1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ trước khó nắm bắt - Thất Quý (2) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      VỢ TRƯỚC KHÓ NẮM BẮT

      Tác giả: Thất Quý

      edit: Mạc Hương

      Xuất bản ngày: ngày 10 tháng 03 năm 2011

      【 Giới thiệu vắn tắt nội dung】

      Hôn nhân chẳng qua là theo như nhu cầu, ngươi tình ta nguyện, bất tri bất giác lại đắm chìm;

      Tình vốn là xuất phát từ hai phía, ngươi đuổi ta trốn, hậu tri hậu giác mới phát .

      Năm năm trước, Ngô Chân Ương chỉ lớn lên xinh đẹp, còn có khí chất, lại tràn đầy tự tin của mới,

      Lại chạy xem mắt, bất quá chỉ để giải trí, xem truyện cười của người đàn ông đó;

      Nhưng mà, điều kiện của người đàn ông trước mắt này tốt, tướng mạo của người đàn ông ưu tú, ràng là tới tham gia xem mắt,

      Sap lại lòng cự tuyệt vậy? Người đàn ông này…. Ngô Chân Ương có hứng thú!

      Dù sao hai người đều muốn kết hôn để có danh phận, vì cớ gì mà làm?

      Nhưng sau khi kết hôn, Ngô Chân Ương mới phát Phạm Nhã Hiền Minh suốt ngày lộ ra “khuôn mặt Bao Công”,

      Trong lòng, đứa trẻ dễ khóc, rất dễ thương khi hai mắt ngấn lệ,

      phải là loại con dễ dàng lời với người khác, bất tri bất giác cũng biết bị hấp dẫn rồi,

      Thiếu chút nữa quên lời mình lúc trước, chỉ có hôn nhân, có thỏa thuận tình !

      Vì thế, Ngô Chân Ương dứt khoát giải quyết nhanh chóng, vội vàng kết thúc quan hệ hôn nhân chỉ có hai năm này.

      Ai ngờ, ba năm sau, bọn họ ràng đều nam cưới vợ nữ gả chồng, liên quan gì đến nhau nữa rồi,

      Người đàn ông này lại đến tận lực dây dưa,nhưng mà Ngô Chân Ương muốn người chồng “chắp vá”,

      muốn là trái tim của , sao hiểu chứ?​

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1

      Sau giữa trưa, bên trong quán cà phê tầm thường bên góc đường.
      khí yên tĩnh pha lẫn hương cà phê, hòa cùng nhạc dịu dàng trong quán, thong thả vòng qua quầy hàng, xuyên qua khe hở của bàn ghế, bỏ qua bất kỳ góc bé nào, vai của mỗi người trong quán, đều để lại chútcay đắng thoang thoảng khiến người ta nhớ lại.

      Bức rèm mong manh được treo hai bên cửa sổ, hề ảnh hưởng đến ánh sáng ôn hòa cuối thu, chiếu lên chiếc khăn trải bàn màu vàng nhạt, bởi vậy màu vàng nhợt nhạt lộ ra vầng sáng mà mắt thường thể nhìn thấy được, vô hình trung lại làm cho mọi thứ xung quanh yên bình hơn vài phần.

      mặt bàn đặt hai chiếc cốc sứ trắng, miệng cốc tỏa ra hơi nóng, có điều làmột nam nữ ngồi trước chiếc cốc đó, cũng phải vì nóng mới chạm vào nó.

      Lúc này, trong quán rất ít người, nam nữ này hoàn toàn bị bàn ghế trống xung quanh tách rời, nhưng thỉnh thoảng lại rất hấp dẫn chú ý của người khác, bộ quần áo thích hợp với người đàn ông này, âu phục xám tro quá mức chuẩn mực, ngồi ngay ngắn, nhìn chớp mắt, vẻ mặt hoàn toàn phụ hai chữ “ tuấn”, nhưng lại vì vẻ mặt quá cứng nhắc, mà mất nhiều hứng thú, cộng thêm gọng kính mũi cân xứng,cùng với mái tóc ngắn gon gàng loạn, khiến người ta tò mò le lưỡi rất nhiều, kính nhi viễn chi (kính trọng nhưng gần gũi).

      Mà đối diện với là người phụ nữ hoàn toàn trái ngược, ăn mặc hợp thời, toàn thân hàng hiệu, liếc mắt cái là có thể nhìn ra được, chân thon dài của người phụ nữ giống như là lười biếng tùy ý thay phiên nhau bắt chéo đầu gối, giày cao gót dưới chân chừng mười phân, cùng chiếc váy ngắn bó sát ôm trọn cái mông kia, làm cho tầm mắt người ta tự giác được, đều giống như kẹo cao su dính người , tiếp tục nhìn lên , càng làm cho huyết mạch sôi sục, kiểu đầm chữ V ôm lấy eo, cho thấy tràn đầy tự tin với vóc dáng của mình , mà tự tin của phải là sai, giống như mỗi khi vô ý ngiêng người, khe hở giữa hai bầu ngực kia của trũng xuống sâu, đều tỏa ra sức quyến rũ làm cho người ta tạm thời ngưng thở.

      Quần áo thời trang thanh lịch và gợi cảm trong lúc vô tình tỏa ra, hòa hợp cùng chỗ, nhưng lại tỏa ra lọai cảm giác đoan trang, làm cho người ta dám tùy tiện tiến lên, nguyên nhân cuối cùng của nó, hẳn là khóe miệng của người phụ nữ kia có lúc nào được nâng lên, cùng với đôi mắt dài và tròn, tràn đầy phong tình, ánh mắt lại chính trực có chỗ trống cho thương lượng, để cho lúc mỉm cười nhiệt tình lễ độ, có loại ý tứ cảnh cáo người đến gây .

      Tổ hợp khác thường kết hợp cùng chỗ như vậy, làm sao có thể làm người khác chú ý?

      Muốn bọn họ có điểm gì chung, có lẽ chính là, ánh mắt bọn họ đều ngừng nhìn chằm chằm người chuyện phía đối diện; cho dù cảnh tượng trước ngực của người phụ nữ kia có bao nhiêu tươi đẹp, từ đầu tới cuối người đàn ông đều dùng loại ánh mắt nghiêm cẩn đối với , căn bản giống như có nghĩ tới, phụ nữ còn có phần đầu bên ngoài.

      Ngô Chân Ương nhàn nhã thay phiên đổi hai chân chút, sau đó, nếu so sánh người đàn ông này đúng cho lắm, người đàn ông nở môt nụ cười; trong lòng chũng nở nụ cười như thế, cho dù vị tiên sinh đối diện kia, từ đầu đến cuối đều dùng vẻ mặt đưa đám đối với .

      Cuối cùng cũng hiểu rồi, mình và vị tiên sinh tinh của xã hội này trái ngược nhau; tại sao lưu lạc đến bước này; ràng là nghiệp thành công , tuổi tác rất tốt, nhưng phải dùng loại phương pháp xem mắt chứng nhắc này, vội vàng chấm dứt năm tháng hoàng kim của mình.

      nghĩ, ngay cả xem mắt, người đàn ông cũng dùng loại hình thức đàm phán thương mại để tiến hành, có lẽ thể dùng năng lực của mình, theo đuổi phụ nữ gì đó, nhìn đến diện mạo của , nghe đến điều kiện của , hai mắt của mọi phụ nữ đều tỏa sáng, nhưng khi tự mình tiếp xúc với , hưng phấn thế nào, cũng chỉ có thể làm cho người ta chuyển thành tiếc hận mà thở dài rồi.

      "Xin hỏi, có gì buồn cười sao?" Người đàn ông duy trì phần mười bảy giây, môi của ấy lại giật giật nhếch thành hai đường thẳng song song như nhau.

      "Hả?" Ngô Chân Ương hề cảm thấy khí trầm mặc thực xấu hổ, trái lại đột nhiên mở lời như vậy, làm cho lực chú ý của có cách nào nhanh chóng quay trở lại thực từ trong tưởng tượng của chính mình.

      “Hình như suy nghĩ chuyện gì, cười đến mức rất vui vẻ, mặt tôi có gì sao?”

      Trời ơi, xong! Ngô Chân Ương sờ soạng khóe miệng theo bản năng, trong lòng thoáng qua suy nghĩ coi như xong, ngờ lai cười ngây ngô trước như thế? Cái này vượt quá giới hạn mỉm cười “Lễ độ”, mới có thể làm cho cảm thấy kinh ngạc chứ? Nếu cho biết là tưởng tượng phản ứng của những người phụ nữ xem mắt với trước kia, còn muốn đắc ý nổi lên vui mừng, biết có thể thực nhàm chán hay ?
      "Xin lỗi, chẳng qua là cảm thấy, như tôi nghe về Phạm tiên sinh có chút giống, nhất thời liền chú ý. . . . . ."

      "Cảm thấy bị lừa gạt sao?"

      ", thế cũng phải. . . . . ."

      “Tôi rất nhàm chán.” thoáng kinh ngạc nhíu mày, đặc sắc của Phạm Nhã Hiền vẫn duy trì việc công cũng như việc riêng của riêng biệt, giống như phân tích khách quan mặt lợi và hại của hiệp ước song phương, “ chuyện cùng tôi có thể có gì hứng thú, đều là người mai mối kia tôi quá tốt đẹp; nếu như cảm thấy bị lừa; hôm nay cứ như vậy , cảm ơn tới gặp tôi”.

      ra còn hiểu rất bản thân mình ! Xem ra, cũng rất quen thuộc với loại tình huống này rồi.

      đâu, tôi cảm thấy rất thú vị”. Theo ý nào đó mà , lời này của đúng là .

      “Chỗ nào thú vị?” còn cố gắng tìm hiểu nguyên nhân.

      ví dụ như, biết chính mình phải kiểu làm cho người phụ nữ vui vẻ, nhưng ngờ ngay cả giả vờ cũng giả vờ chút.” Ngô Chân Ương cũng , đối với người đàn ông này nếu cũng giả vờ giống như những người đàn ông kia, giảm rất nhiều hứng thú.

      “Lúc bạn bè tôi cho tôi biết thông tin cá nhân của , đồng thời cũng , gặp qua bốn, năm người phụ nữ, nhưng đều có phát triển, lúc đó tôi khó hiểu, rốt cuộc là chỗ nào có vấn đề? Vừa thấy cũng có chút hiểu rồi; Phạm tiên sinh, nghĩ tìm người phụ nữ kết hôn, ít nhất lúc xem mắt lần đầu tiên cũng phải làm ra bộ hòa ái dễ gần chút, phải rất tốt?” lo lắng cho .

      Phạm Nhã Hiền sửng sốt chút, dường như nghĩ tới như vậy; bọn họ đều uống cà phê Blue Mountain, giống sáp thơm, dường như trong lúc vô tình đưa bọn họ quấn cùng chỗ, cổ họng của có chút khô.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      “Năm ấy tôi mười hai tuổi, cha tôi qua đời vì bệnh; mấy năm nay, tôi vẫn luôn chăm sóc mẹ tôi, nhưng bởi vì bà ấy đột nhiên bị nhồi máu cơ tim nằm viện, tuy rằng cuối cùng cũng coi như bình an, nhưng thân thể cũng vì trận bệnh này mà yếu nhiều rồi, mẹ tôi rất lo lắng cho thân thể của tôi, mặc dù tôi cũng vội kết hôn, nhưng sớm muộn gì cũng phải đến giai đoạn này, bằng nhân tiện thỏa mãn mong muốn của mẹ tôi, cũng có thể khiến bà ấy bỏ nỗi băn khoăn xuống, an tâm điều dưỡng thân thể; nếu hôn nhân vì mục đích này, vào lúc đầu tỏ ra quá mức tốt đẹp, về sau cũng chỉ làm đối phương bị thương mà thôi, như vậy quá phiền toái rồi.”

      Có lẽ trong 2 tiếng đồng hồ bọn họ gặp mặt đến bây giờ, nhiều nhất; cho cùng giống như việc liên quan gì tới mình, nội dung cũng làm cho người ta rất dễ hiểu, sở dĩ thân thiết ai đến cũng cự tuyệt như vậy, là vì kết hôn sớm chút, để cho mẹ an tâm, mà bản thân của cũng cảm thấy như vậy có gì tốt.

      Với , kết hôn cũng giống như kết hôn, lúc nào kết thúc, đều là chuyện thực quan trọng, chỉ cần có thể tìm được người phụ nữ chịu được , bất kể người đó tròn hay dẹt cũng sao cả.

      thế nhưng cũng thành trong những người phụ nữ “như thế nào cũng sao” đó, ngẫm lại đúng là rất có ý tứ, uổng công còn đặc biệt tỉ mỉ ăn mặc phen đây!

      “Như vậy được ? Biết đâu, cách làm loạn súng bắn chim của như vậy, bỏ lỡ cơ hội sau này có thể gặp được chân mệnh Thiên nữ!”

      “Tôi cho là có khả năng” Ngay cả thời gian suy nghĩ của cũng giảm . “Cho dù là ý nguyện của người nhà, hay là ý định của chính mình, phương thức xem mắt chính là thực tế nhất, cảm thấy như vậy sao?”

      “Cảm thấy được rồi. . . . . .” Còn hỏi ? Ngô Chân Ương nhịn được rồi, chỉ có thể tiếp tục cúi đầu cố gắng nín cười; người này, cũng khỏi quá thú vị chứ? Loại thành thực của vượt ngoài dự đoán, có vài phần vò mẻ lại sứt (tự ti cho mình là người bất tài vô dụng).

      ra là cái người đàn ông đối với tình vứt bỏ hi vọng! Ở trong đầu của , ngay cả lúc nào nắm tay, lúc nào hôn môi, lúc nào lên giường, cũng giống với tổ chức chương trình hội nghị cho ngày, liệt kê kỹ càng vào bảng giờ giấc sao? Chẳng qua, cũng chán ghét điểm ấy, bởi vì quá giống .

      như vậy được ?” hỏi , “Bị bên nhà nghe được, cho dù có ấn tượng tốt đối với , cũng trở nên tức giận ? Nhà cho rằng họ được tôn trọng!”

      “Tôi chỉ những lời kia với mà thôi.”

      Ngô Chân Ương ngừng cười, “Tại sao?”

      “Giống như coi đối tượng xem mắt coi như đối tượng kết hôn, chẳng qua là cảm thấy thích thú mới đến xem mắt, tôi nguyên nhân, có lẽ là muốn nhìn chút, thời điểm bộ dáng ngu ngốc của loại đàn ông này”

      xem rồi, hỗ là tinh của xã hội! ra là dùng chuyện thương lượng người người khác, giỏi như thế.

      ngượng ngùng của Ngô Chân Ương bị nhìn thấu, nghĩ tới, ngay cả tâm tình chuyện lúc với người đàn ông này cũng có , có thể được đến bây giờ giống như là trong tình thế vấn đáp lẫn nhau .

      Từng bước ép sát , lời bình tĩnh dò xét liên tục , mang theo vài phần khiêu khích , thẹn quá hóa giận , bởi vì người khởi xứng trò chơi này trước , chính là .

      như vậy , là cảm thấy , dù sao tôi cũng chân thành cùng với người đàn ông xem mắt , cho nên hề trong phạm vi lo lắng của , mới có thể với tôi những lời khiến tôi ác cảm , cái này cũng gọi là gì ?” đúng là tư tưởng ích kỷ mà ! “ Lòng của phụ nữ dễ đoán như vậy ! Trong những người phụ nữ gặp qua tôi hẳn là điều kiện tốt nhất ! Ngộ nhỡ suy đoán của là sai , liền tự động bỏ qua như vậy , cảm thấy đáng tiếc sao ?” còn nhướng mày , hai tay ôm ngực , càng cường điệu ra dáng ngực cao ngất này .

      “ Hoàn toàn chính xác , hơn nữa vẫn còn trẻ như vậy , cho nên mới cần thiết nghiêm túc với xem mắt , phải sao ?” biết sao , Phạm Nhã Hiền vẫn có liên quan đến loại thái độ đau khổ , nhưng cảm giác , chỗ nào đó của giống nhau ; cẩn thận quan sát mới phát , hai đường thẳng miệng kia của nhu hòa hơn nhiều rồi , tựa như bầu khí trong quán cà phê cũng thế … Chẳng lẽ , tại mới thả lỏng ?

      “ E rằng la tôi nghiêm túc , bởi vì đàn ông có điều kiện tốt giống như vậy cùng tìm được ; đối với phụ nữ mà , tìm phiếu cơm dài hạn , có khi còn quan trọng hơn so với lãng mạn gì đó !”

      vậy , vừa rồi tôi may mắn , nên muốn rời rồi , có lẽ là thở phì phò , có lẽ là chạy trốn như nhau , dù sao cũng ở chỗ này .” Vì tăng cường tính thuyết phục toàn bộ lý luận , Phạm Nhã Hiền lại bỏ thêm câu : “ Năm người trước , họ đều như vậy .”

      Đúng rồi , bởi vì ngay từ đầu coi trọng xem mắt , trong lòng hoàn toàn ôm lấy chế giễu gặp các loại đàn ông , chưa từng kỳ vọng , đương nhiên có thất vọng , mới bị hù dọa thú vị , trái lại cảm thấy rất hứng thú; cuối cùng trái tim nổi lên chơi đùa , còn bắt đầu khuyên bảo , nghĩ tới khuyên bảo đến cuối cùng làm việc mình đầu cơ trục lợi lộ ra ngoài .

      “ Dùng phần cận thận này theo đuổi phụ nữ , đại khái liền lắc mình biến hóa , thành người đàn ông đáng sợ !” ngầm thừa nhận , biết sao , đến lúc này , mới có loại cảm giác xem mắt đích thực . “ Bất quá tôi chỉ có thể cho 50 phút giao hiệp ! Tuy rằng tôi đối với loại tình xem mắt này chưa nhiều tới nghiêm túc , nhưng tìm chồng như vậy tôi cũng bài xích ; dù sao , xem mắt là phương pháp nhanh chóng thiết lập quan hệ với người nhanh nhất , phải sao ? Mỗi người đều mang trong lòng ý nghĩ xấu xa mà bày ra đủ loại dáng vẻ , đúng là rất thú vị , nhưng nếu , ngộ nhỡ có thể gặp được người tính tình hợp nhau , thuận tiện có thể gả mình , phải cũng rất có lợi ?”

      Có thể xem diễn trod , có thể giuos mình lựa chọn đàn ông , công đôi việc ,sao lại làm ?

      như vậy , cần lãng mạn .” Có lẽ nên làm ẩu có thứ tự ? nhìn bộ dáng của , chỉ tầm hai ba, hai bốn tuổi , điều kiện bên ngoài ưu tú , công việc cũng tệ , loại hành động loạn súng bắn chim này , mới thích hợp đối với .

      Bất quá , Phạm Nhã Hiền cũng chưa từng hoài nghi qua tính chân thực trong lời của , chỉ là cảm thấy rất khó có thể lý giải thôi ! Nhưng muốn hiểu người phụ nữ mới gặp trong hai giờ đồng hồ , cũng rất thực tế , mà còn buồn cười .Ngón trỏ của Ngô Chân Ương hữu ý vô ý mà cuốn vào lọn tóc vai , hướng về miệng cốc của cốc cà phê , cảm thấy giật mình hồi lâu , đột nhiên gật đầu , cũng biết bị ai đó nhìn .

      “ Nếu thẳng , chính là tôi muốn lãng phí thời gia chuyện đương , mặc dù đương đúng la chuyện tốt đẹp , oanh oanh liệt liệt hay ngây thơ lãng mạn đều rất tốt đẹp ! Nhưng với tôi mà , trong cuộc sống vẫn còn có chuyện quan trọng hơn chuyện này , cần nhiều thời gian để làm , tôi muốn bởi vì người , mà ảnh hưởng tới công việc của tôi , tình cho dù tốt , dù sao cũng tốt cả đời, đàn ông cho dù tốt , cũng tránh khỏi sớm muộn gì muốn thay đổi tâm tình , chỉ có nghiệp của mình , là thực có thể nắm bắt được còn hơn nương tựa vào người đàn ông , nương tựa đến mất bản thân , vẫn chính là mình dùng thời gian như thế nào để nâng cao giá trị của bản thân lên , phải rất tốt sao ? “ lại , so với chừng còn muốn thiết thực hơn .
      Last edited by a moderator: 7/5/15

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Lời này thích hợp với khuôn mặt này của , thấy thế nào cũng giống nữ cường nhân, nhưng lời tự nhiên tới như vậy, có lẽ là giống như bánh ít bánh quy lại , nguyên nhân chân thực của xem mắt, cũng còn suy nghĩ sâu xa gì đó mà làm bản thân hoàn toàn lộ ra ngoài.

      Giữa bọn họ, lá chắn lý lẽ tên là “Thận trọng” nào đó bị phá vỡ.

      thương trường bọn họ đều là hồ ly giỏi về đoán ý qua lời và sắc mặt, ra khỏi cửa phòng ngủ, bản thân liền tự động có thêm mấy đạo lý che chắn, nhưng lúc này, vì sao dễ dàng phá vỡ như thế, ai cũng hiểu được.

      “So với chuyện hư vô mờ mịt khác, tôi càng thích công việc, bất quá tôi có ý định làm nữ cường nhân, người phụ nữ sớm muộn phải lập gia đình, tôi muốn bị người khác xấu; cho nên nếu có thể tìm được người đàn ông ảnh hưởng đến tôi, bất lực cũng khôngsao cả, có thể ảnh hưởng tới tôi là tốt rồi, kiểu người như vậy cũng dễ tìm mà! Lòng tự trọng của đàn ông lại càng chịu được ? Vậy bắt đầu từ bây giờ đành phải xem mắt! Lại cần chuyện tình cảm, có thể gặp gỡ càng nhiều người, ngày nào đó có thể gặp được người chứ!” cho mình thời gian rất thoải mái, trong năm năm bắt đầu từ bây giờ trở , cũng tin tìm được người, nguyện ý cùng hướng tới quan hệ vợ chồng thực tế, dù cho tình cảm của người đàn ông có.

      Bọn họ hai mặt nhìn nhau, sau phen bàn luận nóng hổi, lại quay về trầm mặc lúc đầu, thậm chí trầm mặc so với lúc trước còn muốn sâu hơn, ngón tay của Ngô Chân Ương dọc theo miệng cốc vẽ vòng, mà Phạm Nhã Hiền vẫn ngồi được thẳng, đến ngay cả nếp nhăn tây trang ngay thẳng cũng có.

      Bất quá, cũng phải khó có thể chịu đựng được trầm mặc, cho dù đem mặt ích kỷ kia của minh hơn nữa, bày ra trước mặt đối phương, trầm mặc cũng phải khó có thể chịu đựng được. Hai người bọn họ, là kẻ tám lạng người nửa cân, ai cũng có tư cách ai.

      Đều lấy kết hôn làm mục đích, lại cũng đem nửa kia có thể quá xem trọng, cũng chỉ là để tiện cho chính mình mà thôi, ngay cả tình cảm cũng đòi hỏi, chỉ là xuất phát nguyên nhân của cá nhân, ý muốn hộ tịch nhiều hơn cái tên khác họ.

      Vốn là có năng lực người khác, hoặc có động lực người khác? Tại sao những người khác có thể tự nhiên mà phát sinh chuyện tình như vậy, nhưng mình tận tâm như vậy mà cũng làm được, mà cho rằng loại ý nghĩ “ làm được mới là chuyện đương nhiên” này, đó mới mới là nguyên nhân chân chính ! “Nếu như tôi là người đàn ông hèn nhát kia,
      tới gặp sai lầm rồi.”

      “Đó chỉ là mức độ thấp nhất, nếu có thể, đương nhiên là điều kiện càng cao càng tốt! Còn có thể khiến người xung quanh ao ước, loạn súng bắn chim phải là vì việc tình cờ ấy?

      “Cũng đúng.”

      Năm năm sau.

      Ngô Chân Ương đóng bản làm việc da đen bàn lại, cúp điện thoài, vòng tay ôm mình ở phía sau chiếc bàn tiếp khách hình vòng cung thở dài, rất tình nguyện mới chịu rời khỏi chỗ ghế dựa.

      xa bên cạnh cái bàn này của , có cánh cửa đen nhánh, kia chính là cánh cửa muốn đến gần nhất, mà mỗi ngày lại thể xoay tròn xung quanh nơi ấy, ai bảo đó là phòng làm việc của ông chủ .

      Tính toán, làm công việc In – night, cũng hơn ba năm, dùng thời gian ngắn ngủi như vậy, mạch làm chức vụ thư ký tổng giám đốc, hẳn là cảm thấy kiêu ngạo đắc ý mới đúng, đổi nơi công tác tới chỗ công ty này muốn đạt được mục tiêu; nhưng mà, đến công ty này đợi càng lâu, hai vai lại càng cảm thấy gánh nặng, thở dài nhiều hơn, cứ như vậy, sao còn thời gian hài lòng? nghĩ qua là, đôi mắt thâm quầng, tóc bạc đều muốn xuất rồi!

      nghĩ tới người phụ trách của công ty In – night, trong gần mười năm được đánh giá là có tiềm lực nhất, cũng chính là cấp trực thuộc của , tuổi tác cao, lớn lên cũng hung ác tàn nhẫn so với bất cứ ai, nhưng mà riêng làm việc lại là người đàn ông siêu tùy hứng hơn so với trẻ con làm bậy! Tế bào não của chỉ có ba mươi phần trăm là dùng cho công việc, còn lại bảy mươi phần trăm, tất cả đều dùng vào ứng phó như thế nào với ý tưởng đột phát tùy hứng của ông chủ.

      Vốn là dựa vào công nghiệp nước hoa, gây dựng nghiệp trong mười năm, In – night tiến lọt vào top 500 In – night mạnh nhất thế giới, tương lai tươi sáng, khiến cho lúc đầu có đấu tranh làm cái gì, liền chút do dự từ chối công việc vốn có, đến nơi này, đến nơi mới phát , sai lầm rồi! Cái gì mà tương lai tươi sáng, chỉ có mới làm thư ký ở chỗ này ? Thân là ông tổng giám đốc cùng đám bạn bè kia của , chính là hoàn toàn để vào mắt!

      Gần mấy tháng trước, tổng giám đốc thân ái Cốc Quân Dật tiên sinh của , tình cờ gặp gỡ vợ tại khiến vui vẻ hơn, vốn là chuyện tốt, cuối cùng có người có khả năng chế trụ được đế vương tùy hứng này, trong lòng rất vui mừng, ai ngờ, tổng giám đốc đại nhân vì ghi nhớ tìm được chân mệnh thiên nữ, mà quyết định thực là, từ nay về sau công ty tiếp tục hoạt động buôn bán nước hoa nữa!

      Được, cứ như vậy, tất cả nước hoa In – night thế giới, ngược lại ở trong tuần, hoàn toàn bị tranh mua hết sạch, nhưng sau đó, công ty bọn họ muốn dùng cái gì mà sống? Như vali hành lý, đồ trang điểm, … sản phẩm phụ, mặc dù cũng ít, mà cái có thể thay thế, thân là công ty của nhãn hiệu nước hoa!

      thất nghiệp, sau đó bị các đồng nghiệp lúc trước tìm tới cửa chế nhạo, khi đó, Ngô Chân Ương khẳng định sâu sắc như vậy! Mà cái người đàn ông thất thường kia, lại biết thảo luận thông qua hội đồng quản trị lúc nào, lại nhàng mà thực quyết định quan trọng, In – night muốn đưa ra nhãn hiệu sản phẩm nội y của mình, từ nay về sau coi đây là đòn đánh chủ trương.

      Tốn mười năm xây dựng thành lập nhãn hiệu sản phẩm nước hoa, đổi là có thể đổi được sao? Mặc kệ việc trong lòng thư ký này châm chọc như thế, vẫn chính là chuyện Cốc Quân Dật tính toán như vậy, đứng lên khua chuông gõ mõ mà tiến hành rồi, nhà máy nước hoa trong nước ngưng hoạt động rồi, ngược lại tiến hành khai trương nhà máy sản xuất ở Philippines, toàn bộ từ xuống dưới công ty này đều bị “đổi mới”, dằn vặt mất mấy năm tuổi thọ, trong đó đương nhiên bao gồm người cách kẻ khởi sướng gần nhất là .

      Ở lại lầu hai mươi sáu, cũng bị Cốc Quân Dật tra tấn rút gân não thôi, ra khỏi tầng lầu này, lại cũng bị công nhân viên khác hỏi thăm tình hình bên trong, rời khỏi tòa nhà này, cũng bị phóng viên tuần san thương mại truy vấn tin tức, so với bản thân của tổng giám đốc, những người ở lại bên cạnh , bọn họ mới là “ chết tử tế được”!

      Buộc tinh thần mạnh mẽ gõ cửa phòng tổng giám đốc, sau khi nhận được tiếng trả lời, cho dù thể xác và tinh thần mệt mỏi, mặt vẫn lộ ra vẻ mặt chuyên nghiệp của thư ký mỉm cười, thỉnh thoảng Ngô Chân Ương cũng bội phục mình quá chuyên nghiệp.

      “Tổng giám đốc, vừa rồi quầy lầu gọi điện thoại tới, vị Phạm tiên sinh của “Hạ Bắc Ảnh nghiệp” tìm, tuy rằng có hẹn trước, nhưng Hướng tiên sinh của Bộ kế hoạch phát triển dẫn ngài ấy lên, đến phòng họp , tổng giám đốc muốn gặp ngài ấy sao?”
      Last edited by a moderator: 8/5/15

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Phía sau bàn làm việc rộng rãi, có người đàn ông cao to có nước da màu đồng, tựa hồ đối với việc này sớm đoán trước, chỉ gật đầu.

      “Hội nghị nửa giờ sau kia phải hoãn sao, hay là hủy bỏ?” Tính khí của Ngô Chân Ương vẫn tốt như cũ mà hỏi dò, dù sao cũng thành thói quen của rồi, khách có hẹn trước, khách liên quan tới công việc, tất cả đều làm xáo trộn chút bảng chương trình trong ngày của mỗi người mà cay đắng khổ sở lập, cái gọi là “hoàn thành từng bước” ở trong tai tổng giám đốc bọn họ, quả đúng là châm chọc.

      cần, mười phút là đủ rồi.”

      Miệng Ngô Chân Ương hít hơi lớn, sau khi để lại nụ cười sáng lạn, đóng cửa ra.

      Hai ohuts sau đó, theo bên cạnh Cốc Quân Dật, hướng phòng họp tới, trong ngực ôm chồng tư liệu lớn, xem ra kinh nghiệm có thừa, suy nghĩ bay tới ngoài chín tầng mây.

      Cẩn thận ngẫm lại, người chế tác của công ty điện ảnh và truyền hình đến nơi này làm cái gì? Hơn nữa còn là “Hạ Bắc”…… Tên rất quen thuộc! Ra ít phim nhựa ăn khách; hơn nữa, còn nhớ người kia cũng làm việc tại đó.

      Phạm tiên sinh. . . . . . Làm sao có thể! Làm sao mà đúng lúc như vậy?

      Ngô Chân Ương lắc lư cái đầu, trong đầu lướt qua suy nghĩ thực tế kia, mặc kệ vị Phạm tiên sinh này có lai lịch là gì, đều muốn làm mặc niệm sâu xa chút.

      Văn phòng tổng giám đốc đặt tại tầng hai mươi sáu, chỉ có thang máy chuyên dụng có thể tới, mà khởi động bệ thang máy kia cần thẻ đặc biệt, trong công ty chỉ có rất ít người có, những người đó phải giống thế này, phải đợi ở tầng hai mươi sáu, ngay cả giám đốc cấp cao của chi nhánh, còn có ngay cả công ty “Đặc Sính” mà bất luận người hàm tước quân đội; vị Phạm tiên sinh kia có thể được người dẫn đến đây, chứng tỏ sớm bị In-night theo dõi, muốn bảo toàn ra khỏi, e rằng rất có khả năng.

      Ngoài cửa phòng họp , người đàn ông dựa tường mà đứng, chính là vị nhân viên chủ quản của bộ kế hoạch phát triển chịu trách nhiệm đem cừu đưa tới bên miệng hổ, Hướng Phương Dịch; thấy Cốc Quân Dật tới, hiểu nhiệm vụ của mình xong, cười cười, khi bọn họ còn chưa đến trước mặt thì cũng đã xoay người rời .

      Người lập dị ở In-night nhiều lắm. Ngô Chân Ương đã kinh sợ khi thấy chuyện quái dị, với ́c Quân Dật đẩy cửa phòng họp nhỏ ra, cả hai mắt rất chừng mực mà được rủ xuống, để uy nghiêm của ông chủ lộ ra.

      Mặt tường phòng họp nhỏ đều áp sát bên ngoài, thủy tinh hình vòng thì đều rơi xuống đất, bàn hội nghị để cho mười người họp, toàn bộ cũng làm từ thủy tinh, toàn thể căn phòng này làm cho người ta cảm thấy, chính là chỉnh tề sáng ngời.

      Khi mà ́c Quân Dật qua, thì Ngô Chân Ương lại đem tầm mắt nhấc lên, phòng họp lớn, ngoại trừ cảm giác chỉnh tề sáng ngời ra, chẳng biết tại sao lại thêm vài phần hoài niệm; nghĩ nguyên nhân rất là đơn giản, vì cuối cùng thấy rõ người đàn ông ngồi bên cạnh cái bàn kia rồi.

      Ánh mắt trời chiếu tới từ sau lưng của , tây trang chuẩn mực màu xám tro, giữa khe hở lờ mò che giấu, người đàn ông vẫn nhúc nhích nhìn chằm chằm ánh mắt của , khuôn mặt dễ nhìn vì phần cứng nhắc quá mức kia, làm cho người ta có loại xúc động mà muốn cười, ít nhất mỗi lần thấy bày ra loại vẻ mặt đưa đám này thì đều che đậy được xúc động muốn cười kia.

      Đảo ngược thời gian, giống như, trong mũi lại bay tới mùi hương cà phên Blue Mountain rồi.

      Giống như được coi trọng, ́c Quân Dật vẫn tập thành thói quen được, vị tổng giám đốc kinh doanh tiêu dùng của Hạ Bắc Ảnh nghiệp này, cùng với trong tin đồn có phần giống lắm? Quả thực, nhìn qua đúng là một người hiểu biết đạo lý đối nhân xử thế, thấu tình đạt lý, kiểu người nói một hai khó giải quyết, bất quá người kia coi thường sự tồn tại của mà ánh mắt thẳng tắp, là có ý gì?

      ́c Quân Dật liếc theo ánh mắt của Phạm Nhã Hiền hướng về phía bên cạnh, nhìn thấy chính là nhân viên theo mình ba năm, còn có thể nề hà giữ vững được chức thư ký xuất sắc, mà nụ cười chuyên nghiệp lúc này của thư ký có thể nói mê hoặc chúng sinh, cũng có vẻ có chút quái dị, ́c Quân Dật khiêu lên góc lông mày ít ỏi.

      “Như vậy, tôi cáo từ trước.” Đầu óc tạm dừng hai giây, Ngô Chân Ương mới nghĩ đến, ở đây đã còn chuyện của rồi.

      ở lại.” ́c Quân Dật ra lệnh, khiến cho thiếu chút nữa làm ra chuyện điên rồ chân trái vấp chân phải rồi.

      “Dạ? Nhưng mà…”

      ́c Quân Dật mặc kệ làm sao? Thẳng vào vị trí chủ trì bên cạnh Phạm Nhã Hiền, rất tự nhiên mà ngồi xuống, liếc mắt nhìn một cái cũng nhìn, cũng quan tâm Phạm Nhã Hiền có nguyện ý cùng nói chuyện hay , cho dù đối phương chỉ dùng lỗ tai hướng về phía , vẫn nói vào thẳng nội dung chính: “Vậy, đã tới đây, nhất ̣nh là chúng ta còn có thể bàn bạc lại rồi.”

      Phạm Nhã Hiền đẩy đẩy gọng kính mũi, dấu giếm vết tích chuyển hướng về ́c Quân Dật, mà dư quang nơi khóe mắt lại bỏ qua từng động tác nào của Ngô Chân Ương, chẳng hạn như rất tình nguyện chuyển chỗ ghế dựa, ngồi xuống phía sau bên trái ́c Quân Dật.

      Bọn họ gặp bao nhiêu năm rồi, có tới ba năm ? Khi nào thì tới In-night? Đều nói vị tổng giám đốc này là người lập dị, rất dễ chung sống, xem ra quả thực cũng tiều tụy ít rồi, là bởi vì công việc vất vả sao? lúc nào làm việc cũng tập trung tinh thần quá mức, mà hời hợt chăm sóc cho bản thân mình, nghe theo giấc ngủ, xem ra có tinh thần gì, e rằng chính là ăn cơm có ngon? Người cũng vừa gầy vòng một rồi…

      “Tôi tới nơi này, là muốn ở trước mặt nói cho ́c tiên sinh, chúng ta có khả năng bàn bạc lại.” Phạm Nhã Hiền bình tĩnh lên tiếng, cùng ́c Quân Dật giống nhau mang theo bất kỳ tâm tình gì, đem chữ đánh vào trong đầu đối phương, “Nhân viên của quý công ty thật sự rất tài giỏi, nhưng tôi cũng đã nói qua rồi, chúng tôi thật sự rất tài giỏi, nhưng tôi cũng đã nói qua rồi, chúng tôi mới tài trợ trang phục điện ảnh, đã cùng công ty UN thảo luận xong, hợp đồng cũng lập tức sẽ ký, có khả năng tìm công ty khác hợp tác nữa.

      phải còn chưa ký sao?”

      So sánh cùng ́c Quân Dật, vẻ ngoài Phạm Nhã Hiền tưởng chừng giống như một nho sinh nhã nhặn; ́c Quân Dật có khí phách trời sinh thuộc loại người quyết đoán, hiện tại lại thuộc ̣a bàn của , đối với khí thế của Phạm Nhã Hiền là một uy hiếp rất lớn, nhưng cho dù hai người ngồi cùng bàn như vậy, lại làm cho người ta nhìn ra tình hình ai ưu thế hơn, có thể thấy được Phạm Nhã Hiền phải kẻ dễ bắt nạt.

      Chẳng qua là, nếu như trong lời nói của phải vừa cường ngạnh, vừa coi ai ra gì mà nhìn thẳng chằm chằm nói chuyện, vậy biết đâu có thể đạt được hiệu quả mình mong muốn, khiến ́c Quân Dật buông tha.
      Last edited by a moderator: 12/5/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :