1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Xuyên qua thành nữ phụ ác độc - Quyển Quyển thích ăn đường (5/80C+PN) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Tên truyện: Xuyên qua thành nữ phụ ác độc.

      Tác giả:Quyển Quyển thích ăn đường.

      Convert: ngocquynh520.

      Edit + Beta: phuongquyen

      Thể loại: Xuyên , nữ phụ văn, trạch đấu.

      Tình trạng bản gốc: Hoàn.

      Độ dài: 80 chương + 1 PN + 1 tiểu kịch trường.

      Giới thiệu.

      Chỉ vì lần vô ý trước khi ngủ, sau khi tỉnh lại cũng thế giới hoàn toàn mới.

      Còn gật gù đắc ý, lại phát nơi này chính là thế giới tiểu thuyết của em họ.
      Mà mình cũng khéo thành nữ phụ ác độc số .

      Trước có kết cục tử vong định sẵn, sau có nữ chính cường đại với hào quang thánh mẫu.

      Em họ à, em thế nhưng lại hại chị họ thanh mai của em khổ sở rồi!

      Nội dung: Xuyên qua thời cuộc sống bố y.

      Từ khoá: Nhân vật chính: Đường Lạc, An Tư Triết┃Vai phụ: Những người liên can ┃Cái khác: Xuyên qua, trùng sinh.​
      linhdiep17 thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1.

      “Chị họ, chị họ, chị giúp em xem chút viết như này có được hay ?” Em họ Noãn Noãn chớp đôi mắt to nhìn tôi .

      “Ực, chị ăn quýt mà, em cứ đặt ở cạnh giường của chị trước, buối tối chị xem.” Tôi im lặng lấy lệ, sau đó nuốt quýt vào.

      “Thục nữ đều là từng miếng từng miếng ăn vào, chị như vậy ai thèm lấy đấy!” Noãn Noãn thấy tôi qua loa, lại cũng khách khí rồi.

      “Trẻ con nên quản chuyện của người lớn~” Tiếp tục ăn quýt.

      “Nhưng mà chị bây giờ ai thèm lấy á. Hơn nữa ràng ngay cả bạn trai cũng có, mỗi ngày lại còn giả bộ vô cùng bận rộn.”

      “…” Đứa chết tiệt, mở bình biết trong bình có gì, tự vạch áo cho người xem lưng à.

      “Dù sao chị cũng hẹn hò, còn bằng đọc tiểu thuyết của em.”

      “… Biết rồi biết rồi, mau ngủ ~ trẻ con ngủ trễ bị phù thuỷ ăn đó nha~.”

      “Chị họ mới có thể bị ăn~.” xong, Noãn Noãn làm cái mặt quỷ rồi chạy ngay trở về phòng.

      “… Ai.” Im lặng thở dài. vất vả mới dụ dỗ được tiểu tổ tông về ngủ, tôi cũng cầm sữa tươi trở về phòng.

      Bởi vì ruột có việc nên mới tạm thời giao em họ cho tôi. Mà cũng do gần đây tôi nghỉ đông, vì lẽ đó rãnh rỗi mấy ngày. Tuy Noãn Noãn là em họ của tôi, thế nhưng tuổi tác của chúng tôi lại cách biệt đến chín tuổi.

      Càng làm cho tôi phiền muộn chính là, vị tiểu tổ tông này mặc dù mới mười bốn tuổi, nhưng lại cực kì thích viết chữ vẽ tranh, rất có dáng vẻ của người sáng tạo nghệ thuật. Mà gần nhất sáng tác chính là bộ tiểu thuyết này, nghe đâu dốc hết tâm huyết là nhiều năm mới có thành quả.

      Mặc dù tôi cảm thấy, mấy năm trước đứa bé này đoán chừng còn chưa có tính tình như vậy, nhưng lại thể bác bỏ tâm ý của bé. Nghĩ như thế, tôi đặt sữa tươi ở tủ đầu giường, nhấn công tắc đèn bàn, chuẩn bị vinh dự đọc tác phẩm lớn của em họ.

      Đây là bộ tiểu thuyết loại hình xuyên qua hư cấu, nữ chính là nữ sinh cao trung mười bảy tuổi, do lần bất ngờ mà tới thế giới này. Bởi vì đủ loại khác biệt đưa đến tất cả các loại trạch đấu lớn , dĩ nhiên những cái này ở dưới hào quang cường đại của nữ chính khẳng định là từng cái đều bị hoá giải.

      Hôm nay em họ viết ba chương, viết đến nữ chính bởi vì gia đình, các loại nhân tố cá nhân hài hoà, mưu đồ bí mật trong đầu với ý nghĩ muốn rời nhà trốn . Mà ở bên người ấy tất cả nam phụ lớn vây lượn đếm cũng hết, quan trọng nhất trong tiểu thuyết này còn có nữ phụ ác độc cường đại. Hầu như tất cả các loại phiền toái khiến cho nữ chính lâm vào bước đường cùng, đều là bạn nữ phụ này làm. Mà tinh thần miệt mài làm việc ác của ấy cũng đích thực là làm cho tôi mở rộng tầm mắt.

      Mặc dù như thế, tôi vẫn biết nữ phụ cuối cùng cũng đều có kết quả tốt, ai bảo ấy lại đối nghịch với nữ chính.

      Xem xong đoạn cuối cùng, tôi oán thầm câu: Tuy rằng văn chương nhìn qua cũng xem như là hoàn hảo, nhưng nữ chính ràng là mở cheat(1). Hơn nữa, tiểu nha đầu này ở phương diện đặt tên cũng dám để cho người khen tặng.
      (1) Mở cheat: tức là có quang hoàn bảo vệ.


      Vậy mà lấy tên của tôi trực tiếp chụp vào người nữ phụ ác độc số kia, thực là tuổi còn sâu lường được!

      Sau khi oán giận, tôi tắt đèn bàn, ngày mai tiểu tổ tông còn muốn hỏi tôi cảm nghĩ đây, cũng phải cẩn thẩn ứng đối…

      Nghĩ như thế, tôi dần dần tiến vào mộng đẹp.

      *** *** *** *** ***

      “Nhị tiểu thư, tốt! Nhị tiểu thư!” ăn mặc kiểu nha hoàn sợ hãi chạy vào gian phòng.

      “Ưm… Đồng hồ báo thức của mình lúc nào biến thành giọng nữ rồi…” Tôi nhắm mắt lại đưa tay về phía bên giường, tìm tòi, tuy nhiên vẫn có với tới tủ đầu giường.

      “Nhị tiểu thư, mau tỉnh lại! tốt, nhị tiểu thư!” Vẫn là giọng của .

      ầm ĩ… Ngày hôm nay tiểu tổ tông sao lại dậy sớm như vậy… Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng lại hoàn toàn định mở mắt ra.

      “Nhị tiểu thư! Nhị tiểu thư!”

      Tiếng gọi liên tục, làm cho tôi chậm rãi nghe được ràng. Nhị tiểu thư? Đó là vị nào…

      Hình như trong tiểu thuyết của em họ cũng có nhị tiểu thư… Còn cùng tên với tôi.
      phải là tiểu tổ tông sáng sớm lên động kinh hỏi nội dung tiểu thuyết chứ.

      Nghĩ như vậy, tôi cũng hoàn toàn tỉnh táo lại. Tuy tiểu tổ tông thường đối nghịch với tôi, nhưng dù sao cũng là đứa trẻ, làm người lớn như tôi sao có thể tức giận với đứa trẻ đây! Như vậy mới thực ai thèm lấy đó ╮(╯_╰)╭

      Ưm, nhưng là… Tại sao sau khi tỉnh lại là cảnh tượng như thế này…

      Tôi nhìn em cổ đại xa lạ ở trước mắt, mặt mê man.

      “Nhị tiểu thư, người tỉnh lại rồi. Lão gia cùng phu nhân đều ở đại sảnh chờ người!” Tiểu nha hoàn với vẻ mặt người làm sao còn nằm ở đây mà rời giường, đây chính là vẻ mặt hoàng đế chưa vội mà thái giám vội

      “…”

      “Nhị tiểu thư? Lần trước người mất trí nhớ còn chưa khoẻ sao?” Tiểu nha hoàn thấy vẻ mặt tôi mê man, như vậy.

      “…”

      “Nhị tiểu thư? Người làm sao vậy?” Thấy tôi vẫn là vẻ mặt này, tiểu nha hoàn đưa tay giơ giơ ở trước mặt tôi.

      “…”

      “A! Có ai ! tốt, nhị tiểu thư lại mất trí nhớ!” Tiểu nha hoàn với vẻ mặt sợ hãi lại chạy ra ngoài.

      “…”

      Ưm, tình huống này có phải gọi là xuyên qua hay . Hơn nữa, bỏ lại tiểu tổ tông chỉ có mình ở nhà có phải có chút an toàn hay .

      Xuống giường, như thế nào lại cảm giác đồ vật xung quanh cao. Đây là khuê phòng rất lịch tao nhã, tôi chậm rãi tới tấm gương ở bên cạnh, sau đó nhìn thấy xa lạ ở trong gương.

      Dĩ nhiên, đây phải là câu chuyện thần bí, bé trong gương chính là dáng dấp của tôi bây giờ.

      “Ừm, hồn xuyên. Ừm, nhìn qua cũng lớn bằng em họ…” Tôi sờ sờ mặt của mình, xúc cảm tệ.

      đến rồi nên ở lại, xuyên qua xuyên qua chứ, dù sao tạm thời cũng thể quay về, vẫn là tiếp tục ngủ thôi.

      Sáng sớm bị em kia làm ầm ĩ, kết quả chưa tỉnh ngủ thức dậy. Đứa tuổi này nhất định phải ngủ đủ, nếu về sau trưởng thành cũng cao lên.
      Nghĩ như thế, tôi im lặng bò lên giường, đắp chăn, chuẩn bị ngủ bù giấc.

      Đáng tiếc, trời chìu ý người. bao lâu, nam nữ cộng thêm người phụ nữ trung niên tới gian phòng của tôi, phía sau là mười mấy nha hoàn và ma ma.

      “Lạc Nhi, con đây là làm sao, để vi nương xem con thế nào! Lạc Nhi!” Đột nhiên vừa nghe đến giọng này, tôi lập tức lật người vào trong giường.

      Đây là khóc tang, là khóc tang đó!

      phải đều các cổ đại đều rất rụt rè, đoan trang à? Tại sao nhìn thấy hai người này, đều là sợ hãi như vậy.

      Tôi im lặng ngồi dậy, nhìn trong phòng bỗng nhiên có thêm nhiều người. Tôi nghĩ, là người “xuyên qua”, biểu như vậy có thể phải dùng hai chữ bình tĩnh để hình dung thôi.

      Nhưng mà, mấy người ở đây cũng phải là loại ý nghĩ này. Sau khi nhìn thấy tôi, ánh mắt của bọn họ đều biến thành đồng tình. Thậm chí, vị mới vừa rồi kia còn là với vẻ mặt hoa lê đẫm mưa khóc tang nhào vào trong ngực của người đàn ông cùng.

      Ực, kỳ thực người nên khóc là tôi mới đúng…

      thực tế, sau khi biết chân tướng, tôi lại càng khóc ra nước mắt.
      Đúng, chân tướng chỉ có . Mà chân tướng duy nhất chính là, tôi xuyên đến tiểu thuyết của em họ. May mắn chính là tên của tôi cũng có thay đổi, vẫn gọi là Đường Lạc. Thế nhưng tôi sâu sắc nhớ tới, trong tiểu thuyết của em họ, nhị tiểu thư cùng tôi trùng tên trùng họ chính là người bền bỉ đối nghịch với nữ chính, chuyện xưa vừa bắt đầu bị em họ sắp đặt là nữ phụ số hẳn phải chết thể nghi ngờ!

      Chỉ là, có điều tốt chính là tiểu thuyết của em họ cũng chưa hoàn toàn kết thúc. Tuy rằng vị nhị tiểu thư này nhất định là chắc chắn phải chết, nhưng nội dung của tiểu thuyết tôi xem qua cũng chưa có tới. cách khác, ở thế giới này, tôi còn có cơ hội trở mình.

      Yên lặng ở trong lòng khích lệ chính mình Tiểu Lục vào. Tiểu Lục chính là em ngày đó, ặc, tiểu nha hoàn. Sở dĩ gọi là Tiểu Lục vì tiểu nha hoàn này quanh năm đều mặc thân quần áo màu xanh lục thay đổi. Vì vậy được gọi là Tiểu Lục.

      Tôi , ở phương diện đặt tên em họ xác thực dám để cho người khen tặng.

      Chương 2.

      “Nhị tiểu thư, tối nay là gia yến, đại phu nhân thân thể của tiểu thư khoẻ, nếu thể cũng được.” Vị Tiểu Lục này là nha hoàn theo bên mình của nhị tiểu thư, cũng chính là nha hoàn của tôi. Trong tiểu thuyết tôi biết, Tiểu Lục là người hầu trung thành tuyệt đối đáng tin. Cho dù nhị tiểu thư này muốn làm gì, bé và nàng đều đứng chiến tuyến. Về điểm này, xem tình huống trước mắt vẫn là làm cho tôi rất thoả mãn. Ít nhất, người ở bên cạnh đáng tin, cũng là bảo đảm an toàn.

      đến gia yến này, tôi có chút phiền muộn. Bây giờ tôi mười bốn tuổi, tôi nhớ tới ước chừng là lần gia yến tuổi này, chính là mồi hoả gây nên tất cả xung đột giữa chủ nhân cũ của thân thể này và đại tiểu thư. tại tôi xuyên vào thân thể này, có phải nên tránh ra những việc này hay ?

      Trong lúc tôi còn do dự, nha hoàn ngoài cửa vào bẩm báo, là đại tiểu thư đến. Tiểu Lục có chút lo lắng nhìn tôi, tôi cũng có chút buồn bực, nhưng người ta đến cửa có đạo lý nào lại gặp.

      “Tỷ tỷ đến rồi, mời nàng nhanh vào đây.” Tôi như vậy, nhưng trong lòng phải nghĩ như vậy. Bởi vì vị đại tiểu thư này chính là nữ chính trong truyền thuyết. Đệ nhất nữ chính đảm đương bình định tất cả cản trở cùng với nhiệm vụ thu nhận toàn bộ mỹ nam, cũng chính là người gián tiếp dẫn đến cái chết của tôi sau này.

      bao lâu, nữ chính Đường Lạc Lạc xuất ở trước mặt tôi. Quần áo cả người màu trắng, tóc dài màu mực tới vai, cùng với dung mạo trong trẻo lạnh lùng của nàng, mà điểm mấu chốt nhất chính là nốt chu sa ở mi tâm nàng. Tuy rằng điểm này, lúc tôi đọc tiểu thuyết thực cảm thấy có chút ác tục (1). Dù sao bạn Thánh đại vương Hồng Hài Nhi cũng có nốt ruồi son điểm ở mi tâm như vậy, sau đó kiêu ngạo với mọi người: Ngươi là cứu binh con khỉ mời tới à?

      (1) “Ác tục”: chỉ cái nào đó giả tạo, xấu xí, có thông minh, tài hoa, đồ vật trống rỗng làm người ta căm ghét, thế nhưng, có nhiều người lại tin tưởng nó trong sáng, tao nhã, sáng suốt và mê người.

      Bây giờ, tôi chân chính thấy được vị nữ chính này, thể tưởng tượng của em họ tốt đẹp hơn thực tế chút.

      “Nhị muội muội, thân thể tốt hơn chút nào ?” Đại tiểu thư Đường Lạc Lạc quan tâm hỏi.

      “Vâng, tốt hơn rồi.” Tôi cũng nhiều lời, điều này cũng làm cho bầu khí hình thành loại tỷ muội hoà thuận cách kỳ lạ.

      “Từ khi muội muội bị bệnh tới nay, quả thực tỷ cũng lo lắng hồi lâu.” Đường Lạc Lạc như cũ là đại tỷ tỷ dáng vẻ ôn hoà.

      “Muội lo lắng lây bệnh cho mọi người, vì lẽ đó hầu như cũng gặp người.” Tôi trả lời. Mặc dù lúc nhị tiểu thư thường cãi nhau huyên náo với nàng, nhưng cũng chỉ là đứa náo loạn, còn cừu hận chân chính vẫn chưa bắt đầu.

      “Bây giờ muội muội tốt hơn rất nhiều, đương nhiên là tỷ phải qua thăm muội.” xong, Đường Lạc Lạc kéo tay tôi, nhìn tôi với vẻ tỷ muội tình thâm.

      “Khiến tỷ tỷ lo lắng rồi.” Tôi mặc cho nàng nắm tay tôi, thế nhưng tim lại đập thình thịch.

      “Muội muội cũng đừng khách sáo.” xong, nàng thả tay của tôi ra, còn chút sức lực nào rằng: “Tỷ hơi mệt, về trước. Muội muội cố gắng dưỡng bệnh.

      “Tỷ tỷ cũng vậy, cần phải biết chăm sóc bản thân.” Tôi tiếp tục khách khí .

      Cuối cùng đưa được “Tử thần” , tôi thở dài ra hơi. Mà bởi vì thăm dò của nàng, tôi quyết định tham gia gia yến đêm nay. Tình tiết tiểu thuyết đoạn này, bên trong cũng . Có người nhị tiểu thư này, sau khi sinh ra thân thể yếu ớt nhiều bệnh. Bỗng nhiên hiểu ra sao lại mất trí nhớ, khi còn bé mỗi lần đều làm cho đại phu nhân Tô thị khóc đỏ cả mắt, sau đó bắt đầu mắng chửi Đường Lạc Lạc và mẹ đẻ Liễu thị của nàng. Đây cũng là trong những nhân tố làm cho nhị tiểu thư ghét đại tiểu thư Đường Lạc Lạc.

      tại, bản thân lại mất trí nhớ. Mặc dù ngược lại mang cho mình cái cớ tốt, thế nhưng Đường Lạc Lạc vẫn yên lòng. Vốn là trong đoạn này, lẽ ra nhị tiểu thư phải bị phong hàn mấy ngày chưa hết. Mà nguyên nhân phong hàn là bởi vì nửa đêm nàng chạy ra ngoài, dự định đùa giỡn Đường Lạc Lạc. khéo chính là, vừa đúng lúc nghe tự bạch của Đường Lạc Lạc, câu kia – ta phải người nơi này, chỉ là mượn thân phận này. Tuy rằng Đường Lạc vẫn chưa để ở trong lòng, vẫn tâm tâm niệm niệm (2) đùa giỡn Đường Lạc Lạc, nhưng Đường Lạc Lạc lại lo lắng.

      (2) “Tâm tâm niệm niệm”: “tâm tâm” chỉ toàn bộ tâm tư, “niệm niệm” chỉ toàn bộ ý nghĩ, trong lòng luôn nghĩ, chỉ muốn làm chuyện gì đó hoặc được vật gì đó.

      Bởi vậy, ngày hôm nay mới xảy ra thăm dò này, chỉ vì xác định em này cái gì cũng quên. Mà tôi bởi vì biết được đoạn tình tiết này, đối với thăm dò của nàng cũng là vô cùng căng thẳng.

      “Nhị tiểu thư lại suy nghĩ cái gì, nghĩ đến xuất thần như vậy?” Tiểu Lục tiễn đại tiểu thư, trở lại trong phòng.

      “Ta nghĩ, buổi tối phải mặc cái gì.” Tôi cúi đầu dối.

      “Phu nhân phái người đưa tới bộ váy mới, tiểu thư phải ăn mặc đoan trang chút.”

      “Ừ, ta còn , vẫn là mặc cái màu vàng nhạt này.” Đêm này xem ra chính là lần gia yến xảy ra biến cố kia, nguyên nhân đại phu nhân cố ý dặn dò phải ăn mặc đẹp đẽ nhất định người kia xuất .

      “Vâng, tiểu thư.” xong, Tiểu Lục giúp tôi lấy quần áo.

      Rửa mặt trang điểm lúc, Tiểu Lục nhìn sắc trời chút rồi đến lúc, tôi lập tức dẫn Tiểu Lục với mấy nha hoàn đến phòng ăn.

      đường , lại bị người gọi lại.

      “Nhị tỷ tỷ.” tiếng gọi sợ hãi của bé trai.

      “Hả…” Tôi quay đầu lại, nhìn cậu bé từ xuống dưới hai lần, sau đó cảm thấy hẳn là người trong hai vị tiểu thiếu gia được nhắc đến trong tiểu thuyết. Nhưng hai vị thiếu gia chỉ cách nhau tuổi, cho nên tôi cuối cùng cũng nhận ra được là ai.

      “Tiểu thư, đây là ngũ thiếu gia, là đệ đệ ruột của người.” Tiểu Lục nhìn thấy lúng túng của tôi, khẽ ở bên tai tôi.

      “Ngũ đệ đệ, có chuyện gì à?” Ừm, hoá ra là đệ đệ ruột của mình. Trong tiểu thuyết đều về nữ chính và hậu cung của nàng, liên quan đến hai vị tiểu thiếu gia trong nhà rất ít đề cập. Tôi chỉ nhớ , ngũ thiếu gia và nhị tiểu thư đều là con của đại phu nhân Tô thị, mà đại tiểu thư và tam thiếu gia lại là con của di nương Liễu thị, còn có tứ tiểu thư là con của di nương Du thị. Bởi vì hai đứa con của đại phu nhân so với đứa con của Liễu di nương đều sinh ra muộn, vì lẽ đó đây cũng trở thành trong những nguyên nhân nàng căm hận.

      “Đệ thấy tỷ tỷ bị bệnh hồi lâu, đều sắp quên người đệ đệ này.” Ngũ thiếu gia khoảng mười tuổi, bởi vì là đứa bé tuổi nhất trong nhà, cho nên rất được lão phu nhân thương .

      “Tuy rằng tỷ xác thực là mất trí nhớ, nhưng đệ là đệ đệ ruột của tỷ, đương nhiên là thể quên.” Dỗ ngọt đứa trẻ, cái này ai mà biết. Huống chi, ràng dỗ ngọt ngũ thiếu gia này dễ hơn đứa em họ trong nhà nhiều.

      “Vậy, đệ có thể cùng với tỷ tỷ được ?” Ngũ thiếu gia ngại ngùng.

      Ở trong lòng tôi ngửa mặt lên trời thở dài, quả nhiên đứa ngoan luôn được người ta thích! Nghĩ vậy, tôi đưa tay xoa xoa tóc của cậu bé: “Đương nhiên có thể.”

      “Vâng, tỷ tỷ tốt nhất.” xong cọ bên người tôi, yên tĩnh ngoan ngoãn như con mèo .

      Lòng của tôi vô cùng thoả mãn, đường cũng nhanh hơn rất nhiều.

      lâu lắm, đến phòng ăn.

      Lúc này, mọi người đều đến trong phòng ăn. Lão phu nhân ngồi chủ vị ( 3) ở chính giữa, là người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi. Bên trái bà là người đàn ông, xem tuổi hẳn là lão gia, tại cũng chính là người cha hờ của tôi. Bên trái nữa là thiếu niên lớn bằng ngũ thiếu gia, đây chính là tam thiếu gia. Nữ quyến đều ngồi ở bên phải lão phu nhân, lần lượt là đại phu nhân, Liễu thị, Du thị.

      (3) “Chủ vị”: Chỗ ngồi của người đứng đầu trong gia đình.

      Sau khi hành lễ với trưởng bối, ngũ thiếu gia và tôi cùng ngồi vào vị trí thích hợp.
      Ngũ thiếu gia ngồi ở bên trái tam thiếu gia, mà tôi ngồi ở bên phải của bên phải Du thị. Bởi vì những đứa chỉ có tôi, ngũ thiếu gia và tam thiếu gia đến, cho nên vẫn còn để trống mấy chồ ngồi.

      Nhìn ba chỗ ngồi trống , tôi hiểu , quả nhiên người kia xuất .

      Cũng lâu lắm, tứ tiểu thư tới. Nàng ngồi ở bên phải tôi, nhìn qua có chút hốt hoảng, mặt cũng đỏ bừng. Thấy nàng như vậy, Du thị ở bên cạnh tôi lườm nàng cái, lập tức tứ tiểu thư giống như là muốn khóc lên. Tôi vốn tưởng nàng chảy giọt nước mắt, nhưng thấy nàng cắn môi, khăn tay cũng bị nàng xoắn chặt. Trong lòng đồng tình với nàng, dù sao chỉ là mười tuổi.

      Ngay lúc tôi phân tâm, nữ chính Đường Lạc Lạc đại tiểu thư sáng chói ung dung đến. Vẫn là bộ quần áo màu trắng, còn có dung mạo trong trẻo lạnh lùng, dáng vẻ dính khói bụi trần gian. Mà sau khi nàng bước vào, ràng lão phu nhân vừa lòng hừ tiếng, tôi châm chọc: Đây là lão phu nhân ghen tỵ sao?

      Đường Lạc Lạc chậm rãi hành lễ, nhưng lão phu nhân mở miệng: “Mặc quần áo màu trắng đến gia yến, ta trách ngươi. Có thể làm cho trưởng bối chúng ta chờ lâu như vậy, nha đầu ngươi biết lễ nghi.”

      “Ở đường gặp chuyện nên trì hoãn, Lạc Lạc biết sai rồi, mong tổ mẫu bao dung.” Giọng vẫn khiêm tốn như vậy, nhưng Đường Lạc Lạc vẫn lạnh nhạt như cũ. thể , nữ chính chính là nữ chính!

      Dường như lão phu nhân còn muốn cái gì, thế nhưng tôi biết ngày hôm nay bà thể làm khó dễ Đường Lạc Lạc. Bởi vì ở đường Đường Lạc Lạc gặp phải việc, mà là người.
      Last edited by a moderator: 25/5/15
      betrang, huyendoTuyết Liên thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 3.

      Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến. người con trai theo sau lưng Đường Lạc Lạc cũng đến phòng ăn, vái chào : “ Vãn bối Hà Dịch Hiên, ra mắt lão phu nhân, Đường lão gia.”

      Mà sau khi nghe giới thiệu xong, lão phu nhân thay đổi thái độ, vẻ mặt ôn hoà : “Hà công tử sao lại khách khí như vậy, gia yến ngày hôm nay chính là vì ngươi đón gió (1) tẩy trần.”

      (1) “Đón gió”: Mời khách từ phương xa đến dùng cơm.

      “Đa tạ lão phu nhân.” Sau khi Hà Dịch Hiên khách khí, rồi với Đường Lạc Lạc rằng, “Lúc nãy nhờ có tiểu thư dẫn đường, nếu ta sợ rằng bây giờ còn đảo quanh trong vườn đấy.”

      Mà lão phu nhân nghe lời này xong, cũng lập tức tiếp lời : “Hà công tử cũng khách khí, Lạc Lạc vì ngươi dẫn đường cũng là phải. Lạc Lạc, còn mau ngồi xuống, đừng đứng nữa.”

      “Đa tạ tổ mẫu.” Đường Lạc Lạc thi lễ, rồi ngồi vào bên trái tôi.

      “Mang món ăn lên.” Theo lời lão phu nhân, bọn nha hoàn nối đuôi nhau mà vào, từng món sơn hào hải vị được đặt lên bàn.

      Vốn là gia yến này, tất cả nữ quyến đều thận trọng. Bây giờ lại có tồn tại của Hà Dịch Hiên, bầu khí trong phòng ăn càng thêm kỳ lạ. Mà tôi cũng ở trong bữa tiệc này, lặng lẽ nhìn Hà Dịch Hiên chút. Diện mạo khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, thân quần áo màu trắng, từ xa nhìn lại, quả thực rất là xứng với Đường Lạc Lạc. Thức ăn từ từ tiến vào miệng , đều làm cho tôi sắp buồn ngủ, rồi lại vẫn phải giả bộ dịu dàng rụt rè, thực là khổ thân. Nhìn con tôm lớn và thịt ba chỉ ở trước mặt, thở dài, xem ra chỉ có thể khao khát ở trong mộng.

      “Lần này Hà công tử trở lại kinh thành, nhưng là ở lại ?” Trong lúc tôi rối rắm có nên gắp chút thịt hay , lão phu nhân lên tiếng.

      “Lần này vãn bối về kinh, vốn là nguyện vọng của cha ta, nhưng bây giờ ta cũng muốn ở lại thêm thời gian.” Lúc lời này, Hạ Dịch Hiên còn quên nhìn Đường Lạc Lạc chút.

      Mà cũng vừa lúc Đường Lạc Lạc ngẩng đầu, hai người bốn mắt gặp nhau, trong nháy mắt đều đỏ mặt.

      Đương nhiên tất cả những thứ này tôi chú ý, dù sao đối với việc của hai người bọn họ tôi vẫn tính là hiểu . Tuy Hạ Dịch Hiên này là hậu cung đầu tiên mà Đường Lạc Lạc gặp, trong tình tiết sau cũng thường lấy thân phận nam chính xuất , thế nhưng phải biết mục tiêu của em họ là để nữ chính mở hậu cung! Nhưng mà tại hai người bọn họ vừa thấy , lâu sau đó quyết định đến với nhau. Tuy rằng tôi nghĩ như vậy, nhưng rất ràng lưỡng tình tương duyệt (hai bên tình nguyện) của bọn họ làm cho nhóm người rất vui. Đại biểu của nhóm người này chính là mẫu thân của tôi - đại phu nhân Tô thị.

      “Thức ăn cũng ăn hết rồi, ta thấy bọn cũng nên chơi thôi. Đỡ phải có những trưởng bối chúng ta ở đó, gò bó các ngươi.” Nếu Tô thị lên tiếng, tôi cũng thể trực tiếp phản bác mẫu thân của mình.

      Tôi muốn lên tiếng, nhưng Đường Lạc Lạc bên cạnh trước.

      “Ta nhìn trăng đêm nay rất sáng, hay là mấy người chúng ta cùng nhau đến vườn hoa ngắm trăng được chứ?”

      “Tốt, ta thấy đây cũng là đề nghị hay.” Hạ Dịch Hiên lập tức tiếp lời .

      Có thể thấy hai người đều là muội tình huynh nguyện, huống chi khách mời người ta mở miệng đồng ý, lão phu nhân bị vướng bởi thân phận của hạ Dịch Hiên cũng ngại phản bác nữa.

      Tôi sờ sờ bụng, nếu tôi còn cảm thấy đói bụng nữa, có ý tứ. Huống chi, người ta là hẹn hò, tôi có chút phá hoại tình cảm rồi.

      Nghĩ như thế, trước hết tôi đứng lên, : “Tổ mẫu, cháu vừa khỏi bệnh phòng hàn, ban đêm gió lớn, cháu vẫn nên sớm chút trở về.”

      “Hiếm thấy tỷ tỷ của con có hứng thú, con còn hiểu chuyện như vậy, làm mọi người mất hứng.” Tô thị biết lai lịch của Hạ Dịch Hiên, đương nhiên thể để con mình làm mất cơ hội cực tốt.

      “Nếu thân thể nhị nha đầu tốt, hãy về trước . Lạc Lạc, ngươi hãy dẫn Hà công tử ngắm trăng.” Lão phu nhân nhìn ra Hạ Dịch Hiên này có cảm tình đối với Đường Lạc Lạc, cho nên cũng giúp người đạt thành, dù sao nếu Đường Lạc Lạc có thể vào Hà gia, cũng có thêm phần trợ lực trong gia đình. Tuy rằng nhà bọn họ chuyên làm ăn lớn, nhưng cũng kém xa những thế gia trong kinh thành. Sĩ nông công nương, thương nhân bọn họ chính là tầng thấp nhất, muốn đứng vững gót chân ở kinh thành này, cùng thông gia với những thế gia nhà giàu kia chính là phương pháp tốt nhất.

      “Đa tạ tổ mẫu.” xong, tôi dẫn Lục Nhi cùng những nha hoàn khác trở về. Tuy rằng bữa gia yến ngày hôm nay tôi ăn được no, nhưng lại để tôi tránh được mồi dẫn hỏa trở mặt kia, cũng coi như là có chút thu hoạch.

      Trở lại sân quen thuộc, cảm thán lúc, tôi lập tức dặn dò Tiểu Lục các nàng làm cho tôi mấy món ăn, cảm giác đói bụng dễ chịu nha.

      “Tiểu thư, em thấy Hà công tử kia nhất định là quý nhân.” Ngay lúc ăn, đột nhiên Tiểu Lục câu như vậy.

      “Sao em lại nghĩ như vậy?” Tôi nhìn nàng chút, trả lời nàng câu rồi tiếp tục ăn.

      “Em thấy ngọc bội người công tử kia nhất định là rất quý giá, hơn nữa lão phu nhân ân cần với như vậy, phu nhân lại để tiểu thư phụng bồi vị công tử đó nữa.” Tiểu Lục phân tích từ từ .

      Ừm, tôi nhìn nàng cái. nghĩ tới, đứa này lại cẩn thận như vậy. Quả nhiên, đứa nơi này ngoan hơn em họ nhiều.

      “Tiểu thư nhà em đói bụng nên dĩ nhiên phải về sớm.”

      “Ai nha, tiểu thư người lại còn nhớ đến việc đói bụng. Hà công tử này cũng là người tuấn tú lịch , nếu tiểu thư có thể gả cho , chắc chắn là lựa chọn tồi.” Tiểu Lục ràng mạch lạc.

      Đương nhiên, đây là làm cho tôi suýt chút nữa phun hết canh ra ngoài. Tôi muốn thu hồi lời ban nãy của mình, tại sao đứa nơi này đều ma mãnh như vậy. Có điều cho dù như vậy, tôi cùng làm những chuyện phức tạp như thế, dù sao Hạ Dịch Hiên là hậu cung của nữ chính. Hơn nữa trong nguyên gốc, sở dĩ nhị tiểu thư trở mặt cùng đại tiểu thư, cũng là bởi vì thích Hạ Dịch Hiên. Thế nhưng xem như Đường Lạc Lạc mở ra mấy hậu cung, cũng đồng ý chia sẻ người khác bất luận cái nào như cũ. Vì lẽ đó, nhị tiểu thư đối nghịch với nữ chính đến con đường đen tối như vậy.

      “Tiểu Lục, ta hơi mệt, ta cần nghỉ ngơi.” Trong lúc chờ tôi phục hồi lại tinh thần, phát Tiểu Lục thao thao bất tuyệt (2) rất nhiều, nhận thấy nàng đích thực rất xem trọng vị đồng chí Tiểu Hà này.

      (2) “Thao thao bất tuyệt”: “Thao thao” hình dung nước chảy ngừng, nước chảy gián đoạn chút nào. Chỉ lời thoại rất nhiều, mãi hết.

      “Được rồi, tiểu thư. Ngươi phải suy nghĩ kỹ đó!” Trước khi Tiểu Lục còn quên dặn dò tôi.

      “Biết rồi, biết rồi~” thầm qua loa, tôi bò lên giường.

      Tiểu Lục giúp tôi thổi tắt ngọn nến, mà tôi lại có tim có phổi nằm thành chữ to. Tuy rằng tôi cũng lo lắng làm sao để tránh ma chưởng của nữ chính, thế nhưng tại tôi cũng chỉ có thể bước tính bước, chỉ cầu cho tình tiết tiểu thuyết thay đổi quá lớn để tôi mất ưu thế duy nhất.

      Sáng sớm ngày thứ hai, tôi bị đại phu nhân Tô nữ sĩ đánh thức. Dương như nàng đến phòng tôi rất sớm, sau đó bắt đầu lẩm bẩm điệp điệp bất hưu (3), cũng mặc kệ tôi ngủ hay tỉnh, nhiều như vậy, mãi cho đến khi tôi rốt cuộc tỉnh lại dưới ma của nàng. Hai mắt của nàng lại đẫm lệ ôm lấy tôi.

      (3) “Điệp điệp bất hưu”: “Điệp điệp” hình dung chuyện nhiều, “hưu” chấm dứt, chỉ chuyện thao thao bất tuyệt, kết thúc.

      “Lạc Nhi, đều là nương phải.” Sau khi lặp lại nhiều lần câu này, vừa khóc vừa cằn nhằn liên miên cái gì đó.

      Tôi ngáp cái, xác thực cảm thấy Tô nữ sĩ là người tinh lực dồi dào, hơn nữa hoàn toàn bị ngoại vật quấy rầy.

      Mà ở thời khắc tôi chú ý, nàng lại ngừng khóc lóc, ngược lại vẻ mặt nghiêm túc hỏi tôi: “Lạc Nhi, con có đúng hay ?”

      Đối với vấn đề đầu đuôi của nàng, tôi có chút do dự. Vốn định tùy tiện đáp án qua loa, nhưng nhìn nàng khóc đến nỗi viền mắt đỏ hoe rồi lại cảm thấy tùy tiện qua loa có chút quá đáng. Hừm, suy nghĩ kỹ, vừa nãy nàng tới cái gì ấy nhỉ?

      “Nương, con cảm thấy chuyện này cũng thể trách người đơn thuần, dù sao người cũng có sai lầm lớn gì.” Sau khi tôi thực nghĩ ra, tôi quyết định sử dụng chiến thuật trì hoãn.

      “Đúng vậy, đều do tiểu nha đầu kia, bình thường nhìn nàng ngoan ngoãn lanh lợi, còn tưởng rằng là người hiểu chuyện. ngờ, lại gây ra chuyện như vậy! Sau khi Tô nữ sĩ nghe xong câu trả lời của tôi, cau mày vậy.

      “Ực, đúng thế. có nghĩ đến.” Tuy rằng vẫn biết xảy ra cái gì, thế nhưng chung quy theo lời của nàng sai.

      “Cũng may chỉ xảy ra trong nhà của chúng ta, lại buổi tối, trong coi miệng của bọn hạ nhân là được. Ai, chỉ là tại việc này xảy ra, lòng của Hà công tử sợ rằng càng người con.”

      “Ực, hả?” Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì... Tại sao tôi lại cảm thấy nhất định là có chuyện lớn kinh thiên động địa, hơn nữa tôi còn biết đó!

      “Ai, nếu là ngay hôm qua ta ngăn con để con lưu lại theo là tốt rồi. Cũng để tiểu đề tử (đồ đ*) kia làm ra chuyện tình đồi phong bại tục như thế, chỉ là Hà công tử này đích thực cũng phải người tốt lành gì, vừa ôm tứ nha đầu lại muốn đại nha đầu. Hẳn là muốn mang cả hai về nhà!” Tô nữ sĩ tiếp tục .

      Thế nhưng lượng tin tức này lại làm cho tôi kinh ngạc. Hà Dịch Hiên ôm tứ tiểu thư!? Này tình tiết gì vậy? Tôi nhớ được, trong nguyên tác vào lúc ngắm trăng, chỉ có nhị tiểu thư nóng nảy cãi nhau với đại tiểu thư, nhị tiểu thư nhìn trúng Hà Dịch Hiên, thường xuyên quấn lấy , mà Hà Dịch Hiên lại chỉ nguyện ý ở chung chỗ với Đường Lạc Lạc, sau đó hai người xảy ra cãi nhau. Sau việc này, nhị tiểu thư Đường Lạc bởi vì chống đối quan hệ của tỷ tỷ bị lão phu nhân đóng cửa cấm bế (4).

      (4) “Cấm bế”: Giam giữ mình trong phòng cho đến khi tỉnh ra, hiểu được lỗi sai của mình.

      Vậy mà hôm nay, tôi lựa chọn ngắm trăng, tránh được kiện này, ngược lại dẫn đến chuyện khác à? Thế nhưng tứ tiểu thư thế nào cũng dính vào đến việc này? Còn bị Hà Dịch Hiên ôm trở lại?
      Last edited by a moderator: 25/5/15
      betrang, Tuyết LiênPhongVy thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 4.

      "Nương, nhanh cho con biết, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?" Tôi có thể cảm giác được hồn bát quái của tôi cháy hừng hực.

      "Hạ nhân bẩm báo , tứ nha đầu và Hà công tử cùng rơi vào hồ sen. Sau đó, Hà công tử này lại ôm tứ nha đầu trở về, quần áo hai người đều ướt đẫm, này đúng là đồi phong bại tục!"

      "Sau đó sao?"

      "Sau đó hạ nhân Hà công tử đứng ở trong sân đại nha đầu, nhưng đại nha đầu lại đóng cửa gặp. Tiếp theo, Hà công tử đến thư phòng của phụ thân con. Ta đoán, mười phần hẳn là Hà công tử này cầu thân. Ai, thực là, nếu có con ở đó, lòng của Hà công tử làm sao buộc người hai nha đầu chết tiệt kia!" bát quái xong, Tô nữ sĩ còn quên cảm thán hai câu.

      "Nương, người cũng cần tiếc nuối. Con thấy Hà công tử này cũng phải là người kết duyên tốt gì, nam nữ thụ thụ bất thân, có thể ôm tứ muội muội trở lại, có thể thấy được nhân phẩm cũng..." Tôi còn chưa hết bị Tô nữ sĩ lườm cái, tôi cũng dám tiếp nữa.

      "Tuy là nhân phẩm ra sao, nhưng Hà công tử là con trai độc nhất của Công bộ thượng thư, nhà cậu và Tam vương gia lại là quan hệ họ hàng thân thiết, huống chi trong nhà còn có mấy vị thúc thúc bá bá là người của triều đình. Phải nếu như vào Hà gia, cũng xem như là hôn vô cùng tốt!"

      "Ai nha, nương." Tôi muốn tìm lý do lấp liếm cho qua, Tiểu Lục vào.

      "Phu nhân, lão phu nhân mời ngài và nhị tiểu thư đến Mộ trai."

      "Có là chuyện gì ?"

      "Ôi, ta đoán hẳn là có liên quan đến kiện tứ nha đầu, đại nha đầu!" Nghe tôi hỏi như vậy, Tô nữ sĩ với vẻ mặt điều này mà cũng biết với tôi.

      "Ực, nương cái kia, chúng ta có nên hay ?" Mặc dù tôi vẫn rất nóng lòng với bát quái, thế nhưng chuyện như vậy... Trong tiểu thuyết có đó! Vạn nhất xảy ra tình huống gì, tôi hơi sợ.

      "Đương nhiên là phải , là các nàng phạm sai lầm, dĩ nhiên chúng ta thể bỏ qua tuồng vui này." vậy, Tô nữ sĩ kéo tôi. Tiểu Lục cũng bận bịu giúp tôi mặc quần áo, mà mặt lại được Tô thị thoa chút phấn trắng.

      "Nương, người làm gì vậy?" Tuy cổ đại ít ô nhiễm, nhưng mỹ phẩm vẫn...

      "Con đứa này, tối hôm qua phải cáo ốm à, đương nhiên phải làm ra vẻ bệnh trạng (trạng thái bị bệnh). Tránh cho mấy lão nhân kia xui xẻo tìm con." vậy, Tô thị thuần thục thoa phấn, sau đó mang theo tôi hấptấp chạy đến sân của lão phu nhân - Mộ trai.

      Bởi vì đoạn này sốt ruột, tôi có thể cảm giác được trán có mồ hôi, nhưng lại dám dùng sức lau, chỉ có thể cẩn thận dùng khăn tay chấm chấm.

      Mà bởi vì lần này tôi rửa mặt, mặc quần áo làm lỡ thời gian, vở kịch lớn mở cảnh. Chỉ nghe được tiếng vang giòn tan trong phòng, dường như là cái chén hay đồ vật nào đó bị ném xuống đất.

      Tôi cùng Tô thị tới cửa, nương hai mươi mấy tuổi đến thi lễ vái chào : "Gặp qua phu nhân, gặp qua nhị tiểu thư."

      "Trúc Thanh, hôm nay bà bà (mẹ chồng) gọi chúng ta qua đây là vì chuyện gì?" Tuy rằng ai cũng biết ngày hôm nay đương nhiên lão phu nhân là vì chuyện tối ngày hôm qua, thế nhưng Tô nữ sĩ vẫn hỏi lại lần nữa.

      "Hồi phu nhân, nô tỳ chỉ là nha hoàn. Phu nhân và nhị tiểu thư vẫn nên nhanh vào trong." Trúc Thanh thấp mi thuận nhãn trả lời.

      Tuy rằng Tô nữ sĩ nghe được câu trả lời này có chút vui, nhưng rốt cuộc cũng phát tác, chỉ Trúc Thanh dẫn chúng tôi tiến vào. Trong nguyên tác, bên cạnh lão phu nhân có hai nha hoàn, gọi là Mai Hồng, người còn lại là Trúc Thanh. Nghe hai nha hoàn này đều là từ theo thụ giáo (nhận giáo dục) bên cạnh lão phu nhân, cho nên bọn họ là tâm phúc của lão phu nhân, là người đứng đầu của nàng.
      Yên lặng cảm thán, xem ra những nha hoàn này xác thực là rất trung tâm. Tuy rằng việc của đại tiểu thư và tứ tiểu thư khẳng định các nàng đều biết, nhưng miệng lại khá kín, câu cũng lộ ra.

      Nghĩ như thế, tôi cúi đầu theo sau Tô nữ sĩ vào phòng. Vào phòng, Trúc Thanh xin cáo lui. Quỳ ở giữa phòng là tứ tiểu thư, đứng bên cạnh lại là đại tiểu thư. Tô thị dẫn tôi hành lễ lão phu nhân, mà tôi dám thở mạnh, cẩn thận hành lễ : "Cháu bái kiến tổ mẫu."

      Qua thời gian yên tĩnh rất lâu, dường như mồ hôi trán toả ra đến vui vẻ, tôi rất muốn dùng khăn thấm, nhưng tình huống bây giờ làm cho tôi dám lộn xộn.

      "Ừ. Lạc Nhi thân thể yếu đuối, vẫn nên ngồi xuống trước." Đợi lâu, lão phu nhân mới mở miệng.

      "Đa tạ tổ mẫu quan tâm." vậy tôi muốn ngồi xuống lại nhìn thấy Tô thị liếc mắt tôi cái, tôi lập tức sửa lời : "Cháu mệt, trước mặt tổ mẫu còn đứng được."

      "Để ngươi ngồi ngồi, lúc nào lại giống tứ nha đầu thế, lòng dạ nhiều như vậy." Lão phu nhân nghe xong lập tức thay đổi vẻ mặt. Chân cái gọi là trở mặt còn nhanh hơn so với lật sách, tuy rằng tôi biết nàng đây là chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, thế nhưng cũng làm cho tôi có cảm giác sợ hãi.

      Yên lặng ngồi xuống, tôi cũng dám ngẩng đầu nhìn, chỉ có thể duy trì động tác cúi đầu yên tĩnh mà ngẩn ngơ.

      "Tứ nha đầu, danh dự danh tiết của nữ tử là quan trọng nhất, bây giờ xảy ra việc này, ngươi tự mình phải làm gì?" Tôi chưa ngồi được bao lâu, lão phu nhân mở miệng.

      "Cháu biết sai rồi, cháu biết sai rồi." Tứ tiểu thư quỳ mặt đất vừa nức nở vừa . Tôi nghe giọng của nàng, nghĩ đến tối hôm qua nhìn thấy dáng vẻ ngấm ngầm chịu đựng của nàng, trong đầu chậm rãi xuất hình ảnh lão phu nhân tay cầm roi da ngược đãi tứ muội muội, vào lúc này nghĩ cái này có phải là có chút xa xôi.
      Lão phu nhân vẫn chưa tiếp, ngược lại người khác lại nhịn được.

      "Lão phu nhân, việc đến nước này, cũng phải là lỗi của mình Dung Dung!"

      "Vậy ngươi nên làm gì?" Lão phu nhân khí định thần nhàn, dường như lại khôi phục dáng vẻ bình tĩnh lúc đầu. Còn người cầu xin vì tứ tiểu thư, giọng có chút xa lạ, hẳn là mẹ đẻ của nàng Du thị.

      " như vậy, bằng để Dung Dung gả cho Hà công tử kia, cũng xem như là chuyện tốt."

      "Ta muội muội à, việc tốt này ngươi nhặt cũng quá tiện nghi rồi. Xem như tứ tiểu thư đồng ý gả, cũng phải nhìn Hà công tử người ta có phải muốn thú hay ." Nghe câu này, biết ngay nhất định là Liễu thị, cũng chính là mẹ đẻ của đại tiểu thư. Có lẽ nàng cũng biết Hà Dịch Hiên ái mộ Đường Lạc Lạc, nghe được lời Du thị tự nhiên phải phản bác.

      "Hà công tử này đối với Dung Dung nhà chúng ta như vậy, đương nhiên cưới." Du thị nghe Liễu thị , khỏi căm hận, ai bảo nữ nhi của mình tranh nổi với người khác.

      "Ta thấy có thể là chưa chắc, phải tối hôm qua, Hà công tử lại đứng trước cửa của Lạc Lạc cả đêm đó. Tình nghĩa ở trong này, muốn biết cũng khó." Đối với chuyện Hà Dịch Hiên ái mộ Đường Lạc Lạc, xem ra Liễu thị là cực kỳ vẻ vang. Thứ nhất thân phận của Hà Dịch Hiên thấp, thứ hai có thể làm cho Du thị ăn quả đắng nàng rất vui vẻ.

      "Ngươi..." Du thị nghe xong, tuy rằng tức điên nhưng cũng là có lời nào để .
      "Ở trước mặt ta còn làm càn như vậy, các ngươi là chê việc huyên náo còn chưa đủ lớn ." Tuy rằng nghe hai vị nữ sĩ cãi nhau có thể vẫn rất có lạc thú, thế nhưng thể công tác phần kết của lão phu nhân làm cũng tồi.

      "Mạc nhi, con xem?" Lần này lão phu nhân gọi tiện nghi cha của tôi.

      "Hai nữ nhi này làm cho Đường gia mất mặt, tuy rằng vẫn chưa truyền , nhưng dẫu sao việc đồi phong bại tục như vậy, lẽ ra là nên bị phạt. Nhưng tối hôm qua Hà công tử cầu thân ta, chỉ muốn thú Lạc Lạc. Bây giờ, vẫn là muốn hỏi ý kiến của nương chút." Nghe xong lời này, tôi khỏi cảm thấy có quả bom nặng cân quăng đến, e là có mấy nhà vui mừng mấy nhà sầu.

      "Nếu Hà công tử chỉ muốn thú đại nha đầu, xem chừng cũng chính là hai ngày nay phải quyết định. Chuyện này trước hết coi như thôi , còn tứ nha đầu làm ra việc như vậy, trước hết ở lại trong phòng cố gắng tự kiểm điểm lại mình. Đại nha đầu, ngươi cũng phải về suy nghĩ kỹ. Những người khác, trước hết hãy tản ." Lão phu nhân hời hợt đem chuyện này chuyện lớn hoá chuyện hoá .

      Tôi đứng lên, nhìn tứ muội muội còn quỳ mặt đất chút còn có Du thị bên cạnh nàng, cảm thấy rất bi ai. Nếu phải tối hôm qua tôi lấy cớ về trước, e rằng ngày hôm nay quỳ ở đây chính là tôi cũng nên.

      Lại nhìn Đường Lạc Lạc, cho dù mặt mang theo mệt mỏi, ánh mắt lại mang ý cười. Bởi vì là nữ chính, cho nên có thể muốn làm gì làm, chiếm tất cả chỗ tốt à? Tuy rằng lần này nàng vô tội, bị muội muội tính toán, lại nghĩ rằng lão phu nhân tham mộ hư vinh, trái lại đạt được hôn của nàng và Hà Dịch Hiên. Thế nhưng, đích xác mà tứ muội muội sai, nàng đúng sao?

      Thở dài, cảm giác tự mình nghĩ nhiều quá rồi. Dù sao chuyện này cũng có quan hệ gì với tôi, theo nương ra khỏi Mộ trai của lão phu nhân, trở lại sân của mình.
      Last edited by a moderator: 12/6/15
      betrangTuyết Liên thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 5.

      kiện kia qua mấy ngày, nhưng cũng thấy Hà Dịch Hiên đến cầu thân, trong kinh thành lại truyền ra tin tức Hà thượng thư muốn kết thân cùng Tam vương phủ.

      Đối với tin tức này, Tô nữ sĩ rất cao hứng, lão phu nhân bị bệnh, nhưng mà tôi có chút .

      Nếu Đường Lạc Lạc đính hôn với Hà Dịch Hiên, địa vị của Liễu thị ắt phải nâng lên bậc, tự nhiên là Tô thị muốn nhìn thấy việc này. Bây giờ như vậy, tuy rằng Đường gia thiếu phần trợ lực, nhưng cũng thể ngăn cản tâm tình vui sướng của nàng.

      Nghe lão phu nhân là bệnh cũ tái phát. Thế nhưng người sáng suốt đều biết, nàng bởi vì chuyện kết thân thay đổi đột ngột mà buồn bực vui.

      Mà tôi, đối với kết quả rất khiếp sợ! Đúng, khiếp sợ. Bởi vì tôi sâu sắc nhớ được, trong nguyên tác gia yến qua ba ngày, cha con Hà gia tự mình tới cửa cầu thân, vì thế Đường nhị tiểu thư từng cả ngày đều ở trong phòng sinh hờn dỗi.

      Chẳng lẽ , đúng là bởi vì tôi tránh được kiếp số gia yến, toàn bộ câu chuyện đều dẫn đến biến hoá à? Thế nhưng, tất cả tính cách nhân vật cùng với bộ phận kiện đều là xảy ra.

      Đồng thời lúc tôi rơi vào trong suy nghĩ, đại tiểu thư Đường Lạc Lạc lại chủ động tới cửa tìm tôi. Tôi thấy nàng chau mày, cảm thấy ước chừng là quan hệ Hà gia làm cho nàng gặp cản trở. Tuy rằng nữ chính đều là sinh vật dễ trêu, nhưng cũng cần phải hai câu lời hay.

      Dựa vào ý nghĩ như thế, tôi mở miệng : "Tỷ tỷ thông suốt rồi, tỷ tỷ có diện mạo tốt như vậy, chắc chắn có người thú." Lời vừa ra khỏi miệng, chỉ thấy chân mày mỹ nhân đối diện nhíu chặt hơn. Đến nửa ngày đều gì, trong phòng yên tĩnh vô cùng. Mà tôi cũng bắt đầu tiếp tục suy nghĩ, có lẽ ở trước mặt như vậy làm cho người ta thẹn thùng đó?

      "Làm phiền muội muội vì tỷ lo lắng, muội với trước đây rất khác nhau." Nàng chậm rãi mở miệng, trong mắt cũng ngưng chút hơi nước.

      "Bệnh nặng hồi lâu, tự nhiên cũng thông suốt rất nhiều việc mà trước đây hiểu." Tôi kinh ngạc cúi đầu, sau đó giả vờ trấn tĩnh . Chẳng lẽ , nàng nhìn ra tôi với trước đây giống à? Vẫn nên cúi đầu, nếu nhìn ra tôi lừa nàng phải làm sao bây giờ!

      "Muội muội là người có phúc, giống tỷ, quả là gửi gắm lòng si mê sai lầm." Nàng , đưa tay duỗi tới, phủ mu bàn tay tôi.

      Mà tôi sợ càng lợi hại hơn, TOT lần sau tôi dám lừa người nữa, nữ chính lấy lòng như vậy nhất định là có vấn đề có vấn đề đó!

      Bên này tôi lo lắng sợ hãi cũng quên trả lời nàng, nàng trầm mặc lát lại : "Tỷ biết tại muội thiện lương rất nhiều, cũng có thể bận tâm tình nghĩa tỷ mội của chúng ta, đề cập tới những chuyện làm tỷ đau lòng." Khịt khịt mũi, nàng tiếp tục : "Chỉ là, chỉ là..."

      Sau đó tôi cảm thấy mình triệt để hoá đá. Bởi vì nữ chính trực tiếp nhào vào người tôi, bắt đầu khóc lên. Tuy mỹ nhân trong ngực, còn khóc thê thảm như vậy, làm người bình thường đều muốn vỗ vỗ lưng nàng an ủi nàng hai câu.

      Nhưng tại đầu của tôi đều đầy ý nghĩ hoa bách hợp (1) nở, thực làm được việc an ủi này. Em họ nha, em xác định có viết sai tính cách của nữ chính chứ! phải là kiên cường dũng cảm người gặp người thích, có khi nào có hoa bách hợp nở cơ tình (2) vô tận!

      (1) “Hoa bách hợp” hay “bách hợp”: chỉ quan hệ đồng tính nữ x nữ.

      (2) “Cơ tình”: Là từ phổ biến, chứa ý vị trêu chọc, thường dùng để hình dung quan hệ đồng tính, so với quan hệ tình bạn thân mật cao hơn.

      Sau khi tôi ở trong lòng đọc thầm hai mươi lần sắc tức là tức là sắc, nên hỏi tôi tại sao lại muốn niệm cái này! Trọng điểm là, nhào vào người em tôi đây phỏng chừng khóc mệt, cũng chầm chậm rời cái ôm của tôi.

      "Muội muội, bắt đầu từ hôm nay tỷ xem muội là muội muội ruột của tỷ!" Đường Lạc Lạc nhìn tôi, rất nghiêm túc.

      "Ặc..." Ai tới cho tôi, ngày hôm nay đến cùng là xảy ra chuyện gì.

      " như vậy, muội nhất định hiểu. Chỉ là, tỷ xem muội là muội muội ruột của tỷ, tỷ nhất định nhất định bảo vệ muội tốt!" Đường Lạc Lạc càng thêm nghiêm túc , sau đó lộ ra nụ cười xán lạn với tôi.

      thể , mỹ nhân nở nụ cười vẫn rất có tính thưởng thức. Tuy rằng khuôn mặt Đường Lạc Lạc làm cho người ta có loại cảm giác trong trẻo lạnh lùng, nhưng lúc cười lên, hợp với điểm chu sa ở giữa lông mày, lại có loại mỹ lệ xinh đẹp.

      "Thực ra, hẳn là Hà công tử thích tỷ." Nhìn nàng như thế, tôi tự chủ bật thốt lên.

      "Dịch Hiên ... Kỳ thực chúng ta sớm quen biết nhau. Chỉ là, đến hôm qua mới xem như là chính thức gặp mặt."

      "!" Bên trong đầu óc tôi chỉ còn dư lại dấu chấm than. Đường Lạc Lạc này, xem như là tương đối thẳng thắn với tôi à? Bát quái bí như vậy cũng nhận hết?! Uầy, ngày hôm nay kinh hỉ đúng là rất nhiều.

      "Muội muội bị doạ sợ rồi à? Cũng vậy, chuyện như thế, đổi lại người khác cũng tin. Muội muội, muội hãy tin tưởng, tỷ gả cho Hạ Dịch Hiên là có duyên phận sao? phải vậy gặp khéo như vậy…"

      "Vâng." Tôi lặng lẽ trả lời, có đầu quỷ mới tin , nếu là có duyên phận, lão nương cũng cần thừa nhiều năm như vậy để xuyên đến người nữ phụ này!

      "Tỷ biết, muội muội vẫn thiện lương như vậy." Đường Lạc Lạc với vẻ mặt coi người là tri kỷ. Để tôi nhìn, nhưng có chút bất đắc dĩ.

      Nàng lại liên miên lải nhải lúc, ước chừng hẳn là giọng bi xuân thương thu, tôi cũng lắng nghe, chỉ là thỉnh thoảng câu vâng. Phỏng chừng đến nửa ngày, nàng cũng có chút mệt mỏi, nên về trước. Trước khi , còn cố ý ôm lấy tôi, câu: ""Muội muội an tâm, tỷ tỷ chắc chắn che chở muội chu toàn."

      Sau khi đóng cửa lại, tôi run run da gà nổi người. Quả nhiên, tình hạ thấp người phụ nữ thông minh. Bạn nhìn xem, hoá ra nữ chính nhạy bén thông tuệ như vậy, tuy rằng có chút thánh mẫu, nhưng vẫn có thể xem là có cá tính. Nhưng bây giờ lại làm cỏ dại sầu não uất ức như vậy, là khiến người ta thổn thức. Cho nên , lão nương thừa lại nhiều năm như vậy vẫn có đạo lý, ít nhất tôi vẫn có phán đoán lý trí ~.

      Tuy rằng bỗng nhiên nữ chính giao hảo (qua lại thân thiết) tất cả tình đều có chút lệch khỏi quỹ đạo, nhưng bởi vì phát chính mình lý trí chút chuyện này hơn nữ chính, cho nên ở trong lòng cũng trộm mừng.

      Quá ràng, bạn học Tiểu Lục nhạy cảm quan sát thấy tôi vui vẻ.

      Chẳng hạn như buổi sáng ngày nào đó.

      "Tứ tiểu thư bị lão phu nhân đóng cửa cấm bế (2) rất lâu, cũng ra ngoài. Có người người đều tiều tụy rất nhiều, Du di nương nhờ vả phu nhân, phu nhân vui khiển trách nàng trận. Du di nương rốt cuộc đến nhờ vả chỗ này của chúng ta, là muốn cầu tiểu thư đến chỗ phu nhân giúp chút. Tiểu Lục vừa giúp tôi chải tóc, vừa .

      (3) “Cấm bế”: Giam giữ mình trong phòng cho đến khi tỉnh ra, hiểu được lỗi sai của mình.

      "Có người tặng lễ là chuyện tốt ~." Tôi tiếp tục ung dung vui vẻ

      "@#%¥@#%@%."

      Lại ví như cơm trưa ngày nào đó.

      "Dường như bệnh của lão phu nhân nặng rất nhiều, lần này vì hôn của đại tiểu thư đúng là tổn thương tinh thần. Tiểu thư, nên đến thỉnh an lão phu nhân, cũng coi như là đạo kính hiếu." Tiểu Lục nương tốt, gặp phải việc gì đều chỉ điểm tôi.

      "Lão phu nhân làm sao lại còn bệnh?"

      "#¥@¥%¥..."

      Trong lúc đó cuộc sống của tôi qua quýt qua nửa tháng, trong nửa tháng này dưới chỉ điểm các loại của Tiểu Lục tuy tôi hiểu chút tình trong phủ nhưng cũng để ở trong lòng. Thế là, tình huống như vậy dẫn đến kết quả.
      Chính là tôi mập hơn... Quả nhiên tục ngữ sai, tâm khoan thể bàn (3) TOT.

      (4) “Tâm khoan thể bàn”: Nguyên chỉ người lòng dạ cởi mở, bề ngoài an tường. Sau dùng để chỉ tâm tình khoái trá, bận tâm việc gì, vì vậy mà người mập ra.
      tại khóc cũng kịp, trong lúc tôi u buồn chống lại với mỹ thực, Hà Dịch Hiên lại đến.

      vừa đến, lại gây ra hàng ngàn cơn sóng, nguyên bản Đường phủ yên ổn lần thứ hai cuốn vào những điều thị phi. Tuy rằng tại tôi cũng biết chuyện này đối với tình tiết mai sau mang đến thay đổi phát triển thế nào, thế nhưng nay mà cũng làm cho tôi mở rộng tầm mắt.

      thể , Hà Dịch Hiên người này, tuy rằng dáng dấp cũng tệ, gia thế cũng coi như là bậc trung. Nhưng tôi cảm thấy, và Đường gia, còn có mấy người tỷ muội chúng tôi khẳng định là bát tự hợp.

      Thêm vào lần trước, hầu như tới Đường phủ tổng cộng hai lần, nhưng mỗi lần đều mang đến cho tôi trái bom nặng cân.

      Bởi vì lão phu nhân còn bệnh, cho nên lần nghênh tiếp vị khách quý này là do tiện nghi cha của tôi đến xử lý. Lúc tới, tôi vẫn là tương đối kỳ quái. phải nam chính bên trong, nữ chính bên ngoài sao? Làm sao ở nơi này, nam chính ở bên ngoài phải ở bên trong? Nén xuống nghi ngờ trong lòng, tôi theo phía sau nương đến chính sảnh chủ viện.

      Đại tiểu thư Đường Lạc Lạc sớm ra, dường như trang dung càng tinh xảo hơn so với bình thường. Nhìn ra, nàng rất để ý Hà Dịch Hiên này. Mà so với trang phục lộng lẫy có mặt của nàng, tứ muội muội Đường Dung Dung sắc mặt tái nhợt rất nhiều, eo ếch cũng gầy vòng lớn, ngày thường nàng hay mặc quần áo màu vàng tại mặc người nàng, hoàn toàn là dáng vẻ bệnh trạng.

      Cùng nương hành lễ phụ thân, tôi nhanh chóng liếc nhìn người đàn ông ngồi ở chủ vị. Mày kiếm mắt ưng, đôi mắt kia cực kỳ sáng, khiến cho người ta có cảm giác thoáng cái bị nhìn thấu. Có điều, cành hoa nam nhân bốn mươi, đóa hoa tiện nghi cha này vẫn tính là tốt~.

      Hành lễ xong, tôi yên lặng tới đứng giữa Đường Lạc Lạc và Đường Dung Dung, ràng đại tiểu thư Đường Lạc Lạc xem tôi thành muội muội quan trọng nhất mà đối xử. Bởi vì sau khi tôi dừng lại, nàng nhàng đụng tay tôi cái.

      Có điều cũng có khả năng chính là đại tiểu thư Đường Lạc Lạc đúng là bách hợp...

      có thời gian để tôi suy nghĩ nhiều, chính chủ Hà Dịch Hiên bước vào cửa chính sảnh, phía sau là hai gã sai vặt. So với nhà chúng tôi điều động toàn viên phô trương hoan nghênh, ràng tuỳ ý hơn nhiều.

      "Hà công tử đến rồi, hãy nhanh ngồi xuống." Tuy rằng tiện nghi cha này cũng rất muốn lấy lòng vị Hà công tử này, thế nhưng cũng có biểu quá nhiều. Dù sao, nam nhân vẫn sĩ diện. Rút ra kết luận này, tôi khỏi cảm giác mình cảm giác mình dạo này vẫn có nhiều ý nghĩ.

      "Đa tạ Đường lão gia." như thế, Hà Dịch Hiên cũng hề ngồi xuống, mà là liếc mắt nhìn phương hướng của tôi, ực, hẳn là vị trí Đường Lạc Lạc, tiếp tục : "Lần này vãn bối đến, là vì cầu thân."

      " biết Hà công tử là vì tiểu nữ nào của ta?"

      "Là Đường gia tứ tiểu thư."

      Sấm dậy đất bằng.
      Last edited by a moderator: 12/6/15
      Tuyết Liênbetrang thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :