1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Vương Gia Yêu Nghiệt , Vương Phi Vô Lương - Mùa Xuân Của Kẹo Đường ( Hoàn - 134c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      ~~~ Vương Gia Nghiệt, Vương Phi Vô Lương ~~~

      [​IMG]

      Tác giả : Mùa Xuân Của Kẹo Đường

      Thể loại : XK, Hài,Nữ Cường, HE

      Editor : Song Ngư nhi ( Các b có thể gọi m là Thi Thi 8-) )

      Tốc Độ edit : cố gắng là 2c/ tuần ( nếu có việc bận chưa đăng lên, đăng bù nha ~~~ )
      Giới Thiệu:

      "Vương Gia, xong rồi ! Vương phi đánh người ! ."

      "Kệ nàng ,sau này cần ngạc nhiên với mấy loại chuyện này."

      "Nhưng người vương phi đánh là hoàng hậu."

      "Cái gì ? Mau dẫn Bổn vương ! Lần này rốt cuộc Vương Gia cũng bình tĩnh nổi rồi, người tới đưa tin nở nụ cười vui vẻ.

      "Vương phi có bị thương ở đâu ?". "Rầm!" tiếng người tới té xỉu.

      "Lục đệ, chuyện hôm nay đệ định tính toán cấp ý kiến gì ? Hoàng hậu của trẫm phải là bất kì kẻ nào cũng có thể đánh được."

      Mặt (Hoàng thượng đó) rất khó coi nhìn người nào đó (Vương phi) mặt nhàn nhã uống trà ngắm hoa,oán hận hỏi người vừa vội vàng chạy tới trường (Vương gia).

      "Nàng đánh tẩu ấy bằng gì ?" Mỗ nghiệt nguy hiểm hỏi.

      "Tay bên phải !" Mỗ nữ nào đó ngượng ngùng đáp.

      "Vươn tay ra !" Mỗ nữ ngoan ngoãn vươn tay.

      " phải ta có đưa vũ khí cho nàng sao? Vì sao còn dùng tay, còn đau ?"

      giúp nàng xoa xoa bàn tay có chút ửng hồng,mặt trách cứ .Thấy tình cảnh này, toàn trường kinh ngạc tới mức cằm cũng rớt xuống đất,nghe Vương Gia vô cùng cưng chiều vương phi, hôm nay thấy quả nhiên sai.


      *** bộ truyện với kết hợp của Nam 9 nghiệt với Nữ 9 vô lương, tim phổi, mạnh mẽ. văn án vô cùng ngọt ngào với những đoạn nam9 ng nữ9 CỘNG với đôi bảo bảo long phượng vô địch, mang đến cho b những ấn tượng khó quên. ***

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 19/10/15
      lion3012, thienbinh2388, Chris3 others thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1 : Vừa Xuyên Qua Ướt Sũng .


      "Ca, tên ngốc kia chết chứ?" nữ tử xinh đẹp mặc y phục màu hồng, ngước đầu hỏi nam tử tuấn mỹ hoa phục bên cạnh.

      "Hừ! Tự nàng ta nhảy xuống, nếu có chết cũng liên quan tới chúng ta." Vẻ mặt nam tử khinh bỉ , ngoảnh mặt làm ngơ tất cả, trong lòng cũng mong sao nàng ta bị chết đuối luôn cho rồi, như vậy cũng đỡ phiền cho .

      "Mọi người mau nhìn,tên ngốc kia nghĩ quẩn nhảy sông tự vẫn rồi !"

      Trong đám người xung quanh thiếu kẻ tới xem kịch vui, nghe người nọ rống to tiếng, lại kéo tới ít người vây xem, bọn họ bỏ mọi việc,cũng chỉ vì muốn xem vở kịch hay này, muốn biết vì để theo đuổi nam nhân tên ngốc hoa si có thể làm ra chuyện kinh người gì.

      Chuyện Tam tiểu thư ngốc của phủ Hộ Quốc Tướng Quân theo đuổi người giàu nhất kinh đô_Thượng Quan Cẩn, khắp kinh thành đều biết , đây cũng là đề tài chuyện lúc rảnh rỗi của nhiều người,tiết mục hôm nay vốn luôn là chuyện thường diễn ra,nhưng họ vẫn cứ bàn tán biết mệt, thậm chí có người còn khen Tam tiểu thư rất có dũng khí, có nghị lực,cao thủ trong chuyện tình .

      " thể nào? Nàng nhảy ? Nhưng nghe là Tam tiểu thư biết bơi."

      "Đúng vậy, tôi nghe Tam tiểu thư sợ lạnh từ , nên biết bơi,nhưng vì sao nàng lại nhảy sông?"

      "Hình như là ngọc bội của Thượng Quan công tử rơi xuống sông, nên Tam tiểu thư liền xung phong tìm giúp . Nàng xuống lâu như vậy rồi mà đến nay còn chưa lên, sợ là lành ít dữ nhiều ."

      Tiếng nghị luận của đám người xung quanh dứt, tất cả chỉ chú ý vào chuyện Tam Tiểu Thư nhảy sông, lại chú ý có bóng dáng màu đỏ ngồi dưới cây liễu cách đó xa, nhàn nhã ngồi ghế đá dưới tàng cây, thờ ơ mọi chuyện.

      " Qua nửa canh giờ rồi, dù nàng có biết bơi cũng thể ở dưới đấy lâu như vậy, huống chi là nàng chỉ ngốc tử yếu đuối biết bơi ?" Có người lắc đầu, mặt tiếc hận , cũng biết là bởi vì Tam tiểu thư chết mà cảm thấy đáng tiếc, hay là bởi vì ngày sau được xem màn hay này nữa ?

      ", , tất cả mọi người mau trở về làm việc. Cũng lâu như vậy rồi, nàng lên đâu. Bây giờ nếu có người xuống chắc cũng chỉ tìm thấy thi thể thôi."

      Đợi lâu như vậy mà mặt sông vẫn yên lặng như tờ, kể cả gợn sóng lăn tăn cũng có, có người đợi nổi nữa chuẩn bị rời .

      Nhưng vào lúc này, kỳ tích xuất , mặt sông vốn yên lặng bỗng nổi lên từng gợn sóng, chỉ chốc lát sau có đầu xuất ở trong đó, liếc mắt nhìn chung quanh tình huống xung quanh,sau đó bơi về phía bờ.

      Sau khi lên bờ, thiếu nữ chưa từng để ý tới đám người vây xem bị kinh ngạc tới mức há to miệng nổi gì. Nàng thẳng tắp về phía nam tử hoa phục kia tới, nhưng bởi vì nàng được quá nhanh nên lảo đảo ngã trước mặt .

      "Này, ngươi làm gì vậy ?" đỡ nàng mà còn ghét bỏ đẩy ra xa, quay về phía nô tài sau lưng để giúp lau chùi vết nước đọng có sau cái ngã vừa rồi của nàng. Vẻ mặt khó coi cứ như là người bị dính cái gì ghê tởm lắm vậy.

      "Xin lỗi, ta đứng vững." Tuy nàng xin lỗi nhưng mặt lại có biểu cảm gì.

      "Là ngươi cố ý?" Quả nhiên, nhìn nét mặt của nàng là biết nàng cố ý nhưng nàng trở nên to gan như vậy từ lúc nào ? Lại dám cố ý trêu trọc , chẳng lẽ tuy chết đuối nhưng đầu bị nước vào ?
      Màn Thầu, tú cầu, Aliren5 others thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 2 : Ăn Trộm Đồ


      "Làm sao có thể chứ? Thượng Quan công tử đừng hiểu lầm." Nàng nhíu mày, vẻ mặt ta cố ý đấy, ngươi có thể làm gì ta, mắt lạnh liếc nhìn nam nhân cặn bã trước mặt.

      "Ngươi..." Mỗ nam khó thở, nhưng lại biết phản bác bằng cách nào, đành phải trợn mắt nhìn nàng đầy tức giận.

      "Đừng kích động, ngộ nhỡ bệnh tim tái phát xong, nơi này có trung tâm cấp cứu đâu, thân là người bốn gia tộc lớn, lại là con trai độc nhất của Thượng Quan gia - gia tộc giàu có nhất nước Hi, may chết chẳng phải là Thượng Quan gia đoạn tử tuyệt tôn sao? Chậc chậc,thế rất đáng tiếc lắm."

      Vẻ mặt mỗ nữ đáng tiếc , còn chậc chậc lưỡi lắc đầu, liếc xéo đối phương cái, coi như thấy sắc mặt đen như đáy nồi của .

      "Đứng lại!"

      lúc nàng chuẩn bị rời , có tiếng nữ tử gọi. Nàng thu chân lại, chậm rãi xoay người, nhìn về phía cái nữ tử mặc quần áo màu hồng nhạt.

      "Chuyện gì?" Nàng nhàn nhạt nhìn nữ nhân kia cái, thái độ nóng lạnh như cũ, hỏi.

      "Mới lúc gặp mà có bản lĩnh lớn như vậy rồi sao! Bản tiểu thư cho ngươi biết, ca ta căn bản thích ngươi, tốt nhất ngươi nên từ bỏ cái ý niệm này, trở về chuẩn bị từ hôn ."

      "Được, tốt nhất các ngươi làm nhanh lên chút, nếu bị ta nhanh chân đến trước, có thể mất mặt đấy."

      " thể nào, nàng đồng ý hủy hôn rồi sao? Mười mấy năm nàng khở sở đuổi theo Thượng Quan công tử, sao hôm nay lại đồng ý dễ dàng như vậy ?"

      Mọi người mới vừa lấy lại tinh thần từ trong chấn khinh lại bị lời của nàng mà cảm thấy thể tưởng tượng nổi.

      "Nàng nhặt về cái mạng dễ dàng, chắc phải là bị dọa ngu rồi chứ?"

      "Ta xem thấy cũng đúng, Thượng Quan công tử có gia thế như vậy lại vừa có bề ngoài tuấn tú, lịch , bỏ lỡ rồi biết đâu mà tìm ? Dựa vào địa vị và danh tiếng của phủ Hộ Quốc Tướng Quân, cho dù nàng gả được sủng ái, bọn họ cũng dám chân chính làm gì nàng, tương lai còn có thể ngồi lên vị trí chủ mẫu Thượng Quan gia, chuyện tốt như vậy người khác cầu còn được."

      "Hừ! Chính là ngươi đồng ý đấy nhé, đừng đến lúc đó lại thừa nhận, ở đây có nhiều người nhìn như vậy,ngươi có muốn lấp liếm cũng được đâu!"

      Nữ nhân áo hồng nghe nàng như vậy cũng cảm thấy có chút khó tin, nhưng càng vui mừng hơn nữa vì rốt cuộc ca ca cũng thoát khỏi nữ nhân mặt dày đáng chết này rồi, đây vẫn luôn là việc khiến ca ca rầu rĩ vui bấy lâu.

      "Ngươi xuống tìm ngọc bội thay bản công tử, bây giờ ngọc bội ở đâu?" Rốt cuộc nam nhân im lặng hồi lâu cũng lên tiếng, mặt khinh thường hỏi nữ tử từ đầu đến giờ vẫn luôn bình tĩnh, người chọc tới mà có thể toàn thân trở ra còn chưa từng xuất đâu.

      "Là cái này à?"

      ngọc bội vô cùng tinh xảo đột nhiên xuất tay , nhìn ngọc bội tay nàng vẻ mặt thể tưởng tượng nổi, biến sắc sờ vào chỗ vốn đeo ngọc bội bên hông của .

      Mà nơi vốn treo ngọc bội bây giờ trống trơn khiến cho nhớ tới màn trước khi nàng ngã xuống. Chẳng lẽ...

      Nữ tử áo hồng bên cạnh tức giận mắng: "Ngươi...ngươi cái đồ ăn trộm, lại dám trộm ngọc bội của ca ta, biết xấu hổ!" Bởi vì nàng biết, căn bản ngọc bội của ca có rơi mà chỉ là cố ý đùa giỡn kẻ ngốc kia. Nhưng bây giờ nó lại xuất ở trong tay kẻ ngốc kia. Vậy điều này lên cái gì?

      "Người xuống nước tìm ngọc bội là ta. Tại sao đầu ngươi bị nước vào vậy ?"

      Nàng quay lại về phía nam nhân kia, vươn tay tới trước mặt đưa ngọc bội : "Đây là ngọc bội bị rơi xuống sông của công tử sao?"

      chỉ khẽ gật đầu, tình huống này còn có thể căn bản mình có rơi ngọc bội, ngọc bội kia là nàng lấy trộm từ người mình sao?

      "Ngươi mới bị nước vào đầu, ca, nàng dám muội, ràng là nàng trộm..."
      Màn Thầu, Aliren, Chris4 others thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 3 : Chủ Tử Hôm Nay Rất Kì Quái


      "Đừng nữa !"

      ngăn áo hồng cho tiếp tục nữa. Còn nữa mắc bẫy của nàng ta mất.

      "Đa tạ Tam tiểu thư giúp ta tìm lại ngọc bội gia truyền, ngày khác ta tới cửa bái tạ!"

      "Bái tạ cần, bởi vì bản tiểu thư căn bản là định trả lại cho ngươi."

      "Ngươi có ý gì? Đây vốn là vật của Thượng Quan gia ta, chẳng lẽ ngươi muốn lấy làm của riêng ?"

      Nữ nhân này có phải quá vô sỉ ? Mình cũng phải trêu nàng lần, nàng đây là có ý gì?

      "Chỉ là mảnh đá vỡ thôi, bản tiểu thư còn để vào trong mắt, chỉ là, muốn tiện nghi cho ngươi."

      "Ngươi ràng !"

      Cái gì mà "chỉ là mảnh đá vỡ thôi" ? Đây chính là ngọc bội gia truyền của Thượng Quan gia bọn họ, là bảo vật qua nhiều thế hệ chỉ người thừa kế mới có được, cũng là tượng trưng của thân phận của mình.Hôm nay lại bị nàng thành là mảnh đá vỡ, sao mà bực cho được?

      "Ọe, ngươi nhìn kỹ, ta khiến nó trở về chỗ của mình."

      xong nàng dùng sức ném , trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, ngọc bội bay thẳng tắp về hướng giữa lòng sông, ục ục tiếng liền chìm xuống đáy sông, sau vài gợn sóng lăn tăn hoàn toàn biến mất.

      "Đáng chết! Ngươi điên rồi sao? Bây giờ ta lệnh cho ngươi mau tìm lại ngọc bội cho bản công tử, nếu , hậu quả ngươi thể gánh nổi đâu."

      Thượng Quan Cẩn tức giận, để ý tới chuyện nam nữ, giữ cổ tay nàng, dùng nội lực, chỉ nắm rất mạnh, cặp mắt phẫn nộ nhìn về phía nàng, hận thể lần nữa đẩy mạnh nàng xuống sông, tại sao vừa rồi nàng lại chết đuối ? là đáng giận!

      "Trước đó là bởi vì ta muốn thử xem liệu mình có thể vớt được ngọc bội lên hay , nếu ta chứng minh được năng lực của mình xong ta đương nhiên nên trả nó về chỗ cũ, vì vậy ta mới cần cảm ơn ta, bởi vì ta căn bản định trả cho ngươi ! Còn nữa, bản tiểu thư phải là tỳ nữ của ngươi, ngươi có quyền ra lệnh cho ta."

      Huyết Đại giật tay lại thoát khỏi tay dễ dàng, vỗ vỗ ống tay áo, ném lại câu rồi rời nhanh, trêu cợt nàng còn muốn hại chết nàng, đây mới chỉ là trả thù nho mà thôi.

      "Thiếu gia, bây giờ nên làm gì? Chẳng lẽ cứ để cho nàng như vậy ?"

      Mắt thấy kia phủi mông chạy lấy người, người dưới tay vội hỏi.

      "Mau dẫn người xuống tìm cho ta, tìm được đừng lên."

      Lúc này, vừa nóng vừa giận, nhưng còn có thể làm gì sao? Chỉ có thể cho người xuống tìm, chẳng lẽ còn hi vọng vào nữ nhân kia trở về tìm giúp ? Đôi tay nắm thành quyền, khớp xương vì bị bóp chặt mà kêu răng rắc, chuyện ngày hôm nay bản công tử nhớ .

      "Chủ tử!"

      Sau lưng nam tử mặc áo đỏ nhìn mọi việc phía trước như có điều suy nghĩ, xuất nam nhân mang mặt nạ, ngay cả lúc đến gần, chủ tử cũng chưa từng chú ý tới, đây là điều chưa bao giờ có. Hơn nữa, lại nhìn theo ánh mắt của chủ tử, chỉ thấy toàn thân ướt đẫm, giống như là vừa ngoi lên khỏi mặt nước, rời khỏi bờ sông. Kỳ quái, chỉ là mà thôi, có gì để nhìn?

      "Vô Tình, theo nàng, chốc nữa trở về kể lại kĩ càng mọi thông tin của nàng cho ta."

      Nhìn bóng dáng dần mất hẳn trong tầm mắt, lúc này mới quay đầu lại phân phó nam nhân đeo mặt nạ, chuyện mới vừa rồi thấy tất cả, chỉ là vẫn có chút kỳ quái.

      "Chủ tử, nàng ta phải Tam tiểu thư ngốc của phủ tướng quân sao? Có phải có cái gì đó đúng?"

      Tính tình chủ tử biết , nếu vậy nhất định phải có lý do của người, vốn nên hỏi nhiều, nhưng nghĩ ra tại sao chủ tử lại để ý như vậy với thứ phế vật nổi tiếng này.

      "Thuộc hạ phải ngay ạ ?"

      CHƯƠNG 4 : Tại Sao Lại Để Ý Nàng Như Vậy ?


      Đợi lúc cũng thấy phản ứng nào nữa của chủ tử, đoán chắc chủ tử muốn thêm gì.

      "Đợi chút, ngươi phải , tự ta ."

      Ở trong phủ tướng quân, đại sảnh, Đại Huyết an tĩnh quỳ gối, trước mặt nàng có vị phu nhân quý khí đầy người, liên mồm mắng nàng, mà nàng chỉ là an tĩnh quỳ ở nơi đó, nhận sai cũng phản bác lại.

      "Ngươi, nha đầu chết tiệt kia, rốt cuộc có nghe ta hay ? Ngươi chỉ biết là quỳ ở đó như người chết mà biết lời gì sao? Hay ngươi điếc rồi hả ?"

      Vẻ mặt vị phu nhân mặt kia tốt, vẫn tiếp tục mắng chửi nàng, trợn trừng mắt nhìn ướt sũng, càng ngày lại càng lời khó nghe, nhưng người quỳ vẫn kiên trì như cũ, nửa canh giờ trôi qua, nàng chút chuyển động, ngay cả động cũng chưa từng động cái, giống như là pho tượng.

      "Ngươi muốn quỳ, vậy cứ quỳ , lúc nào biết mình sai rồi hãy tới tìm ta, nếu ngươi vẫn biết lỗi liền quỳ ngày cho ta, cơm tối cũng cần ăn."

      Vị phu nhân tức giận bỏ lại câu kia rồi rời , trước khi còn hung hăng trợn mắt cái với nàng. Hừ! Dám để bản phu nhân vào trong mắt, ta liền cho ngươi chịu chút đau khổ, để cho ngươi hiểu rằng là ta chính là chủ mẫu của phủ tướng quân này.Xem sau này ngươi còn có dám thế nữa ?

      Đến ban đêm, Huyết Đại lảo đảo đứng lên, vuốt vuốt đầu gối đau nhức, nàng khập khễnh hướng về phía chỗ ở của ‘ nàng ’.

      Đẩy cửa phòng ra, nhìn lướt qua phòng, mặc dù có chút đơn giản, nhưng những cái cần đều có, ngâm thân thể đau nhức vào nước ấm. Sau đó, đặt cả người vào bồn tắm, mượn nước nóng xua tan đau đớn.Nhưng ngờ bởi vì quá mệt mà ngủ thiếp , ngày hôm nay xảy ra nhiều chuyện làm cho nàng mệt lử rồi, dù từng chịu vô số khổ sở nhưng nàng cũng nhịn được mệt mỏi giày vò mà ngủ quên .

      Cho đến khi bóng dáng thon dài vào trong bình phong, nhìn ngủ mê man, mặt bất đắc dĩ tới. nhàng ôm lấy nàng từ trong bồn nước lạnh, đặt lên giường rồi đắp kín chăn, sau đó ngồi ở đầu giường của nàng.

      Đột nhiên lại nhíu nhíu mày, lấy từ trong ngực ra bình con xinh xắn màu vàng kim, mở phần chăn phía chân nàng ra, động tác dịu dàng giúp nàng bôi lên hai đầu gối.

      Tiểu nha đầu quật cường này, nàng quả chịu đựng rất giỏi, đừng quỳ ngày, dù chỉ quỳ canh giờ cũng dễ dàng, huống chi, chỉ là nương gầy yếu, đều biết tất cả chuyện xảy ra ban ngày.Ở bên trong, nàng quỳ bao lâu đứng vào bên ngoài bấy lâu, chỉ là trong bóng tối, ai có thể phát ra thôi.

      Có lẽ là muốn nhìn chút xem nha đầu này có thể cứng đầu đến đâu? Cũng có thể là bởi vì mình quá nhàm chán, mới có thể bất tri bất giác theo nha đầu ngày ở nơi bí mật gần đó. Cho đến khắc trước lúc nàng ra từ đại sảnh, mới trốn vào phòng của nàng, lại ngờ rằng nàng vào tắm liền ra. cho là nàng xảy ra chuyện mới quyết định vào xem chút.Kết quả lại thấy tiểu nữ nhân này ngủ thiếp trong bồn tắm.Nếu ôm nàng lên, mà cứ để cho nàng ngủ trong nước lạnh, ngày mai nhất định nàng bị bệnh. Kỳ quái, vốn phải người thiện lương, hôm nay bị làm sao vậy?
      Last edited by a moderator: 19/10/15
      Màn Thầu, tú cầu, Aliren5 others thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 5 : Lão Giả Thần bí


      Hôm sau, Huyết Đại dậy rất sớm liền phát có cái gì đó đúng, ràng là mình tắm, sao bây giờ lại nằm giường? Thảo nào mình ngủ giấc thoải mái thẳng đến trời sáng. Như vậy là ngày hôm qua có người đến đây. Nhưng ở trong ấn tượng của nàng, từ xưa tới nay, nàng chưa từng có người thân thiết bên cạnh, chứ đến là giúp đỡ nàng.

      Nghĩ sơ sơ lại vẫn nghĩ ra được ai có lòng tốt giúp nàng, liền thôi thèm nghĩ nữa.Nàng đứng lên rửa mặt rồi tùy tiện ăn bữa sáng chút, sau đó tới nơi nào đó theo trí nhớ. Cho đến khi xuất ngọn núi cao vút trong mây trước mặt mình, mà ở chân núi còn có sương mù lượn lờ bao phủ cả ngày, cực kỳ nguy hiểm. Làn sương mù màu tím này phải sương mù bình thường, mà nó có thể độc chết vạn vật thế gian bằng độc chướng khí của nó, khiến cho có người nào có thể đến gần nửa phần. Nếu bị độc chết, rồi hóa thành vũng máu, sau đó lại bị độc này lập tức hấp thụ và trở thành độc khí của nó.

      Nàng bất động thanh sắc quan sát bốn phía, xác định ai theo sau, mũi chân điểm chút mặt đất, thân thể liền bay lên cách mặt đất vạn trượng, thẳng tắp bay về hướng đỉnh núi, tay áo của nàng bồng bềnh giống như là vị tiên tử. Dĩ nhiên, nếu như chú ý nàng vai mặt hoa của nàng mà (chỗ này t cũng k hiểu lắm đâu, ai hiểu giúp t với ). (" Vai mặt hoa " là loại mặt nạ trong kinh kịch của Trung Quốc. Bạn vào đây http://tyaratran.blogspot.com/2014/01/n ... uoc_8.html ~> để biết thêm về vai này nhé.)

      Chỉ chốc lát lên tới đỉnh núi, mà khung cảnh đỉnh núi hoàn toàn khác với chân núi, núi cũng có sương mù lượn lờ, nhưng giống vậy, đỉnh núi có sương mù màu trắng giống như là tiên vụ, mà ở dưới kia, là khí độc giống như tử vong khí, đây là hai loại làm tôn lên nhau.

      " đến rồi vào ."

      giọng mờ ảo truyền tới từ nơi cách đó xa, lại vừa như truyền từ chân trời xa xôi, hư hư , khiến cho người ta nó phát ra từ đâu.

      Mà nàng giữ vững mục tiêu, về phía trước, sau thất loan bát quải tới mảnh rừng đào. Sâu trong rừng đào có lầu các làm bằng trúc.Trước lầu các, có ông lão giả râu tóc bạc phơ ngồi, tuy là già nhưng nhìn vẫn tràn đầy sức sống, rất có tiên phong đạo cốt, dường như bất kì lúc nào cũng có thể theo gió quay trở về làm tiên nhân vậy.

      Lúc này lão giả đưa lưng về phía nàng, tự chơi cờ với mình. lúc nàng muốn tới gần chỗ lão giả hơn nữa có tiếng xé gió, nàng khẽ cau mày, cảm thấy ổn. Quả nhiên, sau tiếng xé gió là ám khí hình tròn màu trắng bắn cực nhanh về phía mặt nàng. Nàng dừng bước lại, xoay người liền tránh được viên ám khí trí mạng kia.

      Chưa hết, ngay sau đó, lại có mấy chục viên ám khí trắng đen xen kẽ chi chít bắn về phía nàng. Nàng thấy tình thế ổn, lập tức phi thân lên, tránh được những ám khí kia dễ như trở bàn tay. Nhưng khi nàng vừa đáp xuống đứng vững mặt đất, những ám khí kia vốn nên rơi xuống đất lại rơi xuống, mà lại giống như mọc thêm mắt mà thay đổi phương hướng, bay vụt đến chỗ nàng. Thế tới mạnh mẽ đủ để đánh nát tảng đá lớn nặng vài chục tấn. Nếu chẳng may nàng trúng chiêu nhất định biến thành con nhím, chỉ sợ máu thịt be bét, đến cả mẹ nàng quá cố cũng nhận ra được.

      Nàng lần nữa tránh ra sau, ngưng tụ lực bản thân, phất ống tay áo, luồng khí mạnh mẽ đánh về phía đám ám khí đánh tới chỗ nàng. Sau trận tiếng bùm bùm giòn giã, những ám khí kia trong hóa thành bột trong nháy mắt, phẩy ống tay áo, bột kia liền biến mất vô ảnh vô tung.

      Mà lão giả ngồi đưa lưng về phía nàng vẫn nhúc nhích. Nếu phải chỗ này chỉ có hai người bọn họ, chắc chắn nàng nghĩ ám khí kia là người khác phát ra. Nàng chậm rãi tới đứng trước mặt lão giả, nhìn bàn cờ còn dư lại nhiều con cờ, cảm giác kính nể phát ra từ nội tâm. ngờ có người nhắm mắt cũng có thể lấy con cờ làm ám khí, còn mạnh mẽ, chuẩn xác như vậy, có chút sai sót. đời này, có mấy người có thể làm được như thế?
      Last edited by a moderator: 19/10/15
      Màn Thầu, tú cầu, thienbinh23885 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :