1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Yêu anh ngàn lần không mệt mỏi - Mạc Lâm (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      ngàn lần mệt mỏi

      Tác giả: Mạc Lâm

      Converter: Meoconlunar

      Editor: Tieutam

      Link:http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=113281

      Số chương: Tạm thời chưa .

      Lịch post: Tùy tâm trạng nhé các nàng

      Giới thiệu: (Tạm thời ta đặt gạch nên chưa làm được văn án, hẹn các nàng tối nay! )

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Giới thiệu nội dung vắn tắt:

      bị giam trong này đằng đẵng tháng!

      bị người đàn ông kia cưỡng ép phải ở đây, cửa lớn ra, cửa sau được đến!

      biết ai gông xiềng mình, là ai làm cho có chỗ dung thân, là …Hay là ?

      Nhưng trong thâm tâm hiểu được, cho dù chạy trốn tới chân trời góc bể, cũng thể chạy thoát.

      Đời này, buộc phải mang danh ô uế đó, cho dù có trốn dưới đôi cánh của người đàn ông này.

      vẫn còn cơ hội rời khỏi đây, phải tiếp tục ở trong này.

      hy vọng đại họa tương lai của mình cháy tới người của người kia!

      Khi muốn biết, rốt cuộc vẫn hận , hay là… ?

      sao? Nếu vậy, trơ mắt nhìn cha nàng gả nàng cho người khác, cho nên !

      có thể trách sao? ! thể, đơn giản vì cha có lỗi với !

      Điều này làm cho đứng giữa sinh mệnh của hai người đàn ông quan trọng nhất, cảm thấy thống khổ.

      Bây giờ… nên dũng cảm đối mặt.

      cũng hiểu, vì sao số mệnh lại đau khổ như vậy…


      Mở đầu:

      bị giam ở trong này, đằng đẵng tháng!

      Từ sau khi việc đó xảy ra, đợi trong căn phòng này; bị người đàn ông kia cưỡng ép, phải ở lại; cửa lớn được ra, cửa sau được gần.

      tự khóa mình lại, có thể thấy gông xiềng người thể cựa quậy, nhưng biết ai giam cầm mình, là ai làm cho có chỗ để , rơi vào tình trạng khốn cùng như vậy.

      ta…Hay là chính

      bắt đầu chờ đợi, chờ đợi cơ hội chạy trốn, chạy khỏi nơi có ta. có cơ hội…

      Khoảng cách tới năm bước nữa là tới cửa lớn, ngồi ngay ngắn sô pha, nhìn ra cửa lớn. Cửa lớn này có vẻ đơn giản, có khóa đặc biệt. Chỉ cần lên phía trước, mở khóa, là có thể khỏi nơi này. Rời khỏi nơi này làm cũng có thể bảo vệ hay là phá hủy thế giới của .

      Nhưng mà có dung khí bước lên phía trước, ra khỏi gian phòng này, giải phóng chính mình, cũng là giải phóng người đàn ông kia!

      cử động nổi cơ thể, hay đúng hơn là hạ được quyết tâm, chỉ có thể ngồi ngơ ngẩn sô pha, ngày qua ngày, vùi chính mình vào khủng khoảng bất an, mặc cho chính mình bị biến mất, mặc cho chính mình bị chìm lấp.

      co chân lên, cả người co ro sô pha, cảm giác sợ hãi bao phủ cả cơ thể. biết tình huống ngoài kia như thế nào, tin tức ti vi mỗi ngày ngừng đưa, Internet lúc nào cũng có thể thấy tin tức, báo là bài viết với tiêu đề lớn, mỗi câu, mỗi từ, làm cho muốn ra ngoài cũng thể.

      chính là nhân vật chính, dù chạy trốn tới chân trời góc biển, đều thể quan tâm. Cả đời này nhất định phải mang mình tiếng xấu. Cho dù tại tạm thời ở chỗ này, trốn dưới cánh chim của ta, nàng vẫn có khả năng bị bắt.

      thể trốn tránh…Yên bình tại chỉ là nhất thời, chỉ là yên tĩnh trước cơn bão. Mặc kệ lúc này, trong phòng yên tĩnh tới mức nào, trong khí có bao nhiêu tốt lành ngoài bức tường kia phát sinh những chuyện chấn động, làm thể nào trấn định.

      Cho nên thể trốn trong này cả đời, muốn ra, đối mặt với xuất thân của chính mình, vì chính mình tự nhận lấy họa phúc.

      Quan trọng hơn là thể tiếp tục đợi ở trong này, mặc cho tương lai lửa cháy người mình cháy tới người đàn ông kia!

      thở dài, ngồi sô pha, hề nhìn về phía sau, hướng mắt về đồng hồ báo thức ở phía trước. nhìn nhìn kim giây ngừng tiến về phía trước, giờ phút này, ràng có thể nghe phảng phất thấy giọng nhắc nhở mình, thời gian còn nhiều, thời gian còn nhiều.

      Cách nửa đêm giờ, đúng 11 giờ, trong phòng vẫn như trước chỉ có mình nàng, người đàn ông kia vẫn trở về.
      Có lẽ ta cũng sợ đối mặt với nàng, có lẽ ta cũng biết phải đối xử với thế nào.

      Cho tới lúc này, mới hiểu được tấm lòng của ta, hiểu được khi ta đối mặt với có bao nhiêu cảm xúc đan xen. Có lẽ hận vì xuất thân của , bởi vì cha là nhân vật thế nào.

      hận , có thể hiểu; có điều làm cho hiểu là, nếu hận vì sao còn muốn để ở bên cạnh, tựa hồ sợ khả năng bị chuốc họa lên người, hoàn toàn lo lắng bị hãm hại.

      thực hiểu, rốt cuộc ta nghĩ điều gì? lại càng biết, rốt cuộc là ta hận , hay là… ? Rốt cuộc ta nghĩ gì về ? Là con của kẻ thù giết cha, hay là bình thường?

      Lắc đầu, cảm thấy buồn cười trước vọng tưởng của chính mình, ? ta có thể trơ mắt nhìn cha gả cho người đàn ông khác, cho nên ta !

      ta có thể lạnh lùng nhìn lập gia đình, có thể diệt trừ chồng của , có thể bắt giữ cha . Từng hành động đều cho thấy ta hận , là căm hận phát ra từ trong tâm khảm

      Nhưng mà, ta lại giữ lại bên mình…

      Ngoài cửa truyền đến tiếng mở cửa, ngẩng đầu nhìn lên, mười giờ ba mươi phút, hôm nay so với ngày hôm qua trễ hơn. Có lẽ ấy phải đấu tranh tư tưởng, mới quyết định trở về căn phòng này.

      quay đầu lên, đúng lúc vừa vặn mở cửa vào nhìn. hơi sửng sốt, có lẽ nghĩ rằng hai người lại chạm mặt. Tức thời, giữa hai người tràn ngập khí trầm trọng.

      bước vào phòng, đóng cửa lại, túi công văn cầm tay ném ở bên của tủ giày, đồng thời tháo giày ra.

      ngày làm việc khiến cho vô cùng mệt mỏi, huống chi công việc của luôn thay đổi, mỗi ngày luôn phải duy trì trạng thái tốt nhất, giữ nguyên lý trí tỉnh táo, mới có thể vì người bị hại giành lấy công bằng.

      Chỉ là trong lúc này, giấu trong nhà lại làm thể tỉnh táo. Cho dù cơ thể ở trong văn phòng nhưng tâm trí lại nhớ , biết làm gì, có rời hay , sau đó lại vô cùng phiền não.

      Lúc này, lại có thể làm ra chuyện mà chính cũng thể tưởng tượng nổi, “nhốt” ấy tại nơi này, nhốt tại thế giới thuộc về , cho tiếp xúc với bên ngoài, cho cả thế giới thấy , muốn để tránh khỏi phong ba ngoài kia.

      cũng biết mình nghĩ gì, ràng quan hệ giữa có thể ràng đơn giản, quên động lòng với , quên cùng trải qua nhiều điều, chỉ cần làm chuyện mình nên làm, hoàn thành mục tiêu duy nhất trong nhiều năm của mình, đem cha – người đáng chết vạn lần kia – ra trước công lý.
      Last edited: 10/12/14

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :