1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ Uchiha không dễ làm - Tống Mạn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      [Xuyên - Đồng nhân] Vợ Uchiha Dễ Làm



      Giới thiệu

      Converter: Mizakikazui

      Editor: Bạch Bạch

      Số chương: 58

      Tác giả: Nhuế Miêu Nhi

      Nội dung: Tống Mạn

      Thể loại: Xuyên , đồng nhân, hài, HE

      Nguồn đăng: Mộng Thủy Cung

      Link: https://mongthuycungs2.wordpress.com/truyen-dang-edit/dn-tong-man-vo-uchiha-khong-de-lam/

      Giới thiệu

      Lạc ở sa mạc mênh mông vô bờ ngửa mặt 45 độ nhìn lên bầu trời, hô câu: “Có đại thần Konoha nào mang mềm yếu như tôi !”

      Giây tiếp theo, trước mắt của đúng là xuất đại thần, nòng nọc trong con ngươi kia làm cho kích động thôi, nhào lên kêu gào: “Quạt tròn ! Quạt tròn !”

      Itachi đại thần vừa ra tay liền đánh hôn mê, mặt chút thay đổi vác về thôn.

      Ai biết chính là sản phẩm 3 , cha mẹ, trí nhớ, năng lực.

      Hai ưu điểm: Miễn dịch đối với nhãn thuật, còn có sinh mệnh lực mạnh mẽ như tiểu cường.

      Chakra? chút đều có cảm nhận được! Nhẫn thuật? Chakra còn có, bừa gì đến nhẫn thuật! Thể thuật? Ngay cả cái chai đồ uống đều vặn ra, chi đến chuyện sức lực!

      Kira thở dài: “Việc ấy cũng phải do tôi quyết định! Tôi chỉ là miễn dịch đối với nhãn thuật nhà các người, cơ bản muốn giết chết tôi, cũng chưa có kết quả tốt gì!”

      Itachi đại thần gật gật đầu tỏ vẻ lý giải, khóe miệng Kira giật giật: “Đừng cho là tôi biết cũng muốn giết tôi.”

      Itachi đại thần mặt chút thay đổi: “Em suy nghĩ nhiều, em là con dâu của gia tộc Uchiha.”

      Kira đấm ngực dậm chân, khuôn mặt lưu lại hai hàng lệ: Đừng tưởng rằng tôi biết tiêu diệt gia tộc của mình!

      Kết hôn với Itachi đại thần chính là đóa hoa tươi cắm bãi phân trâu, chính là bãi phân trâu kia, Itachi đại thần chính là bông hoa thẹn thùng ấy.

      Ông xã làm phản? liền chăm sóc em trai ; Ông xã về thôn? Ngựa dừng vó đuổi qua đòi phí sinh hoạt; Ông xã sắp bị em trai giết? ! Chuyện này được, muốn làm người phụ nữ góa chồng!

      Baby tóc đen mắt mèo này là… Fuck! mang theo ông xã cùng gia sản xuyên , lại còn cho xuyên đến thế giới nguy hiểm như vậy!



      Các từ mấu chốt: Nhân vật chính: Uchiha Itachi, Uchiha Kira ┃ Phối hợp diễn: Uchiha Sasuke, Uzumaki Naruto, Kakashi, Illumi, Hisoka… ┃ Cái khác: Hokage, Hunter, Prince Of Tennnis…
      Last edited: 8/6/16

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Edit + Beta: Bạch Bạch


      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com



      Chương 1





      Kira mặt chút thay đổi nhìn phiến sa mạc này, muốn ngồi ở nơi đây lâu lâu, sao lại đáp ứng điều kiện của ông già kia chứ?! Sao lại biết vì chính mình tranh thủ thêm chút chứ! Tại sao còn muốn bị phơi thây nơi sa mạc này…


      Trước khi xuyên :


      , rất may mắn nha.” Ông cụ cười như hoa nở.


      Khóe miệng Kira run rẩy: “Tôi may mắn chỗ nào, tôi bị ông tông chết có được !”


      Ông cụ xấu hổ nở nụ cười: “Uống chút rượu… Ai ya, yên tâm, tôi bồi thường cho , các phải đều thích xuyên sao? thử chút xem muốn nơi nào?”


      Kira bĩu môi: “Tôi muốn sống lại, cần xuyên .”


      Ông cụ gãi gãi tóc, lấy lòng : “Muốn tôi làm cho sống lại cũng cần có thời gian đúng ? phải thích xem Anime sao, coi như là du lịch .”


      Kira liếc mắt nhìn ông: “Ông xem tôi là đồ ngốc sao, xuyên đến thế giới nguy hiểm, chưa đến nửa phút tôi chết queo rồi!”


      Ông cụ vừa thấy Kira buông lỏng, lập tức cười : “ yên tâm, tôi cho năng lực, tốt lắm, chuẩn bị chuẩn bị, xuất phát nha!”


      Kira nghiêng đầu hỏi: “Năng lực của tôi là gì?”


      Ông cụ niệm niệm chú ngữ, hồi lâu sau mới trả lời: “Miễn dịch đối với ảo thuật, sinh mệnh lực vô hạn.”


      Kira cầm bánh mì bàn lên ném tới: “Fuck! Này tính là cái năng lực gì! Tôi muốn bàn tay vàng! Này này này… Ông già thối…”


      Nhìn đến Kira hoàn toàn biến mất, ông cụ mới bất đắc dĩ nhặt lên bánh mì mặt đất, nở nụ cười: “ , phải biết rằng mở bàn tay vàng rất phí sức lực nha…”


      Trở về sa mạc


      Bên người Kira thỉnh thoảng ‘soạt’ xuất bóng người, sau đó ‘soạt’ tiếng lại thấy, nhìn xem trang phục quen thuộc kia, băng bảo vệ trán kia… Kira rơi lệ đầy mặt, như thế nào đến thế giới nguy hiểm như vậy. Nếu nhận sai, các Ninja này đều thuộc về Làng Cát, đám cũng có tâm đồng tình, thèm mang yếu đuối như .


      Kira ngửa mặt lên 45 độ nhìn trời, hô: “Có đại thần Konoha nào , mang mềm yếu này với!”


      ‘Soạt!’ bóng người xuất ở bên cạnh .


      Kira nhìn chằm chằm người tới, cặp mắt có nòng nọc , tuy rằng mang theo mặt nạ, nhưng có thể nhìn thấy nòng nọc trong con ngươi kia của ! Kira kích động thôi, nhào tới kêu hô: “Quạt tròn ! Quạt tròn !”


      Giây tiếp theo nơi cổ của liền truyền đến trận đau đớn, trước khi ngất xỉu ý nghĩ duy nhất của là: “Móa nó rốt cuộc là tên nào trong gia tộc quạt tròn thế?!”


      Konoha


      Uchiha Fugaku nghiêm túc nhìn Uchiha Itachi, hỏi: “Con bé đó thoáng cái liền nhìn thấu thân phận của con?”


      Uchiha Itachi trầm tư trong chốc lát, : “ ấy chỉ biết con là người trong gia tộc Uchiha, cụ thể là ai hẳn là biết.”


      Uchiha Fugaku uống ngụm trà, hỏi: “Con ném con bé ấy ở trước cửa bệnh viện…”


      Uchiha Itachi lạnh nhạt đứng lên: “Phụ thân, nếu con trực tiếp mang người về đem đến phiền toái lớn hơn cho gia tộc.”


      Uchiha Fugaku khẽ nhíu mày: “Nhưng người lập tức có thể phá giải ảo thuật, là mối nguy hiểm.”


      Uchiha Itachi có nhìn , mà là rất nhanh ra cửa: “Con còn có nhiệm vụ, trước.”


      Uchiha Fugaku nhìn bóng dáng con lớn nhất của mình, mày nhíu lại càng chặt, càng ngày càng trong lòng Itachi suy nghĩ cái gì, Itachi đạt được vinh dự quả khiến cho người làm phụ thân là đây cảm thấy kiêu ngạo, nhưng mà… Dưới loại ưu việt như vậy luôn luôn lờ mờ cảm thấy có chút bất an…


      Cổ đau, cổ đau… là đau chết rồi… Người kia rốt cuộc là ai, xuống tay nặng như vậy, da mịn thịt mềm, cũng phải đàn ông da dày thịt béo, có cần sử dụng lực lớn như vậy !


      “Em tỉnh rồi, thân thể có nơi nào thoải mái hay ?” Y tá ôn hòa cười.


      Kira xoa xoa cổ mình, hỏi: “Người đưa tôi đến đâu?”


      Y tá lắc lắc đầu: “Khi em xuất ở trước cửa bệnh viện chỉ có mình thôi.”


      Mặt Kira lập tức liền đen, cái gì? Ném trước cửa bệnh viện liền xong việc?! Vui đùa gì vậy! Nếu để cho biết là tên nào của gia tộc quạt tròn, … Mắng vài câu là được… Móa, có bàn tay vàng nào có lá gan tới cửa tìm người ta tính sổ a!


      , cháu cảm thấy thế nào?” Người đến là… Sandaime?


      Kira chịu đựng kích động trong lòng, vô tội lắc lắc đầu: “ thoải mái, chính là… Cháu nhớ những chuyện trước kia…”


      Con ngươi Sandaime lập tức mở to, trong chốc lát lại hòa ái nở nụ cười: “Ta gọi bác sĩ kiểm tra cho cháu, cần lo lắng.”


      Kira nhu thuận gật gật đầu, kiểm tra , kiểm tra , dù sao cũng tra được cái gì, nếu tới người biết ảo thuật cũng trúng chiêu.


      thoáng chốc liền có mấy Ninja tiến vào, đây là bác sĩ? Lừa gạt con nít sao?!


      Sandaime phát cúi đầu bộ dáng có chút sợ hãi, ông từ ái vuốt đầu Kira: “ cần sợ hãi, có ông nội ở đây.”


      Kira ngẩng mặt lên, cười cười: “Cháu biết.”


      Nhìn chằm chằm vào ánh mắt của mấy người lúc lâu, Kira đều sắp ngáp rồi, hỏi tới hỏi lui chỉ có mấy vấn đề, có thể đổi câu nào mới mẻ hơn ? Ấn tượng cuối cùng là ở nơi nào? Là ai mang đến?


      như vậy là người của gia tộc Uchiha ném nhóc con này ở trước cửa bệnh viện.” Sandaime giọng điệu hiểu.


      Người cầm đầu trong mấy Ninja kia tiến đến bên tai Sandaime giọng : “Hokage-sama, ảo thuật có tác dụng đối với ấy.”


      Sandaime còn nhìn Kira vài lần, trầm giọng : “ tìm Fugaku đến đây.”


      Ninja phía sau lập tức quỳ xuống : “Vâng.” Sau đó liền biến mất.


      Trong chốc lát, Uchiha Fugaku liền xuất , chờ chút… Uchiha Fugaku còn sống, phải là gia tộc Uchiha còn chưa bị diệt môn, vậy bây giờ Sasuke bao nhiêu tuổi? cần a… muốn làm thím hai đâu…


      Uchiha Fugaku hướng Sandaime hành lễ rồi bước về phía Kira, khuôn mặt nghiêm túc làm cho Kira có chút thở dài, vì sao Tsukiyo coi trọng chứ? Cũng may hai đứa con trai của đều giống Tsukiyo, bằng tương lai kham ưu a!


      ở sa mạc bị người mang …” Ánh mắt Fugaku nhìn thẳng vào ánh mắt Kira.


      Giọng của có chút mơ hồ , Kira khẽ nhíu mày, loại thanh gần như ù tai này làm cho rất thích… Tập trung lực chú ý bực tức trừng mắt nhìn Uchiha Fugaku, Uchiha Fugaku hiển nhiên là kinh ngạc, ngờ này thế nhưng bị ảnh hưởng… lại xem xét lực lượng lưu động trong thân thể lần, có phát Chakra. Còn có chút rất kỳ quái, dưới tình huống bình thường mọi người có năng lượng, nhưng năng lượng phản ứng người nhóc này lại rất yếu… Căn bản thích hợp làm Ninja, hơn nữa cũng có biện pháp tu luyện thể thuật.


      Uchiha Fugaku nhìn về phía Sandaime: “ có vấn đề, hơn nữa… Con bé có khả năng làm Ninja.”


      Kira vô cùng thở dài, đương nhiên biết có khả năng làm Ninja, có bàn tay vàng như làm sao lại muốn chịu chết?


      Sandaime hiểu : “Fugaku, chú xem đứa này cùng Itachi lớn lên sai biệt lắm, ở nhà chú được ?”


      Uchiha Fugaku cung kính nhận lời, biết chuyện con trai mình mang này về có khả năng bị người biết, trùng hợp người đến phụ cận Phong quốc làm nhiệm vụ trong gia tộc Uchiha, chỉ có mình Itachi.


      Huống hồ, người này có bí nhiều lắm, chưa từng gặp qua mềm yếu hoàn toàn chịu ảo thuật ảnh hưởng, chuyện này đối với gia tộc Uchiha mà uy hiếp
      Last edited: 8/6/16

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Edit + Beta: Bạch Bạch


      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com



      ☆, Chương 2:


      Kira thực thể lý giải hành vi của Uchiha Fugaku, tộc trưởng trâu bò như vậy làm sao lại có thể khinh địch đồng ý đề nghị của Sandaime như thế, chính là sản phẩm 3 , cha mẹ, trí nhớ, năng lực… Cho dù Uchiha Fugaku mang về, cũng thể giúp gì được cho gia tộc của


      “Hửm, Kira lại ngẩn người.” Tsukiyo bưng mâm hoa quả ngồi ở bên cạnh Kira.


      Nhìn khuôn mặt tươi cười dịu dàng ấm áp của Tsukiyo, Kira ngượng ngùng nở nụ cười, trong bộ Anime này, trí nhớ đối với Tsukiyo tính là nhiều, nhưng mà, biết Tsukiyo là vị mẫu thân ôn nhu vĩ đại.


      Tsukiyo vuốt đầu Kira, hỏi: “Kira suy nghĩ cái gì?”


      Khóe miệng Kira có chút run rẩy, trước khi xuyên đến cũng đều 20 tuổi rồi, tại tuy rằng teo thành 12 tuổi, nhưng bị xem thành đứa con nít như thế vẫn có chút khó có thể nhận, cẩn thận tránh bàn tay Tsukiyo, cười : “Suy nghĩ là ai mang con về Konoha.”


      Tsukiyo đương nhiên phát Kira kháng cự, nhưng tươi cười của vẫn là ôn hòa như vậy, ở trong mắt , Kira chỉ là đứa trẻ có cha mẹ có trí nhớ, mẫu tính cho phép, đối với Kira rất là đau lòng.


      cầm lấy quả cà chua đút vào miệng Kira, dịu dàng : “Là Itachi mang con về, nó ra ngoài làm nhiệm vụ còn chưa có trở về, qua vài ngày nữa con có thể nhìn thấy nó.”


      Kira mặt chút thay đổi ăn cà chua, nội tâm lại phiên giang đảo hải, móa! Vì sao lại là tên cuồng em trai Uchiha Itachi! Xong rồi xong rồi, chẳng lẽ phải bị Uchiha Itachi hoa lệ lệ chém chết sao?


      Kira suy nghĩ trong chốc lát, hỏi: “Dì Tsukiyo, Itachi mấy tuổi rồi ạ?”


      Tsukiyo phát Kira chủ động hỏi, trong lòng cũng có chút xúc động, ôn nhu : “Itachi lớn hơn con bao nhiêu, 12 tuổi, bất quá… Nó muốn là Ninja vĩ đại.”


      Kira mặt chút thay đổi ăn cà chua, nhưng trong lòng lại máu, nếu nhớ lầm, thời điểm gia tộc Uchiha bị diệt, Uchiha Itachi mới 13 tuổi, điều này chứng minh nhất định phải tìm được nhà trong vòng năm tới.


      “Mẹ! Con trở về!” Vừa nghe được giọng non nớt kia liền biết là em trai khổ bức Uchiha Sasuke.


      Tsukiyo cười : “Sasuke, lại đây chào hỏi Kira-neechan nào.”


      Nhìn khuôn mặt nhắn của Sasuke, Kira cong lên nụ cười đầu tiên từ khi vào thế giới này: “Xin chào, chị gọi là Kira.”


      Sasuke đỏ mặt : “Xin chào nee-chan, em gọi là Uchiha Sasuke.”


      Tsukiyo nhìn hai đứa trẻ hỗ động rất là vui mừng, cười : “Các con chơi với nhau nhé, mẹ nấu cơm.”


      Kira gật gật đầu, Sasuke đỏ mặt ngồi ở bên cạnh Kira, đáng đến nỗi Kira chỉ muốn nhét cậu vào lòng mà thương thân thiết phen.


      “Nee-chan, chị phải là người trong thôn đúng ? Em chưa từng nghe qua dòng họ Ki này.” Sasuke ăn cà chua, khuôn mặt nhắn phồng lên phồng xuống, đáng .


      Kira nhân cơ hội nhéo mặt của cậu, cười : “Chị là bị người cứu về, chị nhớ những chuyện trước kia…”


      Sasuke ngây người nhìn Kira, tràn đầy áy náy : “ xin lỗi… Nee-chan, về sau em chăm sóc chị tốt!”


      Kira buồn cười lắc lắc đầu: “Sasuke, chị lớn hơn em nha.”


      Sasuke lập tức đứng lên, rất là tự tin : “Em trở thành Ninja vĩ đại giống như nii-chan vậy!”


      Kira nhìn vẻ mặt tràn đầy tự tin mà lại sùng kính của Sasuke, trong lòng khổ sở, đúng vậy, Itachi là Ninja phi thường vĩ đại, cũng là trai tốt thương em trai, chính là… rất tàn khốc.


      Kira trầm mặc , Sasuke tưởng cậu lại gợi lên chuyện thương tâm nơi đáy lòng , lập tức hoảng thần: “Nee-chan, em phải cố ý… xin lỗi…”


      Kira ‘hì hì’ cười, chọt chọt cái trán Sasuke, cười : “Sao lại luôn xin lỗi với chị thế?”


      Sasuke xoa xoa trán, bất mãn than thở: “Chị giống nii-chan, đều thích chọt trán người ta…”


      Kira cười mà , nii-chan a… xưng hô thân thiết, khi xem bộ Anime này lúc ấy đau lòng nhất chính là Uchiha Itachi, lưng đeo gì đó nhiều lắm, hơn nữa ta còn gánh lấy tội danh của Tobi, chuyện cỡ nào châm chọc a…


      bàn cơm cũng chỉ có ba người bọn họ, Fugaku cùng Itachi đều ra ngoài làm nhiệm vụ có ở nhà, khuôn mặt tươi cười của Sasuke rất sạch , cậu cũng đem Kira trở thành người nhà mà đối đãi, Tsukiyo cũng như thế, Kira cúi đầu ăn cơm, thể tiếp xúc quá gần với người của gia tộc Uchiha, muốn trở thành vong hồn dưới đao Itachi.


      “Kira, con lại ngẩn người.” Thanh buồn cười của Tsukiyo truyền đến.


      Kira lấy lại tinh thần, ngượng ngùng : “A, nghĩ qua là…”


      Tsukiyo có trách Kira, mà là gắp rất nhiều đồ ăn cho , Sasuke còn đem đồ ăn cậu thích chia cho Kira, trong lúc nhất thời làm cho Kira cực kỳ tức giận, người sắp phải rời khỏi nơi này, cần đối tốt với như vậy có được ?!


      Khoác khăn tắm, Kira thấy được chính mình trong gương, khuôn mặt non nớt, ngũ quan tinh xảo, mái tóc dài màu xanh đen ướt chèm nhẹp, điều khiến vừa lòng nhất chính là cặp mắt ngập nước màu đỏ sậm ấy. thể ông già kia chuẩn bị cho thân thể tốt, tuy rằng thời gian quá đúng… Thôi, chỉ có thể nương nhờ Kakashi, tối thiểu mạng của cũng tính là dài.


      “Kira, con mặc quần áo của Itachi trông đáng .” Tsukiyo chà lau tóc Kira.


      Kira có chút thở dài, đúng vậy, rất đáng , quần áo của người ta, liền trực tiếp mặc thành váy, thân cao vạn ác kém nhau còn có giới tính khác biệt.


      Vì sao dùng máy sấy để hong khô tóc? Thân… Lúc xem Naruto có nhìn thấy đồ điện gia dụng sao? Nhà cũ của Sasuke còn dùng đèn dầu a…


      Bởi vì tóc mái Kira muốn che lại ánh mắt, cho nên Tsukiyo cắt ít tóc mái của Kira, hơn nữa dịu dàng cho Kira ngày mai mang mua quần áo và vật dụng hàng ngày, Kira cực kì nhu thuận gật gật đầu, ăn ở nhờ nhà người ta, có thể cái gì?


      “Nee-chan, chị lộ ra ánh mắt dễ nhìn lắm.” Sasuke rất là hưng phấn nhìn Kira.


      Tsukiyo vẫn còn ngây người, Kira đương nhiên biết là bởi vì sao, màu sắc ánh mắt của cực kỳ giống với màu sắc của Sharingan, chẳng qua trong con ngươi của có nòng nọc .


      “Dì Tsukiyo?” Kira lên tiếng.


      Tsukiyo lấy lại tinh thần, ôn hòa nở nụ cười: “Itachi còn chưa trở về, Kira trước hết ngủ ở phòng của nó , Sasuke mang nee-chan về phòng nhé.”


      Sasuke lập tức : “ biết, mẹ.”


      Nắm tay Kira về phòng, Kira quay đầu thấy được Tsukiyo còn trầm tư, trong lòng có chút bất đắc dĩ, là củi mục, nguy hại đến gia tộc Uchiha, cho nên, cần lại hoài nghi

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Edit + Beta: Bạch Bạch


      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com


      ☆, Chương 3:



      Cứ như vậy sống ở nhà Tsukiyo qua tuần, mỗi ngày trừ bỏ ăn ngủ chính là chơi đùa với nhóc Sasuke, tuy rằng nhóc Sasuke có trâu bò như ông của cậu, nhưng so với những đứa trẻ bình thường khác mà muốn cực kỳ tốt rồi.


      Hôm nay Tsukiyo sớm ra ngoài mua đồ ăn, Sasuke lại đến trường, chỉ để lại mình ở nhà, vô hạn thở dài: “Khi nào mới có thể tìm được nhà đây?”


      tại ngay cả cửa lớn cũng ra được, lại biết nhà Kakashi ở nơi nào…


      , quen với cuộc sống mới chưa?” ông cụ Q bản đột nhiên xuất .


      Kira hơi phun nước ra ngoài, ngừng ho khan: “Sao ông lại đột nhiên xuất ?!”


      Ông cụ biết từ nơi nào rút ra chiếc khăn tay chà lau chính mình, sắc mặt có chút tốt : “Tôi đến để với , gần đây thông hành chính sách hệ thống phục sinh.”


      Khóe miệng Kira run rẩy: “Hệ thống phục sinh là gì?”


      Ông cụ bay tới bay lui: “Chính là phải hoàn thành nhiệm vụ hệ thống đặt ra, từng bước đắp nặn lại thân thể của mình.”


      Kira cầm lấy cái chén bàn ném qua, mắng: “Đậu xanh rau má, ông say rượu lái xe tông chết tôi, bây giờ còn muốn tôi hoàn thành nhiệm vụ?! Làm người đừng quá đáng như vậy, cha mẹ ông biết ?!”


      Ông cụ ôm cục u to đầu rất là ủy khuất : “ phải tôi thương lượng với sao? Bà của tôi à, có cần ra tay bạo lực như thế !”


      Kira hừ lạnh tiếng: “Ai kêu ông hố tôi, cho tôi hai cái năng lực vô dụng làm chi!”


      Ông cụ lập tức xấu hổ, vội vàng giải thích: “Năng lực hữu hạn, năng lực hữu hạn, tại có thể tranh thủ đạt được năng lực a.”


      Kira liếc mắt hỏi: “Ông lại muốn hố tôi?”


      Ông cụ tức giận đến mặt đỏ tai hồng: “Dù sao cũng chết được, hoàn thành nhiệm vụ lại thiệt thòi gì!”


      Kira thỏa hiệp, hừ lạnh : “Tôi làm, dù sao ông là người phải chịu trách nhiệm vì gây tai nạn.”


      Ông cụ gấp đến độ xoay quanh vòng vòng, hồi lâu, ông mới thỏa hiệp : “Tôi lại cho năng lực chuyển hoán thời , di chuyển đến bộ Anime khác, như vậy có thể hoàn thành nhiệm vụ được chưa? phải biết rằng đắp nặn lại thân thể là chuyện cực kỳ gian khổ, sắp biến thành thịt vụn rồi đó…”


      Ở Kira tức giận trừng mắt, thanh ông cụ càng ngày càng , Kira cảm thấy huyết áp của chính mình tăng lên cách nghiêm trọng, tại sao lại xui xẻo như thế, gặp được ông già đáng tin cậy này! Vì thân thể của của , còn có thể làm sao bây giờ?!


      “Ông già, tôi có quyền lợi buông tha cho số nhiệm vụ sao?” thỏa hiệp.


      Ông cụ cười tủm tỉm gật gật đầu: “Đương nhiên có thể, chẳng qua có trừng phạt tương ứng mà thôi.”


      Kira cầm lên cái chén vứt qua bên đó, đây phải là thể làm nhiệm vụ sao! Móa nó! Ông cụ vừa thấy tình thế tốt, vội vàng : “ chậm rãi hoàn thành nhiệm vụ , tôi đây!”


      “Oành!” Cái chén đập đến góc tường, vỡ nát.


      Kira đen mặt, hồi lâu mới bình ổn lại lửa giận của chính mình, lấy chổi ra quét quét mãnh vỡ, vì sao nhân sinh của lại bi kịch đến thế!


      ‘Nhiệm vụ: Mặc quần áo của Uchiha Itachi trong vòng 7 ngày.’ Trong đầu bỗng nhiên xuất thanh máy móc.


      cứng đờ ở góc tường, cái gì? Cái gì? Liên tục 7 ngày mặc quần áo của Uchiha Itachi? Đùa cái gì vậy! Tsukiyo mua quần áo mới cho rồi, làm sao có thể đòi mặc quần áo của Uchiha Itachi, còn phải mặc 7 ngày liên tiếp…


      ‘Nhiệm vụ thành công: Gia tăng 5 Chakra. Nhiệm vụ thất bại: Thể nghiệm 3 ngày đau bụng kinh’ thanh máy móc tiếp tục vang lên.


      Kira rất muốn ngửa mặt lên trời thét dài: “Bà đây cần 5 xu Chakra kia còn được sao!”


      Đau bụng kinh đối với loại khổ hình tàn nhẫn, thu vào cùng chi ra cân bằng, bất bình đẳng…


      “Kira, làm sao vậy?” Tsukiyo rửa chén, có chút tò mò nhìn Kira.


      Kira nhăn nhó hồi, giọng : “Dì Tsukiyo, con muốn mặc quần áo của Itachi…”


      Tsukiyo ngừng lại động tác trong tay, hỏi: “Làm sao vậy? Quần áo mới mua vừa người sao?”


      Kira cứng nhắc tươi cười: “Con cảm thấy… Quần áo của Itachi có cảm giác thân thiết hơn…”


      Tsukiyo sửng sốt, lập tức nở nụ cười, có chút nước mắt đều sắp tràn ra rồi, Kira chỉ có thể cúi đầu, cười , cười , cũng biết ra lời này có bao nhiêu ngốc bức…


      Chờ cười đủ, Tsukiyo mới mở miệng: “Tốt, dì lấy quần áo của Itachi cho con.”


      Kết quả là mỗ Loli nào đó mỗi ngày mặc quần áo của mỗ đại thần nào đó mù quáng lắc lư ở trong sân, Sasuke bạn trẻ tỏ vẻ thực thể lý giải, cậu kéo kéo quần áo Kira: “Nee-chan, vì sao chị nhất định phải mặc quần áo của nii-chan vậy?”


      Động tác ăn trái cây của Kira ngừng lại, mặt chút thay đổi nhìn nhóc Sasuke, xong rồi, quên, Sasuke cũng là tên cuồng trai a! làm sao có thể trắng trợn táo bạo làm bẩn quần áo của nii-chan nhóc đây?


      Nhưng chỉ còn ngày là có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi, cho nên thể kiếm củi ba năm thiêu giờ được!


      Kira giương lên nụ cười hòa ái [?]: “Sasuke-chan, ngày mai nee-chan mặc quần áo của em, cho nên…”


      Sasuke nhìn mỗ Loli cười đến trầm, lập tức đứng dậy: “Em giúp mẹ!”


      Kira như có chút đăm chiêu niết niết mặt mình, chẳng lẽ là tươi cười của đủ ôn nhu? a, miệng của đều cười muốn toét ra luôn rồi, Sasuke-chan quả nhiên biết thưởng thức.


      Ừm… tắm rửa trước rồi thay đổi bộ quần áo. Kira bưng dĩa trái cây lên về phía phòng bếp, Tsukiyo cùng Sasuke bàn tán chuyện gì, vừa thấy Kira đến, Tsukiyo liền nở nụ cười: “Kira, Itachi trở lại, phỏng chừng tắm rửa xong liền ra.”


      Itachi trở lại? Tắm… Tắm rửa? Oh no! Nếu nhớ lầm, quần áo của Itachi chỉ còn lại bộ cuối cùng, còn lại hoặc là chưa giặt, hoặc là chưa khô… Trời muốn vong !


      Lý trí của Kira sắp bay mất, chạy nhanh về phòng của chính mình [ đó là phòng của Itachi chứ? ], muốn giữ lại bộ quần áo cuối cùng kia!


      Tsukiyo và Sasuke lại cho rằng Kira biết Itachi trở lại kích động, khẩn cấp muốn nhìn thấy Itachi, tuy rằng trong lòng nhóc Sasuke có chút nho vui, nhưng là, nee-chan mất cha mẹ, còn mất trí nhớ, cho nên cậu hẳn là muốn đem nii-chan của mình tặng cho nee-chan!


      “Soạt!” Kira thở hổn hển mở cửa phòng ra.


      Trước mắt xuất mĩ thiếu niên chỉ mặc quần, để trần nửa người , tuy rằng tuổi lớn, nhưng dáng người vẫn thực sai, bàn tay cầm cái T shirt lớn màu đen, bàn tay khác cầm cái T shirt màu hồng nhạt, thực hiển nhiên cái T shirt màu hồng nhạt kia là của Kira.


      Hai người liền như vậy mặt đối mặt, Kira ‘đăng đăng đăng’ vọt vào phòng, cả người nhào tới muốn đoạt lấy cái áo T shirt lớn màu đen trong tay kia, mĩ thiếu niên nhanh nhẹn lui về phía sau bước.


      “Rầm!” Mỗ Loli hung hăng ngã mặt đất.


      cắn răng đứng lên, tiếp tục nhào đến!


      “Rầm!” Lại lần nữa bởi vì mĩ thiếu niên lui về phía sau mà ngã sấp xuống.


      Kira đứng lên, gắt gao nhìn chằm chằm mĩ thiếu niên, : “Tôi muốn cái áo trong tay !”


      Mĩ thiếu niên nhìn trong chốc lát, mặt chút thay đổi mặc T shirt màu đen của mình vào, đem T shirt màu hồng nhạt đưa cho , sau đó liền ra ngoài…


      Kira sững sờ nhìn T shirt màu hồng nhạt trong tay, nội tâm rơi lệ đầy mặt: “Itachi đại thần, lý giải sai lầm rồi! Tôi muốn cái áo của ! Áo của đó!”


      ‘Nhiệm vụ thất bại! Trừng phạt bắt đầu!’ thanh máy móc vang lên.


      Vừa dứt lời, Kira liền cảm thấy bụng truyền đến từng đợt đau đớn, nhất thời gào lên: “Cứu mạng a! Cứu mạng a! A a a a…”


      Giờ phút này Kira chỉ muốn đem ông già thối kia ra trước giết tiếp chiên kế hấp sau đó lại kho tàu! Trước khi xuyên cũng từng bị đau bụng kinh, nhưng là đậu móa so với lần đau đớn này phải cùng cái cấp bậc a! Tầm mắt có chút mơ hồ, xong rồi, biết chính mình sắp hôn mê, trước mắt tựa hồ xuất bóng người, có phần giống Itachi đại thần…


      Kira hữu khí vô lực hô câu: “Uchiha Itachi, tên vạn ác kia…” Thế nhưng làm cho kiếm củi ba năm thiêu giờ…

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Edit + Beta: Bạch Bạch


      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com




      ☆, Chương 4:



      “Kira, còn rất đau sao?” Tsukiyo bưng nước đường đỏ tiến vào.


      Kira sắc mặt trắng bệch, y như con cá chết vẫn nhúc nhích, đau đến chết lặng, đây mới chỉ là ngày thứ hai, hố cha ngày thứ hai…


      Tsukiyo đau lòng vì lau mồ hôi trán, nâng dậy thân thể , bón cho vài ngụm nước đường đỏ.


      Tsukiyo thở dài: “Nếu phải Itachi đưa con đến bệnh viện kịp thời, biết còn phát sinh chuyện gì nữa.”


      Kira ngất nhớ gì, chuyện sau đó đều nghe được từ miệng của nhóc Sasuke, lấy tính tình đơn thuần đáng tại của nhóc khẳng định hố Kira, chính là vẫn thể tin được Itachi đại thần thiếu niên thiện lương như vậy, thế nhưng bế xuống lầu còn đưa đến bệnh viện, nghe lúc ấy Itachi đại thần bị những ánh mắt khó có thể tin nhìn chằm chằm, thử hỏi thiếu niên thanh xuân chính trực ôm khắp quần là máu chạy đến bệnh viện… Thấy thế nào cũng giống bình thường a…


      Cho nên sau khi biết được Itachi đại thần bị nhiều ánh mắt rửa tội qua như vậy, Kira vô đạo đức ở giường giơ lên nụ cười ác ma, nhóc Sasuke bị tươi cười này dọa đến, nhanh như chớp chuồn .


      Kira gian nan xoay người, cảm thấy thân thể này còn là của chính mình nữa, bỗng nhiên, phía sau xuất bàn tay giúp phen, thuận lợi nghiêng thân mình, quay đầu, chống lại khuôn mặt hại nước hại dân kia của Itachi đại thần.


      ‘Nhiệm vụ: Nhận được lời xin lỗi của Uchiha Itachi. Thành công: Rút ngắn thời gian đau bụng kinh; Thất bại: Kéo dài thời gian đau bụng kinh’ thanh máy móc lại vang lên.


      Răng nanh Kira đều sắp đánh nhau rồi, nếu lại thất bại còn muốn đau bụng kinh… cần a, cần a… Nghĩ nghĩ, nước mắt liền chảy xuống, cả người run lên run lên.


      bụng bỗng nhiên xuất bàn tay, toàn thân Kira đều cứng ngắc, lắp bắp : “Nếu … Dám lộn xộn, tôi liền kêu người đến!”


      Itachi đại thần ngay cả ánh mắt cũng keo kiệt cho , Kira bỗng nhiên cảm thấy bụng mình ấm lên, đau đớn cũng giảm bớt rất nhiều, Kira cầm lấy bàn tay vẫn nhúc nhích bụng kia, có lẽ nào Itachi đại thần truyền Chakra cho ?


      “Tay.” Itachi đại thần đột nhiên phun ra câu như vậy.


      Dòng nước ấm bụng còn, cảm giác đau đớn lại thổi quét mà đến, Kira nháy mắt cuộn mình lại, Uchiha Itachi ôn nhu rút ra bàn tay của mình, sau đó điều chỉnh lại tư thế chút, bàn tay lại về đến bụng .


      Khóe mắt Kira ngân ngấn lệ, hung tợn : “ nên với tôi câu xin lỗi.”


      Uchiha Itachi liếc nhìn cái: “Tôi đưa bệnh viện, tại lại truyền Chakra cho , nên cám ơn tôi mới đúng.”


      Khóe mắt Kira run rẩy, móa, nếu phải mặc luôn bộ quần áo cuối cùng, tôi có cần chịu khổ như thế sao? Bây giờ còn muốn tôi cám ơn!


      Kira nghiến răng nghiến lợi: “ xin lỗi tôi trước .”


      Uchiha Itachi mặt chút thay đổi : “Tính luôn lần trước mang về Konoha, tổng cộng ba câu cám ơn.”


      Kira chưa bao giờ biết Uchiha Itachi lại là người đàn ông phúc hắc keo kiệt như thế này, nguyên bản còn bị vẻ ngoài tuấn cùng vô tư kính dâng đối với thôn của thuyết phục, tại… hận thể lập tức over ta!


      Nhưng mà mạng của còn nằm tay của , hít hít cái mũi, : “Cám ơn, cám ơn, cám ơn.”


      Bàn tay nhàn rỗi còn lại của Uchiha Itachi sờ sờ tóc Kira, bộ trẻ dễ dạy: “ ngoan ngoan.”


      Kira ngoan độc trợn mắt trừng , : “Có thể mời Itachi-sama với tôi ba chữ xin lỗi ?”


      Uchiha Itachi rút tay về, thản nhiên : “ thể.”


      Kira cắn răng, nhào lên ôm lấy thắt lưng , thảm thương : “Itachi đại thần, liền thương hại tôi , ra ba chữ này, bụng tôi đau nữa…”


      Uchiha Itachi trầm mặc, Kira liền treo bên như vậy, bốn mắt nhìn nhau, đôi gợn sóng sợ hãi, còn đôi kia lại thê thảm vô cùng.


      xin lỗi.” Uchiha Itachi rất phối hợp .


      ‘Nhiệm vụ thành công: Rút ngắn ngày đau bụng kinh.’ thanh máy móc vang lên.


      Kira cảm thấy đau đớn bụng dần dần biến mất, hư thoát ngồi ở giường, mồ hôi lạnh sau lưng ngừng trào ra, rốt cục kết thúc…


      Đôi mắt Uchiha Itachi hơi hơi nheo lại, dùng Sharingan xem xét thân thể của , tuy rằng vẫn suy yếu, nhưng muốn khôi phục về trạng thái bình thường, vì sao ra ba chữ kia có hiệu quả lớn như vậy, hay là thân thể của có bí mật gì thể cho ai biết?


      hồi lâu sau Kira mới ngửa đầu lên hỏi: “Còn có cơm ăn ?”


      Uchiha Itachi gật gật đầu, Kira bay nhanh đứng dậy, ba bước cũng thành hai bước chạy xuống lầu, bỗng nhiên, sau cổ bị xách lên, Kira bắn qua cái đao mắt: “Uchiha Itachi, buông.”


      “Xem ra là bình thường.” Uchiha Itachi liếc nhìn cái rồi xuống lầu.


      Sửa sang lại quần áo xong Kira thở phì phì theo, cuồng em trai chính là cuồng em trai, trừ bỏ em trai ra, lục thân bất nhận!


      “Dì Tsukiyo đâu?” Kira ăn cơm chiên trứng ngon ngây ngất.


      Uchiha Itachi uống nước, ôn hoà : “Nghỉ ngơi.”


      Động tác ăn cơm ngừng lại, Kira vẻ mặt cảnh giác nhìn : “Sao ngủ?”


      Chỉ thấy bình tĩnh trả lời: “ chiếm giường của tôi, kêu tôi đâu ngủ?”


      Nếu đến biết xấu hổ, Kira bại bởi bất kì kẻ nào, cười hì hì : “Ngủ sàn.”


      “…” Uchiha Itachi đứng lên, sau đó lên lầu.


      Kira ngây ngất dùng cơm, bỗng nhiên, nghĩ đến vấn đề, Uchiha Itachi là người nghe lời như vậy sao? Nghĩ đến giường của mình thể bảo toàn, lập tức bỏ lại cơm, bay nhanh chạy lầu.


      Trong phòng mảnh tối đen, dưới đất có bóng dáng của người, Uchiha Itachi ngả ra đất nghỉ ngơi? Kira cảm thấy lối suy nghĩ của mình muốn theo kịp vị đại thần này rồi… Đứng ở cửa trong chốc lát, vẫn là quyết định trước xuống lầu đánh răng rửa mặt, dù sao Itachi đại thần ngủ say, có thể an tâm ngủ giường của .


      Khi thân ảnh Kira biến mất ở thang lầu, Uchiha Itachi đáng lẽ ngủ say đất mở mắt ra, trong đầu lóe lên đoạn đối thoại giữa mình và phụ thân…


      “Itachi, bộ tộc Uchiha chúng ta là cường đại nhất, chuyện Kira có thể phá giải Sharingan nhất định thể để cho người ngoài biết được.”


      “Phương thức tốt nhất là làm cho con bé trở thành người của gia tộc Uchiha, thân thể của con bé có bí mật nhiều lắm.”


      “Con bé đối với con có loại tình cảm đặc thù, Tsukiyo con bé cảm thấy đặc biệt thân thiết với đồ vật của con.”


      “Nếu… Phát con bé là tồn tại nguy hiểm đến gia tộc Uchiha, ta nghĩ con biết nên làm như thế nào.”


      Cảm xúc trong con ngươi Uchiha Itachi chậm rãi bình phục, trong lòng thầm câu: Gia tộc Uchiha… Cường đại nhất sao…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :