1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Võng du] Tam vương nhất hậu - Mộng Yểm Điện Hạ (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hanamichi_chan

      hanamichi_chan Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      29
      Tam vương nhất hậu

      Tác giả : Mộng Yểm Điện Hạ

      Nguồn convert : ngocquynh 520

      Thể loại : Võng du, ngôn tình

      Bản gốc : Hoàn

      Editor: Hana

      Nguồn: http://tomominozuka.wordpress.com/truyen-dang-tien-hanh/tam-vuong-nhat-hau-vong-du/
      Văn án.
      Đụng tới kẻ trộm hào (tài khoản game) đáng sợ, đáng sợ nhất là kẻ trộm hào có văn hóa.

      Trộm liền trộm , đằng này còn thuận tay giúp nàng tạo bốn tiểu hào (kiểu như acc ấy), hào thứ nhất tên là” nương, ngươi bị trộm hào” , cái thứ hai kêu”Ít nhiều nên đọc sách chơi trò chơi” , cái thứ ba kêu” đọc sách chỉ có thể bị trộm” , cuối cùng người tên là” Đọc nhiều sách bắt chước ca trộm hào người khác” .

      Nại Nại lật bàn. . . . . .

      Nhưng thế này vẫn chưa xong, Nại Nại rất nhanh phát , đụng tới kẻ trộm hào cũng đáng sợ, đáng sợ nhất là bịđạo hào nhớ thương . . .

      Mà nàng thân là vương hậu Ngụy quốc, đứng đầu hậu cung, từ trước tới giờ chỉ có nàng lo lắng cho người khác, làm gì có người khác nhớ thương nàng.
      Mục lục

      1 2 3 4 5 6 7 8.1 8.2 9 10
      11 12 13 14 15

      Last edited: 25/11/14
      honglak thích bài này.

    2. hanamichi_chan

      hanamichi_chan Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      29
      Chương 1: Kẻ trộm hào

      Người sau lưng theo dõi Nại Nại ba giờ.

      Nàng thể nữa, phía trước có lối rẽ rất dài, ngay cả đèn đường cũng hư, nếu mơ hồ vào, ai biết có hay còn mệnh ra.

      Nại Nại dừng bước lại, tiện tay lấy điện thoại di động ra bắt đầu gởi nhắn tin. Đứng trước tòa ký túc xá chín tầng, bạn học nữ trường J càng thêm vững lòng. Nàng hét toáng lên, cho dù có ai chạy xuống cứu, nhưng ít nhất cũng có thể dọa cho tên sắc lang này sợ.

      “Có chuyện xảy ra, nhanh tới cứu ta. Ps: mang theo vũ khí.” Gửi tin nhắn xong, Nại Nại liền thoải mái hơn phân nửa, đợi các nữ sinh trong hệ kêu bằng hữu mang theo vũ khí đuổi đến, cho dù phía sau là Điền Bá Quang cũng phải đền tội.

      Sau đó, còn chuyện gì để làm, Nại Nại dứt khoát xoay người, nhìn về phía tên trộm, bắt đầu gởi nhắn tin.

      Bóng người núp sau cột đèn đường có vẻ chần chừ, do dự.

      Ánh sang lam quang điện thoại hắt lên mặt Nại Nại, Nại Nại miễn cưỡng cười, ngón tay bấm phím như bay.

      “Có người theo dõi ta. . . . . . Bên cạnh ta người cũng có. . . . . . sợ hãi, sợ hãi. . . . . . Ta nên làm như thế nào?”

      Tin nhắn kia chỉ dùng để gửi cho những người cùng sở thích trong trò chơi.

      Ngoài thực tế là người, trong trò chơi lại là người, Nại Nại hết sức hưởng thụ niềm vui thú này.

      Chỉ là thời điểm lựa chọn đối tượng gửi tin, ngón tay bấm như bay chợt khựng lại.

      Nàng vốn định gửi cho lão công trong trò chơi, Đế Sắc

      Nhưng là ánh mắt lại rơi cái tên Trần Phong, làm thế nào cũng dời được.

      “Ngu ngốc cái gì đây. . . . . .” Nại Nại giọng mỉm cười, “Đều chia tay. . . . . . Chia tay còn liên lạc, gọi gì là chia tay. . . . . .”

      Ngoài miệng, Nại Nại cố thuyết phục mình, nhưng tâm lại chịu buông tha nàng.

      điện thoại di động lên dòng chữ gửi thành công, là Đế Sắc, Mộ Giang Lưu.

      nhớ chia tay bao lâu, mà cho đến chia tay, bọn họ đều phải là tình nhân, mà là huynh muội.

      Nại Nại cho tới bây giờ đều ràng, tại sao bọn họ đến được với nhau.

      Điện thoại di động ông ông vang, tin nhắn thứ nhất đến từ Đế Sắc, mấy chữ hết sức ngắn gọn ——”Ta rất vội, đừng đùa.”

      Nại Nại nhìn màn hình điện thoại di động, khẽ cười khổ. Nàng lúc này mới nhớ lại, hôm nay là ngày quốc chiến, thân là bang chủ đệ nhất bang, là quốc quân Ngụy Quốc, trong tứ quốc, giờ phút này nhất định vội vàng chỉ huy mọi người chiến đấu, cướp lấy vinh quang đệ nhất thiên hạ, nào có thời gian để ý tới trò đùa dai của nàng.

      Trò chơi là trò chơi, thực tế là thực tế. Đem thực tế liên lụy đến trong trò chơi, là nàng đúng.

      Nghĩ như vậy, chợt tiếng chuông điện thoại di động vang lên réo rắt. Nại Nại sửng sốt, nhìn về phía điện thoại di động, đó viết tên người gọi tới, Mộ Giang Lưu.

      hồi cảm giác giống như điện giật từ điện thoại di động xông thẳng vào trongg ngón tay Nại Nại sau đó chạy thẳng đến xương tủy.Nại Nại gắt gao nhìn chằm chằm điện thoại di động, sau đó giơ tay lên che môi ho khan vài tiếng, cuối cùng đem thanh điều chỉnh đến độ thuần khiết nhất, vô tội nhất mới bấm nút trả lời.

      “Ca ca.” Hai chữ lâu gọi cứ trôi chảy mà thoát khỏi miệng, giống như chuẩn bị rất lâu rồi.

      “Ở đây.” Bên đầu kia điện thoại di động, giọng trầm thấp vang lên, giống như bóng đêm ưu nhã.

      “. . . . . .” Được xưng là mồm miệng lanh lợi nhất hệ tiếng Trung, Nại Nại chợt thấy miệng đắng lưỡi khô.

      “Đừng sợ.” Mộ Giang Lưu , “ tại ta cái gì, ngươi liền làm theo.”

      “Tốt, tốt.” Thanh Nại Nại chút sợ. Điều này làm cho nàng cảm thấy rất đáng xấu hổ. phải là điều chỉnh thanh a, phải dùng tới như vậy sao? Nghe thấy thanh đức hạnh kiểu này, nếu ngày nào đó, người em này thực đứng trước mặt ngươi, phải là hét lên tiếng rồi ngã? được, ngươi phải lấy ra khí độ của Diệt Tuyệt sư thái a!

      Diệt Tuyệt sư thái đứng ở trong gió đêm, gương mặt ửng đỏ, ngọt ngào mỉm cười, từng chữ từng câu hướng người ở đầu dây bên kia .

      “Ta ở trước ký túc xá.”

      “Cũng trễ thế này, ngươi còn tới a.”

      “. . . . . . Được rồi, ta chờ ngươi, lão công.”

      Thời điểm xong câu này, Nại Nại cảm thấy, cho dù tại tên theo dõi kia có xông lên nàng cũng sợ. . . . . . Nàng tràn đầy lực lượng.

      Nhưng theo dõi cuồng có cơ hội.

      “Sắc lang ở nơi nào?” “Bọn tỷ muội xông lên a! Giết sắc lang!” “Nại Nại đừng sợ, ta kêu nam sinh tầng tám tới trợ giúp!”

      Nữ sinh tầng chín ào ào chạy tới, trong tay giơ cây lau nhà, cây chổi, bàn là, vải rửa chân, bẫy chuột chờ tên sắc lang, thậm chí ngay cả vải bó chân, vũ khí thiên hạ đệ nhất như thế nào cần phải , nhất định là thuận tay lấy từ giá phơi đồ của bà cụ giữ cửa.

      Người theo dõi nào dám chống chọi, lập tức quay đầu, chạy trối chết.

      Bạo động lần này làm cho mọi ngưoi đại học J tỉnh lại. Tầng bảy, tầng tám rối rít mở cửa sổ, từng cái đầu vươn ra, đối với lầu dưới thét: “Có chuyện gì?”

      “Bắt sắc lang, bắt sắc lang!” Nữ sinh tầng chín hướng phía bọn họ rống to.

      lầu, mọi người bình tĩnh thu hồi đầu lại , với người trong phòng ngủ: “Có bọn sắc lang vào trường rồi.”

      Người giường nhảy xuống, hướng bạn bè gửi tin: “Nguy cơ! Sắc lang sắc đám nữ sinh.”

      . . . . . . Sinh viên đại học chính là rảnh rỗi, nhàm chán, có việc gì cũng tìm việc, huống chi tại có chuyện, vậy lại càng hăng hái. Vì vậy, trong lúc nhất thời, đám người nằm mốc meo giường lập tức đứng lên hoạt động thân thể, thuận tiện phóng đại tình hình.

      Mà người khởi xướng, Nại Nại, cùng các tỷ muội trở về phòng.

      “Nại Nại, hôm nay quốc chiến ngươi cũng tham gia, lười biếng, lười biếng a!” Tử bên giữ máy tính, bên hướng Nại Nại cười .

      Đích xác là lười biếng rồi. Nhớ năm đó, ngay cả trước ngày thi học kỳ, Nại Nại vẫn lên mạng thăng cấp, quả thực là buông tha từng giây từng phút kiếm điểm kinh nghiệm EXP. tại đảo ngược, nếu phải tỷ muộn trong phòng lôi kéo, nàng cũng lười login .

      Nại Nại vốn cho rằng nàng chán ghét trò chơi.

      Nhưng cuộc điện thoại vừa rồi làm cho nàng nhớ lại, nàng chán ghét trò chơi từ ngày kết hôn đó.

      hôn lễ rung động toàn bộ server, đến nay vẫn được website chính thức treo làm ảnh quảng cáo, được đông đảo người mới tôn sùng là hôn lễ kinh điển, nhưng hôm nay, nàng nhớ ra được là cái dạng gì rồi.

      Nàng chỉ nhớ, lúc yên hoa tan hết, bóng lưng độc rời .

      Tóc trắng ba ngàn, là hình ảnh duy nhất nàng còn nhớ trong cái thế giới rực rỡ, yên hoa ngập trời kia.

      Mang phần nỗi nhớ ưu thương thủơ xưa, loại tâm tình thể diễn tả được, Nại Nại đến trước máy tính, mở trò chơi, kết quả bị hình ảnh trước mắt hình ảnh dọa đến ngu dại.

      《 Thiên Hạ Vô Song 》 có thể lập 5 hào ( tài khoản ), Nại Nại chỉ lập kêu Nam Cung Như Như.

      Nha, tài khoản của nàng bây giờ bị lột sạch rồi, bộ quần áo duy nhất toàn bộ server, tiếp theo là thân trang bị cực phẩm cánh mà bay, chỉ lưu lại cái yếm đáng thương bay trong mây.

      Trộm hào.

      Hai chữ này thoáng qua trong đầu Nại Nại.

      Nhưng đây phải là lý do khiến Nại Nại tức giận.

      Khiến nàng tức giận là trộm liền trộm , đằng này còn thuận tay giúp nàng tạo bốn tiểu hào (kiểu như acc ấy), hào thứ nhất tên là” nương, ngươi bị trộm hào” , cái thứ hai kêu”Ít nhiều nên đọc sách chơi trò chơi” , cái thứ ba kêu” đọc sách chỉ có thể bị trộm” , cuối cùng người tên là” Đọc nhiều sách bắt chước ca trộm hào người khác” .

      chết ! !” Nại Nại lật bàn.
      honglak thích bài này.

    3. hanamichi_chan

      hanamichi_chan Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      29
      Chương 2 : Đế Sắc, Vô Song

      “A, ta sai lầm a.” Nam sinh nào đó ở tầng 8 ký túc xá thả người xuống ghế dựa.

      “Như thế nào? Sư Tử , tỏ tình thành công chưa?” Mộ Thanh biếng nhác mà cười .

      “Đừng nữa, thiếu chút nữa bị hiểu lầm thanh sắc lang mà bị bắt lại.” Sư Tử xoa đầu tóc rối, phiền não mà .

      ra cái tên sắc lang danh chấn thiên hạ, làm náo loạn đại học J chính là ngươi a! Ha ha ha! !” Mộ Thanh chút lưu tình hướng cười nhạo, vừa cười vừa tiến tới cạnh Sư Tử, a tiếng, “ phải rửa tay gác kiếm sao, như thế nào lại trộm hào của tiểu muội muội người ta? Ta xem chút, oa. . . . . . Đây phải là lão bà ta sao?”

      “Nhân mà thôi.” Sư Tử kéo kéo miệng, nụ cười của loại tư vị kiệt ngạo bất tuân.

      “Thẩm mỹ của ngươi có vấn đề.” Mộ Thanh cười nhạo tiếng, “Đối với Diệt Tuyệt sư thái vừa thấy , đối với nữ nhân bình thường đoán chừng có hứng thú gì, huynh đệ khinh thường ngươi.”

      “Ta với ngươi đánh cuộc, ta cược tên nhân .” Sư Tử kiêu ngạo cười .

      “Ta cược.” Mộ Thanh xong, liếc mắt nhìn phòng ngủ.

      Chỉ có thể hình dung dơ dáy, bẩn thỉu.

      [​IMG]

      Tất năm trước còn nhét vào dưới giường, cái thùng đựng quần áo bạc màu, vách tường có thể thấy được dấu vết tản bộ mơ hồ của gia tộc Tiểu Cường (con gián). Đây tất cả đều là những hình ảnh chân thực khi tiến vào phòng ngủ của thiên tài hệ máy tính, Sư Tử

      Thở dài, Mộ Thanh bất đắc dĩ : “Nhưng để cho ngươi giặt quần áo, ta đành phải đánh cuộc thôi. . . . . . Ta chân thành chúc phúc ngươi, sớm chút đem Diệt Tuyệt sư thái thu vào tay, sau đó để cho nàng giúp ngươi giặt quần áo.”

      “Chớ bôi nhọ tình cảm của ta!” Sư tử nhíu nhíu mày, “Giặt quần áo là chuyện của máy giặt, nếu như nàng đồng ý theo ta, ta lập tức đem tiền thưởng lần trước mua máy giặt quần áo đưa cho nàng.

      “. . . . . . Thê nô!” Mộ Thanh nghẹn nửa ngày mới được câu như vậy.

      “Đúng lúc.” Sư tử hừ tiếng, chỉ vào màn hình, “Nhân lên rồi.”

      Mộ Thanh uống hớp cà phê: “Có lẽ tìm ta khóc lóc kể lể thôi.”

      “Nhân đều như vậy.” Giọng điệu Sư Tử có chút khinh thường, ngón tay lướt nhanh bàn phím, hình ảnh thay đổi. hắc y kiếm khách xuất màn hình, ngồi mình hắc mã phun ra hắc diễm. Trong tay, Bá Vương Thương giết hết vạn người. Đệ nhất cao thủ tà phái, Vô Song.

      Khẽ mỉm cười, Mộ Thanh quay lại bàn máy tính, đăng nhập vào trò chơi. Tử Khí Đông Lai*, đế phục* thân, trong tay, Thiên Tử Kiếm lưu quang bốn phía, ngồi Kỳ Lân cao quý phi phàm. Đệ nhất chính phái, Đế Sắc

      “Lão công, ta bị trộm hào.”

      Tay Nại Nại run rẩy gõ lên mấy chữ.

      Nàng tình nguyện đòi lại trang bị, nhưng nàng nghĩ hung hăng đánh cái tên trộm hào hồi, nha nha, nhiều năm nàng vẫn chưa từng tức giận đến vậy a.

      oan uổng a, cho dù có giận đến run người, nàng cũng thể biểu ra ngoài a.

      Tất cả mọi người đều vào trong trò chơi buồn lo, có thể dễ dàng thành công. Nhưng này đời nào có chuyện dễ dàng như vậy, trong thực tế, đối thủ là người, trong trò chơi đối thủ cũng là người. Muốn trở thành người đứng người, chỉ có thể ngừng cố gắng vượt qua người khác.

      Giống như tại, nàng thành công đóng vai mỹ nữ nhu tình như nước ( dịu dàng như nước), thành công tiêu diệt hậu cung ba ngàn, trở hoàng hậu nương nương Ngụy Quốc dưới người vạn người.

      《 Thiên Hạ Vô Song 》chia làm hai phái : chính phái và tà phái. Hai phái cả đời qua lại, nếu gặp, phải ngươi chết ta chết. Mà chính phái, trong tứ quốc lấy Đế Sắc, quốc quân Ngụy Quốc vi tôn. Trò chơi nhiều nữ nhân và nhân nhìn trúng , nhưng bất hạnh, đụng phải Nại Nại vừa thất tình.

      Mối tình đầu thất bại, Nại Nại hối hận giống những nữ nhân khác mà là hừng hực lửa giận thiêu đốt. Nàng quyết định đem bi thương hóa thành cung đấu, dùng mũ phượng để chứng minh mị lực của mình, cũng muốn chứng minh Mộ Giang Lưu có mắt.

      Nàng thành công.

      Mà thành công tuyệt đối là máu chảy dầm dề, cùng cung đấu trong lịch sử có gì khác biệt. Trong thời gian tháng, Nại Nại tiến vào bang hội , nhìn chằm chằm . laptop bôi vẽ, ghi lại sở thích, thói quen và chán ghét của . Trong tháng, nàng án binh bất động, chỉ yên lặng ghi chép những nữ nhân bị chút lưu tình bỏ rơi và những nữ nhân có cảm tình. Cuối cùng, nàng cũng phát ra thích loại nữ nhân cổ điển dịu dàng.

      Vì vậy Diệt Tuyệt sư thái nhanh chóng biến thành Nam Cung Như Như dịu dàng, như hoa như ngọc.

      Thế nhưng chính nàng cảm thấy mình chẳng qua là dùng internet để chứng minh câu chân ngôn —— hôn nhân là mồ chôn của tình .

      . . . . . . Tỷ muội trong phòng đều , cũng cố gắng tới mức này rồi, so với ôn thi đại học còn thảm hơn, thành công có thiên lý nha.

      Sau tiệc cưới chỉ còn lại cảm giác chán nản cùng danh hiệu. Tình cảm mãnh liệt cùng lời ngon tiếng ngọt theo người rồi.

      “Chờ ta, ta ở Môn chiến.” Thậ lâu sau, Đế sắc mới trả lời câu như vậy.

      Vì vậy, Nại Nại toàn thân trần truồng đứng ở phụ cận Nam Thiên môn chờ tới cứu.

      Chú thích: Tử khíđông lai : Khói tím từ phía đông đến

      Đế phục : Trang phục của vua

    4. hanamichi_chan

      hanamichi_chan Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      29
      Chương 3. Quả nhiên là phong phạm của Đế Sắc.

      Đối với Đế Sắc, trong tại, có rất nhiều chuyện trọng yếu hơn so với nữ nhân. Bất cứ lúc nào, Nại Nại cũng đều xếp phía sau, có lẽ là vị trí cuối cùng. Chỉ cần chút chuyện chuyện của Nại Nại bị đem xếp cuối cùng.

      Cho nàng hậu vị cũng thể yên lòng. Thời điểm cố gắng tới gần mới phát , hóa ra chúng ta cách xa đến vậy.

      Đế Sắc độc ác cùng vô tình, Nại Nại vốn cho là mình đủ hiểu. Nhưng về sau, nàng phát mình hiểu còn chưa đủ a. Cho đến khi chân chính đối mặt với thủ đoạn của nàng mới có thể hiểu hết khủng bố của .

      Đế Sắc có tới. Người đến cưỡi con hắc mã. Nại Nại ngẩng đầu, khóe miệng co giật, ra là xú danh Vô Song, đứng đầu tà phái.

      Tóc dài màu đen cũng vén lên, kiệt ngao bất tuân rối tung ở phía sau. Mặt nạ màu che gần kín khuôn mặt, chỉ lộ ra đôi mắt. Trong tay, trường thương tùy ý nằm đầu vai. cao hạ mắt nhìn xuống Nại Nại, bàn tay vỗ phát ra tiếng: “Tàn sát hàng loạt dân trong thành.”

      Phía sau, đại quân tà phái giống như hồng thủy tràn vào Nam Thiên Môn.

      Nại Nại dưới làn tấn công mạnh mẽ biến thành cỗ thi thể.

      Hỗn đản, tên này là hướng về nàng mà đến, Nại Nại hung hăng ném chuột.

      Diễm mã màu đen dẫm nát thi thể Nại Nại. Nại Nại nghiến răng “Thằng nhãi này thủ đoạn thế nhưng độc. Theo thông tin người thiết kế khốn kiếp đưa ra, chính là bị diễm mã dẫm thi thể thể sống lại, chỉ có thể ở trơ mắt nằm đó chờ bị dẫm đạp.”

      【 trước mặt 】Nam Cung Như Như: “Kẻ sĩ có thể chết chứ chịu nhục. Mau tránh ra !”

      Vô Song có trả lời, chính là rút nhuyễn tiên bên hông ra, bắt đầu tiên thi. . . . . .

      Hôm nay là ngày tai nạn, ngày tai nạn của ta .” Nại Nại nhìn chằm chằm máy tính, rất muốn chui đầu vào bên trong liều mạng.

      Vung roi lúc Vô Song mới thu tay, khinh thường : “Roi này chuyên đánh nhân .”

      Mọi người ồ lên.

      【 trước mặt 】Đông Phương Vị Hề: “Nhân , mỗi người đến giết .”

      【 trước mặt 】Mặc: “Ta sao cả, chỉ cần xinh đẹp, đừng gay, ngay cả là nam giả nữ ta cũng nhận.

      【 trước mặt 】Lộc Đỉnh Đồng: “Ta dựa vào, Mặc, ta mãnh liệt khinh bỉ ngươi a. , có phải ngươi phải con cho nên đứng về phía đồng loại?”

      【 trước mặt 】Abe: “Vô Song cút ngay, để cho ta cũng đạp cước.”

      【 trước mặt 】Lộc Đỉnh Đồng: “Abe, ngươi đạp cái gì? Nhân là địch của nam nhân chúng ta, ngươi, nữ nhân xem náo nhiệt cái gì?”

      【 trước mặt 】Abe: “Lão nương năm đó lập tiểu hào câu dẫn Đế Sắc, thiếu chút nữa đem Đế Sắc thu dưới váy. Kết quả cung đấu thua, tại võ đấu trở về, mau, để cho ta đạp, để cho ta đạp *gào khóc*”

      là xuất môn bất lợi đụng Thái tuế. Ma đầu kia hôm nay bị cái gì kích thích tới thần kinh rồi. Chẳng lẽ thời điểm Môn chiến bại bởi Đế Sắc, vì thế võ đấu thành liền đến cung đấu, chạy tới nơi này xấu nàng là nhân , sau đó chạy về cười Đế Sắc cưới phải nhân ?

      Đối phó với bọn vương bát đản này cần khách khí, cái gì cung đấu a, cần. Trực tiếp mắng chửi .

      Nại nại nằm ngay đơ ở bên dưới, mở miệng: “Đạp nhân, nam hoa cúc tàn, nữ toàn thân dài như dưa chuột.”

      Mọi người lặng yên.

      Hôm nay, vô số buồn bực hóa thành ngôn ngữ phun trào. Trận chiến đầu tiên của sinh viên hệ Trung văn bắt đầu. Trong lúc nhất thời, thiên địa biến sắc, nhật nguyệt vô quang, giống như ngày tận thế đến. chữ thô tục đều , ngay cả hệ thống đều che chắn được, thế nhưng nghe vào trong tai người chơi tà phái quả thực so với bị mười con ngựa đạp còn muốn thảm, hận thể lập tức rút đao ra , đem người dưới đất chém thành từng mảnh, sau đó thả mấy con quạ tha , từ nay về sau thể xuất trước mắt mọi người nữa.

      Vô Song hoàn toàn lặng rồi.

      Phỏng chừng đời này cũng chưa có người nào mắng như vậy.

      Nhìn dáng vẻ si ngốc của , Nại Nại thực hoài nghi, hẳn tức chết trước màn hình .

      hăng hái.”

      cười, tiếng như đàn như ca, thân huyền y, Đế Sắc chậm rãi đến.

      Nam tử mặc đế phục, vẻ mặt thanh nhã bước xuống từ Kỳ Lân cao quý phi phàm, từng bước chậm chạp mà đến. Phía sau, đám thân sĩ chính phái há hốc mồm.

      【 trước mặt 】tóc đen nan vấn: “Tỷ tỷ, là ngươi sao?”

      【 trước mặt 】Nam Cung Như Như < động tác: thẹn thùng vô cùng, che mặt >: “Vừa nãy phải ta, là đệ đệ ta đùa.”

      trận gió lạnh thổi qua, mọi người đều cảm mùa đông đến.

      Vô Song lấy lại bình tĩnh, đối với Đế Sắc mặt chút thay đổi phất phất tay: “Đây là gay, xem xét xong.”

      【 trước mặt 】Nam Cung Như Như < động tác: lộ vẻ sầu thảm khóc >: “Ta mới phải gay. Hoàng thượng, mau tới cứu thiếp thân, thiếp thân có cốt nhục của người!”

      【 trước mặt 】〈 Đế Sắc 】: “. . . . . .”

      Trước màn hình, Mộ Thanh phun hết cà phê ra.
      honglak thích bài này.

    5. hanamichi_chan

      hanamichi_chan Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      29
      Chương 4: Nàng là truyền thuyết.

      Trước mắt Mộ Thanh chính là lựa chọn gian nan.

      Nữ nhân này rất thú vị. Tuy rằng thời gian này nàng online rất ít, bang chiến gần nhất cũng tham gia, nhưng vẫn để nàng là hoàng hậu Ngụy quốc. Thậm chí số di động cũng đưa cho nàng.

      Nhưng là, những điều này thôi còn chưa đủ.

      cười, lấy khăn giấy, ngón tay thon dài xinh đẹp cầm khăn tay, vẻ mặt mỉm cười ôn hòa mà xa cách lau màn hình, nhìn việc phát sinh.

      Mặc kệ nhóm tà phái lần lại lần đem Nại Nại cứu sống rồi lại lần, lại lần vung đao xuống chém nàng.

      Nại Nại lần lại lần hướng làm nũng, kêu cứu, cầu xin tha thứ nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể tiếp nhận hết thảy, thêm lời nào chấp nhận cái chết.

      chỉ cười nhạt. Ngón tay trắng noãn cầm lấy khăn giấy, lau cà phê màn hình.

      Mà đối mặt với cảnh tượng đồng dạng, Nại Nại bình tĩnh được.

      Nàng ở trước màn hình hít sâu, lẩm bẩm “ thể đập máy tính, thể đập máy tính. phải chỉ là trò chơi sao.”

      Trò chơi là thể coi là , đặc biệt là tình cảm trong trò chơi.

      Thường ngày, thời điểm nàng kêu bằng gọi hữu gọi là phong quang, ngay cả chính nàng thiếu chút nữa cũng cho rằng mình là Vương hậu dưới người vạn người. Nhưng là chuyện cho tới lúc này, nhìn quốc quân bình tĩnh mỉm cười, lại nhìn đám bằng hữu trước kia châu đầu ghé tai vui sướng khi người gặp họa phía sau lưng , nàng mới tỉnh ngộ.

      Trong trò chơi cần chân tình, chỉ cần hài hước.

      Huống chi, nàng lại là Vương Hậu dựa vào cung đấu thượng vị, người nào cũng đắc tội qua. Mà người nàng có thể dựa vào từ đầu tới cuối chỉ có , đó chính là Hoàng thượng.

      Là do nàng tốt sao. Từ lúc vừa bắt đầu, nàng đem chính mình trói buộc trong thế giới bé. Trong thế giới kia chỉ có người, chính là Đế Sắc. Mỗi ngày, nàng đều vây quanh , lời thích nghe, sắm vai người trong lòng , làm vui vẻ, liều mạng khiến cho thích mình.

      Nhưng là nàng quên, hoặc là muốn nghĩ đến. Hậu vị chỉ có , nhưng là hoàng hậu cũng nhất định vĩnh viễn là nàng. Có ngày chán ghét nàng, từ bỏ nàng, nàng liền hai bàn tay trắng .

      Vô Song vẫn như lúc trước, dẫm thi thể nàng, thực nôn nóng: “Người rốt cuộc có phải nhân ? ràng ! Khí thế mắng chửi người lúc nãy đâu rồi?”

      Nại nại để ý tới , nhưng lại thấy ngạc nhiên khi thấy Đế Sắc phản ứng.

      【 trước mặt 】Đê Sắc: “Ngươi vừa mới , ngươi bị trộm rồi?”

      【 trước mặt 】Nam Cung Như Như: “Ân.”

      【 trước mặt 】Đế Sắc: “Nga? phải chính ngươi đem đồ vật bán chứ?”

      【 trước mặt 】Nam Cung Như Như: “. . . . . .”

      【 trước mặt 】Đế Sắc: “Vô Song cũng có lý, ta cũng cảm thấy hứng thú . Lại tiếp, ngươi cho tới bây giờ cũng dùng YY cùng mọi người chuyện phiếm, cũng chưa bao giờ nhận lời mời xem video của ta. Người trong bang cũng , ngươi làm việc hiệu quả và tính lợi ích rất mạnh, là người có tâm kế.

      【 trước mặt 】Nam Cung Như Như: “. . . . . . Ngươi có ý gì?”

      【 trước mặt 】Đế Sắc: “ có gì, chẳng qua là cảm thấy hôm nay vừa vặn là cơ hội mà thôi. Mở video .”

      【 trước mặt 】Nam Cung Như Như: “Ta thế nhưng bằng tên đứng tà phái?”

      【 trước mặt 】Đế Sắc: “Ta chỉ muốn biết ngươi phải nhân gì đó. Mở video, hoặc làm hậu, hoặc bị luân bạch đến san hào.”

      Đây là uy hiếp sao?

      Nại Nại vốn cho là mình bị giết đến chết lặng, thế nhưng khi Đế Sắc dùng chân thành mà đến, Thiên Tử Kiếm kiếm đặt ở mi tâm nàng, nàng bừng tỉnh. phẫn nộ trong khoảnh khắc sôi trào, đốt cháy từng tấc xương tủy nàng.

      thanh trường thương màu đen để ngang trước mặt nàng, ánh mắt ngạo mạn của Vô Song nhìn chằm chằm Đế Sắc: “Ngươi làm cái gì? Giống như giết người diệt khẩu. Này , cho ngươi cơ hội, đây là số QQ của ta, nhanh chóng mở video để ta kiểm tra là nam hay nữ.

      Nại nại ba tiếng rút nguồn điện.

      “Ngươi cùng máy tính có cừu oán a?” Bên cạnh, Tử hướng nàng thổi cái bọt khí.

      “Ta nó mới rút nguồn điện.” Nại Nại , bằng nàng nhất định nhịn được dùng mặt đập màn hình.

      Cung đấu xong. Nàng thế nhưng bại bởi Vô Song, cái tên trong đầu toàn bã đậu. Trong những ngày cuối cùng của cuộc đời, nàng sắm vai nhân vật cực ám muội, vẫn là người nhuộm đầy sắc thái nhân .

      Ngồi trước màn hình đen như mực hồi, Nại Nại lấy điện thoại di động ra, tìm đến tên Đế Sắc, do dự chọn nút xóa.

      Giữa bọn họ còn gì để .
      honglak thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :