1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Xuyên qua trở thành tiểu bà bà - Tô Diệu Thủ (11) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Xuyên qua trở thành tiểu bà bà

      Tác giả: Tô Diệu Thủ

      XEdit: Tôi Là Ai?!, vunguyetkute, Nguyệt Thủy

      Beta: Tôi Là Ai?!

      Nguồn: sưu tầm


      Giới thiệu


      Chỉ Lam xuyên qua trở thành thứ nữ của Vương Phủ

      Còn phải gả cho tướng quân sắp xuất chinh

      Sau nuôi dạy các con chờ đợi tròn mười tám năm

      Khi phu quân trở lại, còn đem theo mười mấy tiểu thiếp và con cái

      Lại còn có đứa con sắp thành thân

      Bất quá có gì mà nàng phải sợ, người ta xuyên qua thành con dâu

      Nàng xuyên qua thành tiểu nãi nãi (mẹ chồng) rồi, còn phải sợ ai?

      Người ta xuyên qua có phu quân giúp tay đối phó tiểu thiếp con thứ

      Thế nhưng là nàng còn có con dâu giúp vào tay đâu có kém!

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 1: Chuẩn bị lập gia đình
      Tác giả: Tô Diệu Thủ

      Edit chương: Tôi Là Ai?!


      Có phải đời trước khổ cực chút, đời sau may mắn chút hay a?

      Cơ Chỉ Lam nằm giường lớn khắc hoa văn tự hỏi điều này.

      Đời nàng trước kia đúng là vô cùng vất vả, sinh ra ở gia đình bình thường, đến công việc là làm bác sĩ cũng rất bình thường. Bởi vì muốn kết hôn mua nhà, nàng liền để ý thân thể mà liều mạng kiếm tiền. Kết quả là báo cáo y học lần thứ nhất chấm dứt, nàng liền nằm ở giường có tỉnh lại.

      A khoan, đúng, là tỉnh lại. Chỉ là đến nơi khác, biến thành trong lịch sử Trung Quốc có tồn tại, quốc gia này tên Đại Ung, cha ruột nàng là Tề vương dưới lệnh của tổ phụ mà chinh chiến khắp nơi, mở rộng lãnh thổ. À Mà khi nàng tỉnh lại mới từ trong bụng mẹ ra ngoài. tốt tốt, là trẻ chắc chắn cần mấy câu máu chó như: ngươi là ai, ta là ai, đây là nơi nào?

      Nàng xuyên qua tới nơi này mười lăm năm, Chỉ Lam sát nhập hoàn toàn vào cuộc sống mới này của mình.

      Năm nàng mười lăm tuổi, vị tổ phụ mà nàng chưa từng gặp mặt qua đời được mươi năm tròn, mà cha của Chỉ Lam do là con trai của Tiên hoàng cho nên được làm đệ đệ của Hoàng Đế bây giờ. tại hoàng đế chính là nhị thúc của Chỉ Lam, mà phụ thân của nàng là con trai đứng hàng thứ sáu, mẫu thân nàng là trắc phi, gọi Tần trắc phi.

      Lục Vương Gia bởi vì có nhiều chiến công hiển hách, còn mưu cầu danh lợi hay có ý gì với ngôi vị Hoàng đế nên rất được Hoàng đế ca ca coi trọng ít. Bất quá dù thế nào, cũng có người nào hoàn hảo cả, Lục vương gia này thế nhưng chính là người háo sắc, cứ hai ngày lại mang về phủ người, còn chưa có tính đến nha đầu thông phòng. Vương phi, ba trắc phi, sáu thiếp thất, còn thông phòng nha đầu chưa tính thêm vào coi như tính được...

      tại hài tử của Lục Vương gia có chín đứa con trai, sáu đứa con , Chỉ Lam tuyệt đối tin tưởng đây là có quan hệ đến việc Vương Phi dùng thủ đoạn. Cũng ma nhờ có Lục vương gia là người có quyền, bằng tuyệt đối nuôi nổi cái đại gia đình như vậy!

      Thứ gì có nhiều cũng còn giá trị gì, nàng mặc dù là do trắc phi sinh ra, thế nhưng tổng cộng nhiều như vậy hài tử, trong đó còn có cả con vợ cả là Tứ nương cùng Nhị thiếu gia, chính mình lại là Ngũ nương mấy tháng mới thấy được lần phụ thân, nên cũng co gì là lạ cho lắm.

      Chỉ Lam xuyên qua trong mười lăm năm này luôn giữ lối sống theo khuôn phép, nghiêm túc học tập những thủ tục và việc làm mà các cổ đại nên học, bình thường hàng ngày luyện chữ, thêu hoa, đánh đàn, thêm nữa cùng mẫu thân tâm này nọ chút, cuộc sống khuê phòng của nàng cứ như vậy từng ngày trôi qua. có hát ra thanh của tự nhiên, cũng chưa làm quabài văn chương tuyệt diễm đặc săc nào. Về phần vai nữ chính vô địch xuyên qua Bá Vương Khí, nàng càng thêm chút cũng có cảm nhận được. Vốn ở đại ngay cả phú nhị đại bình thường kia cũng có coi trọng mình mình, khi xuyên qua có vô số công tử hoàng tử vây quanh, làm thế nào có thể đâu. . . . . .

      Mẫu thân này của Chỉ Lam cũng là xui xẻo, cả đời này cũng chưa có sinh ra con trai, , chỉ có mình Chỉ Lam là nữ nhi, liền như trút hết linh lực lên người nàng. Thế nhưng đối với Chỉ Lam cả đời này đúng là hưởng phúc. Vừa có mẫu thân tình thương ưu ái, lại có tiền tiêu hàng tháng, Vương phi cũng hề cắt xen gì, có thể đoán được người ta vốn cần đối phó nhiều với mình. Về phần chuyện giữa các tỉ muội trong phủ với nhau, ai. . . . . .

      "Tiểu thư, Tứ tiểu thư sai người tới hỏi, chiều nay Cẩn Quốc Công Gia để ngắm hoa, ngài có hay ?"

      "Ngươi ra với Tứ tỉ tỉ, ngày hôm qua ta bị ốm, cho nên hôm nay người khỏe lắm, muốn ở nhà nghỉ ngơi." Chỉ lam vừa phân phó, vừa trong lòng hô, cũng chỉ làm nền phụ cho người ta, cho dù thứ nữ có đầu óc thông minh thế nào, thế nhưng ai lại ngu ngốc biểu ra át hào quang của đích nữ, xem ra đều là nằm trong bàn tay của Vương Phi a.

      "Thúy Nhị, đem hầu bao mà ta chưa làm xong hôm qua ra đây."

      Thúy Nhị cầm lấy cái giỏ đựng đồ may đến chỗ Chỉ Lam: "Tiểu thư lại bắt đầu thêu đồ cưới ."

      "Ừm, việc này chúng ta nắm chắc, đợi thời điểm mong vào nhóm may vá chừng có nhiều khó khăn nữa. Vả lại, đồ ta làm cũng có thể xem là vào mắt được người khác đây thôi." Chỉ Lam trước mặt nha hoàn thiếp thân của bản thân cũng giả vờ này nọ.

      Thúy Nhị cầm lên món đồ, cũng bắt đầu thêu "Tiểu thư, biết phu nhân cùng Vương phi chuyện như thế nào rồi?"

      Thúy Nhị chuyện này chính là đến hôn nhân đại của Chỉ Lam, mẫu thân của nàng được phụ thân sủng ái, Vương phi đương nhiên biết. Tần vương phi sai chính là nữ chủ hào môn đích thực, mặc dù bình thường Vương phi đối với nàng thân thiết gì quá, thế nhưng thể tính là tốt, thế nên Chỉ Lam quá lo lắng Vương Phi cố ý đem nàng gả cho người đứng đắn, thế nhưng nàng khẳng định chỉ cần thấp Tứ nương bên kia là được. Chỉ Lam xuyên qua vào cái ngày đó, biết mình là nữ nhi Vương Phủ, sau này nếu muốn thực chế độ " đời kiếp đôi" chỉ sợ chính là khó khăn, mà khó khăn lại khác gì Trung Quốc đá được vào World Cup. Thế cho nên về sau đối mặt với nàng chắc chắn chính là tam thê tứ thiếp của phu quân, còn về khác nhau là khả năng chiến đấu của các đội so sánh mà thôi. Mà ở cổ đại này, trong hào môn thế gia thâm sâu như vậy, nếu tương lai phu quân nàng là người có thể làm được việc, cũng giống như đám con em trong Gia phủ bên Hồng Lâu mộng là nàng mãn nguyện rồi.

      Cái gì à hợp nhau về tính cách sở thích li hôn, Chỉ Lam chút cũng xem thường, cổ nhân đem danh tiếng chính là quan trọng hơn tất cả, đối với nữ tử vô cùng nghiêm khắc. Nếu sao lại có chuyện góa chồng trước khi cưới phải lập bàn thờ trinh tiết gì gì đó. Chỉ Lam có thể tin tưởng, nàng nếu gặp phải chuyện như vậy, vì danh dự của Vương Phủ, chờ đợi nàng tuyệt đối làthắp nhang thờ phật cả đời. Nàng cảm giác mình cùng Quan tỷ tỷ chính là chưa có duyên nhiều lắm, cho nên nàng cũng chưa muốn gặp nhau quá sớm đâu!

      "Lam Nhi, con là thêu đồ sao?" Tần trắc phi vào, Thúy Nhị vội vàng quỳ xuống đất hành lễ.

      "Mẫu thân, trời nắng nóng như vậy, ngày thế nào còn ra ngoài đến đây." Chỉ Lam cười , tiến đến kéo tay Tần thị.

      Tần thị năm nay chỉ mới có ba mươi ba tuổi, da trắng, khuôn mặt xinh đẹp, chuyện , Chỉ Lam cảm thấy những phẩ chất tốt đẹp của nữ tử cổ đại đều có thể tìm được người bà. Mà Lục vương gia đối với Tần thị ôn nhu động lòng người cũng có chút thích, bất quá với tính tình Lục vương gia có lẽ đối với nữ nhân trong phủ đều thích. Trong phủ có rất nhiều nữ nhân, Lục vương gia mỗi tháng nhiều nhất chính là tới đây ba ngày, còn theo quy củ lúc tới đây chỉ trong ngày chắc chắn phải có.

      "Ta mới vừa rồi thỉnh an Vương Phi, Vương Phi nàng xem qua mấy nhà rồi, đợi đến khi Tứ tiểu thư chọn xong, an bài cho con cùng Lục tiểu thư. Còn đến lúc đó ta cũng có thể đến xem qua chút" Nụ cười mặt Tần thị khó có thể kìm giữ.

      Tứ tiểu thư là con lớn nhất cũng vừa con chính phi, nàng được chọn trước là có thể tin, thế nhưng lại đáp ứng cho Tần thị xem qua chút, bà làm sao có thể cao hứng. Chỉ Lam nhìn mẫu thân của mình cao hứng, cũng cười theo bà, vui ẻ mặt cũng tăng lên ít.

      Tề vương phủ có Tứ tiểu thư và Lục tiểu thư là liền cùng lúc ra đời, chênh lệch cũng chỉ là mấy tháng, cùng là đến tuổi thành hôn. Lục tiểu thư là do Diêu thị sinh ra. Mà Diêu thị là người cũng có thủ đoạn, lại xinh đẹp như tinh, nàng sinh ra được ba nhi tử trong tổng cộng chín con trai. Cũng vì thế mà Vương Phi kiêng kị nàng ta hơn, đề phòng với nàng ta cũng cao hơn những người khác. Có thể đoán ra hôn của Lục tiểu thư chắc chắn muốn đến nhấc lên đặt xuống.

      Tần thị từ khi Chỉ Lam còn bé liền bắt đầu nghĩ về việc cưới xin của nàng, bà là trắc phi, đến ngày lễ tết cũng có chút đồ ban thưởng, đều là đe cho Chỉ Lam giữ lại. Chỉ Lam tay nghề nữ công cũng tốt, từ lúc mười hai tuổi liền bắt đầu thêu các loại trăm tử bị, trăm tử trướng. Chờ đến khi chọn được người tốt, đến lúc đó mang theo mười dặm trang sức gả con ra ngoài. Tần thị ở trong lòng cũng tự suy xét khá lâu để tìm ra con rể hiền, Vương Phi cũng hay mang qua nàng ra cửa, biết mấy nhà, quyết định phải tốt kiểm kê lại phen. Lại biết, kết quả hôn của Chỉ Lam nàng thể quyết định được, mà cả Vương Phi cũng thể quyết định được.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 2: Quả hồng mềm
      Tác giả: Tô Diệu Thủ

      Edit chương: Tôi Là Ai?!
      Beta: Tôi Là Ai?!


      Hôn của Chỉ Lam mẫu thân thể quyết định được, mà ngay cả Vương Phi cũng được quyết định.

      Buổi tối, Tề vương trở về phủ, dùng xong cơm trực tiếp gọi Vương Phi vào phòng bàn chuyện.

      Tề vương sắc mặt vui, : "Mấy tháng nữa hoàng thượng xuất binh tới Nam Sở, phái Trương Kinh phải trực tiếp cầm đầu quân lĩnh, lấy danh Tướng quân" (Trang: chả bt câu này có đúng nữa :p)

      "Trương Kinh mới có 20 tuổi, lại là con trai trưởng duy nhất của Trương gia, mà người nhà Trương Gia đều chết chiến trường đấu với Nam Sở." Tề vương phi giảm thấp thanh xuống, tránh để người ngoài nghe lén được "Hoàng thượng là vậy chính là muốn nhân cơ hội diệt luôn nhà Trương gia"

      " nhăng cuội gì đấy?! Mặc dù Trương Kinh mới 20 tuổi, nhưng quân Trương gia năm đó hùng mạnh cũng mới có thể từ Long vào trong lịch sử của kinh thành. Thiên hạ của Cơ gia cũng có phần tư là nhờ có sức của quân Trương gia, tổ tông chính là vừa trọng dụng Trương gia cũng theo đó mà đề phòng. Mà ngoại trừ người của Trương gia, còn ai co thể điều khiển quân đội Trương gia. Hơn nữa cha của Trương Kinh cũng lưu lại cho nhiều trợ thủ như vậy, phụ tá đại tướng cũng thiếu, ngươi lo làm cái gì." Tề vương vuốt vuốt mi tâm "Ta lo lắng là chuyện bãi triều sau đó, hoàng huynh tìm ta có chuyện. Hoàng huynh muốn Trương gia trước khi xuất binh phải có đám hỏi, liền gả trước khi xuất binh, cưới được sau ba tháng liền lập tức xuất binh. Nhưng công chúa tại cũng chỉ có ba người, phải là gả sang Nam Sở, chính là đưa sang Bắc Tống. Nếu là nữ nhi Vương phủ khác hoàng huynh lại an tâm, cho nên để cho ta gả nữ nhi."

      Nghe được gả nữ nhi Trương gia, Tề vương phi lập tức liền sửng sốt chút, cái này chính là gả được sau đó liền chia lìa. Dính đến con của mình, Tề vương phi lúc ấy đầu óc liền đình chỉ, đầu tiên khẩn trương nghĩ ngay tuyệt đối thể gả con của mình, lập tức mắt đỏ lên, nhìn tề vương : "Vương gia, thiếp thân cũng muốn vì ngài suy nghĩ cách giải quyết, nhưng là Cẩn Quốc Công phu nhân chọn trúng Chỉ Dung nhà ta rồi, muốn đem Chỉ Dung gả cho con trai lớn nhất nhà bọn họ. Cũng vừa mới xong mấy ngày sai biệt lắm, ta định cùng ngài chút."

      "Ngươi đừng lo lắng nhiều." Tề vương đương nhiên biết ý Vương Phi, mà Chỉ Dung dù sao cũng là con vợ cả, nên nghĩ nhiều chút "Ngũ nương cùng Lục nương năm nay có phải cùng 15 tuổi ?"

      Tề vương phi vừa nghe vội vàng : "Đúng vậy, sai lão gia! Gần đây ta cũng giúp hai nàng chọn nhà về làm dâu."

      Tề vương hơi trầm tư chốc lát, : "Ta qua chỗ Tần thị lát." Ra khỏi phòng của Vương phi, Tề vương thở dài cái. Vương Phi sợ nữ nhi gả hạnh phúc, mà hoàn toàn ngược lại, làsợ vị con rể này tốt quá, tiếp nổi. Nếu người này đánh thắng trận trở về , đoán chừng hoàng thượng cũng kiêng kị đồng thời.

      Tề vương gia tới phòng Tần thị, ngay cả nha đầu cũng đuổi ra ngoài, liền mở miệng. Mở miệng cũng phải là thương lượng bàn bạc gì nhiều mà là trực tiếp : "Ta định hôn cho Ngũ nha đầu rồi, đối phương là hộ quốc tướng quân Trương Kinh. Mấy ngày nữa hoàng thượng ra chiếu chỉ tứ hôn, ngươi liền chuẩn bị cho Ngũ nha đầu đồ cưới ."

      Tần thị vừa nghe liền luống cuống, như thế nào lại trực tiếp đính hôn luôn a, hôm nay nàng ràng thăm Vương phi còn có tin gì . Trương Kinh nàng cũng có nghe qua , trận đánh lần trước chiến thắng vừa mới hồi kinh, người này chạm tay có thể bỏng, làm thế nào lại chuyển qua từ Chỉ Dung quay sang đổ cho Chỉ Lam. Khác thường này chắc chắn có bí , trong đó nhất định phải có bàn bạc qua rồi . Nàng lập tức luôn miệng : "Điều này cũng sớm có nghe nha, vậy làm sao đính hôn liền xong đính hôn rồi, phải như thế nào được đây. . . . . ."

      Tề vương tiếp: "Đến khi Trương Kinh xuất binh tới Nam Sở qua được trận, hôn muốn giản lược." Tần thị vừa nghe nữ nhi vừa gả vào, phu quân lập tức phải đánh giặc, lúc ấy khí lực cả người giống như bị rút cái. Vừa muốn mở miệng chuyện, chỉ thấy Tề vương khoát tay áo chặn lại : "Tuy hôn muốn giản lược, nhưng là vì hoàng thượng chỉ hôn, cũng thể khó coi được. Ngươi nhanh chóng sắp xếp đồ mang , Vương phi vào ngày mai bắt đầu chuẩn bị của hồi môn cho Tiểu Ngũ, ngươi cũng giúp tay. Nếu có thiếu gì ta trực tiếp tìm người làm cho, ngươi cũng cần quá lo lắng."

      Tiếp đó lại giống như bồi thường, : "Tiểu Ngũ của hồi môn ta bảo Vương Phi cứ theo danh sách dành cho đích nữ gả cùng với, ta cho thêm của hồi môn là mấy cửa tiệm cùng mấy thôn trang, cũng ủy khuất nàng. À, Tiểu Ngũ xuất giá rồi, cạnh ngươi có hài tử, khó tránh khỏi tịch mịch, vừa đúng Cửu nhi tại ai chiếu cố, liền mang nó đến chỗ ngươi . Chuyện này cứ quyết định như vậy, ta phía trước còn có việc, trước."

      dứt lời, cũng co ở nơi này uống ly trà, xoay người rời . Tần thị nằm ở giường bắt đầu gào khóc. Chỉ Lam ở trong phòng nghe nha đầu bên cạnh của Tần thị ra lần chuyện xảy ra, sửa sang lại quần áo chút, liền hướng phòng Tần thị mà . Đến thời điểm Tần thị vẫn còn khóc, Chỉ Lam ngồi ở bên giường, nhàng kéo Tần thị y phục hô: "Mẫu thân." Tần thị vừa nhìn Chỉ Lam tới, ôm Chỉ Lam khóc đến tâm tê phế liệt hơn. Trong miệng còn vừa hô: "Bọn họ thế nào khi dễ như vậy người a, tại sao nha, tại sao nha. . . . . ."

      Chỉ Lam vội vàng lấy tay nhàng ngăn miệng Tần thị lại, bây giờ là Tề vương cảm thấy thua thiệt Tần thị, nếu là Tần thị chú ý, tùy ý trút giận, lập tức khiến người khác cảm thấy thua thiệt là phải làm . Tần thị cũng liền như vậy bụng khí, khi xả ra ngoài hết rồi cũng chầm chậm bình tĩnh lại, nhưng trước mắt lại là nữ nhi thân sinh của mình, hai hàng nước mắt vẫn nhịn được chảy ra. Hai người cứ như vậy ngồi đối diện ngây ngốc nửa ngày, Tần thị mới mở miệng : "Vậy phải làm sao bây giờ a? Giống như tổ phụ cùng phụ thân đều chết ở Nam Sở, Trương Kinh còn như thế nào cái địa phương kia a?"

      Nghe mẫu thân Chỉ Lam ngược lại có rối rắm buồn phiền như vậy, phải chỉ lập gia đình sao, phải là gả rồi đối phương liền ra chiến trường sao? Bất quá nếu hôn này có thể đến phiên nàng, trận đánh này đánh tốt nha. Chuyện này chắc có nguyên cớ bên trong, toàn gia đều hy sinh ở cũng nơi. Rất có mùi vị Dương gia tướng, cha cùng nhi tử đều hy sinh ở chỗ rồi, sau đó con dâu có phải đến lượt hay ? Hoàng đế từ trước đối với lãnh binh đại tướng là vừa trọng dụng mà lại đề phòng, nếu làm thế nào mà Vương Tiển cùng Phan Nhân Mỹ chỉ mấy câu vu oan giá họa cho Đại Tương Dương Nghiệp đây. tại Cơ gia, vị này hoàng đế này dùng chiêu xưa nhất, dùng con hoàng tộc để chốt hôn nha, như vậy kết hợp, bất luận đối với hoàng đế hay là đối với Trương Kinh mà , đều là an tâm. Chẳng qua là cái vị được gọi là 'con hoàng tộc' kia chính là mình a.

      Chỉ Lam ngược lại xua đuổi ý nghĩ khỏi đầu mình, trong phủ tại liền còn dư lại 3 nữ hài tử, con vợ cả - Tứ tiểu thư, mình, Diêu thị sủng phi - Lục tiểu thư. So sánh lại, cuối cùng lại chọn mình. Mà nàng cảm thấy Tần thị có khả năng khiến cho Tề vương thay đổi chủ ý. Cùng lắm cũng chỉ là gả , còn bằng vui vẻ chút. Ngược lại, nàng tiếp tục an ủi Tần thị: "Mẫu thân đừng khóc, nữ nhi cảm thấy hôn này tốt vô cùng. Này Trương Kinh là hộ quốc tướng quân, hơn nữa, có hoàng thượng tứ hôn cho, cong phải là quá tốt sao? Mà chừng Trương Kinh có thể đánh thắng trận trở lại đây. Ngài đừng khóc nữa, ngài xem, ngày khóc đến mắt cũng đau rồi."

      Tần thị khóc lại càng lớn hơn: "Nữ nhi của ta nha, ngươi biết cái gì đâu, Trương Kinh năm nay 20 rồi, cho dù chưa có lấy thê tử, nhưng mà chắc chắn cái gì nha đầu thông phòng nhất định có a. Mà nhất tướng công thành vạn cốt khô, chết chiến trường là chuyện ai biết trước được hay a." Tần thị lấy tay lau mạnh mắt mình, tiếp: "Đại Ung cùng Nam Sở giao chiến mấy chục năm rồi, sao có thể nhàng nhanh chóng chiến thắng. Ngươi nếu đem Trương Kinh mang , sợ rằng chiến thắng cũng cho thuận lợi về kinh, triều ta trước giờ đều đem người nhà của võ tướng giữ lại trong kinh, cũng biết ngươi có thể chờ trong bao lâu ?" Vừa lại bắt đầu khóc.

      Hôn này quả thế nào tốt đẹp được a. Lập tức liền lập gia đình, cưới xong rồi liền xuất binh ra chinh. Có thể trở lại hay cũng biết , thời gian trở lại cũng càng mờ mịt. Ba bốn năm năm cũng có thể, mà mười năm tám năm cũng thể có khả năng, Tiết Nhân Quý nhưng là đánh trong mười tám năm a. . . . . . Sau đó mang cá biệt quốc công chúa trở lại. . . . . .

      Hơn nữa tại chỉ có thông phòng. Chỉ Lam tỏ vẻ mình cũng phải là bình tĩnh được như vậy.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 3: Lịch sử Trương Gia
      Tác giả: Tô Diệu Thủ

      Edit chương : vunguyetkute
      Beta: Yến Phi (bên nhà tiểu Nguyệt)


      Bất kể Chỉ Lam bình tĩnh như thế nào, việc chuẩn bị hôn lễ vẫn là chút cũng chậm trễ. Ngày thứ hai Tề vương phi liền phái người đem Tần thị kêu qua, cũng quản sắc mặt của Tần thị có nhiều khó coi, : “Đây chính là mối hôn tốt, Trương Kinh thân là hộ quốc tướng quân, người còn có tước vị. Hơn nữa nhà có trưởng bối, dưới có chị em dâu, Ngũ nương khi gả chính là cáo mệnh phu nhân. Nếu phải là Cẩn Quốc Công phu nhân cùng ta xong chuyện hôn của Tiểu Tứ, ta cũng muốn đem Tiểu Tứ gả . Hảo, Vương gia để cho ta đem danh sách của hồi môn cho ngươi cũng xem qua chút, danh sách của hồi môn của Vương Phủ chúng ta tất cả đều là có sẵn , ở đây này, ngươi cầm xem chút .”

      Bên này Chỉ Lam nghe đại nha hoàn Thúy Nhị thêm cho nàng về lịch sử của Trương gia. Triều đại Đại Ung này khai quốc cũng chỉ mới hơn bốn mươi năm, năm đó thái gia Trương gia có cùng Thái tổ hoàng đế cùng nhau giành chính quyền, dựng nước sau khi bình loạn chiến tử sát trường ( là chiến tranh loạn lạc như thời Tam Quốc hay loạn 12 sứ quân ở nước ta =.,=''), thê tử thái gia cũng sớm qua đời. Phụ thân của Trương Kinh từ sau khi Trương Kinh ra đời cũng liên tục ra ngoài đánh giặc, năm Trương Kinh lên mười bốn tuổi, trong lúc giao đấu với Nam Sở bất hạnh bỏ mình. Mẫu thân Trương Kinh sau khi nghe được tin dữ, thân thể vốn cũng tốt cũng liền theo. Sau đó Trương Kinh để tang ra trận, tuy chỉ mới mười bốn tuổi, nhưng lại vô cùng dũng.

      Đối chiến cùng Nam Sở vẫn nằm ở trạng thái giằng co, chiến tranh trước sau tổng cộng kéo dài năm năm, vừa đánh vừa ngừng, về sau hai nước trải qua hiệp thương* ký kết hiệp ước. Đại Ung tỏ vẻ thành ý còn gả công chúa qua, mà Nam Sở lập tức lập Đại Ung công chúa làm hoàng hậu, cũng tuyên bố hoàng hậu nếu có hoàng tử chính là thái tử. Đáng tiếc tin vui vẫn hề truyền tới. Đại Ung càng ngày càng hùng mạnh, giường bên há lại cho người khác ngủ ngon, hoàng đế quyết định xuất binh đến đánh Nam Sở, chọn Trương Kinh làm thống soái.

      *hiệp thương : cùng nhau bàn bạc để giải quyết vấn đề

      Người trong Trương gia xưa nay vốn thưa thớt, con nối dõi lại đơn bạc. Phụ thân của Trương Kinh chính là con độc nhất, Trương Kinh cũng thế. Theo lẽ thường mà , hoàng gia vì biểu khoan dung đối với công thần, để cho Trương Kinh ra chiến trường. Nhưng lần này chính là Trương Kinh tự mình chủ động xin giết giặc. Ngược lại Chỉ Lam lại tương đối có thể hiểu được , cái phụ bối ( bậc cha chú, đời cha) ban cho có thể che chở được bao lâu. Nhưng Trương gia tại rất xem trọng Trương Kinh. Như thế cho thấy, Trương Kinh này ra lại mạnh hơn.

      Chỉ Lam tổng kết lại lời Thúy Nhị chính là, toàn gia cả nhà trung liệt, tại trong nhà bà bà, thái bà bà, người nào chủ trì việc bếp núc, nếu gả mình là đương gia chủ mẫu. Trong cùng thế hệ cũng có ai, có thúc thúc em chồng gì cả. Trước đây có nha đầu thông phòng, chẳng qua bây giờ phải là lúc suy nghĩ điều này, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.

      “Thúy Nhị, hỏi thăm nhiều chút.” Thúy Nhị vừa mới lên tiếng trả lời, Chỉ Lam liền nghe thấy tiểu nha đầu thông truyền, Lục nương tới.

      Chỉ Lam vội vàng mời người vào trong phòng ngồi, hai người ngồi đối diện, nha hoàn dâng trà, Chỉ Lam vừa sai người đem trái cây ra ngoài, Lục nương Chỉ Tâm cười : “Tỷ tỷ cần vội thế, nghe mẫu thân tỷ tỷ định nhà chồng tương lai rồi, muội muội hôm nay cố ý tới đây chúc mừng tỷ tỷ.” xong dùng loại ánh mắt có chút hả hê nhìn Chỉ Lam. Cảm giác hạnh phúc của người này có vài loại căn bản, trong đó có người có cảm giác hạnh phúc khi người khác gặp hoạn nạn. Lục nương chính là người như vậy, nhìn người khác như ý , nàng liền vui vẻ.

      “Muội muội chung vui, đa tạ muội muội cố ý tới đây chuyến. Chúng ta tỷ muội cùng tuổi, ta đây cũng nhanh phải xuất giá rồi, muội muội thế nhưng vẫn chưa có tin gì, về sau thể thiếu mẫu phi phải vì muội quan tâm nhiều hơn.” Chỉ Lam mỉm cười được gọi là trang nhã đúng mực. Lục nương cũng giận, cười nhạt tiếng: “Ta đây cũng gấp gáp, dù sao mới cập kê. Tỷ tỷ gả , Vương tướng quân kia có thể phải lập tức lên chiến trường rồi, hôm khác ta theo tỷ tỷ đến trong miếu xin bùa bình an .”

      Chỉ Lam vội hướng Chỉ Tâm cảm ơn, lại : “Mấy ngày gần đây rất bận rộn, còn phải hướng mẫu phi học tập làm sao để chủ trì việc bếp núc, đây quả là công việc tâm thần mệt mỏi. Muội muội đoán chừng là cần rồi, có điều muội muội cũng nên hảo hảo vội vàng cùng mẫu phi học ít làm sao để phục vụ cha mẹ chồng, cùng chị em dâu chung đụng mới là . Nữ nhi nhà chúng từ bé lớn lên là cành vàng lá ngọc, tương lai đến nhà chồng lập quy củ khó tránh khỏi có chút quen, hay là tại hảo hảo học ít .” Sắc mặt Chỉ Tâm càng thay đổi, vừa cười gật đầu cái. mấy câu tán gẫu, liền . Hừ, có Tứ nương ở phía đè ép, Chỉ Lam cũng tin Tề vương phi cho Lục nương tìm đích tôn đích tử mà gả . Thế gia đại tộc mấy đời mọi người ở cùng chỗ, nhớ tới mối quan hệ lằng nhằng này Chỉ Lam liền nhức đầu, may mắn người Trương gia cũng đơn giản.

      Mấy tỷ muội nhà Chỉ Lam, đại nương đến tam nương đều gả ra nơi khác rồi, chỉ còn dư lại ba người các nàng. Tứ nương Chỉ Dong bởi vì là nương Vương Phi tự mình sinh ra, khó tránh được nuông chiều. Lại bởi vì ca ca ruột thịt của nàng được lập làm thế tử, từ lại có quan hệ tốt với thái tử, là tiền đồ. Cho nên ca ca tẩu tử tỷ muội trong nhà đối với nàng khỏi tâng bốc cưng chiều. Tính cách có chút buông thả, mỗi ngày lúc nào cũng cùng những có thân phận như nhau tụ tập tại chỗ, phải là ra ngoài săn thú chơi xuân, lại là ở các quán xá tận tình càn rỡ. Ở kinh thành rất có tiếng tăm.

      Mẫu thân Diêu thị của Lục nương Chỉ Tâm khắp nơi luôn muốn cùng Tề vương phi phân cao thấp, từ liền dạy Lục nương cùng Tứ nương tốt hơn người khác, Lục nương cũng liền dưỡng ra chút tính cách chuyện gì cũng dẫn đầu ra mặt. Tướng mạo Chỉ Tâm giống mẫu thân nàng, cũng vô cùng xinh đẹp, cộng với tài văn chương hơn người, ở kinh thành cũng có chút danh tiếng. So với các nàng, Chỉ Lam làm người biết liền ít chút, được người biết chính là tay thêu thùa xuất sắc.

      Tề vương phủ bên này hùng hùng hổ hổ vội vàng chuẩn bị gả, qua vài ngày nữa thánh chỉ chỉ hôn liền chia ra đến Tề vương phủ cùng phủ tướng quân. Cả nhà quỳ ở trước sân, nghênh đón thánh chỉ. Chỉ Lam nhận lấy thánh chỉ lần đầu tiên trong đời về nàng.

      Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: Được biết là con Tề vương Cơ Chỉ Lam nổi danh nhàn thục rộng lượng, ôn lương đôn hậu, tướng mạo xuất chúng, Thái hậu cùng trẫm nghe thấy rất vui mừng. Nay hộ quốc tướng quân thành mưu dũng bá Trương Kinh tuổi tròn hai mươi, thời điểm thích hợp để lấy vợ, xứng chọn hiền nữ cùng nên duyên. Nhân dịp Cơ Chỉ Lam đãi vũ khuê trung (* chưa có hôn ước cùng ai), cùng Trương Kinh có thể là thiên địa tạo hóa, làm thành giai nhân chi mĩ, đặc biệt đem Cơ Chỉ Lam chỉ hôn cùng Trương Kinh, chọn ngày tốt thành hôn. Thông báo trong và ngoài nước, để cho tất cả đều nghe được.

      Sau đó lại lấy danh nghĩa hoàng hậu, ban thưởng đống đồ lớn, nào là trang sức đeo tay bảo thạch, vải vóc len dạ cái gì cần có đều có.

      Bên này phủ tướng quân Trương Kinh sau khi nhận thánh chỉ xong, liền cùng phụ tá của mình Phương Tiến phòng tiên sinh vào thư phòng. Phương Tiến chắp tay hướng Trương Kinh chúc mừng : “Chúc mừng tướng quân, bây giờ tướng quân cũng là hoàng thân quốc thích rồi.” Trương Kinh vội vàng xua tay, xin khoan dung đến: “Tiên sinh mau đừng chế nhạo ta, cái sau lưng lần tứ hôn này, tiên sinh sớm tỉ mỉ qua cho ta, cần gì tại lại tới chế nhạo ta. Chẳng qua cuối cùng tại chỉ ý cũng hạ xuống, chúng ta xuất chinh cũng an tâm hơn chút.”

      Phương Tiến vuốt vuốt râu dê của mình, cười hỏi: “Ban đầu chúng ta cũng chỉ biết khuê nữ nhà lục vương gia chỉ hôn, tại biết tục danh nương rồi, hay là tướng quân thăm dò thêm cho tốt. Lão phu với tướng quân, lần này chúng ta , thời gian trở về có thể nhất định. Có thể là ba năm năm năm, mười năm tám năm cũng chắc chắn, chuyện trong kinh cũng đều giao cho phu nhân tương lai.”

      Trương kinh bận rộn hoàn thành công việc, bên cho người thăm dò chuyện của Chỉ Lam, bên kêu quản gia bắt đầu chuẩn bị sính lễ. Hỏi thăm tin tức cũng mau, buổi tối trường tùy (đầy tớ nhà quan) Lí Quý bên cạnh Trương Kinh như bà mối, thao thao bất tuyệt bắt đầu thông báo lại thu hoạch ngày thứ nhất. Chủ yếu miêu tả chính là Cơ Chỉ Lam xác thực kì nhân, đúng là con của Lục vương gia, do trắc phi sinh ra. Danh tiếng hiển hách, thể so với tỷ muội kia. Cũng được đánh giá là dịu dàng nhàn thục, giỏi nhất là thêu thùa. Những thông tin khác đều bị Lục vương phủ giữ kín, cơ hồ có thêm thông tin gì về Cơ Chỉ Lam.

      Trương Kinh nghe Lí Quý miêu tả, khóe miệng kìm được cong thành đường cong xinh đẹp. như thế cũng rất phù hợp với mong muốn của , nên quá lộ liễu, nàng hẳn là có thể trông coi tốt phủ tướng quân .

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 4: Thẳng tính

      Tác giả: Tô Diệu Thủ

      Edit chương : Tiểu Nguyệt

      Beta : Yến Phi

      Nguồn :https://vunguyetsontrang.wordpress.com/

      Bởi vì phải xuất chinh, hoàng đế chỉ cho hai nhà thời gian nửa tháng để chuẩn bị hôn lễ. Trương Kinh có trưởng bối, đặc biệt cầu xin Gia Dũng công, xin phu nhân này thay mặt, làm trưởng bối nhà trai sắp xếp hôn . Nửa tháng này trôi qua rất nhanh, việc xuất giá năm rưỡi này, cũng vội vã ở trong nửa tháng chuẩn bị thỏa đáng. Lúc Tề vương phi chuẩn bị đồ cưới vừa mới nghe chuyện Tề vương cho Chỉ Lam thêm đồ cưới, khó tránh khỏi có chút vui. Nhưng hôn này là do hoàng thượng tứ hôn, trong trong ngoài ngoài có bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm, thể gây chuyện, đành phải nhịn xuống.

      Cũng may là sính lễ Trương Kinh đưa tới rất phong phú, lại có tặng phẩm của Hoàng hậu nương nương cùng tất cả các phủ và điền trang,dựa theo quy củ Tề vương phi đem sính lễ đều tặng lại của hồi môn, dễ dàng đặt mua đầy trăm hai mươi sính lễ. Ngày đưa đồ cưới hôm đó, người đứng đầu chính là Hoàng hậu nương nương ban cho buội cây san hô, sau đó làruộng đất tượng trưng cho thổ địa, bức hoành tượng trưng cho thường nghiệp, còn có mảnh ngói tượng trưng cho bất động sản. Kế tiếp chính là vài món gia cụ, quần áo bốn mùa, châu báu trang sức, tranh cổ, dược liệu vải vóc hay gì đó đều đủ cả, mang đến vui vẻ cho phủ tướng quân.

      ngày trước khi xuất giá, theo tập tục Tần thị ở trong phòng Chỉ Lam chuyện. Sau khi Chỉ Lam tiếp nhận giáo dục người lớn làm người ta mặt đỏ tim đập, liền bắt đầu nhìn Tần thị nước mắt ròng ròng. Xuyên qua đến mười lăm năm, Tần thị chính là mẫu thân phó thác tính mạng của mình, giống như mẫu thân kiếp trước, hận để ăn hết toàn bộ những đau khổ của mình, chỉ để lại ngọt ngào cho con. Tần thị vuốt ve đầu Chỉ Lam, tỉ mĩ dặn dò: “Con gả chính là đương gia chủ mẫu, mấy ngày nay con học như vậy, ta có gì để . Chỉ có điều này, hãy giữ tâm của phu quân con cho tốt, lòng của nó chỉ hướng về con, cái khác con đều cần sợ. Vi nương ta đây đời này còn kém ở điều này”

      Chỉ Lam thầm trong lòng “Thân nương à, lượn quanh bên người toàn là mỹ nữ, gặp phải lão cha ngựa đực như vậy, pháp thuật của người cũng có tác dụng.” Tần thị đem ít lời trước kia dặn dò qua lại lặp lặp lại nhiều lần lâu, cho đến giờ sửu mới ngủ. Ngày thứ hai Trương Kinh tự mình đến tề vương phủ nghênh đón, sau khi Chỉ Lam lên kiệu rồi, tay lại bắt đầu run lên, đây chính là hôn lễ lần đầu tiên trong hai đời của nàng a.

      bái thiên địa, đưa vào động phòng. Trương Kinh bị người ta giữ lại rót rượu, cuối cùng lại được thả về tân phòng, cũng là lúc vợ chồng son lần đầu gặp nhau.

      Chỉ Lam yên lặng cầu nguyện ở trong lòng, tới rồi a, vị tướng quân này, hi vọng lớn lên cũng quá hung hăng. Khăn voan đỏ đột nhiên được vén lên, Chỉ Lam thích ứng với ánh sáng trong phòng chút, ngẩng đầu nhìn Trương Kinh. Chỉ thấy người thanh niên dung mạo bất phàm, mặt mũi trầm tĩnh, trong mắt mang theo nụ cười nhìn mình. Quanh thân dưới toát ra hơi thở, vạm vỡ vô cùng, giận mà uy. Nai trong lòng Chỉ Lam bắt đầu chạy loạn, nữ hài tử mà, ít nhiều gì cũng có chút tình cảm với những người mạnh mẽ như thế.

      Bên này Trương Kinh cũng đánh giá tiểu thê tử của mình, chỉ thấy da thịt nàng trắng mịn,dáng người cân đối, hai má hồng thuận, mũi cao tinh tế, ôn nhu trầm mặc, thoạt nhìn cũng rất dễ mến. Đúng là bộ dạng hiền thê trong tưởng tượng của mình. Ấn tượng đầu tiên Trương Kinh với Chỉ Lam quả vô cùng hài lòng, nên cũng bất động ngắm nhìn nàng.

      Lần này hai người cứ nhìn nhau như vậy khiến người bên cạnh hết sức buồn cười, Hỉ ma ma vội vàng lên tiếng, để cho hai người uống rượu giao bôi. Tiến hành xong nghi thức, tất cả mọi người lui ra ngoài. khí trong phòng cũng bắt đầu kỳ quái lên. Trương Kinh lập tức kịp phản ứng, theo lý mà , hẳn là phải chủ động trước, vội hỏi Chỉ Lam: “Cả ngày bận rộn mệt nhọc như thế, nàng có đói bụng ?”

      Bất kể đối với những người đàn ông ở triều đại nào, bọn họ cũng muốn ở nhà giống như bên ngoài, chuyện với thê tử cũng chơi trò ta đoán ta đoán chút. Chỉ Lam tin rằng cho dù kiếp trước mình chỉ sống đến hai mươi bảy tuổi, tuy rằng có vất vả chút, nhưng cơ bản cũng thuận buồm xuôi gió, những việc mà mình trải qua tuyệt đối kém người đàn ông hai mươi tuổi trước mắt này.Nên cũng định đùa giỡn mập mờ gì với , ba tháng cũng đủ thời gian để hai người bọn họ từ từ hiểu nhau được. Chi bằng mọi chuyện cứ thẳng ra cả , cũng để cho lưu lại ấn tượng thẳng tính về mình, thế nên bắt đầu từ chuyện trước vậy.

      “Đói, từ sáng đến giờ thiếp cũng chỉ uống chén canh gà . Còn chàng ? Những thứ bàn đó ăn được chưa ?” Khuôn mặt Chỉ Lam tràn đầy khẩn cầu nhìn Trương Kinh.

      Trương Kinh buồn cười nhìn tiểu thê tử của mình: ” Có thể ăn được rồi. Hôm nay ta cũng chẳng ăn bao nhiêu, mới vừa rồi còn bị mọi người chuốc rượu, nàng cùng ăn với ta.” xong kéo Chỉ Lam đến bên bàn. Nhìn Chỉ Lam ăn uống ngon lành, khẩu vị của cũng trở nên tốt hơn. Ở bàn cơm, hai người với nhau mấy câu, cũng qua loa ăn bữa cơm. Sau khi ăn xong hai người đến giường liền ngẩn ra tại chỗ, tại trong lòng Chỉ Lam vô cùng oán hận cuộc hôn nhân ép duyên này, người ta muốn để hai người chỉ vừa mới gặp nhau xxoo, nghĩ sao cũng được tự nhiên, mặc dù đối phương dáng dấp rất tuấn tú. . . . . . .

      Trương Kinh như là trấn an Chỉ Lam khẩn trương, cũng có thể là trấn an bản thân mình. Mặc dù cũng có nha đầu thông phòng, thế nhưng đây là thê tử của mình, dĩ nhiên giống nhau được. Trương Kinh nắm lấy tay Chỉ Lam, cảm thấy Chỉ Lam khẽ rùng mình cái, cũng buông lỏng chút. Bắt đầu giới thiệu tình hình trong phủ cho Chỉ Lam, biết người ở trong hoàn cảnh xa lạ sợ hãi đến nhường nào.

      ” Phủ Tướng quân này là tòa nhà được ban cho, là Thái tổ ban cho tổ phụ ta. Lúc ban cho ấy lại là lúc người tổ phụ ta có tước vị gì, về sau lão nhân gia lại qua đời, Thái tổ truy phong tổ phụ ta là Định Vươngthừa kế, vì để thể khoan dung nên tòa nhà này cũng được làm lớn ra. Phụ thân ta trao cho nhất đẳng tử tước, sau này truyền lại cho ta. Tuy quy cách tòa nhà này như vương phủ, chẳng qua là thượng hoàng niệm tình Trương gia có công với vua, nên vẫn giữ nguyên quy cách của tòa nhà. Mấy năm nay trong nhà cũng có người, cho nên vẫn treo bảng hiệu phủ tướng quân . tại trong phủ có mấy hồ nước, ta nghĩ nàng thích.” Từ trong thanh trầm thấp ra, Trương Kinh cảm giác được bàn tay bé nhu nhược xương trong tay mình dần dần còn cứng ngắc như trước nữa.

      Từ từ đem bàn tay đầy tội lỗi đưa về phía Chỉ Lam. . . . . . Tất cả đều tiến hành bình thường, Chỉ Lam chỉ nhớ mình sa vào vui vẻ trước khi nghe được câu sau cùng ra, trong nhà có trưởng bối, phải dậy sớm, lúc ấy trong lòng mình trộm vui mừng. Sau đó nàng liền bắt đầu khóc. . . . . .

      Ngày thứ hai Trương Kinh ôm thê tử mới cưới ngủ say sưa, loạt hương thơm, thân thể mềm mại tựa như miên hoa vân đóa ( mềm mại như bông, như mây) khiến cho Trương Kinh mê muội. Hai người giờ thìn hai khắc mới dậy, cả đám nha hoàn hầu hạ rửa mặt xong, hai người dâng hương kính trà cho cha mẹ của Trương Kinh. Trương Kinh cùng Chỉ Lam quỳ gối đệm hương bồ, vốn là Chỉ Lam vẫn chờ Trương Kinh mở miệng chuyện trước, đợi nửa ngày, lại nghe thấy thanh nào, quay đầu nhìn lại, vành mắt Trương Kinh sớm đỏ, đôi môi khẽ run.

      “Phụ thân mẫu thân, nhi tử mang con dâu vội đến kính trà cho nhị lão hai người, báo tin nhi tử thành gia.” Trương Kinh dùng thanh run rẩy miễn cưỡng xong câu.

      Chỉ Lam đem hương trong tay mình nâng lên cao đầu, cất cao giọng : “Con dâu Cơ thị Chỉ Lam, xin kính trà cho bố chồng mẹ chồng. Xin bố mẹ chồng yên tâm, con dâu xuất giá tất cùng phu quân thương lẫn nhau, sớm ngày vì Trương gia khai chi tán diệp*, làm vẻ vang nhà cửa Trương gia.”

      *khai chi tán diệp : sinh thêm nhiều con cháu

      Sau khi đứng dậy, đường hai người trở về phòng, Trương Kinh vẫn nắm chặt tay Chỉ Lam, hề buông lỏng. tin rằng, Chỉ Lam chính là người chịu cùng tương cứu lúc hoạn nạn.

      Chương 5: Chuyện thứ nhất nữ xuyên phải làm . . .


      Tác giả: Tô Diệu Thủ

      Edit chương : Tiểu Nguyệt

      Beta : Yến Phi

      Nguồn :https://vunguyetsontrang.wordpress.com/

      Ba ngày lại mặt (vợ chồng về nhà bố mẹ vợ sau ngày cưới), Trương Kinh mang theo Chỉ Lam vừa vào Tề vương phủ, Trương Kinh liền bị Tề vương gọi vào thư phòng. Tề vương còn có thế tử, ba người Trương Kinh ở thư phòng cả buổi vẫn chưa ra ngoài. Tề vương phi mấy câu hợp với tình hình, liền kêu Tần thị mang Chỉ Lam về phòng. Tần thị hỏi Chỉ Lam chuyện ở phủ tướng quân, Chỉ Lam đương nhiên đáp là mọi thứ đều tốt. Tần thị còn gọi Cửu thiếu gia Cơ Lăng Tuyên đến, trước kia Chỉ Lam chỉ gặp qua đệ đệ này vài lần, cũng chuyện nhiều gì, trái lại hôm nay hảo hảo nhìn xem.

      Cơ Lăng Tuyên là thị thiếp sở sinh, năm nay mới ba tuổi, lúc sinh ra thân mẫu vì khó sanh mà qua đời, ba năm nay cũng danh nghĩa người nào mà nuôi dạy, vẫn treo ngược dưới như thế. Sau khi Chỉ Lam xuất giá, Tề vương liền cho người đưa nó đến ở với Tần thị. Tiểu hài tử có bản năng đoán được người nào đối tốt với nó, người nào tốt với nó. Mặc dù chỉ tới có ba ngày, nhưng lại dính Tần thị vô cùng chặt. Lúc này vẫn ôm chặt bắp đùi Tần thị, cũng nhìn.

      Chỉ Lam cho nó đồ chơi , chỉ đổi tới tiếng cảm ơn nhàng. Thói quen nhát gan thấy người là sợ này phải là trong chốc lát dưỡng thành, cũng phải là hai ngày là có thể bỏ được. Tần thị vừa vuốt đầu Lăng Tuyên, vừa cùng Chỉ Lam chuyện. Trương Kinh từ thư phòng tới đón Chỉ Lam, Chỉ Lam phát Trương Kinh tâm tình bỗng nhiên tốt hơn nhiều.

      Ăn cơm tối xong, hai người trở về phủ. Ngày thứ hai, sáng sớm Trương Kinh liền Lam biết, đối với nàng mà , hôn giả kết thúc, nàng phải bắt đầu làm việc.

      Ăn điểm tâm xong, trước hết Chỉ Lam để cho đại nha đầu Thúy Nhị của mình, Hồng Mai, Lục Hà, Mặc Yên chính thức dập đầu với hai người, ban thưởng. Sau đó Trương Kinh kêu vào hai người, đều là trang phục phụ nhân trẻ tuổi, đây chính là hai nha đầu thông phòng của Trương Kinh. Hai người vâng lời, dập đầu với Trương Kinh cùng Chỉ Lam, kêu lão gia, thái thái. Bởi vì sau khi gả tới đây, Trương Kinh cũng tiếp xúc qua hai người, ngoại viện tự có trường tùy của hầu hạ, trở lại nội viện, đại nha hoàn hầu hạ , Chỉ Lam đối với hai người tại đến có cảm giác gì. câu về sau hảo hảo phục vụ gia rồi để cho hai người trở về.

      Tiếp theo là bốn trường tùy của Trương Kinh, sau đó Trương Kinh kêu quản gia ngoại viện Thôi Uyên vào cùng quản gia bà tử nội viện vú nuôi của mình – Trần mụ mụ. Sau khi dập đầu với Trương Kinh cùng Chỉ Lam xong, Trương Kinh liền mở miệng : “ tháng sau, Trần mụ mụ phải về quê rồi, nàng vội cho người đem mọi việc trong nội viện giao xuống. Ta đem Thôi quản gia để lại cho nàng dùng, lát nữa đem quyển sách cho thái thái lấy tới, về sau ta ở có nhà, tất cả sổ sách phải đưa cho thái thái xem qua. Bây giờ bên này nàng nên quen nhiều người, trước kia trong nhà chủ tử ít, tôi tớ cũng ít. Về sau nàng xem rồi thêm người là được, ta tìm Phương tiên sinh chút chuyện.”

      Chỉ Lam bên này đưa Trương Kinh , liền bắt đầu tiếp tục gặp gỡ mọi người, mặc dù trong phủ sáu năm chỉ có chủ nhân là Trương Kinh, nhưng Chỉ Lam cảm thấy người hầu trong nhà chút cũng ít. Do bên ngoài chọn mua, trù phòng, giặt hồ , quét dọn viện tử , còn có tiểu nha đầu sai vặt, thậm chí còn nuôi nhóm may vá bốn người. Tổng cộng hơn bốn mươi người phục vụ mình Trương Kinh này, cái này cũng chưa tính tiểu tư trường tùy bên cạnh Trương Kinh, người cùng xuất môn, vậy mà còn để cho mình thêm người!

      Gặp mọi người xong, sổ sách của nội viện cùng ngoại viện, danh sách nô bộc tất cả cũng đều đưa tới, Chỉ Lam cho người đem mọi thứ để xuống, mình xem trước chút, sau đó tìm thêm hai người, vì vậy từng người đều tản . Chỉ Lam nhìn hai bản sổ sách này, cảm thán tiếng, đây chính là đương gia chủ mẫu này, bèn cầm sổ sách từ từ lật xem. Chữ viết sổ sách mặc dù khó coi, nhưng cũng rất ràng.

      Sổ sách ngoại viện này chính là thôn trang đất đai của Trương gia, thu nhập của cửa tiệm, còn có tiền lương của Trương Kinh cùng ngoại khối ( tiền thu nhập bên ngoài của Trương Kinh). Hàng năm cốđịnh cho phép nội viện số tiền nhất định. Sổ sách nội viện chính là sổ sách sinh hoạt thường ngày rồi, nào là tiền lãi hàng tháng của mỗi người, tiêu phí chọn mua, nghênh đón và chiêu đãi khách khứa thân thích đều từ sổ sách nội viện.

      Chỉ Lam nhìn sổ sách buổi trưa chút, trong lòng lại cười đến nở hoa, mình gả cho người có tiền rồi. Trương gia kinh doanh ba đời người, khoản bạc sổ sách gồm có hơn hai trăm vạn lượng, đất đai hơn ngàn khoảnh, còn có bốn thôn trang mười hai cửa hàng. Trong nhà năm nhập sổ sáu vạn lượng, ra sổ ba vạn lượng, dễ dàng có thừa ra. Trương Kinh về phòng nhìn thấy tiểu thê tử nhìn sổ sách cười ngây ngô, mặt cũng cười theo nàng. Thấy trong phòng còn ai, liền ôm cổ Chỉ Lam, dọa nàng sợ đến mức hét lên tiếng. Trương Kinh cười hỏi: “Nàng vui vì điều gì thế, lại có thể vui vẻ như vậy.” Dĩ nhiên Chỉ Lam thể lời trong lòng, nương ta cẩn thận gả cho người giàu có như vậy, tại trong lòng vô cùng vui sướng. Ngoài miệng chỉ : ‘ Thấy gia cảnh giàu có nên trong lòng cao hứng.”

      Trương Kinh cười ha ha: “Nha đầu ngốc, Trương gia ta ba đời làm quan, hai đời công thần, làm sao có thể có chút của cải được. Lúc nàng ở nhà mình, cũng cần quan tâm đến vấn đề tiền bạc, nếu nắm chắc điểm này, làm sao ta có thể ném nàng mình ở trong kinh. Thôi quản gia là người phụ thân ta cứu được từ tay địch nhân, vẫn luôn trung thành, có ở trong kinh ta cũng yên tâm rồi.

      Chỉ Lam hỏi vấn đề nàng vẫn luôn suy nghĩ hồi lâu: “Trần mụ mụ kia làm sao lại về nhà ?” Trương Kinh cười cười, trả lời: “Trần mụ mụ từ nuôi ta cũng có chút tình cảm, chẳng qua bà là người rất lười biếng, đại cũng đến nỗi chậm chạp, nhưng là chuyện chủ tử phân phó nào có bà đều mất đạo lý suy tính. Vả lại, ta sợ bà ỷ vào thân phận của mình để làm khó nàng. Dù sao người trong nhà ít chuyện, nàng có ma ma cùng nha đầu hồi môn của mình, tháng này đem lệ cũ trong nhà hiểu là được.” Vừa thở dài sâu cái, nhìn Chỉ Lam, hết sức nghiêm túc : “Nàng đừng sợ, trong ba tháng này ta đem tất cả mọi chuyện an bài tốt, nàng chỉ cần ở nhà chờ ta trở về là được.”

      Chỉ Lam chưa bao giờ biết Trương Kinh vì mình suy nghĩ như vậy, nàng vẫn cho rằng đây chẳng qua là quan hệ thông gia, chưa chắc thích mình nhiều, vì mình mà suy nghĩ. Nhưng bây giờ xem ra, quản chi biết trong cuộc hôn nhân này chứa đầy các loại lực lượng, các loại ý tưởng. còn là người đàn ông có trách nhiệm, biết vì thê tử mà suy nghĩ.

      Ba tháng qua trôi qua rất nhanh, ban ngày Trương Kinh hoặc xuất môn hoặc cùng phụ tá mật đàm, buổi tối cùng Chỉ Lam vận động. Thời gian đổi thay, Trương Kinh đối với tiểu thê tử của mình càng ngày càng hài lòng. mãnh tướng sa trường, cần thê tử của mình giống như mỹ nhân trong họa, cũng cần nàng có tài học kinh thế, chỉ cần nàng là nữ tử nên chồng nên vợ, có thể vì lo liệu việc nhà, chăm sóc cha mẹ, nuôi dạy con cái, để cho có thể an tâm giết địch ở tiền phương. Biểu của Chỉ Lam hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn của Trương Kinh.

      Buổi tối trước ngày ra trận, Trương Kinh cùng Chỉ Lam ngồi ở trong viện. Trương Kinh ôm Chỉ Lam, hồi lâu mới thấp giọng : “Những gì cần dặn dò nàng ta cũng xong rồi, mỗi tháng ta cũng cố gắng kêu người trở lại báo tin, đối với bất cứ điều gì về tin tức của ta, trừ ta ai cũng đừng tin.” Chỉ Lam dùng sức gật đầu cái, ngay sau đó Trương Kinh lại đỏ mặt : ” Lúc ta cho nàng cuộc sống gia đình tạm ổn cùng với hai nha đầu trong nhà kia, nàng cũng đừng tức giận. Ta đây ra ngoài đánh giặc, sinh tử , năm tháng cũng biết. Nếu nàng có bầu đương nhiên là việc tốt, nếu như nàng có nhưng hai người kia có, nàng hãy ôm qua nuôi, nuôi bên người từ cũng giống như là nàng sinh ra cả. Nếu hai người bọn họ mang thai, nửa năm saugả các nàng cho người xứng đáng là được.”

      Chỉ Lam nghe thấy liền ngây người, hóa ra ở trong mắt Trương Kinh, bụng hai người kia chính là thiết bị phòng hờ. Quả nhiên là nam tử phong kiến, chẳng qua là người ta đều là vì muốn tốt cho mình, cũng đừng làm kiêu. Chỉ Lam tiếp tục dùng sức gật đầu, người này cũng sắp rồi, mình cũng nên làm chút chuyện nữ xuyên phải làm, ca hát ! Vì vậy : “Ta cũng có gì muốn dặn dò chàng. Ngày mai hoàng thượng chắc chắn tiễn đưa bọn chàng, vậy tối hôm nay, ta liền hát hai bài hát để tiễn đưa binh mã đại nguyên soái vậy. Bài thứ nhất là thê tử Chỉ Lam tiễn đưa trượng phu.” Vừa Chỉ Lam hát bài ‘Sơn nhất trình thủy nhất trình’.”Sau đó là phu nhân tặng cho binh mã đại nguyên soái.” Tiếp theo Chỉ Lam lại hát bài hơi khác trước ‘ Tinh trung báo quốc’. Hát đến nỗi mình cùng Trương Kinh nhiệt huyết dâng lên, Trương Kinh luôn miệng trầm trồ khen ngợi, hô: “Đây mới là thê tử của Trương Kinh ta, là phu nhân binh mã Đại nguyên soái ta.”

      Hai người cuối cùng lăn lộn với nhau đêm, sáng sớm ngày thứ hai Chỉ Lam lưu luyến rời đưa Trương Kinh ra cửa, Trương Kinh bắt đầu hành trình quân mười tám năm của .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :