1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không - đồng nhân] Sword Art Online: Thanh đồng - Tô Châu Hà Thượng Kiều

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Sword Art Online: Thanh đồng

      Tác giả: Tô Châu Hà Thượng Kiều

      Edit - Beta: Xích Liên Nhi

      Thể loại: Xuyên , đồng nhân, võng du (ta biết @@, nhưng 3 cái này chắc)

      Số chương: 2 Quyển - 105 chương (Quyển 1: chương 1 => 49; Quyển 2: chương 50 => 105)

      Tốc độ: Ta đào a đào, ta đào a đào.... *lau mồ hôi* khi nào mới hoàn đây *khóc ròng*

      Nhân vật chính: Sayahaya [Kanohara Hayasaya] Kirito [Kirigaya Kazuto]

      Phối hợp diễn: Tất cả mọi người trong Sword Art Online SAO

      Cái khác: Các bậc cha mẹ, thanh mai trúc mã, tất cả Thánh Long liên hợp lại!!



      Văn bản:


      nghĩ tới đến nơi này,

      nghĩ tới bị vây* trong trò chơi,

      nghĩ tới gặp ...

      Gặp nhau từ thế giới ảo đến thực...

      Gặp nhau đơn giản như vậy nhưng lại đến mặn nồng lỡ rời xa...

      Đồng hoa vô vị, chuyện xưa bắt đầu trong tương lai, câu chuyện làm bạn trong năm tháng nảy sinh tình cảm.

      [Nếu cuộc sống cứ như vậy kết thúc, em luôn hi vọng trong thời gian em có, có thể làm bạn với và học cách hiểu hơn.]

      Thanh đồng chi , cứ như vậy bắt đầu.

      Nhưng là:

      Em nghĩ có thể ở cùng với ,

      Chẳng sợ khi thể trở lại chính mình,

      ngại đuổi theo bước chân chưa từng dừng lại,

      Được, nếu vẫn muốn em ở lại ...

      Em chúc phúc cho , sau đó dứt khoát rời , trở lại là chính mình.

      Vì thế Kirito hoàn toàn tỉnh ngộ và bắt đầu con đường gian khổ theo đuổi vợ!!!

      Bài văn có vẻ chậm! Ngay từ đầu, em Kirito chỉ muốn làm em yếu đuối bên cạnh Kirito, nhưng sau này được đại thánh nhân đồng tử thương tiếc nên bắt đầu lộ bản tính! Sau này bắt đầu ngược Kirito!!

      *Bị nhốt trong trò chơi thể thoát trò chơi.
      __________________

      Lời edit: Đây là thể truyện xuyên phim anime, lại ở đại tương lai nên ngôi xưng là đại hết nhá, vì khi xuyên qua lấy bối cảnh Sword Art Online, nếu ai có coi biết cách xưng hô trong truyện thế nào rồi hé, nên ta để vậy là đúng rồi nên đừng thắc mắc gì cả.

      Cũng mong mọi người ủng hộ, nghiêm cấm copy, là ta về nhà (vì số lý do bất tiện mà ta đăng ở nhà được, chính xác là lười, chưa chỉnh lại vài thứ ý mà).

      Tối mai tung chương 1 cho mọi người

    2. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 1: Tất cả bắt đầu từ phía trước

      Edit - Beta: Xích Liên Nhi





      Hãy, buông tha em .

      Cầu xin , đừng tới gần em....

      Arigatou....

      -----&-----

      Lời dối trong thời gian qua như là an ủi tâm linh của mình, quên mình là kẻ yếu đuối tuyệt vọng được cứu lại.

      Nhưng, nhưng chính mình vốn thể cứu người khác.

      Ngẩng đầu nhìn lên trời, xem ra thời tiết hôm nay cũng tốt như hôm qua, ánh mặt trời chói mắt như xây dựng hi vọng cho vạn vật trong tương lai.

      Sáng lạn như vậy....

      "Loát"

      Quyết đoán kéo rèm cửa sổ lên, căn phòng trở nên yên tĩnh lại u ám, yên tĩnh tới mức có thể nghe được những miếng quạt điều hòa thổi ra hơi. Đồng hồ báo thức đầu giường hướng đúng 7 giờ mãnh liệt reo lên.

      Đứng dậy đến tủ kính để quần áo, trong kính như như xuất thân hình bình thường của , tiện tay cởi từng lớp áo xuống, lộ ra làn da trắng nõn được khỏe mạnh, khung xương mảnh khảnh như như , ngón tay nhàng đụng lên xương quai xanh, dường như đăm chiêu mà từ từ di chuyển đến thắt lưng.

      Ánh mắt trợn to, kinh ngạc đứng đó.

      Rốt cục đồng hồ báo thức cũng dừng lại làm ồn ào vào buổi sáng nữa, nhắm hai mắt lại, rồi bỗng nhiên mở ra, tất cả giống như trở lại bình thường. Lấy ra bộ đồng phục để thay, đến trước bàn trang điểm, thuần thục cầm lấy hộp trang điểm, từ từ tô lên, đến mười phút, xuất gương mặt bình thường trong kính, màu da có chút tốt đen, hai mắt có chút , có chút tàn nhang lờ mờ có thể thấy được, môi mỏng hơi nhếch lên, làm cho người khác cảm thấy luôn luôn mỉm cười ngọt ngào, trang điểm lên làm cho khuôn mặt bao nhiêu tươi sáng (tươi đẹp + bừng sáng).

      "Chào buổi sáng...." cười cứng ngắc nhìn, khóe môi được tô lên mà trở nên ràng và xinh đẹp, ánh mắt do dự chút : "Hayasaya chan!"

      Cầm lấy mắt kính màu nâu lớn, đeo lên mũi, liền nhanh chậm xuống lầu.

      Trong phòng khách, mùi cơm tràn ngập khắp phòng. Người cha nghiêm túc đọc báo, người mẹ ôn nhu nấu cơm, giống như tất cả gia đình Nhật Bản, cảnh tượng bình thường mà ấm áp.

      "Chào buổi sáng, cha, mẹ."

      "Chào buổi sáng, Hayasaya ~" Mẹ Hayasaya mỉm cười ôn nhu tiếp đón Hayasaya.

      "Chào buổi sáng." Trong mắt ba Hayasaya nghiêm túc lộ ra ôn nhu và bao dung trước sau như .

      Hayasaya biểu cảm nhàn nhạt buông cặp sách, ngồi vào bên cạnh bàn, nhìn mẹ dọn bữa sáng.

      bửa sáng kiểu Tây Âu đơn giản với dĩa bánh bao tảo biển, rất mới lạ, toát ra mùi hương mê người.

      "Mọi người cùng ăn ạ." Hayasaya vẫn như trước bộ dạng lạnh nhạt biểu tình, hợp quy củ lễ tiết bàn ăn, làm như thấy ánh mắt cha mẹ, bỗng chốc bầu khí trở nên lạnh nhạt.

      Hayasaya yên lặng ăn cơm, dường như cẩn thận liếc nhìn ly sữa ở bên, nháy mắt biểu cảm cứng ngắc, đứng lên rời khỏi bàn ăn. (Xích: Hình như Hayasaya chan nhà chúng ta thích uống sữa :v)

      "Hayasaya, thể kém ăn a." Mẹ Hayasaya luôn ở bên chú ý đến Hayasaya, thấy Hayasaya đứng lên liền khuyên can.

      Trành --

      "Hayasaya!" Cha Hayasaya buông chìa trong tay, trong lời để lộ ra tia uy nghiêm cho làm trái.

      Trành --

      Hayasaya yên lặng đấu tranh lát, sau khi xác nhận thể tránh thoát, ngón tay gắt gao cầm lấy cái ly, ngửa đầu uống hết mạch. Dường như khuôn mặt đều nhăn lại chỗ, mẹ Hayasaya thở phào nhõm vui mừng khi thấy Hayasaya uống hết ly sữa.

      Nhanh chóng giải quyết xong bữa sáng của mình, liền rửa mặt súc miệng để xóa bỏ để hương sữa nồng đậm trong khoang miệng, Hayasaya yên lặng tới cửa đổi giày, mẹ Hayasaya ôn hòa như cũ đứng bên cửa giúp Hayasaya cầm lấy cặp sách và mũi với khăn quàng cổ, nâng tay lên xoa mái tóc đen của Hayasaya, nhìn thấy người trước mắt đột nhiên rủ mí mắt xuống và cổ cứng ngắc trong lòng lại thở dài.

      "Được rồi." Mẹ Hayasaya cười ấm áp, mà Hayasaya theo bản năng rủ hai mắt xuống tránh thoát cổ ôn nhu hiền lành này.

      "Con phải học, cha, mẹ."

      "Ừ, ."

      "Nhớ chú ý an toàn, Hayasaya." Mẹ Hayasaya đem tất cả chuẩn bị xong đặt trong tay Hayasaya, ôn nhu sờ sờ đầu .

      "Vâng." Hayasaya gật gật đầu né tránh, lấy chiếc khăn quàng cổ mẹ Hayasaya đưa đeo lên cổ, liền đeo cặp sách lên ra ngoài.

      Ánh mặt trời dường như vào thời điểm sáng sớm càng ấm áp hơn, ánh mặt trời phản xạ nhiều điểm sáng qua thanh cửa sắt hồ.

      Chói mắt, như vậy...

      Còn tản ra mùi máu tươi thân thể. (Xích: Tại sao Hayasaya chan lại nhạy cảm với mùi máu nhở )

      thể nhẫn như vậy!

      Kéo mũ lưỡi trai xuống, Hayasaya đột nhiên quay đầu lại, mỉm cười lớn :

      " nha, mẹ."

      -----&-----

      "Chào buổi sáng... Hayasaya chan ~ đợi mình với ~~"

      Hayasaya quay đầu, nhìn thấy cậu con trai mập mạp đuổi theo phía sau, vì thế đứng lại, khuôn mặt lộ ra bất đắc dĩ :

      "Chào buổi sáng, Sanya kun."

      "Hồng hộc... Hồng hộc... Mệt chết mình rồi, Hayasaya tương, có thể làm cho mình chết mất, kiểu nhanh chóng chạy nhanh này, lại lần đánh vỡ cực hạn thần luyện của mình rồi... balabala"

      Này này này, mới sáng sớm tinh mơ sống với chết rồi như vậy có được hả? Ở Nhật Bản nơi địa phương quái quỷ này tự nguyền rủa chính mình quan trọng à? Còn nữa, là trạch nam* duy nhất "Thần luyện". Cũng là điểm khoảng cách khi đến trường, có thể dành cả ngày để nghiêm cứu con đường nào ngắn nhất con đường nào dài nhất rồi lại cố gắng tích trữ từng tí calo cho nhiều nhất, người con trai mập mạp vận động chút lại là cực hạn chỉ sợ cả con nít nhà người ta cũng có thể dễ dàng thực đến siêu việt !?

      *Con trai tối ngày ở nhà.

      Vì thế Hayasaya càng thêm bất đắc dĩ, dùng sức châm chọc người con trai mập mạp này. (Xích: ra toàn để mập nhưng ta để mập mạp cho dễ thương)

      Thời điểm cổng lớn trường học gần ngay trước mắt, rốt cục cậu con trai mập mạp ấy cũng vào chủ đề chính.

      "Này, Hayasaya chan."

      "Gì?"

      "Cái kia... Hayasaya chan có phải hay ..."

      "Gì cơ?"

      Nhìn cậu bạn mập mạp "mắc cỡ ngượng ngùng" [Tiểu Thanh yếu đuối : xác định đó là ngượng ngùng à? Ngượng ngùng sao ngượng ngùng sao?], cảm thấy có rất nhiều ánh mắt quỷ dị, tò mò nhìn chăm chú lại đây, Hayasaya cảm thấy năng lực nhẫn nại của mình lại được đề cao lên rồi.

      "Rốt cục Sanya kun muốn cái gì..."

      "A! Chính là cái kia!" Sanya vỗ hai tay lại chỉ về nam sinh ngang qua.

      "Chính là cái kia?!"

      Hayasaya quay lại đành sau nhìn rồi quay trở lại:

      "Cái gì?"

      Dường như nam sinh kia bị tiếng lớn của Sanya dọa, ngơ ngác nhìn bên này, dưới mái tóc màu đen là khuôn mặt thanh tú, nhưng giờ phút này lại tràn ngập biểu cảm hoảng sợ nhìn có biểu cảm nào khác.

      "Chính là cái này!" Thân hình trọng tải Sanya bỗng nhiên như yến [Tiểu Thanh yếu đuối : đó là chim cánh cụt làm gì đến chim yến -0-], thuận tay đoạt luôn quyển tạp chí tay đối phương, sắc mặt Sanya đỏ lên giơ quyển tạp chí màu nâu đất trước mặt Hayasaya :

      "Sword Art Online, từ thiên tài Kayaba Akihiko khai phá thời đại mới của thần! Vận dụng kỹ thuật nervgear..."

      Hayasaya yên lặng nhìn đồng học Sanya ở trước mặt lâm vào trong yy, mà cung kính nhìn nam sinh bị dọa tới ngốc cũng mặc đồng phục giống họ nhưng đeo huy hiệu sơ cấp năm hai, khiêm tốn :

      " xin lỗi học trưởng, em là Kanohara Hayasaya học ban B sơ cấp năm nhất, cậu bạn này là đồng học của em Sanya Jun, bởi vì tương đối thích game, cho nên... là quá thất lễ!" xong liền khom người chào.

      "A... ... , có gì, con trai đều ... ưa thích... Vừa may ta... ta... Vừa xem xong bản tạp chí này, cái này là đưa cho Sanya kun ... Kanohara chan, gặp lại sau." Nhìn bóng lưng học trưởng xấu hổ vội vàng bỏ , nội tâm Hayasaya cảm khái:

      "Quả nhiên các học trưởng đều là người tốt a ~"[Tiểu Thanh trợn mắt : , xác định phải bị tiểu vũ trụ mập mạp bùng nổ kinh người lại bị mắt kính to che mặt làm hoảng sợ chạy mất sao!!!]

      "Phách!" tiếng nổ vang lên, Hayasaya lạnh nhạt vỗ vỗ cặp sách của mình vừa mới lên trung, thèm nhìn vật thể màu đen ràng rơi nước mắt đất, :

      "Vốn muốn đánh, chỉ tiếc thế đạo cho..."

      "Ô ô ô... Hayasaya chan quá độc ác..."

      "Hừ, sáng sớm liền đoạt đồ học trưởng, vô cùng thất lễ rồi, quả nhiên Sanya kun về nước liền quên mất các lễ tiết lẽ rồi nhỉ!?"

      "Gì cơ?! Cậu nhóc kia mà là học trưởng sao???"

      [Ch mo nên Sanya kun mập mạp cậu vẫn nên đừng nhìn mặt đối phương mà cho rằng đối phương hơn mình! Ỷ mạnh hiếp yếu là tốt!!]

      " có nhìn trước ngực có huy hiệu màu trắng sao, tiểu quỷ vô lễ! Đó là học trưởng! Cậu nên chú ý lời !" Lại đánh cái, Sanya kun đáng thương mang hai cục u lớn với khuôn mặt đầy nước mắt vào phòng học.

      [Lại nè thiếu nữ Hayasaya, "khuôn mặt tiểu quỷ" Dường như ngay từ đầu dùng từ đó, quả nhiên quên!]

      -----&-----

      Lớp học tĩnh lặng, tĩnh lặng như ban đầu, nhìn ra buổi sáng Sanya kun phản ứng thần kinh chậm chạp nhưng thời điểm bị ánh mắt hung tàn quỷ súc của chủ nhiệm lớp lớn tiếng nêu ra câu hỏi trở thành trò cười cho thiên hạ.


      Về phần Hayasaya...

      Vẫn giả vờ nghiêm túc như ban đầu, tạo ra hình tượng đứa trẻ ngoan, còn thuận tiện đón nhận ánh mắt tán dương của các giáo viên.

      Nháy mắt tan học buổi chiều, thời điểm Hayasaya nghe thấy giáo viên tan học chuẩn xác đứng lên chào giáo viên, sau đó thoải mái bước ra phòng học trong tiếng chuông kết thúc -- giống như thường ngày. Cuộc sống mỗi ngày đều gần giống như vậy, có bao nhiêu niềm vui.

      Khi ngang qua tiệm bán báo gần trường, lại nhìn thấy bóng lưng hồi sáng gặp, cầm tờ tạp chí để phía trước, Hayasaya hơi xoa cằm nhìn thấy người phía trước mê muội xem tạp chí mà cẩn thận đụng trúng người khác, liền lộ ra biểu cảm ảo não xin lỗi, sau đó tiếp tục vùi đầu trầm mê nhìn tờ tạp chí rồi ánh mắt trở nên mơ hồ. Thế nhưng chỉ khoảng hơn mười thước đụng trúng liên tục ba người, khóe miệng Hayasaya hơi cong lên, khoảng cách hai người chậm rãi gần lại.

      bước, hai bước...

      Thời điểm qua, Hayasaya nhìn thấy bìa mặt tạp chí có chữ ba chữ lớn màu đỏ "Sword Art Online", còn có ảnh chụp tiêu sái nữa người của chàng trai.

      ra đây là...

      Hayasaya nhớ tới buổi sáng học trưởng bị Sanya cướp tờ tạp chí lại còn có hành vi xấu hổ khẳng khái đưa.

      người ôn nhu.

      "A a..." Biểu cảm chàng trai lộ ra mơ hồ mê mang quay đầu lại nhìn, trong biển người đông đúc thể nào tìm thấy đôi mắt nóng bỏng chăm chú nhìn mình.

      Chẳng lẽ là ảo giác sao?

      "Reng -- reng --" Hai tiếng động vang lên, chàng trai vội vàng lấy điện thoại ra, mở tin nhắn lên xem:

      [ ngại, tối nay mẹ phải tăng ca, có lẽ về trễ chút, có thể phiền con rước Suguha chút được ?

      Người gửi -- Kirigaya Midori*]

      *Là mẹ nuôi của Kirito [Kirigaya Kazuto] và là mẹ của Kirigaya Suguha.

      Chàng trai nhìn thời gian tại, mí mắt khẽ nâng, nhàng xoa bóp trán vài cái.

      Điện thoại của người phụ nữ tăng ca trong công ty chấn động chút:

      [Được.

      Người gửi -- Kirigaya Kazuto]


      _________________________________


      Lời edit: tuần ta có thể edit 3 - 4 chương hoặc có thể nhiều hơn tùy độ dài của chương, truyện này gần giống như truyện 1/2 vương tử vì cũng gần như vậy đều là game, đặt biệt là kĩ năng tự nhiên, người chơi có thể tự sáng tạo kĩ năng riêng, còn có thể coi là tận thế vì các người chơi đều bị nhốt trong game, khi chết trong game cũng như chết ở thực, có thể xem như kiểu "sàng lọc" những người có thể thích nghi mỗi hoàn cảnh mỗi thời tiết trong tương lai vậy và trong giết chóc, người chơi giết người chơi, ta chỉ khái quát game vậy thôi, từ giờ trở tiết lộ chi tiết nào nữa, nhưng còn nhiều thú vị lắm, mời mọi người đón xem...

      Và...

      Thanks hoặc cmt cho Xích
      Huỳnh Thượng Hỷ thích bài này.

    3. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 2: bước vào thế giới mới

      Edit - Beta: Xích Liên Nhi





      Thời gian: Buổi trưa 12 giờ 58 phút, ngày 6 tháng 1 năm 2022

      Địa điểm: Phòng ngủ Hayasaya

      "Link at art! (Kết nối nghệ thuật!)"

      "Shight (Chọn???)

      Ok

      Taste (Thử)

      Ok

      Touch (Chạm)

      Ok

      Accout:-*********

      Password:-*****

      Id: Hệ thống Dore vẫn giữ bản số liệu thí nghiệm, ngài có muốn tiếp tục sử dụng ?

      .

      Thiết lập id: Sayahaya

      Thiết lập nhân vật hình tượng: Chỉnh thể sắc đẹp -100%

      Kỹ năng nhân vật: Tùy cơ

      Welesward art online!(Trực tiếp nghệ thuật welesward!)"

      Rốt cục trước mắt cũng biến đổi, bắt đầu mở rộng, xuất những ngọn núi cao ngất mang theo hơi thở cổ xưa, quảng trường lớn trống trải, có cổ hơi thở làm cho người ta hoài niệm đánh thẳng tới, khuôn mặt lạnh lùng của Sayahaya cũng lộ ra chút biểu cảm. Yên lặng lấy ra bảng thông tin, xem xét rồi phân phối kĩ năng của mình, a, hình như mẫn hơi cao phải, quả nhiên, khai phục chính thức mới là tốt nhất, tất cả thuộc tính của mình đều tăng lên, so với ban đầu tham gia Beta thuộc tính lúc đó quả thực giống như rác, hận thể tùy cơ phân phối lần nữa, những kĩ năng cơ bản vô cùng thích hợp, trò chơi chủ yếu lấy kiếm làm chủ.

      Sayahaya có chút hoài niệm sờ soạng bản khống chế trong tay, giống như nhớ thời điểm lúc mình độc nhất tiến vào thế giới này có được cuộc sống mới.

      có chuyện gì cần lo lắng, có sợ hãi gì tồn tại. Tại đây, trong thế giới này là thế giới cường giả vi tôn, các kiểu quan hệ bình thường làm cho Hayasaya cả ngày hoảng loạn nhưng có thể bắt đầu lại từ đầu làm cho cảm thấy thoải mái và vui sướng.

      Mặc dù là thế giới ảo sao?

      Chỉ cần có người mình bên cạnh và khắc sâu tình bạn bè trong lòng mình, nơi này chính là nơi tâm linh chân nhất.

      Xung quanh bắt đầu có những tia sáng màu lam, hiển nhiên người chơi tiến vào trò chơi càng lúc càng nhiều. Những người này lộ ra biểu cảm sợ hãi than hoặc khó có thể tin, Sayahaya khẽ cười, bộ dáng cực kì thu hút yên lặng đến cửa hàng quần áo, sau đó dùng tiền mua cái khăn quàng cổ rồi đứng lên đem khăn quàng cổ chặt chẽ đeo lên cổ mình.

      Vẫn là thói quen khó có thể thay đổi mà.

      Vuốt ve chiếc khăn mềm mại cổ làm cho người ta an tâm, lại tán thưởng độ núp hoàn toàn tính chân của hệ thống, chậm rãi về phía ngoại ô.

      Dọc theo đường là những bóng dáng vội vàng chạy ra phía ngoài, Sayahaya khỏi bật cười, dường như nhóm người khi tham gia Beta đều nhớ kỹ vị trí nhanh chóng tăng cấp bậc của mình mà muốn chiếm trước vị trí tốt nhất.

      Bất quá, cũng là dĩ nhiên.

      chỉ có thân thể trong trò chơi này mà sau này cảm nhận được chỗ thu hút của trò chơi.

      Huống chi cũng phải vì mình mà tranh thủ lợi ích lớn nhất sao.

      Con người đều là như vậy...

      "Vèo"

      trận gió mạnh làm bừng tỉnh, hai bóng người theo hai bên cạnh vọt lên, Sayahaya có phòng bị liền bị đụng vào ngã mặt đất.

      "Ay da, đau quá..." Nếu là lúc cấp cao, dù bị chém hai đao cũng thấy đau vì có hệ thống bảo vệ, nhưng thế nào cấp thấp lại đau như vậy... Ơ, lấy bản giới thiệu ra, lại thấy bản thấy đau là do hệ thống bảo vệ nhưng luôn tồn tại...

      là... Quá xấu mặt rồi...

      "Này, cậu có sao ?"

      Bỗng nhiên ngẩng đầu lên, thấy hai thanh niên người tóc đen người tốt đỏ đứng trước mặt , mà cậu thanh niên mang khuôn mặt tươi cười đáng đánh đòn hướng khoát tay:

      "Kirito, mình đừng chạy nhanh như vậy rồi mà... Để rồi đụng tiểu tử này rồi ngã lăn đất, may mắn đây là khu vực an toàn nếu trở thành phạm tội nghiêm trọng rồi..."

      [Tiểu... Tiểu tử... Là ở sao?!!!!]

      "Cái kia... Hình như là mà..." Cậu thanh niên tóc đen đứng bên yên lặng chỉ vào chiếc váy của Sayahaya.

      [Còn tốt, phải ánh mắt của mọi người đều để trang trí.]

      "Cái gì? Trời!!!! là váy! Dường như mới bắt đầu trang phục thể sửa đổi..."

      Khóe miệng Sayahaya co giật, cái này có được xem là châm chọc ? biết đầu óc của tiểu quỷ này rốt cục là dạng gì? trọng điểm cũng phải ở quần áo, được chứ???

      "A... xin lỗi, bởi vì vội vàng ra ngoại ô... Cho nên có chú ý..." Hình như thanh niên tóc đen có chút câu nệ, mặt hướng Sayahaya xin lỗi, đồng thời bất chợt trong ánh mắt nhìn ra ngoài thành lộ ra tia mong mỏi lo âu, Sayahaya thu liễm ánh mắt, người chơi Beta sao, hình như rất có ý thức về loại chiến đấu này, đoán chừng cũng phải là nhân vật có tiếng tăm gì...

      "Này, Kirito, tốt xấu gì người ta cũng là , cậu đụng người ta ngã xuống đất, chẳng lẽ chịu trách nhiệm sao? " Thanh niên tóc đỏ tươi cười đáng kinh quách vai thanh niên tóc đen, trêu đùa .

      "Ơ... Này... Được rồi... Cậu... có muốn cùng tụi tôi ?" Thanh niên tóc đen do dự , Sayahaya ngồi mặt đất vươn tay ra, giống như sợ Sayahaya hiểu lầm, liền vội vàng giải thích:

      "Vừa đúng lúc tôi cũng muốn chỉ Klein ít kỹ năng cơ bản..."

      "Vậy, mong chỉ giáo nhiều hơn." Sayahaya có nắm tay đối phương, mà tự đứng lên, gật đầu :

      "Tôi tên là Sayahaya."

      -----&-----

      Tầng thứ nhất đầu thành trấn khu tây...

      "Phanh!"

      "A a a! Đùi đau quá... A a a a mình sắp chết mất rồi... A a..." Thanh niên tóc đỏ tức là Klein vừa mới bị con heo hút lên, tại liền ôm đùi kêu đau với ý đồ tranh thủ đồng tình, Kirito đứng bên bất đắc dĩ ôm cánh tay nhìn:

      "Tôi cậu nè... là chuyện bé xé ra to mà... Căn bản là có cảm giác đau ? Hử?"

      "Đau, đau? Đau!!!!!!!" (Xích: Lỡ diễn rồi diễn cho chót phải ta? Hình như Kirito có hơi phúc hắc nhỉ?)

      "Con heo kia." Sayahaya đứng bên tiếng động dùng ngón tay chỉ về phía Klein xoay mông heo rừng, :

      "Đó là cười nhạo sao?"

      "......" Nháy mắt khuôn mặt Kirito và Klein có chút vặn vẹo. (Xích: há há... :v)

      "Tôi sớm ... Cậu làm phiên dịch có phải hay rất..."

      "Sao cơ?" Hai tròng mắt Sayahaya đạm mạc nhìn về phía Klein, tay phải cầm cục đá tung hứng .

      "Ặc... Đều... có... gì..." Trong nội tâm Klein điên cuồng thét chói tai: Đây là uy hiếp trắn trợn a a a a a a a a!

      người so với người sống lâu hơn tuy rằng lập ra ý chí cho các chàng trai hùng bảo vệ cho các trong tương lai, còn cố ý mua các trang bị tốt nữa, nhưng đến hiệu quả công kích nên so sánh với cục đá trong tay Sayahaya, là...

      Vừa mới nhớ lại:

      "Được rồi, tôi sơ lược lần." Bởi vì khi tham gia Beta chính mình cũng đặc biệt chú trọng năng lực công kích, cho nên cùng người mới chơi cũng khác gì mấy nên Sayahaya rất chuyên tâm nghe Kirito .

      "Động tác cơ bản rất trọng yếu, chỉ cần làm tốt động tác cơ bản, khi lời phát động kỹ năng của kiếm khi gặp kĩ năng yếu hơn mình trúng mục tiêu."

      "Động tác cơ bản?" Sayahaya tò mò hỏi.

      "Ừ, chính là thế giới lấy kiếm làm chủ, khi vũ khí phát động kiếm kỹ có lộ tuyết cố định, như thế nào nhỉ, ở thời gian ngắn ngủi nào đó, mà lại cảm giác được kiếm kỹ chuẩn bị hoàn thành, đến lúc đó mạnh hơn chút."

      " cách khác, mặc kệ kiểu vũ khí gì, khi sử dụng kiếm kỹ phát động tạo ra đường sao." Giống như Sayahaya có chút đăm chiêu .

      "Hả, đúng vậy." Kirito sợ run chút, có chút vui mừng trả lời: "Nghe thế giới này có vô số kiếm kỹ."

      Sau đó thấy Sayahaya nhặt lên hòn đá thử bày ra tư thế cơ bản.

      "Phốc, tự nhiên là hòn đá? Đừng cả cây kiếm cũng có, trang bị ban đầu phải có kiếm sao, kiếm của đâu tiêu rồi?" Klein ở bên ôm bụng cười ha ha.

      "Bởi vì muốn mua khăn quàng cổ, cho nên bán rồi." Sayahaya chuyên tâm nhìn về phía trước, lạnh nhạt .

      Bán? Bán rồi?!

      Dường như Klein và Kirito cảm thấy chính mình nghe lầm chuyện gì, xấu hổ nhìn lẫn nhau.

      Sau đó.....

      "Phốc ha ha ha, bán ! Quả nhiên Sayahaya người quái dị mà! tình nguyện tự mình đứng lên cũng cần vũ khí, tên bản thân liền siêu cấp kỳ quái Aha ha ha ha... A!!!!!!"

      Chỉ thấy Sayahaya căn bản là hề để ý tới , yên lặng giơ tay phải lên bắt đầu phát động kiếm kỹ, đường ánh sáng đỏ xẹt qua, liền đem con heo rừng đối diện rớt nữa cột máu.

      Dại ra....

      "Đau!!!!!!"

      Sau trầm mặc ngắn ngủi, ở phía dã ngoại vang vọng tiếng thét chói tai.

      Trong thời gian kế tiếp, sau Klein chịu kích thích, vẫn bắt đầu học tập phương pháp phát động kiếm kỹ, dùng thực lực của chính mình xử lý heo rừng.

      "Ha ha ha... Quả nhiên quá tuyệt vời!" Klein ưỡn ngực có loại cảm giác tự hào của người hùng trong tương lai.

      "Bất quá chỉ tiêu diệt con heo rừng cấp Slime mà thôi." Sayahaya ở bên yên lặng ném đá.

      Khuôn mặt tươi cười kiêu ngạo của Klein nháy mắt hóa đá, theo động tác bẻ đầu của Klein làm cho trận tiếng 'rắc rắc' vang.

      Sau đó tiểu vũ trụ bùng nổ, tượng đá lần nữa sống lại.

      "Này! Đùa giỡn cái gì! Đây chính là phấn đấu lâu ngày mà có thành quả, đây mới là khởi đầu tại thế giới này mà tôi đạt được! Thái độ này của cũng quá lạnh nhạt rồi! Là vẫn là ngoan ngoãn mà làm nũng khẩn cầu đàn ông bảo vệ tốt hơn!" xong liền đắc ý dùng sức vỗ vỗ ngực "Nơi này của ta rất hảo tâm cho dựa vào."

      "Soạt" đường ánh sáng đỏ xẹt qua bêb tai .

      "Này!"

      "Thôi thôi, Sayahaya cũng là có đạo lý... Đây chính là bắt đầu, kế tiếp, còn có thể tại trong thế giới này mà cảm nhận được nhiều thứ khác nữa, có thể cầm thanh kiếm trong tay khắp thế giới, tuy đây chỉ là thế giới ảonhưng so với thực càng làm cho người ta cảm nhận thế nào gọi là cuộc sống... Được rồi, tìm mục tiêu kế tiếp!" Kirito bất đắc dĩ làm ra chuyện của người, xấu hổ sang chuyện khác. (Xích: ý noi chuyện như ông cụ ấy.)

      "Phực"

      Hai ánh mắt giống như ngọn lửa sáng hữu thần nhìn vào .

      "Ực, có, có vấn đề gì sao..."

      " đúng hơn mấy con heo rừng cấp Slime này quá thích hợp làm con mồi sao?" Sayahaya lạnh lùng móc.

      " có phải nữ kiếm sĩ bạo lực vẫn nên tìm nơi tương đối an toàn đứng là được rồi!" Klein lớn tiếng thét to.

      Vì thế,

      Đối diện...

      "Quả nhiên là tiểu quỷ nhát gan, nghĩ ai cũng như cậu sáo? Ở nơi như thế này cũng chỉ có mình cậu!"

      "Quả nhiên là đứa con hung dữ đạo lý, đường đường là hùng trong tương lai, còn phải cố gắng bảo vệ những kẻ yếu đuối sao!"

      "Bùm bùm bùm bùm"

      "Đau... đau... Cái kia..." Trước mặt Kirito là vùng tia sáng đỏ văng tung tóe khắp nơi càng là bất đắc dĩ tránh né, chỉ biết yên lặng ôm mặt thở dài.

      Kirito kun đáng thương, xem như hai người kia trở thành kẻ thù rồi, cậu vẫn nên cố lên ~

      Aha ha ha.

    4. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 3: Chúng ta... ở cùng nhau sao?

      Edit - Beta: Xích Liên Nhi





      Mặt trời ngã về phía tây, gió phong nhàng thổi.

      "Mệt chết mất!" Klein tóc đỏ tê liệt nằm mặt cỏ.

      "Quái thụ cao lương." Sayahaya yên lặng châm chọc .

      *Quái thụ cao lương: Quái: Quái đản, kì quái. Thụ Cao Lương: Từ này khi phát thành tiếng Hán nghe gần giống với từ thúc thúc. Quái Thụ Cao Lương nghĩa là thúc thúc quái đản.

      Vì thế nháy mắt xuất bức tượng đá, sau đó lại tao nhã vỡ ra.

      "Ta này, Sayahaya..." Klein nhảy dựng lên.

      "Rốt cục tôi làm gì trêu chọc ? Khi bị Kirito đụng trúng lại còn muốn trốn tránh trách nhiệm là Klein tôi dũng chính nghĩa đứng ra cứu giúp trong hoàn cảnh dầu sôi lửa bỏng..."

      Xung quanh xuất những bong bóng màu hồng nhạt mang màu sắc lấp lánh mộng ảo... Cho nên chú Klein trong mộng xuân tuyệt vời tự sướng tự tâng bốc mình rồi!!!

      "Thế nào, Kirito kun." xoay người nhìn thanh niên tóc đen đứng bên , tiếp:

      " rất cảm ơn cậu hỗ trợ và hướng dẫn tôi."

      "A... Này.... Klein cũng có chút đạo lý, nếu là..." Đây là cậu thanh niên ngây thơ lại thẹn thùng!!!

      Về phần Klein...

      Sắc mặt người nào đó tái nhợt rơi nước mắt cầm khăn tay cắn giống như an ủi linh hồn vừa biểu đạt tâm tình người nào đó trước bối phận.

      "Ha ha." Nhìn hai người trước mặt người bối rối người cuống cuồng, làm cho Sayahaya nhịn được cười ra tiếng, sau đó tiếng cười càng lúc càng lớn, giống như bông hoa chạng vạng màu xanh hấp dẫn người, làm hành động của hai người kia tác đều ngừng lại.

      "Này, sao lại... nhìn tôi như vậy?" Sayahaya kiêng dè mà thoải cười cho mới phát hai người kia ngây ngốc nhìn mình mới ngượng ngùng hỏi:

      " xin lỗi, tại tôi cảm thấy những cuộc gặp gỡ trò chơi này rất vui."

      "A!... Sayahaya hẳn là rất xinh đẹp dịu dàng nhỉ..."

      Vì thế, người đeo khăn quàng cổ bắt đầu ngây ra.

      "Này, Klein......" Dường như đồng học Kirito có chút xấu hổ muốn ngăn cản Klein tìm tòi đánh giá đối phương.

      "Ặc, tôi có ý tứ gì khác!!! Tuy rằng hệ thống có thể mô phỏng giọng của người chơi đến hoàn mỹ nhất, nhưng mà... như thế nào theo bản năng của tôi cảm thấy, chắc là tươi cười ngọt ngào..."

      "Xoẹt" đường ánh sáng đỏ xẹt qua.

      Klein lại cứng ngắt.

      "Hừ, quả nhiên là ngụy quân tử, trong lòng biết có ý nghĩ biến thái gì, là chú sắc lang biến thái thể tin cậy!" Sayahaya nhảy xuống tảng đá, sau đó nhắm vào con quái ở xa xa mà bắt đầu công kích.

      "Này, mới phải là loại con đánh kinh ba * có..."

      *Ba : sắc tài đức. có nhan sắc xinh đẹp, có tài năng gì lại có nhân phẩm tốt.

      "Cái gì, cậu mới là cái đồ ba !"

      "Vốn dĩ tôi phải!"

      ......

      "Haizz" Kirito bất đắc dĩ thở dài, nhưng mà ban đầu Sayahaya có chút lạnh lùng xa cách tại có thể thoải mái chuyện cùng đùa giỡn với nhau, mà vẫn lộ ra ánh mắt vui vẻ.

      tốt.

      -----&-----

      "Dù như thế nào nữa rất khó để tin tưởng người khác, nhưng mà có thể làm ra phong cảnh tuyệt đẹp trong trò chơi này, người thiết kế sáng tạo ra trò chơi này nhất định là thiên tài, quá lợi hại, nếu tôi có thể sinh ra trong thời đại này quá tốt." Klein nằm mặt đất cảm khái.

      "Cậu quá khoa trương rồi."

      "Cái gì chứ, tôi là lần đầu tiên thể nghiệm tiềm trầm hoàn toàn*!"

      *Theo mình nghĩ là cảm giác như sống trong thời đại khác ở trong game, mà các cảm xúc giác quan đều mô phỏng như . mình cũng muốn chơi game kiểu này chứ phải bằng bàn phím, thiệt mình chơi rất nhiều game game gì cũng chơi nhưng rất nhàm chan, thể tự mình cảm nhận được cuộc sống trong game, tự nhận nhiệm vụ tự làm nhiệm vụ tự đánh quái tự để đánh phá bản chứ phải sử dụng bằng tay mà làm.

      "Vậy đây là lần đầu tiên cậu chơi game nervgear sao."

      "Hẳn là do tôi vội vàng mua máy chơi game Sword Art Online nên nhận được bộ giới hạn trong vạn cái, xem như tôi rất may mắn, nên tôi tham gia thời gia đầu Beta so với vô cùng may mắn, dù gì nó cũng giới hạn ngàn người tham gia... Đương nhiên, Sayahaya muốn so sánh với bổn đại gia trở thành người may mắn nhất trong vạn người là thể! Ha ha ha..."

      "Xoẹt" đường ánh sáng đỏ xẹt qua lần thứ nhiều lần.

      "Này này, dầu gì cũng cho tôi chút mặt mũi chứ, cần mỗi lần đều bạo lực như vậy, quả nhiên vẫn là dịu dàng tương đối tốt hơn..."

      "Xoẹt" đường ánh sáng đỏ xẹt qua lần thứ nhiều lần +1.

      "Này này này, lần này thiếu chút nữa là đánh trúng tôi rồi! Tôi nghĩ vừa mới vào trò chơi được bao lâu liền chết đâu, Kirito, cậu đến phân xử ..."

      "Này.... Có sao , tại mà lấy năng lực của Sayahaya khả năng giết chết cậu rất ..."

      "Này này, Kirito, cậu thấy sắc quên bạn sao hả!? thể nghĩa khí như vậy!

      Nhìn cậu ta xong liền tránh sang bên [ , Kirito kun phải loại người đó! Làm sao có thể "cút" với người khác, ở với nhau chứ!!! Nhìn bộ
      dạng lạnh nhạt của xem là vì cái gì!!!] thấy ở hai người đứng cùng chỗ, bất đắc dĩ ngừng lại [Là đeo khăn quàng cổ =.=].

      "Này, tôi muốn biết chúng ta còn tiếp tục săn thú ?" Sayahaya hỏi.

      "Đương nhiên là tiếp tục rồi! Nhưng mà, tôi cảm thấy hơi đói...." Klein ôm bụng đứng lên làm ra bộ dáng dâu .

      "Đồ ăn nơi này chỉ có thể làm cho người ta quên cảm giác đói bụng."

      "Hắc hắc, 5 giờ rưỡi tôi có bánh pizza nóng hổi để ăn!"

      "Chú biến thái chỉ biết ăn." Ánh mắt khinh bỉ của Sayahaya nháy mắt bắn xuyên qua Klein.

      "Hả, cái gì cơ?!! Lấp đầy bụng trước mới có thể vui vẻ chơi trò chơi chứ! Đây gọi là thường thức biết ! Đợi đến khi tôi ăn xong tôi càng thêm hăng hái, đến lúc đó đừng có hâm mộ tôi đó!"

      " ra chênh lệch giữa thiên tài và đồ ngu chỉ cần bữa cơm là có thể bù lại." Sayahaya tiếp tục vô tình .

      Klein cảm thấy mình hóa đá đến đầy đất.

      "Đúng rồi, nhớ chờ tôi chút, tôi gặp bạn bè đặc, có muốn thêm bạn bè tốt với nhau ?" Klein vươn tay mời, lại thấy Kirito do dự.

      "Bạn của chú Klein biến thái, chắc chắn cũng biến thái, lỡ như các người liên hợp lại khi dễ Kirito to làm sao bây giờ, hử?" Sayahaya đứng bên tiếp tục châm chọc .

      "Này này này, đừng có nhìn tôi như vậy, ở trò chơi trước kia tôi chính là hội trưởng đó!"

      "Hiệp hội biến thái chứ gì!" Ánh mắt
      khinh bỉ bay tới.

      "Cái gì!???"

      Thấy hai người lại ầm ĩ với nhau, Kirito lặng lẽ thở phào nhõm hơi, đồng thời đáy lòng nổi lên cảm giác lo lắng.

      "Nè, cám ơn cậu, Kirito." Sau khi đùa giỡn lát, Klein trịnh trọng .

      "Hả, có gì, về sau có chuyện gì có thể tìm tôi bất cứ lúc nào."

      "Được! Về sau dựa vào cậu!" Klein cười càng thêm sáng lạn, .

      "Chú biến thái luôn chiếm tiện nghi." Lời châm chọc mấy hài hòa lại vang lên, nháy mắt Klein nhe răng trợn mắt,

      "Tiểu quỷ ba !"

      "Này này, tại 5 giờ 25 phút, còn chưa sao." Kirito bất đắc dĩ .

      "A.. pizza của tôi, mau thoát tuyết thôi!" Dứt lời liền lấy bản thông tin ra, chuẩn bị logout, lại kinh dị phát :

      "Trời, như thế nào có dòng đăng xuất vậy?"

      "Làm sao có thể, cậu cẩn thận nhìn lại xem, ở trong bảng thông tin chú ý ở tuốt phía dưới, a!" Kirito kinh ngạc nhìn, phát dòng đăng xuất ban đầu thế mà biến mất tiêu.

      "Chẳng lẽ có phương pháp rời khỏi khác sao?" thanh Sayahaya lạnh lùng lại mang theo chút lo lắng.

      "Yên tâm , dù sao đây cũng là ngày đầu tiên chơi trò chơi, nên rất có khả năng xuất bug này." Klein cảm thấy sao cả khoát tay :

      "Chính là, đáng tiếc bổn đại gia thể ăn bánh pizza hải sản và nước có ga!" Vì thế xuất khuôn mặt đầy nước mắt.

      "Kayaba Akihiko là loại người để loại bug này xuất sao?" Sayahaya nhíu mày .

      "Này..."

      "Đương đương đông" Đột nhiên tiếng chuông mãnh liệt vang lên.

      "Đây là cái gì?!"

      trận ánh sáng trắng lóe lên, tất cả bóng dáng của mọi người đều biết mất tại chỗ.

      "Cưỡng chế thoát ra sao?"

      ----- Dòng cách tuyến giảng lược trình bày theo nguyên tác kinh người của Kayaba -----

      Sayahaya gắt gao nắm chặc chiếc gương trong tay, chỉ trong chốc lát thấy luồng khói trắng tràn ngập lên, nhìn là biết mình bị cưỡng chế khôi phục hình dáng . Tay trái kéo khăn quàng cổ phía dưới lên che mặt lại, bao lâu luồng khói trắng nhanh chóng bao lấy thân thể .

      Mà mọi người chung quanh đều trở lại hình dáng , thân cao tiêu chuẩn phổ biến rơi chậm lại, hoàn toàn là bộ dạng tiêu chuẩn cùng cấp bậc, thậm chí các tài khoản nhân * cũng trở lại hình dáng , nam nữ tỉ lệ xuất kinh người biến hóa.

      *Nhân : người chơi nam chơi nhân vật nữa. nhân: người chơi nữ chơi nhân vật nam.

      Mà hai người bên cạnh biến thành thành bộ dáng khác, người biến thành chú có khuôn mặt có ghê tởm (Xích: đừng tin), người biết thành thanh niên có khuôn mặt trẻ con nhìn có chút quen thuộc, chính là kinh ngạc nhìn lẫn nhau.

      "Rốt cục xảy ra chuyện gì?"

      "Quả nhiên là chú biến thái a~" Sayahaya hung

      "Nhìn xem bộ dáng từ xuống dưới của , chính là bộ dáng tiểu chuẩn của loli cả ngày bị quấy rầy, sao có thể so với võ sĩ quái thu cao lương chứ."

      *Quái thụ cao lương: Quái: Quái đản, kì quái. Thụ cao lương: Từ này khi phát thành tiếng Hán nghe gần giống với từ thúc thúc. Quái thụ cao lương nghĩa là thúc thúc quái đản.

      "Này này này!"

      Sau khi Kirito đơn giản tự hỏi những gì mà cậu biết được, ngay sau đó ba người nhanh chóng nhận biết được tình trạng ác liệt trước mặt. Sau khi phân tích loại tuyên ngôn và lời thẩm phán của Kayaba, giống như tận thế đến, Kirito đột nhất bắt lấy tay của Klein và Sayahaya, nhanh chóng chạy ra bên ngoài đến góc đường có người.

      "Nếu nghe , tôi nghĩ nên lập tức lên đường đến thôn trang kế tiếp, các cậu cũng cùng với tôi . Nếu , như vậy nhất định phải sống sót trong cái thế giới này, mặt khác cũng phải làm cho bản thân mạnh lên, ở nơi này tài nguyên cung cấp có hạn, cách khác, chúng ta có được kinh nghiệm và tiền tài đều có hạn, nếu nhanh đoán chừng các khu vực xung quanh thành trấn bị đoạt hết còn, lại muốn có được các tài nguyên hữu dụng phải thừa dịp tại phải chiếm thành trấn kế tiếp làm căn cứ điểm. Tôi biết vị trí nào nguy hiểm con đường , cho dù là lv 1 cũng có thể an toàn đến. Tuy rằng có ba người chúng ta có khả năng nguy hiểm, nhưng mà các cậu tiến bộ rất nhanh, hẳn là có vấn đề gì lớn."

      Kirito nghiêm túc cũng nghiêm cẩn nhìn về phía Klein và Sayahaya, nhưng đợi Sayahaya gì, Klein lên phía trước cũng loại bỏ do dự mà lựa chọn.

      "Nhưng mà... Nhưng mà tôi cùng với những người bạn khác cùng nhau đứng suốt đêm mua trò chơi này nên tôi nhất định phải chơi trò chơi cùng với họ, tôi nghĩ họ hẳn ở quảng trường, tôi thể bỏ mặc họ được."

      Đột nhiên giấc mộng tan biến, ban đầu cứ nghĩ tất cả khả năng xảy ra nhưng cũng thể ngăn chặn thực phải đơn mình bước , tránh khỏi phát ra bi thương từ nội tâm.

      Bắt đầu yên tĩnh lan tràn ra.

      Dường như ba người như có như tránh né ánh mắt lẫn nhau.

      Ai mà muốn sống sót? Sayahaya tiếng động thở dài, mặc dù mình lạnh lùng nhưng có nghĩa là buông tha lí tưởng của mình trong thế giới lạ lẫm này, có lẽ cũng tính là cơ hội để hi vọng, cơ hội có thể cứu lấy bản thân mình.

      Nhưng giờ khắc này, Sayahaya trở lên do dự lên, suy nghĩ xa...

      Nếu ngay từ đầu chấp nhận lời mời gia nhập này như thế nào? Hai người kia cũng cần do dự như vậy? Cứ như vậy mà mình đáng mất hi vọng của mấy người kia?

      Là... lỗi của sao...

      Sayahaya cảm thấy tâm của mình bắt đầu run run lên, trí nhớ ùa ùa kếo đến dứt, giống như xuất khuôn mặt trách cứ trước mặt mình.



      ___________________________

      Lời edit: chương này là của ngày mai, ta sợ ngày mai có thời gian làm nên hôm nay làm luôn, nếu ngày mai có thời gian chắc có thêm chương, hên xui thôi nhá

      Cũng cảm ơn mọi người ủng hộ Xích

    5. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 4: Nắm tay cùng nhau về phía trước

      Edit - beta: Xích Liên Nhi





      *Quên mất chữ kinh nghiệm trong đây ý là exp tăng lv hoặc là kinh nghiệm thực chiến (thường thêm chữ thực chiến nên ít bị nhầm lẫn). Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ nhé!

      Kirito trầm mặc, lông mày mảnh khảnh hơi nhăn lại, đồng thời, Sayahaya đứng bên yên lặng tính toán.

      Chi có mình Kirito có kinh nghiệm thực chiến (thực tế - chiến đấu), nếu thực tế mà chăm lo (chăm sóc + lo lắng) thêm người chưa từng chiến đấu mà có thể nhưng người khác thêm ít hay nhiều ... phương diện nào đó mà , có khả năng vì chăm lo (chăm sóc + lo lắng) cho nhiều người làm chậm tốc độ hành động. Về phương diện khác , tinh lực của Kirito cũng giới han, khó mà chăm lo nhiều người, khi có thêm người gia nhập có khả năng làm cho đội ngũ gặp nguy hiểm.

      cách khác, thực tế và Klein cho Kirito gánh nặng rất lớn, đoán chừng Kirito chỉ lựa chọn mang theo người, mà người kia...

      Tất nhiên, phải .

      Tự nhiên còn có thời gian lo cho các bạn bè của Klein làm sau có thời gian mà lo lắng chuyện khác...

      đúng là, ngu xuẩn mà.

      Liếc mắt nhìn Klein và Kirito trước mặt, khí giữa hai người vừa phức tạp vừa trầm trọng làm cho người ta cảm thấy có chút bi thương, lại có chút hâm mộ.

      Cứ tính thời gian ở chung với nhau cả chút ngắn ngủi, Sayahaya tinh tưởng rằng, Kirito chính là người nhìn ngoài ngoài mặt dịu dàng ôn hòa, nhưng thực tế người hướng nội tùy ý mở lòng tiếp nhận người khác, bởi vì sợ người khác thương hại, mà cảnh giác cho người khác lại gần, cơ bản đối với Kirito mà chính là người xa lạ vừa mới quen, mà Klein là loại người trời sinh có thể làm cho người khác cảm thấy an toàn, chắc là sớm vào nội tâm Kirito rồi.

      Vì thế, dù mới quen biết nhưng mà hiểu nhau.

      Thấy mặt Kirito xuất rối rắm, dưới lòng Sayahaya lạnh lùng nở nụ cười.

      , phải rời sao... Sớm muộn gì cũng bị cự tuyệt với thân phận người xa lạ thà mang theo tôn nghiêm cuối cùng mà yên lặng rời , mà đợi người khác bố thí trong vận mình của mình sao...

      Nháy mắt trong do dự Klein đột nhiên có chút miễn cưỡng cười lên.

      " xin lỗi, tôi thể tiếp tục làm phiền cậu, mà Sayahaya lại là , nên cần lại lo lắng tôi , tốt xấu gì tôi cũng là người chơi lâu năm, Kirito, cậu mang theo Sayahaya nhanh chóng chạy đến thôn trang kế tiếp , nhớ kỹ, thân là đàn ông phải nhất định bảo vệ tốt con !"

      "Nhưng mà..." Biểu cảm Kirito có chút khiếp sợ, nhưng vì nội tâm ích kỷ của mình mà tự giác sinh ra cảm giác xấu hổ.

      "Klein..." Đồng thời Sayahaya cũng kinh ngạc nhìn người suy sút có chút giống chú này. , ngay từ đầu lời của đối phương làm cho có chút cảm động, nhưng cảm giác kháng cự người khác giới cho tới bây giờ của lập tức khắc chế tình cảm trong nội tâm của mình, thầm suy nghĩ lời của đối phương có phải hay có dụng ý khác, giống như: lùi bước tiến bước...

      Tuy rằng lòng người nhất định đều là xấu xa, nhưng, mặc kệ như thế nào, tâm phòng người cũng thể có, đặc biệt trong thế giới bị đảo lộn trật tự và quy tắc này.

      Còn nữa, lấy địa vị của Klein trong lòng Kirito, nếu Kirito có thể bỏ mặc mới gọi là kỳ quái.

      Cho nên, nguy hiểm nhất, vẫn là ...

      thầm nắm chặt tay lại, nhìn hai người chuyện với nhau trước mặt.

      "Thôi, cứ như vậy , tốt xấu tôi cũng từng là hội trưởng, Kirito cũng chỉ dẫn tôi rất nhiều, cho dù có Kirito, tôi dùng những kỹ năng mà cậu chỉ tôi để sống sót !"

      Hiển nhiên, Klein giúp Kirito giải vây nhưng càng làm Kirito xấu hổ thêm, chỉ thấy mặt cậu ấy lộ ra biểu cảm thất lạc rất ràng, lại giống như nghĩ ra lời nào để an ủi hay chúc phúc.

      Cho dù có, tại phải nhất định vứt bỏ người kia, cũng có người nào có dũng khí ra khỏi miệng.

      Sayahaya hơi nheo mắt lại, cùng biết tự giác nên gì.

      " ... Như vậy chúng ta ở trong này phân biệt ."

      Kết quả này có chút ra ngoài dự kiến của Sayahaya.

      Cứ như vậy là xong? Này... Kirito, phải cậu nên Klein ở lại sao? Klein, ràng cái gì cậu cũng hiểu cũng biết, vậy mà cứ tính toán như vậy mà bỏ sao?

      "Chờ... Chờ chút..."

      Kirito và Klein liền quay đầu lại nhìn về phía Sayahaya.

      "Này... Klein, cậu cứ như vậy mà sao?" Chẳng lẽ cậu biết chỉ có thể theo Kirito mới là an toàn nhất sao?!

      "Dù sao, tôi cũng muốn nhanh Chống tìm các bạn của tôi, sau đó cùng nhau nhanh chóng tìm những tài nguyên mới!" Klein che giấu sầu lo mặt :

      "Cũng biết giờ bọn họ như thế nào nhưng Sayahaya, cần lo lắng, tuy thấy bộ dánh Kirito có chút gầy yếu, nhưng rất đáng để tin cậy! Cậu ấy bảo vệ !"

      người trung thực...

      Sayahaya há hốc mồm, biết gì.

      Hiển nhiên Klein nhìn ra chuyện gì.

      "Thế nào? Còn có chuyện gì sao?"

      Sayahaya giống như hạ quyết tâm, ngẩng đầu lên yên lặng nhìn ánh mắt Klein.

      "Klein, cậu muốn tìm những người bạn của mình tốn rất nhiều thời gian, nhưng đường cũng biết gặp những khó khăn, cậu cũng thể mang theo bạn bè đến thành trấn ban đầu để cướp những tài nguyên giới hạn để đề cao kinh nghiệm ?"

      "Ha ha, bị phát rồi, Sayahaya, tôi nghĩ tại ở nơi này thời gian, sau đó mới mang tất cả mọi người rời , tuy chậm chút, phiền phức chút, nhưng tôi muốn buông tha..." Klein cố chấp lắc đầu.

      "Tôi hiểu rồi. Cho nên cậu nhất định phải nghe những lời tôi : Nếu cậu muốn tìm người lập tức từ cửa Tây quảng trường ra ngoài, ở con đường thứ hai phía bên trái cậu thẳng vào thấy tiệm bán vũ khí. cậu vào tìm chủ tiệm, với , cậu cần thanh vũ khí độc nhất vô nhị, giới thiệu cho cậu nhiều loại vũ khí nhưng cậu phải cự tuyệt tất cả, cậu nhận nhiệm vụ liên hoàn bị che giấu, truyền tống các cậu đến chỗ, nơi đó đủ quái vật cho bốn người thăng cấp, đồng thời còn có thể thưởng thêm vũ khí chỉ cần theo nhiệm vụ liền có thể đến tất cả chỗ che giấu quái vật trong tầng, nhưng mà tôi biết có ai phát đều này chưa, cho nên các cậu phải nắm chặt thời gian mở ra nhiệm vụ mới được."

      "Đó là... Nhiệm vụ cơ bản trong truyền thuyết?" Kirito kinh ngạc nhìn Sayahaya sau đó nghiêm cẩn về phía sườn mặt của Klein.

      "Trong truyền thuyết? Nghe thấy tên này liền biết nhiệm vụ rất khó rồi..." Klein cũng rất ngạc nhiên nhìn Sayahaya.

      "Nhiệm vụ này là theo ban đầu mà mở ra, nếu tôi và Kirito phải cùng nhau rời , nhiệm vụ này đối với tôi mà có tác dụng gì. Klein, thực tế, tôi cũng là người chơi Beta, tuy rằng có sức chiến đấu cường đại, nhưng mà tôi lại nắm giữ tất cả tin tức chính xác nhất từ người chơi Beta. Nên mong cậu phải tin tưởng tôi!" Sayahaya nhìn Klei trương ra ra ông chú, lại nhớ tới thời gian ngắn ngủn ở chung cùng nhau với những lí do cùng nhau ồn ào đùa giỡn, đột nhiên giờ cũng có chút khổ sở :

      "Cậu... Nhất định phải còn sống đó!"

      Klein nhìn Sayahaya, cũng có cự tuyệt, mà là kiên định gật đầu, lập tức nhìn sang Kirito.

      "Này, Kirito, cậu nhất định phải bảo vệ tốt Sayahaya đó!"

      "Tôi biết......"

      "Lại , bộ dáng Kirito trưởng thành nhất định vô cùng đáng , rất hợp sở thích của tôi mà thanh chân của Sayahaya, là rất dễ nghe, tuy rằng nhìn thấy khuôn mặt, nhưng nhất định là vô cùng xinh đẹp!"

      Kirito và Sayahaya nhìn người kia cố gắng trêu đùa mọi người, cũng cố gắng lộ ra tươi cười có chút gượng ép.

      " tại cậu rất thích hợp với hình dáng võ sĩ xui xẻo đó!"

      Dù sao thời gian cũng giới hạn, cũng xuất rất nhiều người chơi Beta nghĩ xuất phát đến thôn trang kế tiếp, bởi vậy, thời gian còn cho phép ba người tiếp tục ở trong này chậm trễ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :