1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Thứ nữ đương gả: Nhất đẳng thế tử phi - Phong Tây Tiễn Tiễn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Thứ nữ đương gả, nhất đẳng thế tử phi

      庶女当嫁,一等世子妃

      Tác giả: Tây Phong Tiễn Tiễn

      Edit: voi còi + Lam Thiên

      Nguồn cv: tangthuvien

      [​IMG]
      Tóm tắt:

      Nàng, là nữ tử đại hồn mặc mà đến, tại đây cổ đại thê thiếp thành đàn.

      Thề muốn bảo vệ tôn nghiêm của chính mình, nàng tuyệt cùng người hầu chung chồng.

      , là Thế tử Tĩnh vương, kinh thái tuyệt diễm, lại đủ chi chứng, gầy yếu nhiều bệnh.

      Thế tử tuyển phi, nhân duyên tế hội, bức họa của nàng bị đưa đến trước mặt .

      Nhiều phiên lo lắng, nàng viết phong thư, trằn trọc nhắn dùm trong tay .

      Đôi tay thon dài trắng noãn mở thư, bên chỉ có ít ỏi câu, lại hết cầu của nàng.

      thu thông phòng, nạp tiểu thiếp, nâng bình thê, quân có thể ứng hay ?”

      Ngày thứ hai, chiếu thư tứ hôn hạ xuống, nàng mỉm cười, quỳ xuống tiếp chỉ. Nàng biết, ứng .
      --- ------ ------ ------ ------ ------
      Thân là gã thứ nữ, nhân sinh nhiều kiếp nạn.

      Tổ mẫu tính kế, mẹ cả ức hiếp, đích muội ghen ghét,
      Tiện nghi phụ thân đáng tin.

      May mắn nàng biết cách làm giàu, có thế này mới ở được
      Bỏ qua mọi người bên, nàng dựa vào thân phận thứ nữ gả vào vương phủ,

      Nhảy trở thành thế tử phi cao cao tại thượng.

      Trong vương phủ to như vậy,
      Chị em bạn dâu đối địch, tiểu thiếp hiểm.

      Di nương thầm hạ ngáng chân, cộng thêm tiểu làm khó dễ.

      May mắn nàng sớm có chuẩn bị,
      cho ta sống yên ổn, vậy các ngươi ai cũng đừng nghĩ tốt hơn.
      Tôm Thỏ, thuyt, Dion2 others thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 1
      Edit: voi còi



      Ngày hè nắng hè chói chang, cây ve sầu kêu to biết mỏi mệt.

      Trong tòa nhà tại Nghi Hưng thành, tiểu nha đầu mặc xiêm y xanh biếc xem ra như là mới từ bên ngoài trở về, tới lúc gấp rút vội vàng nhanh hướng trong phòng phía tây tòa nhà mà .

      Tiểu nha đầu đẩy cửa phòng “Chi nha” tiếng, bước nhanh đến bên cạnh nữ tử ngồi ở giường bắt đầu thêu hoa, mặt bởi vì sốt ruột chạy mà đỏ bừng, che giấu được hưng phấn: “Tiểu thư, nô tì mới từ Cẩm Đoạn phường trở về, ngài đoán như thế nào?”

      Tiểu nha đầu đợi nữ tử giường trả lời, lại tiếp tục mặt mày hớn hở : “Chưởng quầy kia vừa thấy nô tỳ đến, liền giống như sói thấy dê non vậy, thẳng hỏi nô tỳ có đem túi hương cùng hầu bao mang hay . là những thứ này các công tử ca cùng thiên kim tiểu thư đều thích được ngay, sáng sớm liền bán hết sạch hàng. Nhiều ngày nay nhiều công tử gia, tiểu thư sai người đến hỏi hàng mới có chưa. Nô tì liền ấn tiểu thư , đem ngài nghĩ hiệp ước cho ký, bạc cũng thanh toán hết, người xem.”

      Tiểu nha đầu vừa vừa theo trong lòng đem ngân phiếu lấy ra, nhìn những tờ ngân phiếu trắng bóng nàng kích động cực kỳ, tiểu thư làm túi hương cùng hầu bao này nhưng lại trị giá vài trăm lượng đâu. Cùng với lúc trước tiểu thư để chính mình cầm gửi bán mấy bức thêu, cộng lại có thể có gần hai ngàn lượng bạc đấy. Lúc này nàng đường đều giữ quá chặt chẽ, sợ làm cho người ta đoạt .

      Hạ Thính Ngưng giương mắt nhìn tiểu nha đầu Vãn Ngọc được hoa chân múa tay vui sướng, lại mặt tỏa ánh sáng thẳng nhìn chằm chằm ngân phiếu, khỏi cảm thấy buồn cười.

      Ánh mắt đảo qua ngân phiếu bàn liếc mắt cái, gần hai ngàn lượng, cảm thấy hiểu : “Vậy mấy bức thêu cũng bán.”

      Tiểu nha đầu tên là Vãn Ngọc gật đầu như đảo tỏi: “Bán bán, chưởng quầy Du Nhiên cư bán hai ngàn lượng. Nô tì dựa theo phía trước cho từng tý ràng, còn hỏi nô tỳ bao lâu có bức tranh thêu mới đấy.”

      Hạ Thính Ngưng gật đầu lên tiếng, hương túi cùng hầu bao này thêu tinh xảo lại xinh đẹp, hơn nữa là triều đại này lại có, tự nhiên rất được lòng người phú quý công tử gia, tiểu thư thích. Nàng lại thêu hai mặt riêng mấy bức kích cỡ lớn, chỉ đa dạng mới mẻ độc đáo, tú pháp càng là trước đây chưa từng gặp. Mua đến tặng lễ, hạ thọ lại càng thích hợp. Chính là thêu hai mặt cực phí công phu, mấy bức tranh thêu kia nàng phải mất nhiều năm mới thêu xong đầy đủ. Nhưng mà cũng giúp nàng đổi lấy mấy ngàn lượng bạc này, cũng coi như đáng.

      Hạ Thính Ngưng cầm lấy ngân phiếu tính toán, thu lại đưa cho Vãn Ngọc: “Thu hồi lại , giờ cũng đến lúc Vân Nhi cũng nên tan học, dọn dẹp chút, dọn cơm .”

      Hạ Tử Vân là đệ đệ của Hạ Thính Ngưng, năm nay mười tuổi, so với Hạ Thính Ngưng hơn bốn tuổi, xưa nay đều học đường học.

      “Vâng, tiểu thư.” Vãn Ngọc vui mừng đem ngân phiếu thu vào cất trong cái hộp khóa lại, lại vội vàng phòng bếp thu xếp đồ ăn.

      Hạ Thính Ngưng buông bức tranh thêu trong tay, chậm rãi đến phía trước cửa sổ, nhìn vài cành hoa lan trắng ngoài cửa sổ, suy nghĩ tung bay. Nhoáng cái đến thế giới này tám năm, còn nhớ chính mình ràng là bị tai nạn xe cộ, nghĩ vừa ngủ dậy nhưng lại thành tiểu nữ oa sáu tuổi.

      Đó là triều đại có lịch sử ghi lại, nhưng cùng Trung Quốc cổ đại phi thường tương tự. Trung Quốc cổ đại có này nọ, nơi này đại bộ phận cũng có, nhưng mà cũng có chút có. Liền tỷ như túi hương cùng hầu bao kia, nơi này đúng là có.

      Hạ Thính Ngưng cười khẽ, cái này đổ tiện nghi chính mình. Vài thứ kia nhưng là vì nàng mang đến chút bạc a. Phải biết rằng ở cổ đại, nữ tử là có gì địa vị đáng , chỉ có có tiền, mới có thể bị người bài bố.

      Hạ Thính Ngưng đắm chìm ở trong suy nghĩ của mình, Vãn Ngọc cũng theo bên ngoài đẩy cửa ra tiến vào: “Tiểu thư, cơm dọn xong. Phu nhân cùng thiếu gia ở đại sảnh chờ ngài.”

      Nghe vậy, Hạ Thính Ngưng thu hồi suy nghĩ, trở về câu: “Được, thôi”. Vươn tay đóng cửa sổ, ra cửa phòng hướng đại sảnh đến.

      Trong đại sảnh, Thủy thị ngồi ở cạnh bàn tròn nghe tiểu nhi tử kể lại chuyện hôm nay học đường, xa xa nhìn đến nữ nhi đến, vội vẫy tay để nàng đến ngồi bên người bản thân: “Ngưng Nhi, mau tới chỗ nương này”.

      Hạ Thính Ngưng cười vào đại sảnh, ngồi xuống bên người mẫu thân nàng. Thủy thị kéo tay nữ nhi nhà mình qua, vẻ mặt mỉm cười đoan trang khuôn mặt nhắn của Hạ Thính Ngưng kia càng lớn càng xinh đẹp tinh xảo.

      Trong lòng khỏi nổi lên cỗ nhu tình, thầm than: Ngưng Nhi từ chính là đứa thông minh, làm việc ổn trọng, lại có trí tuệ cùng kiến thức thua nam nhi. Nếu là thân nam nhi, tương lai tiền đồ định là có giới hạn, đáng tiếc lại cứ là cái nữ tử, nữ nhi gia luôn phải gả phu gia tốt (nhà chồng tốt), đời này mới có dựa vào. Chính là thân phận này của Ngưng Nhi... Ai...

      May mắn, bây giờ Vân Nhi có Ngưng Nhi dạy, công khóa cũng là vô cùng tốt. vậy ngày sau cũng kém đến thế nào , đợi Vân Nhi có tiền đồ, nhất định có thể quan tâm tỷ tỷ của hai.

      Thủy thị nghĩ đến điều này, khỏi thoáng yên tâm.
      Ngồi ở bên tay phải của Thủy thị chính là đệ đệ Hạ Tử Vân hơn Hạ Thính Ngưng bốn tuổi, mặt mày kia sinh được có sáu bảy phân giống Hạ Thính Ngưng.

      Hạ Tử Vân vừa thấy tỷ tỷ nhà mình đến, lập tức liền nhảy nhót đến ngồi xuống bên cạnh Hạ Thính Ngưng, đôi mắt đen xinh đẹp tỏa sáng lóe lên tia hưng phấn: “Tỷ, hôm qua phu tử ra đề, đệ đều dựa theo tỷ dạy đệ mà đáp, phu tử nghe xong vừa lòng, thẳng khen đệ rất tốt đấy.”

      Hạ Thính Ngưng nhìn khuôn mặt nhắn đáng của đệ đệ hưng phấn, cười sờ sờ đầu của : “Ừ, tuy rằng phu tử khen đệ, nhưng đệ cũng được kiêu ngạo tự mãn.”

      “Vân Nhi biết đến”. Hạ Tử Vân ngoan ngoãn gật gật đầu, trả lời giòn tan.

      Thủy thị nhìn nhi nữ( con trái và con ) thân cận hữu ái như vậy, trong lòng cũng là vui mừng, vội gọi nhóm tỳ nữ truyền lệnh, lại cười : “Đến, Ngưng Nhi, Vân Nhi. Mau dùng cơm , hai người các con ăn nhiều chút”.

      Hạ Thính Ngưng nhìn vẻ mặt mẫu thân từ ái gắp thức ăn cho mình và đệ đệ, lại nhìn nhìn chỉ có mẫu tử ba người ngồi bàn ăn.

      khỏi nghĩ tới vị tiện nghi phụ thân kiếp này của nàng.

      Ai, ở trong lòng thở dài tiếng, người mẫu thân này của nình, người cũng như tên, dịu dàng dễ mến, tính tình mềm mại. dễ nghe chút là hiền lành, khó nghe chút chính là ngu ngốc.

      Nghe năm đó ngoại tổ phụ cảnh nhà sa sút, sớm qua đời, chỉ để lại mình mẫu thân cùng chút gia sản, mẫu thân cái tiểu thư cổ đại khuê các đại môn ra, nhị môn bước, trông coi tòa nhà và gia sản mà ngoại tổ phụ để lại, trong lòng khủng hoảng có thể nghĩ.

      Vừa vặn khi đó, gặp phụ thân đến Nghi Hưng thành ban sai ( tuyển dụng binh lính và thu bạc về cho triều đình), lưỡng tình tương duyệt, từ đây liền theo bên người ông ta. Chính là sau này tiện nghi phụ thân mang mẫu thân trở về phủ đệ ở kinh đô, muốn cho bà danh phận chính thức. Lại nhân chính thất đối trượng phu mình nạp thiếp rất có phê bình kín đáo, hơn nữa lão mẫu thân của tiện nghi phụ thân biết vì sao cũng đồng ý ông ta đem mẫu thân tiếp hồi phủ. Rơi vào đường cùng cũng chỉ có thể trở lại Nghi Hưng thành an trí mẫu thân ở tòa nhà này.

      Vừa mới bắt đầu vài năm còn hoàn hảo, tiện nghi phụ thân ở Nghi Hưng thành nhậm chức, năm cũng chỉ hồi kinh đô hai lần. Chính cái gọi là thiên cao hoàng đế xa, mẫu thân cùng ông ta tất nhiên là qua vài năm thời gian hạnh phúc mỹ mãn.

      Nhưng theo vài năm trước phụ thân bị triệu hồi kinh đô, mẫu thân có nhiều năm cũng từng gặp qua phụ thân rồi, chỉ có mỗi tháng có thể thu được ông sai người đưa tới thư cùng chút bạc.

      Nghe mẫu thân tiện nghi phụ thân kia con đường làm quan thuận lợi, thời gian trước lên tới tứ phẩm, bạc đưa tới cũng nhiều hơn trước.

      Sau khi Hạ Thính Ngưng nghe xong chỉ hừ lạnh trong lòng tiếng, liền về chút bạc này, chẳng qua miễn cưỡng đủ để nhà có cái ấm no. nam nhân vô dụng.

      Dùng xong cơm trưa, Hạ Thính Ngưng cáo biệt mẫu thân, lại phân phó đệ đệ trở về phòng nghỉ trưa. Có thế này mới mang theo tỳ nữ hướng phòng của mình đến, vừa vừa phân phó Vãn Ngọc: “ tìm Quan bá đến đây.”

      Vãn Ngọc lên tiếng trả lời mà , xoay người hướng nhà cũ bên kia .
      thuyt thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 2
      Edit: voi còi



      Trở lại phòng, Hạ Thính Ngưng đến giường tinh tế suy tư.

      bao lâu, Vãn Ngọc cùng vị ước khoảng năm mươi tuổi, nam tử thân trang phục quản gia bộ dạng lão trung niên theo phía sau tiến vào, Quan bá vừa vào cửa liền hướng Hạ Thính Ngưng hành lễ: “Tiểu thư, ngài tìm lão nô.”

      Hạ Thính Ngưng giương mắt nhìn lên, Quan bá là gia nô của ngoại tổ phụ, theo ngoại tổ phụ hơn phân nửa cuộc đời, làm người trung thực có khả năng, từ sau khi ngoại tổ phụ qua đời, liền giúp đỡ mẫu thân trông coi nhà cũ cùng vài cái thôn trang cùng vài mẫu điền sản mà ngoại tổ phụ lưu lại.

      “Quan bá, ta có vài kiện muốn giao cho ông làm.” Hạ Thính Ngưng nâng chung trà nhàn nhạt mở miệng.

      Quan bá kính cẩn nghe theo tiếp lời : “Tiểu thư chỉ để ý phân phó.”

      Hạ Thính Ngưng vừa suy tư vừa : “Ông hỏi thăm trong thành chút xem có cửa hàng nào muốn bán ra, mặt tiền cửa hiệu có bao lớn, vị trí ở đâu, giá bao nhiêu, sau khi hiểu biết ràng, vẽ lại kỹ càng cho ta. Đem tình huống đều viết lên đó.”

      Dừng chút, lại thêm câu: “ Cửa hàng nào sinh ý tốt, kinh doanh tốt cũng muốn lưu ý.”

      Quan bá cảm thấy thầm cả kinh, tiểu thư đây là phải làm thậm? Nguyên bản ông còn tưởng rằng tiểu thư là muốn hỏi tháng này thôn trang thu hoạch đâu.

      Hạ Thính Ngưng để ý ông kinh nghi tiếp tục : “Còn có, lại tìm vài cái thôn trang diện tích lớn, vị trí xa xôi chút cũng quan hệ.” Ngoại tổ phụ để lại vài cái thôn trang diện tích cũng lớn, đạt được cầu của nàng.

      Quan bá nghe xong, do dự mà mở miệng : “Tiểu thư , lão nô đều nhớ kỹ, chính là... biết tiểu thư muốn tìm những thứ này làm gì?”

      Hạ Thính Ngưng mỉm cười: “Rất nhanh rồi ông biết, chuyện này trước đừng cho nương của ta.”

      Quan bá đến cùng là người của thế hệ trước, chút nhãn lực vẫn phải có. Lại , phu nhân đảm đương nổi chuyện gì. thời thôn trang điền sản cái gì, sớm giao từ tiểu thư đến quản. Thấy thế tự giác truy vấn tiếp, chỉ gật gật đầu: “Lão nô biết, mấy ngày nữa chắc chắn làm thỏa đáng.”

      Hạ Thính Ngưng nhợt nhạt nhấp ngụm trà, sau đó lại mở miệng: “Ta còn cần ít nhân thủ tin cậy, liền làm phiền Quan bá cẩn thận chọn chút.”

      Quan bá trả lời được, lại khom người hành lễ sau đó liền xuất môn bận việc.

      Hạ Thính Ngưng lại nằm giường, hai tay vắt lên trán suy tư về: nay chính mình mười bốn tuổi, là nên tốt tìm cách chuyện về sau chút.

      tới cổ đại, lại có được tư tưởng tiên tiến của đại. Sau khi nàng lo lắng lâu, quyết định kinh thương (kinh doanh, buôn bán).

      Tuy rằng tiện nghi phụ thân kia mỗi tháng đều có đưa bạc qua, nhưng nhiều lắm. Những năm gần đây, nếu phải là nàng quản thôn trang cùng điền sản mà ngoại tổ phụ lưu lại, tìm cách trồng các loại tương đối kiếm tiền chút như dưa và trái cây rau dưa. Chỉ bằng mấy chục lượng bạc ông ta mỗi tháng đưa tới kia, sao có thể khiến mẫu tử ba người các nàng trôi qua cuộc sống giàu có như tại.

      Lại nay mặc dù ông ta còn đối mẫu thân có tình, trong lòng cũng nhớ. Nhưng cũng khó bảo đảm ngày nào đó mê luyến nữ nhân khác, đem mẫu tử ba người các nàng quên đến chân trời .

      Càng nghĩ, tiện nghi phụ thân kia căn bản đáng tin cậy. Vì mẫu thân cùng đệ đệ, nàng nhất định phải tay cầm tư bản, mới làm cho người ta khi dễ được.

      Hạ Thính Ngưng lại tinh tế tính toán phen, những năm gần đây, dựa vào tiền lời của thôn trang cùng điền sản, nàng cất giữ ít bạc. Phía trước bởi vì tuổi tác quá , căn bản thể làm sinh ý.

      Nhưng mà nàng cũng nhàn rỗi, ở phía sau viện có khối ruộng đất , dựa vào trí nhớ kiếp trước sờ soạng trồng lúa nước. Mặc kệ thời đại nào, lương thực đều là cực kì quan trọng, lúa nước này nhất định có thể vì chính mình mang đến lợi nhuận lớn. Đây cũng là nguyên nhân nàng kêu Quan bá tìm thôn trang diện tích lớn.

      Trong lòng Hạ Thính Ngưng nhẩm cộng lại phen, đem sinh ý có thể kiếm tiền đều lọc lần.

      Hiệu suất làm việc của Quan bá rất cao, ra mấy ngày, liền đem các cửa hàng lớn trong Nghi Hưng thành đều hỏi thăm lần, đem những cửa hàng kinh doanh tốt cùng tính toán bán ra dùng bản vẽ tinh tế vẽ xuống dưới, cũng nhất nhất ghi chú tình huống.

      Lúc này, Hạ Thính Ngưng chính ngồi ngay ngắn ở trong phòng, xem bản vẽ mà Quan bá vẽ. Vừa nhìn vừa kỹ càng hỏi tình huống mấy nhà cửa hàng, cuối cùng quyết định trước tiên mua xuống hai gian cửa hàng chính mình xem trọng cùng gian tửu lâu.

      Lại hỏi Quan bá chuyện thôn trang, Quan bá đáp: “Lão nô cũng nhìn vài cái thôn trang, là có cái phù hợp cầu của tiểu thư, tương đối xa xôi, chào giá hai ngàn lạng bạc.”

      Hạ Thính Ngưng cau mày nghĩ nghĩ, nếu mua xuống thôn trang, bạc tay mình chỉ sợ căng thẳng. Xem ra chỉ có thể trước cứ để đó, chờ doanh hu của cửa hàng cùng tửu lâu vậy lại : “ như thế, vậy chuyện thôn trang trước vội, chờ chút . Ông đem hai gian cửa hàng này cùng gian tửu lâu này mua xuống, giá có thể áp bao nhiêu liền áp bao nhiêu. Còn có, ta muốn nhân thủ tìm đầy đủ chưa?”

      Quan bá nghe xong, lập tức gật đầu : "Đều làm xong, đều là gia nô tin cậy ban đầu theo lão thái gia. Thành bổn phận, mấy năm nay luôn luôn đều làm việc ở trong trang. Tiểu thư muốn dùng người, lão nô liền đem bọn họ đều gọi đến.”

      Hạ Thính Ngưng gật đầu lên tiếng, kế tiếp đem chuyện muốn chuẩn bị tinh tế phân phó xuống, lại đưa ra mấy tờ phối phương ngày hôm trước vừa viết tốt giao cho Quan bá, mặt phân biệt là son, kem bảo vệ da cùng phương pháp chế tác xà phòng.

      Quan bá hơi hơi nhìn chút, liền lập tức thu vào trong lòng, cẩn thận : “Tiểu thư yên tâm, lão nô nhất định tìm người đáng tin đến làm, tiết lộ phối phương.”

      Hạ Thính Ngưng vừa lòng gật gật đầu: “Mỗi phân phối phương ông chỉ báo nửa cho người điều phối, còn lại nửa kia liền từ ông tự mình đến điệu. Mau chóng làm chút thành phẩm đưa tới nơi ta thử dùng.”

      Lập tức liền phân phó Vãn Ngọc lấy năm ngàn lượng bạc xuất ra, Vãn Ngọc lập tức mở tráp ra, theo bên trong cầm chồng ngân phiếu giao đến trong tay Quan bá.

      Quan bá thu ngân phiếu xong, cảm thấy thầm giật mình: nghĩ tới tiểu thư chính mình lại có nhiều bạc như vậy. Lúc trước ông còn đối với chuyện tiểu thư phải làm quá nắm chắc, nay lại là phối phương lại là bạc này, vậy tiểu thư định là có chuẩn bị chu toàn. Tư điểm, càng dám chậm trễ, vội vàng cầm ngân phiếu xuống an bày.

      Lúc này đúng là tam phục thiên, thời tiết hết sức nóng bức, thái dương độc ác đến độ mau làm cho người ta chịu nổi.

      Hạ Thính Ngưng miễn cưỡng nằm nghiêng ghế nằm ở dưới bóng cây, liền uống lên vài bát nước ô mai ướp lạnh mới cảm thấy tại trong mùa hè khốc nhiệt này chút khí lạnh. Bên cạnh nàng ngồi vây quanh ba tiểu nha đầu, đều cầm châm tuyến hết sức chuyên chú thêu cái gì, Hạ Thính Ngưng thỉnh thoảng lại chỉ điểm các nàng vài câu.

      Vài tiểu nha đầu này phân biệt là Vãn Ngọc, Linh Nhi cùng Thiên Hạnh, Linh Nhi cùng Thiên Hạnh đều là cháu của Quan bá, mười hai, mười ba tuổi, bộ dáng thập phần cơ trí đáng .

      Hạ Thính Ngưng dạy ba người các nàng làm túi hương cùng hầu bao như thế nào, bởi vì cùng Cẩm Đoạn phường ký hiệp ước, mỗi tháng muốn cung cấp mấy mươi cái hương túi, nhưng cũng có khả năng mỗi cái đều từ nàng tự tay đến làm.

      Hạ Thính Ngưng liền muốn tìm vài cái trung tâm tin cậy, nữ hồng tốt lại dạy các nàng, cũng đỡ phải mọi thứ mọi chuyện đều phải nàng tự mình động thủ.

      Sau khi Vãn Ngọc biết, liền ra Linh Nhi cùng Thiên Hạnh, là nữ hồng của các nàng tệ, lại là cháu của Quan bá, tất nhiên là đáng tin.

      Sau khi suy nghĩ lại Hạ Thính Ngưng cũng cảm thấy có lý, liền để hai người các nàng cùng cả Vãn Ngọc theo học làm túi hương.

      Việc châm tuyến thêu thùa là chuyên môn bắt buộc của nữ tử cổ đại, nàng chỉ biểu thị lần, mấy người Vãn Ngọc ngay lập tức đều làm được có khuôn có dạng. Hạ Thính Ngưng tán thưởng xem các nàng tú ra túi hương, tệ. Chính là cổ đại này phải thêu hoa thêu cỏ, chính là thêu cá thêu chim, rất có ý mới. Điểm ấy muốn bồi dưỡng lại tốt mới được.

      lúc Hạ Thính Ngưng lệch qua ghế nằm buồn ngủ, Hạ Tử Vân mặc thân y phục sắc tím sôi nổi từ xa xa chạy tới, phía sau theo hai gã sai vặt. đến bên cạnh Hạ Thính Ngưng, đôi tay bé mềm mại mũm mĩm càng ngừng lay lay tỷ tỷ nhà mình: “Tỷ, đừng ngủ, mau đứng lên thôi.”

      Nghe được đệ đệ kêu to, Hạ Thính Ngưng chỉ đành tình nguyện mở to mắt, nhìn đến bởi vì chạy nhanh mà khuôn mặt nhắn đỏ lên, bất đắc dĩ lấy khăn ra vì lau mặt : “Nhìn đệ chạy đến mồ hôi đầy đầu, hôm nay sao trở về sớm như vậy?”
      Tôm Thỏthuyt thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 3
      Edit:..Lam Thiên..


      Hạ Tử Vân tùy ý để Hạ Thính Ngưng lau mồ hôi cho , mắt to chớp chớp “Hôm nay phu tử xin nghỉ, là trong nhà có việc, nên để cho bọn đệ về trước” Hạ Thính Ngưng hơi dừng tay, thu hồi khăn qua chỗ nương chưa?”

      Hạ Tử Vân dùng sức gật đầu “Đệ qua , trời nóng quá, nương ngủ được”

      Hạ Thính Ngưng khẽ nhíu mày: thời tiết như vậy, cũng khó trách nương ngủ được.

      Nàng quay đầu phân phó vài tiểu nha đầu “Các ngươi đừng thêu nữa, Vãn Ngọc, ngươi tới hầm lấy mấy khối băng ra, Linh Nhi, Thiên Hạnh, các ngươi tới phòng bếp nấu chút canh đậu xanh phân cho các tỳ nữ và người sai vặt uống.”
      Ba tiểu nha đầu nghe xong đều buông đồ thêu trong tay xuống, lĩnh mệnh làm việc.

      Hạ Thính Ngưng mang theo đệ đệ đến phòng bếp, Vãn Ngọc cho người nâng mấy khối băng đến, nàng phân phó vài người sai vặt đem khối băng đập nát, lại tự mình chọn lấy chút thứ hoa quả cắt thành miếng để vào trong cái bát to, bỏ thêm chút băng vào, sau đó lại đổ vào ít sữa tươi và mứt hoa quả tự làm, phần hoa quả mát lạnh nhều màu sắc làm xong.

      Đậy nắp lại, nàng để cho tỳ nữ bưng đến phòng của Thủy thị .

      Hạ Thính Ngưng chỉ thấy nương nhắm mắt lại tựa vào sườn giường, bên cạnh có hai tỳ nữ tay cầm quạt hương bồ (*) quạt cho nàng. Tỳ nữa trong phòng vừa nhìn thấy tiểu thư và thiếu gia đến , liền vội vàng thi lễ.

      (*) Quạt hương bồ: quạt làm bằng lá cây hương bồ

      Hạ Thính Ngưng ra hiệu cho tỳ nữ sau lưng để khay xuống, lại phất tay để Vãn Ngọc và hạ nhân trong phòng lĩnh mệnh lui xuống uống canh đậu xanh.
      Thủy thị nghe thấy động tĩnh liền mở mắt.

      Thấy người đến là nữ nhi và nhi tử của chính mình, nàng vội vàng cười đứng dậy “Ngưng Nhi, Vân Nhi, hôm nay trởi nóng như vậy, tại sao các con lại tới? ”
      Hạ Thính Ngưng đỡ Thủy thị ngồi xuống bên cạnh bàn tròn “Đệ đệ người nóng quá nên ngủ được, con liền làm ít hoa quả băng. Để cho người ăn giải nhiệt”

      Nàng vừa vừa mở ra từ nắp ra, múc cho mẫu thân và đệ đệ mỗi người chén.

      Thủy thị thấy nữ nhi quan tâm mình, tất nhiên là vẻ mặt tươi cười, múc muỗng hoa quả băng bỏ vào trong miệng, hoa quả mát lạnh lẽo như thấm vào ruột gan lại mang theo hương vị ngọt ngào của hoa quả khiến nàng cảm thấy sảng khoái, ngừng đầu “hoa quả băng này là rất ngon, ngụm xuống, nương cảm thấy còn nóng như vậy nữa ”

      Hạ Tử Vân càng là thích ngừng, vừa rồi ở phòng bếp thực là nhìn mà thèm liền vừa ăn vừa “Tỷ, món này ăn rất ngon, ngay mai tỷ lại làm có được ?”

      Hạ Thính Ngưng cười nhìn về phía đệ đệ của mình, mở miệng “Ngày mai lại làm cũng phải thể, nhưng đệ thể ăn quá nhiều, tỷ sợ đệ chịu nổi hàn khí” Hạ Tử Vân vội vàng nặng nề gật đầu cam
      [​IMG]
      Tôm Thỏthuyt thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 4
      Edit: voi còi



      Bất giác Hạ Thính Ngưng cảm thấy lời của mình có cái gì đúng, chỉ dừng chút lại : “Mấy ngày nay có người hỏi thăm chuyện cửa hàng hay ?”

      Quan bá lấy lại bình tĩnh, lập tức nghiêm mặt : “Có mấy người đến hỏi thăm qua, lão nô đều dựa theo lời tiểu thư dặn dò từ trước. cho bọn họ khoảng thời gian trước có thương nhân thần bí đến Nghi Hưng thành của chúng ta làm buôn bán, nhìn trúng nhà cũ mà lão thái gia để lại, nghĩ ra giá cao mua xuống. Đưa giá rất là phong phú, sau khi trải qua thương lượng người liền làm chủ liên quan gia bộc nhà cũ cùng thôn trang, ruộng đất cũng nhất nhất bán cho ông ta, lão nô nghĩ, bọn họ hẳn là thăm dò lai lịch của thương nhân thần bí Quân Mạc Vấn.”

      Quan bá cảm thấy thầm trầm trồ khen ngợi, vẫn là tiểu thư suy nghĩ chu đáo, biết lợi nhuận quá lớn khó tránh khỏi chọc người đỏ mắt. Hai ba ngày trước liền bịa đặt ra người “Thương nhân thần bí” đến. “Quân, Mạc, Vấn”, tên này lấy là rất khéo.

      Hạ Thính Ngưng nhàng ngoéo cái khóe miệng: “Để cho bọn họ tra thôi, dù sao tra đến đầu ta được.” Tại đây thế giới cổ đại phong kiến lạc hậu, ai tin tưởng nữ tử mười bốn tuổi có thể có ý nghĩ kinh thương như vậy. Nghĩ qua việc này, Hạ Thính Ngưng lập tức phân phó Quan bá lại nhiều tìm nhân thủ hơn nữa, an bày bọn họ đến vài thành lân cận mở chi nhánh.

      Cuối cùng lại cầm mấy ngàn lượng bạc để ông thôn trang lần trước nhìn trúng mua xuống. Nàng tính toán mở lại gian tửu lâu, mua thôn trang kia bắt đầu chăn nuôi súc vật gì đó. Sau khi thận trọng lo lắng cân nhắc nàng vẫn quyết định từ chính mình nắm giữ nguồn cung cấp, để tránh ngày sau sinh ý rất tốt có người thầm ngáng chân.

      Kiếp trước nàng có lham thích ớn nhất, phải là xuống bếp. Văn hóa ẩm thực Trung Quốc vốn có lịch sử từ lâu, cùng sở hữu tám món chính, lúc trước nàng bởi vì ăn ngon từng mất nhiều năm làm việc cực nhọc theo đầu bếp các nơi học nghệ.

      Hôm sau, Hạ Thính Ngưng vội vàng quy hoạch thôn trang, nghĩ phải làm ở đâu dựng chuồng nuôi gà cùng chuồng bò tương đối tốt.

      “Tỷ” Cửa truyền đến tiếng la non nớt, Hạ Tử Vân nhanh như chớp chạy vào. Lại nhìn thấy tỷ tỷ nhà mình vội chuyện công việc rảnh quan tâm , cái miệng nhắn bĩu ra, lập tức liền mặc kệ: “Tỷ, tỷ đều bận vài tháng, khi nào mới có thể hết bận đây.”

      Nghe được đệ đệ nhà mình oán giận, Hạ Thính Ngưng ngẩn người, khỏi buông bút trong tay xuống. Xem miệng than thở biểu cảm bất mãn, thế này mới ý thức được mấy tháng gần đây quả là có chút xem đệ đệ.

      Nàng chỉ phải tạm thời buông chuyện tay, xoa xoa đầu an ủi : “Được rồi, lần này là tỷ đúng, bận quá mức. Nếu như vậy, buổi tối làm đồ ăn ngon bồi thường Vân Nhi được .”

      Có thế này Hạ Tử Vân mới nhếch môi nở nụ cười, chớp đôi mắt to sáng ngời hưng phấn mà kể tên đồ ăn liên tiếp. Từ liền ăn đồ tỷ tỷ làm lớn lên, khẩu vị sớm bị dưỡng thành khó. Mấy tháng nay cũng biết tỷ tỷ vội cái gì, đều lâu xuống bếp. Đầu bếp nữ làm đồ ăn căn bản có cách nào so sánh cùng tỷ tỷ, từ đầu cũng nhập được vào mắt .

      Hạ Thính Ngưng cười đáp ứng, lại hỏi : “Cũng sắp muốn thi viện (thi ở học viện, giống như ở ta thi học kỳ phải) , ta dạy cho đệ những thứ kia có nhớ kỹ tốt hay ?”

      Hạ Tử Vân lập tức gật gật đầu, lay lay thân mình: “Có, những gì tỷ giảng đệ đều nhớ kỹ.”

      Tại triều đại này cũng có thi khoa cử, giai đoạn trước đệ đệ Hạ Tử Vân thông qua thi đồng tử (cái này chịu k tra được), chỉ cần lại thông qua thi viện, chính là tú tài, sang năm mới có thể tham gia “Thi Hương”.

      Hạ Thính Ngưng nghiêng đầu nghĩ: Tuy rằng Vân Nhi mới mười tuổi, nhưng mà công khóa luôn luôn vô cùng tốt. Từ lại cùng ở bên người nàng mưa dầm thấm đất, tư duy kiến thức sớm bất đồng với người của triều đại này. Nghĩ đến cuộc thi khoa cử này là có vấn đề gì.

      Cùng đệ đệ đùa giỡn hồi, Hạ Thính Ngưng liền đứng dậy tính toán đến phòng bếp làm cho đệ đệ của nàng vài món ăn.

      Hạ Tử Vân ầm ĩ cũng muốn theo, nàng bị cuốn lấy còn cách nào khác, đành phải mang theo tiểu gia hỏa này cùng phòng bếp.

      Cũng biết là do bởi vì Hạ Thính Ngưng
      [​IMG]
      Tôm Thỏthuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :