1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên không] Hành trình ở viễn cổ - Mèo Mặt To Thích Ăn Cá (Hoàn - 51c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Hành trình ở viễn cổ

      Tác giả: Mèo Mặt To Thích Ăn Cá

      Thể loại: Chủng điền văn, sủng, ấm, ngôn tình.

      Nội dung: xuyên việt thời , dị giới đại lục.

      Số chương: 50 chương.

      Converter: ngocquynh520

      Editor: ChieuNinh


      [​IMG]
      Giới thiệu

      Giới thiệu vắn tắt: xuyên về thời viễn cổ, bắt đầu trải qua cuộc sống ở nguyên thủy.

      Cùng với cao to uy mãnh “Trung khuyển” đương, sinh con dưỡng cái.

      Tìm từ quan trọng: nhân vật chính: Trình Y| phối hợp diễn: A Man| khác: viễn cổ, dã nhân, sủng văn, trung khuyển.
      Last edited: 24/10/16
      Nhiên Nhiênthuyt thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 1

      Edit: ChieuNinh


      Trình Y nhận được cuộc điện thoại làm cho phải vội vã chạy , tình huống này thường xuyên phát sinh. công tác tại phòng khám của tiểu khu, bởi vì y thuật tệ nên có vài khách hàng quen thuộc. Có đôi khi thân thể đối phương thuận tiện tới hoặc quá vội vàng tới tận nhà để chữa bệnh. Lần này người gọi điện thoại muốn đến xem cũng là khách quen. Bởi vì là tên côn đồ nên thường xuyên xuất tình huống bị chém đả thương. Vì vậy, vì muốn né tránh cảnh sát truy cứu, thường xuyên gọi điện thoại kêu qua đó khâu vết thương cho .

      Cấm lấy túi đựng dụng cụ y tế bình thường luôn được chuẩn bị tốt, Trình Y vội vàng rời khỏi phòng khám bệnh, sau khi khóa chặt cửa liền bước nhanh tới nơi định. Nhà bệnh nhân này ở khu trung tâm, phải qua tiểu khu và hoa viên . Bởi vì người nọ hối thúc nên rất nhanh.

      tại là đầu mùa đông, thời tiết bắt đầu chuyển lạnh, Trình Y bao bọc mình kín kẽ. Quần jean dài màu tím, áo lông cao cổ màu trắng, bên ngoài khoát chiếc áo choàng mỏng màu nâu cổ áo lông tơ màu xám bạc, chân mang giày thể thao bằng vải.

      Tuy rằng Trình Y có chút hướng nội, lời tùy ý nhưng nhân duyên tệ lắm. Người trong tiểu khu nhìn thấy cơ bản đều chủ động chào hỏi, cũng đường mỉm cười đáp lại. Ngày hôm đó vừa lúc nhiệt độ bên ngoài tăng trở lại, bên ngoài có nhiều người hơn, ngoái lại chuyện với người ta chú ý cách đó xa có vỏ chuối. ngờ giẫm lên sau đó bi kịch xảy ra, khi ý thức được chuyện gì cả người té ngã xuống đất, cái ót bị đập rồi. Cũng may áo lông có mũ trùm đầu phía sau nên đầu có bị đập phải đồ cứng nhọn gì đó, nếu rất đau.

      “A.” Trình Y bụm cái ót ngồi dậy, ngã chổng vó lên trời trước mặt bao người là mất thể diện, có chút ngượng ngùng ngẩng mắt lên nhìn chung quanh. Vốn nghĩ trăm ngàn lần đừng để mấy đứa nhìn thấy, nếu bọn nó kiêng nể gì mà lớn tiếng cười , nếu vậy chết mất. Ai ngờ cái nhìn này làm cho lập tức choáng váng.

      “Đây là đâu?” Trình Y gần như hoảng sợ nhìn mọi thứ trước mắt. Đây là mảnh rừng rậm, chung quanh đều là đại thụ cao chọc trời, ngồi thảm cỏ mới mọc, bốn phía im ắng. Bầu trời màu xanh lam hiếm thấy giống như chưa từng bị ô nhiễm qua, đám mây, khí cũng cực kỳ tươi mát.

      ràng ở trong tiểu khu, ngã cái hiểu sao lại xuất ở địa phương rất quỷ dị này. Trình Y xoa đầu mơ hồ còn có chút đau, hoài nghi cái mông ngã đến nỗi mình xuất ảo giác. Nếu chính là nằm mộng . . . . .

      Chống tay muốn đứng lên, kết quả chạm được thứ gì đó, nhìn sang phát đó là túi đựng dụng cụ y tế của . Tranh thủ thời gian nhặt lên lau sạch đất, sau đó đứng dậy, muốn rời khỏi cánh rừng rậm này, chỉ là biết phải hướng nào. Phóng tầm mắt nhìn xung quanh, phát nơi này chẳng khác gì mê cung, sợ chọn nhằm đường kết quả càng càng thể nào thoát ra được.

      Hôm nay vừa vặn rồi, người sốt ruột thúc giục nàng thể ngờ là bị cho leo cây. còn cách nào khác vì nơi này có tín hiệu nên thể gọi điện được, cổ tay có cái đồng hồ cơ học tại hiển thị là mười giờ rưỡi sáng. Ở cái nơi xa lạ này, thể nào phân biệt được đông tây nam bắc, vì vậy cũng xác định được nơi này có phải mười giờ rưỡi giống như thời gian nơi sinh hoạt .

      Tùy tiện chọn phương hướng tới, được vài bước càng khẳng định mình phải nằm mơ, tượng kinh dị có thể nghĩ đến là mình xuyên qua. Ngoại trừ cổ thụ rậm rạp che kín bầu trời còn có cỏ dại biết tên, chưa từng nhìn thấy qua bọn chúng bao giờ. mình rốt cuộc chạy tới cái địa phương nào, lạc quan suy nghĩ có lẽ chỉ là thay đổi địa phương, chỉ cần hỏi thăm là có thể quay về.

      Trong rừng rậm rất yên tĩnh, kể cả tiếng chim hót cũng có, loại yên tĩnh này duy trì được bao lâu. Khoảng chừng năm phút sau, đột nhiên tiếng dã thú rống truyền đến, thanh truyền tới từ bên trái của khoảng cách chừng hơn hai mươi mét xa xa vọng lại.

      kèm với tiếng dã thú hưng phấn kêu to vì phát con mồi là thanh ‘lộc cộc lộc cộc’ tứ chi dẫm nát mặt đất ngày càng gần. Trình Y sợ tới mức tóc gáy dựng thẳng lên, trái tim suýt chút nữa là vọt ra khỏi cổ họng.

      Nguy hiểm ngay trước mắt, đầu óc còn chưa phục hồi mà hoạt động thân thể phản ứng rồi, Trình Y ôm chặt túi y tế chạy thục mạng. Sợ dã thú bổ nhào tới, thông minh có lựa chọn chạy theo đường thẳng mà chạy như điên theo lộ trình hình chử S. Cảm giác sau lưng dã thú cách mình càng ngày càng gần, lông tóc đều dựng lên, dám quay đầu lại.

      “Ngao ~” thanh rống to của dã thú cơ hồ là vang lên ở bên tai Trình Y, Trình Y cảm thấy hai lỗ tai ong ong chấn động như muốn điếc luôn. sợ tới mức muốn khóc rống, còn chưa kịp kêu lên sợ hãi cái mũ chiếc áo lông của bị chụp được, thanh xé rách chói tai vang lên, nón của áo lông ngay lập tức phân thây rồi.

      “Cứu mạng, a . . .!” Trình Y sợ tới mức hồn phách muốn bay , mũ bị cắn rách rơi ở phía sau, tốc độ chạy trốn nhanh hơn lớn tiếng kêu cứu, thanh hoảng sợ gào thét từ trong rừng vang vọng truyền ra bên ngoài.
      Dã thú chạy tới cái mũ dừng lại, dùng móng vuốt lay lay cái mũ dưới đất hai cái nhưng nghiên cứu ra được là cái gì. Chung quy là đói bụng, vì vậy buông tha cho việc nghiên cứu cái vật biết tên này, lại lần nữa truy đuổi theo con mồi.

      Dã thú nhảy mấy cái chạy đuổi theo, ngay tại lúc Trình Y suýt chút nữa thành mỹ thực trong miệng dã thú, phía trước đột nhiên có tiếng quát tháo hùng hậu của nam tử xa xa truyền đến. Hai người đàn ông lao tới cực nhanh, cơ hồ là tới ngay lập tức, nhìn qua rất là cao lớn uy mãnh. Người đàn ông phải là dã nhân cầm trường mâu làm bằng xương cốt động vật làm vũ khí ngay lập tức xông vào trong tầm mắt của Trình Y.

      Hai người đàn ông cao chừng hai thước, cơ bắp đầy người, nước da ngâm đen, tóc đen rối tung hơi có vẻ lộn xộn ở sau người, thân để trần, thân dưới có tấm da thú quấn quanh che chắn bộ vị trọng điểm, chân mang giày rơm làm từ hàng mây tre lá. Hai người nhìn thấy dã thú khổng lồ đuổi theo nữ nhân ăn mặc quái dị tru lên tiếng, cầm lấy vũ khí liền xông lên phía trước chiến đấu với Bodo.

      Có hai người này chiến đấu với dã thú, Trình Y rốt cuộc cũng có thể thở hơi rồi. Cắn răng sử dụng chút sức lực cuối cùng chạy tới khoảng cách gần 50m rời xa chiến trường, lúc này toàn thân hư thoát mà ngã xuống đất. Khoảnh khắc trước đó vì sợ hãi khiến cố gắng chạy trốn, tốc độ cũng chậm mấy so với Lưu Trường. tại có người tới cứu nên có chút thả lỏng, trong nháy mắt cả người xụi lơ như quả bóng cao su xẹp xuống. ngồi dưới đất ngơ ngác nhìn phương hướng hai người thú chiến đấu, tại đừng là đứng lên, ngay cả nhấc tay lau mồ hôi trán cũng thấy khó khăn.( Lưu Trường: vận động viên điền kinh của TQ)

      Tuy rằng trái tim còn kinh hoàng, toàn thân vô lực, tóc gáy toàn thân còn dựng đứng, nhưng ảnh hưởng tới con mắt nhìn xem gì đó. tại Trình Y mới nhìn đến bộ dáng của dã thú, chưa nhìn thấy qua loại động vật này, biết là con vật gì. Hình thái thân thể nhìn qua có chút giống con hổ nhưng so với con hổ to lớn hơn nhiều, lông rất dài màu nâu có các đường vân màu da cam. Đầu dã thú nhìn giống cái gì, đầu hình trứng( hình bầu dục), hai con mắt màu xanh biếc giống như cây mận loại , hàm răng sắc nhọn lộ ra bên ngoài, nhìn rất dọa người. Tứ chi có lông màu trắng, móng vuốt sắc bén, ở mặt đất chỉ cần bào cái có thể đào ra cái hố. bên chiến đấu hăng hái với hai dã nhân cầm trường mâu công kích bên gầm rú.

      Tuy dã thú rất lợi hại, nhưng hai dã nhân cũng kém. Họ hợp tác cực kỳ ăn ý, nếu phải người đánh người đánh dưới người bên phải người bên trái. Động tác của hai người vô cùng nhanh nhẹn, động tác lách mình cực nhanh, mỗi móng vuốt của dã thú chụp tới bọn họ tám chín phần mười đều có thể tránh thoát. điểm quan trọng nhất là chịu đánh, Trình Y trơ mắt nhìn thấy người trong bọn họ bị đầu dã thú đụng văng ra xa năm sáu thước hung hăng ngã mặt đất. Nếu như là người bình thường mà ngất cũng phải nằm mặt đất rên rỉ lâu, nhưng người này lại có thể như có chuyện gì xảy ra mà ngay lập tức nhảy dựng lên điều khiển cái mâu, hô to ‘Oa nha nha’ tiếp tục lao vào chiến đấu với con dã thú.

      biết qua bao lâu, có lẽ chỉ trôi qua vài phút cũng có lẽ mười phút sau, có thể đôi bên đều mệt mỏi, tốc độ trận đại chiến nhân thú dần chậm lại. người hai dã nhân đều bị thương, là vết cào của dã thú, cũng may miệng vết thương sâu, chỉ là chảy chút máu. Mắt của dã thú bị trường mâu đâm mù con nên phát động điên cuồng lao tới, gào thét lớn đếm xỉa tới trường mâu đâm tới trước mặt, duỗi ra móng vuốt sắc bén nhắm ngay vào nửa người của người đàn ông mà dùng sức chộp tới. tiếng “huỵt” vang lên, thanh móng vuốt đâm vào da thịt người truyền tới.

      “A!” Nam nhân bị đả thương lập tức kêu ra tiếng, ném trường mâu ngã ngửa xuống đất, người xuất vết rách sâu dài gần thấy cả xương, máu tươi từ vết thương nhanh chóng phun trào ra, nam nhân đau đớn kêu vài tiếng sau đó còn tiếng động.

      “Hiền!” Trình Y nghe được nam nhân còn lại rống lớn tên bạn của mình.

      Dã thú đả thương người tên gọi là Hiền kia đồng thời cũng bị trường mâu của đối phương đâm trúng bụng, máu tươi chảy ra còn nhiều hơn so với Hiền. “Ngao ~” dã thú ngã mặt đất run rẩy cố sức đứng dậy.

      Nam nhân choáng váng thấy đồng bạn tiếng động liền nóng nảy, hét to tiếng liền cầm trường mâu xông lên mãnh liệt đâm vào đầu dã thú. Dã thú đầu tiên là bị đâm mù mắt sau đó là bị đâm thủng bụng, sớm bị thương nặng nề, lúc này bị nam nhân dùng nhiệt tình mãnh liệt đồng vu quy tận đâm chém chỉ chốc lát sau liền nấc nghẹn bỏ mình.

      “A a a a a.” Hai mắt nam nhân đỏ bừng, tay nắm vũ khí gân xanh nổi cả lên, theo động tác kịch liệt tay đâm vào đầu dã thú, đầu tóc rối tung của nam nhân càng thêm lôn xộn, hoàn toàn che kín mặt . Toàn thân ngừng run run, biểu giống như kẻ điên, trình độ điên cuồng của khó có thể dùng ngôn ngữ để hình dung.

      Sau đó đầu dã thú hoàn toàn bị đâm nát, Trình Y phục hồi lại tinh thần từ trong sợ hãi, thấy nam nhân có dấu hiệu dừng lại, vì vậy mấp máy đôi khô khốc : “Tráng, tráng sĩ, dã thú chết rồi.”

      Nghe vậy, nam nhân phản phất như là nhớ lại nơi này còn có nữ nhân quái dị ở đây, ngừng lại động tác trong tay sững sờ nghe tiếng mà nhìn qua, biết sững sờ bao lâu. Như là đột nhiên nhớ tới gì đó, “Oa” tiếng liền vứt trường mâu chạy về phía nam nhân bị ngất ngã mặt đất, trong miệng ngừng kêu “Hiền”, thanh cực kỳ thê thảm. Hiển nhiên cho rằng bị trọng thương chảy nhiều máu như vậy là thể nào sống nổi.

      Nam nhân thương tâm cùng lo lắng mang theo tiếng nức nở gào thét biểu ra ngoài, thâm tâm Trình Y nghe thấy lại đành lòng. Dã thú vừa chết tim của đập dần chậm lại, sợ hãi dần thối lui liền thử giật giật chân, phát khí lực khôi phục được phần nào. Vì vậy, đứng lên chạy tới nhặt túi thuốc cách khoảng mười bước chân trong lúc trốn chạy mà rơi xuống, sau đó chạy nhanh tới chổ hai người đàn ông.

      Trình Y tiếp cận làm người đàn ông than khóc liền đề phòng, đưa tay đẩy ra mái tóc rối bời che tầm mắt, hai mắt đỏ bừng nháy cũng nháy cái nhìn chằm chằm vào .

      Nhìn ra chống đối của người đàn ông, Trình Y giơ túi đựng y tế lên, chỉ vào người hôn mê nằm mặt đất, tận lực cười tỏ thiện ý với : “Có thể để cho ta xem vết thương của ? Ta có thể cố gắng cứu sống .”

      Hiển nhiên nam nhân kia hiểu Trình Y cái gì, trong mắt lên tia hoang mang, khoa tay múa chân hồi, trong miệng oa oa liên tục, cuối cùng lắc đầu, cự tuyệt đề nghị của Trình Y, thống khổ ôm nửa thân người của đồng bạn mà rơi lệ.

      Trình Y cũng nghe hiểu nam nhân gì, chỉ nghe được chữ ‘Hiền’, quả bọn họ thông ngôn ngữ, hiểu đối phương gì với nhau. Thấy nam nhân ôm lấy người bị thương, vội vàng mở miệng quát: “Mau thả xuống!”

      Nam nhân sửng sốt, ràng biết nữ nhân trước mắt này tại sao hung dữ với mình, hiểu lầm Trình Y phải người tốt. Vì vậy nhe răng nhếch miệng phát ra thanh uy hiếp với .

      Trình Y tới ngồi xổm người xuống, khoa tay múa chân biểu ý tứ mình có thể cứu người, khoa tay múa chân hồi mà đối phương vẫn hiểu. Vì vậy, liền đổi lại phương thức ra dấu tay làm lại lần nữa, trong lúc đó lực lo lắng nhìn người bị thương bởi vì bị nam nhân này ôm lấy mà chảy nhiều máu hơn.

      Cuối cùng biết nam nhân này xem hiểu Trình Y rồi hay là cảm thấy đồng bạn hết thuốc chữa, nghĩ rằng ngựa chết chữa thành ngựa sống nên đành chọn lựa. do dự trong chốc lát cuối cùng tình nguyện mà buông đồng bạn xuống, đồng ý để cho Trình Y cứu người.

      Trình Y thấy thế cao hứng, chân thành gật đầu đối với vẻ mặt lo lắng của nam nhân để cho yên tâm. Sau đó vội vàng cúi đầu xuống bắt đầu kiểm tra miệng vết thương.

      Hết chương 1.
      Last edited: 28/9/16
      Hale205, Phương Lăng, rjnchan6 others thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 2.

      Edit: ChieuNinh


      Miệng vết thương ước chừng dài khoảng mười tất, bắt đầu từ vai phải đường nghiêng xuống phía dưới đến nụ hoa bên trái, miệng vết thương rộng chừng nửa ngón tay trỏ. Cũng may miệng vết thương tổn hại tới vị trí gần tim, nếu với trình độ vết thương sâu có thể nhìn thấy xương như thế này tuyệt đối phải chết là thể nghi ngờ. tại người này có thể cứu chữa, tuy nhiên hô hấp rất yếu ớt, nhưng việc này đối với là bác sĩ có vấn đề. Cũng phải cảm tạ mấy người trong tiểu khu cả ngày ẩu đả với bọn côn đồ ban tặng, công lực khâu vết thương của càng ngày càng tăng.

      Lấy ra băng gạc trong túi đựng y tế, nam nhân ở bên hỗ trợ vòng qua sau lưng tới dưới nách của người bị thương, dùng băng gạc buộc chặt miệng vết thương ngừng chảy máu để cầm máu lại.

      Sau đó máu chảy tốc độ chậm dần, nam nhân vốn ôm hi vọng gì mắt liền sáng lên, trong ánh mắt nhìn về phía Trình Y còn chứa hoài nghi mà tràn đầy chờ mong.

      Bởi vì lúc ‘lão khách hàng’ kia là bị đao chém, nên chuẩn bị trong túi y tế là dung dịch oxi-già, thuốc sát trùng, kim khâu vết thương . . . Mang theo cực kỳ đầy đủ, nhưng ai ngờ những thứ này vô dụng người ‘lão khách hàng’ nhưng lại có ích trong trường hợp này, Trình Y có chút bất đắc dĩ.

      Cứu người quan trọng hơn, Trình Y nghĩ thêm nữa, nhanh chóng lấy oxi-già rửa qua miệng vết thương huyết nhục mơ hồ. Sau đó lấy thuốc sát trùng nhàng lau miệng vết thương, trong lúc đó nghe được người bị thương thống khổ rên rỉ.

      “Quang quác quang quác.” Nam nhân nghe được tiếng kêu của đồng bạn, kích động tay chân rối loạn đối với Trình Y, nhìn bộ dáng rất là lo lắng.

      Xem hiểu nam nhân là muốn biểu đạt ý tứ gì, cứu người quan trọng hơn. Vì vậy, Trình Y thèm để ý tới , sát trùng hết miệng vết thương sau đó lấy ra miếng băng gạc khô, tay nắm cái cằm của người bị thương để cho mở miệng ra rồi đem băng gạc nhét vào trong miệng của đề phòng trong cơn đau đớn kịch liệt mà cắn nhằm đầu lưỡi.

      Nam nhân Trình Y làm cái gì, nhưng thấy đồng bạn thậm chí còn chảy máu nên lúc sau tâm lý cũng tin nàng. Vì vậy im miệng ngồi xổm ở bên lẳng lặng nhìn xem, cực kỳ thành .

      khâu vết miệng thương cho người bị thương, bắt đầu tiêu độc hết cho kim khâu sau đó bắt đầu thuần thục mà khâu lại, móng vuốt dã thú rất sắc bén, cào người này đến huyết nhục mơ hồ, miệng vết thương cực kỳ dữ tợn. Vết thương này so với vết thương bị côn đồ chém khủng bố hơn rất nhiều, hơn nữa còn khó khâu vết hở. Bất quá cũng may là bản lĩnh của tệ, miễn cưỡng có thể ứng phó với miệng vết thương này.

      Vô luận là kim hay chỉ, còn có cái túi y tế kia, nam nhân chưa từng thấy qua bao giờ, mực tò mò kim và chỉ trong tay Trình Y. Vừa nhìn vừa phát ra thanh cảm thán, có nghĩ tới lúc đầu người bị thương còn có thể đem miệng vết thương ‘Biên’ trở về lần nữa. càng ngày càng khẳng định nữ nhân này có thể cứu sống đồng bạn, lúc này đây mới yên tâm mà quan sát những thứ mới lạ. (Biên: ý của bạn này là bện, đan thắt vết thương ấy. Dùng theo từ ngữ của người tiền sử nên mình để vậy)

      Trình Y hết sức chăm chú, bao lâu khâu xong vết thương hở, cắt chỉ thừa xong rồi băng bó lại vết thương. mình đủ sức, tất nhiên trong lúc đó cần nam nhân kia trợ giúp, hai người phối hợp dùng băng gạc băng bó kỹ cho vết thương, cũng lấy xuống băng gạc cầm máu những vết thương gần đó lúc đầu. Sau khi xong việc Trình Y bắt đầu sửa sang lại túi y tế của mình, dù là băng gạc sạch hay là băng gạc dùng qua trước đó đều gói kỹ rồi bỏ vào túi.

      “Lầm nhầm, oa a kỷ đấy.” Nam nhân vừa , bên vừa ra dấu, hẳn là hỏi có phải đồng bạn của chết .

      Trình Y xem hiểu rồi gật đầu, chỉ xuống người bị thương sau đó khoát khoát tay, cười vỗ vỗ dưới đầu tỏ vẻ sao.

      Nam nhân thấy vậy hưng phấn mà nhảy dựng lên, hoa chân múa tay vui sướng, lấy Trình Y cùng đồng bạn nằm mặt đất làm trung tâm mà chạy vài vòng mới dừng lại.

      giọt lại giọt mồ hôi rơi mặt cỏ Trình Y mới cảm giác được nóng muốn chết người, toàn thân đều là mồ hôi. Cho tới lúc này mới ý thức được nơi này phải là mùa đông, theo như nhiệt độ này đại khái là mùa hè hoặc là đầu thu, nhiệt độ còn khá cao. Hai người đàn ông này ngoại trừ tấm da thú quấn quanh hạ thân còn mặc gì. Mà áo lông quần dày ngoài ra còn cái áo choàng lông, nóng chết mới là lạ.

      Vừa tới cánh rừng này tràn đầy kinh ngạc, chưa tới vài phút gặp dã thú, sợ tới mới chạy trốn thục mạng. Về sau hai người đàn ông này tới, quá trình đánh nhau với dã thú vô cùng kích thích, bên nhìn thấy kinh hồn tán đảm, cuối cùng còn phải vội cứu người, cả quá trình thần kinh của căng cứng, căn bản cón tinh thần chú ý tới cái khác. Lúc này mới thấy nóng, tại toàn thân buông lỏng lập tức liền nóng chịu được, vì vậy đứng lên cởi áo lông ra ôm vào trong ngực.

      Có lẽ hai người nam nhân này cứu mạng của từ trong miệng dã thú nên giờ cũng sợ bọn họ. Cũng nghĩ tới nơi hoang giao dã ngoại nữ nhân bị làm gì nữa. Nam nhân bị thương trước mắt này đối với mực toát ra cảm kích cùng ý bội phục, có tâm tư thương tổn , hơn nữa dùng hình thức suy nghĩ này cũng thích hợp lắm.

      Trình Y cứu đồng bạn của mạng khiến cho đặc biệt tín nhiệm , chỉ chỉ đồng bạn nằm mặt đất có ý nhờ Trình Y hỗ trợ trông coi sau đó liền chạy ra xa. Chỉ chốc lát sau trong rừng truyền ra tiếng huýt sáo chói tai vang dội, Trình Y đoán tạm thời rời hẳn là tìm viện binh.

      Tiếng cười vang lên ngừng ở xa xa giờ sắp tới gần, khoảng chừng năm sáu phút sau, ngay tại lúc Trình Y lo lắng huýt sáo những gọi đồng bạn của mà còn gọi dã thú tới chừng cách đó xa truyền tới vài bước chân dồn dập, người kia mang theo ba tộc nhân của tới.

      Trình Y nhìn ba nam nhân cũng là thân để trần thân dưới chỉ bọc da thú, tâm dần dần trầm trọng. Nhìn cách ăn mặc của mấy nam nhân trước mắt còn có đỉnh trường mâu gắn đá được mài sắc bén trong tay bọn họ, tất cả hướng về Trình Y biểu lộ chuyện phi thường nghĩ tiếp nhận- đây là xuyên tới xã hội nguyên thủy rồi!

      Mấy nam nhân tụ lại chỗ lỗ oa oa với nhau đống, Trình Y nghe trong lời của bọn họ biết được nam nhân dẫn bọn họ tới tên gọi là Sâm. Mấy người phân công hợp tác, Sâm cẩn thận từng ly từng tí ôm lấy Hiền cao chừng hai thước, đầu lớn như vậy nơi lồng ngực thoạt nhìn có miễn cưỡng chút nào. Ba người khác khiên dã thú bị đâm chết, dã thú so với người nặng hơn rất nhiều, cho nên ba người phải cùng khiêng.

      “Quang quác quang quác.” Sâm chỉ vào mặt đất cách đó xa lớn với Trình Y.

      Trình Y nhìn qua, phát là cái mũ áo lông bị dã thú cắn rơi, cái mũ hỏng còn nhìn ra hình dáng, lông cũng rụng ra, lúc ấy nếu có nó làm phân tán chú ý của dã thú, Hiền và Sâm cũng kịp chạy tới, chỉ sợ giờ đây là bữa cơm trưa cho dã thú.

      “Cám ơn.” Trình Y cảm ơn với Sâm rồi qua nhặt cái mũ lên nhét vào trong túi áo lông.

      Ba người nam nhân nâng dã thú tò mò đánh giá cách ăn mặc phá lệ quái dị của Trình Y, trong miệng đô đô lầm bầm thầm ngừng, có lẽ bàn luận nữ nhân này là từ nơi nào đến, như thế nào lại kỳ quái như thế . . . vân vân.

      Sâm với ba nam nhân trong chốc lát, ban đầu có vẻ thỏa đáng, thoạt nhìn rất kích động, lớn tiếng chuyện với ý đồ thuyết phục ba đồng bạn. Sau khi tốn rất nhiều nước miếng, mặt da ngăm đen dần dần lên tươi cười, xem ra là thành công rồi. Cao hứng vui mừng kêu gọi Trình Y do dự nhìn xem bọn họ, bởi vì ôm Hiền trong tay, nên dùng ánh mắt ý bảo Trình Y theo đám bọn trở lại bộ lạc .

      Sau khi hiểu ý tứ của Sâm Trình Y mừng rỡ, liên tục cảm ơn. thân mình trong rừng rậm đừng nghĩ tới chuyện bảo đảm cho cái mạng , theo bọn họ đúng là an toàn hơn. Thời điểm này phải dành cho khổ sở, bảo vệ tánh mạng mới quan trọng, tranh thủ thời gian chạy theo sau lưng mấy nam nhân.

      Thể lực mấy nam nhân này vô cùng tốt, dưới tình huống mang vật nặng mà có thể như bay, giống như bọ họ mang lưng chỉ là cái lông vũ. Ngược lại Trình Y dần dần theo sát được rồi, cởi áo lông người chỉ còn áo len quần bố( jean), đầu đầy mồ hôi chạy sát sau lưng bọn họ. Tuy thể chất của kém nhưng làm sao so được với dã nhân dùng săn bắn mà sống.

      “Chờ chút.” Mắt thấy mình bị rơi lại càng lúc càng xa, Trình Y rốt cuộc nhịn được mở miệng hô to.

      Sâm nghe vậy xoay người, sửng sốt nhìn Trình Y rơi vào phía sau bọn họ xa xa, trong mắt rất là nghi hoặc.

      Trình Y suy đoán đại khái là khó hiểu tại sao nàng bệnh đau như thế nào lại rớt lại phía sau bọn họ xa như vậy. Nhìn săn sóc mà thả chậm tốc độ làm cho nội tâm của buông lỏng. Ngoài ra, ba nam nhân kia dễ chuyện như vậy rồi, Sâm cũng kêu gọi đồng bạn thả chậm cước bộ nhưng thành công.

      “Lầm nhầm.” Các nam nhân mất hứng, sau đó kêu gào trong chốc lát cũng thèm để ý tới Sâm, ba người mang dã thú nhanh chóng chạy xa.

      Hiển nhiên Sâm rất tức giận, đối với phương hướng ba người biến mất mắng to vài câu.

      xin lỗi, mang thêm cho các ngươi phiền toái.” Trình Y chạy lên trước, thở phì phò xin lỗi Sâm bị đồng bọn bỏ lại.

      Sâm cười hiền lành, lắc đầu nhìn nhìn thân thể hơi có vẻ gầy của Trình Y, lẩm bẩm vài câu, Trình Y đoán đây là nàng quá chậm.

      Vừa bị dọa vừa bị sợ, hơn nữa đường chạy chậm, Trình Y sớm mệt mỏi thở hổn hển. Nếu phải sợ bị dã thú ăn thịt, sớm buông tha việc chay theo Sâm mà nằm cỏ ngủ giấc rồi. Cũng may bộ lạc của họ cũng tính quá xa, bọn họ khoảng hơn hai dặm cuối cùng cũng tới.

      Sâm và Hiền ở bộ lạc tên là Ô Nắm Bộ Lạc, là bộ lạc , tổng cộng cũng chỉ hơn ba mươi người. Có mười sáu nam nhân trưởng thành, chỉ có chín nữ nhân trưởng thành, có hai người lớn tuổi, năm đứa trẻ chưa tới tám tuổi. Tộc trưởng là lão nhân hiền lành khoảng chừng sáu mươi tuổi, tên là Niên, mọi người đều gọi ông là Niên tộc trưởng.

      Các nữ nhân ăn mặc cũng vô cùng tươi mát, ngoại trừ hạ thân cũng quấn da thú giống như nam nhân, thân dùng cành cây bện thành ‘nội y’chỉ che khuất hai điểm, cái này cũng che đậy nghiêm mật, các nữ nhân đường mơ hồ còn có thể nhìn thấy phong cảnh bên trong. . . . .

      Hiền bị trọng thương, nhưng vì có nguy hiểm đến tính mạng nên người trong bộ lạc cũng có vì vậy mà thương tâm. Sau này Trình Y mới biết được Sâm và Hiền là em ruột, Hiền là em trai của Sâm, trách được lúc Hiền bị thương Sâm lại thương tâm và nổi giận như vậy.

      Sâm giới thiệu Trình Y với tộc nhân, biết như thế nào, tóm lại tất cả mọi người trong bộ lạc rất nhiệt tình, cũng có bởi vì Trình Y mặc ‘trang phục kỳ dị’ mà gạt bỏ . Ở đây, phòng ở đều rất đơn sơ, chỉ dùng cây cối cùng cỏ tranh đơn giản để che lại. Bởi vì phòng ốc có hạn, Trình Y có riêng phòng cho chính mình, vì vậy bị phân qua ở chen chúc trong căn nhà gỗ cùng bà lão khoảng sáu mươi tuổi. Trình Y đem áo lông cùng túi thuốc cất kỹ trong căn phòng mình ở tạm thời. Sau đó cởi quần áo lông ra chỉ mặc quần jean bó sát người ra nhà gỗ, cùng với các tộc nhân bộ lạc Ô Nắm vây chung chỗ chuẩn bị ăn cơm trưa.

      Đầu thu con mồi nhiều, trong bộ lạc các tộc nhân săn trở về có mấy con chim trĩ thỏ hoang, tại Sâm cùng Hiền giết chết con mồi khổng lồ, con mồi này thịt nhiều là dã thú cực kỳ dễ săn được. Bọn họ rất lâu được ăn động vật đặc thù này, nữ nhân cùng bọn vô cùng hưng phấn, reo hò mang đến đống nhánh cây cùng với cỏ khô chất chồng mặt đất. Các nam nhân phụ trách lột da động vật, mọi người cùng nhau làm nên hiệu suất rất cao, bao lâu tất cả da lông đều được làm sạch. Da lông được Sâm cầm lấy bờ sông rửa sạch rồi phơi nắng trước cửa phòng của , tất cả da lông này đều thuộc về và Hiền.

      Có người cầm cái ván gỗ đào ra cái rãnh , sau đó cầm nhánh cây khô bỏ vào rãnh, lấy ít cỏ khô đặt tại phía dưới bên cạnh ván gỗ, sau đó hai tay cầm nhánh cây bắt đầu nhanh tay nhấc lên.

      Trình Y nhìn chằm chằm vào động tác của nam nhân, bừng tỉnh ra là đánh lửa, động tác đối phương rất quen thuộc, có lẽ là thường xuyên làm. Chỉ chốc lát sau ngọn lửa liền bùng lên, lập tức có người ra đem ngọn lửa tới chổ chất đầy cành cây khô.

      Lúc này nội tạng dã thú cũng được lấy ra hơn nữa còn bị cắt phần mông, bởi vì cái đầu quá lớn. Tất cả các nam nhân trong tộc phải tốn nhiều hơi sức mới đem con dã thú cắt ra làm hai phần, sau đó mang bờ rửa sạch rồi dùng cây gỗ xuyên qua nó để nướng lửa.

      Các nữ nhân cũng nhàn rỗi, lấy ra cái nồi gốm thô ráp đơn sơ đặt lửa nấu rau dại. Các nam nhân vội vàng nướng thịt, các nữ nhân vội vàng nấu súp rau, người già và trẻ con quây quanh bên cạnh đóng lửa cười cười , mặt nỗi người đều là tràn đầy thỏa mãn và vui sướng, chỉ là phần vui sướng này có truyền sang cho Trình Y.

      Nhìn qua tình cảnh náo nhiệt trước mắt, trong lòng Trình Y dâng lên nỗi tịch và sợ hãi nồng đậm, chẳng lẽ sau này mình phải bắt đầu cuộc sống bận rộn gian khổ ở nguyên thủy sao?

      Hết chương 2.
      Last edited: 28/9/16
      Hale205, rjnchan, laula5 others thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 3

      Edit: ChieuNinh


      Khi thịt nướng chín mùi thịt nồng đậm lan ra, khi nướng mỡ trong thịt rơi vào đống lửa phát ra tiếng vang xèo xèo cùng mùi thơm nức, đám người thèm ăn trừng mắt nhìn thịt nướng rồi mãnh liệt nuốt nước miếng.

      Người trong bộ lạc nhiều lắm nhưng kỷ luật tệ, sau khi thịt nướng chín phát sinh tình huống giành giật thức ăn, mà là do tộc trưởng cầm trước hai miếng, sau đó là tới nam nhân bắt được động vật. Những người còn lại là dựa theo tuổi mà phân chia. Đây là tình huống mùa săn động vật thưa thớt hoặc là săn được động vật hiếm thấy, còn bình thường lúc động vật sung túc mọi người ai đói bụng tự lấy con mồi nướng, có người để ý.

      Phân đến trong tay Trình Y chính là phần thịt sau lưng dã thú, chiếc đũa kích cỡ bình thường làm từ nhánh cây xuyên qua miếng thịt, được nướng đến vàng rực, mùi thơm xông vào mũi. thổi mấy cái đợi thịt bớt nóng rồi nhàng cắn cái, thịt rất tươi ngon dẻo dai, chỉ là hương vị có chút nhạt, bởi vì có gia vị. Khi đói bụng ăn cái này có lẽ cảm giác tệ, ăn chút có cảm giác no bụng, bây giờ đối với từng ăn qua vô số mỹ vị ở đại mà có chút ăn vô, bởi vì ngán hương vị nhiều đạm.

      giống với Trình Y ăn, những người khác dường như sợ bị phỏng mà ăn cực kỳ nhanh. Dã thú tuy lớn nhưng thịt có hạn, mỗi người chỉ được phân có hai miếng ,người chưa ăn no chỉ có thể nướng thêm gà rừng ăn. Trình Y đói bụng, còn chưa ăn hết phần thịt của mình, thấy bé trai khoảng bốn năm tuổi ngồi bên cạnh trông mong nhìn miếng thịt trong tay rồi mãnh liệt nuốt nước miếng, lòng mềm nhũn liền đem thịt còn lại đưa hết cho nó.

      “Allah đô.” Đứa bé mừng rỡ nhận thịt , nhiều lần những lời này tỏ ý cảm kích với Trình Y. Sau đó trong ánh mắt hâm mộ hoặc ghen ghét của những đứa trẻ khác mà đắc ý há to miệng ăn thịt ngon lành.

      Trình Y đoán đứa bé có ý tứ lời cảm ơn, yên lặng ghi nhớ những phát này. Từ nay về sau cùng những người này ở chung, nhất định phải học được ngôn ngữ của bọn họ.

      Mẹ bé trai thấy được, cười cười cảm kích Trình Y, đem trứng mình vừa nấu xong chia cho Trình Y.

      Trứng này lớn như cái trứng ngỗng, vỏ trứng màu vàng nhạt, Trình Y biết đây là trứng gì, cảm thấy mới lạ, vì vậy cầm cái, nhã nhặn từ chối người phụ nữ muốn đưa thêm trứng thứ hai.

      Lột vỏ cắn lòng trắng trứng, so với thịt nướng nhiều đạm có chút ngán, Trình Y càng thích loại trứng biết tên này. biết là trứng động vật hay trứng chim, hương vị rất là ngọt ngào, cảm giác so với trứng gà luộc ngon hơn chút. Ăn xong cái trứng to bự, sau đó uống chén súp rau dại nong nóng dạ dày được lấp đầy.

      từng xem qua kịch truyền hình về xuyên việt, còn rất thích Tầm Tần ký, còn nhớ lúc Hạng Thiếu Long vừa mới xuyên qua vệ sinh hỏi người trước có giấy vệ sinh hay , đối phương hô lên có, kết quả đưa tảng đá cho Hạng Thiếu Long. Xem đến chổ này cười phun ra, rất phúc hậu mà nghĩ xuyên việt đến cổ đại giấy vệ sinh cũng có quả là xui xẻo tám đời, em tự cầu nhiều phúc thôi. Ai ngờ chính mình cũng có ngày xuyên việt so với Hạng Thiếu Long cuộc sống ăn mặc còn sớm hơn – xã hội nguyên thủy.

      Cảm giác vô lực cùng bi ai nồng đậm suýt chút nữa đánh ngã , muốn khóc cũng khóc được,cái gọi là khóc ra nước mắt, lần này Trình Y coi như chính thức cảm nhận được.

      Bởi vì trong bộ lạc còn đồ ăn, hơn nữa mùa này con mồi lại nhiều, lúc này đàn ông trong bộ lạc cần cả ngày đều ở bên ngoài săn. Mỗi ngày vào lúc sáng sớm, cơ bản giữa trưa đều trở về, buổi chiều có rất ít người ra ngoài. Có vợ theo vợ, có con chơi với con, ngủ.

      Sau khi com nước xong Trình Y trở về nhà gỗ, nàng cùng phòng với bà cụ mà người trong tộc gọi là Diệp đại nương. Diệp đại nương là bác của Sâm và Hiền, Sâm lớn hơn Hiền bảy tuổi, có bầu bạn cùng con trai bốn tuổi. khéo đứa đó chính là đứa Trình Y tiện tay cho thịt ăn hết lúc nãy.

      mặt đất trong phòng chỉ trải tấm da thú, đó là nơi Diệp đại nương nằm ngủ, Diệp đại nương để cho Trình Y ngồi cùng bà tấm da thú. Hai người thông ngôn ngữ, ai gì đối phương cũng nghe hiểu, vì sau lúc ông gà bà vịt ai mở miệng gì nữa.

      Diệp đại nương rất ngạc nhiên đối với cách ăn mặc của Trình Y, cầm cái áo lông trong tay xem tới xem lui cả buổi, cuối cùng đưa trả lại cho Trình Y, vẻ mặt tán thưởng và bội phục vài câu.

      Trình Y đoán bà hẳn là tán dương y phục này làm tốt lắm, có lẽ cũng hỏi món y phục này thế nào làm được. Ngôn ngữ thông hiểu nên cách nào trả lời được, mà cho dù ngôn ngữ có thông cũng biết trả lời thế nào.

      Trong phòng rất nóng, Trình Y lại ra mồ hôi khắp người, Diệp đại nương hình như quen với nhiệt độ này rồi, mặt có mồ hôi, giống như mồ hôi chảy ngừng, lau thế nào cũng hết. Ở đây giống đại có máy quạt máy có điều hòa, phòng ở vừa buồn chán lại vừa nóng, cảm giác ngồi da thú càng ngày càng muốn phỏng.

      Ngay tại lúc Trình Y nóng đến buồn ngủ, ngoài cửa người phụ nữ vào, trong tay cầm mảnh da thú. Người này là vợ của Sâm, cũng là người phụ nữ cho nàng cái trứng kia.

      Người phụ nữ đem tấm da thú đặt đất trống trong phòng, sao đó kéo Trình Y ngồi lên tấm da thú, miệng vẫn chuyện suốt, cũng ra dấu tay nữa.

      “Cho ta hả?” Trình Y chỉ chỉ vào chính mình hỏi.

      Đoán được Trình Y cái gì, người phụ nữ cười gật gật đầu.

      Trình Y vừa định cám ơn, đột nhiên nhớ tới lời của đứa trẻ mình, vì vậy đổi giọng : “Allah đô.”

      Người phụ nữ nghe vậy rất cao hứng, thầm lúc sau đó tay chỉ vào áo lông còn có túi thuốc của Trình Y, tay chỉ ra bên ngoài. Sau đó làm động tác cầm gì đó bỏ chạy, đây là ý bảo Trình Y cất đồ quan trọng, cẩn thận có người đến trộm đồ của .

      Trình Y dùng sức gật đầu, vốn nghĩ mọi người ở xã hội nguyên thủy chất phát đoàn kết, nên phát sinh kiện trộm đồ linh tinh. tại người phụ nữ nhắc nhở, cảm kích cầm tay người phụ nữ đó lại câu cảm ơn mới học được.

      Người phụ nữ kia rồi Trình Y liền nằm xuống tấm da thú chuẩn bị ngủ, biết là do lực thích ứng của mạnh hay là quá mệt mỏi, tóm lại vừa nằm xuống bao lâu sau liền ngủ. Thời gian giấc ngủ này ngắn, sau khi tỉnh lại trời ngã về tây.

      người dinh dính đầy mồ hôi, Trình Y muốn tắm rửa, nhưng mà trước khi tắm rửa phải giải quyết vấn đề chính là tiểu tiện. Từ khi tới nơi này qua nhà vệ sinh, tại tỉnh lại cảm giác rất bức thiết. Vì vậy cuống cuồng chạy về phòng Diệp đại nương khoa tay múa chân, bộ dáng che bụng mặt thống khổ mặc cho ai thấy cũng biết hiểu được nàng cần gì.

      Diệp đại nương thấy thế đứng dậy muốn đưa Trình Y , nếu hai người đều vậy là còn ai trông phòng rồi, Trình Y lo lắng vì đều mang hết đồ của mình theo,sau đó theo Diệp đại nương ra cửa.

      Bên ngoài có mấy đứa chơi đùa chổ, có mấy nam nhân mài vũ khí săn tảng đá. Trình Y có tâm tư quan sát bọn họ, vẻ mặt thống khổ theo sát Diệp đại nương tới phương hướng cạnh cánh rừng. phát tố chất thân thể Diệp đại nương rất tốt, tai điếc mắt tinh đường còn rất nhanh.

      Diệp đại nương dẫn Trình Y tới nơi cách xa bộ lạc khoảng chừng hai trăm mét, đây có nhà vệ sinh, người trong tộc nhà xí ở phía sau hàng bụi cỏ cao hơn nửa người, từ rất xa truyền đến mùi thúi nồng đậm, con muỗi biết tên bay loạn chung quanh.

      Thấy thế Trình Y muốn khóc, nghĩ mãi mà ra mình chọc giận phải vị thần tiên nào, ngờ làm cho xuyên việt đến nơi ăn ngon uống tốt ở tốt, hơn nữa còn cái nhà vệ sinh thời kỳ lạc hậu.

      Nín thở chạy tới đằng sau bụi cỏ, sau khi vội vàng giải quyết xong chạy nhanh ra. Hầu như ngay lập tức Trình Y nghĩ đến vấn đề, mới vừa rồi chỉ là tiểu, cái này còn sao, nếu muốn đại mà có giấy súc phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ phải lấy tảng đá chùi đít? Nghĩ tới vừa rồi đằng sau bụi cỏ nhìn thấy đám cục đá . . . . . Trình Y nhịn được rùng mình cái.

      Trình Y muốn tắm, chỉ là tại muốn làm phiền Diệp đại nương nữa, nghĩ sau khi trở về nhờ vợ Sâm giúp đỡ chút.

      Lúc có cảm thấy thế nào, khi trở về đột nhiên có cảm giác kỳ quái. đất trống trong bộ lạc tập hợp nhiều đàn ông, chừng sáu người. Trong tay mỗi người đều mang theo trường mâu, bộ dáng hào khí, xem ra là chuẩn bị săn.

      Diệp đại nương thấy thế đột nhiên lôi kéo tay Trình Y cười rộ lên, cười đếm có chút . . . . . mập mờ.

      Trình Y hiểu, tầm mắt nghi hoặc nhìn qua mấy nam nhân còn có Diệp đại nương vòng qua vòng lại, trực giác mấy nam nhân này tụ lại cùng có quan hệ.

      Niên tộc trưởng hồi, sau đó thét lớn tiếng, sáu nam nhân nhất thời liền tru lên rồi chạy tứ tán. hai người lúc chạy qua Trình Y con mắt lóe sáng sung sướng xông tới hô to tiếng, sau đó nhanh chóng chạy qua bên người .

      “Ha ha.” Vẻ mặt Niên tộc trưởng mỉm cười nhìn Trình Y, bộ dáng tươi cười so với lúc trưa còn muốn thân thiết hơn nhiều.

      Sau khi mang theo nghi hoặc trở về phòng, Trình Y kính nhờ Diệp đại nương trông chừng dùm đồ của nàng. Sau đó liền ra ngoài tìm vợ của Sâm. Lúc này mấy người phụ đều ở ngoài thu hoạch da thú, dạy dỗ hài tử cái gì cũng có. Trình Y liếc thấy người muốn tìm, ấy chuyện với người phụ nữ khác, Trình Y nghe được ấy gọi vợ của Sâm là Vân Đóa.

      Vân Đóa thoạt nhìn hơn hai mươi tuổi, phụ nữ ở đây da dều ngâm đen, dáng người cũng cường tráng, theo thẩm mỹ quan của Trình Y mà nữ nhân như vậy rất khó coi. Tuy nhiên Vân Đóa khác biệt, tuy ấy cũng đen, chính là gương mặt của tiêu chuẩn là mặt trái xoan, ngũ quan rất tốt, đặc biệt đôi mắt vừa đen vừa sáng, đối với mọi người tươi cười làm nội tâm người khác đối với sinh ra hảo cảm.

      “Vân, Vân Đóa.” Trình Y qua thử kêu.

      Vân Đóa nghe vậy nhìn sang, nhiệt tình ngoắc , nữ nhân bên cạnh cũng nhìn sang, sau đó hai người cười mập mờ với Trình Y.

      “Sao các người nhìn ta như vậy?” Trình Y có dự cảm bất an, vẻ mặt đề phòng nhìn xem các .

      Như là nhận ra Trình Y bất an, Vân Đóa tiến lên ôn nhu vỗ vỗ tay của , làm cho yên tâm. Khoa tay múa chân tỏ vẻ chờ đợi là chuyện tốt cũng phải chuyện xấu.

      Trình Y bị các nàng cười đến sởn tóc gáy, lập tức ra dấu tỏ ý của mình, hai tay làm động tác tắm giặt.

      Vân Đóa xem như hiểu rồi, đưa tay chỉ phương hướng, ra dấu cho Trình Y các nàng đều tắm giặt và cọ rửa đồ gốm ở chổ đó.

      Xem ra cả đám các nàng đều bận rộn, Trình Y xấu hổ mở miệng cầu các nàng mang . Vì vậy cảm ơn Vân Đóa rồi chính mình tìm, sợ có nguy hiểm, phụ nữ trong bộ lạc thường xuyên ra vào chổ kia, hơn nữa tại là giữa ban ngày nên có việc gì.

      Khoảng mười phút sau, nhìn thấy phía trước có con sông rộng khoảng chừng năm sáu thước, dòng nước chảy, có lẽ cuối sông có thác nước. Nước ở đây có bị ô nhiễm, nước phá lệ trong veo, đứng bờ sông có thể nhìn thấy cục đá dưới sông. Dòng sông sâu cạn đồng đều, có chỗ sâu chừng thước có chỗ sâu chừng hai ba thước.

      Đưa tay thử nước, độ ấm vừa vặn, hai bên bờ sông có rừng cây cao lớn che bộ phận ánh nắng mặt trời nên nước cũng nóng phỏng người, nhiệt độ vừa phải cho tắm rửa.

      Trình Y nhìn khắp bốn phía chung quanh, có ai, vì vậy lớn mật cởi hết quần áo, nhưng vì bảo đảm nên để lại quần lót. người dính dấp vô cùng, vừa cởi hết quần áo tháo đồng hồ đeo tay ra liền thể chờ đợi được mà nhảy xuống bơi lặn, biết bơi, bơi ngửa bơi ếch đều biết.

      Bơi lội trong dòng sông còn sạch hơn so với bơi ở trong hồ bơi, cảm giác đặc biệt vui sướng. Trình Y bơi qua bơi lại nhiều lần trong nước, bởi vì chung quanh quá mức yên tĩnh nên dám ở lại lâu. Vì vậy, bơi trong lúc cho nghiện liền bơi tới khu nước cạn đứng bên cạnh bờ bắt đầu chà xát.

      Tóc Trình Y ngắn ngang tai, hình dáng của đại được xem là thanh tú xinh đẹp, cũng giống như Vân Đóa. là mặt trái xoan tiêu chuẩn, ngũ quan xinh khéo léo, thoạt nhìn có nét đẹp cổ điển. ưu điểm làm cho tất cả nữ nhân đều ghen ghét đó là da thịt trắng mịn bóng loáng vĩnh viễn phơi nắng cũng đen. Cho dù kéo phơi nắng ngày trong nhiệt độ bốn mươi lăm độ, sau giờ bị đỏ da cũng lập tức trắng trở lại. Vào mùa hạ Trình Y chưa bao giờ phải dùng phấn chống nắng, kết quả những người tốn tiền mua phấn chống nắng hàng hiệu còn được tốt hơn, thực là chết người đền mạng.

      Tắm rửa thân xong, liền lấy nước tắn rửa chà xát chân dài, ở đây có xà phòng, chỉ có thể dùng nước qua loa tẩy rửa toàn thân. Sau khi tắm rửa cảm giác toàn thân nhàng khoan khoái, tâm tình phiền muộn khỏi được dễ chịu hơn rất nhiều.

      Trình Y bơi vào trong bờ, người còn mang theo giọt nước, màu vàng dương quang chiếu rọi người xích lõa của , đem dáng người trắng nõn yểu điệu của càng thêm có vẻ mị hoặc mê người.

      người vẫn còn ẩm ướt, Trình Y cũng đành vậy, cầm lấy áo ngực mặc vào, sau đó mặc áo bó sát lửng tay, cởi quần lót bị ướt ra cuối cùng mặc quần jean vào.

      biết có phải nhạy cảm quá hay , trong quá trình mặc quần áo nghe được tiếng hít thở ồ ồ ở gần đó. cả kinh vểnh tai vẻ mặt phòng bị nhìn về bốn phía xem chừng tiếng hít thở lại biến mất. Trình Y hoài nghi mình quá mức khẩn trương mà nghi thần nghi quỷ, vì vậy liền lắc đầu để ý tới việc này nữa, ngồi xuống bờ sông bắt đầu giặt quần lót của mình.

      Vắt hai cái sau đó cầm quần lót rời , tính toán mang về phơi khô rồi mặc lại. mặc quần lót mà mặc trực tiếp quần jean cảm giác rất quái lạ, bất quá cũng có biện pháp, ai bảo chỉ có cái làm chi.

      Trình Y biết là, khi vừa rồi, từ phía sau tảng đá lớn bên bờ sông ra người đàn ông cao lớn khôi ngô.

      Nam nhân cầm trong tay trường mâu mũi nhọn sắc bén, thân dưới được quây quanh tấm da thú. đôi con ngươi đen sâu thẩm tràn ngập tính xâm lược như dã thú nhìn chăm chăm vào phương hướng Trình Y rời . Giai nhân rời , liền bận tâm nữa mà phát ra dục vọng tràn ngập, tiếng thở dốc ồ ồ . . . . .


      Hết chương 3.
      Last edited: 28/9/16
      Hale205, rjnchan, Chris4 others thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 4.

      Edit: ChieuNinh


      Trình Y trở về liền bị Vân Đóa kéo lại, nghi ngờ nhìn đối phương cầm vòng hoa mới được bện đội lên đầu , sau khi đội xong Vân Đóa còn nghiêng đầu đánh giá vài lần, sau đó mới hài lòng gật đầu.

      “Làm cái gì vậy?” Trình Y có thói quen mang cái này nên muốn lấy xuống.

      Vân Đóa giữ tay của lại, mất hứng lầu bầu vài câu, xem biểu hình như phàn nàn Trình Y hiểu chuyện.

      Thấy Vân Đóa mất hứng, Trình Y nỡ cùng nàng ta đối nghịch, vì vậy đành để lại vòng hoa đầu mình.

      rất muốn hỏi đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, vì sao người trong bộ lạc gặp đều có thái độ kỳ lạ như vậy. Chỉ đáng tiếc là ngôn ngữ thông, lúc này đành phải đầy bụng nghi ngờ, kết quả là đến buổi tối có lẽ có đáp án. Nhớ tới vẻ mặt mấy nữ nhân trong bộ lạc khiến cho cảm thấy sởn tóc gáy.

      Trở lại nhà gỗ, đem quần lót phơi nắng ở bên ngoài, mỗi căn nhà gỗ đều có sợi dây thừng được bện lại từ vỏ cây. Dây thừng được cột đầu bên cạnh nhà gỗ với đầu được cột cành cây cỡ chén ăn cơm cắm mặt đất. Dây thừng này được người trong bộ lạc dùng để phơi nắng các loại da thú. Trình Y đem quần lót treo ở đó, tại nhiệt độ cao, quần áo mỏng có thể khô rất nhanh.

      Đợi ở trong phòng lát, chờ mặt trời xuống núi Trình Y ra mang quần lót vào nhà, sau đó ở sau lưng Diệp đại nương nhanh chóng mặc vào.

      Thân là thầy thuốc, lo lắng cho người tên Hiền cứu lúc trước, bị thương nặng như vậy nếu như phát sốt phiền toái, mang thuốc hạ sốt các loại. Lỡ như sốt cao lùi biết làm sao bây giờ, càng nghĩ càng sốt ruột, vì vậy ra cửa tìm Vân Đóa. Vân Đóa là chị dâu của Hiền, tìm nàng ấy hỏi dễ dàng hơn, hơn nữa cũng chỉ quen thuộc mỗi Vân Đóa.

      Nhà gỗ của Vân Đóa chồng chất đống vỏ cây còn có cành cây , nàng ấy ngồi ở cửa ra sức chà sát dây thừng, loại chuyện này phụ nữ trong bộ lạc làm rất quen tay, khó khăn chút nào. Trình Y thấy thực sợ hãi, bội phục xen lẫn hoảng hốt, loại chuyện lặt vặt này mình làm được, nếu làm thực chắc bện được dây thừng mà đem tay mình vò nát mất.

      Trình Y đến trước mặt Vân Đóa, khi nàng ta ngẩng đầu nhìn sang cười cười với Vân Đóa rồi ra tên “Hiền”, vừa vừa chỉ chỉ vào phương hướng nhà gỗ.

      Mới đầu Vân Đóa hiểu ý tứ của Trình Y, về sau ngừng nghe tên “Hiền” bỗng nhiên hiểu ra, chỉ vào căn nhà gỗ sát bên cạnh nhà của ấy lẩm nhẩm mấy câu. xong sợ Trình Y xấu hổ dám vào, do dự chút sau đó để việc trong tay xuống ý bảo Trình Y theo nàng ta dẫn đường.

      “Allah đô.” Trình Y rất vui vẻ, Vân Đóa là phụ nữ tốt bụng, biết những người phụ nữ khác trong bộ lạc có giống như vậy .

      mặt đất trong nhà gỗ của Hiền có tấm da thú, tường treo vài tấm da thú khác còn có dụng cụ săn. nhắm mắt nằm da thú, Sâm ngồi bên cạnh chăm sóc .

      Vân Đóa với Sâm mấy câu, vợ chồng hai người trao đổi xong sau đó Vân Đóa quay đầu lại đối với Trình Y vẻ mặt buông lỏng nở nụ cười, chỉ chỉ Hiền nằm mặt đất tỏ vẻ có việc gì.

      Trình Y yên tâm lắm, liền ngồi xuống kiểm tra , vừa nhìn liền kinh ngạc, mặt Hiền hơi đỏ, đây là triệu chứng phát sốt. trán của có dán lá cây lớn bằng lòng bàn tay, dưới lá cây chảy ra vài giọt chất lỏng màu vàng đoán bên trong hẳn là cỏ dại được nhai vỡ.

      tại tuy Hiền ngủ say nhưng ràng tinh thần so với lúc khâu vết thương tốt hơn rất nhiều, hô hấp ổn định. Vốn còn lo lắng sốt cao nguy hiểm, kết quả chứng minh thực quá lo lắng. Thời đại này, con người tự nhiên có cách sinh tồn cho chính họ, mớm thảo dược đắp là cây trán là cách trị liệu hiệu quả. Xem bộ dạng yên lòng của Vân Đóa và Sâm, Trình Y cũng yên lòng rồi, sáng sớm ngày mai đến đổi băng gạc cho lần nữa.

      Sâm cao hứng khi thấy Trình Y đến, chỉ vào Hiền với nàng nhiều, gương mặt khi nhìn về phía Hiền tràn đầy kiêu ngạo cùng sủng ái. Thái độ giống y như cha mẹ thời đại như thể chờ đợi mà đem con độc thân đẩy mạnh tiêu thụ ra ngoài, càng càng cao hứng, ánh mắt nhìn Trình Y càng lúc càng vừa lòng.

      Vân Đóa gì đó với Sâm, kết quả Sâm nghe xong liền sững sờ, vẻ mặt đột nhiên xụ xuống, lo lắng nhìn qua đệ đệ bị thương mà thở dài, đúng lúc nhìn lại Trình Y lần nữa, ánh mắt kia rất là tiếc hận, giống như là khó khăn lắm mới săn được con vịt mập tới tay lại bị người cướp mất.

      Tất cả mọi người cổ cổ quái quái, từ trong phòng Hiền ra Trình Y thầm trong lòng.

      Mặt trời xuống núi, ngày dần dần mát mẻ, phụ nữ và những người đàn ông săn bắt đầu ôm nhánh cây và cỏ khô chồng chất ở chổ nướng thịt lúc trưa. Niên tộc trưởng cũng ra, thấy Trình Y vuốt râu mỉm cười.

      Mỗi người đều có chuyện để làm, chỉ có Trình Y biết làm gì, tìm cỏ khô sạch ngồi ở bên, thuận tiện nhìn mấy đứa chơi đùa. người phụ nữ bên cạnh cũng gì, biết có phải mẫn cảm quá hay , người phụ nữ béo tròn hơi trắng chút trừng mắt liếc , nhìn kỹ xem. Kết quả người ta mực nhìn thấy, rốt cuộc là mẫn cảm hay là bị trừng Trình Y cũng biết.

      bao lâu sau, có mấy người đàn ông săn lục tục mang con mồi trở lại, có mấy người đàn ông bắt được ít con mồi nên có chút ủ rũ, mà mấy người đàn ông săn được nhiều con mồi hoặc săn được con mồi dễ đánh bắt vui thích, sống lưng thẳng tắp.

      Vốn vẫn còn lại chút ít con mồi còn lại của buổi sáng săn được, tại có thêm ít con mồi của sáu người săn về, bữa cơm tối nay coi như cũng phong phú náo nhiệt, người trong bộ lạc đều cao hứng.

      Sáu người đàn ông đứng thành hàng, đều bày con mồi săn được ở trước mặt. Người săn được nhiều bộ dáng tràn đầy tin tưởng cùng đắc ý, người săn được ít hơn có điểm lo lắng, mặc dù cười nhưng nhìn ra được bọn họ vui.

      Phụ nữ cùng mấy đứa trẻ reo hò, có vỗ tay có tiếng huýt sáo, cá biệt có hài tử cùng người nào đó trong nhóm bọn họ có quan hệ thân thích liền đứng ở phía sau lưng nắm quả đấm kêu gào động viên bọn .

      Niên tộc trưởng cười tới giữ chặt tay Trình Y, dẫn tới trước mặt sáu nam nhân, chỉ vào vẻ mặt ngốc ngốc của bọn họ rồi liên miên với Trình Y. Sau khi xong lại thông cảm cho hiểu nên lại ra dấu tay, đầu tiên lấy vòng hoa đầu của xuống rồi đặt đầu của ông, sau đó đến trước mặt người đàn ông săn được nhiều con mồi nhất, tháo vòng hoa trao vào trong tay đối phương. Người đàn ông nhận được vòng hoa rất cao hứng, sau đó rất trịnh trọng đặt vòng hoa lại đầu Niên tộc trưởng, rồi hai người nắm lấy tay nhau tới hướng nhà gỗ của nam nhân kia.

      Hai người biểu diễn xong lại nhìn về phía Trình Y, thấy hai mắt có chút ngốc trệ, vì vậy Niên tộc trưởng lại kiên nhẫn làm lại lần nữa. Lúc này chọn người bắt được nhiều con mồi nhưng bộ dáng tuấn tú nhất phía trước mặt. Người đàn ông trước mặt bình tĩnh, sau đó đem vòng hoa tháo xuống đưa vào trong tay cho đối phương, cậu em tuấn mừng rỡ tiếp nhận vòng hoa rồi cẩn thận đặt lại đầu Niên tộc trưởng, sau đó hai người nắm tay chay tới nhà gỗ của cậu em tuấn.

      Lần đầu , lần thứ hai cần suy nghĩ cũng phải hiểu, nhớ tới buổi chiều sau khi tỉnh ngủ mấy người phụ nữ trong bộ lạc nhìn cười mập mờ. Còn có sáng tỏ kiện sáu người đàn ông trước khi săn thấy mừng rỡ huýt sáo chạy tới, sáu người đàn ông này buổi chiều chạy săn là vì muốn hấp dẫn lựa chọn bọn họ làm bạn lữ.

      Mọi người trong bộ lạc đều dừng việc trong tay, mở to hai mắt nhìn Trình Y, đều suy đoán chọn ai.

      Đến bây giờ Trình y mới hiểu được vì sao ai coi thường đến đây ăn chùa uống chùa, phải bộ dạng mọi người đều rất nhiệt tình như thế. Vốn cho rằng người viễn cổ trời sinh rất nhiệt tình hiếu khách chứ, hóa ra quá ngây thơ rồi, thiên hạ nào có bữa cơm miễn phí!

      Bộ lạc này dân cư thiếu hụt, nữ nhân lại càng ít, giờ ăn cơm trưa Trình Y cũng có chú ý tới trong bộ lạc có sáu người nam chưa có bầu bạn. Từng xem TV thấy qua người nguyên thủy đến mùa đông bộ lạc thường xuyên vì thức ăn mà đánh nhau ngươi sống ta chết. Còn có phụ nữ yếu trong bộ lạc chính là giải thưởng tranh đoạt về để sinh thêm nhiều tộc nhân. Ở đây, trong lúc này, phụ nữ đủ, cho nên khi đến đây lập tức được nhiệt tình đối đãi rồi. Buổi sáng ba người đàn ông khiêng dã thú đối đãi với thân thiện đại khái thứ nhất là họ có bầu bạn, thứ hai có lẽ thấy quá gầy khỏe mạnh sống được. Hoặc là thấy ăn mặc kỳ dị, lai lịch , vì vậy mới cần phải thấy .

      “A gào khóc ngao.” Sáu người đứng thành hàng, lớn tiếng hát lên với Trình Y, có huơ tay dậm chân, bọn họ ca hát tỏ tình với .

      Trình Y muốn khóc, lần này so với ý thức được ăn ngon, dễ uống còn có nhà vệ sinh sạch còn muốn khóc hơn. Lập tức con mắt liền đỏ, nhịn được mà lui về sau bước, sợ hãi, mấy người đàn ông trước mắt này đều dã nhân, toàn thân cao thấp đều là dã nhân! Mới quen nửa ngày, thậm chí còn nhớ được bộ dáng, bảo tuyển chọn họ làm chồng còn bằng để cho dã thú ăn thịt .

      Trình Y quá mức mãnh liệt bài xích, các tộc nhân còn hoan hô mong chờ lập tức liền yên tĩnh lại, nhìn chằm chằm Trình Y.

      được, được.” Trình Y bên khoát tay bên lui về phía sau, khuôn mặt là mâu thuẩn cùng sợ hãi.

      Niên tộc trưởng cao mày lại, trừng mắt nhìn Trình Y, sáu người đàn ông đứng chung chổ nghiến răng nghiến lợi phát ra tiếng gầm vui. Phụ nữ và đám trẻ con xem náo nhiệt chung quanh đều phát ra từng thanh phàn nàn bất mãn.

      khí ban đầu vốn náo nhiệt vui mừng đột nhiên trở nên lạnh nhạt, tất cả người trong tộc đều khó chịu và bất mãn lại chán ghét mà trừng mắt nhìn Trình Y. Bởi vì cự tuyệt chỉ ô nhục nhóm thanh niên trai tráng trong bộ lạc mà còn xúc phạm tôn nghiêm của tộc trưởng, đây là việc thể tha thứ!

      biết là người nào bắt đầu, lát sau, có rất nhiều người cầm gậy gộc chạy vội tới trừng mắt nhìn Trình Y, có người ràng muốn đuổi , chỉ là e ngại Niên tộc trưởng chưa mở miệng nên còn chậm chạp chưa có hành động.

      Trình Y rất sợ hãi, nữ nhân tay tất sắt làm sao địch nổi những người thân cao ngất cầm gậy gộc này? Ở đây ngay cả phụ nữ cũng cao 1m8 hơn cả cái đầu, so với vóc dáng 1m7 của ở nơi này có cảm giác tồn tại.

      “Quang quác quang quác?” béo lúc trước trừng Trình Y chuyện gì đó với tộc trưởng, nghe giọng điệu hình như muốn hỏi ý kiến gì đó.

      Niên tộc trưởng nghĩ nghĩ sau đó gật đầu.

      “Oa!” béo cao hứng hỏng rồi, trong mắt lên tinh quang, con mắt bắt đầu nhìn qua phòng của Diệp đại nương, như là bộ dạng muốn tất cả thứ tốt đều thuộc về nàng ta.

      Trình Y quan tâm nữ nhân béo cao hứng cái gì, tại bắt buộc mình phải tỉnh táo, tự hỏi nếu những người này đánh phải chạy trốn đâu. Trước mắt ý chí của cực kỳ kiên định, tình nguyện ở bên ngoài chết đói hoặc là trở thành mỹ thực cho dã thú, cũng muốn mơ hồ theo dã nhân nhận ra được người nào cả đời.

      Ngay tại lúc Niên tộc trưởng mở miệng, vài người cầm gậy gộc muốn động thủ đánh Trình Y, đột nhiên Sâm quát to tiếng ngăn cản động tác của họ.

      Niên tộc trưởng tức giận, quát to mấy tiếng với Sâm.

      Sâm lôi kéo Vân Đóa lo lắng tới, hai vợ chồng ta câu ngươi câu mà bắt đầu . Trình Y nghe nhưng hiểu hai người gì, chỉ biết sau khi họ xong mặt tộc trưởng và người trong tộc tiêu tan tức giận ít, người cầm gậy gộc cũng ném .

      Sâm cùng Vân Đóa mừng rỡ thấy người trong tộc nguôi giận, vì vậy hai người ngừng tiến lên an ủi tộc trưởng, cuối cùng Niên tộc trưởng gật đầu buông tha cho Trình Y.

      “Allah đô.” Vẻ mặt Vân Đóa vui sướng sau khi xong, chạy tới lôi kéo tay Trình Y vẫn còn lạnh run chạy tới trước mặt Niên tộc trưởng, thúc giục Trình Y cảm ơn với tộc trưởng.

      Trình Y bị bọn họ làm cho mông lung, biết bọn nọ như thế nào để thuyết phục tộc trưởng, cũng vì sao người trong tộc cũng dễ dàng bị thuyết phục như vậy. Bất quá theo trực giác của Vân Đóa hại , hơn nữa vượt qua phong ba trước mặt đối với là chuyện tốt. Vù vậy, học theo Vân Đóa Allah đô với tộc trưởng.

      Sau khi kết thúc phen tranh chấp trời cũng trễ rồi, vì vậy người trong tộc lại bắt đầu phân công hợp tác, rửa sạch con mồi, nhóm lửa, cầm đồ gốm bờ sông lấy nước, sau khi hết bận mọi người liền bắt đầu nướng con mồi.

      vui trước đó giống như có phát sinh, tuy sáu người đàn ông kia có được Trình Y, cũng tính là bận rộn vô ích. Tối thiểu cơm tối phong phú hơn rất nhiều, vì vậy dù nhiệt tình như lúc trước cũng có ai chuyện hung ác với Trình Y.

      Cơm tối Trình Y ăn nhiều, ăn chút thịt gà rừng rồi mặt dày đến chổ Vân Đóa xin trứng luộc như buổi trưa.

      Cuộc sống về đêm của người trong tộc rất phong phú, ăn xong cơm tối liền dọn dẹp sạch sân bãi, mọi người quây quanh đống lửa ca hát nhảy múa. Ban ngày đều bề bộn, buổi tối có việc gì, vừa buông lỏng nên mọi người đều rất vui vẻ. Đến cả Diệp đại nương lớn tuổi như vậy cũng chạy đến trong đám người rung eo hai cái, sau đó vặn vẹo uốn éo cái mông, sau khi mệt mỏi mới ngồi nghỉ ngơi bên.

      Vân Đóa kéo Trình Y cùng nhau nhảy, Trình Y lắc đầu qua, tại có tâm tình.

      Khó khăn lắm người trong tộc mới chơi đùa xong rồi sau đó kết bạn rời , Trình Y nhàng thở ra trở về nhà gỗ ngủ, chỉ là trở lại nhà gỗ còn chưa đợi nằm xuống Vân Đóa liền tới cầm lấy da thú còn có những gì Trình Y mang đến ra ngoài.

      “Chờ chút.” Trình Y thấy thế liền tiến lên ôm lấy áo lông còn có túi thuốc vào trong ngực, vẻ mặt đề phòng hỏi: “Ngươi muốn làm gì?”

      Vân Đóa có vì hành vi bất thiện của Trình Y mà tức giận, quay đầu với Diệp đại nương mấy câu. Sau đó Diệp đại nương cười đứng lên cùng nàng ta kéo Trình Y ra ngoài, cuối cùng đưa đến nhà gỗ của Hiền. Vân Đóa trải da thú bên cạnh người của Hiền, chỉ vào da thú mặt đất đống lời an ủi .

      “Từ nay về sau muốn ta ngủ cùng với ?” Trình Y trừng lớn mắt chỉ vào Hiền nằm mặt đất chần chừ hỏi.

      Cũng biết Vân Đóa cùng Diệp đại nương có phải nghe hiểu lời Trình Y hay . . . . .tóm lại hai người có trả lời, xoay người vội vàng rời .

      Hồi tưởng lại chuyện phát sinh hồi tối, tái lại tình cảnh của bây giờ, đột nhiên hiểu ra Sâm cùng Vân Đóa làm sao thuyết phục được tộc trưởng cùng người khác. ra có “an toàn” đâu, chỉ là thay vì chọn trong sáu người đàn ông kia biến thành bất đắc dĩ cùng Hiền kết thành đôi mà thôi.

      Trình Y cắn chặt răng hồi xanh hồi hồng, thấp giọng khẽ mắng hồi sau đó nhíu mày nhìn Hiền nằm mặt đất. ngờ đúng lúc này Hiền đột nhiên mở mắt ra, trong lơ đãng tầm mắt hai người chạm nhau . . . . .

      Hết chương 4.
      Last edited: 31/10/16
      Hale205, rjnchan, Chris3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :