1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xuân Noãn Hương Nùng - Tiếu Giai Nhân

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Đặng Gia

      Đặng Gia Well-Known Member

      Bài viết:
      50
      Được thích:
      2,052
      [​IMG]
      Xuân Noãn Hương Nùng

      Tác giả: Tiếu Giai Nhân

      Số chương: 228 chương( 224c+4PN)

      Editor: Đặng Gia & Diệp Nhược Giai

      Tiến độ : 4c/ tuần( 2-4-6-CN)
      Văn Án:
      Trước khi trọng sinh nàng gả cho thế tử của Sở quốc công

      Sau khi trọng sinh, nàng trực tiếp gả cho Sở quốc công.


      Về phần khác biệt giữa hai vị tướng công,Lục Minh Ngọc đỏ mặt: Cao hơn, tuấn tú hơn, ngọt ngào hơn,và mãnh hơn….


      Thể loại:


      1. Song trọng sinh,1v1,HE

      2. Tướng công của kiếp trước cùng tướng công kiếp này là đường huynh đệ, phải cha con.
      Truyện siêu sủng, siêu ngọt, nam mãnh, thịt vụn.Sủng đến tận trời, sủng đén ê răng. Trong truyện có nhiều cặp đôi thành, và những cặp đôi đó, nam sủng nữ còn gì để .Gia đấu có cung đấu có nhưng chủ yếu là ngọt ngọt và ngọt. Ai sợ sâu răng đến nha sĩ trước khi nhảy hố nha.


      Mục lục
      C1
      C2 ✿ C3 ✿ C4 ✿C5 C6 ✿ C7 ✿ C8 ✿ C9 ✿ C10
      C11 ✿ C12 ✿ C13 ✿ C14 ✿ C15 ✿ C16 ✿ C17 ✿ C18 ✿ C19 ✿ C20

      C21 ✿ C22 ✿ C23 ✿ C24 ✿ C25 ✿ C26 ✿ C27 ✿C28 ✿ C29 ✿ C30
      C31 ✿ C32 ✿ C33 ✿ C34 ✿ C35 ✿ C36 ✿ C37 ✿ C38 ✿ C39 ✿ C40
      C41 ✿ C42 ✿ C43 ✿ C44 ✿ C45 ✿ C46 ✿ C47 ✿ C48 ✿ C49 ✿ C50
      C51 ✿ C52 ✿ C53 ✿ C54 ✿ C55 ✿ C56 ✿ C57 ✿ C58 ✿ C59 ✿ C60
      C61 ✿ C62 ✿ C63 ✿ C64 ✿ C65 ✿ C66 ✿ C67 ✿ C68 ✿ C69 ✿ C70
      C71 ✿ C72 ✿ C73 ✿ C74 ✿ C75 ✿ C76 ✿ C77 ✿ C78 ✿ C79 ✿ C80
      C81 ✿ C82 ✿ C83 ✿ C84 ✿ C85 ✿ C86 ✿ C87 ✿ C88 ✿ C89 ✿ C90
      C91 ✿ C92 ✿ C93 ✿ C94 ✿ C95 ✿ C96 ✿ C97 ✿ C98 ✿ C99 ✿ C100

      C101 ✿ C102 ✿ C103 ✿ C104 ✿ C105 ✿ C106 ✿ C107 ✿ C108 ✿ C109
      C110 ✿ C111 ✿ C112 ✿ C113 ✿ C114 ✿ C115 ✿ C116 ✿ C117 ✿ C118
      C119 ✿ C120 ✿ C121 ✿ C122 ✿ C123 ✿ C124 ✿ C125 ✿ C126 ✿ C127

      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 5/1/18
      thuann, sweet mandy, Hòa Yên Linh60 others thích bài này.

    2. Đặng Gia

      Đặng Gia Well-Known Member

      Bài viết:
      50
      Được thích:
      2,052
      CHƯƠNG 1

      Mặt trời ngã về tây, nhiệt độ cũng giảm dần theo, gió đêm thổi qua rèm cửa , làm lòng người vui vẻ.

      Lục Minh Ngọc vừa viết xong quyển kinh, buông bút xuống, đại nha hoàn Lãm Nguyệt lập tức bưng chậu rửa tay tới, hầu hạ nàng rửa tay.

      Nước lạnh sạch trong suốt trong chậu đồng, làn nước gợn dập dờn, hình cá chép dưới đáy chậu dường như sống lại, bên cạnh lá sen vãy đuôi di động, Lục Minh Ngọc quan tâm cảnh đẹp trước mắt, Lãm Nguyệt lại hâm mộ nhìn đôi tay của nàng, vừa trắng vừa mềm mại, mười ngón tay nhắn xinh đẹp lại thanh tú, khó trách nhiều lần thế tử ôm phu nhân đùi, thích thú xoa nắn.

      “ Đều lui xuống hết .”. Rửa tay xong, Lục Minh Ngọc lãnh đạm cho hai nha hoàn lui ra, trong lòng nàng có tâm , muốn yên tĩnh mình.

      Thái Tang,Lãm Nguyệt đồng thanh đáp, rồi lui ra.

      Trong phòng vẫn khá là oi bức, Lục Minh Ngọc cầm lấy cây quạt tròn rồi về phía cửa sổ, ngoài cửa là những chậu hoa nguyệt quế nở rộ cả vườn, cả ngày nóng oi bức, nhưng tại lại thấy thoải mái hơn nhiều. Hình ảnh đóa hoa trắng noãn mềm mại, đẹp đẽ vướn bụi trần, tựa như mẫu thân trong trí nhớ của nàng, trong trẻo nhưng lạnh lùng thoát tục, dính khói lửa nhân gian.

      “Phu nhân, Cát tiên sinh trở lại.”

      Trước cửa viện tiểu nha hoàn bước nhanh tới, nhìn phu nhân đứng trước cửa sổ ngắm hoa, tiểu nha hoàn lại cao giọng bẩm báo.

      Lục Minh Ngọc mi tâm giật mình, đặt quạt tròn để bàn sách, nhìn lại trang phục của mình, xác định có chỗ nào thất lễ, liền đến tiền viện tiếp khách. Lại đến vị Cát tiên sinh này, quái nhân, ngày hôm trước hộ vệ đến thôn trang bên cạnh lên núi tìm thức ăn để làm những món ăn thôn quê, ngờ phát có người trượt chân lăn xuống núi, liền cứu đem về. Cát tiên sinh này sau khi tỉnh lại liền muốn báo đáp ân tình. Hộ vệ phu nhân muốn ăn món ăn dân dã nên mới vào núi tìm, nếu Cát tiên sinh muốn báo đáp liền báo đáp phu nhân .

      Lục Minh Ngọc đến thôn trang là để tịnh tâm tưởng nhớ về vong mẫu, vốn để ý đến vị Cát tiên sinh này, nhưng đối phương kiên quyết báo ân chịu , Lục Minh Ngọc bắt buộc gặp mặt , hỏi lấy gì để báo đáp. Nàng là phu nhân của thế tử Sở quốc công, cẩm y ngọc thực, Lục Minh Ngọc cũng thiếu tiền bạc.

      Cát tiên sinh tự xưng là thần y, nguyện ý chữa bệnh giúp nàng hay thân nhân của nàng.

      Lục Minh Ngọc bệnh tật, nhưng thân nhân trong nhà, lại có hai người.

      người là phụ thân của nàng, mắt bị mù, còn người còn lại là đại bá( chồng) Sở Hành, Sở quốc công phủ có hai phòng, Sở Hành là con trai duy nhất của đại phòng, cha mất sớm, sau khi lão quốc công qua đời, cháu trai trưởng Sở Hành thuận lí hành chương thừa kế tước vị, đáng tiếc năm xưa khi xuất chinh mắt trái bị thương, sau đó tay trái cũng bị chặt đứt, năm trước Lục Minh Ngọc gả tới Sở quốc công phủ bao lâu, Sở Hành lại tiếp tục xuất chinh, chết trận sa trường,tước vị quốc công liền rơi xuống người, nàng cũng vậy mà từ Sở gia Nhị phu nhân liền biến thành phu nhân Sở quốc công.

      Đại bá tử chết, còn phụ thân….

      Lục Minh Ngọc hận ông ấy.

      Năm nàng 7 tuổi, mẫu thân nàng dẫn theo đại nha hoàn Bích Đàm bên người dạo vườn hoa, tới bên hồ, mẫu thân liền phái Bích Đàm trở về tam phòng lấy giấy bút, muốn vẽ tranh, Bích Đàm ngoan ngoãn tuân mệnh, nhưng được chưa xa, liền nghe tiếng động lớn bên hồ truyền tới, Bích Đàm kinh hãi, vội vàng chạy tới, chỉ nhìn thấy làn nước kịch liệt gỡn sóng….

      Mẫu thân nhảy hồ tự tử.

      ai nghi ngờ.

      Bởi vì mẫu thân nàng là thứ nữ của Trang vương phủ, Trang vương gia có tiếng sợ vợ, đối với Vương phi gì nghe nấy, đời này có lần duy nhất có lỗi với Vương phi là ra ngoài đem về vị đại mỹ nhân, còn nâng nàng lên thành di nương. Vì để bồi thường nàng, Trang vương gia tùy ý Vương phi khắc khe với di nương của cùng với hai đứa con thứ xuất, ngay cả Vương phi an bày gả thứ nữ cho tam công tử Lục gia mắt mù cũng lên tiếng.

      ra luận về dòng dõi, Lục gia hoàn toàn xứng đôi với thứ nữ của vương phủ, Lục lão gia làm bên Thương thư bộ binh được Hoàng thượng xem trọng, con trai trưởng cũng tòng quân ở Kinh Châu, đứa con thứ hai nhậm chức ở hộ bộ, liền ngay cả đứa con thứ ba cũng là nhân trung long phượng, từ trí tuệ hơn người, được mệnh danh là thần đồng, 11 tuổi đỗ trạng nguyên, sau đó trong lần ngoài ý muốn mắt bị mù, vô phương cứu chữa.

      Gã cho người mù, đây là điều ủy khuất đầu tiên của mẫu thân nàng.

      mù, vợ chồng ân ái, cuộc sống vẫn có thể trôi qua tốt đẹp, nhưng cố tình phụ thân nàng giữ nha hoàn trung thành và tận tâm bên cạnh 7 năm, tuy rằng thu phòng nhưng đứa nha hoàn lại cùng phu nhân tranh cãi, cuối cùng nháo đến cảnh vợ chồng chia phòng, 1 năm cũng thể được mấy câu. Đây là ủy khuất thứ hai mà mẫu thuân nàng phải chịu.

      Có hai lý do ràng như vậy, mẫu thân nàng nhất thời nghĩ quẩn tự tử , cũng có thể dễ dàng hiểu được.

      Ngay cả Lục Minh Ngọc khi ấy còn bé xíu cũng biết được mẫu thân nàng sống có bao nhiêu khổ sở.

      Mẫu thân thương nàng mất, mọi khổ sở uất hận nàng liền đem trút hận lên người phụ thân của nàng, nàng cự tuyệt kêu phụ thân , cự tuyệt gặp mặt, mỗi lần gặp đều xem như thấy, cho dù sau này đuổi nha hoàn trung thành bên cạnh nàng vẫn như cũ gặp mặt. Nếu hối hận khi thấy mẫu thân nàng chết, sao lúc nàng sống biết quý trọng?.

      Lục Minh Ngọc hận phụ thân của nàng, năm đó nàng đồng ý gả cho Sở Tùy,đó là khoảng thời gian nàng hạnh phúc nhất kể từ sau khi mẫu thuân qua đời, bởi vì nàng bao giờ muốn cùng sống dưới mái hiên với phụ thân của nàng, bao giờ muốn thấy bộ dạng giả bộ đau khổ, vì nàng còn có phu quân thiên kiêu trăm sủng thương nàng.

      Cát tiên sinh hỏi nàng có thân nhân cần chữa trị , Lục Minh Ngọc vẫn nghĩ tới phụ thân, nghĩ tới đôi mắt trong suốt như nước kia thể nào thấy được mặt trời. Năm 7 tuổi , dù phụ thân đối xử tốt với mẫu thân, nhưng đối với nàng lại cầm tay sợ rớt ngậm trong miệng sợ tan, cười thương sờ đầu nàng, dịu dàng như nước. Sau khi mẫu thân chết , phụ thân đau khổ quá độ nên trải qua cuộc sống đầy đơn lẻ loi, Lục Minh Ngọc chán ghét ra mặt, nhưng phụ thân vẫn khắc khe đối với nàng.

      Có lẽ sau khi chữa trị được mắt của phụ thân, nàng liền có thể hận oán , tiều tụy mà khổ sở.

      Tại nhà chính tiền viện, Cát tiên sinh vừa uống trà vùa thưởng thức, thấy Lục Minh Ngọc đến, nhanh chậm buông tách trà xuống, hướng thân ảnh thiếu phụ mỹ mạo hành lễ: “ Phu nhân”. Ánh mắt vẫn quy củ nhìn dưới đất, vì sắc đẹp mê người mà kinh động.

      “ Tiên sinh mời ngồi” Lục Minh Ngọc ngồi vào vị trí chủ vị, khuôn mặt bình tĩnh, giống như quan tâm kết quả của việc trị mắt cho phụ thân.

      Cát tiên sinh cũng thừa nước đục thả câu, ánh mắt rũ xuống, buồn bã : “ Phu nhân, lão phu chuẩn đoán qua bệnh tình của lệnh tôn, mắt của bị tật nhiều năm, chữa khỏi có chút phiền toái, cũng may vẫn còn có thể chữa hết, khoảng hai ba năm có thể nhìn thấy như cũ.”

      Lục Minh Ngọc khỏi siết chặt tay, khi mẫu thân còn tại thế, ước nguyện lớn nhất của nàng là trị khỏi hai mắt của phụ thân.

      Nhưng đợi nàng nhận ra cảm giác phức tạp của mình, Cát tiên sinh bỗng thở dài, tiếc hận : “ Phu nhân, lệnh tôn có khúc mắc trong lòng, khúc mắc này sợ rằng chỉ có người buộc chuông mới có thể cởi bỏ, bằng phu nhân tự mình khuyên. Theo lão phu thấy, lòng lệnh tôn như tro tàn, ông ấy còn kiên trì sống được đến ngày hôm nay, chỉ vì thể buông bỏ phu nhân.”

      LụC MINH NGọC cúi đầu.


      Người muốn thấy nhất còn…..

      Nơi yếu ớt nhất của nàng như bị đánh kích mạnh, Lục Minh Ngọc cúi đầu, nước mắt tuôn như mưa.

      Phụ thân nàng nhất định rất mẫu thân . rất sâu rất sâu, sâu đên khi mẫu thân chết , ngày cả nhìn thấy cũng muốn, vậy vì sao lúc mẫu thân còn sống , vì sao lại đối xử lạnh nhạt với mẫu thân nhiều năm như vậy?. Nếu năm đó, phụ thân giống như Sở Tùy đối với nàng ôn nhu che chở, đối xử thương, mẫu thân làm sao có thể thương được?.

      Cát tiên sinh nghe tiếng nức nở đè nén, vừa ngẩng đầu, thấy mỹ nhân che mặt rơi lệ, hai vai như cành liễu đung đưa trước gió run rẩy. Rốt cuộc chỉ mới 16 tuổi, vẫn là tiểu nương, bên trăm dặn ngàn dặn đừng để Lục tam gia biết là nàng phái , bên lại hy vọng phụ thân chữa hết bệnh, nữ gia nhi tâm tư khó dò.

      Cát tiên sinh yên lặng chờ, đợi Lục Minh Ngọc dần ngừng khóc , mới thấp giọng khuyên nhủ: “ Phu nhân, lệnh tôn có khúc mắc trong lòng, khúc mắc này sợ chị có người buộc chuông mới có thể cởi bỏ, bằng người tự mình khuyên, bỏ xuống được ngươi.”

      Khuyên phụ thân sao? 10 năm, nàng cùng đến 10 câu.

      Mỹ nhân trầm mặc , đường Cát tiên sinh cũng hỏi về chuyện tình của Lục gia, muốn Lục Minh Ngọc khuyên nhủ cũng cần có thời gian, nhưng lại có thời gian chờ Lục Minh Ngọc, còn muốn tứ hải du lịch a. Còn phải trị mắt của Lục tam gia càng lâu, Cát tiên sinh đột nhiên đề nghị: “ Phu nhân, lão phu đem bộ châm pháp truyền thụ cho ngươi, nếu ngươi nghĩ thông suốt tùy thời có thể trị cho lệnh tôn.”

      Lục Minh Ngọc khiếp sợ ngẩng đầu, Lục gia thỉnh qua các loại danh y đều trị được, Cát tiên sinh này khẳng định là thần kỹ, nếu bình thường chỉ có ở gia tộc hoặc sư môn truyền thụ cho y thuật, lão gia nhân thế nhưng nguyện ý truyền thụ cho nàng?

      Nhìn thấu được tâm tư nàng, Cát tiên sinh mỉm cười: “ Lão phu cũng ngươi có duyên, ngươi cứu ta mạng , ta truyền thụ cho ngươi bộ châm pháp để báo đáp, chỉ mong phu nhân đừng truyền cho ngoại nhân, bao gồm con cái của ngươi, thân phận phu nhân tôn quý, cũng cần phải dựa vào công phu của bộ châm pháp này để mưu lợi, cứu người ngược lại sao.”

      Lục Minh Ngọc nghe xong, đáy lòng đặc biệt kinh hỉ, đến lúc này, nàng thể thừa nhận nàng còn rất quan tâm phụ thân.

      Suy nghĩ cẩn thận, Lục Minh Ngọc lau lau ánh mắt, trịnh trọng quỳ gối trước mặt Cát tiên sinh: “ Sư phụ ở cao, đệ tử Lục Minh Ngọc thề với trời, học tập thần kỹ của sư phụ, đệ tử chỉ dùng cứu người, tuyệt truyền thụ,trời cao chứng giám , nếu đệ tử phạm sai lầm, nguyện chịu thiên lôi đánh , chết tử tế.”

      Cát tiên sinh do dự chút, thầm chấp nhận đồ đệ Lục Minh Ngọc này, nhưng chỉ đem bộ châm pháp trị mắt truyền thụ cho Lục Minh Ngọc . Lục Minh Ngọc chỉ kế thừa dung mạo từ phụ mẫu, cũng kế thừa trí tuệ hơn người của Lục tam gia, chỉ giảng dạy đơn giản qua hai lần nàng đều có thể nhớ kỹ, những cái phức tạp hơn phải tốn chút thời gian, bởi vậy tuy có học qua y thuật, nhưng năm ngày sau nàng học xong bộ châm pháp này.

      Sau khi tiễn Cát tiên sinh, Lục Minh Ngọc liền nhân được thư của phu quân Sở Tùy, từ Sơn Tây đường trở về, cuối tháng liền có thể đến kinh thành.

      Lục Minh Ngọc nhìn thư mà trong lòng thầm vui vẻ, Sở Tùy được phái xử lí công vụ ở Sơn Tây, vợ chồng chia cách nhau khoảng nữa tháng, là nhớ nhung.

      “ Phu nhân mau ngủ , ngoài trời còn sớm”. Thải Tang sau khi dọn dẹp nước rửa chân trở lại, thấy phu nhân dựa vào đầu giường, vẻ mặt ngu ngơ nhìn thư của thế tử cười, nàng cũng cười theo, giọng triêu ghẹo.

      Lục Minh Ngọc đỏ mặt cười cười, vờ giận dữ liếc Thải Tang cái, sau đó hết sức cẩn thận kẹp thư vào trong sách.

      Thải Tang thổi tắt đèn, ra gian ngoài gác đêm.

      Mặt Lục Minh Ngọc ửng hồng, ngủ được, liền nghĩ đến trượng phu như keo như sơn, lại nhớ đến sức khỏe của phụ thân.

      Trằn trọc miên mang, bỗng nhiên ngửi thấy mùi hương thơm ngát, giống như hương của hoa nguyệt quế ngoài cửa sổ. mí mắt của Lục Minh Ngọc ngày càng nặng, bất tri bất giác ngủ . Trong giấc mộng của nàng, nàng mơ thấy lúc của mình, nàng sinh bệnh, mẫu thân cực nhọc cả ngày đêm chiếu cố nàng, phụ thân bồi bên người nàng, mỗi lần nàng mở mắt ra, đều nhìn thấy cả phụ thân cùng mẫu thân, có cãi nhau cũng lạnh lùng, đặc biệt ấm áp.

      Đó là thời điểm nàng vui nhất trong kí ức của nàng.

      Lục Minh Ngọc giọng gọi phụ mẫu, ngay lúc nàng sắp chạm vào đôi phu thê trẻ cảm giác được trận đau đớn từ ngực.

      Lục Minh Ngọc chợt mở mắt ra, chỉ thấy hắc y nhân che mặt đứng cạnh giường, trong tay cầm chủy thủ đâm xuống người mình, Lục Minh Ngọc hoảng sợ hét chói tai, nhưng lại thể phát ra thanh gì. Hắc y nhân che miệng nàng lại, Lục Minh Ngọc đau đớn tột cùng, nàng dùng hết sức lực cuối cùng để vùng vẫy, lại nghĩ được mình đắc tội ai, nhưng hắc y nhân cho cơ hội nàng chất vấn hay trốn thoát, đao lại đao, đến phút cuối cùng, ngoại trừ đau đớn ra, nàng còn thấy được bên tay trái của hắc y nhân có sáu ngón. Đó là hình ảnh cuối cùng trước khi nàng chết.

      biết trải qua bao lâu, hắc y nhân rốt cuộc cũng dừng tay.

      Lục Minh Ngọc nằm bất động trong vũng máu, ánh mắt tan rã, nàng thấy hắc y nhân đem dầu đổ quanh phòng, ngọn lửa hừng hực, Lục Minh Ngọc vừa lạnh vừa nóng , bỗng nhiên còn ngọn lửa, chỉ thấy phụ thân trẻ trung tuấn mỹ hướng nàng tới, ánh mắt ôn nhu, cười gọi nhũ danh của nàng.

      “A Noãn, A Noãn…”.

      Editor: Đặng Gia
      Last edited: 31/7/17

    3. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Oh, tò mò quá, ko biết ai giết chị n9 nhỉ? Mau post chương tiếp nàng @Đặng Gia
      Đặng Gia thích bài này.

    4. Đặng Gia

      Đặng Gia Well-Known Member

      Bài viết:
      50
      Được thích:
      2,052
      Chủ nhật mình up chương mới nha nàng
      Chris thích bài này.

    5. Duyet phu nhan

      Duyet phu nhan Active Member

      Bài viết:
      161
      Được thích:
      56
      Lại thêm cái hố nữa. Truyện của Tiếu với Cuồng là bất chấp nhảy liền :yoyo44::yoyo44::yoyo44::yoyo44:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :