bà xã lạnh lùng
Tác giả: Thiên Mỹ Khả
Edit: Hồ Thiên Khả Du
Thể loại: đại, H văn, hài, sủng, nữ chính lạnh lùng, nam chính chung tình, song hào môn, HE.
Tình trạng: Hoàn chính văn. ed ngoại truyện.
Số chương: 45 chương, 10 Ngoại truyện.
Giới thiệu:
ràng chỉ coi là tình nhân đêm để trả thù trong tâm lý thôi mà?
đường đường là tổng giám đốc, mà cũng vậy. nhưng dật thương trường, thân phận tổng giám đốc Triệu Thế Vương luôn là bí với cánh nhà báo và thị trường, thậm chí còn là bí với chính những nhân viên công chức trong tập đoàn. trắng ra, ngoài ông nội, cha mẹ, trợ lí và những vệ sĩ thân cận của ra ai biết là tổng giám đốc Triệu Thế Vương.
coi là thứ tiêu khiển trong đêm, còn ngộ nhận là do đám bạn đẩy đến, cũng do dự chiếm đoạt .
Số quả thực khổ.
Số cũng đâu khá khẩm hơn? Đương kim tổng giám đốc Cố Thị mà bị tưởng lầm là trai bao, sau khi lăn lộn lại bỏ , bàn để lại bộ âu phục và mảnh giấy.
Tổng giám đốc Cố Thị ai mà chẳng để ý, con rùa vàng của mọi Đài Bắc, hào hoa, phong lưu là thế mà lại bị vật ra giường thử hỏi có ức ?
Gặp lại , ý định nảy ra. muốn tóm gọn trong lòng bàn tay. cảm thấy khó chịu khi và trai mình hay gặp nhau, nhận thấy thích từ khi nào mất rồi.
Nhưng khi thân thế của lộ mặt báo, và trai của lại càng thêm thân mật, liệu chút tình cảm cố vun đắp cho hai người về đâu? Liệu đồng ý đến với hay bay đến nơi bên kia trái đất cùng trai của ?
Ngoại truyện
[Chương 1.1]- Thú vui của nữ tổng giám đốc- bà xã lạnh lùng- Thiên Mỹ Khả
khí phòng họp căng thẳng, màn hình vẫn tối đen, giọng thi thoảng phát ra. Nơi đây, đối với quan chức và nhân viên của Triệu Thế Vương quả là địa ngục trần gian, lúc nào cũng lạnh ngắt, như thể chỉ cần ở lại đây đêm thôi, hôm sau lập tức có người hóa thạch trong băng.
“Nếu theo ý kiến của các người, ta hợp tác với Võ thị- tập đoàn mới thành lập, rủi ro xảy ra, ai chịu?”- giọng nữ vang lên, lập tức tất cả quan chức trong phòng lạnh cả sống lưng, thanh lớn, nhưng đủ làm người ta phát run vì độ lạnh trong đó.
“Thưa tổng giám đốc…”- giám đốc hành chính lên tiếng- “Tiềm năng của Võ thị được đánh giá rất cao và có thể tăng lên rất nhiều trong tương lai. Chúng ta có thể hợp tác với họ trong kế hoạch mở rộng sắp tới.”
Phòng họp lại im lặng, màn hình vẫn tối đen, khiến cho người ta khỏi nghĩ chuyện với thế giới bên kia, khỏi giật mình. “Ngươi, biết hay biết lĩnh vực của chúng ta và Võ thị liên quan?”- loa gắn với bên kia lại phát tiếp, giọng lần này có vẻ cao hơn so với trước, nhưng cũng khỏi làm mọi người run run.
“Thưa…”- giọng số người vừa vang lên.
“Kết thúc cuộc họp”- giọng nữ tổng giám đốc cất lên xong, lập tức ngắt tín hiệu. Hai năm nay, họ nhiều lần họp như vậy, nhưng vẫn chưa thể thích ứng được với giọng và thái độ lãnh khốc của vị nữ tổng giám đốc bí . Triệu Mạn Di thương trường vô cùng bí . Kể cả chuyện là con của Triệu gia cũng ai biết. Mọi người chỉ biết con độc nhất vô nhị Mandy Triệu của Triệu gia du học ở nước ngoài. Còn thân phận của bây giờ chỉ đơn giản là Triệu Mạn Di- sống mình. Và giàu có. Chỉ vậy thôi.
Ngắt truyền tín hiệu, Triệu Mạn Di ngả người ra sau, hít hơi thuốc, rồi nhả khói, khói thuốc lá tạo nên khung cảnh ma mị rồi tan vào khí. Ánh mắt nhìn lên tập tài liệu bàn, đôi môi nở nụ cười lạnh, khoát tay với trợ lí của mình. “Dương Nhậm Vũ, chuyện tôi giao cho ...”- Triệu Mạn Di nghiêng đầu hỏi, hôm nay thấy hơi mệt mỏi và có phần căng thẳng, ở nhà cha mẹ mong ra mắt báo giới, ông nội mong mau lấy chồng, đến công ty cái vụ hợp tác với Võ thị làm phát tức, gì chứ? cái tập đoàn bé con mới thành lập mà hi vọng được hợp tác với Triệu Thế Vương sao? thương trường, câu của Triệu Mạn Di- nữ tổng giám đốc bí vào lịch sử: “Thà tôi lấy tiền rồi đốt còn hơn là hợp tác vớ vẩn để kiếm mấy đồng tiền đáng.” Quả uy lực khắp bốn phương, gây chấn động báo giới suốt thời gian dài. Cách đây 2 năm, đúng lúc lên chức từng có tin đồn nữ tổng giám đốc chính là Mandy Triệu ở nước ngoài chỉ đạo từ xa, nhưng bị dập tắt ngay vì Triệu gia cười ha hả thông báo cho đám báo giới mới chỉ 20 tuổi, mọi nghi ngờ được dập tắt vì ai nghĩ 20 tuổi chỉ đạo được tập đoàn lớn. Nhưng lại đúng như vậy. Dương Nhậm Vũ sắp xếp tài liệu ngẩng đầu lên.
“Thưa tổng giám đốc, tôi chuẩn bị xong xuôi. Nhưng chắc chứ?”
“Đương nhiên.”- Triệu Mạn Di thản nhiên. Sống buông thả lần cũng có chết được. Hơn nữa đối với thông tin nhận được, cũng chẳng hối tiếc.
Khách sạn Thiên Định.
“Trời đất, tôi thể hiểu nổi, các cậu định giở trò quái quỷ gì hả?”- người đàn ông, , chàng trai 25 tuổi cầm chiếc điện thoại, giọng gay gắt nhưng khuôn mặt lại như nén cười. Mắt sáng, lông mày rậm kiên định. Khuôn mặt đúng chuẩn mực phong lưu đa tình lộ ra chút suất. Dáng người cao, bộ vest lịch lãm người càng tôn lên vẻ quyền quý. Ở bên kia đầu dây, tiếng nhạc xập xình át tiếng của đám nam nhân. Ở bên này, Cố Hạo Thần chỉ nghe thấy loáng thoáng:
“Phòng 2…8 nhé. Chúc vui.”- tiếp đó là trận cười sảng khoái của đám nam nhân đó. Cố Hạo Thần hơi nhíu mày, nhưng thôi, dù gì bọn họ cũng có ý tốt, nên phụ lòng bạn tốt. “Xem nào, phòng 218.” Ồ, phòng tầng cao nhất sao? Đám bạn rộng rãi đấy, đó là hai phòng tổng thống, vô cùng sang trọng. mọi khi hay ở khách sạn của tập đoàn mình, nay sang khách sạn của người khác, có vẻ quen lắm.
Vừa lên tầng cao nhất, bước ra khỏi thang máy có hai người áo đen ra đón. “ là…?”- người lên tiếng. Cố Hạo Thần thấy có vẻ ngạc nhiên. Chẳng lẽ khách sạn của nhà khác lại khác nhà đến vậy sao? Nhưng cũng trả lời luôn.
“Tôi được gọi tới.” Tức hai người áo đen cả kinh, nhìn nhanh Cố Hạo Thần từ xuống, rồi cất lời. “Mời vào bên trong, ấy lát nữa tới.”- rồi ta dẫn Cố Hạo Thần vào bên trong, mở cửa rồi lại đóng vào ngay. mặt lên chút kinh ngạc. Cố Hạo Thần thầm đánh giá xung quanh, thầm nghĩ khách sạn riêng của nhà chắc tương đương nơi đây, cả căn phòng rất rộng rãi, lát đá cẩm thạch màu nâu đẹp mê người, giữa nhà, bên dưới sàn là bể cá ngầm, có thể nhìn xuống xem đàn cá bơi lội, bộ sofa ở góc, đối diện là màn hình ti vi rộng lớn, bên trái còn có cái cầu bắc qua hồ có hòn non bộ, tới đó là bồn tắm trong nhà, rộng phải đến 10 người vẫn thừa chỗ, rồi bên kia có cả bể bơi. Phía bên phải là gian phòng ngủ, thầm nghĩ chuẩn bị trước vẫn hơn, vào nhà tắm, tắm xong mà kia vẫn chưa xuất , khoác áo tắm vào, lên giường nằm, tưởng tượng ra khuôn mặt kia thế nào? Và lại nghĩ tới cái viễn cảnh ta bám theo như những nữ nhân khác, Cố Hạo Thần khỏi nhíu mày, ghét phải dây dưa với bất kì nào, đối với Cố Hạo Thần , nữ nhân chỉ là vật phẩm đáng bàn luận khi ở giường mà thôi.
suy nghĩ, bên ngoài có tiếng cạch cửa. Xem ra kia xuất . Hướng đôi mắt ra ngoài, trước cửa xuất xinh đẹp, quyến rũ, mái tóc dài, uốn xoăn xõa tùy tiện vai, dài tới qua eo. Khuôn mặt nhắn nhưng thanh tú, mang trong đó cái lạnh thấu xương, đôi mắt đeo kính áp tròng xanh đậm. Đôi môi đỏ rực hơi mím chút. Bộ váy bó sát những đường cong nóng bỏng chỉ ngắn qua mông, cổ lại lộ ra xương quai xanh khêu gợi, hình xăm bầu ngực càng làm tăng vẻ bí cho vật bên trong áo.
“ tới?”- Triệu Mạn Di , ném túi xách lên ghế sofa bên ngoài, từ từ bò lên giường, dí sát mặt vào Cố Hạo Thần. hơi nhíu mày, quả đám bạn của chọn người khéo , quả là nữ nhân xinh đẹp, nóng bỏng, khe ngực sâu hun hút trước cổ Triệu Mạn Di khiến khỏi nóng rực trong người.
“Ừ. đợi em lâu rồi.”- Cố Hạo Thần vươn cổ định hôn lên mặt Triệu Mạn Di, nhưng nhanh chóng tránh ra, rồi lại chủ động tới gần khuôn mặt Cố Hạo Thần.
“Tôi trước hết tắm.”- rồi, ngồi thẳng lên, đứng dậy ra ngoài. Cố Hạo Thần có chút khó chịu, bình thường rất ghét nữ nhân hút thuốc lá, nhưng với này có phần say mê? Lắc đầu cười, nhất định ăn sạch .
Last edited by a moderator: 26/8/14