1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Xuyên Việt Ngự y Vương Phi - Mặt Thiển Thường (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Xuyên Việt Ngự y Vương Phi
      Tác giả: Mặt Thiển Thường
      Thể loại : Xuyên
      Độ dài: 349 chương

      edit: Kami_ngok LQĐ
      Meoconkissu2 thích bài này.

    2. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 1: Mỉm cười ly thế

      Vào đêm , chiếc xe taxi đứng ở cửa tòa biệt thự xa hoa , xách theo hành lý ngại mưa lớn xuống xe , lái xe nhìn theo bóng lưng chạy có chút đành lòng ‘’ Tiểu thư, trời mưa rất lớn , dùng ô của tôi ’’

      ‘’ cần, cám ơm. ‘’ Mưa rơi từng hạt , từng hạt đánh vào khuôn mặt nhắn của . Thượng khuôn mặt lộ vẻ chật vật lại che được nụ cười rực rỡ của , lúc này bản thân vô cùng co hứng . Chạy đến trước cửa biệt thự , khẩn cấp lấy điện thoại di động ra gọi vào điện thoại trong biệt thự . Điện thoại vang lâu mới truyền đến giọng của người đàn ông.’’ Uy,..’’

      ‘’Nam, ở nhà sao? Như thế nào bây giờ mới tiếp điện thoại.. a,?”

      ‘’ ban nãy tắm “ Trong giọng của người đàn ông vẫn xen lẫn nhè tiếng thở dốc.

      ‘’ Thực xin lỗi ,em thể cùng ăn sinh nhật.” Tiếu Tĩnh kho xử , kỳ trong lòng cao hứng muốn chết.

      ‘’ sao, học hành quan trọng hơn , ngoan ngoãn ở lại trường học đừng nghĩ nhiều chờ em nghỉ phép trở về chứng ta đền bù lại là tốt rồi.

      ‘’ Ân “ Nghĩ đến Vương Nam quan tâm chính mình như vậy , Tiếu Tĩnh trong lòng trào ra nhè ngọt ngào , xem ra làn này xin phép trở về cho kinh hỉ là đúng .
      Tiếu Tĩnh vui rạo rực kéo ra cánh cửa , nhưng đập vào mắt phải vẻ mặt kinh hỉ của Vương Nam , mà là hỗn loạn quần áo rơi đầy mặt đất . Áo sơ mi nam cùng với quần lót cùng tất chan của nữ , bàn có rượi cùng bánh ngọt còn thừa lại , nơi này mới vừa trình diễn tiết mục gì cho dù là đôg ngốc cũng đều biết ….

      Lầu hai truyền tiếng rên rỉ dâm đãng của phụ nữ, chân Tiếu Tĩnh tự chủ được bước lên lầu hai . Đó là giường của , tại bị hai bóng dáng chiếm lấy , giường còn phát ra thanh có tiết tấu , thân thể Tiếu Tĩnh như bị đóng băng , ngay cả hô hấp đều khó khăn …

      ‘’ Ba’’ di động rơi mắt đất cùng đá cẩm thạch va chạm phát ra thanh thanh thúy ,đủ đem hai bóng dáng lăn lộn thất kinh.

      ‘’ Tiếu Tĩnh, ….” Hai người nhìn đến đứn ở trước cửa , trong mắt có kinh hỉ , chỉ có kinh ngạc cùng thể tin được . Nước mắt Tiếu Tĩnh sớm tiếng đông rơi xuống , xoay người rời . - bao giờ nghĩ … muốn ở trong này thêm giây nào nữa …

      ‘’ Tiếu Tĩnh …” Vương Nam nóng vội nhìn .

      ‘’ phải nghĩ muốn như vậy….” Trữ Hoan cũng đuổi tới lầu , mặt vẫn xen lẫn chút hồng , đôi mắt quyến rủ như hồ ly , gợi cảm xinh đẹp , phụ nữ như vậy lại có mấy người đàn ông có thể thoát khỏi tay ?

      Tiếu Tĩnh đẩy tay Vương Nam ra , hướng Trữ hoan đến ‘’ phải toi nghĩ như vậy ? Vậy tôi nghĩ như thế nào ?” Nâng lên tay phải “ Ba..” tiếng đánh vào mặt Trữ Hoan ‘’ Đây là nhà của tôi, đó là giường của tôi, ta là người đàn ông của tôi , mà lại là bạn tốt của tôi . Bạn tốt cùng người đàn ông của tôi tại trong nhà của tôi lãng mạn dưới ánh nến đùng bữa tối , lăn lộn giường của tôi , tôi nên nghĩ muốn cái gì ?” Vẻ mặt đầy nước mắt cùng nước mưa vừa rồi hòa cùng chỗ , làm cho trở nên chật vật đến cực điểm .

      ‘’ Tiếu Tĩnh …” Vương Namcaamf tay Tiếu Tĩnh . biết nên như cái gì, giải thích như thế nào , bởi vì những điều đều là .

      Nhìn bộ dáng lúc này của , tâm Tiếu Tĩnh lại lần nữa đau nhói ‘’ Quên , Vương Nam chúng ta chia tay ,trước kia coi như là Tiếu Tĩnh tôi có mắt tròng , nhìn lầm , đây là nhà ba mẹ tôi để lại cho tôi , mời các người rời “ Nước mắt thành chuỗi rơi xuống xoay người chuẩn bị lên lầu.

      ‘’ Tiếu Tĩnh …” chỉ cảm thấy mình bị lực đạo lôi kéo , bị bắt xoay người lại , con dao cắm vào trong bụng , đập vào tầm mắt chính là cặp mắt vô tình của Trữ Hoan . Tiếu Tĩnh cuid đầu nhìn thấy máu của mình ngừng chảy ra , cuối cùng tê liệt ngồi xuống đất .

      ‘’Trữ Hoan ,em..” Vương Nam kinh ngạc nhìn trữ hoan , chẳng qua là muốn tiền , chưa từng nghĩ tới muốn giết chết Tiếu Tĩnh.

      ‘’ ta chết , nghĩ rằng em và có khả năng có được tiền sao ? Đừng quên mục đích ban đầu chúng ta tiếp cạn ta là cái gì.” ta biết Vương Nam là lòng Tiếu tĩnh rồi, nếu giải quyết Tiếu Tĩnh Vương Nam có thể còn là của ta…

      ‘’ …” Vương Nam biết nên cái gì , mấy ngày nay ở cùng chỗ với Tiếu Tĩnh quả thực muốn quên mục đích mình tiếp cận lúc ban đầu. xinh đẹp , thuần khiết ,thiện lương là khó gặp, hơn nữa tâm thương , hơn nữa cái gì cũng có , trong lòng cũng chỉ có , ở chiếm được tôn trọng cùng cảm giác tahnhf tựu mà trước đây chua bao giờ có được , những thứ này đều là cho ….

      ‘’ đừng quên , tại chính là và em ở cùng chỗ , cho là ta còn có thể đồng ý ở cùng sao? Em mới chính là bạn của , là người duy nhất nguyện ý cùng đồng cam cộng khổ . ‘’ xong liền ở trước mặt đâm Tiếu Tĩnh dao, tại Tiêu Tĩnh căn bản có năng lực đáng trả,

      ‘’ ra là thế, mọt người luôn miệng tôi, người đồng ý trở thành bạn tốt của tôi mãi mãi, háo ra chỉ vì nơi này căn phòng trống rỗng và lạnh tanh này của tôi , ngờ hai người chỉ vì tiền mà hại chết người khác , a ?” Sau khi cah mẹ rời , sống chết với căn bản khác biệt , mà khoảnh khắc gặp gỡ nghĩ mình hề độc nữa , chính là …A….Cái gì tình , cái gì tình bạn , đều là gạt người , còn bằng căn phòng lạnh như băng cùng tiền đâu.

      ‘’ Thực ra , dù cho tôi chết , các người cáu gì cũng có. Bởi vì , tôi sớm viết cam kết đem tài sản quyên góp cho nhi viện , chỉ cần tôi biến mất tháng , tất cả tài sản của tôi liền quuyeen góp cho nhi viện , các người cái gì …A…”Khóe miệng Tiếu Tĩnh mang theo nụ cười trào phúng “ Các người còn có thể ngồi tù …..”

      ‘’ Tiện nhân, tiện nhân …” Trữ Hoan đem dao đâm ở người Tiếu Tĩnh , mà từ đầu đến cuối vẫn duy trì nụ cười . Cuối cùng có thể nhà đoàn tụ sao? Cuối cùng hề dộc sao? Rốt cục có lừa gạt sao?


      Xuyên Việt Ngự Y Vương Phi

      chương 2: Sống ở Tây Hạ

      ‘’Đại tiểu thư , đại tiểu thư…`` Vương mẹ lay động Tiếu Tĩnh , gọi nàng tỉnh dậy. Tiếu Tĩnh mở to mắt ,nhìn vẻ mặt lo lắng của Vương mẹ , nàng biết mình lại gặp ác mộng, đến nơi này từ nửa tháng trước đến bây giờ mỗi đêm nàng đều gặp ác mộng , nhận thấy khóe mắt của mình còn đầy nước mắt , Tiếu Tĩnh vội nâng tay lau

      ‘’ Đại tiểu thư người tỉnh? Đứng lên rửa mặt chải đầu . Nên thỉnh an Lão phu nhân rồi. ``Vương mẹ giọng nhắc nhở.

      ‘’Hảo``

      Tiếu tĩnh cũng có như nguyện chết , mà nàng xuyên tới vương triều Tây Hạ hề có trong lịch sử này, nơi này là lục địa cùng sở hữu của bốn quốc gia là: Đông Minh , Tây Hạ , Nam Tiêu , Bắc Ly. Tiếu Tĩnh là đại nữ nhi của Trấn quốc công vương triều Tây Hạ, nàng là đích nữ con vợ cả của Phủ Trấn quốc công, nhìn tình hướng giờ Tiếu Tĩnh chỉ có thể tiếng đông cảm than, xem ra ông trời cũng muốn cho nàng cùng được đoàn tụ với người thân a .

      để ý ngước khác trào phúng, Tiếu Tĩnh tươi cười hướng Lão phu nhân hành lễ ‘’Tĩnh nhi thỉnh an bà nội . ``

      Dù sao nàng cũng là đính nữ , Lão phu nhân hướng về phía nàng mỉm cười gật gật đầu ‘’Cháu đến rồi , ta đến nhà Nhị thúc ở liền nửa năm , khi trở về nghe cháu bị ốm , tại thân thể tốt chưa?``

      ‘’Đa tạ bà nội quan tâm, Tĩnh nhi rất tốt , cháu bất hiếu làm cho bà nội lo lắng. ``

      ‘’Vậy là tốt rồi , chấu cần phải hảo hảo chú ý thân thể , tuy rằng Thụy Vương thế tử lui hôn , nhưng cháu giờ cũng cần có mối hôn tốt . nhắc tới các công tử quý tộc cũng có nhiều người đạp phá cửa phủ Trấn quốc công để cầu hôn.`` Lão phu nhân giọng an ủi.

      ‘’ Hừ `` Ai ngờ lúc này bên cạnh vang lên tiếng hừ lạnh , mặt Tiếu Tình mang theo vẻ cười nhạo . nhắc tới các công tử quý tộc đạp phá cửa cầu thân là đúng , nhưng đáng tiếc là cầu thân nàng ta chứ phải nàng.

      ‘’Vâng.`` tiếu Tĩnh nhìn nàng trào phúng chính mình, ngoan ngoãn dịu dàng đáp lời , điều này làm Lão phu nhân thực vừa lòng.

      ‘’ Mới đây mẫu thân ngươi ly thế cũng ba năm , ta thân thể tốt , phụ thân ngươi công vụ bận rộn , tất nhiên là có thời gian quan tâm đến ngươi , ta hướng Thái Hậu thỉnh ma ma trong cung đến dạy lễ nghi cho ngươi, Phủ Trấn quốc công chúng ta cũng là quý tộc của Tây Hạ , thể để cho người khác ở sau lưng nghị luận nữ nhi của Phủ Trấn quốc công chúng ta hiểu lễ giáo, buổi chiều ngày mai ngươi theo Minh nhi bắt đầu học, ngươi còn phải chăm chỉ học. `` Lời này đúng ý Tiếu Tĩnh , lần này thụy Vương thế tử lui hôn đều vì Đại tiểu thư Trấn quốc công vô tài vô đức ( hỉu lễ nghiã , có thể hỉu là dốt đặc cán mai cũng được ) , biết lễ nghi , xứng làm thế tử phi của Thụy vương phủ. Tuy rằng mọi người ai cũng biết đây chỉ là cái cớ của Thụy vương sau khi mượn sức Trấn quốc công phủ thất bại trả thù, nhưng là hình tượng Tiếu Tĩnh vô tài vô đức là do các phu nhân cùng thiên kim quý tộc truyền ra , trở thành đối tượng bị mọi người xa lánh
      .
      ‘’ Vâng `` Tiếu Tĩnh như trước nhu thuận đáp.

      ‘’ Ân , nếu ngươi thân thể tốt, buổi sang còn phải quốc viện.`` Lão phu nhân lần này muốn cho mọi người thay đổi cách nhìn về Tiếu Tĩnh, kém hơn so với nữ nhân hoàng gia. ‘’Trời còn sớm đều xuống cả . ``

      Sau khi hành lễ , mọi người đâu vào đấy theo lối cũ rời , tiếu tĩnh mới theo lối trở về lối bên cạnh liền vang lên giọng châm chọc khiêu khích ‘’ nữ nhân bị lui hôn làm ô nhục phủ Trấn quốc công còn muốn quốc viện ? Nếu là ta sớm treo cổ tự vẫn rồi .``Quốc viện cũng giống như Quốc Tự Giám chuyên bồi dưỡng con em quý tộc học văn luyện võ, nhưng chỉ cho phép con trai cùng đích nữ tiến vào, lúc này Tiếu Tình phải ghen tỵ là cái gì?

      Tiếu Tĩnh mỉm cười ‘’ cái thứ nữ có quyện gì ở đây giễu cợt ta. Còn bằng ngươi trở về học tập lễ nghi cho tốt tương lai kiếm nhà chồng tốt làm thê, bằng chỉ là con của tiện thiếp sinh ra cũng chỉ có thế là thứ nữ .``thanh lớn vừa vặn rơi vào trong tai Vương di nương cùng Tiếu Tình, mặt vẫn duy trì điềm đạm tươi cười giống như tiên nữ , cao quý tao nhã. Cùng lúc này so với nàng Tiếu Tình giống như nữ nhân chanh chua.

      ‘’Ngươi chỉ là nữ nhân bị thế tử lui hôn , có tư cách gì cùng ta tranh luận. `` vẻ mặt Tiếu Tình trong khí hận khể xé nát khuôn mặt Tiếu Tĩnh.

      ‘’Đích nữ chính là đích nữ , ta có bị lui hôn ta vãn là đích nữ, mà ngươi từ trước đến giờ vẫn là thứ nữ có gì thay đổi.`` xong nàng liền xoay người rời , chỉ lưu lại bong lưng tao nhã của mình.

      ‘’ Nương người xem nàng ta..`` Tiếu Tình lôi kéo tay áo Vương di nương nghiến răng nghiến lợi, làm như muốn đến cắn chết Tiếu Tĩnh.

      ‘’ cần hành động thiếu suy nghĩ, chờ nương leo lên chính trở thành chính thất, con cũng là đích nữ, cũng có thể đến Quốc viện cùng các thiên kim tiểu thư khác học tập. `` Vương di nương vỗ vỗ tay Tiếu Tình , giọng an ủi.

      ‘’ Nương người chừng nào trở thành chính thất a,.?`` Tiếu Tình có chút kiên nhẫn hỏi.

      ‘’ Nhanh thôi.`` xong liền xoay người rời , hề để ý đến Tiếu Tình.

      Chương 3: Thượng Quan Lam Tuyết

      Mạn Đà viên

      ‘’ Đại tiểu thư , phu nhân mất cũng 3 năm , ngày vương di nương phù chính sợ là còn xa.” Vương mẹ vừa hướng dẫn Tiếu Tĩnh thêu hoa vừa nhắc nhở, là kỳ quái, từ sau khi bị từ hôn , tài thêu thùa vốn chẳng ra gì trước giờ của Đại tiểu thư có thể xem là khác xa vạn dặm.

      ‘’ Nga, phải ?” nữ nhân cổ đại thực phiền toái, còn cần học thêu…..

      ‘’ Đúng vậy , trước kia nàng (vương di nương) có đứa , nhưng bây giờ nàng có thai 1 tháng, sợ là Lão phu nhân vì để cho nàng an tâm sinh hạ đứa hứa cho nàng phù chính. Còn nếu nàng sinh ra nam hài nàng chỉ có thể làm chính thất mà vị trí của nàng cũng vững vàng hơn.”

      ‘’Ân.” Tiếu Tĩnh có chút đăm chiêu trả lời.

      Nhìn Tiếu Tĩnh như suy tư . vương mẹ liền tiếng động rời khỏi phòng, Tiếu Tĩnh buông kim tuyến trong tay ra, đầu óc hoạt động, Tiếu Tĩnh trước kia tính cách yếu đuối . Đại môn ra, cổng trong bước, thậm chí ngay cả di nương cùng thứ muội đều có thể khi dễ nàng, có thể bình an sống đến bây giờ chỉ vì nàng là đích nữ, tương lai phải gả đến Thụy vương phủ làm thế tử phi, tại bị Thụy Vương phủ từ hôn , như vậy những ngày tới của nàng càng thêm khổ sở. Lão phu nhân tai rất thương nàng , nhưng nàng càng thương tôn tử, nếu cái thai trong bụng Vương di nương là con trai vậy từ nay nàng ở Phủ Trấn quốc càng gian nan hơn.

      Chớp mắt trời sáng , Tiếu Tĩnh rửa mặt chải đầu xong dùng chút điểm tâm , liền đến Bách thọ đường thỉnh an, Lão phu nhân dặn dò vài câu liền cho nàng rời sớm để Quốc viện.

      Xe ngựa sớm chờ ở đại môn, Tiếu Tĩnh mặt bộ quần áo lục nhạt cao quý tao nhã bước lên xe ngựa, đứng ở ngoài cửa Tiếu Tình mang vẻ mặt ghen tỵ, hai tay nắm chặt, tương lai mẫu thân nàng trở thành chính thất nàng nhất định phải đến Quốc viện cách nở mày nở mặt, đem Tiếu Tĩnh hung hăng mà dẫm nát ở dưới lòng bàn chân, nghĩ như thế tâm tình của nàng cũng thấy tốt lên chút .

      Xe ngựa xa xa liền dừng lại ở sân ngoài của Quốc viện. xe ngựa bi người ngăn chặn cho qua , Tiếu Tĩnh đành phải cùng nha hoàn xuống xe bộ, còn chưa đến giờ học các tiểu thư liền tốp ba tốp năm vây quanh nhau chuyện phiếm, khi nhìn đến Tiếu Tĩnh bước chân nhành đến, tất cả mọi người đều đình chỉ chuyện hẹn mà cùng nhìn về phía Tiếu Tĩnh, đây là Tiếu Tĩnh đường chỉ biết khúm núm cúi đầu? Nhưng lúc này ăn mặc khéo léo , cao quý hào phóng, chẳng lẽ vì bị lui hôn mà biến thành như vậy?

      Kinh ngạc là kinh ngạc , nhưng ai dám lên tiếng chuyện với nhau.

      ‘’Tĩnh nhi.” Phía sau truyền đến giọng ôn nhu đẽ nghe, cần nhìn nàng cũng có thể biết vị mỹ nhân dịu dàng hiền thục kia là biểu tỷ của nàng Thượng Quan Lam Tuyết. Thượng Quan Lam Tuyết là chất nữ của mẫu thân nàng – Thượng Quan Vu Ngọc. Nàng là con vợ cả của Hầu phủ, trước kia khi mẫu thân Tiếu Tĩnh còn sống nàng(Tiếu Tĩnh) thường bị người khi dễ nguyên nhân cũng là do nàng rất thiếu tự tin vào bản thân mình. Nhưng sau khi mẫu thân nàng mất nàng cùng người trong Hầu phủ cũng còn lui tới nữa . Thậm chí ngay cả đại môn Phủ Trấn quốc công cũng bước ra khỏi. Liền ngay cả Thượng Quan Lam Tuyết cùng nàng cũng chẳng quen thuộc . Bình thường Thượng Quan Lam Tuyết đều ở nhà học tập nữ hồng cùng lễ nghi, ngay cả cầm kì thư hạo đều có sư phụ dạy. Nàng(Thượng Quan Lam Tuyết) cũng là mới đến Quốc viện, nửa tháng trước biết được Tiếu Tĩnh bị bệnh liền đến Phủ Trấn Quốc công để thăm nàng, hai người trò chuyện với nhau rất hợp , dần dần thân nhau.

      ‘’Biểu tỷ” Tiếu Tĩnh mỉm cười tao nhã rồi thi lễ với nàng.

      "Ai nha, muội cùng tỷ tuổi cũng xấp xỉ nhau thôi cần đa lễ. Tỷ còn tưởng muộn thân thể còn chưa có tốt có thể tới Quốc viện , mới nãy tỷ con lo có người làm bạn giờ muội đến chắc thân thể tốt?”

      “ Đa tạ biểu tỷ quan tâm, thân thể Tĩnh nhi rất tốt.” Tiếu Tĩnh lôi kéo tay Thượng Quan Lam tuyết mỉm cười trả lời.

      “ Như thế là tốt rồi, lần trước thăm muội trở về Hầu phủ tỷ có kể chuyện của muội cho tổ mẫu và mẫu thân tỷ nghe , bọn họ là kinh ngạc, muội đường đường là đích nữ nhưng địa vị trong phủ lại bằng thứ nữ, các nàng cũng rất là lo lắng, muội giờ cũng lớn , dành thời gian trở về Hầu phủ chuyến thăm các nàng, để các nàng an tâm hơn.” Giọng Thượng Quan Lam Tuyết rất , lời nàng nỏi chỉ đủ để hai người nghe, Thượng Quan Lam Tuyết là người đúng mực lớn tiếng để cho mọi người biết cuộc sống của Tiếu Tĩnh ở Phủ khó khăn như thế nào?

      Tiếu Tĩnh biết Thượng Quan Lam Tuyết là vì muốn tốt cho nàng, nàng liền vỗ vỗ tay nàng mỉm cười đáp “ Đó là đương nhiên.” Nếu để người khác biết nàng ở Phủ Trấn quốc công ngay cả thứ nữ cũng bằng, biết họ giễu cợt nàng như thế nào đâu.

      còn sớm, chúng ta vào thôi.” Thượng Quan Lam Tuyết lôi kéo tay Tiếu Tĩnh tiêu sái vào lớp học.

      Quốc viện là nơi con cháu quý tộc học thêu cùng cầm kỳ thư họa. Ở Tây Hạ nam tử cùng nữ tử có thể ngồi học chung phòng học để học tập. Thượng quan Lam Tuyết cùng Tiếu Tĩnh ngồi chung bàn, hai người đều là mỹ nhân , ngồi cùng nhau rất gây chú ý.

      “ Ngồi cùng Thượng Quan tiểu thư chính là người bị Thụy Vương thế tử lui hôn – Tiếu Tĩnh ? Thụy Vương thế tử nàng tướng mạo xấu xí , biết phép tắc, hiểu lễ nghi , tai nàng như vậy hề giống trong lời đồn chút nào.” Nữ nhi Hộ bộ thượng thư Lưu Tương Lệ vẻ mặc nghi ngờ .

      “ Cũngcó thể phải như vậy ? hôn ước là được định từ 10 năm trước , có thể tại Thụy Vương thế tử có người trong lòng nên muốn thú Tiếu tiểu thư mới lấy cớ như vậy . Phủ Trấn quốc công tuy địa vị thấp nhưng rốt cuộc cũng bằng hoàng gia phải sao? Mà giờ biết Phủ Trấn quốc công theo bên nào, Thụy Vương mượn sức được còn khồng bằng thú vị tiểu thư có thể củng cố được địa vị của bản thân. “ Nữ nhi Bộ Binh thượng thư là người nhanh mồm nhanh miệng chẳng sợ đắc tội với người khác .

      cũng đúng.” Lưu Tương Lệ gật gật đầu đồng ý, lúc này trong mắt nàng lại mang theo đồng tình nhìn về phía Tiếu Tĩnh.

      Kỳ Tiếu tĩnh bị từ hôn ngược lại lại cực kỳ cao hứng , tuy rằng cầm kỳ thư họa đối với nàng mà cũng chẳng phải việc gì khó . nhưng nàng là người mang tư tưởng của thế kỷ 21 như thế nào nguyện gả cho người ngay cả mặt mũi cũng chưa từng gặp qua.

      Giữa trưa , Tiếu Tĩnh trở lại Mạn Đà viên đơn giản dùng qua bữa trưa liền cùng ma ma trong cung học tập lễ nghi , Tiếu Tĩnh sinh ra trong gia đình quý tộc, lễ nghi tự nhiên cần phải , ma ma dạy nàng rất là vừa lòng , mọi người ai cũng nghĩ thiên kim chính là thiên kim , tất nhiên con nhà nghèo thể so sánh được.

      Bách Thọ đường

      “ Tổ mẫu , người giúp đỡ con , nghe tỷ tỷ học thêu thùa cùng lễ nghi đều do ma ma trong cung dạy, Tình nhi cũng muốn học.” Mới sáng sớm Tiếu Tình liền thừa dịp thỉnh an ra sức lôi kéo Lão phu nhân làm nũng , cái gì cũng muốn cùng Tiếu Tĩnh học thêu thùa cùng lễ nghi.

      Lão phu nhân thực chịu nổi bản lãnh dính người của nàng liền phất tay “Ma ma là do Tĩnh nhi thỉnh đến , ngươi nếu là thực muốn học ,liền hỏi nàng .” Từ khi từ nhà con thứ hai trở về nàng liền phát Tiếu Tĩnh thay đổi ít, hề khúm núm , người cũng trở nên xinh đẹp , trổ mã càng thêm cao quý hào phóng , rất có bộ dáng tiểu thư quý tộc.

      ‘’ Tổ mẫu,ma ma là người trong cung , biết người ta có nguyện ý dạy Tình muội muội hay , còn có nếu là Tình muội muội muốn học . kia tự nhiên thể bỏ quên Vũ muội muội a , chớ để cho người khác phủ Trấn quốc công chúng ta công bằng . phải ?” giờ phủ Trấn quốc công có ba vị tiểu thư lại có con trai, trừ nàng là đích nữ cùng Vương di nương có nữ nhì là Tiếu Tình, ngoài ra còn có Lí di nương là thông phòng nha hoàn lên, ở trong phủ quyền thế , giống Vương di nương chỉ có quản ăn mặc ngủ nghỉ của mọi người trong phủ, hơn nữa Vương di nương còn có nhà mẹ đẻ có địa vị, nàng cũng có thể cũng cố địa vị. Lí di nương cùng Tiếu Vũ cũng được coi như là nửa chủ tử nhưng lại bị Vương di nương quản lý quá hà khắc ngay cả nhất đẳng nha hoàn còn hơn các nàng, đừng đến việc thỉnh ma ma dạy lễ nghi.

      “ Tĩnh nhi rất đúng,ngàn vạn lần thể để cho người khác Phủ Trấn quốc công chúng ta hà khắc thứ nữ.” Lão phu nhân rất là đồng ý.

      “ Tổ mẫu đối với các cháu đều thương hết mực, tin tưởng những người khác thể tìm ra sai lầm .”

      “Tĩnh nhi rất phải.” nhìn bộ dáng Tiếu Tĩnh tự nhiên hào phóng , Lão phu nhân càng thêm vừa lòng đứa cháu này. Mà lúc này Lí di nương nhìn Tiếu Tĩnh trong mắt mang nồng đậm kích động, Vũ nhi theo chính mình chút ưu đãi cũng có, chính mình là cái nha hoàn làm sao cho nàng học cái gì lễ nghi cùng cầm kỳ thư họa? giờ nàng có thể theo ma ma trong hoàng cung học tập nàng biết có bao nhiêu là cao hứng, đúng là phải hảo hảo cảm tạ Tiếu Tĩnh.

      Được rồi bây giờ còn sớm , đều trở về hết .” Lão phu nhân lên tiếng mọi người tự nhiên đều nghe lời lui xuống.

      Tiếu Tĩnh chậm rã trở về Mạn Đà viên tắm rửa thay quần áo, Vương mẹ phân phó cho hạ nhân giúp Tiếu Tĩnh thay quần áo , vấn cho nàng kiểu tóc đơn giản, Tiếu Tĩnh nhìn chính mình trong gương , dù chưa hoàn toàn trổ mã nhưng nàng biết chính mình lớn lên có bộ dáng gì “Vú, ra ngoài cửa viện , nếu Lí di nương đến đây cho nàng trước chờ lát.”

      “ Vâng” Vương mẹ tay chân nhành bước ra khỏi phòng , còn chưa tới nửa khắc quả nhiên thấy Lý di nương đến đây, Vương mẹ thầm bội phục Tiếu Tĩnh dự liệu như thần.

      Lí di nương nhìn thấy Tiếu tĩnh đến vội khúm núm thi lễ , Tiếu Tĩnh đỡ nàng đứng lên “ Di nương cần đa lễ, lần này người đến là có chuyện gì ?”

      Lí di nương lại quỳ xuống lôi kéo Tiếu Tĩnh bên cạnh “cám ơn Đại tiểu thư vì Vũ nhi biện hộ, Vũ nhi có thể theo Đại tiểu thư học tập lễ nghi , nô tỳ vô cùng cảm kích.” Lí di nương vẻ mặt chân thành , Tiếu Tĩnh lại chút nào để ý “ Việc mà thôi di nương làm gì lo lắng như thế? Ta chỉ có thể giúp Vũ muội muội nhất thời cũng dám cam đoan có thể giúp nàng cả đời, di nương nên suy nghĩ về sau nên như thế nào ?”

      Trong mắt Lí di nương lên mộtt tia nghi vấn “ Thỉnh Đại tiểu thư chỉ dẫn.”

      Tiếu Tĩnh bưng lên chung trà hớp ngụm, thanh thanh cổ họng tao nhã nên lời “ vậy di nương cũng biết, giờ Vương Tú Hà có thai 1 tháng , nếu tương lai đứa con nàng sinh ra là nam hài, ta nhiều nhất là im lặng mà sống qua ngày, nhưng mà di nường dễ như vậy …” Vì cam đoan địa vị con mình , nàng như thế nào có thể cho phép đứa bé đó có thể sinh ra hảo hỏa sống tốt ở Phủ Trấn quốc công chứ?

      “ Điều này nô tỳ tất nhiên biết , nhiều năm như vậy, trong phủ ai có thể sinh con, người sáng suốt đều biết là tại sao.” Lí di nương khóe miệng xẹt qua tia cười khổ, nếu chính mình sinh phải nữ nhi , cũng chưa chắc có thể sống bình an đến bây giờ.

      “ Nếu ta có thể giúp di nương, biết di nương có nguyện ý thử phen ?” Tiếu Tĩnh cẩn thận đánh giá Lí di nương , Lí di nương rất đẹp chỉ là có tâm tư ăn mặc tỷ mỉ cho chính mình mà thôi , nếu để chính mình ra tay nhất định cũng trở thành nữ nhân quyến rủ.

      “ Hết thảy nghe theo Đại tiểu thư an bài.” tai chính mình sống hay chết đều giống nhau , có cơ hội vì cái gì vì nữ nhi chính mình mà cố gắng phen ?

      “ Bắt đầu từ ngày mai, bữa tối liền đến Mạn Đà viên dùng.” Tiếu Tĩnh cũng muốn nhiều lời vô nghĩa, thuận miệng phân phó câu liền đứng dậy trở về nội thất.

      “Vâng” Lí di nương thi lễ rồi kéo Tiếu Vũ rời khỏi Mạn Đà viên.


      Chương 4 : Bạch phủ truyền kỳ

      Lí di nương rồi Tiếu Tĩnh cũng ngồi xe ngựa đến Quốc viện , vì trời mưa nên người đến Quốc viện ít , xe ngựa của Tiếu Tĩnh liền được trực tiếp qua cổng , thực là làm cho nàng đỡ phải đường nhiều , xe ngựa vừa đứng vững nàng liền nhìn thấy Thượng Quan Lam Tuyết quần áo đơn bạc đứng ở trước cửa chờ nàng , tâm Tiếu Tĩnh cảm thấy ấm áp vội vàng đến cầm lấy tay nàng, nhìn thấy môi Thượng Quan Lam Tuyết có chút tím “ Tay như thế nào lại lạnh như vậy, trời còn mưa sao mặt quần áo nhìu chút, lại đứng ở cửa ngốc cái gì ?”

      Ngữ khí tuy rằng đầy trách cứ , nhưng tay vẫn xoa xoa để sưởi ấm cho nàng, trong lòng Thượng Quan Lam Tuyết cũng thấy ấm áp,” Còn phải đều tại muội? muội chậm chạp đến, lại sai nha hoàn đến Quốc viện báo tiếng, chỉ sợ trời mưa trơn trượt , muội nếu đến ta tự mình đến Phủ Trấn quốc công xem muội có khỏe đó.”

      có chuyện gì,là vì trời mưa nên muội bảo phu xe cho xe ngựa chậm lại , nên đến trễ chút , làm cho tỷ lo lắng rồi.” Tiếu Tĩnh mỉm cười vỗ tay Thượng Quan Lam Tuyết an ủi.

      “ Vậy tốt , ta vào thôi , ở bên ngoài rất lạnh.” xong liền lôi kéo tay Tiếu Tĩnh vào Quốc viện.

      Bởi vì trời mưa nên lớn cộng thêm thời tiết có chút lạnh, học trò đến Quốc viện nhiều lắm , những nam tử tập võ nên thân thể có chút cường tráng nên cũng sợ , đa số đều đến đây, các tiểu thư quý tộc thân thể mảnh mai nên chỉ có ba người đến Quốc viện ,trừ Tiếu Tĩnh cùng Thương Quan Lam Tuyết chỉ có nữ nhi của Thượng thư bộ binh Sở Tiếu Tiếu , Sở Tiếu Tiếu giống các tiểu thư khuê các nhu nhu nhươc nhược , nàng là nữ nhi tính hào sảng , ăn thẳng thắng , có chút giống võ lâm nữ hào kiệt.

      Nhìn khắp lớp học nữ tử trừ vỏ nàng ra chỉ có Tiếu Tĩnh cùng Thượng Quan Lam Tuyết nàng liền thẳng đến “ Thượng Quan tiểu thư , Tiếu tiểu thư các ngươi cũng đến à?”

      Thượng Quan Lam Tuyết cùng Tiếu Tĩnh cũng ngẩn đầu lễ phép mỉm cười đáp “ Trời mưa lớn , nghĩ tới Sở tiểu thư cũng đến đây .”

      Chỉ vài giọt mưa sao làm khó được ta, ta cũng có yếu ớt như vậy.” xong liền thoải mái về phía chỗ ngồi ngồi xuống.

      Người đến lớp học tương đối ít, phu tử cũng có dạy , mang theo mọi người tham quan Quốc viện, tuy rằng những thiếu gia tiểu thư thường xuyên đến Quốc viện học tập , cơ hội tham quan Quốc viện lại rất ít , Quốc viện chiếm diện tích rất lớn , bộ cũng phải canh giờ mới có thể tham quan hết toàn bộ, phu tử mới nổi danh ở Quốc viện khi đến đâu kể lại những chuyện xưa phát sinh ở nơi đó.

      cho tất cả mọi người biết , phía trước là trường luyện võ, nơi này tổng cộng bồi dưỡng ra sáu vị võ Trạng Nguyên , trong đó cũng là tại người chỉ dạy chính là liễu tiên sinh. Chỉ cần các ngươi chăm chỉ dụng công , có thể tân võ Trạng Nguyên tiếp theo trong số các ngươi.” Phu tử di đông bộ râu liền nhìn bọn nam tử ở phía sau .

      Bọn nam tử liền gật đầu vâng

      “ Ta đây đâu.” thanh nữ tử vang lên, bọn nam tử đều quay đầu lại nhìn về phía xẻ mặt tự tin của Sở Tiếu Tiếu, vẻ mặt vẻ đắc ý trào phúng .

      “ Sở tiểu thư làm sao có cửa, chút công phu quyền cước phòng thân bình thường làm sao vọng tưởng trở thành võ Trạng Nguyên sao?” con trai Lễ bộ thượng thư hướng về phía nàng vẻ mặt trào phúng hỏi.Chỉ là tiểu oa nhi nhưng lại dõng dạt muốn trở thành võ Trạng Nguyên , bọn họ đường là nam nhâm bảy thước nàng để ở chỗ nào?

      “Cẩn Du lời ấy sai rồi, đời việc gì có, chỉ sợ có người có tâm a. Năm năm trước trong quý tộc Tây Hạ có tướng quân phủ họ Bạch , là chủ gia họ Bạch,là đại tướng quân nổi danh Tây Hạ , Đại tướng quân này khi mười lăm tuổi ,là nữ nhi thích mặc nữ trang, nhưng lại rất thích nam trang muốn cùng phụ thân khắp nơi chinh chiến , Bạch tướng quân dưới gối chỉ có nữ nhi bảo bối này , tự nhiên mọi chuyện đều chiều theo ý nàng, lần cùng Đông Minh hổ tướng Trần tướng quân song phương quyết đấu Bạch tướng quân bị trọng thương nặng thể tái chiến , nữ nhi của Bạch tướng quân chịu đầu hàng liền mang theo hai vạn quân còn sót lại tiếp tục cùng mười vạn đại quân Đông Minh quốc đối kháng , cuối cùng dựa vào trí tuệ nàng cũng thắng được trận chiến kia, bảo vệ cho trăm dặm thành tại, sau Bạch tướng quân sợ việc này bị lan truyền ra ngoài sợ nữ nhi tìm được nhà chồng tốt liền đem việc này đè ép xuống , tưởng có người biết nàng là nữ nhi…Lão phu việc này để cho mọi người biết đời tuyệt đối có chuyện gì là có , chuyện làm việc phàm là người đều chừa cho người khác đường lui , tự nhiên cũng là chừa cho chính mình đường lui, học được lấy lui làm tiến mọi người đều là người có trí tuệ hơn người.” Tiếu Tĩnh cẩn thận nghe phu tử sót câu, cũng bỏ sót cái biểu tình , ở cổ đại có thể có người như vậy cũng nhiều gặp lắm , vậy cũng là người có trí tuệ .

      “Bạch tiểu thư là người hiếm có, đáng tiếc là đầu thai nhầm thành nữ nhân .” Tiếu Tĩnh ở trong lòng cảm thán, tại đây là thời đại nam tôn nữ ti, như thế nào là người tài cầm quân , còn phải cũng lập gia đình giúp chồng dạy con sao? Còn như thế nào mới có thể theo chồng thờ chồng ?Ngay cả tư tưởng tự do ngôn luận đều có , chính là do thời đại chèn ép con người.

      “Nữ nhi như thế nào ,cùng lắm cả đời lấy chồng .” Sở Tiếu Tiếu vẫn to gan lớn mật , nghĩ tới tại bản thân lại khác người như vậy. Lúc này nàng hai tay chống thắt lưng , phẫn hận đến cực điểm.

      biết cuối cùng Bạch tiểu thư nơi nào , Phủ Bạch tướng quân vì sao biến mất?” Thượng Quan Lam Tuyết vạn phần tò mò, nàng chưa bao giờ nghe trưởng bối trong nhà chuyện của phủ Bạch tướng quân .

      “Sau Đông Minh quốc đến Tây Hạ nghị hòa , cầu là muốn đối tượng hòa thân là Bạch tiểu thư nhập hoàng thất Đông Minh , Hoàng thượng đồng ý, Bạch tiểu thư đó nhập Đông Minh hai năm sau Bạch tướng quân qua đời.” đến Bạch tướng quân mặt có chưa chút thương cảm.

      “Như vậy nữ tử bình thường nhưng lại vì hòa bình của hai quốc gia mà hi sinh hạnh phúc của chính mình.” Lúc này Sở Tiếu Tiếu trong lòng xẹt qua tia khổ sở, chẳng lẽ khát vọng rộng lớn của nữ nhi đều thể thực được sao?

      Có thể dùng nữ nhân để giữ hòa bình cho quốc gia, hoàng đế có ngốc nữa cũng biết đây là giao dịch có lợi, cớ sao làm đâu?

      “Sau đó , mọi người cũng liền quên Phủ Bạch tướng quân , phai nhạt vì hòa bình mà Bạch tiểu thư phải tha hương ở đất nước xa lạ.” phu tử mặt tràn ngập cảm khái , làm như muốn nhắc lại chuyện cũ năm xưa.

      Mọi người cũng hề hỏi lại, tất cả mọi người đều là người thông minh, tất nhiên là phu tử muốn nghĩ tới nữa, Tiếu Tĩnh biết Minh phu tử muốn kể cho mọi người nghe chuyện xưa ,nhưng kì cho Sở Tiếu Tiếu, muốn có được thứ mình muốn nhất định phải mất thứ gì đó, phu tử cùng Sở Tiếu Tiếu nhất định phải quan hệ bình thường như mọi người nhìn thấy.

      Sở tiếu Tiếu năm nay mười ba tuổi, có thể nghị hôn, chính là thấy phủ thượng thư có động tĩnh gì, sợ là có tính toán khác , Sở Tiếu Tiếu bị người nhà mực sắp xếp đến Quốc viện , Duy nhất cùng nàng nàng qua lại chỉ có nữ nhi Hộ bộ thượng thư Lưu Tương Lệ, người khác chỉ biết nàng là nữ nhi Bộ binh thương thư , mặt khác cái gì cũng hoàn toàn biết, liền ngay cả Tiếu Tĩnh cũng biết phu tử kia có ý nhắc nhở nàng là có ngụ ý gì.
      sanone2112, NgoUng, Meoconkissu22 others thích bài này.

    3. Kami_ngok

      Kami_ngok New Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      1

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 5 : Tài Tử Khanh Vương

      Phu tử mặc bộ bạch y, tay vẫn như trước vũ*( hỉu lắm nên để nguyên văn, ai bít giúp mình zới) râu ông muốn nhuộm màu trắng xóa mang theo các học trò tiếp tục về phía trước, ông như vậy làm cho người khác có cảm giác ông có cỗ tiên phong đạo cốt .

      “Phía trước chính là Trạng Nguyên các, tin tưởng tất cả mọi người nghe qua nơi này.”

      Phu tử nhàng đẩy cửa ra. Bên trong bài trí lịch tao nhã, ghế dựa cùng ngăn tủ đề làm từ gỗ đàn hương , điêu khắc đa dạng thập phần xinh đẹp, chế tác cũng là phi thường phức tạp , chắc hẳn cũng là do nhất dẳng sư phó tỉ mỉ làm ra.

      “ Nơi này từng là hoàn cảnh của Quốc viện , các ngươi khẳng định chỉ nghe qua chứ chưa từng tới . Cơ hội nhiều , đều hỏa hảo nhìn lần .”

      “Hay là nơi này chính là nơi đặt các bức họa của các Trạng Nguyên trong các triều đại trong truyền thuyết ?” Chu Cẩn Du vẻ mặt kích động, làm như thự mong chờ đến nơi này.

      Phu tử gật đầu “ Đúng vậy , nơi này là nơi đặt những bức họa của các quan văn võ Trạng Nguyên.”

      Tiếu Tĩnh làm như có bị lời của phu tử ảnh hưởng, mà là bước chân chậm rãi đến giữa phòng. tường treo bức hạo thiếu niên , bạch y nhàng , tuấn tiêu sái , ánh mắt trầm ổn , nhưng cũng thuộc loại thiếu niên non nớt, hơn phần thiếu niên đủ trầm ổn , Tiếu Tĩnh mỉm cười , tranh này có phải hay rất khoa trương, thế gian như thế nào có khuôn mặt hoàn mỹ giống như vậy , phải là hối lộ họa sĩ chứ ?

      “ Đây là thánh* (* người tài ba hỉu pít rộng) Khanh vương .”thanh Phu tử ở phía sau truyền đến , biết sao ông lại ở phía sau cùng nàng nhìn chăm chú vào bức họa tường , chính là hai người biểu tình bất đồng , người mỉm cười người thở dài .

      “Phu tử vì sao thở dài , bức họa của thánh khanh vương tại sao lại treo ở giữa Trạng Nguyên các ?” Tiếu Tĩnh cảm thấy kỳ quái , bức tranh này là bức tranh hoàn mỹ treo như thế cũng khó hiểu , nhười ta là Vương gia , cho dù hối lộ họa sĩ , họa sĩ cũng cố ý làm cho bức tranh hoàn mỹ chút, chính là vì sao tranh này lại được treo ở nơi này?

      “Ngươi hiếm khi xuất môn , có thể còn biết ! hai năm trước vào ngày sinh của tiên hoàng cũng vừa vặn cùng ngày diễn ra khoa cử, thánh Khanh vương vì muốn tặng tiên hoàng phần lễ vật dặc biệt liền lặng lẽ lấy thân phận hàn môn đệ tử tham gia khoa cử , hơn nữa còn giành được chức Trạng Nguyên . tiên hoàng trong lòng rất là vui vẻ , cuối cùng nhưng lại càm tác phẩm của thánh Khanh vương đứng lên đọc, là kích động.” Phu tử khi đến thánh Khanh vương cao hứng , ánh mắt nhìn bức họa tường tất cả đều là tán thưởng.

      là việc vui , vì sao vừa rồi phu tử lại thở dài?”

      “Ai…Thánh Khanh vương là người tài hoa kiệt xuất , ngài từ lúc mới sinh thân thể hư nhược nhiều bệnh ,thái y ngài sống quá hai mươi tuổi.”

      ra là thế.” Tiếu Tĩnh mày hơi nhăn lại, trong đầu cũng suy tư vì bệnh gì mới có thể có lời tiên đoán sống quá hai mươi tuổi.

      “Tranh này ra là do lão phu tự mình thay họa .” Phu tử khi lời này mặt vẻ tự hào. “ Vừa rồi ngươi xem bức họa có chút ngơ ngác , lại cười có chút nghịch ngợm. biết là nghĩ đến chuyện buồn cười gì?”

      “Tranh này là bức tranh phu tử đích thân thay vẽ có gì đáng cười.”

      “Ngươi nha đầu này có chút ý tứ, thánh Khanh vương là người tuấn bất phàm, nữ tử ngưỡng mộ quả thực rất nhiều, nhưng nha đầu này ta thấy xem ra ngươi đối với có chút ngưỡng mộ nào..”

      “Phu tử biết đùa.” Đối với bức tranh có cái gì mà ái mộ, cấp cho chính nàng tờ giấy , nàng cũng có thể vẽ ra bức tranh như thế,nếu là tranh này giống như quá khoa trương như trong lời , kia chẳng phải là do cách nhìn người của phu tử? Tiếu Tĩnh lắc đầu cười khổ.

      “Ta ra nghe qua việc thánh Khanh vương gia tham gia khoa khảo, khi đó vừa vặn phụ thân ta di làm giám thị, đến vẫn là ca ca ta giúp thánh Khanh vương gia.”Thượng Quan Lam Tuyết biết khi nào đến phía sau , giọng ôn nhu dễ nghe

      như thế biểu tỷ từng gặp qua người trong tranh?” Tiếu Tĩnh nhìn Thượng Quan Lam Tuyết hỏi

      “Đây là tất nhiên , sau khi kết thúc khoa khảo tự mình đến phủ lời cảm tạ , ta ra gặp qua lần, như bức họa vẽ giống nhau nhưng ra mặt khác cũng cùng vương gia bất đồng, sắc mặt tái nhợt nhưng tinh thần tốt lắm , tài hoa lại cần phải nhắc đến .”Nghe Thượng Quan Lam Tuyết chính miệng . Tiếu Tĩnh lại im lặng ngẩng đầu nhìn liếc mắt cái, đột nhiên tâm sinh ra ý nghĩ thương xót, nghe hoàng gia nhiều bất đắc dĩ, sợ là cho dù là tuyệt thế dung nhan cũng phải là chyện gì tốt, bởi vậy nàng đối với ngoài dự đoán nổi lên lòng tốt .

      Chương 6 : Sở Tiếu Tiếu Pk cuồng vọng nam
      “ Phía trước là Hồi điện ,sưu tầm các loại cầm nổi danh cùng nhóm tài nữ trong Quốc viện, vậy mọi người từ trước giờ đều ngưỡng mộ cùng mơ ước lúc nào đó có thể nắm trong tay hảo cầm ở trong nhóm tài nữ , tiên đế khi còn tại vị cũng dem địa phương này liệt vào cấm địa , giờ Hoàng thượng cũng gì , nhưng cũng chẳng cho người khác xem đến , lão phu ta liền gan lớn lần ngoại lệ mang các ngươi nhìn lần , vẫn là câu kia , cơ hội hiếm có này chỉ có lần , các ngươi nên nhìn cho kỹ. Về sau có thể còn cơ hội .” Phu tử cười thần bí , dẫn đầu đẩy cửa ra dẫn đầu bước vào , Tiếu Tĩnh cũng là mỉm cười , phu tử rất hài hước.

      vào Hồi điện , mấy chục cây cầm tốt hiếm có liền ra trước mắt mọi người , những người cầm đứng nhìn đến ngây người , liền ngay cả chỉ cần sờ vào có chết cũng hối tiếc.

      Phía cây cầm như trước treo những bức họa, có công tử phong độ , tự nhiên cũng có mỹ nhan duyên dáng kiều .Hiển nhiên những tuấn nam mỹ nữ đó là chủ nhân của mấy chục cây hảo cầm .

      Phu tử đến tường biên nhìn bức họa nữ nhân mà trầm mặc , hồi lâu như là lầm bầm lầu bầu chậm rãi “Đây là Bạch phu nhân ,lúc ấy là tài nữ nổi danh trong thành của Tây Hạ, cũng là mẫu thân của vị Bạch tiểu thư kia.” Trong mắt phu tử lên tia chân tình biết tên.

      thể tưởng được ,vị tiểu thư giống người thường như thế lại có vị mẫu thân mỹ danh tài nữ.” Nhi tử của Ngự sử đại nhân Ngô Vân giọng điệu trào phúng, làm như xem lời của phu tử về vị Bạch tiểu thư kia, bởi vì cảm thấy được nữ nhân nên có bộ dáng của nữ nhân, Bạch phu nhân mang danh mãn tài nữ , nữ nhi có dạy dỗ dã nha đầu mỗi ngày chỉ nghĩ cùng phụ thân chinh chiến sa trường.

      “Bạch tiểu thư làm sao? Người ta là nữ nhi có tính cách giống phụ than có cái gì tốt, so sánh với ngươi mỗi ngày chỉ biết ăn chơi đàng điếm phong hoa tuyết nguyệt là hoa hoa công tử Bạch tiểu thư biết tốt hơn ngươi bao nhiêu lần,a…Sợ là sau lưng quở trách người khác là tiểu nhân đê tiện, sau khi ra chiến trường có khi còn tiểu ra quần còn nhớ vì nước dốc sức a? Đăng đồ tử…” Sở Tiếu Tiếu chút khách khí phản bác lời của Ngô vân, cái nho Ngự sử gì đó mà lại tại đây như người đàn bà chanh chua ngoài chợ tám nhảm lung tung, đúng là sợ người khác cười rớt răng hàm.

      “Ngươi…” Ngô vân bị tức đến đầu bốc khói , nhưng lại ngại Sở Tiếu Tiếu là nữ nhi của Bộ binh thượng thư mà dám lỗ mãng. Nếu là bình dân nữ tử sợ sớm bị nhục nhã mà được lời nào rồi.

      “Ta làm sao? ta có chỗ nào đúng sao? Bạch tiểu thư vì hòa bình cuả hai quốc mà phải qua đó hòa thân, chỉ bằng điểm ấy cũng đáng giá được người kính nể.” Sở tiếu Tiếu kích động vô cùng , giống như Ngô Vân phải tiền bối của năm mươi năm về trước mà dường như là người thân của nàng vậy.

      “Sở tiểu thư rất đúng , mỗi người đều có cá tính của chính mình. Bạch tiểu thư theo phụ thân xuất chiến bảo vệ trăm dặm thành đông, loại công lao này sợ ngay cả Hoàng thượng cũng thể nhận thức , Ngô công tử lại có tư cách gì để đánh giá nàng? Cho dù tại Đông Minh quốc như trước cùng Tây Hạ chúng ta bât hòa. Nhưng là chung ta thể phủ nhận công lao của Bạch tiểu thư.” Tiếu Tĩnh tươi cười khéo léo , có tức giận cũng có trào phúng, làm cho người ta biết đáp trả như thế nào, liền ngay cả Ngô Vân nhìn biểu tình lạnh nhạt của nàng cùng biết phải đáp như thế nào mới tốt.

      Phu tử mỉm cười , trẻ cũng dễ dạy!

      “Đây là Vân Lạc quận chúa?” nam đệ tử biểu tình khiếp sợ nhìn bức họa bên cạnh treo tường hỏi. Chiến vương phủ Vân Lạc quận chúa mới nổi danh là mỹ nữ, chính là ngay cả thiếu gia tiểu thư quý tộc cũng khó gặp , trừ bỏ hoàng cung tự mình đưa thiếp mời mặt khác gia yến , yến hội nàng đều tham gia, nàng thân phận cao quý , muốn tham gia mọi người cũng dám dị nghị gì, lâu ngày nàng ở trong lòng mọi người liền càng ngày càng thần bí.

      “Hai năm trước lão phu từng ở Chiến vương phủ gặp qua Vân Lạc quận chúa lần, mặc dù phải xuất ra từ Quốc viện, nhưng là tay hảo cầm làm cho lão phu đến nay khó quên, liền vì nàng họa bức đem cầm đặt ở trong điện.” Phu tử sắc mặt khoái trá , làm như còn nhớ lại tiếng đàn của Vân Nhạc, bởi vậy có thể biết Vân Nhạc kỳ nghệ có bao nhiêu tuyệt vời.

      Vân Lạc ở trong lòng nam tử Tay Hạ vĩnh viễn hé ra cái khăn che mặt thần bí, những điều về nàng hết thảy đều là nghe , lại thủy chung khó gặp.

      Phu tử mang theo các nàng di qua thạch Tử Lộ, xuyên qua hậu viện, ra ở trước mặt mọi người chính là tiểu viện độc lập, phu tử đẩy cửa ra , bên trong thiết kế bằng khí trong Trạng Nguyên các , cũng duy mỹ như Hồi điện, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy như được đặt mình trong thác nước từ núi chảy xuống gian bình thường vui vẻ thoải mái .

      “Hay là đây là nơi chuyên để đặt các danh họa Danh Họa các?” Chu Cẩn Du giống như có chút tin, đây là nơi người thích tranh nằm mơ đều muốn đến giám định và thưởng thức?

      “Ân.” Phu tử gật gật đầu”Nơi này là nơi cất chứa danh họa, từ Hoàng thượng cho tới giờ cũng có người mới quy , đều lưu lại bút ký của bọn họ.”

      hổ là danh gia , bức tranh này quả nhiên bất đồng với bút tích của phàm nhân.” Thương Quan Lam Tuyết vẻ mặt cũng là vẻ tán thưởng, nàng là người hiểu biết về tranh. Tự nhiên biết những bức họa này kỹ thuật rất cao.

      “Có thể đem bức tranh ở lại chỗ này tự nhiên cũng phải là người bình thường .” xong ánh mắt Tiếu Tĩnh liền bị bức tranh tường hấp dẫn , đó là bức tranh nước từ núi chảy xuống, mặ màu giăng khắp nơi, kết cấu tươi mát hoa nở xanh biếc, khí thế hào hung, Tiếu Tĩnh từng theo ông ngoại học qua vài năm về những bức tranh nước từ núi cahyr xuống, tự nhiên liền biết đây là đây là bức tranh nhất đẳng. Góc khuất bức tranh ra chữ viết ràng xinh đẹp hữu lực, Mặc Ngàn Trần.

      “Mặc Ngàn Trần…” Tiếu Tĩnh tự chủ được đọc lên tên của .

      “Có thể xem hiểu bức tranh của cũng nhiều người lắm a!” Phu tử mỉm cười nhìn Tiếu Tĩnh.

      là…” Tiếu Tĩnh vẻ mặt nghi vấn

      đó là thánh Khanh vương.”

      “Ngạch…” Tiếu Tĩnh gì, chẳng lẽ là chính mình quá nông cạn sao?

      “Kỳ đệ tử cũng hiểu lắm , chỉ thấy bức tranh này có khí thế bức người , ý cảnh thâm ảo mà thôi.” Tiếu Tĩnh lễ phép trả lời , tươi cười khéo léo, khiêm tốn có lễ phép.

      “Ngươi tiến bộ ít.” Trong mắt phu tử lên ý cười.

      “Phu tử quá khen.”

      “ Bức tranh của Thánh Khanh vương thực có ý thâm ảo, tất nhiên lão phu cũng biết toàn bộ, lão phu sống vài thập niên chưa bao giờ thiệt tình phục bất luận kẻ nào, liền ngay cả tiên hoàng ta cũng có thể cùng so với nhau, chính là thánh Khanh vương kia …ha ha …Lão phu cũng phải thua.”Phu tử bắt đầu tán gẫu thập phần cao hứng dắc ý , làm như có khen cũng xong trong lời .

      “Phu tử tài trí hơn người nhưng lại thua?” Tiếu Tĩnh mỉm cười nhàng hỏi

      “núi cao còn có núi cao hơn, người muốn học hỏi phải biết nhận thua, thân cũng xuất phát từ thân mà thắng vu lam thôi.” Phu tử cười ha hả trả lời, cho dù bị bại bởi người trẻ tuổi nhưng ông cũng thấy có cái gì dọa người cả.

      “Hừ, ngươi chính là coi khinh ta phải sao.” Phía sau vọng tới giọng nữ đem suy nghĩ theo bức tranh của Tiếu Tĩnh bị kéo trở về, quay đầu lại , nhìn thấy Sở Tiếu Tiếu hai tay chống thắt lưng nổi giận đùng đùng rống.

      “Tại hạ cũng phải là coi khinh Sở tiểu thư.” Ngô Vân lời tuy rằng khách khí nhưng là giọng điệu cũng cho người khác biết khinh thường Sở Tiếu Tiếu. Còn tương lai phải trở thành tướng lãnh có võ công cao cường, này phải là người sỉ mông sao? Trong triều mặc dù cũng có nữ quan , kia cũng là quản lý công việc trong cung thôi, nào có thể ở trong cung hành tẩu tự nhiên? Nữ tử làm theo sắp đặt của phu quân là việc chính, quản tốt nội viện, vì chồng nạp thiếp , giáo dục đứa , ra ngoài làm xấu mặt làm gì? Nghĩ đến như thế ,trong mắt Ngô Vân nhìn Sở Tiếu Tiếunhiều hơn vài tia trào phúng.

      “A…Đường đường là nam tử hán đại trượng phu lại chỉ học theo các tiểu thôn phụ xấu sau lưng người khác ,Ngươi là cái nam nhân dám nghĩ mà dám , xuất khẩu mà đúng tâm, sợ là ngươi đem mặt mũi phụ thân ngươi làm mất hết.” Sở Tiếu Tiếu có thể trở lại là nam nhân có cái gì cái đó, tất nhiên là tiểu nhân thể lời gì tốt, dám đem Ngô Vân có lời nào để .

      “Ngươi … thể lý , ta đường đường là nam nhi bảy thước , tất nhiên cùng người tóc dài kiến thức ngắn nữ tử bình thường so đo.” xong liền xoay người vung ống tay áo chuẩn bị rời ,nhưng Sở Tiếu Tiếu như thế nào cho dẽ dàng rời di?

      “Ngươi đứng lại đó cho ta.” Này ánh mắt bốc hỏa, hôm nay nàng nhất định phải hảo hảo giáo huấn , cho biết khinh thường nữ nhân có kết quả như thế nào.”Ngô công tử nếu nư phục, kia vì sao cùng ta tỷ thí chút? Chớ để cho người khác ngươi đường đường nam nhi bảy thước lại sợ tiểu nữ tử.”

      “Kia Sở tiểu thư muốn đấu như thế như thế nào?” Như vậy có thể có cơ hội đòi lại mặt mũi Ngô Vân như thế nào buông tha?

      “Nếu là ngươi thắng ta liền hướng ngươi nhận lỗi từ nay về sau bao giờ xuất ở Quốc viện nữa, nếu là bổn tiểu thư may mắn thắng,kia thỉnh công tử từ nay về sau cần tái xuất ở Quốc viện nữa, hơn nữa nhìn thấy bổn tiểu thư nên đường vòng.” Sở Tiếu Tiếu tự tin tràn đầy, người khác dám cam đoan, nhưng ra nàng đúng là để Ngô Vân vào mắt.

      “Ha ha ha ha …Nếu Sở tiểu thư có nhã hứng, kia Ngô Vân phụng bồi tới cùng, còn thỉnh mọi người làm chứng. Cũng phải là Ngô Vân ta khi dễ Sở tiểu thư.” Ngô Vân cũng là tự tin tràn đầy, hôm nay là quyết tâm muốn cho Sở Tiếu Tiếu nếm thử chút cái gì là võ công đích thực, đỡ phải làm nàng hảo hảo làm thiên kim tiểu thư làm mà chậy tới dỗng dạt làm mất mặt xấu hổ.

      “Hảo hảo hảo…” Bọn nam tử muốn xem náo nhiệt đương nhiên buông tha cơ hội tốt như vậy.

      xong mọi người liền bị kích động hướng đài luyện võ đến.

      Tiếu Tĩnh cũng bất động tại chỗ nhíu nhíu đầu mày”Này Sở tiểu thư lá gan cũng . Hôm nay mặc kệ biểu như thế nào vẫn đối với nàng đều là cục độ tốt. Về sau còn có nhà nào dám đến cửa cầu hôn?”

      “Tĩnh nhi rất đúng.” Thượng Quan Lam Tuyết cũng là vạn phần đồng ý.

      “Hai vị cứ yên tâm ! ta tin tưởng Sở tiểu thư là người có phúc, bởi vì loại việc này ảnh hưởng đến phúc khí.” Phu tử cười an ủi Tiếu Tĩnh cùng Thượng Quan Lam Tuyết rồi cũng theo phía sau xem náo nhiệt.

      Chỉ còn lại có Tiếu Tĩnh cùng Thượng Quan Lam Tuyết lưu lại nhìn đối phương liếc mắt cái, sau đó đều bất đắc dĩ thở dài
      sanone2112, NgoUngMeoconkissu2 thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 7: Hiệp nữ cũng có lúc hoa si

      lúc Tiếu Tĩnh cùng Thượng Quan Lam Tuyết đuổi tới đài luyện võ là lúc Sở Tiếu Tiếu cùng Ngô Vân tay nắm trường kiếm đứng ở chính giữa võ đài, Tiếu Tĩnh cứ tưởng rằng loại tỷ thí này chỉ là so vài chiêu rồi phân thắng bại ai ngờ hai người nhưng lại thực mang theo trường kiếm nhìn chăm chú vào đối phương, chỉ chờ thời đem đối phương chém thành hai mảnh , khí thế ấy dọa đến ít người.

      “Phu tử… này.” Thượng Quan Lam Tuyết đặt tay bé ở trước ngực làm như 1 giây tiếp theo tim của nàng nhảy ra ngoài.

      “Đừng lo lắng , người trẻ tuổi thôi đều như vậy.” Phu tử vui hớn hở an ủi Thượng Quan Lam Tuyết, làm như chút cũng lo lắng hai người kia náo ra cái trò gì.

      “Biểu tỷ cần lo lắng , phu tử có việc gì , kia liền khống có việc gì xảy ra.” Tiếu Tĩnh giọng an ủi Thượng Quan Lam Tuyết , nàng cũng nghĩ đến lão nhân này lại trơ mắt nhìn Sở Tiếu Tiếu cùng Ngô Vân đấu kiếm,thui ai diệt ai còn chưa biết đâu.

      “Sở tiểu thư , vì để công bằng.. Ngô mỗ nhường trước cho ngươi ba chiêu thế nào?”Khóe miệng Ngô Vân xẹt qua tia trào phúng , cũng phải cố ý khi dễ nữ nhi yếu đuối , mà là do nàng ta biết sống chết muốn đánh cùng nàng, cho dù nàng hôm nay chết tại đây đài này cũng là do nàng tự tìm đến , thể trách được.

      “Hừ…nam nhân biết sống chết, vẫn là để bổn tiểu thue nhường ngươi ba chiêu . Miễn cho ngươi thằng nhãi con này thua quá khó coi, làm xấu mặt phụ thân ngươi.”

      “Hừ dài dòng.” xong liền cầm kiếm phi thân mà đánh tới, Sở Tiếu Tiếu trong lòng cả kinh ,mủi chân khiểng về phía sau tránh né kiếm của Ngô Vân bây tới, liền ba chiêu Sở Tiếu Tiếu chỉ thủ chứ tấn công, ràng là nhường cho Ngô Vân ba chiêu, còn Ngô Vân xuát ra chiêu nào cũng ngoan độc, chiêu nào cũng đều là sát chiêu mà đánh vào Sở Tiếu Tiếu, Sở Tiếu Tiếu đều tránh thoát được tất cả, điều này làm cho mặt mũi của bị mất hết, nếu là về sau chuyện này bị truyền ra ngoài Ngô Vân đường đường là nam nhân cao bảy thước lại đánh lại nữ nhi tay trói gà chặt, kia làm thế nào có thể sống bình yên ở thành Tây Hạ này nữa.

      “Ngô công tử các ngươi đều là đồng môn cần gì các ngươi phải làm như thế .” Liền ngay cả Chu Cẩn Du đều nhìn được , Ngô Vân này là nam tử mà bằng cái thiên kim tiểu thư khuê các, để truyền ra ngoài biết làm cho bao nhiêu người cười nhạo ?

      “Hừ…là do nàng tự tìm , cùng ta có quan hệ gì đâu.” Ngô Vân ràng muốn nghe theo khuyên bảo của Chu Cẩn Du, lúc này làm sao còn nhớ được Sở Tiếu Tiếu là nữ nhi của Bộ binh thượng thư nữa? thầm nghĩ muốn lấy lại mặt mũi cho mình.

      (còn tiếp)
      sanone2112NgoUng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :