1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vừa gặp đã yêu - Hắc Miêu Bạch Bạch

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Vừa gặp

      Tác giả: Hắc Miêu Bạch Bạch

      Tên gốc: Nhất kiến chung tình

      Nguồn bản raw: http://www.19lou.com/forum-26-thread-35179072-1-1.html

      Chuyển ngữ: Lạc Dương (QT, Google, TTV,…)

      Nguồn: http://lacduongthiencac.wordpress.com/

      Tình trạng bản gốc: Hoàn

      Độ dài: 42 chương + 3 ngoại truyện

      Tình trạng bản edit: Hoàn

      Giới thiệu

      Đây là câu chuyện về hủ nữ sau khi bị tiểu tam cướp hôn, bị coi thường, tìm kiếm đêm tình, kết quả bị con sói bụng dạ đen tối nào đó ăn xong lau sạch, cộng thêm bị lừa mang về nhà.

      Đây là câu chuyện từ đêm tình phát triển thành sống chung, từ mạng phát triển thành , từ thầy trò danh nghĩa phát triển thành tình nhân trong đời thực (hay là chủ tớ? Chủ nhân và sủng vật?).

      Nam trư bụng dạ đen tối, lạnh lùng cao ngạo VS nữ trư tiểu bạch hèn mọn, ngốc nghếch.

      * Tên truyện “Nhất kiến chung tình” có thể để là “ từ cái nhìn đầu tiên” nghe hay hơn http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin.gif, nhưng mà bị trùng rồi nên mình để thế này ^^

    2. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Vừa gặp

      Tác giả: Hắc Miêu Bạch Bạch

      Chuyển ngữ: Lạc Dương

      ***

      Chương 1

      Năm 2010, ngày mùng bảy tháng bảy lịch.

      Ngày hôm nay, đối với Chu Thanh Thanh mà , là ngày rất đặc biệt.

      Có gì đặc biệt? Trong cuộc đời có tất cả vài ngày lễ kỉ niệm, sinh nhật, lễ tình nhân, còn có… Kỉ niệm ngày cưới.

      Thế nhưng, cái cuối cùng thực ra tính, bởi vì hôn lễ ngày hôm nay của thể hoàn thành trọn vẹn.

      Chu Thanh Thanh nhìn chằm chằm chiếc điện thoại vừa ngắt máy, là ông xã giấy chứng nhận kết hôn – Hàn Duệ – của gọi tới, giọng của vẫn bình thản, trước sau như : “Thanh Thanh, hôm nào em tiện, chúng ta giải quyết thủ tục ly hôn.”


      Chu Thanh Thanh nghe thấy tiếng của cũng vẫn ngây ngô trước sau như , chẳng có gì cá tính: “Được, ngày mai em có thời gian…”

      “Ừ, vậy ngày mai, buổi chiều được ? Đến lúc đó gọi điện cho em.” Hàn Duệ làm việc lúc nào cũng như vậy, thái độ điềm đạm, bình tĩnh, lại kiên định khiến người khác thể nghi ngờ.

      Chu Thanh Thanh khỏi nhớ lại thời điểm tháng trước, cầu hôn với : “Thanh Thanh, phải chúng ta nên kết hôn rồi sao? Cũng đến lúc rồi.” Tựa như chỉ là : “Tối nay chúng ta ăn lẩu thế nào?”

      ở trước mặt , cho dù có ồn ào quấy rầy, cuối cùng vẫn phải thực theo ý , vĩnh viễn có trăm ngàn loại lý do, thuyết phục được .

      Chu Thanh Thanh khẽ ngẩn ngơ: “Ừm, được.”

      Hàn Duệ dường như chợt nhớ ra: “Đúng rồi, đồ của em vẫn còn ở chỗ …”

      “chỗ ”, mà còn là “nhà của chúng ta”.

      Đưa tay ấn vào bên ngực đột nhiên đau đớn, Chu Thanh Thanh hít hơi sâu, cố gắng dùng giọng điệu bình thản : “Buổi chiều làm xong thủ tục ly hôn em tới chuyển .”

      “Ừ. Còn có việc gì ?” Lúc nào Hàn Duệ hỏi câu này, có nghĩa là muốn tắt điện thoại, giống nhau, chưa bao giờ thích tán gẫu qua điện thoại. Hơn năm đương, bọn họ chưa từng có những cuộc nấu cháo điện thoại khét lẹt như những đôi tình nhân khác, từng cho rằng hai người như vậy cũng là hợp ý nhau, nhưng hôm nay xem ra… Chỉ bởi vì phải là cái người có thể khiến mất kiên nhẫn mà lải nhải mà thôi.

      Thực ra Chu Thanh Thanh rất muốn , cho dù từ hôm nay trở , chúng ta còn là người , ngày mai cũng sắp phải là cái gọi là vợ chồng, nhưng ít ra, bề ngoài chúng ta vẫn là bạn bè, nếu như phải em “Cam tâm tình nguyện” ra , và cậu ta thể thuận lợi ở bên nhau như vậy… Có thể với em tiếng… Chúc mừng sinh nhật ?

      giọt chất lỏng trong suốt, bất tri bất giác chảy xuống từ khóe mắt. Chu Thanh Thanh nghe thấy giọng mình hơi lạc : “, có gì. Ừm, Chúc và cậu ta… Lễ tình nhân vui vẻ. Bye!” Sau đó vội vội vàng vàng cúp máy.

      ***

      Vừa rồi từ chối điện thoại của tất cả người thân, bạn bè – sợ bị người ta chất vấn, cũng muốn tiếp nhận bất kỳ đồng tình, an ủi nào. Nhưng hết lần này tới lần khác, có cách nào từ chối người đó.

      “Chúc và cậu ta lễ tình nhân vui vẻ.” những lời này, thực ra lòng chút nào hết! Cái muốn chính là, đạp vỡ hạnh phúc của tôi, chẳng lẽ các người cảm thấy áy náy chút nào sao?

      Thế nhưng, thể phủ nhận, câu chuyện tình của hai người bọn họ, buồn vui lẫn lộn, quan trọng là, người cao lớn tuấn tú, loại vẻ đẹp bé yếu ớt, kịch bản đam mỹ quá máu chó ngoài đời thực!

      Nếu như chỉ là người đứng xem bên ngoài, chắc chắn nổi máu sói phát biểu cảm nhận: “Tiểu công đáng thương! Vì áp lực trong nhà mà thể lấy ngu ngốc mà ta thích, còn phải làm bộ dịu dàng đối xử tốt với đó! Còn nữa, tiểu thụ thâm tình và cũng dũng cảm! Cuối cùng vẫn được quay về bên cạnh tiểu công! Hu hu hu, cướp hôn, thực mẹ nó quá sức chịu đựng!”

      Thế nhưng, những thành tâm và chờ mong của phải làm sao bây giờ? Ảo tưởng của , giống như bao thiếu nữ thời đại khác, đều trao cho người đàn ông mẫu mực tuấn tú mà đối với là bao dung vô hạn đó.

      Chu Thanh Thanh vẫn còn chưa nghĩ ra câu trả lời, Hàn Duệ giúp quyết định trước.

      nhìn thấy ánh mắt trước nay vẫn bình tĩnh, nhẫn của Hàn Duệ bỗng trở nên vô cùng cuồng nhiệt – là vì thiếu niên xinh đẹp vừa xông vào giáo đường, cắt ngang hôn lễ tiến hành của bọn họ kia sao?

      nắm tay , vội vã hỏi: “Thanh Thanh, em có còn nhớ em từng , nếu như người tranh giành với em là đàn ông, em làm thế nào?”

      … Đúng vậy, vẫn nhớ, có điều thể ngờ, câu đùa trong quá khứ linh nghiệm, buộc biến lời đùa trở thành lời hứa. “Duệ, nếu như người cướp của em, là nữ tiểu tam, em nhất quyết buông tay! Nhưng nếu như người cướp thiếu niên xinh đẹp, em hai lời, lập tức chắp tay xin nhường!”

      Đúng vậy, là hủ nữ. từng rất biết ơn ông trời khi trao cho Hàn Duệ tốt như vậy, hoàn toàn dung túng cho sở thích này của , như các bạn hủ nữ khác toàn phải né tránh trước mặt bạn trai/ông xã.

      Lúc trước, bạn tốt Dương Tư Tư còn trêu chọc : “Cẩn thận ta là GAY!”

      còn biện minh giúp : “Hàn Duệ nhà tớ phải, ấy hoàn toàn bình thường.”

      “Vậy các câu ở cùng nhau cũng năm rồi, tại sao vẫn chưa xảy ra quan hệ thực chất? phải GAY chính là năng lực X của ta có vấn đề.”

      “Đó là vì tôn trọng tớ… Cậu cũng phải biết, tuy tớ hay mạnh mồm nhưng trong hành động vẫn rất bảo thủ…”



      ngờ, chính là GAY.

      Vì thế, “cam tâm tình nguyện” rút lui, hai người bọn họ cứ như vậy, tay trong tay, trong mắt chỉ có đối phương, “bỏ trốn” trước mặt mọi người.

      , còn phải ở lại làm nhiệm vụ trấn an ba mẹ

      ***

      Chu Thanh Thanh chút khí phách ôm chặt hộp khăn giấy, thút tha thút thít. “Meo cái con mèo (*), sớm biết thế này, hôm qua nên vội vàng nhận giấy đăng ký…”

      (*) câu ngôn từ mạng của Trung Quốc. Nguyên gốc: ‘喵了个咪的’, ý nghĩa là mắng hoặc biểu kinh ngạc (câu này mình biết nên edit thế nào cho hay và đúng nên để tạm thế này T_T)

      Nguồn chú thích: baike – cảm ơn bạn Sao Thiên Lang TTV

      Trong ba ngày, ba kiện lớn liên tiếp diễn ra, lấy giấy chứng nhận kết hôn, hôn lễ, nhận giấy chứng nhận ly hôn, Chu Thanh Thanh , hai mươi bốn năm bình thản sóng gió nhân sinh, cuối cùng cũng biến cố!

      Tuy cái giá này quá lớn, ví dụ như… Vào đêm sinh nhật kiêm lễ tình nhân kiêm hôn lễ, trốn trong căn nhà thuê , ngồi xổm trước chiếc bàn sách cũ kỹ, ăn gói mì ăn liền biết mua từ bao giờ… Hơn nữa hợp đồng thuê căn phòng này chỉ còn ba ngày nữa là hết hạn.

      Để lo liệu cho hôn lễ, sớm tiêu hết số tiền tích góp vốn cũng chẳng nhiều nhặn gì, bây giờ có tiền để tiếp tục thuê phòng. Tuy rất thiếu tiền, so với Hàn Duệ căn bản đáng nhắc tới, nhưng lại khiến trở thành kẻ nghèo hèn cùng đường.

      đúng là, lãnh lãnh thanh thanh, thê thê thảm thảm thích thích. (*)

      (*) câu trong bài ‘Thanh thanh mạn’ của Lý Thanh Chiếu.

      Dịch từ: “Lần lần, giở giở, lạnh lạnh lùng lùng, cảm cảm thương thương nhớ nhớ” – Nguyễn Xuân Tảo

      Nguồn chú thích: Trường Lạc Cung

      Chu Thanh Thanh dùng giấy lau sạch nước mắt nước mũi, gắp gắp lớn mì ăn liền nguội lạnh – giày vò suốt ngày, lúc này bụng rất đói, ăn no bụng lấy đâu ra sức mà khóc!

      May mắn, máy tính tuy cũ chút, tốc độ đường truyền tuy chậm chút… Thế giới Internet muôn màu muôn vẻ cuối cùng cũng có thể chuyển dời chú ý của . Hôm nay là lễ tình nhân, cần xem chương trình tivi gì hết, chỉ toàn kích thích người khác! Vì vậy, Chu Thanh Thanh mở diễn đàn nơi thường xuyên lăn lộn nhất, nhất là những câu chuyện bát quái.

      Lại gắp gắp mì đưa lên miệng, ánh mắt lướt những tiêu đề chuyện trò tán gẫu, đúng lúc đó, Chu Thanh Thanh trông thấy tiêu đề cực kỳ khoa trương – “Bản nương muốn tìm tình đêm, gặp rồi .”

      “Phụt.” Chu Thanh Thanh nhịn được phun cả mì ra. Tay chân vội vàng vơ giấy ăn lau màn hình máy tính đáng thương vừa bị phun.

      Chu Thanh Thanh , là người năng và tư tưởng rất cởi mở nhưng hành vi và nguyên tắc lại mâu thuẫn, rất bảo thủ, tình đêm gì chứ, trong tiểu thuyết phim ảnh từng thấy nhiều, nhưng ngang nhiên “Tìm kiếm tình đêm” diễn đàn thế này, người gửi bài còn là nữ sinh… Chu Thanh Thanh lập tức kinh sợ.

      ***

      Lau màn hình sạch , tay cầm con chuột chút do dự hướng về phía đầu sỏ vừa khiến phun mì.

      Nội dung bài viết như sau:

      Hôm nay bản nương vừa chia tay với bạn trai qua lại hơn năm. Nguyên nhân rất buồn nôn, bởi vì tôi nhất định chịu lên giường cùng … Cho nên, XXOO với những khác, sau đó hôm nay bái bai tôi, còn những lời rất khó nghe: “Trinh nữ già hai mươi lăm tuổi, có cho ông đây cũng thèm!” nương tôi vốn nhân dịp hôm nay là đêm Thất tịch, định cùng lần đầu tiên mỹ mãn… Giờ nghĩ lại, ha ha! buồn cười! Người ta có chuyện phải tôi thể, tại sao tôi lại phải ta thể? nương tôi hời hợt! cần vị khỏe mạnh, kỹ thuật tốt để phá thân! Chắc chắn cần chịu trách nhiệm! Tốt nhất sau ngày mai tất cả coi như chưa từng biết nhau! PS: Bản nương dung mạo trung bình khá, dáng người khá được, cầu: thành phố A. Thời gian: đêm nay. Vị nào có ý định xin hãy thêm QQ của tôi để chuyện: XXXXXXXXXX.

      Người gửi bài viết là ID mới, tài khoản QQ kia ràng cũng là mới đăng ký.

      Chu Thanh Thanh vốn cảm thấy căm phẫn nhưng… Sau khi xem rồi… Meo cái con mèo, chị đây phải cũng thất tình sao, chỉ mất tên đàn ông nông cạn, biết thương , chỉ có thế mà chà đạp chính mình sao? Hai mươi lăm vẫn là trinh nữ, rất đáng xấu hổ sao? Bà đây hôm nay cũng hai mươi bốn!

      Kéo chuột xuống chút nữa, phản hồi đầu tiên đúng là khiến người ta căm ghét: Hai mươi lăm vẫn còn trinh, hay giả? Chủ topic phải bị lãnh cảm đấy chứ?

      Thế là, Chu Thanh Thanh bắt đầu sâu sắc kiểm điểm lại xem có phải bị lãnh cảm hay

      thích xem GV hơn AV, xem AV ngoại trừ cảm thấy những tên đàn ông kia rất xấu hoàn toàn chả có cảm giác gì… Ố ồ, phải bị lãnh cảm chứ?

      Cuối cùng… Chu Thanh Thanh đưa ra quyết định vĩ đại: cũng muốn tìm tình đêm! =.=

      Nhưng mà, dám gửi bài ở cái diễn đàn siêu cấp nhiều sói háo sắc, lại còn có nhiều cao thủ nấp, có thể tra được địa chỉ IP của người khác này, lăn lộn trong diễn đàn này lâu nên cũng có ít người quen.

      Chu Thanh Thanh quyết định gửi bài ở diễn đàn khác mà ngày bình thường ít lui tới, nhưng đàn ông chiếm đa số!

      Nội dung chỉ cần sửa chữa sơ qua, tóm lại chủ đề chính là bản nương thất tình, cần tìm kiếm tình đêm. gửi lên tài khoản QQ bình thường chỉ thỉnh thoảng dùng để chơi trò chơi, trong danh bạ chỉ có lác đác N người lâu liên hệ, cũng chẳng biết thêm bạn từ bao giờ, Chu Thanh Thanh kéo tất cả cho vào danh sách đen.

      Làm xong tất cả, Chu Thanh Thanh yên lòng húp nốt ngụm mì ăn liền cuối cùng, trong lòng thấp thỏm, có khi nào có người chấp nhận đề nghị này ? , đêm nay muốn ra ngoài sao? Nghĩ đến XXOO với người đàn ông xa lạ, Chu Thanh Thanh sinh ra e sợ rụt cổ…

      Hết chương 1
      Hale205139 thích bài này.

    3. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 2

      Suy nghĩ của Chu Thanh lại quay trở về lúc ban ngày, thời điểm hôn lễ của .

      Sau khi trông thấy tiểu mỹ nam đột nhiên xông vào, lớn tiếng hô “Tôi đồng ý cho các người ở bên nhau”, Hàn Duệ vội vàng hỏi : “Thanh Thanh, em có còn nhớ em từng , nếu như người tranh giành với em là đàn ông, em làm thế nào ?”

      đợi kịp phản ứng, đưa ra câu trả lời, mỹ nam kia rưng rưng nước mắt, chất vấn Hàn Duệ: “Duệ, muốn kết hôn với nhìn có vẻ rất ngu ngốc này sao? Kết hôn chỉ vì kỳ vọng của người nhà, có biết như vậy rất vô trách nhiệm ?”

      Trong lòng Chu Thanh Thanh phẫn nộ: tôi ngu ngốc ở chỗ nào hả? >_<


      Hàn Duệ sầm mặt quở trách tiểu mỹ nam: “ cho phép em Thanh Thanh như vậy. thừa nhận có tình cảm nam nữ với ấy, nhưng mà…”

      Chu Thanh Thanh: Meo cái con mèo, sao sớm ra những lời này?

      Tiểu mỹ nam: “Vậy có dám , suốt năm qua nghĩ đến em ?”

      Mí mắt Hàn Duệ rũ xuống: “… dám.”

      Chu Thanh Thanh: $%*…

      Tiểu mỹ nam: “Vậy lên giường với ta có thể nổi lên bản chất thú tính ?”

      Hàn Duệ trầm mặc: “…”

      Trong lòng Chu Thanh Thanh cũng trầm mặc…

      Mọi người nhao nhao bình luận, lớn tiếng mắng bại hoại thuần phong mỹ tục có: “Đồ con bất hiếu! Mày, phải mày sớm cắt đứt quan hệ với thằng đó rồi sao? Mày, mày muốn tao tức chết phải ?” Ặc, đây là ba của Hàn Duệ…

      Tỏ vẻ đồng tình với tiểu mỹ nam cũng có: “ xem, điều kiện của Hàn Duệ tốt như vậy, sao có thể vừa ý Chu Thanh Thanh chứ! Hóa ra là cong à? Nếu Chu Thanh Thanh cứ sống chết buông tay, vậy cũng quá biết xấu hổ.”

      Chu Thanh Thanh: Tôi biết chị này thuộc đội quân hủ nữ, tôi hoàn toàn có thể hiểu được tâm trạng của chị… Thế nhưng mà, đây là hôn lễ của tôi! Tên kia mới là tiểu tam! Có phải các người nhầm đối tượng rồi … >_<

      Người bày tỏ đồng tình với , cũng có: “ dâu mới đáng thương…” Ặc, sao người đứng ở phe này lại ít như vậy?

      con quạ, quang quác, bay qua…

      Chu Thanh Thanh cảm thấy quá khó xử… Vấn đề riêng tư như thế, sao có thể mang ra thảo luận công khai giữa chỗ này?

      Nhưng hết là đau lòng, hai người bọn họ thân mật, khăng khít đến mức có thể vô tư chuyện riêng tư trước mặt mọi người, còn có thể làm gì? là chướng ngại của Hàn Duệ, hóa ra thân phận chỉ có từng đó, chưa đến vấn đề xứng hay xứng, căn bản thể nào vượt qua được vấn đề “giới tính”!

      Khó trách, bình thường cử chỉ thân mật nhất của Hàn Duệ đối với cũng chỉ dừng lại ở hôn môi, vẫn chưa chạm đến cái thể loại kia, hơn nữa số lần có thể đếm đầu ngón tay!

      “Hàn Duệ, nếu hôm nay theo em, em chết trước mặt !” Hù dọa! Mọi người càng thêm hoảng sợ, tiểu mỹ nam biết rút từ đâu ra con dao gọt hoa quả dài!

      nghe cầm đao cướp bóc, chưa từng nghe cầm dao cướp hôn, đúng là “cướp” hôn!

      Chu Thanh Thanh vừa nhìn thấy con dao gọt hoa quả dài chừng ba mươi xăng-ti-mét lóe sáng, giọng cũng trở nên run rẩy: “Vậy , tôi cam tâm tình nguyện rút, rút lui! Đại hiệp, à , tiểu thụ, cậu mau bỏ dao xuống!” Sau đó, Chu Thanh Thanh còn đẩy Hàn Duệ phát về phía tiểu mỹ nam.

      Mọi người: o(╯□╰)o!

      Vì thế, vốn là bi kịch, Chu Thanh Thanh vừa mở miệng lại biến thành trò hề.



      ***

      Khụ khụ, hiểu được tại sao lại dám nhận điện thoại của người thân bạn bè rồi chứ? sợ nhận rồi giễu cợt còn nhiều hơn an ủi…! =_=

      Nhớ tới đây, Chu Thanh Thanh có loại xúc động muốn gặp trở ngại!

      cũng biết, dùng tình đêm để khẳng định tồn tại đáng thương của bản thân là cách thức vô cùng ngu xuẩn, nhưng mà, rất muốn điên cuồng lần! Hàn Duệ có thể bỏ trốn cùng đàn ông trong hôn lễ trước mặt bao người, vậy được phóng túng lần hay sao?

      Tin chắc có rất nhiều người từng muốn thử những việc của người khác, việc hợp với lẽ thường, thậm chí là việc điên rồ? Đặc biệt là người thất tình.

      Huống hồ, tình huống của Chu Thanh Thanh còn có phần nghiêm trọng hơn, bị “thất hôn”! cảm thấy bản thân cần thiết trước tiên phải thổ lộ ra những hậm hực ở trong lòng, chứ phải ngồi xổm ở đây u sầu, buồn bã trong căn phòng cũ nát này.

      Sau khi phá thành công chướng ngại tâm lý, lấy lại tinh thần, Chu Thanh Thanh phát ra, bài viết vừa được gửi lên trong chốc lát, có rất nhiều người gửi phản hồi… ít người chạy tới thêm bạn , người chấp nhận đề nghị có, người đến xem náo nhiệt cũng có, đống cầu thêm bạn được gửi tới, Chu Thanh Thanh rất điềm tĩnh cho tất cả những người phải đến vì chấp nhận lời đề nghị đứng xếp hàng ngoài cửa.

      Sau đó cầu đối phương gửi ảnh chụp tới xem, hoàn toàn “trông mặt mà bắt hình dong”.

      Chu Thanh Thanh đột nhiên có loại cảm giác hơn người giống như Hoàng đế thời cổ đại tuyển tú nữ… Khụ khụ.

      Trong đó có tấm ảnh nhìn bộ dạng rất được, nickname là “Đường Bá Heo phong lưu”, hai mươi lăm tuổi, sau khi chat video, xác nhận đối phương cầm ảnh người khác lừa gạt, ta còn nếu vừa lòng có thể đổi ý, cùng ăn bữa ăn khuya, coi như kết bạn.

      Người đàn ông này từ ngoại hình đến thái độ đều tốt hơn nhiều so với những tên háo sắc bỉ ổi khác, Chu Thanh Thanh chút do dự chọn ta. Sau đó hai người lưu số điện thoại của nhau, cùng định thời gian gặp mặt và địa điểm: mười giờ tối, trước cổng khách sạn Kim Thái.

      Lúc này hơn chín giờ. Chu Thanh Thanh nhìn bộ dạng của chính mình, cần phải chuẩn bị chút, chuẩn bị tắm, đúng lúc này, cửa sổ QQ có bạn bè gửi tin nhắn tới.

      ***

      Ô, vì để tránh bị làm phiền, ràng tắt nick rồi, QQ cũng danh… Sao vẫn còn có người có thể gửi tin nhắn tới được?

      Xem thử, hóa ra là “sư phụ” của , “Liny. Điện”! À, đúng là đặt chế độ đối với sư phụ danh vẫn có thể nhìn thấy được.

      Cũng chỉ có vài đối tượng thấy được khi danh, ngoài đời thực bạn bè cũng chỉ có Hàn Duệ và Dương Tư Tư. Vì muốn để bọn họ thấy online, sớm hủy bỏ chế độ này với họ rồi. Nhưng vì “sư phụ” chỉ là bạn bè Internet, thời gian qua ta vẫn thuộc đảng vạn năm danh, hơn nữa lúc nào cũng là Chu Thanh Thanh chủ động tìm ta trò chuyện, gặp đúng lúc ta tâm tình tốt mới trò chuyện cùng , cho nên vừa rồi Chu Thanh Thanh nghĩ tới việc hủy bỏ chế độ đó cả với ta.

      [Thanh Thanh Tử Khâm: Sư phụ, có chuyện gì vậy? Khó có dịp lên mạng lại chủ động tìm tôi đấy!]

      lúc lâu sau bên kia mới chậm chạp trả lời.

      [Liny. Điện: phải hôm nay kết hôn sao?]

      Sắc mặt Chu Thanh Thanh khỏi trở nên ảm đạm, nhưng lại gõ biểu tượng mặt cười đáng .

      [Thanh Thanh Tử Khâm: Đúng vậy, ấy tắm, cho nên tôi mới treo Q, he he he… Thôi, sư phụ, luyên thuyên với nữa, ấy ra rồi… Tôi tắm đây. Vẫy vẫy ~]

      [Liny. Điện: … Ừ.]

      Chu Thanh Thanh cảm thấy khó hiểu, vào lúc này, người bình thường phải nên những điều đại loại như chúc hai người tân hôn vui vẻ sao? Sư phụ cũng tồn tại giống như người bình thường, nhưng lại hề giống người bình thường.

      “Liny. Điện” là người Chu Thanh Thanh quen cách đây ba năm qua trò chơi cờ ca-rô QQ (=_=|), chính xác hơn, là sau khi Chu Thanh Thanh thua liền hai mươi ván (=_=||), mạnh mẽ quỳ gối trước kỹ thuật của Liny. Điện! (Xin hãy tin tôi, trong những trò chơi ngu ngốc như vậy đối với Chu Thanh Thanh mà , cờ ca-rô thực vô cùng kỹ thuật =_=|||)

      Sau đó, Chu Thanh Thanh mặt dày mày dạn thêm bạn người ta: “Đại thần, xin được kết bạn!” “Đại thần, xin được bái sư!” “Đại thần, em !”

      Người ta liên tục ba lần từ chối , Chu Thanh Thanh lại có thể vô liêm sỉ tiếp tục gửi lời mời kết bạn: “ thêm tôi, tôi thêm cho đến khi nào thêm tôi mới thôi!” Khụ khụ, khi đó, QQ vẫn chưa có chức năng “Từ chối nhận thêm cầu kết bạn của người này”…

      Người bình thường gặp chuyện như vậy đều thỏa hiệp, huống hồ lại là chủ động thêm bạn chàng trai, bình thường căn bản chàng trai bao giờ từ chối! Nhưng “Liny. Điện” khác, liên tiếp từ chối Chu Thanh Thanh mười tám lần! Cuối cùng mới cho thông qua, gửi cho câu: “Ừm, tính nhẫn nại tệ, da mặt cũng đủ dày.”

      =_=|||

      … Khụ khụ, tóm lại, hai người quen nhau như vậy. Từ đó về sau, thỉnh thoảng Chu Thanh Thanh lại chủ động tìm người ta, lúc nào tâm trạng của Liny. Điện tốt chuyện phiếm với vài câu, còn nữa lời lúc nào cũng ngắn gọn, tổng hợp, khái quát… trúng tim đen.

      Bọn họ hề giống những người bạn bình thường có quan hệ tốt Internet, cả ngày có việc gì cũng dính lấy nhau, trong ba năm, khoảng cách giữa hai người nhìn có vẻ như gần bao nhiêu, nhưng Chu Thanh Thanh phát ra, ba năm trôi qua, tình bạn Internet đa số đều phai nhạt, chỉ có “sư phụ” này đối với lúc nào cũng thờ ơ, “sư phụ” trong lúc nóng đầu giội cho gáo nước lạnh, trong lúc biết giải quyết thế nào cho ý kiến trọng tâm nhất, trong lúc nhàm chán cũng có thể nghe lải nhải, luôn luôn duy trì liên lạc.

      Mặc dù chỉ là ở mạng gọi đùa “sư phụ”, trước nay đối phương cũng chưa bao giờ thừa nhận “đồ đệ” mặt dày mày dạn là , nhưng thói quen của Chu Thanh Thanh chính là coi “sư phụ” là người rất đáng tin cậy mà sùng bái, có cách nào tiếp tục giả vờ hạnh phúc ở trước mặt ta, thế nhưng, càng muốn ra đáng thương là mình thất hôn.

      vất vả lắm mới có thể nhiệt huyết, xúc động lần, nếu để sư phụ biết, nhất định chế nhạo là “ngu xuẩn”, bây giờ muốn nghe những lời đó chút nào! vất vả lắm mới có được lần xúc động… được rút lui!

      Hồi lâu sau cũng còn thấy bên kia gửi tin nhắn tới, Chu Thanh Thanh liền tắt QQ.

      ***

      Sau đó Chu Thanh Thanh vội vã triển khai “công tác chuẩn bị tình đêm”: tắm rửa, đắp mặt nạ, còn có, lục tung tủ tìm bộ quần áo gợi cảm nhất…

      Ặc, nhưng hình như trang phục của chẳng có cái nào có thể gọi là “gợi cảm”. Vì kết hôn, trái lại Hàn Duệ còn mua cho ít âu phục, đều để ở chỗ Hàn Duệ…

      Vì vậy, chỉ có thể chọn quần soóc ngắn, cộng với chiếc áo hai dây phong cách đáng . Tuy nhiên hở hang cũng có nghĩa là gợi cảm, nhưng bộ này so với những thứ khác – quần bò dài, áo sơ-mi ngắn tay, các loại trang phục công sở, còn tốt hơn nhiều…

      Haiz, mười giờ rưỡi, sắp bị muộn rồi! Cuối cùng Chu Thanh Thanh đánh lớp phấn mỏng và son môi vị dâu tây (=_=|||), sau đó cầm túi xách và điện thoại ra ngoài. Hơn nữa còn đặc biệt hào phóng gọi taxi, bình thường đều xe buýt.

      Ngồi xe taxi, Chu Thanh Thanh bắt đầu hối hận lúc trước nên chọn bộ đồ này, giờ mới nhớ ra bạn tốt Dương Tư Tư từng , mặc quần áo phong cách dễ thương, kết hợp với gương mặt trắng mịn gạt người, chắc chắn có rất nhiều người tưởng mới mười tám tuổi! Nhưng chưa bao giờ mặc thế này ra ngoài, cho nên chưa thể nào nghiệm chứng, nhưng đúng có gương mặt trẻ con, lúc công tác còn thường xuyên bị nhận nhầm là sinh viên hoặc học sinh cấp ba!

      Cũng may lúc gửi bài tìm kiếm tình đêm cũng ghi mình bao nhiêu tuổi, cứ để cho đối phương nghĩ lầm là em ngây thơ cũng tốt… chừng đối phương kiêng kị vì quá dám xuống tay? Sau đó cùng ăn khuya… Theo như lời ta, coi như kết thêm bạn?

      Lúc này đây, đầu nóng Chu Thanh Thanh lại khôi phục trạng thái bình thường, hi vọng “tình đêm” gì nữa… Trái lại thậm chí còn có loại xúc động muốn dẹp đường hồi phủ.

      Nhưng Đường Bá Heo có vẻ là người tệ, lời lẽ rất phong độ, còn hoàn toàn tôn trọng ý của , nhưng kiểu người đó lại tìm con nhà người ta có phải hay lắm?

      do dự, điện thoại trong tay chợt rung lên, chính là Đường Bá Heo! Chu Thanh Thanh căng thẳng nhận điện.

      “Hi, mỹ nữ tôi tới rồi. sao?” Đối phương có vẻ là chàng trai sáng sủa, giọng réo rắt êm tai.

      “Hả? À! Tôi, tôi cũng sắp đến rồi…” Chu Thanh Thanh lí nhí.

      “Ha ha, vậy tốt, tôi chờ ! Tôi còn tưởng mình bị cho leo cây rồi chứ!”

      Hết chương 2
      Hale205139 thích bài này.

    4. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 3

      Khách sạn Kim Thái, khách sạn năm sao trong truyền thuyết, Chu Thanh Thanh chỉ biết đại khái nó ở hướng nào chứ cho tới bây giờ chưa từng đến. Được rồi, thứ lỗi cho chỉ là dân đen hiểu biết, khách sạn tốt nhất mà từng ở cũng chỉ đến bốn sao mà thôi, mà cũng chỉ ở đêm, lần đó còn là do công tác cùng với lãnh đạo trực tiếp là Hàn Duệ nên mới được hưởng đãi ngộ đó…

      Ặc, tại sao lại nhớ tới ta.

      Chẳng còn cách nào, ai bảo và Hàn Duệ là tình văn phòng cấm kị cơ chứ… Trong năm đó, giữa hai người có rất nhiều thứ. Xem ra, chỉ phải lo lắng sắp tới ở đâu, mà còn có vấn đề lớn hơn nữa cần phải lo: đổi công việc!


      lại có thể đem trăm đồng bạc cuối cùng gọi taxi rồi! Đúng là quá quá quá… Quá xa xỉ! >_<

      Nghĩ tới tình hình kinh tế của mình, Chu Thanh Thanh bất giác cảm thấy đau lòng, nếu lát nữa tình đêm, đối phương mà đòi phí trọ chia theo kiểu AA (*) làm thế nào? Chu Thanh Thanh cực kỳ 囧囧 nghĩ.

      (*) AA: chia đều

      Mang theo nỗi lo âu đó, taxi của Chu Thanh Thanh lề mà lề mề đỗ lại trước khách sạn Kim Thái. Sau khi ngẩng đầu xác nhận bốn chữ huy hoàng “Khách sạn Kim Thái”, ánh mắt Chu Thanh Thanh bắt đầu đảo loạn bốn phía, tìm kiếm đối tượng tình đêm của – Đường Bá Heo.

      Nhưng nhìn khắp xung quanh vài vòng, phát “đối tượng khả nghi” nào cả? Trong lòng Chu Thanh Thanh lại bắt đầu đấu tranh trong im lặng: nếu bây giờ viện cớ có việc đột xuất mà bỏ chạy có sao ? … Thế nhưng mọi người còn chưa gặp nhau mà chuồn mất, chẳng phải lãng phí tiền taxi tới đây sao? >_< (đổ mồ hôi, tiền taxi quan trọng hơn hay đánh mất trinh tiết quan trọng hơn hả… này…)

      Đột nhiên có người ở phía sau vỗ vai Chu Thanh Thanh: “Hi!”

      Chu Thanh Thanh giật mình hoảng sợ, theo phản xạ định nhảy sang bên cạnh, đồng thời giơ nắm tay tạo thành tư thế phòng ngự: “Ai đó? Chị đây từng học môn vật rồi đấy!”

      Đúng là hồi học đại học, có chọn học thể dục là môn vật… Nhưng mà, đa số mọi người chỉ đến làm vài động tác đơn giản, còn phải thi lại ba lần, thầy giáo dạy môn vật còn vô cùng vừa lòng, : “So với mấy lần trước có tiến bộ hơn chút, nhưng mà, động tác của em vẫn có ba chỗ đạt tiêu chuẩn! Thôi thôi, tan học , tôi cũng muốn về nhà ăn cơm, cho em qua…”

      Khụ khụ, thế cho nên, lúc Chu Thanh Thanh những lời này, thực ra rất chột dạ, chỉ để hù dọa người mà thôi, thế nhưng, nhìn vóc dáng của , chiều cao mét năm mươi chín ( nào đó cứ mực tự xưng là mét sáu mươi), nặng bốn mươi hai cân rưỡi, sức thuyết phục thực lớn…

      Quả nhiên, người đàn ông kia chỉ ngón tay về phía , hề khách khí cất tiếng cười to: “Ha ha ha… Nhìn vóc dáng bé này của , còn đòi vật lộn?”

      ***

      Chu Thanh Thanh xoay người, trông thấy dưới ánh đèn nê-ông lập lòe, người đàn ông môi hồng răng trắng, đẹp trai, tao nhã, tươi cười như ánh mặt trời xuất trong tầm mắt. Ôi mẹ ơi, đúng là kiểu mặt trắng nho nhã đẹp trai! Trang phục đen trắng rất thời thượng, còn có chút hương vị du côn, nhìn là biết cách ăn mặc của các cậu ấm. Khí chất tao nhã, công thụ đều thích hợp, chậc chậc, thực tệ!

      Chu Thanh Thanh ngượng ngùng thu hồi tư thế võ thuật, sau đó lui lại bước: “ đẹp trai, chúng ta quen nhau sao?”

      Tên này phải là Đường Bá Heo phong lưu kia đấy chứ? Nhìn có vẻ giống trong ảnh, chỉ có điều, người còn đẹp trai hơn trong ảnh nhiều, thực rất có tiềm năng “phong lưu”!

      Nhưng mà, hoa hoa công tử gì đó, từng trải qua nhiều người phụ nữ, ta mắc cái bệnh gì đó bắt đầu bằng chữ A chứ? Bằng bên cạnh thiếu gì người đẹp, sao phải lên mạng tìm tình đêm?

      Quả nhiên, tên kia vất vả lắm mới ngừng cười được, móc từ trong túi ra chiếc điện thoại siêu mỏng, ngón tay thon dài đẹp đẽ bấm rất nhanh, điện thoại trong túi treo cổ tay Chu Thanh Thanh sung sướng reo lên…

      Người đàn ông đẹp trai lịch tao nhã nhìn , như cười mà phải cười: “ xem tôi là ai? nương bé Thanh Thanh Tử Khâm.”

      Tuy sớm đoán được đáp án, nhưng sau khi chính tai nghe được, Chu Thanh Thanh vẫn nhịn được lui lại phía sau bước rất lớn: “, là Đường Bá Heo!”

      Cố ý ra vẻ nho nhã còn chưa tính, sao phải thêm chữ “bé ” vào sau nương làm cái gì, trông mặt mà bắt hình dong cái gì, ghét nhất!

      nào đó hồn nhiên quên chính mình mới là “trông mặt mà bắt hình dong”, mới lựa chọn người ta làm đối tượng tình đêm… o(╯□╰)o

      Đường Bá Heo tiến đến hai bước, cười hì hì lộ ra hàm răng trắng đẹp đẽ: “Đúng vậy, diện mạo của tôi thấy thỏa mãn chưa? Có cảm thấy tôi đẹp trai bất ngờ ? Ha ha ha ha… Nhưng mà, cũng vượt quá dự đoán của tôi, cứ tưởng già nhà quê, cổ lỗ, giả vờ chững chạc chứ, ngờ lại là nữ sinh to mồm… Có phải bạn trai chán vì quá ngây thơ, tùy tiện, ấu trĩ, ngốc nghếch, lòng dạ hẹp hòi, biết đạo lý @#$%&*… hả?”

      Tôi giận! Meo cái con mèo! Chu Thanh Thanh cũng tiến lên phía trước bước, trừng lớn hai con mắt to tròn, mở miệng mắng như nổ thuốc súng: “ là cái đồ đàn ông tự cho là đúng, cợt nhả, mắt có đờm, dựa vào đâu mà như vậy? Con mắt nào của từng thấy bà đây ngây thơ, tùy tiện, ấu trĩ, ngốc nghếch, lòng dạ hẹp hòi, biết đạo lý @#$%&*… hả?”

      ***

      “Chu Thanh Thanh, hai người đứng gần như thế làm cái gì?!” giọng nam vô cùng dễ nghe, trầm, từ tính, có thể so với giọng của người dẫn chương trình nam chuyên mục radio kể chuyện đêm khuya, vang lên bên tai Chu Thanh Thanh cách đó xa.

      Suy nghĩ duy nhất trong đầu Chu Thanh Thanh là: nguy rồi, đúng lúc gặp đối tượng tình đêm lại có thể đụng phải người quen… Mất mặt quá… Sau đó là: ô, giọng này nghe rất lạ… rất nhạy cảm với thanh, giọng dễ nghe như vậy, nếu là bạn bè chắc chắn phải nhớ ! Cực kỳ chậm chạp quay đầu về phía vừa cất lên tiếng

      Hết hồn! Quá đẹp, tinh tế, đẹp lạnh lùng, quý phái, kẻ gây tai họa… Mỹ nam cao cấp a a a!!! A a a ~, biết ta là nữ vương công, hay là nghiệt thụ đây?

      Nhưng mà, khẳng định, trong danh sách người quen tiêu biểu của chắc chắn có mỹ nam này!

      Vừa rồi nhất định nghe nhầm, thực ra mỹ nam này đến tìm Đường Bá Heo rồi, chẳng lẽ hai người bọn họ là đôi? Nhưng mà, cả hai người xem ra khí chất công thụ đều thích hợp, rốt cục ai là công ai là thụ đây? Ánh mắt lửa nóng của Chu Thanh Thanh trong lúc đó đảo qua đảo lại biết bao nhiêu lần giữa mỹ nam và Đường Bá Heo… Cuối cùng khẳng định, chàng trai biết tên kia khí chất tương đối mạnh hơn chút! Coi như là tiểu công!

      “Chu Thanh Thanh! Em qua đây cho !” Mỹ nam biết tên lại mở miệng, giọng điệu rất kiên nhẫn.

      “Hả?” Chu Thanh Thanh há hốc miệng, lần này chắc chắn nghe lầm, hình như mỹ nam biết tên vừa gọi tên .

      Đường Bá Heo ở phía đối diện chỉ ngón tay vào mỹ nam biết tên, khó hiểu hỏi : “Người quen của à?”

      Chu Thanh Thanh chấn động: … Đường Bá Heo cũng biết mỹ nam biết tên!

      Lẽ nào, mỹ nam này là bạn học tiểu học / cấp hai / cấp ba nào đó của , lâu năm xa cách gặp, ta lớn lên trổ mã thành mỹ nam tuyệt sắc, hơn nữa còn nhận ra khác mấy so với hồi tiểu học? (Đại học cơ bản định hình, có khả năng biến đổi, cho nên có thể loại trừ)

      Chu Thanh Thanh dè chừng mở miệng hỏi thăm: “Mỹ nam, xin hỏi xu hướng giới tính của là?”

      Vừa xong, Chu Thanh Thanh muốn cắn đứt lưỡi mình, ràng muốn hỏi là “Xin hỏi quý danh của là?” (*)

      (*) xu hướng giới tính: [xìng-xiàng] – quý danh: [guì-xìng] – có giống nhau

      ***

      Vốn tưởng rằng mỹ nam biết tên nổi giận, ai ngờ, vượt quá dự đoán của Chu Thanh Thanh, mỹ nam tao nhã bước tới, đứng bên cạnh Chu Thanh Thanh, sau đó nở nụ cười biết phải làm gì, với Đường Bá Heo: “Ha ha, nhóc này là vậy đấy, chỉ thích năng linh tinh, đừng để ý!” Sau đó ngược lại, dùng ánh mắt vô cùng dịu dàng, nuông chiều nhìn : “Còn giận à? Được rồi, đều là tại đúng, biết sai rồi, đừng làm loạn nữa, cùng về nhà được ?”

      Chu Thanh Thanh vừa mở miệng: “Chúng ta…” Quen nhau sao?

      Chưa dứt lời, bị mỹ nam đột nhiên chuyển thành ngữ điệu nghiến răng nghiến lợi chèn ép: “Chu Thanh Thanh, em đúng là càng ngày càng to gan, dám ở sau lưng lên mạng tìm, tình, , đêm! Về nhà xem xử lý em như thế nào!” Dứt lời liền kéo tay Chu Thanh Thanh.

      Chu Thanh Thanh theo phản xạ muốn giãy ra – đừng tượng bộ dạng đẹp trai là có thể sàm sỡ bà đây! Lại phát sức lực của quá bé, căn bản giãy ra nổi!

      Đường Bá Heo lại còn có thể ở bên cạnh phụ họa theo: “ nhóc này mắt nhìn tệ nhỉ, sắc đẹp của bạn trai ràng còn hơn bản thiếu gia! Tôi thử nhé, nhất định là nhóc này hiểu chuyện, giận dỗi với bạn trai… May mắn cho gặp được bản thiếu giả phẩm hạnh tốt là tôi, nếu lỡ gặp phải ông già xấu xa nào đó làm thế nào? Nhưng mà bạn trai cũng tới rất kịp thời ~~~ xem ra ta rất quan tâm đến ! nhóc may mắn ~ mau cùng người đàn ông của về nhà ~!” Cuối cùng còn rất vô sỉ khoát khoát tay đuổi .

      Chu Thanh Thanh hoàn toàn nổi giận: “ ta phải người đàn ông của tôi! Tôi căn bản quen biết ta!” Xong rồi xong rồi, mỹ nam này được cái mã sáng sủa đẹp như vậy, ngờ lại mắc bệnh tâm thần!

      “Chu Thanh Thanh, em muốn mang chuyện em lên mạng tìm tình đêm công khai cho tất cả mọi người sao?” Mỹ nam cúi người, thấp giọng bên tai . Đường Bá Heo ở bên cạnh nhìn lại thành cảnh tượng đôi tình nhân thân mật.

      Chu Thanh Thanh giật mình, chẳng lẽ tên này là người quen của sau mười tám năm hoàn toàn thay đổi? Sao lại biết chuyện lên mạng tìm tình đêm? Nhưng mà, dùng bộ não dung lượng có hạn của thể nào nghĩ ra được, để tí nữa sau! >_<

      Chu Thanh Thanh cũng phất tay với Đường Bá Heo, khóc ra nước mắt: “ đẹp trai, … Là tôi sai, nên làm chậm trễ thời gian quý giá của Heo thiếu gia ngài!”

      “Heo thiếu gia cái gì, tôi ràng là họ Đường nhé, mới chính là Heo tiểu thư (*)! Chu Thanh Thanh đúng , hì hì, tôi nhớ kỹ rồi. Ừm, phải tôi từ trước rồi đấy thôi, coi như kết thêm bạn bè ~!”

      (*) Họ Chu = Trư

      được vài bước, Đường thiếu gia lại quay đầu lại, chớp chớp đôi mắt xinh đẹp: “ nhóc à, bạn trai xem ra chất lượng rất tốt, cho dù ta chê , cũng chắc chắn giữ được đâu… Nếu ngày nào đó bị ta vứt bỏ, hoan nghênh tới tìm tôi ~ lòng của trai mãi mãi luôn rộng mở chờ , ha ha ha…”

      Hết chương 3
      Hale205139 thích bài này.

    5. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 4

      Chu Thanh Thanh đưa mắt nhìn bóng lưng Đường Bá Heo xa dần, tuy những lời kiêu căng của ta hơi khiến người ta chán ghét, nhưng vẫn có thể thấy ta là người rất tệ! Cho dù có mỹ nam này xuất giữa đường ngăn cản, ta thực ra cũng biết phải làm gì với ?

      Chẳng lẽ ta cố tình cứu vớt , vì xúc động mà “lầm đường lạc lối” (? =_=|), “ngốc nghếch” (? =_=||) “thiếu nữ” (? =_=|||), cho nên mới cố tình hạ thấp bản thân đến chấp nhận lời đề nghị? Bỏ vẻ ngoài công tử đào hoa phóng túng, thực ra là tâm hồn thiện lương! Phong lưu nhưng hạ lưu! là người quá quá quá… tốt!

      Cảm động đến mức hai mắt đẫm lệ ing… ~(>_<)~


      Trong lúc đó, mỹ nam vừa rồi khăng khăng có quan hệ với , giờ lại ra vẻ ghét bỏ buông tay ra, đứng cách ra khoảng, giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng thờ ơ, giễu cợt : “Thế nào, mới gặp lần mà lưu luyến người ta nỡ rời sao? phải nhìn bề ngoài tên nhóc kia khá được nên lại ‘nhất tiện chung tình’ (*) với rồi đấy chứ? – Đúng rồi, tôi ‘tiện’ chính là ‘bị coi thường’ đó.”

      (*) nhất tiện chung tình: ám chỉ người phụ nữ sau khi lần bị đàn ông coi thường lại đem lòng say mê. Chơi chữ từ câu ‘nhất kiến chung tình’

      Chu Thanh Thanh thể bình tĩnh nổi: “Tôi thừa nhận là tôi bị coi thường, nhưng xin hỏi chuyện đó có liên quan gì tới ? là cái gì của tôi? biết gì đừng có ! Còn nữa, nếu bàn về sắc đẹp, ngài đây so với đẹp trai lúc nãy còn xuất sắc hơn vài phần! ~ Chậc chậc, nhìn làn da này, quả thực còn trắng hơn, mịn hơn cả da con là tôi đây! ~ Nếu tôi ‘nhất tiện chung tình’, vậy phải vừa ý mỹ nam đây mới đúng!”

      Ặc, các tế bào tên là điên cuồng trong cơ thể nào đó bị kích động bắn ra… Đại khái là do cũng lờ mờ cảm thấy mỹ nam biết tên này thực rất có thể là người quen của , chỉ là tạm thời nhớ nổi, chắc chắn làm hại , cho nên Chu Thanh Thanh mới dám làm càn như vậy.

      Mỹ nam nở nụ cười, cười đến tuyệt đẹp, mê người, còn “hừ” khẽ tiếng tỏ vẻ vô cùng khinh thường .

      Chu Thanh Thanh tự động giải nghĩa ý tứ trong tiếng “hừ” này của mỹ nam đại gia: quỳ gối trước quần Tây của bản vương trước mặt bao người, đáng thương!

      Ô ô, tên này tại sao đến động tác “khinh bỉ” mà cũng làm thành tao nhã đẹp mắt như vậy! Làm sôi trào máu sói trong người , hu hu hu ~~~!

      Mỹ nam chán ghét lui lại phía sau bước, “Này, mau đem nước miếng dơ bẩn của tránh xa tôi ra, còn nữa, đừng có nhìn tôi bằng ánh mắt mê trai ngu ngốc đó! ngờ mặt dày quá mức, thần kinh, có não, đáng ghét, bản lĩnh cũng chỉ ở cái hạng đó!”

      Chu Thanh Thanh vẫn mộng du trong trạng thái hư : mỹ nam này đẹp trai quá là đẹp trai, nhưng sao lời lại ác độc như vậy? Lời của mỹ nam này ràng quá ác độc, nhưng sao vẫn thấy đẹp trai thế này?

      ghét nhất là những tên đàn ông ngông cuồng, ăn nể nang người khác! thích nhất đàn ông diện mạo đẹp đẽ, khí chất mạnh mẽ, oai phong!

      Hai loại người này, đồng thời xuất trong cùng người, phải làm thế nào?

      ***

      Liếc qua Chu Thanh Thanh, phát vẫn còn ngây người, vẻ mặt mỹ nam vô cùng kiên nhẫn, mở miệng lần nữa: “Nếu như vừa ý tên vừa rồi như thế gọi điện cho ta quay lại, cùng thuê phòng là được rồi… Coi như tôi xen vào việc của người khác.” Bỏ lại câu như vậy, mỹ nam xoay người về hướng khác.

      Phát đối tượng khiến lòng vô cùng xoắn xuýt lại định bỏ , Chu Thanh Thanh cuối cùng cũng hoàn hồn, hành động trước tiên là xông tới, từ phía sau ôm lấy… đùi mỹ nam!

      được ! ~~~”

      Mỹ nam – à, tên là Lâm Diễn. Lâm Diễn ôm trán, gân xanh trán nổi lên, “… Vị tiểu thư này, tôi nghĩ chúng ta chẳng hề quen nhau, phiền bỏ móng vuốt của mình ra khỏi đùi tôi, cảm ơn!”

      được, thể thả! Tôi quyết định, tôi phải tóm lấy ! Ha ha ha ha…” Ông trời ràng sắp xếp mỹ nam cao cấp như vậy xuất trước mặt , chắc chắn thượng đế có dụng ý sâu sắc! nhất định thể phụ lòng mong đợi của quần chúng!! (ông trời = thượng đế = quần chúng. . . Hả? =_=|||)

      “… Tại sao?”

      Chu Thanh Thanh vẫn ôm chặt đùi mỹ nam, năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Nghe , khi bị thất tình, cách tốt nhất là bắt đầu đoạn tình cảm mới! Sở dĩ tôi đau lòng như vậy là vì mất người đàn ông coi như chất lượng tốt trong mắt quần chúng! Cái gì gọi là nước chảy chỗ trũng, người thường chỗ cao, miễn là tìm được người đàn ông còn chất lượng hơn người vứt bỏ tôi, như vậy chẳng phải tôi buôn bán có lời sao?”

      “… Chuyện này có liên quan gì đến tôi?” Lâm Diễn lập tức có loại linh cảm tốt lắm, nhớ ngày đó, Internet, cũng cứ bám lấy như vậy… Từ đó về sau, tồn tại như miếng kẹo da trâu kiên cường, khiến thể nào quăng được…

      “Thượng đế đóng lại cánh cửa đồng thời cũng mở ra cánh cửa sổ, quả nhiên là như vậy, đêm nay để tôi liên tiếp gặp được hai người đàn ông xem ra còn vượt trội hơn cả chồng trước của tôi! Mà hai người đàn ông này lại còn xuất cùng lúc, vốn tôi định chọn … Thế nhưng mà, đuổi người kia mất rồi… Tôi đành phải chấp nhận tạm vậy ~~~!”

      “…” Vậy là, linh cảm của trở thành ? Lại còn “chấp nhận tạm”! (╰_╯)

      Lâm Diễn phát , vứt bỏ giấc ngủ an nhàn, thoải mái, nửa đêm lại ra ngoài “cứu” này từ quyết định “tình đêm”, là sai lầm cực lớn! Căn bản hoàn toàn cần người cứu – biết rốt cục có bao nhiêu sợi dây thần kinh bị lệch, mạnh mẽ đến mức khiến cho ngọn lửa ham muốn của tất cả đàn ông biến thành lửa giận, công hiệu vô cùng thần kỳ!

      ***

      Mỹ nam rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng: “ chết tiệt, biết tôi là ai ? biết tôi là hạng người gì sao? là đầu heo à! Có tin tôi bắt vào trong khách sạn, tiền dâm hậu sát !” (*)

      (*) tiền dâm hậu sát: hiếp xong rồi giết ><

      Chu Thanh Thanh nghe thấy vậy quả nhiên sợ hãi hơi hơi rụt cổ, sau đó buông lỏng tay, đứng dậy nhảy đến trước mặt , chớp đôi mắt to tròn, làm vẻ mặt đáng thương mặc cả cò kè: “Có thể… chỉ dâm sát được ? Mặc dù người ta ai cũng phải chết, nhưng mà tôi vẫn còn trẻ, vẫn chưa muốn chết đâu…”

      Lâm Diễn bắt đầu cảm thấy đầu rất đau, xem ra cho là chỉ miệng hù dọa? …

      Bất chợt, Lâm Diễn kéo phắt Chu Thanh Thanh vào ngực mình, tay đưa lên siết eo , tay giữ sau gáy, sau đó, cúi người, mạnh mẽ hôn xuống. loạt động tác trôi chảy như nước chảy mây trôi.

      Quả nhiên, Chu Thanh Thanh bị trận “tập kích” này làm cho hoảng sợ, mắt trợn tròn biết phải làm gì.

      Lâm Diễn thành thạo dùng lưỡi tách hai hàm răng của , điên cuồng giày vò đôi môi , cướp đoạt lấy nước bọt thơm ngọt trong miệng … Bàn tay vốn đặt vòng eo nhắn của bắt đầu xấu xa di chuyển lên phía , động tác vuốt ve vô cùng mờ ám, vì mặc áo hai dây nên nửa phần lưng da thịt mềm mại hoàn toàn bị lộ ra…

      “Ưm ưm ưm…! …” Buông tôi ra.

      “Ưm ưm ưm ~!” dễ chịu ~!

      “Ưm… ưm!” Á… Đau quá!

      “Ưm…!” Tôi thở được, này!

      biết qua bao lâu, cuối cùng Lâm Diễn cũng buông cánh môi hơi sưng đỏ của Chu Thanh Thanh ra, đôi môi đỏ mọng vẽ nên nụ cười xấu xa: “Biết sợ chưa? Tôi chỉ hù dọa thôi đâu.” Đầu lưỡi đỏ khẽ liếm hàm răng trắng như tuyết, “Tôi , ăn sống , từng miếng, từng miếng!”

      Hương vị của cũng tệ, trong lành, tự nhiên, ngọt ngào… Thực khiến người ta bất ngờ khi phát ra.

      này mặc dù ăn ngây ngô, ngốc nghếch, nhưng thể phủ nhận, thực rất mềm mại, rất mê người, ngon lành…

      Làm sao bây giờ? hình như lại ăn tủy trong xương mới biết nó ngon… Chẳng lẽ nguyên nhân là vì cấm dục quá lâu, cho nên khi nhìn thấy cái đầu heo nái – hay là heo ngốc, lại tưởng rằng có thể sánh với Điêu Thuyền? quái lạ ~~~ Năng lực kiềm chế của gần đây ràng rất tốt, nhất định là vì này bình thường cũng hay tiếp xúc, bám dính lấy , khiến liếc mắt nhìn các khác cũng lười, cho nên mới có loại cảm giác kì quái này?

      Lâm Diễn định đẩy nào đó ra, sau đó về nhà tắm nước lạnh rồi ngủ, ai ngờ đầu heo nào đó, à , nào đó, dưới cái nhìn của , từ hô hấp bình ổn lại trở nên căm giận bất bình: “Cưỡng hôn là đúng, có biết hả? Hừ hừ, tôi cũng muốn hôn lại! tôi bị thiệt…” Sau đó lại chủ động đưa cánh môi hơi sưng đỏ của lên, hàm răng lộn xộn cắn loạn môi

      Giống như con mèo , cọ chỗ này chút, chỗ kia chút, cọ khiến trong lòng cũng cảm thấy ngứa ngáy, trong người dần dần toát lên nỗi khát vọng khó tả nào đó…

      Hóa ra, nào đó thần kinh ổn định, ngoại trừ việc có thể làm lửa ham muốn của đàn ông biến thành lửa giận, còn có thể khiến cho lửa giận của đàn ông biến thành lửa ham muốn – nửa câu đầu chỉ là suy đoán của , nửa câu sau lại là thể nghiệm chân chân tại giây phút này.

      vất vả mới lại có thể buông ra cánh môi mềm nhàn nhạt vị dâu tây của , giọng của Lâm Diễn trở nên khàn khàn khác lạ: “Chu Thanh Thanh, hai mươi tư rồi hả?”

      Bộ dạng của thoạt nhìn thực giống như chỉ mới mười tám… Chẳng trách tên đàn ông lúc nãy mực gọi nhóc. Dùng trực giác đàn ông của mình, có thể cảm nhận tên đàn ông họ Đường vừa rồi chắc chắn là tên công tử trăng hoa, sở dĩ chính thức ra tay với Chu Thanh Thanh, là vì coi Chu Thanh Thanh là đàn bà, mà chỉ xem như nhóc con giận dỗi.

      “Đúng vậy… Hôm nay chính là sinh nhật hai mươi tư tuổi của tôi… Ô, làm sao biết tôi hai mươi tư tuổi? Tại sao lại còn biết tên tôi là Chu Thanh Thanh?”

      Lâm Diễn cười đầy ý tứ hàm súc: “Bởi vì QQ của , những lời nhắn kia có vẻ là của bạn bè để lại, hoặc gọi là heo, hoặc gọi là Thanh Thanh… Cho nên, rất dễ đoán mà.”

      Q đó của tôi thêm bạn quen ở ngoài đời mà…?” Rốt cuộc mỹ nam này lai lịch thế nào đây?

      “Cái này, sau này từ từ tôi cho biết. Trước tiên cho tôi biết, đêm nay ra ngoài là muốn làm gì?” giờ có chuyện quan trọng hơn cần làm…

      phải cũng biết sao, For One Night đó!”

      “Vậy được, chúng ta thuê phòng!”

      Hết chương 4

      ps: màu tím: chú thích của người edit

      màu nâu: lời tác giả
      Hale205139 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :