1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ yêu luôn luôn đúng - Tử Trừng (2.1/10) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Vợ luôn luôn đúng



      Tác giả : Tử Trừng
      Nguồn convert : meoconlunar (TTV)
      Editor: MèO Du
      Poster : MèO Du
      Thể loại : đại , sủng


      Liên tiếp gặp phải bạn trai thay lòng đổi dạ , công ty giảm biên chế chờ biến cố,

      Tiêu Thải Hồng nản lòng trở về Hoa Liên;

      ngờ dì Hồng lại là bà mối nổi tiếng nhất trong thôn ;

      Lại đem chủ ý đánh lên người nàng;

      Nhưng lại lén an bài cho nàng đối thủ mất còn của nàng – Thái Dương ở bên cạnh

      tình này tại sao lại biến thành như vậy ??

      Toàn thôn mọi người đều biết;

      Con trai của trưởng thôn tên là Thái Dương

      Diện mạo cực kỳ tuấn tú ,

      Mặc dù…
      fujjkolinhdiep17 thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Mở đầu

      Ngồi ở trong phòng tân hôn , tay còn cầm hoa cưới , Tiêu Thải Hồng đến bây giờ còn dám tin rằng , lại tùy tùy tiện tiền đem chính mình gả mất .

      Đến Đài Bắc làm việc nhiều nằm , trải qua chuyện tình bạn trai thay lòng đổi dạ , công ty giảm biên chế chờ biến cố , lại tìm được nơi làm việc mới , gặp phải nhiều xui xẻo , nàng trở lại quê Hoa Liên của mình , giúp ba quản lý suối nước nóng.

      đến mấy ngày , nàng lại hồ đồ trở thành vợ người khác

      Còn nhớ tình huống phát sinh như thế này --

      “Thải Hồng? Này phải Thải Hồng sao?" Vừa tắm rửa sạch xong , đến suối nước nóng liền nghe tiếng ồn ào , nhìn xung quanh tìm thấy được người phụ nữ gặp nhiều năm - Dì Hồng là bà mối nổi danh nhất trong thôn "Dì là dì Hồng a! Cháu quên ta rồi sao? Hồi ta còn giúp cháu vệ sinh a !" (nguyên văn :đem quá đồ cứt đái a!)

      Mặt Tiêu Thải Hồng tái xanh.

      Hồi là hồi , tại mặc dù nàng phải là mỹ nữ nũng nịu , nàng cũng là người độc thân , dù sao cũng phải để lại chút thanh danh cho người ta chứ , tại bị dì Hồng như vậy , lại bị vài người khách nghe thấy , nàng cảm thấy rất mất mặt .


      “Ách...... , quên , dì Hồng” Nàng đỏ mặt , miễn cưỡng nở nụ cười , thể cùng dì Hồng chuyện “Dì hôm nay làm gì sao ? Lại rảnh rỗi đến suối nước nóng chơi?”

      như vậy ta liền giận”

      Có loại nhân tuyệt đối thể làm cho nàng mở ra máy hát, khi thuyên thượng chốt mở bị mở ra, kia thành chuỗi ngữ hạt châu tuyệt đối chỉ có “Mãnh thú hồng thủy” Có thể hình dung.

      Có loại người tuyệt đối thể làm cho nàng dám mở miệng . Có thể hình dung được , những lời đó toàn là "Mãnh thú hồng thủy"

      “Nhà dì nhiều lúc máy nước ấm bị hỏng , bác Hồng của cháu cũng chỉ nghe ngoài miệng , tám trăm năm qua gặp chưa quá ngón tay , làm cho ta thể đến nhà cháu báo tin mỗi ngày . Chúng ta đều là hàng xóm mà , lão Tiêu giảm giá cho ta"

      “Vâng ! Nhất định .” hiểu được có phải vùng này người ta để chim trong lồng hay mà , nàng thế nào lại cảm thấy có nhiều con chim bay qua “Dì Hồng , dì yên tâm , cháu giảm giá cho dì.”

      “Cảm ơn” Dì Hồng muốn vào suối tắm sớm , liền cùng Thải Hồng bắt chuyện , dứt khoác đem quần áo để lên quầy “ Dì hỏi Thải Hồng này , cháu ở Đài Bắc nhiều năm rồi đúng ?”

      Nàng nhàng đáp lại “Ân, đúng vậy.”

      “Ở Đài Bắc có đối tượng chưa? ” vòng vo hai vòng liền chuyển tới chuyện chính , tuyệt đổi là bản tính của bà mối .

      Tiêu Thải Hồng khuôn mặt nhắn hơi trắng xanh, muốn lại nghĩ đến đoạn tình cũ kia.

      Dì Hồng là người sáng suốt, nhất là giữa chuyện tình nam nữ tình , vừa thấy Tiêu Thải Hồng thay đổi sắc mặt, trong lòng cũng đoán được tám, chín phần.

      “Ha ha, nhìn thấy ngươi xinh đẹp như vậy nên nhịn được hỏi người có đối tượng chưa?Thải Hồng, ngươi đừng cùng Hồng di so đo nha!”

      Nghĩ tới nghề nghiệp của mình , dì Hồng cũng thấy áy náy

      “Di? A Hồng, ngươi đến đây a!” mẹ Tiêu - Hoàng Tú vừa từ hành lang ra, nghe thấy giọng , còn dùng thấy khuôn mặt của dì Hồng liền biết là dì Hồng. “Thế nào? Đem chủ ý đánh tới Thải Hồng nhà chúng tôi rồi”

      “Nam lớn lấy vợ , nữ lớn gã chồng thôi , ta cũng đau lòng , Thải Hồng xinh đẹp như vậy mà lại chưa có đối tượng?" Đánh chết dì Hồng cũng chẳng thừa nhận trong đâu mình biết bao nhiêu tính kế cho tương lai của Thải Hồng.

      Hoàng Tú liếc mắt nhìn Thải Hồng, trong lòng nhàng than thở.

      Con mình ai hiểu hơn mẹ , lần này Thải Hồng trở về nét mặt mang theo vẻ mệt mỏi , hỏi con cái gì cũng , biết trong lòng con có biết bao nhiêu chuyện. Nhưng
      con có chuyện gì , bà cũng muốn ép con , chỉ có thể trầm mặc lo lắng bất an trong lòng .

      Người ta thường nếu muốn quên tình cũ , phương thức tốt nhất là tìm được tình mới , dì Hồng đánh chủ ý , sao lại lợi dụng được?

      Hoàng Tú cũng có hỏi qua Thải Hồng liền :"A Hồng , bằng người chọn giúp Thải Hồng. Cũng đòi hỏi nhiều , chỉ cần chịu được vất vả , có thể giúp Thải Hồng vậy là được."

      “Mẹ --” Tiêu Thải Hồng cả kinh, hoàn toàn nghĩ tới mẹ bên cổ vũ.

      “Ôi, yên tâm yên tâm, ta nhất định tìm người tốt nhất cho Thải Hồng a!”

      “Tốt lắm, chúng ta liền như đem nhiệm vụ này giao cho ngươi.”

      Lời còn văng vẳng bên tai, cảm giác mới trải qua ngắn ngủn mấy ngày, ban đầu nàng còn theo giúp phụ thân quản lý quầy lễ tân của suối nước nóng, bây giờ lại trở thành dâu ngồi yên lặng trong phòng tân hôn.

      Biến hóa như vậy quá lớn .

      Tiếng bước chân cùng nhiều giọng ồn ào , nàng thằng tới phòng tân hôn, nàng còn kịp hồi hồn trở về thực tế , cánh cửa liền bị mở ra , sau đó là người đàn ông bước vào tầm mắt của nàng.

      Cái người đàn ông kia gọi là Thái Dương , tại trở thành “Chồng của Thải Hồng”.


      Aoi... ngôn ngữ dùng từ của ta ghê quá...
      linhdiep17 thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1.1

      Ở trong thôn mọi người đều biết , thôn trưởng Thái có đứa con xuất sắc gọi là Thái Dương

      Thái Dương từ đến lớn thực vĩ đại , ở trường học thành tích toàn đứng nhất , ra xã hội làm nghề đào tạo sản xuất hoa , có biết bao như loại để bán như hòa hồng , nước hoa bách hợp,… thu tiền như nước

      chỉ có thế , diện mạo cực kỳ tuấn tù ; Mày rậm mắt to , dáng người cân đối , làm việc dưới ánh mặt trời nhiều năm , da màu đồng khỏe mạnh làm cho con nhìn "Thèm chảy nước"

      Nhưng đối Tiêu Thải Hồng mà , Thái Dương cũng là ác mộng của nàng.

      Bởi vì người trong thôn nhiều lắm, cho nên trong học sinh cũng ít đến mức đáng thương, có mấy con mèo trốn trong trường, bất quá hai tay hai chân cộng lại chỉ bằng tổng số.

      Ba của Tiêu Thải Hồng , Tiêu Vi Tiên cùng thôn trưởng Thái có chút giao tình . Khi rảnh rỗi thường lui tới bởi vậy cũng tạo nên “Bi thảm” tuổi thơ của Tiêu Thải Hồng

      Cái người Thái Dương kia , tuyệt đối là tên trứng thối trong ngoài đồng nhất!
      “Ô ô...... Oa --” Vừa mở cửa bước vào nhà , mặt Tiêu Thải Hồng lấm tấm nước mắt. Tháng này , Tiêu Thải Hồng biết đây là lần thứ mấy mình khóc đến mức nước chảy thành sông .

      “Thải Hồng?” Hoàng Tú vừa nghe đến tiếng con khóc ,trong tay còn cầm khăn lau bàn vội vàng từ phòng bếp lao tới “Thế nào vừa trở về liền khóc như vậy? Lần này là ai khi dễ con?” Trong lòng thâm than , Hoàng Tú hiểu được mình đặt ra câu hỏi ngu ngốc.

      Từ khi Thải Hồng bắt đầu học tiểu học đến nay , bất quá ngắn ngủi ba tháng , ước chừng nửa thời gian Thải Hồng đều mang hình dạng này vào cửa.

      Thải Hồng mỗi lần khóc, nàng liền mỗi hồi hỏi, đáp án lại thủy chung chỉ có -- tựa như giấy than thác ấn bàn chế thức đáp án: Thái Dương.


      Thái Dương được người người trong thôn là đứa trẻ tốt , nhu thuận lại có lễ phép , được thôn trưởng Thái nâng niu trong lòng bàn tay , Tiêu gia dám tới cửa hỏi công đạo; Như vậy gọi là lấy trứng đánh đá , đơn giản trở thành kẻ địch của toàn thôn “Nhất lang oan lang toàn trang, toàn trang oan y nhất lang” , ước chừng chính là cái ý tứ kia

      “Thái, dương a --” Tiêu Thải Hồng hít thở sâu mới có đủ lượng hô hấp đem cuối kéo dài.

      Mắt nhắm chặt, Hoàng Tú trong lòng hô “Bingo”, lại thế nào vui vẻ như vậy?

      “Đến đây, mang cặp bỏ xuống.” Lấy cặp của con từ vai xuống , Hoàng Tú ngồi xổm bên cạnh Tiêu Thải Hồng , nhàng đẩy con khóc thút thít dính ở gò má mềm mại. “ cho mẹ nghe hôm nay khi dễ con như thế nào?”

      kéo tóc con đau quá” Tiểu nương vất vả mới có được cơ hội khiếu nại , ôm lấy mẹ khởi tố

      “Mẹ xem,” Nàng cúi đầu chỉ vào đầu gối của mình, đôi chân dính đầy cát ẫm. “ còn đẩy con lên hố cát, hại chân con biến thành như vậy......”

      Mới đến chỗ phấn khích , vang lên tiếng chuông cửa , hai mẹ con xoay mình vẻ mặt đồng thời cứng đờ. Hai mẹ con nhìn nhau , đáy mắt như nhìn thấy quỷ chỉ có hai mẹ con hiểu

      Hoàng Tú tiến lên mở cửa.

      “Mẹ Tiêu, Thải Hồng xấu con, đúng hay ?” Người ấn chuông cửa là Thái Dương, tuy rằng để kiểu tóc húi cua, nhưng có thể nhìn ra được bộ dạng tương lai tuấn tú .

      Hoàng Tú trong lòng quả rất muốn cười.

      Hai cái tiểu quỷ này , cách hai ba ngày lặp lại lần như vậy . Đầu tiên là Thải Hồng khóc về nhà , sau đó khởi tố đống khổ linh tinh , ngay sau đó Thái Dương xuất , giải thích "Động cơ phạm tội " của mình.

      Chỉ vào hai cái đốm đen đầu gối của Thải Hồng , Thái Dương : "Thải Hồng con đẩy nó lên hố cát đúng ? Mẹ Tiêu , người biết chứ hai ngày nay trong trường học rất nhiều muỗi , người xem , con cũng bị cắn vài cái." Đem quần đùi kéo lên , đùi đúng là có mấy cái dấu vết hôn môi của muỗi .

      “Ta nghĩ Thải Hồng tế da nộn thịt, kết cục tuyệt đối so với ta còn thảm, cho nên ta cố ý đem nàng biến thành bẩn bẩn, như vậy muỗi liền cắn nàng.” Của hắnlý do bài đến còn vô đạo để ý.
      “Con nghĩ Thải Hồng da nhiều nộn thịt , kết cục so với con bị thảm hơn , nên con cố ý đem Thải Hổng làm bẩn , như vậy muỗi cắn nàng.“ Lý do của để ý thấy còn vô đạo

      “Ngươi còn kéo mái tóc của ta” Thải Hồng bén nhọn lên án.

      “Các ngươi vào lớp học làm việc“ Chỉ vào Thải Hồng còn cắm ở cặp , có chút vặn vẹo như máy xay giờ “ đống giấy dính tóc ngươi, ta hảo tâm giúp ngươi lấy xuống , ngươi cư nhiên còn trách ta“

      “Vậy cần kéo như vậy dùng sức chứ, ta đau lắm”

      “Ai bảo ngươi ngoan ngoãn cho ta giúp ngươi đem giấy lấy xuống? Ta là cho ngươi lộn xộn mới cẩn thận dùng sức.”

      thực ra, Hoàng Tú rất bội phục Tiểu Soái ca Tiểu học này, chỉ có tài hùng biện, còn hiểu được những việc chưa xảy ra nên phải phòng bị .

      Đương nhiên, này đó lý do nghe vào đại nhân trong tai, nhất là ái nữ sốt ruột mẫu thân trong tai, là gượng ép điểm, lại tìm ra được trách cứ của thiết nhập điểm, này tiểu quỷ tương lai rất giỏi.

      Đương nhiên , nhiêu đó lý do nghe được , Hoàng Tú sốt ruột nhìn con mình, lại thể tìm ra được lý do trách cứ , tiểu quỷ này tương lai hẳn là rất giỏi đây.

      Chính là, loại phim nhiều tập này muốn diễn tới khi nào mới có thể ngừng đâu?

      Nhìn đôi tiểu nhi tiểu nữ mặt đỏ tai hồng , Hoàng Tú trong lòng hoàn toàn có đáp án......
      linhdiep17 thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1.2

      Tiêu Thải Hồng nghe lời dì Hồng đến quán nước , thấy bên cạnh dì Hồng là người con trai quen thuộc đến mức làm người ta oán hận , khuôn mặt nhắn của làm thế nào cũng thể nặn ra được nụ cười

      “Đến đây, đến đây Thải Hồng“ Dì Hồng tiếp đón thân thiên , mặt Thải Hồng cứng ngắc làm như thấy. “Đây là Thái Dương a, hai đứa phải là nhiều năm gặp sao? Coi như ôn lại chuyện cũ cũng tốt. “

      Kỳ thực , có thể quay đầu chạy lấy người, nhưng cũng nên làm chuyện lễ phép như vậy. Vì thế nên kiên trì tiến lên , sau đó kinh ngạc thấy Thái Dương đứng dậy kéo ghế ra cho ngồi.

      tại là như thế nào? Hồng Môn Yến sao? chẳng qua tới uống xong ly nước a!

      “Cám ơn.” Giả bộ trấn định ngồi vào ghế , trong lòng nàng liền cảm thấy bất an.

      Người này làm cái gì? Tiên lễ hậu binh sao?

      “Hẳn là.” Mở mắt đẹp cùng nếp nhăn mặt khi cười, Thái Dương chính là thân sĩ phong độ, làm cho Tiêu Thải Hồng tim đập thình thịch

      “Ha ha a -- các ngươi chỉ là năm gặp thôi?”

      Dì Hồng thích nhất là hai bên đều hiểu biết thân cần , cần phải lãng phí miệng lưỡi , cười đến nếp nhăn nơi khỏe mắt còn.

      “Bạn bè lâu ngày gặp nhau , nhất định 2 đứa có rất nhiều chuyện muốn , ta tới cửa hàng tiện lợi cách vách mua đồ, 2 đứa cứ tự nhiên tâm

      Ai muốn cùng chuyện a? Cho dù giờ phúc này trong lòng Tiêu Thải Hồng thầm nhưng lại vẫn lễ phép gật đầu với dì Hồng.

      Tiễn dì Hồng ra khỏi quán nước, Thái Dương chậm rãi mở miệng. “Nghe em trở về , lại vội , cho nên có thời gian tới gặp em, em giận chứ?”

      Tiêu Thải Hồng chớp đôi mi thanh tú, vẻ mặt mang theo chút đề phòng.

      Cái gì cùng cái gì a! trở về quê cũ , nhìn thấy tên đáng ghét này , trước kia ngày cả gật đầu chào hỏi nàng cũng lười , như thế nào lại trở thành người lễ phép như vậy ?

      Hơn nữa gặp mặt cần dùng đến chiêu này sao? Cư nhiên còn tìm Dì Hồng

      Bất quá lúc này trưởng bối ở đây, cũng nên là thẳng vào vấn đề chuyện.

      “Tôi vì sao lại muốn tức giận? Chỉ là thấy cái mặt cũng cần dùng tới phương thức này ? Ngươi biết dì Hồng.... “Nơi này chẳng có ai chẳng biết “Chi tiết“ về dì Hồng? khi mời đến dì Hồng ra mặt , chuyện này làm sao thân thiện được?

      biết.” đợi hết lời , có chút chịu nổi tính tình của . “Bời vì dì Hồng là bà mối , mới mời em ra gặp . “

      Gặp ?

      phải dì Hồng nghĩ lung tung vọng tướng kéo tơ hồng chứ?

      Này , chuyện này là có ý tứ gì ? Tim Tiêu Thải Hồng đập tăng tốc , dám nghĩ nghĩ lại.

      thể phủ nhận , trải qua bao năm tháng , hai người cũng còn là tiểu mao đầu , tiểu nha đầu của trước kia nữa. Mất áo khoác ngây thơ bọc bên ngoài , có vẻ rất “Ngon miệng“ .... Ách, thành thục rất nhiều , năm đó khi dễ chút nét nam nhi.

      Nhưng mới bị biểu giả dối bên ngoài của lừa bịp , người này bản chất vẫn luôn ác liệt , dễ dàng mắc mưu!

      nghĩ nhanh chóng cho em nhập tịch.” Giống như ở thương trường , hình tượng bình thưởng , làm việc gì tuyệt đối dong dài , ngay cả chuyện đại cũng giống nhau “Cho phép mà , hôn lễ định vào Chủ nhật hai tuần sau ”

      điên rồi!” dám tin tưởng , Tiêu Thải Hồng cho rằng mình sắp bị bom nổ tới nơi , trừng lớn hai mắt , thiếu chút nữa nhảy đứng lên “Ai với tôi muốn lập gia đình?”

      Bình tĩnh nhìn khẩn trương , Thải Dương đối với phản ứng của tựa hồ chút cũng phải nằm ngoài ý nghĩ của “Nhưng em đáp ứng dì Hồng, phải sao?”

      Bởi vì dì Hồng trong thôn là bà mối thanh danh vang dội , cả trai lẫn bà đều nhìn xuyên thấu qua lần quan hệ gặp mặt , liền tỏ vẻ cả hai bên đều tìm được đối tượng tốt . hai bên đều có ý tứ này , cùng lại có quen biết , sau này thế nào cũng phải kết hôn thôi ? Quá lãng phí thời gian

      “Đó là mẹ tôi cầu! Tôi cũng nghĩ đến mọi chuyện lại trở thành như vậy!” Nàng cậy mạnh phủ nhận.

      Cho dù cảm thấy tịch mình tính sao? Cho dù thực rất muốn có người đến thương mình như thế nào? Ít nhất vẫn chưa từng nghĩ tới người kia !

      "Thải Hồng, chúng ta tuổi còn trẻ" Hơn nữa vừa vặn hai người đều là tuổi nên gả cưới , muốn do dự thêm nữa “Em 28 , 32, có cái gì gọi là tám ,bảy,chín linh tinh kiêng kị , bất quá chúng ta lại thích hợp“

      Phiên mắt trợn trắng , Tiêu Thải Hồng bị logic suy xét của đánh bại.

      “Tôi bởi vì mình tới tuổi kết hôn , nên kết hôn liền kết hôn. nghĩ như thế nào tôi cũng quan tâm , nhưng tôi cần hôn nhân như vậy, bye bye!“

      Mang theo trong lòng chút nôn nóng , chờ kịp nhân viên phục vụ đưa nước lên liền cầm lấy túi xách chuẩn bị chạy lấy người.

      “Thải Hồng!” Thái Dương giữ chặt cánh tay của , để cho dễ dàng rời tệ lắm sao? Tại sao người vừa gặp tôi liền muốn vội vả”

      phải nhìn ra tâm tình của hỗn loạn, chính là muốn lưu lại ấn tượng kém trong lòng , kém đến ngay cả cùng uống ly trà chiều cũng muốn.

      “Đùa giỡn cái gì?“ Tiêu Thải Hông kinh hô , lần nữa lại ngồi xuống “ tiếng chút được ? Đừng biết mình chính là tình nhân trọng mộng của con toàn thôn , những lời này nếu truyền ra ngoài , tôi còn dám ra khỏi cửa sao? muốn hại tôi bị chém chết đầu đường sao?“

      Người này chưa bao giờ có lòng hảo tâm... chưa từng có
      linhdiep17 thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1.3

      Thái Dương nghe câu của cũng chẳng lộ miệng cười hứng thú , ngược lại lạnh nhạt cười nhạo tiếng “Tình nhân trong mộng? Ít nhất em cũng cho là vậy chứ.“

      Kỳ thực lãng tránh như rắn rết cũng có thể nghĩ được lý do, trước kia mình làm biết bao nhiêu chuyện ngu xuẩn khi dễ , nhưng lại biết , ôm trong mình loại tâm tình gì mà khi dễ ...

      thích , cho tới nay cũng chưa từng thay đổi.

      Ở tuổi trẻ lông bông , hiểu tình hình năm tháng , nghĩ biện pháp làm cho chú ý tới mình có tồn tại là ý nghĩ , mục đích đầu tiên của , nhưng lại biết loại hành động này tạo thành phản -- sợ , thậm chí chán ghét , loại này phải nhờ vào chỉ số thông minh mà có thể đoán trước được kết quả.

      Nếu có cơ hội, nguyện ý phương pháp thành thục tiếp cận , làm cho thấy tâm tình của , mà phải bài xích gì.

      “Thần kinh!” Khuôn mặt nhắn của cảm thấy nóng nóng , tim đập cũng càng ngày càng nhanh như sắp nhảy ra khỏi mình “Nhiều như vậy còn chưa đủ sao? Cần tôi vào nữa sao? Tôi---”

      cũng phải là muốn như vậy“ Mắt tỏa sáng, kiên định với “Em đủ thông mình , hiểu được ý của

      Oa a...... Người này bản tính ác liệt vẫn thay đổi!Chẳng lẽ biết vừa bị bạn trai đá lâu, cố ý tổn thương sao?

      Cũng đúng, biết mình ở Đài Bắc phát sinh chuyện gì ... Quên , nghĩ nhiều làm gì? muốn!

      nhàng nhíu mày , thầm nghĩ mình cần khỏi nơi này “Tôi muốn về nhà”

      Thái Dương nghe theo lời , hai người tới chào tạm biệt dì Hồng, đảm nhiệm "Hộ Hoa Sứ Giả" , cho dù cảm thấy mình là đóa hoa nhưng cũng thể cùng ngồi xe của .

      Vừa xuống xe, thể tưởng tượng được việc tàn khốc đợi , hoàn toàn phải trong mong muốn của .

      “Thải Hồng.” Lâm Đại Vĩ bỏ mắt kính râm xuống , bước xuống xe thể thao cao cấp , có lực thu hút nhiều người xung quanh nhìn .

      Người phụ nữ này câu được tên ngốc có tiền từ khi nào?

      thế nào lại hiểu được có bao nhiêu bực mình?

      Tiêu Thải Hồng thấy người bước tới gần mình , gương mặt nhắn tái xanh , đứng ở bên cửa xe biết làm sao?

      Thái Dương bước xuống xe , thấy được gương mặt của Thải Hồng tái xanh nhìn về phía trước. Theo tầm mắt của , nhíu mày nhìn thấy người đàn ông xa lạ .

      Thấy Thái Dương nhìn mình , Lâm Đại Vĩ đáp lễ bằng ánh mắt mang theo chút khinh thường, hướng mắt nhìn đến Tiêu Thải Hồng “ mang bạn nhà em tắm suối nước nóng, em cũng nên tính giá ưu đãi cho nha!”

      Tiêu Thải Hồng nhìn thấy phía sau Lâm Đại Vĩ có mĩ nhân mị , bước chân có chút lảo đảo.

      “Thải Hồng, chúng ta vào thôi.” Thái Dương chống đỡ lưng , trong long có chút bực mình “Vị tiên sinh này, ngươi là bạn của Thải Hồng , chúng ta đương nhiên tính giá đặc biệt ưu đãi , so đo với ngươi này nọ.”

      Lâm Đại Vĩ làm sao nghe được trong lời của Thái Dương chưa những lời hèn mọn ? Hơn nữa bạn cũ lại trơ mắt đứng xem, mất hết phong độ đứng trước mặt bọn họ.

      “Ai... ta cùng Thải Hồng cũng phải bằng hữu bình thường nha!“ có ý định làm cho Thái Dương khó chịu, Lâm Đại Vĩ nhìn cười khiêu khích “Dù sao chúng ta cũng từng kết giao“

      Thái Dương nhếch mày , cảm giác thấy thân thể Tiêu Thải Hồng trở nên cứng ngắc , vòng cánh tay gắt gao ôm chặt vòng eo của , ràng trước mắt người khác trở thành người đàn ông buồn nôn “ thôi, cẩn thận chút.”

      Trong lòng Tiêu Thải Hồng giờ phút này rất cảm tạ

      Tưởng rằng tình cách của ác liệt , nên ở thời khắc xấu hổ của miệng vết thương của tát muối, nghĩ tới làm như vậy , ngược lại hảo tâm chống đỡ , làm cảm động nhiều lần.

      Dù sao làm người cũng có lúc đau thương , cũng cần phải có nơi để trụ cột.

      “Này, hai người là có nghe đến lời của tôi phải hay ?” Lâm Đại Vĩ cũng nghĩ như vậy liền từ bỏ.

      Chính mình đá người phụ nữ này , mà người phụ nữ này còn câu được người đàn ông so với còn có nhiều tiền hơn khiến tâm lý thể đứng yên, huống hồ còn muốn trước mặt bạn cũ , biểu mình thể kém hơn người đàn ông kia, nên cho dù thế nào cũng phải .

      “Thế sao?” Thải Dương liếc mắt nhìn , trong mắt ràng mang theo khinh bỉ. “Mặc kệ ngươi cùng Thải Hồng từng có chuyện gì, nhưng tương lai ấy chỉ là của tôi, ngươi nên bảo vệ tốt người phụ nữ của ngươi, đừng có làm oai trước mặt của Thải Hồng”

      Tiêu Thải Hồng gắt gao ôm lấy cánh tay , bắt đầu hoài nghi tại sao trước kia mình lại thích tên Lâm Đại Vĩ ích kỷ hẹp như vậy?

      Bởi vì lời ngon tiếng ngọt?

      Hay là quan tâm săn sóc ?

      Những ưu điểm đó có toàn bộ, chắc có lẽ là chính mình đơn mình ở Đài Bắc, thời điểm tịch mịch có người đến tâm , lại cho rằng đây chính là tình nên mới mù quáng nhìn hết tất cả ?

      Trong quá trình cũng kết giao, chính mình luôn đối với ân cần hỏi han, luôn vì lòng mình muốn nên phải trả giả đắt. mà , trừ bỏ bồi ăn bữa cơm, xem phim ở ngoài , đúng là thể nghĩ ra đối với mình tốt ở chỗ nào?

      Tối nay có tiếp !~
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :