1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên không] Uyển Vân - Hoa Tuyết Tử ( 50c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [Xuyên ] Uyển Vân (Hoàn)
      [​IMG]
      Thể Loại : Xuyên , Sủng, Cung Đấu, Giang Hồ.
      Tác giả : Hoa Tuyết Tử
      số chương: 50 chương
      Nguồn : Thủy Kính Sơn Trang, http://thuykinhsontrang.wordpress.com/bi-tich-da-hoan/۩-xuyen-khong-۩/xuyen-khong-uyen-van/

      Văn Án

      Nàng Nhan Uyển Vân tiến sĩ IQ hơn người, gặp tai nạn máy bay chết lại xuyên .
      Nàng tình cờ học được bí tịch võ lâm trở thành thiên hạ đệ nhất cao thủ.
      Nàng kế thừa Huyền cung, trở thành cung chủ uy chấn giang hồ.
      Nàng vì trả ơn vào Trương phủ làm nha hoàn.
      Nàng theo tiểu thư vào cung, dùng tài trí thế lực đưa tiểu thư lên làm hoàng hậu, nhưng ngờ vì thế mà nàng bị chú ý.
      , ngoài mặt như trích tiên hạ phàm, ôn nhuận, thanh nhã.
      Nhưng nếu bị chạm vào nghịch lân, trở thành ác ma độc ác hơn bất cứ ai.
      Lúc đầu thấy nàng thông minh, nên để ý nàng.
      Lâu dần tình cảm nảy sinh
      sủng nàng, nàng mọi cách…
      Thế nhưng nàng lại giả vờ hiểu.
      thế đành dùng “vũ lực” trói nàng bên người thôi…​
      Last edited by a moderator: 7/9/14

    2. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      @XUXU nàng ơi, dẫn link nguồn vs bổ sung số chương nha ^^
      Xuxu thích bài này.

    3. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      uhm mình sửa liền. cám ơn bạn minmin1009 nhắc mình nhé

    4. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [Xuyên ] Uyển Vân ~ Chương 1
      “Oanh”
      tiếng nổ lớn bầu trời Thái Bình Dương.
      ‘Hôm nay vụ nổ lớn xảy ra tại biển Thái Bình Dương, chuyến bay từ Đài Loan đến Mỹ chở đoàn tiến sĩ nghiên cứu khoa học, xảy ra cố ngay khi bay qua biển Thái Bình Dương, tất cả hành khách cùng phi hành đoàn gồm 85 người ai sống sót’. Đây là bản tin cuối ngày của đài chúng tôi.
      Lúc này, tại khu rừng trong sơn cốc.
      mặt đất, tiểu nương nằm mê man, người hề có bất kỳ vết thương nào, nhưng hiểu sao nàng ta vẫn cứ tỉnh lại.
      Bên cạnh, lão nhân vẫn đứng đó nhìn chăm chú vào tiểu nương, có bất cứ biểu gì, sau lúc suy nghĩ, lão nhân bế lấy tiểu nương, bay vút khỏi rừng cây, tiến về sơn động.
      “ Ưm” Nhan Uyển Vân cảm thấy đầu mình vô cùng đau, nàng chỉ nhớ mình ngồi máy bay đến Mỹ, sau đó máy bay đột nhiên xuất tia lửa, rồi nổ tung, lúc đó nàng cứ nghĩ là nàng chết, nhưng khi nàng mở mắt lần nữa, phát mình nằm trong sơn động này.
      Cả sơn động này vô cùng rộng, được bài trí giống như căn phòng, khắp nơi đều là sách, còn nàng nằm chiếc giường màu xanh trong suốt, nhìn có vẻ giống như ngọc bích, nhưng lại toát ra khí lạnh, làm cho nàng liên tưởng đến Thiên Niên Hàn Băng, loại đá cổ trong truyền thuyết, vốn tích tụ từ hàn băng ngàn năm, mà nàng được đọc trong mấy cuốn tiểu thuyết cùng xem mấy bộ phim kiếm hiệp, hơn nữa cách bài trí trong phòng này, lại giống như căn phòng trong phim cổ trang, lại làm nàng nghĩ đến, lẽ mình chết, mà lại xuyên sao ???’.
      Nghĩ vậy, nên nàng lấy hết sức xuống giường, sau đó xem xét chung quanh, bên tường có tấm gương bằng đồng, khiến cho nàng chú ý, vì từ khi tỉnh lại, nàng biết liệu sau tai nạn đó, có ảnh hưởng gì đến mình ??? Nên nàng tiến lại xem, nhưng khi nhìn thấy dung mạo của mình trong gương, nàng lại khỏi sửng sờ.
      ‘Đây phải là dung mạo của ta lúc mười hai tuổi sao a???’Nhan Uyển Vân thào lẩm bẩm.
      lúc này, giọng đột nhiên xuết trong phòng, làm cho nàng giật nãy mình.
      “Tiểu a đầu, rốt cuộc ngươi cũng chịu tỉnh a ???”
      Nhan Uyển Vân nhìn lại, thấy bên trong phòng từ lúc nào xuất thêm lão nhân râu tóc bạc phơ, dáng người cao gầy, mỉm cười nhìn mình.
      “ông là ai ???” Nhan Uyển Vân lên tiếng thắc mắc.
      “là người cứu ngươi, nếu có ta, giờ này có lẽ ngươi bị dã thú ăn thịt rồi” lão nhân mỉm cười trả lời.
      “đa tạ, thế ông có thể cho ta biết đây là đâu ??? Và bây giờ là triều đại nào được ???”
      “đây là Tuyệt Thiên cốc, bây giờ là Nguyên Niên hoàng triều năm thứ mười” lão nhân từ tốn đáp lời.
      “Oanh” Nhan Uyển Vân đột nhiên cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung.
      ‘Nàng chết, hơn nữa…hơn nữa…còn xuyên a’.
      “Tiểu a đầu, ngươi tên gì ???” lão nhân giọng hỏi.
      “Nhan Uyển Vân” nàng thào đáp lại.
      “Tiểu a đầu, nếu muốn đa tạ ta, thể chỉ bằng lời a” lão nhân cũng thèm quan tâm đến vẻ mặt ngơ ngác của Nhan Uyển Vân, mà lại cười cách bí hiểm nhìn nàng.
      “ý của ông là sao ???” Nhan Uyển Vân lấy lại tinh thần hỏi.
      “tên của ta là Đoạn Vô Ngân, ta là cung chủ của Huyền cung giang hồ, mấy tháng trước, ta vốn đến đây bế quan tu luyện, nhưng chẳng may tẩu hỏa nhập ma, bây giờ ta nghĩ, cùng lắm ta chỉ có thể sống năm năm nữa thôi, nên ta muốn tìm truyền nhân, nhưng giữa nơi thâm sơn cùng cốc thế này, đó lại là đều thể, lúc ta đau đầu vì chuyện này, ta phát ra ngươi, nên ta tin chắc đây là ý trời mang ngươi đến đây, là ông trời muốn ta nhận ngươi làm đồ đệ, a đầu, nếu muốn đa tạ ta, hãy làm đệ tử của ta, sau khi ta qua đời, ngươi hãy thay ta thống lĩnh Huyền cung, có được ???” Đoạn Vô Ngân nhìn nàng chân thành .
      Nhan Uyển Vân lại lần nữa chấn động, ngờ lại có thứ tốt như thế rơi ngay người mình, nàng đọc tiểu thuyết nhiều nên rất , ở những nơi thế này, nếu có thực lực, nàng chắc chắn gặp nhiều phiền phức, ông trời ban cho nàng cơ hội tốt như thế, nàng làm sao có thể chối từ a.
      “được, ta đồng ý” Nhan Uyển Vân mỉm cười gật đầu.
      Đoạn Vô Ngân thấy thế, khỏi vui mừng, rốt cuộc tuyệt học của ông cũng có người kế thừa, ông có thể hoàn thành tâm nguyên của mình rồi, dù nhìn thấy a đầu này tư chất tồi, nhưng nếu muốn luyện thành thần công lại là chuyện dễ gì, cho nên ông chỉ hy vọng có thể để a đầu này tiếp thu được phần ba tuyệt học của ông là ông mãn nguyện rồi. Nhưng Đoạn Vô Ngân hoàn toàn sai lầm vì suy nghĩ này của mình.
      Đông qua, xuân về, thấm thoát, bốn năm trôi qua, Nhan Uyển Vân bây giờ mười sáu tuổi, trở thành thiếu nữ xinh đẹp, dung mạo thanh tú, dù có nhan sắc khuynh quốc khuynh thành, nhưng người nàng lại toát ra vẻ dịu dàng, nhu mì, làm cho người khác muốn bảo hộ.
      biết có phải do tác dụng của Thiên Niên Hàn Băng, hay vì thường xuyên phục dùng các lại trái cây, thảo dược quý hiếm trong cốc hay ??? Mà Nhan Uyển Vân bây giờ có tốc độ luyện công kinh người, trong bốn năm học xong toàn bộ võ công của Đoạn Vô Ngân, hơn nữa còn luyện thêm tất cả bí tịch võ lâm mà Đoạn Vô Ngân cả đời sưu tầm được.
      Đoạn Vô Ngân là ai chứ ??? Là nhất đại tôn sư của võ lâm, là thiên hạ đệ nhất cao thủ, võ công đạt đến cảnh giới xuất thần nhập hóa, vậy mà bây giờ, hoàn toàn phải là đối thủ của Nhan Uyển Vân, dù điều này làm cho Đoạn Vô Ngân có chút mất mặt, vì mình lại thua đệ tử của mình, nhưng ông lại cảm thấy vô cùng vui mừng, vì rốt cuộc mình cũng có được truyền nhân, có thể đem tuyệt học có ông phát dương quang đại, nghĩ đến đây thôi, là ông cảm thấy tia cuồng hỷ sôi trào trong lòng.
      “Vân nhi, con lại đây” Đoạn Vô Ngân ngồi Thiên Niên Hàn Băng, vẻ mặt suy yếu nhìn vào Nhan Uyển Vân.
      “sư phụ” Nhan Uyển Vân đôi mắt có chút hồng, nhìn vào Đoạn Vô Ngân, nàng biết thời hạn của sư phụ đến rồi.
      “Vân nhi, đây là Huyền Thiên lệnh, là lệnh bài của cung chủ Huyền cung, sau khi rời khỏi đây, con hãy mang nó đến Thánh Linh sơn, nơi đó chính là tổng đàn của Huyền Cung, mang lệnh bài này giao cho hai vị hộ pháp, sau đó hãy đọc câu khẩu quyết ‘Thánh Linh chi địa, Huyền Thiên trường tồn’, lúc đó lệnh bài này có phản ứng, nó chứng minh thân phận của con là truyền nhân của ta, vì chỉ có người tu luyện Huyền Thiên công, bí pháp chỉ truyền cho cung chủ, mới có thể khiến cho lệnh bài này có phản ứng, nên con yên tâm, cho dù có rơi vào tay người khác, họ cũng thể sử dụng, ta hy vọng con có thể thay ta, mang Huyền cung phát dương quang đại, để ta có thể yên tâm ngậm cười nơi chín suối” Đoạn Vô Ngân vẻ mặt cố gắng tươi cười nhìn Nhan Uyển Vân .
      “sư phụ, người yên tâm, Vân nhi nhất định thay người hoàn thành tâm nguyện” Nhan Uyển Vân giọng tràn đầy kiên định.
      “tốt, con đưa tay ra” Đoạn Vô Ngân gật đầu mỉm cười, sau đó tiếp.
      Nhan Uyển Vân biết vì sao sư phụ lại bảo nàng đưa tay ra, nhưng nàng vẫn làm theo. đột nhiên nàng cảm thấy luồng nội lực thâm hậu từ người Đoạn Vô Ngân từ từ truyền sang cơ thể mình.
      “sư phụ” Nhan Uyển Vân hoảng hốt gọi.
      “đừng cử động, ta biết võ công giờ của con cả ta, nhưng nếu ta chết, thân công lực này cũng biến mất theo, như vậy rất lãng phí, chi bằng ta truyền nó cho con, như vậy càng có thể giúp con gia tăng thực lực, để đời này, con còn đối thủ nữa, đến lúc đó con thể chuyên tâm thay ta quản lý tốt Huyền cung” Đoạn Vô Ngân mỉm cười giọng .
      Trải qua hơn canh giờ, rốt cuộc Đoạn Vô Ngân cũng hoàn thành xong việc truyền nội lực sang người Nhan Uyển Vân. Sau đó ông cũng từ từ nhắm mắt lại, ra cách thanh bình.
      Nhan Uyển Vân nhìn vào vào người trước mặt đau lòng khóc lớn trận, sau đó ngậm ngùi mang thi thể Đoạn Vô Ngân hỏa thiêu, để có thể dễ dàng mang về Thánh Linh sơn. Sau khi hoàn thành sau mọi chuyện, Nhan Uyển Vân làm theo di nguyện của Đoạn Vô Ngân, mang sơn động này tiêu hủy, để tránh kẻ gian lợi dụng, rồi lặng lẽ rời sơn cốc.


    5. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [Xuyên ] Uyển Vân ~ Chương 2

      Nhan Uyển vân phải mất rất nhiều công phu mới có thể rời khỏi sơn cốc, dù nàng có thân tuyệt kỹ, nhưng do vách núi của sơn cốc vô cùng dốc, có nhiều chỗ rất khó vẫn dụng khinh công, nên đa phần nàng đều dựa vào sức mình mà leo lên, đến khi lên được phía , nàng hoàn toàn đuối sức, lâm vào mê man.
      Lúc Nhan Uyển Vân tỉnh lại lần nữa, nàng xuất bên trong căn phòng đơn sơ, được bày trí rất đơn giản, bên tường còn treo bức ảnh Bồ Tát.
      Đúng lúc này, cánh cửa phòng lại được mở ra, nữ tử thân vận lam y, trong rất xinh đẹp, gương mặt tươi cười gần gũi nhìn nàng.
      nương, tỉnh rồi “
      “là cứu ta” đây là Nhan Uyển Vân khẳng định.
      “Ân, ta trong lúc đến chùa dâng hương, nhìn thấy nương ngất xỉu ven đường, nên đưa nương đến Từ An tự này, đại phu xem qua, rằng nương chỉ là do đói quá nên ngất xỉu thôi” lam y nữ tử mỉm cười đáp.
      ‘ngất xỉu vì đói, Nhan Uyển Vân ngây người vì điều này, nếu để sư phụ biết, nàng thân là truyền nhân của Thiên hạ đệ nhất cao thủ, nhưng lại ngất xỉu vì dói, chắc người tức giận đến hộc máu quá’Nhan Uyển Vân trong lòng thầm nghĩ.
      nương, xin hỏi quý danh, nếu sau này có cơ hội, ta nhất định đền đáp ơn này” Nhan Uyển Vân từ tốn .
      “tiểu nữ Trương Tiểu Điệp, còn về trả ơn nương cần khách sáo, cha ta thường dạy ta, nên biết giúp đỡ mọi người, cho nên đây chính là niềm vui của ta, nương cần để trong lòng” Trương Tiểu Điệp cười lắc đầu.
      “cha của nương người cha tốt” Nhan Uyển Vân cảm khái lên tiếng.
      Nàng vốn là nhi, nên chưa từng biết cái gì là tình thương cha mẹ, từ lúc quen biết sư phụ, nàng xem người như cha ruột, bây giờ sư phụ qua đời rồi, đời này nàng còn người thân, nàng chỉ có thể tiếp tục dựa vào chính mình thôi, nhưng nàng rất hâm mộ những người có được thương của cha mẹ.
      “Ân, ông ấy chỉ là người cha tốt, mà còn là vị quan tốt, dù chỉ là Tri Huyện của Huyện Tông Châu, huyện , nhưng ông ấy xưa nay vẫn là quan thanh liêm, ông chính là tấm gương của ta” Trương Tiểu Điệp gương mặt đầy tiếu dung , nhắc đến cha nàng, nàng luôn luôn cảm thấy tự hào vô cùng.
      Sau đó hai người lại tiếp tục trò chuyện đôi chút, rồi dùng bữa, sáng hôm sau, Nhan Uyển Vân từ biệt lên đường đến Thánh Linh sơn, nhưng trong lòng nàng thầm nghĩ, ‘nếu có cơ hội, nàng nhất định báo đáp ân tình này, nàng xưa nay là người ân oán phân minh, có ân tất trả, có thù tất báo, có ân đền đáp gấp trăm lần, nhưng có thù cũng đáp lại gấp ngàn lần, tuyệt nương tay’.
      Thiên hạ này vốn chia thành tứ quốc : Nguyên Niên, Thuần Ngọc, Thác Ngân, Tiêu Nguyệt. Tứ đại môn phái : Thiên Sơn, Diệp Hồng, Thiết Đình, Ám Dạ, tuy nhiên bá chủ cao nhất của võ lâm và thiên hạ lại là Huyền cung danh trấn giang hồ, cung chủ Đoạn Vô Ngân là nhất đại tôn sư của võ lâm, võ công trác tuyệt, xuất thần nhập hóa, lại làm người chính trực, có dã tâm, chỉ chuyên tâm tu luyện thần công, nhưng nếu có kẻ có mắt trêu chọc, Huyền Cung cũng tuyệt đối bỏ qua, và đặc biệt Huyền cung chính là nơi chuyên bao che khuyết điểm, nên cho dù đệ tử có sai, cũng do người trong cung xử lý, nếu người ngoài tự tiện động thủ, xem như đắc tội với Huyền cung, mà đắc tội với Huyền Cung, chính là chết, nặng là diệt môn, bất kỳ ai cũng ngoại lệ.
      Thế lực Huyền cung trải khắp thiên hạ, nơi nào có, bất kỳ kinh doanh, hay quan trường, chốn võ lâm đều có mật thám của Huyền cung, điều đáng sợ là Huyền cung ra tay xuất quỷ nhập thần, chưa hề có ai thấy được họ ra tay như thế nào ??? Điều này cũng là điều khiến cho mọi người phải kinh sợ và kiêng nể.
      Thánh Linh sơn, thánh địa Huyền Cung danh trấn giang hồ, là cấm địa của cả võ lâm và tứ quốc. Dưới chân núi, nữ tử thân vận tử y, đứng nhìn lên đỉnh núi mà mỉm cười.
      “Thánh Linh sơn, rốt cuộc cũng đến rồi a” tử y nữ tử trong miệng thào, sau đó thi triển khinh công lên núi.
      lúc sau, tại Thiên Mật Viện, nơi tụ họp bàn bạc đại của Thánh Linh sơn, hai ghế tả hữu, hai lão nhân râu tóc bạc phơ ngồi, phía dưới hai người, còn có rất nhiều người khác, có nam có nữ, có trung niên, có người trẻ tuổi, nhưng tất cả họ đều có điểm chung, đều là cao thủ nhất đẳng võ lâm, và những người này ai khác chính là Hắc Bạch hộ pháp, cùng Tứ Đại Đường chủ, cùng những vị thủ hộ cao thủ khác của Thánh Linh sơn, lúc mọi người bàn chuyện, bên ngoài vang lên giọng cung kính của thị vệ.
      “hai vị hộ pháp, bên ngoài có vị nương cầu kiến, là phụng mệnh lão cung chủ đến đây”
      Tất cả mọi người trong phút chốc đều dừng công việc đưa mắt nhìn nhau, chẳng phải lão cung chủ bế quan sao ???
      Tại sao lại phái người đến đây ??? Dù nghĩ thế, họ vẫn bước ra đại sảnh, vì họ tò mò muốn biết rốt cuộc là chuyện gì diễn ra???.
      Vừa bước vào đại sảnh, mọi người nhìn thấy nữ tử vận tử y đứng đó, tay còn ôm lấy hủ bằng sứ, đeo tay nãi đơn giản, nhìn về phía họ.
      “xin hỏi, trong số các vị, ai là Hắc Bạch hộ pháp ???” Nhan Uyển Vân chăm chú nhìn vào đám người hỏi, dù nàng chỉ cần nhìn qua cũng nhận ra hai lão nhân dẫn đần chính là người nàng muốn tìm, nhưng nàng vẫn muốn xác định lại.
      “chính là bọn ta, xin hỏi nương, đến Thánh Linh sơn có chuyện gì quan trọng” Hắc hộ pháp đứng ra hỏi.
      Nhan Uyển Vân trả lời, chỉ lấy trong người ra khối lệnh, bên có khắc hai chữ Huyền Thiên đưa cho họ, hai vị hộ pháp sau khi nhìn thấy lệnh bài tay khỏi sửng sờ, sau đó chưa để họ kịp hỏi, Nhan Uyển Vân vẫn dụng Huyền Thiên công đọc ra hai câu khẩu quyết ‘Thánh Linh chi địa, Huyền Thiên trường tồn’, nhất thời lệnh bài nhanh chóng phát sáng, tỏa hào quang bốn phía, sau đó từ tay hai vị hộ pháp, bay về phía Nhan Uyển Vân.
      Mọi người trong đại sảnh nhìn thấy cảnh tượng này đều sửng người, vì họ biết rất tượng này có ý nghĩa gì.
      “xin hỏi nương có quan hệ thế nào với lão cung chủ ??? Và giờ lão cung chủ ở đâu ???” Bạch hộ pháp cung kính , trong lòng ông rất , nương này biết Huyền Thiên thần công, như vậy quan hệ với lão cung chủ tầm thường, nên ông cũng nên cư xử cho đúng mực.
      “lão cung chủ là sư phụ của ta, bốn năm trước, người vì luyện công tẩu hỏa nhập ma, biết còn sống bao lâu, nên nhận ta làm đồ đệ, sau đó truyền thụ võ công, cùng công lực cả đời cho ta, đồng thời cũng đem chức vị cung chủ Huyền cung giao lại cho ta, sau đó người cưỡi hạc quy tiên, đây là tro cốt của lão cung chủ, do ta làm theo di nguyện của người, mang về đây để có thể chôn cất tại Thánh Linh sơn Thánh Địa” Nhan Uyển Vân giọng giải thích, thái độ vô cùng bình tĩnh.
      Tất cả mọi người nhe xong điều này khỏi ngỡ ngàng, nhưng họ tuyệt đối hề nghi ngờ lời của Nhan Uyển Vân, bởi vì nàng ràng biết Huyền Thiên công, hơn nữa có thể làm cho Huyền Thiên lệnh bài có phản ứng, điều này chứng tỏ những gì nàng , lão cung chủ đem vị trí cung chủ truyền cho nàng, nên mọi người ai dám có ý kiến, vì họ tuyệt đối tin tưởng, chắc hẳn vị nương này có chỗ hơn người mới khiến cho lão cung chủ tin tưởng và coi trọng như thế.
      “thuộc hạ tham kiến cung chủ” tất cả mọi người sau khi nghĩ thông suốt, lập tức quỳ xuống hành lễ với Nhan Uyển Vân.
      “đứng lên ” Nhan Uyển Vân giọng lên tiếng.
      “hai vị hộ pháp, làm phiền hai vị triệu tập những người có chức vụ quan trọng trong cung quay về, chúng ta cần tổ chức tang lễ cho lão cung chủ, nhưng đừng làm kinh động các thế lực khác, đợi đến khi mọi chuyện ổn định hãy thông báo tin tức này ra ngoài” Nhan Uyển Vân bình tĩnh ra lệnh.
      Điều này làm cho mọi người bắt đầu thay đổi cách nhìn về nàng, ‘nữ tử này quả đơn giản, suy nghĩ sâu xa, thảo nào lão cung chủ lại chọn nàng, sai nếu bây giờ tin tức lão cung chủ qua đời truyền ra ngoài, cho dù trước đây Huyền cung có lớn mạnh, nhưng cũng dám chắc những thế lực khác nhân cơ hội này mà gây rối, cho nên tốt nhất nên tạm thời để lộ ra, để tránh đại loạn’.
      Hai vị hộ pháp nhanh chóng rời chuẩn bị, sau đó sai người đưa Nhan Uyển Vân về phòng, những ngày tháng tranh đấu của Nhan Uyển Vân tại thế giới này ngày hôm nay chính thức bắt đầu.
      Hết chương 2


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :