1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên Không] Nữ phụ là vô tội - Tiểu Cô Tử (78 chương)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Miên Miên

      Miên Miên Active Member

      Bài viết:
      369
      Được thích:
      119
      http://***************.com/downloads/image_prv/88/87768.jpg
      Nữ phụ là vô tội

      Tác giả: Tiểu Tử
      Thể loại: Xuyên , hài, ân oán giang hồ, HE
      Covert: ngocquynh520
      Editor: Singer + nhungchuoi + ying Poster: popcorntiger
      Số chương: 78 chương
      Nguồn: ​
      Last edited by a moderator: 23/8/14

    2. Miên Miên

      Miên Miên Active Member

      Bài viết:
      369
      Được thích:
      119
      Giới thiệu
      Xuyên thành nữ phụ ngu ngốc tranh nam chính với nữ chính, con đường phía trước rất mênh mông, sinh mệnh xa vời
      về người nữ phụ khổ sở lăn lộn mò mẫm trong giang hồ
      Cộng thêm bầy vai phụ lả lơ tự đùa tự vui
      Nữ chính đáng buồn nôn, nam chính chung tình hết lòng, 1v1
      Truyện hài hước, buồn nôn, nếu thích đừng đọc
      Nhân vật chính: Tiết Tình
      Biên tập đánh giá: Tiết tình xuyên qua đến trong tiểu thuyết người nữ phụ cùng tên, bất hạnh, trong tiểu thuyết nàng là cái nữ phụ tội ác tày trời cùng nữ chủ đoạt nam nhân kết cục bi ai chết thảm thiết, thân bại danh liệt. Sinh tử mong manh, Tiết tình bôn ba tìm cách cứu mình, gặp được đám vai phụ muôn hình muôn vẻ, tửu lượng yếu Kén Điệp sư điệt, Thần y mù đường, hai em đúc kiếm sư, sư tỷ thích để ý chuyện tình của nàng.... Đây là câu chuyện về chuyện xưa của vai phụ. Truyện hài hước, nhân vật cá tính, nội dung trầm bổng hài hòa, cốt truyện đặc sắc. Là tác phẩm nên coi.
      Lời người edit: nó chém sai =D

    3. Miên Miên

      Miên Miên Active Member

      Bài viết:
      369
      Được thích:
      119
      Chương 1: Xuyên qua



      Ăn xong cơm tối, Tiết Tình ngồi vào trước máy vi tính, thói quen liền vào trang web Tấn Giang, mở ra danh sách cất giấu. Có bộ ở trong ngăn cất chứa của Tiết Tình năm năm, đó là truyện ngôn tình cổ đại, Tiết Tình tự nhận là cùng bộ Thiên Cổ Ngôn này có duyên phận khá sâu, hôm đó nàng trong lúc rãnh rỗi mở web Tấn Giang lên tìm tòi tên của mình, kết quả là lục soát ra Thiên Cổ Ngôn, tên của nàng xuất trong danh sách vai phụ, mặc dù là vai chính, Tiết Tình vẫn là hứng thú mở ra xem chút, nghĩ tới càng thể vãn hồi.


      Tiết Tình bắt đầu theo dõi truyện dài kỳ, khi đó tác giả rất chịu khó, mỗi ngày cập nhập, Tiết Tình mỗi ngày đều ở đây trước tiên chạy tới bấm thanks, cuộc sống như thế kéo dài gần năm, giống như cuộc sống vợ chồng dạng bình thản rồi lại ấm áp. ngày nào đó, vị tác giả kia sau khi đăng chương mới nhất rồi bình luận: "Ta xuống lầu mua bánh bao, trở lại cập nhập chương sau." Tiết Tình rất hưng phấn, càng ngừng bấm F5 liên hồi, F5 đến bốn năm, vị tác giả kia mua bánh bao cũng có trở lại nữa.


      Nàng bị lừa gạt? , Tiết Tình tuyệt thừa nhận, chừng vị tác giả kia đến quầy bán đồ lặt vặt mua bánh bao phát bán hết, phải siêu thị, quản lý siêu thị còn chưa có hàng mới, nàng liền trực tiếp xưởng làm bánh bao mua, trưởng xưởng cho nàng biết thiếu hụt thịt heo làm được bánh bao, nàng lại tới lò sát sinh, lò sát sinh tràng trưởng heo ngã bệnh thể tiêu thụ, nàng lại tìm bác sỹ thú y, bác sỹ thú y đủ nhân lực, nàng phải học tập làm bác sĩ thú y. . . . . . Tiết Tình biên tạo đủ các loại lý do an ủi mình, nàng rất tin chỉ cần vị tác giả kia mua được bánh bao nhất định trở lại lấp hố , hôm nay qua bốn năm, tác giả cũng nên tốt nghiệp làm bác sĩ thú y rồi.


      Mặc dù tận trong nội tâm biết mình ở trong hố to được siêu sinh, Tiết Tình vẫn chịu buông tha, cố chấp rà lại liên tục, trong lúc giật mình, nàng xem thấy bộ truyện lừa gạt kia có dòng chữ đỏ nho "Có Cập Nhật" , xoa mắt chút nhìn lại lần, quả biểu có Cập Nhật, trời phụ người có lòng! Rốt cuộc chịu cập nhập!


      Tiết Tình run rẩy nhấp đánh con chuột, mở ra chương mới nhất, lúc trang còn chưa có tải xong, bởi vì hưng phấn quá độ mà té xỉu.


      Tỉnh lại lần nữa, Tiết Tình phát mình nằm ở giường, là được người tốt bụng đưa đến bệnh viện sao? Nàng ngồi dậy, lại nhìn thấy trước mắt đứng đầy mấy diệu linh thiếu nữ, đây là đâu bệnh viện quá điên cuồng , y tá cũng chơi cosplay mặc cổ trang.


      "Sư thúc tỉnh! Mau mau thông báo Chưởng môn cùng Lưu Huỳnh sư huynh!" Cách Tiết Tình gần chút nữ tử tóc búi cao vui mừng kêu lên.


      thiếu nữ tuổi còn chút cong cong đầu gối, ứng tiếng chạy , vừa chạy vừa kêu: "Thái Sư Thúc tỉnh rồi! Thái Sư Thúc tỉnh rồi!"


      Tiết Tình xoa xoa đầu, nghi ngờ nhìn họ, trong đầu đột nhiên lóe lên ra cái ý niệm, nhìn nữ tử cách nàng khá gần : "Có gương sao?"


      Nữ tử kia vội cầm gương đồng khắc hoa tới đây, Tiết Tình nhận lấy gương, trong gương là khuôn mặt xa lạ, mặc dù mặt có chút máu vẫn có thể nhìn ra là mỹ nhân, tóm lại cũng phải mặt của mình trong trí nhớ Tiết Tình, nàng phản ứng đầu tiên là xuyên qua? Phản ứng thứ hai là xuyên qua!


      Đầu năm nay xuyên qua đáng sợ, ngược lại là chuyện tốt người người cầu còn được, nữ tử xuyên qua đều có tiền có quyền có mỹ nam, Tiết Tình sớm vui mừng phải mang theo thơ Đường 300 thủ khi dễ cổ nhân rồi, bình tĩnh bình tĩnh, đầu tiên phải hiểu nơi này là cái triều đại nào, gặp chiêu phá chiêu, xuyên qua Hán triều dùng thơ Đường, xuyên qua Đường triều liền viết từ Tống, xuyên qua Tống Triều liền hát nguyên khúc, dầu gì xuyên qua Minh Thanh ta liền chép lại truyện Hồng Lâu Mộng khi dễ Tào Tuyết Cần. Trước mắt phục sức những người này, đầu có Đại Hoa cũng có bím tóc , hẳn phải là Thanh xuyên.


      Tiết Tình đầu còn chưa có suy tư xong, đoàn nữ nhân các loại tuổi chạy vào, nhất thời cả căn phòng cũng tràn đầy hương thơm son phấn, đầu chính là phụ nhân đẫy đà, phụ nhân đẫy đà nhìn thấy Tiết Tình đứng mặt đất soi gương trang điểm, kích động cầm tay của nàng: "Tinh nhi, muội cuối cùng tỉnh, đừng dọa sư tỷ." Phụ nhân đẫy đà tay nắm chặt tay Tiết Tình thả, cái tay khác lau nước mắt : "Linh Vũ phái chỉ còn hai sư tỷ muội chúng ta chống đỡ, muộit mà có cái việc hay xảy ra, sư tỷ làm sao có thể sống nỗi."


      Linh Vũ phái? Nghe quen tai, Tiết Tình nhanh chóng lục soát trong đầu, chợt nhớ tới là tên môn phái trong cái tiểu thuyết mình theo đuổi bốn năm kia, trước mặt mà khiến cho Tiết Tình chú ý tới bản tiểu thuyết kia là bởi vì trong tiểu thuyết có vai phụ trùng tên với nàng, trong tiểu thuyết chính là cái "Tiết Tình" kia vừa vặn chính là người của Linh Vũ phái, nàng phải là xuyên qua thành Tiết Tình trong tiểu thuyết !


      "Ngươi có phải là Phương Vân ? Chưởng môn Linh Vũ phái?" Tiết Tình vội vàng hỏi phụ nhân luôn miệng là sư tỷ của nàng.


      Phương Vân bị bộ dáng Tiết Tình kích động liền sợ hết hồn, gật đầu cái, lại lo âu hỏi: "Sư muội làm sao vậy? Có phải lại tẩu hỏa nhập ma hay ?"


      "Ta tẩu hỏa nhập ma?" Tiết Tình lo lắng hỏi.


      "Thời điểm Lưu Huỳnh phát muội, muội hôn mê, nội tức rối loạn, xằng bậy, là biểu của tẩu hỏa nhập ma, may nhờ kịp thời dùng chân khí bảo vệ tâm mạch của muội, mới nhặt lại cái mạng." đến nơi này, Phương Vân dừng chút, lại đau khổ : "Sư tỷ biết muội tâm tính cao, võ công phế khiến uội sống bằng chết, nhưng muội cũng nên vì sư tỷ suy nghĩ chút, sư tỷ từng tuổi này, muội đừng để cho sư tỷ lo lắng mà cố gắng sống!"


      "Ta bị phế võ công?" Tiết Tình càng thêm lo lắng.


      "Kinh mạch bị đứt đoạn, nội lực hoàn toàn có, nhặt về cái mạng là vạn hạnh, muộii. . . . . ." Phương Vân mặt tràn trề lo lắng, trong nguyên tác Tiết Tình là nữ nhân võ nghệ cao cường lại kiêu ngạo, nàng nhất định là lo lắng Tiết Tình nghĩ ra.


      "Sư tỷ yên tâm, ta tự sát, chỉ là ta tại hơi nhức đầu, nghĩ muốn yên lặng chút." Tiết Tình xoa huyệt Thái Dương điềm đạm đáng mà hướng Phương Vân , nàng biết trong nguyên tác Phương Vân là người vô cùng thương sư muội, nhất định cự tuyệt cầu của nàng.


      Quả nhiên, Phương Vân mặc dù lo lắng, vẫn là ứng tiếng phân phó những nữ đệ tử vậy xung quanh xem lui ra ngoài, chính nàng vừa ra ngoài vừa lưu luyến rời phân phó Tiết Tình phải hảo hảo bảo trọng thân thể.


      Tiễn Phương Vân , Tiết Tình nằm lại giường, dùng chăn đem cả người che lên, đây phải là bi kịch, này. . . . . . ràng là thảm kịch a! Trong nguyên tác Tiết Tình là người ra sao? Trong chốn giang hồ nổi tiếng danh môn chính phái — tiểu sư muội Chưởng môn Linh Vũ phái, võ học kỳ tài, dung mạo xinh đẹp, là kỳ nữ tử người người ao ước, xuyên đến vỏ bọc nội ngoại đều tốt, Tiết Tình nên cám ơn rối rít phải ? Xin lỗi! Nàng chút cũng cao hứng nổi, nàng vẫn nhớ kết cục Tiết Tình bị bằng hữu xa lánh, thân bại danh liệt, chịu hết khốc hình sau chết toàn thây, vì nữ nhân nàng rất là đơn giản, nàng rất dũng cảm a, nàng là cái nữ phụ dám cùng nữ chủ đoạt nam nhân!


      Nam chủ trong tiểu thuyết là Minh vực Giáo chủ Diêm Minh, thông tục chính là vai phản diện tà mị cuồng vọng, Tiết Tình tuy là danh môn chính phái, lại với có mối tình thắm thiết, cam tâm tình nguyện trở thành con cờ của , vốn là Tiết Tình cùng Diêm Minh hai người này đều là Nhân Trung Long Phượng, cùng nhau mưu đồ giang sơn thảo luận võ học cũng coi như loan phượng hòa minh, chỉ tiếc Diêm Minh vừa thấy nữ chủ liền lầm cả đời, lòng chung tình với nữ chủ, vì vậy Tiết Tình thất tình. Thất tình liền thất tình , cố tình trong tiểu thuyết Tiết Tình là người bị coi thường đấy! Bám lấy Diêm Minh thả, còn liên tiếp cùng nữ chủ đấu đá, cuối cùng được cái kết quả nữ phụ cần có.


      Tiết Tình an ủi trái tim của mình, chớ sợ chớ sợ, trong tiểu thuyết kết quả bi thảm là bởi vì nàng làm ngược nữ chủ, nữ chủ đầu hào quang lớn như vậy, tùy tiện lắc lư đầu đều đem nàng dập đầu đến bể đầu chảy máu, giờ chính mình là người hiểu chuyện, Diêm Minh là người gì, nào xem mạng của nàng là quan trọng, nàng nên chủ động theo phe nữ chủ, theo nữ chủ mới có thịt ăn!


      Làm xong quyết tâm, Tiết Tình bắt đầu xem xét lại hoàn cảnh chính mình, trong tiểu thuyết lúc Tiết Tình bị phế võ công cũng là lúc sau khi Diêm Minh cùng nữ chủ gặp nhau, Diêm Minh đối với nữ chủ vẫn còn trạng thái tương tư đơn phương, cùng nữ chủ ở hoang mạc tạm biệt sau lại tới nơi này Tiết Tình luyện công, luyện đến thời khắc mấu chốt trong óc lại đưa đến tất cả thanh dung mạo của nữ chủ dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, Tiết Tình Diêm Minh tựa như Diêm Minh nữ chủ dạng cố chấp, lập tức vận công giúp Diêm Minh khai thông chân khí, kết quả Diêm Minh đại công cáo thành, phủi mông cái tìm nữ chủ, Tiết Tình thay tẩu hỏa nhập ma, công lực mất hết.


      Vốn là thời điểm xem tiểu thuyết Tiết Tình chỉ mong chờ nhìn nam chủ cùng nữ chủ nhanh lên chút ở chung chỗ, tại hận được phun máu vào mặt tác giả, có muốn khổ như vậy hay ! Bị tai nạn lao động chút tiền an ủi cũng có, thay nam chủ bị thương còn phải tự mình móc tiền thuốc thang! Suy nghĩ chút về kết cục phía sau , Tiết Tình lại cảm thấy mình nên thỏa mãn, ít ra so với thời điểm gảy tay chân gảy xuyên qua thành người tàn tật, thừa dịp kịch tình còn chưa có phát triển bao lâu, nàng có đầy đủ thời gian thay đổi số mạng.


      Nghĩ đến mình mặc dù có võ công, vẫn là sư muội của Chưởng môn Linh Vũ phái, là kiệt trong danh môn chính phái, trong lòng Tiết Tình an ủi rất nhiều. cổ thân thể Tiết Tình này hôn mê mấy ngày có hạt cơm nào vào bụng, tâm tình vừa mới ổn định, cảm thấy mình đói mau rã ruột rồi, xuyên qua thành người có địa vị rất được kính trọng trong giang hồ là chuyện đáng mừng, mấy nữ đệ tử vừa nhìn mặt Tiết Tình cũng biết nàng cần cái gì, lập tức bưng cháo cùng chút thức ăn lên. Tiết Tình đói mắt nổ đom đóm, muốn bận tâm thân phận, thong thả ung dung ăn, muốn làm thục nữ danh môn chính phái phải khiến dịch dạ dày cuồn cuộn hơn.


      Tiết Tình ăn cơm trưa, nữ đệ tử bước vào phòng, nữ đệ tử kia khom người hướng Tiết Tình hành lễ rồi : "Sư thúc, Lưu Huỳnh sư huynh trở lại, ở ngoài cửa cầu kiến."


      Lưu Huỳnh, trong tai của Tiết Tình bắt được hai chữ này, tên tuổi vô cùng quen thuộc, người này phải chính là sư điệt Tiết Tình, chết ở trong tay nam chủ, vai quần chúng tội nghiệp nhất Lưu Huỳnh sao!




      Gặp vai phụ cũng có kết quả bi thảm giống như mình, Tiết Tình có loại cảm giác đồng cảm, vội phân phó nữ đệ tử bên cạnh: "Mau cho vào."


      Nữ đồ đệ thối lui khỏi phòng, chỉ chốc lát sau dẫn người nam tử vào, chừng khoảng hai mươi, người mặc bạch y thượng hoa văn của Linh Vũ phái, bên hông cây Thanh vân kiếm, trang bị điển hình của giang hồ hiệp sĩ, gọn gàng.


      Được rồi sau khi hành lễ sư điệt, Lưu Huỳnh ngẩng đầu lên, thanh lông mày hơi nhíu, ân cần : "Sư thúc, người khỏe ?"


      "Khá hơn chút rồi." Tiết Tình hơi nghiêng đầu sang bên, che giấu biểu tình sắp hộc máu của mình, mới xuyên qua đến đây, vừa thấy mỹ thiếu niên tuổi sàng sàng mình, tâm thần vừa mới nhộn nhạo liền nghe đối phương gọi mình là sư thúc, dù tâm làm bằng sắt cũng muốn vỡ, Tiết Tình thân là đồ đệ nhất của tiền chưởng môn Linh Vũ phái, tuổi lớn lắm, bối phận ngược lại đủ cao.


      "Sư thúc hôn mê, ta vốn nên ở bên người hầu hạ, nhưng ngài vẫn có dấu hiệu thức tỉnh, ta liền tự chủ trương Nga Mi lấy Linh Dược." Lưu Huỳnh qua đem bình sứ men xanh thả vào bên tay Tiết Tình.


      Tiết Tình đem bình lấy đến trong tay vuốt vuốt mấy cái, trong tiểu thuyết phái Nga Mi là danh môn phái y thuật cao cường, Linh Dược Nga Mi dễ có, lại thể từ chối ý tốt tiểu sư điệt, mặc dù dùng được vẫn là nên nhận.


      Thấy Tiết Tình thu bình thuốc, Lưu Huỳnh khóe miệng nhếch lên lộ ra vẻ mặt vui sướng, Tiết Tình trong lòng chỉ muốn than thở, thiếu niên tốt a, thời điểm bằng hữu Tiết Tình xa lánh chỉ có còn đứng ở bên cạnh Tiết Tình, chỉ là Tiết Tình cho tới bây giờ đều khinh thường ngoảnh lại nhìn, tập trung tinh thần vào Diêm Minh, vai phụ khổ thế nào chỉ chó vai phụ mới biết, nghĩ đến Lưu Huỳnh lúc chết tác giả miêu tả máu tanh thế nào, Tiết Tình nghĩ thầm nhất định phải đối với cái sư điệt này khá hơn chút!


      Hết chương 1
      tart_trung, xkhangLinh Nguyễn thích bài này.

    4. Miên Miên

      Miên Miên Active Member

      Bài viết:
      369
      Được thích:
      119
      Chương 2: xem mắt



      Ăn cơm xong, Tiết Tình chủ động cầu ra ngoài dạo, chủ yếu là muốn tận mắt thăm hoàn cảnh Linh Vũ phái, Lưu Huỳnh tự nhiên muốn bồi ở bên người nàng, cái này trong sách nổi danh theo đuôi chịu rời Tiết Tình nửa bước cho đến chết. Vốn nghĩ Tiết Tình có võ công nhất định tìm cái chết, nghĩ tới còn có tâm tình ra ngoài phơi nắng, Phương Vân vừa mừng vừa sợ, vứt hết công vụ cũng tới đây bồi Tiết Tình tản bộ.


      Phương Vân cùng Lưu Huỳnh là người thân cận Tiết Tình nhất, điều này làm cho Tiết Tình có điểm tâm kinh run sợ, cử động của mình có khả năng cùng Tiết Tình giống nhau như đúc, nhất định để cho bọn họ có cảm giác tốt, dĩ nhiên trí tưởng tượng của bọn họ cũng thể nghĩ đến linh hồn xuyên qua như vậy, chỉ biết cảm thấy võ công nàng bị phế, bị đả kích trở nên điên thôi.


      Linh Vũ phái lập ở núi Linh Vũ, tổ sư lập phái liếc thấy trúng chỗ tràn đầy linh sơn địa khí này, trong núi bốn mùa như mùa xuân, trời đầy mây, ngay cả trời mưa đều nhàng, thể là nơi thần tiên tại cảnh. Tiết Tình hít sâu hơi, trong thành thị chưa từng có khí trong lành như vậy. Đối diện có mấy chục thiếu nam thiếu nữ luyện kiếm, nhìn thấy Tiết Tình cùng Phương Vân hậu, nam đệ tử lớn tuổi hướng dẫn chạy tới cung kính mà hành lễ: "Chưởng môn thái sư phụ, Thái Sư Thúc, Lưu Huỳnh sư thúc."


      Tiết Tình liếc mắt nhìn bên trái, vừa liếc nhìn bên phải, Phương Vân là Chưởng môn, Lưu Huỳnh là sư thúc, câu Thái Sư Thúc kia phải là gọi nàng chứ? !


      Phương Vân gật đầu, hỏi cái nam đệ tử lớn tuổi kia: "Tôn Phóng, cái nhóm tiểu đệ tử này vào phái 4 năm rồi, mới vừa rồi xem kiếm pháp bọn họ cũng có chương có pháp, ngươi dạy vô cùng tốt."


      "Dạ, cẩn tuân sư phụ dạy bảo, mỗi ngày luyện tập kiến thức cơ bản dám thư giãn, hôm nay kiếm pháp nhập môn cũng toàn bộ dạy xong rồi." Tôn Phóng cung kính trả lời.


      Người này vừa nhìn chính là diễn viên quần chúng, trong sách đối với cũng có miêu tả quá nhiều, Tiết Tình ngược lại hâm mộ người qua đường giáp như vậy, mặc dù sống được màu sắc, ít nhất bị chết thảm thiết. Hoàn hảo Tiết Tình còn ràng nhớ cái tên người đao chém nàng xuống, Tiêu Quy Ứng, tại chắc vẫn chỉ là Các chủ Đông Kỳ các , nàng còn có tuyến hi vọng trước khi cùng nữ chủ gặp mặt thay đổi thế cục.


      Thấy Tiết Tình thần săc sáng ngời, Phương Vân kéo cánh tay của nàng còn : "Tôn Phóng đứa này từ liền đàng hoàng, ngươi đừng khi dễ , hôm nay cũng là đệ tử siêu quần, ngươi cũng nên khen thượng đôi câu."


      "Rất tốt, tiếp tục cố gắng, linh Vũ tương lai phải dựa vào các ngươi." Tiết Tình vỗ bả vai Tôn Phóng .


      Tôn Phóng trong nháy mắt liền ngu, Phương Vân cùng Lưu Huỳnh cũng đều kinh ngạc nhìn Tiết Tình, Tiết Tình là người năng chua ngoa lòng dao găm, tâm cao khí ngạo ghét nhất người tư chất bình thường, coi như nhìn mặt mũi của Phương Vân nhiều lắm là cũng vài câu nhưng vẫn cao ngạo, cử động hòa ái như thế, nếu là Tôn Phóng nữa thông minh cơ linh chút nên hoài nghi nàng chính là dùng Hóa Cốt Miên Chưởng.


      Tiết Tình cũng ý thức được biểu của mình có chút đúng so với cố chủ, ho hai tiếng, bước , ngửa mặt 45 độ nhìn trời quang đỉnh đầu, khẽ nhíu mày, ăn năn hối hận : "Lần này thiếu chút nữa mất tánh mạng, trước quỷ môn quan, lên trong đầu chính là bóng dáng của chúng sư tỷ đệ, sống vô ích hai mươi năm đầu, lại mới hiểu được võ học cao hơn nữa cũng chỉ là vật ngoài thân, đồng môn giúp đỡ lẫn nhau mới là thiết ."


      Tiết Tình lời còn chưa hết, Phương Vân liền bắt đầu lau lệ : "Muội có thể nghĩ như vậy, lòng sư tỷ thấp thỏm liền buông xuống."


      "Sư thúc, người nghĩ như vậy sao?" Vẻ mặt của Lưu Huỳnh cũng phải vui sướng, tuổi thơ của theo bên cạnh Tiết Tình, thái độ Tiết Tình với cuộc sống đột nhiên biến chuyển khiến cho ứng phó kịp.


      "Lưu Huỳnh a, ngươi còn quá , sư thúc lần này cái gì cũng muốn minh bạch." Tiết Tình lắc đầu hướng Lưu Huỳnh , lời nên nhiều lời, thay vì nàng tìm nghênh hợp tâm tư của người khác, bằng khiến mọi người tới đoán tâm tư của nàng.


      "Tinh nhi thông suốt là tốt rồi, ta có chuyện quan trọng hơn phải , " Phương Vân cắt đứt đối thoại của hai người, chuyển đề tài đến từ mấy hơn cảm giác hứng thú phương hướng: "Sư muội còn nhớ ta với ngươi đề cập tới Đại Đệ Tử Kiều Dật Quân phái Võ a, bộ dáng tuấn tú, là đệ tử chân truyền của Ưu Đạo Nhân, làm phu quân tương lai của muộit thích hợp nhất."


      Tiết Tình trong nháy mắt có loại cảm giác bị sét đánh, bề ngoài Phương Vân đẫy đà hoà thuận lừa gạt nàng, để cho nàng quên bản chất Phương Vân sắc bén nhất, chưởng môn sư tỷ này niềm vui thú trong cuộc sống lớn nhất chính là xử lý chuyện lớn cả đời nàng!


      "Chưởng môn, phải là cùng nữ nhi của Tây Lân các Các chủ Trình Linh đính hôn sao." Lưu Huỳnh biến sắc bổ sung.


      "Ta hôm qua nghe Kiều Dật Quân từ bỏ hôn của Trình Các chủ, Trình Các chủ phát tức giậc cực kỳ, cũng may Trình Linh ra mặt điều đình chuyện như vậy mới thôi." Thần thái Phương Vân lúc này cùng phụ nữ trong gia đình bình thường khác: "Trình Linh gia thế tướng mạo đều là ngàn dặm mới tìm được, biết Kiều Dật Quân nghĩ như thế nào muốn từ hôn, bất kể như thế nào hai người bọn họ cũng có hôn , Tinh nhi lại có thể suy tính chút."


      Tiết Tình trong trạng thái hóa đá, tay vịn lan can đem thân thể trọng tâm tựa lên : "Kiều Dật Quân có thể từ hôn với Trình Linh, cũng có thể từ của ta đấy, ta phải muốn thành chuyện cười."


      "Muội và nàng làm sao giống nhau, chừng Kiều công tử liền khuynh tâm muội rồi sao." Phương Vân vẫn nhất quyết tha miêu tả tương lai thể nào.


      Tôn Phóng sững sờ đứng ở bên, thân là vãn bối thể chen miệng, nhưng ánh mắt đồng tình bán đứng thiện lương tâm linh của . Đối với sở thích của Phương Vân, Lưu Huỳnh sớm coi như thấy, ngược lại giúp đỡ Phương Vân sưu tầm những thanh niên tài tuấn đến tuổi nên thành thân, dù sao bất kể Tiết Tình coi trọng ai cũng so cái ma đầu hoang mạc kia tốt hơn.


      "Sư tỷ, nên kích động, ta cảm thấy được phải kế hoạch tốt, hôn nhân đại há có thể là trò đùa." Tiết Tình nghĩ tới biện pháp từ chối.


      "Ta hẹn Kiều công tử tới Linh Vũ phái thương lượng chiến lược đối phó Tà ma hoang mạc, ước chừng ngày mai tới, muội tốt nhất chuẩn bị chút." Giọng của Phương Vân nghiêm lại, mọi việc nàng theo Tiết Tình, duy chỉ có ở an bài mai mối luôn luôn thái độ cường ngạnh, hơn nữa mạnh mẽ vang dội, cho Tiết Tình chút cơ hội kháng cự.


      "Ta ở tú trang đặt bộ y phục mới, Kiều công tử khí chất thanh nhã, chúng ta cũng nên hợp ý mới được."


      "Sư tỷ, ta . . . . . ."


      "Lưu Huỳnh, mang Tinh nhi về nghỉ, hôn mê mấy ngày sắc mặt kém, phải trước khi Kiều công tử đến dưỡng tinh thần tốt." Phương Vân hoàn toàn chìm ngập trong cảm giác vui sướng, hoàn toàn để ý Tiết Tình cái gì, thúc giục Lưu Huỳnh mang Tiết Tình trở về phòng, Lưu Huỳnh là từ nghịch ý của Tiết Tình , chỉ nhìn chăm chú Tiết Tình chờ đợi mệnh lệnh của nàng.


      Tiết Tình thở dài, chỉ có ở vấn đề là thế nào Phương Vân cũng vặn kĩ, coi như nàng tránh thoát ngày mai, Phương Vân còn có thể dùng các loại lý do muôn ngàn hình trạng khiến Kiều Dật Quân tới linh Vũ, chẳng thà theo lòng của Phương Vân, dù sao Kiều Dật Quân thích người khác, thể nào coi trọng nàng.


      "Được rồi, gặp mặt lần cũng sao." Tiết Tình bất đắc dĩ .


      "Cái này đúng rồi, phái người thúc giục tú trang nhanh lên chút đẩy nhanh tốc độ, sáng mai liền đem y phục đưa đến trong phòng muội, muội cũng đem sắc mặt này điều hòa khá hơn chút, ta sai phòng ăn làm những món muội thích ăn." Phương Vân qua véo gò má của Tiết Tình cái.


      "Ân, ta về phòng trước." Tiết Tình còn hơi sức .


      "Sư thúc thong thả, Lưu Huỳnh sư huynh thong thả." Tôn Phóng lập tức cung kính , cúi đầu lúc này nghĩ thầm Tiết Tình sư thúc sau khi tỉnh lại có vênh váo hung hăng như trước vậy, nếu là về sau cũng đều như vậy tốt.


      Lưu Huỳnh theo Tiết Tình trở về phòng, Tiết Tình mặc dù biết Lưu Huỳnh là nguyên tác khâm định theo đuôi, phòng ngủ của mình có nam nhân theo đuôi mà vào vẫn cảm thấy được tự nhiên, ở giường nằm lát, trong mắt thỉnh thoảng nhìn thấy bóng dáng của Lưu Huỳnh có chút dễ coi, lúng túng muốn uống nước, vươn tay có đụng phải ly trà liền phát trà đến trước mắt, Lưu Huỳnh hai tay dâng ly trà. Tiết Tình do dự chút nhận lấy trà, ánh mắt nghiêng mắt nhìn qua tay Lưu Huỳnh, trắng nõn thon dài, nhưng ở khớp xương cùng eo bàn tay có vết chai, cho thấy đây là người tập võ tay, Tiết Tình vừa nhìn về phía tay của mình, so Lưu Huỳnh chỉ có hơn chớ kém, nhìn mu bàn tay còn tưởng rằng là đại gia tiểu thư hiểu được bảo dưỡng, lật tới lòng bàn tay liền phát cả ngày nắm vũ khí lưu lại vết chai là dầy tầng, quả nhiên võ công của Tiết Tình này đều là công phu , chỉ tiếc đối với nam chủ chấp nhất để cho nàng mất tất cả.


      Thấy Tiết Tình nhìn chằm chằm tay mình ngẩn người, Lưu Huỳnh nhạy cảm mà nghĩ đến suy nghĩ trong lòng nàng, tia nghi ngờ trong lòng kia tất cả đều bị đau lòng thay thế, đứng ở bên cạnh Tiết Tình : "Chỉ là nội lực giải tán, cố luyện lại thành, ta giúp người." Dĩ nhiên biết coi như mình như vậy cũng an ủi được Tiết Tình bao nhiêu, nàng từ biết liền bắt đầu tập võ, hai mươi năm bỏ ra bao nhiêu cố gắng mới lấy được thành tựu ngày hôm nay, trong đêm đều mất trắng, cho dù ai cũng chịu nổi phần kích thích này.


      Nội lực là cái gì, Tiết Tình xuyên qua mà đến cũng biết, nhưng nàng biết Lưu Huỳnh là hiểu lầm mình thấy cảnh thương tình, nhìn này gương mặt tuấn tú vì mình lo lắng đành lòng, vì vậy lộ nụ cười tủm tỉm hướng Lưu Huỳnh : "Ta sao, ngươi yên tâm."


      "Dạ, ta biết sư thúc luôn luôn kiên nghị." Lưu Huỳnh cũng mỉm cười , vì cái ma đầu kia nào chỉ là phế võ công, cho dù chết cũng cam tâm tình nguyện , Lưu Huỳnh nhưng trong lòng nghĩ như vậy.


      Gọi nữ đệ tử hầu hạ lấy khối da dê, Lưu Huỳnh ngồi ở ghế lau bội kiếm của mình, động tác êm ái hợp với gương mặt tuấn tú tạo thành màn vui tai vui mắt, người tập kiếm coi kiếm như mạng, Tiết Tình hiểu, nàng xuyên qua trước đeo mắt kiếng thời điểm cũng muốn mỗi ngày đều lau mắt kiếng lần, tại mắt nàng có cận thị, mà so sánh người bình thường nhãn lực càng thêm ràng hơn, thân thể Tiết Tình mặc dù có nội lực, từ huấn luyện được ngũ giác nhạy cảm tính vẫn còn có, lơ đãng nhìn cái liền tinh tường nhìn thấy bản lĩnh cúi đầu của Lưu Huỳnh, càng thêm cảm thấy Tiết Tình trong nguyên tác có chút tốt, để mỹ nhân bên cạnh như thế cũng muốn, nhất định đuổi theo Lãnh Huyết đại lang kia, ai nàng là võ học kỳ tài, căn bản là IQ quá thấp.


      Lưu Huỳnh nhận thấy được ánh mắt Tiết Tình, nàng nữ nhân là kiếm rời tay, cho là mình lau kiếm xúc động tiếng lòng nàng, đem kiếm thu hồi : "Ta lúc chạy đến người hôn mê, bội kiếm cũng đứt, ta cùng người đến phòng kho chọn thanh thôi."


      Tiết Tình ngay cả thái đao cũng dùng tốt huống chi dùng kiếm, nàng lắc đầu cái: " cần, ta tại tâm tình dùng bội kiếm." Hơn nữa, võ công của Lưu Huỳnh cũng kém , có theo còn phải cần kiếm làm gì.


      "Vâng" Lưu Huỳnh trầm mặc hồi, tựa như quyết định còn : "Ta lúc nhìn thấy bóng dáng của Diêm Minh, vậy rồi, lưu lại người hôn mê. . . . . ."


      Nếu là Tiết Tình trong nguyên tác, lúc này khẳng định giận dữ, nàng cho phép bất luận kẻ nào"Khích bác" quan hệ nàng và người , Lưu Huỳnh sợ nhất Tiết Tình tức giận, trong lòng lặp lại châm chước mới ra lời này, hy vọng có thể ở trước mặt Tiết Tình chút bộ mặt thực của Diêm Minh.


      Tiết Tình làm độc giả theo dõi truyện dài kỳ, cái tên Diêm Minh này đối với nàng mà chỉ là đại biểu nam chủ mà thôi, nam chủ thuộc về nữ chủ là điều tất yếu, làm nữ phụ nên thức thời, ngàn vạn đừng cùng nữ chủ đoạt nam nhân.


      "Là ta nhất thời hồ đồ, sau này cùng có liên quan, ngươi cũng xem như mình chưa từng thấy qua ." Tiết Tình hướng Lưu Huỳnh .


      "Vâng" Lưu Huỳnh lên tiếng, mắt nhìn Tiết Tình nữa, nàng mỗi lần cũng lời như vậy để đổi lấy giữ bí mật, nhưng kỳ chỉ cần câu của nàng, cắt lấy đầu lưỡi cũng là oán .




      Tầm mắt Lưu Huỳnh dời , Tiết Tình ngược lại có thể trực tiếp quan sát Lưu Huỳnh hơn, vốn là Tiết Tình cùng ở cùng nhau khẳng định có mất tự nhiên như vậy, nàng cũng phải tập thói quen mới được.


      Hết chương 2
      xkhang thích bài này.

    5. Miên Miên

      Miên Miên Active Member

      Bài viết:
      369
      Được thích:
      119
      Chương 3: Nam chủ giá lâm



      Sáng sớm ngày thứ hai, Phương Vân liền phái đệ tử tới thúc giục Tiết Tình rời giường tắm rửa thay y phục, tú trang làm y phục mới cũng đưa tới. Lưu Huỳnh bị Phương Vân phái xuống chân núi nghênh đón Kiều Dật Quân, Tiết Tình biết mình nữa có đường lui, đuổi hết nữ đệ tử trong nhà ra ngoài, thay y phục mới. Bộ y phục này quả nhiên đơn thuần, nền trắng lam hoa có bất kỳ cái tạp sức khác, thân mặc vào tựa như bình sứ thanh hoa, hoàn hảo gương mặt của Tiết Tình đủ tranh khí, bất kể mặc cái gì cũng mất phong thái.


      Tiết Tình trái uốn éo, phải uốn éo thưởng thức trong gương đồng, chợt nghe có tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt vang động giá sách bên cạnh, trong nguyên tác Tiết Tình vì cùng Diêm Minh gặp riêng tư, tại bên trong phòng chính mình bày cơ quan, xây mật thất, đào nối thẳng mật đạo chân núi, chẳng lẽ này vị thần xui xẻo này nhanh như vậy liền cưa xong trở lại?


      Tiết Tình muốn đem đệ tử ngoài cửa kêu vào, còn chưa kịp há mồm giá sách liền thấy Diêm Minh từ sau giá sách ra, gương mặt mị hoặc he trong sách miêu tả dạng, ngũ quan tinh xảo cũng nữ khí, khóe miệng mang theo nụ cười, trong mắt lại có vẻ nhẫn tâm tùy thời đem người xé rách, y phục chỉnh tề, lộ ra bắp thịt tinh tráng, mơ hồ còn có mấy đạo vết thương, ấn chứng cho những lời "Hoang mạc có người yếu" này.


      "Mấy ngày gặp, Tinh nhi của ta càng đẹp ra." Ánh mắt sắc bén của Diêm Minh nhìn chăm chú vào Tiết Tình tà vọng cười tiếng.


      Tiết Tình cả người run lên cảm giác mình giống như con dê trắng, cùng hoang mạc lang nhốt ở chỗ, chỉ cần nàng dám vọng động, lang cắn đứt cổ của nàng. Tiết Tình lui về phía sau hai bước, nhút nhát đáp lại Diêm Minh: " lâu gặp, là nhớ nhung."


      Diêm Minh chớp mắt đến bên cạnh Tiết Tình, vung lên luồng tóc Tiết Tình ngửi, : "Nghe võ công của ngươi bị phế, sao?"


      Tiết Tình khẩn trương đột nhiên nhớ tới những quy định của Diêm Minh, và Tiết Tình làm chuyện cẩu thả nhưng thuần túy coi nàng như thịt dê béo, nếu để cho cảm giác mình có giá trị lợi dụng, nhất định giết người diệt khẩu. Tiết Tình hồi tưởng phương pháp Tiết Tình trong tiểu thuyết tránh được kiếp này, đối dây dưa, để cho cảm thấy nàng còn mê muội, vẫn là con cờ trung thành .


      Nhan sắc là cái gì, tánh mạng trước mắt mới quan trọng trinh tiết gì đó đều là phù vân, Tiết Tình kiềm lại sợ hãi đáy lòng, thân thể áp vào trong ngực Diêm Minh: "Chỉ vì chàng coi như vứt bỏ tánh mạng có làm sao, sư tỷ nghĩ thúc đẩy hôn của ta cùng Kiều Dật Quân, hẹn hôm nay tới Linh Vũ, mà ta muốn gặp , ta chỉ muốn gặp chàng."


      "Kiều Dật Quân là Đại Đệ Tử Võ , Tự Ưu Đạo Nhân rất coi trọng , hơn phân nửa vụ trong phái cũng giao cho xử lý, ngươi và đến gần chút cũng tốt, giúp ta dò chút tình báo." Diêm Minh vừa vừa ở người Tiết Tình sờ loạn, bị trai đẹp như thế đùa giỡn vốn nên là cái chuyện tốt, nhưng nếu như ngươi biết cái trai đẹp này ác ôn đem lòng người xuyên thành mứt quả đều nháy mắt, đáy lòng của ngươi trừ đổ mồ hôi lạnh có khoái cảm gì.


      "Chàng biết trong lòng ta chỉ có chàng, nào có ý định cùng nam nhân khác thân mật." Thân thể Tiết Tình lắc lắc ở trong ngực Diêm Minh, xem ra giống như là ở ăn đậu hũ Diêm Minh, thực tế là tránh khỏi bàn tay an phận của Diêm Minh sờ loạn người nàng, được rồi cái cách mịt mờ rất chính xác này, ngụ ý chính là bất kỳ cái bộ phận nào đều muốn bị sờ tới, nàng muốn cùng người nam nhân này giữ vững cự ly mười trượng.


      "Nghe lời, chờ ta thống nhất thiên hạ, ngươi là nữ chủ nhân thiên hạ." Diêm Minh"thâm tình" nhìn Tiết Tình , ánh mắt của rất đẹp cũng rất hấp dẫn, đáng tiếc có nửa điểm chân tình.


      Tiết Tình cảm giác mình nếu như đúng lúc đồng ý, cái cổ có thể bẻ gảy, vì vậy ngoan ngoãn gật đầu: "Được rồi, vì chàng, ta cái gì cũng nguyện ý làm."


      "Đây mới là nữ nhân đáng giá để ta thương ." Diêm Minh qua để Tiết Tình tựa vào cánh tay trái của mình lên, cúi người ngăn chận nàng, môi ấn ở gương mặt của nàng vòng quanh hướng về phía môi son kia, Tiết Tình cảm thấy bắp đùi bị dị vật chỉa vào, trong đầu kéo vang màu đỏ báo động.


      Đại não hạ mệnh lệnh "trốn", Tiết Tình mãnh liệt đẩy ra Diêm Minh, thân thể hướng về sau thối lui đến vách tường cùng nhìn nhau. Diêm Minh làm sao chịu được chuyện tốt bị dừng giữa chừng thế này, rất tức giận, cái nữ nhân bám rơi này lại dám đẩy ra, nhất thời nổi lên sát ý. từng bước tiến tới gần Tiết Tình, đầu ngón tay bén nhọn đẩy cằm của nàng: "Thế nào, tại nghĩ giả bộ liệt phụ trinh tiết rồi hả ? Ban đầu ta lưu lại ấn ký nữ nhân cưng chiều cho ngươi lúc đó ngươi phải là cao hứng cực kỳ sao?" xong kéo cổ áo Tiết Tình xuống, lộ ra hai vú, vị trí bên ngực trái, con bươm buớm Mặc Sắc nhàng muốn bay.


      ", phải, Kiều Dật Quân sắp tới, bị người phát chàng gặp nguy hiểm." Tiết Tình vội vàng giải thích, mặt còn là phải trưng vẻ mặt lo lắng như thánh mẫu nhìn con dân đau khổ dạng.


      Diêm Minh thần sắc hòa hoãn, tay nắm cằm Tiết Tình thuận thế ở mặt nàng sờ soạng cái: "Cũng được, hành tung của ta vẫn thể bại lộ, ngươi cũng phải giấu kỹ thân phận của mình, hôm nay ta trước, lần sau mới hảo hảo thương ngươi." Diêm Minh xong lòng bàn chân nhanh động mấy cái liền lui về trong mật thất sau giá sách, thanh kẽo kẹt kẽo kẹt phát ra.


      Tình huống vừa rồi nguy hiểm a, Tiết Tình trong lòng than thở, tin chắc chút thanh nữa mới dám buông lỏng thở hơi, chuyện thứ nhất chính là kêu nhiều nữ đệ tử vào làm bạn, ở nơi địa phương giết người phạm pháp này cùng tên điên cuồng giết người nhấc lên quan hệ, đây quá thiền tính!


      Mặt trời mới vừa đạt tới điểm cao nhất trong ngày, Lưu Huỳnh trở lại, còn phụ lòng mọi người mang Kiều Dật Quân về, Phương Vân đem Kiều Dật Quân dẫn vào thư phòng bình thường dùng để làm việc, làm bộ cùng tham thảo tương lai võ lâm, lui đệ tử khác, lại phân phó Tiết Tình pha bầu thượng hạng trà.


      Tiết Tình kêu đệ tử lấy ra lá trà, tự mình rót đầy nước vào ấm, bưng bình trà nóng hổi vào thư phòng, Phương Vân cùng Kiều Dật Quân ngồi chủ vị ngồi tân vị cái gì, thấy Tiết Tình tiến vào, Kiều Dật Quân đứng dậy : "Tiết Tình sư thúc, thân thể khỏe ?"


      Tiết Tình tay run lên, thiếu chút nữa đem trà vẫy ra , đây cũng là sư điệt của nàng? ràng tuổi so với nàng còn lớn hơn!


      "Khá hơn chút rồi, còn đáng ngại." Tiết Tình đặt trà đến bàn , lại khẽ cắn răng lễ phép xưng hô: "Hiền chất."


      "Kiều công tử cần gì câu nệ như thế, Tinh nhi so với ngươi còn hơn hai tuổi, gọi thẳng tên là được." Phương Vân dụ dỗ Kiều Dật Quân , tình cảm phát triển bước đầu tiên là đánh vỡ gông xiềng thế tục.


      "Vãn bối đối với sư thúc luôn luôn kính trọng, sao dám gọi thẳng tục danh sư thúc rối loạn lễ nghĩa." Kiều Dật Quân trịnh trọng .


      Tiết Tình cảm thấy Phương Vân vẫn là buông tha tốt, thế giới này cự ly xa nhất phải chân trời cùng góc bể, cũng phải là điện tín cùng lưới thông, mà là trai tài sắc hai người đứng chung chỗ, thế nhưng lại kêu nàng tiếng"sư thúc" .


      "Phương Vân Chưởng môn, về Võ Lâm minh, sư phụ vẫn rất muốn nghe chút ý kiến của ngài." Đợi Tiết Tình nhập tọa sau Kiều Dật Quân mới lần nữa ngồi xuống, kịp chờ đợi lại hướng Phương Vân nhắc tới mục đích của chuyến này.


      Tiết Tình nhấp miếng trà, vễnh tai nghe chuyện, Võ Lâm minh chủ đối với nàng cũng có ảnh hưởng rất lớn, bởi vì trong tiểu thuyết Võ Lâm Minh Chủ là Tiêu Quy Ứng, cái nam phụ đao chém đầu nàng xuống đó, , nàng thể để cho Tiêu Quy Ứng lên làm Võ Lâm Minh Chủ.


      "Hoang mạc càng ngày càng ngông cuồng, chính phái nhân sĩ chúng ta nên liên hiệp cùng chung kháng địch, nếu là kết minh, Linh Vũ phái nghĩa bất dung từ, chỉ là này nhân vật lĩnh quân biết do ai đảm nhiệm." Phương Vân .


      "Bàn về võ học cùng chiến công chống lại hoang mạc Đích, nào có môn phái nào có thể cùng linh Vũ tranh công, ý của sư phụ là hy vọng Phương Vân Chưởng môn có thể làm lãnh đạo Võ Lâm minh." Kiều Dật Quân khẽ cúi đầu cung kính .


      "Tự Ưu Đạo Nhân đùa, Phương Vân là kẻ nữ lưu, lại qua tráng niên, có lòng dốc sức cũng có thể lực, từ lần huyết tẩy hoang mạc trước cũng hơn hai mươi năm, võ lâm còn là giao cho những người tuổi trẻ , Tinh nhi ngược lại chính là nhân tuyển tốt, đáng tiếc lại gặp tai biến, Linh Vũ lần này hữu tâm vô lực, kính xin sư phụ ngươi tha lỗi."


      Kiều Dật Quân vội : "Sao dám sao dám, ta tự nhiên chuyển cáo sư phụ điều khó xử linh Vũ, sư phụ lão nhân gia cũng là vì võ lâm thế cục mà lo lắng, tin tức thành lập Võ Lâm minh mới vừa thổi ra đảm nhiệm hay đảm nhiệm chức vụ có người rục rịch chộn rộn."


      "Ngươi là Côn Luân cung? Yên tâm, có ta ở đây, lão già khọm kia cũng nên kiềm chế tâm." Phương Vân qua cười lớn tiếng, đừng xem người nàng đến trung niên lại yếu ớt, trong chốn võ lâm ai dám xem thường nàng, bằng cũng giữ được địa vị Linh Vũ giờ này.


      "Có Chưởng môn những lời này, vãn bối cùng sư phụ liền an tâm, vãn bối chạy trở về báo cho sư phụ." Kiều Dật Quân mừng rỡ đứng lên, nắm quyền lời từ biệt.


      Cái này muốn ? Tiết Tình cảm thấy bộ xiêm y người mình này đáng giá, quá mộc mạc ngược lại có cảm giác tồn tại, Kiều Dật Quân từ đầu tới đuôi coi trọng nàng. Tiết Tình kéo kéo váy, cùng Phương Vân đưa Kiều Dật Quân xuống núi, nàng tin chắc phải là mình có mị lực, là Kiều Dật Quân này có phúc khí cùng nàng đóng chung!


      "Hiền chất, đường cẩn thận." Tiết Tình phất phất tơ lụa trong tay cùng Kiều Dật Quân đạo biệt, tiếp khách lại tiễn khách, thế nào mà cuộc sống của nàng tựa như nhân viên phục vụ.


      Tiễn biệt sắp, Phương Vân đột nhiên hỏi Kiều Dật Quân: "Kiều công tử, ngươi cảm thấy chức đương kim võ lâm kia, vị thiếu hiệp nào có thể kiệt?"


      Kiều Dật Quân chút nghĩ ngợi về: "Nếu bàn về tài học võ công, chỉ có Đông Kỳ các chủ Tiêu Quy Ứng để cho vãn bối tâm phục khẩu phục."


      Được rồi, Tiết Tình cảm giác mình nên vì địa cầu cổ mà suy tính.


      Tiết Tình có cùng Lưu Huỳnh chuyện Diêm Minh thiếu chút nữa bóp chết nàng này, chỉ khiêm tốn giá sách phía sau con chuột lớn nên chận. Lưu Huỳnh dĩ nhiên biết Tiết Tình chỉ là cái gì, cái mật đạo kia chính là Tiết Tình phái đào , đột nhiên để cho chặn lên, có chút biết Tiết Tình suy nghĩ gì. Nhưng vẫn là rất vui vẻ hướng trong mật đạo chất đầy đá, ít nhất như vậy Diêm Minh thể tự do ra vào Linh Vũ phái, cao hứng Tiết Tình hề cho Diêm Minh muốn gì được đó, có thể đem chận ngoài cửa.


      Ngăn chận hang chuột, Tiết Tình vẫn thể phớt lờ, nghề nghiệp Diêm Minh tương đối đặc biệt, nghề nghiệp của là nam chủ! Thần Thông Quảng Đại là nhất định, đầu bị cắt còn có thể sống thêm mười ngày nửa tháng rồi, huống chi là muốn bắt bớ nàng tiểu nữ phụ mà thôi. Sinh dễ dàng, sống dễ dàng, cuộc sống ở cái thời đại gì cũng dễ dàng, trước xuyên qua ở đại phải phòng sắc lang phòng lưu manh phòng kẻ điên, sau khi chuyển kiếp ở võ lâm phải phòng nam chủ phòng nữ chủ phòng nam phụ a!


      Hết chương 3
      Hale205, tart_trungxkhang thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :