1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên Không] Xuyên qua làm tình nhân của hoàng đế - Lạc Nhật Bầu Bạn(138c + 1PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Xuyên qua làm tình nhân của hoàng đế

      [​IMG]

      Tác giả: Lạc Nhật Bầu Bạn

      Thể loại: Xuyên , cổ đại

      Nguồn:

      Edit: HuongNhi9198
      Thiên Nhất Thuần sau khi tốt nghiệp, nhờ thực lực của baba mà vào làm chủ nhiệm xí nghiệp. Tối chủ nhật hôm đó, nàng tắm rửa, làm đẹp để chuẩn bị xem mắt. Thế nhưng quần áo còn chưa kịp mặc, ai ngờ căn phòng sụp đổ, xuyên . Trời xui đất khiến lại làm cho nàng rơi vào tẩm cung của hoàng đế. Nàng nhìn nam nhân trước mắt giường, mở miệng :

      “Cho ta mượn cái khăn trải giường này dùng tạm”.

      Đồng thời dùng sức lực của mình đem cái khăn kéo lên từ dưới ba thân thể tuyệt đẹp kia, sau đó nhìn người giường tiếp:

      “Làm phiền! Các người cứ tiếp tục”.

      Long Tiêu - là vua nước, cùng tú nữ mới được tuyển chọn chơi đùa nghe tiếng “Rầm”. Còn tưởng rằng có thích khách, ngờ lại nhìn thấy mỹ nhân trần như mộng, liền nghĩ là nàng là tú nữ mới. Nhưng mà các động tác sau đó của nàng, làm cho chấn động, nàng : “Làm phiền! Các người cứ tiếp tục.”

      Thời nay, quần áo cũng theo chủ nhân mà xuyên qua, đúng là trò hề!

      Hoàng thượng mang tiếng bạo quân khiến cho mọi người rất sợ hãi, người bỏ qua cho những kẻ quấy rầy việc tốt của người sao? Thiên Nhất Thuần ra sao?
      Last edited by a moderator: 23/8/14
      leotitonannhieuhanhtay thích bài này.

    2. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 1 : Xuyên qua trong phòng tắm

      Vườn hoa xinh đẹp bên trong biệt thư nhìn như rất hòa hợp, phía trong cũng tiến hành cuộc đấu tranh.

      -“ Ta , con à. Con cũng trưởng thành rồi, khi nào cha mới có thể hướng mẹ con mà giao phó nửa đời sau đây?” – Baba tổng giám đốc bắt đầu càu nhàu.

      -“ Được! được ! Có chuyện gì trực tiếp ” – Thiên Nhất Thuần nhẫn nại , câu này của baba cũng với nhiều năm .

      - “ Tối nay, ăn mặc đẹp chút, ở nhà ăn tối.” – Baba tổng giám đốc vừa nghe đáp ứng, vội vàng .

      - “ Lại là những việc này” – Thiên Nhất Thuần nhìn baba bất mãn, ca thán.”

      - “ A! Bạn già a…………..!” – Baba lại bắt đầu giả bộ khóc thút thít, tưởng nhớ lão bà sớm mất nhiều năm a.

      - “ Tốt! Tốt! Ngừng! Ok, con đáp ứng. “ – thiên Nhất Thuần nhức đầu kêu lên.

      - “ Đúng là con ngoan, ba quấy rầy con ăn diện. “ – Ba ngay lập tức tránh .

      - “ A” – Thiên Nhất Thuần bất đắc dĩ thở dài, sợ nhất chính là baba lảm nhảm, càu nhàu về mẹ.

      hiểu baba , ông dễ dàng. Khi mẹ mất, mình ba nuôi lớn lên, lại gấp gáp cho xem mắt với 30 người , nhưng vẫn tìm nửa thích hợp cho mình. Mấy năm gần đây, vì muốn sắp xếp cho xem mắt, mỗi lần ba đều dùng chiêu này.

      Nếu đáp ứng, cũng nên chừa mặt mũi cho ba nha. Thời gian bây giờ vẫn còn sớm, tối hôm qua đêm ngủ. Bây giờ tắm sau đó ngủ bù.

      vào buồng tắm, hơi nước tràn ngập, hương thơm lượn lờ, ngâm mình trong nước ấm, thoải mái, từ từ ngủ thiếp .

      - “ Nhất Thuần, tỉnh”- Dì Lưu nhàng vỗ vào mặt Nhất Thuần. Trước đây từ khi Nhất Thuần còn , mất mẹ, dì tới rồi. hai mươi mấy năm rồi, dì Lưu đối với rất tốt, giống như che chở cho đứa trẻ . Nhất Thuần có thể càm nhận được tình thương mà dì dành cho . Dì Lưu chưa có con liền bị chồng vứt bỏ, khiến cho dì vào thành phố để làm thuê và bị quản gia mang về. Cho tới bây giờ, dì giống như là người nhà vậy. Vì vậy, chỉ có dì mới gọi là Nhất Thuần, còn những người làm khác đều gọi là tiểu thư a .

      - “ Dì Lưu, con mệt mỏi quá! “ – Chỉ có khi ở trước mặt Dì Lưu ,Nhất Thần mới thể ra bản tính trẻ con của .

      - “ Con nha, hết cách với con , khách cũng đến rồi, còn mau dậy, ba con dẫn khách tới phòng con nha.” – Dì lưu lắc đầu, có biện pháp liền bịa chuyện.

      - “ A! Ba” – Thiên Nhất Thuần từ trong kẽ răng nặn ra hai chữ này.

      - “ Ha ha, dì Lưu giúp tiểu công chúa của chúng ta chuẩn bị chút a.” – Dì Lưu nhìn vẻ mặt của cười . Đối với dì Nhất Thuần cũng giống như đứa bé. Ở bên ngoài, ai cũng nữ nhân tài trí hơn người , lại rất lạnh lùng nha.

      - “ Dì Lưu , con có thể tự làm được mà.”- Gương mặt Nhất Thuần khẳng định, kiên quyết .Trước kia luôn là dì giúp sửa sang, chuẩn bị. Bây giờ, dì cũng gần 50 tuổi, sợ dì mệt mỏi liền để dì giúp .

      - “ Được rồi! “ – Dì Lưu sờ sờ gương mặt , đóng cửa lại rồi ra ngoài.

      - “ A!” – Thiên Nhất Thuần thở phào nhõm, từ trong phòng tắm ra, đến sát vách tường, cầm quần áo lên.

      - “ Á! Động đất” - Lúc này bức tường bên trong phòng cũng lắc lư, sàn nhà lên xuống bất định, Nhất Thuần lớn tiếng la to.

      Lúc này, bên trong hoàng cung vang lên tiếng cười , đèn đuốc sáng trưng.

      Long Tiêu lên ngôi hoàng đế ba năm, hôm nay chính là ngày đại tuyển tú nữ ba năm lần, những mỹ nhân bị chọn trúng đều rất kích động và thích thú. Buổi tối, các nàng trang điểm dày đặc, khiến cho mình trở nên xinh đẹp, chờ đợi hoàng thượng triệu hồi.

      Thiên Nhất Thuần cảm thấy mọi chuyện đều sao, chính là hù dọa phen, nàng cũng muốn chết sớm nha.

      Vừa định mở mắt ra nhìn, kết quả lại bị tiếng thét chói tai thiếu chút nữa làm cho rách cả màng nhĩ. vội vàng bịt lỗ tai lại.

      - “ A…………..”- Long Tiêu cùng hai vị mỹ nữ long sàn đùa giỡn, chợi nghe “ Ba “ tiếng, bên trong phòng xuất mỹ nhân. Nàng có làn da trắng nõn, gương mặt trong trắng lộ hồng, đôi môi đẫy đà , đỏ mộng, hàng lông mày hoàn chỉnh, mái tóc vàng nhạt khiến cho cả người càng thêm quyến rũ. giường, hai mỹ nữ vẫn cho là thích khách, liền thét chói tai ngừng.

      - “ Đây là chuyện gì? Dù chuyện gì cũng phải để cho mình mặc quần áo xong chứ, là mất hết mặt mũi.” Thiên Nhất Thuần chờ cho hai vị mỹ nữ kia thét nữa, liền mở mắt to nhìn chút, khỏi tức giận.

      Ngẩng đầu nhìn xung quanh, tất cả khiến cho sững sỡ tại chỗ. Nhưng rất nhanh phục hồi lại tinh thần. Nhìn giường có ba người ăn mặc chỉnh tề , xung quanh bốn phía cũng có quần áo để mặc. Bỗng khăn trải giường màu vàng chóe, liền tiến lên phía trước.

      - “ A”- Hai vị mỹ nữ thấy tiến đến liền sợ hãi, ôm nhau lui về phía sau.

      - “ Cho tôi mượn cái khăn trải giường này dùng tạm a. “- Thiên Nhất Thuần đến đầu giường, nhìn ba người giường rồi , đồng thời dùng sức kéo khăn tứ dưới ba người họ kéo ra, bằng tốc độ nhanh nhất quấn quanh thân hình trần truồng của . Lúc này liền thở phào, đối với ba người giường noi:

      - “ Làm phiền! Các người cứ tiếp tục.”

      Chương 2 : Ngộ nhận thích khách

      “Cho tôi mượn cái khăn trải giường này dùng tạm a. “ - Thiên Nhất Thuần đến đầu giường, nhìn ba người ctrên giường rồi , đồng thời dùng sức ckéo khăn từ dưới ba người 0họ kéo ra, bằng tốc độ nhanh nhất quấn quanh thân hình đangftrần truồng của . Lúc này liền thở phào, đối với ba người giường : “ Làm phiền! Các người cứ tiếp tục.”

      - “ Cái gì?” - Nghe được câu này, trong lòng Long Tiêu giận dữ. Lúc nhìn thấy nàng, căn bản lo lắng nàng là thích khách, với võ công của nàng cách nào có thể làm tổn hại đến . nghĩ rằng, có lẽ nàng là tú nữ mới đến, gan to muốn làm cho để ý tới! Nhưng các động tác cùng thái độ của nàng khiến cho mê muội. Bình thường,nữ nhân khi bị nam nhân nhìn thấy toàn bộ thân thể trần trụi của mình, nhất định đều thất kinh, sợ hãi.

      - “ Có thích khách.” – Lúc này mỹ nhân giường lớn tiếng gào thét, thanh bây giờ còn tăng gấp đôi so với lúc nãy.

      Chỉ hai giây sau, toàn bộ quân lính hộ vệ chạy ào vào phòng của hoàng thượng.

      - “ Thỉnh hoàng thượng thứ tội, vi thần cứu giá chậm chễ. “ – lãnh tướng trẻ tuổi, khoảng hai mươi mấy tuổi quỳ rạp đất.

      - “ Tha cho ngươi vô tội, đứng lên .”

      Long Tiêu lạnh nhạt , tựa như rất tức giận. giường, hai vị mỹ nhân cũng gấp gáp đem chăn che kín thân thể của mình.

      - “ Tạ ơn hoàng thượng. “ – Sau đó đứng lên nhìn về phía Thiên Nhất Thuần.

      - “ nhầm chứ, các người diễn cũng quá nhập tâm . “

      Thiên Nhất Thuần nhìn thấy bọn họ mặc đồ cổ trang, liền cảm thấy buồn cười.

      “ Bắt lại “

      Lãnh tướng kia đến trước mặt nàng , binh lình xung quanh nhanh chóng vây quanh Nhất Thuần, đồng thời dùng kiếm hướng về phía nàng, càng ngày càng gần. Nhất Thuần cũng có phản kháng, liền bị bọn họ thuận lợi bắt lại.

      “ Các ngươi tại sao muốn bắt ta, tự mình giam giữ người khác là phạm pháp. “ – Nhất Thuần nhìn thấy tình huống nghiêm trọng, liền muốn dùng luật pháp để ngăn chặn đám người kia.

      “ Tự mình giam giữ? “ – Lãnh tướng buồn cười, nhắc lại câu của Nhất Thuần.

      “ Muốn bắt cũng phải cho ta lí do chứ?” – Nhất Thuần bình tĩnh tra hỏi.

      “ Ha ha, thích khách bị bắt, còn cần lí do sao?” – Tướng lãnh cười , cảm thấy những lời của nàng vô căn cứ.

      “ Ngươi dựa vào cái gì ta là thích khách?” – Nhất Thuần nhíu mày hỏi, trong lòng cũng suy nghĩ địa phương nào, Trung Quốc cũng có người địa phương nha?

      “ Giữa đêm giữa hôm xông vào hoàng cung , quấy nhiễu hoàng thượng, tội thể tha.”- Tướng lãnh lên từng cái tội trạng của nàng.

      “ Hoàng cung? “ – Nhất Thuần trong lòng có dấu chấm hỏi, phải là nàng ở nhà tắm rửa sao? Thế nào lại đến hoàng cung, đây rốt cuộc là đâu? Là nằm mơ hay là những người này nằm mơ.

      “Ít lãi nhãi, dẫn .” – Tướng lĩnh ra lệnh, binh lính liền đem nàng kéo ra ngoài.

      “ Lưu Lâm.”- Long Tiêu gọi tướng lãnh.

      “ Hoàng thượng”- Tướng lãnh đến trước mặt , chắp tay cung kính.

      “ Nàng! Ta tự mình tra hỏi.” – tiếu .

      “ Tuân mệnh, vi thần xin cáo lui.” – Tướng lãnh lui xuống.

      Thiên lao Ân quốc.

      Nơi này là nơi giam giữ tội nhân của Ân quốc, có đầy đủ dụng cụ hành hình treo ở góc phòng, mặt đất trải qua suốt năm tháng nhuộm thành màu đỏ. Mùi hôi thối xông vào mũi, khiến cho người ta phải buồn nôn.

      “Có khai hay ? “- Binh lính vung cánh tay, roi da trước hết quất vào người Nhất Thuần.

      “-----------------“ Nhất Thuần cắn răng , toàn thân ướt đẫm mồ hôi, màu tươi nhiễm đỏ ra ga giường vàng chói. Nàng căn bản biết mình phải khai cái gì?

      “ Miệng chặt. hề kêu tiếng.” – binh lính đối với người khác , cũng có ngừng động tác lại.

      “ Ba, ba , ba” –Thanh roi da từ trong phòng giam vang ra.

      Thân thể của nàng run rẩy, bị trúng roi trước, còn kịp nhận thức chết giống như cái loại đau đớn này, lại nghênh đón thêm roi, cứ như vậy roi rồi roi. Nàng đau nhức đên cực điểm, nàng cảm thấy thân thể dường như phải của mình nữa.

      “ Đại nhân, nữ nhân thích khách ngất rồi.” – Binh lính rốt cuộc ngừng tay, đối với nam nhân phía sau.

      “ Dùng nước muối.”- Nam nhân này , có thể là trải qua nhiều tình huống như vậy rồi nên mới có thể bình tĩnh như vậy.

      “ Phải” – liền đem thùng nước xối từ đầu xuống chân nàng, binh lính đem thùng gỗ vứt xuống., nắm lấy mái tóc, muốn xem phản ứng của nàng.

      Từ đến lớn nàng chưa bao giờ phải chịu khổ, ai dám đụng đến đầu ngón tay của nàng. Nhưng bây giờ lại bị người ta đánh cho trở thành thế này, thân thể nàng đau nhức vượt quá sức tưởng tượng, căn bản còn sức để lên tiếng. thùng nước muối đối với nàng cũng có tác dụng gì.

      “ Đại nhân, nàng vẫn chút phản ứng gì cả.” – binh lính đó lần thứ hai đến bẩm báo.

      “ Kéo xuống .” – Nam tử phất tay cái, ra ngoài.

      Hai người đem nàng từ gía kéo xuống, đem nàng đến phòng giam khác rồi ném vào.

    3. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 3 : Hào kiệt trong ngục

      Hai người đem nàng từ giá kéo xuống, đưa nàng vứt phòng giam khác.

      vào”- Chợt bị vứt xuống đất, khắp nơi toàn là cỏ dại, mặt đất ẩm ướt bốc ra mùi nấm mốc. Lúc này, Nhất Thuần vẫn còn cảm nhận được những thứ này, nàng có xỉu, chỉ là sống bằng chết, chi bằng giả vờ a.

      “ Lại là phi tử của hoàng đế! Hừ! “ – Bên trong, đầu tóc rối bời, nhìn quần áo chỉnh tề của Nhất Thuần , khinh thường .

      “ Phi tử” – Nhất Thuần nhíu mày, lại lời của ta.

      “ Chẳng lẽ phải? Bất quá là bội phục ngươi, nơi này nam nhân nào có nhiều khí lực như ngươi.” – Nàng kia nghe thấy lời của Nhất Thuần, liền ngạc nhiên.Bình thường khi bước vào thiên lao, bị tra khảo bằng hình pháp, nàng ta vẫn có thể duy trì được đến bây giờ , dễ dàng. Càng bội phục thêm là, nàng ta bị hành hình nửa giờ, mà cũng ra lời nào cả.

      “Vốn là phải, có thể cho ta biết đây là địa phương nào ?” – Tuy thân thể Nhất Thuần nhúc nhích được, nhưng đầu óc vẫn còn tỉnh táo, nghĩ đến trước hết nên hỏi nơi này là ở đâu. Nàng thể tự nhiên bị người ta đánh được, mà còn lại đánh thảm như vậy.

      “ Mình ở trong Thiên lao cũng biết đây là địa phương nào? Buồn cười, vậy bọn họ tại sao lại đem ngươi bắt đến?” - Nàng kia liếc mắt nhìn tấm khăn người Nhất Thuần .

      “ Bọn họ ta là thích khách.” – Nhất Thuần

      “ Ngươi cũng đến để ám sát tên cẩu hoàng đế.” – kia hưng phấn hỏi, người xung quanh cũng cũng cảm thấy hứng thú mà tiến gần đến đây.

      phải. Có thể cho ta biết đây là ở đâu ? Là thời đại nào?” –Nhất Thuần đối với những việc ám sát kia có hứng thú, chỉ muốn biết đây là đâu để nhanh chóng trở về nhà. Nàng chút cũng muốn ở lại. KHắp nơi ở đây đều là cỏ dại, những người ở đây đều bẩn thỉu, đầu tóc rối bời, nhìn mặt mũi. ( ra bây giờ nàng cũng sạch .) . Tinh thần nàng cũng có chút bình thường, bởi vì những người ở đây đều mặc đồ cổ trang, mặc dù rách, y phục đều có vết roi da. Nhưng lại giống với những vụ án bị xã hội đen bắt cóc.

      “ Ngươi biết đây là thời đại nào? Ha ha ha! Ai cũng Chu Nguyệt ta mơ hồ, nghĩ tới còn có người lơ mơ hơn ta.” – tự xưng Chu Nguyệt cười lên, vấn đề của nàng hỏi ra khiến cho mọi người chung quanh được trận cười lớn.

      “ Có gì buồn cười sao? Ta biết?”- Nhất Thuần xụ mặt xuống, lạnh lùng . Cái khí thế cao ngạo kia, khí chất đó bất đồng với người khác, có thể áp đảo trăm nghìn vạn người nha.

      “ Nơi này là Ân quốc, Hoang đế Tiêu Long mới kế vị được ba năm.” – ông lão bình tĩnh trả lời vấn đề của nàng.

      “ Vậy nơi này chỉ có quốc gia sao? Có bao nhiêu ranh giới?” – Nhất Thuần hỏi tiếp.

      “ Nơi này có tổng tộng mười hai quốc gia.Ân quốc, Nguỵ quốc, Vũ quốc là ba quốc gia lớn nhất, đều có mười hai thành trì, những quốc gia khác đều chỉ có năm thành trở xuống. Nơi này là kinh thành Ân quốc.” – Lão cúi đầu, đem tình huống đại khái .

      “ Biết, cám ơn ngài.” – Nhất Thuần lễ phép tạ ơn lão. Nghe thấy lão trả lời, trong lòng nàng kinh ngạc, cũng nhớ đến thân thể mình đau đớn. Chẳng lẽ mình lại xuyên qua thời khác.Thế nhưng điều này thể tưởng tượng nổi, nàng càng thề chấp nhận được này.

      nương phải là tiểu thư nhà giàu có chứ? Tại sao lại rơi vào tình cảnh như thế này?” – Lão như đối với nàng sinh hứng thú, nhưng trong lời của vẫn là rất quan tâm.

      “ Ta mệt quá, là đau.” –

      nương, nương.”- Lão tiến lên vỗ vỗ nàng, nhưng lại chút phản ứng nào cả.

      “ Lão đầu, ngươi xem chút, nàng phải là chết chứ?” – Chu Nguyệt đến trước mặt lão .

      “ KHá tốt!Khá tốt”- Lão gật đầu, tay bắt mạch, tay vuốt râu .

      “ Vậy nhanh chóng làm cho nàng tỉnh lại, thân thể của nàng thể chịu được ẩm ướt vào buổi tối.” – Chu Nguyệt quan tâm,thúc giục lão.

      “ Đúng nha, có biện pháp gì ?” - nam tử khác cũng phụ hoạ theo.

      “ Cái người này, sát thủ lạnh lùng như vậy, như thế nào lại có tâm địa bồ tát ? “ Chu Nguyệt vừa thấy lên tiếng, liền châm biếm .

      “ Hừ” – hừ lạnh rồi lại trở nên lạnh lùng như cũ.

      “ Để ta thử! “ – Lão lấy bộ kim châm từ trong người ra, đâm xuống đầu Nhất Thuần.

      Chương 4 : Tỷ muội tương tàn

      “ Để ta thử” – Lão lấy bộ kim châm trong người ra, đâm xuống đầu Nhất Thuần.

      “ A! Dì Lưu, Nhất Thuần đau quá!” – Nhất Thuần tỉnh lại, vừa khóc vừa giống như đứa trẻ.

      “ Tỉnh rồi! Tỉnh rồi!” – Tất cả mọi người đều thở phào nhõm.

      “ Ô! Ô”- Khắp người Nhất Thuần đau nhức, so với bị điện giật càng thể hình dung nổi.

      ra vẫn là đứa trẻ, lúc chịu cực hình tiếng nào, thế nhưng bây giờ lại khóc.”- Chu Nguyệt ở bên gào thét, giống như cười nhạo, lại có vẻ khiếp sợ.

      “ Ha ha ha…….”- tiếng cười truyền đến.

      Rơi vào tầm mắt nàng là xinh đẹp, khuôn mặt bởi vì tô son trát phấn, khiến cho nàng ta khi cười giống như bị biến dạng. Phía sau là hai tỳ nữ.

      “ Tỷ tỷ, muội đến thăm tỷ. Nơi này cũng tệ mấy, Ít ra còn có chuột, gián làm bạn.” – đó đến sát vách phòng giam, hướng về phía người bên trong, lớn tiếng , dường như sợ người phía trong nghe được.

      Lúc này , gã thị vệ đến, giúp nàng mở cửa phòng giam rồi lui xuống.

      “ Là ngươi” – Người con bên trong hung ác nhìn mỹ nữ bên ngoài.

      “ Tỷ tỷ, tỷ mệt mỏi, cũng nên nghỉ ngơi chút, nơi này có muội là được , nhìn tỷ quá chướng mắt.” – Mỹ nhân bên ngoài gọn gàng, dứt khoát .

      “ Cút! Ta tin ngươi! Hoàng thượng đến đón ta.” – trong ngục vẫn ôm hy vọng , trong lòng vẫn nhớ đến những ngày cùng Long Tiêu vui vẻ với nhau.

      “ Ba”- tự xưng là muội muội tiến lên tát nàng kia cái, thanh vang vọng cả nhà giam. tỳ nữ tiến lên đưa cho nàng cái khăn, nàng ta xoa tay chút rồi tiêu sái vứt mặt đất. Sau đó lại :

      bẩn thỉu! Vậy ngươi cứ chờ ! Có ta ở đây, chắc hoàng thượng nhớ nổi ngươi đâu. Ha ha, quan tài, muội cũng chuẩn bị xong cho tỷ! Tỷ tỷ, tỷ cần phải cho lắng về sau.”

      “ Ngươi sợ cha biết sao?”- ngồi trong phòng giam ôm má, hung ác .

      “ Hừ, cho cho tỷ trở thành xác chết, muội đến tạ lỗi với cha, cám ơn tỷ tỷ lo lắng. Chúng ta !”- Nàng ta xong, liền cười rồi ra ngoài.

      “ Vì người đàn ông, đáng giá sao?”- Chu Nguyệt khinh thường .

      “ Hoàng thượng, ngài ở đâu? Uyển nhi ở đây, ngài mau đến đón Uyển nhi. Hoàng thượng, chẳng lẽ ngài thương Uyển nhi sao?” – Uyển nhi khóc rống, giống như người điên vậy.

      “ Đừng hét nữa, ầm ĩ.” – người lính chạy tới mắng mấy câu rồi ra.

      “ Hoàng thượng.”- Uyển phi ngồi chổm mặt đất, mặt mũi ngây ngốc, nhưng miệng vẫn luôn lẩm bẩm.

      hiểu nổi.”- Chu Nguyệt lại cảm khái.

      “ Chỉ thấy người mới cười, người cũ khóc.” – Nhất Thuần xúc động, vừa rồi thân thể đau khiến cho nàng khóc rống lên, bây giờ nhìn tình huống này, đó so với nàng còn khổ hơn. Trong tam cung lục viện, có 72 phi tần, nhưng lại có ai có thể lấy được tâm của hoàng đế. Chỉ cần bị hoàng đế còn hứng thú, cũng chỉ có vào lãnh cung, thảm hại hơn là mất mạng. Đây chính là bi ai lớn nhất của nữ nhân.

      “ Muội muội, ngươi cũng biết chuyện nha, xuất khẩu thành thơ.”- Chu Nguyệt tiến tới trước mặt Nhất Thuần, vẻ mặt hâm mộ .

      “ Đừng gọi ta muội muội, ta tên là Thiên Nhất Thuần” – Nhất Thuần lạnh lùng .

      “ Thẳng thắn, ta tên là Chu Nguyệt.” – Chu Nguyệt cũng tự mình giới thiệu, mọi người đều sớm biết, nàng quá mơ hồ.

      “ Ngươi phải là phi tử của hoàng đế,như thế nào lại khóac người đồ của .”- Chu Nguyệt nhịn được, gọn gàng hỏi ra nỗi băn khoăn trong lòng nàng.

      “ Là mượn giường của tên hoàng đế. Lại bị bắt làm thích khách rồi.” – Nhất Thuần giải thích từ từ, muốn mọi người hiểu nhầm nàng cùng tên hoàng đế kia có quan hệ gì đó.

      “ A”- Chu Nguyệt làm động tác khoa trương, biểu nàng ta hiểu.

      “ Ta , Uyển Phi à, ngươi cũng đừng khóc nữa. nhớ ngươi, ngươi kiếm người khác lấy là được rồi.” – có việc gì, Chu Nguyệt bắt đầu tìm chuyện để , lời này là châm chọc nha, ai chẳng biết nữ nhân cổ đại căn bản có quyền lựa chọn nam nhân!

      “ Muội muội thế nhưng lại cùng liên kết với người khác hãm hại ta. Tại sao chứ?” – uyển phi khóc thút thít, lúc này nàng vẫn bất lực ngồi mặt đất, lảm nhảm.

      “ Cùng chung cội sinh ra, lại đấu đá lẫn nhau.” – Nhất Thuần có cảm giác, chỉ cần cùng hoàng gia có quan hệ, đều cũng có kết cục tốt. Hoàng cung, thái tử, có bao nhiêu người có thể tránh khỏi số mạng.

      “ Muội muội, A, Nhất Thuần, là có ý gì?” – Chu Nguyệt xoay người lại hỏi nàng.

    4. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 5 : Tra khảo mỳ nhân trong thiên lao

      “ Muội muội, A, Nhất Thuần, là có ý gì?” – Chu Nguyệt xoay người lại hỏi nàng.

      “ Tự mình nghĩ .” – Nhất Thuần tiêu sái, ném cho nàng ta câu.

      “ Nhất Thuần nương đúng là học rộng hiểu sâu.”- lão già bên cạnh, cung kính nhìn Nhất Thuần .

      “ Lão quá khen.”- Nhất Thuần lễ phép .

      nương nếu như ngại có thể gọi ta là Hà thúc.” – Lão hiền lành, mong đợi nhìn Nhất Thuần.

      “ Hà thúc, ta ở chỗ này có người thân, hơn nữa thân mình còn bị vùi lấp trong thiên lao, thúc………..”- Nhất Thuần bị tấm lòng của Hà thúc làm cho cảm động, nàng vui vẻ kêu lão tiếng Hà thúc, nhưng lại hiểu lắm động tác của lão cho lắm.

      “ Chúng ta phải đều giống nhau sao, ngươi cũng ghét gọi ta là Hà thúc, ta như thế nào lại chất nhất.” – Hà thúc vui vẻ chuyện.

      tại lại có thể nhận biết thân nhân, xem ra hình pháp vừa rồi vẫn chưa nặng a?”- Thanh trầm của Long Tiêu vang lên, thân mặc đồ cổ trang, che dấu được khí phách, ngũ quan khuôn mặt lại rất hấp dẫn.

      “ Hoàng thượng, cứu ta? Cứu ta?” - Uyển phi vừa nhìn thấy Long Tiêu liền hét rống lên, nhìn giống như con khỉ bị giam trong lồng .

      “ Làm cho nàng ta yên lặng chút.”- Long Tiêu tức giận.

      Phòng giam Uyển phi được mở ra, nàng ta bị hai binh lính khinh , thanh của nàng ta xa dần, từ từ biến mất.

      “ Mở cửa ra.”- Ánh mắt Long Tiêu nhìn chằm chằm Nhất Thuần, đối với Lưu Lâm ở bên cạnh .

      “ Hoàng thượng, được.”- Lưu Lâm tiến lên ngăn chặn.

      “ Mở ra” – Long Tiêu lại lần nữa lạnh lùng quát lên.

      “ Dạ ”- Lưu Lâm vung tay lên, binh lính tiến lên mở cửa. hàng binh lính kéo vào, cầm trường mao hướng về phía mỗi người bọn họ.

      “ Như thế nào? Là Thiên Nhất Thuần phải ?”- Long Tiêu đến trước mặt Nhất Thuần ngồi xổm xuống, nâng cằm của nàng lên, mềm mại hỏi, cái thanh kia có thể khiến cho người ta phải ăn cơm cũng phải phun ra.

      “ Ngu muội.”- Nhất Thuần khinh thường nhìn , thân thể nàng, mỗi roi, nàng đều muốn phải nhớ kĩ.

      “ Ha ha ha, tốt.” – Long Tiêu cười to, so với tiếng sói tru còn kinh khủng hơn, khiến cho người ta sởn cả gai ốc.

      “ Con mẹ nó biến thái.”- Nhất Thuần chịu được cuồng vọng của , liền huỷ hình tượng thục nữ mà mắng.

      “ Ba”- Long Tiêu tát thẳng cái, thân thể của nàng suýt nữa cũng bay ra ngoài. làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho kẻ mắng mình.

      cái tát này khiến cho nàng đau đớn, cổ họng đau đến nổi thể .

      “ Dừng tay”- sát thủ Lãnh Mạc nhanh chóng đem đám quân lính đánh ngã mặt đất, phi thân tới sau lưng Long Tiêu đánh ra chưởng.

      Long Tiêu sớm chuẩn bị, đem Nhất Thuần kéo tới phía trước. Lãnh Mạc phản ứng kịp, liền nhanh chóng thu hồi chưởng, bay tới ôm lấy Nhất Thuần, nhanh chóng đặt nàng đất rồi đuổi theo Long Tiêu. Lại bị Lưu Lâm chặn lại, hai người đánh nhau, nhìn thể phân biệt được thắng bại. Lúc này trong nhà giam, khắp nơi đều là binh lính, làm nào loạn cả mảnh.

      “ Xem ra uổng công chuyến này.”- Long Tiêu trầm cười, ôm lấy mỹ nhân dưới đất, hướng cửa giam ra ngoài.

      “ Kêu ngự y”- Long Tiêu đặt Nhất Thuần xuống long sàn, đối với tỳ nữ bên cạnh phân phó.

      “ Dạ”- Tỳ nữ chậm rãi ra ngoài , lâu lắm, đem theo người đàn ông trung niên bước vào, tỳ nữ giúp ông xách theo cái hòm thuốc.

      “ Mau xem tình trạng của nàng.” – Long Tiêu với ngự y, nhưng ánh mắt của vẫn rời khỏi Nhất Thuần hôn mê.

      “ Dạ”- Ngự y tiến lên phía trước, tỳ nữa đem tay của Nhất Thuần kéo ra.Đột nhiên, ông nhíu chặt lông mày, mặt lộ vẻ khó khăn, thể nào mở miệng.

      “ Như thế nào?”- Long Tiêu nhịn được hỏi.

      “ Hoàng thượng, này bị thương quá nặng, dù là chưa tổn thương đến nội tạng, nhưng sợ rằng…………….”- Ngự y lắc đầu cái.

      “ Sợ cái gì? Ta muốn nàng phải tỉnh lại”- Trong lòng Long Tiêu có chút mất mát, đối với ngự y ra lệnh.

      “ Này ! Vi thần cố gắng ”- Ngự y sợ hãi , quỳ xuống.

      “ Vậy còn mau chuẩn bị.”- Long Tiêu rống giận.

      “ Dạ” – Ngự y lui ra ngoài.

      “Phế vật, đều là đám phế vật.”- Long Tiêu trở nên nóng nảy

      Chương 6 : Mất sinh mạng long sàn

      “ Phế vật, đều là đám phế vật”- Long Tiêu trở nên nóng nảy

      “ Xin hoàng thượng thứ tội”- Đám tỳ nữ quỳ gối xuống đất

      “ Cút “- Long Tiêu nhìn thấy các nàng lại càng tức hơn, đem tất cả đuổi ra ngoài, chỉ còn lại Nhất Thuần tiếng nào mà nằm giường bồi .

      Sau khi Nhất Thuần bị ngự lâm quân Lưu Lâm đem , Long Tiêu mất hứng thú với mấy tú nữ mới đến ở giường. Trong đầu tất cả đều là bóng dáng Của Nhất Thuần. Ngay từ lúc nhìn thấy Nhất Thuần bị dụng hình từ trong bóng tối, quan sát nhất cử nhất động của nàng. Nhìn dáng vẻ của nàng xem chừng chỉ mới mười bốn, mười lăm tuổi, lại có thể giữ cho đầu óc mình tỉnh táo, ràng nàng đơn giản. Nhưng nghe thấy nàng liên tiếp đặt ra câu hỏi, Long Tiêu cũng theo đó mà rung động, nàng là người nào? Đến từ đâu? Chẳng lẽ là từ trời rơi xuống?

      giường,Nhất Thuần nhìn giống như đứa trẻ, từ lông mi đến mái tóc, tất cả đều xinh đẹp, đều rất hoàn mĩ. Trải qua mấy lần đày đọa, thân thể của nàng vẫn xinh đẹp như vậy. cẩn thận muốn đem vẻ đẹp của nàngthu vào trong mắt, lọt chút nào.

      “ Đáng chết, như thế nào còn tỉnh lại?”- Long Tiêu nhìn mỹ nữ giường mắng

      thô bạo đem ga giường người nàng cởi ra, làn da trắng như tuyết có vài tia máu đỏ tươi, tay tự chủ được ở thân thể nàng nhàng hoạt động. Nàng hề nhúc nhích cái, hô hấp vẫn đều đều, cho biết…………nàng vẫn còn chưa có tỉnh lại.

      “ Người đâu” – Long Tiêu đứng lên thét to

      “ Có nô tỳ”- tỳ nữ có dáng người thấp bé quỳ xuống đáp lời

      “ Tới đây”- Long Tiêu ngoắc ngoắc đầu ngón tay, tỳ nữ cúi đầu đến trước mặt .

      “ A”- đem nàng xách lên, tay xé bỏ y phục của nàng, làn da trắng như tuyết ngay lập tức ra trước mắt . Tỳ nữ kinh hãi, đứng ngây ngô nhúc nhích, lại dám ngăn cản hoàng thượng đột nhiên sủng hạnh mình. Đối với nàng mà cũng phải và chuyện xấu, tỳ nữ thông minh ngừng đáp lại .

      đem nàng ôm đến lên giường, nàng đột nhiên được hoàng thượng ái , cưng chiều, nhịn đau đớn lần đầu tiên, rất nhanh thanh của nàng liền thay đổi sang vui sướng. Nàng len lén đá cước đem Nhất Thuần bên giường rớt xuống giường. Nàng vẫn lẳng lặng nằm ở nơi đó cũng có trở ngại họ tiếp tục, lại vô tình bị đá xuống giường.

      “ Ba “- Long Tiêu cảm thấy được động tác của nàng ta, hạ bộ liền dừng hoại động. hung hăng đánh xuống chưởng, hai mắt vốn bình thản ngờ lại trở nên lạnh lùng.

      Tỳ nữ kia còn chưa kịp phản ứng liền tắt thở, trở thành cái xác, thế nhưng nàng được chết giường rồng, coi như đời trước cũng có tích đức! Nàng vẫn là có phúc, chưa kịp lĩnh hội thân trong hậu cung đơn, lẻ loi liền hạnh phúc mà chết long sàn.

      Long sàn lại trở nên sạch như thường ngày, Nhất Thuần vẫn lẳng lặng nằm ở nơi đó, giống như xác chết.

      Ngự thư phòng

      “ Hoàng thượng, thời gian còn sớm, ngài nên nghỉ ngơi”- Tôn công công cúi đầu lẽ phép . Tôn công công theo Long Tiêu khi còn là hoàng tử. Khi Long Tiêu dành được ngôi vị, Tôn công công cũng theo đó mà lên làm đại tổng quản.

      “ Thiên Nhất Thuần tỉnh chưa?”- Long Tiêu để quyển sách tay xuống

      “ Hồi hoàng thượng, còn chưa có tỉnh lại” – Tôn công công cẩn thận trả lời

      “ Triệu Linh Phi thị tẩm.”- Long Tiêu xong liền hướng tẩm cung mà đến.

      “ Tuân lệnh”- Tôn công công lui ra, truyền thánh chỉ.

      Bên trong tẩm cung của hoàng đế

      “ Hoàng thượng, thần phi rất muốn ngài.”- Thanh mềm mại của Linh Phi thổi bên cạnh tai Long Tiêu

      “ Đúng nha, vậy phải xem ái phi nghĩ như thế nào niệm trẫm đây, ha ha!”- phóng đãng cười

      “ Hoàng thượng xấu.”- Nàng ta chán ghét kêu lên, mười ngón tay định tiến lên vuốt ve .

      “ Ư” – Thân thể của nàng trêu trọc hứng thú phần dưới của , bàn tay , thân thể linh hoạt tiến về phía hông của , chuẩn bị tư thế , chờ hứng lấy ******

      “ A! Hoàng thượng, người ta chịu nổi.”- Linh Phi giả dối cầu xin, hơn nữa lại kích thích tiến công

      Bên trong, thanh mập mờ truyền ra bên ngoài, tất cả những người được phân phó bên ngoài sớm quen thuộc.

      “ Mẹ nó! Ban ngày ban mặt, tại sao lại có thanh như vậy?”- Nhất Thuần sau khi tỉnh lại nghe được thanh này, liên nghĩ nhân viên lén lút XXX ? quá mức.

      “ Tỉnh”- Long Tiêu dừng lại , lẳng lặnh nhìn Nhất Thuần bên giường.

      “ Hoàng thượng , tới sao”- Linh Phi cảm thấy Long Tiêu có gì đúng, mở mắt nhìn thấy nhìn bên giường, Trong lòng lại phát cơn thịnh nộ dám phát ra ngoài. Hai kẹp lại phần eo của , lần nữa chủ động quyến rũ.

    5. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 7 : Ban ân lớn lao

      phải vừa chịu nổi sao?”- Long Tiêu quay đầu đối với bộ dạng quyến rũ của Linh Phi .

      “ Hoàng thượng là xấu.”- Linh phi chột dạ dám nhìn thẳng .

      “ Đây là nơi nào?”- Nhất Thuần chịu đựng thân thể đau đớn ngồi dậy, nhìn xung quanh chút rồi lẩm bẩm. Sau khi tỉnh lại, thanh phóng đãng đó cũng biến mất, nàng nằm mơ sao?

      long sàn của trẫm.”- Thanh quỷ mị của Long Tiêu doạ Nhất Thuần

      “ A”- Nhất Thuần lúc này mới quay đầy lại, chứng kiến giường nam nữ****, sau đó nhìn lại mình, hung hăng cắn răng cái. Kiên trì bò xuống giường ra phía ngoài cửa, cũng quay đầu lại mà :

      “ Các ngươi cứ tiếp tục”

      “ Ngươi đứng lại cho trẫm.”- Nam nhân này có được mấy ngàn nữ nhân, cho nên luôn cho là nữ nhân nên thuận theo , coi là trời. Thế nhưng nàng lại cao ngạo mà coi khí.

      “Ngươi ta đứng , ta phải đứng sao?”- Nhất Thuần kiến cố ra, giọng .

      “ Ngươi !Mau cùng trẫm lần”- Long Tiêu ở sau lưng nàng thịnh nộ,quát lớn

      Nàng bất đắc dĩ quay đầu lại,đúng lúc nhìn thấy bỏ lại mỹ nhân dưới thân, tốc độ của lao về phía nàng quả đáng sợ.

      Nhất Thuần vừa mở miệng chưa kịp cái cổ mảnh khảnh của nàng bị chế ngụ.

      “Ta …như…thế…nào…lại…phải…nghe…lời…của…ngươi.”-Cổ của Nhất Thuần bị chế ngụ, trong miệng khó khăn ra lời phục. Đạo lực của lớn, Nhất Thuần cảm thấy lòng ngực của mình rất khó chịu, hô hấp cứng lại, trước mắt dường như muốn té xỉu.

      “Ba”- Long Tiêu dùng sức vung tay, Nhất Thuần liền bay ra ngoài, đụng vào tường sau đó rơi xuống đất lăn mấy vòng rồi lại trở nên yên lặng.

      “ Súc sinh”- Nhất Thuần cảm thấy rất đau nhức, trái tim thiếu chút nữa bị vỡ vụn, thở mạnh vọng vào.

      “ Ngươi tại là nô tỳ của trẫm! Tốt nhất là đàng hoàng mà nằm ngủ đất” – Long Tiêu nghe thấy câu “ Súc sinh” trong miệng nàng, liền hung hăng giáng cho nàng chiếu chỉ! muốn là muốn trừng phạt nghiêm khắc vô lễ của nàng, nhưng thấy nàng nhíu mi, đau đớn rên rỉ, lòng cứng rắn cũng trở nên mềm yếu.

      “ Mặt đất so với giường ngươi càng sạch ”- Nhất Thuần phẫn nộ phản bác, nhưng còn sức lực để to, toàn thân đều đau buốt, làm cho tim nàng vẫn còn chút run rẩy.

      “ Người đâu”- Long Tiêu la to

      “ Có nô tỳ”- Tỳ nữ nghe được Long Tiêu quát to liền vào quỳ xuống đợi phân phó.

      “ Lấy chăn đến.”- Long Tiêu nhìn khuôn mặt tái nhợt của Nhất Thuần mặt đất phân phó .

      “ Dạ, hoàng thượng.” – Tỳ nữ liền lĩnh mệnh ra ngoài chuẩn bị chăn giường.

      Long Tiêu cầm lấy chăn vứt xuống đất, sau đó đối với Nhất Thuần nằm mặt đất :

      - “ Nhớ kĩ đây là trẫm ban ơn”

      mặt đất, Nhất Thuần căn bản có cách nào để trả lời , trong thân thể nàng , mỗi căn cốt đều nghe lời nàng, đày đoạ nàng đau đớn muốn chết.

      Long Tiêu căn bản cũng để ý nàng có trả lời hay ,liền đến giường cùng Linh phi, vẫn còn chưa phát tiết xong.

      “ Hoàng thượng, ngài cần gì vì nô tỳ nhoi mà tức giận.”- Linh phi muốn dùng thời gian này để an ủi để hoàng thượng có thể vui vẻ.

      Long Tiêu vừa nghe nhắc đến chuyện của Nhất Thuần, hai mắt nhíu lại nhìn về phía Linh phi. Linh phi rất mực thông minh, liền chuyển sang đề tài khác.

      Trong lòng nàng suy nghĩ địa vị của Nhất Thuần trong lòng hoàng thượng, bởi vì thể có nô tỳ nào có thể được nàm long sàn và được bảo hộ như vậy. Bình thường, dù là tỳ nữ ngủ dưới mặt đất đều cần chăn . Bây giờ nàng phải đem nàng ta nhanh chóng diệt trừ, nàng ta chính là trở ngại lớn nhất của nàng.

      Chẳng lẽ bọn họ lại muốn trước mặt nhiều người như vậy biểu diễn sao? là vô liêm sỉ! Nhất Thuần lúc này nằm mặt đất, được đắp chăn, nhưng lại bị đau đớn hành hạ, những thanh dơ bẩn rơi vào tai nàng, khiến cho nàng muốn nôn mửa! Thân thể nàng đau đớn có cách nào di chuyển để dò xét, hoặc là trước tiên giết chết đôi Cẩu nam nữ ở giường.

      Sau nửa đêm, người giường rốt cục cũng còn động tĩnh, nhón tỳ nữ lại thay đổi ca trực. Đầu óc Nhất Thuần mê man , biết là nàng ngủ hay tỉnh.Khi thanh mập mờ kia dừng lại, nàng phát cảm giác đau đớn của thân thể dường như cũng đồng thời dừng lại.

      Chương 8 : Linh phi gây khó dễ

      Sáng sớm

      Long Tiêu tỉnh dậy, nheo mắt , liếc nhìn nữ nhân bên cạnh mình, hồi ức tối hôm qua lại về, nhịn được lại nghĩ đến nữ nhân lạnh nhạt , tính tình cố chấp, lời như có gai kia. đứng dậy, tìm bóng dáng của nàng.

      “ Hoàng thượng! Người thức dậy! Tối qua nô tì hầu hạ hoàng thượng có tốt ?”- Nàng ta dùng cánh tay ngọc quấn lên cổ , đôi môi hướng về phía môi , thở, hơi thở nàng ta thơm ngọt, cử chỉ lại mềm mại phong tình.

      Long Tiêu lạnh lùng đẩy nàng ta ra, quát lớn: “ Thay quần áo”

      Tỳ nữ phía trước nhanh chóng chuẩn bị tốt mọi thứ, nhìn sắc mặt tối tăm , ai cũng dám chậm trễ.

      Linh Phi tươi cười giả tạo, khoé môi có chút vặn vẹo, trước mặt đám tỳ nữ xuống đài được, sắc mặt liền khó coi đến cực điểm.

      “ Đứng lên.”- Long Tiêu mặc quần áo đầy đủ, liền quay về phía sau nhìn, thấy Nhất Thuần vẫn như cũ ngủ say mặt đất.Chân của liền hướng xuống thân thể của nàng mà đạp.

      “ A”- Thiên Nhất Thuần bị đau, theo bản năng sợ hãi kêu lên tiếng.

      “ Còn chưa chết sao?”- Long Tiêu khinh thường , trong lòng cũng có nghĩ vậy.

      “ Hừ”- Nhất Thuần ngồi dậy, ngẩng cao đầu, căn bản cũng liếc nhìn cái.

      cho ngươi biết, mau quét dọn nơi này sạch , trước khi ta về mọi thứ đều phải ngăn nắp sạch . “- Long Tiêu cắn chặt răng với Nhất Thuần, sau đó vung tay áo rồi ra cửa.

      “ Quét dọn quét dọn, có gì khó sao, haa……….”- Nhất Thuần lẩm bẩm xong, liền nằm xuống đất, chuẩn bị ngủ tiếp.

      “ Ngươi đứng lên cho ta”- Linh Phi chạy xuống giường, hung hăng đạp Nhất Thuần cái.

      “ Bằng- cái- gì?”- Nhất Thuần kiên trì đứng lên, ánh mắt lạnh lùng chứa tràn đầy sát khí. Trong lòng tức giận, thầm mắng Linh Phi là ác nữ mất hết tính người, vì để giành nam nhân cho mình mà khiến cho tỷ tỷ bị nhốt vào thiên lao.

      “ Ngươi, ngươi dám cũng bản nương nương chuyện như vậy?”- Linh phi bị ánh mắt của nàng dọa đến ngẩn ra, sau đó liền trấn định lại, nghĩ muốn lấy thân phận để doạ nàng.

      “ Ha ha! Nương nương đúng ? Vậy có cái gì cần phân phó sao?”- Nhất Thuần khinh thường hỏi, ánh mắt lại càng hung ác hơn.

      “ Mau nhanh chóng làm việc .”- Linh phi lùi về phía sau từng bước , mặc dù hai tay vẫn chống nạnh, nhìn giống như người phụ nữ chanh chua.

      “ Việc ta làm xong, bản tiểu thư tại buồn ngủ, nếu như quấy nhiễu, đừng trách ta khách khí.”- Nhất Thuần tại nhượng bộ rồi, phải chiụ nam nhân kia làm mình cho tức giận, còn phải chịu thêm lão bà của sao?

      Nhất Thuần cùng nàng ta tranh cãi, xung quanh tỳ nữ nén cười mà ra ngoài, cũng nhìn coi thân phận bé lại bêu xấu Linh phi.

      “ Ngươi! Ngươi dám chuyện với ta như vậy”- Linh Phi nhìn thấy bọn tỳ nữ giống như xem kịch vui, tâm liền tức giận, toàn thân run rẩy trách cứ, quên cả cách xưng hô “ bản nương nương”

      “ Lập tức cút xa chút cho ta”- Nhất Thuần muốn cùng nàng ta dài dòng.

      “ Nhất Thuần nương, ngài mau uống thuốc”- Lúc này tỳ nữ vào, trong tay cầm chén thuốc , đưa đến trước mặt Nhất Thuần.

      “ Mang , ta uống.”- Nhất Thuần nổi giận, kể cả thuốc mà tỳ nữ đưa cũng muốn uống.

      nương, thương thế người ngài còn chưa khỏe hẳn, thể uống thúôc.”- Tỳ nữ kia cũng giống như sợ hãi nàng, tư thế vẫn vậy, muốn thu hồi ý tứ.

      “ Còn được uống thuốc…….ngươi quả rất tốt số nha! Cầm tới”- Linh phi coi thường nhìn hai người trước mặt, tức giận đem chén thuốc trong tay tỳ nữ đoạt đến.

      “ Nương nương” – Tỳ nữ kia đột nhiên bị Linh phi đột kích, trong mắt tràn đầy khó hiểu

      , mang nó đổ.”- Linh phi đưa chén thuốc cho tỳ nữ sau lưng .

      “ Nương nương, được, đây là hòang thượng đích thân phân phó! Nếu như Nhất Thuần nương uống thuốc, cũng có cơm trưa để ăn.”- Tỳ nữ kia tiến lên ngăn cản, đồng thời lên tiếng giải thích.

      “ Ha ha! ăn cơm trưa, phải là càng tốt sao? Đổ ”- Linh phi tiếp tục phân phó lại bị tỳ nữ kia ngăn cản, khóe miệng nàng ta run rẩy cười lớn, ra lệnh lần nữa, có thể lấy lại chút thể diện.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :