1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên không - Điền văn] Thứ xuất thứ xuất – Tiêu Tương Bích Ảnh (Hoàn - 84c - 3PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      [​IMG]
      Thứ xuất thứ xuất

      Tên tác phẩm: 庶出庶出/Thứ xuất thứ xuất

      Tác giả: 潇湘碧影/Tiêu Tương Bích Ảnh

      Thể loại: Xuyên , cổ đại, điền văn,…..
      Độ dài: 84 chương + 3 phiên ngoại

      Nguồn : Hắc Phượng Hoàng

      Convert: ~watery~ ( TTV )

      Raw: Di Hương Viện

      Bìa: Cửu Trùng Cát, Thiên Vi

      Edit: Gà Già (6 chương đầu), Hắc Phượng Hoàng
      [​IMG]

      ღ Giới thiệu:

      Đây là chuyện xuyên qua từ có chút xui xẻo đến 10 phần xui xẻo đến phi thường xui xẻo đến cực đoan xui xẻo, cuối cùng xoay người.

      Nội dung nhãn: xuyên qua thời

      Nhân vật chính: La Y, Dung Nghi

      Phối hợp diễn: Cẩm Tú, Hoàng thị, Lôi thị, An Dương hầu Thái phu nhân

      Cái khác: cuộc sống bình thường của thứ xuất

      Cảnh báo: nữ chủ cải biến cặn bã nam, tất nhiên cải biến thành công

      ---- ---- ---- ---- ----

      ღ Review bên Tàng Thư Viện

      @tomato0506

      Truyện này đọc vui, nàng thứ xuất, cũng thứ xuất.

      Nhưng mà nàng được dòng chính thương chứ bị hắt hủi.

      là thứ xuất, chỉ số thông minh có hạn, lại bị nuôi thành cái có tiền đồ tối ngày ăn chơi trác táng.

      Mẹ cả trước khi mất dạy nàng là muốn đánh chồng đóng cửa mà đánh, tuyệt đối để người ngoài tra ra manh mối.

      Hơ, tóm lại là nên đọc, đọc xem La Y làm thế nào đánh chồng, như thế nào dạy chồng.

      @ninoli

      Bộ này đọc được á, coi rất vui hề áp lực, lúc chị này dạy dỗ chồng ta cười té ghế (k0 khuyến khích những bạn chỉ ăn rau sạch vì này là tra nam nhé )

      là thứ xuất, chỉ số thông minh có hạn, lại bị nuôi thành cái có tiền đồ tối ngày ăn chơi trác táng.

      Nhưng mờ trác táng kiểu thứ xuất, có nghĩa là chán nhà bụi năm ba ngày, hết vài chục lượng bạc lại về chứ ko phải kiểu phá sản nha vì thứ xuất làm giề có nhiều tiền mà quậy

      Nữ chính cũng khá dễ thương, chị xuyên vào ngôi nhà dòng dõi thư hương, quan phẩm ko cao nhưng bù lại được bà mẹ cả giáo dục tốt cho đồ cưới cũng nhiều nên chị tuy phải lấy tra nam nhưng cũng thẳng lưng mà sống Bà này dạy con khá hay, khúc này là khúc bà dạy con (đích tỷ tỷ của nữ chính)…….
      Last edited: 5/10/16
      nhimxu, tiểu Viên Viên, Trâu5 others thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 1: Xuyên qua?

      Edit: Gà Già

      Nguồn: gasaysua.wordpress.com


      Chu Y Liên từ trong mộng bừng tỉnh lại, khi nàng cảm giác được khung cảnh xung quanh mình hoàn toàn lạ lẫm khỏi hoảng sợ. Chu Y Liên sửng sốt ngây ngốc hồi, nương nhờ ánh trăng cùng ánh nến trong phòng mới lờ mờ nhận ra tiểu nương búi tóc hai bên nằm sấp ở bên cạnh giường mình, trong tay nàng còn truyền đến cảm xúc mát lạnh, nhẵn nhụi của tơ lụa. Chu Y Liên bình tĩnh nhắm mắt lại, haiz, xem ra dạo này đọc quá nhiều tiểu thuyết rồi, lại còn có thể mơ thấy bản thân xuyên ! Ừm, ngủ tiếp! Nhưng Chu Y Liên còn chưa kịp nhắm mắt lại tiểu nương nằm sấp ở bên cạnh giường ngẩng đầu lên, đối mặt nhìn nàng hai giây liền kêu to tiếng: “ nương, người tỉnh rồi?”

      “Hả!” Giấc mơ này chân thực nha! phải vẫn nằm mơ thể nhìn mặt sao? Tuy rằng ánh sáng được tốt cho lắm…

      nương tỉnh rồi?” Lại thêm tiểu nương nữa tiến đến trước giường, nước mắt tuôn ào ào, nghẹn ngào cầm lấy cánh tay của nàng: “ nương tốt của em, người cuối cùng cũng tỉnh lại rồi, chúng em chỉ sợ người…”

      “Ách…” Giấc mơ này cũng cảm xúc quá nha.

      Sau đó… đám người liền xông tới, trong phòng nháy mắt liền biến thành cái chợ.

      Sau đó nữa, Chu Y Liên mắt mở trừng trừng nhìn trời sáng dần.

      Sau sau đó nữa, bà lão chạy tới nhìn chằm chằm nàng hồi, đống những lời khó hiểu sau đó khóc ướt hết cái khăn.

      Sau sau sau đó nữa, tiếp tục thấy người phụ nữ trung niên chạy tới khóc thêm hồi, tiếp tục hy sinh thêm cái khăn tay nữa.

      Sau sau sau sau đó nữa, lại thấy tiểu mỹ nữ mặc váy lụa ngồi thêu hoa bên cạnh giường của nàng, lúc đó là chính ngọ*(giữa trưa), bụng Chu Y Liên liền rất thức thời réo vang.

      Méo nó! Mơ gì mà lâu quá zậy? Tiểu mỹ nữ đột nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Chu Y Liên hồi lâu. Chu Y Liên giống như người mộng du cũng ngơ ngác nhìn lại tiểu mỹ nữ.

      “Tam muội muội?” Tiểu mỹ nữ chần chừ kêu lên. Chu Y Liên thầm nghĩ, bé Lolita này lớn lên nhất định là mỹ nữ nha, chậc chậc, hoa này thêu cũng đẹp. “Tam muội muội?” Tiểu mỹ nữ nắm lấy bả vai Chu Y Liên lắc lắc. Chu Y Liên tiếp tục rất bình tĩnh, haiz, càng ngày càng đói bụng, biết mẹ già làm bữa sáng chưa nữa.

      Tiểu mỹ nữ đột nhiên la hoảng lên: “Mai Tử! Nhanh kêu mẫu thân! Tam muội muội biến ngốc rồi!!!”

      “Hả?” đám tiểu mỹ nữ lập tức hỗn loạn vây quanh Chu Y Liên, tiếp đến đám người nữa lại ào tới khiến nàng hoa cả mắt, căn bản là nhìn ai với ai.

      Chu Y Liên vén tay áo lên hai lời dứt khoát bấm mình cái. “Á! Đau, đau, đau, đau, đau!” Chu Y Liên đau đến chảy nước mắt, trong lòng chợt lạnh, má ơi, phải là thực xuyên qua đấy chứ!

      Nàng vẫn còn thất hồn lạc phách chợt bị kéo vào trong lòng người: “Con của ta, cuối cùng con cũng tỉnh lại rồi, con muốn hù chết bộ xương già này sao!”

      “Lão thái thái, người đừng lo lắng! Tam nương chẳng qua chỉ là bị kinh hãi, điều dưỡng hai ngày khỏe thôi!”

      “Đúng vậy, đúng vậy!”

      “Bla bla bla!” Chu Y Liên bị bà lão ôm vào trong ngực thiếu chút nữa nghẹn chết. Đệch, quả nhiên là xuyên qua rồi!

      **********

      Sau khi bị đống người lôi lôi kéo kéo, ăn xong hai bữa cơm Chu Y Liên rốt cục cũng chấp nhận số mệnh, lão nương thực xuyên qua rồi! FUCK YOU! Tất cả những thứ cẩu huyết internet cũng miêu tả được tâm trạng đau khổ của nàng lúc này.

      nương.” Nha đầu Dữu Tử khẽ gọi: “Chờ uống thuốc xong hay là người qua chỗ lão thái thái thỉnh an chút . Vì người đổ bệnh mà lão thái thái khóc hết nước mắt đấy.”

      “Ta cũng nhớ ra được cái gì a!” Chu Y Liên hồi hồn, đau khổ .

      nương là ngốc.” Nha đầu Quất Tử cười : “Đều là ruột thịt nhà, chẳng lẽ còn có ai chê cười người hay sao? Nếu như nhớ được nhận thức lại từ đầu là được rồi.”

      Chu Y Liên nghẹn lời, những cổ nhân này cũng mạnh mẽ quá , thể loại mất trí nhớ khó hiểu như vậy mà tiếp nhận cũng thực là dễ dàng.

      có phép tắc gì hết.” Dữu Tử trừng mắt “ nương là người để ngươi ăn như vậy sao?”

      Quất Tử hướng về phía Chu Y Liên cố thêm câu: “Tỷ xem, nương phải là lại ngốc ra đó sao?”

      Chu Y Liên thở dài, đây là chuyện gì với chuyện gì đây? Còn nữa, tên của hai nha đầu này là do ai đặt vậy? Quá tài tình rồi!

      nương.” Quất Tử dậm chân

      “Hả?”

      Quất Tử đưa ra trang giấy: “Nhị nương nghe người nhớ những người trong nhà liền đặc biệt chép lại danh sách để cho người xem trước.”

      “Ừm.”

      Chu Y Liên nhận lấy, vừa liếc nhìn trong nháy mắt tâm tình liền sụp đổ. Méo nó, ước chừng phải bốn trang giấy a, hàng cuối cùng còn viết là chi thứ có ở trong kinh thành, tạm thời cần ghi nhớ!

      “Hay là đến thượng phòng, ghi nhớ từng người trước .” Chu Y Liên hữu khí vô lực “Chỉ cần các trưởng bối để tâm là tốt rồi.”

      đâu, đâu!” Dữu Tử cười : “Lão thái thái , người còn , hồn phách còn chưa đầy đủ, mơ mơ hồ hồ hai ngày khỏe thôi. Ai mà có thời điểm mơ hồ chứ?”

      Chu Y Liên nghĩ thầm: vị tổ mẫu trời rơi xuống này đúng là đủ hiền lành, khoan dung, hừm, ngày tháng sau này chắc cũng đến nỗi khổ sở lắm. Ánh mắt nàng nâng lên liền vừa vặn chạm vào cái giá thêu để cách đó xa, nhất thời lệ rơi đầy mặt, còn phải công dung ngôn hạnh, tam tòng tứ đức, thuận tiện khuyến mại thêm tiết mục bó chân nữa, về phần đèn điện, máy tính, tiểu thuyết YY, tất cả đều là mây bay a! Rốt cuộc là cái tên bệnh thần kinh nào lại khiến cho ta xuyên qua hả? Ta XXX**** họ hàng thân thích cả nhà các ngươi! Méo nó!

      Tuy vậy nhưng bạn Chu lại tương đối sợ chết, đành phải hít sâu ba lượt, nắm chặt nắm tay đến thượng phòng thỉnh an.

      Chu Y Liên mang theo hai nha hoàn sặc mùi hoa quả, phía trước còn có thêm Dương ma ma dẫn đường, đoàn người chậm rãi tiến vào chính phòng. Nhìn cảnh vật xung quanh, quả nhiên lão thái thái cổ đại ở tại phía Tây, trước cửa chính phòng có mấy tiểu nha đầu vén áo thi lễ sau đó vén rèm lên thông báo: “Tam nương tới.” Chu Y Liên ngây ngốc theo Dương mama bước vào, sau khi dập đầu hoàn toàn biết phải gì.

      Lão thái thái vẫy tay: “Tam nha đầu, lại đây!”

      Chu Y Liên chỉ vừa mới bước tới, còn chưa đứng vững bị lão thái thái kéo ngồi xuống bên cạnh: “Con khỏe hơn chưa? Chuyện trong nhà nhớ được chút gì chưa?”

      “Hồi tổ mẫu.” Chu Y Liên : “Con vẫn chưa nhớ ra được điều gì, làm cho tổ mẫu lo lắng, là cháu bất hiếu.”

      “Bất hiếu hay bất hiếu cái gì.” Lão thái thái cười vỗ vỗ “Chỉ cần các các con khỏe mạnh là ta an tâm rồi.”

      ra đám hài tử nhà chúng ta đều rất khỏe mạnh.” người phụ nữ trung niên cười : “Trừ Tam nha đầu bị rớt vào trong hồ ra có ai từng gặp phải chuyện gì hung hiểm.” rồi lại điểm lên đầu Chu Y Liên “Báo hại khiến cho tổ mẫu, mẫu thân cùng tỷ tỷ con thương tâm trận, lần sau cho bướng bỉnh như vậy nữa!”

      Chu Y Liên y theo kinh nghiệm đúc kết từ N tiểu thuyết xuyên liền đứng lên khẽ phúc thân*(kiểu cúi chào thời xưa), ách, khoan, mà vị này là ai ta!?T_T Cái gì mà linh hồn xuyên qua nhất định tinh thông tất cả mọi thứ, đúng là lừa người mà! Nhị tỷ tỷ Cẩm Tú phì cười: “Đây là Tam thẩm thẩm! Nhìn muội kìa, lại quên rồi!”

      “Đa tạ Tam thẩm thẩm chỉ bảo, làm phiền trưởng bối phải lo lắng cho con, con nhất định dám thế nữa!”

      À, Tam phu nhân Lưu thị, tờ giấy đó cũng có viết, rốt cuộc cũng biết là ai rồi.

      Cẩm Tú lắc đầu : “Chỉ sợ rằng nha đầu này nhất thời còn mơ mơ hồ hồ, để con lại cho muội ấy lượt vậy.”

      Cẩm Tú vừa vừa kéo lấy Chu Y Liên: “Tổ mẫu muội nhất định đừng có nhớ lầm đó.” Rồi lại chỉ vào người phụ nữ nghiêm trang đứng thẳng lưng bên cạnh lão thái thái: “Đây là Đại bá mẫu, Đại tỷ tỷ xuất giá rồi sau này lại mặt muội gặp sau.”

      Đại bá mẫu, hình như là họ Từ?

      Cẩm Tú tiếp tục : “Bên cạnh Tam thẩm chính là Tứ muội muội cùng Ngũ muội muội.”

      Hai nha đầu này nàng nhớ được, đặc biệt là Tứ muội muội, tên là Sa Chức*?! Quá tàn ác! Muốn nhớ cũng khó! Ngũ muội muội còn kinh khủng hơn, tên Bảo Lạc, ặc, Chương Ngư Bảo Lạc** Khụ! Đúng rồi, bản thân nàng kêu là La Y, cũng tính là quá kỳ quặc. Nữ hài tử của nhà này đều lấy tên của tơ lụa để đặt tên, chẳng lẽ ý muốn ám chỉ tất cả đều được sinh ra trong gia đình danh môn sao? kiêu ngạo! Chu Y Liên thầm khinh bỉ.

      *Sa Chức: tên nhân vật trong anime

      **Chương Ngư Bảo Lạc: phiên tên tiếng Trung của bạch tuộc Paul là con bạch tuộc nổi tiếng toàn thế giới vì dự đoán chính xác kết quả thi đấu quốc tế của đội tuyển bóng đá quốc gia Đức, đặc biệt là trong giải vô địch bóng đá Thế giới 2010

      “Còn đây là Đại tẩu tử, là con dâu của Đại bá mẫu.” Cẩm Tú lôi kéo Chu Y Liên cúi chào. Tẩu tử họ là gì a? Quên mất tiêu rồi = =||| Thôi, để nhớ sau vậy.

      Còn có tiểu nha đầu mới được năm tuổi, tên Thịnh Mai, là nữ nhi của Đại tẩu tử, tiểu tử nữa tên Thịnh Xuân, cũng là trưởng tử của Đại tẩu tử! Cuối cùng Chu Y Liên cũng ghi nhớ được hết toàn bộ chủ tử ở trong phòng.

      Cẩm Tú thấy Chu Y Liên dường như có chút hoa mắt chóng mặt liền tiếp tục giới thiệu đám nha đầu, để ngày khác lại tiếp. Lão thái thái nhìn vòng xung quanh, khóe mắt ướt át liền dùng khăn chấm chấm nước mắt: “Nhìn thấy Nhị nha đầu như vậy khiến cho ta lại nhớ tới thời gian lúc trước cùng với tỷ muội nơi khuê phòng. Ngày hôm nay, người mât, người ly tán chỉ còn lại mình ta, còn có thể gặp lại nữa rồi.”

      “Lão tổ tông, nhưng lời này của người con đồng ý.” Cẩm Tú xoay người lại hướng về phía lão thái thái cười : “Mấy tỉ muội chúng con nhất định phải ở cùng chỗ, chia lìa nhau, người được hứa lung tung với người khác!”

      Lão phu nhân cười : “Được, được! Ở chỗ, ở chỗ! Ta và phụ thân các con qua, hứa gả các con đến nơi khác, hết thảy đều đến kinh thành được chứ?”

      “Lão tổ tông!” Cẩm Tú ôm lấy cánh tay lão phu nhân lay lay làm nũng.

      “Ôi a, bộ xương già này của ta cũng sắp rã cả ra rồi! nữa, nữa!” Mọi người liền ở trong phòng cười đùa náo loạn hồi lâu, sau đó mới theo trật tự rời khỏi thượng phòng.

      Cẩm Tú theo Chu Y Liên trở về phòng, tìm lại tờ danh sách viết ngày hôm qua, cười : “Muội mau mau ghi nhớ kĩ cho ta. Mấy ngày nữa là tới sinh thần của Đại bá phụ, mở tiệc chiêu đãi tân khách. Nhà người khác giống như nhà chúng ta, đừng biến mình trở thành trò cười!”

      “Dạ!”

      Chu Y Liên nhìn Lolita trước mặt, trong lòng cảm thấy ấm áp, vị tỷ tỷ này là xứng chức.

      Nàng đột nhiên nhớ ra: “Tỷ tỷ, tên đám nha đầu nhà chúng ta là do ai đặt vậy? Giống như là…” quỷ chết đói đầu thai vậy! Đương nhiên nửa câu sau nàng rất thức thời nuốt vào trong bụng

      “Là Đại tỷ tỷ!” Cẩm Tú hé miệng cười : “Ta lúc ấy còn chưa hiểu được gì nhiều, chỉ nghe trưởng bối , Đại tỷ tỷ là con mèo tham ăn, viết ra loạt tên của mười mấy loại hoa quả, những tự mình chọn lấy hai cái tên cho nha đầu của mình mà còn đường sắp xếp xuống dưới. Chúng ta có tất cả năm tỷ muội, phải là vừa đẹp đó sao?”

      Chu Y Liên khóc thét囧: “Vậy đám tiểu nha đầu trong nhà đều là tên đồ ăn!?”

      “Còn phải sao!” Cẩm Tú bất đắc dĩ : “Hai tiểu nha đầu bên cạnh Đại tỷ tỷ phải kêu bằng Đậu Bao (bánh nhân đậu) và Hoa Quyển (bánh bột mì) đó sao?”

      “Vậy của tỷ sao?”

      “Liên Dung (bánh trung thu), Tảo Nê (mứt táo), Đậu Sa (bánh đậu), Đản Hoàng (lòng đỏ trứng gà).” Cẩm Tú tỏ vẻ còn gì để với trình độ đặt tên của Đại tỷ mình.

      “Còn nha đầu của muội?” Chu Y Liên kinh hồn táng đảm hỏi.

      “Ha ha, yên tâm, đó là do bản thân muội tự mình đặt!”

      “Gọi là gì?” Chu Y Liên kích động hỏi.

      “Lệ Chi (vải), Bồ Đào (nho), Sơn Tra, Tì Bà.”

      “Phốc!” Cái này phải là nhà đồ ăn sao!!!

      Hết chương 1

      *Hắc: Còn tên của hai nha hoàn kia nữa Quất tử = Quýt, Dữu Tử = Bưởi

      Tên của các chị em La Y đều là vải vóc: La Y = áo lưới; Cẩm Tú = vải lụa; Sa Chức = vải dệt…….
      Trâuthuyt thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 2: Trưởng bối

      Edit: Gà Già

      Nguồn: gasaysua.wordpresscom


      Tính ra bây giờ nàng họ Chu nào đó ngay cả tên họ của mình là gì cũng xém chút quên mất tiêu. Vị nhị nãi nãi Cẩm Tú lệnh cho toàn bộ nha đầu, bà tử ở trong phòng tất cả đều phải trực tiếp kêu nàng là La Y, rốt cuộc sau ba ngày cũng thành công tạo thành phản xạ có điều kiện. Chưa kịp vui mừng La Y đau đớn phát ra, phản xạ cái cọng lông, ngoài những lúc cố ý nhắc nhở ra ở trong nhà bất luận dưới tình huống nào tên nàng cũng đều được sử dụng đến.

      Trưởng bối kêu nàng là “Tam nha đầu”, ngang hàng kêu là “Tam tỷ tỷ” cũng là “Tam muội muội”, nô bộc kêu “Tam nương”. Trách được ở cổ đại từ đại nương cho đến tiểu nha đầu đêu đầy rẫy như trường hợp chưa được đặt tên. Nhân quyền a nhân quyền! Nữ quyền a nữ quyền!

      nương.” Giọng thanh thúy của Quất Tử truyền tới “Ở chỗ phu nhân và cữu phu nhân có rất nhiều táo Sơn Đông nên đặc biệt đưa tới cho chúng ta sọt! Rất thơm a!”

      “Chỗ những người khác đều có phần rồi sao?”

      Tạ ơn trời đất, ba ngày nay nhờ có Dương mama tích cực bù đắp kiến thức, cuối cùng nàng cũng có chút phản ứng của đại gia khuê tú.

      “Tất nhiên có rồi ạ!”

      nương, sợ là phải đến chỗ phu nhân tạ ơn chút!” Dương mama đóng đế giày cho La Y .

      đến vị mama này, La Y lại cảm thấy vô lực. Vốn dĩ những tình huống xuyên kiểu này nữ chính phải đều là nhờ mama, nha đầu thân cận tỉ mỉ dạy dỗ sao? Vị mama này lại hoàn toàn ngược lại, tính tình vừa nhát gan lại rụt rè, đến cái rắm cũng đánh ra được, chỉ bởi vì hai ngày nay La Y bị chứng “mất trí nhớ”, để cố gắng chỉ điểm cho nàng nên mới phá lệ nhiều hơn chút nếu cũng đến nỗi khiến cho Cẩm Tú phải giảng giải loạn cả lên như vậy.

      A Di Đà Phật! Nếu như có vị tỷ tỷ đó của nàng La Y nàng quả thực trở thành đứa ngốc ngếch đần độn rồi! Lừa gạt mẹ ruột của người ta, rất có áp lực nha! Ngộ nhỡ việc đổ bể khiến cho nàng trở thành quái bị bắt lên giàn thiêu đó tuyệt đối là mất nhiều hơn được a!

      “Vậy Dữu Tử cùng ta chuyến vậy.” La Y thở dài , trong lòng cảm thấy Quất Tử rất tăng động, nhãn lực tuyển chọn hạ nhân của cái nhà này đáng tin.

      Chủ tớ hai người liền tới chính viện, vừa bước vào trong thấy Cẩm Tú dính ở bên cạnh mẫu thân làm nũng. Nhị phu nhân Hoàng thị cười đến cả nếp nhăn nơi khóe mắt cũng toát lên vẻ ôn nhu. La Y nhìn cảnh tượng đó trong lòng có chút xúc động, nhàng hành lễ:

      “Thỉnh an mẫu thân.”

      Hoàng thị hơi thu lại nụ cười, ngồi thẳng lưng lại:“Con đột nhiên qua đây, có chuyện gì sao?”

      “Con là đặc biệt đến để tạ ơn mẫu thân thưởng táo.” La Y cười rạng rỡ : “Đặt ở trong phòng, hương táo ngòn ngọt liền lan tỏa khắp nơi, rất thơm!”

      “Ở chỗ ta vẫn còn, nếu như con thích lấy thêm ít .”

      La Y có chút ngượng ngùng, rốt cuộc vẫn là chưa đủ cảm giác thân thiết, đành phải xấu hổ :“Đợi hết rồi con lại đến xin.”

      Hoàng thị cười gật đầu:“Nhà bếp có sư phụ làm điểm tâm mới đến, tỷ muội các con đến đó xem xem, ba ngày nữa trong nhà có việc, dù sao cùng cần làm chút món sở trường để dâng lên.” Hoàng thị lại nhìn Cẩm Tú chút rồi : “ mười ba rồi, nháy mắt cái chuẩn bị phải đến chuyện hôn rồi…”

      Cẩm Tú đỏ mặt, lôi kéo La Y bỏ chạy. La Y quay đầu lại nhìn thấy vị mẫu thân từ trời rơi xuống của mình chỉ cười lắc đầu, trong lòng nàng đột nhiên thấy chua xót, mẹ già nhà nàng giờ này biết thương tâm như thế nào nữa. Chỉ hy vọng là linh hồn mặc dù bị tráo đối nhưng thân thể…

      Từ nhà bếp trở về, Cẩm Tú lại lôi kéo La Y đến phòng của mình. Kỳ thực, tỷ muội hai người vốn dĩ ở cùng mội viện, chung sảnh đường, Cẩm Tú ở phòng phía Đông, La Y ở phòng phía Tây.

      “Mấy ngày nay muội nhớ lại thêm điều gì chưa?”

      La Y co rút khóe miệng: “Chưa ạ.”

      Ngay từ đầu nàng phải là La Y nguyên bản, nhớ cái cọng lông!

      Cẩm Tú than thở: “Nhưng thêu thùa chắc là nhớ được chứ?”

      La Y cố sống cố chết lắc đầu, mấy thứ đồ chơi đó chắc chắn là vượt quá giới hạn cao nhất của nàng.

      “Vậy viết chữ sao?”

      Chữ? Chắc là muốn đến thư pháp đây! La Y đành phải lắc đầu như cũ.

      Cẩm Tú xám ngắt:: “Vậy muội còn nhớ cái gì?”

      La Y đành lòng khiến cho tỷ tỷ tốt của mình quá mức thương tâm đành phải : “Muội còn nhớ được vài chữ…”

      Cẩm Tú thở phào : “Vậy là tốt rồi, cũng còn đỡ hơn so với việc nhớ được chút gì. Được rồi! Bắt đầu từ ngày mai, sau khi dậy sớm thỉnh an xong ta dạy muội viết chữ, dù sao thư phòng của chúng ta cũng là dùng chung. Sau khi dùng cơm, nghỉ trưa xong, ta phân phó mama dạy muội thêu thùa. Còn riêng cầm kỳ để tính sau, biết hay cũng cần gấp. Buổi tối sau khi cùng chuyện với trưởng bối xong nghỉ ngơi sớm , tránh hư mắt.”

      “Vâng, muội biết rồi, đa tạ tỷ tỷ!” Vị tỷ tỷ này xứng với câu “trưởng tỷ như mẹ” nha!

      “Đều là tỷ muội trong nhà, đa tạ với đa tạ cái gì? Cũng biết là…!”Cẩm Tú rũ mí mắt.

      “Là thế nào?”

      Cẩm Tú kỳ thực muốn , cũng biết là sau này mỗi người lưu lạc ở phương nào, đời này biết còn có thể gặp lại hay nhưng cuối cùng vẫn là tiện ra đành phải chuyển sang đề tài khác.

      “Là ta nhớ tới Đại tỷ, biết là tỷ ấy sống có tốt hay nữa?”

      “Hai ngày nay muội có nghe đám tiểu nha hoàn chuyện, luôn rằng Đại tỷ gả tốt như thế nào, tỷ còn lo lắng cái gì?”

      “Đúng là lời của hài tử!” Cẩm Tú cười : “Làm sao có thể lo lắng? Ở Định Tây Bá Tước phủ phía còn có lão thái thái, ba bà mẹ chồng danh chính ngôn thuận, còn vô số chị em dâu, muội tưởng làm trưởng dòng chính dễ dàng lắm sao?”

      La Y đột nhiên nhớ tới quyển tiểu thuyết trước kia từng xem qua, tác giả từng trong đại gia đình làm dâu là thoải mái nhất, quả nhiên là như vậy sao? Hình như là mẹ nàng cũng rất nhàn nhã a! Vậy công việc của Đại tỷ là trạch đấu rồi! Ách, mà vậy, nhà nàng ở nơi này thuộc loại đẳng cấp nào ta?

      Nàng đành phải hỏi bách khoa toàn thư Cẩm Tú: “Vậy nhà chúng ta có phẩm cấp như thế nào?”

      Cẩm Tú rất bình tĩnh : “Tổ tông của chúng ta cũng từng làm đến Bá tước.”

      “A, như vậy chẳng phải là danh gia vọng tộc sao?” La Y mở to mắt hỏi.

      “Cũng tính là vậy.” Cẩm Tú lắc đầu: “Tước vị đó được truyền thừa, chỉ đời thôi, chẳng qua là tổ tông chúng ta lợi dụng cơ hội gom góp được nhiều ruộng đất. Truyền đến đời tổ phụ chúng ta có được hai người đỗ Tiến sĩ, thời tổ phụ chúng ta giữ chức Thiếu Khanh Thái Thường tự chính tứ phẩm. Cũng coi như là đại quan, có thể làm chỗ dựa cho con cháu.”

      La Y gật đầu: “Vì thế Đại bá phụ cũng ra làm quan?”

      “Đại bá phụ là do tự mình thi đỗ, đỗ Tiến sĩ. Thánh thượng còn từng khen ngợi nhà chúng ta phụ tử đều là Tiến sĩ đấy. giờ Đại bá phụ giữ chức Công bộ Chủ chánh lục phẩm.”

      là lợi hại.” La Y nghĩ tới chế độ khoa cử biến thái đời nhà Minh liền lập tức đối với trưởng bối của gia đình này có cái nhìn khác.

      “Vậy phụ thân của chúng ta sao?”

      Cẩm Tú cúi đầu:“Phụ thân… cũng ra làm quan, giữ chức Huyện lệnh ở phủ Song Giang, Lê Bình, Quý Châu, tại chỉ mang theo Trương di nương cùng đến nơi nhậm chức.”

      “Chúng ta cần theo sao?”

      “Quý Châu quá xa, tổ mẫu nỡ xa chúng ta. Huống chi thân thể của mẫu thân được tốt, chúng ta… Ừm, hơn nữa ca ca của chúng ta cũng còn chưa thành thân.”

      La Y suy nghĩ lát cảm thấy cũng đúng, vị cha hờ này hẳn phải xui xẻo lắm mới phải chạy đến Quý Châu nhậm chức. Nơi đó chính xác là vùng khỉ ho cò gáy, lại là nơi tiếp giáp của ba tỉnh, có đủ loại dân cư thượng vàng hạ cám. Nhưng mà phu thê tách ra như vậy có việc gì sao? Hay là nữ nhân thời cổ đại chỉ cần có nhi tử có thể bất kể sống chết của trượng phu?

      Vừa mới tới chuyện công danh thi cử của các ca ca tiểu nha đầu vào thông báo:“Thỉnh an Nhị nương, Tam nương, bởi vì chuyện mừng thọ của Đại lão gia nên lúc này Đại nãi nãi*(cách xưng hô đối với người con có chồng) về đến nhà, ở thượng phòng khấu đầu thỉnh an lão thái thái, lão thái thái kêu em thỉnh hai vị nương đến gặp mặt.”

      Phải như thế nào nhỉ, chính là người vừa nhắc lập tức linh nghiệm. Hai tỷ muội cùng nhìn nhau cười sau đó dắt tay nhau tới thượng phòng.

      Đây là lần đầu tiên La Y gặp Uyên Văn, nàng mỉm cười hành lễ. Hỏng bét! tờ danh sách ghi là “Uyên…” gì nhỉ?

      “Tam muội muội quả thực là nhớ được bất kỳ người nào sao?” Đại nãi nãi nắm lấy tay La Y, quay sang hỏi Cẩm Tú.

      Cẩm Tú gật đầu: “Kính xin tỷ tỷ đừng trách móc.”

      đâu.” Uyên Văn cười :“ gì vậy, chẳng lẽ đây chỉ là muội muội của mình muội thôi sao?”

      Cẩm Tú tự biết lỡ lời, chỉ cười cười lên tiếng. La Y định lên tiếng giúp nhưng lại biết phải như thế nào = =|||

      “Tam muội muội!” Uyên Văn quay đầu nhìn La Y:“Ta là Uyên Văn, là Đại tỷ tỷ của muội, nhớ kỹ chưa?”

      “Vâng, nhớ kỹ rồi ạ.” ra tên là “Uyên Văn”

      Sắc trời cũng còn sớm, sau khi gặp riêng từng người cả nhà liền cùng nhau dùng bữa tối, La Y cũng thuận tiện cách tấm bình phong nhìn thoáng qua Đại tỷ phu cùng với năm vị huynh đề trong nhà thúc phụ, bá phụ.

      Ngày hôm sau, La Y rời giường rửa mặt xong liền theo thói quen chạy đến phòng của Cẩm Tú, vừa mới tới cửa nghe thấy giọng của Uyên Văn. Sao tỷ ấy đến sớm như vậy? Ở cửa phòng cũng thấy nha đầu nào, La Y đành phải tự mình vén rèm lên bước vào bên trong.

      “Ồ, Đại tỷ, tỷ làm sao vậy?” La Y nhìn thấy ánh mắt Uyên Văn đỏ hoe liền lập tức hỏi.

      Uyên Văn lạnh nhạt :“Cũng có gì, chỉ là tranh cãi với tỷ phu muội vài câu nên tìm Nhị muội tố khổ chút thôi.”

      La Y hề nghĩ ngợi, thốt lên: “Nếu như tỷ phu khi dễ tỷ vậy cứ kêu Đại ca cho huynh ấy trận.”

      Uyên Văn khóe miệng giật giật, cũng tiếp tục chuyện, khí liền lập tức trở nên tẻ ngắt.

      Cẩm Tú nhìn cả hai người cũng biết phải gì thêm liền chuyển đề tài: “Ngày mai là sinh thần của Đại bá phụ, lúc này ở thượng phòng toàn là người đến tặng lễ nên tổ mẫu cho phép chúng ta ở lại trong phòng nhàn nhã, đừng tới quấy rầy. Muội nếu như rảnh rỗi vậy về phòng đem “Kim Cương Kinh Khắc Thạch” của Thành Huyền tiên sinh chép lại lần, chút nữa ta tới kiểm tra.”

      La Y cho dù có ngốc đến đâu cũng hiểu rằng vị Đại nãi nãi kia thích nàng. Nàng thầm chĩa ngón giữa ở trong lòng, dám ở trong viện của lão nương tỏ sắc mặt, nhà người là cái thá gì! Bất quá dù sao cũng là tỷ tỷ ruột nhà mình, vẫn cần phải giữ thể diện, nghĩ vậy nàng liền đứng dậy mỉm cười, hành lễ cáo lui.

      “Kim Cương Kinh” bản của Liễu Công Quyền tổng cộng mới chừng ngàn chữ, nếu dùng máy tính chỉ cần nửa giờ là có thể đánh xong nhưng đáng tiếc thứ có thể dùng bây giờ chỉ có mỗi bút lông. Đến khi hai tỷ muội bên kia chuyện phiếm với nhau xong bên này La Y mới viết được gần hai trăm chữ loằng ngoằng như giun ở giấy. Cẩm Tú qua kiểm tra, xem xong dở khóc dở cười, lại phải tỉ mỉ dạy lại cho La Y cách viết sau đó để mặc cho nàng luyện chữ còn mình ngồi bên cạnh ngẩn người.

      La Y luyện được vài chữ, nhịn được hỏi: “Đại tỷ khi dễ tỷ sao?”

      “Tại sao muội lại hỏi thế?” Cẩm Tú kinh ngạc hỏi

      “Muội thấy tỷ ấy… có chút…” Cao quý, ngạo mạn! Đương nhiên những lời nay La Y đánh chết cũng ra.

      “Muội đừng trách Đại tỷ! Tâm trạng tỷ ấy vui, muội đừng để bụng!”

      La Y gật đầu lại hỏi: “Tỷ phu làm ra chuyện xấu gì sao?”

      Cẩm Tú cười, dùng ánh mắt ra hiệu cho đám nha đầu lui ra: “Muội vẫn còn , hiểu cái gì là chuyện xấu chứ?”

      “Đòi nạp thiếp.”

      Cẩm Tú vội vàng che miệng La Y, giọng hỏi: “Lời này ai với muội?”

      La Y có chút bối rối:“, có ai với muội! Là muội đột nhiên nghĩ tới thôi!” La Y đổ mồ hôi hột, phải là phạm vào đại kỵ húy gì đấy chứ?

      “Nhưng lời này được phép với người khác.” Cẩm Tú thở dài. “Nha đầu này, bị bệnh trận lại làm đánh mất dáng vẻ cẩn thận trước kia. Về sau nếu có chuyện gì đầu tiên phải hỏi qua ta, được xung quanh lung tung.”

      “Mẫu thân cùng thể sao?” La Y nghiêng đầu hỏi.

      Cẩm Tú nghẹn lời, nhìn La Y lâu mới : “Mẫu thân thân thể được tốt lắm, chúng ta đến thăm người chút. Mấy ngày nay bận rộn việc chúc thọ của Đại bá phụ, nhất định là mẫu thân rất mệt mỏi. Theo ta thấy, mẫu thân chính là cứng cỏi quá mức, đến ngay cả lão thái thái cũng biết thân thể mẫu thân tốt, cần gì phải cố sức chống đỡ như vậy!” Cẩm Tú xong liền nhịn được rơi nước mắt.

      La Y chân tay luống cuống, đành phải lảng sang chuyện khác: “Tỷ còn chưa cho muội biết vì sao Đại tỷ tỷ tâm trạng vui mà?
      Trâuthuyt thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 3: Gia

      Edit:Gà Già

      Nguồn: gasaysua.wordpress.com


      Cẩm Tú thấy La Y bối rối liền mỉm cười: “Muội giống hệt như ma ma quản ấy.”

      “Tỷ mau .” La Y bắt đầu hối thúc.

      “Muội cũng còn nữa cho muội nghe cũng sao nhưng được lung tung với người khác.”

      “Vâng!”

      “Đại tỷ tỷ mới gả vào cửa nhà bên ấy chưa đến nửa năm tỷ phu muốn nạp thêm hai nha đầu ở trong nhà. Đại tỷ tỷ trong lúc tức giận liền mượn cớ mừng thọ Đại bá phụ để trở về nhà.”

      “Vậy muốn làm lễ chải tóc* phải đợi đến khi nào mới khiến Đại tỷ tức giận?”

      Làm lễ chải tóc chính là nạp thông phòng sao? Trong tiểu thuyết trạch đấu phải đều viết, công việc hầu hạ thường ngày chính là giao cho thông phòng làm hay sao?

      *Tục chải tóc là phong tục xưa, các trước khi về nhà chồng phải thay đổi kiểu chải đầu, búi tóc, cạo sạch phần lông tơ ở cổ và mặt.

      “Ít nhất cùng phải đợi , hai năm, làm như vậy cũng để mặt mũi cho nhà chúng ta!” Cẩm Tú tức giận : “Toàn đám con cháu thế gia quần là áo lượt, ỷ vào tước vị được thừa kế suốt ngày chỉ biết chơi bời lêu lổng, từ việc xấu nào, cũng biết lúc trước Đại bá mẫu nghĩ như thế nào nữa!”

      “Là con cháu thế gia tốt sao?” La Y biểu tình quẫn bách. Ngày trước nàng xem tiểu thuyết, nhân vật chính phải toàn bộ đều là xuất thân từ những gia tộc thế gia quyền quý hay sao?

      “Tốt cái gì? Bất quá chỉ là bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rữa. Suy cho cùng vẫn là giống như nhà chúng ta tốt hơn, ít nhất cũng trái ôm phải ấp.”

      La Y rụt rụt cổ, tỷ tỷ nàng tức giận a, chẳng lẽ Cẩm Tú cùng vị Đại tỷ tỷ kia cảm tình tốt lắm sao? Xem ra vẫn là con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ!

      “Tỷ tỷ, sau này tỷ nhất định được gả vào gia đình dòng dõi thư hương, tỷ phu nhất định là vị thiếu niên tài giỏi tuấn tú, có thể đỗ đạt công danh bảng vàng.”

      Khuôn mặt Cẩm Tú thoáng chốc trở nên đỏ bừng, nhéo vào tay La Y : “Nha đầu tiểu quỷ này, càng càng có chừng mực gì cả, để cho người khác nghe thấy được muội giấu mặt vào đâu?”

      “Ha ha, tỷ tỷ, phải tỷ dặn muội việc gì cũng phải với tỷ đầu tiên sao?”

      “Muội.” Cẩm Tú trợn mắt “ thèm nghe muội nữa, luyện chữ trước .”, xong liền đứng dậy trở về phòng. La Y cười ha ha, vị tỷ tỷ Lolita này đáng .

      Cẩm Tú vừa trở về tới phòng, nhũ mẫu của nàng Lý ma ma liền bước vào trong vội vàng :“ nương! sao lại những chuyện đó với Tam nương?”

      Cẩm Tú quay đầu lại:“Bà nghe thấy rồi?”

      Khuôn mặt già nua của Lý ma ma đỏ lên: “Già ngang qua nên nghe thấy chút.”

      “Vậy sao?”

      nương, già chỉ là muốn tốt cho !” Lý ma ma phân biện

      Cẩm Tú ngồi xuống ghế: “Vậy theo ý bà ta nên gì với Tam nương?”

      “Những lời như vậy vốn dĩ nên do ra…” Lý ma ma

      “Bà cũng biết.” Cẩm Tú đột nhiên quát lên:“Ta bảo bà lui ra vậy mà bà lại dám lén lút nghe trộm.”

      nương tốt của tôi ơi!” Lý ma ma giật bắn người: “Chúng tôi cũng chỉ là lo lắng cho mà thôi.”

      “Chúng tôi? Còn những ai nữa?”

      “Chỉ có Mai Tử và Lý Tử!”

      Cẩm Tú giận dữ: “ ngờ lời của ta các ngươi đều xem ra cái gì!”

      Lý ma ma cùng Mai Tử, Lý Tử đều lập tức quỳ xuống: “Nô tỳ dám! Nhưng người những lời đó với Tam nương nếu như Tam nương lại lại với những người khác người ta nhìn người như thế nào đây? nương, cần gì…”

      Cẩm Tú cười lạnh: “Tam nha đầu đâu để đây? Vì muốn tốt cho ta? Khiến cho muội muội của ta trở thành đứa ngốc trước mặt người khác ta được lợi gì? Con bé xấu mặt, ta còn có thể có mặt mũi sao? Mẫu thân quanh năm đều ngã bệnh, nếu như ta dạy bảo muội ấy, còn có thể trông chờ vào mấy các ngươi hay sao?”

      “Nhưng mà nương…”

      “Đủ rồi!” Cẩm Tú quát to: “Đại phòng chướng mắt muội ấy là chuyện của Đại phòng! Nhị phòng chúng ta ai dám xúc phạm chủ tử đừng trách ta nể tình.”

      Lý ma ma dám tiếp tục lên tiếng nữa, Lý Tử và Mai Tử cũng câm như hến.

      Cẩm Tú cầm chén trà bàn hung hăng ném ra cửa quát:“Ra ngoài!”

      Lý ma ma đành phải đem theo hai nha đầu lui ra ngoài, trong thoáng chốc nước mắt Cẩm Tú liền rơi xuống như mưa. Nương, nếu như người khỏe mạnh nữ nhi cần gì phải phiền não tâm can…!

      ************

      Ngày hôm sau là ngày mừng thọ của Đại bá phụ. Thực tế phẩm cấp của quan lục phẩm trong địa phận kinh thành cũng được tính là cao nhưng may mắn là phía dưới vẫn còn có những chức quan thất phẩm, bát phẩm, cửu phẩm nên tự nhiên cũng có người tới để nịnh hót. Đương nhiên đấy là với điều kiện vận khí của Đại bá phụ có đen đủi đến như vậy, nếu như đổi lại là làm trong Lại Bộ hay Lễ Bộ đoán chừng bất luận là lễ vật hay khách khứa cũng đều nhiều hơn ít.

      Uyên Văn xuất giá cho nên cũng coi như là người nhà người ta, Tiểu Tứ, Tiểu Ngũ tuổi còn nên chuyện tiếp đãi những nương đến nhà làm khách dĩ nhiên thuộc về trách nhiệm của Cẩm Tú và La Y.

      Ước chừng trước tiểu nha đầu hiền lành, ngờ ngệch như La Y có lẽ các vị phu nhân, tiểu thư đó cũng soi mói ra được điều gì thỏa đáng, nàng chỉ cần theo sau Cẩm Tú giả bộ sắp xếp, an bài thứ này thứ kia là được rồi.

      La Y nhớ đến lời của Cẩm Tú, khóe mắt ngừng quét về phía vị mẫu thân hờ của mình ở bên kia. Quả nhiên khuôn mặt của Hoàng thị được trang điểm rất kĩ lưỡng, thoạt nhìn so với hai chị em dâu ngồi cạnh khí sắc của bà hề kém hơn chút nào, chỉ có lớp mồ hôi mỏng hơi rịn ra ở trán mới tiết lộ thân thể khỏe mạnh của bà.

      Trong lòng La Y đột nhiên rớt lộp bộp tiếng, vạn nhất như vị mẫu thân hờ này đột ngột thăng thiên, chưa đến chuyện chịu tang giữ đạo hiếu gì đó mà chỉ cần nghĩ đến chuyện vị cha hờ ở bên ngoài kia cùng đám mẹ kế đột nhiên xuất liền khiến cho La Y tự nhiên cảm thấy toát mồ hôi lạnh…

      Vì thế nàng ra quyết định nhanh, lặng lẽ đến bên cạnh Hoàng thị giọng hỏi:“Mẫu thân, người có thấy trong người có chỗ nào khỏe ?”

      Hoàng thị sửng sốt chút rồi khẽ mỉm cười lắc đầu “ sao, con đừng lo lắng, cố gắng cùng với tỷ tỷ con tiếp đãi khách trước , đừng khiến cho người khác chê cười.”

      La Y nôn nóng: “Nhưng mà…”

      “Con ngoan, , chờ tiệc rượu xong xuôi ta tranh thủ thời gian nghỉ ngơi.”

      La Y còn cách nào khác đành phải tiếp tục theo Cẩm Tú, đúng lúc đó nàng liền cảm nhận được ánh mắt sắc lẻm của Lý ma ma liếc xéo qua khiến cho tim La Y đập thình thịch. Nàng ngay lập tức nhận ra hàm ý khinh miệt trong ánh mắt của Lý ma ma. La Y thầm chửi tiếng “Fuck” ở trong bụng, cho dù trước kia nàng phải là người có trọng lượng trong cái nhà này nhưng cũng nhất định phải là người mà nô tỳ có thể khinh bỉ được. Nhãn quang của gia đình này từ xuống dưới đều tốt chút nào.

      Cẩm Tú hiển nhiên cũng nhìn thấy những hành động của La Y, nàng đối với mẫu thân mình vừa phẫn hận lại vừa có chút bất đắc dĩ. Quả nhiên sĩ diện hại thân, nữ nhân quá mạnh mẽ có ích lợi gì? Nếu như phải bởi vì phụ thân được coi trọng mẫu thân việc gì phải khổ sở chu toàn mọi việc, nhưng nếu như phụ thân thực có tài chỉ sợ là lại khó tránh khỏi độc đoán gia trưởng giống như Đại bá phụ. Có lẽ sinh ra đừng nên làm kiếp đàn bà, đời dù đau khổ hay hoan lạc đều thể tự mình làm chủ.

      Từng đợt pháo lại vang lên, Cẩm Tú và La Y cùng lấy lại tinh thần, cẩn thận tiếp đãi khách quan. Theo quan sát của La Y, đại đa số khách quan tới ngày hôm nay đều thuộc thành phần quan văn còn lại thuộc thế gia vọng tộc chỉ có phu nhân của Định Tây Bá tước phủ tức là mẹ chồng của Uyên Văn. Quả nhiên quan văn và võ tướng cùng thế giới, trước kia làm sao Uyên Văn có thể gả được vào gia đình quyền quý đó? Mà thôi, nếu như là xuyên qua chuyện kỳ lạ nào lại thể xảy ra, huống chi là chuyện nữ nhi quan văn gả cho con võ tướng!

      Bá tước phẩm cấp cao, Đại tỷ phu lại là thế tử được khâm thử ngự phong cho nên khách khứa đến ngày hôm nay hơn phân nửa đều phải hành lễ với Uyên Văn. Lễ phục đỏ thẫm làm tôn lên dung nhan diễm lệ của Uyên Văn, chút cũng nhìn ra được thần sắc ủy khuất của ngày hôm qua.

      Thực ra nghĩ lại cũng đúng, dựa theo kinh nghiệm nhiều năm lăn lộn ở trong chốn giang hồ ngôn tình của La Y tại cái loại địa phương quỷ quái này, nữ nhân muốn dựa vào chính mình đơn giản chính là tuyệt đối có khả năng, đương nhiên là ngoại trừ tiểu thuyết YY. Nhưng mà bạn La Y vẫn rất là bình tĩnh, cho dù có coi như xuyên đến thế giới tiểu thuyết YY chăng nữa nhưng thể loại khó bảo toàn tính mệnh nếu phải nữ chính cũng là bia đỡ đạn cho nên có thể lý giải được thần sắc hâm mộ của các nương họ hàng thân hữu đối với Uyên Văn.

      Bất quá… La Y lặng lẽ kéo y phục của Cẩm Tú: “Tỷ tỷ, hoàng đế của chúng ta tên gọi là gì?”

      Cẩm Tú thiếu chút nữa liền trượt chân: “Đến tên của Thánh thượng muội cũng dám đề cập tới? Đầu óc muội nghĩ cái gì vậy?”

      “Khụ, vậy triều đại ta niên hiệu là gì?”

      Cũng thể mở hai mắt mà đoán bừa được, nhìn phục sức có vẻ giống như triều Minh nhưng nàng lại có bó chân, chẳng lẽ là xuyên đến gian khác?

      “Là Chu.” Cẩm Tú lặng lẽ : “Nhớ năm đó, Thái Tổ chinh chiến từ Nam xuống Bắc, đánh đuổi hết quân Thát Đát, khôi phục lại giang sơn nhà Hán của chúng ta.”

      “…”

      Thái Tổ, Thát Đát, phục sức triều Minh, chẳng lẽ hoàng đế là Ngô Tam Quế?

      “Hoàng thất là họ Ngô?”

      “Đúng vậy, muội nhớ ra rồi hả?”

      La Y gật đầu, hít sâu hơi. Được lắm, xem ra đúng là nàng xuyên đến gian khác= =||| Thôi bỏ ! Cũng còn may là chưa bị ném đến nông thôn làm ruộng là nàng tạ ơn trời đất rồi.

      Tiệc rượu, hí khúc vẫn náo nhiệt cho đến tận giờ Thân mới lục tục tan dần. vài phu nhân của những quan viên phẩm cấp thấp sau khi bái biệt gia chủ còn đặc biệt đến cáo từ Uyên Văn.

      Thấy Đại nương nhà mình được người khác nịnh bợ khiến cho Lão phu nhân và Đại phu nhân đều cảm thấy rất cao hứng, nhưng trái lại Đại tẩu tử Triệu thị lại mơ hồ có chút vui.

      Đợi đến khi tất cả mọi người đều ra về trời cũng gần tối. Nóng bức cả ngày trời, người lại phải mặc lễ phục vừa dày vừa nóng khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy mệt mỏi. Việc thu dọn có nô tài lo liệu, tuy rằng những việc lớn đều do ba vị phu nhân cùng nhau giám sát nhưng lúc này cả La Y và Cẩm Tú đều vô cùng ăn ý đưa Nhị phu nhân quay về phòng nghỉ, Lão phu nhân thấy vậy cũng chỉ cười cười lên tiếng. Mọi người cũng đều thông cảm cho sức khỏe của Nhị phu nhân quanh năm đều tốt nên cũng so đo thất lễ.

      Vừa trở về đến trong viện, quả nhiên Hoàng thị còn chống đỡ nổi mà dựa vào giường La Hán, thiếu chút nữa là hôn mê bất tỉnh.

      Cẩm Tú thành thục chỉ huy đám nha đầu trong phòng giúp Hoàng thị rửa mặt, thay y phục, chưa đầy canh giờ đem mọi thứ an bày thỏa đáng. Đoạn ma ma là nha hoàn hồi môn Nhị phu nhân đứng chờ ở bên ngoài cửa viện từ lâu, đợi Cẩm Tú an bày xong xuôi mọi thứ liền lập tức đưa đại phu tiến vào bắt mạch, kê đơn. Đợi đến khi đám người La Y, Cẩm Tú hầu hạ Hoàng thị uống thuốc xong cũng tới giờ Hợi.

      Cẩm Tú thấy La Y cứ ngáp ngừng liền bảo: “Muội về nghỉ trước , nơi này để mình ta trông chừng là được rồi.”

      “Vậy đêm nay tỷ ngủ ở chỗ nào?”

      Ở nơi này mấy ngày, La Y cũng biết ở chính phòng chỉ đặt chiếc giường của Hoàng thị còn ở bên ngoài chính là chỗ ngủ của nha hoàn, tuy Cẩm Tú để ý nhưng sao có thể để đại gia khuê nữ như Cẩm Tú ngủ giường nha hoàn được?

      “Ta ngủ cùng với mẫu thân.”

      được!” Đoạn ma ma bước tới:“ nương, ngày hôm nay vất vả nhiều rồi, chúng ta nhất đinh hầu hạ phu nhân tốt, vẫn nên cùng với Tam nương nghỉ ngơi trước .”

      , bây giờ cho dù ta có nghỉ cũng có cách nào an tâm được, bằng ở lại đây.” Cẩm Tú cự tuyệt.

      nương…” Lý ma ma còn muốn tiếp tục khuyên nhủ.

      Cẩm Tú chỉ liếc mắt cái, Mai Tử liền lập tức lui về hậu viện lấy đồ dùng của nương nhà mình mang tới. La Y thấy thế, biết Cẩm Tú chịu nghe lời người khác khuyên liền chỉ vào chiếc giường ở bên cạnh : “Vậy ta cũng giống tỷ tỷ, ta ngủ ở chỗ này là được rồi.”

      Cẩm Tú trầm mặt xuống : “Hồ nháo! Cẩn thận đến nửa đêm muội lại ngã xuống giường! Đừng làm loạn nữa! Mau trở về !”

      La Y ủy khuất :“Là do muội thấy tỷ tỷ quá mệt nhọc, muội còn có thể an tâm mà ngủ hay sao?”

      Cẩm Tú cũng ý thức được khẩu khí của bản thân có chút nặng nề, lại thấy La y từ khi mất trí nhớ liền giống như cái đuôi luôn theo phía sau nàng liền khỏi mềm lòng :“Thôi được, tùy muội vậy!”

      La Y nhoẻn miệng cười:“Tỷ tỷ tốt, vậy muội rửa mặt, tỷ sai người giúp muội trải giường nệm nha.” xong liền chạy nhanh như gió về hậu viện giống như là sợ Cẩm Tú đổi ý vậy. Cẩm Tú bèn nhịn được nở nụ cười.

      Ngày hôm sau, Hoàng thị nhìn thấy La Y quấn chăn thành bọc nằm ở giường ngoài khỏi ngẩn người ngạc nhiên. Cẩm Tú đúng lúc cũng vừa tỉnh dậy:“Mẫu thân hôm nay đỡ hơn chút nào chưa?”

      Hoàng thị cười ôn nhu: “Con sao lại ở đây? Cẩn thận lại nhiễm phải bệnh khí, liên lụy đến bản thân tốt!”

      “Thỉnh an mẫu thân! Hôm nay mẫu thân thấy đỡ hơn chút nào chưa ạ?” La Y nghe thấy tiếng Hoàng thị chuyện liền cũng tỉnh lại

      Hoàng thị cười : “ sao! khiến cho con lo lắng rồi!”

      La Y sửng sốt, người làm mẹ này tại sao lại đối xử với nữ nhi của mình xa lạ như vậy? Loại tình huống này cũng phải là lần lần hai, chẳng lẽ chủ nhân khối thân thể này lúc trước là kẻ ngốc nên được mẹ ruột quý?

      La Y khỏi nhìn về phía Cẩm Tú nhưng Cẩm Tú lại giống như hề phát giác ra điều gì bất thường, vừa thản nhiên thu thập mọi việc vừa với La Y: “Ta còn muốn hầu hạ mẫu thân uống thuốc, muội đến thượng phòng thông báo tiếng bồi lễ với tổ mẫu giúp ta.”

      La Y gật đầu nhanh chóng thu dọn mọi thứ, ăn qua loa chút điểm tâm rồi mang theo ma ma cùng hai nha hoàn vội vàng về phía thượng phòng.

      Lúc nàng đến nơi có chút muộn, Đại bá mẫu sớm xử lý gia chỉ còn lại Tam thẩm thẩm cùng hai vị muội muội. La Y thỉnh an với tổ mẫu xong lại qua hành lễ với Tam phu nhân, qua chút tình ở Nhị phòng sau đó mới ngồi xuống nhưng dưới mông lại như có kim châm, cứ đứng ngồi yên.

      “Tam nha đầu, con làm sao vậy?” Tam phu nhân Lưu thị cười hỏi.

      La Y dứt khoát bình nứt sợ bể : “Tổ mẫu, con lo lắng cho mẫu thân và tỷ tỷ nên muốn trở về trước trông chừng chút, kính xin tổ mẫu thứ tội.”

      Lão phu nhân cười : “Ta biết là con hiếu thuận, vậy !”

      La Y vén áo thi lễ, vừa chuẩn bị rời lúc này đại nha đầu Lệ Vân bên cạnh lão phu nhân tiến vào: “Tam nương, xin chậm bước.”

      “Có chuyện gì vậy?”

      “Vừa rồi ở bên ngoài viện, nô tài ở bên cạnh Đại lão gia vừa mới báo tin là Nhị lão gia cùng với Trương di nương ít ngày nữa hồi kinh báo cáo công tác. Kính xin Tam nương mang tin tức này tới cho Nhị phu nhân để cho Nhị phu nhân và Nhị nương cùng vui mừng.”

      La Y đối với người cha hờ này hề có cảm giác gì nhưng cũng giả bộ như vô cùng vui mừng khi nhận được tin tức, liền lập tức nhanh chân trở về báo tin. Dữu Tủ cũng vui mừng theo sau, khóe mắt rưng rưng: “Di nương của chúng ta cuối cùng cũng quay trở lại, nương người…”

      La Y khỏi hồ nghi, vợ bé của phụ thân nàng trở về liên quan rắm gì tới nàng:

      “Di nương?”

      nương, người thể nào đến cả di nương cũng quên mất chứ?” Dữu Tử trợn mắt há hốc mồm.

      La Y máy móc điểm lại từng chữ ở trong đầu: “Ý…của…ngươi…là…ta…là…thứ…xuất?”

      Dữu Tử gật đầu.

      Trong thoáng, La Y cảm thấy trong đầu mình như có vạn thần thú rít gào chạy qua. Mịa, trời hãm hại lão nương aaaaaaaaaaaa!
      Last edited: 13/10/16
      tiểu Viên Viên, Trâuthuyt thích bài này.

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      truyen hay wa ban oi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :