1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] XUYÊN SÁCH CHI NAM PHỤ - Hoả Lang Mẫu Đơn (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      XUYÊN SÁCH CHI NAM PHỤ

      Tác giả: Hoả Lang Mẫu Đơn
      Nguồn : LQĐ
      Thể loại: đồng nhân Y Thủ Che Thiên, đam mĩ, dị giới.
      Nhân vật chính: Lăng Lạc Trần.

      Trong cuộc đời mỗi người tự lựa chọn cho mình cuộc sống riêng, và Lăng Ngọc lựa chọn cuộc sống làm trạch nữ, ngày ngày giờ giờ làm bạn với cái máy tính. Ham mê ngôn tình là giải trí, chứng khoán là công việc kiếm tiền, cuộc sống cần phải ra ngoài gì nhiều nhặng cả.

      Thức khuya đọc truyện, ngày nghiên cứu thị trường khiến đôi mắt 10/10 của luôn trong tình trạng lim dim. Và bi kịch cứ thế xảy ra khiến kế hoạch phấn đấu làm sâu lười của bị phá sản.

      chết.

      Lăng Ngọc bị tai nạn khi mua đồ ăn để tích trữ.

      Trước khi chết, ý nghĩ cuối cùng của là: Khốn , cả tuần mới ra ngoài lần mà sao xui vậy. Biết vậy tháng lần thôi.


    2. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 1:



      Trong cuộc đời mỗi người tự lựa chọn cho mình cuộc sống riêng, và Lăng Ngọc lựa chọn cuộc sống làm trạch nữ, ngày ngày giờ giờ làm bạn với cái máy tính. Ham mê ngôn tình là giải trí, chứng khoán là công việc kiếm tiền, cuộc sống cần phải ra ngoài gì nhiều nhặng cả.



      Thức khuya đọc truyện, ngày nghiên cứu thị trường khiến đôi mắt 10/10 của luôn trong tình trạng lim dim. Và bi kịch cứ thế xảy ra khiến kế hoạch phấn đấu làm sâu lười của bị phá sản.


      chết.


      Lăng Ngọc bị tai nạn khi mua đồ ăn để tích trữ.


      Trước khi chết, ý nghĩ cuối cùng của là: Khốn , cả tuần mới ra ngoài lần mà sao xui vậy. Biết vậy tháng lần thôi.


      Cứ tưởng bản thân chết rồi, Lăng Ngọc trăm lần cầu nguyện nếu có kiếp sau được trở thành gió, muốn làm người nữa đâu.


      Tiếc là ông trời thèm nghe lời cầu nguyện của .


      Sau đó, Lăng Ngọc đau đớn nhận ra là chẳng có kiếp sau gì sất, cái có duy nhất là xuyên rồi, bi kịch hơn là vẫn là người, ừ người…. con trai!!!


      Sát!!!!!!!!!!!!!


      Lăng Ngọc rất muốn chỉ thẳng ngón tay lên trời mà chửi, chỉ tiếc xung quanh đây chẳng nhìn thấy trời chỉ toàn là băng thôi. Cái giá rét khiến cả người cứng đơ, đau đớn nứt cả da thịt, bạch y bào nhuốm đầy máu.


      Dưới tra tấn của cái rét và cái đau, Lăng Ngọc nặng nề nhắm mắt đón lấy từng lùa từng lùa kí ức rồi bất tỉnh.


      Tại đây lấy việc tu luyện Thiên lực là trào lưu của toàn thế giới, thể tu luyện Thiên Lực cũng có nghĩa là phế nhân. May mà bản thân Lăng Lạc Trần tốc độ tu luyện rất nhanh lại được tông môn chu cấp nên đẳng cấp rất cao.


      Tỉnh lại lần nữ, Lăng Ngọc tiếp thu toàn bộ trí nhớ của thân thể này.


      Từ giờ trở còn Lăng Ngọc, chỉ có Lăng Lạc Trần này thôi!


      Từ từ, Lăng Lạc Trần? ……………


      Sao nghe quen vậy??


      Aaaaaaa!!!!!!!!!!


      Lăng Lạc Trần vai nam phụ si tình muốn chết trong truyện Y Thủ Che Thiên.


      A!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!


      Xuyên sách!! Làm sao giờ, trong nguyên tác nam phụ đúng chuẩn đấy. Mộ Chỉ Ly từ đầu đến cuối, nguyện hy sinh cả tính mạng, độc bao năm, đơn phương bao năm a!May mà Y Thủ Che Thiên là trong những truyện bản thân từng thích thời, đến giờ diễn biến kịch tình Lăng Lạc Trần vẫn còn nhớ được, tuy rằng nhiều lắm.


      Nhớ được là tốt rồi, phải sao?


      Đọc nhiều truyện như vậy mà vẫn còn nhớ là may đó, nhiều truyện chỉ nhớ được tên nam nữ chính thôi.


      Xuy xuy, lạc đề. Vấn đề cần giải quyết là nên làm gì bây giờ.Nếu theo kịch tình cũng được , đằng nào cũng khá thích nhân vật nam nữ chính .Mộ Chỉ Ly là nữ cường, làm người thánh mẫu cũng quá độc ác, tuy vận may hơi nhiều nhưng quá trình biến cường của Mộ Chỉ Ly vẫn rất hay. Nam chính là Hàn Như Liệt, đẹp trai tà mị, gia cảnh tốt, thực lực tốt, chung thuỷ, cách rất tuyệt. thích nam chính hơn nữ chính.Chuyện này có gì phải suy nghĩ đâu, tâm hồn con luôn thích mơ mộng bạch mã hoàng tử mà.


      Khụ! Tất nhiên giờ khỏi mơ mộng.


      Giờ là Lăng Lạc Trần tình địch của nam chính đó.


      Mà dù có xuyên làm con , Lăng Ngọc đủ trình độ đấu với Mộ Chỉ Ly đâu. Họ có mối tình đáng để người khác hâm mộ chứ phải để phá đám đâu. Yên lặng chúc phúc cho họ mới là vương đạo.


      Được rồi, theo tình tiết cũng tồi đúng . Quan trọng là kết truyện Lăng Lạc Trần chết.


      Còn nếu theo tình tiết có lẽ tình tiết bị loạn, sau này tìm được phương hướng.


      Phân tích xong tình hình, Lăng Lạc Trần quyết định vẫn là theo kịch tình cho nó lành. Giờ chỉ cần thỉnh thoảng xuất cho đúng kịch tình là được, tần xuất xuất thực nhiều. chỉ cần Mộ Chỉ Ly đau khổ gì gì đó, cùng Mộ Chỉ Ly có thể trở thành bạn bè, ở bên cạnh Mộ Chỉ Ly xem phim chuyển thể bản gốc luôn. Sau đó lấy khoảng bảy tám xinh đẹp làm vợ rồi chu du thiên hạ.


      Há, quá tuyệt!!


      Tài sao lại là con á? Đừng quên giờ là Lăng Lạc Trần, con trai, con trai chính hiệu đó. con chẳng lẽ trai? muốn trở thành lịch sử đoạn tụ duy nhất trong Y Thủ Che Thiên đâu!


      bị đời đời, người người phỉ nhổ đó, công cuộc cách mạng đấu tranh cho đồng tính đấy vẫn nên để người khác làm .Lúc còn là Lăng Ngọc, luôn ghen tị hận với bọn con trai, đặc biệt là lúc đọc tiên hiệp, nhìn nhìn kìa, chúng nó có nhiều vợ đẹp. vẫn luôn muốn giống trong ti vi, có bốn người đẹp ở bốn góc giường, người ôm trong lòng, người ở sau lưng.


      Ôi, nghĩ lại vẫn thấy ghen ghét!


      Há há há! Giờ tốt rồi, Lăng Lạc Trần vai nam phụ kém gì nam chính, các tre già măng mọc xông lên tiến đóng.


      Há há! Hỡi các em xinh đẹp, chờ nhé!!!!!


      Ở thời điểm Mộ Chỉ Ly diễn luyện, bóng dáng cao lớn lặng lẽ đứng tường viện của nàng, hòa tan vào trong đất trời, hơi thở dường như cũng hóa thành phần của tự nhiên.



      Lúc này bóng dáng người nhìn Mộ Chỉ Ly diễn luyện, mặt có bất kì vẻ mặt nào, dường như hết thảy mọi thứ đều lọt vào trong tầm mắt , song lúc này trong đôi đồng tử của cũng là có bóng dáng tinh tế màu trắng theo gió mà động. Mộ Chỉ Ly đem sở học hôm nay gồm nhiều loại vũ kỹ đến kết hợp cùng nhau, động tác càng ngày càng chậm, chiêu thức cũng càng ngày càng ít, cuối cùng chỉ còn lại có ba chiêu.



      sai, đem bảy bản vũ kỹ dung hợp lại đến chỉ còn có ba chiêu, nghiễm nhiên có những chiêu thức khác, nhưng là chỉ có ba chiêu này so với vũ kỹ lúc trước cũng muốn mạnh hơn nhiều. Bởi vì cái gọi là vũ kỹ ở tại nhiều chiêu thức mà là ở tinh hoa tinh chất. Mộ Chỉ Ly chính là cảm nhận được điểm này. Nhìn thấy màn này, bóng dáng tường viện cũng là nhịn được phát ra thanh kinh ngạc nghi ngờ, lúc này Mộ Chỉ Ly mới kịp phản ứng lại ra là trong viện ngoại trừ mình ra còn có những người khác, con ngươi co rút lại nhìn về phía có thanh , song khi nàng nhìn thấy cũng ngây ngẩn cả người.



      Đây là người như thế nào? May là Mộ Chỉ Ly kiến thức rộng rãi, nhưng cũng nhịn được kinh ngạc.



      Mộ Chỉ Ly thề là nàng chưa từng thấy nam tử nào đẹp đến như vậy, như bước ra từ trong tranh, hoàn toàn thuộc về thế giới này.



      Thân hình thon dài, lặng yên đứng tường viện. mặc cẩm bào màu trắng, nhiễm hạt bụi, màu trắng ấy dường như là màu tinh khiết nhất thế giới này. Tóc của đen như mực, ràng đối lập với màu trắng của cẩm bào, nhưng lại có gì hài hòa tựa như vốn là phải như thế. Lưng thẳng, bễ nghễ tứ phương, khí chất tự tin nhưng cao ngạo toát ra từ trong xương, giống như tiên tử, làm cho người ta muốn đến gần nhưng lại xa dám chạm, chỉ có thể thầm thở dài- người như vậy, bọn họ cách nào đến gần.



      Đây là nam tử thanh nhã như được họa, nếu phải thực ở trước mặt Mộ Chỉ Ly, sợ là vô luận như thế nào nàng cũng tin thế giới này lại có người như vậy. Thấy Mộ Chỉ Ly si ngốc nhìn mình, khóe miệng Lăng Lạc Trần nhịn được cong chút, người khác nhìn lắm, nhưng Mộ Chỉ Ly lại biết cười, nụ cười này rất thuần túy, chứa bất kỳ toan tính gì, nụ cười đơn giản có thể khiến tâm tình của người nhìn cũng trở nên tinh khiết theo.



      lúc lâu sau, Mộ Chỉ Ly mới kịp phản ứng, nhớ tới bộ dạng ngơ ngác ngó nhìn đối phương hồi nãy của mình, trong lòng thầm rầu rĩ. Nàng phải loại người háo sắc, có điều nàng tin chắc, cho dù là ai nhìn thấy nam tử như vậy cũng đều phản ứng như thế. Trầm mặc trong chốc lát, Mộ Chỉ Ly mở miệng:



      " Các hạ là?"



      Mặc dù biết nam tử này, nhưng dựa vào bản năng, Mộ Chỉ Ly biết được người nam nhân trước mắt này rất mạnh, có thể là vô cùng mạnh.



      Lăng Lạc Trần đánh giá Mộ Chỉ Ly, đầu lông mày hơi nhíu, lúc đầu, đứng từ xa nhìn thấy bóng dáng cực kỳ xinh đẹp của nữ tử, tựa như loại tinh linh , vũ kỹ được thi triển bởi tay nàng càng thêm bén nhọn bức người, nhưng mà sau đó, khi nhìn thấy ám văn che khuất nửa mặt của nữ tử kia, chẳng biết tại sao trong lòng lên tia thương tiếc. Nếu có ám văn này, đây ắt là cực kỳ xinh đẹp.



      "Lăng Lạc Trần"



      Đôi môi mỏng đạm bạc như nước khẽ mở, thanh mang theo loại cảm giác như thấu hiểu thế gian, dễ nghe như tiếng suối chảy dịu êm. Nghe được lời của Lăng Lạc Trần, thân hình Mộ Chỉ Ly nhịn được chấn động, ba chữ Lăng Lạc Trần kia khắc sâu vào trong lòng nàng.



      "Hi vọng sau này có thể gặp nhau lần nữa"



      Lăng Lạc Trần giọng , lời kia vừa xuất liền tan trong khí, nếu như Mộ Chỉ Ly cẩn thận nghe, chắc chắn nàng nghe được. Lúc Mộ Chỉ Ly chuẩn bị , chỉ cảm thấy bóng trắng trước mắt thoáng bay, trong viện chỉ còn lại mình nàng, nếu phải vẫn cảm nhận được hơi thở của , sợ là nàng nhầm rằng có lẽ tất cả những chuyện vừa rồi chỉ do nàng ảo tưởng. Có điều khi nhìn qua chỗ Lăng Lạc Trần vừa đứng, trong lòng có chút buồn bã.



      "Nam tử này có thực lực rất mạnh"



      Thiên Nhi khỏi cảm khái, nàng chưa từng gặp phải người mạnh như vậy trong thành La Thiên này, có người từ trong thân toát ra hơi thở mạnh mẽ, nhưng có người nào mạnh đến mức có thể khống chế hơi thở của mình như . Phải biết rằng, muốn khống chế hơi thở để lộ ra ngoài phải là việc đơn giản, hơn nữa nam tử này có thể đem hơi thở quanh thân khống chế lại giống như người bình thường chưa từng tu luyện bao giờ. Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly gật đầu:



      "Ta cũng cảm thấy vậy, có điều người như thế nên xuất ở La Thiên thành."



      "Có lẽ là người của môn phái, ra ngoài làm việc thôi, tuổi còn trẻ mà có thể đạt tới tu vi như vậy cũng chỉ có những thế lực lớn mới có thể bồi dưỡng ra, hơn nữa xem biểu của , có lẽ là nhân vật đứng đầu trong môn phái."



      Kịch tình xuất rồi! Lăng Lạc Trần phải cải trang cho nó giống những gì mình nhớ.



      Tại sao lại phải cải trang á?



      Khụ! Được rồi, đây là lỗi của .



      là khóc ra nước mắt mà, thời điểm đến thế giới này cũng được hơn mười năm rồi. Suy tính xong cuộc đời về sau, Lăng Lạc Trần hoa hoa lệ lệ ngất xỉu. Đến lúc tỉnh dậy qua hai năm bên ngoài, tức là ngất xỉu hai mươi năm bên trong động băng đó, xỉu càng tốt, lúc ra ngoài đỡ bị người khác nhận ra. Vấn đề là tóc biến thành bạch kim a!!!



      Chết tiệt, Lăng Lạc Trần thành thần tuyết rồi. Tóc trắng, da trắng mặc cẩm bào bạch y, trắng màu từ xuống dưới luôn. Thể chất băng làm toàn thân luôn bị bao trùm bởi hàn khí, tính cách trạch nữ thích nhiều, xa cách người lạ khiến dung nhập với Lăng Lạc Trần ban đầu rất tốt, ai nhận ra linh hồn bị thay đổi.



      Tính tính thời gian còn nhiều, chìm đắm vào tu luyện, có thực lực mới tốt, phải biết rằng trong nguyên tác thực lực của chỉ kém nam chính chút xíu thôi. quyết định theo kịch tình đương nhiên phải làm cho tốt, còn phải bảo vệ những người vợ tương lai a!

      Chương 2:




      Trước đây, biểu tốt nhất của đệ tử Mộ gia cũng chỉ là chín mươi chín Chu vòng, Mộ Hàn Mặc chút đột phá trăm, dừng ở trăm lẻ bảy Chu vòng, cái này khiến cho mặt mũi của Mộ gia tăng mạnh, dù sao Mộ Hàn Mặc tại có thể đạt tới trình độ như vậy, khả năng đột phá Tiên Thiên có thể cùng lớn.



      "Người tiếp theo, Mộ Lỗi. . . . . ." . . . . .



      Khi kiểm tra xong toàn bộ 104 đệ tử, lúc đại trưởng lão Mộ Kình Lệ vừa mới chuẩn bị tuyên bố vòng thứ nhất kết thúc, bóng dáng còn lại nhanh chóng tới luyện võ trường, xuất ở trước mặt mọi người.



      "Đợi , còn có ta."



      Mộ Chỉ Ly nở nụ cười tự tin. Mộ Kình Thao nghi hoặc nhìn Mộ Chỉ Ly, người này là ai vậy?



      Sao chưa bao giờ thấy qua, nhưng mà lớn lên xinh đẹp, quả thực so sánh với Mộ Yên Nhiên còn xinh đẹp hơn, Mộ Yên Nhiên đứng ở trong chúng đệ tử vừa nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, đôi mắt liền híp lại, thầm nghĩ La Thiên thành lúc nào xuất mỹ nhân như vậy?



      nhàm chán đứng trong đám người, Lăng Lạc Trần lập tức lên tinh thần đón xem kịch tình. Biết trước vận mệnh, Lăng Lạc Trần liền cải trang dịch dung xâm nhập vào Mộ gia, mái tóc dài màu bạch kim chói mắt được nhuộm thành đen buộc giống người thường, khuôn mặt tuấn mĩ trở nên bình thường hoá đảm bảo ai nhớ, cẩm bào tơ tằm được thay thế bằng vải thô xanh.



      Để tránh nam chính nhận ra khí chất nên Lăng Lạc Trần dùng thuốc thu được trong di tích để hạ thực lực xuống Hậu thiên và hàn khí vào trong cơ thể. Tất nhiên đan dược này cũng có tác dụng phụ, đó là ngày khôi phục thực lực, suy yếu mất ngày. Nhưng việc này quan trọng, với thân phận bây giờ, chỉ cần tìm phòng trọ văng vắng ngủ ngày là được.



      Mấy người đều cảm thấy ý nghĩ này rất hoang đường, ở La Thiên thành, ai biết Mộ Chỉ Ly là xấu nữ, mà Mộ Chỉ Ly bây giờ có thể là đệ nhất mỹ nữ, chênh lệch trong lúc đó khỏi quá lơn .



      "Ngươi là ai?"Đại trưởng lão nhịn được lên tiếng hỏi.



      "Ta là Mộ Chỉ Ly."



      Lúc Mộ Kình Lệ thấy Mộ Chỉ Ly, cả người đều chấn động, bởi vì nàng rất giống cha mẹ của nàng, từ người của nàng mơ hồ có thể thấy dấu vết của hai người, nghĩ tới khuôn mặt có ám văn của Mộ Chỉ Ly lại tinh xảo như vậy. Trước kia mặt bên trái của Mộ Chỉ Ly có ám văn, Mộ Kình Lệ chỉ nhìn má phải của Mộ Chỉ Ly là có thể nhìn ra:



      "Nàng là Chỉ Ly, để cho nàng tiến hành khảo nghiệm ."



      mong đợi, biết cháu của mình hôm nay có biểu như thế nào. Đợi sau khi Mộ Kình Lệ khẳng định thân phận Mộ Chỉ Ly xong, dưới đài nổi lên trận huyên náo, hiển nhiên tất cả mọi người có chút khó tiếp nhận được chuyện này.



      " bé này là Mộ Chỉ Ly? thể nào, làm sao có thể biến thành bộ dáng tại chứ?"



      người kinh ngạc , dù sao thay đổi này khiến mọi người sốc đến có chút tiêu hóa nổi.



      "Trước kia ta cảm thấy kỳ quái, Mộ Thiên Tĩnh kia tuấn dật như thế, con của thế nào lại là đệ nhất xấu nữ, nhìn thấy bộ dạng này của Mộ Chỉ Ly ta mới tin nàng là con của Mộ Thiên Tĩnh. . . . . ."



      Mộ Chỉ Ly cười cười, đưa tay đặt ở khối đá, đồng thời vận khởi thiên lực người dũng mãnh lao vào trong khối đá, kho Mộ Chỉ Ly làm việc này mặt cũng chút dao động nào. Rất nhanh, khối đá lên mấy chữ. . . . . .



      vòng. . . . . . Mười vòng. . . . . . Năm mươi vòng. . . . . .



      " phải đan điền của Mộ Chỉ Ly cách nào trữ được thiên lực sao? Đây là chuyện gì xảy ra?"



      Người ở dưới đài chỉ cảm thấy chuyện hôm nay khiến cho bọn họ giật mình là rất nhiều, người Mộ Chỉ Ly làm sao lại phát sinh biến hóa lớn như vậy? Đây hết thảy đến tột cùng là làm sao làm được?



      "Chẳng lẽ tin đồn trước kia là giả?"



      "Làm sao có thể? Nàng có cần thiết nhàm chán gạt chúng ta nhiều năm như vậy sao? Phải biết rằng những năm gần đây, cuộc sống của nàng ở Mộ gia vô cùng hèn mọn, đổi lại nếu như ngươi có bản lãnh, còn có thể nguyện ý trải qua cuộc sống như thế sao?"



      Trong lúc nhất thời, mọi người nghị luận rối rít, nhưng mà mọi người đối với mấy chữ khối đá lại càng thêm chú ý, bọn họ muốn biết đệ nhất phế vật này của Mộ gia, đệ nhất xấu nữ của La Thiên thành đến tột cùng có thực lực như thế nào. Bất quá bọn họ cũng là biết, bắt đầu từ hôm nay, danh hiệu phế vật của Mộ Chỉ Ly hoàn toàn bị kéo xuống.



      Đệ nhất xấu nữ ngày mai cũng còn tồn tại, sợ là phải biến thành đệ nhất mỹ nữ .



      Tám mươi vòng. . . . . .



      Chín mươi vòng. . . . . .



      trăm vòng. . . . . .



      Mấy chữ khối đá vẫn chuyển động như cũ, song hơn ngàn người ngồi luyện võ trường giờ phút này cũng là vô cùng an tĩnh, trừ tiếng hít thở ra có bất kỳ thanh nào khác, tim của mọi người đều nhảy lên, ngó chừng mấy chữ khối đá.



      trăm lẻ sáu. . . . . .



      trăm lẻ bảy. . . . . .



      Mấy chữ sáng lên bất động dừng ở trăm lẻ bảy vòng, mọi người thở dài, may là có tiếp tục nữa, nếu điều này làm cho bọn họ như thế nào tiếp nhận được, có củi mục lại biến thành thiên tài sao? Nhưng mà thiên phú này cũng là vô cùng kinh người, ở Mộ gia sợ là trừ bỏ Mộ Hàn Mặc hơn nàng tuổi ra, có ai có thể mạnh hơn so với nàng.



      Trong lòng mọi người đều thầm cảm khái, sau khi trở về phải chuyện này với mọi người trong nhà chút, thể gọi nàng là củi mục rồi, trải qua khảo nghiệm hôm nay, địa vị của Mộ Chỉ Ly ở Mộ gia ắt như diều gặp gió. Mộ Chỉ Ly nhìn vẻ mặt thở phào nhõm của mọi người, khóe miệng cũng khẽ nâng lên nụ cười, sau khắc, mấy chữ khối đá cũng lần nữa chuyển động tiếp. trăm lẻ tám vòng! Mấy chữ dừng ở trăm lẻ tám vòng, mà chữ khối đá vốn là màu đen giờ phút này biến thành màu vàng. Bốn chữ trăm lẻ tám lóng lánh kim quang, lung lay mắt của mọi người.



      Mọi người thấy bốn chữ màu vàng kia, đều tự hỏi phải mình nằm mơ đấy chứ? Mộ gia thế nhưng xuất tiên thiên cao thủ? Mà tiên thiên cao thủ của Mộ gia lại là người nổi danh phế vật? Nếu phải kết quả khảo nghiệm lúc trước toàn bộ đều chính xác mà , bọn họ cho rằng dụng cụ khảo nghiệm có vấn đề, lúc này bọn họ thể tiếp nhận chuyện thực khó có thể tin này.



      Mộ Chỉ Ly nhìn biểu tình kinh ngạc của mọi người chung quanh, khóe miệng nhếch lên, tầm mắt nhìn về phương xa, thầm nghĩ, Mộ Chỉ Ly, ta rốt cuộc giúp ngươi đoạt lại vinh quang mà ngươi vốn nên nhận được, ngươi phải là phế vật, mà là vinh quang của Mộ gia, là thiên tài của La thành!



      Con đường tu luyện, bước vào cảnh giới tiên thiên mới chỉ là nhập môn mà thôi, thế giới sau cánh cửa mà nàng nhìn thấy càng thêm rộng lớn.



      Tộc hội của Mộ gia chia làm ba hạng mục, thứ nhất là kiểm tra tu vi của mọi người, thứ hai là kiểm tra trình độ nắm bắt vũ kỹ của mọi người, thứ ba là để đệ tử Mộ gia tiến hành luận bàn, bày ra năng lực chiến đấu!



      Chiêu thứ nhất tựa cuồng phong gào thét, trong chiêu thức mang theo sắc bén khó địch nổi, làm cho người ta như kề ngay gần bên, dù cho bọn họ thực chất ở khoảng cách vô cùng xa nhưng có thể cảm nhận được kiếm khí bén nhọn kia, thậm chí còn cảm thấy kiếm phong gào thét qua khuôn mặt. Chiêu thứ hai giống như mưa to gió lớn, trong chiêu thức tràn đầy bá đạo cách nào kháng cự, phảng phất cách nào ngăn cản cũng thể nào ngăn cản, khiến cho người ta khỏi thầm sợ hãi. Nhưng chiêu thứ ba lại như gió mát lướt qua mặt, nhàng nhàng tựa như có chút uy lực nào.



      "Mộ Chỉ Ly đấu với Mộ Yên Nhiên, bắt đầu!" Mộ Kình Thao lên tiếng. Nghe vậy, Mộ Yên Nhiên dần chăm chú, hai tay hơi dựng thẳng, Thiên lực nhàn nhạt trong cơ thể nàng lưu chuyển, hai tay lại càng tràn đầy thiên lực. Nàng biết Mộ Chỉ Ly là cao thủ Tiên Thiên cảnh giới, mà nàng chỉ mới đả thông trăm đường kinh mạch, hiển nhiên chênh lệch hề . Nhưng nàng cũng phải nỗ lực, đơn giản bởi vì nàng thích nữ nhân này.



      Hai chưởng, lúc mọi người nhìn chăm chú, đụng vào nhau. Mộ Chỉ Ly bước cũng chưa từng di động, song sắc mặt của Mộ Yên Nhiên dần trở nên tái nhợt, ngụm máu tươi phun ra, lui về sau mấy bước, lúc này mới dừng lại, chẳng qua thân thể đứng đó, giờ phút này khẽ cong, nhìn kỹ mới phát tay nàng ngừng run rẩy, hiển nhiên mới vừa rồi đụng độ khiến nàng bị thương .



      "Lại là chiêu, thực lực của Mộ Chỉ Ly cũng quá mạnh ? Chẳng lẽ nàng đối phó với người dưới Tiên Thiên cảnh giới đều chỉ cần chiêu sao?" "Chẳng lẽ nàng muốn tạo thần thoại chiêu liền thắng sao? Vừa xinh đẹp, thực lực lại mạnh, khiến người ta thích a."



      Ngay khi tất cả mọi người cho rằng Mộ Chỉ Ly sắp nhuốm máu, bóng hình màu hồng xuất bên cạnh Mộ Chỉ Ly, ôm Mộ Chỉ Ly vào trong ngực mình, trách thoát khỏi phạm vi công kích của Mộ Chỉ Ly, đồng thời vươn tay tiếp chưởng của Vương Tĩnh Hoành. Hai chưởng động vào nhau, rất nhanh tách ra. Vương Tĩnh Hoành lui về sau mấy bước, chật vật kìm hãm thân mình, tay phải ngừng run rẩy, hiển nhiên chưởng vừa rồi khiến tay bị thương, trái lại nam tử áo hồng lại có chút khỏe, khóe miệng tùy ý nhếch lên đường cong, nhìn Vương Tĩnh Hoành. Lúc trước tầm mắt của mực dừng người Mộ Chỉ Ly, nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đứng đó bất động đoán được chuyện gì xảy ra, vì vậy trước tiên cứ chạy tới, đây thực đành lòng nhìn Mộ Chỉ Ly cứ như vậy mà hương tiêu ngọc vẫn.



      Mộ Chỉ Ly nhận thấy mình đột nhiên rơi vào vòng ôm rộng lớn, ấm áp, nàng có thể cảm nhận được đây là người nam nhân, sống đến tuổi này, đây vẫn là lần đầu tiên nàng bị nam nhân xa lạ ôm lấy. nhịn được chuyển tâm mắt lên người nam tử ấy, song khi nàng nhìn thấy tướng mạo của , hô hấp như dừng lại, bởi vì cái gì khác, chởi bởi tướng mạo của !



      Đây là nam tử cực đẹp trai, mái tóc đen tùy ý để sau ót, gây ra chút trói buộc, lộ ra vẻ phóng đảng, hào sảng, nếu người bình thường để tóc tùy ý như vậy có lẽ rất lộn xộn, nhưng người , hiểu sao lại có cảm giác này, phảng phất mọi chuyện nên như vậy mới đúng. Có lẽ nếu trói buộc còn là chính mình. Làn da của trắng đến mức khiến tất cả nữ nhân hâm mộ, trông như bạch ngọc sáng bóng dưới ánh mặt trời, hết sức mê người, quả thực có thể dùng từ kiều mị, diễm lệ để hình dung. Lông mày dài như liễu, thân như tùng, cẩm bào đỏ hồng khoác người thực hết sức phù hợp.



      Nam nhân bình thường nếu mặc đồ màu này hết sức kỳ quặc, như màu này ướm lên người của , lại cứ như tạo ra dành cho . Cẩm bào màu đỏ khoác người tô lên dáng người cao lớn của , tỏ ra chút kiêu ngạo, lại tăng thêm vài phần tà mị. đôi mắt hoa đào mê người nổi bật khuôn mặt , lại khiến mọi người ngạc nhiên chính là đôi con ngươi tinh khiết màu xanh da trời kia, sâu như biển, tinh khiết như nước trời, nhưng lại đầy vẻ tà mị, đuôi mắt có chút cong lên khiến trông rất đa tình, khóe miệng nhếch lên đường cong như như vô cùng hấp dẫn người. Hai loại khí chất bất đồng toát ra từ người lộ ra vẻ bài xích, phảng phất như hết thảy đều nên như thế, lại khiến cho người khác có ấn tượng khắc sâu.



      xuất của nam tử thể nghi ngờ gì thực rất đột nhiên, lúc nãy ai chú ý đến hữu của , bây giờ lạiđột nhiên xuất , có thể kỳ quái sao? Tất cả mọi người đều nghi hoặc rốt cuộc là từ đâu chạy ra?
      Lần đầu nhìn thấy nam chính, Lăng Lạc Trần phải công nhận nam chính là đẹp trai, cơ bản lúc đọc truyện thể hình dung chính xác ra được. Nay được nhìn Hàn Như Liệt bản gốc cả người đều cảm nhận được phấn khích. Liếc nhìn biểu tình của mọi người xung quanh, đột nhiên có xúc động muốn cười.



      Nữ nhân dưới đài vừa thấy nam tử mặc áo hồng xuất , dưới đáy mắt đều lên vẻ mến cuồng nhiệt. Ông trời...ơi.... Bọn họ sống lâu như vậy, đây là lần đầu tiên thấy nam tử đẹp như vậy, đương nhiên, nếu chỉ đẹp bình thường, cũng hấp dẫn bọn họ như vậy, vấn đề ở chỗ, thực lực của còn mạnh đến thế kia, mới bao nhiêu? Nhiều lắm cũng chỉ mới hai mươi tuổi mà thôi, nhưng mà có thể đánh lui Vương Tĩnh Hoành, quả thực thể tưởng tượng nổi!



      Nhìn Hàn Như Liệt, Vương Tĩnh Hoành xanh mặt :



      "Vị công tử này, tại đây là chuyện của Vương gia cùng Mộ gia, hi vọng ngươi đừng nhúng tay!"



      Nghe vậy, khóe miệng HÀn Như Liệt càng thêm cong hơn, thế mà lại nở nụ cười: "Lời này của lão hình như sai rồi, chuyện của nương tử nhà ta, sao ta có thể mặc kệ chứ?"



      Lời này vừa ra, những người ở chỗ này ngoại trừ nam tử mặc áo hồng ra, đều ngây ngẩn cả người, ngay cả Mộ Chỉ Ly cũng dùng vẻ mặt kinh ngạc nhìn nam tử kia, hỏi: "Ngươi gì vậy?"



      Lúc này, Hàn Như Liệt bày ra bộ dáng thương tâm, : "Nương tử, tại nàng ở trong lòng ta, vậy mà còn nỡ lời thương tâm như vậy. Tên của ta là Hàn Như Liệt, nương tử cần phải nhớ , nếu lần sau lại quên, vi phu lại phải thương tâm rồi."




      "Chỉ Ly, với con ..."



      "Gia chủ, ta biết !" Mộ Chỉ Ly vội vàng giải thích. "Nương tử, nàng lại thế, vi phu tức giận!"



      "Ngươi tức giận cũng đâu có liên quan tới ta? Ta vốn phải là nương tử của ngươi a!" Hàn Như Liệt nhìn Mộ Chỉ Ly, bày ra vẻ mặt "thâm tình", : " Nàng ràng chính là nương tử nhà ta, vì sao lại thừa nhận chứ? Ta biết là lúc trước ta sai, nhưng qua lâu như vậy, nàng cũng đừng nên tức giận nữa! Cho dù nàng giận dỗi, cũng đừng phủi sạch quan hệ với ta, khiến tim vi phu đây rất đau a."



      Bộ dạng Mộ Chỉ Ly giọng hỏi Hàn Như Liệt lọt vào mắt mọi người, khiến họ tưởng rằng hai người thầm to , lập tức cho rằng quan hệ giữa hai người đúng đơn giản, cho dù phải là vợ chồng, cũng là tình nhân, dù sao tuyệt đối phải " biết" như lời Mộ Chỉ Ly !



      Nhìn bộ dáng mặt dày mày dạn của nam chính, Lăng Lạc Trần khẽ lắc đầu cảm thán cho vận mệnh vốn có. Muốn theo đuổi vợ mặt phải dày như tường thành như ai kia kìa chứ nếu cứ thầm trầm lắng chỉ có nước làm nam phụ!



      "Khó lắm mới phát mỹ nữ như Mộ Chỉ Ly, ai ngờ lại là hoa có chủ, thực khiến ta đây thương tâm mà!



      "Đúng vậy a, haiz, tình vừa mới nảy mầm của ta a, cứ vậy mà héo úa!" Nam tử bên cạnh tiếp lời



      "Rốt cuộc là nam nhân kia từ đâu chui ra, vậy mà đoạt nữ nhân ta vừa ý"



      "Sao ngươi với Hàn Như Liệt kia ấy? như vậy, ai nghe hả?"



      Lắng nghe tiếng bình luận của mọi người, LĂng Lạc Trần khẽ nhếch khoé môi, đôi mắt đen nhìn đôi trai tài sắc đài, bàn tay trắng nõn khẽ vuốt ve vòng ngọc cổ tay còn lại.



      " Tom, họ đẹp đôi đúng ?"



      Chiếc vòng khẽ nhúc nhích như trả lời. Liếc nhìn vòng tay màu trắng ánh bạc, Lăng Lạc Trần nhớ lại tình cảnh gặp Tom.



      Tom là lần gần đây nhất di tích viến cổ chiến lợi phẩm, là con rắn ngốc bị nhốt trong hàn đàm bị linh tinh hồi liền kí khế ước với . Có lẽ do thể chất đều là băng nên Tom rất quấn quýt với , mà bản thân cũng thấy thân thiết với nó. Còn cái tên Tom này là lấy tên của chúa tể hắc ám trong harry potter.



      "Ngươi với ta những lời nhảm nhí này làm gì, ta mặc kệ! Ngươi giết con ta, vậy phải đền mạng cho !"



      Dù sao hôm nay cũng mất hết mặt mũi, Mộ Chỉ Ly này, phải giết!



      Sắc mặt Mộ Chỉ Ly càng thêm lạnh lùng, nhìn về phía Vương Tĩnh Hoành, ánh mắt có chút nhiệt độ: "Dùng thực lực của ông, cho dù có thể giết ta, ta nhất định cũng khiến ông trả giá đắt!"

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :