Yêu Anh Rồi Làm Sao Đây? - Mikovu [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mikovu

      Mikovu Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      29
      Rồi Làm Sao Đây?
      Tác giả: Mikovu

      Nguồn: https://mikovu.wordpress.com/
      Giới Thiệu:

      Vô tình Vũ Vân Du1 đọc quyển sách lạ. Lúc đầu, nghĩ là quyến tiểu thuyết của ai đó. Sau đêm, trở thành nhân vật , rất trong mẫu chuyện trong sách. Nhận ra, đây là Thế Giới Mới, tương lai rất rất xa.

      muốn, muốn, ở đây có gia đình của . Ở thế giới kia, có ba, có mẹ, có em trai, dù cùng chung máu mủ nhưng rất vui vẻ, hạnh phúc, tại sao ông trời lỡ lấy mất điều đó của ?

      Thôi được rồi, chấp nhận mọi thứ kể cả việc họ nhớ tồn tại , chỉ cần ở nơi đó những người và những người từng sống tốt, vui vẻ và hạnh phúc.

      Từ thường dân trở thành tiểu thư cũng tệ, mà ờ Thế Giới Mới cũng có họ hàng thân thiện. Rồi ngày ngày đến lớp được ngồi với bạn học tập vô cùng đẹp trai, cảm giác cũng rất hưởng thụ.

      Nhưng mà, làm sao đây a, càng ngày cùng với bạn học tập đẹp trai càng mờ ám. Người này là Vũ Hy nha, là người mang lời nguyền nha, còn có trái tim của người này cũng thuộc về người khác rồi. được đâu! Cơ mà, trái tim cứ đập thình thịch khi ở bên thế này hình như ổn rồi!!!!

      cần bác sĩ! Ai gọi giúp bác sĩ !!!!!

      Vân Du1: Vân hàm ý mây trôi, dùng kết hợp Du chỉ thảnh thơi, để chỉ về đám mây trôi nhàng bầu trờicao rộng.
      Last edited: 25/10/15

    2. Mikovu

      Mikovu Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      29
      Chương Mở Đầu:

      “Ai….aiiii…..” nằm giường lăn qua lăn lại, trong lòng cảm thấy buồn biết bao. Năm nay 20 tuổi, là FA thuần!!!

      Thế nào là FA thuần? Chính là biết thích là gì, biết ra sao, 1 lần rung động hay 1 tia sét đánh cũng chưa có. Đối với những người nhau như là những người ở hành tinh khác. Ô ô… đứa bạn thân nhất của cũng biết thích 1 người là gì rồi, sao mãi chưa thấy thích ai vậy nè !

      Nằm mãi chán quá, có việc gì làm (học tính =D ) nhớ đến quyển sách xuất trước nhà .

      Chuyện là vào buổi sáng vào 1 hôm nào đó, chuẩn bị học, khi ra khỏi cửa thấy quyển sách bìa da màu nhung xuất . cầm lên định vứt vào sọt rác, nhưng sau lại tò mò lật vài trang, cảm thấy nó khá thú vị, liền giữ lại.

      đến cạnh bàn lấy sách ra, ngồi vị ghế.

      Sách dày lắm, bìa da lại rất mềm, chữ trong sách là chữ viết tay rất thanh và đẹp.

      Sách có tên là : NHỮNG CÂU CHUYỆN NGOÀI LỀ CÁC GIA TỘC.

      Phần III : CÁC CHUYỆN TÌNH NỔI TIẾNG TRONG LỊCH SỬ

      Top 10 gia tộc đứng đầu ở Thế kỉ 26 :

      1. PHẠM

      2. VŨ

      3. TRẦN

      4. DOSHI

      5. TANAKA

      6. LIM

      7. MARTIN

      8. NGUYỄN

      9. DƯƠNG

      10.TAYLOR


      Câu chuyện thứ I: Lời Nguyền của Gia Tộc họ Vũ

      Tương truyền rằng, vào những năm tháng đầu tiên của Thế Giới Mới, tổ tiên của GT (Gia Tộc) họ Vũ tên là Vũ Minh, ông là chiến thần , và cũng người đàn ông đào hoa. Xung quanh ông có biết bao nhiêu phụ nữ vừa xinh đẹp vừa tài năng, trong đó mối tình nổi tiếng nhất của ông chính là tình với phù thủy xinh đẹp Lưu Đào. luôn luôn theo ông, phò trợ ông trong những cuộc chiến. Nhưng đến khi chiến tranh kết thúc, bắt đầu vào xây dựng gia tộc, ông lại chọn bà làm vợ, mà là Vũ Hoa ( tên mẹ đẻ là Lê Hoa).

      Thất vọng và tức giận trước phụ tình của Vũ Minh, Lưu Đào bị bệnh nặng, trước khi chết, bà để lại lời nguyền khủng khiếp, lời nguyền này theo con cháu của GT họ Vũ từ đời này qua đời khác.

      “Những đứa con trai thừa kế dòng máu của Vũ Minh, mãi mãi, mãi mãi phải chịu dày vò của tình .”*

      (*) Trích: Cuộc đời về Vũ Minh

      Từ đó, những mối tình buồn của họ Vũ cứ nối tiếp nhau xuất rồi kết thúc.

      Vũ Hy2, tên khác Felix3 Vũ con trai trưởng, thế hệ thứ 9 của GT họ Vũ, có mối tình nổi tiếng với người chị họ Dương Liên, tên khác LiLy Dương. Dương Liên là con ngoài dã thú của Dương Tà em trai Vũ Vi ( tên mẹ đẻ là Dương Vi) mẹ của Vũ Thiên.

      Hy2: nghĩa minh, đa tài, tôn quý.

      Felix3: nghĩa hạnh phúc và may mắn.

      Câu chuyện bắt đầu ………………………..

    3. Mikovu

      Mikovu Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      29
      Chương 1:

      “A…A…..A….aaaaaaa……………” Chuyện gì xảy ra vậy trời?!

      ngủ ngon lành chiếc giường của mình, tự nhiên cảm giác bản thân như rơi xuống vực sâu, mở bừng mắt ra, thấy bản thân hút về ánh sáng phía trước. Chắc đây là ác mộng….

      “Bùm”

      rời vào tấm đệm lông êm ái, giấc mơ này cũng đến nỗi….

      “Cộp”

      Sau đó, tới quyển sách kia rơi vào đầu .

      “Ai ui.” Mơ gì mà đau dữ vậy nè!

      vừa xoa đầu, vừa ngồi dậy. Đưa mắt nhìn tấm lông màu trắng êm ái dưới thân, đây là lông à? Lông của con gì vậy nhỉ?

      “Vũ Vân Du, chào mừng trở về.”

      giọng nhanh chậm vang lên, Vân Du hoài nghi quay đầu. Đập vào mắt là khuôn mặt nhăn nheo, đôi mắt to nhìn chăm chú.

      Vân Du:……………………….

      Bà Ichiko thấy Vân Du mặt ngẩng ra, nhấc lại lời lúc nãy :

      « Vũ Vân Du, chào mừng trở về. »

      Vân Du lúc này mới tỉnh ra chút, hơi nghiêng đầu, lông mày nhíu lại, dò hỏi :

      « Bà là…………… »

      « May mà bị ngốc ! » Tiếng con vẹt vang lên.

      Vân Du:…………………..

      liếc nhìn con vẹt có màu sặc sỡ đậu ở ghế gỗ, con vẹt này sao lại đáng ghét vậy!

      “Đứng lên.” Bà Ichiko đến gần bộ bàn tròn ngồi xuống chiếc ghế gỗ gần đó. “Cháu ngồi xuống đây .” Bà chỉ tay đến chiếc ghế đối diện.

      Vân Du chần chừ hồi. Chuyện gì xảy ra vậy nè? bị bắt cóc? phải xui xẻo vậy chứ!?

      Bà Ichiko kiên nhẫn chờ Vân Du, thể thái độ gì.

      Vân Du chậc lưỡi cái, vơ tay lấy quyển sách kia, đến chiếc ghế rồi từ từ ngồi xuống. nuốt nước miếng, muốn mở miệng mà lại biết gì.

      “Vân Du, tên bà là Ichiko.” Bà Ichiko giới thiệu tên mình, Vân Du gật đầu, trưởng bối trước luôn phải đạo.

      « Con có chuyện gì muốn hỏi hỏi . »

      Nghe bà Ichiko vậy, Vân Du tự chủ được nữa mà bật thốt ra luôn :

      « Bà là ai ?.... tại sao bà biết tên cháu ? Cháu chưa gặp bà bao giờ ! Đây là đâu ? Bà muốn gì ? »

      Vân Du luôn hơi, cổ họng vẫn còn run rẫy, miệng trở nên khô khốc. run sợ.

      Khác với sắc mặt trắng bệnh của Vân Du bà Ichiko vẫn luôn giữ thái độ bình thản của mình.

      « Có tin tốt và tin xấu, cháu muốn nghe tin nào trước ? »

      Vân Du :………………… Chết tiệt ! Bình thường nghe câu này, thể nào chắc chắn là có chuyện xấu mà. Thôi nghe tin tốt trước.

      « Tin tốt ạ. »

      « Vậy, cháu về nhà rồi. » Vân Du chớp chớp mắt, bà ấy gì vậy ?

      « Thế …. còn tin tốt ? » Vân Du nghiêng đầu, dò.

      « Cháu tồn tại ở thế giới kia nữa đâu. »

      1 giây

      2 giây

      3 giây

      « Tôi hiểu bà gì hết ! » Vân Du bật người dậy khỏi ghế, nhanh chóng chạy đến cánh cửa duy nhất trong phòng.

      Cửa mở ra, màu xanh của nước đập vào mắt , có cái gì đó nhô lên khỏi mặt nước, từ từ tiến đến gần. Rồi mặt nước rung chuyển mạnh, thứ đó ra hơn........

      « Cạnh. » Vân Du nhanh tay đóng cửa lại. Tim của như ngừng đập. Cha mẹ ơi, Cá Mập. Sau đó, cảm thấy đầu choáng váng.

      « Rầm. »

      Nhìn Vân Du ngất xỉu dưới đất, bà Ichiko thở dài : « Haru, mau qua giúp bà . »

      « ta nặng lắm, nặng lắm ! » Con vẹt tỏ vẻ bất mãn.

      « Thế con định để bà già này làm à ? »

      Con vẹt màu sặc sỡ liền trở thành xinh đẹp, nhưng lông mày nhăn lại tỏ vẻ vui đến gần Vân Du.

    4. Mikovu

      Mikovu Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      29
      Chương 2 :

      3 tháng, ra cảm thấy ngắn, sao lại cảm giác như dài vô tận vậy.

      Nhìn thân xác bà Ichiko dần dần hóa thành tro trong đám lửa, biết trong lòng có cảm xúc gì.

      Bà Ichiko là người làm đảo lộn cuộc sống êm đềm của . Bà đưa đến nơi này, dạy cho vài điều cơ bản về thế giới mới, giao cho nhiệm vụ và còn vẹt lắm chuyện, rồi cứ thế mà ra .

      vứt quyển sách về Thế Giới Mới vào cùng bà Ichiko, sách này do bà viết ra cũng nên để cho nó ra cùng bà.

      « Nội dung quyển sách đời này chỉ có con và bà biết. Con muốn sử dụng nó sao cũng được nhưng hãy nghĩ đến hậu quả sau này. Con người có thể đấu tranh với số phận nhưng bao giờ thay đổi được những điều mà số phận chắc chắn đem đến cho con. » Đây là những lời quan trọng mà bà Ichiko với trước khi chết.

      « Rầm. Rầm. »

      « gian của bà Ichiko bắt đầu sụp rồi. Chạy mau ! » Vẹt Haru hô hoán lên.

      Vân Du giật mình, vội lấy balo và chiếc lồng chạy khỏi gian.

      Đây là lần đầu tiên Vân Du bước ra khỏi căn nhà đó. Quang cảnh chính là….. cây …. Cây…cây…. Sóc…chim….Nguyên khu rừng rộng lớn ra trước mặt .

      « Này Haru, sao chúng ta lại ở trong rừng ? Thôi được rồi, mày cách ra luôn cho nhanh. » Vân Du nhìn Haru . Bây giờ, là buổi chiều, trời tốt nhanh lắm. muốn ở trong rừng đâu !

      Haru liếc nhìn Vân Du với ánh mắt kinh thường, sau nó ngẫng đầu ưỡn ngực, dõng dạc :

      « chỉ ! »

      Vân Du :………………. Tại sao ?

      Haru : Haru đồng ý với cách ăn của với Haru.

      Ô, được rồi. Xem ra, ở thế giới này vẹt cũng có nhân quyền đây mà.

      « Được rồi. Thế Haru muốn tôi phải xưng như thế nào đây ? » Nhường tiến ba, ra khỏi rừng tính sau.

      Haru nghe vậy liền mừng rỡ, cất cánh bay xung quanh Vân Du.

      « Chị… Haru muốn Vân Du gọi Haru là chị …chị…chị…. »

      Tiếng con vẹt kêu nghe chói tai mà, mấy con vật xung quanh cũng chạy hết rồi. Vân Du đưa tay bịt tau lại.

      « Chờ . Chờ . Làm ơn nghe tôi ! » Vân Du phải hét mới làm Haru im lặng. Nó đậu cành cây trước mặt Vân Du.

      « thể. Tôi thể gọi Haru là chị được. » Gọi con vẹt là chị ?! cảm thấy mất mặt.

      « Hừ ! Thế tự mà khỏi đây ! » Haru nghiêng đầu sang bên, dáng vẻ giận dỗi.

      Vân Du tự nhiên cảm thấy buồn cười. ra nhờ có Haru mà bớt lo phần nào. Có người, à , có con vẹt đồng hành đỡ hơn là mình.

      Vân Du khoanh tay trước ngực, đắc ý :

      « Thôi được, từ giờ chúng ta cứ xưng hô bằng tên hoặc là you and me. mày tao nữa, ok ? Đó là Vân Du thỏa hiệp rồi đấy nhé ! Và…. Haru được ăn lựu cho đến khi nào chúng ta ra khỏi khu rừng này !»

      Haru cực thích ăn lựu, trong nhà bà Ichiko có trồng cây lựu, sai trĩu quả, bẻ nhánh làm giống và cầm theo mấy quả lựu. Quả lựu của bà Ichiko chỉ ngọt mà ăn vào cũng cảm thấy bản thân khỏe hẳn ra.

      Haru ngẩn ra mấy giây, sau lại giật mình, bay qua bay lại trước mặt Vân Du lên án :

      « Người xấu ! Người xấu !... »

      Xem ra hôm nay cũng phải là ngày tệ lắm.

    5. Mikovu

      Mikovu Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      29
      Chương 3 :

      « Hộc…. hộc… » Vân Du lết từng bước chân xuống đường lớn. chưa bao giờ phải vận động nhiều như hôm nay, vừa phải đoạn đường dài vừa phải xách balo cùng với lồng chim. Bò xuống dốc, ngồi bệt xuống vỉa hè, nhớ đến cái ổ ấm áp ở nhà của mình biết bao.

      « Mau tìm chỗ nghỉ thôi, trời sắp tối rồi đó! » Haru nhanh câu, rồi ngoảnh mặt sang hướng khác, huýt sáo vài cái, biểu cực kì vô tội . Haru rất muốn giúp đỡ Vân Du a, nhưng giờ con vẹt, thân sức , chỉ có thể ngồi vào cái lồng thân của mình thôi a. Tuyệt đối, tuyệt đối phải lười đâu nha !

      Vân Du liếc nhìn vẹt Haru ngồi nhàn nhã trong chiếc lồng của mình, muốn bộc phát trận, nhưng mà bản thân giờ còn hơi sức nữa rồi. Với lại, Haru có lý.

      Vân Du ngồi điều chỉnh lại nhịp thở, nhìn vài chiếc xe hơi chạy qua chạy lại, lòng thầm nghĩ, ước gì có người nào đó tốt bụng thấy thảm như vậy tự dừng xe xuống hỏi bị làm sao.

      chiếc xe hơi gia đình 4 chỗ, màu đỏ, lướt qua người Vân Du, thắng « két » cái rồi lùi xe lại.

      Vân Du vẫn ngồi bất động nhìn xe mở cửa ra, ghế lái bước ra người đàn ông, ghế phụ bước ra người phụ nữ, hai người chỉ khoảng 27 hay 28 tuổi, có vẻ là cặp vợ chồng. Đại não của Vân Du vẫn chưa xử lý kịp điều xảy ra đột ngột này, cho tớ khi hai người đó bước đến trước mặt , người phụ nữ cuối đầu xuống với vẻ mặt nhàng :

      « Em à, em sao chứ ? »

      Vân Du ngẩng đầu lên rồi lại ngớ ra chút, sau đó phản ứng lại mãnh liệt. bật người dậy, hai tay nắm vạt áo, ăn lúng tùng:

      “Em .. lạc…. mà ….” biết nên thế nào mới đúng. muốn suy nghĩ lý do nhờ xe, chuẩn bị sẵn sàng mới hành động. Nào biết 20 tuổi, bản thân được chiêm nghiệm câu: Cầu được ước thấy!

      “Bình tĩnh, bình tĩnh nào em . Để chị đoán nha, em tu luyện bị đuổi về phải ?”

      Vân Du nhìn ánh mắt hào hứng của chị , toát mồ hôi, có tu luyện gì đâu, nhưng nhìn vẻ mặt của chị ấy như chờ đợi đáp án ‘Có’ vậy.

      Vân Du đành gật đầu.

      « Thấy chưa ông xã, em là chuẩn mà ! » Chị hào hứng quanh sang nhìn ông chồng mình, hãnh diện .

      « biết em là nhất mà bà xã. » Ông chồng vẻ mặt nịnh nọt.

      trả lời đúng ý họ nhưng sao bản thân cứ thấy ngờ ngợ, sờ sợ là sao vậy nè ?

      Có khi nào gặp lừa đảo ?

      Cơ mà nhìn hàng chục trái tim bắn ra bốn phía giữa hai vợ chồng ân ái trước mặt, thầm lau mồ hôi, chắc có kẻ lừa nào kì cục vậy ?

      « A » Người vợ chợt nhớ ra chuyện chính, quanh sang Vân Du, ôm lấy hai vai của , ánh mắt thiết tha, :

      « Những người như em đáng thương, yên tâm em. Chúng ta gặp nhau là có duyên, chị chắc chắn giúp em. »

      Khóe môi Vân Du khẽ giật giật.

      Vâng ạ, cảm ơn sau khi 2 người ân ân ái ái trước mặt , vẫn nhớ ra có người đáng thương là đây bên cạnh.

      « Thôi, chúng ta khởi hành nào ! » Người chồng hô lên tiếng, rồi xách balo và lồng chim của lên về hướng xe. Haru nãy giờ biểu ta là con vẹt an tĩnh cũng phải giật mình kêu vài tiếng.

      Vân Du bị người vợ nhiệt tình lôi kéo ngồi băng ghế phía sau. Khi mở cửa ra mới biết họ có thêm khoảng 6,7 tuổi khá dễ thương, ôm con gấu bông màu hồng nhạt. Sau khi ngồi ngay ngắn vào vị trí, người chồng đưa cho balo, và để lồng chim xuống chỗ trống.

      Vân Du ngồi bất động nhìn cảnh quang bên ngoài chuyển động, an tâm lắm, nhưng lại cảm giác những người này phải người xấu.

      Thôi, cứ tùy cơ ứng biến vậy.

      Người vợ bật radio lên, có vẻ như đó là bài thích của , vừa hát theo vừa nhún nhảy ghế. vợ quay sang ông chồng, người chồng cũng lắc lư đầu theo.

      Họ nhìn rất hạnh phúc, nhưng mà nhìn trái tim của hai người bắn ra bốn phía, rất……… Họ có làm quá vậy ?!

      « Họ rất kì quặc ! » Bé tự nhiên cất . Vân Du giật mình quanh sang, bé nhìn thẳng vào mắt của Vân Du « Nhưng họ là người tốt, họ chỉ muốn giúp đỡ những người như chị thôi ! »

      Vân Du im lặng, biết gì, nhưng những lời của bé làm yên tâm đến lạ.

      « Em tên Alazne1, rất vui được gặp mọi người ! » mở lời chào lớn trong tiếng ồn của radio. Alazne là tên mà Ichiko đặt cho khi đến thế giới này. Chưa chắc chắn lắm, nhưng hai người giúp , phải giới thiệu tên mới đúng.

      (Alazne1 : Phép lạ, Diệu kì)


      « Chị tên Helen. » Helen quay xuống , người chồng đưa tay chỉnh giảm lượng loa. « Còn đây là James, chồng chị ! » Helen vui vẻ tiếp.

      « Chào em ! » James chào lại, sau khi đưa ánh mắt tình cảm cho vợ mình.

      Vân Du gật đầu cười. Rồi quanh lại với bé bên cạnh mình, đưa bàn tay của ra, trịnh trọng : « Chị là Alazne, rất vui được gặp em ! »

      « Em tên Jane, em cũng rất vui được gặp chị ! » Jane cười tươi bắt tay chào Vân Du.

      bé dễ thương !

      « Còn đây là Haru. Haru chào mọi người nào ! » Vân Du cũng quên giới thiệu Haru với mọi người.

      « Mọi người, xin chào ! Xin chào ! » Haru chờ mãi bản thân mới được chú ý đến, liền nhanh chóng vui vẻ đáp. Mọi người cũng bật cười, khá thích thú với vẹt Haru nhà ta.

      « Mà nè, lúc nãy em : Những người đáng thương như chị là sao vậy ? » thắc mắc lắm nha, tại sao họ cứ đáng thương vậy ? Dù bộ dạng nhếch nhác cách họ chuyện như có ý gì đó.

      « À, chị đọc rồi hiểu. » Jane ngả người vừa phía trước, đưa tay lấy tờ báo kẹp sau ghế lái.

      Vân Du hoài nghi đưa tay cầm tờ báo.

      Trang đầu tiên của tờ báo có nghi dòng chữ to và nổi bật đó là : HỆ LỤY TỪ VIỆC TU LUYỆN THIẾU HIỂU BIẾT : NHỮNG ĐỨA TRẺ ĐÁNG THƯƠNG BỊ BẮT TU LUYỆN TRONG GIAN TỪ !

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :