1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Xà quân đùa hậu - Trúc Quân

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Xà quân đùa hậu

      [​IMG]

      Tác giả: Trúc Quân.

      Editor: vinhanh-annkasi (Mạc Doanh)

      Converter: ngocquynh520

      Beta: G3m

      Giới thiệu:


      Trời đất thánh thần ơi, cái gì Xà Quân? Cái gì Xà Hậu chứ? Còn cái gì Ám Đế Hỏa Hoàng nữa?

      Chẳng lẽ nàng còn chưa tỉnh ngủ? Giữa ban ngày ban mặt gặp xà giống xà, quỷ phải quỷ?

      Người ta chỉ cẩn thận, đặt mông ngồi vào chỗ tôn quý “Thân rắn”của .

      Dùng sức ném vào trong sơn cốc, thế nhưng kiên quyết đòi nàng “Báo ân”

      Còn phái cả đám cả kho xà tử xà tôn ra, giống như nghênh Mụ Tổ đem nàng vào trong xà cung.

      Hại nàng sống bằng chết, chạy như điên thét lên chói tai, giận mà dám lại bị bắt làm Xà Hậu!

      Ồ, ra mấy ngàn năm nay có loài vật nào làm cho nhìn thuận mắt.

      lại hiếu kỳ cực độ trước "dân đen", càng khỏi tới việc ép buộc nàng ngoan ngoãn kết hôn.

      Đúng là chết cũng được tử tế, chính mắt nhìn thấy "tướng rắn" của , làm nàng sợ tới mức ngất tại chỗ!

      Nhịp tim 100 còn chưa bình phục, lại còn sợ hãi thấy Hỏa Hoảng Hỏa Nữ hạ xuống, ác quỷ địa ngục đều xuất .

      Oa, nàng chấp nhận! Nàng đồng ý!

      Xà quân Đại Đế vô cùng uy vũ hấp dẫn, cử chỉ tuấn, còn đối phó với nữ nhân rất cao chiêu.

      Nhưng nhìn thế nào cũng giống kẻ bất lương, vô lương tâm, bảo nàng làm sao che giấu lương tâm "ta nguyện ý" chứ?​

    2. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương nhất - 1

      Từ xưa đến nay, những người ngao du tới Linh Xà Giới đều chỉ muốn chiêm ngưỡng thần vật tôn kính. Đặc biệt có nhân vật quan trọng thể thiếu được trong buổi tế lễ của bốn giáo phái chính là Xà Thần.

      gần mấy ngàn thế kỷ rồi, mà bản tính cao ngạo của vị thần tôn quý Xà Tộc vẫn cứ lạnh lùng. Sinh ra xa cách với Thiên Giới, Ma Giới, đối với sinh vật ở Nhân Giới càng thêm khinh thường.

      Bọn họ luôn mình sống trong gian khác, độc quyền lộng hành, tiếp xúc với bất cứ ai, dần dần quên lãng những kẻ khác.

      Cũng vì quên mất nên vắng mặt trong buổi tiệc mừng Thánh Thọ Trung lần thứ nhất của Thiên Đế. Thiên Đế cho rằng mình bị khinh thường quyết định cho Xà Tộc kiêu ngạo bài học.

      Nhưng kẻ đứng đầu Xà Tộc chính là Xà Quân giúp họ bảy lần trốn thoát, gần như miễn tội chết hoàn toàn, nếu Xà Tộc bị diệt vong rồi.

      Thế kỷ hai mươi mốt.

      Gió mùa thu ào ào kéo tới, Trung Hoành Sơn được bao quanh bởi những cành cây xanh khô khốc, phía dãy vách đá dựng đứng cực kỳ hiểm trở. đạo kim quang thoáng qua, ba nam tử uy dũng đồng thời cùng xuất lượt ở phía dãy núi.

      Ba người này đều có mái tóc dài giống nhau, bề ngoài khôi ngô tuấn tú cùng với ngũ quan chiếu rọi, chỉ khác nhau về khuôn mặt, nhưng lại lộ chút lo lắng sợ hãi.

      Bọn họ đều mặc những trường bào và trang sức khác nhau, từ dưới đất chuyển dần lên ba loại màu khác nhau, theo thứ tự xuất là màu trắng, màu tím, xanh đậm. Mỗi trường bào được khoác người đều rất dài như kiểu áo choàng, mỗi món người đều được Phong Thượng Đô (Thần gió) dùng Kim Tuyến thêu lên phía hình mãnh xà trông vô cùng sống động.

      Ba mãnh xà đều ngẩng cao đầu, trông vô cùng cao quý.

      “Các ngươi xác định chính là nơi này sao?” Nam tử mặc Trường Bào màu tím trông vô cùng kiêu ngạo, dùng đôi mắt màu tím sắc bén của , ngước nhìn cảnh vật bao quanh bốn phía của dãy núi. Những ngọn núi đan xen vào nhau thành tầng tầng lớp lớp, kéo dài ngừng, thể nhìn thấy được điểm cuối. Vị trí vách đá vô cùng mật, phía được bao quanh bởi những đám mây Bạch Vân phủ kín trông như vách núi bị nuốt , đúng là chỗ tốt để náu.

      “Đúng vậy, Xà Quân.” Nam tử mặc xiêm y màu trắng trả lời.

      Trong ba người bộ dạng của trông có vẻ lo lắng nhất.

      quỳ gối xuống, khẩn trương bẩm báo: “Tất cả đều được các trưởng lão dự tính trước, nơi này chính là Điện Cực tốt nhất để thân trong năm trăm năm của lần thứ nhất. Lần này là lần thứ bảy Xà Quân tiếp nhận thử thách của Thiên Lôi, quan trọng nhất chính là lần thứ nhất và cũng là lần cuối cùng này. Vì vậy vạn lần thể để chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, tất cả các trưởng lão nhất trí thông qua, quyết định chọn Hải Đảo này làm Điện Cực để cho Xà Quân lánh nạn.”

      Năm nay Xà Quân bọn họ phải tiếp nhận Thiên Hình lần thứ bảy, nếu người xà giới suy tính kỹ lưỡng chuẩn bị trận địa sẵn sàng đón quân địch, e rằng Xà Quân Đại Đế của bọn họ có thể xảy ra bất trắc trong lần thử thách này.

      “Chỉ cần ta nơi này nghỉ ngơi trong mùa, có thể tránh được Thiên Cực sao?!”

      “Đúng vậy, căn bản nơi này vào mùa thu chuẩn bị bước vào mùa đông, là thời kỳ tốt nhất cho tộc rắn ngủ đông, chỉ cần Xà Quân chịu oan ức hạ mình chút, đem kim thân của mình hóa thành con rắn bình thường giấu mình trong sơn động! Cho dù Thiên Lôi có đột kích, cũng bình an vô .”

      Dù Nhậm Thiên Đế có thông minh cỡ nào, cũng tuyệt đối thể ngờ được Xà Quân cao quý lại biến thành con rắn bình thường, thân ở nơi này.

      Xà Quân ánh mắt lạnh lùng ngước nhìn, lông mày khẽ nâng lên, hừ tiếng, nhìn xuống dưới chân núi sương mù dày đặc.

      “Cũng chỉ là Thiên Cực năm trăm năm xuất lần, ta dùng mấy ngàn năm tu vi của mình, sợ đối phó nổi hay sao?”

      “Dĩ nhiên phải vậy, pháp lực Xà Quân vô biên dĩ nhiên sợ gì Thiên Hình năm trăm năm xuất lần. Nhưng vì nghĩ đến thịnh vượng của Xà Tộc, chúng thần luôn mong Xà Quân mảy may bị tổn thương trong thời kỳ này.” Nam nhân vội vàng quỳ xuống .

      “Đúng vậy, Xà Quân.” Vẫn đứng bên cạnh im lặng nãy giờ, nam tử tiêu sái khẽ nhếch môi cười cũng gia nhập vào đội hình khuyên nhủ, “Quả thực lấy pháp lực của ngài đối kháng Thiên Cực dễ như trở bàn tay, nhưng chúng thần với Tang Lịch Tư đều là có ý tốt, ai hy vọng Xà Quân vĩ đại của chúng thần, lại lãng phí thời gian vào trò Thiên Hình nhàm chán để lấy pháp lực của ngài. Chỉ là nếu làm như vậy, ngài cũng tránh khỏi phải bị chút thương tổn. Tuy chỉ là tổn thương nhưng khiến cho thần dân Xà Tộc lo lắng nhiều. Ngài là Xà Quân vĩ đại của thần dân Xà Tộc, chẳng lẽ ngài muốn họ lo lắng cho ngài như vậy hay sao. Vì vậy bất luận thế nào cũng xin Đại Đế hạ mình chịu oan ức vì chúng thần dân vô năng này, nhẫn nại thêm mấy ngày ạ!”

      Khuôn mặt tuấn mỹ kia nở nụ cười ngọt ngào, nhưng Xà Quân lại nhìn vào trong ánh mắt kia của , mà chăm chăm vào giọng mỉa mai châm biếm.

      Tiểu tử này dám dùng phép khích tướng để khiêu khích , chắc lâu bị trừng phạt nên ngứa da rồi?

      “Hải Thanh, lẽ ngươi muốn nếm thử mùi vị roi vàng của ta sao?” Thanh lạnh lùng liền vang lên.

      Hải Thanh sợ tới mức liền thu hồi ánh mắt đùa giỡn lại, quay trở về vẻ mặt cung kính, “Thần dám? thần chỉ muốn quan tâm Đại Đế thôi mà.”

      đùa sao, roi vàng Xà Quân nặng tới 70-80 cân, quất xuống cái xương rắn liền đứt thành vài đoạn! Tưởng cần tới mạng xà nữa hay sao chứ?

      Lúc này ngước nhìn sắc mặt Xà Quân chút, vẫn còn chưa tới mức khó chịu nên còn có thể đùa giỡn được.

      “Nếu nghĩ cho Xà Tộc Xà Quân cũng nên nghĩ cho đời sau chứ. Mấy ngàn năm qua, Đại Đế hề tuyển vị Xà Hậu nào, ngộ nhỡ niên mất sớm, như vậy huyết mạch vương thất của Xà Tộc chúng ta phải xem như đoạn tuyệt rồi sao?”

      Đúng là miệng chó mọc ra ngà voi, Tang Lịch Tư quỳ gối bên nghe thấy, thiếu chút nữa trợn to mắt tức giận, rống lên kêu ngậm miệng rắn lại.

      “Đại Đế, xin ngài hãy chịu oan ức chút, chỉ cần sống ở nơi này đến cuối mùa thôi!” Ngăn cản Xà Quân trước khi ngài muốn giết người, nên lẫn sang chuyện khác hơn.

      Ai cũng biết Xà Quân đối với nữ nhân cầu rất bắt bẻ, nếu thể sánh bằng dáng ngoài tuấn của ngài chọn, pháp lực tương đồng cần, có huyết thống cao quý chịu, đủ dịu dàng đoan trang thích, đến nỗi vừa mắt cũng muốn…. Dù sao mấy ngàn năm nay, có sinh vật nào mà ngài nhìn thuận mắt đâu.

      “Trong thời gian này, ngươi hãy thay ta quản lý tất cả công việc ở Xà Tộc.”

      “Dạ, hạ thần nhất định dốc hết toàn lực, xin Đại Đế yên tâm.” thầm thở ra, cuối cùng thuyết phục được Xà Quân.

      “Vậy thần ở lại đây để bảo vệ Xà Quân.” Hải Thanh can đảm giơ tay lên định đoạt.

      “Tất cả mọi việc đều phải dựa vào các Trưởng Lão mà quyết định, nếu có khả năng giải quyết, đợi khi ta trở về định đoạt tiếp.” Xà Quân chỉ mang theo Tang Lịch Tư cùng ra ngoài, đúng là có ai quan tâm đến .

      Cánh tay giơ lên cao, nụ cười của từ từ trở nên cứng ngắc, thân mình đứng vách đá dựng đứng trông ngốc nghếch.

      “Ôi! Lạnh quá!” Thế nhưng chẳng có ai cảm động với tấm lòng trung thành của , ô….. Trái tim xà của quá lạnh lẽo…..

      Xà Quân dặn dò Tang Lịch Tư rất nhiều việc, sau đó lắc mình cái, đem thân thế hóa thành con đại mãng xà màu vàng ánh tím, vùng bụng của xà trông rất xù xì giống như chứa thùng nước lớn, thân xà to khoảng năm trượng. Kim quang nhoáng lên cái, trong nháy mắt liền biến thành con rắn như sợi dây, nhanh chóng chui vào bên trong bức tường đất.

      thôi! Hải Thanh.” Tang Lịch Tư quay đầu kêu to, Hải Thanh vẫn giữ y cánh tay giơ cao, đáng buồn cho , bởi chẳng có người nào quan tâm để ý đến lòng trung thành của cả. Đem bộ não kém thông minh của hóa thành đạo quang màu bạc biến mất.


      “Tiểu Lôi, đừng chạy lung tung! chút nữa cho núi nổ đó.” Chân Mục Huy đổ mồ hôi, quay đầu nhìn phía sau mà giật nảy mình, quát to về phía con mười tuổi hồn nhiên.

      Ông là Kỹ Sư kiến trúc, lần này được chính phủ giao phó giúp cư dân bản địa khai thông dãy đường ở Trung Hoành Sơn, cho người dân khỏi phải băng đèo vượt núi, đem hai sườn núi dính liền nhau khai phá ra đường hầm, mở rộng cảnh tham quan tăng thêm thu nhập cho cư dân nơi đây.

      may công việc lần này lại ngay vào thời kỳ nghỉ đông. Từ thuở con bé mất mẫu thân, nên ông đặc biệt cưng chiều đứa con của mình. Con bé cho dù sống trong cảnh ăn nhờ ở đậu cũng chịu ở trong nhà để bảo mẫu xem chừng, bất luận thế nào cũng muốn theo ông, làm ông thể nào khước từ được lời khẩn cầu của nó nên đành đáp ứng cầu.

      Bởi vì ông để cho con của mình phải chịu nhiều thiệt thòi, nên càng thương hơn. Vừa sinh ra có mẹ, thương con bé vì mối quan hệ xã giao của ông mà cứ phải phiêu bạt tứ xứ. Mỗi làn chuyển đến địa phương khác là nó cũng vì vậy phải chuyển trường thêm lần nữa, hơn nữa, mỗi lần chuyển như vậy lại càng thể chăm sóc tốt cho nó, do đó ông hay gởi tạm nó đến sống nhờ nhà của bảo mẫu.

      Cho nên ông thể nào cự tuyệt được cầu của con , vì nó chịu quá nhiều thiệt thòi thành ra bất cứ cầu nào cũng đều được ông đáp ứng.

      Ngay cả lần này, đến chỗ nguy hiểm như vậy, nên cho nó theo, thế mà ông cũng đành phải đáp ứng cầu.

      Nghĩ tới tại, dù có hối hận cũng còn kịp bởi vì nó ở phía sau lưng bên vách đá kia chơi đùa rồi.

      “Cẩn thận chút, hỏa dược sắp đốt rồi.” Quản Đốc phụ trách chôn hỏa dược đứng ở phía trước liền lôi Microphone ra quát to.

    3. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương nhất - 2

      Chân Mục lập tức chạy tới ôm chặt lấy đứa con bên vách đá kia, chạy nhanh tìm chỗ an toàn mà trốn, nhằm tránh uy lực vụ nổ có thể làm hại tới con .

      Đợi cho tất cả nhân viên tránh vào chỗ an toàn xong, lâu sau Quản Đốc liền châm ngòi nổ, ngọn lửa chạy dọc theo tuyến đường rãi lúc trước, chỉ trong chốc lát đầu bên kia vách núi truyền đến tiếng nổ mạnh làm đinh tai nhức óc. Tảng Thạch ở sườn núi liền bị thủng lỗ lớn, bước đầu tiên khai phá đường hầm được triển khai thuận lợi.

      “Oa! Tốt quá, thành công rồi!” Các công nhân giơ tay hoan hô, chúc mừng công việc khởi đầu được diễn ra tốt đẹp.

      “Oa, tuyệt quá! Cha, các bác là lợi hại.” Chân Lôi mười tuổi vui vẻ vỗ hai bàn tay đỏ hồng vào nhau, chưa bao giờ biết công việc của cha mình lại giỏi như vậy, chỉ mấy tiếng nổ lớn ầm ầm vang lên mở ra cái hố.

      “Còn cho nổ tiếp ạ?” Ngẩng đầu lên, hướng khuôn mặt nhắn đáng về phía ông, vẻ rất mong đợi, liền hỏi.

      “Đương nhiên đây chỉ mới bắt đầu, đợt thứ hai cùng đợt thứ ba ngay lập tức được thực , miễn là nhóc con cẩn thận chút, đừng để bị hù dọa là được.”

      “Con bị hù dọa đâu, con bịt lỗ tai lại.” Chân Lôi rất nhanh trí liền lè lưỡi hồng ra, bịt hai lỗ tai lại.

      Chân Mục nở nụ cười! Dùng sức kéo bàn tay của con xuống.

      “Vậy con hãy ngoan ngoãn đứng ở chỗ này, đừng chạy lung tung có được ? Cha phải qua bên kia kiểm tra lại công trình chút.”

      “Dạ, được.” Chân Lôi dùng sức gật đầu cái. “Cha phải nhanh trở lại đó!”

      Chân Mục mỉm cười vuốt lên mái tóc đen của nó, gật đầu đồng ý. “Trở lại rất nhanh mà, móc ngoéo ngón tay út nào.” Đưa ngón út ở cánh tay phải ra, quơ quơ ở trước mặt nó.

      Chân Lôi đưa ngón tay út ra, móc ngón tay út vào chung với cha thành khối, hạ ngón cái làm dấu cười.

      “Được rồi, cha phải trở về ngay lập tức đó.”

      “Được, lập tức trở về.” Thẳng cái lưng cong lên, Chân Mục hôn lên mặt con cái, hướng về phía công nhân phất tay cái, ông liền nhanh chóng chạy .

      bao lâu sau, đợt nổ thứ hai của núi liền triển khai hành động, Chân Lôi hưng phấn đứng bên vách núi bất động nhìn thời khắc lịch sử này.

      Khuất mình ở sâu trong vách tường, Xà Quân cảm thấy từng trận địa kinh động đùng đùng kéo tới, liên tục nổ vang ầm ầm làm cho trong lúc nghỉ đông giựt mình tỉnh giấc, từng viên cự thạch ở trong núi cứ rơi xuống.

      Chẳng lẽ Thiên Lôi tìm tới?

      lập tức phun lưỡi rắn ra, thân rắn liền vụt qua cái, từ bên trong vách tường biến thân ra bên ngoài khỏi vách núi.

      Nhất thời hốt hoảng, quên mất phải xem xét tình hình bên ngoài trước. Lắc mình biến mất nhanh chóng, tiến sát đến gần dưới chân của Chân Lôi.

      "Oa, lại nổ. . . . . . Lại nổ, là tuyệt quá !"
      biết từ đâu ập tới những bước chân giẫm đạp lấy đầu , đôi chân mập ngừng giẫm vào chỗ này chỗ kia, hại thân hình bé của phải né tránh ngừng.

      vất vả mới bò tránh khỏi được hai bàn chân giày xéo lấy , định nhanh chóng bò . Bỗng chốc cái mông mập mạp kèm theo tiếng kêu lên sợ hãi, ngã ngồi xuống liền đè lên thân rắn vô cùng tôn quý của .

      Thiếu chút nữa làm cho phải búng ra ngụm máu.
      “Ôi! Đau quá!” Vì cẩn thận nên bị trượt ngã, Chân Lôi chính mình ngồi vào cái gì, tự mình xoa xoa cái mông, hốc mắt lộ ra nước mắt, nhìn hướng cha ở nơi xa, sợ ông nghe thấy lo lắng.

      Nhưng bàn tay bé cứ xoa…. xoa, đột nhiên bóp vào cái gì đó mềm mềm, lành lạnh ở phía tay, tò mò xem nó là cái gì, “A…..”

      Cái mà bị đè chính là con rắn màu vàng kim, chính xác thè cái lưỡi màu đỏ hồng ra, dùng ánh mắt tím hung ác nhìn chằm chằm về .

      “Oa….. Oa…..” Sợ tới mức làm khuôn mặt nhắn của tái nhợt, ra sức quăng con mãng xà trong tay , bỏ Tiểu Kim Xà vào lại trong sơn cốc.

      “A!” Lần này đổi lại làm kinh ngạc, tiếng rống đinh tai nhức óc đầy sợ hãi làm cho Thiên Lôi lần theo mà đến. tiếng vang lớn liền vỗ vào ngay vách núi kia, tảng đá lớn đổ sụp xuống thiếu chút nữa đè trúng vô tội.

      Chân Mục đứng đằng xa quay đầu kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh diễn ra, nhanh chóng bỏ công việc chạy như điên đến, dùng sức đẩy đứa con đứng ngẩn người vì hoảng sợ ra, tránh được đợt đột kích lần thứ hai của Thiên Lôi.

      Vì cú đẩy này, mặc dù Chân Lôi được đẩy ra xa, trong nháy mắt thân thể bay nhưng mắt vẫn còn mở to, nhìn thấy thân thể cha mình bị Thiên Lôi đánh trúng, toàn thân nám đen kêu lên thảm thiết.

      "Cha ——"

      muốn chạy tới, nhưng biết tại sao thân thể càng ngày càng bay ra xa, lại còn nhìn thấy tầm mắt nhìn cha hướng lên , “Cha!” Lúc này mới phát , thân thể của mình sa xuống.

      "Tiểu Lôi!"

      Các công nhân vách núi liền hốt hoảng chạy tới vách đá, ai cũng kinh sợ liền chạy đến cứu người cha và con . Nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn Chân Mục bị Thiên Lôi đánh gục, Tiểu Chân Lôi vô tội mới mười tuổi bị chấn động ngã vào bên trong sơn cốc.

      Ai cũng ngờ tới chuyện ngoài ý muốn như vậy xảy ra với hai cha con này.

      “Cha!” Hoảng hốt nhìn về phía mọi người cầu cứu.

      “Tiểu Lôi!” Các công nhân chỉ có thể dùng ánh mắt lo lắng, mà thể được gì cả.

      "Cha".



      Thiên Lôi đánh nhầm loài người!

      Đây là chuyện vô cùng đại , kinh động đến đất trời cùng Xà Tộc. Thiên Đế khẩn cấp triệu hồi Thiên Lôi quay về. Vốn dĩ Thiên Lôi đột kích đánh ba lần, nhưng đánh ra mới lần thứ hai liền dừng ngay lập tức.

      Người trong Xà Tộc, cứ nín thở nhìn chằm chằm quan sát qua Thủy Kính mà lòng đầy căng thẳng. Tất cả các trưởng lão vui mừng với chuyện kỳ lạ vừa xảy ra, mọi người hưng phấn thở phào nhõm.

      “Tốt quá, vị tiểu nương này chính là cứu tinh của Xà Quân.”

      “Nàng là ân nhân của Xà Tộc chúng ta.”

      “Nhất định nàng mang đến thời vận tốt cho Xà Tộc chúng ta.”

      Mọi người cần phải tranh luận nhiều cũng hiểu nhau, liên tục phát ra tiếng gầm cảm kích về phía Chân Lôi.

      “Sao ta thấy sắc mặt của Xà Quân được tốt lắm nhỉ?” Hải Thanh cúi thấp người, tiến lại gần về phía Thủy Kính quan sát! Nhìn thấy đại mãng xà màu vàng kim hóa thân thành hình người, đó chính là Xà Quân.

      Đôi mắt hung hăng đầy giận dữ hướng thẳng vào nơi trung đánh trúng người của tiểu nương kia.

      “Sao các ông vẫn cứ vui mừng như điên hoài vậy, ta xem ra tiểu nương kia sắp phải té chết ngay trước mặt ngài rồi đó.” Lại lần nữa, tốt bụng nhắc nhở.

      Nhìn vẻ mặt Xà Quân đầy tức giận, hề có chút suy tính ra tay giúp đỡ để cứu lấy nàng kia.

      thể làm gì hơn ngoài việc ước sao tiểu nương kia té ngã xuống ngay trước mặt ngài!

      “A! Đúng đúng, chúng ta phải trợ giúp ân nhân trước mới được.” Cuối cùng các Trưởng lão mới hoàn hồn lại. Đẩy Hải Thanh vướng tay vướng chân qua bên, lấy ra cây Trượng dài chỉ về phía Thủy Kính, miệng đọc lên chú ngữ, đem pháp lực hóa thành ánh hào quang bao quanh lấy tiểu nương kia, làm thân thể bị tổn hại của nàng ấy có thể an toàn rơi vào vòng tay của Xà Quân.

      Nhìn chằm chằm về phía ánh hào quang kia, cùng thân thể nằm trong lồng ngực, ánh mắt Xà Quân như muốn giết người!

      Ế! Chẳng lẽ Trưởng Lão Hội là lão già mắt kém, đem tiểu ân nhân kia đặt sai chỗ rồi? Vì lo lắng cho Tiểu nương kia, mà Hải Thanh hồi hộp đến toát mồ hôi lạnh.

      “Có lẽ chúng ta nên tuyển nàng làm Xà Hậu của chúng ta.” Trưởng Lão lau mồ hôi lạnh , vuốt hàm râu dài trắng như tuyết nhìn hai người trong Thủy Kính, mỉm cười hài lòng.

      “Đúng là tệ, nhất định nàng ấy làm hưng thịnh Xà Tộc chúng ta.” người khác với toàn thân đỏ ngầu cũng đồng ý, Lão Giả liền bước tới phía trước, nhìn cảnh Xà Quân ôm tiểu nương trong Thủy Kính, cho rằng đây chính là lương duyên trời định. “Có thể Thiên Lôi chính là hạ thủ cứu Xà Quân, giúp Xà Quân ôm được nữ nhân trong lồng ngực, từ mấy ngàn năm nay nàng chính là loài người đầu tiên xuất ở Xà Giới làm được điều đó.”

      “Đúng, nàng chính là nữ thần may mắn của Xà Giới.” Mọi người cùng nhau vui mừng, mừng đến độ phát điên lên được.

      Đứng ở bên cạnh, đôi mắt xanh của Tang Lịch Tư cùng Hải Thanh kinh hãi đến mức được lời nào.

    4. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương nhất - 3

      “Này, Tang Lịch Tư, ta…….. Ta có nghe lầm chứ? Các Trưởng Lão muốn Xà Quân cưới đứa trẻ loài người kia sao! ràng nàng ấy bị bọn họ dùng pháp lực ‘Để’ vào trong ngực của Xà Quân, sao có thể xem là ‘Ôm nhau’ chứ? “

      Đúng là người càng già, càng bị chứng bệnh ngu ngốc.

      Tang Lịch Tư trầm ngâm lúc, nhìn Xà Quân trong Thủy Kính, chậm rãi : “Có lẽ đây chính là ý trời, tiểu nương kia vì cứu Xà Quân mà cha của nàng ấy sống sờ sờ lại bị Thiên Lôi đánh chết, chúng ta nên báo đáp cho nàng ấy mới đúng.”

      Ngẫm lại chút, Xà Tộc bọn họ có thể yên ổn tránh được bảy lần đánh của Thiên Lôi, thoát khỏi sống chết, bao giờ chịu gò bó của bất cứ kẻ nào. Từ trước tới này Xà Quân Đại Đế chính là kẻ duy nhất có tuổi thọ ngang bằng trời đất, lại chưa bao giờ có vinh hạnh đặc biệt này.

      Nếu phải do Thiên Cơ trùng hợp, Tiểu nương này xuất trợ giúp, có lẽ tình càng trở nên rắc rối, cho nên hoàn toàn đồng ý với suy nghĩ của các trưởng lão.

      như vậy, ngươi cũng đồng ý Xà Quân cưới đứa trẻ loài người kia sao?”

      Đó chỉ là đứa trẻ thôi!

      Loài người ti vi cũng thường hay , kết hôn với nữ nhi chưa đủ tuổi là tội ác quốc gia đó!

      Lão Xà mấy ngàn tuổi cưới đứa bé chưa đầy mười tuổi! Chẳng phải đó là trâu già…… , , đúng, là Xà già thèm ăn cỏ non đó sao?

      Việc này ở thế giới loài người là chuyện phạm pháp. Hải Thanh nghiêng đầu, ngừng lo lắng.

      “Đúng, chúng ta nên phong nàng làm Xà Hậu mới được.” Hai vị Lão Giả giơ trượng trong tay lên, đồng thời niệm thuật ngữ di chuyển, chớp mắt thân thể xuyên qua gian tới Nhân Giới, tiến đến bên cạnh Xà Quân.

      Tang Lịch Tư cùng Hải Thanh ở Xà Giới thấy trong Thủy Kính xuất thêm nhiều người, vội vàng hóa thành hai đạo quang, nhanh chóng theo.

      “Đây là do kẻ nào giờ trò quỷ hả?” Bọn họ vừa xuất , liền cảm nhận tức giận của Xà Quân.

      Sợ tới mức liền vội vàng dịch chuyển, trốn vào phía sau hai vị trưởng lão.

      “Chúc mừng Xà Quân, chúc mừng Xà Quân, chờ đợi mấy ngàn năm rốt cuộc Xà Hậu xuất . Tất cả mọi người trong Xà Tộc đều nhất trí quyết định.”

      Hai vị trưởng lão vẫn biết sống chết, chấp tay cung kính đảnh lễ, luôn miệng chúc mừng.

      Xà Quân giận đến độ lửa giận bay thẳng lên tới tận trời cao.

      “Cái gì Xà Hậu, các ông cái gì?” Xà Quân quát lớn.

      Bốn người này chẳng lẽ vừa rồi bị Thiên Lôi làm kinh động nên hóa điên hết rồi sao?

      xin lỗi, Xà Quân, chúng Trưởng Lão Hội vừa ra quyết định, vì cảm tạ vị nữ tử này vừa rồi cứu ngài, cho nên mọi người nhất trí quyết định phong nàng làm Xà Hậu.”

      Đây chính là kế sách lâu dài vì lo nghĩ cho Xà Quân Đại Đế.

      “Cứu ta?” Mắt tím nhíu lại giận dữ, đem người trong cánh tay buông lỏng thả xuống, tàn nhẫn để mặc nàng té mặt đất.

      Chỉ là khi vừa buông tay, hai vị trưởng lão rất hiểu ý, động tác nhanh nhạy liền chạy về phía trước, chụp lấy tiểu Xà Hậu tương lai trong bàn tay, thận trọng thả lên tảng đá lớn bên cạnh.

      “Xà Quân, ngài quên là nàng cứu ngài sao? Ô ô…… Ngài quá vô tình rồi đó.” Đồng thanh lên tiếng đau xót oán trách là kẻ bội bạc.

      Chọc cho Xà Quân càng phát hỏa, “Hừ, cứu ta? Sao ta chỉ cảm thấy nàng ta nắm lấy ta ra sức “Quăng”, ném vào sơn cốc?”

      Đầu tiên là đặt mông ngồi lên chỗ tôn quý ở thân rắn của , còn thét đến đinh tai nhức óc, ngay sau đó ném vào trong sơn cốc, như vậy gọi là “Cứu” sao? Bọn lão già này có phải điên hết rồi ?

      còn định chờ sau khi qua được cú đánh của Thiên Lôi, tóm lấy nàng ta tính sổ!

      tại muốn cưới nàng ta sao? có cửa đâu.

      Loài vật này tốt nhất là nuốt cái vào bụng cho xong.

      Nhìn thấy Xà Quân cực kỳ giận dữ, mặt biểu cảm tức giận, bọn họ cũng cảm thấy khó xử. Nhưng vì nghĩ cho việc thịnh vượng tương lai của Xà Tộc, thể tiến gần vào chỗ nguy hiểm, đành kiên trì tới cùng.

      “Mọi người trong Xà Tộc nhất trí quyết định, bất luận thế nào xin Xà Quân đồng ý.” Hai phái Hồng Bạch trưởng lão thường ít khi có cùng ý kiến cũng lên tiếng. Đây quả là chuyện trọng đại của lịch sử.

      Ngẫm lại xem, nếu tầm mắt của ngài quá cao, tính khí quá lớn, động chút là nổi giận dọa người, vì sao mấy ngàn tuổi rồi mà cũng có đến vị Xà Hậu xuất nữa? Làm cho mấy ngàn năm qua Xà Giới có lấy người thừa kế, tại từ trời rơi xuống cơ hội tốt như vậy. Bất luận thế nào mọi người cũng phải thuyết phục ngài đáp ứng cầu mới được.

      “Trừ phi Xà Quân tuyển chọn được Xà Hậu khác.”

      “Hỏa Tinh muội ở Giới Ma dường như cũng tệ.”

      Đôi mắt hai vị trưởng lão đẫm lệ liền tấn công tiếp, uy hiếp đe dọa ngay!

      Xà tính thuộc thủy, Hỏa Hoàng muội thuộc tính lửa, muốn hai người họ kết hợp, phải muốn thủy hỏa tương khắc sao?

      Căn bản là thể.

      “Thế nào? Xà Quân, ngài có nguyện ý tiếp nhận thỉnh cầu người mà bộ tộc chọn đây ?” Trong mắt hai người lóe lên kích động.

      Nguyện vọng chính là giăng lướt bắt thể cưới?

      Đôi môi mỏng của Xà Quân nhếch lên nhưng vẫn giữ vẻ lạnh lùng, bật ra nụ cười chế giễu, nếu là người biết chút ít tâm tư của nam nhân, làm sao nhìn ra ý của ?

      Đường đường Xà Quân Đại Đế lại bị bọn họ dùng hai ba câu đe dọa? Chỉ vì….. Liếc mắt nhìn thân thể nằm tảng đá lớn hề nhúc nhích, nhìn khuôn mặt bé của nàng ta ngủ vẻ hết sức an tâm, cỗ lửa giận liền bùng lên.

      Nếu phải vì nàng ta, Thiên Hình lần thứ bảy này của phải trốn tránh chật vật như vậy. Nếu phải vì nàng ta, đường đường Xà Quân Đại Đế lại bị các thuộc hạ của cùng các trưởng lão bắt buộc kết hôn.

      Con người bé này, trong số mệnh của xung khắc hết tám phần, đụng phải nàng ta, chỉ e mọi chuyện của đều thuận lợi.

      Càng như vậy, Xà Quân càng chịu khuất phục! Càng muốn chờ xem số mạng Sát Tinh đối kháng này kết thúc ra sao.

      “Ta đồng ý cưới nàng ta.” Dời bước về phía bên cạnh nàng .

      sao?” Mọi người mừng rỡ, việc uy hiếp này quả nhiên hữu hiệu.

      Chỉ có gương mặt Hải Thanh nhất thời hạ vẻ mặt khoa trương xuống.

      "Chẳng qua ta có điều kiện." Xà Quân bổ sung.

      “Có thể…. Có thể, dĩ nhiên có thể.” Đừng , là trăm, ngàn, vạn cũng được, chỉ cần Xà Quân chịu đáp ứng lập hậu, cho dù muốn bọn họ chết, họ cũng đáp ứng ngay.

      Nhìn thấy bọn họ vui mừng, vội vàng cùng nhau gật đầu như bằm tỏi, Xà Quân liền cảm thấy buồn cười.

      Chẳng lẽ chuyện lập hậu quan trọng như vậy sao?

      “Lễ mừng lập hậu nhất định phải mười năm sau mới cử hành.” Ánh mắt lạnh lẽo liếc nhìn về phía thân thể bé của Chân Lôi cái.

      Các trưởng lão rất thông minh liền hiểu ngay ý của , nhất trí lập tức gật đầu lần nữa. “Dĩ nhiên…… dĩ nhiên…. Cái này dĩ nhiên.”

      Dù bọn họ có nóng lòng đến mấy, cũng thể để Xà Quân cưới đứa bé mới có mười tuổi được? Đây chính là điều có xà đạo, đương nhiên phải chờ bé trưởng thành, hoàn toàn thích hợp để sinh hạ ra người thừa kế của bọn họ!

      Cho nên bọn họ rất ăn ý, gật đầu đồng ý : “ sao, mười năm mười năm, chúng thần nguyện ý chờ đợi.”

      “Vậy sao?” Xà Quân nghiêng môi cười cái, phất tay áo vung lên, “Vậy cứ chờ !”

      Sau khi rời liền có đạo kim quang lóe lên, từ nơi xa lập tức truyền đến thanh kêu cứu của các công nhân, bọn họ dọc theo đường núi chạy đến sơ cứu.

      “Có người đến đó, trước hết đem tiểu Xà Hậu này giao cho bọn họ chăm sóc tốt .”

      Bốn người vừa xong, lập tức thân rút lui.

      Chân Lôi nằm ở tảng đá lớn khẽ nhúc nhích lông mi, nằm bất tỉnh như rơi vào trong giấc mộng, mơ thấy năm nam nhân mặc áo choàng vây quanh .

      Bọn họ lộ nụ cười dễ gần thân thiện đối với , nhưng bước chân của bọn họ càng ngày càng gần, bất chợt nụ cười trở nên rất đáng sợ, đại xà ở sau lưng giương nanh vuốt hướng về phía …………

      "A ——".

    5. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương Thứ Hai - 1

      “A______” đường đá đỏ, đột nhiên Chân Lôi thét lên tiếng, sợ tới mức nhón gót chân, nhảy lên chỗ Liễu Tư Minh mà thất kinh hồn vía.

      ta vội đến mức chỉ kịp nhích thân thể ra phía trước, mắt đảo nhìn bốn phía. “Sao vậy? Sao vậy?”

      “Rắn…. có rắn!” Hai mươi tuổi, dáng dấp kiều, Chân Lôi có mái tóc đen nhánh tuyệt đẹp, khuôn mặt hình trái xoan trắng trẻo trông rất dễ thương, nét đẹp của có thể làm lay động lòng người.

      Ở trường học, người nào gặp cũng đều thích, nhân phẩm cùng học vấn đều rất ưu tú, là học sinh giỏi của trường, nhưng khuyết điểm duy nhất của chính là trời sinh nhát gan, đặc biệt rất sợ rắn. Phàm bất cứ vật gì có hình dáng giống rắn đều khiếp sợ, đến nỗi nhìn thấy vật gì có thân dài, mảnh đều thét lên.

      Tình hình này thường hay diễn ra ở chỗ đông người, biến thành trò hề cho mọi người, quả sợ tới mức có thể trông gà hóa cuốc rồi.

      “Rắn? Ở đâu nào?”

      “Đó… ở đó.” Chân Lôi tái xanh cả mặt, chỉ vào vật dài mảnh ở dưới gốc cây đa trước mặt .

      Liễu Tư Minh liền nhặt nhành cây lên, rồi tiến về phía trước. Rắn ở chỗ nào chứ?

      Liền cầm mảnh dài lên nhìn, ra chỉ là sợi dây thừng.

      “Yên tâm , phải rắn chỉ là sợi dây thôi. Càng ngày em càng nhát gan quá đó.” Liễu Tư Minh mỉm cười, liền quăng cành cây , vỗ vỗ hai bàn tay cái rồi về phía trước.

      Cho dù như vậy, bên cạnh lại hề thiếu người theo đuổi, bởi vì đôi mắt to tròn ngập nước của trông rất kiều diễm hiền lành, làm lay động lòng người, khiến nhiều bạn học chung lớp đều trêu chọc. Rối rít tự đề cử mình trở thành Hộ Hoa Sứ Giả cho , thư tỏ tình mỗi ngày đưa tới nhiều như tuyết rơi bay lượn trong bầu trời.

      Trong số đó, Liễu Tư Minh là người vượt lên đầu tiên.
      Thời còn học sinh, Chân Lôi muốn kiếm tiền để đóng học phí, nên cứ tìm việc làm thêm ngoài giờ. Lúc đó mẹ của có mở cửa hàng tiện lợi, liền giới thiệu đến chỗ mẹ làm việc, vì nhớ ơn nên hai người càng lúc càng hiểu nhau, trở thành bạn bè của nhau.

      Chân Lôi cúi đầu xin lỗi, cùng về phía trước. Vừa rồi quá sợ hãi, nên làm cho nhịp tim của cứ đập lên thình thịch.

      xin lỗi, trông nó rất giống rắn, hồi còn bé, em từng bị rắn hù dọa, nên bây giờ chỉ cần nhìn thấy bọn chúng, toàn thân vô lực, phát run lên”. Sắc mặt tái nhợt.

      Kể từ mười năm về trước chạm phải Tiểu Kim Xà kỳ quái, tiếp đó hiểu vì sao cha lại bị Thiên Lôi đánh chết, trong tiềm thức của rắn chính là loài vật tốt lành, là khắc tinh trong mệnh số của , cho nên khi nhìn thấy bọn chúng rất sợ hãi.

      “Vậy đề nghị em nên đến Phố Hoa Tây , ha ha… Canh rắn ở đó rất bổ, nghe người nào sợ rắn cứ ăn rắn, hết sợ bọn chúng ngay thôi.”

      “Có ?” Rắn sống đủ sợ rồi, rắn chết phải còn đáng sợ hơn sao? “ đừng dọa em, em dám đâu.”

      Nghĩ đến cảnh tượng đó hai chân như muốn nhũn ra rồi, nếu bưng chén canh rắn ra trước mặt , bị hù chết mới là lạ.

      “Hay thử cách khác !” Phương pháp ăn thịt rắn tốt lắm.

      ghét rắn, nhưng cũng chưa tới mức bắt bọn chúng ‘Nuốt vào bụng’, nghĩ đến bộ dạng bọn chúng bị ăn lại thấy đáng thương.

      “Có có, nhưng cách thử cũng na ná giống nhau thôi, thử nhiều lần mới biết cách nào hữu hiệu nhất! lẽ cả đời em cứ sợ mãi như vậy, làm cho cứ phải căng thẳng hoài sao?”

      “Là em sợ rắn mà, làm gì phải căng thẳng chứ?”, Hai mắt trừng to nhìn .

      muốn chăm sóc cho em cả đời!”, nghiêm túc .

      Kể từ lần đầu tiên nhìn thấy , nhất định muốn là bạn của , muốn cả đời chăm sóc cho , chẳng lẽ cảm nhận được sao?

      “Em….. Em hề muốn chăm sóc cho em.” Chân Lôi đỏ mặt, ngượng ngùng cúi đầu.

      Thư tình tuy nhận được rất nhiều, nhưng đây là lần đầu tiên bị người khác tỏ tình như vậy, làm hại chân tay của có chút luống cuống, tim đập mạnh đến mức nên lời, cảm giác mặt nóng bừng lên, giống như có chuyện gì đó sắp xảy ra vậy?

      Liễu Tư Minh liền dừng bước! Nắm lấy bàn tay bé của , “ , vất vả lắm mới đợi được đến lúc em tốt nghiệp, hi vọng em có thể đáp ứng cầu của , để cho hai chúng ta chính thức quen nhau.”

      “Tại sao lại vậy? Làm cho người ta cảm thấy rất kỳ quái.” Chân Lôi ngượng ngùng, liền rút cánh tay lại, muốn lướt ngang qua để rời .

      Mới bước chân , cánh tay liền bị kéo, nên dừng lại. “ , Tiểu Lôi. Sau này em đặt chân ra ngoài xã hội, nhất định có rất nhiều thanh niên đeo đuổi theo em, sợ mất em.”

      đừng có càn, có được ? Người nào dám theo đuổi em chứ? Em chỉ là nhi tiền thế, nhiều lắm chỉ có Thúc Thúc và Thẩm Thẩm là thương em thôi, căn bản có người nào xem trọng em hết.”

      cứ lo mãi những điều , làm cho Chân Lôi cảm thấy buồn cười.

      càn đâu, bởi vì em quá xinh đẹp. Trong xã hội này, ít nhiều gì cũng có những người tinh mắt, bọn họ liền để ý đến em.” chính là người thứ nhất.

      “Đừng hưu vượn nữa, ngày mai là chủ nhật, em muốn Đài Trung thăm thúc thúc cùng với thẩm thẩm của em. Cho nên em thể cùng tìm việc làm được, phải cẩn thận chút đó.” dặn dò .

      Năm đó, lúc đến Đài Bắc hứa với Thúc Thúc cùng Thẩm Thẩm điều kiện, cứ hai tháng lần vào ngày chủ nhật đầu tiên là phải trở về Đài Trung thăm họ.

      “Thúc Thúc em hung dữ lắm sao?”

      , thúc thúc của em hề hung dữ chút nào, hơn nữa người đối xử với em rất tốt.” Chân Lôi ngửa khuôn mặt đáng của mình ra, tươi cười , mặt cứ lại mối quan hệ của mình với Thúc Thúc cho Liễu Tư Minh biết, “Em và Thúc Thúc chẳng hề có quan hệ máu mũ gì cả, do ông và cha của em là bạn của nhau, vì cha em chết trong chuyến công tác. Hơn nữa Thúc Thúc có con , nên sau khi cha em chết ông cùng Thẩm Thẩm nhận nuôi em, đưa em về sống chung nhà với họ, đối xử với em như con ruột vậy.”

      Từ mất cha mẹ, nên Thúc Thúc cùng với Thẩm Thẩm rất thương , xem chính là niềm hạnh phúc của họ.

      sao, chờ em, hai chúng ta cùng nhau tìm việc làm.” Liễu Tư Minh cười .

      phải ngày mai Phong Vũ muốn xem công việc bên chỗ công nghệ khoa học sao? Đừng vì em mà lãng phí thêm cơ hội tốt này.” Chân Lôi cười vỗ vào bờ vai của , muốn đừng quá lo cho , muốn nắm chặt lấy cơ hội tốt ở trước mắt.

      Huống chi học ngành thương mại, ấy lại học bên ngành vẽ bản đồ công trình, có bất kỳ quan hệ gì với nhau. Cũng vì ấy cứ muốn giữ vững lập trường của mình, muốn làm việc chung với nên bỏ lỡ rất nhiều cơ hội tốt.

      thể để ấy tiếp tục vì mà lãng phí thêm thời gian nữa.

      “Em muốn sao?” có chút suy sụp.

      “Em muốn vậy.” Gật đầu khẳng định cái, “ làm việc chung với nhau, có nghĩa chúng ta thể tiếp tục làm bạn của nhau, đừng suy nghĩ nhiều quá.”

      “Có lẽ vậy,” còn chút niềm tin nào nữa.

      “Được rồi, cứ như vậy .” Phá lên cười tiếng rồi phất tay bỏ .

      Liễu Tư Minh cứ giữ mãi vẻ phiền muộn nét mặt, nhìn bóng dáng dần dần biến mất nhanh, khẽ than .


      Xà Giới.

      “Xem ra tiểu Xà Hậu của chúng ta trưởng thành rồi.” Bạch Trưởng Lão thở dài .

      “Lớn đến mức, hiểu được thế nào là đương rồi.” Hồng Trưởng Lão cũng lắc đầu cái.

      “Cứ tiếp tục như vậy, sợ rằng rất bất lợi đối với Xà Quân của chúng ta, xung quanh có hơn vạn người thích Xà Hậu. Như vậy nàng ấy cam tâm tình nguyện thương Xà Quân của chúng ta, lẽ chúng ta cứ phải ngồi chờ mòn mỏi ngày bọn họ hạ sinh người thừa kế trong Xà Cung hay sao.”

      Phải tìm cách thôi, phải nghĩ ra biện pháp mới được.

      “Chúng ta mau mau thông báo cho Xà Quân hay mới được.”

      “Xin Xà Quân mang Xà Hậu của chúng ta trở về.” Mọi người bắt đầu nghị luận ầm ĩ.

      Đợi chờ mười năm, rốt cuộc tiểu Xà Hậu của bọn họ từ tiểu nương lột xác trở thành Đại Hồ Điệp xinh đẹp kiều diễm, đủ khả năng làm rung chuyển lòng người.

      Thừa dịp Đại Hồ Điệp kia vẫn chưa rơi vào trong ngọn lửa dục vọng, phải xin Xà Quân mang nàng trở về.

      “Ai gọi ta vậy?” Bỗng chốc đạo quang hạ xuống, đột nhiên xuất bóng người cao lớn uy vũ, Xà Quân ngồi vào chỗ ghế Xà, hai hộ pháp của vương tộc Tang Lịch Tư cùng Hải Thanh tất cả đều đứng bên.

      “Xà Quân, xin ngài hãy mau nghênh đón Xà Hậu trở về ” Bạch Trưởng Lão liền dẫn mọi người đến thỉnh cầu.

      “Xà Hậu?”, Lông mày rậm đen tuấn khẽ nhếch cao, dường như muốn quên lời cam kết mà hứa vào mười năm về trước. “ đủ mười năm rồi sao?”

      “Việc này…..”, Bạch Trưởng Lão có chút do dự, cuối cùng thành thực : “Còn chưa tới, phải gần hai tháng nữa.”

      “Vậy cần gấp.” Xà Quân hừ cười tiếng.

      “Nhưng Xà Quân Đại Đế à, ở trong nhân thế có nam nhân thích tiểu Xà Hậu rồi.” Hồng Trưởng Lão khẩn trương, hướng lên phía trước bước .

      “Vậy sao?” Nhíu mày hỏi.

      khi Xà Hậu thích nam nhân khác, động phải Thất Tình Lục Dục rất khó toàn tâm toàn ý ở lại Xà Giới này, chẳng lẽ Xà Quân có chút lo lắng nào sao?” Bọn họ chính vì điều này mà vội vàng kéo đến.

      thể cam tâm tình nguyện ở lại Xà Giới, cũng Xà Quân, Xà Quân chịu hạ sinh người thừa kế, điều này đối với bọn họ chính là việc vô cùng trọng đại.

      “Như vậy chẳng phải tốt hơn sao?” Xà Quân cố tình làm như có chuyện gì xảy ra cả.

      Làm hại trưởng lão phải dậm chân kêu lên. “Xà Quân vĩ đại, ngài nên thay đổi ý định ban đầu chứ. Trong khi tất cả mọi việc đều được quyết định hết rồi?”

      vẫn bất động như sơn, mặt Xà Quân khẽ xuất vẻ mặt giận dữ. Hai lão già này, căn bản chỉ muốn nhìn thấy buổi hôn lễ được tổ chức linh đình ở Xà Tộc mà thôi.

      “Vậy các ông muốn ta làm sao?” Liền đổi tư thế uể oải của mình, nghiêng thân người sang bên, chống tay nâng cằm lên hỏi.

      Bạch Trưởng Lão lộ ra nụ cười tươi, tay vuốt hàm râu trắng dài như tuyết, : “Hắc hắc, đương nhiên cung thỉnh Xà Quân nghênh đón Xà Hậu trở về rồi.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :