Bị Chồng Ruồng Bỏ Cũng Tiêu Dao
Tác giả: Đường Mộng Nhược Ảnh
Editor: tieudangnhi
Nguồn : LQĐ
Thể loại: Xuyên , nữ cường, YY, 3s, HE
Giới thiệu
Editor: tieudangnhi
“Đường còn chưa bái, hưu thư dĩ nhiên cũng thể viết nha.” Ngày đại hôn hôm đó, nàng bị từ hôn, giọng lạnh như băng mang theo nửa điểm tình ý.
……
Khuôn mặt tràn đầy nước mắt, điềm đạm đáng thương tâm :”Tướng công, ngươi cần ta sao?” Qủa nhiên, biểu thương tâm của nàng chỉ đổi lại vẻ lạnh lùng trào phúng cùng chán ghét của .
Chỉ là, sau khi xoay lưng rời , mặt nàng lại lập tức tràn ra nụ cười khẽ quyến rũ như hoa xuân.
Tức giận nhiều lần thiếu chút nữa bị trọng thương, chậm chạp trở tay kịp, là ai lớn gan như thế, có bản lãnh tạo ra bản lớn như vậy?
vạn vạn cũng ngờ, người đó lại chính là nàng, ngắn ngủn tháng, nàng thế nhưng còn có thể làm cho Đường gia khởi tử hồi sinh.
Sau khi gặp lại nàng, cái nhăn mày nhíu mặt, đều mang nét phong tình vạn chủng, quyết đoán, cơ trí, mọi chuyện đều có thể nắm trong lòng bàn tay. Nhất cử nhất động của nàng, mạnh mẽ vang dội lại mang theo cổ khí phách hồn nhiên , thư thái.
Đây là nữ nhân nhát gan, yếu đuối chủ kiến trước kia sao?
Quân Vô Ưu:
“Ngươi dám lừa trẫm.” Khuôn mặt tràn đầy lãnh, ghiến răng ghiến lợi gầm , – vua của nước, thế nhưng lại bị nữ nhân này lừa, mà quan trọng hơn là, lại đem nàng chỉ hôn cho người khác,
“Ta lúc ấy chẳng qua là rất chân thành hướng Hoàng thượng cầu hôn,lại bị Hoàng thượng đường cự tuyệt, vậy lừa đâu được a?” Hơi hơi bĩu môi, cho là đúng cười khẽ, nàng chẳng qua là những lời người khác dám , đem Hoàng thượng này doạ sợ chút mà thôi nha.
“Ngươi?!” mặt rớt đầy hắc tuyến, lời của nàng lúc này đúng là làm cho có chút ngoài ý muốn, hai tròng mắt hơi dao động, lập tức quỷ dị cười :”Vậy trẫm tại đáp ứng ngươi.”
“ tại?” Mi tâm nhướn lên, nhàn nhạt cười, :” tại ta lại có hứng thú.”
Quân Vô Tà:
“Ngươi đối với nam nhân khác mắt hoa si, vì sao đối với bổn vương mắt hoa si như vậy, nếu , ngươi tới phi lễ với bổn vương , bổn vương cam đoan ôm ngươi trở về Vương phủ.” Nhàn nhã cười, mang theo ba phần tà khí, bảy phần bỡn cợt, đôi mắt hứng thú vài phần chờ mong nhìn nàng .
“Nga?” Khoé môi nàng chậm rãi giơ lên, nét mặt tươi cười như hoa.
Chỉ là sau giây.
“A, a, ngươi , ngươi, bổn vương muốn sống!!!” Thanh giọng gần như bị huỷ vang tận mây xanh.
Tương vương:
“Ngươi là Vương phi của bổn vương, cấp bổn vương sinh hoạt, cần ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt.” Lạnh như băng uy hiếp nhưng bên trong lại mang theo vài phần ảo não mà thể khống chế.
“Di, ta tại là Vương phi của ngươi? Nhưng mà ta nhớ Vương gia cự hôn rồi nha.”
“Hôn là do Hoàng thượng ban cho, ngày Hoàng thượng thu hồi thánh chỉ, ngươi liền vĩnh viễn là Vương phi của bổn vương, ba ngày sau bổn vương đón ngươi vào phủ.” Khuôn mặt kia của vẫn chút thay đổi – lạnh như băng, chỉ là ngay cả cũng phát giác trong giọng của chính mình, thế nhưng lại mang theo vài phần vui sướng cùng chờ mong.
“Nga, ta đây ngày mai phải tìm Hoàng thượng, làm cho phải thu hồi thánh chỉ, ta nghĩ Hoàng thượng nhất định rất thích ý.” Quyến rũ cười, câu hồn đoạt phách, lại làm con ngươi lạnh như băng của phun ra lửa giận.
Phong Dật Hiên:
“Ngươi, mấy ngày hôm trước còn phi lễ với ta, hôm nay lại giả vờ như biết.” Tao nhã cười, lại làm cho người ta nhịn được say mê, uổng cho danh xưng kinh thành đệ nhất mỹ nam.
“Ngươi cũng đó là chuyện của mấy hôm trước, mấy hôm trước phi lễ, hôm nay còn có thể nhắc lại sao?” Hai tròng mắt hơi đổi, vẻ mặt nàng đương nhiên đáp lời .
“…”
Quân Vô Ngân.
“Gả cho bổn vương.” cho tới bây giờ đều mực khinh thường đối với nữ nhưng, nhưng chỉ nhận thức riêng nàng,
“Lại mặc giá y, chỉ vì người âu yếm.” Giọng đầy vẻ thản nhiên, nhưng bên trong lại chứa nhiều cảm xúc,
Lãnh Duy Thần:
“Thiên hạ quả nhiên còn có kỳ nữ như vậy!” Nghe những chuyện về nàng, ngay cả cũng thể bội phục.
Đây là truyện viết về nữ tử siêu cường, ăn khó đỡ, có chút phúc hắc, bạo ngược, chơi sỏ tất cả mỹ nam trong truyện. Nếu văn án có thể hấp dẫn các nàng, vậy các nàng hãy mau sa hố a!!!