[XK - dị giới ] Nghìn năm chờ đợi - Phong Hy [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tề Hy Tử

      Tề Hy Tử New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      3



      Nghìn năm chờ đợi

      Thể loại: nam - nữ cường, dị giới, HE
      Tác giả: Phong Hy (Tề Hy Tử)

      Văn án:

      Nàng – thiên tài tam tiểu thư của đại gia tộc lánh đời

      Nàng – đệ nhất sát thủ, tà y kiêu ngạo thống trị cả hắc đạo

      Hai con người, hai mặt trái hóa ra chỉ là . Nàng – kiêu ngạo, tài giỏi, tự nhận mình chẳng phải là hạng người lương thiện gì!

      Ngươi phạm ta, ta cũng chẳng phạm ngươi

      Nhưng khi ngươi phạm ta, đừng trách ta trảm thảo trừ căn

      Khi thiên tài tam tiểu thư của đại gia tộc lánh đời lại bị học viện kêu tiếng Phế vật, tình cảnh ra sao? Đại lục lần nữa khiếp sợ, ký ức lại lần nữa thức tỉnh, hồi vân đạm phong khinh lại nổi lên. Bí mật ngừng xuất , để rồi, khi trở lại là thân hồng y kinh diễm, ngạo nghễ đứng đỉnh cao của đại lục

      – Chí tôn thần vương

      lời ước định thiên địa bất diệt, lời nàng từ nghìn năm trước. Để rồi nghìn năm sau tỉnh lại, người đầu tiên điên cuồng tìm kiếm chính là nàng

      “ Cho dù trời đất có sụp, thiên mệnh có đổ ta mãi mãi vẫn nàng, còn nàng vẫn mãi là nương tử dấu của ta” _ trầm

      “ Thân phận có là gì sao chứ? Ta chỉ biết là lão công của Tử Y ta”_ Nàng cao ngạo tuyên bố
      Last edited: 5/11/15
      Hằng Lê thích bài này.

    2. Tề Hy Tử

      Tề Hy Tử New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      3
      Tiết tử:
      Truyền thuyết kể rằng, từ lúc Thần – Ma loạn chiến, thời kỳ Bàn Cổ cũng dần dần rạn nứt. Cuộc chiến kết thúc, thế gian lại phân chia Thần – Nhân – Ma. Các thượng cổ thần chiến cũng quy về ở chỉ riêng hai chiến thần cùng thời với Bàn Cổ được nàng nhờ vả bảo vệ Thiên giới, từ đó, Thiên giới có hai vương hoàng. Ma giới vẫn cách nào yên thân, hàng vạn năm ngủ say để chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới. Thần – Ma chiến tiếp diễn, trận chiến trải dài cả ngàn năm, tương truyền rằng, trận chiến này khiến Thiên đình ngập trong máu tanh, khói bụi đổ nát lấp đầy cả Ma giới. Tương truyền rằng hàng vạn sinh linh vô tội ở nhân giới bị giết, oán niệm, tà khí lan khắp trời đất.

      ngàn năm chiến tranh, hai vương ngủ say cuối cùng cũng thức tỉnh, Ma giới lại lần nữa bị trấn áp nhưng cuối cùng… Cửu Oa Thiên Linh theo Ma Đế, phản bội Thiên đình. Dùng nhát “ Tru Thần ” khiến Tề Vương rơi vào vòng luân hồi chuyển kiếp. Hàn Vương nộ khí sát trời, lấy máu cả Ma giới tế thiên, diệt địa. Chuyện từ xưa ai cũng biết, Tề Vương cùng Hàn Vương là đôi trời sinh, Thiên địa bất diệt. Nay Tề Vương ngã xuống, Hàn Vương tắm máu cả Ma giới.Cuộc chiến chấm dứt, ba giới được bình định. Tuy nhiên, Tề Vương chính là luân hồi chuyển kiếp mà Hàn Vương cũng là ngủ vùi ngàn năm

      Mấy vạn năm sau, hồi dị biến, hồi phong ba. Phi Long đại lục lại bắt đầu sóng gió, truyền thuyết…lại tái diễn.

      Thần ma vạn chiến chả phục ai

      Quần thần tranh loạn thể tài

      Âu cũng chỉ là cơn sóng gió

      Đợi người kiệt xuất nay mai

      Chi cần nàng bên ta kiếp

      Ngàn thu vạn cổ tình phai

      Ta muốn cầm tay người mãi mãi

      Cùng nhau đắp mộng dệt tương lai



      Hằng Lê thích bài này.

    3. Tề Hy Tử

      Tề Hy Tử New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      3
      Chương 1: Xuất thế

      Sử sách ghi lại, Phi Long đại lục là nơi đầu tiên mà các thượng cổ thần chiến ở . Nó xuất từ hàng ngàn, hàng vạn năm trước, là trong những nơi đầu tiên được Bàn Cổ tạo ra. Lịch sử lâu đời khiến nơi đây luôn chứa nhiều bí mật thể giải đáp, mảnh đất rộng lớn với hàng trăm quốc gia lớn bé ngự trị.

      Con người ở đây coi trọng võ học, xuất phát từ những cuộc thi, đấu võ để chọn ra những người lãnh đạo.

      Phi Long đại lục có Tứ Quốc hùng mạnh cai trị, Đông Hỏa quốc thiện chiến chiếm cứ phía Đông, Lưu Thủy quốc giàu có tọa lạc phía Tây còn Băng Tinh Quốc giá lạnh và Nam Lương Quốc bí trấn giữ hai miền Bắc – Nam.

      Nhưng muốn đến bí nhất phải kể đến năm gia tộc lánh đời có từ khi đại lục mới xuất . Họ ở đâu? ai biết. Thực lực họ như thế nào? Cực kỳ cường hãn. Chỉ câu , cái dậm chân cũng có thể khiến cho toàn bộ đại lục rung chuyển. ai có gan chêu trọc tổ kiến lửa như vậy cả, trừ những tên ngại mình sống quá dài. Tứ Quốc chính là dám đắc tội mà các nước khác chính là né đường vòng.
      Nghe đồn Vương tử Linh Quốc chọc ghẹo nhị tiểu thư Hạ Gia – trong những gia tộc lánh đời, kết quả ngày hôm sau, Hạ Gia mang người huyết tẩy cả Linh Quốc làm mọi người than thở “ đáng sợ!”
      Cho dù vậy, chẳng có ai lên tiếng ngăn cản, ở cái nơi “Ngọa hổ tang long này” chỉ có quy định sống bất diệt “ Cường giả vi tôn!” Nếu nắm đấm của ngươi mạnh hơn, ngươi có quyền lên tiếng còn ??? Nực cười, cút về làm ruộng nông !

      ** Tề Gia – Đại gia tộc lánh đời --- Thủy Linh viện **

      “ Mau, mau mang thêm nước tới đây, mau lên ”, Tiếng bà mụ từ trong phòng quát ra khiến Tề Gia Thiên sốt ruột, Hạ nhi ở trong đó ba canh giờ rồi, sao vẫn còn chưa sinh chứ? cứ qua, lại miệng ngừng lẩm bẩm khiến Lam Điền Nhi đau cả đầu

      “ Lão đệ, ngươi đừng qua lại nữa, Hạ nhi sao đâu!”, Tuy là vậy nhưng ánh mắt của nàng chứa đầy lo lắng nhìn vào màng đêm u tối.

      Oaoaoaaaa!!!! Tiếng khóc trẻ con vang lên khiến mọi người vui mừng bật dậy, lưu tinh lúc này bỗng nhiên xé làm rực rỡ cả vùng trời đen

      “Mưa lưu tinh, điềm may đấy”, Lam Điền Nhi bật thốt nhưng Tề Gia Thiên lúc này cũng chẳng để ý gì nữa, đạp tung cửa phòng rồi chạy ào vô

      “Con , là tiểu thư”, Bà mụ mừng rỡ kêu lên.

      Tề đại gia tộc luôn hiếm sinh nữ nhi, tỷ như lão đại Tề Gia Khương có người con trai mà lão nhị Tề Gia Thiên có hai người con cũng là con trai. Vị tiểu thư này ra đời chẳng khác nào là bảo bối của cả Tề Gia.

      Lãnh Hạ yếu ớt mỉm cười, ánh mắt thương nhìn nữ nhi bé bỏng được Tề Gia Thiên bế tay, đây là nữ nhi bảo bối của nàng!

      -------------------- ta là phân cách tuyến ---------------------------------------------

      Tử Nguyệt chỉ cảm thấy bản thân còn tý sức lực, thân thể bị ai bế lên cao. Nàng giận dữ chửi bới nhưng thoát ra miệng chỉ là những tiếng khóc oaoa, Tử Nguyệt sửng sốt, nàng… phải là bị Hán quản gia kiếm đâm chết sao? Tại sao lại ở đây hơn nữa còn là tiểu hài tử?
      Giơ bàn tay lúc này chỉ còn xíu, nàng biết là nên khóc hay nên cười, đầu óc lúc này là mảng mộng mị… Xuyên ??? Tử Nguyệt đờ đẫn, nàng vốn chẳng tin vào ba cái chuyện chỉ có trong tiểu thuyết ngôn tình này nhưng bây giờ hay rồi, nàng chính là tự mình kiểm chứng!

      Cho dù vậy, con ngươi của nàng bỗng dưng trở nên lạnh lẽo, nàng đời đệ nhất sát thủ, đời tà y thống lĩnh hắc đạo, cuối cùng lại chết trong tay người mà mình tin tưởng nhất. Tử Nguyệt còn nhớ , cái ánh mắt thương hại mà Hán Phùng nhìn mình trước khi chết, nàng cười giễu là do bản thân mình quá tin tưởng hay là do mực nhất định muốn phản bội nàng?
      suy nghĩ mông lung tiếng trầm thấp vang lên khiến nàng giật mình

      “ Tử Y, con tên là Tề Tử Y!”, Tử Nguyệt nhìn lên, mĩ nam tử này là phụ thân mình? Nhìn qua chỉ mới hai mươi tuổi, khuôn mặt nghiệt với trường bào màu bạc. Nàng giật giật khóe miệng, người cổ đại lợi hại thế sao? Mới chỉ có hai mươi tuổi à nha! Mà sau này nàng mới biết, lão cha của mình cư nhiên lúc đó bốn mươi tuổi rồi! T_T

      Tề Gia Thiên nhìn chằm chằm Tử Nguyệt, đứa bé này khiến phải kinh ngạc. Cái ánh mắt chứa đầy bá khí khiến cho – gia chủ Tề Gia cũng thể nào bằng được!

      “ Thiên, ta muốn nhìn”, Lãnh Hạ yếu ớt lên tiếng trong con ngươi là cả mảnh mệt mỏi nhưng nàng vẫn mỉm cười. Tề Gia Thiên giật mình, bước vội đến bên cạnh thê tử

      “Hạ Nhi, đây là con của chúng ta”, nhàng đặt đứa bé vào lòng Lãnh Hạ. Tử Nguyệt nâng mắt, đây là mẫu thân của nàng ư? Người trước mắt chính là đại mĩ nhân, khuôn mặt nhắn, mũi thanh cao cùng với đôi môi hồng phớt, mái tóc đen rũ xuống như thác nước. Cho dù khuôn mặt có hơi trắng bệch, nhợt nhạt nhưng cũng che giấu được vẻ phong hoa tuyết nguyệt của nàng.

      Rầm!!! cách cửa bị đá văng cách thương tiếc khiến Tử Nguyệt giật thót, choáng nha! Trái tim yếu ớt của nàng hình như nếm đủ tư vị kích thích rồi phải -_-

      “ Tiểu bảo bối của ta đâu rồi”, dẫn đầu là tiếng vô cùng hùng hồn của Tề Đại gia gia Tề Gia Lâm

      “ Đúng vậy, cháu bé bỏng đâu rồi”, Lão Đại Tề Gia Khương nối tiếp

      “ Muội muội…/ Bảo bối/ Tiểu Đinh /… “, đám phía sau bắt đầu an phận mà nhao nhao lên khiến cho Thủy Linh viện mảng náo loạn

      “ Được rồi, được rồi, mọi người cần nháo lên như thế!”, Tề Gia Thiên than thở

      “Xú tiểu tử, nháo cái đầu ngươi, mau đưa tiểu bảo bối cho ta”, Tề lão gia gia bước lại, nhanh chóng dành lấy tiểu oa nhi tay Tề Gia Thiên

      “ Bảo bối dễ thương, gia gia hôn cái, Bẹp!”, cái dấu ấn đầu tiên ấn lên má phải của Tử Nguyệt, mấy cái ria mép ngắn ngắn cứ đâm vào mặt khiên nàng nhột nhột

      “ Hi..ha…hihi”, nàng bật cười, gia gia, nhột lắm đấy người biết hả @@

      “Đến, nãi nãi cũng hôn ngươi cái”, Lão nãi nãi Phượng Thiên Du cũng thua thiệt, tranh lấy bế nàng rồi tiện thể cũng hôn cái chụt ở má bên kia

      “ Ta nữa …/ ta …/ ta…”, đám phía sau lại nhao nhao lên, tranh giành muốn thấy mặt tiểu bảo bối. Cái này cứ như… mười năm chưa thấy hay sao ấy >__<

      “ Được rồi, các ngươi cũng phải để cho Tiểu Y nghỉ ngơi chứ!”, Tề Gia Thiên đen mặt dành lại

      “Xú tiểu tử, ngươi dành cái gì chứ???”, Tề lão gia gia trừng mắt

      “Thôi được rồi, mọi người về , Lãnh Hạ mới sinh mà, cũng phải để cho nàng nghỉ ngơi nữa chứ”, Lam Điền Nhi cười can ngăn

      “Đúng vậy!”, lão nãi nãi gật đầu

      “ Hừ hừ, ngươi mà chăm sóc tiểu bảo bối cùng với con dâu cho cẩn thận liệu thần hồn với ta”, Tề lão gia gia hùng hồn tuyên bố khiến cho Tề Gia Thiên dở khóc dở cười, được rồi! Họ là nữ nhi cùng với thê tử dấu của mà, chứ có phải là của người đâu phụ thân, đương nhiên phải chăm sóc họ đàng hoàng rồi!

      “Nhưng chúng con muốn chơi với muội muội”

      “Phải đấy, con cũng muốn ôm”

      “Con cũng vậy…con cũng vậy…”,Thủy Linh viện… mảnh bùng nổ

      Gân xanh trán Tề Gia Thiên , tay ôm lấy Tử Nguyệt, “ ra ngoài hết cho ta!!!” _Tiếng gầm rống vang vọng cả Tề Gia. Rầm!!! cánh cửa khách khí đóng lại, bỏ lại đám người vẫn còn trợn to mắt đứng ở ngoài

      “Hét hét cái đầu ngươi ấy”, Tề lão gia gia trợn mắt

      “Thôi, thôi, để bọn họ nghỉ ngơi”, Tề lão nãi nãi an ủi rồi dẫn đầu bước ra khỏi Thủy Linh viện

      “Haizzz, ta muốn thấy muội muội”, đám lóc chóc đằng sau thở dài thườn thượt Ôi..iiiiiiii….!!!!!!!

      Tề Gia Thiên bước lại vào phòng, ánh mắt chiều nhìn nữ nhi bé bỏng tay

      “Tiểu Y, con lớn lên nhất định xinh đẹp, nhất định tài giỏi”, giọng của trầm trầm, từ khi nhìn vào ánh mắt chứa đầy bá khí của con biết, nàng nhất định khiến cho Tề Gia ! Nhất định khiến cho cả đại lục phen khiếp sợ. – Tề gia chủ bao giờ có linh cảm sai!

      Tử Nguyệt nháy mắt trong lòng cảm thấy ấm áp. Nàng trước đây vốn là nhi rồi được tổ chức mang về đào tạo. Nàng trước đây là cái thống lĩnh hắc đạo, là cái thiên tài y dược khiến người ta đỏ mắt hâm mộ nhưng ai có biết rằng, cái danh hiệu đó có bao nhiêu lạnh lẽo? có bao nhiêu đơn??? Bây giờ lão Thiên chính là có mắt mà cho nàng sống lại, cho nàng có thêm gia đình mới còn gì ý nghĩa hơn đây? Tử Nguyệt nàng…, nàng bây giờ là Tử Y, Tề Tử Y nàng bắt đầu lại, sống cuộc sống nàng mong muốn với gia đình của mình! Nàng… rũ bỏ hết quá khứ của mình, Tử Nguyệt chết rồi, chết từ khi Hàn Phùng dùng đao đâm nàng. Nàng bây giờ là Tề Tử Y, là tam tiểu thư của Tề gia đại gia tộc.
      Fuu thích bài này.

    4. melodyevil

      melodyevil Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      54
      hóng truyện quá bạn:th_55:

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      @Tề Hy Tử pé ơi em mau chóng hoàn thành truyện này giúp chị nhé, nếu sau tuần mà post tiếp nữa là chị ban nick hoặc trừ ruby em nhé.
      melodyevil thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :