mặt Lộ Phi, sau đó trả phòng, đứng xe chạy đường dài.

      Mắt bên phải của tôi, giật liên tục biết mệt.

      Mỗi khi chúng tôi ngồi chung xe, Lộ Phi thường có thói quen để tôi ngồi phía trong, lần này cũng ngoại lệ. Ngày trước tôi còn thầm vui vẻ vì hành động nhặt này, nhưng bây giờ bất kể thế nào cũng liên lạc được với hai chữ cảm động trước mắt kia.

      Thậm chí ngay cả lúc Lộ Phi đưa bữa sáng cho tôi, tôi cũng quay đầu nhìn ra cửa sổ thèm để ý đến cậu ta.

      Sau khi xe khởi động, Lộ Phi cũng đánh giấc ngủ vội vàng. Tôi biết mệt, tìm tôi cả đêm, trong nháy mắt, những trách móc trước đó bỗng tan thành mây khói.

      Nhớ lại khi Lộ Phi cầm tay đống tiền lẻ mua vé, tôi thở dài cái. Sau đó tôi lén lấy ví da của cậu ta, rồi mở ví của mình ra, rút hai tờ chủ tịch Mao bỏ vào, nhìn lại cảm thấy hơi ít, thế là bỏ thêm hai tờ nữa. Cuối cùng, tôi nhét hết tiền vào.

      Tất cả mọi người đều cho rằng Lộ Phi là duy nhất của tôi ở thời điểm này, chỉ có Ngải Lị rằng tôi mới là người bị Lộ Phi nắm chắc cái đó, bây giờ nghĩ lại, ấy đúng là có mắt nhìn đời.

      Chương 4: Tình địch.

      xe nhiều người lộn xộn, mà Lộ Phi ;ại ngủ say như vậy, vì đẻ có thể trông coi hành lý, tôi phải giương mắt ngáp suốt mấy tiếng.

      Khi đến trạm, trời tối mịt.

      Nhà Lộ Phi ở ngoại ô thành phố, khá gần trạm xe, cho nên mỗi lần được nghỉ tôi đều ghé nhà cậu ta trước, đến ngày hôm sau cậu ta đưa tôi về nhà mình. Mới vừa xuống xe, tôi chỉ siêu thị , , "Cũng nửa năm rồi về, em mua ít đồ biếu ba mẹ ."

      Lộ Phi ngẩn người ra vài phút, sau đó xách cái túi như hiểu ý tôi.

      Hai chúng tôi lên tiếng, chỉ có Lộ Phi cầm túi lớn túi , còn đặc biệt dồn vào tay để tay kia nắm chặt tay tôi dắt .

      Tôi thực muốn khóc, hốc mắt tôi cay xè, bất quá chỉ có chút nước mắt trào ra, tạm thời tôi tìm được lý do gì để khóc. Chẳng qua là, nước mắt chưa kịp trào ra, đến nhà Lộ Phi.

      Khi còn bé hai nhà chúng tôi ở cùng phố, nhà tôi mua căn chung cư cao tầng ở trung tâm thành phố, nhà Lộ Phi mua căn biệt thự ở ngoại ô. Ở cái khu phố này, có thể ở được trong biệt thự chí ít phải là thổ hào (*: ý chỉ người giàu có), cho nên khi học trung học và cao trung, những người bạn học của chúng tôi đều cho rằng Lộ Phi là con nhà giàu.

      Mẹ Lộ Phi nhất nhất cho mình là giàu có, cả ngày khoe khoang với mẹ tôi tiền muôn bạc biển. Thế là quan hệ của hai bà trở nên ác liệt hơn chút.

      Năm nhất đại học, khi mẹ tôi đến thăm tôi, vô tình bắt gian tôi và Lộ Phi gường. lần kia, hai nhà chúng tôi suýt chút nữa xé mặt nhau ra, sau đó ba mẹ tôi cảm thấy mình bị thua thiệt, nhưng vì tôi là thân con , bọn họ ngoài thỏa hiệp ra làm được gì khác.

      Từ đó, mẹ tôi bị mẹ Lộ Phi chèn ép, tôi cũng rất áy náy. Áy náy đến độ số lần về nhà còn ít hơn cả con của ông Trương bên cạnh nhà du học ở Mĩ.

      Còn bây giờ, mẹ Lộ Phi nghe được tiếng chuông cửa sau, hào hứng ra mở cửa, kết quả bà ấy nhìn thấy tôi và Lộ Phi quay lại với nhau, trong nháy mắt cứng đờ người ra.

      "Ôi, Thẩm Lam, chau cũng đến à, mau vào trong ngồi . Đừng về vội."

      Những lời này có khác gì đuổi khách đâu, Lộ Phi cũng hiểu, thế là cậu ta nắm tay tôi chặt hơn, thẳng thừng kéo tôi vào trong.

      Vào đến phòng khách, tôi rốt cuộc cũng hiểu nguyên nhân mẹ Lộ Phi triệu hồi về nhà.

      Tìm việc làm cái gì chứ, con lão Trương từ Mĩ trở về. Ồ đúng rồi, tên là Trương Mật, hồi trung học viết thư tình cho Lộ Phi.

      Nghiêm túc mà , Trương Mật xem là đào góc tường của tôi. Ngược lại, hồi còn học trung học tôi còn ít lần giúp ấy đưa thư tình cho Lộ Phi. Trong đó có nhiều lần Lộ Phi đỏ mặt nhận thư, sau đó nhìn tên người gửi nhìn tôi đầy tức giận.

      Giận nhiều, tôi đương nhiên biết đó phải là chuyện gì tệ hại. Có biết đâu rằng đó là do Lộ Phi thích tôi.

      Cũng bởi vì như vậy, Trương Mật bên ngoài rất được lòng bề , trong đầu tôi ra vài cảnh cẩu huyết khi xung đột với nhau. Ví dụ như thi gian lận nhét tài liệu vào trong cặp tôi, ví dụ như lấy số điện thoại của tôi mang lên mạng xã giao.

      Chuyện này sau đó bị Lộ Phi biết, cậu ta kéo Trương Mật đến xin lỗi tôi. Lúc đó tôi mới biết, hóa ra Lộ Phi và Trương Mật là hàng xóm, Trương Mật còn kêu mẹ cậu ta là mẹ nuôi.

      Sau đó Trương Mật Mĩ, tôi còn cho rằng chuyện cũ theo gió bay mất, ai ngờ mỗi lần Trương Mật về nước, mẹ Lộ Phi lại tìm đủ cách lôi con trai về nhà.

      Tôi đần độn, hiểu hết mọi đường đạo ngóc ngách rồi.
      Hale205 thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      [​IMG]
      [​IMG]
      Chương 7: Khổ sở.

      Sau khi lên xe tôi gì, im lặng như pho tượng, thế là mẹ tôi tiện tay mở máy phát nhạc. Giọng hát ung dung tự tại của Lâm Chí Huyền vang lên, là bài 'Nước mắt cá sấu'.

      Khi đó có thể hết lần này đến lần khác, tôi rất muốn khóc, trước khi nước mắt tôi trào ra ngoài, mẹ tôi tắt máy phát.

      Về đến nhà, tôi thả mình xuống ghế sa lon, ngã đến choáng đầu hoa mắt, trời đất quay cuồng. Chịu đựng đủ rồi, tôi lại đứng lên, đến trước gương, nhìn vào quầng mắt thâm mà thở dài cái.

      Mẹ tôi ở trong phòng bếp chuẩn bị vội vàng cho tôi vài món ăn, ngày trước mà có chuyện này, bà ấy lúc nào cũng quở trách mấy câu như tại sao tôi về mà báo trước để bà ấy có thời gian chuẩn bị, nhưng lần này, mẹ tôi đặc biệt khoan hồng với tôi, cho nên tôi cũng đến, bằng giọng khàn khàn: "Mẹ, con ngủ."

      Trước khi ngủ, tôi tìm trong túi xách chai thuốc ngừa thai , biết lúc này uống có muộn hay , cho nên sau khi tôi uống viên, lại uống thêm viên nữa.

      Vặn chai thuốc lại, tôi lôi di động ra, cắm vào ổ sạc rồi đặt bên gối.

      Mỗi khi tôi cãi nhau với Lộ Phi, bất quá lâu lâu lại khắp nơi tìm rồi gọi điện thoại cho tôi, giống như ngày ấy vậy.

      Sau khi chuẩn bị xong xuôi hết mọi chuyện, tôi mới đắp chăn nhắm mắt bắt đầu tự thôi miên chính mình. Tôi đánh giấc ngủ dài, trong mơ tôi gặp lại Lộ Phi của những ngày mới sáu tuổi, khi chúng tôi còn ở trong sân chơi lớn.

      Mẹ tôi với mẹ Lộ Phi suốt ngày phàn nàn và so bì, Lộ Phi luôn lén đem đồ chơi mẹ cậu ta mới mua tặng cho tôi, cậu ta khen cái váy của tôi rất xinh đẹp, còn cười để lộ hàm răng thiếu răng cửa, hỏi tôi, chị có đồng ý làm dâu của em ?

      Lúc tỉnh dậy, trời tối, tôi nhìn thời gian, phát mình ngủ bao lâu, nhưng Lộ Phi gọi điện cũng nhắn tin cho tôi.

      Tôi lại xác nhận điện thoại xảy ra vấn đề gì.

      Hồi đó, tôi biết được cảm giác thất vọng long trời lỡ đất, chỉ là tắm rửa thay quần áo trang điểm sau đó đắp mặt nạ rồi kéo mẹ ra ngoài dạo phố
      [​IMG]
      Hale205 thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      [​IMG]
      Chương 9: Tôi là Đồng Tiểu Táp.

      Tôi trở lại thành phố nơi tôi học bốn năm đại học ở đó, nơi mà từng ghi dấu nhiều kỉ niệm của tôi với Lộ Phi nhất, còn bây giờ, tôi chỉ muốn đến chỗ đó, đem những vết tích chúng tôi từng có với nhau, lau sạch từng chút . Chuyện thứ nhất tôi làm chính là đổi số điện thoại, sau đó bắt đầu tìm nhà.

      Giới thiệu nhà cho tôi là người bạn thực tập sinh nhà đất ngày trước của tôi, gọi là Lâm Cánh, chính là loại chạy
      [​IMG]
      Last edited: 21/8/17
      Hale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :