1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên không] Manh phi đãi gả - Lạc Tùy Tâm(144c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tatimyli

      tatimyli Active Member

      Bài viết:
      194
      Được thích:
      184
      MANH PHI ĐÃI GẢ
      [​IMG]
      Tác giả: Lạc Tùy Tâm

      Thể loại: Xuyên

      Độ dài: 144 chương

      Editor: boringrain84

      Nguồn: BORING ๑ RAIN


      VĂN ÁN

      Nàng: Tam tiểu thư của Thủy phủ Thủy Băng Tuyền, ngực to não bé, tính tình hung hăng kiêu ngạo

      Hai mươi tuổi, là con cờ trong cuộc hôn nhân đơn phương. Mọi người, ngay cả phụ thân, cũng khinh thường, chỉ có mẫu thân hết lòng thương , vì hôn ước của nàng mà lấy cả tính mạng sẵn sàng bảo vệ….

      Nàng: Thủy Băng Tuyền, xinh đẹp, quyến rũ như loài hoa túc, coi tình là trò chơi, đàn ông là trò đùa, nhưng lúc nào cũng có lớp mặt nạ ngây thơ trong sáng.

      Nàng xuyên qua.

      Mọi chuyện thay đổi như thế nào?

      Vì sao những người khinh thường nàng trở thành những người nàng thèm liếc mắt?

      Vì sao nam nhân trong thiên hạ này vì cái nhíu mày của nàng mà điên cuồng? Vì sao có những người cam tâm tình nguyện uống thứ độc dược ấy?

      Vì nàng là Thủy Băng Tuyền, là bông túc kiêu sa trong lòng nam nhân, là ác mộng trong lòng nữ nhân!! khi dính vào là thể thoát khỏi!​
      Last edited by a moderator: 12/8/14
      leotitonannhieu thích bài này.

    2. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260

    3. tatimyli

      tatimyli Active Member

      Bài viết:
      194
      Được thích:
      184
      mình đã đăng ký truyện rồi, thanks bạn nhé. :)

    4. tatimyli

      tatimyli Active Member

      Bài viết:
      194
      Được thích:
      184
      Manh Phi Đãi Gả

      Tác giả: Lạc Tùy Tâm

      Edit: Boringrain


      Tiết tử

      “Vì sao? Vì sao lại đối với tôi như vậy? ấy chưa hề cho tôi biết ấy có vợ chưa cưới, tôi…, tôi…, tôi biết.”

      khuôn mặt trong sáng như hoa sen sau cơn mưa của Thủy Băng Tuyền vương hàng nước mắt khổ sở, rung động lòng người. Chỉ cần là đàn ông, thấy vẻ mặt xinh đẹp đáng thương như vậy, đều đành lòng nhìn rơi nước mắt mà muốn ôm người đẹp vàolòng, nhàng an ủi.

      Thế nhưng trước mắt lại là 1 người phụ nữ lòng dạ sắt đá, mặt còn tỏ vẻ đắc ý, lời trào phúng châm biếm như thể trước mặt còn chưa đủ bi thảm.

      “Đây là 100 vạn, hãy rời khỏi Chấn Phàm.” Chính vì tiện nhân này mà trong mắt Chấn Phàm . hận thể ăn tươi nuốt sống ta. Nhưng giờ, thể làm gì được. Chấn Phàm dù thích ta đến mấy nhưng vẫn chưa hủy hôn với . Vậy nên dù có hận ta đến nghiến răng, cũng để cho Chấn Phàm có lý do hủy hôn được.

      “Bạch tiểu thư…” tiếng khóc thổn thức làm cho lòng người đau xót. Thủy Băng Tuyền ngước mắt nhìn người phụ nữ điên cuồng kia, giống như cố ý để cho Bạch Lộ thấy khuôn mặt xinh đẹp của mình. trăm vạn? Ha Ha, Bạch Lộ này ngây thơ đến đáng thương.

      Bạch Lộ nhìn thấy dung nhan rung động lòng người của Thủy Băng Tuyền, lý trí như sợi dây đàn bất chợt bị cắt đứt.

      ta giơ tay lên, dùng hết sức, lúc này bất chấp Chấn Phàm có oán trách hay , nhất định phải đánh cái gương mặt quyến rũ đàn ông này mới được.

      Thủy Băng Tuyền khẽ nheo đôi mắt đẫm lệ, nếu lúc này Bạch Lộ để ý, phát tia lạnh lùng thoáng qua trong đôi mắt …Muốn đánh , cũng phải xem ta có bản lĩnh đó hay .

      Thủy Băng Tuyền vốn cân nhắc xem có nên đánh trả ta bạt tai thấy bóng người chạy vội đến.

      “Ba” Bạch Lộ ôm mặt mình, dám tin nhìn lại Trầm Chấn Phàm.

      Nhìn Trần Chấn Phàm tức giận, Thủy Băng Tuyền thầm than tiếng, lúc mà người đàn ông này cũng là lúc nên rời . Khi quyết định, cũng muốn cùng ta dây dưa lãng phí thời gian nữa, còn muỗn tham dự hôn lễ của người bạn tốt nữa… Việc với Bạch Lộ cứ để ta tự giải quyết.

      “Em sao chứ? Băng Tuyền?” Trần Chấn Phàm lo lắng nhìn khuôn mặt đẫm lệ của .

      Bạch Lộ nhìn Trần Chấn Phàm che chở cho Thủy Băng Tuyền mà giận điên lên, dùng hết sức hét vào hai người ” Trần Chấn Phàm, vì con tiện nhân này mà đánh em?

      “Câm miệng, tôi mà nghe lại câu đó nữa chỉ là cái tát đâu…” Xác định Thủy Băng Tuyền sao, Trần Chấn Phàm mới liếc mắt về phía Bạch Lộ .

      “Chấn Phàm, em mới là vợ chưa cưới của , …” Nhìn ánh mắt trầm lạnh lẽo của Trần Chấn Phàm, khuôn mặt tái mét, nghi ngờ gì ta được làm được!

      Trần Chấn Phàm 29 tuổi là chủ tịch của công ty T độc bá thị trường, sau ta là tiền tài và địa vị tưởng.

      Trước khi gặp Thủy Băng Tuyền, phụ nữ đối với ta xứng là quần áo mặc người. Bởi vì quần áo của ta còn có chuyên gia giặt, ủi, xếp ngăn nắp gọn gàng. Nhưng phụ nữ sử dụng qua rồi ngay cả tư cách tẩy rửa cũng có.

      Phụ nữ trong lòng ta chỉ là thứ động vật tham lam đáy, ta luôn cho rằng đối với phụ nữ lòng dạ là đáng. ta thỏa thích đùa bỡn phụ nữ, mà những người phụ nữ này tuy biết ta đùa bỡn nhưng vẫn xà vào lòng ta chỉ bởi vì ta có tiền. Vì vậy ta luôn xem phụ nữ ra gì.

      ta tin đời có người phụ nữ mình lòng thương, muốn kết hôn và sinh con với người đó. Bạch Lộ là thiên kim tiểu thư môn hộ đối do cha mẹ ta lựa chọn, vì vậy ta mới châp nhận, thế nên Bạch Lộ mới tự cho mình là vợ chưa cưới của ta. Đó đều là chuyện trước khi ta gặp Thủy Băng Tuyền.

      Thế nhưng sau khi gặp Thủy Băng Tuyền, tư tưởng của ta dần thay đổi, sinh ra loại khát vọng che chở, thương mà trước nay chưa hề có. Trải qua ba tháng ngắn ngủi, ta càng ngày càng lún sâu, thậm chí ngay ta cũng thể có cái gì đặc biệt mà làm ta mê luyến đến thế!

      Về tướng mạo? Băng Tuyền đúng là rất đẹp, nhưng mà, xã hội ngày nay thiếu nhất là những đẹp. Đây phải là điều hấp dẫn ta.

      Về học vấn? lại càng thể, những phụ nữ so với học vấn cao hơn, thông minh hơn chỉ cần ta gọi tiếng cũng có ít người xà vào lòng ta.

      Thế nhưng? ta ở điểm nào? người , ta chẳng tìm được điểm gì đặc biệt cả.

      Vậy mà ta lại thể nào khống chế bản thân mình, ánh mắt luôn chuyên chú nhìn , mê đắm mỗi cử chỉ của .

      mặt dường như có nét mỉm cười, trong dịu dàng toát lên vẻ quyến rũ, thanh khiết đẹp đẽ.

      “Chấn Phàm, Bạch tiểu thư là vị hôn thê của sao?” Thủy Băng Tuyền nghẹn ngào hỏi.

      “Băng Tuyền… phải như thế…” Trần Chấn Phàm nhìn khuôn mặt thương tâm của , vội vàng giải thích, nhưng sao giải thích ràng được.

      “Chấn Phàm, em là vợ do bác Trầm lựa chọn, sao lại phủ nhận chứ?” Bạch Lộ liếc nhìn Thủy Băng Tuyền đồng thời oán trách Trầm Chấn Phàm. Thứ mà có được ai cũng đừng hòng có được.

      “Chấn Phàm… em biết có vợ chưa cưới, em…Xin lỗi…” Thủy Băng Tuyền đẩy Trầm Chấn Phàm ra, phải bây giờ còn đợi lúc nào nữa? Thủy Băng Tuyền nhanh chóng chạy ra ngoài…

      “Băng Tuyền…” Trầm Chấn Phàm vội vã đuổi theo, nhưng bị Bạch Lộ ôm cánh tay cầu xin.

      “Chấn Phàm, em xin , đừng hủy hôn, em xin …” Bạch Lộ giữ chặt cánh tay của Trầm Chấn Phàm, cho ta đuổi theo tiện nhân kia.

      “Buông ra” Trầm Chấn Phàm giận dữ hét lên…

      Thủy Băng Tuyền chạy ra cửa, nhanh chóng đón chiếc taxi, nhàn nhã dựa vào ghế, nhàng khép mắt che cặp mắt lạnh lùng có tia trào phúng: “Sân bay Quốc Tế”

      Khinh tiếng, nghĩ thầm: tình huống chẳng ra sao, làm hại tốn ít nước mắt!

      Trần Chấn Phàm cũng chỉ là gã ngựa đực. Là đánh giá ta quá cao rồi. Sớm định dùng 5 ngày để kết thúc chuyện này. Hôn lễ ở cũng chỉ kéo dài 2 ngày, tiếp theo đâu đây?

      Ngồi máy bay, trầm tư suy nghĩ.
      leotitonannhieu thích bài này.

    5. tatimyli

      tatimyli Active Member

      Bài viết:
      194
      Được thích:
      184
      Manh phi đãi gả

      Chương 1: Xuyên Qua

      Edit: Boringrain

      Sân bay Quốc Tế thành phố T

      Xe cảnh sát, xe cấp cứu đứng chật cứng ngoài sân bay, 1 nhóm cảnh sát nhanh chóng dẹp đường.

      Trong sân bay, những hành khách vừa làm thủ tục đăng ký vừa đoán già đoán non chuyện gì xảy ra. Chỉ thấy bên ngoài chiếc xe thể thao lao nhanh tới và thắng gấp tạo ra chói tai. Từ chiếc xe, người đàn ông tuấn lãng chạy vội ra, sắc mặt lạnh lẽo, đôi mắt toát lên vẻ lo lắng.

      Phía trước là mấy nhân viên cảnh sát mở đường, theo sau ta còn có hơn mười vị bác sỹ và y tá của bệnh viện nổi tiếng nhất thành phố T cùng đoàn xe cứu thương… Mọi người nhìn thấy tình thế này đều ngẩn ngơ nên lời, xe đẩy cứu thương sao lại được đưa đến sảnh máy bay? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Là tổng thống nước nào đến thăm hỏi xảy ra chuyện ngoài ý muốn? Hay là nhà tài phiệt nào đó đột nhiên phát bệnh máy bay?

      Người phụ trách sân bay nhìn đoàn người vừa đến, đưa tay lau mồ hôi lạnh, chậm chạp đến gần người đàn ông, căng thẳng báo cáo: ” Trầm tiên sinh, 15 phút nữa chuyên cơ mới đến sân bay”. ta ngờ lại xảy ra chuyện này, buổi sáng có mua vé may bay hạng nhất . Vừa cất cánh được 20 phút, ta muốn ngủ, cho phép ai được làm phiền. Sau hai giờ bay, máy bay gặp phải vùng thời tiết xấu, mọi người đều hoảng hốt đứng lên nhưng này lại có phản ứng gì cả, năm phút trôi qua, mọi người đều trấn tĩnh lại nhưng cũng thấy có động tĩnh gì.

      Các nhân viên cảm thấy có điều gì ổn, muốn đánh thức ta dậy, nhưng phát tim ta ngừng đập.

      Nhân viên cứu hộ máy bay lập tức sơ cứu cho , nhưng tử vong…

      Sau đó, mới biết được này là bạn của Trầm Chấn Phàm, người chỉ cần cái dậm chân cũng có thể làm rung chuyển nền kinh tế của thành phố T… Máy bay lập tức hạ cánh xuống sân bay gần nhất, sau đó chiếc chuyên cơ được điều động để đưa quay lại thành phố T.

      “Khốn khiếp, còn mau đuổi những kẻ khác ra ngoài?” Trầm Chấn Phàm nhìn đám người xúm lại, tức giận quát.

      “Vâng, vâng…” Lần thứ hai lau mồ hôi lạnh, chỉ mong sao kia chỉ là tạm thời hôn mê chứ phải chết, nếu …e rằng phải sớm cuốn gói mất”

      ……………………………..

      Thủy Băng Tuyền khẽ trở mình, khóe miệng nhếch lên nụ cười thỏa mãn, cái gường này tốt. định tiếp tục ngủ giấc… Giường? đúng… Thủy Băng Tuyền mở bừng mắt, đúng, nàng ở khoang hạn nhất máy bay, sao lại thành nằm giường? Vốn dĩ khoang hạng nhất rất tốt, rất thoải mái, vì vậy nàng mới ngủ ngon như vậy.

      Nhưng mà đây đúng là cái giường!

      Nhìn tấm màn mỏng màu hồng nhạt, trong mắt ra tia hoang mang, nàng khẽ xoay người, ngồi dậy, đây là đâu?

      Nhìn lại giường, là chiếc gường gỗ điêu khắc, kiểu dáng cổ kính, nước sơn đỏ thẫm, hoa văn tinh xảo. Áo ngủ bằng gấm mịnh màng, ngón tay thon dài trắn noãn nhàng chạm vào tay áo, ra thứ mềm mềm nàng chạm vào lúc nãy là chiếc áo này.

      Liếc nhìn xung quanh, cả gian phòng mang đậm nét cổ kính, cửa, bàn, ghế đều được làm bằng gỗ, bình sứ bàn cắm bó hoa rất đẹp, bàn trang điểm có nhiều hộp gấm, còn có cái gương đồng.

      Đây là đâu? Nàng máy bay mà? Sao lại ở đây? Căn phòng này ràng là bài trí theo phong cách cổ đại…

      Thủy Băng Tuyền lặng lẽ đứng dậy, đánh giá căn phòng lần nữa, tiện tay cầm lấy cái hộp bàn trang điểm, mở ra xem, đảo mắt qua tấm gương đồng, hộp gấm tay bị buông ra rơi xuống đất.

      Nắm chặt gương đồng, nàng cẩn thận nhìn người bên trong, Dù nhìn gương đồng được lắm, nhưng mà… bóng người phản chiếu trong gương phải là nàng.

      “Tiểu Thư” nữ tử đẩy cửa bước vào, thấy Thủy Băng Tuyền đứng trước bàn trang điểm. Vốn nàng ta nghe thấy thanh trong phòng, nên đẩy cửa ra xem, ngờ lại thấy Thủy Băng Tuyền cầm gương đồng…

      Thủy Băng Tuyền bỏ gương xuống, nhìn nữ tử mới đến, là nương còn rất trẻ.

      Thủy Băng Tuyền liền nhắm mắt lại, nhẩm đếm đến 10, cảm thấy bình tĩnh hơn mở ra …

      “Tiểu thư?” Thính Lan dám nhìn thẳng vào mặt Thủy Băng Tuyền. Sắc mặt của tiểu thư bây giờ đáng sợ.

      “Mang đến cho ta chậu nước trong” Thủy Băng Tuyền im lặng hồi lâu chợt , lời vừa ra sắc mặt càng khó coi. Đây phải giọng của nàng.

      “Dạ, tiểu thư” Thính Lan nhún người hành lễ, rồi vội bước ra ngoài gọi :” Mang chậu nước trong đến cho tiểu thư, nhanh”

      “Dạ, Thính Lan tỷ” Bên ngoài có tiếng trả lời.

      “Thính Lan?” Thủy Băng Tuyền nghe thấy tiếng trả lơi bên ngoài, nhìn lại nữ tử trước mắt. Nàng ta còn rất trẻ, chưa đến 20 tuổi, ngoại trừ đôi mắt dám nhìn thẳng nàng về tổng thể cũng tệ lắm.

      “Dạ, tiểu thư?” Thính Lan vội vã trả lời. Tiểu thư hôm nay là kỳ lạ. Tuy bình thường, tính tình tiểu thư rất khác người nhưng trước nay tiểu thư chưa từng trầm tư như vậy.

      Thủy Băng Tuyền ngồi xuống, Thính Lan vội vã dâng trà, nâng chén trà trong tay, trầm mặc lên tiếng. Tình huống này khiến nàng rất kinh ngạc.
      quá kỳ diệu nhưng cũng rất kỳ dị… Đột nhiên tỉnh dậy, thấy mình đến nơi xa lạ, hơn nữa mặt cũng biến thành người khác, chỉ còn lại linh hồn. Nếu phải lá gan của nàng lớn, chắc nàng ngất xỉu từ lâu rồi, chứ phải bình tĩnh ngồi đây quan sát.

      “Tiểu thư, nước đây ạ” tiểu nương tuổi hơn mang chậu nước đến, cũng mặc quần áo cổ trang, ngay cả chậu nước cũng là chậu gỗ.

      Thủy Băng Tuyền hạ mắt, đặt chén trà xuống “Các ngươi đều lui ra cả ” Nàng cần phải bình tĩnh chút.

      “Dạ, tiểu thư” Thính Lan cùng tiểu nương kia liền cúi người, lui ra ngoài, Thính Lan còn khẽ khép cửa lại.

      Thủy Băng Tuyền ngồi xuống, nhìn bóng hình phản chiếu trong chậu, mái tóc dài đến ngang thắt lưng, đen nhánh, mượt mà, phía chải rất cầu kì. Khuôn mặt trái xoan nhắn, đôi lông mày đẹp nhíu chặt, mắt phượng hẹp dài, mũi thẳng, môi , cằm đầy đặn , hai tai đeo khuyên. Đây … là người xa lạ, hoàn toàn phải là nàng!

      Thủy Băng Tuyền đứng dậy, giơ tay lên, ngắm nhìn đôi bàn tay trắng nõn tinh tế. Cúi xuống nhìn quần áo mặc người, ánh mắt dừng lại ở bộ ngực vài giây rồi tiếp tục nhìn xuống dưới. Trang phục màu hồng phấn, váy rất dài. Bộ ngực này ít nhất cũng cỡ 36D (95cm), vai thon, eo , lấy tay sờ sờ ra đằng sau… Thủy Băng Tuyền nhếch nhếch mày, dáng người quyến rũ, gợi cảm, tuy gương mặt xinh đẹp như nàng trước đây nhưng dáng người cực kỳ gợi cảm, tiềm năng vô hạn. Đúng là báu vật trời sinh…

      Căn phòng và thân thể này khiến nàng hiểu tình huống tại… Nhưng đây là đâu. Còn nữa… Sao nàng lại nhập vào thân thể nữ nhân này chứ? phải nàng đến sao? Làm sao để trở lại đây?
      leotitonannhieu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :