1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Đích nữ cuồng phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương - Mã Duyệt Duyệt ( Hoàn - 1176c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Đích nữ cuông phi: cực phẩm bảo bối vô lại nương


      Tác giả: Mã Duyệt Duyệt


      Thể loại: xuyên ,


      Cover: Tudiemto


      Editor: ..LamThiên..


      Số chương: 2033 chương


      Tiến độ: 1 tuần 2-3 chương.

      -----Giới thiệu ----
      Đêm tân hôn, nàng mặt đề phòng cái người lạnh như băng Hoàng Kim mặt nạ lão vương gia:“Vương gia, ta thành thân qua!”

      “Tốt lắm, có kinh nghiệm ......”

      “Ta mang thai qua?”

      “Cơ bản công năng đều tốt, bổn vương yên tâm,,”

      “Ta có đứa trẻ,,”

      “Vừa vặn, tiết kiệm bổn vương ngày đêm vất vả......”

      Mỗ nữ có cảm giác như đàn gảy tai trâu liền bi phẫn:“Vương gia, ngươi phải là được ?”

      Mắt to quét về phía người nào đó, cũng nghĩ nhiều bỗng nhiên bị người áp đảo: “Ái phi có thể tự mình thử xem......”

      “Ta @##@” Quần áo từng kiện từng kiện bay ra, hồng sa trướng lạc, xuân ý dần dần dày, bỗng nhiên cảm thấy tầm mắt nóng bừng nhìn qua đây , mỗ nữ quay đầu thấy quần áo phân tán đầy mặt đất, tiểu nha đầu phấn điêu ngọc mài trừng mắt to xem bọn họ:“Mẫu thân, có thể hay đem màn xốc lên, ta thấy các ngươi thế nào động phòng a......”
      Last edited by a moderator: 26/2/16
      tart_trung, linhdiep17Dion thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, chương 1: bái đường xung hỉ sai tân nương[nhất]

      “Giờ lành đến, tân lang tân nương chuẩn bị bái đường......” hỉ đường màu đỏ ,khắp nhà đều là tân khách,quan lễ nghi râu tóc bạc trắng nhưng tiếng la vẫn trung khí mười phần. tiếng hô to, sắc mặt vui mừng mặt tất cả mọi người chợt lên vẻ sửng sốt, ánh mắt mọi ngườiquét về phía chính giữa hỉ đường, tân nương thân hoa lệ đầu chùm khăn hỉ được hai cái nha đầu nâng vào đứng mình ở giữa hỉ đường , mà bên người tân nương trừ bỏ hai nha đầu thấy tân lang.
      “Di, tân lang đâu?”

      Mọi người ở trong phòng nhìn vòng, vẫn chưa nhìn thấy tân lang xuất có người kinh ngạc .

      “Nghe đại công tử thân mình tốt, nên là dậy được giường ?” vị phu nhân che miệng cười khẽ, tuy rằng thanh nàng lớn, nhưng bởi vì lúc này hỉ đường rất tĩnh lặng mọi người nghe rất ràng.

      “Đại công tử thân mình luôn luôn tốt, này phải vì xung hỉ mới vội vàng thành thân sao?”

      Ước chừng hơn hai mươi nữ tử hừ tiếng, bên người quý phụ nhân thở dài, trong lời lại mang theo ràng vui sướng khi người gặp họa:“Này cũng là mệt thượng thư phu nhân biết trước nên sớm định ra việc hôn nhân bằng cách chỉ phúc vi hôn, bằng , phủ tướng quân thế nào mà bỏ được đem đích nữ gả qua đây làm thử sống quả(1)?”

      “Vương phu nhân, ngươi xem cái miệng này, ngươi làm sao mà biết nhân gia khuê nữ người ta qua đây làm thủ sống quả? Phàm là nam nhân có người vợ trẻ đẹp ở bên cạnh ai còn có thể bỏ được chỉ nhìn mà động ?”

      Nữ tử này tựa hồ cùng Vương phu nhân rất đúng thời điểm mà , Vương phu nhân cười lạnh tiếng:“ bái đường đều bái xong, này còn khả năng viên phòng được sao?”

      Đều ba nữ nhân sân khấu, nhiều như vậy nữ nhân tụ lại cùng nhau thanh tự giác cũng lớn hơn, ngồi ở phía Đậu thượng thư sắc mặt càng ngày càng đen, cuối cùng kiên nhẫn ho khan tiếng.

      Thanh bát quái của đám nữ nhân im bặt, lão quan lễ nghi quay đầu nhìn về phía thượng thư, bất an hỏi:“Đậu thượng thư, người xem này...... Giờ lành đến, chậm trễ chỉ sợ......”

      “Khụ khụ, đến giờ lành, tự nhiên thể chậm trễ xuân hồng, vào ......”

      tân khách nghe thấy tiếng liền quay đầu nhìn ra cửa, hồng y nha đầu gương mặt tươi cười đến, người mặc bộ y phục đỏ thẫm, trước ngực ôm cái chậu rửa mặt bên trong còn có cái gì đó màu lục sắc......

      “A...... Này......”

      Trong số tân khách, biết là ai nhịn được hô tiếng, bởi vì nha đầu kia trong lòng ôm dĩ nhiên là con rùa lớn!

      Mọi người đều biết, rùa ý tứ là bị cắm sừng, đó là mắng chửi người . Mà đến rùa, mọi người nghĩ đến cái bất nhã gì đó, nhầm là nón xanh phải, cũng liền ám chỉ nữ nhân ra tường, nha đầu kia ở lúc giờ lành bái đường thế nào lại ôm thứ như vậy tiến vào?

      “Tốt lắm, bắt đầu ......”

      Đậu thượng thư tựa hồ hoàn toàn đem tân khách kinh ngạc đặt ở trong mắt,quan lễ nghi cũng là nhìn quen loại trường hợp như thế này , hít sâu hơi, cao giọng :“Nhất bái thiên địa!”
      Sau tiếng hô dài nha đầu đỡ tân nương xoay người, nha đầu kia cũng ôm rùa vòng qua, tân nương bị người đè nặng đầu bái, rùa cũng bị nha đầu đè nặng gật gật đầu.

      “Nhị bái cao đường......”

      động tác đồng dạng, lúc này trước hỉ đường trang nghiêm trong khí vui mừng lại trình diễn màn như vậy, làm cho người ta loại cảm giác quỷ dị nên lời
      “Phu thê giao bái......”

      Tân nương cùng nha đầu đồng thời xoay người, vừa muốn cúi đầu, gã sai vặt lại vội vàng chạy tiến vào, có thể là quá mức sốt ruột nên tới cửa thế nhưng chú ý tới chiều cao của bậc cửa, bùm tiếng ngã lăn ra đất.

      Chính là, bất chấp đứng lên, lấy hơi kinh hoảng hô:“Lão gia, lão gia tốt , đại thiếu gia, đại thiếu gia tốt......”
      ((1)thử sống quả theo ta hiểu nghĩa là vợ cưới về nhưng chưa qua động phòng chỗng chết ta tìm được từ nào xát nghĩa nên quyết định để nguyên)

      ☆, chương2 bái đường xung hỉ sai tân nương [ nhị ]

      Đậu thượng thư vừa nghe mặt giận dữ, vèo tiếng đứng lên:“hỗn trướng, bậy bạ gì đó! Trước chờ bái đường xong lại sau!”

      Chính là kia gã sai vặt ý thức được gấp giọng :“Đại thiếu gia tốt...... Lão gia, đại phu đại thiếu gia là hồi quang phản chiếu, bảo ngài chạy nhanh gặp mặt lần cuối......”.

      Ầm !... tiếng sấm vang lên,thời thiết vừa mới còn quang đãng, cảnh sắc tươi đẹp nhưng lại bỗng nhiên vang lên tiếng sấm rền, trận gió mạnh theo cửa thổi vào, nhấc lên khăn hỉ đầu tân nương thổi vài cái, sau đó lại nhàng hạ xuống.
      “A...... Đây là......”

      biết là ai hô tiếng, Đậu thượng thư mắt lạnh quét qua lại nghe người nọ :“Này phải Đông Phương đại tiểu thư...... phải Đông Phương Ngữ Phượng......”

      câu, giống như tiếng kinh lôi, so với thanh tiếng sấm bên ngoài hồi nãy càng chấn động hơn.

      Vốn là mặt hắc khí , Đậu thượng thư vừa nghe, trong chớp mắt chạy vội tới trước mặt tân nương, nhấc tay lên ai thấy có chạm vào khăn hỉ hay nhưng khăn hỉ lại bay lên, ở trung đánh vòng sau đó chậm rãi hạ xuống.

      Khăn hỉ rơi xuống hé ra khuôn mặt tầm thường đến cực điểm, mặt lại sát dày son phấn nhìn qua càng là khủng bố, hai gò má son đỏ rực , càng có nửa điểm mỹ cảm, cánh môi đỏ tươi nhưng lại giống như ăn máu, càng kỳ quái hơn là hai mắt vô thần, thần trí bộ dạng mơ mơ màng màng .

      ánh mắt mọi người nhìn về phía nha đầu đỡ tân nương, thấy hai người gắt gao đỡ lấy nàng, trách được thời điểm bái đường muốn nha đầu hỗ trợ gật đầu?

      Liếc mắt cái, này chỗ nào là cái tân nương nhìn giống như ác quỷ ở điện Diêm La “Ngươi là ai? Ngươi đến cùng là người nào?”

      Tất cả mọi người kinh ngạc khẽ động, Đậu thượng thư trước khi phản ứng bàn tay nháy mắt liền đặt cổ tân nương, chỉ cần hơi dùng chút lực, tân nương liền lập tức được hồi Diêm La điện báo tên.

      “Đậu thượng thư tha mạng...... Tha mạng......”

      Hai cái nha đầu vừa thấy này tư thế, sợ tới mức bùm tiếng quỳ xuống, Đậu thượng thư ánh mắt lạnh lùng, tay dùng chút lực khuôn mặt tân nương phủ dày phấn loát loát rơi xuống, khuôn mặt nháy mắt chuyển thanh mằ tím hồng trông càng tầng khủng bố.

      “Đây là nhị tiểu thư của chúng ta...... Đậu thượng thư tha mạng, nô tì cũng biết sao nhị tiểu thư lại bị nâng đến là phủ thượng thư ......”

      Oanh...... mọi người lại cảm thấy tiếng kinh lôi nữa vang lên, này...... đây là tình huống gì? Người trước mắt này chẳng lẽ chính là nhị tiểu thư của phủ tướng quân ,là người ngu ngốc trong lời đồn đồ đại, thậm chí nửa điểm thiên phú võ học đều có, lại còn chiếm giữ vị trí vương phi của đệ nhất mỹ nam tử Kỳ Thiên Quốc Hồ Diên Chân Đông Phương ngữ yên?

      Hình như, hôm nay cũng là ngày nhị tiểu thư xuất giá ,nhị tiểu thư này hẳn là gả đến tứ vương phủ, còn tân nương của bên này hẳn là kinh thành đệ nhất tài nữ đại tiểu thư Đông Phương Ngữ Phượng mới đúng.

      “Chết tiệt, Đông Phương Trình, ngươi khinh người quá đáng...... Lão phu muốn giết ngươi ......”

      Đậu thượng thư gầm lên giận dữ, bàn tay to đột nhiên dùng sức, đáng thương tân nương thân mình lung lay tựa hồ lập tức liền tắt thở ......

      “Lão gia...... cần, cần a, đại thiếu gia chờ ngài qua gặp mặt lần cuối cùng a......”

      Gã sai vặt vừa thấy tình hình tốt, vội quỳ lại ôm chân Đậu thượng thư hô, Đậu thượng thư phục hồi lại tinh thần, bàn tay to nắm chặt cổ tân nương liền buông lỏng, đáng thương tân nương liền mềm yếu ngã mặt đất, hiển nhiên vừa mới từ quỷ môn quan dạo vòng.

      “Hừ...... mang đến sài phòng, lão phu hồi cùng Đông Phương Trình tính sổ .”

      Đậu thượng thư vung ống tay áo lên, nổi giận đùng đùng bươc ,tân khách chỗ nào dám tiếp tục lưu lại, vội vàng cáo từ, đám chạy so chó đuổi còn nhanh hơn.

      Đáng thương tân nương, nằm đến đất, người lại nhìn xem có còn hơi thở! Sau lúc lâu, hai cái nha đầu to lớn tiến đến kéo ra ngoài cũng quản bên ngoài trời tầm tã mưa to.
      Lời tác giả
      [ tân nương -- chính là nữ chủ đáng thương , oa ha ha, đáng thương ? Cảm thấy đáng thương , đau lòng nàng giọt, cất chứa đề cử hạ, bằng , ngược tử nàng , cười gian ing......
      ]




      ☆, chương 3 đích tỷ ác độc khởi sát tâm

      Cùng thời gian, tứ vương phủ, cũng là đồng dạng nhiêu tân khách, nhắc tới mới nhớ hôm nay Tứ Vương Gia cùng phủ Đậu thượng thư,cùng ngày cưới nữ nhi của phủ tướng quân vào cửa, chuyện này ở kinh thành tuyệt đối là việc trọng đại hàng đầu, người có cấp bậc đều đến tứ vương phủ, Đậu thượng thư kia tự nhiên chỉ có thể tùy lễ xong việc .

      Mà so với việc phủ Đậu thượng thư khí trầm lặng, tứ vương phủ lại là tràn ngập vui mừng. Tứ Vương gia tuấn tiêu sái nhưng nhìn tới vị hôn thê mọi người liền bộ dạng chán ghét, hung ác hận thể cước đá ra, lúc này tứ vương gia tươi cười đầy mặt, làm cho người ta có cảm giác như tắm gió xuân.

      Mà tân nương sau khi bái hoàn đường liền ngoan ngoãn chờ ở tân phòng, toàn thân đều là ức chế được hưng phấn ý.

      “Bà vú, Phượng Nhi rất lo lắng a......”

      đầu phủ chiếc khăn hỉ dày nhưng lại che được vui mừng, Đông Phương Ngữ Phượng mặt mày mỉm cười, hai mắt hàm kiều, tuy rằng là gả cho chính nam nhân mình thích, nhưng nữ nhân này cũng luôn mang theo vài phần bất an .

      “Tiểu thư, ngươi rốt cục ngươi cũng đạt được mong muốn , có cái gì cần phải lo lắng đây? Cũng may mắn tiểu thư thông minh, bằng ......”

      Bà vú than tiếng, nhắc tới việc này, Đông Phương Ngữ Phượng thanh lạnh lùng :“Cái tiện nhân kia chính là gieo gió gặt bão! Cũng xem xem bản thân là cái gì, cũng dám vọng tưởng bay lên đầu cành làm phượng hoàng? nàng là người ngu si, có thể gả cho cái tên đoản mệnh Đậu Chí trung đều là cất nhắc nàng . Bà vú, cái tiện nhân kia, chính xác khi nào liền thủ tiết đây?”

      “Tiểu thư, lời này cũng thể lung tung......”

      Bà vú tỉnh táo nhìn bốn phía liếc mắt cái, hỉ phòng đều là người của các nàng, cũng cần sợ, bất quá tiểu thư ở trước mặt Tứ Vương Gia luôn luôn phải là bộ dáng ôn nhu lương thiện, nên biết rằng nàng muội muội của chính mình như vậy, vương gia biết nghĩ sao đây?

      Tuy rằng Tứ Vương Gia cũng chán ghét cái ngốc tử kia, nhưng...... Tứ Vương Gia thích tiểu thư, chỉ là tiểu thư mĩ mạo tài tình, còn là vì tiểu thư tính tình thiện lương dịu dàng!

      “Bà vú, Phượng Nhi biết, hồi ngươi nhớ cùng quản gia của vương phủ chuyện, là......”

      Đông Phương Ngữ Phượng tiến đến bên người bà vú vài câu, bà vú nghe xong liên tục gật đầu, mà lúc này, bỗng nhiên nghe được bên ngoài vang lên thanh thỉnh an vương gia của hạ nhân, Đông Phương Ngữ Phượng vội vàng ngồi thẳng thân mình, bàn tay bé cầm chặt chiếc khăn tay, thoạt nhìn như vô cùng khẩn trương.

      “Phượng Nhi......” Hồ Diên Chân chạy bộ tiến vào, theo lý thuyết nên ở bên ngoài cùng tân khách chút nữa mới có thể trở về , bất quá nghĩ đến mỹ nhân mà chính mình tâm tâm niệm niệm , liền trộm trở về bồi mỹ nhân xinh đẹp !

      “Phượng Nhi......” Giờ phút này Đông Phương Ngữ Phượng tự nhiên là thể lên tiếng, bà vú bên người vội hỏi:“Vương gia, ngài còn chưa có vén khăn hỉ đâu?”

      Hồ Diên Chân ha ha cười:“Xem, bổn vương nôn nóng quá nên đều quên mất việc này......”

      Tiếp nhận kim ngọc như ý bà vú đưa qua, cẩn thận vén khăn hỉ lên, lộ ra gương mặt xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành .

      Đều nữ nhân thành thân là thời điểm đẹp nhất , mà Đông Phương Ngữ Phượng vốn có hào danh kinh thành đệ nhất mỹ nữ, lúc này lại tỉ mỉ trang điểm phen, tự nhiên liền đẹp kinh người.

      Chính là, mỹ nhân so với hoa kiều, khóe mắt lại có vài giọt nước mắt rơi xuống,thoáng như hoa lê đẫm mưa, càng xem càng là phá lệ động lòng người, làm cho Hồ Diên Chân xem hận thể phen ôm vào lòng, áp đến dưới thân, hung hăng thương tiếc phen.

      “Phượng Nhi, hôm nay là ngày ngươi đại hỉ, vì sao vui?”

      Hồ Diên Chân ôm Đông Phương Ngữ Phượng vào lòng, bàn tay to thon dài lau giọt lệ mặt mỹ nhân, ôn nhu hỏi.
      Tuyết LiênWinter thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      ☆, chương 4: giết cái tiện nữ nhân kia

      “Vương gia...... Phượng Nhi chính là nghĩ đến nhị muội...... biết nhị muội tại như thế nào, Đậu thượng thư nhưng là có tiếng tính khí nóng nảy , Phượng Nhi lo lắng làm bị thương nhị muội, thậm chí giận chó đánh mèo xúc phạm tới vương gia......”

      Đông Phương Ngữ Phượng điềm đạm đáng xong, như thế mỹ nhân, như thế chí tình chí nghĩa, như thế thiện lương dịu ngoan, thử hỏi thế gian có nam nhân có thể chống cự?

      Hồ Diên Chân càng là cảm động, giọng điệu mang theo sủng nịch:“Phượng Nhi yên tâm,vả lại Đậu thượng thư bất quá là cái thần tử, nào dám trước mặt phụ hoàng giương oai? Về phần cái ngốc tử kia, chết sống cùng ngươi có quan hệ gì đâu?”

      Nghĩ đến vì nàng mà bản thân mình bị mười mấy năm sỉ nhục, Hồ Diên Chân nhưng là hận thể làm cho nữ nhân kia chết sớm chút.

      “Điện hạ...... Phượng Nhi...... Kia dù sao cũng là muội muội Phượng Nhi a......”

      Hồng sa trướng ấm, màn che đỏ thẫm hạ xuống, trong hỉ phòng, dần dần truyền đến tiếng rên rỉ! Mà ở tiền viện, tân khách cũng dám ở lâu, sớm tan, quản gia vương phủ tiễn mọi người trở về, bà vú của vương phi lại vội vàng tới:“Đinh quản gia, vương gia vừa mới có lệnh, đại môn đóng chặt, tối nay ai tới cũng được vào......”

      Đinh quản gia trong lòng hiểu , sớm phân phó người hảo hảo thủ hộ, đêm nay là đêm động phòng hoa chúc của vương gia, hơn nữa trời đổ mưa, tự nhiên là ai cũng xông vào được .

      ... ........

      “Đông Phương Trình, ngươi quả nhiên đủ ngoan!”

      Bái đường còn chưa xong, Đậu thượng thư bị gọi trở về, tân nương phải là người bọn họ muốn kết hôn mà đổi thành phế vật của tướng quân phủ nhị tiểu thư. Đậu thượng thư cũng phải ngốc tử, tùy tiện nghĩ cũng có thể đoán được là chuyện gì xảy ra .

      Tướng quân phủ, là hộ quốc phủ tướng quân, từ trước Kỳ Thiên quốc là địa phương quân đội nhiều nhất . Chính là do phủ tướng quân đương gia Đông Phương Trình nắm giữ, nữ nhi tuy rằng ít, nhi tử cũng là nhiều lắm, người lớn coi như là đơn bạc.

      Đại nữ nhi Đông Phương Ngữ Phượng, từ liền trí tuệ dị thường, chẳng những cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, càng là thiên tài luyện võ, tuổi còn trẻ, lại sớm đến khí chi tiên lục tầng, có thể là hòn ngọc quý của phủ tướng quân.

      Mà mẫu thân nàng Tưởng Văn Cầm, sở dĩ sau khi vợ cả trước chết liền có thể làm chính thất, nghe duyên cớ cũng là bởi vì sinh ra nữ nhi xuất sắc này.

      Nhị nữ nhi Đông Phương Ngữ Hinh, là do tướng quân nguyên phối cùng An Dương Thiên sinh ra, hồi nghe cũng là cái nữ nhi đáng , chính là thời điểm ba tuổi mẫu thân lại cùng người thông dâm bị bắt, nghe là tận mắt xem mẫu thân bị xử tử sau liền trở nên ngơ ngác , càng là nửa điểm thiên phú võ học cũng có, trở thành như bây giờ, vừa xấu vừa nát, là phế vật trong mắt tất cả mọi người

      Chính là lúc nàng vừa sinh ra liền cùng Tứ Vương Gia Hồ Diên Chân định thân, song phương còn trao đổi tín vật , nghĩ hôm nay bọn họ nhưng lại treo đầu dê bán thịt chó.

      là đáng giận! Đậu thượng thư tới gặp mặt Đậu Chí trung lần cuối cùng xong liền tắt thở . Thượng thư phu nhân Ngụy Tư Vân ô ô khóc, con thứ hai Đậu Chí Văn phẫn nộ đứng lên, nâng bước liền hướng ra phía ngoài bước !

      “Nhị ca, ngươi muốn làm gì?”

      Lão tam Đậu Chí Kềnh phen giữ chặt Đậu Chí Văn, gấp giọng hỏi.

      “Ta giết cái nữ nhân kia.”

      Đậu Chí Mạch Văn hầm hừ hừ xong, Đậu Chí Kềnh vội hỏi:“giết nàng? Hữu dụng sao?”

      “Ta...... Kia thể coi như thế là xong? Chúng ta cưới cái nữ nhân là vì cấp đại ca xung hỉ , phải làm đại ca mất mạng ...... Đông Phương Ngữ Phượng cái tiện nhân bát tự cùng đại ca tối hòa, thế nhưng lại đổi cái ngốc tử qua đây...... Nếu phải bọn họ đổi cái ngốc tử qua đây, đại ca làm sao có thể liền như vậy chết? Đông Phương Trình, Hồ Diên Chân, bọn họ cũng khinh người quá đáng ......”

      ☆, chương 5 xuyên tỉnh lại ở sài phòng

      Đậu Chí Văn hộc máu, Đậu thượng thư đứng lên, đứng ở trước mặt Đậu Chí Văn, thở dài:“Các nàng tỷ muội hai người cùng ngày xuất giá, chúng ta vốn là nên cảnh giác . Cái tiện nhân kia luôn luôn cùng Tứ Vương Gia minh bạch liền thông đồng , nếu phải vì trung nhi, con dâu như vậy ta Đậu Thanh Sơn cũng khinh thường muốn...... nhưng bọn họ......”

      Nghĩ đến nhi tử chết thê thảm, đều là bọn họ làm hại, đậu Thanh Sơn hận thể ra ngoài cùng bọn họ liều mạng.

      “Cha, chúng ta thể liền như vậy quên ......”

      Đậu Chí Văn cam lòng , Đậu thượng thư cả giận quát:“Đương nhiên thể như vậy quên , chính là lúc này phủ Tứ Vương Gia, phủ tướng quân, cùng hoàng cung tuyệt đối chỗ nào có thể vào. Loại tình này, ngươi cho là hoàng thượng biết? Hôn Tứ Vương Gia, hoàng thượng cũng sớm có ý tưởng đổi ý , hôm nay chuyện làm chính là mở con mắt nhắm con mắt, chúng ta còn có thể như thế nào?”

      Mấy người đều trầm mặc , hoàng thượng khẳng định biết, nhưng hoàng thượng cũng mặc kệ.

      “nhưng là...... Cha, ta nuốt trôi cục tức này......”

      Đậu Chí Văn dậm chân cái, Đậu Chí Kềnh đôi mắt vừa chuyển, liền nghĩ ra chủ ý:“Cha, nhị ca, tuy rằng chúng ta tại làm gì được Tứ Vương Gia cùng cái tiện nữ nhân kia, nhưng con cái chủ ý có thể nhục nhã Đông Phương Trình......”

      lời vừa ra, đừng là Đậu Chí Văn , chính là Đậu thượng thư cũng có hứng thú , Đậu Chí Kềnh thấp giọng vài câu, mấy người đều hắc hắc nở nụ cười.

      “Lão gia, nhưng...... nhị tiểu thư kia coi như là đáng thương, đối cái nữ tử như vậy chung quy là......”

      Đậu phu nhân Ngụy Tư Vân nghe xong cảm giác ổn, Đậu thượng thư mắt lạnh trừng nhìn :“ hủy ta đứa con, ta hủy cái ngốc tử, điều này còn phải buôn bán có lời sao?”

      Đậu phu nhân chỉ biết than tiếng, mất nhi tử thống khổ nên nàng cũng nhẫn tâm, cuối cùng gật đầu đáp ứng.

      ......

      sài phòng u, lúc này bên ngoài vẫn như cũ trời mưa rất to, sài phòng có chút thủng dột , mưa rơi xuống li li , trong phòng khắp nơi đều là vũng nước , tìm đượcmột địa phương sạch .

      thân quần áo ướt sũng ,y phuc tân nương vốn rườm rà, lúc này lại dính nước mưa ướt đẫm càng là trầm trọng, thân mình nho của nữ tử cuộn ở trong bộ y phục tân nương dày, từng trận gió lạnh thổi tới, nàng nhịn được run run.

      Trong đầu choáng váng hồ hồ , chỉ mơ hồ nhớ được có người cùng rùa bái đường, nàng lại nhìn tới, trừ bỏ màu đỏ, còn nghe được có thanh cười nhạo.
      Lúc này thanh tỉnh hơn chút, vốn là đôi mắt trong suốt lúc này bỗng nhiên nhiều hơn vài phần tàn khốc, nàng nâng lên ánh mắt, mâu quang sâu sắc đảo qua mỗi cái góc trong phòng, sài phòng thủng dột, mà chính mình......

      Vu Hâm muốn thử nâng tay, lại cảm giác toàn thân chút khí lực cũng có, nàng đây là như thế nào? Nàng nhớ được......

      Trong trí nhớ, có hai cái bóng dáng rất nhanh cùng tới, cái là nàng , lính đánh thuê cao cấp nhất thế kỷ 21, ở lần nhiệm vụ trúng phải mai phục, nàng để lại quả bom cuối cùng, cùng mười mấy cái đạo tặc đồng quy vu tận.

      Còn lại người kia, là cái nữ tử xa lạ, trong đầu lên rất nhiều đoạn ngắn, thuộc về chính mình nhưng cùng chính mình chung nhịp thở, đến cuối cùng cũng là bị người chuốc thuốc nâng lên kiệu hoa, sau đó chính là nàng nhìn đến tình cảnh bái đường.

      Mà chính mình, hiển nhiên là bị người nhận ra , cho nên bị đem đến sài phòng, mà tân lang kia, tại chỉ sợ cũng là dữ nhiều lành ít ......

      Vu Hâm, nga, , nàng tại kêu Đông Phương Ngữ Hinh, nghĩ thử ngồi dậy, nhưng nàng bi ai phát , thế nhưng chút khí lực cũng có.

      ☆, chương 6: quăng cho khất cái vũ nhục nàng

      Làm lính đánh thuê lại phụ thân đến người ngốc tử , đây chính là tình hình gì a? Giết người? Báo thù? Nổi giận? hiển nhiên, lúc này nàng cái gì cũng thể làm.

      Ào ào xôn xao, bên ngoài nước mưa vẫn như cũ rơi xuống, Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ liền cứ như vậy chờ chết, nàng cắn răng từng bước gian nan tới cửa, bởi vì nàng di chuyển, đất nước mưa ngừng đánh vòng , sau đó lan ra thành vòng vòng sóng gợn.

      người nửa có điểm khí lực, Đông Phương Ngữ Hinh thế nào cũng nghĩ tới, có ngày, cùng nàng mà , liền như vậy bước vài bước đường thế nhưng lại vất vả như thế . Chính là, nàng thể buông tha, tuyệt đối thể.

      biết bao lâu, với người khác khoảng cách vài bước mất bao nhiêu thời gian nhưng với nàng phải nhọc nhằn tốn sức, vừa vặn đến cạnh cửa, muốn đứng cũng được, càng cần mở cửa.

      Hơn nữa, cửa lại khóa , hoặc là , từ bên trong thoát ra được.

      Đông Phương Ngữ Hinh giãy dụa muốn đứng dậy, trong từ điển của nàng, cho tới bây giờ cũng chưa xuất hai chữ buông tha.

      Nàng nỗ lực , theo ván cửa, cho dù là ngã, vẫn như cũ đứng lên.

      Rốt cục, trời phụ người có lòng, Đông Phương Ngữ Hinh đứng lên, nhưng nàng vừa dùng chút lực, cửa thế nhưng chi nha tiếng mở ra --

      Bất quá, đáng tiếc, phải cánh cửa mở ra bên ngoài, mà là mở vào bên trong . Này nếu đặt ở lúc bình thường, nàng nhắm hai mắt cũng có thể tránh ra, nhưng hôm nay nàng cả người vô lực, lung lay sắp đổ thân mình theo cửa mở ra, bùm tiếng té ngã đất, bắn tung tóe khởi vòng nước .

      “Tiện nữ nhân, ngươi muốn chạy trốn?”

      Cửa mở ra, người tuổi nam nhân trẻ tuổi đến, nhìn đến người ngã sấp mặt đất Đông Phương Ngữ Hinh, mặt nhất thời nhiễm lên tầng tức giận.

      “......”

      Cằm đột nhiên bị người nâng lên, hung hăng bị nắm chặt, sinh đau, Đông Phương Ngữ Hinh mặt vốn là chát dày son phấn, hơn nữa lúc này lại dính nước mưa lem nhem , khuôn mặt kia, so với khất cái chẳng khác bao nhiêu, nàng bây giờ muốn có bao nhiêu chật vật liền có bấy nhiêu chật vật.

      “Quả nhiên là cái ngốc tử, ha ha...... Đêm nay, cũng đừng quên là đêm động phòng hoa chúc của ngươi......”

      Tay bỗng nhiên dùng sức, tay kia biết khi lại nhiều hơn viên thuốc, tay vừa nhấc, viên thuốc liền rơi vào miệng Đông Phương Ngữ Hinh ,tay nắm chặt nàng đột nhiên dùng sức, Đông Phương Ngữ Hinh giãy ra nhưng đều có cơ hội phun ra, dược vật liền theo nước bọt tan ra , trôi vào trong bụng.

      “Mang vào ......”

      cho Đông Phương Ngữ Hinh ăn xong viên thuốc, nam tử rốt cục buông Đông Phương Ngữ Hinh ra , người bị đẩy tiến vào, tóc tai bù xù, cả người bẩn thỉu, cả người run run.

      “Ha ha, hảo hảo hưởng thụ . Ngốc tử xứng khất cái, tuyệt diệu a......”

      Cửa chi nha tiếng bị đóng lại, ngoài trời đạo tia chớp bổ tới, nương theo ánh sáng tia chớp, vừa vặn nhìn đến khuôn mặt tuấn tú nhưng ngoan độc ác của Đậu Chí Văn kia.

      đời tối bẩn xấu nhất, thối nát nhất chính là khất cái?”

      thanh độc ác mơ hồ truyền vào.

      “dạ, thiếu gia, khất cái này còn giống như có bệnh, cả người run run, biết có lây bệnh hay nữa......”

      “Kia tốt nhất, ngày mai mời Đông Phương Trình tới để hảo hảo đón nữ nhi trở về...... Ha ha......”

      Trong sài phòng, mảnh tối đen, ánh sáng cuối cùng cũng bởi vì đóng cửa mà mang . Đông Phương Ngữ Hinh tiếp tục giãy dụa tới cửa, đất người vẫn như cũ, nằm run run .

      Đông Phương Ngữ Hinh ra lời, dưới phần bụng lại bỗng nhiên sinh ra cỗ cảm giác khô nóng, đây là......

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      ☆, chương 7: đêm hỗn loạn thực kích tình

      Nàng là lính đánh thuê cao cấp nhất, từng tự mình nếm thử rất nhiều loại độc dược, đối với loại cảm giác này, cũng có gì là xa lạ.

      nhiệt độ ở bụng theo máu nhanh chóng tăng lên, nàng biết kế tiếp phát sinh cái gì, chính là, kiếp trước nàng chết xuyên đến người ngốc tử này, chẳng lẽ chỉ để vì cùng cái khất cái làm chuyện kia sao?

      , nàng cần. Nàng cũng coi trọng chuyện mình có là xử nữ hay , nhưng là đối tượng tốt xấu gì cũng cần phải là khất cái a.

      Chính là, tại nàng, người chẳng những có khí lực, mà nhiệt độ xa lạ kia còn lấy tốc độ nhanh chóng thiêu đốt người nàng, nàng muốn tìm đồ vật này nọ để tự mình hại mình khôi phục chút lý trí, nhưng lại chút khí lực cũng có.

      mặt đất người kia run run lúc này giật giật, đầu luôn luôn cúi thấp lúc này lại nâng lên, tóc tai lộn xộn, thế nhưng lại có đôi con ngươi đỏ đậm ......

      ......”

      yết hầu khô giáp , cổ họng phát ra tiết cực thấp, Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên cảm thấy người nặng thêm, chính là khất cái kia thế nhưng nhảy dựng lên áp đảo người nàng --

      Này nếu bình thường, nàng sớm phát đập tên khất cái này, nhưng lúc này Đông Phương Ngữ Hinh thế nhưng có muốn trốn tránh xong. biết có phải hay nàng thế nhưng lại cảm thấy lực đạo kia lớn, giống người bình thường!

      bỗng nhiên cúi đầu, có cái gì đó áp đến môi Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh liều mạng lắc đầu, muốn thoát khỏi , nhưng......

      cường thế hôn xuống dưới, hung hăng hút lấy môi nàng, vốn tưởng rằng vào miệng là cỗ tanh tưởi, thế nhưng Đông Phương Ngữ Hinh nghĩ lại cảm giác thấy có cỗ nhàn nhạt hương vị dược hương.

      Dược hiệu cường thế phát ra,khất cái tất nhiên cũng là bị uy dược , phiền chán xé rách y phục của Đông Phương Ngữ Hinh, giá y đỏ thẫm rất nhanh biến thành từng mảnh tán mặt đất, bay tới trong vũng nước .

      “A......” trận đau đớn tê tâm liệt phế đánh úp lại, Đông Phương Ngữ Hinh bị đau hung hăng cắn miệng, chết tiệt, còn có ai xuyên mà lại xui xẻo như nàng a? Vừa tới thế nhưng bị cái khất cái phá thân......

      đau đớn kia đến cực nhanh, lại chung quy địch lại dược vật bá đạo kích thích, khất cái càng là giống như bị đánh thuốc kích thích, điên cuồng di chuyển ra vào, Đông Phương Ngữ Hinh nhưng lại cảm thấy trận khoai cảm xa lạ
      ban đêm tối đen, tiếng mưa rơi ào ào, ngẫu nhiên xuất lôi điện, bên trong hai người điên cuồng , ba ba ba tiếng va chạm mặt đất bọt nước ngừng vẩy ra, này đêm, định là bình thường.

      Nàng điên rồi! Cho cái khất cái ở cùng xxoo thế nhưng cũng có khoái cảm? Thời điểm Lâm vào hôn mê, Đông Phương Ngữ Hinh hung hăng ở lưng nắm chặt lấy phen, rồi hôn mê bất tỉnh.

      ......

      “A...... Tiểu thư, tiểu thư......”

      Đông Phương Ngữ Hinh là bị này tiếng kêu sợ hãi đánh thức , mở ra đôi mắt vẫn mông lung sương mù chưa tỉnh hẳn, nàng chỉ ngủ giấc thế nào lúc dậy lại cảm giác so việc chạy mấy chục km còn mệt đây?

      Chính là này giường cũng quá cứng rắn rồi? Đông Phương Ngữ Hinh cúi đầu, nhìn đến......

      mặt đất, có nước, có củi, mà chính mình, thế nhưng liền nằm tại đây ngủ buổi tối?

      “Tiểu thư, ngươi thế nào?”
      vải đỏ hỗn độn chỉ đắp ở những vị trí chủ yếu cơ thể còn lại các nơi khác đều có, mà nơi này lại ẩm ướt trách được nàng cảm thấy có chút lạnh?

      “y phục, cởi ra......”

      Chỉ liếc mắt cái, Đông Phương Ngữ Hinh liền thấy tình huống trước mắt, chuyện hôm qua lần lượt lướt qua đầu nàng, nàng cau mày, khất cái? Nhà này cũng là kỳ quái , nhi tử chết, thế nhưng còn tìm cái khất cái cho đội nón xanh.
      tiểu nha đầu ở cửa cả kinh, lại rất nhanh hiểu được ý tứ của Đông Phương Ngữ Hinh, nàng vội vàng cởi áo khoác ra, Đông Phương Ngữ Hinh tiếp nhận mặc vào, lúc này, rất nhiều người hướng tới cửa chạy lại......

      ☆,chương8: mang nón xanh lớn

      “Đông Phương tướng quân, ngươi nhưng là cấp lão phu lời giả thích, lão phu ngày hôm qua cưới ràng là đại tiểu thư nhà ngươi, vì sao lại thành nhị tiểu thư?”

      “Ai nha, Đậu thượng thư, ngày hôm qua hai cái nữ nhi của lão phu đồng thời xuất giá, quý phủ nội trong ngoại ngoài nhưng là đều bận , này lão phu cũng có biện pháp phân thân . Ai có thể nghĩ những người này thế nhưng hồ đồ như vậy, kiệu hoa cũng có thể nâng sai......”

      “kiệu hoa nâng sai? đời này có chuyện khéo như vậy sao? Ngươi đem cái ngốc tử đưa đến cho ta còn chưa tính, ngốc tử kia cùng con ta bát tử căn bản hợp, đáng thương trung nhi của ta, thế nhưng bị các ngươi làm cho......”

      Khi chuyện, mọi người chạy tới sài phòng, đúng lúc nhìn thấy nha đầu phủ thêm áo khoác cho Đông Phương Ngữ Hinh, mọi người ngây người......

      “Này......” Gía y bị xé thành mảnh , sài phòng lúc này loạn thất bát tao còn có thể nghe thấy loại hơi thở sau khi hoan ái, hai cái đương gia đều là người từng trải, tự nhiên cũng liền hiểu được đây là xảy ra chuyện gì.

      “Đông Phương tướng quân, đây là nữ nhi của ngươi? Con ta đêm qua vừa mới tắt thở? Nàng thế nhưng tại sài phòng cùng nam nhân khác tằng tịu...... Điều này làm cho con ta......”

      Đậu thượng thư đúng là so với hát còn muốn tốt hơn, nước mắt cơ hồ rơi xuống . Đông Phương Trình vừa thấy sắc mặt nhất thời đen lại, trừng mắt Đông Phương Ngữ Hinh cả giận :“Nghiệp chướng, ngươi thế nào có thể làm ra như vậy chuyên biết hổ thẹn như vậy?”

      “Đông Phương tướng quân, Đông Phương gia ngươi chính là giáo dục nữ nhi như vậy a......”

      Con thứ ba của Đậu thượng thư, Đậu Chí Kềnh cười lạnh xem Đông Phương Trình, nhưng là muốn nhìn Đông Phương Trình làm sao bây giờ? Ngươi hại đại ca của ta, ta liền hủy thanh danh nữ nhi của ngươi. cái nữ nhi gặp chuyện may, nữ nhi khác của ngươi cũng chịu liên lụy, hừ.

      “Này......” Đông Phương Trình nét mặt già nua đỏ bừng, thế nào cũng nghĩ đến bọn họ nhưng lại độc ác như vậy. Cũng dám hủy trong sạch của Đông Phương Ngữ Hinh.
      “Ai nha, Đậu thượng thư, đậu tam công tử a, ngài cũng biết khuê nữ này của ta đầu óc được tốt, bình thường đều là điên điên, ngốc ngốc , này chắc phải bệnh ngốc lại tái phát ?”

      Đông Phương Trình khó xử biết như thế nào Phu nhân Tưởng Văn Cầm bỗng nhiên thướt tha tới, nàng nghe lão gia vừa liền cảm thấy tốt, may mắn đến kịp thời, bằng ......

      “Phạm vào ngốc bệnh? Đông Phương phu nhân, ngài nữ nhi này bệnh ngốc là kỳ quái, mỗi lần phát bệnh đều là tìm nam nhân lung tung sao?”
      Đông Phương Trình mặt càng ngày càng đen, dưới tay áo bàn tay tay gắt gao nắm chặt, nếu phải e ngại nhiều người có mặt như vậy, sớm tát đem nữ nhi làm mất mặt này chụp chết.
      “Công tử lời này là đúng rồi, Ngữ Hinh của ta nhưng là thanh bạch (trong trắng thuần khiết) gả đến nhà ngươi , xảy ra việc này phủ tướng quân chúng ta còn chưa có tìm ngươi tính sổ đâu? Ngươi cũng thể như vậy vu nữ nhi Đông Phương gia có tri thức, hiểu lễ nghĩa. Ngữ Hinh ngày hôm qua gả đến Đậu phủ, vậy cùng Đông Phương gia chúng ta quan hệ , Đậu thượng thư, ngươi có đúng ? Nếu Đậu thượng thư cảm thấy đúng,vậy ngại mời hoàng thượng phân xử......”

      lời này của Tưởng Văn Cầm đúng là cực có trình độ ,nữ nhi nàng thành vương phi của thành Tứ Vương Gia, kia nhưng là con dâu hoàng gia, hoàng thượng lại xưa nay sủng ái Tứ Vương Gia, tự nhiên hướng về bên kia . Huống chi hình dáng lúc này của Đông Phương Ngữ Hinh, cho dù là bổ cứu cũng được !(ý là dùng các biện pháp uốn nắn, sửa chữa cuungx xoay chuyển được)

      Ngày hôm qua tính sai chuyện tân nương, tuy rằng bọn họ biết là phủ tướng quân cùng Tứ Vương Gia giở trò quỷ, nhưng lại cố tình thể bắt được nhược điểm, nâng sai kiệu hoa, cái hiểu lầm mà thôi, đủ để đem hết thảy đều che .

      ☆, chương 9: đồ ngốc thăng cấp thành dâm phụ

      Bọn họ làm cho người ta vũ nhục Đông Phương Ngữ Hinh vốn là muốn vứt hết mặt mũi của phủ tướng quân, lúc này nếu tướng quân phu nhân như vậy mà Đông Phương Ngữ Hinh còn ở lại phủ chẳng phải bọn họ là tự bôi đen mình sao.

      Lúc này nếu cấp Đông Phương Ngữ Hinh trả về, thành nữ nhi phủ tướng quân làm ra loại tình này, là bọn giáo nữ nhi nghiêm. Mà nếu là ở lại đây, chính là thê tử Đậu Chí trung, mặc dù Đậu Chí trung chết, nhưng cũng thành cấp Đậu Chí trung đội nón xanh .

      “Tướng quân phu nhân chê cười, nữ nhi căn bản cùng trung nhi bái đường, thế nào có thể xem chỗ ta như chỗ để người? Còn thỉnh mang .”

      Đậu thượng thư trong nháy mắt nghĩ chu toàn, lúc này Đông Phương Ngữ Hinh là vạn vạn thể lưu lại , cho dù là túc trực bên linh cữu Đậu Trí Trung cũng chưa có tư cách.

      “Này......”

      Đông Phương Trình do dự, phu nhân lại cười :“Kia cũng tốt, Ngữ Hinh bái đường, chúng ta liền mang , chính là...... Ai, nha đầu kia đầu óc ràng, trở về còn phải hảo hảo nhốt lại......”

      Nàng nhưng là cần thanh danh Đông Phương Ngữ Hinh,nữ nhi nàng như nguyện gả cho nhân trung chi long Tứ Vương Gia, này tiện nữ nhân cũng là xem như lập được điểm công ! Trước mang về, tìm nơi thần biết quỷ hay giết chết là được, cần gì vì nàng mà đắc tội Đậu thượng thư ?

      Vì thế, Đông Phương Ngữ Hinh bị dẫn trở về, cái thành thân xuất giá bái đường, lại ngoài ý muốn thất thân, nữ nhân này cả đời xem như triệt để xong rồi.

      Đông Phương Ngữ Hinh ở thượng thư phủ thành thân, ban đêm cùng nam nhân khác làm chuyện tằng tịu biết bị cái nào nha hoàn cẩn thận ra ngoài, cho nên phố, nàng từ ngốc nữ, phế vật trực tiếp thăng cấp thành dâm phụ.

      Phải biết rằng, nữ nhân kia lại xấu vừa ngốc, muốn làm dâm phụ cũng có chút khó khăn. Hơn nữa thời điểm thành thân rất nhiều người nhìn qua dung mạo Đông Phương Ngữ Hinh, dung mạo kia nhưng là là có thể so với quỷ hồn vừa ra từ địa ngục a, kết quả là, mọi người đối với nam nhân đương vụng trộm với nàng tỏ vẻ vạn phần đồng tình, mà phủ tướng quân nhị tiểu thư, lại trở thành người cưỡng bức người ta vào khuôn khổ của dâm phụ ác quỷ .

      Đương nhiên, lời này truyền ra đôi khi khó tránh khỏi bất đồng, lời đồn phải là dựa vào điều này dựng lên sao?

      Cũng có người bởi vậy bắt đầu nghiên cứu phủ tướng quân, vì thế còn có thuyết pháp cách giáo nữ nhi ở phủ tướng quân như thế nào?. Tướng quân phu nhân nghe xong tự nhiên là giận dữ thôi, nghe trong phòng vài vật đồ cổ trị giá xa xỉ bị quăng vỡ nát.

      Bất quá, nàng có thể ở trong phủ chiếm lấy danh hiệu tướng quân phu nhân mười mấy năm, nhất định là người có thủ đoạn, vì vậy rất nhanh phủ tướng quân liền phát ra mấy trương bái thiếp, mời ít hào môn quý phụ đến phủ uống trà, là tứ vương phi vừa mới sai người đưa tới.

      Đông Phương Ngữ Hinh thời điểm nghe được tin tức liền nở nụ cười. Nàng bị bọn họ mang về, vẫn như cũ nàng ở trong tiểu viện bài trí đơn giản, bên người chỉ mang theo tiểu nha đầu, nhưng hình như bị câm điếc, nửa ngày chữ.

      Về phần nha đầu cùng nàng gả qua ngày đó biết chỗ nào rồi, nàng cũng có truy vấn, tình cấp bách liền được , tỷ như tại, nàng bị giam cầm tại cái tiểu viện này, căn bản có khả năng rời nửa bước.

      Đêm đó biết đến cùng là trúng độc gì, nhưng......

      Ánh mắt hơi hơi tức giận, tên khất cái thực cầm thú, đều qua nhiều ngày như vậy , phía dưới vẫn như cũ có chút thoải mái. Nơi này lại càng có người quan tâm nàng, đưa thuốc cho nàng, chỉ có thể dựa vào nằm ở giường chậm rãi dưỡng hảo.

      “Tiểu thư, phu nhân có phải hay kêu ngươi qua a......”
      Tuyết Liên thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      ☆, chương 10: tái sinh độc kế triệu vào cung

      Tiểu nha đầu tên là tước nhi (tước nhi: chim sẻ ), nhưng người lại nửa điểm cùng chim sẻ cũng giống, từ từ lắc đầu:“ ......”

      Quả nhiên, tiền viện phu nhân căn bản mang Đông Phương Ngữ Hinh ra ngoài lộ diện. Nàng chính là mặt thương tâm rơi lệ:“Đáng thương nhị nha đầu mẫu thân mất sớm, đầu óc cũng quá thanh tỉnh, thế nhưng làm ra chuyện hồ đồ như vậy! Bất quá nhị nha đầu, đầu óc vốn tốt, ta thu lưu nàng ấy phải muốn mạng nha đầu ấy sao?”

      Này phen lời xuống dưới, nàng nhưng là thành tâm địa bồ tát, đại từ đại bi. Vài vị phu nhân tự nhiên cũng hiểu được ý tứ của nàng, phỏng chừng sau khi tiệc trà kết thúc, kinh thành lại lần chuyển hướng về phía --

      Này nhiều nhất chính là tướng quân phủ ngốc tử tiểu thư hồ đồ, đại nương là người biết bao dung, cũng che chở nha đầu phải thân sinh.

      Đông Phương Ngữ Hinh có thể nghĩ tới kết quả như vậy, chính là hơi hơi cười, thời nàng cái gì cũng , càng còn cách nào khác cùng người bên ngoài đấu tranh.

      Bất quá may mắn là, bọn họ cấm chính mình đến quấy rầy, cũng là bớt được số phiền toái, miễn cho cả ngày bị người nhớ thương, thân mình vốn chưa phục hồi như cũ, cũng muốn ứng phó bọn họ.

      Về phần người bên ngoài như thế nào, ai có thể can thiệp ? tùy tiện bọn họ a. Nhân gia như thế nào ngươi cũng chết, phải sao?

      Bất quá, chuyện nàng đều ghi tạc trong lòng, rất nhiều tình phải báo, mà là, phải đợi thời gian tốt.

      Đông Phương Ngữ Hinh tu dưỡng mười ngày nay, đại phu nhân rốt cục nhớ tới nàng , cũng là mang bái thiếp trong cung đến, là hoàng hậu nương nương thiết yến, mời ít hào môn quý phụ tham gia.

      Hoàng hậu nương nương thiết yến, vốn là mời đến Đông Phương Ngữ Hinh có tiếng xấu ngốc tử , nhưng......

      Tứ Vương Gia là con ruột của hoàng hậu, Đông Phương Ngữ Hinh vốn được chỉ định là con dâu, tuy rằng kết quả cuối cùng có vài phần được như ý, nhưng......

      Cho dù là sai lầm, Đông Phương Ngữ Hinh bị đuổi về nhà, hoàng hậu nương nương vẫn như cũ muốn từ ái biểu đạt phần thân thiết chi tâm này.

      Hơn nữa, Đông Phương Ngữ Phượng nhưng là tứ vương phi , đó là đại tỷ của Đông Phương Ngữ Hinh,trong chuyện này Đông Phương Ngữ Hinh nàng cũng là có công lao

      “Ngữ Hinh a, mấy ngày nay trong phủ chuyện nhiều lắm, nương cũng rảnh qua nhìn ngươi, vừa nãy trong cung đưa tới bái thiếp, ngươi cũng thu thập chút thôi......”

      Phu nhân cũng có trưng cầu ý kiến Đông Phương Ngữ Hinh, này ràng cũng chỉ là cùng nàng mà thôi. Đông Phương Ngữ Hinh cúi đầu, nàng biết lúc này nàng phản bác cũng vô dụng , bởi vì phu nhân cho nàng cơ hội này.

      Hơn nữa, người ngốc, căn bản cũng phản bác.

      “Trong cung?”

      Nghĩ lại bộ dáng của Đông Phương Ngữ Hinh, nàng giật mình hỏi.

      “Chính là người ngươi thích kia...... cũng tới ......”

      Nguyên lai Đông Phương Ngữ Hinh thích Hồ Diên Chân, tuy rằng người kia thực là đồ bỏ , nhưng Đông Phương Ngữ Hinh cùng có hôn ước, biết đó là tướng công nàng, sớm muộn gì cũng thành thân , cho nên nàng đối , có loại cảm giác đặc thù.

      Trong trí nhớ, có cái nữ tử luôn nhìn đến Hồ Diên Chân sau yên lặng theo phía sau , thời điểm sinh bệnh nàng cho uống thuốc, bất quá Hồ Diên Chân lúc đó trực tiếp liền quăng ngã nàng. Nhìn đến tỷ muội đều học thêu, nàng cũng theo học , bao hương đầu tiên là thêu cho , nhưng lại trực tiếp vứt vào ấm lô đốt.

      Ngày thứ hai, nàng nhìn thấy đeo người bao hương khác rất tinh xảo, cái kia nàng biết, là đại tỷ làm .

      Lại sau này, bọn họ đến thời điểm bàn hôn luận gả, đại tỷ cùng lại với nhau càng thường xuyên, cùng nhau ngắm hoa du hồ, từng tìm hoàng thượng đề cập qua chuyện muốn hủy hôn ước để cưới đại tỷ, nhưng hoàng thượng đồng ý!

      ☆chương11:mỹ nữ tuyệt sắc, tâm như rắn rết



      thời điểm đó náo loạn lớn, hoàng thượng cùng Tứ Vương Gia quan hệ rất căng thẳng, hoàng hậu cũng ngầm đồng ý với tứ vương gia nên cũng quản.

      Đại tỷ cũng từng náo qua, tìm phụ thân làm chủ , nhưng phụ thân cấp mắng trở về.

      Lại sau đó, Đậu Chí trung bỗng nhiên bệnh nặng, biết vì sao lúc ấy lại muốn cùng đại tỷ thực hôn ước.

      Nguyên lai lúc trước Đậu thượng thư chưa bao giờ đề cập qua chuyện hôn ước với đại tỷ, nguyên nhân cũng là có thể đoán được ít, đơn giản là đại tỷ cùng Tứ Vương Gia có đồn đãi, bọn họ đối nữ tử như vậy có chút khinh thường.

      Nhưng lần này đề hôn, lại làm Đông Phương Ngữ Phượng nghĩ quẩn trực tiếp tìm cái chết, lúc đó Tứ Vương Gia chạy lại, phu nhân ở trong phòng cùng đại tỷ chuyện hồi lâu, đến cùng gì đó cũng biết, bất quá kỳ quái là cuối cùng thế nhưng lại đáp ứng.

      hôn kỳ của đại tỷ vốn là trước nàng vài ngày , nhưng sau bị phong hàn liền chậm trễ thời gian xuất giá, cho nên hai người mới cùng nhau xuất giá cùng ngày, màn sau này cũng chính vì vậy mới xảy ra.

      trong chuyện này tình huống cụ thể như thế nào tuy rằng đoán được, nhưng dễ dàng thực , cái mưu kế rất đơn giản , chính là bởi vì có người nghĩ đến bọn họ động chủ ý này, cho nên cư nhiên thành công .

      trong cuộc hôn này,đại tiểu thư nàng thành đá kê chân, hy sinh nàng, hủy hết thảy những gì nàng có, để Đông Phương Ngữ Phượng có được nhân duyên như ý.

      Chính là, nhân duyên kia tốt đẹp sao? Mọi việc đều có ngoài ý muốn, nàng Vu Hâm tới đây, Đông Phương Ngữ Phượng cũng đừng nghĩ tới được sống thoải mái.

      Nhưng là, thời nàng quá yếu, thích hợp ra tay. nguyên tắc của nàng là luôn muốn nắm giữ, hoặc là ra tay thôi– ra tay, tất nhiên phải làm cho bọn họ có lực chống đỡ.

      Theo đại phu nhân ra là nữ tử xinh đẹp người mặc y phục màu vàng nhạt.

      “Ai nha, này phải nhị tỷ sao? Nhị tỷ nhưng là cũng theo phu nhân sang đây sao? Hôm nay hình như là cung yến ? nhị tỷ cũng muốn tới sao? Này cũng tốt, bên ngoài đều nhị tỷ là...... Ai nha, ngươi xem ta nên như thế nào đây? Nhị tỷ cho dù là tìm người đương vụng trộm cũng có gì a, chính là, ngươi nên ở lúc tướng công vừa mới chết liền......”

      nữ tử này bộ dáng mới mười mười hai tuổi, thân mình còn chưa phát triển hết, nhưng môi hồng răng trắng, mắt hạnh má đào, cũng là bộ dáng mỹ nhân hiếm thấy , chính là, người tuy rằng sai, nhưng miệng lại rất thối.

      Đông Phương Ngữ Hinh ra vẻ thấy được nàng, lại càng phản bác cái gì. Nàng tiếp tục hướng về phía trước đến, ngang qua bên người nàng, bên cạnh có hồ hoa sen, lúc này lá sen chưa dài ra, gợn nước màu thanh bích, dưới ánh mặt trời lấp lánh sáng lên.

      Đây là tam tiểu thư Đông Phương Ngữ Hoa, năm nay vừa mới mười tuổi, cũng phải do phu nhân sinh ra, chính là thiên phú của nàng cũng sai! Tuy rằng vừa mới mười tuổi, nhưng cũng đến khí chi tiên tầng bốn, tuy rằng so ra kém Đông Phương Ngữ Phượng, nhưng so với những người cùng lứa tuổi coi như tệ.

      Kỳ luận xuất thân, Đông Phương Ngữ Hinh xuất thân cũng kém, mẫu thân vốn là tướng quân phủ phu nhân, nhưng lại mất sớm, mà phu nhân giờ, tuy rằng cũng là chính thất, cũng cũng bất quá chỉ là phù chính , nếu nghiêm khắc truy cứu tới cùng thân phận của nàng cũng rất cao quý.

      Nhưng để có than phận này điều kiện tiên quyết là...... Nàng phải có chỗ dựa . Nếu nàng vẫn còn mẫu thân, mẫu thân vẫn là tướng quân phu nhân, vậy tướng quân phủ xem ai dám khi dễ nàng? Nếu phụ thân này đủ tốt , cho nàng chỗ dựa, làm chủ cho nàng, vậy cũng có người coi thường nàng.

      Chính là, đáng tiếc, mẫu thân sớm mất, phụ thân thương, hơn nữa nàng lại luôn luôn si si ngốc ngốc , nàng Đông Phương Ngữ Hinh trở thành người cha đau, nương kế bỏ mặc, thậm chí còn bị bọn họ thông đồng thiết kế cấp đổi hôn .
      Tuyết Liên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :