1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không - Trùng sinh] Sống lại ngày sau làm đại thần -Noãn Mặc Hề

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Tên Truyện: Sống Lại Ngày Sau Làm Đại Thần

      nguyên văn: Sống lại làm đại thần là ngày sau 重生之大神是天后

      Thể Loại: đại,du hí, trùng sinh, xuyên .

      Tác Giả : Noãn Mặc Hề

      bút danh: A 0 sắt 阿0瑟

      lịch post: tuỳ thời gian rảnh nhưng cố tuần 2 chương

      Edit1: LenNiNi [linhnaly1910] lâu lâu mới ôm hai chương ^^

      Edit2: huyền songg [Huyềnn Dòng] edit nữa đầu

      beta1: mèo lười giúp mấy chương khi beta2 làm việt @~@

      beta2: LenNiNi tự thân ôm nên mới cần thêm beta và edit hộ http://***************.com/images/smilies/icon_lol.gif

      Đôi lời tác giả: Đây là quyển sách thứ nhất sắt viết, từ lức bắt đầu ngày đầu tiên liền viết vô cùng đau khổ, trước kia lúc nhìn người khác viết sách, sắt hoặc nhiều hoặc ít cũng trong lòng ói cái máng (linh: chê bai!) qua người khác tình tiết cũ rích, kịch tình cẩu huyết, văn bút quá kém, nhưng là đến thời điểm ta tự viết, mới phát viết văn dễ dàng.​
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    2. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 1: xuyên việt hay trùng sinh?

      Edit: LenNiNi [linhnaly1910]

      beta: mèo lười

      “A...Hừ...” Đầu đau nhói, làm cho Tố Y tự chủ được để khẽ hừ ra tiếng.

      Mở mắt ra, nhìn chút phòng ngủ xa lạ, “Đây là đâu a, ta phải chết rồi sao?” Tố Y tự chủ được thầm mình.

      tỉnh?” giọng trong đầu truyền ra.

      ? Là ai? Đây là địa phương nào?” Tố Y ở trong đầu dùng ý nghỉ hỏi. Ngược lại cũng cảm thấy sợ, người chết còn có cái gì đáng sợ.

      “Tôi tên Trình Tố Y, Tố trong mộc mạc, Y trong Y nhân, nơi này là nhà tôi.”

      Tố Y sững sốt chút, “ cũng tên là Tố Y? Tôi?????? Tôi cũng gọi Tố Y, Bạch Tố Y! Trước đây còn là minh tinh, biết ” Tố Y thử dò xét hỏi.

      biết, tôi biết trong giới ngôi sao có người nào tên gọi Bạch Tố Y. Còn về sau, trong 12 năm cũng thấy xuất người nào tên gọi Bạch Tố Y” trong đầu thanh trả lời.

      “Tôi là từ 12 năm sau trở về, nhảy lầu tự sát. biết tại sao liền trở về bây giờ. Nhưng vẫn là còn kịp nữa rồi, tôi nếu lần nữa có thể sớm trở lại tuần, là có thể thấy ba mẹ Liễu, nhưng vẫn là về trễ. Tôi ngày hôm qua sau khi tỉnh lại, ba mẹ xử lý hậu xong rồi, vậy tôi quay trở lại còn có ý nghĩa gì? Tôi muốn trở lại thời điểm tự sát lần nữa, phát , cho nên mới chờ cùng chào hỏi.” Thanh kia trầm thấp .

      “Đầu làm sao lại đau như vậy, làm gì?” Tố Y theo bản năng hỏi.(,,•﹏•,,)

      có gì, tôi chẳng qua là mở ra hơi ga!”=v=

      Trong nháy mắt cả người Tố Y liền xuất mồ hôi lạnh, giùng giằng bò dậy, sau đó lảo đảo nghiêng ngã mở cửa sổ ra, nhịn được “Tại sao quý trùng sinh mạng như vậy, lão Thiên cho cơ hội sống lại lần nữa, tại sao quý trọng? cũng vì cha mẹ ngươi lo nghĩ sao? chính là tiếp nối sinh mạng của bọn họ sao a!”

      “Tôi biết còn sống còn có ý nghĩa gì, có bạn bè, có người , ở trong hai năm cuối cùng, trừ mỗi tháng ngân hàng đúng giờ gởi gửi đến tin nhắn thông báo, điện thoại di động của tôi cũng chưa từng vang lên thêm lần nào nữa. Tôi bị toàn thế giới từ bỏ, còn sống còn có ý nghĩa gì? cái thế giới này chỉ có ba mẹ là thương tôi, nhưng là tôi hay là về trễ, chậm rồi!” Trong đầu thanh kêu khóc.

      (linh: ra tui còn khổ hơn chị này, bị cản trở ngôn ngữ học thầy bảo phát ngôn , hông ôm di động chơi với truyện thôi chứ chả ai hiểu ta gì T_T ở đây khổ quá, có ai học ở phúc kiến lâu lâu lại tám với ta hông mai mốt tui nữa vời trung việt chắc die)

      Trong lúc nhất thời Tố Y cũng biết cái gì cho phải, chỉ giọng thở dài cái, ra tiếng: Đứa ngốc! Đúng vậy, đứa ngốc, mình cùng Trình Tố Y đều là đứa ngốc.

      Trong đầu thanh giống như ổn định chút rồi ưu tư, tiếp tục sau, chúng ta bây giờ lại là cái tình huống này! Từ sau khi tới, tôi liền khống chế được thân thể mình. Taôi có thể cảm giác được, ý thức của tôi càng ngày càng yếu, tôi biến mất. Nếu đến trước, vậy liền còn sống , tránh cho lãng phí cái xác này, hơn nữa, tôi xấu xí, ! Tôi vừa mới 18 tuổi, hẳn là kiếm được món hời lớn rồi. biết chờ sau khi tôi biến mất, có thể có trí nhớ của tôi hay , cho nên thừa dịp bây giờ tôi còn có thời gian, cho biết về tình huống tại của tôi . Dù sao cũng đãmở ra cửa sổ, hẳn sao, trước đem hơi ga đóng lại .”

      Tố Y lại lảo đảo nghiêng ngã phòng bếp đóng lại hơi ga. Sau đó trở về phòng ngủ nằm xuống, đầu có đau như vậy nữa, xem ra mình tỉnh lại vẫn còn tương đối kịp thời, có gây thành đại họa.

      “Tôi năm nay 18 tuổi, mới vừa tham gia thi vào trường cao đẳng xong, thư thông báo hẳn chưa tới tuần từ trường học gửi tới, nhớ tuần sau đến trường học cầm thư thông báo, tôi thi đậu là đại học Yến Kinh, là tin tức chuyên nghiệp, sau này tốt nghiệp làm phía sau màn* cũng tốt vô cùng.” Trong đầu thanh thấy kia Tố Y phản ứng, liền hỏi “ hiếu kỳ sao? Đại học Yến Kinh là cái dạng trường học gì, muốn biết sao?”

      *sau màn ở đây là hậu trường(?)

      Tố Y sững sốt chút, cười cái : “Xem ra trường học cũng tệ lắm, nếu hỏi như vậy.”

      Thanh kia qua hồi lâu mới lên tiếng “Là hiếu học giáo(1), trường học ở thủ đô —— Yến kinh, đại học đệ nhất cả nước văn khoa(2), ở toàn thế giới cũng là hạng thứ hai trường học.

      (1)người hiếu học

      (2) môn khoa học và xã hội gọp lại ^^ kinh khủng lắm. ta dở tệ môn này @~@ bởi đó giờ có ở đây đâu mà biết!

      Chẳng qua là... Sau khi tới trường học nên có ý muốn mến với Trần Chí Lâm, chính là phượng hoàng nam. Cũng cần làm bạn với Lữ Bình, tôi chính là bị hai người bọn họ phá huỷ. Còn nữa, tiền bảo hiểm sau khi ba mẹ tôi xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, tôi cảm thấy ít nhất có 100 vạn(*), nhất định phải tự mình công ty bảo hiểm lãnh. Tôi muốn cho chú thư viết ủy thác, chính là tên lường gạt, nên bị lừa, những thứ tiền bảo hiểm kia đủ cho ung dung qua biết bao năm.”

      (*)tiền trung là nhân dân tệ: chia nguyên (chục), thiên (ngàn),万(vạn),50 nguyên = 174 000 vnd.

      100nguyên =148 000 vậy nếu phải ta tính sai hẳn 100 vạn là gấp 100 lần nguyên vậy bằng 10 triệu [?] (_ _ lll) rất rối quá ta xin bỏ qua

      “Bất kể như thế nào, tôi tổng hy vọng thân thể của tôi có thể được sống thoải mái. cũng nên nghĩ báo thù cho tôi làm gì, tôi cần, cách xa bọn họ, trải qua cuộc sống ung dung của bản thân là được rồi. Tôi muốn ngươi phải thông minh hơn tôi, tôi năm đó là ngu, bị chú lừa hết tiền bảo hiểm lẫn nhà cửa ba mẹ để lại, lại bị bạn thân cùng người dùng làm con khỉ đùa bỡn 10 năm. A a, bọn họ bắt đầu tiếp cận tôi là vì cha mẹ tôi lưu lại căn nhà này, sau đó là vì trong trò chơi địa vị, chỉ như vậy diễn kịch với tôi 10 năm. Tôi biết mình rất ngu, nhưng là, là tôi biết nên làm thế nào, có ai dạy tôi phải làm thế nào! Tôi cũng muốn... Tôi... Tôi!”
      Trực giác của Tố Y cảm thấy đúng, vội vàng hỏi “ thế nào? có sao chứ?” Lời còn chư hết, chỉ cảm thấy trong đầu trận đau nhói.”Dựa vào ——” chỉ mắng chữ, Tố Y liền lâm vào hôn mê.

      Trong đầu là nhiều đoạn phim quay chậm cùng dung hợp cùng trí nhớ của Tố Y, đây là? Đây là phần trí nhớ thuộc về bé cũng tên là Tố Y kia.

      Tố Y bình tĩnh lại, nhận lấy trí nhớ của bé.

      Ngày dần dần tối xuống, Tố Y mở mắt ra, nhìn đồng đeo tay cái, trễ hơn 9 giờ."Ngủ ngày a! Khó trách lại đói như vậy." bên gặm bánh bao khô, vừa sửa sang lại trí nhớ bé.

      Tố Y khỏi cười khổ cái, cái này đúng là phải cái thế giới kia của mình a! Nhìn thêm chút nữa người Trình Tố Y này, đúng là đứa ngốc, nhưng là kêu Trình Tố Y này và bản thân mình có cái gì khác nhau đâu, cũng điều ngu ngốc phải !

      Mặc dù chính là minh tinh hát diễn tuyệt vời, cũng phải là người chẳng hề hay biết gì, thiếu chút nữa trở thành công cụ kiếm tiền của người khác sao?

      Vòng giải trí cũng thấy rất nhiều chuyện đen tối cùng bẩn thiểu rồi, cảm thấy người kia là nơi quy tụ ấm áp, nhưng biết đây chẳng qua là mưu đồ của người kia vì tài sản kếch xù của mình, bày bẫy rập.

      May mắn, mình lập di chúc, nếu là bản thân có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, toàn bộ tài sản điều quyên góp cho hội từ thiện. Người nọ khi biết ý đồ của mình bất quá là giỏ trúc múc nước, trận vô ích, nhất định sắc mặt rất đặc sắc .

      Mà mình ở xe sau khi phát thắng xe bị táy máy tay chân, trực tiếp gọi điện thoại báo cảnh sát mình bị người mưu sát, xe cần cẩu máy ghi chép(ký lục nghi (?)có thể làm chứng cớ, tố cáo người hiềm nghi. Người nọ nhất định nghĩ tới, mình len lén mang theo máy ghi chép , trở thành chứng cớ quan trọng để tố cáo . Nghĩ đến người nọ sau mình sau khi chết , phải tử hình cũng là ở tù chung thân đâu.

      Tố Y thở cái dài, lật xem thời điểm ở trong trí nhớ của nguyên chủ, phát năm nay nguyên chủ sau khi nhập học, cùng nhà trọ nên cùng Lữ Bình làm bạn, bị Lữ Bình lộ ra tất cả tin tức của nguyên chủ, sau khi biết được nguyên chủ ở hàng thành có hộ 200 bằng phẳng, Lữ Bình liền vô tình hay hữu ý quyết định, để cho nguyên chủ biết Trần Chí Lâm.

      Về sau tiếp nhận việc Trần Chí Lâm theo đuổi mình, ở năm được 19 tuổi cùng Trần Chí Lâm năm ấy lãnh giấy hôn thú(tác giả:cái thế giới này mãn 18 tuổi liền có thể kết hôn, học sinh cũng có thể trực tiếp kết hôn). Mà bộ phòng này là ba mẹ nguyên chủ lưu lại, chỉ như vậy thành nhà của Trần Chí Lâm.

      Mà ở thời điểm năm thứ ba của đại học, ra khoản gọi trò chơi của nước ngoài (dị vực đích trò chơi ?).

      Lúc này Trần Chí Lâm cùng nguyên chủ đề cập tới vấn đề ly hôn, chẳng qua là sau đó Trần Chí Lâm phát nguyên chủ có thiên phú chơi trò chơi (...), liền cùng Lữ Bình lừa gạt nàng nhà thám hiểm chuyên nghiệp của công hội bọn họ.

      Mười năm, vì Trần Chí Lâm cùng Lữ Bình cung cấp rất nhiều tài nguyên độc nhất cho công hội, để cho công hội của bọn họ từ cái tên thấy tiếng tăm nhân công (kinh truyền công nhân?), phát triển đến nhất lưu công hội.

      Giá lần lừa gạt chính là 10 năm. (edit: tui làm tới đây thấy tác giả lạc đề vì nghiện game (_ _;) )

      Nếu phải nguyên chủ trong lần vô tình, bắt gặp gian tình của Trần chí lân và Lữ Bình, cũng biết phải bị lừa gạt chẳng hay biết gì đến bao lâu.

      Mà nguyên chủ lúc này mới biết, Trần Trí Lâm cùng Lữ Bình là thanh mai trúc mã lớn lên từ , cùng đến từ huyện thành xa xôi, đến gần nguyên chủ chính là vì phòng của cùng bản lãnh chơi trò chơi kia!

      Mà hai người thấy xảy ra chuyện xong, người chẳng qua là cười lạnh nhìn , mà người kia lại trực tiếp động thủ đánh nguyên chủ. 10 năm nhiều nhiều ít ít, nguyên chủ người phải người , bạn cũng phải bạn, mà nguyên chủ sớm bị bọn họ lập cùng thế giới bên ngoài, bạn bè, người thân.

      Đây là bẫy rập bọ họ từ lúc vừa mới bắt đầu liền làm cho Trình Tố Y, cũng khó trách này nghĩ cũng nghĩ trực tiếp nhảy lầu tự sát.

      Ai —— Tố Y thở cái dài, đứng dậy ở trong phòng khắp nơi nhìn nhìn. Nhìn ra điều kiện gia đình của nguyên chủ cũng tệ, nhà này khoảng chừng 200 m2, ở hàng thành thành phố này cũng thuộc về hộ gia đình giàu .

      Từ trong trí nhớ biết được, cha mẹ của nguyên chủ điều là nhân viên quản lý cao tầng của công ty xuyên quốc gia, là tuần trước xảy ra tai nạn giao thông thiệt mạng, chú của nguyên chủ, thừa dịp khoảng thời gian này chỉ biết thương tâm, chuyện gì cũng biết, liền lừa gạt nguyên chủ viết tấm thư ủy thác, sau khi ở 8 ngày lĩnh tiền bảo hiểm kếch xù, người nhà sau đó liền biến mất ở trong thế giới của Trình Tố Y.

      Trình Tố Y sau khi cha mẹ qua đời cả cuộc sống, sinh hoạt chính là bi kịch a!

      Khá tốt, bây giờ còn chưa có ghi tờ thư nào ủy thác, hết thảy cũng vẫn còn kịp. Cái nhà này là mới mua, trả toàn khoản, cũng đồng nghĩa với nguyên chủ nhà có tiền gì hết. Mặc dù để cho Tố Y bây giờ có phòng vay áp lực, nhưng Tố Y cũng phải tự nghĩ biện pháp kiếm tiền học.

      Khó trách nguyên chủ cầu mình, tiền bảo hiểm của cha mẹ là nhất định thể bị người lừa gạt , nếu mình chỉ có thể cùng nguyên chủ vậy, bốn năm đại học dựa vào làm kiếm học phí cùng sinh hoạt phí. Mà mình làm minh tinh nhiều năm,cuộc sống sớm phế là được, đánh công ngã thường tiền là tốt, nơi nào kiếm đến tiền a.

      Lật cái thẻ lương cha mẹ nguyên chủ, phát tiền chỉ đủ cho học phí cùng sinh hoạt phí năm thứ nhất. Mà tiên bảo hiểm của cha mẹ nguyên chủ, Tố Y định sau khi đến Yến kinh mua hộ nhà . Bởi vì căn cứ trí nhớ, nhà ở Yến kinh năm sau tăng mạnh, bây giờ bắt tay kiếm lời, sau này càng khó mua hơn.

      Mà mình muốn ở Yến kinh học bốn năm đại học, sau này định cư ở Yến kinh vẫn tương đối thực tế, dẫu sao cái thế giới xa lạ này, mình ở đâu đều giống nhau, bốn năm, đủ mình quen thuộc Yến kinh.

      Hơn nữa nguyên chủ rất chuyên nghiệp, ở thành phố Yến kinh công ăn việc làm tìm là tương đối dễ dàng. Hàng thành này, người nhà của chứ nguyên chủ là phiền toái. Mà hàng thành hộ phòng này, Tố Y là chắc chắn động, cho dù là chỗ trống này, Tố Y cũng muốn lưu nơi tưởng niệm, chứng minh cái đó gọi là Trình Tố Y, từng tới cái thế giới này.

      Tố Y lê thân thể mệt mỏi, qua loa tắm rửa rồi nằm ở giường.

      Là thời điểm nên suy nghĩ kỹ đường sau này của mình, từ trong trí nhớ của Trình Tố Y biết được, cái thế giới này cơ bản tình hình trong nước cùng cái thế giới kia của mình sai biệt lắm. Chẳng qua là trừ phương diện khoa học kỹ thuật , những thứ khác cũng tệ hơn so với thế giới của mình.

      Trung quốc ở cái thế giới này, ở thế giới đích địa vị rất cao.

      Cho nên hai năm nay thường xuyên có người ngoại quốc nghĩ đủ phương cách đến Trung quốc tới định cư. Cái này cũng đưa đến nơi Yến kinh của thế giới này, giá phòng ở mấy năm sau phồng đến mức khó có thể tưởng tượng.

      Mà cái thế giới này vòng giải trí, đối với nguyên chủ mà nơi rất xa tồn tại. Nguyên chủ mặc dù từ đến lớn cũng học nhạc, có thể bởi vì vấn đề tính cách, thi đậu phải loại trường của nghệ thuật, lại chọn tin tức chuyên nghiệp, sau này là thỏa thỏa phía sau màn a.

      sau Tố Y mình cũng muốn sống thêm ở đèn pha xuống (linh: là chị ấy muốn lại làm minh tinh ^^), làm phía sau màn cũng tốt vô cùng. Chẳng qua là vẫn là phải tìm cá ky(?) đem những ca khúc mình từng viết qua toàn bộ chế tạo ra được, coi như là cho mình kiếp trước câu trả lời, thuận tiện cũng kiếm ít tiền, muốn ở nơi này đúng là sống nổi. Tố Y thở dài cái.

      Ở thời điểm Tố Y mới ra nghề, là ca sĩ mới khởi nghiệp. Chỉ là có danh tiếng, cho nên tác phẩm của mình thường xuyên cầm cho người khác hát. Nhìn tâm huyết của mình, bị những người đó hát bừa bộn, Tố Y liền nhịn được muốn vội vàng chỉ ra mặt, chỉ là vì tác phẩm của mình bị tao đạp đúng.

      Sau đó nàng thành công, thành nổi danh ca sĩ mới khởi nghiệp, thậm chí còn vào điện ảnh và truyền hình thử sức. Chẳng qua là vào cái vòng kia, cũng đồng nghĩa với thể tùy tính tình mình tới. Đứng càng cao, thấy người người càng nhiều, lại càng phải cẩn thận thể bước sai bước nào, bởi vì cẩn thận rơi vào vực sâu vạn trượng vạn kiếp bất phục.

      Mình cũng dưới tình huống bất đắc dĩ, viết ít ca khúc cho ca sĩ khác làm nhân tình, cái này cũng đổi lấy nhân duyên tốt trong làng giải trí của Tố Y, phải vạn bất đắc dĩ. Người bình thường cũng nguyện ý đắc tội tới Tố Y, bởi vì bọn họ còn muốn hỏi Tố Y mời ca đâu!

      Điều này cũng làm cho Tố Y ở về sau mấy năm có mạng giao thiệp cùng sức, chẳng qua là hết thảy các thủ đoạn này cũng ở đó trong tay tống người đàn ông. Bất quá mình mặc dù nạp mạng, nhưng từ 29 tuổi biến thành 18 tuổi, mà kia người đàn ông bây giờ phải là chết chính là ở trong ngục giam, dù sao cũng đòi tốt. Mình như vậy là kiếm lớn!

      Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Tố Y liền mở mắt ra. Thức dậy ăn qua loa điểm tâm, liền bắt đầu thu thập phòng. Đem đồ của cha mẹ nguyên chủ, toàn bộ thu thập xong, đặt ở phòng ngủ chính.

      Sau đó đậy lại cái lòng chống bụi, khóa lại cửa phòng. Nếu như có ngoài ý muốn, gian phòng này lại đem mở ra nữa.

      Nhìn phòng rộng rãi sáng ngời, tâm tình của Tố Y cũng khỏi khá hơn. vào phòng vệ sinh, cẩn thận quan sát gương mặt trong kiếng này. Cùng mình mặt có 7 phần tương tự!

      Người gọi Trình Tố Y này là gương mặt trái xoan rất đẹp, nếu như diễn trò lời rất thượng kính(?), so với mình gương mặt đó ngũ quan đẹp đẽ hơn, càng lập thể, cũng càng trắng nõn.

      Mắt hạnh to tròn hết sức linh động, để cho người đầu tiên nhìn là có thể bị đôi mắt này hấp dẫn. Chẳng qua là đôi mắt này bị bị nguyên chủ lại dầy lại dáng dấp lưu hải(?) ngăn che, để cho người ta thấy linh động hai tròng mắt.

      Trình Tố Y này quá hướng nội, cha mẹ làm bận bịu, mà nàng lại vì nguyên nhân tính cách nên cũng thể có bạn bè gì, trong thế giới nàng ở chỉ có học tập. Cả người vô cũng đơn thuần, cũng khó trách sau này bị hai người kia lừa gạt thảm như vậy!

      Cầm ví tiền, Tố Y quyết định ra ngoài đổi kiểu tóc. Chờ mấy ngày nữa thư thông báo tới, lĩnh tiền bảo hiểm, mình lên đường Yến kinh, trước thời hạn qua coi nhà chút, nhìn thêm chút nữa có con đường kiếm tiền gì . có thu vào, cũng thể ngồi ăn , bốn năm đại học nhưng là khoản tiêu phí .

      Chờ đến lúc Tố Y về nhà vào buổi tối, đổi kiểu tóc gợn sóng ngang vai, hết sức khả ái đáng , lưu hải* cũng có, lộ ra vầng trán sáng bóng đầy đặn, cả người nhìn lên lên tinh thần rất nhiều.

      *là quần thăm dưới mắt hay vết thâm ?

      Mới vừa mở tủ lạnh ra đem đồ hôm nay ở siêu thị mua nhét vào, điện thoại vang lên.

      "A lô !" Tố Y tiếp điện thoại.

      "Tố Y à! Là chú đây, hôm nay con nơi nào, tại sao ngày cũng có người nghe điện thoại a?" Là chú của nguyên chủ, Tố Y theo bản năng thẳng tắp bối.

      "Chú khỏe, hôm nay cùng bạn học dạo phố."

      muốn để cho đối phương biết nguyên chủ thay đổi, Tố Y theo bản năng láo.

      "Vậy ngày mai con chớ ra ngoài, ngươi viết cho chú tấm thư ủy thác, chú công ty bảo hiểm đem tiền bảo hiểm của ba mẹ con để cho con mang về. Con cái đứa này, sau này có thu vào, còn phải thêm bốn năm học đây, tiêu tiền phải tiết kiệm điểm. Chớ luôn là chạy dạo phố!"

      Trong lòng Tố Y cười lạnh tiếng, biết cháu muốn lên bốn năm đại học, ông còn lừa tiền bảo hiểm của chị dâu chạy? Khi đó làm sao liền suy nghĩ chút con của trai còn phải thêm bốn năm học đây!

      "Chú, lớp chúng con ngày mai du lịch tốt nghiệp, thầy giáo chúng con đem tiền ghi danh nộp cho con, để ngày mai con cùng các bạn học ra ngoài giải sầu chút, nếu người ở nhà suy nghĩ lung tung. Con đáp ứng thầy, sáng sớm ngày mai liền lên đường." Ở trong trí nhở của nguyên chủ có chuyện như vậy xảy ra, chẳng qua là đến cuối cùng nguyên chủ cũng .

      "Như vậy à, để cho thầy các con bỏ tiền cho con, như vậy tốt đâu. Nếu cùng các ngươi lão sư tiếng con . Cũng thể để cho lão sư cho con bỏ tiền ra a." Thanh bên đầu điện thoại kia chi chi ngô ngô đến.

      "Ngày mai con đem tiền trả lại cho lão sư, hơn nữa trung học ba năm cấp hai (đệ nhị cấp ba năm?), lần này lại là du lịch tốt nghiệp, con muốn bỏ qua, cũng chỉ thời gian tuần. Sau khi con trở lại viết nữa thư ủy thác cũng giống như nhau, dù sao tiền bảo hiểm nhanh như vậy có thể lấy được." Tố Y .

      "Vậy cũng tốt, con ra ngoài chú ý an toàn a, trở lại nhớ trước tiên phải gọi điện thoại cho chú nha, chú giúp con công ty bảo hiểm làm thủ tục, tránh cho con tuổi còn , bị người lừa." Chú của nguyên chủ tình nguyện lắm vừa .

      " Được, chú, con biết "

      Tố Y cúp điện thoại, suy nghĩ chút, hay là đứng dậy mở ra máy vi tính của cha mẹ nguyên chủ. Tổng phải hiểu tin tức trong giới gải trí trong thế giới này chút.

      Mình là cuộc sống phế, muốn kiếm tiền lời, cũng chỉ có con đường sáng tác, bán ca này. Nhìn chút cái thế giới này khúc phong, cũng phải nhìn chút có những công ty đào tạo ca sĩ, tránh cho đến lúc đó đầu óc mơ hồ, làm xảy ra điều gì khác tác phẩm của người ta, bị người cảm thấy là dị loại tốt.

      Tố Y khỏi vui mừng cha mẹ của nguyên chủ mực giữ vững để cho nguyên chủ học nhạc, mà nguyên chủ cũng rất có thiên phú. Bất quá bởi vì do tính cách, nguyên chủ cho tới bây giờ có nghĩ qua thi trường nghệ thuật. chuyện cũng tốt, sau này bị người phát bán lời của ca khúc, mình cũng có thể tròn quá khứ, dẫu sao nguyên chủ từ đến lớn mực giữ vững học nhạc.
      PhongVyPhong Vũ Yên thích bài này.

    3. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 2: Thư Thông báo đến
      Edit: LenNiNi

      beta: mèo lười

      Tố Y ở mạng nhạc tra được cái thế giới này so sánh cùng cái thế giới kia của mình, vẫn tương còn đối đơn điệu, phong cách cũng tương đối đơn độc. Nhìn tới nơi này, Tố Y khỏi có chút bận tâm, mình ở cái thế giới kia từng làm những bài hát thế kia, ở nơi này cũng có người thích ? Đến lúc đó bán được, dù sao mình cũng chưa thể thu vào!

      Tính, xe tới trước núi tất có đường, đến lúc đó rồi hãy , ghê gớm, đến lúc đó tự viết vở kịch bán . Chẳng qua là, đó cũng phải là sở trường của mình, hơn nữa mình viết kịch của tivi của thế giới kia, luôn là có chút chột dạ.

      phải của mình mãi mãi cũng phải là của mình, dù là ở cái thế giới xa lạ này trong người nào biết đến, nhưng mà Tố Y vẫn cảm thấy hụt hơi ( đủ tự tin) a!

      Thời gian bất tri bất giác trôi qua tuần, nguyên chủ giao phó hôm nay mình lấy thư thông báo.

      Tố Y giấy chứng nhận của nguyên chủ cũng mang theo, định lấy được thư thông báo sau đó liền ngay đến công ty bảo hiểm. Nếu lấy xong tiền bảo hiểm, mình liền có thể trực tiếp Yến kinh. Nếu là xong, vậy cũng chỉ có thể lãng tránh chú nguyên chủ mấy ngày.

      Đón chiếc xe đến trường học, theo như trí nhớ tới phòng làm việc chủ nhiệm lớp. Gõ cửa cái, “Mời vào” bên trong có thanh người truyền đến.

      Tố Y đẩy cửa vào, nhìn về phía chủ nhệm lớp, trong trí nhớ của nguyên chủ, đây là người phụ nữ trung niên để cho người nhìn cái liền sinh lòng hảo cảm.

      Chỉ thấy kia chủ nhiệm lớp ngẩng đầu lên, sững sờ nhìn về phía Tố Y. Tố Y mới phản ứng được, mình đổi kiểu tóc, chủ nhiệm lớp khẳng định nhận ra được đây là nguyên chủ.

      giáo tốt, em là Trình Tố Y, em là tới xem chút thư thông báo đại học có đến hay ạ?” Tố Y nhanh chóng, vội vàng hành lễ .

      *phía để người đàn bà trug niên ta sửa là phụ nữ cho hợp cảnh, còn việc trung quốc gọi thầy là lão sư, đoạn lại dịch ra thầy, nên ta đổi thành cho ứng xưng hô.

      “Nga, Tố Y a! Ngồi, ngồi! em thay đổi như vậy nhìn tốt biết bao a, nên như vậy mới giống , đổi kiểu tóc đổi tâm tình, em sau này cuộc sống còn dài đâu, lên đại học liền là bắt đầu mới thôi, em phải thấy ra điểm a! Sau này a, đụng phải chuyện biết làm thế nào hãy gọi điện thoại cho , dám có thể giúp em, nhưng là chút đề nghị vẫn là có thể cho em. Đứa bé ngoan, lên đại học tiền có hay a, liền giúp ngươi xin giúp vay tiền học a!”

      Chủ nhiệm lớp vừa lên tiếng chính là chuỗi dài quan tâm. Xem ra cũng biết chuyện cha mẹ của Trình Tố Y rồi.

      “Tạ ơn giáo, em biết, em cũng có tiền, ba mẹ em điều chuẩn bị xong tiền em lên học đại học rồi ạ. yên tâm , có chuyện em nhất định gọi điện thoại cho !” hốc mắt Tố Y có chút ướt át, nguyên chủ tại sao lại có thể cảm giác được cái thế giới này ấm áp chứ.

      “Vậy tốt, tới, đây là thư thông báo của em, thi rất tốt, thi đậu đại học Yến Kinh nha! em chọn chuyên nghành tệ, hơn nữa chuyên ngành em chọn này sau này ra trường cũng dễ dàng tìm việc.

      Đến trường học học tập cho giỏi, lên đại học chính là lớn rồi, sau này người tự mình lo lấy, phương diện sinh hoạt nhất định phải chiếu cố kỹ lưỡng mình, có chuyện liền gọi điện thoại cho , biết !”

      Chủ nhiệm lớp đem thư thông báo đưa cho Tố Y. Tố Y vội vàng hành lễ, luôn miệng vừa tạ ơn giáo!

      Từ trường học ra, Tố Y trực tiếp đón xe công ty bảo hiểm. Đến công ty bảo hiểm hỏi chút ý kiến mới biết, ra tiền bảo hiểm cha mẹ Trình Tố Y lại có 400 vạn! Cha mẹ nguyên chủ đều là quản lý công ty xuyên quốc gia [chém đại], ban đầu mua bảo hiểm với số tiền lớn, khó trách chú của nguyên chủ cầm xong tiền người nhà liền biến mất.

      400 vạn ở cái thế giới này cùng thế giới kia của mình bằng 4000 vạn xong hết rồi, ở Yến kinh đều có thể mua căn biệt thự. Khó trách nguyên chủ đủ cho mình ung dung sa hoa (sa hoa phung phí) lâu.

      Mà nguyên chủ lại vẫn cứ cho chỉ có 100 vạn mà thôi! Nghĩ tới đây, Tố Y khỏi thầm hận chú của nguyên chủ, ban đầu cầm bao nhiều tiền như vậy, dù là để lại nguyên chủ 50 vạn, cuộc sống Trình Tố Y cũng đến nổi khổ cực như vậy.

      Chương 2: tt

      Edit: Huyềnn Dòng

      beta: LenNiNi

      Người làm thủ tục , muốn làm thủ tục nhanh nhất cũng phải ngày mốt mới có thể làm, đề nghị Tố Y làm tấm thẻ ngân hàng, đến lúc đó trực tiếp tới làm thủ tục.

      Tố Y ra cửa ở công ty bảo hiểm bên cạnh ngân hàng. Sáu đó đón xe tới cửa hàng tổng hợp, ngày mốt có thể lấy được tiền bảo hiểm rồi, vậy có thể trực tiếp Yến Kinh. Bây giờ tới cửa hàng tổng hợp mua số thứ cần thiết cho lên đại học, sau hai ngày có thể thu dọn đồ đạc để .

      Tố Y suy nghĩ đến liền bật cười, Từ 29 tuổi xuống còn 18 tuổi, đúng là kiếm lớn! Suy nghĩ chút, có thể cảm nhận được cuốc sống đến trường lần nữa, Tố Y rất là mong đợi.

      Chuông điện thoại lại vanh lên, Tố Y thở dài cái. muốn gia thiệp cùng với chú của nguyên chủ, bởi vì nhịn được mà mắng chửi lên, Tố Y hít sâu hai cái rồi mới bắt điện thoại.

      “Tố Y, cháu trở về lúc nào vậy, phải bảo cháu trở về liền phải gọi cho chú sao? Làm sao lại gọi cho chú?” Bên kia điện thoại có giọng nam vội vàng hỏi.

      Tố Y hít sâu hơi: “Chú khỏe, cháu vừa mới tới nhà, còn chưa thu dọn đồ đạc đâu. Vhasu định dọn xong đồ đạc gọi cho chú.”

      “Như vậy sao, trở về là tốt, vậy ngày mai cháu đưa thư ủy thác cho chú, chú đến công ty bảo hiểm để làm tiếp chuyện cho cháu.” Bên kia điện thoại liền .

      “Chú, ách…Chú, sáng sớm ngày mai cháu còn phải tới trường học, ngày mốt , nếu ba giờ chiều mai cũng được.” Tố Y thiếu chút nữa nhịn được mà mắng lên.

      “Được rồi, vậy chiều mai ba giờ chú tới nhà cháu, đến lúc đó cháu đừng đâu lung tung, nhớ ở nhà.” Người bên kia điện thoại vừa , trong giọng giấu được ý vui sướng, bên này cũng có thể nghe được.

      Trước hết cho ông hưng phấn đêm! Tố Y hận hận nghĩ. Xem ra sáng sớm ngày mai phải đem hành lí tới công ti bảo hiểm, đến lúc đó xong việc liền tới sân bay.

      Ngày thứ hai, vừa rạng sáng, Tố Y kéo rương hành lí to tới công ti bảo
      hiểm.

      Vừa vào phòng khách công ti bảo hiểm, nhân viên làm việc ngày đó liền nhìn thấy Tố Y, vội vàng tới : “Trình tiểu thư, mời bên này.”

      Sau đó lại tiếp: “Ngày hôm qua có người tới hỏi số tiền bồi thường của Trình tiên sinh và Trình thái thái, chúng tôi nhất định phải có thư ủy quyền của Trình tiểu thư. Trình tiểu thư, bên có xảy ra chuyện gì chứ?”

      có, đó là chú của tôi, ông ấy sợ tôi biết phải làm thủ tục như thế nào cho nên tới hỏi chút.” Tố Y cười .

      Khó trách tối qua lại gọi cho , hóa ra là ngày hôm qua tới đây, có được câu trả lời liền gấp gáp.

      có việc gì là tốt, Trình tiểu thư yên tâm, đối với tài liệu của khách hàng, chúng tôi đều cẩn thận bảo mật, nếu như khong có thư ủy thác của , chúng tôi nhất định bất cứ điều gì cả.” Người kia cười .

      Người này là người hiểu chuyện, nhìn thấu mọi việc àm ra. Lại có thể giữ mặt mũi cho khách hàng, là nhân tài.

      “Trình tiểu thư, nhìn chút, nếu có chuyện gì kí tên vào tập văn kiện này, sau đó chúng tôi liền có thể chuyển khoản cho .”

      Tố Y nhìn văn kiện chút, sau đó ký tên. Lại có nhân viên cùng tới ngân hàng chuyển khoản. chờ số tiền đó được chuyển xong, Tố Y liền đón xe trực tiếp tới sân bay.

      Cho đến khi mua xong vé máy bay tới Yến Kinh vào buổi chiều, lúc này Tố Y mới thở phào nhõm.

      vội vội vàng vàng rời như vậy, cho cùng cũng là vì muốn cùng chú của nguyên chủ nảy ra xung đột. Nếu như là nguyên chủ, chắc ấy cũng chọn cách rời xa nơi này tới Yến Kinh.

      Đó là hiền lành, nhất định ấy nghĩ đến việc chú của mình lừa bao nhiêu tiền.

      ở trong trí nhớ của nguyên chủ, vẫn cho là nhiều nhất chú của cầm 100 vạn tiền bảo hiểm. có lẽ bởi vì chú là người thân duy nhất đời này của , cho nên, dù nguyên chủ thích chú của mình nhưng cũng hận .

      còn 40 phút nữa lên máy bay. Tố Y suy nghĩ chút, hay là tìm nơi gọi
      điện cho chú của nguyên chủ.

      “chú, cháu là Tố Y, buổi sáng sau khi làm xong chuyện ở trường học liền trực tiếp tới công ti bảo hiểm xem chút, công ti bảo hiểm bảo là người có giấy chứng nhận có thể làm thủ tục, hơn nữa làm cũng rất ràng. Cháu nhìn thấy có việc gì nên trực tiếp làm theo.” Tố Y ở trong điện thoại.

      “Cái gì, cháu…Cháu cháu trực tiếp làm theo? Bao nhiêu tiền? Đứa này, sao cháu với ta, nếu bị lừa phải làm sao? Lá gan cháu sao lại lớn như vậy?” Người bên kia điện thoại ràng thẹn quá hóa giận .

      “Có 50 vạn, đủ cho học phí và sinh hoạt 4 năm đại học của cháu, hơn nữa đến lúc tốt nghiệp đại học trong thời gian tìm việc làm cũng đủ để sinh hoạt, chú cần lo lắng. Tiền này cháu phung phí, cũng cho ai mượn, chú, chú cứ yên tâm .” Tố Y xấu lòng .

      Tôi yên tâm đại gia , phung phí, cho ai mượn, đây là để cho tôi mở miệng mượn tiền có, năm học phí chỉ có hơn 3 vạn tới 4 vạn, có 50 vạn. ăn vàng sống sao? Chú của nguyên chủ thiếu chút nữa phun ngụm máu ra ngoài.

      “Như vậy sao, vậy giờ cháu ở đâu??” Thanh bên kia điện thoại đè nén tức giận .

      “Chú, cháu ở sân bay, hôm nay cháu muốn Yến Kinh, muốn xem địa phương mà cháu học, có thể rèn luyện mình chút. Trước kia ba cháu thường , năm đó ông ấy học đại học vừa học vừa kiếm tiền nuôi ông ấy và chú, bên học, cháu là con của ba, chú là em trai của ba, chúng ta là người thân của nhau, chú và ba có thể làm được cháu cũng có thể làm được!!!” Tố Y cười đểu giả .

      Bên kia điện thoại trầm mặc lúc lâu, sau đó mới nén giận : “Vậy cháu ở bên ngoài phải tự chăm sóc bản thân tốt, mọi việc phải cẩn thận, người có bao nhiêu tiền thể để người khác biết, có chuyện gì nhớ gọi điện thoại cho chú.”

      “Được, cháu biết,. Hẹn gặp lại, chú!”

      Tố Y cúp điện thoại, sau đó thở dài hơi.

      A,a… Người thân! đúng là châm chọc! Người thân
      chính là cầm của cháu ruột 400 vạn, sau đó người nhà biến mất dấu vết, đây chính là người thân!

      Bây giờ Tố Y chỉ có 50 vạn tiền bảo hiểm, hi vọng chú của nguyên chủ có thể ngừng lại. Dù sao sau này cũng lien lạc với người được gọi là người thân này.

      Tố Y quay đầu nhìn đại sảnh sân bay, sau đó từng bước vào cửa sân bay.

      Hẹn gặp lại, Hà thành.
      PhongVyPhong Vũ Yên thích bài này.

    4. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 3: Đại tiên

      edit: Huyềnn Dòng

      beta: LenNiNi

      Lên máy bay, cẩn thận xem lại trí nhớ của chủ nhân trước, đặc biệt là những trí nhớ có liên quan tới số tiền trò chơi hai năm kia. Trước đây,những trò chơi mà coi đều là võng trùng*, các loại trò chơi đều được mọi người thích, nhưng đều là những trò có điều kiện cần bàn, vẫn chưa từng nghe qua toàn bộ tin tức của trò chơi.

      *nguyên văn:网虫 võng trùng là sâu mạng hay nghiện mạng


      Hơn nữa bởi vì là ngôi sao, bình thường công việc diều là bận rộn, có nhiều thời gian chơi trò chơi nhiều mấy. Bây giờ tốt hơn rồi, mặc dù thế giớ này khác với thế giới của lắm, số thứ bằng thế giới của . Nhưng mà khoa học kĩ thuật của thế giới này tiến bộ hơn thế giới kia, hai năm sau lại có toàn bộ tin tức về ra đời của các trò chơi!

      Mặc dù còn phải chờ hai năm nữa nhưng mà cũng ảnh hưởng tới những điều mà muốn biết.

      có thể dựa vào trí nhớ của nguyên chủ mà ghi xuống ít trò chơi trước thời hạn, tránh cho đến lúc trò chơi xuất lại quên sạch.

      Hơn nữa dựa theo vào trí nhớ của , trò chơi của 10 năm sau cũng còn chưa sáng tạo ra, mà nhà phân phối trò chơi thăm dò cũng có 1/3 trong đó, điều đó cho thấy, dị vực là điều có đặc tính cao trong trò chơi. Đến lúc đó nếu tìm được việc làm làm nhà thiết kế trò chơi cũng là lựa chọn tốt!



      tập trung suy nghĩ miên man, máy bay liền đáp xuống sân bay Yến Kinh. quen thuộc cái thế giới này lắm cho nên dám chạy lung tung, thể làm gì khác hơn là mua bản đồ ở đây. Phía có hướng dẫn chỉ đại học Yến Kinh ở gần đây, rồi còn có quán rượu gì đó. Lại dựa vào trí nhớ của nguyên chủ, chọn quán rượu bốn sao, sau đó đón taxi tới đó.

      Mặc dù bây giờ có tiền, nhưng nếu có thể tiết kiệm vẫn nên tiết kiệm, thầm .

      Nếu có người biết suy nghĩ của , nhất định cho ánh mắt hung hãn.

      Học sinh ra khỏi nhà muốn tiết kiệm mà ở quán rượu bốn sao sao? Vậy các danh nhân thành công sao lại phải ở bốn sao, sao lại ở quán rượu năm sao ! Có thể vì trước kia là ngôi sao được thích, khi ra khỏi nhà đều ở trong quán rượu năm sao, mà trong suy nghĩ của , ở quán rượu bốn sao đó chính là tiết kiệm rồi.

      Sau khi tới chỗ ở, điều làm đầu tiên đó là xem lại bản đồ của Yến Kinh. Bây giờ, đầu tiên là phải mua nhà, mà 400 vạn, đủ để trực tiếp mua cái biệt thự lớn. Vận khí tốt, chừng có thể mua được nhà lầu đời sau của Lầu Vương! Mà phải giống như đời trước của .

      “ Quyết định, ngày mai mua nhà.” nắm chặt tay.

      Ngày thứ hai, đầu tiên mua điện thoại di động thông minh cho mình, có thể gọi điện thoại, lại có thể dùng máy vi tính. Vô cùng thuận lợi. Buổi chiều tìm tài liệu, vừa vừa tìm những khu chung cư hoàng kim.

      Nhưng mà, để cho thất vọng đó là, những chung cư hoàng kim trong trí nhớ còn chưa làm ra, trong quá trình xây dựng.

      Nhưng mà, năm sau, giá phòng ở Yến Kinh năm lên ba bốn lần, thậm chí còn cao hơn, hơn nữa ở trong trí nhớ của nguyên chủ cũng chưa từng hạ giá xuống bao giờ. Nếu năm nay mua phòng, sang năm 400 vạn cũng chỉ đủ để mua căn hộ bình thường cấp 3.

      Làm cảm thấy rất thiệt thòi, vốn là bây giờ có thể mua biệt thự lớn, năm sau lại chỉ có thể mua căn hộ cấp 3, đúng là rất thiệt thòi mà.

      quan sát đến cuối cùng còn hai cái khu chung cư, nhưng lại chưa tìm được căn phòng nào ưng ý cả, làm cho cảm thấy rất thất vọng.

      Người ở Minh cảng thông báo là muốn bán cao ốc, thấy cao ốc muốn bán đều mở cửa liền thở phào nhõm, hoàn hảo là ở trạng thái buôn bán, nếu nơi này cũng mở cửa sau này rất khó tìm được căn hộ hoàng kim như vậy. Hơn nữa, đến lúc đó số tiền này của cũng mua nổi nhà ở đây.

      vào bên trong cao ốc, bên trong rất yên lặng, chỉ có khách hàng, đúng,nếu tính cả nữa là hai người.

      “Tiểu thư, chào , xin hỏi muốn xem nhà hay cửa hàng?là muốn mua nhà lầu hay biệt thự? Trước hết tôi giới thiệu cho số hạng mục.” vị nhân viên thấy , liền về phía cười .

      cần giới thiệu, tôi nhìn cái là được. Tôi muốn xem các ngôi nhà, có thể thấy bài trí trong phòng sao? Muốn thấy biệt thự hoặc cao ốc bây giờ đều được sao?” vừa , vừa cầm cuốn sách vẽ cấu trúc ngôi nhà xem.

      “Đều có thể xem, hơn nữa chúng tôi đóng tiền phòng sau tết nguyên đán, bây giờ tiểu thư chọn phòng xong chưa tới mấy tháng nữa liền nhận được chìa khóa . Hơn nữa, chúng tôi có nhóm biệt thự đến tháng sau liền có thể ở. Nếu như chọn biệt thự tháng sau có thể sửa sang lại rồi.”

      Nhân viên tiếp thị tiếp: “Nhưng mà, tiểu thư, trưởng thành sao? Mua phòng phải có giấy chứng nhận, nếu mà muốn mua phòng theo như yết phải có công việc ổn định. Nếu ngân hàng phê duyệt cho vay tiền.”

      “Trưởng thành, năm nay tôi vừa thi đậu đại học Yến Kinh, cha mẹ tôi muốn cho tôi mua phòng ở gần Yến Kinh, bọn họ muốn có thể sang thăm tôi bất cứ lúc nào. Cho nên để tôi sang đây xem trước chút.” mỉm cười trả lời.

      “Vốn là tôi muốn xem ở gần đại học Yến Kinh có ngôi nhà nào muốn bán , nhưng qua đây thấy nơi này mở cửa, tôi liền vào xem chút.” tỉnh rụi tiếp.

      là may là , ở bên kia tại cũng khai thác chung cư, chỉ có mảnh đất vừa mới bán , muốn ở được cũng phải đợi năm sau nữa.” Nhân viên cao ốc cười .

      Trong lòng vui mừng, may mà tới bên này trước, nếu lại mất công chuyến. Năm đó nguyên chủ chỉ biết làm, hơn nữa cũng cần mua phòng, căn bản cũng có chú ý tới các tin tức của các khu chung cư.

      Cũng là mấy năm sau đó, ở trong trò chơi nhìn người ta chuyện mới biết được, hôm nay xem những chung cư được xem là hoàng kim, khu vực xung quanh tốt, hoàn cảnh tốt, tính an toàn cũng cao, dù là sau có tiền cũng mua được những ngôi nhà sang trọng này.

      Bởi vì những người ở trong khu này căn bản cũng bán nhà , đều để ở. Chờ đến sang năm, cho dù có người mướn bán nhà muốn mua cũng mua được.

      Đến cuối năm, cái tiểu khu này ở giữa hai bên lão thành khu, bị chính phủ qui hoạch thành khu trung tâm mua bán.

      Mà những người trong tiểu khu này, bên trái là trung tâm mua bán, bên phải là khu công xã, cách khác, bên trong tiểu khu chính là cái công viên.

      Đến lúc đó, con đường được sửa, phương tiện xung quanh cũng thay đổi toàn bộ. Giá phòng ở đây cũng tăng cao, cho nên, quyết định bất cứ giá nào, hôm nay nhất định phải mua được phòng ở đây. Có điều biết là, sau năm, giá của phòng ở đây gấp 10 lần tại.

      “vậy trước tiên đưa tôi xem các phòng ở đây .” với người nhân viên.

      “Được, Tiểu thư, họ gì ạ? Tôi họ Lý, kêu tôi là Tiểu Lý là được rồi.”

      Nhân viên thấy có ý muốn mua phòng nên thái độ cũng trở nên thân thiết hơn.

      “Tôi họ Trình.”

      “Bây giờ bên trong cũng có người khách hàng xem phòng, cũng là học sinh của đại học Yến Kinh, chừng chúng ta thể xem được đâu.” Tiểu Lý xong đỏ mặt.

      Tố Y khỏi cảm thấy kì quái, có khách xem phòng ta đỏ mặt cái quái gì nhỉ. khoảng tầm 3 phút, vừa mới vào thang lầu liền nghe được tiếng nhân viên cao ốc giới thiệu bố cục căn nhà. Chân Tiểu Lý khỏi bước nhanh hơm, làm cho cảm thấy kì quái theo.

      Vừa mới vào cửa, ngời đàn ông mặc áo sơ mi trắng quay đầu về phía cửa. Nhìn bóng lưng người đàn ông, trong lòng chỉ có câu: “Mạch thượng nhân như ngọc, công tử đời vô song.”. nhìn kĩ lại, nguyên chủ biết người này.

      Lâm Tử Mặc - hội trưởng hội sinh viên của đại học Yến Kinh. Là người nổi danh của đại học Yến Kinh, người ta gọi là Lâm đại tiên.

      linh: beta tới đây mới hiểu tên chương :v bà chị gặp học trưởng có biệt hiệu đại tiên =v=

      Điều gọi là đại tiên, là thần lớn, dù học chuyên bên khoa học kĩ thuật, nhưng mà nhiều phương diện khác cũng đều rất giỏi, tồn tại của giống như thần vậy.

      Mà gọi là đại trích tiên còn bởi vì có nguyên nhân khác, bởi vì quanh năm đều mặc áo sơ mi trắng, dáng người lại thanh nhã tuấn dật, đôi mắt phượng khuôn mặt làm cho có chút nữ tính nào mà còn tăng thêm dịu dàng cho , mười phần tiên khí, cho nên mọi người đều ngấm ngầm gọi là đại tiên


      Chương 4: Mua Phòng




      edit: huyền songg

      beta: LenNiNi


      Nhìn về phía Lâm Tử Mặc gật đầu cái, liền quay đầu nhìn xung quanh phòng, Tiểu Lý rốt cuộc cũng nhớ lại trách nhiệm của mình, đỏ mặt đối với Tố Y : “Trình tiểu thư, phòng này là loại phòng 120 mét vuông, đây là loại thang máy nhất của chúng tôi, đối diện là đại mô hình 220 mét vuông, có muốn nhìn chút ?”

      “Vậy tới đối diện xem chút .” Tố Y .

      “Được, Trình tiểu thư, mời bên này.”” Tiểu lý dẫn Tố Y thẳng tới phòng đối diện.

      Trước kia Tố Y ở mình tại biệt thự, nhà 120 mét vuông làm cho hài lòng, bởi vì căn bản nó đủ để dùng.

      muốn có cả phòng thể dục, phòng đàn, phòng thu , cái thư phòng và phòng ngủ. Như vậy, ít nhất cần có 5 căn phòng, căn phòng 220 mét vuông còn có vẻ chật chội.

      Hơn nữa sau này còn phải sửa sang căn phòng nữa. Tiểu Lý còn người trong cảng minh loan là tiểu khu sang trọng nhất Yến Kinh, có thể Tố Y cảm thấy nếu để thiết kế căn phòng này còn đẹp hơn nhiều.

      phải là tháng sau có thể đến ở được sao? dẫn tôi xem chút .” Tố Y với Tiểu Lý.

      “Được, Trình tiểu thư, tháng sau là có thể vào ở trong biệt thự, đó là biệt thự có tầm mắt nhìn thấy quang cảnh tốt nhất, chính là mấy cái biệt thự bên kia hồ, phong cảnh ở đó đặc biệt tốt. Buổi sáng có thể chạy thể dục ven hồ, hơn nữa xung quanh có 4 biệt thự ở bên cạnh hồ Minh Nhạn xây dựng có thể ngắm nhìn.

      Hai biệt thự phía đông là của lão Tổng chúng tôi lưu lại cho mình, cách khác chỉ bán hai hộ ở phía tây, Trình tiểu thư cứ nhìn là thích, có thể cùng người nhà thương lượng với nhau, vội vàng quyết định.

      Bởi vì chúng tôi muốn tuần tới mới chính thức khai trương, giá hai ngày chỉ vì muốn thử buôn bán xem sao.

      Sau khi khai trương, phòng mới tốt như vậy nhất định được bán rất nhanh. Đến lúc đó, nếu muốn tìm được căn hộ tốt như vậy là rất khó!

      , hai căn biệt thự kia rất tốt, nhất định thích, hơn nữa còn là phòng mới. Trình tiểu thư có thể sửa sang phòng thành phong cách mà thích, cần phải giống với những căn hộ ở đây, mỗi nhà sửa sang đều giống nhau.”

      Tiểu Lý ở bên cạnh với Tố Y. Mấu chốt là cho dù sửa sang căn phòng này Tố Y cũng coi thường a, Tố Y thầm mắng trong lòng.

      “Cũng Đưa tôi xem biệt thự chút .” Lâm Tử Mặc phía đối diện với người nhân viên tiếp đãi .

      Tố Y nhìn Lâm Tử Mặc cách kì quái, có thể mua được biệt thự tại sao còn ở trong căn hộ nhìn lâu như vậy chứ? Tiểu Lý đỏ mặt với Lâm Tử Mặc: “Lâm tiên sinh, Trình tiểu thư cũng là học sinh của đại học Yến Kinh, năm nay mới vừa thi đậu, nếu là hai người đều mua phòng ở đây sau này hai người là hàng xóm của nhau rồi.”

      “Vậy nếu chúng tôi mua phòng lần sao? Có được giảm giá ?” Tố Y vừa vừa hỏi.

      “A? Bây giờ mưa phòng được giảm bớt còn 98%, nếu trả tiền lần còn 96%.” Nhân viên tiếp Lâm Tử Mặc trả lời.

      “Vậy nếu là trả tiền mặt lần? Ưu đãi bao nhiêu?” Tố Y hỏi tiếp.

      Tiểu Lý và nhân viên tiếp đãi Lâm Tử Mặc liếc nhìn nhau, ngay cả Lâm Tử Mặc cũng nhìn Tố Y cái. Đại khái là nghĩ tới nhắn này lại có khí phách như vậy, cần cùng người nhà thương lượng mà có thể trực tiếp quyết định mua phòng ở nơi nào, mua nhà chứ phải mua củ cải trắng a, như vậy cha mẹ rất là cưng chiều này nha.

      “Nếu như theo Trình tiểu thư , thấp nhất là 95%, nhiều hơn nữa chúng tôi có quyền hạn tự quyết định.” Tiểu Lý bình thản . Mấy người ngồi xe xem quang cảnh tiểu khu, chỉ mấy phút đến khu biệt thự. Tố Y với Tiểu Lý: “Trực tiếp đưa tôi xem hai nơi mà , tôi muốn xem chút.”

      “Cùng nhau .” Lâm Tử Mặc cũng .

      Tố Y quay đầu nhìn Lâm Tử Mặc cái, cuối cùng cũng gì. Nếu như hài lòng với ngôi nhà này, làm hàng xóm làm hàng xóm . Dù sao có quyền cầu người khác được mua nhà nơi này.

      Hơn nữa đứa trẻ này cũng rất đàng hoàng, ở trong trí nhớ của nguyên chủ, ấn tượng đối với Lâm tử Mặc cũng tệ. Chỉ cần phải là loại người làm bậy ở bên ngoài, lại thường xuyên ở nhà yên lặng , đối với Tố Y mà đó là hàng xóm tốt nhất Trung Quốc.

      Xuống xe, Tố Y liền bị cảnh đẹp nơi này hấp dẫn, song lượn lăn tăn mặt hồ, xung quanh có cái đình nghỉ mát, hai bên bờ hồ trồng các loại cây xanh, mà hai ngôi biệt thự là ở giữa.

      Tố Y thích mắt, quay đầu lại hỏi Tiểu Lý: “Diện tích biện thự này lớn bao nhiêu, giá cả như thế nào?”

      Lâm tử Mặc gì, cũng nhìn về phía Tiểu Lý. Nhìn dáng dấp có vẻ cũng vừa ý nơi này.

      “Bây giờ giá của hai ngắm cảnh biệt thự quang cảnh tốt này, mỗi bên hơn hai tần tổng gần 420 mét vuông, mà bây giờ giá của mỗi nơi chỉ cần 300 vạn, nhà để xe và sân biệt thự lấy tiền, trực tiếp đưa cho chủ hộ. Nếu Trình tiểu thư và Lâm tiên sinh đều mua trả lần, giảm còn 95% chỉ còn 285 vạn.” Tiểu Lý trả lời.

      Đáng giá. Trong lòng Tố Y yên lặng , ở thế giới kia, đừng là biệt thự, là cầm tiền cũng mua được.

      Nhưng mà Tố Y biết là, năm sau này, biệt thự ở tiểu khu này còn tăng giá lên gấp 10 lần cũng ai chịu bán , chớ chi là giá của hai bộ hồ biệt thự.

      “Lâm sư huynh, thấy thế nào? Đối với nơi này có hài lòng ?” Tố Y quay đầu hỏi Lâm Tử Mặc, nếu như cũng hài lòng, có thể mua lần, có thể tiết kiệm được hơn 3 vạn, đó là tiền sinh sống năm của .

      “Chúng ta xem phía trước của biệt thự như thế nào rồi mới quyết định .” Lâm Tử Mặc nhìn Tố Y cái.

      Đời trước Tố Y sống ba mươi mấy năm, chuyện gì cũng đưa cho trợ lí làm, cái gì cũng hiểu, chỉ biết ca hát và diễn xuất, sống cuộc sống như thế.

      Đại khái Lâm Tử mặc cũng nhìn ra này hiểu chuyện mua nhà là như thế nào a. chỉ nhìn quang cảnh bên ngoài, xem nhà, mở miệng liền muốn quyết định luôn. Lâm Tử Mặc tỉnh táo làm cho Tố Y cũng bình tĩnh lại.

      Mấy người vào biệt thự, sân rất lớn, nơi để xe cũng rộng. Sau khi vào phòng khách cũng rất lớn, cửa sổ cũng cao, nơi thông gió đều tốt. Mấu chốt là rất nhiều phòng, lầu có ba căn phòng , lầu hai có ba căn phòng lớn căn phòng , nửa lầu ba là sân thượng, nửa còn lại là căn phòng lớn.

      Trong lòng Tố Y bắt đầu có ý định: lầu hai căn phòng gộp thành căn phòng lớn để làm phòng thu , căn phòng còn lại để đồ lặt vặt. Lầu 2 cái là phòng khách, cái là thư phòng, còn dư lại phòng to và phòng đả thông hai phòng làm phòng ngủ cho . (linh: chị này phá gia chi nữ :)) )

      Gian phòng ở lầu 3 kia quá to, để làm phòng thể dục. Phòng bếp cũng rất lớn, phòng vệ sinh cũng đủ dùng. Như vậy là vừa vặn.

      Hơn nữa bên ngoài lầu 3 còn có sân thượng, sau này có thể tạo cái vườn hoa , thêm bộ bàn ghế, đến lúc đó có thể ở chỗ này uống cafe, viết bài hát, mệt mỏi có thể ngắm cảnh ở hồ.

      Nhưng mà vẫn phải làm cho sân thượng có phòng thủy tinh cho cá ở tương đối sạch , là rất hài lòng. Tố Y đãng suy nghĩ đến dáng vẻ sửa chữa căn nhà xong, nơi này nhìn chút, nơi đó xem chút.
      PhongVyPhong Vũ Yên thích bài này.

    5. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 5: Thiết Kế

      edit: huyền songg

      beta: LenNiNi

      thấy sao? Như thế nào, có muốn cùng người nhà thương lượng mua bán lại chút ? Nếu quyết định mua, chúng ta có thể cùng mua, hơn nữa tôi vẫn có thể tìm người, đại khái có thể ưu đãi giảm giá thêm 3% nữa.” Lâm Tử Mặc vừa lên lầu vừa với Tố Y.

      “Mua! Nhà tôi, tôi muốn mua.”

      Hai mắt Tố Y tỏa sáng trả lời, Có thể giảm giá thêm 3%, đó là 9 vạn đó!

      Lâm Tử Mặc nhìn Tố Y cái rồi tiếp: “Được, vậy bây giờ tôi gọi điện thoại, tốt nhất chúng ta nên mua ngay hôm nay, tránh cho đêm dài lắm mộng.”

      Chờ Lâm Tử Mặc gọi điện thoại xong, mấy người quay trở về cao ốc lúc đầu. Sau đó chính là kí hợp đồng, Lâm Tử Mặc cẩn thận kiểm tra hợp đồng giúp Tố Y rồi sau đó tỏ ý có thể kí tên với Tố Y.

      Kí xong hợp đồng, Tố Y quẹt thẻ thanh toán tiền, sau đó chỉ chờ giấy tờ bất động sản đưa đến. Nhưng mà giấy tờ bất động sản lại phải cần có thời gian mới làm cho Tố Y được! Mua nhà xong, trong lòng Tố Y mới thả lỏng hoàn toàn.

      “Hôm nay cám ơn Lâm sư huynh giúp đỡ, lần sau mời Lâm sư huynh ăn cơm.” Tố Y cười với Lâm Tử Mặc.

      “Lâm Tử Mặc.” Lâm Tử Mặc đứng dậy.

      “Cái gì?” Tố Y ngẩng đầu nghi ngờ nhìn về phía Lâm Tử Mặc.

      Lâm Tử Mặc có thể hiểu được suy nghĩ trong mắt Tố Y. sau đó tiếp tục : “Tôi gọi tôi là Lâm Tử Mặc, hiểu ? Để lại số điện thoại, nếu muốn sửa sang gọi cho tôi, tôi phối hợp sửa với em, như vậy làm ồn ào tới nhau. Hơn nữa chắc em phải là người Yến Kinh, đối với Yến Kinh chắc cũng quen thuộc, đến lúc tìm công ty lắp ráp giúp đỡ lại bị lừa, đúng lúc tôi có quen công ty lắp đặt thiết bị nội thất gia đình, danh tiếng cũng tệ lắm, nếu cần tôi có thể liên lạc giúp em.”

      “Được, tôi là Trình Tố Y, sư huynh ghi lại số điện thoại tôi .”

      Lâm Tử Mặc bất ngờ liếc nhìn Tố Y cái, tự giới thiệu mình, chứng minh người này có lòng tự tin rất lớn, hoặc là người này nhất định có danh tiếng. Nhưng mà nhìn thế nào cũng cảm thấy bé này phải thuộc hai trường hợp .

      “Lâm sư huynh, tôi muốn tự mình thiết kế, sau đó có thể giúp tôi tìm người sửa sang lại chút được ?”

      còn có thể tự mình thiết kế? Đương nhiên là có thể.” Tố Y làm cho Lâm Tử Mặc rất ngoài ý muốn, Dù cho nhìn như thế nào cũng cảm thấy Tố Y giống người có thể thiết kế nội thất được.

      Tố Y vui mừng, từng học thiết kế, trước kia lại thường xuyên tiếp xúc với những nhà thiết kế nỗi tiếng. Mà những nhà thiết kế đó có tầm mắt cao hơn người bình thường rất nhiều, sửa sang trong nhà đều tự mình thiết kế, sau đó mới tìm công ti lắp đặt thiết bị.

      Tố Y nhớ có lần đem nhà của mình giả bộ vẽ thành nhà của những người tu thành tiên nhân, vào bên trong cứ như vào rừng rậm nguyên thủy vậy.

      vẽ vì thích chơi, cũng từng học qua thiết kế chút, đương nhiên biết vẽ thiết kế của biệt thự. Hơn nữa sửa sang lại cũng tệ lắm, cảnh tượng sáng ngời, trong người cảm thấy thoải mái hẳn.

      Sau khi tạm biệt Lâm Tử Mặc, Tố Y trở lại khách sạn, bắt đầu lên kế hoạch cho cuộc sống đại học của mình. Nhà mua xong, chẳng qua là quãng đường học có chút xa, ra khỏi tiểu khu cần phải qua 10 khu chung cư, hơn nữa còn phải bộ 15 phút nữa. Quá xa, hay là phải mua chiếc xe để khỏi phải bộ nhỉ? Hay là hỏi Lâm Tử Mặc chút, học ở nơi nào lấy được bằng lái nhanh nhất, đầu tiên phải lấy được bằng lái rồi sau.

      “Này, Lâm sư huynh, chào , tôi muốn thi bằng lái, có biết nơi nào có thể lấy bằng lái nhanh ?” Tố Y gọi điện thoại cho Lâm Tử Mặc.

      “Tôi gửi cho cái địa chỉ, ngày mai qua đó xem chút . Bây giờ ở đâu?” Bên kia, Lâm Tử Mặc vừa uống cà phê vừa hỏi Tố Y.

      “Tôi ở khách sạn gần trường học, đại khái là ở gần trường , sao vậy?” Tố Y trả lời.

      “Khách sạn nào?” Lâm Tử Mặc hỏi tiếp.

      “Khải lai đại quán rượu*.” Tố Y trả lời, giải thích được.

      *hẳn là tên nhà trọ lớn?

      “Ngày mai tới đại học Yến Kinh , ở tận cùng bên trong có quán rượu Yến Kinh, là của nhà trường ưu đãi cho học sinh ở xa dùng. Hoàn cảnh quán rượu này cũng tệ, cũng rất an toàn. là học sinh mới, có thư thông báo trúng tuyển, hẳn là rất tiện nghi, ở đến lúc tựu trường cũng tốn bao nhiêu tiền.” Lâm Tử Mặc ngoài miệng vừa , trong lòng lại mắng : đúng là cẩn thận, ngay cả quán rượu ở trường được in thư thông báo mà cũng thấy.

      “Được, tốt quá, cám ơn Lâm sư huynh, vậy ngày mai tôi qua xem chút. Lâm sư huynh, có thể hai ngày tới tôi vẽ được bản thiết kế, có muốn tôi thiết kế giúp huynh chút ?”

      Tố Y suy nghĩ nợ nhân tình của Lâm Tử Mặc mấy lần, nếu thiết kế giúp biệt thự của ấy, coi như trả nợ ân tình cho áy.

      “Được, tôi thích đơn giản chút, thích quá nổi trội.” Lâm tử Mặc như có như trả lời.

      “Được, Lâm sư huynh, tôi biết. Khi nào vẽ xong tôi liên lạc với huynh, hơn nữa sau này tìm công ty thiết bị còn làm phiền giúp đỡ.” Tố Y cảm kích .

      cần khách khí, là chuyện thuận tiện thôi.” Lâm tử Mặc đúng là để trong lòng.

      “Vậy Lâm sư huynh, hẹn gặp lại.”

      “Hẹn gặp lại.” Lâm Tử Mặc buông ly cà phê xuống, lắc đầu cười tiếng.

      Ngày thứ hai, Tố Y trực tiếp trả phòng để chuyển đến quán rượu đại học Yến Kinh. Nguyên chủ cần học 4 năm, lại biết bên trong trường học có quán rượu. Đến quán rượu Yến Kinh nhìn chút, hoàn cảnh đúng là tệ. Hơn nữa có thư thông báo trúng tuyển, phí thu lệ chỉ bằng số tiền ở bên ngoài ngày, là quá tốt.

      Buổi chiều theo địa chỉ Lâm Tử Mặc gửi tới, ghi danh, sau đó chuyện với huấn luyện viên về chuyện luyện xe, sau đó trở lại quán rượu.

      Mấy ngày kế tiếp, Tố Y ra khỏi cửa, đầu tiên thiết kế ngôi(phòng) nhà (ở)cho Lâm Tử Mặc.

      Thông qua quan sát của Tố Y đối với Lâm Tử Mặc, lấy màu trắng là màu chủ đạo, chỉ đơn giản phác họa thêm chút màu xám tro cùng với trang sức xung quanh, toàn bộ thiết kế có vẻ đại, đơn giản mà hào phóng, lại thiết kế chút ngăn cách tinh xảo, toàn bộ ngôi nhà nhìn đơn giản mà trống trải, để người nhìn cái liền cảm thấy vui vẻ.

      Tiếp theo lại vẽ xong thiết kế ba tầng của mình, thiết kế theo kiểu Châu Âu, nhìn sáng ngời mà trang trọng, khí thế lớn vô cùng. Mà sân thượng ở lầu ba lại bị Tố Y thiết kế thành căn phòng thủy tinh, nhìn lại có cảm giác giống như phòng trồng rau*, càng xem lại càng làm cho Tố Y hài lòng.

      *ở đay đến nhà kính trồng thực vật.

      Nhìn đồng hồ, phải quá muộn, vẫn chưa tới 11 giờ. Tố y gọi cho lâm Tử Mặc.

      “Lâm sư huynh, chào , tôi vẽ bản thiết kế xong rồi, bây giờ có muốn xem chút ? Nếu có gì hài lòng,ngày mai tôi có thể sửa lại. ngày mốt phải học bằng lái xe, tôi sợ đến lúc đó có thời gian thiết kế lại giúp được.”

      “Nhanh như vậy sao? Vậy gửi qua điện thoại di động cho tôi .” Lâm Tử Mặc trầm mặt chút rồi .

      Chờ sau khi Lâm Tử Mặc nhìn thấy bản thiết kế khỏi ngồi ngay ngắn lại, nghĩ tới bé này cho mình ngạc nhiên và vui mừng như vậy.

      thiết kế của mình rồi chứ? Có thể gửi qua cho tôi xem chút ?”

      Tố Y gửi bản thiết kế của mình qua cho lâm Tử Mặc.

      “Trong quán rượu cũng có thể gửi phát, bây giờ có thể gửi bản thiết kế qua cho tôi, nhìn qua điện thoại được lắm.” Lâm tử Mặc .


      CHƯƠNG 6: Kinh sợ

      Editor: Huyềnn Songg

      Beta: LenNiNi

      Chờ Tố Y gửi bản thiết kế qua, khoảng 5 phút sau, Lâm Tử Mặc liền gọi điện thoại lại cho .

      "Thiết kế rất tốt, rất đẹp, tôi rất thích! Nhưng mà tôi muốn sửa lại vài chỗ giống , có để ý ?" Lâm Tử Mặc cười hỏi Tố Y.

      " cũng thích bản thiết kế của tôi sao? Nếu thích bản đó tôi thiết kế lại bản khác là được rồi!". Tố Y thẳng.

      Giống của tôi, tôi thiết kế lại cái khác, đây mà là để ý là gì! Lâm Tử Mặc cũng hết ý kiến, bé này cự tuyệt người khác cũng là quá thẳng thắn .

      "Tôi rất thích bản thiết kế mà em thiết kế cho tôi. Cám ơn em, Trình sư muội!". Lâm Tử Mặc trầm mặc lúc rồi .

      Trình sư muội! Sư muội!!! Đây là lần đầu tiên Lâm Tử Mặc kêu tên : Trình sư muội! Cảm giác rất khó , khó chịu, điều này làm cho Tố Y theo nản năng nghĩ đến vở kịch ti vi. Tiểu sư muội ~~ http://***************.com/images/smilies/icon_lol.gif

      "Trình sư muội, xin yên tâm, tôi truyền bản thiết kế này ra ngoài, hơn nữa đảm bảo công ty sữa chữa cũng truyền ra ngoài!". Lâm Tử Mặc thấy Tố Y im lặng liền tiếp.

      " ra cũng cần bảo mật, bản thiết kế nếu có thể bán ra tiền cũng tốt.". Tố Y để ý .

      "Nhưng mà tôi giống em, thích nhà người khác giống nhà của tôi.". Ngay sau đó Lâm Tử Mặc liền .

      Dựa vào, chắc chắn là cố ý chặn , Tố Y bị nghẹn nửa ngày được gì.

      "A a, hơn nữa em muốn bán bản thiết kế có thể vẽ thêm mấy tờ, cần tốt như vậy, đến lúc đó tôi có thể giúp em liên lạc với khách hàng.".

      Lâm Tử Mặc tiếp: "Em vẽ hai bản thiết kế này rất tốt, tôi sợ bán trong mắt mọi người em thành nhà thiết kế nổi tiếng, bây giờ em vẫn là học sinh, quá nổi trội tốt lắm."

      Trong lòng Tố Y lộp bộp cái, khinh thường, chú ý tới điểm này.
      "Em cần phải lo lắng quá, chuyện này tôi giữ bí mật giúp em, hơn nữa bên công ty lắp đặt thiết bị cũng vậy. Em cần khẩn trương, có ai biết đây là phòng em vẽ. Sau này em chú ý chút là được."

      Im lặng lát, Tố Y mới trả lời câu: "Cám ơn, Lâm sư huynh. "

      "Em định sau khi nhận phòng liền sửa lại sao?" Lâm Tử Mặc lại hỏi.

      "Đúng vậy, tôi muốn sửa chữa sớm chút." Tâm tình Tố Y có chút sụt giảm.

      "Tốt lắm, gần đây tôi có thể công ty lắp đặt thiết bị, chờ đến lúc nhận được phòng có thể trực tiếp sửa lại. Bên em những thiết bị lắp ráp có cần nhờ công ty lắp đặt thiết bị mua ? Chờ đến lúc sửa xong hoàn toàn trực tiếp tính tiền với họ là được". Lâm Tử Mặc thấy Tố Y có chút phiền muộn liền đổi đề tài.

      "Được, vậy làm phiền Lâm sư huynh rồi, thế giao cho công ty lắp ráp thiết bị . Đến lúc đó giá tiền cho tôi là được rồi. Cám ơn Lâm sư huynh, trễ lắm rồi, ngủ ngon! ". xong Tố Y liền cúp điện thoại. Lâm Tử Mặc lắc đầu cái, bé này làm rất ngạc nhiên. Nhưng mà rốt cuộc có lai lịch như thế nào? Bản thiết kế rất tốt, có thể đuổi kịp nhà thiết kế thế giới, lại mơ hồ như vậy, may là đụng phải , nếu là bị người khác phát , có muốn khiêm tốn cũng được.

      Lại nhìn bản thiết kế biệt thự của Tố Y chút, Lâm Tử Mặc càng xem càng cảm thấy thích. Ừ! Lầu nối thông hai phòng lớn với nhau, vừa là phòng đàn vừa là phòng thu . Phòng thu ? Đây là cái quái gì vậy? Phòng đàn cũng được , lại còn muốn cả phòng thu . Chẳng lẽ đối với nhạc cũng rât chuyên nghiệp? Căn phòng lớn nhất lầu 3 là phòng thể dục và phòng kính. Xem ra cần xem thêm tài liệu về dụng cụ cách nữa. Nhiều phòng như vậy nhưng lại chỉ có phòng ngủ và phòng khách, xem ra sau này bên kia cũng chỉ ở có mình thôi.

      Tố Y nằm lăn qua lăn lại giường ngủ được, bên thầm hận chính mình vô tình, bên lại cảm thán vận khí của mình quá tốt, bởi vì biết trước được, tạm thời Lâm Tử Mặc bán đứng . Sau này nhất định phải cẩn thận, cần phải khiêm tốn thêm chút nữa. Nếu Tố Y biết được chỉ nhờ vào bản thiết kế mà thiếu chút nữa Lâm Tử Mặc đoán được gần hết gốc gác của nhất định càng ngủ được.

      Thời gian kế tiếp, bên Tố Y học lái xe, bên tiếp thu kiến thức ở thế giới này. Lại giành thời gian đem những việc sau 2 năm trở lại đây liên quan tới dị vực* ghi xuống vài thứ, dám ghi chép vào điện thoại vì sợ có người nhìn thấy. Chẳng qua là viết vào cái máy tính xách tay, sau đó đem máy tính xách tay để vào học dưới cùng của rương hành lí, lúc này mới cảm thấy an tâm chút. Vốn là Tố Y biết lái xe cho nên việc lấy bằng lái cũng khó, chỉ mất 20 ngày liền lấy được bằng lái. Buổi tối, Tố Y nằm giường suy nghĩ số chuyện. tại là cuối tháng 8, ngày mai là có thể nhận được biệt thự. Chỉ cần 2 tháng là có thể sửa xong. Đến lúc đó mua đồ dùng trong nhà, đến ngày tựu trường có thể vào ở.

      *như giải thích trước : nước ngaòi, người ngoại quốc! nghĩa tương đương dị giới là thế giới khác ^^

      Đến thế giới này hơn 1 tháng, mặc dù Tố Y nỗ lực dung nhập vào thế giới này nhưng Tố Y vẫn cảm thấy và thế giới này hợp nhau. Tố Y cảm thấy rất tịch mịch, đây là loại tịch mịch sâu trong linh hồn. Như là cho dù sáp nhập vào thế giới này cũng thoát khỏi tịch mịch này.
      Mà đối với nhà của nguyên chủ ở Hàng thành, Tố Y cảm thấy nơi đó là địa phương thuộc về Trình Tố Y và bố mẹ của ấy, chỉ là người xâm nhập. Cho nên nơi đó làm cho Tố Y cảm giác an toàn. Ngày mai là nhận được giấy tờ bất động sản, Tố Y cảm thấy rốt cuộc ở thế giới xa lạ này cuối cùng cũng có nơi để cho tim cảm thấy an bình. Cho nên cả người liền buông lỏng rất nhiều, lại có cảm giác sốt ruột, lo lắng như trước nữa.

      Ngày thứ hai, Tố Y lấy được giấy tờ bất động sản. Sau đó cùng với Lâm Tử Mặc tới công ty lắp đặt thiết bị xác nhận số chi tiết. Để lại cái chìa khóa liền trở về quán rượu. Đến ngày 1 tháng 9, Tố Y muốn trực tiếp báo cáo trả phòng. Nhưng lại nhớ tới trong phòng này còn 3 người nữa, sáng sớm ngày mai mới có thể báo cáo. Lại tính hay là để chiều mai lại báo danh .

      Nguyên chủ ở nơi đó 4 năm, Tố Y nhắm mắt lại cũng có thể tìm được đường cho nên cần phải gấp gáp báo cáo ngay hôm nay. Buổi tối nằm giường, Tố Y cẩn thận suy nghĩ sau này làm sao sống chung với 3 người kia. Đặc biệt là Lữ Bình, đây là tâm địa bất chính. nhất định phải cẩn thận đề phòng ta, sau đó phải thay nguyên chủ tìm cơ hội thu thập ta chút.

      ra từ trí nhớ của nguyên chủ thủ đoạn của Lữ Bình rất thấp, vô cùng ngây thơ. Có thể bởi vì tính cách nguyên chủ hướng nội, đơn thuần, căn bản cũng biết người mà mình xem là bạn có bao nhiêu dối trá với . Mà 2 người khác ở trong nhà trọ chắc hẳn cũng cũng cảm thấy nguyên chủ quá ngu xuẩn, là người đỡ nổi chiêu cho nên cũng đều lựa chọn làm như thấy.

      ra cũng trách người khác được, khi đó nguyên chủ có cha mẹ, lại bị chú lừa. Lữ Bình lấy lòng, nguyên chủ giống như người chết đuối nắm được cọc gỗ nổi* vậy, muốn nắm chắc phần hữu tình này. Ở dưới tình huống đó, cho dù là người khác chỉ điểm như thế nào nữa nguyên chủ cũng tin.

      *nghĩa tương tự chết đuối nắm được cộng rơm cứu mạng trong mấy truyện khác^^

      Dưới tình huống này, hai trong nhà trọ kia cũng chỉ là coi thường nguyên chủ, nhưng cũng tổn thương coi. Cho nên Tố Y cũng có ấn tượng gì xấu với 2 người kia
      PhongVyPhong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :