1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Xuyên thành GD làm sao bây giờ

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. NgocThanhh95

      NgocThanhh95 Active Member

      Bài viết:
      229
      Được thích:
      341
      Tác giả: Bắc

      Converter: hanthientuyet

      Nguồn convert: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthr ... 7&page=229

      Thể loại: Xuyên , đồng nhân Kpop

      Edit: Lily_Carlos, ღDuღ, Snowflake HD

      Tình trạng: hoàn bản gốc.

      Bản Edit: mò...

      Độ dài: 54 chương

      Tiến độ: bao giờ thích đăng

      ღGiới thiệu tác phẩm ღ:

      Tỉnh lại sau giấc ngủ, Song Hee Eun phát có chút đúng liền vén chăn lên xem xét, thấy thân thể xa lạ, mẹ nó lại biến thành đàn ông!

      biến thành nam thần vậy nam thần kia đâu???

      "Meo ô. . ." Cảm giác sau lưng bỗng trở nên rét lạnh, quay đầu lại thấy con mèo béo ở bên cửa sổ nhìn với ánh mắt sắc bén.

      Yong ca biến thành mèo béo bị Song Hee Eun bắt lấy ôm hôn sờ sờ tàn phá đủ kiểu, rốt cục hắc hóa!

      Xoay người nông nô đem Yong ca trở về với chính mình: Người phụ nữ xấu xa, xem tôi tra tấn như thế nào.

      Đây là câu truyện về ác miệng nhưng lại là con hổ giấy tạm thời xuyên thành GD, cùng tương ái tương sát.

      Nhãn: linh hồn xuyên qua đến gần lâu đài thủy tinh

    2. NgocThanhh95

      NgocThanhh95 Active Member

      Bài viết:
      229
      Được thích:
      341
      Chương 1:

      Edit+ Beta: Lily_Carlos

      Tại căn hộ cao cấp thuộc khu Gangnam thành phố Seoul, Kwon Ji Yong mặc bộ quần áo màu đen nghiêm mặt xuất ở bãi đậu xe dưới lòng đất, đỗ xe sau đó lại nhìn xung quanh xác định có ai theo dõi , lúc này mới thở phào nhõm yên tâm vào thang máy tới căn hộ mới chuyển đến.

      Lần chuyển nhà này cho bất cứ ai biết, cuối cùng cũng phải lo lắng về việc có phóng viên theo đến nơi này. ngày công tác mệt mỏi, Kwon Ji Yong mở cửa thấy đồ dùng trong nhà được bày biện cách ngăn nắp tinh xảo, phòng ốc rộng rãi sáng sủa có thể cảm giác được mười phần đại. uổng 30 tỷ won dùng để mua căn hộ này, sau khi đánh giá vòng căn nhà cảm thấy vô cùng hài lòng, cả người liền ngã lên chiếc ghế salon bằng da , mí mắt lại nhịn được mà bắt đầu đánh nhau.

      ngủ gật đột nhiên tỉnh lại, Kwon Ji Yong thể ép mình tắm cái, thân quần áo lót dính dính nhớp nhớp, thể ngủ được với tình trạng như thế này.

      Nước nóng chảy xuống, chảy từ cổ xuống bên dưới, chảy qua lồng ngực, lướt qua cơ bụng, Kwon Ji Yong nhắm mắt lại cảm giác cực kỳ thoải mái tựa như tất cả mệt mỏi trong ngày đều tan biến.
      --- ----

      “Aizzz, tên tiểu tử thối kia nhặt lên cho chị!” Song Hee Eun ngồi xếp bằng sàn nhà, cánh tay giơ lên chỉ vào đứa em trai trong thời kỳ phản nghịch, ánh mắt vô cùng nghiêm khắc.

      Song Seung Yeom liếc mắt nhìn cái, cực kỳ tình nguyện nhặt mấy cái khoai tây chiên mình vừa làm rơi mặt đất lên.

      TV chiếu bộ phim Hàn rất hot gần đây, người đóng vai nam chính là nam thần Lee Jong Suk của .

      là đẹp trai nha!”Song Hee Eun nhìn màn hình TV bằng ánh mắt ngây dại, tay cầm khoai tây chiên đặt bên miệng chậm chạp chịu ăn hết.

      “Chị nên ra ngoài tìm bạn trai , cả ngày cứ xem mấy cái như thế này có dinh dưỡng mà.” Song Seung Yeom đem miếng khoai tây chiên để vào miệng cắn cái.

      “Cái gì gọi là có dinh dưỡng, có dinh dưỡng này!”

      “A, a, cứu mạng!” Kết quả Song Seung Yeom bị chị của cầm tờ báo hung ác đánh.

      “Hai người các con đừng có ồn ào nữa, mau tới ăn tối !” Lee Hye In bưng bát canh từ trong bếp ra đặt lên bàn cơm, quay về phía phòng khách gọi hai đứa con ầm ĩ.

      Được cứu sống Song Seung Yeom thừa cơ thêm câu: “Đồ cọp cái.” Sau đó lập tức che miệng ra vẻ như là câu vừa xong phải là .

      Song Hee Eun đứng dậy tắt TV, quay người lại thấy Song Seung Yeom còn chơi trò chơi cách chăm chú, liền lấy laptop của phát giận đưa tay lên véo lỗ tai của : “Mẹ gọi ăn cơm nghe thấy sao hả?”

      “Đau, đau, ai nha em biết!”

      Song Seung Yeom bị dạy dỗ phen liền nhu thuận như con cừu , mặt mày xám xịt theo sau Song Hee Eun.

      “Oa, canh thơm quá!” Song Hee Eun tiến lên phía trước dùng cái mũi ngửi lượt, : “Mẹ, tay nghề của mẹ vẫn tốt như vậy.”

      “Con nhiều.” Lee Hye In cưng chiều dí cái mũi của Song Hee Eun.

      “Seung Yeom, uống canh xương hầm nhiều chút bây giờ con trong tuổi lớn.” Lee Hye In bận bịu múc bát canh đặt trước mặt của .

      Song Seung Yeom vùi đầu ăn cơm, kiên nhẫn trả lời lại câu: “Ai nha, đa biết!”

      Song Hee Eun nghe thấy liền lấy đũa đập vào đầu quát: “Sao lại chuyện với mẹ như thế!”

      “Hee Eun à con bắt nạt em trai làm gì nha...”

      “Tiểu tử này rất thích ăn đòn!”

      “Mẹ, người quản chặt chị chút chứ bộ dạng như thế này sau này ai dám lấy chị ấy chứ.” Song Seung Yeom vừa xong câu đó liền nhận được ánh mắt sắc bén từ chị , nếu ánh mắt có thể giết người sớm chết cả trăm lần rồi.

      “Vậy trước khi lấy chồng chị tra tấn em đến khi nào đủ thôi, còn nếu như ai thèm thấy chị đây tra tấn em cả đời!” Song Hee Eun hung hăng đạp Song Seung Yeom cái, tiểu tử này ngày mà bị ăn đánh là muốn nhảy lên nóc nhà mà dỡ ngói.

      “A, vẫn là bỏ , chị nên nhanh nhanh chóng chóng gả ra ngoài !” Song Seung Yeom xong lại cúi đầu và cơm vào miệng.

      “Được rồi, hai người các con nhanh ăn cơm , ngày mai còn phải đến trường.” Lee Hye In , lại cúi đầu nhìn đồng hồi đeo tay chút mới : “Cha các con cũng sắp về rồi.”

      “Hôm nay cha lại tăng ca sao?” Song Hee Eun gắp miếng kim chi lên bỏ vào miệng, vị cay ê ẩm, đúng là hương vị đồ ăn mẹ làm.

      “Giờ là cuối tháng nên công việc ở công ty rất nhiều, cha con lại là trưởng phòng tất nhiên trách nhiệm nhiều hơn chút.”

      “Mẹ bảo cha phải chú ý nghỉ ngơi cho tốt, chút nữa cha về mẹ nhất định phải xoa bóp cho cha đó.”

      “Trong nhà này có con là quan tâm cha nhất.”

      “Đó là tất nhiên, kiếp trước con là tiểu tình nhân của cha mà.” Song Hee Eun bĩu môi.

      “Ọe...” Song Seung Yeom cố ý làm bộ buồn nôn, sau đó vì ngăn ngừa nguy cơ bị đánh liền lập tức chạy ra khỏi chỗ ngồi, : “Con ăn xong.” Rồi cuống quýt đến ôm laptop rồi chạy vào phòng đóng cửa lại.

      Song Hee Eun đánh hụt, phàn nàn: “Vô pháp vô thiên.”

      “Xì!” Lee Hye In nhịn được bật cười: “Seung Yeom sợ ai chỉ sợ mỗi chị thôi.”

      “Đó là đương nhiên.”

      Đây chính là toàn bộ tình hình của toàn bộ gia đình Song Hee Eun, em trai phản nghịch học lớp 11, ở trường đánh nhau trốn học, ở nhà cãi nhau cùng cha mẹ, chỉ sợ chị và cũng chỉ nghe lời chị .

      Có thể là từ Song Hee Eun bắt nạt , nên để lại cho bóng ma tâm lý khắc sâu thể xóa nhòa.

      Mẹ là giáo viên tiểu học 9 giờ sáng làm tới 5 giờ chiều mới về, cha là trưởng phòng kế hoạch của xí nghiệp nên thường xuyên phải tăng ca, từ Song Hee Eun sống trong gia đình bậc trung của Hàn Quốc phải lo cái ăn cái mặc.

      Vì cha mẹ đều là phần tử trí thức, tư tưởng cũng tương đối khai sáng cho nên cũng tồn tại tư tưởng trọng nam khinh nữ, vì vậy Song Hee Eun được cha mẹ nuông chiều mà lớn lên, chí ít trước 5 tuổi mình độc bá thiên hạ, đương nhiên khi em trai được sinh ra thiên hạ này vẫn là của .

      “Hee Eun, con cũng học đại học năm thứ 3 rồi, ở trường có quen biết đối tượng nào thích hợp ?” Lee Hye In ăn đột nhiên dừng lại hỏi.

      “Aizz, mẹ à bọn họ sợ con còn kịp đâu.” Song Hee Eun xem thường , lại ăn miếng kim chi: “Cái này ăn ngon .”

      được, Hee Eun, con cần phải sửa đổi tính tình chút, nếu như giống em trai con sau này tìm được bạn trai làm sao bây giờ?” Lee Hye In buồn rầu, giống như bắt đầu lo lắng đến chung thân đại của con .

      được, mẹ, con nhớ còn chút tư liệu còn chưa làm xong, ngày mai cần nộp rồi.” xong Song Hee Eun chột dạ để đũa xuống rất nhanh còn thấy hình bóng, từ khi lên đại học mỗi lần trong nhà tới vấn đề ‘ đương’ Song Hee Eun lại trở thành đào binh.

      “Aizzz đứa này, làm sao mỗi lần đến cái vấn đề này à lại chạy.” Lee Hye In lầu bầu .

      Song Hee Eun về đến phòng, vừa chuẩn bị tắm rửa rồi ngủ lại phát cái thùng rác trong phòng đầy, dứt khoát mang nó xuống nhà.

      Nhà bọn họ vừa vặn đối diện với đường cái, xuống lầu ra ngoài chính là đường cái, thùng rác nằm ở bên lề đường, Song Hee Eun dép vào khẽ hát đến chỗ cái thùng ném đồ bỏ .

      Ném xong rác, Song Hee Eun chuẩn bị xoay người nghe thấy tiếng mèo kêu, bóng đen từ bên trong thùng xanh hóa* xông tới, Song Hee Eun giật nảy mình tập chung nhìn kĩ thấy đó là con mèo Garfield rất béo có bộ lông màu đen trắng.
      *xanh hóa: thùng rác để để những thứ như hóa chất, túi nilon,... để xử lý riêng.

      Vuốt trái tim còn chưa kịp bình tĩnh lại, con mèo kia liền muốn băng qua đường, mà bây giờ phải lúc đèn đỏ, đường xe cộ qua lại tấp nập vô cùng nguy hiểm, có thể con mèo này muốn qua nên Song Hee Eun liền đuổi theo.

      Rốt cuộc cũng bắt được cục thịt béo này, Song Hee Eun đứng dậy chuẩn bị qua phía đối diện, còn chưa kịp mắng con mèo biết chiếc xe phanh lại được từ nơi nào lao tới thẳng tắp đụng phải Song Hee Eun.

      Song Hee Eun cảm giác được bản thân mình bay lên, bị bắn xa hơn mười mét, cảm giác được lúc phủ ngũ tạng như muốn văng ra ngoài, lúc rơi xuống đất trong đầu chảy ra chất lỏng dính dính màu đỏ.

      Mí mắt nặng trịch thể mở ra được, nằm nghiêng nên thấy con mèo kia xông vào trong bụi cây thấp ven đường, tại khắc trước khi nhắm mắt lại trong lòng còn mắng con mèo kia có lương tâm.

      Sáng sớm tia nắng chói lọi chiếu vào cửa sổ đến bên giường lớn, người giường giống như co quắp cái dùng cánh tay chống người lên ngồi dậy, ánh nắng mặt trời chiếu lên, gương mặt đẹp trai kia trở nên vô cùng tuấn tiêu sái.

      Song Hee Eun dụi dụi mắt, còn chưa tỉnh lại từ trong cơn ác mộng, vì cứu con mèo ngu xuẩn mà sảy ra tai nạn xe cộ, chuyện ngu xuẩn như vậy mới thèm làm!

      Chỉ là luôn cảm thấy...hạ thể có đồ vật gì đó làm cho cảm thấy thoải mái.

      Song Hee Eun vén chăn lên, triệt để choáng váng, cái kia...Đó là cái gì! kinh ngạc che miệng, phải con trai, vì sao lại có thần**. Đột nhiên!
      **thần: t nghĩ là cái cứng buổi sáng của đàn ông ấy.

    3. NgocThanhh95

      NgocThanhh95 Active Member

      Bài viết:
      229
      Được thích:
      341
      Chương 2.

      Edit: ღDuღ

      Lúc Song Hee Eun vén chăn lên, quả dám tin vào hai mắt của mình, lật đật bò xuống giường, trước tiên vọt vào toilet, khi nhìn đến khuôn mặt trong gương, hoàn toàn bối rối, khuôn mặt này dân quốc Đại Hàn ai biết sao, ràng biến thành GD Kwon Ji Yong .

      Song Hee Eun có chút thể tiếp nhận này, nhưng khi duỗi hai tay ra đặt trước ngực của mình, cảm giác vùng đất bằng phẳng kia, ngoại trừ cơ ngực còn có chút co dãn, hoàn toàn nhận mệnh, Song Hee Eun biến thành người đàn ông.

      Còn là người đàn ông tầm thường, cũng định trước đường đời sau này của cũng được bình thường rồi.

      Rửa mặt, nhìn khuôn mặt trong gương hồi lâu mới miễn cưỡng thích ứng, khuôn mặt đẹp trai như vậy, sao lại lãng phí người thế này.

      vào trong phòng khách, kinh ngạc há to miệng, sợ hãi cảm thán phòng ở xa hoa rộng lớn như vậy, ghế salon để điều khiển từ xa, ma xui quỷ khiến Song Hee Eun tới, mở TV.

      vừa đúng lúc, TV thông báo tin tức buối sáng.

      "Bây giờ mọi người nghe tin tức trong ngày, đêm qua, người con khoảng hai mươi tuổi xảy ra tai nạn giao thông ở trước cửa nhà, người gây ra tai nạn tự thú, người con trải qua thời gian cấp cứu, tạm thời tính mạng thoát khỏi nguy hiểm, trước mắt còn ch tỉnh lại. . ."

      Nghe tin tức này, trái tim Song Hee Eun như bị đâm cái, động tác trong tay cũng ngừng lại, sững sờ được đứng trước TV.

      "Hee Eun của mẹ! Con thể bỏ lại mẹ!" Trong video, mẹ Song Hee Eun khóc đến tê tâm liệt phế, mỗi giây đều đâm vào tim Song Hee Eun, trong bệnh viện nhiều người quay chụp, rất nhanh bị người cho ngăn trở, nhìn kỹ lại ra là em trai của Song Seung Yeom.

      Chỉ thấy mặt cậu lạnh tanh, ánh mắt còn có chút đỏ, muốn đuổi hết đám người truyền thông, phóng viên ra ngoài.

      Mấy người bác sĩ tới, khuyên bảo các phóng viên, "Người bệnh cần có hoàn cảnh yên tĩnh, mời mọi ngươi có chuyện gì đến bên ngoài bệnh viện chờ." Ý tứ đuổi người rất ràng.

      ...

      "Sau đây là tin tức tiếp theo, quốc gia của tôi. . . . ."

      Song Hee Eun tắt TV, tới cửa phòng, nhưng vừa chạm vào chốt cửa, tay lại buông xuống, bây giờ trở về bằng cách nào đây, ảo não ngồi xổm xuống, mãnh liệt cào tóc mình, nhìn người nhà của mình vì mình thương tâm khổ sở, chính mình lại bất lực ở chỗ này, cảm giác này xong.

      Bây giờ thân phận của là Kwon Ji Yong, chỉ sợ ra cũng có người tin.

      Huống hồ, những nơi nào Kwon Ji Yong xuất khiến cho nơi đó oanh động, bây giờ vội vàng hấp tấp đầu đuôi căn bản khả năng bệnh viện nhìn thể xác của mình.

      biết chỉ cần linh hồn của mình còn ở trong thân thể này ngày, bên kia mình nằm trong bệnh viện cũng tỉnh lại, như vậy ngày từng ngày người nhà của bị tra tấn tinh thần.

      Song Hee Eun tới lui trong căn phòng trống trải, đột nhiên dừng bước chân, có thể có khả năng hay , GD Kwon Ji Yong tiến vào thân thể của ? Nếu như vậy, chuyện này có thể xử lý tốt hơn.

      "Đinh đinh đinh. . . Đinh đinh đinh. . ." Ngoài cửa vang lên tiếng chuông cửa, Song Hee Eun luống cuống tay chân, nghĩ thầm lúc này là ai trở lại đây, nếu bị lộ biết sao đây.

      Càng giả chết càng dễ dàng làm cho người ta hoài nghi, dứt khoát quyết định chắc chắn, Song Hee Eun mở cửa.

      "Xin chào, Kwon tiên sinh, tôi là chủ nơi này, ngày hôm qua ngài vừa mới chuyển đến đúng ?"

      Song Hee Eun gật gật đầu, trả lời như vậy có lẽ sai.

      "Đây là danh thiếp của tôi, nếu như trong thời gian ngài ở đây gặp vấn đề khó khăn gì cũng có thể gọi điện thoại tìm tôi." đến đây người đàn ông mặc quần áo làm việc đội nón bảo hộ đưa cho tấm danh thiếp.

      Song Hee Eun cầm nó trong tay, "Cám ơn, tôi biết." Tốt lắm, giọng của là giọng của nguyên chủ, bằng chết mất thôi.

      Đóng cửa lại, lúc trở lại phòng khách, Tống Hi Ân ràng cảm giác được, bên trong áo khoác mình mặt có đồ vật gì đó rung, lấy ra nhìn, là điện thoại, phía hiển thị tin nhắn với ba chữ Người đại diện.

      Người đại diện của GD?

      Chẳng lẽ tìm ta có chuyện gì?

      Song Hee Eun cầm điện thoại đặt mông ngồi ở ghế salon, nhưng màn hình bị khóa , cũng biết cách mở, bấm thử ngày sinh nhật của GD, kết quả vẫn mở ra, cuối cùng bất đắc dĩ cầm điện thoại để sang bên.

      buồn chết chị rồi, lại gặp phải chuyện này!

      tay nâng trán, tay cầm điện thoại, hết cách rồi, đúng lúc này, trong lúc vô tình khóa điện thoại bị mở ra, công cụ giải khóa chính là ngón tay cái của , trực tiếp đưa vân tay vào.

      "Oa, mở." Song Hee Eun ngồi thẳng người, do dự có nên mở tin nhắn đó ra .

      Mặc kệ như thế nào, dù sao bây giờ ở trong thân thể của GD, phải tạm thời có chịu trách nhiệm với người ta, cũng thể làm vài chuyện để cho người khác thân bại danh liệt, như vậy lương tâm của bị cắn rứt mất.

      Nội dung tin nhắn là thế này:

      [ Ji Yong, tôi tìm khắp nơi cũng thấy cậu đâu, cậu lại dọn nhà? Thằng nhóc này, thấy tin ngắn gọi điện thoại cho tôi gấp, tôi có việc muốn thương lượng với cậu. ]

      Song Hee Eun nuốt ngụm nước bọt, cho nên tiếp theo phải gọi điện thoại sao?

      Trong lúc biết làm sao, người đại diện gọi điện thoại tới.

      Cuối cùng vẫn nghe máy.

      "Alo?"

      "Mau địa chỉ nhà của cậu cho tôi, tôi qua đó chuyến, tôi muốn gặp mặt cậu để chuyện này." đợi Song Hee Eun mở miệng chuyện, đối phương cúp điện thoại luôn rồi.

      Nhưng nơi này là chỗ nào, làm sao biết được.

      Lúc này nghĩ tới vừa rồi chủ nhà cho tấm danh thiếp, danh thiếp viết tên của tiểu khu này, bây giờ chỉ cần ra cửa nhìn số nhà là được rồi.

      Song Hee Eun mở cửa, trong lúc có phòng bị, giống như có đồ vật gì đó nhanh chóng xông vào phòng, tốc độ nhanh đến nhìn thấy ràng là cái gì, Song Hee Eun vào đóng cửa lại, làm tốt rồi tư thế đề phòng, giây trước có cái gì đó chạy vào nhà, chẳng lẽ là ăn trộm?

      Đưa tay cầm cây chổi, cẩn thận bước vào trong phòng khách.

      Tinh thần khẩn trương cao độ, dường như mỗi bước tóc gáy đều dựng lên chỉ chờ vận sức hành động.

      "Meow ô. . . ." Từ trong phòng ngủ truyền đến tiếng mèo kêu.

      Song Hee Eun giơ cây chổi chạy vào trong phòng ngủ, nghĩ thầm hóa ra chỉ là con mèo hoang xông vào.

      Chỉ thấy con mèo kia đứng ở bên cạnh cửa sổ phòng ngủ, Song Hee Eun liếc mắt nhận ra, đó phải là con mèo mập trong đêm qua hại bị tai nạn giao thông sao, lập tức lửa giận trong lòng bùng nổ, giơ cây chổi vọt tới.

      Đúng lúc này, con mèo kia mở miệng chuyện, ánh mắt sắc bén nhìn , "Trả thân thể của tôi lại cho tôi!"

      Cây chổi trong tay Song Hee Eun loảng xoảng rơi mặt đất, hai tay cũng cương ở giữa trung, sợ tới mức phía sau lưng mát lạnh.

      Con mèo này..con mèo này. . . Lại có thể chuyện...

    4. NgocThanhh95

      NgocThanhh95 Active Member

      Bài viết:
      229
      Được thích:
      341
      Chương 3:

      Edit: Snowflake HD


      “Hee Eun à, con của mẹ!” Lee Hye In ngồi bên cạnh giường bệnh, kéo cánh tay của con , khóc lóc thảm thiết, tại trôi qua 12 giờ đồng hồ từ lúc tai nạn xảy ra, tính mạng của Song Hee Eun được phòng phẫu thuật cứu trở về, Song Seung Yeom chịu lên lớp, quyết tâm ở lại bệnh viện, bố Tống nguyên thanh cũng xin nghỉ làm.

      Song Seung Yeom đứng bên, an ủi mẹ, “Mẹ đừng khóc nữa, có khóc chị ấy cũng tỉnh dậy đâu.”

      “Con của tôi, sao có thể xảy ra chuyện này chứ!” Lee Hye In khóc ngừng.

      “Được rồi, Hye In, bác sĩ hi ân cần yên tĩnh, chúng ta đừng làm phiền con bé.” Song Won Jeong với tư cách là chủ gia đình, lại là người cha, nếu buồn là giả, nhưng nếu ông ta cũng yếu đuối, vậy cái nhà này còn chỗ dựa.

      là kẻ máu lạnh phải , bây giờ con chúng ta bị như vậy, đứng bên cạnh lại thấy chút đau lòng sao!”

      “Mẹ, cha, hai người đừng cãi nhau nữa.” Song Seung Yeom nhịn được , “Bác sĩ , 50% chị tỉnh lại.” Nhưng nếu thể tỉnh, khẳng định là sổng cả đời thực vật.

      Mặc dù từ đến lớn chị đều khinh thường , nhưng khi còn bé, hễ chị ấy nhìn thấy người ta bắt nạt , đều chạy tới đánh bọn họ, trong lúc vô tình, lệ thuộc vào người chị này.

      Chuyện đến mức này, khóc lóc phải là biện pháp hay để giải quyết vấn đề, đành phụ thuộc vào ý trời, có thể tỉnh dậy được hay còn phải trông chờ vào số phận của chị thôi.

      Mà Song Hee Eun bên này, dường như cũng gặp vấn đề khó giải quyết.

      Tạo sao con mèo có thể mở miệng chuyện…

      Song Hee Eun nuốt ngụm nước miếng, tất nhiên bị dọa ít, phim kinh dị xảy ra trong thực tế, lập tức bỏ chạy, chỉ nghe sau lưng “Meow” tiếng, con mèo kia liền đuổi theo .

      cẩn thận làm chân vướng vào cánh cửa, còn có cái cục tròn tròn đập vào người , tha lập tức ngã xuống đất, con mèo mập kia chút nể tình dẫm lưng .

      là ai?” Mèo tiếp tục chuyện.

      “Tôi… tôi là G-Dragon!” Tha xoa chỗ bị đau .

      “Tôi mới là G-Dragon, rốt cuộc là ai!” Nghe giọng con mèo quả thực giống GD, nhưng trong giọng tràn đầy oán giận.

      , trước mắt để tôi đứng dậy được , nặng quá , sợ đè bẹp dí cơ thể của mình à.” Nghe Song Hee Eun ở dưới kêu la, meo kia vội vàng nhảy xuống, thể , để tập luyện được cơ thể mạnh khỏe như kia, dễ dàng chút nào.

      Song Hee Eun đứng dậy phủi bụi dính người, ngẩng đầu lên, con mèo kia ngồi ghế sofa, nhìn bộ dáng của nó khác gì đại boss.

      Song Hee Eun đến gần hỏi, “.. là GD?”

      Con mèo kia trợn mắt nhìn , “ muốn tôi chứng minh thế nào?”

      Song Hee Eun quan sát , “Vậy kể từ lúc nào lại biến thành con mèo, đêm qua sao?”

      Mèo mập thay đổi tư thế nằm thoải mái sofa, “Tôi vừa mới chuyển đến đây tối qua, nằm ngủ, lúc tỉnh dậy biến thành thế này rồi, đừng lời vô ích, mau trả cơ thể lại cho tôi.”

      Tha dở khóc dở cười, “Tôi còn muốn quay về cơ thể của mình kia kìa, nghĩ tôi muốn làm đàn ông chắc!” ra lời này cũng chính là thầm thừa nhận là con .

      Trong lúc mèo người tranh cãi, tiếng chuông ngoài cửa vang lên.

      Song Hee Eun vỗ đùi, vừa mới nhớ ra, quản lý của GDragon gọi điện thoại tới muốn đến đây, lập tức hoảng sợ.

      “Này, kia, mau mở cửa !” Con mèo nhìn la lên.

      “Quản lý của đến rồi!”

      “Sợ cái gì…” Con mèo mập lười biếng nằm sofa, tha trái lại rất bình tĩnh, người trong cuộc còn sợ, sợ làm gì chứ.

      mở cửa.

      Song Hee Eun chạy tới mở cửa, nhìn thấy người đàn ông đội mũ đeo kính râm, rằng lập tức xông vào nhà, hai tay chống hông, nhìn ngó xung quanh căn phòng đánh giá, “Hóa ra cậu chuyển nhà tới chỗ này.”

      Song Hee Eun đóng cửa lại, chẳng lẽ người này chính là người quản lý của GD? Đầu năm nay người quản lý cũng cần mặc đồ nghiêm túc như vậy à.

      Người đàn ông đeo kính râm bỗng nhiên tháo kính ra, gương mặt khó tin nhìn cục tròn tròn nằm ngủ ghế sofa, “Ji Yong à, cậu nuôi mèo lúc nào thế!”

      xong liền qua chỗ con mèo.

      “Này..” Lời của Song Hee Eun bị nghẹn ở họng, nếu ra bị lộ hết rồi, vì vậy đành trơ mắt nhìn người quản lý ôm con mèo GD đùa giỡn… Đây tuyệt đối là việc tổn thương lòng tự trọng của đàn ông.

      “Ha, con mèo này đáng , lớn lên mập ú.” Người quản lý của GD vừa vừa lấy tay nắm khuôn mặt mèo.

      Song Hee Eun chậm rãi bước tới, “Cái này, tôi lấy cho ly nước.” khắc này hình như thấy bộ mặt thối hoắc của Kwon Ji Yong.

      ra so với cơ thể nằm trong bệnh viện của , Kwon Ji Yong thảm hại hơn nhiều, yên lành chợt biến thành con mèo, thân thể lại bị lạ mặt chiếm lấy.

      Song Hee Eun rót nước lâu mới quay trở lại, nguyên nhân là do rành bố trí nơi này, nhà quá rộng, mãi mới tìm thấy nhà bếp, con mèo mệt mỏi nằm liệt ghế sofa, mà người quản lý Choi Soon Ho vẻ mặt rất hăng hái ngồi chỗ đó, tay cầm điện thoại, tay phải lướt tìm tin tức mới.

      “Nước đây.” Song Hee Eun đặt ly nước xuống bàn trà trước mặt , Choi Soon Ho rất tự nhiên bưng ly nước uống ngụm, tiếp theo cầm túi công văn của mình lên, rút xấp tài liệu có đánh dấu ra.

      “Cậu nhìn chút xem, nhất là bộ Dữ lý chung thước, IU hợp tác đóng cùng, cậu là nam chính 1.” Song Hee Eun nhận lấy kịch bản, bắt đầu đọc, kịch bản này là tiểu thuyết chuyển thể nha, bây giờ cho dựng thành phim truyền hình rồi, nam chính 2 là nam thần của Song Hee Eun, tuy rằng thể trở thành nữ chính, nhưng thân phận bây giờ là đàn ông, có thể nhìn thấy thần tượng của mình cũng là điều hạnh phúc.

      “Ừ, kịch bản cũng được.” Song Hee Eun liếc sơ qua .

      “Cậu khẳng định? Tôi còn nghĩ cậu từ chối bộ phim này đấy, dựa vào tính tình của cậu trước kia, căn bản đồng ý mấy cái máu chó này, Ji Yong à, gần đây bị sao chứ? cần phải dấu tôi nha, có muốn cái gì cứ , muốn loại phụ nữ nào tôi cũng tìm cho cậu.”

      Này… quả nhiên là từ miệng đàn ông mà ra, coi phụ nữ như loại sinh vật biết xấu hổ?

      đừng nữa, có việc gì, bộ nhận bộ này.” Song Hee Eun có chút tức giận.

      “Meow ô…” Con mèo mập bên cạnh kêu tiếng, sau đó trừng mắt nhìn Song Hee Eun, ánh mắt tựa như muốn ăn tưởi nuốt sống .

      Song Hee Eun sợ đến run người.

      “A này, thôi cứ như vậy , thời gian quay phim còn xa, bây giờ đạo diễn vẫn chọn diễn viên, mấy ngày nay cậu ngồi ở nhà đọc sơ kịch bản.” xong Thôi Thuận Hạo cầm túi đứng lên, giống như sắp rời .

      “Ừ, được, vấn đề gì, … Muốn sao?”

      Thôi thuận hạo nở nụ cười khó hiểu, “Tất nhiên phải rồi, công ty vẫn còn rất nhiều việc phải giải quyết, chẳng lẽ ở lại đùa giỡn với con mèo với cậu à!”

      “Ừ, vậy !” Song Hee Eun tiễn người ra tận cửa mới quay lại.

      Kwon Ji Yong bị nghẹn lâu như vậy rốt cuộc cũng mở miệng, “ có tư cách gì quyết định nhận phim giùm tôi?”

      “Nhưng mà bây giờ con mèo, cái gì cũng làm được, tôi giúp quyết định biết làm gì đây, ngoan…” xong Song Hee Eun giơ tay ra cào lông giúp .

      Kwon Ji Yong bùng nổ, ràng muốn há miệng cắn tay , Song Hee Eun vội vàng rụt tay lại, này… Tại sao lại lời nào mà định cắn người!

      “Dù gì cũng là nhân vật của công chúng, thần tượng, tại sao có thể tùy tiện há miệng cắn người!” Song Hee Eun đứng đối diện với , tay chống hông tay chỉ vào mèo mập, bày ra bộ dáng chỉ trích.

      Bây giờ chỉ nghe được giọng của GD phát ra từ cơ thể con mèo, nhưng nhìn thấy mặt GD, vì vậy Song Hee Eun có cảm giác lớn hơn, nhưng nếu bản thân đối mặt với GD thực , nhanh chóng thu lại tính cách của mình.

      Đột nhiên mèo mập gì, co rúc ghế sofa, khe khẽ thở dài.

      Lập tức , “Tôi có chút nghi ngờ giới tính của .

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :