1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vu nữ Nhã Giang - A Đậu (4/58) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      VU NỮ NHÃ GIANG

      Tác giả : A Đậu

      Edit : susutieuthu

      Thể loại : huyền huyễn , cổ đại, trọng sinh, HE.

      Độ dài : 58 chương




      Giới thiệu

      người bình thường chết , trở thành vu nữ có linh lực cường đại,

      Cứ ngỡ là hồi dạo chơi, hóa ra lại là trách nhiệm,

      Cứ ngỡ là ngẫu nhiên, hóa ra là định mệnh

      Cứ ngỡ là bắt đầu, hóa ra là kết thúc,

      Cho dù như vậy, trong lòng nàng, cũng vẫn là hạnh phúc.​
      linhdiep17 thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      VU NỮ - CHƯƠNG 1




      Tuy rằng ta chỉ mới ba mươi mấy tuổi, nhưng chết vì bệnh, thôi vẫn coi như sống thọ và chết tại nhà .

      Tuy rằng kết hôn, nhưng có con, bởi vì chồng ta chỉ muốn thế giới hai người, là cái gì gia đình Double Incomes No Kids. Ban đầu ta cảm thấy sao cả, sau ta muốn có đứa con, tại lại vui mừng vì may mà có con, có thể an tâm rời .

      Lửa nóng tình khi gặp thực cũng dần trở nên phai nhạt. Sinh hoạt con người vẫn là quay chung quanh củi gạo mắm muối, quay chung quanh áp lực.

      Vài năm sau, thời gian về nhà càng lúc càng ít, còn khen ngợi thức ăn ta làm, quên mất mua quà tặng ta vào sinh nhật, ta hiểu chuyện gì phát sinh.

      Ta cần xác minh xem có phải có tâm tư khác , ta chỉ biết, tình của với ta còn.

      Mà tình của ta, vẫn còn.

      Ta vẫn là người bị động, bị theo đuổi, bị cảm động, sau đó chấp nhận.Sinh hoạt lâu dần cảm tình với chậm rãi sâu sắc, coi như thân nhân.

      Chỉ là, quy tắc của thế giới này phải như thế.Tình cảm chân thành rất ít được quý trọng.

      Ta vẫn bị động, chẳng qua chậm rãi thu lại tấm lòng mình.

      có con, ly hôn cũng là khả thi.

      Căn bệnh tới đúng lúc. Mới đệ đơn ly hôn, cuộc sống còn chưa ổn định.

      Đối với , cảm tình thu về hoàn toàn.Chính là yên lòng ba mẹ lúc tuổi già, chỉ xin nhờ cậy bạn bè, để lại khoản tiền mình gửi ngân hàng nhiều năm.

      Biểu của chồng cũ lại khiến ta giật mình, nếu phải người phụ nữ kia từng gọi điện cho ta lật ngửa ván bài có lẽ ta thực muốn nghi ngờ trước kia có phải ta đa nghi hay .Sinh mệnh ta sắp biến mất, nếu đột nhiên nhận ra tình dành cho ta hãy dành những ngày sau này để nhớ đến ta, nhớ đến hồi ức của chúng ta khi bên nhau từng chút , hối hận vì để ta sinh cho đứa con…

      Tình biến mất đột ngột dâng lên, chỉ là, ta cần nó nữa.

      Ta sợ từng là thanh mai trúc mã của ta, sợ tình cuồng nhiệt mười năm trước khi kết hôn của chúng ta, sợ thề son sắt muốn chăm sóc cha mẹ ta. Những thứ đó, ta cần nữa.

      Người ta từng coi trọng, khi bị ta vứt bỏ, đối với ta cũng chỉ là người lạ.Ta dùng thời gian năm, chậm rãi xóa dần hình bóng ra khỏi lòng ta, trải qua vô số lần khóc rống trong đêm, trải qua vô số hồi ức thống khổ.Ta dùng chính tâm mình, từ từ qua con đường tình của chúng ta lần nữa, sau đó, quên .

      người đàn ông thành đạt, nhưng ta thà rằng nhờ bạn bè chăm sóc cha mẹ, cũng nguyện ý giao cho , bởi vì, thất tín với ta.Ta thậm chí muốn gặp lại , đối với người phụ nữ sắp chết, còn giận dỗi gì nữa, ta chỉ là thuần túy muốn gặp lại mà thôi.Hoặc là ta có bệnh sạch , khi bị ta đuổi ra khỏi lĩnh vực che chở tâm hồn đối với ta còn ý nghĩa gì nữa.

      Ba mẹ là người rất khoan dung, biết chuyện của , quá lắm là thèm chuyện với nữa thôi. Mà đám bạn của ta, hầu hết là tính tình tàn nhẫn bộc trực, trực tiếp đuổi ra, động tay xem như khách khí.

      A, từng, ta từng là thành viên trong bọn họ. Tuy rằng ta trầm tĩnh như nước vẫn xác định ghét ràng.

      Cuối cùng cũng đến giờ, cha mẹ đứng bên phải và đám bạn đứng bên trái, ta nhìn họ lần cuối, mỉm cười…

      Rốt cuộc, nhìn được cha mẹ rưng rưng nước mắt, nhìn được đám bạn ôm đầu gào khóc, nhìn được người đàn ông kia sững sờ điên cuồng xông tới…

      Biệt ly…
      Tuyết Liênsanone2112 thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 2

      Khi tỉnh lại lần nữa,ta cảm thấy toàn thân đặc biệt vô lực, tầm mắt cũng mơ hồ , chỉ loáng thoáng nghe được có tiếng nữ nhân khóc, nhưng tiếng khóc này hề quen thuộc với ta, rốt cuộc ta có chết hay ?

      Dường như ta bị người nữ nhân này ôm. “Vu nữ đời này sao lại đầu thai vào nhà chúng ta, lại là nữ nhi thiếp sinh ra chứ. Thiếp muốn rời xa con bé, hơn nữa tương lai còn thể nhận quen biết nó”.

      giọng nam vang lên. “ có biện pháp nào, vu nữ đại nhân qua đời nhiều năm, vu nữ đời sau vẫn mãi xuất . Ai mà ngờ được lại nằm trong bụng nàng. cánh tay con bé quả có đồ án năm sao, bà mụ cũng thông báo cho trưởng lão, bất kể thế nào chuyện này cũng thể thay đổi được”. Người đàn ông hề có cảm giác bi thống.

      Người bọn họ tới là ta sao? Vậy bọn họ là cha mẹ của ta? Ta chuyển thế đầu thai?

      Vu nữ gì gì đó dường như có chút kỳ lạ, là ta sao? biết có phải là chuyện tồi tệ , vì cái gì mà nữ nhân là mẫu thân của ta khóc dữ dội như thế?

      “Nhưng mà, thiếp được nuôi nấng con bé nữa, nó cũng được gọi thiếp là mẫu thân nữa”, nữ nhân vẫn khóc.

      Mẫu thân? Sao giống cách gọi ở cổ đại quá vậy, rốt cuộc ta đầu thai tới nơi nào đây.

      Người đàn ông có vẻ sốt ruột. “Tuy rằng thể tự tay nuôi dưỡng, nhưng đưa nó cho trưởng lão được giáo dục tốt, chúng ta còn có thể thường nhìn thấy nó. Để ở nhà, cùng lắm là vài năm liền lấy chồng. Hơn nữa,trong tộc mấy năm nay, vu nữ đại nhân chưa xuất thế, làm lòng người sợ hãi, chỉ sợ mình phạm thiên nộ. Có đứa trẻ này , mọi nhà có thể yên tâm. Con bé bảo hộ bộ tộc chúng ta, phù hộ chúng ta an cư lạc nghiệp. Hài tử về sau chúng ta lại sinh thêm là được”.

      Ta nằm trong ngực của nữ nhân, im lặng nghe chuyện có liên quan đến mình, và cả tương lai của mình. Đối với bọn họ, bởi vì phải là rất quen thuộc, hơn nữa biết bọn họ muốn đưa ta , cho nên ta coi bọn họ là cha mẹ, chỉ là người chăm sóc trước mắt thôi. Nữ nhân dần dần ngưng khóc, có lẽ biết khóc cũng có tác dụng, có lẽ hiểu được chuyện này thể thay đổi.

      Ta chậm rãi sắp xếp lại tin tức vừa nghe được , hai người kia là cha mẹ thân sinh ra ta, nơi ta đầu thai đến rất kỳ quái, hình như là cổ đại, hơn nữa ta rất có thể chính là vu nữ đời sau mà bọn họ nhắc tới. Ta bị mang đến cho trưởng lão nuôi nấng. Vu nữ có vẻ là chức vị được sùng kính, chắc có chuyện gì xấu. Tác dụng phụ là có khả năng được dựng vợ gả chồng. Vốn lo lắng có thể trở thành tế phẩm gì đó hay , giờ ta nhàng thở ra.

      Có người đẩy cửa tiến vào, giọng nữ lưu loát cất lên: “Xin giao vu nữ đại nhân cho ta, tại tộc trưởng và trưởng lão triệu tập toàn bộ tộc nhân tuyên bố việc vui này. Trưởng lão nhờ ta ôm vu nữ đại nhân qua đó”.

      Nữ nhân ôm ta siết chặt tay, lại giống như muốn khóc. Nhưng nam nhân là phụ thân kia nhanh nhẹn đoạt lấy ta trước khi nàng khóc, chần chờ giao cho người vừa tới: “Phiền toái Mai tỷ”.

      biết có phải vì ta là nữ hài tử, hay vì cảm thấy chuyện trong tộc quan trọng hơn mà ta có cảm giác ông ta có bất kỳ lưu luyến gì. Duyên phận giữa ta và cha mẹ ruột đời này, xem như đứt đoạn.

      phiền toái, là việc ta phải làm”, nữ tử kia tự ti cũng kiêu ngạo , sau đó cẩn thận dùng tấm gì đó bọc lấy ta, đẩy cửa mang ta ra ngoài.

      Có lẽ vì vừa mới ra đời, ta nhìn mọi thứ bên ngoài được lắm, mơ mơ hồ hồ, còn cảm giác mọi thứ cực kỳ to lớn, chắc vì lúc này ta còn quá .

      Khí tức của nữ tử rất sạch , ta biết tại sao bản thân tự động có cảm giác này. Nữ tử ôm ta đến nơi ồn ào, có rất nhiều người. Đám người vừa nhìn thấy nữ tử ôm ta tới, lập tức im lặng, chủ động nhường đường cho nàng bước qua.

      Nàng giao ta cho người khác, hành lễ với người đó, rồi đứng sang bên. Người ôm ta có khí tức của lão nhân, hơn nữa cảm giác có thể thân cận được.

      “Đây chính là vu nữ đại nhân đời này, triệu tập mọi người đến đây là để thông báo tin vui này. Về sau cuộc sống của vu nữ đại nhân do Mai chăm sóc, còn ta dạy kỳ vũ”. Lão nhân ôm ta đơn giản.

      Đám người cung kính hành lễ với chúng ta, rồi lui ra.

      “Tộc trưởng đại nhân, các vu nữ đời sau đều do vu nữ đời trước dạy dỗ, nhưng vu nữ đời vừa rồi đột nhiên chết cách kỳ lạ, cho nên ngoại trừ điệu múa cầu phúc tôi dạy ra, các loại vu thuật khác vu nữ đại nhân cũng chỉ có thể tự mình lần mò”, lão nhân ôm ta với người đàn ông trung niên bên cạnh. ra ta cũng nhìn người đàn ông kia, nhưng biết tại sao cảm giác được khí tức của ông ta.

      “Việc này cũng có biện pháp nào, vu thuật của vu nữ đại nhân đều là truyền miệng, trong tộc cũng lưu lại ghi chép gì. May mà đồ án năm sao của vu nữ đại nhân đời nay đậm nét chưa từng có, chứng minh vu nữ đại nhân linh lực rất mạnh, có lẽ có thể tự mình lần mò. Lạc trưởng lão cũng cần lo lắng quá, đối với tộc nhân mà , múa cầu phúc là quan trọng nhất, cái khác cứ để sau”.

      Người đàn ông trung niên tuy rằng quan sát ta, nhưng giống như nhìn tiểu hài tử bình thường mà cực kỳ cung kính nhìn ta. Xem ra Vu nữ đại nhân gì gì đó rất quan trọng đối với bọn họ. Hơn nữa vừa rồi bọn họ nhắc tới linh lực, có phải cảm giác của ta đối với thế giới chung quanh có là bởi vì linh lực? Có vẻ lần này ta đâu thai rất thú vị.

      Lạc trưởng lão gật gật đầu, cáo từ tộc trưởng, ôm ta, dẫn theo cả nữ tử ban nãy .

      tới nơi có khí tức như thần điện, cảm giác rất thân thiết, giống như khí tức nàng vẫy gọi ta.

      “Mai, hầu hạ nữ nhân uống hoa lộ, sau đó đưa vu nữ đại nhân về thần điện nghỉ ngơi, nhớ kỹ, được chậm trễ.” Lạc trưởng lão giao ta cho tên Mai, nghiêm túc dặn dò.

      Lúc sau, Mai ôm ta đến nơi khí tức cực kì mạnh vừa rồi, đặt ta lên giường, đắp kín mền, sau đó quỳ xuống cầu nguyện với ta: “Cầu vu nữ đại nhân mau mau trưởng thành, trong tộc nhiều năm chưa được cầu phúc, mấy năm nay người mắc bệnh hiểm nghèo và tâm thuật bất chính cũng bắt đầu nhiều, cầu vu nữ đại nhân phù hộ chúng ta”, bất lực dập đầu cái rồi lui ra.

      hiểu vì cái gì mà khi nữ tử quỳ xuống là ta biết ngay nàng cầu khẩn ta, hơn nữa ta chẳng có điểm gì khó chịu, hay là vì nguyên nhân ta là vu nữ.

      Trong thần điện, khí tức làm ta có cảm giác thân thiết bắt đầu xoay tròn vây quanh ta, sau đó chậm rãi tới gần, thậm chí tiến vào trong thân thể ta, cuồn cuộn thâm nhập vào thân thể, tứ chi. Ta cảm thấy hết sức thoải mái, dường như tất cả vốn thuộc về ta, tốc độ hấp thu từ chậm chuyển nhanh, biết qua bao lâu, dần dần thong thả chậm lại, sau đó ngừng. Khí tức trong thần điện tồn tại nữa, tại nó đều ở trong thân thể ta. Có lẽ như vậy đúng lắm, thay vì trong thân thể ta bằng trong linh hồn ta.

      con thú màu đen giống mèo tới bên cạnh ta, rất kì lạ, trước đó giây ta chưa hề phát ra khí tức của nó. Theo lý thuyết, hẳn là ta phải cảm thấy sợ hãi, bởi vì nơi này chỉ có mình hài tử là ta, có năng lực phản kháng. Nhưng ta sợ hãi chút nào, thậm chí cảm giác vô cùng quen thuộc với còn mèo đen này.

      Toàn thân nó đen tuyền, cọng lông khác màu, ánh mắt vàng óng, tràn ngập khí thế, lại còn có cảm giác uy nghiêm.

      “Vu nữ đại nhân, ngài có đồng ý kết minh ước với ta lần nữa ?” Nó mở miệng, đương nhiên cũng có khả năng chuyện, xem ra dùng thần thức trao đổi với ta.

      “Minh ước thế nào?” Ta tất nhiên cũng mở miệng, cứ như trời sinh liền biết phương thức trao đổi bằng thần thức này.

      “Ta Hắc Đế nguyện ý nhận thức vu nữ đại nhân là chủ nhân lần nữa, rời bỏ, luôn luôn ở bên làm bạn với vu nữ đại nhân”, Hắc Đế nghiêm túc truyền đạt ý của nó.

      Nhận thức ta là chủ? Xem ra đây là truyền thống, ta cũng cảm giác được lời nó .

      “Được rồi. Làm sao nhận thức đây?”

      Hắc Đế nhảy đến bên cạnh ta, xốc ống tay áo ta lên, cánh tay ta có đồ án năm sao, Hắc Đế chạm trán lên đó, đồ án năm sao phát sáng lúc, khắc lên trán nó ấn ký năm sao rồi tan biến. “Vậy là được.” Dường như nó rất mệt mỏi, ghé vào bên cạnh ta liền ngủ.

      Ta bắt đầu dùng thần thức quan sát mọi thứ trong thần điện, vốn có cảm giác nơi này rất khác lạ, nhưng sau khi hấp thu khí tức xong, nơi này tựa hồ khác gì so với gian phòng bình thường, chỉ có khí là đặc biệt sạch .

      Chút khí tức còn dung hợp với linh hồn ta, cứ như chúng ban đầu vốn từ ta mà ra, sau khi hoàn toàn dung hợp rồi, ta có thể xem thấy nhan sắc của linh hồn mình.

      Việc dung hợp làm ta cảm thấy hơi mệt mỏi, dần dần thiếp . Trong giấc mộng, ta nhìn thấy vô vàn ký ức, nhiều đời vu nữ trước trừ trừ ma, cầu phúc chữa bệnh, dạo chơi tứ phương, còn có truyền thừa và được truyền thừa.

      ra toàn bộ tộc Vu thị đều họ Vu, đại đa số người quả biết ít vu cổ thuật, nhưng người có linh lực chân chính chỉ có vu nữ đại nhân. Bởi vì năng lực đặc thù của bộ tộc Vu thị, họ cần vu nữ đại nhân hàng năm múa cầu phúc làm sạch linh hồn cho bọn họ, trừ uế khí sót lại. Nếu gặp phải bệnh hiểm nghèo, ma quấn thân, thậm chí tâm linh rơi vào hắc ám.

      Nơi này quả nhiên là nơi có ma quỷ quái, rất thú vị.

      Nhưng vì ít khi thấy ma cho nên người bình thường biết. Nhất là ở nơi có nhiều người lại càng ít. và tinh quái đa số là vô hại, còn ma được sản sinh từ tâm linh sa đọa nên rất mạnh, có khả năng thương tổn đến loài người rất lớn.

      Bộ tộc Vu thị biết những thứ như thế có tồn tại, nên rất tôn kính vu nữ linh lực cường đại. Các triều đại vu nữ trước đều thủ hộ tốt nơi này.

      Nguyên bản trước khi vu nữ đời trước chết , đời tiếp theo liền được sinh ra, sau đó được chính vu nữ trước dạy dỗ thành người.

      Chỉ là đời vu nữ trước ta biết vì nguyên nhân gì, đột ngột qua đời. làm cho trước khi ta đến nhiều năm có vu nữ nào được sinh ra, người trong tộc lòng lo sợ.

      Quái lạ, kí ức và linh lực của các vu nữ triều đại trước đều hòa tan vào linh hồn ta. Nhưng đời vu nữ vừa rồi có, dù là kí ức hay linh lực cũng hề có gì.

      Các vu nữ triều đại trước sau khi trưởng thành có thể chọn ra ngoài du ngoạn, hơn phân nửa vu nữ chọn chết già trong tộc, chưa từng ly khai, ít còn sót lại ra ngoài, hầu hết là do ngoại giới có ma xuất , diệt trừ.

      Các vu nữ đời trước đối với mọi việc vô cùng bình thản, có lòng hiếu kì đặc biệt. Nơi này có vết tích quan hệ tình cảm của họ, biết có phải vu nữ giống như hòa thượng cấm kị tình cảm hay . Về sau từ từ .

      phải bên cạnh đại vu nữ nào cũng có hình ảnh của Hắc Đế, dường như nó chỉ ở bên cạnh vu nữ linh lực tương đối mạnh, xem ra nó sống đến hàng ngàn vạn năm, hơn nữa còn tồn tại tương quan với linh lực của vu nữ. Có lẽ ta có thể hỏi nó chuyện của các đời vu nữ trước.

      Vu nữ các đời, lý thuyết sau khi chết có thể truyền thừa phần kí ức và sức mạnh cho đời sau. Khí tức được tiếp thu bảo tồn bên trong thần điện. Có vẻ ta tiếp thu hết nhưng vu nữ trước kia tiếp thu được chút nào, ngay cả phần của ấy ta cũng biết nằm đâu.

      Bởi vì có kí ức đó, ta cần thầy dạy nữa, mà có thể lựa chọn học những thứ ta muốn.

      Chờ ta xem xong tất cả số kí ức, liền tỉnh lại từ cơn mơ, mở to mắt, phát tầm mắt ràng.
      Last edited: 22/5/15

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      VU NỮ - CHƯƠNG 3

      Khi mở mắt lần tiếp theo, ta có thể nhìn Hắc Đế ràng mà phải chỉ cảm giác thấy nó nữa. Lông toàn thân nó có màu đen bóng, ánh mắt màu vàng kim, đúng là rất đẹp. Nó tỉnh từ lâu, ngồi bên cạnh thủ hộ ta.


      Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, tiếp theo là giọng Mai, “Xin thần linh và vu nữ đại nhân thứ tội, ta chỉ vì chăm sóc sinh hoạt ngày thường của vu nữ đại nhân mới tiến vào thần điện mà thôi”, rồi tận lực đẩy cửa, nhưng cửa mở.

      Ta liếc mắt nhìn Hắc Đế cái, “Là ngươi làm sao?”.

      “Vâng, vu nữ đại nhân. Nơi này phải nơi bọn họ có thể vào, làm vẩn đục khí tức ở đây”.

      “Vậy ngươi mang ta ra ”.

      “Dạ, vu nữ đại nhân”. Nó biến thành thiếu nữ mặc áo đen ôm ta đẩy cửa ra, hình bóng nó khiến Lạc trưởng lão và Mai giật mình ngơ ngác nhìn. Nó giao ta cho Mai lại biến thành hình dạng con báo.

      “Thần thú đại nhân, ngài lại xuất rồi!”, trưởng lão lấy lại bình tĩnh, vội vàng hành lễ với Hắc Đế, “ ngờ vu nữ đại nhân lại có linh lực mạnh như thế, còn chưa thành niên mà ngài xuất . Vu nữ đại nhân đời trước linh lực đủ, ngài chưa từng xuất , hơn hai mươi năm rồi ta chưa gặp lại ngài”. Lạc trưởng lão có chút kích động, nhiều lời hơn bình thường. Nhưng theo lời ông ta , vu nữ đời trước chỉ sống hơn hai mươi tuổi, là kỳ quái, các vu nữ triều đại trước toàn sống thọ trăm năm và chết tại gia, nàng ấy rốt cuộc gặp phải chuyện gì.

      Hắc Đế khẽ gật đầu với Lạc trưởng lão, đúng vậy, nếu tính theo tuổi nó tuyệt đối là trưởng bối của trưởng lão.

      Lạc trưởng lão quay đầu, “Mai, ngươi hầu hạ vu nữ đại nhân uống hoa lộ , ta thông báo cho tộc nhân đến bái kiến vu nữ đại nhân và thần thú đại nhân”, rồi ông ta hành lễ với ta và Hắc Đế rồi .

      Mai đút cho ta uống chén hoa lộ, còn cảm thấy đói bụng nữa. kỳ lạ, từ ngày hôm qua tới hôm nay ta cũng có cảm giác muốn vệ sinh, cho nên trước mắt ta còn chưa gặp phải khốn cảnh tè dầm. Hắc Đế ăn cái gì nha? Sau khi ta ăn xong, phát nó chỉ duỗi thắt lưng, sau đó theo Mai đến thiên điện. Tộc nhân tụ tập đông đủ. Hắc Đế lười nhác nằm xuống ghế, sau đó Mai cũng đặt ta ngồi lên ghế, dựa vào bụng Hắc Đế.

      Sau đó nàng lui xuống đứng cùng mọi người, đồng loạt hành lễ với chúng ta. Tộc trưởng và trưởng lão kể cho những người trẻ tuổi biết chuyện thần thú ít chuyện quá khứ. Mọi người lạy chúng ta xong, Lạc trưởng lão mở miệng: “Tộc trưởng đại nhân, mười năm nay trẻ con sinh ra đều lấy chữ Nhã làm tên lót, vu nữ đại nhân cũng vậy. Nhưng tên của vu nữ đời sau luôn do vu nữ đời trước đặt, ngài xem nên làm thế nào?”. Dường như ông ta rất buồn rầu.

      Tộc trưởng trầm ngâm hồi. “Trưởng lão, ông cứ để vu nữ đại nhân tự mình lựa , hoặc để thần thú đại nhân chọn thay”.

      Ta liếc qua Hắc Đế, vừa vặn nó hỏi ta. “Ngài muốn được gọi bằng tên gì?”.

      Tên ư, chẳng sao cả, cái tên kiếp trước bị ta vứt bỏ, đời này gọi là gì cũng sao. “Ngươi tùy tiện chọn chữ thay ta ”.

      Hắc Đế gật đầu, nhảy xuống ghế, đợi trưởng lão thương lượng xong, liền giơ móng vuốt tới cái bình chữ đặt tên vu nữ, quơ quơ đổ ra chữ , sau đó trở lại bên cạnh ta. Trưởng lão và tộc trưởng vội vàng cầm lấy tấm thẻ ghi tên kia, “Giang”, tộc trưởng và trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, sau đó tộc trưởng tuyên bố: “Vu nữ đại nhân đời này tên gọi Nhã Giang, về sau có thể xưng hô ngài là Nhã Giang đại nhân”.

      Mọi người hành lễ và gọi tên ta Nhã Giang đại nhân. Ta biết vừa rồi tại sao tộc trưởng và trưởng lão lại chần chờ, vì tên của vũ nữ đời sau là do vu nữ đời trước rút ra từ trong bình. Các đời vu nữ đều có trường hợp trùng tên, nhưng vai vế có khác nên cũng chẳng có ảnh hưởng gì.Nhưng chữ “Giang” này, là tên của thủ đại vu nữ trong truyền thuyết, nghe nàng trực tiếp nhận mệnh của thần linh, mãi về sau, chữ “Giang” tuy rằng vẫn nằm trong bình nhưng chưa có người nào rút được chữ này. Ta nhận được linh lực của thủ đại vu nữ, đương nhiên biết danh tự của nàng, chỉ là để ý lắm. Hôm nay bọn họ nhắc tới việc đặt tên, ta mới hồi tưởng lại trí nhớ của từng đời vu nữ, quả có người tên như vậy.

      May mắn tất cả trí nhớ đều là phần tĩnh, như quyển sách trong óc ta, bất cứ lúc nào ta cũng có thể xem xét. Nếu nhiều tình cảm và chi tiết trong cuộc sống cùng lúc nhét vào trong đó, ta nghĩ đầu mình hỏng mất.

      Mọi người cung kính rời , nữ tử lưu lại, sắc mặt nàng ta trắng xanh, có vẻ là mệnh cũng kéo dài được bao lâu nữa. Ta thấy chỉ có chừng đó, ta còn thấy bóng ma trẻ con màu đen quấn quanh trái tim nàng ta. Là con của nàng ta sao, còn là đứa trẻ chưa sinh ra bị giết chết, trẻ con bình thường có khả năng đầu thai lần nữa, nhưng hiểu sao đứa trẻ này oán khí đặc biệt nặng, vẫn chịu rời .

      Nàng ta quỳ gối trước mặt tộc trưởng và trưởng lão: “Cầu tộc trưởng khai ân, cầu vu nữ đại nhân cứu ta”.

      “Vu nữ đại nhân vừa được sinh ra, hơn nữa chưa từng học qua vu thuật, ngài làm sao cứu được ngươi?”, tộc trưởng nghiêm khắc , “Ngươi dùng cổ thuật, khiến thai nhi của người ta chết từ trong bụng , còn chưa biết hối cải sao?”.

      Nàng ta vừa nức nở vừa : “Ta biết sai rồi, cầu vu nữ đại nhân từ bi, cứu ta”.

      Đối với người có thể nhẫn tâm giết trẻ con như vậy ta chẳng có chút đồng tình nào, nhưng đứa trẻ bị giết cứ như vậy thể đầu thai, phải nghĩ biện pháp cứu chúng mới được. Trong hồi ức của ta, phương pháp thanh tẩy của vu nữ hề thiếu. Chẳng có gì khó, chỉ cần câu thần chú thanh tẩy đơn giản liền có thể.

      Tộc trưởng cảm thấy nữ nhân này gây tội phải chịu tội, muốn quản nàng. Nhưng trưởng lão lớn tuổi, dễ mềm lòng, khó xử nhìn ta rồi lại nhìn nàng ta. Nếu đơn thuần chỉ là nữ nhân như thế ta cũng quản, chính là đối với trẻ con, ta vẫn đành lòng.

      Ta vẫy tay, gọi nữ nhân này tới, tộc trưởng và trưởng lão giật mình nhìn ta, theo đến bên cạnh. Nữ nhân quỳ trước mặt ta, ta thầm niệm thần chú tẩy trừ và kết vu ấn tay, đặt ấn lên trán nữ nhân. Sau đó ta nhìn thấy bóng dáng đứa trẻ còn oán niệm bay ra, tới gần ta, hành lễ rồi bay đầu thai.

      Trái tim nữ nhân bị ta cứu ra khỏi oán niệm, sắc mặt khôi phục bình thường, vội vàng phục lạy ta ngừng. “Cám ơn Nhã Giang đại nhân, về sau ta dám hại người nữa, cám ơn Nhã Giang đại nhân”.

      Ta phất tay, cho nàng ta lui xuống. Nếu như lúc này ta có khả năng chuyện, ta cảnh cáo nàng ta: “Nếu hại ai lần nữa, chết!”. thực tế, ta cũng hạ chú lên nàng ta, nếu nàng ta lại dùng cổ hại người, ta cũng cứu được nàng ta nữa.

      Nàng ta lại dập đầu mấy lần mới lui xuống. Bộ tộc Vu thị nổi tiếng với tài dùng cổ, bên ngoài luôn có người mơ tưởng lợi dụng, dùng số tiền lớn dụ hoặc tộc nhân chế tạo cổ hại người. Dần dần cứ thế oán hận và tà niệm mới nhiều lên.

      Cho đến khi nữ nhân lui xuống, trưởng lão và tộc trưởng mới hồi phục lại tinh thần, đồng thời hành lễ với ta.

      ngờ vu nữ đại nhân biết sử dụng vu thuật, chúc mừng vu nữ đại nhân, chúng ta xin lui xuống, thỉnh vu nữ đại nhân về thần điện nghỉ ngơi”, tộc trưởng mở miệng .

      Bọn họ hẳn là biết phương thức truyền thừa của các đời vu nữ nên mới cho rằng có vu nữ dạy dỗ ta chỉ có linh lực mà biết cách dùng.

      Bọn họ rời , Mai ôm lấy ta trở lại thần điện, giao cho Hắc Đế biến thành thiếu nữ, ta và Hắc Đế xoay người trở lại trong thần điện.

      “Nơi này là cấm địa đối với bọn họ?”. Ta hỏi Hắc Đế.

      Lúc này nàng lại biến thành con mèo nằm bên cạnh ta,“Đúng, nơi này là cấm địa, trừ bỏ chúng ta ai có thể vào được,thậm chí người có ác ý bước vào bị kết giới đả thương. chỉ như thế, địa phương rộng lớn phía sau thần điện kéo dài đến ngọn núi sau lưng đều có kết giới của vu nữ, người khác thể xâm nhập”, Hắc Đế lười biếng .

      Vậy tốt, có người tới làm phiền ta, ta thích an tĩnh, hơn nữa vô cùng coi trọng riêng tư.

      “Chúng ta ra sau nhìn xem”. Ta đứng lên, ra ta có thể , tuy rằng chưa mở miệng chuyện, nhưng vẫn có thể . Ngày hôm qua linh hồn dung hợp cũng cải thiện thân thể ta, dù thân thể là đứa bé, nhưng cường độ và năng lực siêu việt hơn rất nhiều. Ta cảm thấy trẻ con vừa sinh ra biết biết ngay có chút kinh hãi thế tục, cũng biết các đời vu nữ trước là thế nào, thôi cẩn thận vẫn hơn.

      Bò xuống giường, lảo đảo bước , cơ thể trẻ con thăng bằng tốt lắm. có giày, mặt đất khiến ta đau, chân cũng chẳng dính tí tro bụi nào, hẳn là tác dụng của linh lực. Hắc Đế biến thành con báo, ghé vào bên cạnh ta, ta ngồi lên lưng nó, nó nhàng chạy chậm đến hậu viên.

      Nơi này đẹp nha, thấy được giới hạn, vì có kết giới nên cũng chẳng có tường ngăn trở tầm mắt. mặt đất phủ kín cỏ mềm và năm sáu loại hoa đủ màu, xa xa còn có hàn đàm, rất lạnh nhưng chưa kết băng, ngừng tỏa ra hàn khí. Nhưng ta thấy lạnh còn thấy thư thái.

      Dưới chân núi trong rừng cây có ít động vật, nhưng vì sợ hãi khí thế của Hắc Đế cho nên trốn tránh ra. Nhưng ra có hoa tinh nho ngượng ngùng nép vào sau bụi hoa len lén nhìn ta. Hắc Đế nằm dài ra thảm cỏ, ta nhảy xuống khỏi lưng nó, cười vẫy vẫy tay với hoa tinh tròn vo. Hắc Đế liếc nó cái rồi nhắm mắt tỏ vẻ quan tâm, hoa tinh bé thấy Hắc Đế có ác ý, liền vui vẻ nhảy đến trước mặt ta, bộ dáng có chút thẹn thùng, ra hoa cũng biết thẹn thùng sao. Ta dựa vào người Hắc Đế ngồi xuống, kéo hoa tinh vào lòng, ừm, rất .

      “Ngài là vu nữ đại nhân mới sao?”, hoa tinh lấy dũng khí hỏi ta.

      Ta gật gật đầu, “Đúng vậy, em là ai?”.

      “Em là thái dương hoa tinh, tên Hoa Hoa, em thành tinh ở nơi này, sau đó vu nữ đại nhân đời trước liền cho em ở đây quản lý vườn”, hoa tinh rất tự hào .

      Nhìn vật tròn vo này, thành tinh ở vườn đây hẳn chỉ có thể là tiểu tinh hiền lành.

      “Vậy em về sau cứ tiếp tục quản lý vườn ”, ta cười vuốt ve cánh hoa đầu nó.

      “Vâng, cám ơn vu nữ đại nhân”, nó hết sức cao hứng, “Vu nữ đại nhân có muốn uống ít hoa lộ em vừa hứng được ?”.

      Hoa lộ, là thứ bình thường ta vẫn uống đó sao? Ta gật gật đầu, nó vui vẻ chạy .

      “Hắc Đế, ngươi cần ăn cái gì sao?”.

      cần, ăn cũng được, bất quá lâu rồi ta chưa ăn thứ gì”.

      “Còn ta? Ta vẫn phải uống hoa lộ?”.

      phải, uống tháng là đủ rồi. Sau này ngài cũng giống tôi, ăn cũng được, ăn cũng chẳng sao”.

      “Cuộc sống của vu nữ có cái gì kiêng kị ?”.

      “Về cơ bản là , ngoại trừ sau khi trưởng thành mới có thể rời tộc, những cái khác tự do. À, còn có vu nữ đời trước dựng vợ gả chồng”.

      Quả nhiên giống như hòa thượng tu hành?

      “Nhưng nếu vu nữ thích nam tử nào có thể sống cùng nhau, thậm chí sinh con, chỉ là có nghi thức dựng vợ gả chồng”, nó nghĩ rồi bổ sung. ra khi chuyện nó cũng thích thở mạnh.

      ra chuyện tình hay phải gả cho ai ta nghĩ nhiều, chỉ là ta thích cảm giác ràng buộc, cứ thế này tốt hơn.

      Hoa tinh bé bưng tới bộ trà cụ, sau đó rót chén cho ta, ta cầm lên nếm thử, cảm giác trong trẻo giống lúc thường hay uống.

      “Uống ngon hơn bình thường”. Ta mỉm cười khen ngợi hoa tinh.
      Last edited by a moderator: 6/6/15
      Tuyết LiênTôm Thỏ thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      VU NỮ – CHƯƠNG 4
      Edit: Diệp Ngư nhi
      Nguồn : https://susutieuthu2601.wordpress.com/

      http://camellia1314.blogspot.com/

      “Bởi vì đây là em mới hứng”, hoa tinh bé rất vui vẻ , “Cái mà vu nữ đại nhân uống trước kia là đồ để lâu, có vị ngọt, sau này mỗi ngày em chuẩn bị cho vu nữ đại nhân nhé?”

      Ta gật gật đầu, vẫn là uống đồ mới hứng tốt hơn.

      “Về sau em cứ gọi ta là Nhã Giang , em có biết vu nữ đời trước xảy ra chuyện gì ?”.

      Hoa tinh bé thương cảm lập tức đỏ mắt, còn rơi vài giọt lệ, ra hoa cũng biết khóc.

      “Hương Tuyết đại nhân vốn sống tốt, sau ngài ra ngoài du lịch, vài năm sau trở về cũng mang thai. Tối hôm đó, em ràng nghe thấy tiếng la hét sinh con của Hương Tuyết đại nhân trong thần điện, chỉ là ngày hôm sau thấy Hương Tuyết đại nhân đâu, đứa cũng thấy, chẳng ai biết Hương Tuyết đại nhân nơi nào, cũng ai tìm được khí tức của Hương Tuyết đại nhân”, Hoa Hoa vừa vừa thút tha thút thít khóc.

      đóa hướng dương khóc, ta thực quen a. Ta đưa tay lau nước mắt cho nó. “Đừng khóc, Hương Tuyết đại nhân nhất định có việc gì, ta điều tra xem có chuyện xảy ra”.

      Hoa tinh bé tràn ngập tin tưởng gật đầu với ta, “Em chắc chắn Nhã Giang đại nhân có thể”.

      Ta mỉm cười. “Hoa Hoa cứ làm việc , cần ở đây cùng ta, ta tùy tiện chút”.

      Nó gật đầu, cầm trà cụ . Ta tựa vào thân Hắc Đế, đứng xa xa nhìn nó cầm gáo tưới nước cho những hoa cỏ cách nguồn nước khá xa, còn chuyện với hoa cỏ nữa, là đáng .

      “Ngươi cảm thấy xảy ra chuyện gì?”, ta hỏi Hắc Đế.

      biết, nhưng hẳn là có gì thương tổn được vu nữ đại nhân, ngoại trừ chính bản thân nàng”, Hắc Đế nghĩ.

      “Chính bản thân nàng?”. Có ý gì?

      “Vu nữ có thần lực, nhưng năng lực đó thể bị lạm dụng, nếu vu nữ dùng nó để làm chuyện phạm ý trời hoặc chống lại ý trời, có hình phạt lên người vu nữ. Nhưng ta chưa từng nghe thấy vu nữ nào chịu phạt”.

      như vậy, vu nữ này hẳn làm chuyện nên làm, biết đứa của nàng thế nào?”.

      Hắc Đế gật đầu, “Thần lực ngài được nhận chưa toàn vẹn, còn bộ phận người Hương Tuyết đại nhân, có lẽ nàng còn sống. ra thần lực vu nữ tổng thay đổi, chỉ là có người nhận nhiều có người nhận ít, phải xem thiên phú nữa. Linh hồn của ngài thập phần tinh thuần, chỉ có thủ đại vu nữ mới có linh hồn như vậy, cho nên ngài có thể nhận được toàn bộ thần lực. Phương thức truyền thừa của vu nữ ngài cũng biết, mỗi đại vu nữ sở hữu tuyệt kỹ khác nhau, trải qua tu luyện, rất nhiều vu nữ có thể sáng tạo ra tuyệt kỹ cho riêng mình. Sau đó kinh nghiệm và thần lực tiếp tục được truyền thừa về sau. Đương nhiên có nhận được kinh nghiệm này hay còn phải nhìn thiên phú”.

      ra những thứ ta thấy trong mơ phải trí nhớ, mà là kinh nghiệm truyền thừa.
      “Các đời vu nữ đều mang theo trí nhớ kiếp trước chuyển thế sao?”.

      Hắc Đế vô cùng kì quái nhìn ta, “ phải, ngài mang theo trí nhớ kiếp trước sao? Khó trách vừa sinh ra có thể triệu hồi ta, ta còn kì quái vì sao ta cần mà ngài vẫn hiểu”.

      Ta gật đầu, vậy ta là trường hợp đặc biệt, “Vì sao có khi ngươi xuất , có khi ngươi lại ở bên vu nữ?”.

      “Việc đó có liên quan với thần lực của vu nữ, năng lượng của ta tuy phải trực tiếp lấy từ chỗ vu nữ ngài, nhưng có quan hệ rất lớn, ngài càng mạnh ta càng mạnh. Vu nữ có năng lực quá yếu, thể gọi ta tỉnh lại được”.

      vậy năng lực của ta đủ mạnh?”.

      Nó gật đầu. “Tuy rằng ngài còn chưa hoàn toàn tiếp thu hết, nhưng coi như là đại bộ phận, ngoại trừ thủ đại đại nhân ra, ngài là người mạnh nhất. Thiên phú của Hương Tuyết đại nhân đủ, truyền thừa được rất ít. Nhã Giang đại nhân, ngài phải cố gắng luyện tập thêm vu thuật mới được, tình như hôm nay về sau ít, hơn nữa thế giới này chẳng thái bình gì, ngoại trừ đối phó với ma quỷ quái, còn có rất nhiều người nhìn chằm chằm vào bộ tộc Vu thị, phải lợi dụng là muốn diệt trừ. Dù sao năng lực của bộ tộc Vu thị mà là rất đặc biệt so với những người ngoài”.

      Ta tỏ vẻ đồng ý, lúc này Hoa Hoa lại tới, cầm bộ y phục, “Nhã Giang đại nhân, đây là quần áo em làm cho ngài, trước kia Hương Tuyết đại nhân rất thích y phục em làm”.

      bộ y phục nho màu trắng, điểm thêm vài bông hoa màu đỏ, cực kỳ đơn giản nhưng cũng rất đáng . Độ dài vừa vặn với thân thể trẻ con của ta, ta mỉm cười nhận lấy. “Cảm ơn em, Hoa Hoa”.

      Mỗi lần ta mỉm cười hoặc cảm ơn nó, Hoa Hoa đều thực ngượng ngùng, ta cũng lấy làm kì lạ vì sao mình có thể thấy được ở thân thể tròn ủm của Hoa Hoa vẻ thẹn thùng.

      Hoa Hoa vui vẻ rời , ta thay quần áo, mặc vào bộ váy mới, cảm giác mềm mại, thoải mái, cũng thoáng mát, ta nhìn kỹ chất liệu, hình như là dùng cánh hoa để kết, bộ y phục này phải dùng bao nhiêu cánh hoa a, hơn nữa nó đủ bền chắc chứ?

      “Đây là khả năng của hoa tinh, ngài yên tâm, hàng năm chúng nó đều thu thập cánh hoa, phải vừa mới hái. Độ bền chắc của quần áo có vấn đề gì, hơn nữa nó còn có thể thay đổi kích thước tùy theo cơ thể ngài, vì ngài có linh lực. Chỉ cần ngài thấy mặc đồ trắng quá nhàm chán quần áo này ngài có thể mặc cả đời”.

      Quá lợi hại…

      Ta ngồi xếp bằng bãi cỏ, bắt đầu tập trung ý nghĩ học tập kinh nghiệm. Bắt đầu từ thủ đại vu nữ, theo thứ tự tiến hành. Thần lực của thủ đại vu nữ tuy rằng mạnh, nhưng kỹ xảo và chú ngữ kì rất ít, có lẽ vì năng lực nên vu thuật quá trọng yếu. Ta còn rất nhiều thời gian, cho nên hôm nay chỉ luyện vài vu thuật của thủ đại vu nữ.

      Nàng dùng tên, các vu nữ khác có người dùng kiếm, có người dùng đao, dùng dao, dùng tơ lụa mềm như rắn, cái gì cũng đều có. Sau này ta dùng thứ gì đây, ta lười mang nhiều đồ, tốt nhất chọn mang cái gì tiện.

      Bất tri bất giác vào đêm, bầu trời đầy sao xinh đẹp. Vẫn là cổ đại tốt, nơi này có ô nhiễm, nhìn cái gì cũng ràng. Hơn nữa tật cận thị kiếp trước cũng theo ta, vui…

      thấy mệt, ta im lặng liên hệ vu thuật của thủ đại vu nữ, thẳng đến khi mặt trời lại mọc. Hắc Đế cả đêm ngủ theo cùng ta, cũng thấy nó uể oải, xem ra nó cũng cần ngủ.

      Hoa Hoa ra từ trong bụi hoa, duỗi lưng về phía mặt trời, sau đó lại chăm chỉ như chú ong mật múc nước tưới hoa.

      Trời dần dần sáng , Hoa Hoa bưng tới cho ta chén hoa lộ, ta uống xong nó lại cao hứng vui vẻ bước . là tiện lợi, mỗi ngày ta chỉ cần chén là đủ, hơn nữa nhìn thân hình tròn tròn của Hoa Hoa bận rộn cũng thấy tâm tình tốt lắm.

      ——— ——— cảnh tượng chuyển hoán ——— —————— ————-

      Trong từ đường, tộc trưởng và trưởng lão ngồi đối diện nhau uống trà.

      “Tộc trưởng đại nhân, ngài thấy Nhã Giang đại nhân thế nào?”, trưởng lão mở lời trước.
      “Linh lực rất mạnh, ít nhất mạnh hơn nhiều so với Hương Tuyết đại nhân. Hơn nữa vừa sinh ra ngài có thể triệu hồi thần thú, còn có thể sử dụng vu thuật, thiên tư rất dị thường. Theo ta được biết, các đời vu nữ gần đây đều lợi hại được như thế”.

      Trưởng lão gật đầu. “Đúng vậy, sau khi Hương Tuyết đại nhân mất tích, chúng ta vẫn cấm tộc nhân được truyền ra. Nếu Hương Tuyết đại nhân còn sống, dù cho nàng xuất , vẫn có thể thanh tẩy bộ tộc. Chỉ là vài năm nay, hoàn cảnh trong tộc ngày càng kém, Hương Tuyết đại nhân khẳng định là chết”.

      “Ta phái người tra được, đứa của Hương Tuyết đại nhân năm đó, có khả năng là của Bạch gia tại kinh thành”.

      “Bạch gia? Chính là Bạch gia muốn diệt trừ chúng ta, Hương Tuyết đại nhân sao có thể?”, trưởng lão nhíu hai hàng lông mày.

      “Cụ thể xảy ra chuyện gì, ta cũng ràng”, tộc trưởng chậm rãi giải thích, “Chuyện ngày hôm qua vu nữ đại nhân chữa bệnh, trong tộc ai cũng biết rồi, chỉ sợ có rất nhiều người thần điện cầu xin, ông xem phải làm sao bây giờ?”.

      “Vu nữ đại nhân tuy rằng biết vu thuật, nhưng tuổi còn , có nguyện ý xem bệnh hay vẫn là mặc chính ngài quyết định ”, trưởng lão thản nhiên , “Vu nữ đại nhân vào thần điện hôm qua sau vẫn chưa thấy trở ra, chắc là tu luyện”.

      “Vậy cũng tốt, ngoại giới rất sợ vu nữ đại nhân của chúng ta, có thể thừa dịp vu nữ đại nhân còn mà ám sát ngài, nhất là bên người ngài lại có vu nữ đời trước bảo hộ”, tộc trưởng trầm ngâm chút, “Ngoại trừ thời gian vu nữ đại nhân ở trong thần điện ra, những thời điểm khác vẫn là để người theo ngài ”.

      “Vâng, cổ thuật và võ nghệ của Mai đều tốt lắm, người cũng khôn khéo cẩn thận, giao cho nàng hẳn là có vấn đề gì. Chờ vu nữ đại nhân lớn hơn chút, ta dạy nàng những tri thức khác. biết vu nữ đại nhân có thể múa thần vũ được , nếu có thể ta hy vọng lễ mừng năm mới năm nay vu nữ đại nhân có thể cầu phúc cho chúng ta”.

      “Ừm, người nhiễm bệnh hiểm nghèo ngày càng nhiều, vu lực càng mạnh phản phệ càng lớn. Nếu sớm thanh tẩy, bộ tộc Vu thị chúng ta cho dù có kẻ thù bên ngoài cũng tự hủ hóa mà chết. Ngày hôm qua ông có cảm giác được , Nhã Giang đại nhân tinh lọc cho Hương Linh xong, năng lực của Hương Linh bay mất hết bảy phần, ông cảm thấy Nhã Giang đại nhân cố ý hay vô tình?”.

      Trưởng lão lắc đầu, “ biết, bất quá người có tâm thuật bất chính, năng lực biến mất cũng tốt, về sau an phận thủ thường. Nàng ta gây chuyện phải lần đầu tiên. Cho dù năng lực tồi, tộc chúng ta cũng cần con sâu làm giàu nồi canh như nàng ta”.

      Tộc trưởng gật đầu, nhất thời cả hai đều trầm mặc.

      ——— ———- cảnh tượng chuyển hoán ——— —————— ————

      Ta nhắm mắt luyện tập, muốn nhớ chú ngữ ràng chút, bỗng nhiên cảm giác có người gõ cửa thần điện, Hắc Đế cũng cảm giác được, mở to mắt nhìn ta.
      xem ”, ta leo lên lưng Hắc Đế, vào thần điện, mở cửa ra.

      Là Mai, nàng có vẻ giật mình khi nhìn thấy ta tự mình ngồi lưng Hắc Đế, nhưng rất nhanh khôi phục trấn định, hành lễ với ta.“Vu nữ đại nhân, có rất nhiều tộc nhân quỳ ngoài thần điện, ngài xem…”, dường như nhớ ra ta chuyện, “Nếu tôi xin lưu lại vài người có bệnh nghiêm trọng, còn lại để bọn họ hôm khác lại tới?”.

      Ta gật đầu, cưỡi Hắc Đế về phía trước, Mai theo sau chúng ta. Nhìn thấy chúng ta ra, bên ngoài thần điện vốn ầm ỹ bỗng an tĩnh lại, Hắc Đế vẫn nằm ghế, mà ta ngồi bên người nó. Chờ mọi người hành lễ xong, sau đó Mai phân phó như trước, để lại vài người, những người khác đều lẳng lặng rời .
      Tuyết Liên, sanone2112Tôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :